1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      He he he, thế bù thêm 1 chương vậy.
      Ta ở đây chơi cho vui, ra ta già lắm rùi ý nhưng tính ta hơi tùy tiện, thích gì làm nầy, mọi người đừng để ý nhé.
      phải ta nhà giàu chê ruby (ta cũng ko có nhiều lắm mà), chẳng qua là ko có nhu cầu sử dụng thôi.



      ☆ Chương 189



      Ca ca ruột vì cứu em chồng phải thực là em ruột (vì chỉ cùng cha khác mẹ với TT) mà bị thương, Phó Dung lại phải thăm em chồng trước, ai bảo người ta là công chúa đâu?

      Bất quá Phó Dung cũng có lời oán hận.

      Ca ca da dày thịt béo, Từ Tấn việc gì, đời trước quả cũng việc gì, Phó Dung liền lo lắng nữa.

      "Tứ tẩu."

      Phó Dung vừa đến Xuân Hi cung của Nhu phi, Nhị công chúa tựa như yến bay ra, nhìn thấy Phó Dung là tự mình tới, buồn bực : "Tứ tẩu ôm Trăn ca nhi tiến cung a?"

      Phó Dung cười : "Mang tới, để lại ở Chiêu Ninh cung, ta trước tới thăm muội muội." Trăn ca nhi bên kia có tổ mẫu và Lục thúc cùng dỗ, nàng lần này ra ngoài cũng quá trắc trở, tiểu tử cũng càng lúc càng hiểu chuyện, biết mẫu thân có chuyện bận rộn.

      Nhị công chúa rất là thất vọng, lập tức ánh mắt lại sáng rực lên: " lúc nữa ta cùng Tứ tẩu Chiêu Ninh cung nhìn Trăn ca nhi."

      Nhu phi vừa vặn tới, bất đắc dĩ sẳng giọng: " thích Trăn ca nhi Như vậy, hôm nay liền cùng Tứ tẩu ngươi trở về , còn đỡ phải ghét bỏ ta quản ngươi." Trước khi Phượng Dương bị cháy được tu sửa xong xuôi, Nhị công chúa ở tạm chỗ mẫu.

      Nhị công chúa hướng mẫu thân làm mặt xấu, kéo Phó Dung vào trong phòng mình: "Ta cùng Tứ tẩu chuyện, nương ngươi cứ bận rộn ."

      Phó Dung kinh ngạc cực kỳ, nàng đến Xuân Hi cung, bình thường gặp được Nhị công chúa, Nhu phi đều là ở trong yến tiệc, Nhị công chúa nhu thuận , ngờ ngấm ngầm thế nhưng cũng lớn mật, dám cùng Nhu phi như thế.

      "Đây..." Nàng lúng túng nhìn về phía Nhu phi, túm lấy Nhị công chúa : "Ta bồi nương nương trước, lát lại cùng muội muội chuyện cũng muộn." Nhu phi xem như là trưởng bối, nàng trực tiếp cùng Nhị công chúa , thất lễ.

      Nhu phi cười cười, ôn hòa : " thôi, các ngươi hai nương chuyện thân mật , cần để ý tới ta."

      Nữ nhi từ có tỷ muội, hai năm nay tính tình sở trường có tâm gì cũng muốn với nàng, khó được nàng ấy thích Tứ tẩu, bản thân mình cần gì phải quét hung phấn.

      Phó Dung cùng Nhị công chúa vào phòng của nàng ấy.

      Ngồi vào chỗ, Phó Dung nắm tay Nhị công chúa cẩn thận đoan trang, " có bị thương?"

      "Chính là hít phải chút khói, theo đơn thuốc thái y, hảo hảo dưỡng hai ngày là được." Nhị công chúa tự mình rót cho Phó Dung chén trà, thân mật ngồi xuống bên cạnh Phó Dung, ngẩng đầu nhìn nàng, "Tứ tẩu dường như ngày càng đẹp."

      Thời điểm này còn có tâm tư cân nhắc có đẹp hay , nếu là hoàng tử, chắc là bị người ta thành đồ háo sắc. Phó Dung điểm điểm lúm đồng tiền khóe miệng Nhị công chúa, giọng hỏi: "Ngươi cho là khen ta hai câu có thể lừa gạt cho qua? , tối hôm qua đến cùng là xảy ra chuyện gì?"

      Gia Hòa đế hỏi thăm nguyên do bị cháy, Nhị công chúa nàng buổi tối vụng trộm Vọng Nguyệt các ngắm trăng, cẩn thận làm đổ đèn lồng. Gia Hòa đế sinh nghi, Phó Dung lại nhớ Nhị công chúa tối hôm qua muốn làm hoa đăng cho Trăn ca nhi, chẳng lẽ tiểu nương là bởi vì làm hoa đăng mới gây ra chuyện? Ngẫm lại quả có đạo lý, đời trước Nhị công chúa có đứa cháu Trăn ca nhi này, lại có hái tử chết sớm của Lý Hoa Dung kia, nhìn Nhị công chúa thích các cháu đến như vậy, đời trước hẳn là cũng làm hoa đăng .

      Nhị công chúa vừa định lặp lại như trả lời phụ hoàng, thấy ý tứ ánh mắt Phó Dung "Ngươi ta để ý tới ngươi nữa", nàng hơi mím môi, quay đầu phái các cung nữ hầu hạ phía sau ra ngoài, lúc này mới cúi thấp đầu giọng : "Ta muốn làm xong đèn lồng cho Trăn ca nhi rồi mới ngủ, ma ma cho phép. Ta liền nhân lúc người bên cạnh ngủ, Vọng Nguyệt các làm đèn lồng ... Tứ tẩu ngươi đừng gấp, việc này ta cũng cho ai, phụ hoàng mẫu phi đều biết, chỉ với ngươi ."

      Quả nhiên như thế.

      Nhìn tiểu nương trước mặt cúi đầu nhận lỗi, Phó Dung ngoài ý muốn lại thấy thương . Nhị công chúa mới 11 tuổi a, có thiên tính trẻ con, buổi tối vụng trộm làm hoa đăng cho cháu, nhưng cũng là đại nương hiểu chuyện, biết ứng đối như thế nào mới có thể liên luỵ đến người khác. nương hồn nhiên lại trí tuệ như vậy, đáng tiếc chỉ có thể nhốt ở trong hoàng cung, khó trách nàng luôn ngóng trông mình ôm Trăn ca nhi tiến cung.

      "Buổi tối được vụng trộm chạy ra ngoài nữa, biết ?" Phó Dung đỡ lấy bả vai tiểu nương, nghiêm túc dặn dò.

      Nhị công chúa ngoan ngoãn gật đầu.

      Nhắc nhở xong rồi, Phó Dung lại cười, cảm kích : "Muội muội đối với ta tốt, Tứ tẩu trong lòng đều biết, muội muội muốn xuất cung chơi vài ngày, chỉ cần phụ hoàng đáp ứng, muội muội phủ đến quý phủ chúng ta ở mấy ngày , giúp ta chăm sóc Trăn ca nhi."

      Nhị công chúa hưng phấn gật đầu, theo Phó Dung dời bước Chiêu Ninh cung. đường, nàng đột nhiên nhớ tới chuyện: "Tứ tẩu thăm Phó nhị ca sao? Tối hôm qua trời tối ta nhìn , ôm ta từ lầu hai nhảy xuống, người nhất định bị thương ?" Lúc ấy nàng chỉ lo nghĩ tâm tư riêng của mình, quên hỏi thăm thương thế , Phó Thần có thể hiểu lầm nàng có lương tâm hay a?

      Phó Dung mới biết được ca ca là từ cao nhảy xuống, trong lòng khỏi xiết chặt, mặt lại : "Muội muội đừng lo lắng, ca ca chỉ bị thương , hồi từ cây nhảy xuống đều có việc gì."

      Nhị công chúa khiếp sợ mở to mắt: "Phó nhị ca lên cây làm gì vậy?" còn có thể leo cây?

      Nhắc tới chuyện thơ ấu lý thú, Phó Dung kìm lòng được cười, nắm Nhị công chúa tay cùng nàng kể chuyện.

      Xuất cung rồi, Phó Dung ôm Trăn ca nhi trực tiếp trở về nhà mẹ đẻ.

      Lúc này ý chỉ phong cho Phó Thần làm chính tứ phẩm Kim Ngô Vệ chỉ huy Thiêm ban xuống.

      Phó Thần gian nan nhận lấy thánh chỉ, lập tức trở về phòng nằm sấp giường dưỡng thương.

      Phó Dung vừa nhìn thấy nằm ở đó, nước mắt liền rớt xuống: "Ca ca bị thương rất nặng?"

      Kiều thị ở bên cạnh thở dài: "Còn tốt, nhưng sườn hông bị cành hoa đâm vào , phải nằm dưỡng mười ngày nửa tháng ." Thăng quan thăng quan, công lao đâu phải là dễ kiếm như vậy, lần này là nhi tử mạng lớn, thân thủ nếu kém chút, chừng ...

      Nàng còn chưa bồng cháu đâu!

      "Đợi ngươi lành vết thương, ta liền chọn người cho ngươi. Lần này ngươi phải nghe ta, sớm sinh cháu trai cho ta. Có cháu trai rồi, sau này ngươi muốn nhảy váo trong hố lửa ta cũng mặc kệ." Nhi tử vì công lao liều mạng như vậy, Kiều thị tự hào lại đau lòng, chuyện khỏi mang theo vài phần oán giận. Nhiều thị vệ như vậy, vì sao cần mệnh mà xông vào trong, có bao giờ nghĩ tới ngộ nhỡ có chuyện gì, nàng phải sống tiếp như thế nào?

      Phó Dung hiểu cảm nhận của mẫu thân, nàng cũng nghĩ như thế, thà rằng ca ca yên lành, cũng hi vọng vì công lao liều mạng, chỉ là lần này người ca ca cứu là Nhị công chúa, Phó Dung cũng cần so đo những chuyện kia. Đổi thành những người khác, Phó Dung khẳng định cũng oán giận ca ca trận.

      Thấy ca ca nằm sấp giường giả chết, Phó Dung tới trước giường ngồi xuống, cười với Trăn ca trong ngực mới : "Trăn ca nhi nhìn xem, Nhị cữu cữu bị thương , ngươi xoa xoa cho Nhị cữu cữu, liền hết đau."

      Phó Thần người có mặc đồ, nhưng cũng có thể nhìn ra ngang hông quấn vòng lụa trắng, Phó Dung hết lời, cố ý đem tay mình đặt tới, chỉ đụng vào xiêm y, cũng dùng lực ấn xuống dưới, phối hợp với thanh Trăn ca nhi tò mò y y nha nha, như là Trăn ca nhi sờ cữu cữu.

      Phó Thần nhất thời dám giả bộ ngủ, trước chống người chuyển vào bên trong, né tránh tay kia rồi mới giả bộ vừa tỉnh ngủ lại quay đầu sang, còn nhập nhèm mà nhìn chằm chằm vào hai mẹ con Phó Dung, nhìn lát: "Nùng Nùng tới a? Ngoại sanh cười với cữu cữu cái."

      Trăn ca nhi nhìn , cười muốn lên giường, cũng muốn sờ sờ chỗ mẫu thân vừa mới chạm vào.

      Phó Thần ánh mắt híp híp, ngoại sanh này khiến người thích.

      Phó Dung cũng dám thả nhi tử lên, để đùi mù mình nhảy nhót, nhìn Phó Thần : "Nghe ca ca nhảy xuống từ lầu hai? Ca ca lợi hại a, có phải sợ cành hoa làm mặt mũi nở hoa nên mới chạm đất từ sau lưng hay a? Dù sao ngươi cũng muốn cưới tức phụ, nở hoa nở hoa thôi."

      Phó Thần người đau đâu, tại muốn nghe nương và các nàng nương bức hôn, bực bội kéo gối lên che đầu.

      để ý người, Phó Dung lập tức đem nhi tử đặt lên giường, "Trăn ca nhi xoa xoa eo cho Nhị cữu cữu ngươi!"

      Trăn ca nhi còn chưa biết bò, chỉ lăn ở giường, nghe vậy cười khanh khách, muốn hướng Phó Thần bên kia nhào vào.

      Phó Thần bỗng nhiên ném gối đầu, hung hăng hướng Trăn ca nhi trừng mắt: "Ngươi dám chạm vào ta chút thử xem!"

      Lúc Quan ca nhi còn , Phó Thần thường thường giả vở tức giận hét đệ đệ, Quan ca nhi ban đầu bị dọa khóc, sau này cũng thành thói quen. Nhưng Trăn ca nhi giống vậy a, tiểu tử lớn đến thế này còn chưa phải nghe câu nặng, lúc này nhìn Nhị cữu cữu hung dữ, lăn đến nửa Trăn ca nhi thoáng cái bật khóc , khóc còn tính, cánh tay dùng sức hướng bả vai cữu cữu đạp tới.

      Phó Dung bật cười , vội vàng đem nhi tử bế lên dỗ.

      "Nương, Nhị cữu cữu hung dữ, đệ đệ khóc ." Viện Viện tựa vào đùi Phó Uyển, sợ hãi nhìn Phó Thần.

      Phó Thần nghe được tiểu nữ oa hơi giận, thanh có chút ủy khuất, lúc này mới nhớ tới ngoại sanh nữ hiểu chuyện còn ở bên cạnh đâu, nhất thời hối hận thôi. thích đùa đệ đệ, đùa ngoại sanh, chưa từng nghĩ tới dọa tiểu nương, lập tức lộ ra nụ cười rực rỡ vô cùng, hướng cháu vẫy tay: "Cữu cữu cùng đệ đệ đùa chơi thôi, Viện Viện lại đây, thổi cho cữu cữu chút."

      Viện Viện hoài nghi nhìn .

      Kiều thị giọng trách cứ nhi tử: " đáng đời!"

      Phó Uyển nhìn nằm ở đó đáng thương, đem nữ nhi ôm lên giường, ôn nhu dỗ : "Viện Viện thổi chút cho cữu cữu, thuận tiện dạy đệ đệ."

      Viện Viện nghiêng đầu nhìn Trăn ca nhi.

      Trăn ca nhi từ lúc Phó Uyển ôm Viện Viện lên giường ngừng khóc , tựa vào trong ngực mẫu thân, tay dụi mắt, mắt phượng ngập nước tò mò nhìn chằm chằm vào Viện Viện.

      Viện Viện thấy đệ đệ bộ dáng như là muốn học, liền nhích gần đến bên hông Phó Thần thổi ngụm.

      Phó Thần khoa trương kêu hết đau .

      Viện Viện cười xinh đẹp gọi Trăn ca nhi: "Đệ đệ đến, ta dạy ngươi."

      Trăn ca nhi nhìn Phó Thần cái, chu môi quay đầu.

      Mọi người trong phòng đều cười .

      Sập tối Từ Tấn từ trong cung trở về, Phó Dung cúi đầu đùa nhi tử: "Trăn ca nhi cho phụ thân, ngày hôm nay ai đem ngươi dọa khóc ?"

      Trăn ca nhi chỉ vào bàn cung, nha nha chuyện.

      Từ Tấn vào nhà liền nhìn thấy cung, kéo thử xem, khen: "Là cung tốt, Chính Đường ?"

      Phó Dung cười đến môi mắt cong cong, đem chuyện lý thú ở nhà mẹ đẻ kể cho nghe: "Ca ca vì dỗ con chúng ta, bảo vào trong phòng tự chọn đồ, ta ôm Trăn ca nhi , Trăn ca nhi liền chọn cái này, ca ca đau lòng vô cùng, đó là vất vả mới thắng được về từ trong tay người ta."

      Từ Tấn vui sướng khi người gặp họa, "Ai bảo đắc tội Trăn ca nhi?" Nghiêm túc nhìn cái cung này, cười đến càng thêm đắc ý, "Con ta ánh mắt tồi."

      Phó Dung nguýt cái.

      Từ Tấn ngồi vào giường, ôm nhi tử hỏi nàng: "Tối hôm qua vội vã tiến cung, nàng rốt cuộc xảy ra chuyện gì? có gì thoải mái chứ?"

      Phó Dung sớm nghĩ kỹ lí do thoái thác, sờ sờ lồng ngực : "Đại khái là lòng có linh tê , chàng xem buổi sáng mí mắt ta cứ nhảy mãi, luôn cho rằng chính mình ắt xảy ra chuyện, ngờ ứng nghiệm ở người ca ca và Nhị công chúa, may mà có kinh hiểm."

      Nhân lúc lần này ngoài ý muốn cho Từ Tấn lưu ấn tượng nàng dự cảm nguy hiểm thực chuẩn, sau này Từ Tấn càng dễ dàng tin tưởng chuyện nàng nhắc nhở .

      Từ Tấn cũng nhớ ra rồi, đời trước Phó Thần bởi vậy lập công tấn chức, người Phó gia khẳng định biết lập công thế nào. Tối hôm qua Phó Dung đột nhiên nhớ ra nên có thể giải thích. Chỉ là, nàng khi nào mới nguyện ý với ?

      Từ Tấn hiểu Phó Dung khổ tâm, tựa như cũng dám cho Phó Dung là trùng sinh, muốn cho nàng biết lúc trước mình tính kế.

      Nhưng ai cũng , có đôi khi cảm thấy giữa hai người vẫn thiếu chút gì đó.

      Dùng xong cơm tối, hai vợ chồng rửa mặt lên giường.

      Tối hôm qua sau khi trở về hai người bận rộn điên loan đảo phượng rảnh làm chuyện khác. Kỳ Phó Dung có lời muốn cùng Từ Tấn, tựa vào trong ngực giọng hỏi: "Vương gia nghe tới Lệ quý nhân sao?"

      Từ Tấn nhàn nhạt "Ân" tiếng, "Nàng gặp rồi?"

      Phó Dung gật gật đầu: "Lớn lên thực là đẹp, chính là nhìn xuất thân hẳn phải là cao, khí độ còn bằng Mai Hương Lan Hương đâu, phụ hoàng sao có thể thích nàng a?" Nàng thuận tiện xấu thân thích của Từ Tấn. Đối với nữ nhân cướp sủng ái của mẹ chồng, Phó Dung tin tưởng Từ Tấn vì thế trách cứ nàng.

      Nữ nhân kia đẹp sao?

      Đời này Từ Tấn còn chưa thấy qua Quản , đời trước Quản thành Lệ phi rồi Lệ quý phi, ngược lại gặp mấy lần, như mĩ nhân biến thành cái giá chất xiêm y hoa quý lên. Phó Dung so sánh với nàng ấy, quả thực người trời người dưới đất. Phụ hoàng cũng phải lòng thích Quản , ông ấy chỉ là thông qua sủng ái Quản để bù đắp thua thiệt cho nữ nhân khác mà thôi.

      có giang sơn giang sơn mỹ nhân, được giang sơn rồi, muốn cùng có được mĩ nhân.

      Phụ hoàng đủ may mắn, ông tìm được nương rất giống mỹ nhân trước kia.

      Nhưng phụ hoàng cũng đủ hồ đồ, ràng phải cùng người, đối tốt với Quản , người nọ trời có linh nhìn thấy, chỉ càng thêm thất vọng đau khổ.

      Còn tốt số, có thể làm lại một đời, bù đắp quá khứ tiếc nuối.

      "Thánh tâm khó dò, Nùng Nùng cần suy nghĩ nhiều." Xoay người ngăn chặn Phó Dung, Từ Tấn đẩy tóc dài bên tai nàng ra, vừa si ngốc vừa lẩm bẩm : "Nùng Nùng đẹp nhất, có Nùng Nùng ở đây, nữ nhân khác đều chỉ làm nền."

      Phó Dung thấy Quản rồi cũng còn tâm tư cùng nàng ấy so đẹp, bây giờ nghe nam nhân như vậy, nàng vẫn là nhịn được vui mừng, ôm lấy cổ Từ Tấn : "Trong mắt người tình hóa Tây Thi, vương gia thích ta, đương nhiên cảm thấy ta đẹp nhất , ngày nào vương gia nhìn trúng người khác, ta người này cũ lập tức biến thành bà luống tuổi."

      Từ Tấn cười , chóp mũi đụng nàng, "Bản vương thích bà luống tuổi, vì để cho đại mĩ nhân Nùng Nùng biến thành bà luống tuổi, bản vương trọn đời này cũng nhìn trúng người khác."

      Đại mĩ nhân Nùng Nùng...

      từng gọi nàng kiều nương, gọi nàng hồ ly tinh, đây là lần đầu tiên gọi như vây, thẳng thắn làm người ta đẹp mặt.

      Phó Dung đỏ mặt, nhắm mắt lại.

      Từ Tấn môi rơi vào lông mi nhàng run rẩy, chậm rãi dọc theo sống mũi xinh xắn hướng xuống, tới môi son kiều non.

      Nàng khẽ mở ra, nghênh đón .

      nâng mặt nàng, ôn nhu trằn trọc.

      Ban đêm yên tĩnh, màn che lại lay động, ánh trăng tràn vào phòng, chiếu màn lụa nhân ảnh quấn quýt si mê.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng56 others thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ahihi. Ta chém gió chút hoy chứ phân biệt giàu nghèo nha :p ta hâm mộ ruby để vào box vip rình truyện Siêu Sắc đó :yoyo60:
      Nhistone, thienbinh2388heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Cứ đc đọc truyện là mừng hết biết luôn, thank nàng:yoyo63::yoyo63::yoyo45:
      heavydizzy thích bài này.

    4. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      nàng lém cơ
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương190



      Gia Hòa đế tuyển tú là đại trong cung, mắt thấy ngày mai là tuyển chọn chính thức, Hoàng Hậu phái người mời Thục phi, Nhu phi đến Phượng Nghi cung.

      "Đây là danh sách tuyển chọn cuối cùng Trữ Tú các bên kia đưa qua, các ngươi nhìn tranh trước, trong lòng cũng nên có suy tính."

      Hoàng Hậu lên tiếng, cung nữ sớm mang các bức tranh được phân thành hai phần khác nhau đưa tới trước mặt Thục phi, Nhu phi.

      Thục phi liên tục lật mấy tờ, cười gật đầu: "Nhìn đều rất khá ."

      Nhu phi phụ họa theo.

      có Đoan phi thích gây chuyện nhất, hậu hai phi ở chung chỗ, bầu khí phá lệ hòa hợp.

      Hoàng Hậu ngồi chủ vị, nhìn Thục phi ôn nhu điềm tĩnh, nhìn Nhu phi nhu mĩ động lòng người, bỗng nhiên có chút hoài niệm Đoan phi, bất quá Đoan phi ở đây cũng vô dụng. Chuyện Gia Hòa đế cùng nữ nhân kia ngay cả Thục phi so với nàng vào phủ trễ hơn đều chưa hẳn biết được. Đoan phi, Nhu phi vào hậu cung sau khi Gia Hòa đế đăng cơ nên càng biết .

      Vẫn là nàng phải .

      Trước mặt nàng cũng có phần tranh, Hoàng Hậu tiện tay lật lật, đột nhiên cảm khái : "Đáng tiếc phồn hoa ba nghìn, phải thời điểm tốt để gặp gỡ. Nếu là năm ngoái, Hoàng Thượng chắc chắn chọn thêm vài người mới cho chúng ta làm bạn, năm nay có Lệ quý nhân, Hoàng Thượng sợ là rốt cuộc coi trọng người khác nữa. đến cũng lạ, đời này thế nhưng có hai người bộ dạng giống nhau như vậy, nếu phải tận mắt nhìn thấy, ta tin ."

      Nàng lời này làm người ta tò mò đâu.

      Thục phi và Nhu phi đưa mắt nhìn nhau, hai người đều để ý tới, rồi lại phải cho Hoàng Hậu bậc thang xuống.

      Nhu phi tuổi còn , cam nguyện đảm đương tò mò, nghi hoặc hỏi: "Nương nương thấy qua mĩ nhân giống như Lệ quý nhân?"

      Hoàng Hậu há chỉ thấy qua, nàng còn nhớ kỹ cả đời.

      Nàng mười bốn tuổi cùng Gia Hòa đế lớn tuổi nàng 3 tuổi định ra hôn , đính hôn lâu, Gia Hòa đế phụng lệnh Huy Châu làm việc. Vừa nửa năm, lần du ngoạn, Gia Hòa đế làm quen với nương nông thôn, kinh ngạc thán phục, đóng giả thương gia tiếp cận đối phương. Gia Hòa đế là hoàng tử, với nữ nhân đều là giơ tay cũng tùy tiện có thể đạt được. Trong mắt bọn họ, chỉ cần bọn họ muốn, đối phương nên ôn nhu tiểu ý mà cho. Cố tình vị Chung Đình nương kia lại cố chấp , Gia Hòa đế cưới nàng, nàng chịu cho. Gia Hòa đế niên thiếu xúc động, vì mĩ nhân giả ý nghênh cưới, cuối cùng mang Chung Đình trở về kinh thành, an trí ở thôn trang, ban ngày làm bộ bận rộn sinh ý, chỉ có buổi tối mới trở về.

      Chung Đình là nữ tử rất an phận, thanh thản ổn định ở nhà làm phu nhân, đối với trượng phu chưa bao giờ hoài nghi.

      Năm sau Hoàng Hậu quá cửa, nàng có thai lâu, Chung Đình cũng có thai. Gia Hòa đế nhẫn tâm để nhi tử của nữ nhân mình thích có thanh danh ngoại thất, thương lượng cùng Hoàng Hậu đem Chung Đình mang về vương phủ.

      Hoàng Hậu hào phóng đáp ứng .

      Gia Hòa đế lại cùng Chung Đình thương lượng, Chung Đình khóc rất lâu sau đó, cuối cùng theo Gia Hòa đế trở về vương phủ. Vào phủ, liền muốn dùng thân phận thiếp thất hướng Hoàng Hậu kính trà. Cho tới hôm nay, Hoàng Hậu đều nhớ ánh mắt Chung Đình nhìn nàng lúc kính trà.

      có hận, có đố kỵ, chỉ là nông nữ nhìn thấy quý nữ bản năng ngước nhìn, cùng với vô tận bi thương.

      Đêm đó Chung Đình treo cổ tự vẫn.

      Hoàng Hậu rốt cục nhịn được suy đoán, Chung Đình đáp ứng vào phủ có tâm tư muốn chết. Nàng ấy chỉ muốn trước khi chết được lần nhìn thấy thê tử chân chính của trượng phu xem là dạng gì. Lúc nhìn thấy, nàng có phải hay cuối cùng hiểu được Gia Hòa đế vì sao chịu chân chính cưới nàng?

      nữ nhân ngốc như vậy, Hoàng Hậu đều khinh thường thèm hận, nàng chân chính ghen ghét là Thục phi. Bởi vì Thục phi mới ở dưới mí mắt nàng chiếm được mấy chục năm sủng ái của Gia Hòa đế. Cho nên lần đầu tiên nhìn thấy bức họa Quản , Hoàng Hậu nghĩ đến tiếng động xử trí nữ nhân nhất định mê hoặc Gia Hòa đế này, mà là dùng nàng để đánh sụp Thục phi.

      Thục phi cho rằng Gia Hòa đế thích nàng ấy sao?

      phải, Quản vừa tới, Thục phi liền từ vị trí sủng phi rớt xuống, trở nên giống như nàng, chỉ có thể làm già qua hoa niên, rốt cuộc giữ được tâm của Gia Hòa đế.

      Đơn giản nhắc tới Chung Đình, Hoàng Hậu thầm quan sát phản ứng của Thục phi.

      tại nàng ấy biết vì sao tháng này Gia Hòa đế đặt chân tới Chiêu Ninh cung nửa bước ?

      Bởi vì giờ trong mắt Gia Hòa đế, toàn bộ hậu cung, chỉ có Quản , Thục phi ở trước mặt Chung Đình hay Quản , đều là gì hết.

      Thục phi lĩnh hội những lời Hoàng Hậu thẳng ra kia.

      Nhưng nàng cũng có gì đáng để ý.

      Nàng lấy thân phận trắc phi vào vương phủ Gia Hòa đế bên người có chính phi và trắc phi. Lúc ấy nàng hiểu được nàng chỉ là người trong đông đảo nữ nhân của Gia Hòa đế mà thôi. Lúc tuổi còn trẻ Gia Hòa đế bỗng nhiên vắng vẻ nàng, nàng có lẽ thích ứng, nhưng nay nàng sắp 40, chuyện đó nàng hiếm lạ. Gia Hòa đế có tới hay quan hệ như thế nào? Về phần Gia Hòa đế sủng ái, nàng ngay cả tâm của đều để ý, cần gì phải để ý những hư ảo kia?

      Thiếu Gia Hòa đế, nhiều hơn cháu ngoan, nàng chỉ biết càng sống càng ngày càng khoái hoạt.

      "Hoàng Thượng đúng là si tình, may mà có Lệ quý nhân, cuối cùng cũng hiểu Hoàng Thượng tiếc nuối." Nàng cười cùng Hoàng Hậu.

      Hoàng Hậu chăm chú nhìn mắt nàng, dường như muốn nhìn thấu xót xa cực lực che giấu dưới ánh mắt bình tĩnh kia.

      Thục phi ôn nhu cười, tiếp tục nhìn tranh trong tay, trong lòng đối với Hoàng Hậu ngược lại có vài phần đồng tình. Hoàng Hậu vẫn để ý Gia Hòa đế, cho nên mới có thể dùng Lệ quý nhân đến kích thích nàng, đáng tiếc nàng ấy dùng sai biện pháp. Hoàng Hậu để ý Gia Hòa đế, nên nghĩ biện pháp cướp tâm của Gia Hòa đế, mà phải đuổi người bên cạnh Gia Hòa đế . giờ Gia Hòa đế sủng nàng đổi thành sủng Lệ quý nhân, Hoàng Hậu trong lòng dễ chịu?

      .

      Bởi vì Hoàng Hậu để ý nhất người kia, người thủy chung đáp ứng khát khao nhất của nàng ấy.

      ~

      Ngày kế tuyển chọn tú nữ, Gia Hòa đế thong thả chậm rãi.

      Hoàng Hậu và hai phi đứng dậy hướng hành lễ.

      Gia Hòa đế ánh mắt đảo qua người Thục phi, có chút áy náy.

      Chỉ là càng có lỗi với Chung Đình. Thời trẻ phụ nàng tấm chân tình, giờ rốt cuộc có cơ hội bồi thường, muốn dùng nửa đời sau hết mức bồi thường nàng, chẳng sợ nàng chuyển thế rồi cái gì cũng đều nhớ được. Nhưng biết Quản chính là nàng, bộ dáng các nàng, tính tình các nàng, thậm chí là quẫn bách lúc hòa hợp lần đầu tiên đều giống hệt.

      Nhớ tới tối hôm qua bàn cơm vui vẻ, Gia Hòa đế lạnh nhạt đem tầm mắt từ người Thục phi rời , ngồi vào chủ vị, ho tiếng, với ba người: "Thái Tử bên kia đủ hai trắc phi, lần này chọn người cho nữa, lão Nhị kia cho thêm trắc phi, lão Tứ ánh mắt cao, trước chọn cho người, miễn cho đưa người qua, chướng mắt lại lãng phí vị trí trắc phi."

      Lão Ngũ còn thủ hiếu, sau này lại tiếp .

      Giải thích xong rồi, Gia Hòa đế tỏ ý bảo cung nữ dẫn tú nữ tiến điện.

      Gia Hòa đế tự mình tuyển người, chỉ để lại những tú nữ dung mạo tốt nhất, cuối cùng trong điện chọn được mười hai vị mĩ nhân, đều là phong thái khuynh thành.

      "Trước chọn cho lão Tứ ". Gia Hòa đế quay đầu hỏi Thục phi, "Ngươi nhìn cho lão Tứ người tốt nhất ."

      vốn định tuyển quý nữ danh môn vọng tộc, giúp áp chế tức phụ lão Tứ quá an phận. Sau này tức phụ lão Tứ chịu thua kém, sinh cho hoàng tôn khoẻ mạnh thú vị, nhìn cũng giống nhất, Gia Hòa đế liền lo lắng trắc phi thân phận quá cao, tương lai Trăn ca nhi ở trước mặt thứ đệ khó có thể lập uy, phen nghĩ sâu tính kỹ rồi đổi chủ ý.

      chỉ cần chọn cho lão Tứ trắc phi dung mạo đẹp, phân sủng ái đối với tức phụ là đủ rồi. Thiếu sủng ái, tức phụ lão Tứ tự nhiên dám gây chuyện thị phi nữa.

      Thục phi cũng muốn chọn ai, nhưng Gia Hòa đế căn bản cho nàng được phép cự tuyệt.

      Nàng mỉm cười nhìn về phía mười hai vị mĩ nhân, suy đoán tâm tư Gia Hòa đế, chọn người đẹp nhất kia.

      Nàng và nhi tử nhiều lần cự tuyệt Gia Hòa đế, lý do đều là nhi tử ánh mắt cao, lúc này nàng cố ý xem tú nữ đẹp nhất, chẳng phải là có lệ Gia Hòa đế? Lấy hiểu biết của Thục phi về Gia Hòa đế, Gia Hòa đế cũng chỉ có ở tình Quản là phạm phải đại hồ đồ. Vì vậy nàng dám mạo hiểm, dù sao tú nữ có đẹp, nhi tử cũng chạm vào, con dâu chịu thiệt.

      Gia Hòa đế hài lòng gật gật đầu, "Ngươi tên là gì?"

      Tú nữ kia tiến lên bước, quỳ gối hành lễ: "Thần nữ Diêu Thải Nghiên, gia phụ là Diêu Sướng, tri phủ Tây An."

      nương mười sáu tuổi, dáng vẻ đẫy đà, thanh kiều nhuyễn êm tai, kiều diễm khó cưỡng, bộ dáng kém Phó Dung, nhưng nàng vóc dáng cao, người lại có khí của nữ tử Tây Bắc cởi mở, đứng ở bên người Phó Dung, ít nhất khiến người bỏ qua.

      Gia Hòa đế muốn chính là trắc phi như vậy, càng xem càng hài lòng.

      Hoàng Hậu cười trêu ghẹo Thục phi: "Trắc phi xinh xắn như vậy, lão Tứ hẳn phải cao hứng."

      Thục phi cười .

      Chưa đến trưa, Sùng Chính điện phát ra vài đạo thánh chỉ.

      Phó Dung ngờ tới cũng có ý chỉ liên quan tới vương phủ nhà mình.

      Nghe Ôn ma ma xong, Phó Dung nghĩ ngợi lúc, hỏi nàng: "Trong tháng 10 đón dâu, chỉ còn gần 1 tháng, chúng ta bây giờ chuẩn bị còn kịp sao?"

      Ôn ma ma hiền hoà : "Còn kịp còn kịp, trắc phi mà thôi, nếu như phải là muốn đợi người Diêu gia tới đây đưa gả, 3 ngày là có thể chuẩn bị tốt hết thảy, vương phi an tâm chiếu cố ca nhi, lão nô nhất định xử lý việc này thỏa đáng ."

      Nàng biết vương gia có bệnh lạ, có tâm khuyên Phó Dung cần lo lắng trắc phi phân sủng ái của vương gia, lại cảm thấy lời này tới phiên mình , hơn nữa vương gia đến cùng có tâm tư gì chỉ có biết, nên nhiều lời.

      Phó Dung lại chỉ nghe được hai chữ "Đưa gả".

      Đúng vậy, trắc phi, đó là người có thể cùng chính phi tham gia cung yến, bái kiến mẹ chồng, tự nhiên giống với thiếp thất bình thường, đỉnh kiệu khiêng vào cửa là được, như nàng đời trước. Năm ngoái Thái Tử phi, Khang vương phi bên người đều mang theo trắc phi, chỉ có nàng mình người, đảo mắt năm nay trong cung cuối năm, nàng cũng có thể dẫn người rồi.

      "Vậy tốt, ta còn chưa lo liệu việc này bao giờ, hết thảy làm phiền ma ma." Phó Dung cười .

      Ôn ma ma lại cùng nàng vài câu, cáo từ rồi.

      Mai Hương, Lan Hương ra ngoài tiễn người, sau khi trở về lo lắng hốt hoảng nhìn Phó Dung, các nàng là tâm phúc của Phó Dung, có chút tâm tư cần giấu diếm.

      "Vương phi đừng lo lắng, trắc phi cũng chính là tên dễ nghe..."

      Phó Dung liếc mắt cái nghiêng qua, cắt ngang lời Lan Hương. Đại đường tỷ Phó Ninh cũng là trắc phi, tại Mai Hương, Lan Hương dùng loại lời khinh thường trắc phi an ủi nàng, khi quen, truyền đến Hầu phủ, người đại phòng nghĩ như thế nào?

      "Các ngươi cần phiền não, ta trong lòng hiểu ." Phó Dung nhìn Trăn ca nhi trong giường mắt thấy sắp tỉnh ngủ, phân phó các nàng chuẩn bị nước.

      Hai nha hoàn hậm hực chuẩn bị.

      Phó Dung nhìn nhi tử, trong đầu là cảnh tượng tối hôm qua cùng Từ Tấn cười đùa.

      Nàng đùa hỏi : "Vương gia, chàng phụ hoàng có thể tuyển trắc phi cho chàng hay a?"

      Từ Tấn nghiêm túc nghĩ ngợi mới đáp: "Trước kia phụ hoàng đưa người cho ta đều hỏi ý của ta, lần này hỏi, có lẽ đưa."

      Nhưng quên chính miệng từng thánh ý khó dò.
      Last edited: 6/12/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :