1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @B.Cat , hôm nào sinh nhật nàng hú ta nhé.
      Ta edit phải có bản raw ta mới làm được. Convert nhiều đoạn ta đọc ko hiểu gì, nhất là tên riêng. Ta làm xong bộ này rồi tính tiếp.
      Chris_Luu, B.Catlinhdiep17 thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      @heavydizzy công nhận convert tui nhai ko nổi ý. Học qua tiếng trung r nhưng ngồi đoán chuẩn nghĩa hại não ghê . Mà sinh nhựt tui hôm 23 cơ, cứ từ từ, nhá hàng trước thế hoy :v

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      sinh rồi.:hoho: chắc Từ Tấn vất vả lắm mới ngồi yên tại chỗ đc. Ai bảo chót chê cười Lương Thông cơ chớ

    4. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Ta thắc mắc sao mẹ PD ko hỗ trợ mà phải kêu TT nhỉ?Hồi nhỏ mẹ ta sưã chưa thông cũng nhờ bà ngoại mút giùm mà..?

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 169



      Túc vương phi bình an sinh nhi tử.

      Tin tức truyền đến Chiêu Ninh cung, bởi vì biết Phó Dung hôm nay sinh con, Gia Hòa đế xong chính vụ đặc biệt đến bồi Thục phi cùng nhau đợi tin tức. Nghe được mặt rồng cực kỳ vui mừng, ngay lập tức trọng thưởng ban đến Túc vương phủ, quay đầu hướng Thục phi cảm khái : "Tức phụ Lão Tứ lần được con trai, cuối cùng cũng phụ tâm ý lão Tứ."

      Thục phi chỉnh lại quần áo trẻ con mình mới khâu, đưa lưng về phía trêu ghẹo : "Há chỉ phụ Cảnh Hành sủng ái, cũng phụ Hoàng Thượng kỳ vọng cao a. Nhìn Hoàng Thượng cười , ngài lại phải là lần đầu tiên bồng cháu, cao hứng thành như vậy sao?" Dù sao mặc kệ cháu trai hay là cháu , nàng đều thích, cháu trai càng tốt, miễn cho nhi tử lo lắng chính mình chạm vào được.

      Gia Hòa đế cười .

      có thể mất hứng sao?

      Đầu tiên hoàng tôn từ sớm có, khiến hảo trận đau buồn, năm ngoái Thái Tử phi, Thái Tử trắc phi đều sinh nhi tử, đáng tiếc đích tử ốm yếu, lại là thứ tử khoẻ mạnh. Gia Hòa đế ngóng trông đích xuất hoàng tôn khỏe mạnh, tức phụ lão Ngũ mang thai quả thực chờ mong lần, nhưng lại phúc mỏng, thể bảo vệ đứa . giờ rốt cuộc có con dâu thuận ý của .

      Tên cháu trai Gia Hòa đế sớm ngấm ngầm nghĩ xong rồi, nhất nhất lải nhải cho Thục phi nghe.

      Thục phi cười nghe .

      Hoàng tổ phụ ban tên là vinh quang, nàng cao hứng, nhi tử cũng cao hứng.

      Cuối cùng hai người quyết định chọn chữ "Trăn", đại danh Từ Trăn, nhũ danh Trăn ca nhi.

      Phó Dung thực thích tên này, dỗ nhi tử gọi "Trăn ca nhi, Trăn ca nhi".

      hôm Từ Tấn hạ triều trở về, ở tiền viện đổi xong xiêm y liền vội vã chạy về Phù Cừ viện, vừa vặn Trăn ca nhi tỉnh giấc rất có tinh thần, nằm ở giường cùng mẫu thân chơi trốn tìm. Phó Dung giơ gối đầu lên che mặt, sau lát đột nhiên ló đầu ra, tiểu tử sắp đầy tháng nhìn thấy mẫu thân, môi cười toe toét, đôi mắt phượng híp thành đường thẳng rất giống Từ Tấn.

      Nhìn thấy Từ Tấn tiến vào, Phó Dung hưng phấn với : "Vừa mới nhi tử cười ra tiếng, nghe rất tuyệt."

      Từ Tấn chỉ nghe thấy nhi tử khóc, còn chưa nghe nhi tử cười khanh khách, thập phần kinh hỉ: " ? phải nàng Viện Viện hai tháng mới cười ra tiếng sao?" Phó Dung thích trẻ con, đặc biệt thích thân cận với cháu , mỗi lần Viện Viện có tiến triển mới, ví như biết cười, biết ngồi , nàng đều lại với Từ Tấn, Từ Tấn thích nghe nàng những việc này, bất tri bất giác liền nhớ kỹ .

      Phó Dung ôm lấy nhi tử hôn cái, đắc ý : " ràng con của chúng ta so với tỷ tỷ càng thông minh a."

      "Cho ta ôm cái." Từ Tấn ngồi lên giường, thuần thục đem cả đống tã lót tiếp đến trong ngực mình, "Trăn ca nhi cười với phụ thân tiếng nào."

      Trăn ca nhi chuyển mắt nhìn chằm chằm phụ thân, nhìn lát quay đầu tìm kiếm mẫu thân, kết quả nhìn thấy mẫu thân, chỉ thấy cái gối đầu đỏ thẫm. Trăn ca nhi nghi hoặc chớp chớp mắt, con mắt đen nhánh quẹo chuyển qua lại, cũng thông minh, biết mẫu thân khẳng định lộ ra từ gối đầu bên cạnh, nhìn nơi khác nữa.

      "Trăn ca nhi xem ai thế này a?" Phó Dung đặt xuống gối đầu, đột nhiên nhích gần đến trước mặt nhi tử, "Có phải mẫu thân hay ?"

      Trăn ca nhi vui vẻ nhếch miệng, hưng phấn đạp mạnh cẳng chân, chính là có cười ra tiếng, Phó Dung liên tiếp đùa mấy lần đều vô dụng. Từ Tấn ở bên cạnh nhìn mà thèm, thèm nhi tử cùng nương trong lúc đó thân mật nhiệt tình, nhưng có khả năng ngay trước mặt Phó Dung làm cái này, đành chỉ ngồi nhìn.

      "Sạch chưa?" Nhìn nhìn, ánh mắt Từ Tấn dời tới người Phó Dung, lại lặp vấn đề hỏi suốt nửa tháng qua.

      hỏi là ác lộ (sản dịch) của Phó Dung.

      Nữ nhân sinh xong đứa đều có vài ngày sạch , kỳ có mùi gì, nhưng Phó Dung chính mình cảm thấy thoải mái , hơn nữa ở cữ có khả năng tắm rửa nhiều giống như trước đây. Phó Dung muốn để Từ Tấn mỗi ngày thấy mình như vậy liền khuyên Từ Tấn tiền viện ngủ, đợi nàng hết ở cữ mới chuyển về đây. Từ Tấn nguyện ý, rồi lại dám chọc giận thê tử ở cữ, đành phải tâm cam tình nguyện tiền viện .

      Bởi vậy trong tháng này, thời gian Từ Tấn cùng nhi tử ở chung nhiều, Phó Dung oán giận với chuyện nhi tử ban đêm khóc nháo phiền phức, lại ước gì bị phiền chút, vì thế rất là đố kỵ Phó Dung. Nếu như Phó Dung đuổi , nhi tử chừng càng thân thiết với chút.

      Phó Dung hôm qua hết ác lộ, sợ hôm nay lại đến nữa nên cho , giờ thực triệt để sạch , Phó Dung tự nhiên giấu diếm Từ Tấn, buông mi gật gật đầu.

      Mùa xuân tháng 3, thời tiết ấm áp hơn nhiều, Phó Dung ở cữ tuy rằng vẫn còn mặc quần áo thực ấm áp, nhưng cũng nghiêm kín như mùa đông. tại nàng ngồi xổm ở giường, áo mặt màu hồng đào, cổ áo màu xanh ngọc làm tôn lên cổ nàng càng thêm trắng nõn, đầu tóc đen vén ra sau đầu, lộ ra vành tai trắng mịn.

      Từ Tấn nhìn đến tâm thần rung động, có bao nhiêu lâu có hảo hảo hôn nàng ?

      Đem nhi tử giao cho Phó Dung, Từ Tấn thoát giày leo vào trong giường, lại từ phía sau ôm lấy nàng, cúi đầu ngửi mùi hương người nàng: "Vậy tối nay ta chuyển về đây?"

      lâu chưa đụng chạm, đột nhiên tập kích càng khiến cho người ta khó có thể chống đỡ. Sợ mất lực làm ngã nhi tử, Phó Dung đem Trăn ca nhi đặt vào bên trong giường, quay đầu quở hắn: "Vương gia sợ nhi tử ban đêm khóc nháo cứ việc chuyển về đây , bất quá ta trước ràng, ta, ta mấy ngày nữa mới tính là chân chính ra kỳ ở cữ đâu, trước đó vương gia đừng nghĩ nháo ta."

      Nàng khuôn mặt oánh nhuận sắc như hoa đào, con ngươi như nước hồ thu, xấu hổ mà trừng lại, ràng là dục nghênh còn cự. Từ Tấn nhịn mấy thàng nay, làm sao có thể nhịn thêm được, ngay lập tức thả màn xuống, lại đem thê tử bẽn lẽn ngượng ngùng quỳ ở đằng kia đặt nằm ngang ở giường, cúi đầu hôn.

      Phó Dung trong lòng cũng khát vọng , xấu hổ mặc cố tình làm bậy, chỉ trong lúc Từ Tấn kéo áo nàng ra lại chuẩn bị cởi váy nàng đè chặt tay , thái độ kiên quyết: " được, vương gia đừng làm khó dễ ta..."

      Từ Tấn hô hấp sớm rối loạn, biết nàng tại quả còn thể hầu hạ , chạm vào váy nàng nữa, lần nữa trở lại phía : "Hôm nay uy nhi tử chưa?" Vừa vừa động tay động miêng, thương đủ.

      Phó Dung ôm cổ , trong đầu mê muội, lời gì cũng đều nuốt trở về.

      Trăn ca nhi ngoan ngoãn nằm ở bên cạnh, tầm mắt bị tã lót hai bên gấp lại che khuất, nhìn thấy phụ thân và mẫu thân làm cái gì. Mới bắt đầu cho rằng mẫu thân lại cùng chơi trốn tìm, thành thành mà chờ, sau lát vẫn nhìn thấy mẫu thân, tiểu tử sốt ruột , đá đá cẳng chân muốn khóc, bên cạnh đột nhiên truyền đến thanh mẫu thân.

      Cái điệu kia có chút kỳ quái, lát cao lát thấp, Trăn ca nhi lần đầu tiên nghe thấy mẫu thân chuyện như vậy, cảm thấy thú vị, bên đạp cẳng chân bên nghe, hai cái tay ú nần vô thức quơ quơ, đến lúc đói bụng. Kỳ Trăn ca nhi cảm thấy đói , nhưng bên cạnh thỉnh thoảng vang lên thanh nuốt nuốt có chút quen thuộc, Trăn ca nhi nghe thấy liền cũng muốn ăn.

      Tiểu tử thèm đến khóc lên.

      Phó Dung lo lắng con trai, phí sức đẩy Từ Tấn, đẩy ra, nàng hung hăng túm lấy , kéo theo cùng quay ngườilại.

      Trăn ca nhi nhìn thấy mẫu thân xiêm y đều còn, kia mỹ vị nguyên bản thuộc về bị người khác chiếm bên, nhất thời khóc càng ủy khuất. Phó Dung nhìn đau lòng, còn có nửa điểm mềm lòng đem Từ Tấn đẩy ra, cầm lấy khăn lau qua, chuyển thành nằm nghiêng, ôm lấy nhi tử.

      Mùi vị mẫu thân thơm thơm đập vào mặt, Trăn ca nhi lập tức ngậm lấy, sùng sục sùng sục ăn.

      Từ Tấn tức giận cùng nhi tử, dời sang phía sau Phó Dung, phía trước nhường cho nhi tử, đằng sau cũng thích, nhân lúc Phó Dung bận rộn, lớn mật giở trò xấu.

      ở bên kia làm cái gì, Phó Dung nghe được ràng rành mạch, nhịn được giọng mắng câu.

      Từ Tấn chống người dậy hôn lỗ tai nàng, gắt gao kề bên nàng, tay bận việc Chỗ đó cố ý đụng tới nàng, tự tìm lý do: "Ai bảo nàng tại thể cho ta? Nàng nếu có thể cho, ta còn phải tự mình đến sao?"

      Phó Dung khôngmuốn so với ai da mặt dày hơn, ghét bỏ mà dịch chuyển về phía trước.

      Từ Tấn đuổi theo, chuồn chuồn lướt nước dây dưa thả.

      Giống như hạt mưa rơi vào lưng, mát lạnh , Phó Dung trốn thoát , nhắm mắt dặn dò: "Chàng đừng để tới người ta..."

      Từ Tấn trả lời.

      Kỳ cũng là lần đầu khi dễ nàng như vậy, nhìn nàng mặt hồng hồng lông mày nhăn lại, kìm lòng đặng muốn biết nếu như làm ở người nàng, nàng như thế nào.

      đến khắc kia, đem đồ lót của nàng đút xuống dưới lưng, tránh làm bẩn đệm chăn.

      Phó Dung thân thể cứng đờ, quay đầu muốn mắng , bị giành trước bịt kín miệng.

      Bình tĩnh lại rồi, Từ Tấn dùng khăn thay Phó Dung chà lau lưng, thấy nàng lòng dỗ nhi tử coi như bên người , ràng còn tức giận, Từ Tấn giọng nhận lỗi: "Nùng Nùng đừng nóng giận, ta về sau khi dễ nàng như vậy nữa."

      Phó Dung nghe mà chẳng thèm để tâm.

      Từ Tấn hiểu được nàng cũng phải tức giận, bồi tội được, nàng cũng thèm để ý , tiếp tục chơi xấu, giúp nàng mặc quần áo vào rồi ép tới, cố ý hôn lỗ tai nàng sợ ngứa nhất.

      Phó Dung rụt cổ trốn, Từ Tấn đuổi theo bỏ, hai vợ chồng nháo lên quên bên cạnh. Ngược lại Trăn ca nhi bị cách chơi này hấp dẫn, lúc mẫu thân nắm lỗ tai phụ thân, phụ thân như cũ cắn lỗ tai mẫu thân ăn cười khanh khách ra tiếng.

      Phó Dung động tác khựng lại.

      Từ Tấn càng khiếp sợ, cúi đầu nhìn nhi tử.

      Trăn ca nhi nhìn phụ thân cười.

      Từ Tấn mềm lòng như nước, thả Phó Dung, ôm lấy nhi tử hung hăng hôn cái.

      Phó Dung cũng quên chút tự nhiên vừa rồi, ngồi dậy cùng ngắm nghía nhi tử.

      Buổi tối Từ Tấn được như nguyện chuyển về, trước khi ngủ lại khi dễ thê tử lần, cảm thấy mỹ mãn, ngờ ban đêm bị tiếng khóc của con ồn tỉnh hai lần. Đợi Phó Dung rốt cuộc dỗ nhi tử ngủ rồi, mơ mơ màng màng khuyên nàng: "Về sau ban đêm vẫn là để nhũ mẫu chăm sóc , ban ngày nàng lại ôm tới bên người."

      Phó Dung hôn chân mày nhăn lại, giọng : "Tốt."

      Trong tháng này tuy rằng có Mai Hương Lan Hương hai nha hoàn cho Trăn ca nhi tiểu đêm, Phó Dung chỉ cần ôm nhi tử cho bú sữa, dỗ dành ngủ là được, nhưng tiểu tử mỗi đêm đều khóc mấy lần, Phó Dung cũng cảm thấy mệt. Nếu như có Từ Tấn, nàng tiếp tục tiếp tục như vậy, vì nửa đêm ồn tỉnh bực bội, lại vì nhìn nhi tử ở trong ngực nàng ngủ mà thỏa mãn. Nhưng nàng có Từ Tấn a, nhi tử nàng có thể để ban ngày lại thân cận, Từ Tấn ban ngày làm việc, hai vợ chồng chỉ có ban đêm mới có thể hảo hảo ở chung.

      Từ Tấn thích nhi tử sao? Phó Dung chút nghi ngờ.

      Từ Tấn thích ban đêm chiếu cố nhi tử khóc nháo sao? Vậy khẳng định có khả năng, ngày hai ngày có lẽ có thể nhẫn, thời gian dài khẳng định chịu nổi, dù sao trời chưa sáng phải rời giường Phó Dung muốn đem Từ Tấn bức về tiền viện mình, cũng luyến tiếc ban đêm ngủ an ổn, bằng theo đề nghị của , buổi tối đem nhi tử giao cho nhũ mẫu.

      Nghe nàng đáp ứng, Từ Tấn chân mày giãn ra, ôm người hôn cái.

      Ngày kế buổi tối, quỷ con hay khóc ở bên người, hai vợ chồng cùng nhau ngủ giấc rất ngon, tỉnh lại sảng khoái tinh thần chuẩn bị tiệc đầy tháng cho nhi tử.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :