1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Hết 3 ngày là ta hình đây. Hic, thực ra là bận quá.



      ☆ Chương 199



      Túc vương được bỏ lệnh cấm, Thục phi phục sủng, Hoàng Hậu mất hứng.

      Ngày đó nghe Gia Hòa đế Chiêu Ninh cung, cùng Thục phi đùa cháu làm vui, nàng bực mình, lệnh cho người đem Thái Tử phi, Thái Tử trắc phi tuyên đến, thuận tiện mang theo Hủ ca nhi, Chương ca nhi.

      Động tĩnh trong cung, Đông cung so với bên ngoài càng ràng, Phó Ninh cảm thấy gì, Thái Tử phi đoán được tâm tư mẹ chồng, nhìn nhi tử gầy yếu, trong lòng hồi ê ẩm. Đứa con đầu của nàng, cũng từng giống Chương ca nhi, Trăn ca nhi thực hoạt bát khỏe mạnh a...

      "Mẫu hậu." Tới Phượng Nghi cung, Thái Tử phi, Phó Ninh đồng thời hành lễ.

      Chương ca nhi 3 tuổi, rất sớm được dạy quy củ, lúc này có khuôn có dạng mà hướng Hoàng Hậu chắp tay: "Hoàng tổ mẫu."

      Hủ ca nhi phản ứng chậm bước, động tác cũng thuần thục bằng ca ca, khí thế đủ, sợ hãi nhìn về phía Hoàng Hậu, "Hoàng tổ mẫu."

      Đều là cháu ruột, Hoàng Hậu kỳ đều thích, ôm Hủ ca nhi, sờ sờ tay trong tay áo , nhíu mày hỏi Thái Tử phi: "Tay sao lạnh như vậy a, bình thường chiếu cố như thế nào?"

      Thái Tử phi cung kính : "Đứa này thể hư, vào đông rất ít khi ra cửa." Tiến lên sờ sờ tay của con trai, thở dài: "Có lẽ là vừa mới đường lát, bị lạnh ."

      Hoàng Hậu hơi mím môi, gọi Chương ca nhi tới, sờ sờ đứa tay cháu này, lời lẽ sâu xa với Thái Tử phi: "Đứa cũng thể quá nuông chiều, càng dưỡng càng yếu ớt, ngày nào trời ấm gió, mang ra ngoài dạo chút, để thỉnh an Hoàng tổ phụ."

      Đây chính là ám chỉ Thái Tử phi biết nuôi con.

      Thái Tử phi lại cũng chỉ có thể yên lặng chịu.

      Hoàng Hậu chuyển sang với Phó Ninh: "Hôm nay tức phụ lão Tứ cũng tới, , chúng ta mang Chương ca nhi qua xem." xong tự mình dắt Chương ca nhi . Phó Ninh dám nhìn sắc mặt Thái Tử phi, buông rèm mi xuống hướng Thái Tử phi cáo từ, bước theo sau.

      Thái Tử phi bình tĩnh ôm lấy Hủ ca nhi theo ở phía sau, ra Phượng Nghi cung, đám người chia hai ngả. Thấy nhi tử quay đầu nhìn bóng dáng đám người Hoàng Hậu, Thái Tử phi sợ nhi tử hiểu lầm Hoàng tổ mẫu thích , ôn nhu dỗ : "Hủ ca nhi ngoan, Hoàng tổ mẫu biết ngươi sợ lạnh, cho nên mang ngươi , để Hủ ca nhi trở về phòng ấm áp đâu."

      Hủ ca nhi xoay đầu, nhìn mẫu thân, rầu rĩ : "Ca ca tốt, đệ đệ cũng tốt, ta thích tỷ tỷ."

      Thái Tử phi mắt cay xè, hôn khuôn mặt nhi tử nhắn : "Ừm, ca ca đệ đệ đều tốt, ngày mai nương mời tỷ tỷ tới đây bồi Hủ ca nhi chơi."

      Hủ ca nhi rốt cuộc cười lại.

      Chiêu Ninh cung bên kia, Phó Dung, Nhị công chúa ở trong nội thất bồi Thục phi chuyện, Gia Hòa đế ở giường gian ngoài dỗ Trăn ca nhi, bình dị gần gũi. là Hoàng Thượng, thích hợp để con dâu nhìn thấy bộ dáng tự mình đùa với cháu.

      Trăn ca nhi tại bò nhanh, Gia Hòa đế đem lụa đỏ bọc thành viên cầu ném vào bên trong, tiểu tử liền cọ cọ leo tới, lại ngồi dậy, nắm lên cầu cười khanh khách hướng Hoàng tổ phụ bên kia ném. Gia Hòa đế bắt lấy rồi cố ý buông tay, Trăn ca nhi sốt ruột lấy, Gia Hòa đế giơ tay lên cao, Trăn ca nhi liền vịn thân thể Hoàng tổ phụ chậm rãi đứng lên, đứng lúc liền bổ nhào lên người Gia Hòa đế.

      Hai ông cháu đùa vui, bên ngoài tiểu thái giám báo Hoàng Hậu tới.

      Gia Hòa đế vội vàng đem cầu lụa đỏ cho Trăn ca nhi, tỏ ý bảo chính ném chơi, ngồi xếp bằng ở giường, bộ nghiêm trang .

      Thục phi dẫn Phó Dung, Nhị công chúa ra ngoài nghênh đón.

      Hoàng Hậu cười : "Nghe Trăn ca nhi tiến cung, ta mang Chương ca nhi tới đây gặp đệ đệ."

      Chương ca nhi nhất nhất gọi người, bên trong này Phó Dung là lạ mắt nhất, cũng may đường Phó Ninh nhắc nhở, Chương ca nhi liền ngoan ngoãn kêu "Tứ thẩm" .

      Phó Dung hướng cười nhu hòa.

      Mọi người dời bước vào bên trong, hướng Hoàng Thượng chào rồi, Hoàng Hậu tự mình đem Chương ca nhi ôm tới giường, cho chơi cùng đệ đệ. Trăn ca nhi tại cao hứng đâu, nhìn thấy ca ca lạ mắt này cũng quá phản cảm, cũng quá nhiệt tình, như cũ đem cầu lụa đỏ ném về Gia Hòa đế bên kia.

      ràng cho người khác biết Hoàng tổ phụ vẫn bồi chơi bóng đâu.

      Gia Hòa đế ho khụ, nhìn cầu lụa đỏ trước mặt, quay sang Chương ca : "Chương ca nhi bồi đệ đệ ngươi chơi."

      "Vâng, Hoàng tổ phụ." Chương ca nhi qua nhặt cầu lên, ôm tới bên cạnh Trăn ca nhi, giao cho .

      Trăn ca nhi hai tay nhận lấy, toét miệng lại hướng Gia Hòa đế bên kia ném.

      Gia Hòa đế nhịn được liếc mắt trừng cháu trai thối cái.

      Thục phi nhịn được phì cười, mời chúng nữ quyến vào bên trong ngồi, quấy rầy bọn họ ba ông cháu thân thiết.

      Hoàng Hậu , lưu lại cùng Gia Hòa đế cười : "Chương ca nhi rất ít tới đây, thần thiếp sợ sợ người lạ, vẫn nên ở bên cạnh làm bạn ."

      Gia Hòa đế "Ân" tiếng, hỏi Hủ ca nhi: "Sao ôm tới đây?"

      Hoàng Hậu : "Lúc phái người đón, ngủ đâu, Hoàng Thượng muốn, buổi tối thần thiếp gọi nương ôm tới cho Hoàng Thượng nhìn?"

      Gia Hòa đế quả lâu gặp Hủ ca nhi, gật gật đầu, buổi tối Phượng Nghi cung.

      Chỉ là nhìn đến bộ dáng Hủ ca nhi sợ hãi run rẩy, cùng Chương ca nhi, Trăn ca nhi so sánh, Gia Hòa đế thấy khó chịu, dùng cơm xong liền về Sùng Chính điện. Trước kia chỉ có nửa thời gian ở hậu cung, bây giờ cách vài ngày Chiêu Ninh cung lần, có đôi khi cùng Thục phi đôn luân, có đôi khi trò chuyện rồi ngủ. Thời gian khác, trong tháng Xuân Hi cung của Nhu phi hai lần, sau đó trừ bỏ mùng với mười lăm, đa số đều là bồi Lệ quý nhân.

      Lệ quý nhân cũng phụ Gia Hòa đế thịnh sủng, vào tháng chạp, truyền ra tin vui.

      Gia Hòa đế đại hỉ, phong Lệ phi, đem Vĩnh Thọ cung của Đoan phi trước kia ban cho nàng, nhưng Quản như cũ ngụ ở phía sau Sùng Chính điện.

      Phó Dung nghe tin tức, có chút xuất thần.

      Nàng nhớ, đứa bé này của Quản cũng thuận lợi sinh ra được, dường như ra tháng giêng là còn. Gia Hòa đế đau lòng thôi. Hoàng Thượng tâm tình tốt, kinh thành gia đình huân quý bốn phía cũng dám ăn mừng việc vui, bởi vậy ngụ ở Hầu phủ Phó Dung mới có thể biết được việc này. Đợi Quản dưỡng tốt thân thể, Gia Hòa đế vì làm cho ái phi lần nữa cố gắng lấy lại tinh thần, quyết định Linh Sơn săn bắn mùa xuân, tháng 3 xuất phát, tháng 7 nắng nóng mới hồi kinh.

      Gia Hòa đế mang theo ít đại thần, huân quý đệ tử cùng, khi đó Phó Thần được Gia Hòa đế coi trọng, Phó Dung liền theo. Ban đầu phụ thân mẫu thân đều đồng ý, Phó Dung khóc kể chính mình ở kinh thành sống tốt, muốn ra ngoài giải sầu, cha mẹ như cũ nguyện ý. Ca ca thương nàng, giúp nàng cùng khuyên cha mẹ. Tới Linh Sơn, Phó Dung coi trọng An vương, cuối cùng thành tiểu thiếp Túc vương...

      "Nghĩ cái gì vậy?" Từ Tấn ôm nhi tử ở trong phòng vòng, quay đầu gặp nàng ngồi ở chỗ kia sững sờ, buồn cười hỏi.

      Phó Dung ngượng ngập cười, nhận lấy Trăn ca mới : "Xem ra Trăn ca nhi chúng ta sang năm muốn thêm Thất thúc hoặc Tam hơn ."

      Ngữ khí nhàn nhạt, cũng vui sướng, bởi vì biết Từ Tấn phỏng chừng thêm đệ đệ cũng vui vẻ gì.

      Từ Tấn nhìn chằm chằm vào Phó Dung, xác định nàng có biết chuyện Lệ phi sinh non hay , đến đời trước hai người gặp nhau, phải tạ ơn Lệ phi lần này sinh non .

      Muốn cười, chẳng biết tại sao lại nhớ tới An vương.

      Từ Tấn trong lòng có chút thoải mái, ban đêm nghỉ ngơi rồi, chống ở người Phó Dung, hoặc chậm như nước lặng, hoặc nhanh như nước chảy xiết, chính là chịu cho nàng sảng khoái.

      Phó Dung giống như bị treo ở giữa trung, hướng lên chạm tới trời, hướng xuống dưới đụng được đất, lại thể cầu , chỉ có thể cào tâm cào phổi mà chờ, chờ đến khi nàng phát Từ Tấn là cố ý muốn hành hạ nàng, giận dỗi đẩy : "Vương gia muốn coi như xong, làm vậy tính là gì?"

      "Nếu như chúng ta quay trở lại lần, Nùng Nùng còn có thể trốn ta sao?" Từ Tấn đột nhiên chuyển cái, nhìn chằm chằm vào mắt nàng hỏi.

      Đột nhiên bị tập kích, Phó Dung quá thoải mái, tức đến hung hăng trảo : "Chàng nổi điên cái gì?"

      " cho ta biết, nàng còn có thể trốn ta hay ."

      cho biết, nàng còn có thể nhìn trúng người khác hay .

      Từ Tấn trong lòng có lửa. Phó Dung chịu với , lý giải, nhưng trong lòng chính là được tự nhiên, phảng phất giữa hai người có tầng rèm mỏng manh, phảng phất hai người còn có thể tiến gần thêm bước. nghĩ được biện pháp kéo cái rèm này , cũng tận lực suy nghĩ gì, nhưng nó luôn ở thời khắc này đột nhiên nhảy ra, nhắc nhở hữu của nó.

      "Nùng Nùng, nàng cho ta." Luyến tiếc nàng tức giận, Từ Tấn chậm động tác lại, chăm chú nhìn mắt nàng, "Nếu như được quay trở lại lần nữa, ta và người khác, giống như ta chênh lệch lắm về thân phận, dung mạo cùng lúc xuất ở trước mặt nàng, nàng coi trọng hay ta?"

      Phó Dung bản năng mà liên tưởng tới An vương.

      Bình tĩnh xem xét, nếu nàng hề hay biết gì về hai người, biết kiếp trước cũng biết kết quả đằng sau, nàng chọn An vương ?

      Bởi vì Từ Tấn quá lạnh, ai thích nam nhân lạnh như băng?

      Nhưng Phó Dung ngốc a, gần như Từ Tấn mới hỏi xong, nàng ôm lấy cổ , nhìn lại mắt phượng phảng phất tràn ngập tầng mờ mịt sương mù : "Ai đối với ta tốt, ta thích người đó, nhưng ta biết ta khẳng định chọn vương gia, bởi vì vương gia đối với ta tốt nhất có phải ?"

      Nàng trả lời giảo hoạt, Từ Tấn lại thể phản bác.

      Đời trước nàng chọn , cũng phải là bởi vì lạnh lùng?

      Trong lòng buồn bực, biết còn cố hỏi: "Ý của nàng là, ta đối với nàng tốt, nàng tìm người khác?"

      Dù là lời dối, cũng muốn nghe nàng dỗ .

      Phó Dung giảo hoạt chớp chớp mắt, tronglúc Từ Tấn nhíu mày lắc lắc đầu: " , lại quay trở lại lần nữa, vương gia để ý tới ta, ta chủ động câu dẫn vương gia, cho đến khi vương gia thích ta mới thôi." Tướng công tốt như vậy, nàng luyến tiếc để cho chạy .

      Nàng thần sắc chuyên chú, tươi cười ôn nhu mĩ lệ, Từ Tấn phân biệt giả, cũng lười phân biệt, chỉ biết thích nghe lời này.

      lãng phí thời gian nữa, hôn môi nàng, hết sức ôn nhu.

      Ngày kế Từ Tấn từ sớm lên triều, lại qua vài ngày triều đình lại nghỉ lớn, trước khi nghỉ lớn các đại thần đều vọi vã sớm về muộn.

      Phó Dung cũng bận rộn hơn bình thường, bởi vì tổng kết cuối năm tới, quản lý điền trang, chưởng quỹ cửa hàng các nơi đều phải vào kinh đối sổ đưa lễ năm. Đồ cưới của Phó Dung, sản nghiệp của vương phủ, cả hai cộng lại, dù có đám người Ôn ma ma hỗ trợ, nàng cũng mệt ít.

      Vừa tiễn bước quản lý điền trang, quản báo Đỗ chưởng quỹ Như Ý trai tới.

      Phó Dung vội vàng mời người tiến vào.

      Kỷ Thanh Đình của Phượng Lai Nghi bởi vì án của Vĩnh Ninh công chúa mà "chết bệnh", có lẽ với Kỷ gia toàn bộ tình, nhưng hiển nhiên nhắc nhở đương gia rằng kinh thành hợp ở lâu. Cho nên năm đó Phượng Lai Nghi đóng cửa, Kỷ gia cả nhà chuyển về quê cũ. Sau đó Như Ý trai mau chóng thay thế vị trí Phượng Lai Nghi, sinh ý càng ngày càng náo nhiệt.

      "Tam thúc uống trà." Phó Dung thân mật mời Đỗ Viễn Chu ngồi vào chỗ, nghiêm túc quan sát hai mắt , nửa là thành tâm nửa là trêu ghẹo : "Tam thúc gần đây có phải có việc vui gì hay a, nhìn ngươi rạng rỡ, dường như lại trẻ ra vài tuổi."

      Đỗ Viễn Chu khẽ mỉm cười, từ trong tay áo lấy ra tấm thiếp đưa cho nàng.

      Phó Dung tò mò nhận, đến khi nàng nhìn chữ ở phía , khiếp sợ mở to hai mắt.

      Đỗ Viễn Chu muốn nghênh cưới Cố nương tử?

      Hai người khi nào hợp mắt nhau?

      "Tam thúc, ngươi nhanh ràng với ta!" Phó Dung vừa mừng vừa sợ, hưng phấn thúc giục.
      minhminhanhngoc, hauyen2803, thanhbinh56 others thích bài này.

    2. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      mình cũng đán Đỗ chưởng quỹ cưới Cố nương tử mà,nhưng ko nghĩ nhanh như vậy

    3. kimlien

      kimlien Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      66
      :yoyo60:ngay lúc tam thúc và cố nương tử gặp nhsu mình nghi nghi rồi mà.....
      Suuuly, Nhistoneheavydizzy thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Mừng cho 2 ng này nên duyên, cả 2 đều quá khổ rồi, ta chờ chương tới hóng gian tình :yoyo60:

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 200



      Sập tối Từ Tấn từ trong cung trở về, Phó Dung bên đem lò sưởi tay đưa qua bên cho biết tin vui này.

      Từ Tấn rất kinh ngạc.

      đối với tình Đỗ Viễn Chu và Cố nương tử đương nhiên thấy hứng thú, chỉ là Cố nương tử cuộc đời nhấp nhô, ngày đó Kỷ Thanh Đình nâng đao Như Ý trai phen dương quái điều. Đỗ Viễn Chu có thể làm được chưởng quỹ, khẳng định có thể đoán được Cố nương tử trải qua những gì, thế nhưng để ý Cố nương tử từng như vậy?

      ngơ ngác, Phó Dung cho rằng quá mức giật mình, trở lại giường ôm Trăn ca nhi chuyện với : "Ta liệu được việc này, Tam thúc so với Cố di còn hơn ba tuổi đâu, bất quá ngẫm lại bọn họ là hàng xóm, Cố di khéo tay, cho dù mặt có sẹo nhưng vẫn là mĩ nhân, Tam thúc càng cần thêm nữa, hai người họ tới với nhau cũng bình thường. Nhưng mà trước nay ta chút tin tức cũng nghe thấy..."

      Người gặp việc vui tinh thần hào hứng, Phó Dung hưng phấn đâu, lải nhải đến lải nhải .

      Từ Tấn trong lòng có việc, chỉ cười nhìn nàng.

      Buổi tối dỗ xong Trăn ca nhi ngủ, hai vợ chồng trở về thượng phòng, chui vào chăn rồi Phó Dung theo thói quen dựa vào trong ngực Từ Tấn, ngẩng đầu cùng thương lượng: "Vương gia, ta nghĩ rồi, ta đối với làm ăn buôn bán có hứng thú. Lúc trước đồng ý với Cố di cùng nhau mở Như Ý trai, chủ yếu là vì bọn họ có chúng ta khẳng định mở được, nên mới đáp ứng. tại Như Ý trai càng làm càng tốt, ta kỳ quản chuyện gì, lấy phần chia hoa hồng kia rất ngại, vừa vặn bởi vì Như Ý trai phụ hoàng cũng thích ta lắm, vậy ta đem nửa cổ phần Như Ý trai cho Tam thúc và Cố di, làm hạ lễ thành thân cho bọn họ, chàng cảm thấy thế nào?"

      Liễu Như Ý chỉ muốn nhìn Như Ý trai phát huy làm rạng rỡ tổ tiên, tại Như Ý trai ở trong tay Cố nương tử và Đỗ Viễn Chu kinh doanh càng ngày càng tốt, Phó Dung nghĩ vẫn tham gia mãi. tại chia hoa hồng gì đó còn dễ , cả nhà cũng coi như là thân nhân tri kỷ cùng chung hoạn nạn, chờ đến lúc Đỗ Viễn Chu và Cố nương tử sinh con, con của bọn họ có thể mơ ước nửa cổ phần kia hay , hoặc là có thể lợi dụng nàng, lợi dụng thanh danh Túc vương phủ làm chút chuyện cáo mượn oai hùm hay ?

      Dù sao Phó Dung thiếu tiền, liền muốn lần này cùng Như Ý trai phủi sạch quan hệ tiền tài, miễn cho tương lai chọc phiền toái cho Từ Tấn.

      "Nùng Nùng hào phóng, Như Ý trai nửa cổ phần, nàng có biết đại khái giá trị bao nhiêu bạc sao?" Từ Tấn trêu chọc hỏi.

      Phó Dung đưa tay sờ mặt , đắc ý cười : "Bao nhiêu ta cũng hiếm lạ, có vương gia làm chỗ dựa cho ta, ta còn sợ có tiền tiêu?"

      Từ Tấn xoay người ngăn chặn nàng, hôn nàng ngụm : " cam lòng bỏ được bạc, vậy cứ đưa ra, bản vương kiếm tiền nuôi nàng."

      Phó Dung đoán được phản đối, vui vẻ nâng chân lên.

      trận sảng khoái tràn trề qua , Phó Dung ngọt ngào thiếp .

      Từ Tấn đầu óc rất thanh tỉnh, nghĩ tới thái độ Đỗ Viễn Chu đối với Cố nương tử, tự chủ được mà rơi vào trầm tư.

      Nếu như đời này trùng sinh sau khi Phó Dung gả cho Từ Yến, còn có thể phí hết tâm tư đem nàng cướp tới bên cạnh mình sao?

      sao?

      Châm đèn bàn bên cạnh giường, Từ Tấn tinh tế quan sát Phó Dung.

      , đời trước ngay từ đầu ghét bỏ nàng như vậy, sau này còn phải là thích nàng ?

      Nghĩ tới lúc mới trùng sinh đối với nàng khinh thường như thế, Từ Tấn rốt cuộc biết mình lừa mình dối người đến mức nào.

      Kỳ đời trước động tâm, chỉ là nguyện ý thừa nhận chính mình, vị vương gia coi trọng nữ nhân từng hòa ly, có lẽ cũng là sợ truyền ra ngoài bị người đời nhạo bang. Cho nên trước nay biểu ra ngoài, ngược lại nghĩ hết biện pháp chọc nàng, chỉ vì bức nàng lộ ra tính cách .

      Nếu như phải thích nàng, sắp xuất phát cần gì cho nàng biết nàng có thể viết thư cho . Tới Tây Bắc rồi, mỗi lần kinh thành gởi thư, cần gì lại thầm trong chờ mong nàng có viết ? Trong quân đội những lúc ngủ mình ban đêm, cần gì kìm lòng đặng vuốt ve vị trí bên cạnh?

      Nghĩ như vậy, Từ Tấn hề thấy kỳ quái về lựa chọn của Đỗ Viễn Chu.

      Cùng người sống sờ sờ so sánh, những kia tính là cái gì?

      muốn trách, chỉ trách mình nhận thức nàng quá muộn, thể gặp được nàng trước khi nàng bị người khi dễ hoặc là gả cho người khác.

      so với Đỗ Viễn Chu may mắn hơn, có cơ hội lần nữa, cho được toàn bộ đời này của nàng, cũng miễn cho nàng ăn khổ lần nữa.

      Hôn thê tử ngủ say, Từ Tấn cảm thấy mỹ mãn.

      ~

      Cố nương tử muốn làm lớn việc vui, cho nên hai người định ngày vào cuối tháng chạp, lúc này cửa hàng kinh thành đa số đều đóng cửa , Như Ý trai cũng ngoại lệ, về phần chưởng quỹ và đông gia Như Ý trai ở bên trong làm cái gì, người ngoài biết được.

      Kiều thị tới trước ngày chúc mừng.

      Trước mắt chính là thời điểm các phủ bận rộn, Phó Dung ngờ mẫu thân đến, còn tưởng trong nhà xảy ra chuyện gì.

      Kiều thị đùa cháu ngoại lát, tỏ ý bảo Xảo Hạnh đem hộp trong tay đưa qua.

      Phó Dung tò mò nhận lấy, phát bên trong là 3 bản sách dạy đánh cờ, nhìn bình thường nhưng là cổ bản khó gặp.

      "Nương, đây là?" Nàng nghi hoặc hỏi.

      Kiều thị tỏ ý bảo vài nha hoàn bên cạnh ra ngoài, kéo tay nữ nhi vỗ vỗ, trừng mắt nhìn nàng : "Ngươi cho rằng ngươi ngấm ngầm làm tình, phụ thân ngươi đều biết? rất ràng, chỉ là chuyện cùng nhà tổ mẫu ngươi có chút phức tạp, cũng thích hợp nhận thân với bên kia, bởi vậy liền giả trang hồ đồ. Ngày mai là ngày vui của , 3 bản sách dạy đánh cờ này xem như là điểm tâm ý của phụ thân ngươi làm huynh trưởng . Nùng Nùng cần trắng ra, chỉ cần lấy danh nghĩa của ngươi đưa qua là tốt rồi."

      Phó Dung lúc này mới hiểu phụ thân sớm biết Đỗ Viễn Chu này, cũng có lẽ phụ thân sớm biết biểu đệ mở cờ xã ở kinh thành trước khi nàng kết bạn với Đỗ Viễn Chu?

      Dù sao cũng là quan hệ huyết thống, cũng khó có thể triệt để xóa bỏ sạch .

      Phụ thân muốn làm quan hệ, Phó Dung liền đem 3 bản sách dạy đánh cờ này cho thêm vào ở quà biếu của vương phủ.

      Nàng cũng đem nửa cổ phàn Như Ý trai tặng ra. Cố nương tử nhiều lần cự tuyệt, cuối cùng từ chối được, hứa hẹn về sau mỗi năm đưa tặng Phó Dung bộ trang sức. Càng là hảo trang sức, thời gian chế tạo ra lại càng dài, cho nên năm bộ tuyệt phải Cố nương tử keo kiệt, đổi thành phu nhân thái thái bên cạnh, có thể được hứa hẹn như vậy, dù ra vài lần tiền cho cửa hàng Như Ý trai đều nguyện ý .

      Uống xong rượu mừng mấy ngày, chính là đêm giao thừa.

      Từ Tấn, Phó Dung như cũ phải vào cung.

      Cùng dân chúng bình thường giống nhau, hoàng gia cũng ban ngày tế tổ, buổi tối ăn bữa cơm đoàn viên, chỉ là lễ nghi càng thêm rườm rà. Tiệc tối cũng chia ra đặt ở hai chỗ, Gia Hòa đế dẫn đám đệ tử ở phía trước uống rượu mua vui, các nữ quyến đều ở tại Phượng Nghi cung .

      Hoàng Hậu ngồi chủ vị, Thục phi Nhu phi ngồi phía bên trái, bên phải từng thuộc về Đoan phi, đổi thành Lệ phi.

      Phó Dung nhịn được thầm quan sát Lệ phi.

      So với cung yến Trung Thu, lúc này Lệ phi người còn rụt rè ban đầu, mặc bộ váy dài bó màu đỏ nhạt, đầu bộ diêu hồng ngọc dưới ánh đèn rực rỡ sắc màu, liếc nhìn chung quanh câu nệ nhát gan nữa, ngược lại hơi hơi ngẩng cao cằm. Phó Dung biết, vị Lệ phi này muốn cho mọi người nhìn thấy nàng sớm phải là nông nữ Quản trước kia, đáng tiếc khí độ thiếu bồi dưỡng từ , cái bộ dáng này của nàng ngược lại có vẻ bắt chước học đòi.

      Mà nàng bắt chước tự nhiên là Hoàng Hậu ngồi ở trung tâm.

      Phó Dung trong lòng có chút thổn thức.

      Lệ phi thoạt nhìn có vẻ thông minh , cũng biết kiếp trước nàng ấy mất đứa là do người hay là do trời.

      Đáng tiếc bất kể là do đâu, Phó Dung đều quản chuyện bao đồng, vừa lúc nàng và Lệ phi thân thích, thứ hai nàng cũng thiện lương đến mức thà rằng mạo hiểm chọc phiền toái cũng muốn cứu người hề liên can.

      "Tứ tẩu, ta xin với phụ hoàng, năm nay 3 ngày hội đèn lồng tết Nguyên Tiêu, phụ hoàng hứa cho ta quý phủ Tứ tẩu ở 1 ngày, Tứ tẩu ngươi xem, ta nên mười bốn hay là mười sáu ?" Yến hội tan, Nhị công chúa hưng phấn chạy tới bên người Phó Dung, vô cùng phấn khởi .

      Nhu phi theo ở phía sau, bất đắc dĩ : "Phúc Tuệ ham chơi, phụ hoàng lại dung túng nàng cho các ngươi thêm phiền toái ."

      Phó Dung thực thích Nhị công chúa, cười trả lời: "Nương nương khách sáo, muội muội ngây thơ khả ái, ta ước gì nàng ở chỗ chúng ta thêm mấy ngày đâu, vừa vặn giúp ta chiếu cố Trăn ca nhi."

      Nhu phi sờ sờ đầu nữ nhi, "Mau chóng chọn ngày, Tứ tẩu ngươi còn phải hồi phủ, rảnh đợi ngươi."

      Nhị công chúa sớm chọn xong, "Mười sáu , mười lăm trăng sáng, mười sáu trăng tròn."

      Kỳ nàng sớm hỏi thăm trước, Phó Thần từ mùng tới mười lăm phải trực, nửa tháng sau nghỉ, Nhị công chúa biết mình mười sáu xuất cung cũng chưa chắc có thể gặp được , nhưng có chút hi vọng cũng hơn có a.

      Tiểu nương ôm bí mật của mình muốn người khác biết, chờ mong trở về Phượng Dương các.

      Phó Dung cùng Thục phi về Chiêu Ninh cung ngồi lát, Từ Tấn rất nhanh đến đón nàng , Phó Dung ôm lấy nhi tử mập sớm ngủ say, cáo biệt mẹ chồng.

      Ai nên xuất cung đều ra ngoài, bọn thị vệ đóng chặt cổng cung, trong hoàng thành lại yên lặng hẳn.

      Phượng Nghi cung, Hoàng Hậu rốt cuộc đợi được Gia Hòa đế.

      Thời điểm còn Đoan phi, trong hậu 3 phi, Hoàng Hậu mỗi tháng ít nhất có hai ngày có thể hầu hạ Gia Hòa đế, Đoan phi tuy rằng trẻ tuổi lại làm vui lòng Gia Hòa đế, ngược lại trong bốn người số lần thị tẩm ít nhất. Có người lót nền, mặt mũi Hoàng Hậu ít nhiều còn giữ được. tại giống vậy, Lệ phi có thai thị tẩm được, Hoàng Hậu vốn cho rằng Gia Hòa đế đến chỗ nàng bên này nhiều hơn mấy lần, dù hai người chỉ chuyện làm gì, trong lòng nàng cũng thoải mái, ngờ Gia Hòa đế cũng nhiều lần đặt chân đến Phượng Nghi cung, ngược lại phân đều cho Thục phi, Nhu phi, hoặc là lòng theo cùng Lệ phi.

      Hoàng Hậu trong lòng liền thoải mái .

      Nhưng nàng dám bãi sắc mặt cùng Gia Hòa đế, Gia Hòa đế vừa tới, nàng ngược lại hầu hạ càng thêm ân cần.

      Hai vợ chồng vừa muốn nghỉ ngơi, bên ngoài đột nhiên truyền đến trận ồn ào.

      Hoàng Hậu tỏ ý bảo ma ma bên người xử lý, Gia Hòa đế lại nghe ra là thanh Hạ , đem người gọi lại, phân phó : "Cho vào."

      Hoàng Hậu trong lòng dâng lên cảm giác ổn, thầm nắm chặt khăn.

      Hạ rất nhanh tiến vào, thỉnh an rồi quỳ xuống hồi bẩm: "Hoàng Thượng, nương nương bụng thoải mái, nô tài phái người mời thái y, nhớ Hoàng Thượng qnương nương có bất kỳ ổn nào đều phải báo cho Hoàng Thượng, cho nên..."

      Nàng vừa mở miệng, Gia Hòa đế liền vụt đứng lên, vừa mặc đồ vừa sải bước ra ngoài.

      Hạ vội vàng ngừng lời, đứng dậy theo sau.

      Hoàng Hậu lấy lại tinh thần theo ra tiễn người Gia Hòa đế xa .

      Nhìn bóng đèn lồng trước mặt, Hoàng Hậu trong bóng đêm mùa đông khắc nghiệt đứng lặng lúc lâu, mới vẻ mặt bình tĩnh trở về trong phòng.

      Hai khắc sau, tiểu thái giám Sùng Chính điện tới chuyển lời, đêm nay Gia Hòa đế tới được...
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng49 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :