Chương 70: Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
Hiên Viên Triệt cười cười, dung nhan tuấn mỹ tựa như bông hoa tràn đầy sức sống, giọng : "Thái hậu muốn câu trả lời, vậy ta chỉ có thể tìm đáp án -- chỉ có điều, ai muốn đem Tần Mục Ca làm người chịu tội thay, ta bàng quan đứng nhìn..."
"Ngươi còn nhớ tình xưa với nàng?" Tam điện ha rốt cuộc đổi lại trọng tâm đề tài lúc trước, biết làm sao, trong giọng có chút ghen tuông.
Hiên Viên Triệt liền ôm quyền, nghiêm trang trả lời: "Điều này quan hệ đến tình nam nữ, điện hạ. Ta chỉ là muốn nhìn thấy có người bị oan uổng."
Mộ Dung Huyên cũng thêm điều gì, chỉ cười cười : "Vậy chúc ngươi mã đáo thành công -- hãy chăm sóc tốt cho nàng, trở lại ta cám ơn ngươi."
Hiên Viên Triệt mặt biểu tình, chắp tay thi lễ : "Dựa vào lời chúc của điện hạ, vi thần trở về chuẩn bị chút."
Sau khi hai người từ biệt, Hiên Viên Triệt hồi phủ chuẩn bị.
-
Hôm sau, Mộ Dung Huyên tự mình đưa Hiên Viên Triệt và Tần Mục Ca đến ngoài thành, sau khi từ biệt, nhìn theo Tần Mục Ca và Hiên Viên Triệt lên xe ngựa rời mới quay lại trong thành.
Từ khi lên xe ngựa, Hiên Viên Triệt lời, chờ xe vào cánh rừng, được đoạn thời gian ngắn, xe ngựa lập tức quẹo vào con đường khác, dường như đồng thời, chiếc xe ngựa giống y như xe ngựa bọn họ cưỡi vội vã theo đường lớn!
Tần Mục ca phát những điều này, vội hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
" có gì, nên nghĩ nhiều..." Hiên Viên Triệt thèm giải thích, vẻ mặt như nước được lời.
Trừ tiếng vang đơn điệu trầm muộn của xe ngựa đè nát chướng ngại vật mặt đất ra, gần như có thanh nào khác.
Tần Mục Ca nhìn Hiên Viên Triệt dự định chuyện, cũng tiện hỏi cái gò, chỉ nhìn phong cảnh bên ngoài lao vùn vụt.
Bỗng nhiên nàng nhớ tới cái gì, quay đầu nhìn Hiên Viên Triệt hỏi: "Đại tướng quân, chúng ta phải Giang Nam sao? Làm sao mà phương hướng này lại là hướng tây?"
Hiên Viên Triệt từ trong trầm tư phục hồi lại tinh thần, dung nhan tuấn mỹ khôn kể thoáng lên nụ cười yếu ớt khó gặp: "Ngươi xem ra cũng ngu ngốc, sai, chúng ta phía tây, xe ngựa đó dẫn chúng ta Giang Nam lần, chúng ta địa phương khác -- Vô Lượng Sơn, từng nghe chưa?"
Vô Lượng Sơn? Tần Mục Ca lắc đầu.
"Nghe tên hình như cùng đạo giáo có sâu xa..."
" Vô Lượng Sơn có tòa Bạch Vân Quan, Trương đạo trưởng chính là chủ quản của đạo quán kia." Hiên Viên Triệt cười toát ra ý vị sâu xa trong đôi trắng đen ràng.
Tần Mục Ca bừng tỉnh đại ngộ : "Dương đông kích tây? !"
Ánh mắt Hiên Viên Triệt chuyển hướng nhìn ra bên ngoài, lạnh nhạt : "Cái gia hỏa kia tự nắm giữ cái gọi là pháp thuật, dien dan le quy don được Thái hậu phong làm thiên sư, chuyện cổ thuật hãm hại ngươi lần này, ta cảm thấy thoát khỏi quan hệ với ..."
Tần Mục Ca bỗng nhiên nghĩ tới Tư Đồ Vân, : "Tư Đồ công tử bị hạ cổ, có thể có quan hệ với hay ?"
Hiên Viên Triệt thu hồi ánh mắt lại, điều chỉnh lại tư thế thân thể chút, chậm rãi : "Ta sớm với ngươi nên tùy tiện quản chuyện trong cung, Tư Đồ Vân này kỳ là bị Thái Hậu hạ cổ vây khốn ở trong cung, mỹ danh của lan xa, Thái hậu sớm thèm dãi, cổ của hẳn là Trương đạo sỹ hạ, tuy nhiên nó bị ngươi giải trừ, thân thể Tư Đồ Vân tốt hơn chút liền nhất định rời , cho nên Thái hậu mới vội vàng ra lệnh Trương đạo sỹ quay trở về -- bây giờ hẳn là lại hạ cổ cho ..."
Nghe đối phương xong, trong nháy mắt Tần Mục Ca biết rất nhiều tình, lần này mình bị hãm hại, xem ra là thoát khỏi liên quan với Thái Hậu, truy cứu nguyên nhân rất đơn giản, mình phá hư chuyện tốt của bà ta!
"Bà ta và ngươi..." Bỗng nhiên Tần Mục Ca bát quái hỏi, mình tận mắt nhìn thấy người nào đó ôm Thái Hậu.
Hiên Viên Triệt cười nhạo tiếng, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh, : "Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình..."
Chương 71: Bất ngờ khó hiểu.
Nhìn đối phương lãnh ngạo đến cực điểm, Tần Mục Ca khỏi cười nhạo : "Cái người này xem ra hoa rơi muốn rời cành rồi..."
"Tần Mục Ca, ngươi đây là muốn khiêu khích sao?..." Hiên Viên Triệt khẽ híp tròng mắt, giọng tỏ ra nguy hiểm, nhưng đáy mắt vừa bực mình vừa buồn cười, ngay sau đó tay túm lấy nàng đến trước ngực mình.
"Đừng, tiểu nữ tử tự biết mình...Nếu đại tướng quân có nhu cầu gì, chờ đến địa phương ta cho ngươi liên lạc chút được ?" Tần Mục Ca xong, ý đồ muốn từ trong lòng đối phương tránh thoát ra.
Hiên Viên Triệt tức giận lườm nàng cái, bỗng chốc buông ra.
Kết quả, Tần Mục Ca tránh thoát quá độ, lui về phía sau đụng phải thùng xe.
Chân mày nàng cau lại, thằng nhãi này --
"Yên tâm, ta còn đến mức đói bụng ăn quàng, ngươi lại quyến rũ ta, rất an toàn..." Hiên Viên Triệt bày ra bộ dạng "Chẳng thèm để ý đến ngươi", chỉ nhắm mắt lại dưỡng thần.
Sau khi trong lòng Tần Mục Ca lặng lẽ thầm hỏi thăm mười tám đời tổ tông đối phương phen, cũng an tĩnh nhìn phong cảnh bên ngoài.
-
đường ngày đêm gấp, hai người tại năm ngày sau đạt tới mục đích Vô Lượng Sơn.
Để làm việc thuận tiện, Hiên Viên Triệt kêu Tần Mụ Ca hóa trang thành thị nữ, còn hóa trang thánh khách hành hương,dd lqd theo khách hành hương khác từ từ lên núi đến chỗ Bạch Vân Quan.
Tần Mục Ca nhìn kiến trúc Bạch Vân Quan to lớn, hương khói lượn lờ, cũng là thánh địa đạo giáo. Thoạt nhìn cũng có chỗ nào đặc biệt.
Bọn họ tìm chủ , bày tỏ muốn ở mấy ngày, nhân tiện cấp cho ít tiền nhang đèn, cho nên bọn họn cực kỳ thuận lợi được an bài tại khách phòng Bạch Vân Quán.
Đây là tiểu viện, cực kỳ yên tĩnh.
Sau khi hai người nhìn như rất thành kính chiêm ngưỡng đạo quán nhìn đủ loại thần tiên thờ phụng, dùng bữa trưa. Sau giờ ngọ lại bắt đầu lấy danh nghĩa thăm viếng dạo các nơi.
Về sau, hai người nảy sinh bất đồng, người muốn phía nam, người muốn phía tây, kết quả là mỗi người dạo nơi.
Tần Mục Ca nắm chặt khăn gấm vừa vừa xem xét, mình thích cảnh đẹp màu sắc rực rỡ, mà Hiên Viên Triệt kia cứng rắn muốn dạo nghĩa địa, đó là địa phương người chết yên nghỉ, mình mới chẳng thèm !
lúc đến chỗ hẻo lánh, nàng bỗng nhiên phát giác bốn phía vang lên khác thường! Mặc dù nàng có nội công, nhưng biết vì sao cũng cảm giác được khí tức nguy hiểm.
Cơ hồ đồng thời, mấy hắc y nhân che mặt ở viện khác bay vọt ra ngoài, chặn đường Tần Mục Ca!
"Các ngươi là người phương nào? !" Tần Mục Ca áp chế hoảng sợ của mình, lạnh lùng nhìn đối phương.
Mấy hắc y nhân kia vốn rút đao ra, nhưng mà vừa nhìn thấy Tần Mục Ca, toàn bộ sửng sốt, có người vậy mà đem đao rơi xuống đất!
Người nọ cầm đầu cẩn thận đánh giá Tần Mục Ca trong phúc chốc, quyết đoán vung tay lên: "Rút lui!"
Mọi người giống như gió biến mất trong lùm cây.
Trái tim Tần Mục Ca tất cả đều là mồ hôi lạnh, nàng vội vàng chạy tới hướng nghĩa địa. Còn chưa tới trước mặt, liền nghe thấy bên trong có tiếng đánh nhau!
Cũng kịp nghĩ nhiều, nàng lập tức hô lớn: "Người đâu, có thích khách! Người đâu, có thích khách muốn giết người!"
thanh của nàng bén nhọn mà có lực xuyên thấu, phương viên dặm sai biệt lắm đều có thể nghe được, cho nên rất nhiều đạo sĩ cầm đao kiếm theo tiếng chạy tới.
Thích khách vây công Hiên Viên Triệt ở nghĩa địa vừa nghe Tần Mục Ca thình lình hét chói tai, lại thấy nhiều đạo sĩ chạy qua như vậy, cho nên lập tức thức thời chạy mất.
Tần Mục Ca chạy đến bên cạnh Hiên Viên Triệt xem xét đối phương, thấy có gì ổn, mới yên lòng. Hiên Viên Triệt kiểm tra hai tên thích khách bị mình giết chết, kết quả, phát nhẫn hình chữ thập!
che giấu tất cả tâm tư bản thân, sau khi hướng các đạo sĩ này cám ơn, liền mang theo Tần Mục Ca cùng nhau trở lại tiểu viện.
Chương 72: Cùng nhau quan sát.
Tần Mục Ca cũng đem chuyện mình gặp được thích khách cho Hiên Viên Triệt.
"Có tên thích khách thấy ta, đều bị dọa rơi đao xuống đất, sau đó tất cả bọn đều chạy!" Tần Mục Ca nhất quyết khoe ra kỳ ngộ của mình, "Ta còn chưa xuất thủ, bọn bỏ chạy rồi..."
Hiên Viên Triệt nhíu mày lại, nhìn biểu tình đối phương giống như khoác lác, nhưng nội dung lại có chút huyễn ho ai tin ặc quá, thích khách thấy nàng vậy mà sợ tới mức rớt đao, ra ai tin? Võ công của nàng cũng phải cao siêu, càng chưa tới nổi danh xa gần.
Nhưng mà, kỳ ngộ của nàng phải giải thích như thế nào đây?
"Chúng ta gặp thích khách hẳn là cùng nhóm, nhưng thái độ đối với chúng ta như thế nào lại cách biệt trời vực vậy? Phải sợ cũng là sợ ta, làm sao có thể sợ ngươi chứ? Hiên Viên Triệt có vẻ đăm chiêu, lần nữa nhìn kỹ Tần Mục Ca.
Nữ nhân này tai toàn thân giả dạng thị nữ, nhưng bộ dạng thướt tha khuynh thành chút cũng giảm, ngũ quan kia thanh tú thanh mỹ, hơn nữa cặp mắt trong suốt giống như hồ sâu, lóe sáng thông tuệ và tiêu sái, hình như đoạn thời gian gần đây, nàng so với trước kia thuận mắt ít. ( trúng độc tình)
Khách quan mà , ra nàng đẹp hơn so với bất kỳ nữ nhân nào mà mình từng gặp, cũng thông minh, hơn nữa đáy lòng còn thiện lương, trách trời thương dân.
Tần Mục Ca hai mắt vụt sáng lên, ngồi đối diện Hiên Viên Triệt, chậm rãi : "Ta cũng thấy kỳ quái, như thế nào mà bọn thấy ta lại có biểu như vậy chứ? Ta lại biết bọn , ngược lại giống như bọn biết ta..."
"Về sau, được rời khỏi ta, nơi này cực kỳ phức tạp, nhất định phải cẩn thận." Hiên Viên Triệt dặn dò Tần Mục Ca.
Tần Mục Ca biết đối phương rất đúng, liền gật đầu bày tỏ minh đồng ý.
-
Sau bữa tối, sắc trời khuya, Hiên Viên Triệt nhìn thời gian sai biệt lắm, liền chuẩn bị ban đêm ra ngoài thám thính. Tần Mục Ca cũng muốn .
"Ngươi , thể rời khỏi ngươi."
Hiên Viên Triệt có biện pháp, đồng thời cũng lo lắng lưu lại mình Tần Mục Ca tại tiểu viện lại sinh ra chuyện khác, dứt khoát mang theo Tần Mục Ca lặng lẽ hướng chỗ nào đo mà .
Bọn họ đến tận cùng bên trong đạo quan, là cái viện độc lập, bọn họ vòng qua mấy đạo sĩ tuần tra ban đêm, cuối cùng nhích đến gần tường vây.
Hiên Viên Triệt ôm Tần Mục Ca nhảy lên đất bằng, xoay người mấy cái liền tới nóc nhà.
Vừa mới rút mảnh gói, phía dưới truyền đến tiếng nữ nhân cười duyên.
"Tử Tương, ta vừa tới ngươi liền dứt rồi..."
Gương mặt tuấn tú Hiên Viên Triệt quẫn bách, khỏi nhìn xuống.
Ở giữa giường, nam nữ quấn lấy nhau, lõa thể tán gẫu.
Tầm mắt Tần Mục Ca vừa mới ném xuống dưới, chợt phát giác trước mặt bỗng tối sầm, bàn tay che tới mắt nàng!
Được rồi, phía dưới hình như cấm trẻ , mình và Hiên Viên Triệt cùng nhau quan sát có chút ổn, vậy mình nghe chút thôi.
Gương mặt tuấn tú Hiên Viên Triệt hơi chút phiếm hồng, chính mình cũng ngờ phía dưới là cảnh sắc như vậy, nếu như biết để Tần Mục Ca chờ ngoài tường.
"Trương Chí kia đắc thủ rồi sao? Tin tức có truyền về rồi hả?"
"Thiên sư ra tay, có đạo lý nào thành công? Ngươi chờ xem, trời Cao Xương rất nhanh thay đổi, hơn nữa phương hướng thay đổi về phía chúng ta, những tên ngu ngốc kia đều trở thành con rối của chúng ta..."
"Chờ đến khi ta làm nương nương, hoàng cung này ta còn chưa có qua đấy..."
" hay, ngươi muốn hoàng tử nào, liền cho ngươi người đó, nhưng mà bây giờ trước tiên muốn vui sướng ta...tới...Chúng ta lại tới lần nữa..."
Phía dưới tiến vào ảnh cấm, thân thể Hiên Viên Triệt căng thẳng, lập tức mang theo Tần Mục Ca rời khỏi nóc nhà, sau khi vượt nóc băng tường, rơi vào viện của mình.
Last edited by a moderator: 20/11/15