Edit: Sulli Chương 10: Vào The Mummy, xuyên thành Tần Chuế Ngọc (2) Ba tên lính coi ngục từ cửa nhà giam vào, bọn họ kéo vai nam chính O'Connell rồi ra ngoài, dường như bọn họ nhìn thấy mấy người Trịnh Xá, trực tiếp kéo O'Connell ra, cuối cùng ngay cả cửa ngục cũng đóng. Trịnh Xá thản nhiên : "Được rồi, The Mummy chính thức bắt đầu, bốn người chờ chút." xong, quay đầu nhìn về phía đám người Trương Kiệt và Zero. "Như vậy chúng ta thương lượng lát, tại chúng ta nên làm gì. . ." Trịnh Xá bất đắc dĩ gãi đầu. Triệu thản nhiên : "Biện pháp giải quyết tốt nhất là. . . Chém đứt tứ chi của năm người kia rồi để lại chỗ này, vậy khi gặp công kích của đoàn đội khác chúng ta cần lo lắng cho người mới có sức chiến đấu. . . Đây là biện pháp lý trí nhất." Trịnh Xá phẫn nộ: "Sao có thể như vậy chứ, khi tôi mới tiến vào cũng là người thường, sau khi cường hóa mới có thân thủ như tại, dựa vào cái gì vì mình có thể sống sót liền vứt bỏ bọn họ? Chúng ta chiếu cố được bọn họ thôi, tại còn muốn làm hại bọn họ vì tư dục của bản thân! Tôi tuyệt đối cho phép!" (Bạn Trịnh Xá hiểu quan niệm đồng đội là gì quả nhiên phẫn nộ rồi, bởi vậy mà bài xích muội muội chứ, hiệu ứng cánh bướm của ta vì sao luôn theo hướng quỷ dị.) Cổ Tiểu Ngốc buồn bực vẽ vòng vòng. Zero cũng : "Đây là phép tắc chiến trường. . . tại bọn họ phải là đồng đội của chúng ta, nếu bởi vì cứu bọn họ mà làm sáu người chúng ta chết, cũng là mất nhiều hơn được. . . Hơn nữa cũng thể để bọn họ cho đoàn đội đối địch, cứ như vậy, bốn người bị giết hết là mất 8000 điểm, chúng ta phải giết bốn người của đoàn đội đối địch mới bù lại được. . ." (Zero ca ca là người tốt a, lúc trước Trịnh Xá muốn đánh Sở Hiên cũng là ngăn cản, ngài chính là thuốc ổn định [1] trong truyền thuyết a!) Cổ Tiểu Ngốc dựa vào người Zero cọ cọ. [1] Là thứ có thể giảm bớt phản ứng, bảo trì cân bằng hóa học, làm giảm sức căng bề mặt,... "Cho dù thế nào, tôi cũng vứt bỏ bọn họ! Tôi ích kỉ như vậy, lấy điểm số để đánh giá giá trị của người, cho dù mọi người đúng, tôi cũng tham gia vào việc này!" Trịnh Xá kiên trì. (Bạn Trịnh Xá, bạn chính là hi vọng sinh tồn của vật hi sinh chúng ta! Ôm ôm. . .) "Nếu sợ đoàn đội khác. . ." Tiểu Hồng Luật lấy mấy cục đá tường, bóp nát thành từng khối, vừa chơi vừa : "Nếu sợ đoàn đội khác, năm người chúng ta có thể trở thành mồi." Trịnh Xá kinh ngạc nhìn, vỗ vỗ đầu , an ủi, "Yên tâm, chúng ta làm chuyện như vậy!" Tiêu Hồng Luật ném hòn đá xuống rồi đứng lên, thản nhiên : "Vậy khi tôi chạy bộ, có thể ôm tôi cùng chạy ? Đúng rồi, chúng ta chuyện hơn năm phút rồi phải ? O'Connell vừa bị mang có lẽ được thả ra rồi." Mấy người Trịnh Xá lúc này mới nhớ ra, cùng ba người mới chạy ra khỏi nhà tù, mà đại hán đầu bóng kia lãnh nhìn bọn họ rời rồi về hướng khác. Giờ phút này trong hành lang nhà tù vây đầy phạm nhân, bọn họ chen chúc ở đó rồi nhìn ra ngoài, ngoài hành lang là quảng trường, hành lang có hình vòng cung ôm lấy quảng trường, giữa quảng trường là đài hành hình bằng gỗ, người đứng đài hành hình chính là vai nam chính O'Connell. Sở đằng sau đội ngũ đột nhiên mở miệng: "Chú ý tình huống của O'Connell, để ngừa kịch tình thay đổi." Trịnh Xá xem như quyết đoán, vội với Zero: "Zero, có mang súng lục vô thanh ? Đứng chỗ này bắn dây treo cổ, nắm chắc bao nhiêu?" Zero nhìn quảng trường ngoài hành lang cái, gật đầu : " thành vấn đề, phương hướng kia tôi có thể nhìn . . . Nếu chỉ là dây thừng, tôi có thể bắn rơi nó mà kinh động người khác." Sau khi cứu O'Connell lâu, thông báo tên đầu bóng lưu manh tử vong nên bị trừ điểm vang lên, Tiêu Hồng Luật vẫn ngớt, Sở Hiên lại im lặng tới mức quỷ dị. Có lẽ Tiêu Hồng Luật cảm thấy bị uy hiếp vì vậy phải ra sức biểu giá trị của trí giả như mình. Mọi người theo O'Connell vào ngõ hẻm, trải qua phen dụ dỗ đe dọa, cuối cùng O'Connell cũng đồng ý kết bạn đồng hành. Trong khi đó, Sở Hiên luôn xa gần phía sau, im lặng ăn táo. ( biết vì sao, cảm thấy hình ảnh như vậy đáng .) Nhìn Sở Hiên ngừng lấy ra hoa quả màu sắc sặc sỡ, Cổ Tiểu Ngốc đoán rằng đổi vật phẩm gian, bộ dáng ăn này nọ của Sở , kỳ thực đơn. Cổ Tiểu Ngốc cũng buồn bực, tạo thành cục diện như vậy phải là chủ ý của Cổ Tiểu Ngốc, vì sống sót và ham muốn của bản thân, làm câu chuyện phát triển thành như vậy, tuy rằng muốn nhưng ngay từ đầu cũng có lựa chọn. Trước khi cùng nhau xuất phát tới tháp Hamunaptra của thành phố người chết, Sở Hiên rời khỏi đội ngũ lát, mua đồ dùng sa mạc và đồ ăn, nước uống. Khi mua mèo, Sở Hiên cũng mua riêng con. Sở Hiên chắc chuẩn bị để tùy lúc rời khỏi đội ngũ. Ở chỗ mà Trịnh Xá để ý, Cổ Tiểu Ngốc phát Sở Hiên bắt đầu chôn bom ở Cairo, thể cảm thán Sở Hiên mưu tính sâu xa. Kỳ thực tên của ngài phải là Sở Hiên mà là Bin Laden, ở Cairo này còn chưa có chuyện gì xảy ra mà ngài sẵn sàng tạc nó rồi. Cổ Tiểu ngốc theo đuôi Sở Hiên, nhìn tay ôm mèo, tay cầm táo, cảm thấy vô cùng hòa hợp. Cổ Tiểu Ngốc thậm chí thấy ghen với con mèo ru rú trong lòng Sở Hiên, con mèo đáng chết, muốn sắc đẹp có sắc đẹp, muốn năng lực có năng lực, trừ bộ dáng trông khỏe mạnh hơn mấy con mèo khác, mi còn có cái gì chứ? Vậy mà được Sở đại tá ôm ấp! Ghen tị chết ta mất! ! ! Trưa ngày hôm sau, O'Connell dẫn mọi người đến cảng Giza ở Cairo, tụ hợp với nữ chính Evelyn và trai Carnahall của nàng. Cổ Tiểu Ngốc để ý rằng lúc Evelyn nhắc tới hai bản kinh thư kia, mắt kính của Sở Hiên lóe sáng, mọi người chung quanh cũng tự giác run lẩy bẩy. Ồn ào lát rồi cuối cùng cũng làm quen với nhân vật chính. Sở Hiên thậm chí còn trò chuyện với Evelyn vui, đương nhiên, nội dung chuyện chủ yếu là học tập cổ ngữ Ai Cập và truyền thuyết, di tích tồn tại ở thế giới này. Mười giờ đêm, bọn áo đen sắp bắt đầu tập kích, "Evelyn, lấy chìa khóa. . . Lấy bản đồ và khối tròn, Zero, Trương Kiệt, hai người bảo vệ ấy. . . O'Connell, tìm Carnahall cùng tôi, tại chơi bài với người Mĩ phải ? Những người còn lại canh phòng, có việc gì xảy ra nghe Chiêm Lam, Tề Đằng Nhất, Triệu chỉ huy. . . thôi, cốt truyện bắt đầu rồi!" Trịnh Xá nhanh chóng phân phó. Cách xa khoang thuyền truyền đến tiếng súng, tiếp theo mọi người đều thấy khoang sau bốc lên khói đen cuồn cuộn, bọn áo đen bắt đầu tập kích! Chúng ngừng trèo lên thuyền. Sở Hiên đứng ở chỗ cách xa mọi người chút, hai thanh súng Gauss từ trong tay áo trượt ra, lạnh lùng nhắm hai mắt lại, hai khẩu súng lục ngừng di chuyển khắp bốn phía, phương hướng công kích giống như đánh võ. Thương đấu thuật! Hai tay nổ súng nhanh chóng, phía trước là màn mưa máu, hạt trân châu sắc hoa hồng bắn ra liên tục; Hai tay chéo nhau, viên đạn bay vụt, ánh bạc vụt qua, xung quanh còn ai; Xoay người, tay gập lại, tay để thẳng, nổ súng, làn đạn như sóng triều dâng, bay về đằng sau; Hai tay vung về sau, súng Gauss chổng ngược hai vai, viên đạn màu bạc đằng sau Sở Hiên đan nhau tạo thành lỗ hổng trong màn mưa máu. Bước lướt, xoay người, cây súng giống như lưỡi liềm của tử thần, im hơi lặng tiếng vẽ ra đường máu. Cong chân, cúi người, hai tay cầm súng tạo thành đường cong phức tạp, viên đạn bắn ra thẳng tay, đạn bay qua, hoa bỉ ngạn hồng đua nhau nở rộ, tách ra giống như cảnh sắc tàn khốc mà tuyệt mỹ nơi địa ngục. Xung quanh còn ai, híp mắt, ánh nhìn lạnh lùng như ánh trăng chảy xuôi. Rút tay lại, hai tay gục xuống, hai thanh súng giống như chưa từng xuất , biến mất cách thần kì. Sở Hiên mặt biểu cảm qua thi thể cụt tay cụt chân đất, sạch giống như đứa trẻ vô tội ngang qua. Cổ Tiểu Ngốc bị cảnh tượng này làm rung động, trong mắt đều là màu bạc đan nhau, hoa máu nở rộ và cả chàng trai tao nhã tuyệt đại ở trong cảnh tử vong ngắn ngủi ba phút. Sở Hiên biết phía sau còn có đần độn theo mình, dựa theo tính toán của mình, nhanh chóng lấy bản thảo và công cụ của Evelyn trước khi Zero, Trương Kiệt tới phòng Evelyn lấy khối tròn và bản đồ. Sau đó, mang theo mèo của mình rồi nhảy xuống thuyền. Nhìn con mèo run run ngồi đầu Sở đại tá, Cổ Tiểu Ngốc mới hồi thần. "Ha ha, con mèo đáng chết, mi cũng có ngày hôm nay." < ( ̄︶ ̄)>" Cổ Tiểu Ngốc bay , vui sướng khi người gặp họa. (Mi thảm hại tới mức tranh giành tình nhân với con mèo, che mặt, xấu hổ quá.) Cuối cùng cũng tới tháp Hamunaptra của thành phố người chết, Cổ Tiểu ngốc nhìn cánh cửa tối đen kia, thào, Ấn Châu đội cũng sắp đến đây rồi, chờ đợi chúng ta, là cái gì?
Edit: Sulli Chương 11: Vào The Mummy, xuyên thành Tần Chuế Ngọc (3) Nửa đêm, Evelyn hồi sinh Imhotep, Trịnh Xá bị tập kích. có ai biết, trong nháy mắt, Cổ Tiểu Ngốc mực im lặng theo mọi người tìm phương hướng mà hòn đá phóng tới, bay về phía Ấn Châu đội, sau đó thời gian dài đều đứng bên cạnh bọn họ. Người khác thấy ta, hơn nữa xuyên cũng cần đứng bên cạnh người kia, cho nên, trước khi xuyên , ở bên cạnh Ấn Châu đội thu thập tình báo là lựa chọn tốt nhất, ích lợi lớn nhất, đây là tiêu chuẩn của Sở Hiên, cũng là mục đích của Cổ Tiểu Ngốc. Lúc này ở hơn vạn mét ngoài thành phố người chết, có 11 người cả trai lẫn đứng cồn cát, giữa trung còn có sinh vật giương nanh múa vuốt. "Hòa thượng đáng chết! Cho mi sát sinh, cho mi phá giới, cho mi kiêu ngạo, cho mi bộ dáng xấu xí, cho mi ăn thịt. . ." Cổ Tiểu Ngốc hoàn toàn biết mình mắng cái gì, tát liên tiếp vào mặt đội trưởng Ấn Châu đội để phát tiết phẫn uất vì thể rời khỏi Sở đại tá. (Này này, là tự theo mà. Giận chó đánh mèo là đúng. . . ╮(╯◇╰)╭) Mà đội trưởng Ấn Châu đội hề hay biết trò chuyện với đội viên vui, nào ngờ có bàn tay trắng noãn từ má trái lại tát sang má phải, lại từ má phải tát sang má trái của mình. Cuối cùng, tiểu hòa thượng dưới chửi rủa của Cổ Tiểu Ngốc quyết định tới Cairo trước, ở nơi đó tìm cơ hội tiếp xúc để giao hẹn. . . hoặc là tìm cơ hội toàn diệt Trung Châu đội. Cổ Tiểu Ngốc cho rằng quyết sách minh này thừa thãi, lẩm bẩm "Đúng là lời vô nghĩa." Tặng thêm hai cái tát. theo Ấn Châu đội, lúc chạm mặt với Trung Châu đội, Cổ Tiểu Ngốc chọn theo thành viên của Ấn Châu đội. Trong lúc đó, Trung Châu đội lấy được vong linh thánh kinh, gặp Ấn Châu đội hai lần, giết chết Iman và Mohamed, nhờ Sở Hiên mà Tề Đằng Nhất vẫn sống sót, Triệu bị thương . chính xác là, Sở Hiên vừa ra khỏi phạm vi nổ mạnh, lập tức cho nổ Cairo, ba người mới của Ấn Châu đội bị xử lý, tư thâm giả tuy rằng ở bến tàu chạy thoát kiếp nhưng đều bị thương. Tiểu hoàng thượng phát điên, nghiến răng kèn kẹt. Mọi người cuối cùng quyết định rời khỏi thành phố người chết. Trước khi rời cảng, Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng ra biển, rời khỏi đội ngủ. Khi bọn họ rời , Trung Châu đội về khu chợ trong sa mạc, hơn mười phút sao, Tiêu Hồng Luật đoán rằng Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng bị tinh thần lực của Ấn Châu đội khống chế. Đáng tiếc Tiêu Hồng Luật đoán được mở đầu mà đoán được kết quả. . . "Oa ha ha. . . Ha ha ha. . . ~\(≧▽≦)/~, ta cuối cùng cũng xuyên thành nữ!" tiếng sói tru phát ra từ tàu chở hàng. Cổ Tiểu Ngốc kích động tới mức lệ nóng oanh tròng. Nhìn tóc dài này, khuôn mặt này, eo này, chân dài này. . . Sau khi lần lượt trở thành đại thúc, kẻ phẫn nộ, nam đáng khinh, chị đây rốt cuộc biến thành đại mỹ nữ! ! ! o(≧v≦)o Bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh, nhất định phải sống sót ở phim kinh dị này! Cổ Tiểu Ngốc vô cùng quyết tâm. Đột nhiên, bộ đàm của Sở Hiên sau mọi người vang lên, bên trong truyền đến giọng của Tần Chuế Ngọc, "Sở Hiên, là tôi." Sở Hiên cứng nhắc đáp lại, "Lần này là Tần Chuế Ngọc sao? biết, với tôi tình huống tại." "Tôi tư liệu mà mình lấy được trước. Ấn Châu đội tổng cộng còn sáu người, năng lực của bọn họ là. . . Tình huống thân thể của bọn họ tại là. . . Tính cách của bọn họ và quan hệ là. . . Về phần chi nhánh kịch tình của bộ phim kinh dị này có. . . Về tin tức của chủ thần gian có. . . Về quyền hạn đội trưởng có. . ." Cổ Tiểu Ngốc hết tất cả những gì mình biết về Ấn Châu đội cho Sở Hiên nhưng tin túc về người dẫn đường, nếu Sở Hiên biết quá nhiều, khó đảm bảo Trương Kiệt hạ độc thủ với . "Làm tốt." Sở Hiên nhàn nhạt bình luận. Cổ Tiểu Ngốc lập tức vui vẻ tìm ra phương hướng: được khen, được khen, được Sở Hiên đại tá khen ngợi. . . (Lời này lặp lại 100 lần. . .) "Sở Hiên, gắn bom vào người Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng phải ?" "Ừm." Trả lời ngắn gọn. "Lấy xuống thế nào? Mà thôi, phải làm thế nào ! Tôi nghe , nhưng mà, tôi hi vọng có thể sống sót ở bộ phim kinh dị này. Tôi thích thân thể này." Cổ Tiểu Ngốc nhận mệnh. "Tôi dùng hết khả năng để bảo đảm cho sống sót. . . Tình huống cơ bản là như vậy." "Ừm, Sở Hiên, tôi nhất định sống sót." Cổ Tiểu Ngốc hô to. Người bố cục, tất cầu thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Thiên thời, trừ khi tới mức thiên tai, nếu đối với tư thâm giả khí hậu tự nhiên cũng ảnh hưởng tới cuộc chiến. Mà thời gian khai chiến, tuy chỉ có Ấn Châu đội mới quyết định được nhưng trước đó có khoảng sáu giờ chuẩn bị, mà sáu giờ cũng đủ để làm rất nhiều việc rồi. Địa lợi, Ấn Châu đội nhất định nhằm vào hoàn cảnh sa mạc mà chuẩn bị, đây là ưu thế của bọn họ nhưng cũng có thể gây thương tổn lớn. Có 60%, bọn họ có trang bị tác chiến dưới nước. may mắn, tại Cổ Tiểu Ngốc ở sông, ngừng tiến vào cửa biển. khi chiến trường ở dưới nước, tỉ lệ sinh tồn của Cổ Tiểu Ngốc tăng 20%. Nhân hòa, ưu thế chân chính của Cổ Tiểu Ngốc chính là biết từng thành viên của Ấn Châu đội, mà bọn họ lại hoàn toàn biết gì về Cổ Tiểu Ngốc, 50% còn cho rằng phần lớn bố cục đều dựa vào thành viên thuyền, Cổ Tiểu Ngốc bị bọn họ khống chế. Mà mục đích của Sở Hiên chỉ là để Cổ Tiểu Ngốc sống sót, Ấn Châu đội vênh váo kiêu ngạo biết rằng, trước đó, từ bố cục của Sở đại tá, Cổ Tiểu Ngốc vẽ xong đường chết, chờ máu tươi của bọn họ tô lên mà thôi. sông, con thuyền trôi nổi dập dờn, Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng ngơ ngác ngồi trong khoang thuyền, đám người vừa vừa cười tới bờ như đến vui chơi giải sầu. Đúng vậy a, cùng lắm chỉ là hai con dê béo bị khống chế đợi làm thịt mà thôi, cần để tâm làm gì chứ. Mà lúc này, con sói đội lốt cừu há cái mồm to như bồn máu. . .
Edit: Sulli Chương 12: Vào The Mummy, xuyên thành Tần Chuế Ngọc (4) "Tuyết Nại, khống chế hai người mới kia lái thuyền vào bờ." Shiva Gandina hạ máy bay xuống, . Dưới khống chế của Tuyết Nại, tàu hàng từ từ vào bờ, nhưng đến lúc cách bờ 100 mét, thuyền chuyển động nữa. Đây là khoảng cách vừa đủ để tư thâm giả của Ấn Châu đội có thể nhảy lên thuyền. "Đội trưởng, hình như động cơ của thuyền có vấn đề, thể khống chế nữa, trước mắt chỉ có thể để trôi sông." Tuyết Nại hơi nghi ngờ, đáp lại. "Hừ, chúng ta qua, Aladas, ngươi lên thuyền mang hai người mới kia lên bờ!" Shiva Gandina kiên nhẫn hạ lệnh. Aladas nhàng nhảy lên tàu hàng. Thủy thủ bắt đầu kêu gào, Aladas tàn khốc liếm móng tay bén nhọn của mình, vươn tay bắt đầu vũ đạo của tử thần, đến phút, những người tàu máu chảy thành sông, thịt nát thành từng mảnh, chỉ duy nhất Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng ngoan ngoãn đợi trong khoang thuyền là còn sống. "Đội trưởng, hình như Aladas phát cuồng rồi." Tuyết Nại dè dặt nhắc nhở. Tâm tình Cổ Tiểu Ngốc lúc này cũng yên, đoán được rằng Aladas phát cuồng. ' thuận tay xử lý mình chứ?' Cổ Tiểu Ngốc run rẩy ngừng. Cũng may mà lúc này tiểu hoàng thượng , "Aladas, khống chế , dẫn chúng tới đây." Bác sĩ lang sói liếm môi, hơi bất mãn nhưng vẫn vào khoang thuyền. Đột nhiên có tiếng ván gỗ gãy truyền từ trong khoang thuyền, Aladas đá cửa ra chỉ nhìn thấy bàn tay trắng noãn thon dài của nữ người mới biến mất ở lỗ hổng lớn. Nước bắt đầu tràn vào khoang thuyền, Aladas nhanh chóng kéo Cao Hồng Lượng, nhảy lên cái rồi vào bờ, : "Nữ nhân kia rơi xuống sông rồi." Liam* lập tức tiếp lời: "Đội trưởng, tôi xuống vớt ta lên." * nhớ tên này là gì nữa, ai nhớ bảo mình. Shiva Gandina gật đầu, Liam lập tức nhảy xuống nước. cho rằng, động chút tay chân vào nữ nhân kia, vậy điểm của nàng chính là của mình. (Cái tên lòng tham đáy, trong nguyên tác mi chết vì tham lam, như vậy cũng coi như trăm sông đổ về biển.) "Tuyết Nại, tình huống như thế nào?" Shiva Gandina nhíu mày. "Nữ nhân kia hình như bị dây mỏ neo cột vào chân, mỏ neo rơi khỏi ngăn tủ đập vào đáy thuyền nên bị tha xuống nước." Tuyết Nại trả lời, truyền hình ảnh cho Liam. Cổ Tiểu Ngốc vì bị mỏ neo tha xuống nên chìm rất nhanh, chỉ khoảng nửa khắc rơi xuống độ sâu 100 mét. "Oành" tiếng, thuyền hàng nổ mạnh, mọi người bờ liền phát hoảng, tầm mắt bị ánh lửa chói lọi kia hấp dẫn. Vào lúc này, Cổ Tiểu Ngốc bấm nút, bom giấu người Cao Hồng Lượng nổ mạnh trong nháy mắt, Shiva Gandina kéo Tuyết Nại lại, che chắn cho nàng rồi nhanh chóng nhảy ra, Tuyết Nại bị thương rất ít; Aladas nhanh chóng tránh né, bị thương , Mana Vias vì bất ngờ nên kịp mở phòng hộ, bị nổ chết. "Trung Châu đội. . . Ta nhất định phải toàn diệt các ngươi." (cảm thấy những lời này làm cho người ta suy nghĩ miên man. . .) đây là lần thứ hai bị Trung Châu đội tạc bom, Shiva Gandina thể nén giận, bị thương nặng. có ai ý thức được, Liam vừa mới xuống nước bị sóng từ tàu hàng đánh vào, tuy rằng ra sức né tránh nhưng bị miếng gỗ bắn vào lưng, vết thương có thể nhìn thấy cả xương. Nếu ở bờ có lẽ đây phải vết thương trí mệnh, nhưng ở trong nước cho dù chỉ cần là vết thương nho , nếu bị đổ máu có thể mất mạng. Huống chi thuyền đắm có đầy máu trở thành mồi dụ tốt nhất. Sông Nile tuy rằng có cá piranha nhưng có cá pecca và cá sấu ăn thịt người. Liam bị nổ trọng thương ra sức đấu tranh trong mấy phút đồng hồ, rốt cuộc bị lũ cá chen chúc mà tới nuốt vào bụng. Mà lúc này Cổ Tiểu Ngốc mang theo bình oxy chìm xuống đáy sông. Liên tục bị trừ điểm hai lần làm Shiva Gandina tức giận sắp phát điên. "Tuyết Nại, tìm cho ta, ả đáng chết kia trốn ở đâu?" "Ngay tại đáy sông." Lời của Tuyết Nại cũng mang theo tức giận. Shiva Gandina tức giận thả ra rắn hổ mang hai đầu, rắn hổ mang lắc đuôi, dần dần tiến vào nước sông màu đỏ. . . Mà Cổ Tiểu Ngốc hề biết gì vênh váo phiêu lưu dưới sông, tính toán thu hoạch của mình, tuy rằng Cao Hồng Lượng bị chết trừ mất 2000 điểm nhưng Liam và Mana Vias đủ để bù lại tiếc nuối nho này rồi. (Lòng đỏ trứng: An giấc , đứa , bát kỳ đại xà [1] thượng cổ tới đây, vật hi sinh quả là có tiền đồ. . . [1] Loại rắn tám đầu tám đuôi theo truyền thuyết. Tiểu Ngốc: Đừng mà, ta khó khăn lắm mới xuyên thành nữ nhân, ít nhất để người quen trông thấy hình tượng của ta trước khi chết . Lòng đỏ trứng: Trừ phi ta mở bàn tay vàng, nếu mi sống sót thế nào? Tiểu Ngốc: Chủ thần người ta còn tuyên bố nhiệm vụ hẳn phải chết, sao mi có thể làm vậy, mi là mẹ ruột của ta a! Lòng đỏ trứng: Nể tình mi bảo ta là mẹ ruột, được rồi, cho mi sống lâu lát.) Cổ Tiểu Ngốc thấy bầy cá đầu chạy tứ tán, xong, nhất định là có quái vật khủng bố đến đây! Chẳng lẽ tên hoàng thượng đáng chết kia thả ra bò sát nhà . (T_T) nên làm vậy, ta chưa từng nghe rắn hổ mang biết bơi a! ( phải là rắn hổ mang, mà là bát kỳ đại xạ khoác da rắn hổ mang.) có nhiều thời gian cho than vãn, Cổ Tiểu Ngốc nhanh chóng nghĩ đối sách. Độc xà bình thường dùng các rãnh sâu giữa mũi và mắt để cảm nhận nhiệt độ con mồi, dùng lưỡi chẻ để cảm nhận mùi. Nếu ta vùi mình vào trong đất, liệu có tránh được kiếp hay ? , được, thứ nhất là đủ thời gian, thứ hai là bát kỳ đại xà bị Shiva Gandina khống chế, rắn có thể bị lừa nhưng người . Xem ra, chỉ có thể chiến trận. Cổ Tiểu Ngốc định lấy chữ kí của Sở Hiên ra để hôn tạm biệt nhưng nỡ, đành thở dài, "Phạm pháp có ngày bị trừng trị." Cổ Tiểu Ngốc mặc đồ lặn, mặc vào áo chống đạn, cầm súng APS5.66mm dưới nước, cầm giáo thép dài, hít sâu hơi, đợi bát kỳ đại xà tiến đến. "Come on, baby, phải mày chết là tao chết ~ ~ψ(╰_╯)σ~"
Edit: Sulli Chương 13: Vào The Mummy, xuyên thành Tần Chuế Ngọc (5) Gần, gần, ngày càng gần, bóng ma khổng lồ đập vào mặt, tay Cổ Tiểu ngốc run run. . . Tỉ lệ sinh tồn, quả là. . . quá xa vời. . . Nửa quỳ xuống đất, tay phải cầm giáo, tay trái cầm súng, nhắm, bắn. . . Viên đạn bay khỏi nòng súng. . . trúng. . . ||(▔□▔"), tay Cổ Tiểu Ngốc rất đau, lực nổ súng mạnh. Súng APS5.66 mm dưới nước là súng nòng xoắn, theo hành trình tự động của pít tông, đầu chốt khóa lại, lẫy chọn chế độ bắn được kích hoạt. Cung đạn làm bằng plastic bắn được 26 phát, báng súng vào vị trí nhắm, bắn ra liên tục, có khóa bảo hiểm. Khi bắn phóng ra đạn thép MPS 5.66 mm. (cảm tạ bách khoa) Tầm bắn: bờ - 100 mét. Dưới nước 5 mét - 30 mét. Dưới nước 20 mét - 20 mét. Dưới nước 40 mét - 11 mét. Về phần tầm bắn ở vị trí của Cổ Tiểu Ngốc lúc này. . . Chỉ có thể , đó là con số làm người ta rơi lệ. Tiếp tục bắn, may mà bát kỳ đại xà có thể tích khổng lồ, bắn bừa cũng có thể trúng, đáng tiếc là dù bắn trúng cũng phá được phòng ngự của nó. Nhưng ràng bát kỳ đại xà kiên nhẫn để viên đạn gãi ngứa cho nó, nó há mồm, bắn ra tia chớp. 'A a, nước dẫn điện a, chết ta rồi. . .’⊙﹏⊙∥ Cổ Tiểu Ngốc khóc ra nước mắt. 'A, vậy mà có việc gì. . . ra đồ lặn của ta cách điện!' ’( ̄ 口  ̄)! ! Còn để Cổ Tiểu Ngốc sống sót sau tai nạn thở cái, bóng ma tử vong lớn hơn phủ lên, Cổ Tiểu Ngốc vào trong phạm vi đại xà duỗi đầu ra là có thể cắn được. 'Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?' Cổ Tiểu Ngốc ngừng tự hỏi. 'Vũ khí gây thương tích lớn, xem ra chỉ có thể ngừng công kích cùng điểm, hoặc là công kích điểm yếu của nó, điểm yếu của rắn. . . Bảy tấc [1]? (Con rắn lớn như vậy, có khi còn chưa chạy đến chỗ kia bị cắn chết.) Mắt rắn? Được, chỉ có thể đợi lúc nó cúi đầu phóng giáo.' [1] Đập rắn đập bảy tấc làm xương cột sống của nó bị thương thần kinh trung ương và đường lưu thông với các bộ phận khác của thân thể đều bị đứt. Cổ Tiểu Ngốc hạ quyết tâm gập đùi phải, chống chân trái, nâng giáo lên 45 độ, dùng mười hai phần tinh thần, chăm chú quan sát hướng của hai đầu rắn. tới rồi! Nhảy lùi lại, bắn, viên đạn xẹt qua miệng rắn hổ mang. Bắn ngừng, bắn trúng mắt nó nhưng hết đạn, bỗng nhớ tới cây súng vô hạn đạn thân . . . Hai đầu trước sau đánh úp lại, Cổ Tiểu Ngốc nghiêng người, nguy hiểm né được. Lấy băng đạn, còn chưa lắp vào, hai cái đầu đồng thời chuyển hướng, nhanh chóng cắn tới, cho dù nhảy ra hướng nào cũng kịp, vì thế, Cổ Tiểu Ngốc bổ nhào, bò về chỗ bên cạnh. . . Bị bình dưỡng khí đè lên đau. . . O(┬﹏┬)O Cuối cùng cũng lắp được đạn vào. Đại xà vươn cổ, há mồm hút nước, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy mình bị kéo vào trong miệng nó. Rút giáo sau lưng ra, đâm, hu hu, lực đủ mạnh, đâm sâu được, vô dụng. Rút ra, nhắm khe đá, hung hăng cắm vào, ha ~ cố định lại được rồi. tay cầm giáo, xoay người, tay giơ súng nhắm vào cái mồm to như bồn máu kia, bắn! Đại xà khép miệng lại, vung đầu rồi đột ngột cắn đến, viên đạn bắn tới rồi nhanh chóng hao hết, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy cổ tay phải rất đau, có lẽ vì chịu nổi sức giật mà trật khớp, thậm chí có thể gãy xương, là cố ngoài dự đoán! 'Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?' Hai cái đầu cực lớn đánh tới, 'Khoảng cách quá gần, trốn được, nếu bây giờ ta quỳ xuống đất xin tha thứ, nó có tha cho ta hay ? (T_T) , đại trượng phu thà chết đứng cũng sống quỳ!' (Này này, lạc đề rồi!) trốn thoát nhảy vào miệng nó là được, Cổ Tiểu Ngốc rút giáo thép ra, thể để hai cái đầu đồng thời tiến tới, bát kỳ đại xà biến thái kia thích phân thây, tốc độ tại của mình bây giờ chắc chắn kịp. Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Cổ Tiểu Ngốc đâm vào bình dưỡng khí sau lưng mình cái, bọt khí trào ra tạo thành máy gia tốc loại tốt, Cổ Tiểu Ngốc phối hợp bật nhảy, giống như tên rời cung, trong nháy mắt nhảy vào cái mồm to của rắn hổ mang, ra sức cắm giáo xuống dưới, 'Báo thù, thích.' chống miệng rắn, lại giẫm, tiến vào yết hầu của nó. 'Sớm biết rằng thế nào cũng phải vào, lúc trước nó định hút ta vào, ta giãy dụa làm gì a?' Vừa trình diễn màn sinh tử nhàm trán vô nghĩa, Cổ Tiểu Ngốc phỉ nhổ. Dịch tiêu hóa của con rắn này khủng bố, có khi mình chỉ có thể chống đỡ trong vòng giờ, thể dùng súng, bằng tay trái cũng hỏng. Ha ha, ta cần súng, ta dùng bom! Cổ Tiểu Ngốc lấy bom ra, dè dặt cố định ở hàm của đại xà, dùng cái dây dài, đầu lắp chốt vào, đầu cầm trong tay, sau đó sử dụng bọt khí còn lại, nhanh chóng phóng vào bên trong đại xà, vừa vọt vào đường tiêu hóa, đại xà giãy dụa, chốt bị rút ra. Theo lý thuyết, Cổ Tiểu Ngốc hẳn là ở trong khoảng cách an toàn, đáng tiếc, Cổ Tiểu Ngốc xem việc. . . Bình dưỡng khí tới gần nguồn nhiệt cực nóng nổ mạnh, "Oành" Cổ Tiểu ngốc giống như mảnh của bình dưỡng khí, bắn nhanh vào đường tiêu hóa của bát kỳ đại xà. Cả lưng máu thịt mơ hồ, thế còn tản ra mùi thịt nướng, nếu phải trước đó cởi mấy bình dưỡng khí ra, Cổ Tiểu Ngốc chết ngay lập tức. (╮(╯◇╰)╭, cho nên , kết cục của việc học dốt vật lý là thảm thiết, cụ thể tham khảo trạng của Cổ Tiểu Ngốc.) Đại xà giãy dụa kịch liệt, Cổ Tiểu Ngốc trong con đường tiêu hóa xóc nảy phập phồng, va đập linh tinh, dịch tiêu hóa có thể so với axit sunfuric rửa sạch lưng của . Đau quá. . . Giống như xé từng miếng da xuống; choáng váng. . . Giống như bị ném vào trục lăn máy giặt; đau. . . Giống như bẻ gãy xương cốt toàn thân. Cổ Tiểu Ngốc hận thể ngất ngay lập tức, nhưng thể hôn mê, nếu nhất định phải chết. Cổ Tiểu Ngốc cố gắng tỉnh táo, gian nan đổi bộ đồ lặn khác. lấy ra thanh kiếm, dùng băng vải quấn vào tay phải lẫn tay trái. Dùng dịch tiêu hóa tắm rửa cho ta, cũng đùng trách ta dùng chút chất lỏng để trung hòa. Hai tay vung mạnh, thân thể rắn bị mở ra, máu tươi tuôn ra, chất lỏng đỏ tươi vây quanh Cổ Tiểu ngốc. Cổ Tiểu ngốc vừa mổ bụng giải phẫu cho bát kỳ đại xà, vừa thẳng tiến về bên trong nó. Đại xà vẫn còn cái đầu, phải tiến vào trong cái đầu khác để nó chết hoàn toàn, bằng chờ nó đến được chỗ xú hòa thượng chết chính là mình. Cuối cùng cũng đến chỗ giao hai đầu, Cổ Tiểu Ngốc cảm thấy hai tay bủn rủn chịu được, dường như thể động đậy, kiếm cũng bị ăn mòn thành gậy sắt rồi. Dịch tiêu hóa lúc trước dính vào thân thể ăn mòn đồ lặn, biết bình dưỡng khí khi nào bị ăn mòn. Tình thế vô cùng gay go. . . Xem ra kịp đến cái đầu khác được rồi, làm nổ phần giữa của rắn hổ mang, có lẽ nó cũng sống được. Cổ Tiểu Ngốc lấy bom ra, đặt ở chỗ giao nhau, bỏ bình dưỡng khí xuống, nhanh chóng rút lui, "Oanh oanh oanh. . ." Đặt bom cùng chỗ, uy lực kia chỉ đơn giản là 1 + 1 = 2 mà là bay lên gấp nhiều lần. Đối với Cổ Tiểu Ngốc tính toán kĩ càng, hoặc là Cổ Tiểu Ngốc có sức chạy xa, lại bị nổ bay. ( bảo mi phải học giỏi vật lý, sao mi lại nghe? Xem , lại bị nổ bay rồi. ┐(—__—)┌) Cuối cùng bát kỳ đại xà bị xử lý, Cổ Tiểu Ngốc cũng nửa chết nửa sống. Lũ cá hung mãnh bị mùi máu tươi nồng nặc hấp dẫn, ào ào tụ về bên này. Chẳng lẽ kết cục của ta cũng giống như Liam sao? muốn a! Cổ Tiểu Ngốc dùng chút lực lượng cuối cùng, thay bình dưỡng khí, lấy ra cái tủ lạnh lớn rồi nằm vào, đóng cửa cho kĩ rồi hôn mê. Về phần có thể chống đỡ được cho đến khi phim kinh dị kết thúc hay . Liền xem tâm tình của mẹ ruột. Chuyện mà Cổ Tiểu Ngốc biết: 1, Shiva Gandina tức giận bằng mọi giá xuống nước xử lý , nhưng bởi vì bố cục của Sở Hiên, thể đuổi tới chỗ Imhotep để cứu nguy. 2, Sở Hiên tin tức Tiểu Ngốc đưa ra cho Tiêu Hồng Luật, hợp tác với Tiêu Hồng Luật để mượn thế lực của người áo đen. 3, Sở Hiên nổ chết người Mỹ, thực lực của Imhotep giảm xuống, bị tạc thương, Trịnh Xá phẫn nộ bảo Sở Hiên máu lạnh. Triệu bất mãn ngây thơ của Trịnh Xá, rời cùng Sở Hiên, tìm được phục sinh chân kinh. 4, Zero bởi vì bị Tần Chuế Ngọc và Cao Hồng Lượng trong nguyên tác làm ảnh hưởng, thuận lợi đánh chết tên Than Đen (kẻ dùng đao cong) và Tuyết Nại (tinh thần lực của Ấn Châu đội), vẫn chưa chết. 5, Trịnh Xá giết chết tiểu hòa thượng, bị trọng thương. Tiêu Hồng Luật hòa giải với bác sĩ tóc vàng Aladas. 6, Imhotep bị Sở Hiên mai táng. 7, Chiến đấu kết thúc, Ấn Châu đội chỉ có bác sĩ tóc vàng Aladas còn sống. Sở Hiên thu hoạch lớn.
Phần 2: Gian tình lúc lúc Edit: Sulli Chương 14: Chủ thần gian, vẫn chưa chết (1) Trịnh Xá kia là gì, là cửu tử nhất sinh còn ta là thập tử vô sinh. . . Còn sống, dễ dàng a! Sống sót qua thế giới "Vô hạn khủng bố", dễ dàng a! Trong tay mẹ kế* mà vẫn sống, dễ dàng ~~~ *Mẹ kế ở đây ý chỉ bà tác giả nhé. —— Cổ Tiểu Ngốc "Hu hu hu, còn sống, ta vẫn còn sống. . ." ○(┬﹏┬)○ Cổ Tiểu Ngốc lệ nóng doanh tròng, vừa khóc vừa cười cảm thán mình mạng lớn. Cảm thụ được cảm giác ấm áp của cột sáng, vạn ngữ ngàn ngôn của Cổ Tiểu Ngốc cũng hợp thành lời —— Còn sống tốt, còn sống trở thành nữ tốt, còn sống trở thành đại mỹ nữ càng tốt hơn! Vật hi sinh vạn năm như ta cuối cùng được chuyển chức! ! ! Trứng gà huynh, cuối cùng ta cũng gặp lại ngài, cuối cùng được tắm rửa bằng ánh sáng chói chang của ngài, ngài biết ta nhớ ngài đến mức nào ? Chính là ngày nhớ, đêm mong. . . Trăng trong rọi xuống lầu, chàng bụi đường lớn, thiếp bùn đục đáy hồ, chìm nổi sao khác biệt, khi nào hết chia phôi?*(đến từ Tào Thực) *Người dịch: Điệp Luyến Hoa. Tự quân chi xuất hĩ, minh kính ám bất trị. Tư quân như lưu thủy, hà hữu cùng dĩ . [1] (đến từ bài "Thất tư") [1] về người phụ nữ nhớ nhung trượng phu xa chưa về. Tương tư mới biết tương tư khổ. Tương tư, ôi tương tư! Tương tư dằng dặc, ôi vô tận! (đến từ bài "Trường tương tư”) Quang cầu của chủ thần gian đột nhiên run lẩy bẩy, Cổ Tiểu Ngốc ngậm miệng nữa. Mọi người chữa trị bị giọng đột ngột xuất kia hấp dẫn, nhìn về phía phát ra tiếng , đó là mặc đồ lặn, bộ dáng chật vật vô cùng, phần lưng gồ ghề, đầy mảnh thịt vụn lẫn với máu. đầu vẫn đội mũ lặn, nhìn thấy biểu cảm, nhưng có lẽ là hai mắt đẫm lệ mông lung. (Cổ Tiểu Ngốc cất kiếm , bằng nếu va chạm, có khả năng tự chém vào người.) Trịnh Xá: A! Là minh tinh điện ảnh được ta cứu, lại bị ta cho bạt tai. Tiêu Hồng Luật: Ồ! Là nữ nhân ngu xuẩn bị ta thả ra làm mồi. Chiêm Lam: Hừ! Là hồ ly tinh trừ bỏ khuôn mặt ra được gì. Sở Hiên? Mi hi vọng Sở Hiên có phản ứng gì, trừ điểm nghĩa là còn sống, có gì mà chú ý. Cổ Tiểu Ngốc thấy có người còn chưa chữa trị xong liền xem thu hoạch của mình —— 18000 điểm thưởng, 2 chi tiết cấp C, 1 chi tiết cấp D. (Giải thích về điểm thưởng của Cổ Tiểu Ngốc: Trung Châu đội có mười người gồm Trịnh Xá, Sở Hiên, Triệu , Chiêm Lam, Trương Kiệt, Tiêu Hồng Luật, Trương Hằng, Zero, Tề Đằng Nhất, Tần Chế Ngọc còn sống; chết mết hai người, trừ hai điểm; Ấn Châu đội ngoại trừ bác sĩ lang sói Aladas ai còn sống, trừ mười điểm; mỗi người Trung Châu đội được thưởng 16000 điểm, cộng thêm hoàn thành nhiệm vụ được 1000 điểm thưởng và 1 chi tiết cấp D, tổng cộng là 17000 điểm và 1 chi tiết cấp D, toàn đội đều đạt được. Sau đó là giết chết Mana Vias có kĩ năng phòng hộ và Liam công kích viễn trình được 2 chi tiết cấp C, 4000 điểm, trừ 2000 điểm vì giết chết đội viên Cao Hồng Lượng, còn 2000 điểm. Tổng cộng được 18000 điểm, 2 chi tiết cấp C, 1 chi tiết cấp D.) Oa ha ha ~\(≧▽≦)/~, phát tài rồi, phát tài rồi! Cổ Tiểu Ngốc bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh dũng khi mình trở thành thành viên chính thức của Trung Châu đội, làm tùy tùng theo Sở Hiên, chỉ đâu đánh đó. . . Lần này, ta có thể chân chính đứng bên cạnh bọn họ rồi! Lần này nhất định phải cùng bọn họ chiến đấu đến cuối cùng! thích của Cổ Tiểu Ngốc với "Vô hạn khủng bố" chính là loại thích đơn thuần, thích những giả định của nó, thích tình tiết trong từng chương, thích những nhân vật sinh động mà nó sáng tạo. thích Sở Hiên trí tuệ lạnh lùng, cũng thích nhiệt huyết nghĩa khí của Trịnh Xá; thích Vương Hiệp vô tư ái quốc, cũng thích Trình Khiếu chanh chua thận trọng; thích Triệu kiên cường lạnh nhạt, cũng thích Chiêm Lam thông minh thâm tình. Tất nhiên, nhất vẫn là Sở Hiên đại nhân, người đa mưu túc trí nhưng lại đơn và thuần túy như đứa trẻ. đứng bên cạnh bọn họ phải vì muốn xem diễn, cũng phải để vào hậu cung, chính là muốn cùng đổ máu cùng rơi lệ với những người mình khâm phục, sóng vai chiến đấu đến cuối cùng để bù lại tiếc nuối khi đọc truyện, làm mỗi nhân vật thích đều hạnh phúc. Tuy rằng nguyện vọng như vậy nghe qua có vẻ tự lượng sức nhưng đó chính là hi vọng, cũng là nỗ lực của Cổ Tiểu Ngốc. . . Cổ Tiểu Ngốc: Lần này ta sống sót đến cuối cùng phải ? ★o★ Lòng đỏ trứng: Chắc vậy. . . Có thể. . . Có hi vọng. . . →_→||| Cổ Tiểu Ngốc: Vậy tại sao mi lại quay đầu sang chỗ khác? //(ㄒoㄒ)// ~ ┴ ┴ Tất cả mọi người chữa trị xong, Trương Kiệt lập tức ôm mỹ nữ cổ điển về phòng, Trịnh Xá thở dài, tiếp theo quay đầu nhìn những người còn lại, cười : "Vậy mọi người nghỉ ngơi trước , Tiêu Hồng Luật, Trương Hằng, Tề Đằng Nhất, Tần Chuế Ngọc mỗi người phòng; mọi người chỉ cầm nắm tay cầm cửa rồi tưởng tượng những gì mình muốn, phòng biến thành như vậy; đồng thời 'chủ thần' có thể cho mỗi người chế tạo miễn phí sinh mệnh, có thể là nam có thể là nữ, tuổi, dung mạo đều có thể tự chọn nhưng mọi người phải chú ý, sinh mệnh này có thể chế tạo với những chỉ số gấp đôi người bình thường, tức là độ phản ứng thần kinh, độ mạnh của cơ bắp,... Cho nên mọi người hoàn toàn có thể chế tạo bảo tiêu. . . cơ bản chính là như vậy, điểm thưởng đừng dùng loạn, mọi người muốn cường hóa cái gì ngày mai chúng ta cùng thảo luận, tại hãy về phòng nghỉ ngơi." Cổ Tiểu Ngốc lập tức vọt vào phòng bên cạnh phòng của Sở Hiên, cả người nhớp nháp khó chịu muốn chết. Hai giờ sau, Cổ Tiểu Ngốc ngân nga ra; xin thông cảm cho ấy, ấy làm phụ nữ lâu, vì vậy mà quần áo rất có vị nữ nhân. . . Đó là cái váy như váy múa Ấn Độ, lụa hồng vòng qua chiếc cổ thon dài, che phần mịn màng phía trước rồi thắt thành chiếc nơ bướm phía sau. Phần thân ngoại trừ chút hồng hồng kia có tí vải nào, làm lộ ra eo và đôi tay dài trắng nõn. Phía bên trái, chiếc nơ hình hoa sen thắt vào cánh tay, nơ chưa thắt hết, tạo thành sợi dây dài rủ xuống cánh tay, tăng thêm vẻ linh động. Tay còn lại đeo dây xích phong cách cổ xưa, khảm hồng thạch và chuông , khi di chuyển kêu đinh . Phía dưới là chiếc váy dài chấm đất, ngoại trừ bao lụa quấn quanh bộ phận mấu chốt còn lại đều là sợi gần như trong suốt. Lụa mỏng thêu bông hoa màu bạc, tua váy màu hồng chen nhau vừa dài vừa , giống như phất phới theo gió; đôi chân thon dài trắng noãn như như càng thêm mị. Cổ chân đeo đủ loại vòng ngọc, khảm thạch ; ánh sáng lưu chuyển theo từng bước . Giày cao gót bảy tấc, lộ ra chân hồng hào, càng tăng thêm vẻ gợi cảm. Tóc được búi lên bằng cây trâm khắc mẫu đơn và phượng hoàng, lộ ra ánh sáng rạng rỡ. Quả là báu vật thiên kiều bá mị. . . Chỉ tiếc, biểu cảm và ánh mắt kia bán đứng , mày hơi nhíu, hàm răng cắn chặt, ánh mắt ướt át nơm nớp lo sợ. . . Cổ Tiểu Ngốc bởi vì gót giày rất cao nên cố giữ cân bằng. (Lòng đỏ trứng: ( ⊙ o ⊙ )! Cổ Tiểu Ngốc, mi định sắc dụ Sở Hiên sao? Cổ Tiểu Ngốc đỏ mặt vò đầu: o(≧-≦)o~ Mi cảm thấy ta có hi vọng sao? Mi xem, ta chọn màu đỏ mà Sở Hiên thích nhất này! Lòng đỏ trứng: (~ o ~) Lộ mạn mạn kỳ tu viễn hề, nhữ tương thượng hạ nhi mê lộ. [2] [2] Con đường chân lý tuy xa xăm nhưng ta kiên trì, bền bỉ. Cổ Tiểu Ngốc cúi đầu vò góc váy: (*^﹏^*) Thực ra phải là mặc riêng cho Sở Hiên xem, vất vả lắm mới xuyên thành nữ nhân, muốn trang điểm đẹp chút. Ta chỉ nghĩ đến thẩm mỹ của Sở Hiên chút thôi, đấy, chỉ chút thôi. . . Biểu cảm của lòng đỏ trứng: ┐(—__—)┌ cần giải thích, ta hiểu , chúng ta đều hiểu . . .) Lúc này, Sở Hiên và Tiêu Hồng Luật thân thiết trao đổi với chủ thần quảng trường. Cổ Tiểu Ngốc như bước băng mỏng qua (sợ cẩn thận ngã), vỗ vỗ vai Sở Hiên, Sở Hiên quay đầu, mặt biểu cảm. "Sở Hiên, giờ sau, đến phòng tôi ăn cơm !" Cổ Tiểu Ngốc mong đợi nhìn . " biết." Sở Hiên gật đầu, trong nháy mắt cảm thấy đằng sau người Cổ Tiểu Ngốc có cái đuôi đong đưa, ảo giác. . . Hoặc là năng lực đặc thù. . . Cổ Tiểu Ngốc đung đưa dưới quang cầu, ra vẻ phong tình vạn chủng về phòng. phát rằng, Tiêu Hồng Luật đằng sau nhìn rồi lại nhìn Sở Hiên, mắt trái viết bát quái, mắt phải viết gian tình. cũng phát , Sở Hiên đăm chiêu nhìn bóng lưng , mắt trái viết thần kỳ, mắt phải viết nghiên cứu.