1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CHU SA - Kiều Tây (Update chương 23)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Cảm ơn Ma ma tổng quản đào hố
      Chúc hố đông vui sum tụ
      ChauKhoa2268 thích bài này.

    2. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 21: THUỐC LÁ THƠM


      Biên tập: Mama Tổng Quản


      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!


      (*´▽`*)…(*´▽`*)


      -------------------------------------------------


      Bóng đèn cảm ứng được thang máy mở ra nên sáng lên, Chu Sa thấy Giang Thừa đứng dựa vào cửa.


      trán bị trầy da chỗ, có hơi suy sụp tinh thần.


      Trong gian lớn lắm lượn lờ sương khói, mặt đất đầy tàn thuốc, điếu tay hình như cũng mới vừa đốt.


      Có vẻ như Giang Thừa đợi lâu.


      Giang Thừa bắt đầu hút thuốc từ khi nào nhỉ?


      Giang Thừa nhìn động tác cảnh giác của Chu Sa, cười : “Chỗ này an ninh cũng tệ, muốn vào dễ.”


      Chu Sa ra khỏi thang máy: “Sao ở nhà nghỉ ngơi cho tốt?”


      sao cả.”


      Chu Sa lục túi xách tìm chìa khóa, nghiêng đầu qua ngậm lấy đầu điếu thuốc tay Giang Thừa.


      Giang Thừa cảm giác môi Chu Sa sượt qua ngón tay mình, vô thức buông lỏng ra chút, Chu Sa ngậm lấy đầu điếu thuốc thẳng người lên, rít sâu hơi.


      Là vị thuốc lá thơm Marlboro Black Ice vô cùng quen thuộc.


      liếc nhìn Giang Thừa cái, Giang Thừa vẫn cười như vậy: “Em mang , bỏ trong tủ đầu giường.”


      Chu Sa tìm được chìa khóa, tay trái bóp thân điếu thuốc, tạo ra tiếng nổ nho , Giang Thừa ngửi khói thuốc lá mà Chu Sa phả ra lại cảm thấy giống với mùi lúc nãy


      Giang Thừa sờ sờ lên mũi, có hơi xấu hổ.


      Chu Sa rít hơi nữa, dường như biết viên nang thơm bên trong mấy tàn thuốc mặt đất đều bị bóp vỡ, cầm điếu thuốc đưa tới bên môi Giang Thừa, Giang Thừa ngoan ngoãn ngậm lấy, cảm thấy ngón tay Chu Sa có hơi lạnh, vị cay xè trong miệng mang theo hương bạc hà mát lạnh nồng đậm.


      có cảm giác cái tốt học lại học cái xấu.


      Giang Thừa đột nhiên nhớ tới hồi học cao trung, nữ sinh có mái tóc nhuộm màu vàng óng, bên lỗ tai đeo tới bảy chiếc bông đưa cho điếu thuốc: “Ê, Giang Thừa, yếu quá , hút thuốc cũng biết nữa.”


      Giang Thừa chỉ chợt cảm thấy hơi buồn cười, cầm lấy điếu thuốc kia, im lặng bỏ .


      Đúng vậy, vẫn luôn chịu.


      Nhưng cuối cùng, cũng có dạy hút thuốc giống như thế.


      nhìn Chu Sa vặn chìa khóa cửa.


      Chu Sa mặc cái áo khoác dài, dây đai eo buộc rất chặt, siết thành vòng eo con kiến, hình như là để chân trần.


      lạnh sao?


      Chu Sa mở cửa ra, bước vào bên trong, nghiêng đầu sang nhìn Giang Thừa.


      Vẻ mặt của Giang Thừa rất thản nhiên: “Đợi hai tiếng rồi, có thể vào trong uống ly trà ?”


      Chu Sa bình tĩnh nhìn , cuối cùng xoay người bước vào nhà.


      Giang Thừa đưa tay kéo cửa lại, theo Chu Sa vào trong.


      Chu Sa với tay bật đèn lên: “ ngồi xuống trước…”


      Nhưng tiếng chưa kịp ra hết bị Giang Thừa ép lên tường.


      Tư thế này trong đêm nay như từng quen thuộc.


      Chu Sa có chút chán ghét, duỗi tay đẩy đẩy Giang Thừa, lại bị Giang Thừa bắt lấy hai tay đè lên tường.


      “Hứng lên à?” Chu Sa cảm thấy hơi phiền, phiền vì Giang Thâm, ràng là Giang Thâm kích thích Giang Thừa, cũng phiền vì Giang Thừa, cái kiểu dây dưa dài dòng thế này làm người ta cảm thấy dính nhớp rất khó chịu.


      “Sao lại về muộn như vậy?” Giang Thừa để ý đến, cúi đầu sát vào Chu Sa, hình như có mùi thơm như vừa mới tắm.


      “Tăng ca.” Chu Sa hơi nghiêng đầu qua.


      “Em tăng ca cùng với Giang Thâm?” Giọng điệu khó chịu hẳn, tăng ca mà có mùi hương sau khi tắm?


      “Giang tổng quan tâm tôi? Hay là quan tâm tới trai vậy?” Chu Sa lười biếng nhưng vẫn duy trì bình tĩnh ở trước mặt Giang Thừa.


      Chu Sa biết Giang Thừa chống đối với Giang Thâm.


      Giang Thừa cảm thấy Chu Sa như thế này rất mới lại, hơn thua lời ăn tiếng với Chu Sa, kề sát cổ Chu Sa, môi mơn trớn da: “Chu Sa, Giang Thâm phải người tốt…”


      “Cho nên có liên quan gì tới Giang tổng vậy?” Chu Sa hỏi ngược lại Giang Thừa.


      “Liên quan rất lớn.” tay Giang Thừa bắt lấy cổ tay Chu Sa, hờ hững cởi đai thắt eo áo khoác của Chu Sa, nhưng cảnh tượng trước mắt lại làm muốn nổi điên.


      Bên trong áo khoác chặt chẽ và kín đáo, Chu Sa lại trần như nhộng.


      Giang Thừa bị tắt nghẽn mạch máu não trong nháy mắt.


      “Vì sao lại mặc cái gì cả?” Giang Thừa nghiến răng hỏi ra câu.


      “Bởi vì bị Giang Thâm xé rách hết rồi.” Chu Sa ngẩng đầu nhìn Giang Thừa.


      Giang Thừa đẩy Chu Sa, đè xuống ghế salon, vạt áo mở rộng, từng mỗi dấu vết người Chu Sa đều lọt vào trong mắt của Giang Thừa.


      … rất có tình thú.” Ánh mắt Giang Thừa trở nên lạnh băng, lời dường như khen ngợi, nhưng tay Giang Thừa lại từ khe ngực của Chu Sa trượt thẳng xuống dưới, tách đùi Chu Sa ra.


      Động tác quá tàn nhẫn, Chu Sa bị kéo có hơi đau, muốn đá Giang Thừa nhưng lại bị Giang Thừa nắm chặt mắt cá chân.


      Khe huyệt hồng hào hoàn toàn bại lộ trước mắt Giang Thừa, nó là nơi vô cùng quen thuộc, chốn từng chỉ thuộc về , nhưng bây giờ lại dính dấp hơi thở của người đàn ông khác.


      Mắt Giang Thừa đỏ ngầu, vươn ngón tay ra cắm vào, bên trong do mới làm qua nên còn trơn ướt, Giang Thừa rút ngón tay ra, moi ra tinh dịch chưa được lau sạch bên trong tiểu huyệt.


      Rốt cục Chu Sa cũng tránh thoát, đá vào vai Giang Thừa, Giang Thừa ngã vào bàn trà ở phía sau.


      Chu Sa khép áo khoác lại: “Nửa đêm Giang tổng tới chơi là để bạo hành à?”


      “Tăng ca cộng thêm việc bắn vào trong?” Giang Thừa vẫn nghiến chặt răng, hình ảnh dâm mĩ này hoàn toàn kích thích Giang Thừa----- từ trong tiểu huyệt của Chu Sa lại chảy ra dịch thể của người đàn ông khác.


      “Giang tổng đứng lập trường nào mà hỏi tôi vấn đề này?” Chu Sa đứng lên, buộc lại đai thắt eo áo khoác lần nữa.


      Giang Thừa vốn tới để giảng hòa.


      Nhưng việc dường như phát triển theo chiều hướng ngược lại.


      Giang Thừa vịn vào bàn trà đứng lên, có thể bị ảnh hưởng của tai nạn giao thông, cảm thấy hơi choáng váng, Giang Thừa lấy lại bình tĩnh: “Chu Sa, chúng ta ở bên nhau .”


      Chu Sa bật tiếng, đến gần rồi Giang Thừa: “ đau đầu à?”


      Giang Thừa nhìn Chu Sa.


      “Có choáng đầu buồn nôn ?” Chu Sa tiếp tục hỏi.


      Giang Thừa vẫn trả lời.


      có cả à? Vậy tại sao ngài lại quên ngài đá tôi để ở cùng với bạn của ngài thế?”


      Tay Giang Thừa nắm chặt lại buông ra: “ ràng với ấy.”


      “A, vậy là còn chưa .” Chu Sa quay lưng rời khỏi trước mặt Giang Thừa, vào phòng bếp, rót ly nước mang ra: “Nên ngài thâm tình, hay nên ngài tuyệt tình đây?”


      Chu Sa mà ly nước đặt lên bàn trà.


      ra Chu Sa này cũng giống với Chu Sa trong ấn tượng của Giang Thừa cho lắm, vẫn luôn là người hoà nhã hiểu chuyện, chưa bao giờ kháng cự lại , trước nay đều rất nghe lời.


      “Người tuyệt tình là em.” Cuối cùng Giang Thừa cũng mở miệng.


      Chu Sa dựng ngón trỏ lên, ra hiệu cho Giang Thừa im lặng, “ phải tình, Giang tổng, là giao dịch. Tiền bạc chúng ta thoả thuận xong.”


      Đúng vậy, là giao dịch, Chu Sa giao dịch bằng chính , nên dịu ngoan, nghe lời, dâng hiến tất cả.


      Nhưng bây giờ phải, bọn họ còn quan hệ gì nữa.


      Nhưng vì sao người uất nghẹn lại là chứ?


      Trong lòng Giang Thừa đầy bất mãn, có uất ức, có bàng hoàng… có dục vọng.


      lại đè Chu Sa lên sô pha, vội vã muốn hôn lấy nàng.


      Từ khi Chu Sa rời , thậm chí chút ý muốn lên giường cũng có nghĩ đến, bất kể là Nhu Nhu gì đó hay là Bùi Oanh. Nhưng chỉ là lần đầu gặp lại Chu Sa, thấy bước từ Ferrari xuống, bước đầy kiêu ngạo, thấy ở giữa sương khói, mang theo cám dỗ sa đọa, Giang Thừa đè nén dục vọng mãnh liệt được nữa.


      Mùi hương của Chu Sa và hương bạc hà trong mũi hoà vào nhau, giật đai thắt eo áo khoắc lần nữa, vội vàng tìm kiếm lối vào người Chu Sa.


      Chu Sa lật tay lại mò mẫm hồi, quơ lấy ly nước đổ lên đầu Giang Thừa.


      “Ầm ĩ đủ chưa Giang tổng?”


      Cả người Giang Thừa hứng nước, giận quá hoá cười: “Giang Thâm cho em cái gì mà khiến em khăng khăng mực như vậy.”


      “Tôi và chủ tịch Giang là quan hệ giữa cấp và cấp dưới, hơn.” Chu Sa muốn tiếp tục ứng phó với Giang Thừa phát điên, kéo Giang Thừa ra tới cửa: “Xem xét việc ngài từng giúp đỡ tôi, tôi muốn nhắc nhở ngài, Giang Thâm, phải người tốt, ngài phải cẩn thận hơn nữa.”


      Cánh cửa mở ra trước mặt Giang Thừa, rồi cũng khép lại trước mặt Giang Thừa.


      đứng đó, bật ra tiếng cười tự giễu.


      Cũng biết vì sao lại đến bước đường này, hình như khi đối mặt Chu Sa, mất hết lý trí.

      _________________________

      Lời của Mama: Chỉ có câu để thôi: Lần đầu ngược trực diện, đáng đời. ra do ta ngủ gục hồi nên mới trễ như vậy. Buồn ngủ, buồn ngủ, ngủ thôi. 1: 30 am rồi!

      - Tham gia group Hậu trạch của Mama, nhớ phải trả lời câu hỏi Mama mới mở cửa nhé:

      https://www.facebook.com/groups/mamatongquan

      - Link wattpad: https://w.tt/2Rr6Dun
      Last edited: 2/11/18
      Themealice, trang.ca, Paru16 others thích bài này.

    3. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ứng xử xuất sắc quá luôn, Chu Sa đúng người cầm được buông được ý
      ChrisChauKhoa2268 thích bài này.

    4. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      @baoyeubaoyeu Đúng thế, đúng thế, có vậy mới sống nổi với cái bọn tra nam này. :yoyo31::yoyo31:
      baoyeubaoyeu, tijiChris thích bài này.

    5. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 22: HAM MUỐN 1


      Biên tập: Mama Tổng Quản


      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*´▽`*)…(*´▽`*)​


      -------------------------------------------------


      Tầng 70 là phòng họp lớn nhất của Giang thị.


      Mỗi tháng hội nghị toàn thể, trong hội trường ngồi đầy đủ các nhân viên chủ chốt thuộc tổng bộ Giang thị, hơn ba mươi màn hình chiếu ra từng công ty con, Giang Thâm ở bục hội nghị phát biểu đĩnh đạc, có tổng kết, có viễn cảnh, có phê bình và khích lệ.


      Chu Sa ngồi ở trong góc phòng họp, tầm nhìn lại rất tốt.


      nhìn Giang Thâmở bục.


      Giang Thâm rất có sức hấp dẫn, Chu Sa nghĩ.


      Giang Thâm tiếp quản toàn bộ Giang thị được… khoảng 5 năm.


      Hình như do sức khoẻ nên Giang Minh Sâm thoái nhượng sớm, vì thế Giang Thâm vẫn còn trẻ, chỉ lớn hơn Giang Thừa tuổi.


      Cũng có lẽ bởi vì tuổi tác chênh lệch ít như vậy nên mới khiến Giang Thâm hận Giang Thừa như thế.


      Giang Thâm trẻ tuổi, tuấn, tự tin, quản lý tập đoàn thương mại lớn như thế này, có mấy vạn công nhân viên, nắm trong tay tiền tài và quyền lực, mà tất cả đều giúp toả sáng khi đứng bục kia.


      Đúng là, mặt người dạ thú a.


      Giang Thâm như lơ đãng lướt nhìn qua , thế nhưng trong đôi mắt đào hoa đó lại chứa đầy tình cảm và cả trêu ghẹo.


      Chu Sa thể cảm thấy Giang Thâm rất ấu trĩ, vì sao có thể mang tình cảm của những người thân ra bán chứ? Chi bằng gọn gàng dứt khoát bộc lộ ra tính toán nham hiểm của , loại tà mị này phải càng hấp dẫn hơn sao?


      Lần thứ hai Giang Thâm giả bộ vô tình đảo mắt qua Chu Sa, nhìn thấy Chu Sa chưa đầy ý cười, tựa như mê hoặc tựa như dụ dỗ, lặng im cho Giang Thâm biết, đây là tầng 70, đây là chỗ từng muốn cùng em làm tình.


      Yết hầu Giang Thâm khẽ trượt, tí ảo tưởng.


      Loại ảo tưởng này khiến bắt đầu nóng lên.


      Lần thứ ba nhìn Chu Sa, xác định Chu Sa dụ dỗ , Chu Sa nhàng cắn môi dưới, đôi mắt nai hơi hơi cong lên, hướng về làm cái khẩu hình: “Làm em…”


      Giang Thâm cười khẽ cái, nhưng rất nhanh mím môi lại, có điều ngài chủ tịch lúc nào cũng lạnh lùng nghiêm túc trong nháy mắt kia lại lộ ra nét mặt như thế, khiến cho mọi người tựa như phát ra chân trời mới.


      trong hội trường hít vào hơi lạnh.


      Ba giờ sau, Weibo có tiêu đề lên top hot.


      [Molly Hoa nhài] [video] Ta được rồi, ta bị chủ tịch chúng ta oanh toạc rồi a a a a, hội nghị thường kỳ hôm nay, chủ tịch ở bục bỗng dưng cười a a a a a.


      Khu bình luận liên tục bùng lên tin nhắn trả lời.


      [Thính phong ngâm] A a a a, nhìn cái gì? nhìn cái gì hả?


      [Princess] Chồng ơi!!!


      [Bạch Dạ] Ư ư ư, trái tim ta thay đổi rồi, giờ ta là Giang phu nhân.


      [Daisy Cat] ??? Đây là ai?


      Trong lúc nụ cười khuynh thành của Giang Thâm thành cú spam, mọi người lại thể tưởng được vẻ mặt giờ có bao nhiêu màu sắc.


      “Dụ dỗ ?” Bàn tay Giang Thâm đẩy nội y Chu Sa lên.


      “Khiêu khích ?” Giang Thâm vén váy Chu Sa lên.


      “Muốn làm em?” Côn thịt của Giang Thâm chống ở miệng huyệt.


      “Vậy có lẽ là ngài nhìn lầm rồi đấy.” Chu Sa ngồi bàn hàng đầu tiên trong phòng họp, quần áo bị cởi phân nửa, Giang Thâm dùng thế tiến công nằm người , Chu Sa nắm lấy vạt áo của Giang Thâm, “Em là, làm .”


      Giang Thâm bị nắm lấy, ngoan ngoãn nằm ở bàn, Chu Sa ghé sát vào người Giang Thâm, dùng cánh hoa kẹp lấy côn thịt: “Chủ tịch rất biết giữ chữ tín nha…”


      Phòng họp trống trải chỉ còn lại những chỗ ngồi trống, màn hình cực lớn, và hai người.


      Chu Sa kẹp lấy côn thịt cọ xát trước sau.


      “Ngoan, cho nó vào …” Giang Thâm có chút gấp gáp.


      Chu Sa di chuyển eo nhanh chậm: “Vừa rồi ngài cười cái gì hả?”


      “Có cười sao?”


      “Uh huh.”


      “Nhìn thấy Chu Sa nên kìm được vui vẻ.”


      “Sao mà ngọt vậy chứ?” Chu Sa cúi người hôn lên môi Giang Thâm, lưỡi luồn vào trong tìm kiếm: “Có đường à?”


      “Có đường a…” quấn lấy lưỡi Chu Sa: “Ở đây này…”


      phối hợp với thăm dò của Chu Sa, chờ đến khi tách ra kéo theo sợi chỉ bạc, mang chút ủy khuất: “Bảo bối, chịu nổi nữa.”


      Côn thịt ngừng trướng lớn, đỉnh rỉ ra chất lỏng hoà cùng mật dịch của Chu Sa, thấm ướt bụng dưới của Giang Thâm.


      Cuối cùng Chu Sa cũng đỡ lấy côn thịt chậm rãi ngồi xuống, Giang Thâm hơi nheo mắt lại, cảm thụ lấy khoái cảm tận xương.


      Trong phòng họp lớn, nghiêm túc, vắng lặng, chỉ còn lại hai người theo bản năng với nhau.


      Chu Sa ngửa cơ thể về phía sau, vạt áo Giang Thâm mở phanh ra, cà vạt lỏng lẻo treo cổ, Chu Sa túm lấy cà vạt xiêu vẹo của Giang Thâm, tùy tâm sở dục mà tăng nhanh hay thả chậm tốc độ.


      Giang Thâm sợ trọng tâm Chu Sa vững nên đỡ lấy eo Chu Sa, có hơi mê muội khi nhìn hai con thỏ trắng của Chu Sa nhảy nhót, cùng cái rốn nhắn mượt mà, đều xinh đẹp, dường như cả cơ thể của Chu Sa, nơi nào cũng đều xinh đẹp.


      Chu Sa hướng mắt lên nhìn thấy cái cameras ở giữa: “Giang Thâm… Giang Thâm… tắt camera chưa?”


      Giang Thâm vất vả vặn vẹo uốn éo nghe Chu Sa tới cameras: “ có… đó là để giám sát… phát sóng trực tiếp ra ngoài…”


      Cơ thể Chu Sa cứng đờ, tiểu huyệt tự chủ được thít chặt lại.


      …” Giang Thâm nuốt cuối thô tục lại, vách thịt của Chu Sa đột nhiên siết chặt, khoái cảm trong giây phút đó làm suýt khống chế được mà bắn ra.


      Rốt cuộc lúc Giang Thâm thở phì phò khôi phục hồi tinh thần, Chu Sa áp vào ngực Giang Thâm, đôi mắt tròn tròn, thoạt nhìn hết sức vô tội: “ đó hả?”


      mà.” Giang Thâm nhịn được phì cười.


      làm em sợ muốn chết!” Chu Sa từ từ thẳng người lên, côn thịt mềm xuống trượt ra, dòng sữa đặc cũng theo đó mà chảy ra.


      xem phim ?” Giang Thâm nhìn Chu Sa mặc quần áo hoàn chỉnh.


      “Phim?” Chu Sa cài lại cúc áo cuối cùng, giọng điệu có chút nghi hoặc.


      “Chúc mừng cuối tuần.”


      Tay Chu Sa hơi khựng lại, sau đó sửa sang lại cổ áo: “Được nha, em đặt vé trước, ăn cái gì đây?”


      “Muốn ăn cái gì?”


      “… Lẩu .”


      Vì thế hai người lẩu hải sản, lúc Chu Sa đặt vé, Giang Thâm ghé đầu vào xem, kiên quyết muốn chọn hàng ghế đôi cuối cùng.


      Ăn lẩu xong, đến rạp chiếu phim còn nửa giờ nữa mới chiếu, bên cạnh đặt máy gắp thú nhồi bông, Chu Sa nhìn chằm chằm mấy con thú nhồi: “Muốn chơi à?” Giang Thâm ôm eo Chu Sa.


      “Dạy cách tán chuẩn nè.”


      “Thế nào?”


      “Lặng lẽ mua xu, sau đó lúc em để ý, gắp thú đưa cho em, , ầy, cầm chơi .”


      Giang Thâm xoa xoa đỉnh đầu Chu Sa, lúc quay lại trong tay cần hộp tiền xu.


      muốn em gắp hết mấy con trong máy hả?” Chu Sa nhìn Giang chủ tịch dính khói lửa nhân gian.


      “… Trước gắp .” Giang Thâm có hơi xấu hổ, trò chơi này rốt cuộc bao nhiêu tiền lần vậy?


      Bất quá thực tế, Chu Sa đánh giá cao chính mình, cùng với Giang Thâm, gắp hết hộp tiền xu, đến khi ngồi vào trong rạp rồi mà tay chỉ cầm con rùa đen mập mạp.


      Đêm thứ sáu, mặc dù suất chiếu khuya cũng vắng khách lắm, Giang Thâm dựa sát vào Chu Sa, khi ánh đèn tối xuống, Giang Thâm nghiêng đầu hỏi Chu Sa câu, “Giang Thừa có từng dẫn em xem phim ?”


      Chu Sa cũng quay đầu lại: “ có.”


      Giang Thâm gì, ôm Chu Sa, tay vỗ về ngực Chu Sa.


      “Chủ tịch cùng với khác xem rồi à?” Tư thế của Chu Sa thay đổi.


      có. Sao nào, Chu Sa hỏi vặn lại sao?” Trong giọng Giang Thâm có ý cười.


      Chu Sa bắt lấy tay Giang Thâm: “Vậy chắc là chủ tịch biết, nơi này có giám sát, là dùng hồng ngoại.”


      Giang Thâm lại có hơi xấu hổ.


      Vẻ mặt trong bóng tối mơ hồ , Giang Thâm nhìn thấy khóe miệng Chu Sa nhếch lên cười.


      Ăn cơm, xem phim, gắp thú, chơi trò ngây thơ trong sáng?


      có từng dẫn em xem , chơi trò so sánh?


      Phim hết đến nửa đêm, Giang Thâm đưa Chu Sa về chung cư, đề nghị lên ngồi chút: “Buổi tối ngày mai có dạ tiệc từ thiện, cùng tham dự chút.”


      “Lớn lắm hả?”


      “Ừm… .”


      “Được.”


      “Có trang phục phù hợp chưa?” Trong nháy mắt, Giang Thâm cảm thấy dường như chưa đọc hết được hết ý của Chu Sa.


      “Ừm.”


      “Lúc trước, Giang Thừa dẫn em mua thương hiệu nào?”


      Giang Thâm diễn trò xiếc rất dễ dàng.


      Chu Sa quay lại diễn nốt trò xiếc này: “ có, ấy chưa từng dẫn em tham dự mấy trường hợp công khai này.”


      Sau đó, Chu Sa nhìn Giang Thâm làm bộ như mặt cảm xúc mà trong mắt lại che nổi hài lòng.


      Giang Thâm lại xoa xoa đầu Chu Sa: “Chiều mai, tới đón em.”


      Chu Sa cười cười tỏ vẻ đồng ý đáp lại, đẩy cửa bước xuống xe.


      Tất cả vẻ ôn như mặt biến mất dấu vết.


      Tay Giang Thâm vuốt tay lái hồi.


      Khi dã, khi trong sáng.


      Khi quyến rũ, khi ngây thơ.


      có chút muốn ngừng mà được.


      ______________________


      Lời của Mama: Aaaaaaaaaaaaaaa, ta bảo tiểu tam lên sàn rồi đó. Mọi người đoán . Cơ mà dạo này thấy ai lên like page khích lệ ta trơn trọi. Ta mới cáo ốm có tuần thôi mà. o(>﹏<)o


      Nhắc lại nhoa: Quyền lợi khi theo dõi page “Mama Tổng Quản” của ta là nắm bắt thông tin nhanh gọn lẹ. Quyền lợi khi tham gia group của ta là lỡ ta chưa biên tập xong spoil trong group, tất nhiên ở đó cũng được đọc full sớm nhứt hén. PHẢI TRẢ LỜI CÂU HỎI MỚI ĐƯỢC VÀO GROUP NHÉ!
      Last edited: 12/11/18
      Themealice, trang.ca, Paru14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :