1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 213



      Lúc phóng túng chỉ lo hưởng lạc, phóng túng xong rồi, nên phát sầu.

      Phó Dung người dính đầy cánh hoa.

      lưng nàng nhìn thấy, phía trước khuỷu tay đầu gối đều biến thành hồng nhạt. Lại nhìn Từ Tấn, phía trước người ngược lại có gì, lưng cũng là mảnh hồng, nghĩ tới nàng giữa ban ngày ban mặt ngồi người ... Phó Dung muốn bất tỉnh thôi.

      "Mặc vào , đừng để lạnh." Từ Tấn đem xiêm y nhặt lại, tự mình mặc cho Phó Dung.

      Phó Dung từ đầu đến cuối nhắm mắt, nghiêm nghiêm thực thực, nàng mới mở mắt ra, vừa muốn đứng lên, đột nhiên sợ hãi kêu lên tiếng, ôm đầu : "trang sức của ta..."

      Từ Tấn nhìn ra chung quanh.

      Phóng tầm mắt nhìn mảnh biển hoa, có nhiều chỗ bị hai người lăn lộn rối loạn, nhưng chỗ nào cũng bao trùm cánh hoa rậm rạp chằng chịt, sao có thể tìm được?

      " lúc nữa để bọn nha hoàn tới tìm." Từ Tấn hề để ý .

      Đều là trang sức của Như Ý trai, Phó Dung luyến tiếc ném , cũng nguyện để bọn nha hoàn tìm ở chỗ hai người bọn họ pha trộn. Hung hăng trừng Từ Tấn cái, Phó Dung chỉ vào chỗ bên cạnh ràng bị người xằng bậy qua : "Chàng bên kia tìm, ta chỗ khác, nếu tìm được ta để ý tới chàng!"

      Từ Tấn vừa mới ăn ngon bữa, nguyện ý nghe nàng bài bố, cười tìm.

      May mắn hôm nay Phó Dung ăn mặc đơn giản, Từ Tấn tìm được bộ diêu, Phó Dung sờ soạng được trâm hoa, thiếu thứ gì.

      Trang sức đủ, Phó Dung muốn đem tóc dài vấn lên, lại sờ thấy đầu đào...

      Nàng hướng Từ Tấn trừng mắt.

      Từ Tấn cười đem nàng kéo vào lòng, đóa đóa giúp nàng nhặt, cái trán chống đỉnh đầu nàng : "Lần sau chúng ta còn đến."

      Bộ dáng nàng nằm cánh hoa, nàng nở rộ ở dưới ánh mặt trời càng phong tình, mê đắm ánh mắt , cũng câu hồn .

      Phó Dung tựa vào lồng ngực , mặt nóng rát, trong đầu là Từ Tấn eo thon chân dài, là lồng ngực ướt mồ hôi. Người nam nhân này, mặc quần áo tốt xem, thoát hết phải chỉ có thể hình dung là tốt xem. Nàng lúc ấy nhìn đến quên xấu hổ, có bao nhiêu muốn nàng, nàng liền có bấy nhiêu muốn cho .

      " chuyện chính là đáp ứng ?" Từ Tấn nghiêng đầu, nhìn sườn mặt nàng đỏ bừng hỏi.

      Phó Dung kiều kiều đấm chút.

      Từ Tấn hôn nàng, " được sao? Ta ôm nàng trở về?"

      Phó Dung lắc lắc đầu, quay người thu thập những cánh hoa kia, dùng cánh hoa bên cạnh chưa bị bọn họ làm hỏng che khuất những chỗ bị hai người lăn lộn kia. Biết nàng da mặt mỏng, Từ Tấn tới giúp nàng, nhìn nàng trêu ghẹo : "Nàng đây là bịt tay trộm chuông, nàng cho là Hứa gia chuẩn bị chỗ này đoán được ta làm gì với nàng?"

      Phó Dung khó có thể tin nhìn : "Vương gia để Hứa gia chuẩn bị ?"

      Từ Tấn gật đầu, nhấc chân đem đào đẩy vào mảnh đất trống, " bảo để ai?" Liên quan đến chuyện hai người trong phòng, có khả năng để cho quá nhiều thị vệ biết, Hứa gia ngược lại cần giấu diếm, cùng Phó Dung lén hẹn hò nhiều lần như vậy, Hứa gia đều biết. Hai đại nha hoàn bên cạnh Phó Dung cũng cần giấu, nhưng Từ Tấn sợ sai khiến các nàng chọc Phó Dung hoài nghi, có cảm giác vui mừng.

      Phó Dung có chút đồng tình với Hứa gia.

      Nàng khó có thể tưởng tượng Hứa gia là ôm tâm trạng như thế nào hái nhiều cánh hoa đào như vậy chất đống ở nơi này, còn phải ôm đống sa hống quấn lên cây từng tầng từng lớp.

      Nhìn trước mắt giường hoa đào lần nữa khôi phục chỉnh tề, nghĩ tới lúc nữa Hứa gia còn phải đến khắc phục hậu quả, Phó Dung trong lòng khẽ động, kéo tay Từ Tấn hỏi: "Vương gia, Hứa gia cùng ngươi tuổi tác kém là mấy, như thế nào bây giờ còn chưa thành thân?"

      Từ Tấn ngược lại nghĩ tới vấn đề này, thấy Phó Dung cười có thâm ý khác, sờ sờ mặt nàng: "Thế nào, nàng muốn giới thiệu cho người?"

      Phó Dung lắc đầu, chuyện có chút yên mà quan sát thần sắc Từ Tấn: " có, là người của vương gia, ta làm sao nhúng tay vào hôn của , chính nhìn dường như đối với Lan Hương có chút ý tứ. Nhưng ta cảm thấy thân phận Lan Hương, có chút trèo cao với Hứa gia, cho nên hẳn là ta nghĩ nhiều ?"

      Từ Tấn quá hiểu Phó Dung, nàng bắn tên đích, ra lời này đến hơn nửa là xem tốt mối hôn này, mà cũng nhớ tới ngày đó ở Thôi phủ, lệnh cho Hứa gia cứu Thôi Oản, Hứa gia lần đầu tiên lập tức đáp ứng, chẳng lẽ lúc ấy trong lòng có người?

      Lan Hương so với Hứa gia, đương nhiên là Lan Hương trèo cao, Từ Tấn muốn ủy khuất tâm phúc, nhưng nếu Hứa gia nguyện ý, cũng bởi vì chính mình cảm thấy thích hợp mà phản đối.

      Xoa bóp cái mũi Phó Dung, cười : "Quay về ta hỏi xem, nếu như thích Lan Hương, chúng ta liền thành toàn ."

      hiểu như thế, Phó Dung kiễng ngón chân, ở bên tai thầm trận, vẻ mặt cười xấu xa.

      Từ Tấn nhìn giường hoa kia, thanh khàn khàn: "Nàng sợ Hứa gia đem nha hoàn của nàng ăn sạch?"

      Nơi như thế này, cùng người trong lòng chỗ, là nam nhân ai cũng nhịn được ?

      Phó Dung hừ hừ: " dám! Ta đây là cho cơ hội biểu , dám làm bậy, ta, ta để vương gia phạt !"

      Từ Tấn cười , ôm lấy người rời .

      Trở về Xuân Huy đường, Phó Dung đầu đội mũ che phân phó các tiểu nha hoàn chuẩn bị nước ấm, về phần Lan Hương, phân phó việc cho nàng ấy.

      Lan Hương ở bên người Phó Dung hầu hạ lâu như vậy, đối với vương gia vô lại thế nào rất là ràng, vừa nghe vương phi bảo nàng thu thập cánh hoa, lại nhìn khuôn mặt vương phi bị mũ che khuất, liền đoán được hai người trong rừng làm cái gì, ngẫm lại tình cảnh kia, vừa ngượng ngùng vừa muốn cười, bước nhanh .

      Hứa gia võ nghệ cao siêu thân thủ kiện tráng, đem phần lớn sa hồng phía Bắc giường hoa tháo ra, nghe bên ngoài có tiếng bước chân tới gần, nhíu nhíu mày, buông đồ trong tay xuống, thân sau cây đào to. Chờ nhìn thấy Lan Hương vẻ mặt si mê đẩy sa hồng lộ ra thân hình, khỏi ngơ ngác.

      Lan Hương cùng Phó Dung giống nhau, nhìn giường đào như rơi vào đám mây, nhưng nghĩ tới vương phi vương gia vừa mới ở trong này làm cái gì, mặt nháy mắt đỏ bừng.

      Hứa gia công phu tốt, ánh mắt cũng tốt, đem đỏ bừng mặt nàng thấy rất ràng, ánh mắt chuyển tới mảnh hoa giường kia, lại nhìn Lan Hương, bụng nơi đó bỗng dưng truyền đến cỗ khô nóng.

      Hứa gia thu tầm mắt lại, dựa vào thân cây bình phục.

      Thân thể khôi phục bình thường, tâm tư lại mau chóng quay vòng lên.

      Vương gia phái mình chuẩn bị nơi này, tại Lan Hương tới đây, nhất định là vương phi sắp xếp, liên tưởng tới vương phi nhìn thấy từ sương phòng ra mặt ý vị thâm trường cười, tình hình buổi sáng Lan Hương đỏ mặt trốn , Hứa gia tim đột nhiên đập nhanh hơn.

      Vương phi, đây là ngầm đồng ý ?

      Trong lòng nóng lên, Hứa gia ló đầu, nhìn chằm chằm thân ảnh yểu điệu lúc lúc trong mảnh sa hồng kia, nuốt nuốt nước miếng, lặng lẽ tiến đến.

      Theo bên người vương gia lâu như vậy, cái khác học được bao nhiêu, nhưng làm như thế nào chiếm tiện nghi người trong lòng, có chút tâm đắc.

      Từ Tấn cũng có đoán được chính mình làm ân sư cho Hứa gia thụ nghiệp, ngồi trong thùng tắm để Phó Dung chà lưng đâu, cọ sát cọ sát lại náo loạn hồi.

      Bởi vậy Phó Dung ra muộn, tựa vào ghế mây trong nội viện để Mai Hương lau tóc cho nàng vừa vặn gặp được Lan Hương vội vàng trở về.

      "Lan Hương!" Mắt thấy tiểu nha đầu muốn chạy, Phó Dung lớn tiếng gọi nàng lại.

      Lan Hương đứng tại chỗ lát, mới lề mề bước tới, cúi đầu hồi bẩm : "Vương phi, đều thu thập xong."

      Phó Dung hai con mắt híp lại quan sát nàng.

      Đại nương 18 tuổi, dung mạo phong thái cũng ở mức trung thượng, nhưng Lan Hương dáng vẻ phi thường nổi trội, xuất chúng. Tới năm ngoái mẫu thân còn thầm lo lắng trận, Phó Dung biết Lan Hương trung thành, đem mẫu thân nhắc nhở để ở trong lòng. Lúc này ánh mắt từ dáng vẻ yểu điệu của Lan Hương chuyển tới mặt nàng, nhìn thấy môi đỏ hơi hơi sưng lên, Phó Dung kinh ngạc.

      Được a, nàng thế nhưng nhìn lầm Hứa gia, nhìn bộ dáng nghiêm trang, này bát tự vừa có phiết (mới có ý tứ), liền dám ăn đậu hủ Lan Hương?

      "Trăn ca nhi nên tỉnh dậy, Mai Hương ngươi vào xem xem, để Lan Hương giúp ta." Phó Dung tìm lý do.

      Mai Hương lại ngốc, chế nhạo liếc mắt nhìn Lan Hương cái, thức thời vào phòng.

      Lan Hương dám đối mặt với ánh mắt Phó Dung thấy ràng, bước nhanh ra phía sau Phó Dung, giúp nàng lau tóc.

      Phó Dung hừ tiếng, nghiêng đầu nhìn nàng, giả trang giận dữ : "Hứa gia có phải khi dễ ngươi hay ? to gan!"

      Lan Hương vừa thẹn vừa vội, nghĩ tới Hứa gia mấy câu đem nàng đẩy lên cây, Lan Hương cũng cảm thấy quá làm càn , nhưng lại sợ vương phi tức giận phạt , vội vàng giải thích: " có, cái gì đều làm, vương phi đừng hiểu lầm..."

      Phó Dung mới tin, nhìn môi nàng : "Cái gì đều làm miệng ngươi sao lại sưng lên? Đừng cho ta là chính ngươi cẩn thận cắn rách !"

      Lan Hương nhất thời tìm ra lí do thoái thác, cúi đầu, im lặng nửa ngày mới lắp bắp : " phải, vương phi ngươi đừng nóng giận, khi dễ ta, ta, ta nguyện ý ..."

      Hứa gia quả bắt buộc nàng, là nàng có tiền đồ, nhìn mắt mất dần khí lực, mặc hôn hít sờ soạng hồi lâu. Nàng phản kháng, chẳng phải là nguyện ý ?

      Phó Dung bật cười , kéo tay nàng qua, giọng hỏi: "Nhìn ngươi như vậy, có phải chút cũng tức giận hay , ngược lại rất thích?"

      Lan Hương nào dám thừa nhận a?

      Phó Dung đùa nàng nữa, thở dài: "Vốn định ở với ngươi thêm thời gian, ngươi thích như vậy, Hứa gia lại là người nóng tính, trở về đem chuyện các ngươi xử lý tốt ."

      "Vương phi..."

      Lan Hương đột nhiên chịu, quỳ xuống cầu : "Vương phi, cho dù ta gả cho , vẫn để ta về bên cạnh ngươi hầu hạ được ?"

      Phó Dung đỡ nàng đứng lên, uể oải tựa vào ghế mây, hừ : "Đem ngươi gả cho Hứa gia là tiện nghi cho , còn muốn triệt để đem ngươi cướp ? Ta mới đáp ứng, mau chút giúp ta lau khô tóc."

      Lan Hương nín khóc mỉm cười.

      Tóc khô, Trăn ca nhi cũng tỉnh, người nhà ngồi trong viện chơi lát, trước khi mặt trời lặn dẹp đường hồi phủ.

      Tháng 4 Phó Dung rất bận rộn. Đầu tháng Tần cùng Đào Thiến Thiến định thân, nàng uống rượu mừng, được mấy ngày lại đem Lan Hương gả . Cũng may Hứa gia ngụ ở vương phủ, Lan Hương buổi sáng tới hầu hạ, sập tối lại trở về, cùng trước kia cũng có gì khác, nhìn nàng dáng vẻ hạnh phúc càng thêm mềm mại, Phó Dung cũng vì nàng cao hứng. bên cao hứng bên phát sầu cho Mai Hương chọn cái dạng nhà chồng gì. Chớp mắt Khang vương phi sinh cậu nhóc mập mạp, đích trưởng tử của Khang vương, Phó Dung lại bên đó chúc mừng.

      Cuối tháng thánh giá trở về.

      Đời trước Gia Hòa đế ở Linh Sơn tới tháng 7 mới trở về, lần này bởi vì hôn của Từ Hạo và Thôi Oản, Gia Hòa đế cũng sớm trở về kinh.

      "Ngày mai Lục đệ đại hôn, vương gia dường như mất hứng a?" Tắm rửa về, thấy Từ Tấn tựa vào đầu giường ngẩn người, Phó Dung nghĩ ngợi lúc, đem nghi hoặc trong lòng hỏi ra. Mấy ngày hôm trước nàng Thôi phủ tặng đồ cưới, cùng Từ Tấn thương lượng đưa cái gì, Từ Tấn hứng trí rất ít.

      "Ta có mất hứng?" Từ Tấn ôm lấy nàng, như cười như hỏi.

      Phó Dung sờ sờ cái trán , "Chính là mất hứng, vương gia đừng lừa ta, chàng, chàng có phải đồng ý mối hôn này hay ?"

      Từ Tấn nắm lấy tay nàng, nhìn mắt nàng : "Phải, bởi vì ta hoài nghi lúc trước chính là nàng ấy động tay vào cúc hoa. người nữ nhân như vậy, ta sao có thể cao hứng gả cho Lục đệ? Chỉ là Lục đệ chỉ nhận mình nàng ấy, ta cũng có cách nào. Nhưng Nùng Nùng nhớ kỹ, về sau cùng nàng ấy ở chung, nhất định phải cẩn thận phòng bị, đừng cho nàng ấy cơ hội hại người."

      Phó Dung nghiêm túc gật đầu. Nàng vốn thích Thôi Oản, lại có hoài nghi kia, cần Từ Tấn nhắc nhở, nàng cũng đề phòng Thôi Oản.

      Từ Tấn vỗ vỗ lưng nàng, ánh mắt ném về phía nóc giường.

      Kỳ cũng ngại Thôi Oản gả cho Lục đệ, như vậy chỉ là vì nhắc nhở Phó Dung phòng bị nàng ấy mà thôi.

      để ý cái gì? Thôi Oản gả cho Lục đệ, nàng chịu hảo hảo sống cùng Lục đệ, nhìn phân thượng mẫu thân, ngoại tổ phụ, Lục đệ, nguyện ý cho nàng ấy cơ hội hối cải, thay đổi triệt để. Nàng ấy nếu cùng người hợp mưu hại huynh đệ bọn họ, hoặc tiếp tục an phận, vừa vặn cho Lục đệ nhận bộ mặt , để Lục đệ triệt để hết hy vọng, lại lần nữa cưới vương phi tốt.

      Nữ nhân tái giá khó, Lục đệ đường đường là vương gia, muốn đổi vương phi còn đơn giản?

      Huống chi, Lục đệ có cơ hội cưới lại, Thôi Oản...

      Từ Tấn ánh mắt đột ngột phát lạnh.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng58 others thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Tem trưa mùa đông giá buốt. He he he
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chúc mừng năm mới mọi người. Chẳng ai nhớ đến mình, buồn 5s.



      ☆Chương 214



      Hoài vương phủ của Từ Hạo năm ngoái tu sửa tốt lắm, hôm nay đại hôn, trong tháng 5 cũng là lúc muôn hồng nghìn tía, cả tòa phủ đệ bầu khí dào dạt vui sướng, nha hoàn, sai vặt bận rộn lui tới các viện, mảnh tràn trề sức sống.

      Tân nương tử còn chưa đón, Phó Dung cùng vài chị em dâu ngồi trong khách sảnh trò chuyện, nơi này thông gió, ngồi mát mẻ.

      Khang vương phi hôm kia ra cữ, nàng rất cao hứng, sờ sờ đầu Trân tỷ nhi : "Huyền ca nhi so với tỷ tỷ ngoan hơn nhiều, biết ta muốn tới đây uống rượu mừng, chọn ngày lành liền ra, vừa vặn chậm trễ."

      Trân tỷ nhi 4 tuổi biết mẫu thân bởi vì hoài nàng thể tham gia đại hôn tứ thẩm, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh mẫu thân, có chút thất vọng hỏi Phó Dung: "Tứ thẩm sao đem Trăn ca nhi tới a?" Hủ ca nhi, Chương ca nhi cũng đến, bên này mình nàng là đứa , tiểu nương cảm thấy thực mất mặt.

      Phó Dung cười : " còn quá đâu, giống Trân tỷ nhi hiểu chuyện tự mình chơi, cho nên tứ thẩm mang đến."

      Trân tỷ nhi ngoan ngoãn gật đầu, đột nhiên chạy đến chỗ Nhị công chúa bên kia, nắm tay nàng muốn nhìn hoa trong vườn. Nhị công chúa thích cháu trai, cháu , nàng tuổi còn , so đám người Phó Dung càng thích chiều trẻ con, Trân tỷ nhi càng nguyện ý cùng nàng chơi đùa.

      Khang vương phi nhìn lớn chơi ở trong sân, với Phó Dung: "Nghe tháng trước Tín Đô vương chuyện Minh Nhã huyện chủ hứa gả cho đích thứ tử của Vương đại nhân tri phủ Ký Châu. Ai, các tiểu nương này đó dường như nháy mắt liền trưởng thành, ngược lại là thế tử Tín Đô Vương còn chưa mai mối, ta nhớ Thế Tử năm nay hai mươi mốt ?"

      Phó Dung ngoài ý muốn gật đầu: "Đúng vậy, chúng ta ở Tín Đô gia huynh cùng Thế Tử có chút giao tình, ta nhớ hai người họ cùng tuổi ."

      Trong lòng khiếp sợ, Từ Tịch kiêu ngạo như vậy, thế nhưng chỉ gả cho nhi tử quan tứ phẩm, là chính nàng thích hay là Từ Diệu Thành tay lo liệu ? Tết Nguyên Tiêu gặp huynh muội Từ Yến, nàng cố ý lưu ý chút, Từ Diệu Thành dường như có ý ở kinh thành chọn con rể tốt, tại sao lại đổi chủ ý? Lại còn Từ Yến, thành thân, là bởi vì có gặp được người hợp mắt, hay là bởi vì... Nàng?

      Phó Dung vô thức chuyển động vòng ngọc tay.

      Đời này nàng cùng Từ Yến giao tiếp nhiều, có 3 năm cùng giường chung gối, Phó Dung cảm thấy Từ Yến cho dù thích nàng như cũ, cảm tình đối với nàng cũng sâu đến mức phải khanh cưới. Cho nên, Từ Yến đến nay chưa lập gia đình, chỉ là còn chưa gặp được nương làm cho động tâm ? Tựa như ca ca, chẳng phải cũng đồng dạng độc đâu?

      Nghĩ như vậy, Phó Dung trong lòng thoải mái nhiều hơn.

      Lại hàn huyên hồi, bên ngoài đột nhiên náo nhiệt lên.

      Vẫn trầm mặc ngồi ở bên cạnh, Thái Tử phi dẫn đầu đứng lên: "Tân nương tử vào cửa, chúng ta hỉ phòng chờ xem, lần sau có việc vui như vậy, nhưng chính là Phúc Tuệ thành thân ."

      Còn phải sao, Hoài vương vừa thành thân, Gia Hòa đế mấy đứa con trai đều có chủ .

      Phải xong bái đường, mọi người đợi ở hỉ phòng lát, hỉ bà mới dẫn đôi vợ chồng trẻ tới.

      Thôi Oản đầu đội khăn đỏ, khăn xốc lên, cả nhà chỉ nhìn tân lang. Hoài vương Từ Hạo18 tuổi, bộ dáng có 6 phần tương tự Từ Tấn, đều là lông mày dài mắt phượng. Chỉ là Từ Tấn khuôn mặt càng giống Gia Hòa đế, có loại khí thế lạnh lùng uy nghiêm, Từ Hạo giống Thục phi hơn, hay cười, nhìn như là ánh nắng rực rỡ, càng dễ dàng khiến nữ quyến thích.

      Khang vương phi nhịn được cảm khái : "Xem xem, Lục đệ so với Nhị ca cao hơn, trong mấy huynh đệ này, vương gia chúng ta lùn nhất, chỉ có thể ăn, là..."

      Nàng cùng Khang vương cũng coi như là thanh mai trúc mã, hồi Khang vương bộ dạng cũng gầy gầy xinh đẹp, kết quả càng ăn càng mập. Buổi tối vợ chồng thân mật Khang vương phi liền nhắm mắt lại, tưởng tượng bộ dáng Khang vương tuấn mĩ hồi , cũng phải là thực phản cảm chuyện đó, nếu ngay từ đầu nhận thức Khang vương giống heo bực này, nàng mới gả cho .

      Phó Dung có thể nghe được, Khang vương phi cùng Khang vương cảm tình cũng tệ lắm, cười cùng nàng vài câu, mọi người vào phòng, nhìn Từ Hạo vén khăn trùm.

      Từ Hạo trông mong ngày này, chờ mong mấy chục năm qua, hồi chơi đóng giả gia đình, đều cướp làm tân lang của biểu muội. tại mộng đẹp có thể trở thành , căn bản kiêng dè vài vị tẩu tử trêu ghẹo, vẫn miệng cười toe toét, hưng phấn dùng đòn cân vàng vén khăn trùm đầu, làm hai lần vẫn thành công, cuối cùng lúc Khang vương phi thiện ý cười khẽ mới mở ra được, lộ ra tân nương tử hôm nay.

      Trong chớp mắt phòng yên tĩnh.

      Trân tỷ nhi là tiểu nương, thích nhất tân nương tử, Thôi Oản ngồi xuống nàng liền tới, lúc này thấy người, tiểu nương vô cùng kinh ngạc khen: "Lục thẩm thực đẹp!"

      Thôi Oản ngượng ngùng cười, ngước mắt nhìn về phía Từ Hạo, thấy chỉ ngây ngốc, nàng mau chóng rũ rèm mắt xuống, hai tay khẩn trương nắm chặt vạt váy đỏ thẫm.

      Trân tỷ nhi cười hì hì chạy đến phía trước người Khang vương phi, ôm đùi mẫu thân : "Nương, Lục thẩm thẹn thùng !"

      Tiểu nha đầu cơ trí khả ái, đám người Phó Dung đều cười ra.

      Hành lễ xong, Từ Hạo lưu luyến ra.

      Tân nương tử muốn thay đồ, vài chị em dâu Phó Dung trước tiên lui ra ngoài, cơm trưa lại qua bồi tân nương tử.

      Phó Dung là thân tẩu tử, chủ động ngồi bên người Thôi Oản, thấy Thôi Oản ngượng ngùng buông rèm mi động đũa, nàng nhịn cười khuyên nhủ: "Muội muội ăn a, bàn này có ngươi nào quen đâu ? Như thế nào còn xấu hổ?"

      Khang vương phi theo trêu ghẹo: "Đúng vậy đúng vậy, lúc này thẹn thùng, sáng mai vào trong cung thỉnh an lại gặp, ngươi xấu hổ thành dạng gì a?"

      Lời này có chút mặn, Nhị công chúa Trân tỷ nhi đều hiểu, Phó Dung, Thái Tử phi trong lòng đều ràng, đưa mắt nhìn nhau, hiểu ý mà cười.

      Nháo xong tiệc mừng, tân nương tử muốn dày công chuẩn bị chuyện lớn đời người buổi tối, các nữ quyến đều tản .

      Phó Dung về vương phủ trước.

      Trăn ca nhi có bạn chơi quả quá quyến luyến mẫu thân, ngày thấy cũng khóc nháo, nhưng bây giờ nhìn thấy mẫu thân trở về, tiểu tử lập tức bỏ Lăng Thủ, từ bệ cửa sổ đứng lên, lắc lắc lư lư mà hướng mẫu thân tới, mắt phượng cười thành đường thẳng. Phó Dung đứng trước giường, ôm lấy tiểu tử hôn cái: "Có nhớ nương hay a?"

      Trăn ca nhi ôm chặt mẫu thân, ngẩng đầu điềm nhiên: "Nhớ!"

      Phó Dung lại hỏi : "Chỗ nào nhớ?"

      Trăn ca nhi chỉ chỉ lồng ngực, ý tứ chính là trong lòng nhớ.

      Phó Dung lại hôn , tỏ ý bảo Lăng Thủ trở về phòng nghỉ lát, nàng tự mình dỗ nhi tử.

      Buổi tối Từ Tấn muốn ở Hoài vương phủ uống rượu, Phó Dung biết trở về trễ, liền cùng Lăng Thủ, Trăn ca nhi dùng cơm, sau khi ăn xong phòng Trăn ca nhi dỗ bọn họ ngủ. Trăn ca nhi còn , nghe hiểu truyện đâu, chỉ thích tựa vào trong ngực mẫu thân, nhìn mẫu thân, nhìn mãi nhìn mãi liền ngủ mất, ngược lại Lăng Thủ ngoan ngoãn ngồi bên, tập trung tinh thần nghe. Phó Dung cũng đau lòng Lăng Thủ còn tuổi xa nhà, lúc Trăn ca nhi ngủ rồi, nàng vẫn giọng đem toàn bộ câu truyện kể hết, sau đó mới ôn nhu với Lăng Thủ: "A Thủ cũng ngủ , tối mai chúng ta lại tiếp tục ."

      Lăng Thủ cảm thấy mỹ mãn, đợi Phó Dung , theo nhũ mẫu phân phó, ngoan ngoãn ngủ giường ở gian ngoài.

      Phó Dung ở dưới mái hiên đứng lát, xác định hai tiểu tử đều ngủ, lúc này mới thượng phòng, ngồi giường thêu áo choàng ngắn cho Từ Tấn. Tuy rằng đáp ứng thêu kiện áo choàng cho Từ Tấn, nhưng nàng lười, cũng đối với nữ hồng của mình có tin tưởng nhiều, cảm thấy mình khâu tốt lắm Từ Tấn cũng chưa chắc mặc ra ngoài, liền quyết định làm kiện áo choàng ngắn tay, để mùa hè Từ Tấn mặc ở nhà.

      May xong rồi, Phó Dung nhất thời quyết định được ở áo choàng ngắn thêu hình gì.

      Nàng nhấc áo choàng ngắn nhìn nhìn, ánh mắt vô tình đảo qua giường, bên trong là ngỗng vàng bằng vải Trăn ca nhi thích nhất. Phó Dung bật cười, đảo mắt đến chỉ thêu bên cạnh, chọn chỉ vàng tươi thêu lên áo.

      Mới thêu bên ngoài được đường, Từ Tấn trở lại.

      Phó Dung vội vàng đem áo dấu , ra ngoài đón người.

      Các nam nhân tham gia tiệc mừng chính là uống rượu, đêm nay Từ Tấn còn phải giúp Từ Hạo cản rượu, quả thực uống ít. Phó Dung đoán được Từ Tấn uống, nhưng nàng ngờ sắc mặt Từ Tấn khó coi như vậy.

      "Nhanh bưng canh giải rượu đến!"

      Phó Dung đỡ lấy Từ Tấn ngồi xuống giường, thấy Từ Tấn gương mặt kéo căng, trong lòng nàng có chút sợ hãi, hỏi xem ở bên kia xảy ra cái gì, chỉ cẩn thận giúp lau lau mặt, giọng hỏi: "Vương gia có phải là thoải mái hay ? Nếu ta xoa xoa cho chàng?"

      Từ Tấn nhìn nàng, lắc lắc đầu, đợi Mai Hương bưng canh giải rượu, ngẩng đầu uống bát, phòng bên tắm rửa .

      Phó Dung vội vàng đuổi theo, tự tay chà lưng cho .

      Từ Tấn nhắm mắt.

      say, chỉ là trong lòng thoải mái. Thôi Oản mưu hại Phó Dung, dù Phó Dung mạng lớn có việc gì, cũng hận thể giết Thôi Oản. Nhưng thể giết, còn bận tâm cảm nhận của mẫu thân, ngoại tổ phụ, Lục đệ, cũng muốn tra ra sau lưng Thôi Oản khả năng có đồng mưu. Bình thường suy nghĩ này đó, nhưng hôm nay, nhìn Lục đệ vì cưới người nữ nhân mà cao hứng như vậy, lồng ngực nghẹn tức.

      Lồng ngực bị nghẹn, giữ tay Phó Dung lại, xoay qua chỗ khác đối diện nàng, để nàng giúp lau phía trước.

      Phó Dung nhìn thần sắc , giống như là động tâm tư xấu, tay chống đỡ bả vai , tay ở lồng ngực chuyển qua lại.

      "Phía dưới cũng rửa." Phát giác tay nàng có ý định hướng xuống dưới, Từ Tấn nhắm mắt phân phó, thanh trong trẻo.

      Phó Dung sợ nhất Từ Tấn mặt lạnh, lâu thấy tức giận, hôm nay đột nhiên lạnh xuống, nàng sợ hãi rùng mình, hỏi đều hỏi, nắm chặt khăn dịch xuống, ngờ đụng tới...

      Phó Dung cả kinh buông tay.

      Cái khăn kia liền khoác lên, giống như treo sào trúc.

      Phó Dung cắn cắn môi, đoán được Từ Tấn cho dù tức giận cũng phải vì nàng, cả gan lấy khăn ra, tự tay giúp rửa.

      Từ Tấn hô hấp đột ngột nặng lên.

      Phó Dung rũ tròng mắt, trong lòng hừ lạnh, có bản lĩnh thử đêm bãi mặt thối. Đến cùng làm vợ chồng 3-4 năm, có số việc sớm ngây ngô giống lúc vừa thành thân. ôm ý niệm giận dỗi, rửa tay xong, Phó Dung càng hướng phía dưới sờ vào, muốn rửa sạch mỗi chỗ của Túc vương gia.

      Từ Tấn chậm rãi mở mắt ra, nhìn mĩ nhân dán vào lồng ngực bận việc.

      người nàng mặc đồ ngủ, quần áo sớm ướt đẫm, lộ ra dây lưng tiết khố hồng nhạt bên trong. Nàng tay ôm eo , tay ở trong nước lớn mật bận việc. Cái kia rung động như mặt nước gợn sóng, từng vòng từ chỗ nàng chạm vào lan tràn ra toàn thân .

      Từ Tấn cố nén, nhịn đến gân xanh trán nhảy lên, muốn nhìn xem nàng đến cùng đều có những bản lĩnh gì, tạp niệm sớm vứt ra sau đầu.

      Phó Dung nghiêng đầu, nhìn thấy cơ bắp căng cứng cánh tay , nghe thấy thở dốc như trâu đỉnh đầu, biết nam nhân động tình, nàng lại giả bộ biết, thu tay lại, nhặt khăn lên chuẩn bị giúp rửa đùi. Nhưng tay nàng còn chưa đụng tới đâu, bị người nắm lấy trước ...

      Yên tĩnh ban đêm, đột nhiên vang lên tiếng nước, theo sau là nữ nhân uyển chuyển như oanh gáy cầu xin.

      Mai Hương ở bên ngoài chờ, nghe bên trong thanh vương phi ngày càng cao, nàng vội vàng che kín lỗ tai.

      Hoài vương phủ.

      Từ Hạo lòng nhiệt tình vừa nhìn thấy vết sẹo cổ tay Thôi Oản đột nhiên tắt hết, đau lòng nâng cánh tay nàng lên, do do dự dự muốn chạm vào lại dám: "Đây là bị thương khi nào, sao nàng cho ta? Còn đau ?"

      Thôi Oản cười nhìn .

      Đại nam nhân18 tuổi, dung mạo càng khôi ngô, bả vai rộng lớn, tay so với nàng lớn hơn vài vòng, che chở nàng như trân bảo, làm cho nàng vô cùng an tâm. Nghĩ tới mình từng mê luyến Từ Tấn, Thôi Oản trong lòng cười khổ, là nàng được voi đòi tiên. Kỳ Từ Hạo so với Từ Tấn kém, tài cán bằng Từ Tấn, nhưng nàng là nữ nhân, quan trọng nhất là tâm trượng phu đối với nàng, phải sao?

      Phó Dung hạnh phúc, nàng cũng hạnh phúc, bởi vì có Từ Hạo vẫn coi nàng như bảo bối.

      Thôi Oản nghĩ vẫn cứ hạnh phúc như vậy , làm Hoài vương phi được Từ Hạo nâng niu trong lòng bàn tay.

      Cho nên nàng muốn quên quá khứ vui, cũng để cho Từ Hạo biết. Từ nay về sau nàng giữ khuôn phép trông giữ Từ Hạo, sợ Từ Tấn bất mãn.

      "Năm ngoái ta ở trong phòng làm đồ cưới, nương đột nhiên tới, ta muốn cho nàng nhìn thấy, đem đồ dấu , quên mất cái kéo để chỗ nào, lúc tìm đồ cẩn thận bị đâm phải... Lục ca đừng lo lắng, sớm còn đau, nhưng cái sẹo này có thể lành được, chàng có ngại xấu hay ?"

      " chút cũng xấu!" Từ Hạo lập tức , sợ nàng tin, cúi đầu xuống hôn.

      Môi nóng bỏng đụng vào, Thôi Oản kìm lòng được hơi co rúm.

      Từ Hạo cũng bất tri bất giác ý thức được chính mình làm gì, ngước mắt nhìn nàng.

      Thôi Oản đỏ mặt cúi đầu, thử đem cánh tay co về.

      Từ Hạo cho, si ngốc nhìn nàng hồi, lần nữa cúi đầu, dọc theo cái cổ tay trắng noãn kia từng chút từng chút hướng lên ...

      Đầy giường xuân sắc.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng47 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương này gửi tặng mọi người nhân dịp ta đòi được cái điện thoại về từ tay các bạn công an. Giá trị ko lớn nhưng phần mềm và thông tin bên trong mới quan trọng.


      ☆Chương 215



      Hoàng Hậu tháng giêng bị bệnh, tới giờ như cũ thấy tốt lên, vợ chồng Hoài vương tiến cung vấn an, Gia Hòa đế lệnh cho Thục phi chủ trì ở Chiêu Ninh cung.

      Thục phi tư lịch gần với Hoàng Hậu, trong lúc Hoàng Hậu bệnh nặng, nàng cùng Nhu phi quản lý hậu cung, công việc sắp xếp cũng có điểm nào thích hợp.

      Phó Dung dẫn Trăn ca nhi tới đầu tiên.

      Trăn ca nhi gọi tổ mẫu, nhìn thấy Thục phi, tiểu tử tự mình qua, vài bước cuối cùng, sốt ruột dang hai tay muốn ôm. Thục phi cháu ngoan vô cùng, bước lên mấy bước ôm lấy tiểu tử, hướng Phó Dung khen: "Nhìn Trăn ca nhi của chúng ta, làm cho người ta càng thích a, hồi sợ người lạ đâu, lớn lên lại hiểu chuyện."

      Nhi tử đáng được người ta thương, Phó Dung cùng có vinh yên (vinh dự yên tâm), đem Lăng Thủ gọi đến phía trước, giới thiệu cho Thục phi nhìn.

      Lăng Thủ ngũ quan đoan chính, ở vương phủ gần hai tháng, lễ nghi quy củ đều thuần thục, đổi thân xiêm y tơ lụa, chợt nhìn cũng như là tiểu công tử nhà ai, chỉ có mặt mày so với những đứa được nuông chiều từ bé trầm ổn hiểu chuyện nhiều hơn.

      Thục phi hài lòng gật gật đầu, từ đĩa trái cây lấy đào cho ăn.

      Lăng Thủ hào phóng nhận.

      Rất nhanh Nhu phi dẫn Nhị công chúa tới, các nàng chưa ngồi bao lâu, Thái Tử phi, Thái Tử trắc phi dẫn Hủ ca nhi Chương ca nhi cũng tới. Đợi Khang vương phi lại đem Trân tỷ nhi mang tới, trong phòng bỗng chốc dường như hơn, Trân tỷ nhi đầu kêu các đệ đệ vào trong viện chơi. Hủ ca nhi quả thực là cái đuôi của tỷ tỷ, nửa bước rời Trân tỷ nhi, Trăn ca nhi có bạn của mình, càng thích cùng Lăng Thủ chơi, còn lại Chương ca nhi đảm đương làm người hoà giải, ở trong bốn người dắt dây đáp cầu.

      Thái Tử phi nhìn con trai của mình, ánh mắt dần dần chuyển tới bụng Phó Ninh.

      Phó Ninh chuyện với Phó Dung đâu, "Mấy ngày nay nôn nữa, muội muội cần nhớ mong."

      Nàng vào đoan ngọ chẩn ra hỉ mạch, đến nay khoảng hai tháng.

      Phó Dung vui buồn mỗi nửa, nhìn Chương ca nhi trong viện điềm đạm ít hiểu chuyện, Hủ ca nhi tái nhợt gầy yếu, trong lòng nổi sầu lo.

      Làm sao mới có thể sửa mệnh Phó Ninh? Tỷ tỷ ở bên cạnh nàng, Phó Dung có thể nhúng tay, Phó Bảo ở Hầu phủ, trong nhà có mẫu thân trưởng tẩu che chở, Phó Dung hơi thêm nhắc nhở, Lâm thị tự nhiên che chở nữ nhi. Chỉ có Phó Ninh ngụ ở Đông cung, Phó Dung cùng Lâm thị đều xen tay vào được...

      nghĩ ngợi, Lệ phi tới.

      Phó Dung ánh mắt đổi đổi.

      Bởi vì trận đẻ non kia, Gia Hòa đế đối với Lệ phi sủng ái càng thịnh, nghe trong tháng, chỉ có 2, 3 đêm là đến Chiêu Ninh cung , Nhu phi bên kia cơ bản , có rảnh liền đem Nhị công chúa gọi đến trong ngự hoa viên cùng Lệ phi ngắm cảnh. Nữ nhân an lòng là do nam nhân, được Gia Hòa đế sủng ái như vậy, thôn nữ khiếp nhược người Lệ phi càng lúc càng nhạt nhòa, trang dung càng thêm ung dung hoa quý, xứng với mĩ mạo trời sinh, lại có loại cảm giác thoát thai hoán cốt.

      "Thục phi tỷ tỷ, Nhu phi tỷ tỷ, ta tới chậm." Lệ phi dáng vẻ thướt tha tới, cười chào hỏi.

      Thục phi mời nàng ngồi vào chỗ.

      Hoàng Hậu ở đây, Thục phi để trống chủ vị, nàng cùng Nhu phi ngồi bên, Lệ phi mình ngồi bên kia.

      Lệ phi nhìn mấy đứa trong viện, tự giác mà sờ sờ bụng, ánh mắt đảo qua Phó Dung vài lần, ôn nhu cùng Khang vương phi hỏi thăm: "Sao đem Huyền ca nhi mang tới a? Ta chưa gặp bao giờ đâu."

      bộ ngữ khí coi Khang vương phi là thân con dâu, ràng Khang vương phi so với nàng còn lớn hơn mấy tuổi.

      Lệ phi vui Hoàng Hậu, đây là chuyện cơ hồ mọi người đều biết.

      Khang vương phi mặt nụ cười đổi, đứng dậy giải thích: "Ta muốn mang tới cho các vị nương nương nhìn, vương gia cảm thấy Huyền ca nhi quá , sợ ôm đến lại khóc nháo ầm ĩ các nương nương, cho phép ta mang ."

      Lệ phi gật gật đầu, tầm mắt lại rơi vào người Phó Ninh, "Ngươi vừa có thai, phải chú ý bảo dưỡng, nữ nhân mang thai trước 3 tháng là khẩn yếu nhất , ngươi ngàn vạn phải đề phòng tiểu nhân, đừng để bị hại giống như ta, đến lúc đó muốn khóc cũng có chỗ khóc."

      Phó Ninh cúi đầu đáp lời.

      Thái Tử phi vẻ mặt bình tĩnh.

      Hai người ai cũng tiếp lời, Lệ phi hừ hừ, vừa muốn mở miệng, bên ngoài cung nữ báo Hoài vương Hoài vương phi tới.

      Người mới tới, đề tài tự nhiên tập trung tới người Từ Hạo Thôi Oản, hàn huyên hồi, Nhu phi dẫn đầu cáo từ.

      Nàng vừa , đám người Thái Tử phi cũng , Lệ phi chờ lâu lát, cuối cùng phát đám người Thục phi đối với nàng nhiệt tình cao, nàng cũng ra.

      Chiêu Ninh cung chỉ còn lại người trong nhà.

      Thục phi đuổi Từ Hạo , như thường ngày thân mật đem Thôi Oản gọi đến bên người, giọng hỏi hai câu chuyện buổi tối qua.

      Thôi Oản khuôn mặt nhắn hồng hồng, nhìn Phó Dung cái, e thẹn : "Nương bất công, Tứ tẩu kết hôn rồi tiến cung thỉnh an, ta cũng có nghe ngài trêu ghẹo Tứ tẩu như vậy."

      Thục phi vỗ vỗ tay nàng, cười : "Ai bảo ngươi a, lại tiếp lúc ấy ngươi vẫn là cháu ta đâu, chưa gả , ta ngại ngươi cũng thể chê cười Tứ tẩu ngươi a, cho nên ngươi muốn trách chỉ có thể trách chính ngươi."

      Thôi Oản vội vàng ôm lấy cánh tay Phó Dung, làm nũng : "Tứ tẩu ngươi nghe xem, lúc ấy ta giúp ngươi, Tứ tẩu tại còn thay ta chuyện?"

      Phó Dung bộ nghiêm trang gật đầu, chuyển đè nàng vào ghế: "Muội muội nhanh ngồi xuống, đừng cố chống đỡ, Tứ tẩu biết ngươi thân thể thoải mái đâu."

      Lời này càng lộ liễu , Thôi Oản thẹn quá hoá giận, làm bộ muốn chọc lét nàng.

      Thục phi nhìn hai cái con dâu chơi đùa, trong lòng cũng nhàng như bề ngoài. Thôi Oản nếu như ở trước mặt Phó Dung lộ ra vài phần chột dạ, trong lòng nàng vững tâm chút, tại Thôi Oản biểu phảng phất như chưa bao giờ hại Phó Dung, nàng càng thêm cân nhắc hiểu thấu nàng ấy, cân nhắc nổi, ngược lại càng dễ nghĩ nhiều.

      Chỉ có thể hy vọng Thôi Oản đối với trưởng tử hết hy vọng .

      Tới tháng 6 ở kinh thành, đề tài Hoài vương đại hôn rầm rộ của dân chúng lúc trà dư tửu hậu dần phai nhạt, nóng bức khó chịu, dân chúng nóng đến nỗi bất cứ tin tức gì đều nâng được tinh thần lên trong hoàng thành xảy ra đại .

      Hoàng Hậu hoăng .

      Như đá tảng ném vào trong nước, từ huân quý vương phủ cho tới bách tính bình dân, đều ngây ra nửa ngày, lập tức mau chóng đem bài trí vui mừng trong nhà đều thu lại, bắt đầu quốc tang.

      Bên này Phó Dung còn chưa hoàn hồn, trong cung lại truyền đến ý chỉ của Gia Hòa đế.

      Sơ lược là Hoàng Hậu khi còn sống phẩm hạnh có vết, Gia Hòa đế thập phần vui, bởi vậy đặc mệnh cho hoàng tử, hoàng nữ thủ hiếu lấy tháng thay năm, giữ đủ 3 tháng có thể trừ hiếu, dân chúng như cũ phải giữ 3 tháng quốc tang, chưa thể miễn giảm.

      Đạo ý chỉ này, quả thực so với tin tức Hoàng Hậu chết bệnh càng có ý vị sâu xa.

      Nhớ lại Hoàng Hậu sinh bệnh là lúc Lệ phi đẻ non, Gia Hòa đế chỉ kém trực tiếp cho mọi người biết Lệ phi đẻ non do Hoàng Hậu gây nên, bất quá ám chỉ như vậy, ít ít nhiều nhiều cũng tính lưu lại chút mặt mũi cho Thái Tử.

      Thành vương phủ.

      Đêm khuya tĩnh lặng, Thành vương dẫn vương phi Lý Hoa Dung từ đường trong vương phủ. Trong phòng đèn đuốc sáng trưng, Lý Hoa Dung so với 2 năm trước hao gầy 3 phần, nhưng nàng mĩ mạo có nửa phần giảm bớt, xinh đẹp cao lãnh, làm người ta sinh lòng trìu mến, lại khiếp sợ lạnh lẽo trong mắt nàng, nhượng bộ lui binh.

      Nhưng Lý Hoa Dung đối xử với phu quân mình lại khác.

      Nàng tự mình đốt hương, đưa tới tay Thành vương, Thành vương quỳ xuống, nàng cũng ở bên cạnh quỳ xuống đệm cói.

      Thành vương thân bạch y, khuôn mặt bình tĩnh dửng dưng, nhìn về phía bài vị quạnh kia, trong mắt lại lạnh buốt: "Nương, ngài trời có linh, nhất định thấy được chưa, người nọ hãm hại ngươi chết rồi, bà ấy xuống bồi người. Nhi tử biết ngài muốn gặp cũng chỉ có mình bà ấy, ngài yên tâm, những người ngài thích kia, nhi tử đều nhất nhất đưa bọn họ xuống bồi ngài."

      cũng từng cho rằng mẫu thân bởi vì đối với Phó Dung bất mãn mới nhất thời xúc động mưu hại nàng. Lệ phi đẻ non, Hoàng Hậu bệnh nặng cấm cung, phụ hoàng đột nhiên quan tâm tới , gọi vào cung mấy lần, Thành vương mơ hồ đoán được cái gì, chậm chạp dám xác định, thẳng đến phụ hoàng lại lần muốn mạng của Hoàng Hậu, Thành vương trong lòng mới sáng sủa lên.

      Nếu như Hoàng Hậu chỉ hại Lệ phi đẻ non, phụ hoàng tuyệt đến mức tức giận như thế, kia Hoàng Hậu lại làm cái gì vừa khiến phụ hoàng tức tới muốn nàng chết đồng thời lại khiến phụ hoàng thấy thẹn với ?

      Chỉ có mẫu thân , mẫu thân chết oan của .

      Thành vương nhìn chằm chằm vào cái bài vị kia, nghĩ tới hai năm nay nhẫn ngủ đông, yên lặng dập đầu lạy ba cái, đứng dậy, đem hương trong tay cắm xuống lư hương. Lý Hoa Dung đồng dạng trầm mặc dập đầu, đứng lên thắp hương.

      Im lặng chốc lát, Thành vương quay người, nắm lấy tay nàng : "Biểu muội, kiên nhẫn nửa năm nữa, chúng ta bị nhốt ở trong phủ nữa."

      Lý Hoa Dung theo cùng ra ngoài, giọng cười cười: "Đúng vậy, ta cũng lâu chưa từng thấy mấy chị em dâu kia, nghe các nàng liên tiếp mang thai sinh con, ta bỏ lỡ bao nhiêu náo nhiệt. Biểu ca chàng xem, ra hiếu rồi ta nên thân cận với ai nhiều hơn?"

      Thành vương trầm thấp vài câu, thanh quá , chỉ có thê tử bên cạnh mới nghe được.

      ~

      3 tháng thủ hiếu, đối với Phó Dung mà vẫn rất dễ chịu, vừa vặn bắt kịp thời điểm giữa hè nóng bức, nàng vốn thích ra ngoài làm khách lúc trời rất nóng, liền lòng ở nhà chiếu cố Trăn ca nhi, dạy chuyện. Duy nhất có chút phiền toái là Từ Tấn, người nọ căn bản đem cái thủ hiếu này nhìn ở trong mắt, tinh thần ban đêm vô cùng như thường.

      Phó Dung kỳ cũng thích làm chuyện đó, cho dù muốn, bị Từ Tấn trêu chọc vài cái, trong lòng nàng liền ngứa, nhưng nàng sợ có mang trong thời gian này, tức là ràng cho các ngự sử biết Túc vương gia bất hiếu. Bởi vậy nàng lấy đơn thuốc tránh thai Cát Xuyên kê ra, hai vợ chồng lại bắt đầu cách vài ngày nháo lần.

      Vào tháng 9, 3 tháng hiếu qua, các phủ lại bắt đầu lui tới.

      Tần cùng Đào Thiến Thiến vừa vặn định thành thân vào hai mươi tháng chín, bị quốc tang ảnh hưởng. Sáng sớm hôm nay, Phó Dung cùng Từ Tấn ra cửa, lưu lại nhũ mẫu, Lăng Thủ ở nhà bồi Trăn ca nhi chơi.

      Xe ngựa Túc vương phủ đến cửa Tần phủ, Phó Dung còn chưa xuống xe, trước hết nghe thấy đạo thanh quen thuộc, "Vương gia sớm như vậy tới a?"

      Phó Dung nghe thấy Từ Tấn chuyện, nàng ló đầu, chút nào ngoài ý muốn thấy gương mặt Ngô Bạch Khởi gai mắt đáng ăn đòn kia.

      "Vương phi sớm!" Ngô Bạch Khởi hướng nàng nhếch miệng cười, lộ ra vài cái răng trắng.

      Phó Dung hừ tiếng, sau khi xuống xe cảnh cáo : "Hôm nay là ngày tốt của Tần , ngươi lại thành , tháng này tuyệt đối có vận khí tốt."

      "Ta nào dám thành a, sớm sửa rồi, vương phi yên tâm ." Ngô Bạch Khởi giả ngoan gãi gãi đầu, ngó nhìn trong viện, cười hành lễ cáo từ: "Ta muốn bồi Tần nhị ca đón tẩu tử, ngày khác lại nghe vương phi chỉ bảo!"

      xong quay người chạy.

      Phó Dung nhìn bóng dáng , rất ngoài ý muốn, tiểu tử này miệng ngọt như vậy, cải tà quy chính ?


      PS: Spoil chương sau: có chuyện xảy ra giữa 2 bé PT và NBK
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng51 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chuc mung Nang, vat ve voi chu
      heavydizzykabi_ng0k thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :