1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CHU SA - Kiều Tây (Update chương 23)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      chuong 26:
      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Chu Sa trở về thấy nam sinh kia vẫn còn duy trì tư thế vừa rồi, hơn nữa từ lúc đến gần vẫn luôn nhìn .

      Đây có lẽ là chàng trai trẻ mới tuổi đôi mươi, hình như còn là con lai, tóc có màu vàng ánh lạnh, ngọn tóc hơi cong, mặc chiếc áo khoác bape, khóa kéo chỉ kéo phân nửa, nhìn qua như kiểu sáng sớm phải vội vã lên máy bay nên vẫn còn ngái ngủ.

      Ánh mắt chàng trai vẫn luôn tập trung mặt , làm cho người ta có cách nào xem , Chu Sa trở về chỗ ngồi: "Làm sao vậy?" giọng hỏi .

      Chàng trai dường như lấy lại tinh thần: "Xin lỗi, rất giống người bạn của tôi."

      "Phải ?" Tuy rằng là câu hỏi, nhưng giọng điệu của Chu Sa có chút nghi vấn nào.

      Chu Sa cười cái, ngồi xuống mở ipad ra, tiếp tục nhìn phía đối diện, nhưng có thể cảm nhận được hình như đối phương còn chút chút đánh giá .

      Cố Đình Trạch chụp trộm tấm ảnh, quả rất giống, bất quá cũng có thể tìm ra vài điểm khác biệt, khí chất của và Chu Nguyệt cũng giống nhau.

      Cố Đình Trạch vuốt vuốt di động, có xúc động muốn gửi tấm ảnh này cho Châu Dục Thời, nhưng kiềm chế lại.

      Thứ này có lẽ làm Châu Dục Thời càng thêm đau khổ--- mặc dù chưa bao giờ nhìn ra được cảm xúc gì gương mặt núi băng của Châu Dục Thời.

      Đợi cũng bao lâu có thể lên máy bay, trong khoang hạng nhất của chuyến bay ngắn cũng phân chia chỗ ngồi riêng biệt, Chu Sa phát mình và chàng trai đối diện lại ngồi ở cạnh nhau.

      Cũng là tình cờ, vì thế chàng trai kia bèn tự giới thiệu chút: "Xin chào, tôi là Cố Đình Trạch."

      "Xin chào, Tạ Chu Sa."

      "Tạ tiểu thư phải người Châu Thành?"

      "Kêu tôi là Chu Sa được rồi, tôi là người Xương Thành, đến Châu Thành công tác." Chu Sa thấy trong tay Cố Đình Trạch còn chưa kịp cất cuốn hộ chiếu màu xanh dương, "Cậu đến châu thành chơi à?"

      "Nguyên quán của tôi là Châu Thành." Nghe được hai chữ Chu Sa, Cố Đình Trạch hơi kinh ngạc, tên cũng giống. "Về thăm người thân."

      Chu Sa gật gật đầu, khoảng cách gần nhìn thấy con ngươi của Cố Đình Trạch có màu khói, cũng phải bản địa, nhưng khẩu rất chuẩn, giống như kiểu ABC* bình thường.

      (*): Nguyễn văn chỗ này là "不像是一般的 ABC", nên ta nghĩ chắc ý tác giả là chỉ mấy người Hoa Kiều chỉ biết tiếng , rành tiếng Trung, mỗi lần cứ phải từng từ ấy.

      Cố Đình Trạch ra câu thăm người thân cách hời hợt, nhưng thực tế, chuyến này đột xuất này có chút giống việc chạy thoát thân.

      Cố Đình Trạch xuất thân từ Đại Quyển Bang ở New York, sau khi ông cố Ngô Sinh Kế từng giữ địa vị bố già qua đời, ông ngoại là Ngô Hải Vinh tiếp nhận vị trí người đứng đầu của Đại Quyển Bang Bắc Mĩ.

      Nhưng mà tình hình hai năm nay có chút bất ổn.

      Tuổi tác Ngô Hải Vinh cao, cũng nên cân nhắc chuyện chọn người nối nghiệp, nhưng ông ấy có con trai, chỉ có hai người con , con lớn Ngô Anna gả vào Tống gia, Tống Khải Thành chỉ biết kinh doanh chưa từng tham dự vào vụ của Đại Uyển Bang, con út, chính là mẹ của Cố Đình Trạch - Ngô An Quỳnh gả cho thuộc hạ thân tín nhất lúc đó của Ngô Hải Vinh – Cố Uy, sinh ra hai đứa con trai, Cố Đình Trạch là con trai út.

      Mà từ đấy, Cố Uy vẫn luôn được xem là người nối nghiệp của Ngô Hải Vinh, nhưng giờ khi Ngô Hải Vinh tuổi già, nhị đương gia của Đại Quyển Bang lại kiềm chế được nữa.

      Đại Quyển Bang liên tục tẩy trắng, nếu gọi là hắc bang, chi bằng gọi là tập đoàn lớn có bối cảnh đen tối, lợi ích khổng lồ như nay có cách nào khiến người ta ngồi yên được, Cố Uy lại chỉ là con rể của Ngô Hải Vinh.

      Ai cũng muốn đến tranh đoạt phen.

      Cố Đình Trạch cũng tham dự vào vụ cụ thể của Đại Quyển Bang, nhưng ràng trai đều trở thành mục tiêu cho người khác, sau lần ám sát thành, Ngô An Quỳnh giao cho Cố Đình Trạch nhiệm vụ rời khỏi nước Mỹ, đến Châu Thành tìm bác Ba của .

      Cố Đình Trạch vội vàng trốn nhưng vẫn tranh thủ cơ hội để dạo chơi, trước tiên chọn bay đến Xương Thành, ở lại Xương Thành mấy ngày mới bay đến Châu Thành.

      Cố Đình Trạch là con trai út, có gánh nặng kế thừa gia nghiệp như hai , Ngô gia cũng tạo cho áp lực gì, tuy rằng xuất thân phức tạp, ngoài ý muốn lại có chút ngây ngô.

      Chu Sa trò chuyện câu được câu mất với Cố Đình Trạch, kỳ Cố Đình Trạch chỉ hơn tuổi, nhưng Chu Sa luôn cảm thấy tâm hồn mình già hơn mấy người trẻ tuổi khác, chuyện phiếm với Cố Đình Trạch lại thoải mái đến bất ngờ, chàng trai này vừa nhìn là biết kiểu sống trong nhung lụa, cuộc sống có áp lực gì quá lớn, cùng loại người với , nhưng cùng loại người đơn thuần như ánh mặt trời này chuyện dù sao cũng vui vẻ.

      dông dài oán trách , cái tên Khang Kiều kia là con nhà thế giao, vẫn luôn thích ấy, nhưng ấy lại thích tiểu thiếu gia của nhà khác, coi là lốp xe dự phòng, miêu tả cam lòng cỡ nào, tức giận cỡ nào, rồi còn chuyện vừa mới cúp ngang điện Khang Kiều sảng khoái.

      Tóm lại đây là chàng trai rất dễ thương.

      Lâu lắm rồi Chu Sa cùng với người hề có mục đích gì như thế này, tùy ý mà tám chuyện, loại cảm giác này khiến Chu Sa khá là vui sướng.

      Thời gian bay dường như cũng trở nên ngắn hơn, uống xong ba ly champagne hạ cánh.

      Nghiêm tổng Châu Thành chờ ở lối ra, Cố Đình Trạch muốn lấy hành lý, Chu Sa liền vẫy tay tạm biệt với Cố Đình Trạch rồi ra cửa.

      Cố Đình Trạch lấy hành lý xong, quay đầu lại mới phát còn chưa lưu lại cách liên lạc với Chu Sa, hình như có hơi tiếc nuối.

      Nghiêm tổng là người gốc Châu Thành cũng rất tốt bụng, hề đưa ra bất kỳ nghi vấn nào về việc Chu Sa tới đưa văn kiện, rất khách sao đưa Chu Sa về công ty chi nhánh ngồi, nghe đây là lần đầu tiên Chu Sa tới châu thành, liền đề nghị buổi chiều tìm người dẫn Chu Sa dạo vòng.

      Chu Sa từ chối khéo ý tốt của Nghiêm tổng, đối phương cũng có ý ép buộc , chỉ bảo vẫn phải mời cơm trưa, chuyện này có cách nào từ chối, Nghiêm tổng với vài vị phó tổng khác mời Chu Sa đến nhà hàng gần đó, vừa vào cửa đụng phải Cố Đình Trạch hơn giờ trước hẹn gặp lại nhưng vẫn cho rằng ra gặp lại.

      theo ông lão lên lầu, ông lão kia mặc đồ kiểu nhà Đường, khí thế vô cùng, phía sau còn có mấy người vệ sĩ mặc đồ tây mang giày da theo.

      Bộ đồ này hình như thấy ở phim.

      Cố Đình Trạch nhìn thấy Chu Sa lộ vẻ ngạc nhiên, nhưng chỉ kịp gật đầu chào liền theo ông lão vào phòng riêng lầu hai.

      Trong lúc ăn cơm, Nghiêm tổng lại nhắc đến ông lão kia: "Chắc Tạ tiểu thư cũng biết, vị vừa rồi mới gặp tên là Hoà Thắng." Nghiêm tổng dùng tay ra dấu, ý bảo là thủ lĩnh giang hồ.

      Chu Sa cũng có nghe qua về Hoà Thắng, xem ra bối cảnh của Cố Đình Trạch phức tạp hơn những gì thấy rất nhiều.

      Nhưng cuối cùng chỉ là bèo nước gặp nhau.

      nghĩ tới, trong ngày, còn có thể gặp Cố Đình Trạch lần thứ ba.

      Màn đêm buông xuống, Chu Sa thay quần áo lên tầng thượng của khách sạn.

      Rất nhiều tầng thượng ở Châu Thành đều cho thuê để làm nhà hàng quán bar, đúng lúc khách sạn này có quán bar cũng tệ tầng thượng.

      Khi Chu Sa cầm ly Whisky dựa vào hàng rào chắn của tầng thượng, từ nhìn xuống cảnh đêm của vùng vịnh, Cố Đình Trạch lặng lẽ tiếng động mà xuất bên cạnh .

      Chu Sa khôi phục lại tinh thần cũng nhịn được tươi cười xán lạn, nay Châu Thành hơn bảy triệu người, nhiều lần gặp gỡ ở tần số cao như vậy là hiếm thấy.

      "Tình cờ gặp lại đúng là tuyệt vời." Cố Đình Trạch cũng nở nụ cười.

      Chẳng qua nhàm chán nên muốn lên đây uống ly, ngờ còn có thể gặp lại Chu Sa, loại duyên phận này khiến kinh ngạc. Hôm nay tám chuyện với Chu Sa khiến Cố Đình Trạch rất vui, cách chuyện Chu Sa mang đến loại cảm giác cực kỳ đúng mực, vừa biểu quá nhiệt tình, cũng quá xa cách.

      hoàn toàn biết thân phận của , thẳng thắng của người xa lạ ở giữa tình cảnh đặc thù này làm Cố Đình Trạch cảm thấy được thả lỏng.

      "Tôi ở trong khách sạn này." Chu Sa xoay người dựa lưng vào hàng rào chắn.

      "Tình cờ , tôi cũng ở đây."

      " phải tới thăm người thân à? Sao ở nhà người thân?" Chu Sa nhớ đến ông lão kia.

      "Ờ... tiện lắm, cũng biết ở nhà người khác cũng làm phiền người ta thêm, còn bằng tự mình kiếm chỗ ở." Cố Đình Trạch nhún nhún vai, lộ ra chút vô lại của tuổi trẻ.

      "Nào, kính duyên phận." Chu Sa hơi nghiêng cái ly chút.

      "Kính duyên phận." Cố Đình Trạch chạm vào ly Chu Sa.

      " công tác thế nào rồi?" Cố Đình Trạch cũng dựa vào hàng rào chắn, đứng bên cạnh Chu Sa.

      "Xong rồi." Giọng điệu Chu Sa có chút nhõm.

      "Vậy sau đó có kế hoạch gì chưa?"

      " bộ loanh quanh thôi, lần đầu tới Châu Thành mà."

      "Tôi dẫn dạo nhé!" Cố Đình Trạch có chút thích thú.

      Kỳ ở chung khoảng thời gian ngắn, liền có thể nhận ra được khác biệt rệt giữa Chu Sa và Chu Nguyệt, các quả giống nhau. Lúc này, Cố Đình Trạch còn mang Chu Sa và Chu Nguyệt đặt chung chỗ mà so sánh nữa, Chu Sa chỉ là người hôm nay tình cờ gặp được ba lần, xinh đẹp.

      Cố Đình Trạch cũng phải thích làm người tốt, chỉ là hơi buồn chán, lần này tới Châu Thành là để lánh nạn, biết phải ngốc bao lâu, ở Châu Thành ngoại trừ bác Ba cũng có bạn bè thân thiết khác, có người khác phái thế này chung cũng hay.

      "... Cậu, phải người Châu Thành a." Chu Sa có hơi buồn cười.

      "Tôi quá quen Châu Thành này rồi, yên tâm, thành vấn đề." Cố Đình Trạch cam đoan.

      Cũng chẳng có cái gì tốt.

      "Vậy cảm ơn cậu nha!"

      Hai người trong cơn gió mùa đông Châu Thành ẩm ướt chạm ly lần nữa, uống cạn rượu trong ly.

      Lời của Mama: Mọi người muốn xem sớm lên fanpage rồi vào group Hậu trạch nha! Nhớ trả lời các câu hỏi mới được vào đó.

    2. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      chương 27
      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Cố Đình Trạch là hướng dẫn viên du lịch tồi, trừ chuyện có hơi lảm nhảm.

      dẫn Chu Sa phải là lộ trình dành cho du khách bình thường mà là đến tất cả các thắng cảnh lớn của Châu Thành lần.

      Chỉ là buổi chiều bỗng bật ra khúc nhạc đệm nho , ra khỏi nhà hàng, xe của bọn họ bị kéo rồi.

      Chu Sa qua xem thử mọt chút, chắc là thời gian đậu xe quá lâu, ra cả hai người đều lắm luật giao thông ở Châu Thành. Cố Đình Trạch nổi cơn tam bành xong lại ỉu xìu, xe này là bác Ba cho mượn, mới ngày đầu tiên có chuyện rồi.

      Chu Sa nhìn Cố Đình Trạch vò mái tóc vàng cách đau khổ: "Được rồi, tìm xe về ."

      Vì thế liền mất hơn nửa ngày ở cục cảnh sát.

      Cũng là trải nghiệm độc đáo.

      Mất cả đống công sức vẫn phải báo cho bác Ba, cuối cùng Cố Đình Trạch cũng lấy xe ra được nhưng mặt mũi lại như đưa đám.

      Làm Chu Sa bỗng muốn xoa đầu của .

      "Buổi tối có muốn chỗ nào hay ?" Cố Đình Trạch ép buộc chính mình trở lại vai trò của hướng dẫn viên du lịch.

      "Nghe "Văn hóa Night Pu*" ở Châu thành rất tuyệt phải ?" Chu Sa nghiêng đầu nhìn Cố Đình Trạch, trong đôi mắt lóe sáng có chút ý vị .

      *Night Pu: Có nghĩa là ra ngoài vào ban đêm nhưng nay được hiểu theo nghĩa bóng là những cuộc chơi thâu đêm. Đây là từ dùng cho người Quảng Đông và Hồng Kông. Ở Hồng Kông, ngày nay nhiều thanh niên nam nữ thích dành cuộc sống ban đêm tại các quán bar, buổi tiệc tùng, câu lạc bộ đêm, v.v. "Pu" được sử dụng để mô tả những người trẻ tuổi ở lại địa điểm hoạt động thâu đêm, (Theo Baidu)

      Cố Đình Trạch vỗ xuống vô lăng: "Quá đúng, tôi biết có mấy bar rất được, , hôm nay con mẹ nó xui xẻo, xả phen nào."

      Đúng là thanh niên, nhắc tới cuộc sống về đêm dường như phủi sạch ủ rũ vừa rồi, trở nên sinh long hoạt hổ hẳn.

      Chu Sa lấy tay chống đầu, gió từ khe cửa xe thổi phất qua lọn tóc của , ý định muốn ai hay bỗng rục rịch trong lòng .

      Xe lái về đến trước cửa khách sạn, thay quần áo, muốn Pu phải nghiêm túc Pu.

      Cố Đình Trạch cũng thay đổi gì nhiều, vẫn kiểu dáng giống mấy tay ăn chơi, nhưng vẫn đẹp trai như cũ, có ngũ quan rất đẹp, bởi vì là con lai nên ngũ quan càng sắc nét hơn, đứng trước chiếc Maserati chờ Chu Sa càng đặc biệt khiến người ta chú ý, cũng thèm kiêng dè liền vứt cho mấy nàng liếc mắt đưa tình với vài nụ hôn gió.

      Chu Sa xuất khiến động tác của Cố Đình Trạch đứng hình trong tích tắc.

      Chu Sa rất ít khi thử trang điểm kiểu này, quyến rũ, lại mang nét phong trần.

      Chiếc váy thấp ngực bó sát người chỉ tới dài tới bắp đùi, lộ ra khe suối trong, hai chân thon dài thẳng tắp như hoàn toàn được phô diễn ra ngoài.

      Chu Sa mang đôi giày CL gót nhọn 10cm bước xuống từng bậc thang.

      "Wow." Cố Đình Trạch tiếc thốt ra tiếng khen ngợi.

      Chu Sa cầm ví cầm tay ngồi vào trong xe: "Vẫn là có hơi lạnh."

      "Lát nữa rất nóng thôi." Cố Đình Trạch đạp chân ga.

      rất nóng.

      Tiếng người huyên náo, sắc màu sặc sỡ.

      Đây là đêm giao thừa.

      Uống xong chai bia thứ ba, Cố Đình Trạch kéo Chu Sa vào sân nhảy, nhìn ra Chu Sa chút lạ lẫm, chắc là thường xuyên đến hộp đêm chơi.

      Nội tâm Cố Đình Trạch có chút đắc ý, thời niên thiếu của mấy thằng con trai ở Manhattan khó tránh khỏi những bữa party đầy bia rượu.

      nắm chặt tay Chu Sa, kéo Chu Sa theo cùng chen vào đám đông.

      Giây tiếp theo, Chu Sa cánh tay vòng lên cổ .

      Cố Đình Trạch nhìn sơ qua rất ngon miệng, phải sao?

      còn trẻ, đáng , độc thân.

      Bọn họ như bèo nước gặp nhau, từ biệt ở Châu Thành gặp lại nữa.

      ... muốn xơi tái .

      Từ đêm qua nhìn thấy , muốn .

      Trong đám người, Chu Sa dán sát vào người Cố Đình Trạch.

      thổi hơi vào tai : "Nhảy thế nào đây, cậu dạy tôi nha..." Hạ giọng xuống chút, mang theo bảy phần mê hoặc, ba phần dục vọng.

      Trong lòng Cố Đình Trạch hiểu .

      cũng ngốc.

      Thời niên thiếu của con trai ở Manhattan, trừ mấy buổi party và bia rượu, còn có tình dục.

      Lỗ tai hơi nóng lên, loại nhiệt độ này dường như muốn lan ra.

      chậm rãi ôm eo Chu Sa, cũng ghé sát vào tai Chu Sa: "Dễ lắm, giống như thế này, lắc lư..."

      Tại sao lại chứ?

      nhìn Chu Sa, dưới ánh đèn lấp lánh giống như tinh, hút hồn, khóe môi hơi nhếch lên như kéo theo vô vàn dụ hoặc.

      Chu Sa biết là ai, cũng biết Chu Sa là ai.

      Chuyện này chỉ đơn thuần là như vậy, cũng trộn lẫn bất kỳ thứ gì.

      có thể tạm thời quên mất đau khổ Khang Kiều mang đến cho , quên tình cảnh giờ của .

      và Chu Sa dính chặt vào nhau, giọng chỉ cho Chu Sa phiêu theo tiết tấu như thế nào, tay từ đùi , vuốt ve đến mông , thẳng cho đến khi bọn họ môi kề môi.

      Lưỡi Chu Sa giống con cá , linh hoạt chui vào trong miệng , tìm kiếm lưỡi , mút lấy nước bọt .

      Hương vị mầm lúa mạch nhàn nhạt lan tỏa, còn mang theo chút vị rượu vang mê say.**

      (**): Chỗ này là do 2 người họ vừa uống bia vừa uống rượu nên mới hương vị lộn xộn thế nha.

      Bọn họ cuốn theo nhạc, cuốn theo đám người lắc lư.

      Ánh đèn bỗng nhiên tắt phụt, khi tiết tấu nhạc biến hóa lại lần nữa sáng lên.

      DJ tìm kiếm trong đám người, sau đó vươn tay về phía Chu Sa.

      Chu Sa mỉm cười, lên sân khấu.

      Hết thảy lạ lẫm, đều là ngụy trang.

      Chu Sa dùng lạ lẫm dụ dỗ , tạm thời che giấu phong tình của , đến dụ dỗ .

      Điệu nhảy của Chu Sa gợi cảm đến nỗi khơi dậy lên dục vọng bất tận bên trong Cố Đình Trạch.

      khúc này quá dài, có vô số ánh mắt đàn ông dính chặt người Chu Sa, đêm nay nhất định xuất trong ảo mộng của những đàn ông này.

      khúc này quá ngắn, muốn nhìn hất tóc, muốn dùng đôi mắt mê hoặc nhìn về phía , lắc eo, toàn bộ cơ thể của .

      Từ thang máy liền gấp đến nỗi chờ được mà bắt đầu hôn môi, thậm chí thèm để ý camera giám sát trong thang máy.

      Mãnh liệt và nhiệt tình.

      Đẩy cửa phòng ra, Cố Đình Trạch đè Chu Sa lên giường, có chút vội vàng.

      Đúng là thanh niên mà... Chu Sa nghĩ, mặc kệ dục vọng của Giang Thâm và Giang Thừa ngẩng cao đến cỡ nào, dường như đều muốn chơi xong khúc dạo đầu.

      Nhưng cũng có chút thích kiểu tình cảm mãnh liệt màng cái gì khác thế này của Cố Đình Trạch.

      Cố Đình Trạch nhịn nổi nữa, đẩy váy Chu Sa lên đến eo, xé rách tất chân, cái cảnh này tưởng tượng rất nhiều lần, thậm chí lúc ở trong xe tay duỗi qua giữa hai chân Chu Sa, chỉ là Chu Sa bắt lấy tay ... lái xe thuê vẫn còn ở đó

      Cố Đình Trạch kéo khóa quần xuống, nằm ở giữa hai chân Chu Sa muốn vào.

      Chu Sa đặt ngón tay lên bờ môi Cố Đình Trạch: "Bao đâu?"

      "Bao đâu bao đâu bao đâu bao đâu?" Cố Đình Trạch lặp lặp lại, vội vàng nhào tới ngăn kéo tủ cạnh giường tìm kiếm.

      Cố Đình Trạch cắn túi dùng tay xé mở, vội vàng đeo vào.

      rất muốn, rất muốn.

      Lúc Cố Đình Trạch rốt cuộc cũng tiến vào trong Chu Sa, hai người cùng phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

      Cố Đình Trạch cảm giác được trận tê dại trong cơ thể, Chu Sa chặt đến nỗi vượt quá sức tưởng tượng của .

      " chặt..." Cố Đình Trạch nỉ non khen ngợi, ôm chặt Chu Sa, eo bắt đầu kịch liệt luật động.

      Tiếng rên rỉ Chu Sa ngừng bật ra khỏi cổ họng, Cố Đình Trạch đâm vào rút ra hề có tiết cấu, nhiều lần đều cắm vào mạnh, hơn nữa tốc độ cực nhanh, nhưng loại này lại mang đến khoái cảm cực kỳ mãnh liệt.

      Chu Sa rên rỉ kích thích Cố Đình Trạch: "Tôi lợi hại ?" đúng là thiếu tinh tế***.

      "Lợi hại..."

      "Lớn hay lớn..."

      "Rất lớn, rất thô, rất dài" Chu Sa phối hợp trả lời vấn đề của .

      "Vậy..." Cố Đình Trạch cắn môi Chu Sa: "Tôi chịch có sướng hay ?..."

      "Sướng..."

      Cố Đình Trạch hết sức hài lòng với câu trả lời cảu Chu Sa.

      tự nhận là thân sĩ, muốn quan tâm cảm thụ của Chu Sa, thâm nhập muốn dò tìm hoa tâm của Chu Sa, nghiền nát, nhưng mà hoa tâm Chu Sa lại giống như cái miệng mút mạnh lên côn thịt của cái.

      " được Chu Sa... Đợi lát nữa hãy tới... Tôi muốn bắn..." Mấy chữ cuối cùng là Cố Đình Trạch rít từ trong kẽ răng ra, dường như dùng lực độ lớn nhất để va chạm Chu Sa, bên ngoài cửa sổ cũng đồng loạt vang lên thanh bắn pháo hoa, rốt cuộc hoàn toàn bắn ra bên trong Chu Sa.

      Cố Đình Trạch nằm đè lên người Chu Sa: "Cái đó, tôi còn rất mạnh, nhưng do mút chặt quá, đó, bên trong giống như có cái miệng a, bập phát liền hút vào, tôi chút liền chịu nổi nữa..." Lải nhải hồi tỏ vẻ kỳ bản thân mình rất bền rất mạnh.

      Chu Sa nhìn pháo hoa qua khe hở rèm cửa: "Chúc mừng năm mới!"

      "Năm mới?" Cố Đình Trạch quay đầu nhìn xem đồng hồ: "A đúng rồi, là năm mới, năm mới vui vẻ."

      "Chúc mừng cậu lớn thêm tuổi nha!" Chu Sa rốt cuộc cũng duỗi tay ra xoa xoa đầu Cố Đình Trạch ngây ngô.

      Cố Đình Trạch bất mãn hừ hừ giọng điệu kiểu dỗ dành con nít này của Chu Sa, hơn nữa dường như có nghi ngờ gì đó đối năng lực của : "Lớn thêm tuổi trở nên lợi hại hơn nha, tôi chỉ sợ chịu nổi."

      "Vậy, là có bao nhiêu lợi hại đây?" Chu Sa chống người lên, cười vui vẻ.

      Cố Đình Trạch cũng cười cách lưu manh: "Bảo bối, năm mới trước tiên chịch phát ."

      (***) Cái chỗ này ta muốn dịch là "sát phong cảnh" ghê, thẳng là đâm hơi đó. Tự dưng ấy ấy mà hỏi câu ba chấm quá mà. Đúng là thanh niên trai tráng, hờ hờ hờ.

    3. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      chương 28
      Dịch: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*"▽`*)...(*"▽`*)

      - ------------------------------------------------

      Năm mới, đầu tiên là phải đổi tư thế.

      Ngoài cửa sổ là quảng trường khu vùng vịnh, pháo hoa mừng năm mới liên tục nở rộ nơi đây.

      Pháo hoa nổ tung, chiếu sáng vùng trời, liếc mắt cái là thấy cơ thể giao triền trước cửa sổ lầu năm mươi mồn , nhũ hoa của Chu Sa dán vào cửa kính, còn Cố Đình Trạch nắm lấy eo , từ phía sau ngừng đâm vào rút ra.

      Côn thịt Cố Đình Trạch khuấy động bên trong hoa huyệt Chu Sa, dâm dịch Chu Sa dọc theo đùi chảy xuống ngừng.

      chỉ có pháo hoa lấp lánh, Cố Đình Trạch cảm thấy trước mắt mình cũng có từng đợt trắng loá, cánh hoa và tiểu huyệt Chu Sa siết chặt lấy côn thịt , từ xuống dưới, mỗi lần rút ra cánh hoa mở ra, khi tiến vào lần nữa liền bao trùm lại, sâu bên trong tiểu huyệt vẫn hút lấy như cũ, ngăn cản rời , lúc xông vào liền vội vàng mút vào.

      Chu Sa nũng nịu rên rỉ, tất cả đều làm kích động.

      Cố Đình Trạch duỗi tay bóp lấy con thỏ ngọc của Chu Sa, lớn ... Lúc mặc quần áo thấy lớn như thế... vậy mà tay đều nắm trọn

      Ngón tay vân vê nhũ hoa Chu Sa, cảm nhận biến hóa nhoi trong cơ thể Chu Sa, điều chỉnh góc độ côn thịt chút, để phân thân có thể cọ vào phía tiểu huyệt Chu Sa.

      Rất nhanh, cảm nhận được Chu Sa run rẩy, Cố Đình Trạch đẩy nhanh tốc độ, ngừng va chạm vào điểm kia, trong giọng của Chu Sa có chút nức nở: "... cần... Là chỗ đó... Sắp được rồi..."

      Tiếng đứt quãng, lại khiến Cố Đình Trạch càng muốn làm mạnh hơn.

      Kiểu tiến công có mục đích này Cố Đình Trạch rất nhanh khiến Chu Sa mềm nhũn, run đến nỗi có cách nào đứng vững, tựa vào cửa kính trượt dần xuống.

      Cố Đình Trạch ôm Chu Sa về giường, có chút dương dương tự đắc, lần này hẳn là Chu Sa cao trào trước rồi.

      Lúc này Cố Đình Trạch lộ vẻ thoải mái ít, bắt đầu liếm mút nhũ hoa Chu Sa, nụ hồng mai kia trong lúc cao trào đứng thẳng, nay Cố Đình Trạch mút vào càng thêm đỏ tươi mướt mát.

      Chu Sa còn ở trong dư vị cao trào, mặt hơi ửng đỏ, nhưng cơ thể của lại tự chủ được mà phối hợp với nhịp điệu đâm vào rút ra của Cố Đình Trạch, giống như bản năng mà tiếp tục ngậm chặt .

      Cố Đình Trạch hít hơi lạnh, lúc này so với mới nãy còn muốn mạng hơn, bên trong càng trở nên nóng bỏng hơn, càng ướt hơn, cái miệng mút vào dường như càng có mạnh hơn.

      Cao trào khiến sức chiến đấu của Chu Sa giảm bớt, mà còn làm ham muốn nhiều hơn.

      Động tác Cố Đình Trạch càng nhanh, còn đắc ý thoả mãn nữa, cảm thấy chính mình cũng khống chế được.

      có cách nào ức chế xúc động muốn bắn, va chạm mạnh hơn, nhiều lần đâm vào hoa tâm.

      Cuối cùng, lúc trước mắt Cố Đình Trạch xuất ánh sáng trắng loá, đưa Chu Sa lên cao trào lần thứ hai.

      Sau khi Chu Sa ăn no liền nhìn hoàn cảnh xung quanh: "Là phòng của cậu à, vậy tôi về đây."

      Cố Đình Trạch coi như hài lòng biểu lần này của mình, vốn muốn rút côn thịt mềm xuống ra, lại đè lên người Chu Sa lần nữa, "Ê, lợi dụng tôi xong liền muốn chạy à?"

      "Sợ, cậu ăn tiêu thôi." cuối của Chu Sa mang theo ý cười.

      Cố Đình Trạch cắn đầu lưỡi Chu Sa: " quái hút tinh sao?"

      "Đúng vậy." Chu Sa cười ha ha.

      Cuối cùng cũng nữa.

      Buổi sáng cũng là thời gian thích hợp để làm tình, Cố Đình Trạch ở trong bồn tắm làm Chu Sa lại bắn lần.

      Vẫn sinh long hoạt hổ như cũ.

      "Hôm nay tính đâu chơi?". Chu Sa make up, Cố Đình Trạch chống đầu nằm giường nhìn Chu Sa trong gương.

      Chu Sa cầm ba cây son tay xem xét chút, tự hỏi nên dùng cây nào.

      Cố Đình Trạch ngồi dậy, vịn lấy vai Chu Sa xoay lại, mở ba cây son môi ra nhìn thử, lại ngắm nghía kiểu trang điểm của Chu Sa chút, lấy cây màu đỏ trong số đó ra bắt đầu tô son cho : " theo tôi là được rồi."

      Chu Sa kháng cự động tác của Cố Đình Trạch, ngoan ngoãn ngẩng mặt về phía .

      Cố Đình Trạch chăm chú tô son, tỉ mỉ vẽ hồi rồi buông Chu Sa ra, có chút dương dương tự đắc: "Tuyệt, tôi đúng là lợi hại quá mà."

      Chu Sa xoay đầu nhìn vào gương, đúng là đẹp ngoài dự đoán, màu sắc rất đẹp, tô nhìn rất căng mọng, đều đặn, vừa mỏng, lộ chút viền môi.

      "Đúng vậy, cực kỳ lợi hại." Chu Sa quay lại cười, đúng là màu môi đỏ rất đẹp nhưng lại mang theo chút lạnh lùng, hôn lên mỗi Cố Đình Trạch.

      ***Mama: Các thân ái à, tuy chen giữa hơi vô duyên, nhưng ta sợ đăng bên dưới bị các web copy xoá sạch nên đành làm người vô duyên. Sau này ta ưu tiên đăng truyện vào group Hậu trạch của Mama nhé. Các thân ái lên facebook tìm fanpage "Mama Tổng Quản" thấy nút Truy cập nhóm. Sau khi truy cập nhóm trả lời câu hỏi chính xác để được phê duyệt nha. Do wattpad dạo này có vấn đề nên có thể ta gom lại rồi 1 tuần đăng 1 lần, tạm thời là vậy nhé! Ai muốn đọc trước cứ tranh thủ chen chân vào group nha!

      Bản thân Giang Thừa quên mất vụ đánh cược với Giang Thâm trong trận đua xe.

      Đêm qua, Giang Thâm lại gọi điện nhắc nhở thực lời hứa: "Ngày mai là Tết Nguyên Đán, đến thăm ba ."

      Tết Nguyên Đán? Giang Minh Sâm lại sống thêm năm, khiến cho người khác rất thoải mái.

      ba năm nay, Giang Thừa đến nhà lớn của Giang gia.

      Ngồi ăn cơm chung bàn vẫn là cảm giác khó chịu như cũ, cái bàn hình tròn, Giang Minh Sâm, Ninh Tân lan, Giang Thâm, Giang Thừa bốn người đều cách nhau khoảng.

      Giang Thừa nhìn nhà ba người của Giang Thâm, cảm giác sâu sắc chính mình là người ngoài cuộc.

      Nhưng Giang Thâm muốn làm gì đây? Cho rằng hoàn cảnh như vậy có thể đả kích sao? chưa bao giờ, chưa bao giờ có chút ý nghĩ muốn tiến vào Giang gia, người ngoài cuộc? Đúng vậy, sai, chính là như vậy.

      Cho nên ta lại muốn tính toán chuyện gì?

      "Giang Thừa, canh này dì Vương nấu rất ngon, con nếm thử chút .". Mẹ của Giang Thâm là Ninh Tân Lan vẫn khách sáo như xưa, thân cận, nhưng cũng ác cảm.

      "Được rồi dì." Giang Thừa ngoan ngoãn đồng ý, thái độ của Ninh Tân Lan vẫn luôn rất nhất quán, Giang Minh Sâm có tội, mẹ của Giang Thừa có tội, tất cả sai lầm này nên do Giang Thừa gánh vác, bà cũng làm gì Giang Thừa. Giang Thừa biết ơn bà, phát bà hình như tiều tụy hơn nhiều, so với lần gặp bà trước đó, lại thêm chút nét ốm yếu xanh xao.

      mặt Giang Thâm vẫn luôn bình tĩnh nhìn ra ý gì.

      Giang Minh Sâm có hơi kích động, ông ta đối đứa con trai này vẫn có chút áy náy, ông đối với mẹ chẳng qua chỉ là tình cảm mãnh liệt nhất thời, Giang Thừa ra đời nằm ngoài ý muốn của ông ta, ngoài việc đưa tiền ông ta cho Giang Thừa tí quan tâm nào, mà tiền, Giang Thừa cũng cần.

      Nhìn từng bước từng bước đến hôm nay, Giang Minh Sâm rất kiêu ngạo, người như quả rất lợi hại.

      Nhưng khi Giang Minh Sâm nhìn thoáng qua Giang Thâm, lại thể bất kỳ cảm xúc nào.

      Cơm nước xong, Giang Minh Sâm kêu Giang Thừa theo ông ta đến thư phòng.

      Giang Thâm đỡ Ninh Tân Lan về phòng, nhìn bà uống thuốc xong nằm xuống ngủ mới rời khỏi đó.

      Giang Thâm đóng cửa phòng lại xuống lầu, đến trước cửa thư phòng của Giang Minh Sâm, mơ hồ nghe thấy tiếng cãi nhau bên trong vọng ra.

      Giang Thâm tựa vào cửa thư phòng, hừ mũi cười khẩy tiếng, trong mắt lại phảng phất như ngâm độc.

      Lúc Ninh Tân Lan sắp sinh phát Giang Minh Sâm ngoại tình, dẫn tới khi sinh Giang Thâm bị băng huyết, lúc ở cữ lại bị mẹ Giang Thừa thừa cơ tới trước mặt bà diễu võ dương oai, cảm xúc Ninh Tân Lan lên xuống thất thường dẫn đến sức khoẻ tinh thần và cơ thể đều giảm sút nhanh chóng.

      Từ khi Giang Thâm có thể nhớ được, cơ thể Ninh Tân Lan chưa từng tốt lên, từ lúc tiểu học, liền cùng mẹ bác sĩ điều trị, nhìn mẹ giãy dụa trong u ám, khi đó, vẫn sợ hãi, ngày nào đó vừa mở mắt, còn mẹ.

      Tận khi tin mẹ Giang Thừa qua đời truyền đến, tinh thần Ninh Tân Lan mới dường như có chuyển biến tốt hơn.

      mới biết được, tất cả chuyện này là thế nào.

      Nhưng cơ thể, cuối cùng cũng sa sút.

      hận ba , cũng hận Giang Thừa.

      Như lời đồn, bởi vì sức khoẻ Giang Minh Sâm tốt nên nhường lại chức vụ cho Giang Thâm, đúng, ông ta bị Giang Thâm ép buộc.

      Giang Thâm liên kết với nguyên lão của Giang thị, đoạt quyền lực của ông ta.

      Có thể do trong lòng Giang Minh Sâm hổ thẹn, nên cũng dùng hết sức phản chống trả, lựa chọn về hưu dưỡng già.

      Giang Thâm nghe tiếng tranh cãi trong phòng càng lúc càng lớn, câu lên nụ cười lạnh lùng.

      Giang Thừa đẩy mạnh cửa ra, nhìn Giang Thâm đứng trước cửa, bước chân cũng hề dừng lại, rời khỏi Giang gia.

      vẫn biết Giang Thâm kêu tới chuyến này rốt cuộc là vì điều gì.

      Nhưng nghe Giang Minh Sâm kể lể chuyện tình cảm cha con làm thấy mắc ói vô cùng.

      Giang Thâm cũng vào trong, vẫn ôm cánh tay đứng ở cửa như cũ, Giang Minh Sâm tựa lưng vào ghế ngồi thở hổn hển, dường như cũng bị Giang Thừa chọc tức .

      "Con trai tốt trong ảo tưởng của ông, lại cùng ông diễn màn quan hệ cha con tốt đẹp đấy." Lời Giang Thâm đầy châm biếm.

      "Đều là nghiệt tử!" Giang Minh Sâm tức giận mắng.

      "Cho nên, ông hãy cất cái kỹ cái tâm tư này của ông , Giang Thừa cũng nhận phần tình cảm này của ông đâu." Giang Thâm cười lạnh cái xoay người .

      Trước đó lâu, Giang Thâm phát Giang Minh Sâm lập di chúc.

      Cổ phần của Giang Minh Sâm bị đoạt nhiều lắm, ông ta bị Giang Thâm hãm hại, về sau nhịn được nữa mới ảo tưởng tới đứa con trai khác, nó kiên cường tự lập, hẳn là nó cũng hiểu chuyện đáng .

      Giang Minh Sâm hào phóng chia cho Giang Thừa năm mươi phần trăm cổ phần.

      Giang gia có bí mật, Giang Thâm đứng trước giới hạn nổi điên bỗng bình tĩnh lại.

      Ông ảo tưởng à?

      Được, để ông cảm nhận ràng chút, con trai tốt của ông, rốt cuộc đối với ông như thế nào.

      Giang Thừa đặt chân đến Giang gia, chỉ có thể dùng trận cá cược kêu Giang Thừa tới nhà.

      Mà kết quả, a...

      Năm mới, khởi đầu tốt đẹp.

    4. tieudao147

      tieudao147 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,522
      Được thích:
      1,518
      chương 29
      Dịch: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*"▽`*)...(*"▽`*)

      - ------------------------------------------------

      Mama: Chúc các ngày 8/3 vui vẻ! Chúc mỗi người đều tìm thấy được vương miện hạnh phúc của mình! thương! <3

      Trong lúc Giang Thừa hoàn thành ước định trận cá cược, Chu Sa cũng chơi đánh bài.

      Nếu Cố Đình Trạch có cái đuôi, chắc nó ngừng ngoe nguẩy rồi.

      Chu Sa khí định thần nhàn kết thúc ván cuối cùng với người Đức Châu đứng tuổi, cảm giác chơi bài tố (1) rất vi diệu.

      (1) 梭哈: Stud tên khoa học là Five Card Stud, là trò chơi poker, tiếng Việt thường gọi là bài xì tố (hoặc bài tố).

      Cảm giác gom hết thẻ bài cũng rất tuyệt vời, Cố Đình Trạch từ chối giúp đỡ của người phục vụ, bê khay lớn đựng thẻ bài theo sau Chu Sa: " lợi hại quá , sao chơi tiếp thế?".

      "Tay mới thường rất may mắn, nếu giờ dừng, chờ lát nữa mọi thứ trong tay cậu thua sạch trở lại thôi." Chu Sa rất hiểu đạo lý chiếm được thứ tốt phải biết đủ.

      nghĩ tới Cố Đình Trạch bảo " với " lại là mạch đến sòng bạc, nhưng ra Chu Sa từng cùng Giang Thừa tới sòng bạc, chỉ là chưa từng tự mình ra trận, chỉ biết chơi kiểu Đức Châu sơ sơ thôi, cho nên Cố Đình Trạch đánh trước vài ván.

      Cũng rút lui rất nhanh.

      Chu Sa xem kỹ cách chơi hồi, thay Cố Đình Trạch lên sòng, sau khi đánh ra vài lá dần dần thuận tay, vận may rất tốt, đánh cũng rất ổn định, từ việc xả bài đến việc lấy thêm bài, đến cuối cùng tố hết chơi cú lớn rồi gom trọn. (2)

      (2): Nguyên cái đoạn này là ta chém gió đấy, đại khái luật chơi vậy, còn chính xác ta chịu, vì ta hổng biết đánh bài. Đại gia nào dịch được dịch hộ ta nha:

      "朱砂看了几把明确了一点, 替换了顾廷泽上了桌, 跟着扔了几把牌之后就渐入佳境, 手气很好, 加注也很稳, 从同花碾压到单 A 偷鸡, 直至最后一把全梭哈实在是大满贯了."

      Cố Đình Trạch đứng bên cạnh gom thẻ bài còn hưng phấn hơn cả Chu Sa, tiền thực chất nhiều lắm, nhưng cái khoái cảm khi thắng được tiền quá , có thể so với lúc lên đỉnh. Chơi xong, Cố Đình Trạch tiện tay hốt đống thẻ bài boa cho người chia bài.

      "Tiếp theo chúng ta chơi cái gì nữa đây? Baccarat (3)? Blackjack (4)?" Cố Đình Trạch đôi mắt sáng long lanh.

      (3): Baccarat là trò đối kháng, bài nào có điểm lớn hơn giành chiến thắng.

      (4): Blackjack (21, Vingt-et-un hay Pontoon) là trò cờ bạc được chơi nhiều nhất trong các casino toàn thế giới. Blackjack bao gồm nhà cái và nhiều người chơi. Tiếng Việt Nam gọi là "xì dách".

      "Cậu cũng rất rành mấy trò bài bạc ha?"

      " có, người nhà tôi cũng chưa từng cho tôi .". Toàn nước Mỹ có năm sòng bài lớn, nhưng Cố Đình Trạch cũng chưa từng được bước vào đó lần.

      Chu Sa gật gù: "Nhưng giờ muốn ăn cơm rồi."

      Cố Đình Trạch giật mình: "Nhanh vậy à?"

      Chu Sa vô tội gật gật đầu.

      Cố Đình Trạch trong nháy mắt cũng lưu manh: "Đột nhiên, tôi cũng muốn ăn ."

      Chu Sa nắm cằm Cố Đình Trạch, kéo cúi đầu xuống, hôn lên môi Cố Đình Trạch.

      Môi ẩm mịn, cảm giác rất thích, làm Chu Sa vốn chỉ muốn hôn chút lại kiềm chế được đẩy nụ hôn này sâu hơn.

      " được rồi, được rồi." Cố Đình Trạch tay bê khay thẻ bài, tay lôi kéo Chu Sa đổi tiền.

      Thậm chí còn đợi về Châu Thành nổi, trực tiếp thuê phòng khách sạn phía sòng bài.

      Vừa quẹt thẻ mở cửa cái, Cố Đình Trạch bế ngang Chu Sa lên, đá chân lên đóng cửa, sau đó ôm Chu Sa đặt lên giường cả người đè lên.

      cởi áo khoác Chu Sa: " biết chơi mạt chược ?"

      Chu Sa vươn tay theo động tác của Cố Đình Trạch, để cởi áo ra: "Biết chút xíu."

      "Nhanh nhanh nhanh, có bí kíp gì tôi nghe !" Cố Đình Trạch lột váy Chu Sa ra.

      "Chuyện này làm gì có bí kíp gì chứ, còn muốn lên sòng mạt chược à?" Chu Sa trần trụi nhìn Cố Đình Trạch cởi quần áo.

      Cơ thể Cố Đình Trạch vừa nhìn liền có cảm giác căng tràn sức sống, như chàng thiếu niên vừa từ sân bóng rổ ra, phải loại cơ bắp, mà mang theo hơi thở thể thao.

      Chu Sa híp híp mắt lại.

      Cố Đình Trạch có chút nóng nảy đè lên: "Ăn Tết là muốn mở sòng bài, mỗi năm tôi đều bị bố mẹ tôi, trai tôi gài bẫy."

      Nghe hạnh phúc mà.

      "Nhà ăn Tết có chơi mạt chược ?" Cố Đình Trạch cúi đầu hôn lên nhũ hoa của Chu Sa.

      Chu Sa trầm mặc làm động tác liếm mút của Cố Đình Trạch phải ngừng lại: "Ấy... xin lỗi... có phải tôi sai cái gì rồi ?"

      Chu Sa xoa xoa Cố Đình Trạch, dường như rất thích xúc cảm này: " có."

      "À ừm." Cố Đình Trạch tim phổi lại cúi đầu xuống tiếp, ngậm lấy nhũ hoa của Chu Sa.

      Chu Sa nhắm mắt, vứt hết mọi suy nghĩ, lúc mở mắt ra nhuốm đầy dục vọng, muốn Cố Đình Trạch tới lấp đầy .

      Cố Đình Trạch dùng sức mút mạnh vào, đầu lưỡi cũng ngừng đảo quanh ở nụ hồng để kích thích, tay phải mò xuống dưới tiểu huyệt Chu Sa, bàn tay bao trùm cả hạ thể Chu Sa, vuốt ve vài cái, ngón giữa vân vê viên trân châu Chu Sa, đánh vòng tròn, ấn ấn, viên trân châu bé bị đầu ngón tay Cố Đình Trạch đùa bỡn ngừng, rất nhanh giữa tiểu huyệt trào ra dòng chất lỏng làm ướt bàn tay Cố Đình Trạch.

      Cố Đình Trạch buông đầu nhũ Chu Sa ra, giơ tay lên cho Chu Sa xem, chất lỏng trong suốt dính tay , giữa mấy ngón tay khép mở kéo ra sợi chỉ bạc.

      "Ra nhiều nước nha..."

      Chu Sa phát thằng nhóc này có hơi gian manh.

      Cố Đình Trạch xoa chất lỏng tay lên nhũ hoa Chu Sa, sau đó cúi đầu liếm: "Nhiều nước như vậy, xem ra có thể nuốt tôi rồi."

      Chu Sa bật cười: "Vậy cậu còn mau vào ."

      Cố Đình Trạch tách Chu Sa chân ra, chĩa vào hoa huyệt Chu Sa, cũng gấp gáp tiến vào, mà lại dùng côn thịt nhanh chậm tiếp tục đùa bỡn viên trân châu của Chu Sa.

      Chu Sa bắt đầu khó chịu mà vặn vẹo: "Nhanh lên!"

      Cố Đình Trạch rất biết chơi ác mà tiếp tục ma sát, kỳ cũng sắp nổ tung, nhưng mà... cơ thể Chu Sa phải xem kỹ.

      Cố Đình Trạch quỳ gối giữa hai chân Chu Sa, nhìn cơ thể trắng nõn của Chu Sa dưới ánh nắng chiều, tia nắng từ bên hông chiếu chếch lên đầu nhũ, da thịt trắng đến loá mắt, đầu nhũ phấn nộn, nước bọt xen lẫn với dâm dịch dính đó phản chiếu ánh sáng lấp lánh.

      Cố Đình Trạch nhịn nổi, thẳng lưng đâm vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt Chu Sa, cảm nhận vách động siết chặt, cắn môi dưới nhịn xuống xúc động muốn đâm vào rút ra nhanh, chậm rãi rút ra lại đâm vào, cúi đầu nhìn côn thịt của mình ra vào tiểu huyệt Chu Sa.

      Khi rút ra cánh hoa hơi hơi hé mở, lúc đâm vào lại bị nhét vào trong theo, ánh nước lấp lánh.

      Nét mặt Chu Sa hơi mơ màng, hơi thở cũng bắt đầu dồn dập.

      Môi son hơi hơi mở ra, giống như dụ dỗ Cố Đình Trạch: "Nhanh chút..."

      Cố Đình Trạch cúi đầu hôn Chu Sa, bắt đầu kịch liệt đâm vào rút ra, cái miệng trong cơ thể Chu Sa mút lấy như thế nào, liền mút lấy lưỡi Chu Sa như thế ấy.

      Cơ thể Chu Sa nóng lên từng chút từng chút, thể lực Cố Đình Trạch rất tốt, dùng sức mạnh như vậy cũng đình trệ chút nào, đâm đến nỗi cả người Chu Sa đều tê dại.

      Khí lực của Chu Sa dần dần tan rã, tay còn sức vòng quanh Cố Đình Trạch cổ, lưỡi cũng hoàn toàn phó mặc cho Cố Đình Trạch, ngừng mút vào, nuốt lấy nước bọt của . Thậm chí Cố Đình Trạch còn ngại đâm chưa đủ sâu, kéo cái gối qua lót dưới người Chu Sa, hai chân Chu Sa lúc đầu quắp lưng Cố Đình Trạch giờ cũng buông thỏng xuống, điểm tựa toàn thân dường như chỉ còn lại chỗ dính chặt kia.

      " muốn đâm chết ..."

      "Sao lại chặt như vậy chứ..."

      " thoải mái... thoải mái Chu Sa..."

      Tiếng Cố Đình Trạch thầm dần dần biến thành tiếng vo ve bên tai Chu Sa.

      Đầu móng tay bỗng nhiên bấm vào bả vai Cố Đình Trạch, hung hăng cắn vào đầu lưỡi Cố Đình Trạch, đại não biến thành mảng trống , hình như có cái gì đó từ trong cơ thể phun ra ngoài.

      Khi cơ thể run rẩy của Chu Sa bình ổn lại thấy vẻ mặt chịu được của Cố Đình Trạch.

      "... Sao vậy?"

      "Quá ."

      "Bắn rồi?"

      "..." Cố Đình Trạch cắn cái lên môi Chu Sa. "Cắn suýt chết tôi rồi."

      Chu Sa phun nước thẳng vào côn thịt Cố Đình Trạch, lúc cao trào tiểu huyệt Chu Sa còn co rút kịch liệt, bắn trực diện và siết chặt đồng thời tập kích Cố Đình Trạch làm trực tiếp nộp vũ khí.

      Nhưng loại khoái cảm này chưa từng trải qua.

      Giờ làm gì cũng cảm nhận được lần nữa.

      Cố Đình Trạch yếu ớt thở dài, rút côn thịt ra.

      Chu Sa cảm thấy dưới thân mát lạnh, mật dịch phun ra cũng nhiều.

      Hình như có lần đầu tiên rồi sau đó chuyện này bỗng dễ hơn nhiều.

      "Đói quá." Chu Sa xoa chỗ dạ dày, làm tình quả là chuyện tốn sức, quay đầu nhìn bữa ăn phục vụ đưa tới, nghiêng người mò lấy di động trong túi xách, ấn hồi mới phát hết pin. "Di động hết pin rồi, cậu gọi ."

      Thế là Cố Đình Trạch nhấc điện thoại bàn lên, rồi dùng ánh mắt xem đứa ngốc nhìn Chu Sa.

      Chu Sa lấy cái gối ướt ném qua.

      ***Mama: Các thân ái à, tuy chen giữa hơi vô duyên, nhưng ta sợ đăng bên dưới bị các web copy xoá sạch nên đành làm người vô duyên. Sau này ta ưu tiên đăng truyện vào group Hậu trạch của Mama nhé. Các thân ái lên facebook tìm fanpage "Mama Tổng Quản" thấy nút Truy cập nhóm. Sau khi truy cập nhóm trả lời câu hỏi chính xác để được phê duyệt nha. Do wattpad dạo này có vấn đề nên có thể ta gom lại rồi 1 tuần đăng 1 lần, tạm thời là vậy nhé! Ai muốn đọc trước cứ tranh thủ chen chân vào group nha!

      Giang Thâm vuốt vuốt di động, xoay vòng trong tay.

      ba ngày chưa nhìn thấy Chu Sa.

      Hoàn toàn nhìn thấy, tin nhắn, cú điện thoại cũng có.

      lo lắng nên lời.

      Vừa nãy nhìn thấy Giang Thừa làm Giang Minh Sâm tức đến phát run cũng khiến vui vẻ dù là thoáng qua.

      Hai ngày Chu Sa có ở công ty khiến Giang Thâm thích nghi cho lắm, thậm chí có khi kêu ra tiếng mới đột nhiên nhớ lại chuyện Chu Sa bị sai công tác.

      thư ký này quả làm rất tốt.

      Giang Thâm cũng tự mình phân tích, phần lớn hạng mục công việc của đều do Chu Sa sắp xếp rất tốt, Chu Sa để công việc của có chút rối ren nào.

      Là như thế.

      Nhưng hôm nay vẫn lo lắng như cũ.

      thể nào giải thích được.

      Có nên gọi điện thoại cho Chu Sa ?

      cái gì đây?

      Quan tâm chuyến công tác đầu tiên của , ở lại Châu Thành thế nào, làm việc có đúng hạn ?

      Cũng tệ lắm.

      Giang Thâm hạ quyết tâm bấm số điện thoại của Chu Sa.

      "Thuê bao quý khách vừa gọi tắt..."

      Giang Thâm quăng điện thoại qua bên, đốt điếu thuốc lên.

      —— —— —— —— —— —— ——

      Mama: Dịch đến cái câu "Thuê bao..." bỗng cảm thấy sảng khoái a~~

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :