1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      TY si tình wa, nhưng lai ko đủ bản lãnh bảo vệ ng mình cg như ko thôi, đáng tiếc...

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957

      CHƯƠNG 34

      Phó Dung dùng đũa kẹp sủi cảo trong bát lại thành hai nữa, lấy tôm bên trong bóc vỏ cho đệ đệ ăn, thu hồi đũa phát phụ thân dùng ánh mắt lo lắng do dự nhìn nàng, nàng nhìn về phía đó, phụ thân lập tức cười: “Đừng chỉ lo cho , con cũng ăn , ở nhà ăn no, miễn cho ra ngoài lại tham ăn, những thứ bên ngoài đều sạch bằng ở nhà.”


      Thân mật tự nhiên, dường như lo lắng vừa rồi là do nàng hoa mắt.


      Phó Dung biết phụ thân sợ an bày người phạm sai lầm, cẩn thận tổn thương đến nàng, nên suốt mấy ngày nay số lần mà phụ thân dặn dò nàng bao nhiêu nàng cũng nhớ nổi nữa, nàng có chút bực bội khi được tin tưởng, nhưng vẫn là thoả mãn nhiều hơn.


      Sau khi ăn xong, trước khi về Phù Cừ viện thay quần áo, Phó Dung tới gần phụ thân, cười hỏi: “Nếu phụ thân yên tâm cùng chúng con ?”


      Phó Phẩm Ngôn bất đắc dĩ nhìn nàng: “Các con đám người trẻ tuổi chơi, ta theo làm cái gì?"


      Phó Dung quan sát phụ thân từ đến dưới, nhịn cười : “Phụ thân cao râu ai biết được người là phụ thân hay là ca ca của con chứ?


      Lời này tuy nịnh nọt nhưng cũng là lời lòng. Phó Phẩm Ngôn năm nay 43 tuổi, là phụ thân của 5 huynh muội nàng, nhưng mặt lại nếp nhăn nào, bình thường vẫn luôn chú ý chăm sóc, dáng người cao to, nhìn như thiếu niên hơn 20 tuổi. Bản thân Phó Phẩm Ngôn cũng biết, nữ nhân thích chính là cái đẹp, nhưng quan trường vốn xem trọng từng trải và dày dạn, những người có gương mặt thư sinh rất dễ bị đồng liêu xem thường, vì vậy ông để râu từ khi còn rất trẻ, nó khiến ông thêm 3 phần thành thục ổn trọng, phối hợp với cặp mắt thâm trầm kia càng trở nên nho nhã và cơ trí.


      “Bớt lắm mồm .” Phó Phẩm Ngôn có lòng dạ nào để đùa, lại dặn dò nữ nhi thêm lần: “Theo sát bên cạnh ca ca, bước cũng được xa, nhớ chưa?” Ngay từ đầu ông vốn có ý định động thủ khi nữ nhi cùng Tề Trúc, nhưng Tề Trúc lại chủ động mời, nữ nhi lại muốn tham gia náo nhiệt.


      “Biết rồi, biết rồi ạ, cha lại xem nữ nhi như trẻ con rồi.” Phó Dung muốn bị ông cằn nhằn nữa liền vội vàng rời khỏi.


      Phó Phẩm Ngôn nhìn sang trưởng tử, khoé miệng Phó Thần nhếch lên: “Phụ thân yên tâm, cho dù phải mất mạng, con cũng bảo vệ Nùng Nùng an toàn.”


      ràng là cười và hứa bảo vệ muội muội, nhưng trong lời che giấu được độc.


      Người nào muốn hại muội muội đêm nay phải chịu trừng phạt.


      Phó Phẩm Ngôn gật gật đầu, tiếp tục nhiều lời nữa, ông qua tìm thê tử.


      Phó Thần tới trước cửa đợi muội muội.


      Bóng đêm tràn ngập, đèn lồng đỏ thẫm treo trước cửa phát ra từng dải ánh sáng lấp lánh. Đầu ngõ có tiếng vó ngựa truyền đến, Phó Thần quay đầu nhìn lại, là xe ngựa Tề gia.


      Xe chậm rãi dừng lại, Tề Sách dẫn đầu xuống xe ngựa. Tề Trúc ló đầu ra nhìn, chỉ thấy Phó Thần mình ở bên ngoài, có chút ngại ngùng : “Bên ngoài lạnh ta ở trong xe đợi Nùng Nùng, xin Phó nhị ca thứ lỗi.”


      Phó Thần nhìn nương trong xe có lúm đồng tiền như hoa, cảm thấy ghê tởm.


      Cái gì gọi là mĩ nhân rắn rết, cuối cùng cũng hiểu. Mẫu thân nhà mình tướng mạo xinh đẹp lại có thủ đoạn, Phó Thần trước nay cho rằng nữ nhân có tâm kế là xấu, nhưng đem tâm kế làm hại người vô tội, còn là người thân của mình, nếu phải cố kỵ Tề đại lão gia, bọn họ cần phải thầm bố trí như vậy mà trực tiếp rạch mấy đao mặt nàng ta rồi.


      Nhưng biểu ra ngoài, vẫn như thường lệ khách khí cười, với Tề Sách: “ Vẫn là A Trúc hiểu chuyện, tam muội muội ta lúc ra cửa chưa bao giờ đúng giờ, luôn làm ta phải chờ, hôm nay để các huynh cùng ta đợi, là…”


      Tề Sách nhìn xe ngựa nhà mình, hạ thấp giọng : “Muội muội nhà ta cũng vậy, vừa rồi ta cũng đợi nàng hết khắc đấy.”


      muốn lôi kéo làm quen, Phó Thần vui vẻ phối hợp, hai người nhìn nhau, lập tức cảm thấy đồng bệnh tương liên.


      Cười xong rồi, Tề Sách nhìn vào bên trong Phó trạch, ân cần hỏi han: “Dạo trước, tam muội muội bệnh nặng, ta tiện đến thăm, nghe A Trúc tam muội muội gầy , đại phu tới bắt mạch chưa?”


      Nhắc đến việc này, Phó Thần liền đem từng đại phu trong thành Tín Đô quở trách. Tề Sách giống như nghe, đôi lúc phụ hoạ vài câu, nhưng ánh mắt lại thầm lưu ý bên trong Phó trạch.


      còn nghĩ đến Phó Dung.


      Lúc bắt đầu cảm thấy gì, sau này vẫn có cơ hội gặp mặt, trong thọ yến của tổ mẫu nàng ngơ ngác lao ra đụng trúng dáng vẻ chật vật, nàng ngồi bên cạnh Phó Uyển trừng mắt hung ác nhìn , nàng đứng ở đầu thuyền hả hê đắc ý dào dạt, chẳng những bởi vì thời gian trôi qua mà nhạt , ngược lại những hình ảnh đó càng ngày càng ràng.


      Biết được nàng ốm đau liệt giường, cơm nước ngon, liền nghĩ muốn gặp nàng. Bệnh nặng trận, quan tâm đôi chút, có lẽ nàng vui mừng.


      Rốt cuộc khi nhìn thấy bóng người Tề Sách khỏi ngây người.


      mặc thân cẩm bào màu xanh nhạt, ở trong bóng đêm màu xanh ấy gần như màu trắng, làm tôn thêm nét mặt như Lãng Nguyệt, thân như Ngọc Thụ, vừa có nét thư sinh vừa có dáng vẻ oai hùng của người tập võ. Giai công tử bình tĩnh nhàng đứng ở đó, dõi theo nương đến gần, mắt hoa đào nhìn ôn nhu đa tình, đổi lại người khác chỉ sợ trái tim sớm bay mất. Nhưng Phó Dung lại nghĩ tại sao ông trời lại mù mắt như vậy, đem vẻ ngoài tốt thế kia cho .


      Tề Sách kinh diễm nhìn Phó Dung, toàn tâm toàn ý thưởng thức.


      Tiểu nương nhìn gầy hẳn , nhưng năm nay lại cao lên ít. Nàng khoác lên người áo choàng Tú Hoa màu đỏ, mềm mại tới, bên trong quần trắng như như . Đến gần hơn, từ dáng vẻ uyển chuyển ánh mắt dời lên mặt nàng, trông thấy đôi mày như lá trúc cong cong, mắt sáng rực rỡ, môi son đỏ tươi, mặt mày như ngọc, trơn bóng tỳ vết.


      Bắt mắt nhất là đoá Hoả Phượng hoa điền trán nàng, đường hoàng cuồng vọng, nơi nào giống như bệnh nặng mới khỏi, ràng là dục hoả trùng sinh.


      Tề Sách lặng lẽ nắm chặt tay, lần đầu tiên cảm thấy may mắn rằng mình cưới Phó Uyển. Mỹ nhân như vậy, dù kiêu căng lại hư hỏng, nam nhân cũng nguyện ý sủng nàng.


      "Tam muội muội, lâu gặp."


      hơi cúi đầu, ôn nhu dặn dò: “Nhìn muội gầy ít, về sau điều trị cho tốt, phải tẩm bổ nhiều, đừng bá phụ bá mẫu hay Chính Đường, ngay cả chúng ta nhìn cũng nỡ.”


      Phó Dung chắc chắn Tề Sách khẩu phật tâm xà, lần này còn run rẩy nữa, nàng chỉ cười đáp: “Đa tạ Tề đại ca quan tâm, ta ghi nhớ. Tốt lắm, chúng ta lên đường thôi, biết năm nay có trò gì mới .”


      Tề Trúc vén mành gọi nàng: “Nùng Nùng lại đây, chúng ta ngồi cùng xe nhé.”


      “Được”. Phó Dung cười đáp, các nàng là tỷ muội tốt, đương nhiên phải cùng xe.


      Xa phu sớm bày xong ghế gỗ, Phó Dung nhấc váy đạp lên, Phó Thần muốn tới đỡ muội muội phen, nào ngờ Tề Sách ỷ vào vị trí tương đối gần, lúc Phó Dung quay đầu nhanh chân bước tới nắm tay nàng: “Tam muội muội cẩn thận, đừng giẫm hụt.”


      Tay của vừa lớn vừa ấm, nhưng cả người Phó Dung lại thấy rét lạnh.


      Lúc buông tay Tề Sách cố tình dùng ngón trỏ từ cổ tay nàng lướt qua lòng bàn tay qua hết ngón giữa mới chịu rời , đụng chạm của khiến nàng cảm thấy trận ngứa ngáy chạy dọc sống lưng, dụ hoặc như có như .


      Cuối cung Tề Sách muốn làm gì?


      Quay đầu lại nhìn , nàng cố nén xúc động, Phó Dung giả vờ như biết, nhanh chóng vào xe ngựa, rút vạt áo choàng dùng sức chà xát hai cái.


      Tề Trúc để ý động tác này của nàng, hâm mộ nhìn nàng: “Nùng Nùng ngươi đẹp, đêm nay ta cần ngắm đèn, nhìn ngươi là đủ rồi.”


      Phó Dung giận giỗi: “Mỗi lần gặp ta đều như vậy, lại nữa ta để ý tới ngươi, chỉ chơi cùng Ánh Phương thôi.”


      Tề trúc cười xấu xa ôm lấy cánh tay nàng: “Ánh Phương về quê ăn tết, ngươi muốn tìm cũng tìm được đâu, chỉ có thể chơi cùng ta mà thôi.”


      Hai tiểu nương cười cười , tiếng cười vang đến bên ngoài. Tề Sách muốn lên xe ngựa Phó gia, nghe được động tĩnh nghiêng đầu liếc mắt nhìn, nghĩ thầm sau khi kết hôn hai người có thể viu vẻ hòa thuận như vậy cũng đủ rồi.


      Rất nhanh hai chiếc xe ngựa ra khỏi ngõ . Từ đầu đến cuối, ai cũng phát cuối hẻm nơi ngọn đèn chiếu tới, có hai bóng người.


      "Vương gia, chúng ta cũng thôi?"


      Đáp lại là tiếng bước chân nhanh chậm của nam nhân.


      Mỗi khi bãi bỏ lệnh cấm, cửa hàng mọc lên san sát, phố Khánh An liền trở thành nơi thu hút người nhất ở thành Tín Đô. Gần như mỗi cửa hàng đều treo lên câu đối đèn để thêm khí vui mừng.


      Tiệm cơm dùng bàn tiệc quý hiếm nhất biểu trưng cho may mắn, cửa hàng tơ lụa đương nhiên cũng trưng ra chất liệu quý hiếm, ngay cả chủ sạp bánh bao đầu đường hai cái bánh bao lớn đều cầu may mắn, xong rồi chia cho đám trẻ con phố.


      Quốc thái dân an, ánh đèn phồn hoa, mặt dân chúng đều mang tươi cười.


      Phó Dung đối với phụ thân mình rất có lòng tin, lại tăng thêm trí nhớ kiếp trước, nàng có ý muốn phân biệt trong đám người ai là người phụ thân sắp xếp, cũng khẩn trương khi lần đầu ám toán người khác, mà kéo ca ca thỏa thuê thưởng thức hoa đăng bên đường, dấu vết giữ khoảng cách với Tề Trúc.


      Về phần Tề Sách, chuyện với nàng, nàng liền cười trả lời, biểu bất hòa cũng đáp lại ánh mắt có thâm ý khác của . cho rằng khoác vỏ ngoài đẹp đẽ, nàng trúng mỹ nam kế của sao? Từ Yến so với tuấn tú hơn nhiều, trong mắt ôn nhu cũng là , cả Từ Yến nàng đều cần, còn bị mê hoặc sao?


      Lại lần nữa ứng phó xong khi Tề Sách tìm chuyện để , Phó Dung chút nào lưu luyến xoay người, vừa định tìm sạp thú vị dạo, ánh mắt đột nhiên dừng lại.


      Phía trước đối điện, Từ Yến đơn lẻ bóng. Cách con đường nhìn nhau, hơi giật mình, về sau lại lộ ra kinh hỉ, bước nhanh tới cùng chào hỏi với Phó Thần và Tề Sách: “Các ngươi cũng ra dạo, sao rủ ta?”


      Phó Thần ha ha cười, nghĩ thầm, gọi ngươi chẳng phải ngươi cũng tự tìm tới đây sao?


      Tề Sách khách sáo nhiều hơn, chỉ là sợ Từ Yến rảnh, đồng thời cũng thầm quan sát phản ứng của Phó Dung.


      Tại sao Phó Dung lại có phản ứng nhỉ, nàng giống như phát bảo bối, kéo Phó Thần chạy về phía trước sạp, thanh êm ái ở chung quanh nơi ồn ào vẫn như cũ ràng, "Ca ca, cái đèn lồng kia đẹp, huynh nhanh mua cho muội !"


      Tề Sách trong lòng bất đắc dĩ, xem ra nàng là thích chơi, cho nên đêm nay để ý đến phản ứng của .


      Từ Yến vẫn còn nhớ hôm trước Phó Dung có thái độ lãnh đạm, khỏi lo sợ, nàng có phải nhìn ra được là cố ý gần nàng, nên mới chạy ?


      Tâm tư hai thiếu niên đều đặt người Phó Dung, phía trước hai huynh muội Phó gia bước chân nhanh hơn, làm Tề Sách bỏ qua muội muội, tầm mắt rời thân ảnh màu đỏ diễm lệ.


      Tề Trúc ngốc, như thế nào lại nhìn ra?


      Nàng ta tức ca ca mình cũng bị Phó Dung mê hoặc, càng giận Từ Yến liếc mắt cái cũng nhìn mình.


      Trong lòng bực bội, bước chân chậm lại. Đột nhiên bả vai bị người khác nắm lấy, đợi Tề Trúc phản ứng, cả người liền bị kéo . Trong lúc hoảng loạng nàng ta muốn gọi ca ca đạo phẫn nộ thanh lại lớn tiếng la to.


      "Tiện nhân, lão tử ở ngoài liều mạng kiếm tiền cho ngươi xài, ngươi thế nhưng cho ta đội nón xanh. Ta cho ngươi hồng hạnh xuất tường này, ta muốn thử xem ngươi có gương mặt này còn thượng hay thượng ngươi!"


      Mọi người ồ lên, bỗng nhiên nam nhân giơ lên bình gốm, hướng mặt Tề Trúc đổ ra thứ. Tề Trúc tuyệt vọng thét chói tai, theo bản năng lấy tay che mặt.


      Cảm giác đau đớn kịch liệt khó có thể hình dung, Tề Trúc như nghe thấy tiếng xèo xèo chiên trong dầu, gần như vậy, đau như vậy.




    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      tem nha, hehe

      ác độ, ganh tỵ như TT bị trừng trị là rất đáng ah

    4. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Thảm án tạt a xít có từ cổ đại, chậc!
      huyenlaw68ly sắc thích bài này.

    5. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      A vương gia xuất sao????

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :