1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Định comt là Nhị công chúa mà các bạn nhanh tay hơn hết rồi, thôi đoán kà Ngô Bạch Khởi cho nó độc :)))
      Chris, heavydizzykimlien thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 202



      Màn đêm buông xuống, đèn lồng mới rực rỡ lên.

      Trăn ca nhi vào ban ngày chơi đủ, sau bữa cơm tối Phó Dung ôm dỗ lát tiểu tử liền ngọt ngào ngủ say. Phó Dung tự mình đem nhi tử ôm tới sương phòng, bỏ vào ổ chăn sớm ủ nóng hổi, lại hôn khuôn mặt nhắn trong trắng lộ hồng, lúc này mới gọi là Nhị công chúa cùng nhau tiền viện tụ hợp với Từ Tấn.

      Hai người đều mặc xiêm y tơ lụa bình thường, đầu trang sức cũng đơn giản, nhìn từ phía sau tựa như con rượu nhà bình thường. Nhưng nhì ngắm phía trước là mĩ nhân lớn lên thiên sinh lệ chất, vốn là tuyệt sắc phong hoa, kết hôn rồi lại là thiếu phụ xinh đẹp thêm phong vận quyến rũ mới có, làm người ta ánh mắt rơi vào người nàng sau đó khó lòng dời khỏi. kia, bộ dáng mười hai mười ba tuổi, như hải đường mới kết nụ, lộ ra điểm phấn nộn, kiều lại thủy linh.

      là thê tử, là muội muội, Từ Tấn sớm bảo người đem mũ che chuẩn bị xong hết, lụa trắng tuy mỏng, có thể ngăn cản ít người ngả ngớn nhìn trộm.

      Phó Dung nhìn Hứa gia thân áo choàng màu đen, đứng ở trong bóng đêm suýt nữa làm người ta thể nhận ra thân hình . Nàng cố ý trêu ghẹo Từ Tấn : "Sao chỉ huẩn bị hai cái nón che?" Túc vương gia bộ dáng này, đường lớn cũng làm cho người ta chú mục a.

      Hứa gia mặt lộ vẻ mờ mịt, tầm mắt kìm lòng được dời tới người Lan Hương, quan sát kỹ, phát Lan Hương bộ dạng quả so với nha hoàn bình thường cũng thu hút người nhìn, vội vàng hướng Phó Dung xin lỗi, quay người muốn chuẩn bị thêm cái mũ che.

      Phó Dung còn chưa phản ứng được chuyện gì xảy ra, Lan Hương thẹn quá hoá giận đuổi theo, giọng trách mắng: "Ngươi ngốc a, vương phi đó là trêu ghẹo vương gia đâu, ai, làm cho ngươi chuẩn bị mũ che !" Nàng là nha hoàn, ra ngoài nào cần mang cái kia.

      Hứa gia bừng tỉnh hiểu ra, lại nhìn đại nha hoàn trước mặt, mắt hạnh trừng trừng, lúng túng lui về phía sau Từ Tấn.

      Lan Hương nghĩ tới ánh mắt Hứa gia nhìn nàng, mặt cũng phát nóng, cúi đầu trốn đến bên người Phó Dung.

      Phó Dung nhìn Lan Hương mấy lần. Lan Hương, Mai Hương so với nàng lớn hơn tuổi, năm nay mười chín, ở trong đám nha hoàn cũng coi như là tuổi tác khá lớn, hai năm nay phải tìm mối hôn . Bất quá...

      Phó Dung nhìn về phía Hứa gia, trong lòng có chút xác ̣nh.

      Hứa gia dung mạo khôi ngô, công phu siêu quần, tại ở vương phủ thân phận thể , tương lai nếu như Từ Tấn có thể đăng lên cái vị trí kia, ngự tiền thị vệ thống lĩnh phải ai khác ngoài Hứa gia, đó nhưng là quan chính tam phẩm. Cho dù tính những chuyện xa xôi đó, lấy thân phận Hứa gia, phải Phó Dung tự coi mình, Lan Hương là trăm triệu xứng với . Nếu nàng mạo muội cùng Từ Tấn nhắc, Từ Tấn chỉ sợ mất hứng. Giống như gã sai vặt bình thường ở tiền viện đột nhiên chạy đến trước mặt nàng cầu muốn cưới đại nha hoàn của nàng, Phó Dung tuyệt đối đem đuổi ra ngoài.

      "Ngẩn người cái gì, thôi." Từ Tấn thấy nàng xong lời dí dỏm liền sững sờ tại chỗ, thấp giọng nhắc nhở.

      Phó Dung hoàn hồn, cũng tiếp tục trêu ghẹo khí độ dung mạo của Túc vương gia, nắm tay Nhị công chúa cùng nhau ra ngoài.

      Ba người ngồi chiếc xe ngựa, tới ngõ hẻm đầu phố Long Khánh xuống xe, dạo phố đương nhiên phải từ từ bộ.

      Từ Tấn ở trong cùng, Phó Dung ở giữa và Nhị công chúa, sợ Nhị công chúa xảy ra chuyện, tay vẫn nắm chặt nàng ấy.

      Lan Hương, Hứa gia phân biệt theo ở phía sau.

      Phó Dung giả vờ quay lại nhìn đèn, qua khe hở lặng lẽ quan sát hai người, thấy Hứa gia bộ dáng cảnh giới, thủy chung mắt nhìn sáu phương tai nghe tám phương, Lan Hương bị nàng bắt gặp nhìn lén Hứa gia mấy lần, Phó Dung trong lòng ghi nhớ, quyết định về phủ rồi tính toán tốt, đêm nay tạm thời để ý tới.

      "Muội muội thích nơi này sao?" Phó Dung quan tâm hỏi.

      Nhị công chúa cười gật đầu: "Rất tốt, so với trong cung náo nhiệt nhiều hơn, ta lần đầu tiên nhìn thấy dân chúng nhiều như vậy."

      Trong lòng lại rất là thất vọng, ánh mắt ngừng trong đám người chần chừ. Dân chúng để làm gì, nàng chỉ muốn gặp người kia, lần trước được Phó Thần cứu, câu cảm kích nàng còn chưa kịp , cũng biết trong lòng nghĩ như thế nào.

      Phó Dung vốn thích chơi, biết nương chân chính thích chợ đêm có những phản ứng nào. Nhìn bộ dáng Nhị công chúa đối với cái gì đều ít hứng thú, còn luôn hết nhìn đông lại nhìn tây, vừa nhìn biết ngay là người say tại rượu, khỏi buồn bực.

      Tiểu nương dường như tìm người nào, nhưng đây là lần đầu tiên xuất cung, nàng ấy biết ai a?

      Phó Dung tự giác theo Nhị công chúa cùng nhìn chung quanh.

      Tay đột nhiên bị người nắm lấy.

      Phó Dung nghiêng đầu nhìn Từ Tấn, Từ Tấn hướng nàng cười cười, nhân lúc Nhị công chúa chú ý cúi người ở bên tai nàng : "Sang năm chỉ 2 chúng ta ."

      Phó Dung nóng tai, Hứa gia, Lan Hương theo đằng sau đâu, lớn mật như thế, sợ bị người chê cười.

      biết nên trả lời như thế nào, Phó Dung quay đầu sang, vừa muốn cùng Nhị công chúa mấy câu vừa rồi xấu hổ chưa kịp , ánh mắt đọng lại.

      Trước mặt cái đèn chiếu phía trước, có nam nhân mặc trường bào màu xám nhìn nàng.

      Bốn mắt nhìn nhau, nếu phải có Nhị công chúa theo nàng , Phó Dung bước chân thiếu chút nữa dừng lại .

      Nàng bao nhiêu lâu chưa từng thấy Từ Yến ?

      Từ Yến hơn nàng 3 tuổi, mà Từ Yến21 tuổi, Phó Dung đời trước cũng chưa từng thấy.

      vóc dáng cao hơn trong ký ức, người yếu ớt như lúc hòa ly đời trước, nhưng vẫn gầy như thế, ngạc nhiên nhìn nàng. Phát giác tầm mắt nàng, Từ Yến ngớ ra chốc lát, sau đó khẽ mỉm cười, quay người cùng nương quần đỏ bên cạnh gì đó, hai người cùng tới.

      "Vân Thăng ca ca, Tịch tỷ tỷ, các ngươi cũng ra chơi a." Nhị công chúa kinh ngạc . Huynh muội Từ Yến tiến cung số lần ít, nàng đều nhận thức, chỉ là giao tình sâu.

      "Phúc Tuệ sao lại ra đây?" Từ Tịch biến thành đại nương mười sáu tuổi cũng mang mũ che, đơn giản hàn huyên rồi có chút vui hỏi Nhị công chúa, "Tết Nguyên Tiêu phố lắm thầy nhiều ma, muội muội thân thể thiên kim, sau này vẫn là ít ra ngoài chút. Ta có vị tỷ muội tốt từng vào tết Nguyên Tiêu buổi tối ra ngắm đèn, bị người dùng dầu nóng hắt vào mặt... Đúng rồi, vương phi lúc ấy cũng ở tại chỗ đó, hẳn là nhớ ? Lúc ấy Tề đại ca nếu phải là vì..."

      "Muội muội!" Từ Yến lạnh giọng trách mắng.

      Từ Tịch hơi mím môi, quay người rời . Phó Dung hại tỷ muội nàng khi còn bé, làm hại ngoại tổ mẫu nàng bị biếm làm thứ dân, làm hại dì ruột nàng chết thảm, làm hại mẫu thân nàng ốm đau liệt giường, nàng cùng nàng ấy có thù đội trời chung.

      Từ Yến yên tâm muội muội, áy náy hướng Từ Tấn chắp tay cái, bước nhanh đuổi theo.

      Nhị công chúa nhìn bóng lưng của hai người, nghĩ tới ân oán của Phó Dung cùng nhà Vĩnh Ninh công chúa, thức thời chuyện.

      " qua kia nhìn chút?" Từ Tấn nhàng nhéo nhéo tay Phó Dung có chút phát lạnh, chỉ vào hướng trái ngược với hướng huynh muội cùng Từ Yến rời .

      Phó Dung gật gật đầu.

      Tâm tư lại nhịn được chuyển tới người huynh muội Từ Yến. Từ Yến cưới vợ rồi sao? Từ Tịch gả cho người rồi sao?

      Dù sao từng sáng tối chạm mặt trong 3 năm, gặp còn đỡ, gặp mặt liền tránh được tò mò.

      Tay phải đột nhiên lại bị người nắm chặt .

      Còn chưa kịp nhìn về phía Nhị công chúa, phía trước truyền đến thanh Phó Bảo hưng phấn, "Tam tỷ tỷ!"

      Thanh kia quen thuộc lại trong sáng, Phó Dung tim đều nhàng đứng lên theo, nhanh chóng tránh tay Từ Tấn, nhanh chạy tới chào hỏi mấy người: "Sao khéo vậy, các ngươi cũng ra ngắm đèn a, Quan ca nhi đâu, sao mang cùng ?"

      Phó Tuyên giải thích: " ăn cơm xong liền mệt nhọc, cho nên ."

      Phó Thần ở bên cạnh nghe, khóe miệng cong lên. Cái gì mà mệt nhọc, thối tiểu tử hảo hảo đọc sách chỉ thích chạy sang phòng tài vụ bên kia, muốn cùng phòng tài vụ học tính sổ sách, bị mẫu thân phạt mấy ngày nay cho phép ra khỏi cửa, muội muội còn muốn suy nghĩ tới mặt mũi đệ đệ đâu.

      Nhị công chúa lặng lẽ nhìn , thấy nam nhân cười đẹp đến như vậy, thất hồn lạc phách lúc trước vì mãi thấy người hoàn toàn tan hết, lòng đầy vui mừng.

      gặp nhau, đứng ở phố dễ chuyện, mấy người chọn quán mì phụ cận vào ngồi.

      Hứa gia trước bước, mệnh lão bản quán mì đem khách bên trong đều đuổi ra, chủ tử nhà muốn bao trọn.

      Lão bản quán mì bị khí thế Hứa gia hù sợ, cũng bị Hứa gia lấy ra thỏi bạc mà vui mứng, ngay lập tức đem mấy bàn khách nhân bên trong mời ra ngoài, gọi tức phụ tới mau chóng dọn dẹp bàn, mời vài vị quý nhân ngồi vào chỗ.

      Từ Tấn, Phó Thần, Lâm Thiều Đường ba người ngồi bàn.

      Phó Dung tứ nữ ngồi ở bàn bên cạnh, Nhị công chúa thấy Phó Thần ngồi bên cạnh Lâm Thiều Đường, kề bên hành lang, mà Phó Tuyên ngồi bên cạnh , nàng dấu vết ngồi xuống đối diện Phó Tuyên, tuy rằng khoảng cách hơi xa chút, nhìn lại thuật tiện hơn.

      có ai muốn ăn gì đó ở đây, mọi người tụ chỗ chuyện.

      Phó Dung ngồi bên cạnh Nhị công chúa, rất nhanh phát tiểu nương mĩ lệ luôn là hướng ca ca nhà mình bên kia ngắm nhìn, liếc mắt nhìn lại ngượng ngùng thu về, giả trang nghe ba tỷ muội các nàng chuyện hồi, sau đó lại lặng lẽ xoay qua chỗ khác, phảng phất tâm hồn thiếu nữ rình coi tình lang ngầm hứa.

      Nhìn bên kia thân ca ca lòng cùng Từ Tấn chuyện, Phó Dung bỗng nhiên có loại cảm giác dường như nằm mơ.

      Ca ca nàng 21 tuổi, bị tiểu nương12 tuổi coi trọng?

      Hình như là vì nhắc nhở nàng đây phải mộng, trò chuyện xong ra phía trước quán mì, Nhị công chúa đỏ mặt kéo Phó Dung lại, theo mấy người ra ngoài, nàng mới cúi đầu ngập ngừng : "Tứ tẩu, ta, lần trước Phó nhị ca cứu ta, ta còn chưa cảm ơn , ta muốn mình với mấy câu, Tứ tẩu giúp ta được ?"

      Nàng ngấm ngầm thấy có lẽ chỉ có đêm nay cơ hội này với Phó Thần, gặp được, Nhị công chúa liền tiếc nuối mà về.

      Tiểu nương ngượng ngùng lại lớn gan, Phó Dung ngẩn ngơ, trấn an nắm lấy tay nàng, "Tốt, Tứ tẩu giúp ngươi."

      Nhị công chúa vui mừng ngẩng đầu, mắt to nhìn ngọn đèn xa gần, liễm diễm thủy nhuận.

      Phó Dung nhịn được, xoa bóp khuôn mặt nhắn của nàng, trong lòng dở khóc dở cười.

      Nếu như việc này trở thành , chẳng lẽ nàng về sau ngược lại phải gọi Nhị công chúa là tẩu tử?

      Thôi, có lẽ người ta tiểu nương chỉ là muốn cùng ca ca cảm ơn đâu, dù sao mới 12 tuổi, bởi vì khẩn trương cảm ơn cũng thông.

      Thấp giọng dặn dò Nhị công chúa vài câu, rời khỏi quán mì lâu, Nhị công chúa đột nhiên kêu mệt mỏi, muốn trở về.

      Phó Dung khổ sở : "Muội muội hiếm khi được ra ngoài, dạo lát nữa ?" Ánh mắt nhìn trước mặt náo nhiệt, ràng còn chưa nhìn đủ.

      Nhị công chúa kéo tay áo nàng làm nũng: "Tứ tẩu, ta nổi nữa... Nếu để Hứa gia đưa ta về trước?"

      Từ Tấn trong lòng khẽ động, trước đem tiểu nương đưa trở về, lát sau cùng Phó gia mấy huynh muội tách ra, có thể mình dẫn Phó Dung dạo.

      Vừa muốn phân phó Hứa gia tiễn người, Phó Dung vụng trộm đâm eo chút, trước khi mở miệng cười với Phó Thần: "Ca ca, Hứa gia còn có chuyện bận, tạm thời sao thoát ra được, thỉnh cầu ca ca chạy chuyến , vừa vặn ta cùng A Bảo, Tuyên Tuyên dạo chơi, ngươi đưa Nhị công chúa hồi vương phủ rồi tới tìm chúng ta."

      Phó Thần khẽ nhíu mày, hoài nghi nhìn nàng.

      Phó Dung thuần thục dùng ánh mắt cầu .

      Phó Thần nhìn Nhị công chúa bên cạnh muội muội cúi đầu chờ đợi, mơ hồ đoán được cái gì, đáp: "Cũng tốt."

      Nhị công chúa vừa hưng phấn vừa khẩn trương, may mắn đầu đeo mũ che, cần lo lắng bị người nhìn thấy nàng thất thố.

      Phó Dung cũng vui mừng theo, để Lan Hương đưahai người đến xe ngựa nhà mình dừng trong ngõ .

      Lan Hương lĩnh mệnh, theo bên người Nhị công chúa che chở nàng. ra đoạn, Nhị công chúa quay đầu nhìn lại, xác định Phó Dung đám người nhìn thấy bên này , nàng giọng với Lan Hương: "Ngươi trước dẫn đường ."

      Lan Hương sửng sốt, lời này là có ý gì?

      Vừa quay đầu, lại thấy Nhị công chúa lui tới bên cạnh Phó Thần, cúi đầu biết cái gì.

      Lan Hương mờ mịt chớp chớp mắt, nhớ lại ý vị kia, nàng thức thời xoay người, người ở phía trước dẫn đường, lỗ tai lặng lẽ dựng thẳng , muốn nghe hai ba câu, bởi vì quá mức quan tâm bí mật của Nhị công chúa, nhìn thấy phố đối diện thiếu niên mặc hoa phục nhìn thấy các nàng rồi mắt sáng lên, hưng phấn theo tới.


      PS: A, ta nhầm, chương sau mới tỏ tình
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng54 others thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Nàng nhầm hay cố tình thả thính thế :yoyo60:.
      Cơ mà công tử hay sở khanh nào xuất đây :yoyo58:
      heavydizzy thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ko sao, trước sao gì cũng có màn tỏ tình, ngưỡng mộ Nhị công chúa, thanks

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Mai ta bận, hôm nay post trước luôn, ko có người ta thả thính @B.Cat



      ☆Chương 203



      Phó Thần tự nhận rất am hiểu giao tiếp với tiểu nương, trong nhà ba muội muội, ôn nhu, yếu ớt, bảo thủ, gần như bao quát các điểm tốt của nữ tử có thể có, nhưng khi nhìn Nhị công chúa bên người cúi đầu đường, đột nhiên có chút biết nên ứng đối như thế nào.

      Tiểu nương cố ý nhích gần đến bên cạnh , ràng có chuyện muốn , tại sao lại ?

      Nhị công chúa chuyện, ho khụ, chủ động hỏi: "Công chúa vết thương người đều dưỡng tốt ?"

      Nhị công chúa ngơ ngác mới hiểu được hỏi là chuyện nàng năm ngoái cháy nhà bị thương, gật gật đầu, giọng : "Vốn cũng bị thương, ngược lại Phó nhị ca, nghe Tứ tẩu sau lưng ngươi bị thương , triệt để khỏi hẳn chưa?"

      Tiểu nương thiên kim tôn quý lại nhu thuận gọi là Nhị ca, bình dị gần gũi, nàng so với Phó Tuyên còn hơn hai tuổi, Phó Thần càng tự tại, cởi mở : "Sớm khỏe rồi, làm phiền công chúa nhớ tới."

      Quan tâm thương thế, Nhị công chúa nghĩ ngợi lúc, thấp giọng tạ: "Đa tạ Phó nhị ca cứu ta, có ngươi, ta hơn nửa ra được."

      Phó Thần sờ sờ mũi : "Công chúa khách sáo, ta ở Kim Ngô Vệ hầu việc, bảo vệ Hoàng Thượng, công chúa là bổn phận, làm hết phận mà thôi."

      Làm hết phận sao?

      Nhị công chúa thần sắc tối lại, nếu như nàng phải công chúa, có phải cứu nàng hay ?

      Cúi đầu, ánh mắt nhìn vạt áo nam nhân, nhìn giày đen của , Nhị công chúa tư vị trong lòng nên lời. Bởi vì tâm tư đều đặt người nam nhân, lưu ý phía trước đường có mấy khối gạch, vướng chân ngã cái.

      Phó Thần nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy nàng, Nhị công chúa đứng vững, mau chóng thu tay lại, trầm giọng nhắc nhở: "Sắc trời u ám, công chúa cẩn thận."

      Nhị công chúa đỏ mặt gật đầu.

      phố kẻ đến người , bọn họ cạnh nhau, ngược lại giống như mình trong mảnh trời đất bé, tầm mắt chỉ thấy có , trong tai nghe được chỉ có tiếng bước chân của . Chưa bao giờ trong khắc này, Nhị công chúa hy vọng dưới chân đường dài thêm chút nữa. Nàng biết nên với những gì, nhưng nàng thích cảm giác cùng với chỗ, cần nhìn mặt, chỉ riêng nhìn y bào , nàng vui mừng.

      Đây là thích sao?

      Nhị công chúa hiểu.

      Là thích, nàng nên làm thế nào?

      Nghe Tứ tẩu , Phó Thần so với nàng ấy lớn hơn ba tuổi, Tứ tẩu so với nàng lớn hơn 6 tuổi, cũng tức là năm nay Phó Thần hai mươi mốt?

      Nhị công chúa nhịn được lo lắng. Ngộ nhỡ nàng thích , Phó Thần lại cưới người khác làm thế nào đây? Ngộ nhỡ Phó Thần trong lúc nàng thăm dò tâm tư của chính mình lại thành thân trước làm thế nào đây?

      Nhị công chúa từ lớn lên được Gia Hòa đế thiên kiều trăm sủng. Phụ hoàng luôn cho nàng biết, phàm là nàng muốn gì đó, phụ hoàng đều đưa cho nàng. Nhị công chúa cảm thấy, nàng thích cùng chỗ với Phó Thần như vậy, hẳn là nàng thích , nhưng nàng muốn cầu phụ hoàng làm chủ, nàng muốn tự mình tranh thủ.

      Trong cái đầu các loại ý niệm lướt qua, bất tri bất giác tới xe ngựa vương phủ dừng ở đầu ngõ.

      Lan Hương ở phía trước xe ngựa bên cạnh đứng vững, chờ đỡ nhị công chúa lên.

      Nhị công chúa cũng dừng lại, nhìn chung quanh, giơ tay lấy mũ che xuống.

      Phó Thần khiếp sợ với hành động này, nghi hoặc nhìn nàng.

      Nhị công chúa ngẩng đầu lên, nhìn thấy Phó Thần đứng dưới ánh trăng sáng, cùng tình cảnh đêm đó cứu nàng ra giống nhau như đúc. đâu, phát quan chỉnh tề, khôi ngô như tiên, so với đêm đó còn tuấn mĩ hơn.

      Nhị công chúa mặt lại nóng lên, cũng may nàng biết đây là cơ hội duy nhất, cũng biết cho dù thất bại cũng sao cả. Nàng là công chúa, cho dù Phó Thần đáp ứng, về sau phụ hoàng cũng vì nàng tìm phò mã tốt hơn, cho nên nàng lấy hết dũng khí, nhìn thẳng ánh mắt Phó Thần : "Phó nhị ca, ta, ta thích ngươi..."

      Phó Thần ngơ ngác, nhìn tiểu nương trước mặt mới cao tới ngực , có chút dám tin vào tai của mình.

      ánh mắt khiếp sợ. Nhị công chúa đột nhiên dám nhìn, cúi đầu, hai tay nắm chặt cung lụa bên hông, hình như cũng căng thẳng như vậy, giọng thương lượng : "Ta thích Phó nhị ca, sau khi ta lớn lên muốn gả cho Phó nhị ca, Phó nhị ca có thể đợi ta lớn lên sao? Ta biết ta tại còn , Phó nhị ca chắc chắn thích ta. Nhưng ta lớn lên, cho nên Phó nhị ca đợi ta lớn lên, xác định ngươi thích ta rồi hãy cưới người khác được ?"

      Phó Thần biết nên khóc hay cười.

      Muốn sờ sờ đầu tiểu nương, nhớ tới đây phải là muội muội nhà mình, lại đặt tay xuống, giống như lừa con nít : "Công chúa quá lời, ngày đó ta cứu công chúa là vì chức trách, công chúa cần để ở trong lòng, càng cần, cần lấy thân báo đáp." Nha đầu này, phải vì xem trong sách quá nhiều chuyện hùng cứu mĩ nhân, mĩ nhân dùng thân báo đáp rồi chứ?

      Nhịn cười, Phó Thần chỉ xe ngựa : "Sắc trời sớm, công chúa lên xe ."

      Nhị công chúa ngẩng đầu, nhíu mày nhìn : "Phó nhị ca cho rằng ta là vì báo ân?"

      Phó Thần lần đầu tiên cùng nương loại chuyện này, nhìn Nhị công chúa mắt ửng đỏ ủy khuất, lúng túng chuyển mắt .

      Nhị công chúa hơi mím môi, nước mắt rơi xuống: "Ngươi tin cũng được, xem như ta chưa gì." xong quay người, mau chóng lên xe ngựa.

      Lan Hương nhìn Nhị gia nhà mình, nghi hoặc bò vào trong.

      Phó Thần lắc đầu cười cười, ngồi vào trước xe, tỏ ý bảo xa phu đánh xe.

      Xe ngựa vững vàng hướng chỗ người ở yên tĩnh chạy .

      Trốn ở góc ngoặt Ngô Bạch Khởi tròn miệng trợn mắt.

      nhìn thấy nha hoàn Túc vương phi, nhìn thấy Phó Thần, còn có nương đầu đội mũ che vóc dáng thấp, khỏi suy đoán Phó gia huynh muội cùng Túc vương phi cùng nhau ra ngắm đèn. Nha hoàn Túc vương phi là dẫn Phó Thần qua tụ hợp, mà Phó Tuyên chừng ở bên người Túc vương phi, nào tưởng ba người này thế nhưng ngồi chiếc xe ngựa rồi?

      "Thế Tử gia, chúng ta phải làm sao bây giờ đây a, phải đuổi theo sao?" Đầy tớ của buồn bực hỏi.

      Ngô Bạch Khởi cam tâm, phân phó : "Ngươi đuổi theo xem xem, nếu bọn họ hồi vương phủ hoặc Hầu phủ, thế thôi vậy, nếu là địa phương bên cạnh cùng người gặp mặt, ngươi lập tức quay lại cho ta biết, ta Phóng hạc lầu đoán đố đèn trước."

      Đầy tớ ở góc tường trong bóng tối lập tức đuổi theo.

      Ngô Bạch Khởi quay người hướng chỗ phồn hoa phố rồi.

      Bên kia Từ Tấn cũng dẫn Phó Dung vài người đoán đố đèn .

      ngược lại muốn cùng Phó Dung mình đợi lúc nữa, đáng tiếc và Phó Dung đôi, Lâm Thiều Đường, Phó Bảo khẳng định cũng ước gì mình hành động đâu, còn lại Phó Tuyên mình quạnh , Phó Dung chịu?

      Bởi vậy ám chỉ đều ám chỉ, để ba tỷ muội Phó gia ở đằng trước, cùng Lâm Thiều Đường theo sau lưng.

      Ánh mắt rơi vào người Lâm Thiều Đường. Từ Tấn nhìn Phó Dung, nghĩ thầm Lâm Thiều Đường có thể theo Phó Bảo cùng chỗ, khẳng định lại là Phó Dung đáp cầu. Đời trước tình Phó gia đều phái người lưu ý, có số việc quan trọng lắm, thuộc hạ báo tin tức cho , nhìn qua rồi ném sang bên cạnh, ngược lại chuyện Lâm Thiều Đường xuất gia làm hòa thượng, bởi vì quá mức ngoài ý muốn, có chút ấn tượng.

      Ngước nhìn trăng sáng trời, tình cảnh này, lại như mộng bừng tỉnh.

      Đổi thành đời trước, Từ Tấn sao có thể rảnh rỗi bồi vài nương dạo ở đường?

      "Vương gia, chúng ta bên kia nhìn xem?" Phía trước tửu lâu vây kín người, Phó Dung thích nhất náo nhiệt, thấp giọng hỏi Từ Tấn.

      Từ Tấn vóc dáng cao, nhìn ra bên kia đoán đố đèn, cười nàng: "đố đèn ở Phóng Hạc lầu người bình thường cũng đoán ra, nàng muốn thử xem?"

      Đây là chê cười nàng ngực vết mực đâu ( học hành), Phó Dung bĩu bĩu môi, tự hào nắm lấy tay muội muội : "Ta được, nhưng ta có muội muội học phú ngũ xa (học hết 5 xe sách), còn sợ vài cái đố đèn nho của bọn họ? Có phải Tuyên Tuyên?"

      Phó Tuyên mặt biểu cảm, ánh mắt nhìn hoa đăng, coi như nghe thấy lời này. Dù sao đều là người trong nhà, nàng cũng sợ Phó Dung mất mặt.

      Phó Bảo cười trộm, chuyển tới bên người Lâm Thiều Đường, giọng thầm : " lát ngươi cũng đoán , chúng ta thể tay trắng ra về, cái gì cũng mang theo."

      Lâm Thiều Đường nhìn nàng cười, giọng : "Tốt."

      Phó Bảo cười thỏa mãn.

      Từ Tấn thấy, nhìn về phía Phó Dung, lặng lẽ hỏi nàng muốn hay .

      Phó Dung cố làm ra vẻ hiểu, nhàng cười, dắt muội muội về phía trước .

      Từ Tấn thích nhất nàng nhiệt tình câu người, gắt gao theo sau.

      Trước Phóng Hạc lầu dòng người sớm tấp nập, Phó Bảo muốn chen vào bên trong, Phó Dung cho, mấy người đứng vây bên ngoài, dù sao tiểu nhị Phóng Lạc lầu đứng ở lầu 2 cao giọng đọc ra câu đố đèn, xa gần chút đều quan hệ.

      "Có động thấy trùng, có sào thấy ong, có tơ thấy tằm, bung dù thấy người." Tiểu nhị lại cao giọng , "Lời giải là vật."

      Phó Dung nhíu mày, nghiêng đầu nhìn muội muội, chống lại khuôn mặt nhắn bình tĩnh dửng dưng, cách voan mỏng , có thể thấy được mặt nàng có đắc ý đoán ra được, cũng vì thế có ý tứ khó khăn.

      Phó Dung lại biết, muội muội đây là đoán ra được .

      Nàng giọng hỏi muội muội: "Lời giải là cái gì?"

      Phó Tuyên nhìn về phía Lâm Thiều Đường.

      Lâm Thiều Đường cười : "Lục muội muội , vậy ta liền cướp cái đố đèn này." đoán hay đều sao, chính là muốn thắng giải thưởng cho Phó Bảo, dỗ nàng vui vẻ. Mắt thấy Phó Tuyên gật đầu, Lâm Thiều Đường hướng tới đầy tớ thấp giọng câu.

      Đầy tớ giống cá chạch chen vào đám người, phía trước đột nhiên truyền đến trận ồn ào, rất nhanh lại chen ra ngoài, đem hộp cơm trong tay đưa cho Lâm Thiều Đường. Phó Bảo hưng phấn đoạt lại, Phó Dung lại gần, thấy bên trong đặt mâm ngó sen gạo nếp nhựa mật, còn bốc hơi nóng đâu.

      Vị thơm ngon đập vào mặt, Phó Bảo cầm lấy chiếc đũa, nâng hộp cơm gắpcho mình gắp, hàm răng cắn lên phiến ngó sen, cũng đụng tới chiếc đũa, sau đó đem chiếc đũa đưa cho Phó Dung, mơ hồ : "Ăn rất ngon, Tam tỷ tỷ nếm thử."

      Lâm Thiều Đường bất đắc dĩ nhìn nàng, lấy khăn chuẩn bị ra.

      số thứ chính mình ăn có khẩu vị, nhiều người lại muốn ăn, Phó Dung cũng nếm ít, ngọt ngào, lại gắp gắp đưa cho muội muội, Phó Tuyên cần, nàng liền cười nhìn về phía Từ Tấn: "Vương gia ăn ?"

      Phóng hạc lầu vì đoán đố đèn chuẩn bị thực phẩm, bọn họ cũng biết ai đoán đúng đố đèn, bởi vậy thực phẩm chắc chắn có vấn đề. Từ Tấn nhìn bên kia thanh mai trúc mã trong mắt chỉ có nhau, lại nhìn Phó Tuyên bên này mình, liếc mắt trừng Phó Dung cái, nhanh chóng đem phiến ngó sen cướp vào trong miệng.

      Nhìn bộ dáng nghiêm trang nhàng nhấm nuốt, Phó Dung trong lòng chẳng biết tại sao, so với vừa mới ăn mật còn muốn ngọt hơn.

      "Hứa gia muốn nếm thử hay ?" Phó Dung đem hộp cơm đưa tới.

      Hứa gia khẳng định cần, nhưng biết vương phi hi vọng đem hộp cơm xử lý liền nhận lấy, quay người giao lại cho đầy tớ Lâm Thiều Đường.

      Trong lúc ngắn ngủi phân thần, bóng người lặng lẽ tiến lại gần.

      Từ Tấn nhìn thấy , nhận ra đối phương là ai, nhìn Phó Dung, để ý đến.

      Vì thế Ngô Bạch Khởi thành công đem mũ che đỉnh đầu Phó Tuyên cướp .

      Hết thảy trước mắt đột nhiên ràng lên, Phó Tuyên kinh hãi, bản năng quay đầu tìm kiếm người gây chuyện, khuôn mặt trắng nõn dưới ánh đèn càng thêm đẹp.

      Ngô Bạch Khởi hơi ngẩn ra, nhếch miệng cười, giơ mũ che chạy trốn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :