1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Hôm qua ta chơi cả ngày mệt quá, lại còn mất cái điện thoại, buồn ghê :-(

      ☆ Chương 208



      Trăn ca nhi hôm nay chọn đồ vật đoán tương lai, Phó Dung sợ nhất thời tiết trong sáng đột ngột chuyển sang u, buổi sáng tỉnh lại vội mở màn lụa nhìn ra ngoài.

      Nàng ngủ ở bên trong, thân thể dựa người Từ Tấn, nàng quan sát sắc trời bên ngoài Từ Tấn đưa tay ôm lấy nàng, hiểu hỏi: "Như thế nào?"

      Phó Dung thả màn xuống hướng cười: "Nhìn hẳn phải là ngày đẹp trời."

      Nàng đầu tóc đen như thác, có mấy sợi hỗn độn càng thêm biếng nhác, Từ Tấn giúp nàng vuốt xuôi, "Hay là ngủ thêm một lúc nữa?"

      "Ngủ cái gì mà ngủ a, lát nữa Trăn ca nhi tới đây." Phó Dung vừa thỏa mãn vừa bất đắc dĩ đáp lời. Nhi tử càng lớn tinh lực càng tràn đầy, ham ngủ giống như lúc mới sinh, hơn nữa còn đặc biệt dính nàng. Phó Dung bây giờ suốt ngày gần như có nửa điểm nhàn rỗi, đợi Trăn ca nhi chơi mệt rồi ngủ, nàng cũng ngủ theo.

      Từ Tấn khó có lúc còn có thể nghỉ thêm 1 ngày trừ lúc nghỉ công, cũng muốn thêm thời gian bồi hai mẹ con các nàng, nháo Phó Dung nữa, hai vợ chồng cùng nhau rời giường.

      Từ Tấn thu thập xong trước, Phó Dung soi gương trang điểm nhũ mẫu đem Trăn ca nhi ôm tới.

      Phó Dung nhìn vào gương dỗ nhi tử: "Trăn ca nhi để cho phụ thân ôm trước a."

      Trăn ca nhi đừng thấy vừa tỉnh ngủ, mắt to nhanh như chớp rất có tinh thần, thấy phụ thân thế nhưng ở nhà, vui vẻ hướng phụ thân đưa tay.

      Từ Tấn ngừng hô hấp từ trong ngực nhũ mẫu nhận lấy nhi tử, tự nhiên bên giường, phân phó tiểu nha hoàn bưng nước tới, tự mình giúp nhi tử rửa mặt.

      Trăn ca nhi ngoan ngoãn ngồi đùi phụ thân, phụ thân cầm khăn lên, nhắm chặt mắt, ngửa đầu tỏ vẻ chính mình thích rửa mặt như vậy, phụ thân dời tay , lại mở mắt ra, nhìn mẫu thân ngồi trước gương. Khuôn mặt nhắn trắng non mềm, mắt phượng đen lúng liếng, đồng tử bên cạnh Quan nương nương cũng đẹp hơn .

      Phó Dung chải đầu xong, cười tới, ngồi bên cạnh Từ Tấn, ngón tay đào sáp thơm, bên bôi lên mặt nhi tử bên ôn nhu dỗ: "Hôm nay Trăn ca nhi chọn đồ vật đoán tương lai, lát nữa trong nhà rất nhiều khách nhân, mẫu thân bôi sáp thơm thơm cho Trăn ca nhi, bọn họ như vậy càng thích Trăn ca nhi ."

      Trăn ca nhi ngẩng đầu nhìn mẫu thân, cái miệng cười toe toét: "Thơm!"

      thanh thanh thúy êm tai.

      Phó Dung tay đỡ lấy đầu tiểu tử, tay giúp đem sáp thơm xoa đều, thoa xong lại vang dội hôn cái. Trăn ca nhi thuần thục ôm lấy gương mặt mẫu thân, đợi mẫu thân hôn xong, cũng cười hì hì ở mặt mẫu thân hôn cái, "Nương, thơm!"

      Từ Tấn nhìn mà thèm, giơ nhi tử lên cho đối diện với mình, "Trăn ca nhi cũng hôn phụ thân ngụm."

      Trăn ca nhi ngoan ngoãn cũng hôn phụ thân chút.

      nhà 3 người ra gian ngoài dùng cơm.

      Trăn ca nhi ban ngày cai sữa, ngồi trong ngực Từ Tấn muốn cầm muỗng tự mình múc cháo ăn. Từ Tấn giả vờ trừng mắt, Trăn ca nhi liền thành thành đợi phụ thân đút, ăn được hai miếng ngẩng đầu lên, thấy phụ thân cười, lại muốn cầm muỗng. Phó Dung ngồi đối diện nhìn hai người, tưởng tượng Từ Tấn hồi chắc cũng khác gì, nhịn được phì cười.

      Sau khi ăn xong cách thời điểm khách nhân tới còn sớm, Từ Tấn ôm nhi tử hỏi Phó Dung: "Chúng ta hoa viên dạo chơi trước?"

      "Được a." Phó Dung đem mũ quả dưa của Trăn ca nhi cầm tới, giúp đội lên, nhìn bên ngoài ánh mặt trời sáng rỡ, lại cho Trăn ca nhi mặc một bộ áo khoác dùng chỉ vàng thêu mây hồng. Trong phòng ấm áp, Trăn ca nhi nguyên bản mặc nhiều, đặt ở giường còn có thể tự mình vài bước, tại đột ngột mập lên, ngây ngốc đứng vững.

      Cho Trăn ca nhi mang giày vào, Phó Dung hỏi Từ Tấn: "Muốn thả vào trong xe đẩy hay ?"

      Từ Tấn cười hỏi nhi tử: "Trăn ca nhi muốn ngồi xe hay là để phụ thân ôm?"

      Trăn ca nhi nhìn , đưa tay ôm lấy mẫu thân mang giày cho , "Ôm!"

      Phó Dung ấn ấn cái trán : "Mẫu thân ôm được ngươi." vậy, nhưng vẫn bế tiểu tử lên, cho Từ Tấn ánh mắt, nhà 3 người ra bên ngoài.

      Vừa ra khỏi Phù Cừ viện, Phó Dung mất dần khí lực, nhuyễn giọng thương lượng cùng nhi tử: "Mẫu thân còn sức, để phụ thân ôm được ? Ngươi nhìn chóp mũi mẫu thân đều đổ mồ hôi rồi."

      Trăn ca nhi nhìn chằm chằm vào mũi mẫu thân, quay đầu hướng phụ thân đưa tay.

      Từ Tấn nhận mệnh, nhi tử thích nhất nương , thứ hai mới là , có Phó Dung ở bên, cũng chỉ đảm đương phần cu li.

      Thời tiết đầu xuân, chỉ có mai đón xuân nở đẹp, Từ Tấn ôm Trăn ca nhi tới cây mai, chỉ vào hoa mai hỏi nhi tử: "Trăn ca nhi , hoa đẹp hay là mẫu thân đẹp?"

      Trăn ca nhi giòn giòn kêu nương.

      Từ Tấn cười hái được đóa hoa mai, đến chỗ Phó Dung.

      Phó Dung liếc mắt quở hắn cái, cũng tránh , thanh tú động lòng người đứng ở chỗ đó, nhìn nam nhân giơ tay giúp nàng cài hoa, Trăn ca nhi tò mò nhìn chằm chằm vào tay phụ thân .

      Từ Tấn hài lòng ngắm cẩn thận, lại hái đóa đưa cho nhi tử, để giúp mẫu thân cài lên.

      Trăn ca nhi cầm hoa, nhìn mẫu thân đóa hoa bên tai trái, thông minh hướng bên phải mẫu thân ra sức. Từ Tấn kinh ngạc khen nhi tử thông minh, Phó Dung muốn, hai bên đều cài hoa trông ngốc a, liền chỉ vào mặt đóa hoa Từ Tấn cài, chỉ bảo nhi tử: "Trăn ca nhi cài chỗ này, chỗ này đẹp."

      Từ Tấn cố ý làm trái lời nàng: "Trăn ca nhi đừng nghe nương ngươi, cài bên này, bên này còn chưa có đâu."

      Trăn ca nhi cái đầu chuyển chuyển, cuối cùng nghe lời mẫu thân.

      Phó Dung hôn thưởng nhi tử, nhân lúc Từ Tấn nhấc chân về phía trước, nàng nhanh chóng hái đóa, đuổi theo đưa cho nhi tử: "Trăn ca nhi cũng cài hoa cho phụ thân , phụ thân cài hoa dễ nhìn."

      Trăn ca nhi hiếu thuận, lập tức duỗi cánh tay muốn cài cho Từ Tấn.

      Từ Tấn hung hăng trừng mắt liếc thê tử bên cạnh vui sướng khi người gặp họa, cướp hoa trong tay nhi tử làm như mà dạy : "Trăn ca nhi nhớ kỹ, chúng ta là nam tử, nam nhân cài hoa, mẫu thân tỷ tỷ dì bác mới cài hoa." xong cố ý đem đóa hoa mai kia cắm ở tóc mai phía bên phải của Phó Dung.

      Phó Dung nhanh chóng lấy hoa xuống, ném lên người .

      Từ Tấn tiếp được, lại ném qua.

      Trăn ca nhi cười khanh khách, cũng muốn cướp ném.

      Ở trong vườn hoa dạo vòng, Tần nhị phu nhân dẫn đôi trai tới trước.

      Phó Dung nhìn sắc mặt Tần nhị phu nhân, lặng lẽ cùng Tần Vân Ngọc hỏi thăm: "Dì sao?"

      Năm ngoái tháng chạp Tần cùng Tần nhị phu nhân , bảo là muốn cưới Đào Thiến Thiến làm thê, Tần nhị phu nhân mấy hài lòng, cảm thấy phụ thân Đào Thiến Thiến là ngự sử, dễ đắc tội người, hơn nữa Đào Thiến Thiến từ sớm có mẫu thân, có thể giáo dưỡng có vấn đề. Tần mời Phó Dung làm thuyết khách, Phó Dung cũng thích Đào Thiến Thiến, cùng Tần nhị phu nhân hàn huyên hồi, cũng khen ngợi quá mức, chỉ ăn ngay , bất quá lúc ấy bộ dáng Tần nhị phu nhân vẫn như cũ đồng ý.

      Tần Vân Ngọc hắc hắc cười, thấp giọng : "Ngươi nhìn ca ca ta miệng toét ra kia, còn biết?"

      Mấy ngày trước Tần cố ý sắp xếp Tần nhị phu nhân cùng Đào Thiến Thiến gặp mặt lần, ở cạnh nhau phen, Tần nhị phu nhân có gì ghét bỏ, hai ngày nữa mời người tới cửa hỏi cưới.

      Đây là tin tức tốt, Phó Dung tự đáy lòng cao hứng thay Tần , Đào Thiến Thiến.

      bao lâu mọi người ở Cảnh Dương Hầu phủ cũng tới, mẹ con Phó Uyển cũng cùng nhau tới.

      Thoáng cái thêm hai đứa bé Đại lang và Viện Viện, trong phòng có vẻ náo nhiệt hơn nhiều. Trăn ca nhi cùng Đại lang và Viện Viện đều rất quen thuộc, Viện Viện ngồi vào giường dỗ đệ đệ, Trăn ca nhi chỉ vào hoa mai trong bình hoa y y nha nha chuyện cùng tỷ tỷ, người lớn chỉ có thể nghe chữ"Hoa" này. Phó Dung cùng nhi tử sớm chiều ở chung, nghe hiểu được ý tứ, vừa muốn giải thích, Viện Viện cao hứng : "Tam di, đệ đệ cài hoa cho ta!"

      Khắp phòng nữ quyến đều ngây ngẩn.

      Phó Dung biết xấu hổ nhắc chuyện Từ Tấn cài hoa cho nàng, cười hái đóa hoa mai đưa cho nhi tử.

      Trăn ca nhi vụng về cài lên cho tỷ tỷ.

      Phó Bảo ở bên cạnh ồn ào: "Trăn ca nhi cũng cài đóa cho Đại lang ca ca."

      Tẩu tử Tần Vân Nguyệt làm bộ muốn vặn lỗ tai nàng.

      mảnh cười vang, Trăn ca nhi bộ dạng nghiêm trang lắc lắc đầu, cái miệng "" a "" .

      Đợi Khang vương phi dắt Trân tỷ nhi 4 tuổi tới, Trăn ca nhi liền định cài hoa cho tỷ tỷ này.

      Thái Tử phi, Phó Ninh cũng đều tới, giường ngồi đầy đứa .

      Trăn ca nhi, Đại lang chơi cùng chỗ, Chương ca nhi chủ động tới, Đại lang 3 tuổi, cũng hiểu chút chuyện, biết đây là ca ca nhà đại mẫu, rất sảng khoái vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, mời cùng chơi đùa.

      bên khác, Trân tỷ nhi thích Viện Viện, Viện Viện lại quá thích Hủ ca nhi, hỏi : "Ngươi là nam, tại sao tìm Trăn ca nhi?"

      Hủ ca nhi để ý tới nàng, ngồi bên người Trân tỷ nhi đâu cả.

      Viện Viện muốn cáo trạng cùng mẫu thân, bị Phó Uyển lặng lẽ trừng mắt liếc cái, Viện Viện liền để ý Hủ ca nhi, lòng cùng Trân tỷ nhi chuyện mình nuôi chó.

      Khang vương phi còn hai tháng là sinh, cùng Thái Tử phi ngồi ở chỗ, thấy vậy cười chuyện cùng Phó Uyển: "Hai người bọn họ tiểu tỷ muội ngược lại hợp ý, ngày khác rảnh rỗi, Lương phu nhân mang Viện Viện đến vương phủ chúng ta làm khách , đem muội muội ngươi cũng kéo tới, nàng a, dễ dàng ra cửa, là quá làm biếng."

      Phó Dung nghe, đồng ý : "Nhị tẩu là oan uổng người ta, năm nay ta quý phủ các ngươi viếng thăm hai lần ! Trân tỷ nhi có đúng hay ?"

      Trân tỷ nhi nhìn mẫu thân, tinh nghịch lắc đầu: "Ta biết!"

      Tiểu nương giảo hoạt, chọc cho mọi người trong phòng cười rộ.

      Đến trưa, nhóm nam khách nữ khách gom lại chỗ, bởi vì đều là thân thích, cũng cần kiêng dè.

      Trong gian nhà chính bày bàn lớn trải lụa đỏ, Thái Tử cùng nam khách đứng ở bên, Thái Tử phi dẫn nữ khách đứng ở bên khác, chờ xem Trăn ca nhi chọn đồ. Từ Tấn từ trong ngực Phó Dung nhận lấy nhi tử mập, đem đặt lên bàn, chỉ vào các thứ đó : "Trăn ca nhi ngươi thích nhất cái gì bắt lấy, giao cho phụ thân, nhớ kỹ, là ngươi thích nhất ."

      Trăn ca nhi thân quần áo đỏ, ngồi ở chỗ đó giống như phúc oa oa, mắt to nhìn cái bàn, chỉ nhìn chằm chằm vào nam khách bên kia tò mò quan sát.

      Tiểu tử sinh ra trắng trẻo mập mạp, khỏe mạnh lanh lợi, Thái Tử Khang vương nhìn đều hâm mộ, Khang vương chỉ là hâm mộ Từ Tấn có nhi tử, Thái Tử nhìn Trăn ca nhi trắng nõn nà, kín đào nhìn Phó Dung bên kia.

      Vừa vặn Phó Dung đứng ở bên cạnhTừ Tấn, cho nhìn thấy.

      Thái Tử có chút thất vọng, bất quá càng hiếu kỳ nhi tử của Từ Tấn bắt cái gì, rất nhanh liền đem lực chú ý lần nữa đặt người Trăn ca nhi.

      Trăn ca nhi bắt đầu bò bàn, bò qua thứ ngồi xuống, cầm lên xem xem, lại buông xuống.

      Từ Hạo ở bên cạnh cười ngừng, cháu ruột, nhìn thích đến mức nào.

      Quan ca nhi cũng tới, mắt thấy cháu ngoại đem bàn tính ngọc chuẩn bị bỏ qua bên, khỏi thất vọng.

      phải ngoại sanh giống cữu cữu sao, ngoại sanh này muốn dao găm ca ca chuẩn bị cũng muốn bàn tính của , giống cữu cữu cái gì a!

      Khang vương đột nhiên bật cười lên ha hả, nhìn Từ Tấn : "Trăn ca nhi dám bắt cái trâm, đây đúng giống Tứ đệ ngươi a!"

      Nam hài chọn trang sức, có chút có tiền đồ .

      Thái Tử trong lòng cao hứng, mặt ngoài lại khiển trách Khang vương: "Trẻ con biết cái gì, ngươi cũng tùy tiện châm chọc."

      Khang vương như trước cười ngừng.

      Trăn ca nhi nhìn , túm lấy hoa mai trâm điểm xuyết hồng ngọc hướng mẫu thân bò qua.

      Từ Tấn cũng cười, ôm lấy tiểu tử thối cao giọng khen: " như vậy biết hiếu thuận mẫu thân, hổ là nhi tử ngoan của ta!"

      Trăn ca nhi được khen ngợi, cười vui vẻ hơn, nghiêng đầu đem trâm cài đưa cho mẫu thân, mắt phượng sắp muốn híp thành đường thẳng.

      Phó Dung cực kỳ thỏa mãn, vững vàng đem nhi tử nhận lấy.

      Người khác có lẽ cảm thấy Trăn ca nhi của nàng có tiền đồ, ở trong mắt nàng, mặc kệ Trăn ca nhi bắt cái gì, đều là nhi tử ngoan của nàng.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng59 others thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Chia buồn vs nàng, coi như của thay ng a.
      Ta đoán chưa dừng lại đâu, Trăn ca nhi còn bắt đồ nữa cho mà xem, cho mấy tên tiểu nhân hết cười luôn
      heavydizzy thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      chia buồn cùng nàng. mùa noel ấn tượng khó quên với đó @heavydizzy

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Haiz, những lúc đông người người hay táy máy, thôi của thay người, thôi là ông trời bẩu thay điện thoại mới thôi. Tự an ủi vậy hoy :yoyo44:

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Trường hợp mất điện thoại của ta rất là đau lòng. Xe nhà ta bị công an giữ vì lỗi rẽ trái, lằng nhằng ở đấy lúc, gọi cứu trợ xong được rồi, lúc mới tìm mãi chẳng thấy điện thoại đâu. Lúc đấy cứ nghĩ hay là để quên điện thoại ở nhà vì gọi vẫn thấy đổ chuông. Tối về nhà tìm chẳng thấy đâu, chuông cũng ko đổ nữa rồi. Hic, thoát được 500k tiền phạt tặng các bạn CA cái điện thoại rồi. Buồn ghê ý. Đắng lòng nhất là chồng ta bắt ta bồi thường cái điện thoại đấy vì ta cứ khăng khăng bắt chồng ta chơi. Chiều hôm qua chồng ta mua ngay cái điện thoại mới, còn may là chưa mua IP7s+ ko ta bán máu rồi.
      Ta bán tham tí, các nàng đừng phiền nhé. Sorry.

      ☆Chương 209



      Trăn ca nhi chọn đồ vật đoán tương lai, Gia Hòa đế cũng tò mò tiểu tử bắt cái gì, nghe Vạn Toàn là trâm cài hoa mai, Gia Hòa đế thiếu chút nữa cười ra tiếng.

      Vạn Toàn lặng lẽ liếc mắt nhìn cái, thấy Gia Hòa đế vẻ mặt đều là cười, cũng cười ở trong lòng. Người này a, làm trưởng bối, nếu thích nhìn cái gì cũng đều thấy tốt, thích dù bắt văn phòng tứ bảo hay cung tên đao thương cũng có thể tìm được chỗ vừa mắt.

      Gia Hòa đế đem chuyện chọn đồ vật đoán tương lai coi là to tát.

      Nghe trước kia Thái Tử chọn đồ vật đoán tương lai nhặt ngọc bội long văn, cuối cùng hoàng vị phải cũng rơi vào trong tay ? Cho nên những trò trẻ con này căn bản tính là gì, chính là thêm việc vui mà thôi, Trăn ca nhi mỗi ngày ở trước mặt nương , chọn trang sức lại chọn nghiên mực cũng quá kỳ quái .

      Hôm đó Gia Hòa đế liền chuẩn tấu chương Từ Tấn thỉnh phong Thế Tử cho Trăn ca nhi.

      Trong năm con trai, Thái Tử bên kia cần phong, vài người khác chỉ có lão Tứ có nhi tử, phong Thế Tử cũng coi như là thêm việc vui .

      Ý chỉ xuống, Từ Tấn nhích gần đến trước mặt Phó Dung đòi thưởng.

      Từ Tấn coi trọng nàng, coi trọng con trai của bọn họ, Phó Dung trong lòng quả cao hứng, buổi tối bồi hảo hảo náo loạn lần, sáng ngày hôm sau hông mỏi bò dậy nổi, cường đánh tinh thần dỗ nhi tử.

      Hai mươi lăm tháng hai tảo triều, Gia Hòa đế thông cáo triều thần, ngày mai thánh giá lên đường Linh Sơn săn xuân, cuối tháng 4 mới hồi kinh.

      Tin tức này trong tháng giêng truyền ra, triều đình sớm chuẩn bị tốt, bất quá Gia Hòa đế trước khi mới tuyên bố vài vương gia hay ở.

      Thành vương còn thủ hiếu, nhất định là . Khang vương phi sắp trở dạ, Gia Hòa đế quan tâm lệnh cho Khang vương ở nhà bồi tức phụ. Còn lại vài người, Thái Tử, An vương, Hoài vương tùy giá, Túc vương lưu lại kinh thành, cùng cộng đồng nội các phụ chính.

      Tin tức vừa ra, cả triều ồ lên.

      Các triều đại Hoàng Thượng xuất hành, thông thường đều lưu Thái Tử ở kinh giám quốc, Gia Hòa đế lại đem trọng trách này sắp xếp cho Túc vương, chẳng lẽ...

      Thái Tử trong lòng càng phiên giang đảo hải.

      Mẫu hậu còn nhốt ở Phượng Nghi cung gặp được, phụ hoàng lại đột nhiên hạ ý chỉ như vậy, chẳng lẽ trong lòng giận chó đánh mèo ?

      Thái Tử phi bình tĩnh trấn an : "Gia đừng nóng vội, thánh ý khó dò, tại chúng ta làm gì cũng vô dụng, dù sao phụ hoàng chỉ hai tháng, ngài tới bên kia an tâm bồi phụ hoàng là được, chúng ta làm được ngay thẳng ngồi được đoan chính, phụ hoàng có đạo lý bất mãn ngài."

      Thái Tử thở dài, cũng chỉ có thể nghĩ như vậy.

      Chính xong rồi, Thái Tử phi tùy ý hỏi: "Chuyến Linh Sơn này, ngài tính toán mang ai theo hầu hạ? Hủ ca nhi còn , ta có cách nào bỏ xuống, lần này thể bồi ngài rồi."

      Thái Tử vỗ vỗ tay nàng: "Ừm, ngươi an tâm chiếu cố Hủ ca nhi, ta mang trắc phi, Chương ca nhi ."

      Phụ hoàng thích cháu trai, Hủ ca nhi quá , thân thể cũng tốt, mang theo Chương ca nhi trầm ổn hiểu chuyện, hai cha con cùng nhau ở trước mặt phụ hoàng tận hiếu, tin phụ hoàng động ý nghĩ phế . Phế Thái Tử tất nhiên có thể bởi vì có bản lĩnh như lão Tứ, nhưng cũng có phạm sai lầm lớn. Có lẽ lần này phụ hoàng chỉ là mượn chuyện này cảnh cáo cùng mẫu hậu thôi.

      Nhất định là như vậy.

      Hơn nữa phụ hoàng mang Thục phi, Lệ phi , lưu Nhu phi tạm quản vụ hậu cung, mà phải là đem hậu cung giao cho Thục phi lớn tuổi quản lý, chứng tỏ cũng đề phòng lão Tứ đó sao, sợ bọn họ mẫu tử khống chế nội cung ngoại đình...

      Ý nghĩ xuất , Thái Tử an tâm, lại cùng Thái Tử phi vài câu, liền chỗ Phó Ninh bên kia, bảo nàng chuẩn bị hành lý.

      Thái Tử phi đưa ra khỏi viện tử, nhìn theo bóng dáng Thái Tử dần dần xa, nghĩ tới cùng mẫu tử Phó Ninh ở Linh Sơn với nhau hai tháng, hệt như người nhà bình thường, hai tay trong tay áo dài kìm lòng được siết thành quyền.

      ~

      Bởi vì lĩnh trọng trách, Từ Tấn ở Sùng Chính điện dùng cơm chiều, lại nghe Gia Hòa đế dặn dò thông suốt, lúc này mới vội vàng hồi phủ.

      Phó Dung ở trong phòng ngồi, nghe được tiếng bước chân, nàng buông gương trong tay, bước nhanh ra ngoài đón.

      "Ăn rồi sao?" Từ Tấn liếc mắt quan sát nàng cái, giọng hỏi.

      Phó Dung hỏi ngược : "Vương gia ăn rồi sao?"

      Từ Tấn cố ý : "Còn chưa."

      Phó Dung cười : "Ta cũng chưa dùng đây, vương gia muốn ăn cái gì, ta để phòng bếp chuẩn bị."

      Từ Tấn nhíu mày, ngăn nàng lại, đem nàng ôm vào trong ngực: " ta trở về trễ, nàng cần chờ ta, sao nghe lời?"

      Phó Dung ủy khuất mà chọc lồng ngực : "Ta sợ vương gia người ăn cơm ngon."

      "Nhưng ta ăn rồi." Từ Tấn nắm lấy đầu ngón tay nàng đáp, "Nàng xem, lại uổng công đợi."

      Phó Dung bật cười , ngửa đầu nhìn : " uổng công đợi, kỳ ta cũng ăn..."

      còn chưa dứt lời, bị Từ Tấn phen khiêng lên đầu vai, sải bước vào trong phòng.

      phen trừng phạt cùng xin khoan dung qua rồi, trong màn lụa rốt cuộc bình tĩnh lại, Phó Dung nhắm mắt nằm sấp ở người Từ Tấn, giống như vừa mới luyện chân xong, cả người nhức mỏi, lại có loại vui sướng khó có thể hình dung. Từ Tấn cũng rất hưởng thụ, lồng ngực phập phồng hữu lực, bàn tay to ở người nàng vuốt ve qua lại.

      " thể Linh Sơn, nàng có phải rất thất vọng hay ?" Nghĩ tới thảo nguyên rừng núi Linh Sơn, nghĩ tới đời trước hai người gặp nhau ở đây, Từ Tấn có chút tiếc nuối. muốn mang nàng , duyên phận hai người bắt đầu từ Linh Sơn, muốn cho mảnh sông núi kia chứng kiến cuộc sống mới của bọn họ, cũng tò mò Phó Dung trở lại chốn cũ có cảm xúc gì.

      Phó Dung lắc lắc đầu, thanh như cũ mang theo thở dốc làm cho người mơ màng: " chút cũng thất vọng, Trăn ca nhi quá , phụ hoàng gọi vương gia tùy giá, ta lo lắng Trăn ca nhi còn tuổi chịu đựng xe ngựa mệt nhọc, lại thể bỏ mình ở vương phủ. Cùng Trăn ca nhi lưu lại lại luyến tiếc phải chia cách với vương gia. Như bây giờ tốt nhất, chúng ta nhà 3 người mãi mãi ở bên nhau."

      Linh Sơn có cái gì tốt , đời trước là muốn câu lang quân như ý, đời này nàng có Từ Tấn, cần gì chịu đựng xe ngựa xóc nảy chạy đến? Ngộ nhỡ gặp được An vương, Từ Tấn lại bốc lên dấm chua .

      Nàng dịu dàng , Từ Tấn nghe cả người thoải mái, đem người nhắc nhắc kéo lên , hôn cái trán nàng: "Nùng Nùng rất đúng, ta cũng luyến tiếc để nàng cùng Trăn ca nhi lại, chúng ta về sau có cơ hội lại Linh Sơn, nàng chờ đó, qua thời gian trời ấm áp chút, ta mang mẹ con các nàng thôn trang giải sầu."

      "Vương gia có thời gian?" Phó Dung tò mò hỏi, "Phụ hoàng để cho chàng phụ chính..."

      Đời này thay đổi rất nhiều, Phó Dung nhớ, đời trước Thái Tử An vương Từ Tấn đều Linh Sơn, nàng nhìn thấy Thành vương, cho nên lần kia hẳn là Thành vương ở lại kinh. Đời này Đoan phi chết, Thành vương thủ hiếu, công phụ chính liền rơi vào Từ Tấn.

      Từ Tấn cười cười, bên vuốt tóc dài bên giải thích: "Chính có nội các, ta mỗi ngày qua điểm danh là được, trừ phi có đại , cần ta nhúng tay."

      Phụ chính người người coi trọng, nhưng cũng chính là vinh quang nhất thời, phụ hoàng trở về là còn chuyện của , chỗ tốt chân chính mò được, ngược lại bởi vậy hỏng bét, làm Thái Tử kiêng dè. Cho nên Từ Tấn còn phải rất muốn tiếp nhận phần công này.

      Phó Dung cũng hiểu được đạo lý này chút, nàng ra ngoài nội viện giao cho Ôn ma ma quản lý. Ôn ma ma thành làm bổn phận, quay về đem đối bài trả cho nàng. Ôn ma ma trừ bỏ phen bận rộn, được chỗ tốt nào. Đương nhiên bà có thể lợi dụng thời cơ tìm chút nước mỡ (lợi ), ở giữa tham ô túi riêng, nhưng bị nàng tra ra làm thế nào đây?

      Nghe ngữ khí Từ Tấn, hẳn cũng hiểu được đạo lý này, cho nên thái độ nhàn nhã, Phó Dung liền yên tâm, từ người dịch xuống: "Mệt nhọc, vương gia ngủ ."

      Từ Tấn đem nàng còn nhập nhèm ôm vào trong ngực, nghĩ tới sáng mai phải đưa phụ hoàng ra khỏi thành từ sớm, cũng nhắm hai mắt lại.

      Phó Dung ngủ thẳng giấc tới hừng đông, căn bản biết Từ Tấn dậy khi nào.

      Ôm Trăn ca nhi dùng bữa sáng Phó Dung đột nhiên nhớ ra.

      Ca ca cũng Linh Sơn, Nhị công chúa cũng ...

      Chuyện Tết Nguyên Tiêu đêm đó, Nhị công chúa muốn , Phó Dung cũng truy hỏi. Sau này tìm cơ hội hỏi ca ca, tên kia có lẽ là bận tâm mặt mũi Nhị công chúa, câu đều với nàng, để cho nàng nửa điểm đầu mối.

      Phó Dung cảm thấy Nhị công chúa thích ca ca, tuổi phải vấn đề, bởi vì đời trước nàng rơi xuống nước ca ca vẫn độc, mà khi đó Nhị công chúa trở thành đại nương mười lăm tuổi. Chỉ là ca ca trong việc này vẫn luôn thông suốt, huống chi có thích Nhị công chúa hay , Gia Hòa đế đáp ứng sao?

      Cũng đúng, khi đó Gia Hòa đế ...

      "Vương phi cẩn thận!"

      Lan Hương đột nhiên la hoảng tiếng, Phó Dung đột ngột hoàn hồn, lại thấy chén cháo bàn đổ ...

      Phó Dung vội vàng ôm Trăn ca nhi đứng lên, tránh cho cháo nóng đổ vào người.

      Trăn ca nhi tay ú nần còn nắm chặt muỗng đâu, nhìn cháo kia theo bàn chảy xuống, lại nhìn Lan Hương vội vàng tiến lên dọn dẹp bàn, Trăn ca nhi cũng biết mình gây họa, tiểu tử chớp chớp mắt, bất an mà ngẩng đầu lên.

      Phó Dung cướp muỗng trong tay , đẩy tay ra kiểm tra, "Có phỏng hay ?"

      Trăn ca nhi ngoan ngoãn lắc đầu.

      Phó Dung thở hơi, thấy nhi tử cẩn thận, nàng cười cười, hôn khuôn mặt nhắn : " sao sao, nương tức giận, , nương dạy Trăn ca nhi dùng muỗng."

      Mẫu thân trừng mắt, cũng đánh mông , Trăn ca nhi cao hứng cực kỳ, hai bàn tay bé vụng về vỗ vỗ.

      Bàn thu thập xong, Phó Dung ngồi xuống lần nữa, lần này thất thần , toàn tâm toàn ý đút cho nhi tử.

      số việc nàng sớm biết trước nhưng cũng có cách thay đổi, nàng cũng xác định mình rốt cuộc có ý đồ muốn thay đổi hay , dù sao đó là nam nhân ngồi long kỷ, mà nàng chỉ là tiểu nữ nhân ở hậu trạch.

      Phó Dung sợ nhất phiền toái, nàng chỉ cần Từ Tấn yên lành, muốn người nhà của nàng, con trai của nàng yên lành, cái khác, nàng phí tâm nghĩ ngợi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :