1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 187



      Ngày trung thu này, Phó Dung sáng sớm thức dậy, mí mắt phải vẫn nhảy a nhảy.

      Mắt trái nhảy tài, mắt phải nhảy họa.

      Nhìn mình trong gương, Phó Dung đột nhiên nhớ tới năm ngoái cung yến Trung Thu thiếu chút nữa bị người đụng phải.

      Chẳng lẽ đêm nay còn có thể xảy ra chuyện?

      Phó Dung trong lòng bất an, Từ Tấn luyện võ trở về, nàng gọi tới bên giường, ngẩng đầu tỏ ý bảo nhìn: "Vương gia chàng nhìn ta."

      Nàng hơi hơi bĩu môi, dường như có tâm gì, kiều kiều nhìn .

      Bộ dáng này Từ Tấn rất là quen thuộc. Tân hôn bởi vì muốn tránh thai, cách mấy đêm mới có thể chạm vào nàng lần, tối hôm đó khẳng định nhịn được muốn nhiều. Sau đó mặt nàng có mấy cái mụn, liền chơi xấu đầu , trách cho nàng ngủ ngon giấc.

      Tối hôm qua hai người cũng gây sức ép tới rất trễ, Từ Tấn cho rằng mặt nàng lại có mụn, cúi đầu tìm kiếm.

      Phó Dung nhìn ra ánh mắt đúng, chu miệng : "Chàng nhìn chỗ nào đấy hả, là ánh mắt!"

      Từ Tấn bật cười.

      Vẫn ngồi ở bên cạnh ngửa đầu nhìn cha mẹ Trăn ca nhi thấy phụ thân cười, cũng cười , bổ nhào đến trong ngực Phó Dung nháo, cho rằng đây là cách chơi mới mẻ. Phó Dung đem nhi tử tinh nghịch ôm tới đùi, tiếp tục nghiêm mặt ngửa lên cho Từ Tấn nhìn.

      Kiều thê ái tử, Từ Tấn nhịn được ôm lấy người hung hăng hôn cái, hôn đến lúc Phó Dung có sức lực, mới nghiêm túc đoan trang nhìn mắt nàng. Phát Phó Dung mí mắt bên phải cách hồi lại nhảy nhảy, hôn nàng như dỗ trẻ con: " có việc gì, quá lúc là tốt rồi, ta cũng từng như vậy."

      Phó Dung cúi đầu, nhàng sờ sờ đỉnh đầu Trăn ca nhi: "Đều mí mắt phải nhảy phải điềm lành, ta sợ..."

      Từ Tấn cuối cùng cũng hiểu được nàng lo lắng cái gì , cười : "Chớ suy nghĩ lung tung, năm ngoái phải cũng chỉ là có kinh hiểm? Thành thành ở bên cạnh nương, có Hứa Linh trông giữ, xảy ra chuyện ."

      Phó Dung ngẫm lại cũng đúng.

      Ăn xong bữa sáng mí mắt nhảy, tâm nàng lại an vài phần, buổi chiều nhà 3 người vào cung.

      Tới Phượng Nghi cung, Phó Dung ôm Trăn ca nhi như cũ, cùng vài chị em dâu tụ ở chỗ, chỉ có Thành vương phi Lý Hoa Dung song hiếu người, cùng Thành vương ở nhà thủ hiếu, tiến cung.

      Thái Tử phi hôm nay cũng đem Hủ ca nhi tới.

      Hủ ca nhi so với Đại lang Phó gia chỉ hơn hai tháng, cái đầu lại thấp hơn đoạn, sắc mặt tái nhợt, có vẻ có vài phần suy yếu, cùng Chương ca nhi 3 tuổi đứng ở nơi, hệt như đậu giá cùng cây non. Khang vương phủ Trân tỷ nhi ngược lại trắng trẻo sạch xinh đẹp. Phó Dung tới, tiểu nương còn có thể che chở Khang vương phi, "Nương hoài đệ đệ, tứ thẩm cẩn thận chút."

      Tiểu nha đầu thông minh cơ trí, Phó Dung cười khen nàng, ngồi xuống rồi hỏi Khang vương phi thân thể như thế nào.

      Khang vương phi mới hai tháng, còn chưa bụng, thỏa mãn : "Còn tốt, so với tỷ tỷ nhu thuận nhiều hơn, có nháo ta, lúc trước nôn nghén mấy ngày, tại cơ bản có việc gì... Ai, ngươi xem, Trăn ca nhi thích tỷ tỷ đâu, tròng mắt nhìn chăm chăm, Trân tỷ nhi nhanh trêu chọc đệ đệ!"

      Phó Dung cúi đầu, thấy Trăn ca nhi quả nhiên nhìn Trân tỷ nhi đâu, chẳng qua chỉ phải là tỷ tỷ, mà là vòng vàng cổ tỷ tỷ.

      Phó Dung nhịn được cười ra, cùng Khang vương phi giải thích: "Lục thúc cho cái vòng vàng, Trăn ca nhi thích vô cùng, đâu cũng rời thân, hôm nay tiến cung ta quên mang theo, Trăn ca nhi chắn là đem vòng cổ của tỷ tỷ trở thành bảo bối của ."

      Khang vương phi tin, tháo vòng cổ nữ nhi xuống, đặt trong ngực, Trăn ca nhi mắt to quả nhiên chuyển hướng tới người nàng.

      Khang vương phi ha ha cười, đem vòng cổ đưa tới phía trước người Trăn ca nhi, kéo nữ nhi qua : "Trăn ca nhi gọi tỷ tỷ, tỷ tỷ liền tặng nó cho ngươi."

      Trân tỷ nhi trong nhà có rất nhiều vòng cổ đâu, tiểu nha đầu lơ đễnh để ý phương pháp của mẫu thân, ngược lại chờ mong nhìn Trăn ca nhi. Nhưng mà Hủ ca nhi vẫn đứng ở phía trước Thái Tử phi lại muốn, tới cướp vòng cổ vàng đưa cho tỷ tỷ, nghiêm mặt nhìn Trăn ca nhi: "Tỷ tỷ ."

      Thái Tử phi mặt tươi cười cứng đờ chút.

      Phó Dung phảng phất nhìn thấy, kinh ngạc mà khen ngợi Hủ ca nhi: "Hủ ca nhi thông minh, luôn che chở tỷ tỷ, chính là, cái này vòng cổ này là bảo bối của tỷ tỷ, ai cũng thể cướp, Hủ ca nhi nhanh giúp tỷ tỷ mang lên."

      Hủ ca nhi thần sắc dịu chút, làm bộ muốn đeo cho tỷ tỷ.

      Thái Tử phi sợ làm bị thương Trân tỷ nhi, tỏ ý bảo hai chị em ra chỗ nàng, nàng tự mình hỗ trợ.

      Khang vương phi nhân cơ hội cho Phó Dung chuyện mới trong cung: "Nghe chưa, hôm qua buổi chiều phụ hoàng dự lãm các bức họa chân dung tú nữ, nhìn trúng người, đêm đó liền gọi nàng thị tẩm, sáng nay phong Lệ quý nhân."

      Phó Dung ngơ ngác.

      Tháng 6 Gia Hòa đế hạ chỉ tuyển tú, đầu tháng 8 sơ tuyển tú nữ kết thúc, tạm thời chuyển vào Trữ Tú các học quy củ, 1 tháng sau lại do Hoàng Thượng Hoàng Hậu hai phi cùng nhau tuyển chọn lần cuối cùng. Vị Lệ quý nhân này từ sớm trổ hết tài năng, chẳng lẽ chính là Lệ quý phi sau này chuyên sủng ở hậu cung?

      Khang vương phi thấy nàng tò mò , lặng lẽ chỉ chỉ quý nhân phương hướng bên kia, thầm : "Cái người mang trâm ngọc bích đó."

      Phó Dung làm bộ lơ đãng nhìn tới.

      Có thể đến Phượng Nghi cung tham gia cung yến, phẩm cấp thấp nhất chính là quý nhân, phía theo thứ tự là chiêu nghi, tiệp dư, tần, phi. Nhưng trong cung trước mắt còn lại Thục phi, Nhu phi, phẩm cấp khác đều rất đông, cũng phải là ai cũng có thể tới, đặc biệt là quý nhân, trong cung nhiều quý nhân như vậy, đều tới Phượng Nghi cung chưa hẳn có thể chứa được, vì thế Hoàng Hậu chỉ chọn mời đến những quý nhân gần 2 năm Gia Hòa đế sủng hạnh tương đối thường xuyên.

      Ở đây có bốn vị quý nhân, Phó Dung liếc mắt liền nhìn thấy vị Lệ quý nhân, Quản kia.

      Đời trước Phó Dung vào kinh liền nghe Quản là kinh thành thứ nhất mĩ nhân, Phó Dung chính mình xinh đẹp, đối với danh hiệu này vẫn thực để ý. Bởi vậy phàm là nghe người nhắc tới Quản , nàng đều thầm lưu ý. Nàng 17 tuổi năm ấy tháng chạp vào kinh, Quản hơn nàng hai tuổi chỉ là quý nhân. Đến lúc nàng tiến Túc vương phủ, Quản thành Lệ phi. Năm sau, cũng chính là năm Từ Tấn xuất chinh, Quản vượt qua Thục phi, Nhu phi, thành Lệ quý phi trong hậu cung chỉ thấp hơn Hoàng Hậu.

      Ngắn ngủi tới 3 năm, từ tú nữ tới Quý phi, đủ thấy Gia Hòa đế có bao nhiêu sủng ái nàng.

      Hôm nay lại là lần đầu tiên Phó Dung gặp vị đại mĩ nhân trong lời đồn này.

      Chỉ là giống trong dự liệu của nàng, Quản mười lăm tuổi, hẳn phải tuyệt sắc phong hoa diễm sắc bức người, nhưng đẹp có đẹp mà khí độ người nàng ấy...

      thế nào đây, cứ giống như thôn có dung mạo như tiên nữ mà bộ dáng giống quý nữ. Dù nàng ấy là đệ nhất mĩ nhân, nhưng lại run lẩy bẩy co rụt, ngoan ngoãn vâng lời, dám mạo muội quan sát chung quanh, ngẫu nhiên cố lấy dũng khí vụng trộm nhìn cái, càng nàng ấy cùng hoàng cung này hợp nhau. Thế cho nên dung mạo như tiên nữ cũng ảm đạm thất sắc.

      Phó Dung khiếp sợ khó có thể dời tầm mắt.

      Hoàng Thượng cha chồng nàng, thế nhưng thích loại khẩu vị này?

      "Thấy được chưa?" Khang vương phi cúi đầu , trong giọng có vẻ che giấu khinh thường: "Nếu dung mạo, ta nhìn nàng còn thực có thể cùng Tứ đệ muội so sánh, chỉ là cái khí độ này, là...". Còn bằng danh kỹ thanh lâu lên được mặt bàn, biết Gia Hòa đế đến cùng nhìn trúng nàng cái gì.

      Phó Dung nhàng lắc đầu, tỏ ý bảo Khang vương phi đừng nữa, bất luận như thế nào, Gia Hòa đế nhìn trúng nàng ấy, đó chính là vận mệnh.

      Khang vương phi cũng châm chọc Quản nửa, giọng sang chuyện khác.

      Mở yến trước, Gia Hòa đế lệnh cho cung nhân đến lãnh mấy hoàng tôn ra phía trước.

      Trăn ca nhi có nhũ mẫu, Hứa Linh thiếp thân chăm sóc, tới phía trước càng có Từ Tấn che chở, Phó Dung còn rất yên tâm, ngồi bên cạnh Thục phi thanh thản ổn định dùng cơm. Tan tiệc ngắm đèn, Từ Tấn phái người tới chuyển lời, Trăn ca nhi ngủ , tự mình đem người ôm vào Chiêu Ninh cung, để Hứa Linh, nhũ mẫu chăm sóc, bảo nàng cần lo lắng.

      Phó Dung tự nhiên tin tưởng sắp xếp của .

      "Tứ tẩu ngươi xem, đây là hoa đăng do chính tay ta làm, tặng cho Tứ tẩu ." Nhị công chúa đêm nay rốt cuộc được như nguyện, có thể theo Tứ tẩu cùng nhau ngắm đèn, tiểu nương đặc biệt cao hứng, đem hoa đăng trong tay đưa cho Phó Dung nhìn.

      Phó Dung vui mừng quan sát đèn lồng trong tay.

      Hoa đăng tạo hình đơn giản, mặt vẽ Hằng Nga bay lên cung trăng.

      Nàng cười hỏi: "Đây cũng là muội muội vẽ ?"

      Nhị công chúa gật gật đầu: "Từ đầu tới đuôi đều là ta làm, ta cùng sư phó chế đèn học rất lâu đâu, còn làm cho mỗi cháu một cái, nhưng hôm nay đầy tớ cẩn thận đem đèn của Trăn ca nhi làm hỏng. Ta buổi tối trở về lại làm lần nữa, ngày mai có thể đưa cho Trăn ca nhi nhìn."

      xong sợ Phó Dung hiểu lầm, có chút thẹn thùng bổ sung : "Các cháu đều có, trong các tẩu tử, chỉ làm cho Tứ tẩu."

      Phó Dung sớm biết Nhị công chúa đặc biệt ưu ái chính mình Tứ tẩu này, nghe vậy nhéo nhéo cái mũi tiểu nương, lặng lẽ : "Muội muội thích ta như vậy, đợi tương lai muội muội gả , ta cho muội muội thêm phần đồ cưới dày."

      Nhị công chúa cúi đầu sẳng giọng: "Tứ tẩu lại cười nhạo ta, ta để ý tới Tứ tẩu ..."

      "Được được được, Phúc Tuệ chúng ta vẫn là tiểu nương đâu, cái này quá sớm." Phó Dung dắt Nhị công chúa tiếp tục về phía trước, nghĩ tới lời của Nhị công chúa, ôn nhu dặn dò: "Muội muội sau khi trở về ngủ sớm chút, sáng mai lại làm đèn lồng cho Trăn ca nhi cũng muộn, dù sao còn , đòi ."

      Nhị công chúa ngoan ngoãn đáp ứng, trong lòng nghĩ như thế nào người khác biết.

      Thưởng đèn xong, Phó Dung theo Thục phi trở về Chiêu Ninh cung.

      Trăn ca nhi ngủ say, khuôn mặt nhắn đỏ bừng .

      Thục phi luyến tiếc cháu trai, cùng Phó Dung thương lượng: "Nếu đêm nay để Trăn ca nhi ngủ với ta bên này , lưu nhũ mẫu lại, ngày mai ngươi cùng Cảnh Hành sớm chút qua đón ."

      Phó Dung trong lòng nguyện ý, luyến tiếc cũng sợ nhi tử dậy sớm tìm mẫu thân được lại khóc nháo, nhưng nghĩ tới Lệ quý nhân cướp tất cả sủng ái của mẹ chồng, nàng lại nhẫn tâm cự tuyệt, mềm mại đáp ứng.

      Nàng đáp ứng , Thục phi lại đổi chủ ý, hôn khuôn mặt cháu trai nhắn : "Thôi, ôm trở về , tại còn quá đâu, sao có thể rời xa mẫu thân, đợi Trăn ca nhi được hai tuổi, ta lại lưu ở bên người mấy ngày."

      Phó Dung vừa định khuyên nhủ, bên ngoài cung nữ tiến vào thông truyền, Túc vương điện hạ tới đón vương phi .

      Thục phi tự mình đem Trăn ca nhi ôm vào trong tã lót quấn kỹ, che kín cẩn thận ôm ra ngoài trước.

      Phó Dung đành phải đuổi theo.

      nhà 3 người trở về vương phủ.

      Các nữ nhân tụ ở chỗ chuyện phiếm ngắm đèn, các nam nhân tránh khỏi uống rượu, Từ Tấn cũng ngoại lệ, Phó Dung ở trong xe ngựa nghe Từ Tấn đường thở ra mùi rượu, sau khi xuống xe cả người như choáng váng, vào nhà thình lình bị Từ Tấn bế lên người nàng mềm nhũn.

      Từ Tấn ngược lại so với nàng thanh tỉnh hơn, nhờ vào lực rượu, ra sức thương nàng phen.

      "Vương gia..."

      tiếng cầu xin hết sức kiều mị, trong màn lụa rốt cuộc bình tĩnh lại.

      Từ Tấn hôn khuôn mặt Phó Dung ướt mồ hôi, như cũ luyến tiếc từ người nàng rời .

      Phó Dung thở hồng hộc, tay khoác lên trán, vô lực làm nũng: "Ta khát..."

      "Ta rót nước cho nàng." Từ Tấn cũng khát, lại ngọt ngấy hồi mới châm trà.

      Phó Dung nghiêng đầu nhìn , tầm mắt vô tình đảo qua hoa đăng bàn Nhị công chúa đưa nàng.

      Nàng trân trân nhìn cái kia đèn, ánh sáng nhu hòa yên tĩnh, bởi vì đèn giấy che bớt ánh lửa chói mắt...

      Lửa...

      rong đầu có cái gì chợt lóe qua, Phó Dung bỗng nhiên ngồi dậy, người hoan du sau đó đổ mồ hôi, nhất thời biến thành mồ hôi lạnh.

      Cùng lúc đó, trong hoàng thành, đội Kim Ngô Vệ thị vệ tại tuần tra.

      Cung yến sớm tàn, hoàng thành khôi phục ban đêm bình thường yên lặng, chỉ có thị vệ qua lưu lại tiếng bước chân.

      "Lửa!"

      Vừa chuyển đầu lĩnh thị vệ đột nhiên cả kinh kêu lên.

      "Là Phượng Dương các! Nhanh bẩm báo đại nhân!"

      Có người nhận ra lửa cháy cung điện của Nhị công chúa, nhất thời nóng nảy, đội ngũ sáu người mau chóng phân thành sáu phương hướng, hoặc là bẩm báo quan , hoặc là thông báo thị vệ khác mau chóng tiến đến cứu hoả.
      Last edited: 2/12/16
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng55 others thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Tốc độ của nàng khiến ta chết được "ôm ôm hôn hôn"
      Lạy giời nhị công chúa k sao, tiểu nương đáng lương thiện
      dothulan88 thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      A Kim ngô vệ a Phó Thần làm phải, có khi nào cứu đc công chúa có mối duyên lành k nhỉ
      heavydizzy thích bài này.

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Chắc cuối tuần nàng nghị xả hơi phải ko nạ :yoyo69: đợi nàng về tặng quà nha :yoyo60::yoyo60::yoyo51::yoyo51:

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Bạn Hằng Lê có là nếu 1 tuần post 7 chương phải báo danh để nhận ruby. Ta ko cần ruby mà cũng lười báo danh gì đó nên từ bây giờ 1 tuần post 6 chương nhé.

      ☆ Chương 188



      Phó Dung nhớ ra rồi.

      Năm đó thúc đẩy nàng quyết định hòa ly với Từ Yến là phong thư nhà của ca ca.

      Đó là phong thư nhà báo hỉ, ca ca 20 tuổi vừa từ phủ quân vệ điều đến Kim Ngô Vệ lâu, lập tức lập đại công, trực tiếp thăng nhiệm lên chính tứ phẩm Kim Ngô Vệ chỉ huy Thiêm , thành người tâm phúc bên cạnh Gia Hòa đế, thường xuyên tùy giá. Vừa vặn năm ấy tới phiên 3 năm lần khảo hạch công tích quan viên triều đình, Gia Hòa đế ngay trước mặt ca ca khen ngợi phụ thân tài cán, ca ca suy đoán thánh ý, viết thư về nhà, báo cho phụ thân sang năm hơn nửa có thể chuyển vào kinh thành.

      Mà ca ca lập đại công, chính là Trung Thu đêm đó cứu Nhị công chúa mạng.

      Đời này nhà thuận gió xuôi nước , lại là tình cách lâu như vậy, Phó Dung nhất thời quên, hơn nữa ca ca bình thường thích ở trước mặt nàng quá lên, làm chuyện gì lớn, ca ca nhiều lời. Trong thư nhà, chuyện trong cung bị cháy, cứu Nhị công chúa chỉ đơn giản nhắc câu. nếu nhiều bút mực miêu tả mình là cỡ nào dũng mà từ hiểm cảnh cứu Nhị công chúa ra, Phó Dung có lẽ quên được sạch như thế.

      Đời này đâu, ca ca từ sớm đã vào Kim Ngô Vệ, như vậy đêm nay chỗ Nhị công chúa bị chát, người thế thân ca ca tại vị trí kia có thể đúng lúc cứu Nhị công chúa sao? Nếu như thể...

      Nghĩ tới Nhị công chúa thẹn thùng mỉm cười, khóe miệng lộ ra lúm đồng tiền khả ái, ngực Phó Dung khó chịu tựa như bị người dùng dây thừng ghìm chặt.

      "Nùng Nùng làm sao vậy?" Từ Tấn tự mình uống trước bát trà lạnh, sau đó lần nữa rót đầy 8 phần, muốn bưng qua cho Phó Dung, quay người lại, thấy nàng trắng bệch nghiêm mặt ngồi ở giường, như là mới vừa từ trong cơn ác mộng tỉnh lại. Trong lòng cả kinh, Từ Tấn vội vàng buông bát trà xuống chạy tới trước giường, đỡ lấy bả vai Phó Dung, "Làm sao vậy?"

      Phó Dung nên với như thế nào?

      chỗ Nhị công chúa bị cháy ?

      Vậy tại sao nàng lại biết?

      tới nếu Nhị công chúa xảy ra chuyện làm thế nào đây? Có lẽ tại chỗ Nhị công chúa bên kia còn chưa bị cháy, nàng cho Từ Tấn, Từ Tấn lập tức tiến cung đề phòng, có thể cứu Nhị công chúa mạng.

      "Vương gia, ta, ta..."

      Nàng túm lấy tay Từ Tấn, ngửa đầu nhìn , thấy Từ Tấn mắt phượng lo lắng, đột nhiên được nữa.

      Đời này nhiều chuyện đều thay đổi, ngộ nhỡ chuyện đêm nay cũng thay đổi, nàng liều lĩnh mạo hiểm khuyên Từ Tấn tiến cung, bị Từ Tấn phát trùng sinh, Từ Tấn vội vàng chạy qua, Nhị công chúa bên kia lại bình yên vô , Từ Tấn nghĩ sao? Mà nàng dối lần, lần sau Từ Tấn chân chính đối mặt nguy hiểm, nàng muốn nhắc nhở, Từ Tấn có thể khinh thường hừ mũi hay ?

      Nhưng mà ...

      Trong đầu thiên nhân giao chiến, đều mạo hiểm, Phó Dung định bất cứ giá nào quyết định lấy an nguy của Nhị công chúa làm trọng bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh bức thiết của Hứa Linh: "Vương gia vương phi, trong cung lấy nước ! (có đám cháy, các bạn TQ tránh thành lấy nước)"

      Từ Tấn hoàn toàn biến sắc mặt.

      Tình cảnh này cỡ nào quen thuộc?

      Đời trước buổi tối này, cũng bị người đánh thức trong lúc ngủ mơ, tiến cung phát là Phượng Dương các của Nhị công chúa bị cháy, vạn hạnh Nhị công chúa có việc gì. Đời này, có lẽ là bởi vì từng có kinh hiểm để ở trong lòng, cũng có lẽ là vì Nhị công chúa cùng tổng cộng cũng chưa với nhau được mấy câu, coi trọng nàng, cũng có thể là lúc cung yến trong lòng tất cả đều nghĩ đến nhi tử, sau khi trở về tất cả chỉ nghĩ đến thê tử, liền triệt triệt để để quên việc này.

      Phó Dung, nàng cũng nhớ ra rồi sao?

      Bất chấp việc Phó Dung đời trước làm sao biết chuyện này, Từ Tấn khẽ ấn bả vai Phó Dung chút: "Nàng ở nhà an tâm chờ, ta liền tiến cung. Nùng Nùng đừng sợ, trong cung thị vệ nghiêm ngặt, vô luận lửa cháy chỗ nào đều xảy ra chuyện."

      xong vội vàng rời .

      ~

      Trong tẩm điện Gia Hòa đế tuổi gần năm mươi tuổi cùng Lệ quý nhân Quản gió xuân lần thứ 2.

      Quản chỉ là nương nhà nông, sinh ra ở Dương Châu, bởi vì xinh đẹp bị tri huyện bản địa thu làm nghĩa nữ, sắp xếp vào tuyển tú lần này. Tuyển tú tuyển tú, chủ yếu vẫn là nhìn mặt, phía dưới tuyển người, gặp Quản sinh ra tuyệt sắc, cũng nghiêm túc xác minh thân phận nàng, trực tiếp đưa tới kinh thành.

      Từ ngày trở thành tú nữ, Quản liền có cảm giác như nằm mơ.

      Ăn là cơm tẻ, mặc là váy tơ lụa, bên người nhìn thấy cũng đều là quan gia nữ nhi cử chỉ vừa vặn.

      Được Gia Hòa đế sủng hạnh càng giống nằm mơ.

      Bởi vì Gia Hòa đế gọi nàng là quý nhân, cũng gọi nhũ danh A của nàng, mà là ngừng hô "Đình Đình" .

      Lúc này cũng giống như vậy.

      Kỳ Quản có chút thoải mái , nam nhân độ tuổi này đủ để làm tổ phụ (ông nội) nàng, thoạt nhìn lại, so với tổ phụ trong nhà trẻ hơn rất nhiều, động tác của hữu lực như vậy, dường như biết mỏi mệt. Quản ở bên cạnh nam nhân bao giờ, nàng biết việc này rốt cuộc nên như thế nào, chỉ nhớ tới buổi chiều đầu tiên Gia Hòa đế dường như cũng kiên trì lâu như vậy, nàng hiểu mà sợ hãi.

      thoải mái, nàng nhịn được giọng khóc ra.

      Gia Hòa đế động tác khựng lại, nhìn nương dưới thân, khuôn mặt nhắn tái nhợt, mắt đầy nước mắt, dường như bỗng chốc trở về mấy chục năm trước. Khi đó Đình Đình của cũng như vậy, mảnh mai đáng thương khóc xin chậm chút.

      Đây cũng là Đình Đình của , biết chưa từng chân chính quên nàng, cho nên nàng luân hồi chuyển thế lại đến bồi .

      Nghĩ đến điều này, Gia Hòa đế càng thêm khó có thể tự chủ, "Đình Đình khóc, rất nhanh ..."

      cúi đầu chặn lại môi đỏ của tiểu nương, lại thảo phạt.

      Vừa mới kết thúc, Gia Hòa đế đắm chìm trong vui sướng cực hạn, nhắm mắt thở dốc đại thái giám Vạn Toàn vô cùng lo lắng chạy tới: "Hoàng Thượng, Phượng Dương các chỗ Nhị công chúa lấy nước !"

      Phúc Tuệ?

      Gia Hòa đế bỗng nhiên ngồi dậy!

      có nhiều nhi tử như vậy, nữ nhi chỉ sống được người này, giống như hòn ngọc quý tay nuôi lớn như vậy...

      "Nhanh cho người cứu hoả, cứu được Phúc Tuệ, Trẫm muốn đêm nay tất cả thị vệ trực chôn cùng!"

      ~

      Bên ngoài Phượng Dương các, Phó Thần dẫn người dưới tay vội vàng chạy tới, chỉ thấy bên trong thế lửa lan tràn khắp nơi.

      Xa xa có động tĩnh các thị vệ khác lo âu chạy đến, Phó Thần lệnh cho hai tâm phúc sắp xếp bọn thị vệ trước múc nước dập lửa, mau chóng hướng đám cung nữ ma ma chạy tới, la lớn: "Điện hạ người ở nơi nào!"

      Nam nhân thanh khí thế hùng hồn phảng phất áp chế ngọn lửa tàn sát bừa bãi, truyền ra xa.

      đại ma ma bên cạnh Nhị công chúa sớm gấp đến điên rồi, nghe được thanh, thấy là thị vệ, như nhìn thấy cứu tinh nhào tới: "Vị đại nhân này, thấy công chúa, ta nghe được lửa cháy liền vào bên trong gọi công chúa, nhưng công chúa căn bản ở bên trong, ta tìm tất cả các nơi đều thấy..."

      "Gian bắt cháy đầu tiên cũng tìm rồi?" Phó Thần nhìn chằm chằm vào phòng ốc phía trước gần như sắp biến thành biển lửa .

      Đại ma ma khóc gật đầu: "Đều phái người tìm rồi, nhìn thấy công chúa a..."

      Bên cạnh cung nữ áo xanh đột nhiên quỳ xuống, run lẩy bẩy khóc : "Ma ma, ta, ta cùng Lan Nguyệt phụ trách gian lầu gác đó tìm, bởi vì thế lửa quá lớn, ta, chúng ta dám vào bên trong..."

      Bởi vì cảm thấy công chúa đêm hôm khuya khoắt lầu gác, các nàng ôm tâm tư may mắn đơn giản tìm ở lầu 1 rồi ra, mãi đến lúc cung nhân tìm hết các nơi trong Phượng Dương cũng có phát ra công chúa, các nàng mới ý thức được công chúa có khả năng ở trong lầu gác kia. Chỉ là, nơi đó là cháy đầu tiên, lầu gác đều sắp bị ngọn lửa nuốt mất.

      Đại ma ma hận đến nghiến răng nghiến lợi, dẫn người chạy về bên kia, nhưng có người còn nhanh hơn các nàng.

      Phó Thần như cơn gió chạy đến phía trước người thị vệ, cướp thùng nước trong tay , giơ cao lên đỉnh đầu, xối tất cả nước lên người, rồi càng nhanh hơn xông vào toà lầu gác 2 tầng kia.

      Lầu 1 mấy gian phòng đều tìm qua, bóng người, khói đặc nổi lên bốn phía, ngọn lửa tràn ngập, Phó Thần ngó nhìn cầu thang gần như hoàn toàn đứng lên, dùng tay áo ướt bịt miệng mũi, chạy nhanh lên . Cầu thang bằng gỗ dương rắn chắc lúc này biến thành bó củi tốt nhất, phát ra tiếng vang khi cháy, mắt thấy lại còn vài bước là lên đến nơi, dưới chân Phó Thần đột nhiên còn bậc thang.

      Lúc rơi xuống, Phó Thần gắt gao bám sàn gác phía , nhân lúc cả cầu thang đổ sập xuống, chân dài đưa ra đáp tới sàn gác, nhảy lên. Cúi đầu nhìn, người đều là nước, đụng tới lửa tạm thời cũng cháy , Phó Thần tiếp tục bịt miệng mũi, liếc nhìn vòng gian phòng lầu 2, cuối cùng hướng chạy tới gian phòng thích hợp ngắm trăng rằm kia.

      Ánh lửa như tia chớp, Phó Thần cúi người tìm kiếm, ở chạn thức ăn phía Tây, phía dưới phát đạo thân ảnh.

      Phó Thần hoàn toàn biến sắc mặt.

      Nhị công chúa ngã vào bên trong chậu nước, chậu nước móc ngược bên, chung quanh miệng chậu toàn mảnh sứ vỡ. Phó Thần liếc mắt nhìn tủ bát bên cạnh, suy đoán Nhị công chúa hẳn là phát ra cháy muốn dập lửa, trong lúc lo âu cẩn thận đụng đến tủ bát, bị đồ sứ ở rơi xuống đánh ngất .

      May mắn chậu nước này hoàn toàn hắt người nàng, bằng lấy thế lửa nơi này, người Nhị công chúa sớm bắt cháy.

      Ôm lấy tiểu nương ngất , Phó Thần vội vàng quay người.

      Đỉnh đầu lại có xà ngang ào ào rơi xuống dưới, ngăn đường .

      Hô hấp trở nên khó khăn, Phó Thần lập tức đoán được cho dù có thể ra khỏi căn phòng này, chỉ sợ cũng ra khỏi được lầu gác 2 tầng này.

      Tình thế bức người, Phó Thần ôm Nhị công chúa hướng cửa sổ bên kia chạy tới, cước đá ra, cửa sổ sớm bị biển lửa đốt thành củi, nhất thời rơi xuống đất. Phó Thần về phía trước hai bước, thấy phía dưới là mảnh bồn hoa thấy rõ. bảo vệ đầu Nhị công chúa, tránh né vị trí cửa sổ rơi xuống, chút do dự nhảy ra ngoài.

      ngửa mặt rơi xuống đất, sau lưng bị cành hoa đâm vào thịt, đau như khoét tim, đau đến mức nhất thời khó có thể đứng lên.

      Nhị công chúa bị chấn động đả kích, mở mắt ra, nhìn thấy chính là dáng Phó Thần nhe răng nhếch miệng trong ánh lửa.

      "Phó nhị ca?" Nàng lẩm bẩm kêu.

      Phó Thần gian nan mở mắt ra, vừa muốn chuyện, chợt thấy đỉnh đầu có cây gỗ cháy rơi xuống, dưới tình thế cấp bách biết khí lực đến từ đâu, ôm lấy Nhị công chúa lăn ra ngoài, thuận thế nhằm phía trước mặt đất trống đặt người lên.

      Bọn thị vệ đều ở phía trước bận rộn cứu hoả, bên này ngược lại là mảnh thanh tịch.

      "Công chúa người có chỗ nào thoải mái?"

      Xác định an toàn rồi, Phó Thần buông xuống tiểu nương trong ngực, ưỡn thẳng lưng hỏi.

      ngược lại là muốn khom lưng thở dốc, bất đắc dĩ lưng vô cùng đau đớn, chỉ có thể đứng thẳng .

      Nam nhân thân hình cao lớn, bên sườn mặt bị ánh lửa chiếu sáng, bên trong bóng tối, nhưng trong bóng tối cũng có ánh trăng...

      Nhị công chúa ngửa đầu nhìn nam nhân này đem nàng từ trong biển lửa cứu ra, lần đầu tiên dựa gần như vậy, nàng ngoài ý muốn phát , Phó Thần so với ngày đó xa xa liếc nhìn còn đẹp mắt hơn, như là thần tiên hạ phàm.

      Nàng ngơ ngác nhìn , căn bản nghe thấy cái gì.

      "Nhị công chúa?" Phó Thần cho rằng tiểu nươngbị dọa ngây ra, đưa tay quơ quơ ở trước mắt nàng.

      Nhị công chúa hoàn hồn.

      Chẳng biết tại sao, tim đập đặc biệt nhanh đặc biệt nhanh, mặt cũng nóng lên, sợ bị nam nhân nhìn ra, nàng ngượng ngùng cúi đầu.

      (PS: đúng chuẩn hùng cứu mỹ nhân nhé)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :