1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

CHU SA - Kiều Tây (Update chương 23)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 5: GIANG THÂM

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!
      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      Tiệc mùa thu ở thành phố C này cũng có chút tiếng tăm.

      Tư cách, tiền tài, kiểu người, tình cảm.

      Có lẽ là bất luận tiêu chuẩn nào cũng có thể tìm được như ý trong bữa tiệc này.

      Rất nhiều hạng mục cũng tìm kiếm vốn đầu tư ở chỗ này, cũng có rất nhiều nhà tư ở chỗ này tìm nơi góp vốn, phần lớn đàn ông phong lưu đến đây tìm tình đêm hoặc tình vô số đêm, đương nhiên cũng có vô số phụ nữ từ nơi này biến thành phượng hoàng sau đêm.

      Máy bay hạ cánh xuống hòn đảo phía nam thành phố C, gió biển lướt qua, Chu Sa có thể ngửi thấy mùi tiền và xa xỉ từ các cửa hàng thổi đến.

      đảo chỉ có khách sạn, ngày này mỗi năm chỉ phục vụ cho bữa tiệc đó.

      Giang Thừa vừa đến liền ít những nhà quản lý cấp cao đích thân ra đón.

      Công ty Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn qua mấy năm phát triển trở thành công ty đầu trong lĩnh vực này, gần đây lại lộ ra thông tin dự án hấp dẫn cần góp vốn nên thu hút ít các nhà đầu tư.

      Tuy Giang Thừa vì tìm kiếm vốn đầu tư mà đến, nhưng dáng vẻ ung dung, đến trình độ này, chỉ có mới được quyền lựa chọn.

      Cho nên lúc Giang Thừa tới nơi trễ, nhưng máy bay vừa hạ cánh bị hết tiếng Giang lão đệ này đến tiếng Giang lão đệ khác vây quanh.

      Chu Sa ngoan ngoãn theo phía sau Giang Thừa, làm tốt vai trò của bình hoa trang trí.

      Phòng của Giang Thừa và Chu Sa ở là phòng tổng thống, phòng tổng thống của khách sạn chỉ có hai phòng, kết hợp với bể bơi tràn bờ biển tạo thành khối, đây chính là khu vực VIP của khách sạn.

      Bên ngoài khu vực VIP là cảnh tượng “Tửu trì nhục lâm”(*), đủ loại hương sắc hồng diễm lượn lờ, những tiểu minh tinh, cả nam lẫn nữ, phóng túng lộn xộn.

      Tiệc mừng buổi tối chưa bắt đầu, nên Giang Thừa và Chu Sa tản bộ ở bờ biển trước.

      Mới mười phút thôi mà dưới ba con cừu non giả vờ vô tình gặp được Giang Thừa.

      Giang Thừa mỉm cười nắm tay Chu Sa, ý bảo mình có bạn.

      Đến cạnh quảng trường, Giang Thừa đột ngột siết chặt tay, bỗng nhiên lạnh băng, Chu Sa nghi hoặc nhìn sang Giang Thừa, Giang Thừa ngừng chút: “ có chút chuyện, lát nữa quay lại.”

      Chu Sa gật đầu, Giang Thừa vội vã bước .

      Nhưng rất nhanh, Chu Sa nhìn xuyên qua bụi hoa thấy Giang Thừa đứng đối diện với người phụ nữ, qua kẽ lá cũng thấy được gương mặt của người phụ nữ kia.

      Tuổi khoảng hai mươi bảy hai mươi tám, nét mặt trong trẻo lạnh lùng, cộng thêm khí chất tài hoa.

      Chu Sa hiểu trong lòng, đây là bóng hồng trong tim của Giang Thừa – Bùi Oanh.

      Giang Thừa cũng có ý giấu giếm chuyện này, vậy nên bằng cách này hay cách kia, Chu Sa ít nhiều cũng biết, Giang Thừa thích Bùi Oanh.

      Bùi Oanh là đàn chị của Giang Thừa ở đại học Cambridge, lúc Giang Thừa đến du học cũng chịu nhận bất kỳ giúp đỡ nào của người nhà, Bùi Oanh giúp rất nhiều, nhưng Bùi Oanh vẫn đồng ý theo đuổi của Giang Thừa.

      Còn về nguyên nhân, Giang Thừa hề hé nửa lời.

      Thỉnh thoảng có lúc bày ra bộ mặt đau khổ vì sao thể ở bên nhau, nhưng chung Giang Thừa cũng quá mức căm phẫn.

      Nếu Bùi Oanh ở đây, hẳn là Giang Thâm cũng tới.

      Đúng lúc Chu Sa vừa nghĩ tới, bên tai cũng ùa đến hơi thở ươn ướt: “Giang Thừa bỏ rơi à?”.

      Chu Sa bị giọng từ tính đột nhiên xuất làm cho giật mình, liền quay phắt đầu qua.

      Nhưng môi vô tình lại chạm vào đôi môi khác.

      Người đàn ông cúi đầu, dùng tư thế cực kỳ mờ ám dán lên người Chu Sa.

      Chu Sa cũng chưa chính thức gặp người đàn ông này bao giờ, nhưng bất luận là báo, hay mạng, hoặc là xét về gương mặt có ba phần giống với Giang Thừa, bọn họ đều có chiếc mũi cao, môi mỏng phớt hồng, nên biết đây chắc chắn là trai của Giang Thừa, bạn trai của Bùi Oanh, chủ tịch tập đoàn Giang Thị, Giang Thâm.

      Giang Thâm cười khẽ, khoé mắt uốn lên độ cong rất , mắt của khác với Giang Thừa có vẻ hẹp dài hơn, càng lộ hơn đôi mắt đào hoa mê người, người đàn ông này so với Giang Thừa có vẻ còn kiêu ngạo hơn, nhưng loại này lại là quý khí sinh ra từ trong cốt tuỷ, đúng vậy, đây mới là người thuộc dòng chính của Giang gia.

      Giang Thừa, là con ngoài giá thú.

      Giang Thâm liếm qua bờ môi Chu Sa vừa mới chạm qua, hết sức ngả ngớn, nhưng Giang Thâm lại mang đến cảm giác rất quyến rũ.

      “A!” Chu Sa bị Giang Thâm nắm lấy cằm, Giang Thâm cúi đầu, hôn Chu Sa, đầu lưỡi luồn vào trong, quấn lấy lưỡi của Chu Sa, ở trong miệng khiêu khích.

      Chu Sa chỉ kinh ngạc trong giây lát, thấy Giang Thâm hôn say mê cũng liền đáp lại. Chỉ là trong mắt vẫn trấn tĩnh như cũ.

      Trời dần dần tối.

      Hòn đảo này cũng biến thành thế giới phóng túng, mỗi góc tối đều có giao dịch muốn người khác biết.

      Hai người ôm hôn ở cạnh giàn hoa gây ra bất kỳ chú ý nào.

      lúc sau Giang Thâm mới buông Chu Sa ra, vẻ mặt Chu Sa có gì thay đổi, chỉ là hơi đỏ lên chút.

      “Muốn ?” Giang Thâm cắn vành tai của Chu Sa.

      Khoé môi Chu Sa câu lên: “ muốn trả thù Giang Thừa à?”

      “Trả thù cái gì?” Giang Thâm lộ ra vẻ chút để ý.

      Chu Sa nhìn qua phía bên kia, tâm trạng của Bùi Oanh hình như hơi kích động, Giang Thừa liền duỗi tay ra dịu dàng ôm lấy Bùi Oanh.

      Giang Thâm nhếch miệng, làm ra điệu bộ thèm quan tâm.

      “Hoặc, từ trước tới nay ngài vẫn luôn có hứng thú với đàn bà của Giang Thừa?”

      Chuyện này phải bí mật, lúc Giang Thừa theo đuổi Bùi Oanh, Giang Thâm cũng chưa biết ta.

      Giang Thừa tốt nghiệp trễ hơn Bùi Oanh năm, sau khi về nước, ta trở thành bạn của Giang Thâm.

      Có vẻ như Giang Thâm bị Chu Sa chọc cười: “Có lẽ vậy.”

      Sau đó Giang Thâm liếc xem giờ, cũng thêm gì liền xoay người rời .

      Chu Sa cũng cho rằng Giang Thâm có hứng thú gì với mình, quá lắm bởi vì tại danh nghĩa, là người phụ nữ của Giang Thừa mà thôi.

      Có đôi khi cảm thấy hai em Giang Thâm và Giang Thừa này đối xử với nhau có vẻ quái quái.

      Năm đó, mẹ Giang Thừa là gia sư của Giang Thâm, đồng thời, bà cũng chính là người phá huỷ gia đình đình của Giang Thâm. Giang thừa là con ngoài giá thú, mặc dù mẹ Giang Thừa trước giờ vẫn luôn hy vọng có thể về Giang gia, nhưng từ đầu đến cuối Giang Thừa vẫn chịu nhận Giang gia, cũng chịu nhận cha mình là Giang Minh Sâm.

      Mẹ Giang Thừa qua đời hơi sớm, Giang Thừa vẫn kiên quyết chịu nhận bất kỳ giúp đỡ nào của Giang Minh Sâm, thời thanh thiếu niên của có thể là rất khổ cực, tự mình học, tự mình du học, tự tay mình gầy dựng nên công ty Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn, mà đến nay, Giang Thừa cũng mới chỉ có hai mươi bảy tuổi. Với thành tựu này dù có gia đình giúp đỡ cũng có thể là đáng kinh sợ, huống chi Giang Thừa là chân chân chính chính dựa vào bản thân, từng bước từng bước lên.

      Mẹ Giang Thâm đích thực là tiểu thư đài các, lúc mang thai lại bị việc Giang Minh Sâm ngoại tình… làm cho đau lòng tột độ, sinh Giang Thâm xong cơ thể cũng theo đó mà hao mòn.

      Nhưng bà chưa từng làm gì Giang Thừa, trong lúc Giang Thừa ngẫu nhiên tới Giang gia, chưa từng bất kính với mẹ Giang Thâm, nhưng đối với Giang Minh Sâm lại như với tên khốn kiếp.

      Tuy rằng Giang Thâm và Giang Thừa là em cũng cha khác mẹ, nhưng quả rất khó có thể tiếp xúc trực tiếp với nhau.

      Hình như Chu Sa chưa từng nghe từ miệng Giang Thừa bất cứ tin tức nào về Giang Thâm.

      Chu Sa thầm nhớ lại chút, sau đó lạnh nhạt bước , chuyện này có liên quan gì với chứ.

      Lúc tiệc rượu đảo chính thức mở màn, Giang Thừa quay lại bên cạnh Chu Sa, nhìn qua có chút thất thần.

      Chu Sa cũng để tâm Giang Thừa và Bùi Oanh gì với nhau, muốn để ý cũng là Giang Thâm.

      Nhóm tổng giám đốc cấp cao buổi gặp mặt riêng tư, Chu Sa với Giang Thừa là bị gió biển thổi nên hơi đau đầu, muốn trực tiếp về ngủ, Giang Thừa gật gật đầu.

      Buổi gặp mặt này, Giang Thừa biết mấy nhà đầu tư đều hiểu đối phương, nhưng đây cũng phải trường hợp vô cùng tốt đẹp, mọi người chỉ là ngầm dò xét ý đồ lẫn nhau, nhưng trong lòng Giang Thừa cân nhắc kỹ lưỡng, thế nào cũng hài lòng lắm với tư cách của những công ty này.

      Mà khi Giang Thừa chậm chạp bước vào phòng hội nghị, Giang Thừa liền khẽ nhíu nhíu mày. Lúc gặp được Bùi Oanh ở đây, cũng lường trước việc Giang Thâm cũng tới chỗ này.

      Loại trường hợp này xuất hạng mục đúng là , nhưng nếu Giang Thâm đại diện cho Giang thị dưới trướng tài chính Minh Sâm, vậy những hạng mục này cũng đáng để xem.

      Trừ Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn ra.

      Giang Thừa đan tay vào nhau nghe mấy nhà đầu tư lớn phát biểu, trong đầu xoay chuyển đủ thứ lợi và hại nếu cho tài chính Minh Sâm tham gia.

      Xem xét mọi phương diện, đều rất thích hợp, trừ tâm tư của .

      Quả nhiên Giang Thâm cầm lấy micro, trình bày cái nhìn của mình đối với Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn, đồng thời cũng đưa ra nhiều điều kiện ưu ái hơn so với những nhà đầu tư khác.

      Giang Thâm phát biểu xong, cười như cười nhìn Giang Thừa.

      Trong đầu Giang Thừa bỗng vang lên mấy lời Bùi Oanh : “Giang Thừa, bây giờ ở bên cạnh Giang Thâm, em cảm thấy mờ mịt.”

      “Được rồi, cám ơn mọi người, lần gặp mặt này tôi cảm thấy rất có ích, công việc chi tiết sau đó Khoa học kỹ thuật Thừa Diễn liên hệ với các vị. Xin cám ơn.”

      Sau khi Giang Thừa tổng kết, cũng đáp lại bất cứ lời mời nào, liền rời khỏi hội trường.

      (*): Tửu trì nhục lâm: trong những hình thức giải trí nổi tiếng nhất mà Trụ Vương rất thích là "Nhục Lâm - Tửu Trì" (酒池肉林). Đó là cái hồ lớn đủ chỗ cho số chiếc xuồng, được xây dựng nền cung điện, với lớp lót bên trong là các viên đá hình bầu dục lấy từ bờ biển. Điều này cho phép toàn bộ hồ được lấp đầy với rượu, gọi là Tửu Trì (suối rượu). hòn đảo được xây dựng ở giữa hồ bơi, với các cây được trồng đó được treo đầy các xiên thịt thú rừng nướng treo lơ lửng hồ bơi dày đặc đến nỗi ánh mặt trời xuyên qua các cây thịt xuống mặt đất được gọi là Nhục Lâm (rừng thịt). Điều này cho phép Trụ Vương, bạn bè và thê thiếp của ông trôi dạt những chiếc xuồng trong hồ bơi và suốt ngày đêm vui chơi ở đây đến mức còn biết thời gian và thế giới bên ngoài. Đây được coi là trong những ví dụ nổi tiếng nhất của suy đồi và tham nhũng của người cai trị trong lịch sử Trung Quốc.

      ***

      Lời của Mama: Chương này dài. Ôi, lại nữ phụ nữa lại lên sàn. Sắp mệt não.

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru14 others thích bài này.

    2. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG_6: HOAN ÁI Ở HỒ BƠI

      Biên tập: #Mama_Tổng_Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!
      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -----------------------------------

      Chu Sa cũng chưa ngủ.

      Giang Thừa về đến trước cửa phòng nhìn thấy Chu Sa trong hồ bơi.

      Chu Sa thay bikini màu hồng đào có dây buộc ở cổ, xinh đẹp mà trêu người.

      Dáng bơi của Chu Sa rất đúng chuẩn, Giang Thừa đứng ở bờ hồ nhìn trong chốc lát, cũng hào hứng muốn bơi, vào phòng thay quần bơi sau đó nhảy vào trong hồ.

      Giang Thừa bơi vòng quanh hồ bơi rồi dựa vào bờ hồ nhìn Chu Sa, giống như mỹ nhân ngư ở trong hồ bơi, màu hồng đào kia cứ rẽ nước lướt sóng.

      Nhưng trong đầu Giang Thừa lại nghĩ về Bùi Oanh.

      Lòng tự tôn của Giang Thừa khiến cho từ khi biết Bùi Oanh và Giang Thâm ở bên nhau còn dính dáng vào ta nữa. Hai năm qua, Giang Thừa cố gắng để mình tránh xa hết những người, chuyện, và vật có quan hệ với Bùi Oanh.

      Thậm chí Giang Thừa còn nghĩ đến việc tìm , mà này phải xuất sắc, phải khiến cho Giang Thừa hầu như cho rằng bản thân quên sạch Bùi Oanh.

      Nhưng hôm nay khi thấy Bùi Oanh ở quảng trường đối diện mỉm cười với , có cách nào khống chế liền về phía ta, nghe Bùi Oanh than thở, chuyện bản thân ta thấy mờ mịt về mối quan hệ giữa ta và Giang Thâm.

      Trong lòng của phải là xúc động, nhưng cũng phải là Giang Thừa trẻ tuổi khờ dại của hai năm trước nữa rồi.

      Chu Sa lộn vòng, quay đầu bơi tới trước mặt Giang Thừa, ở trong nước vuốt ve cơ bụng của Giang Thừa.

      Giang Thừa luôn là người theo khuôn khổ, kể cả việc quản lý vóc dáng.

      Tay của Chu Sa dường như có ma lực, cắt đứt suy nghĩ của Giang Thừa.

      Chu Sa cứ đốt lửa, nhàng cởi quần bơi của Giang Thừa ra, đưa tay nắm lấy côn thịt mềm nhũn của Giang Thừa, lên xuống vuốt ve, Giang Thừa “hừ” tiếng, lửa dục bỗng chốc bùng lên, phản ứng của thân thể rất thành thực, ở trong tay Chu Sa từ từ dựng đứng lên.

      Chu Sa dùng lưỡi liếm láp Giang Thừa, sau đó từ từ ngậm côn thịt của Giang Thừa vào trong miệng. Nhưng vì quá lớn, động tác của Chu Sa có vẻ hơi khó khăn.

      Chuyện này là niềm vui bất ngờ với Giang Thừa, Chu Sa cũng thích khẩu giao, đôi khi bị ép quá mới liếm chút. Nghĩ đến đây, Giang Thừa hơi híp mắt lại nhìn xuống, vụ này xem như là lễ vật chia tay Chu Sa tặng sao?

      Nếu như Chu Sa nghe được tiếng lòng của Giang Thừa chắc bật cười, nào có phức tạp như vậy, do trước khi xuống máy bay Giang Thừa chọc ghẹo khiến cho đám lửa trong lòng Chu Sa thể dập tắt, mà lúc Giang Thâm hôn khiến Chu Sa có chút khoái cảm đương vụng trộm càng trêu chọc hơn.

      Chu Sa cẩn thận tránh hàm răng ra, mút lấy côn thịt Giang Thừa, dùng vách trong khoang miệng và đôi môi bao trùm gậy thịt, phun ra nuốt vào.

      Lưỡi của Chu Sa liếm láp lỗ đỉnh côn thịt, tay xoa nắn hai hòn bi.

      Động tác của Chu Sa cũng tính là thành thạo, nhưng cũng đủ khiến cho người ta có cảm giác mất hồn, Giang Thừa ngửa đầu, hưởng thụ cái cảm giác được lưỡi của Chu Sa mang đến khoái cảm cực độ.

      Lúc cơ thể Giang Thừa run lên nhè , rốt cục Chu Sa cũng hết hơi, buông Giang Thừa ra để trồi lên khỏi mặt nước, hít thở từng đợt từng đợt. Đôi mắt Giang Thừa nhuốm đầy tình dục, vừa bế Chu Sa lên liền cởi áo bơi Chu Sa ra, đặt ở mép hồ bơi, Chu Sa hơi hoảng hồn la lên tiếng, nằm ở bờ hồ, chân thả vào trong nước, Giang Thừa đứng trong hồ đối diện với hạ thân của Chu Sa.

      Giang Thừa tách hai chân Chu Sa ra, tay kia tháo dây buộc quần bơi Chu Sa ra.

      “Giang, Giang Thừa.” tay Chu Sa chống lên nền gạch hơi nâng người ngồi dậy, toàn thân trần trụi phơi bày dưới ánh trăng.

      Mặc dù xung quanh có người, cũng khiến có chút bất an.

      Dục vọng của Giang Thừa còn cách nào giấu diếm, hoa huyệt Chu Sa nở rộ trước mắt , cho dù quá quen thuộc, nhưng vẫn đẹp đến mức làm người ta phải than thở, mao cũng rậm rạp, Giang Thừa dùng tay khẽ tách môi no đủ ra, miệng tiểu huyệt chính là màu hồng nhạt, còn có chất lỏng trong suốt từ bên trong chảy ra, trân châu phía hoa huyệt hơi nhô lên, biểu Chu Sa động tình.

      Giang Thừa dùng lưỡi liếm hoa châu của Chu Sa, cơ thể Chu Sa liền run lên hồi. Giang Thừa ngậm lấy hoa châu, vừa mút vừa liếm, ngón tay lại cắm vào tiểu huyệt của Chu Sa, giả làm côn thịt ra ra vào vào.

      Loại kích thích mãnh liệt này khiến cơ thể Chu Sa ngửa ra sau, bộ ngực đầy đặn trắng như tuyết cũng lộ ra trong khí.

      Giang Thâm nhìn xuống bể bơi dưới lầu, màn dâm mỹ mà lại kích thích.

      Bộ ngực đầy đặn của Chu Sa bại lộ trước mắt Giang Thâm, tròn trịa mà săn chắc, da trắng như tuyết, đầu nhủ xinh hồng hào, bởi vì khoái cảm mà nhô ra.

      ưỡn người, đường cong tuyệt đẹp vô cùng, bờ vai gầy, vòng eo tinh tế. Lúc Giang Thừa vùi đầu vào giữa hai chân Chu Sa, thậm chí Giang Thâm còn mơ hồ nghe được tiếng chậc chậc mút mát hoa châu và tiếng nước khi ngón tay ra vào tiểu huyệt.

      Giang Thâm kẹp điếu thuốc, ánh lửa lúc sáng lúc tối làm cho nét mặt của khó đoán, nhìn biểu cảm của Chu Sa, Chu Sa có lẽ vì ở ngoài trời, cắn chặt lấy môi dưới, nhưng lúc bị Giang Thừa liên tục tấn công tạo ra khoái cảm cực lớn, rốt cục phải thốt ra tiếng rên rỉ.

      “A, nhanh thêm chút nữa Giang Thừa, Giang Thừa, em được rồi.”

      Giang Thâm híp mắt lại, cái giọng rên rỉ cực kỳ uyển chuyển lại mê người, quyến rũ ngút trời chỉ khiến cho Giang Thừa có cách nào khống chế, thậm chí ở chỗ xương cụt kín đáo của Giang Thâm cũng cảm nhận được loại cảm giác tê dại.

      Giang Thâm nhìn hạ thân của Chu Sa run rẩy, cánh tay của còn sức chống đỡ, cả người ngã ngửa ra nằm xuống bên bờ hồ.

      Chu Sa ở trong miệng của Giang Thừa mà đạt đến cao trào, cái loại dã chiến xấu hổ này khiến cho khoái cảm hình như đặc biệt mãnh liệt hơn, sau khi khôi phục được chút ý thức, liền bị Giang Thừa kéo vào trong hồ bơi.

      Dục vọng của Giang Thừa còn chưa được giải toả, Chu Sa tựa lưng vào thành hồ, Giang Thừa nâng chân của lên, chút cản trở tiến thẳng vào.

      Cơ thể vừa trải qua cao trào đặc biệt mẫn cảm, Chu Sa “A” mà rên rỉ thành tiếng.

      Giang Thừa quấn lấy lưỡi của Chu Sa, tốc độ ra vào bên dưới càng thêm kịch liệt, sóng nước ngừng va đập vào thành hồ, nước hồ hơi lạnh, mà hoa huyệt của Chu Sa lại nóng bỏng, làm cho Giang Thừa có cảm giác mình ở giữa nơi giao thoa giữa băng và lửa.

      Bên trong hoa huyệt của Chu Sa giống như có vô số cái miệng hút lấy, mọi suy nghĩ trong đầu của Giang Thừa hầu như đều hoá thành câu “Làm chết ấy!”. Giang Thừa càng gia tăng tốc độ của côn thịt ra vào hoa huyệt của Chu Sa.

      Cảm giác run rẩy quen thuộc lại từ từ lan ra khắp toàn thân Chu Sa: “Lại, lại muốn tới nữa.”, bị Giang Thừa mút lấy đầu lưỡi, tiếng rên rỉ của Chu Sa phát ra còn mơ hồ mang theo chút nức nở.

      Chu Sa ở trong lòng của Giang Thừa run rẩy, mà Giang Thừa rốt cục cũng mạnh mẽ ra vào thêm mấy cái, cuối cùng cũng còn chút lý trí, xuất ra ở trong hồ.

      Chu Sa há miệng thở hổn hển, hai lần cao trào liên tiếp rút cạn hết sức lực vốn có của Chu Sa.

      “Giang Thâm.” Bùi Oanh mới về tới, vừa bước ra ban công ngoài trời chỗ Giang Thâm đứng, trong khí còn sót lại ít mùi thuốc lá: “ nhìn cái gì đó?”.

      có gì.” Giang Thâm dập tắt điếu thuốc, vào, đóng cửa gian phòng thông với ban công ngoài trời.

      Bùi Oanh im lặng chút, bước tới ôm lấy eo Giang Thâm, áp mặt vào lưng Giang Thâm.

      Sắc mặt của Giang Thâm chút xao động, lãnh đạm kéo tay Bùi Oanh ra: “ có chút việc, hôm nay phải về Xương Thành, máy bay nửa tiếng sau cất cánh.”

      Bùi Oanh ngoan ngoãn gật đầu: “Em thu dọn chút.”

      Giang Thừa ôm Chu Sa về phòng.

      “Em mệt quá!”. Hai mắt Chu Sa đều mở lên nổi, nhắm mắt nỉ non, giống như nhõng nhẽo.

      Trong mắt Giang Thừa lên chút nhu tình: “Em cứ ngủ , tắm cho em.”

      Giang Thừa thả vào bồn tắm, Chu Sa rất biết điều nhắm hai mắt bất động, hưởng thụ hầu hạ của Giang Thừa, Giang Thừa cũng bước vào bồn tắm, ôm lấy Chu Sa, cẩn thận lau rửa, tựa như thực nghi thức nào đó.

      Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ máy bay.

      biết là ai rời khỏi.

      ***

      Lời của Mama: Chương thịt gì mà vừa dài vừa kỹ dữ vậy. Ta muốn tiếp máu. TT^TT

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru13 others thích bài này.

    3. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 7: CHIA TAY

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!
      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      Chu Sa đứng trong căn hộ chung cư quốc tế, nhìn hết vòng, khởi động cơ thể, chuẩn bị bắt đầu thu dọn đồ đạc.

      Sáng nay từ thành phố C trở về, Giang Thừa liền nấu cháo điện thoại với Hứa Nhu Nhu: “Ừ, muốn trượt tuyết thôi, em muốn đến Pháp liền đến, mùa này phải có hoa Lavender rất đẹp đó sao, em muốn Provence .”

      Giang Thừa tay cầm điện thoại, bên thu dọn hành lý, vụ này có chút lúng túng, Giang Thừa hoàn toàn biết đồ của mình để ở đâu.

      Chu Sa gợi ra nụ cười giễu, khoanh tay đứng bên nhìn Giang Thừa, còn đốt điếu thuốc lên hút.

      Giang Thừa hút thuốc lá, mặc dù cấm Chu Sa nhưng Chu Sa rất ít hút thuốc trong nhà, còn bây giờ Chu Sa lại kiêng nể gì nữa.

      Giang Thừa vốn quen trong nhà có người lạ, chỉ có người giúp việc đúng giờ tới dọn dẹp, cũng cho phép trợ lý can thiệp vào sinh hoạt cá nhân của mình.

      Sinh hoạt hàng ngày của Giang Thừa trước giờ vẫn do Chu Sa chăm nom, Chu Sa khoanh tay đứng nhìn làm cho Giang Thừa xem ra phải bó tay biết làm sao.

      Cuối cùng Chu Sa chịu được việc Giang Thừa cứ dính lấy cái điện thoại, chỉ vào mấy ngăn tủ đựng quần áo các loại kêu Giang Thừa tự mình thu dọn hành lý cho tốt.

      Giang Thừa đóng cửa lại, cả căn nhà lập tức yên tĩnh.

      Chu Sa cũng nên thu dọn hành lý của mình rồi.

      Giang Thừa như thế ra ý là Chu Sa có thể ở đây cho đến lúc về, chẳng qua Chu Sa cũng có ý định này.

      Giang Thừa cũng xem như rất hào phóng với người tình cũ, ít ra khoảng thời gian lâu sau đó Chu Sa cũng phải lo ăn lo mặc, nên Chu Sa cũng thản nhiên mà thu dọn đồ đạc chuẩn bị nhường chỗ. Tuy rằng cảm thấy người lần này Giang Thừa chọn có chút khiến người ta khó nên lời, nhưng chung miễn bản thân Giang Thừa vui vẻ là tốt rồi.

      Từ lúc bắt đầu, Chu Sa xem mình là kẻ khách, nhưng qua năm lại phát khắp nơi trong căn hộ này đều có dấu vết của mình.

      Chu Sa chậm rãi thu dọn, bên liên lạc với người môi giới cho thuê nhà, cũng lần đầu tiên cảm nhận được thị trường cho thuê nhà đất ở Xương Thành chẳng dễ dàng gì, giá tiền và hoàn cảnh vị trí địa lý hoàn toàn thể đồng thời tốt được.

      Tạ Lăng cũng phải dân gốc ở Xương Thành, nhiều năm qua cũng có khả năng mua nhà ở Xương Thành, vẫn luôn thuê nhà ở với Chu Sa, sau khi xảy ra chuyện cũng thuê tiếp nữa, Chu Sa theo Giang Thừa nên chuyển vào ở khu chung cư quốc tế này, thực tế, đây là lần đầu tiên tự mình tính chuyện thuê nhà.

      Cho đến lúc mặt trời lặng về hướng tây cũng có kết quả gì, Chu Sa cất điện thoại di động quyết định ngày mai lại tiếp tục tìm. Chu Sa mở tủ lạnh ra, nguyên liệu nấu ăn cũng còn nhiều, tự mình nấu tô mì làm bữa tối.

      Lúc đảo đều sợi mì trong nồi, Chu Sa nhận được cú điện thoại, dãy số lạ.

      “Chu Sa.” Giọng trầm thấp mà cuốn hút, tai Chu Sa bỗng hơi ngưa ngứa, tựa như có luồng hơi ẩm ướt thổi qua bên tai.

      “Chủ tịch Giang(*).” Chu Sa hơi chần chừ.

      làm gì đó?” Giang Thâm lại như chỉ đơn giản là gọi điện để chuyện phiếm.

      nấu mì.” Chu Sa ăn ngay , còn mấy câu ngu ngốc kiểu như “Sao biết số điện thoại của tôi?” nên hỏi ra miệng là hơn.

      Câu này có vẻ làm Giang Thâm vui: “Vậy bước tiếp theo tính làm gì?”.

      Hỏi vấn đề này khá riêng tư, Giang Thâm che giấu việc mình hiểu chuyện Giang Thừa và Chu Sa, biết Giang Thừa và Chu Sa chia tay, cũng biết Chu Sa sắp chuyển .

      Chu Sa cầm đũa khuấy khuấy mì trong nồi, tránh bị dính nồi: “Tìm nhà trọ, sau đó tìm việc làm.”

      Đúng vậy, tìm việc làm. Tuy Giang Thừa rất hào phóng, nhưng Chu Sa cũng tính để miệng ăn núi lở. Mà lúc và Giang Thừa làm hợp đồng sống chung, Chu Sa cũng coi đó là loại công tác, lấy lao động, đổi lấy tiền tài.

      “Những thứ đó tôi có thể cung cấp cho .”

      Chu Sa cong cong khoé môi: “Chủ tịch Giang thể lòng nhân ái à?”

      Mọi người đều là người trưởng thành, Chu Sa cũng có hứng thú chơi mấy trò kiểu này.

      “Sao lại vậy.”. Ý cười trong giọng của Giang Thâm càng thêm ràng.

      Chu Sa gắp lên cọng mì cắn thử, chín rồi, tắt lửa.

      “Nếu chủ tịch Giang cảm thấy tôi bị người ta bỏ rơi có nhà để về, có người để theo y như đáng thương là cám ơn chủ tịch quan tâm.” Chu Sa dùng vai kẹp di động, múc mì ra tô.

      “Văn phòng của tôi thiếu thư ký hành chính. Ở Nhị Hoàn tôi có căn hộ chung cư , ước theo giá thị trường cho thuê.” Giang Thâm cũng có tiếp lời Chu Sa, đưa ra điều kiện của mình.

      Chu Sa bưng chén ra ngồi trước bàn ăn, cũng do dự: “OK Giang tổng.”

      Giang Thâm im lặng chút, Chu Sa đồng ý quá nhanh gọn dứt khoát: “Về thông tin cụ thể, ngày mai, trợ lý của tôi trao đổi trực tiếp với .”

      “Được. Như vậy Giang tổng, sao ngài lại muốn quan tâm tôi thế?”. Chu Sa cắn đũa giọng , còn mang theo vẻ quyến rũ mê người.

      “Thể lòng nhân ái.” Giọng Giang Thâm lại khá trịnh trọng.

      Cái giọng điệu này chọc Chu Sa cười, tin Giang Thâm có mục đích gì, thậm chí có thể đoán được sơ sơ, tuy rằng bản thân có sức ảnh hưởng với Giang Thừa nhiều như Giang Thâm nghĩ.

      Nhưng Giang Thâm đưa ra điều kiện này thực rất đúng lúc, cũng phải kiểu lấy tiền ép người, mà giờ Chu Sa cũng thiếu tiền, điều này làm Chu Sa thể ra lời từ chối, cũng cần thiết phải từ chối.

      “Vậy tôi cám ơn chủ tịch Giang trước.”

      “Thứ hai gặp, Chu Sa.” Lời của Giang Thâm đầy ý.

      Hôm sau, trợ lý của Giang Thâm đến dưới lầu nhà Chu Sa rất đúng giờ.

      “Tạ tiểu thư, tôi là Thôi Nhất Minh, chủ tịch Giang kêu tôi tới giúp chuyển nhà, đây là chìa khoá căn hộ.” Trợ lý của Giang Thâm là thanh niên khá trẻ, nhưng nhìn qua rất giỏi giang, xét cho cùng, những người bên cạnh Giang Thâm đều có thể gọi là tinh trong giới văn phòng.

      “Cám ơn, ngài gọi tôi là Chu Sa được rồi.” Đồ của Chu Sa rất bình thường, nhưng cũng chất đầy ba cái thùng.

      Thôi Nhất Minh khiêng cái thùng ra, Chu Sa cũng theo cùng lên xe.

      “Chín giờ sáng thứ hai, đến phòng nhân tầng 25 cao ốc Giang thị làm thủ tục nhậm chức, tôi báo cho nhân viên ở đó rồi, họ xử lý.” Thôi Nhất Minh lái xe ra khỏi gara.

      Chu Sa gật gật đầu: “Được. giờ, chủ tịch Giang có mấy thư ký thế?”.

      Thôi Nhất Minh im lặng chút: “Văn phòng chủ tịch có bốn thư ký, nhưng tiểu thư vào phòng thư ký chủ tịch, người tiểu thư phải báo cáo chính là chủ tịch, và bàn làm việc nằm bên ngoài phòng làm việc của chủ tịch Giang.”

      ra là thư ký đời sống.” Chu Sa cười tiếng, liếc nhìn Thôi Nhất Minh.

      Thôi Nhất Minh hiểu sao cảm thấy áp lực hơi lớn: “Đích thân chủ tịch Giang xác minh nội dung công việc cụ thể với tiểu thư.”

      Chu Sa cũng hỏi tiếp nữa, di động của bỗng nhiên rung lên cái, mở ra xem lại toàn mấy tin nhắn xa lạ.

      Weibo của Chu Sa có đăng cái gì đặc biệt, cũng có ai biết, Chu Sa mở tin nhắn lên, nhìn thấy mấy tấm ảnh, bối cảnh là trong phòng khách sạn, còn thấy mờ mờ cây tứ quý, mà dưới chân giường là vali hành lý Chu Sa quá quen.

      Trong hình có ảnh chân dung ràng, nhưng lại xuất đôi chân trần, tất nhiên chân này là của , mà góc độ này hình như là chụp lén, người đàn ông đứng quay lưng về phía ống kính thay quần áo, nửa cái lưng trần đó còn có vết cào Chu Sa biết rất , đó là do lần thứ hai đạt đến cao trào ở trong bể bơi, cào lên lưng Giang Thừa.

      Ngay lập tức, Chu Sa cảm thấy Hứa Nhu Nhu quả rất vi diệu, gửi mấy ảnh này cho là muốn khoe khoang thắng lợi của người tình đương nhiệm, để người tình cũ thấy chiến tích của mình à?

      Thôi Nhất Minh nhìn qua kính chiếu hậu thấy Chu Sa mím môi cười, môi của rất đẹp, mỏng nhưng mọng. Khó có lúc Giang Thâm giao cho những nhiệm vụ như thế này, trước khi đến, Thôi Nhất Minh quả rất tò mò. Nhưng tò mò này khi nhìn thấy Chu Sa trong nháy mắt liền tan thành mây khói, bất luận là có phải vì gương mặt này hay , nhưng nghĩ, Chu Sa rất xinh đẹp.

      Nụ cười trong kính chiếu hậu ở giây tiếp theo, hàm chứa mỉa mai vô tận.

      Càng đẹp đến mức làm Thôi Nhất Minh phải giật mình.

      Trong phút chốc, dời mắt .

      Chu Sa khoá màn hình di động, Hứa Nhu Nhu bị out, có lẽ so với chắc còn sớm hơn.

      --------------------------------

      Lời của Mama: Ta cảm thấy đơn a, ai có thắc mắc gì về tình tiết và nhân vật trong truyện hết sao? o(>﹏<)o Cầu bình chọn, cầu bình luận a~~

      Ta tặng phúc lợi khi wattpad đạt 777 lượt like và 777 lượt bình luận.

      , thứ 4 tới khai hố sủng, là hố sủng, hố sủng đó. Nam phúc hắc là đại biên kịch, nữ hiền lành nhưng bánh bèo là nữ tác giả truyện tranh. tác phẩm của Cố Vô Ngân a~~

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru13 others thích bài này.

    4. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 8: TRÊU CHỌC

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      Hôm sau chính là thứ hai, là người mới có kinh nghiệm làm việc thực tế trong công ty, nên Chu sa có hơi khẩn trương, cũng vì thế mà thay quần áo đến tận hai lần.

      Tuy trong ánh mắt của giám đốc nhân tập đoàn Giang thị cũng có tò mò, nhưng vẫn biểu như thường chứng tỏ tác phong nghề nghiệp cực kỳ chuyên nghiệp. Chu Sa mất nửa tiếng để làm thủ tục nhậm chức và nghe giám đốc nhân giải thích về chuyện lương bổng của , cùng với chế độ phúc lợi của công ty.

      Giám đốc nhân dẫn Chu Sa đến phòng làm việc của Giang Thâm, phòng làm việc của Giang Thâm chiếm trọn tầng 85 của toà cao ốc, chỉ có Chu Sa và hai trợ lý của cùng sử dụng chung gian của tầng này.

      Giám đốc nhân đưa Chu Sa tới chỗ làm việc xong liền rời .

      Đây là phòng tích hợp lớn, Chu Sa ở gian ngoài, gian trong là phòng nghỉ và phòng làm việc của Giang Thâm.

      Lúc này, Giang Thâm ở tầng dưới họp hội nghị thường lệ hàng tuần, cũng ở tầng 85. Chu Sa loanh quanh trong phòng làm việc chút, đột nhiên cửa bị mở ra.

      Người bước vào hình như nghĩ tới trong phòng có người nên biểu có hơi kinh ngạc, nhưng lát sau lại mừng rỡ: “Chu Sa!”.

      Chu Sa nhìn ra ngoài cửa, là xinh xắn mặc đồ công sở, trong tay ôm chồng văn kiện: “Mạt Lỵ”.

      Đây là bạn cùng phòng thời đại học của . Tính cách của Chu Sa cũng mấy thân thiện, quan hệ với bạn bè đều rất bình thường. Mặc dù là bạn cùng phòng, nhưng bất quá cũng chỉ nhiều hơn mấy câu, mà từ sau lúc mẹ xảy ra chuyện, Chu Sa dường như biến mất khỏi trường, chỉ trong ngày cuối mới lấy bằng tốt nghiệp.

      Ở đây nhìn thấy bạn học là chuyện hoàn toàn ngoài ý muốn.

      Mạt Lỵ tới kéo tay Chu Sa: “Lâu lắm rồi gặp cậu. Bây giờ, tôi làm thư ký của tổng giám đốc, sao cậu lại ở đây?”.

      Chu Sa cười cười: “ giờ, tôi là thư ký hành chính của chủ tịch Giang.”

      sao?”. Mạt Lỵ cực do dự : “Trước đó chủ tịch Giang cũng chỗ làm việc của cậu là ở đây à?”

      Điều này quá rồi, trong phòng này chỉ có bàn làm việc, đồ của Chu Sa lại để đó.

      Chu Sa gật gật đầu.

      Nụ cười của Mạt Lỵ bỗng nhiên biến thành kiểu nghiệp vụ: “Văn kiện này mỗi tuần tôi đều phải mang cho chủ tịch ký tên, tôi mang vào trước.”

      Chu Sa nhận lấy văn kiện: “Để tôi , tôi mang vào.”

      Mạt Lỵ cũng cố chấp, trong giọng có chút tò mò: “Chu Sa, cậu là do chủ tịch đặc biệt tuyển dụng sao?”

      “Cứ coi vậy .” Chu Sa cũng tính , vốn dĩ thân, tự nhiên cũng có cảm giác vui mừng khi tình cờ gặp lại bạn học.

      Mạt Lỵ hình như hơi biến sắc, nhưng chỉ trong nháy mắt lại thân thiết ôm lấy cánh tay Chu Sa: “Chu Sa, cậu biết chị Bùi Oanh ?”

      Tâm tư của Mạt Lỵ dễ nhìn thấu đến nỗi cần Chu Sa mất công suy đoán: “ biết.”

      “Vậy à, thôi tôi xuống trước nhé Chu Sa, chủ tịch họp ở tầng 84, có rảnh lại tìm cậu chuyện.” Nụ cười của Mạt Lỵ đổi, vẫy vẫy tay với Chu Sa.

      Chu Sa nhìn Mạt Lỵ ra khỏi phòng làm việc, sau đó nhàng đóng cửa lại, mặt đổi sắc liếc nhìn văn kiện nằm bàn, ngồi xuống bắt đầu mở phần ra xem.

      Lúc Giang Thâm đẩy cửa bước vào thấy Chu Sa ngồi ở trước bàn, đầu cúi xuống làm lộ ra đoạn cần cổ trắng như tuyết, vài sợi tóc rủ xuống, mặc trang phục màu đen, có loại gợi cảm chưa từng thấy.

      Thôi Nhất Minh báo cáo với Giang Thâm dừng lại chút.

      Giang Thâm nhìn Thôi Nhất Minh: “Chiều lại tiếp, trước tiên, cậu về soạn ra bản báo cáo về vốn đầu tư của Hồng Tượng.”

      Thôi Nhất Minh đáp tiếng liền cầm văn kiện rời khỏi phòng.

      Chu Sa ngước mắt lên thấy Giang Thâm, Giang Thâm dù bận vẫn ung dung dựa vào cửa nhìn Chu Sa. Chu Sa đứng lên, cầm văn kiện sắp xếp xong đem qua: “Đây là văn kiện của văn phòng chủ tịch mang lên cần ngài ký tên.”

      Giang Thâm nhướng mày: “Mang vào đây.”

      Chu Sa theo Giang Thâm vào bên trong phòng làm việc của , phong cách rất đơn giản, cũng rất nghiêm túc, đối diện là cửa kính sát đất, bàn làm việc lớn được bày trí rất ngăn nắp.

      Chu Sa đến cạnh bàn đặt văn kiện xuống, xoay người bị Giang Thâm đè ở bàn.

      “Chủ tịch?” Chu Sa chất vấn tiếng, nhưng giọng điệu chút hốt hoảng.

      Giang Thâm cúi người hôn Chu Sa.

      Nụ hôn này dài ướt át, lúc hai người tách môi ra còn dính dấp vài sợi chỉ bạc.

      khí bỗng chốc trở nên mờ ám.

      “Cho nên, đây là nội dung công việc của thư ký hành chính?” Giọng của Chu Sa chút cảm xúc.

      Giang Thâm dùng môi cọ cọ vào môi Chu Sa: “ phải, là hành động cá nhân.”

      Chu Sa dùng ngón tay chặn lại môi Giang Thâm: “Ý là tôi có thể từ chối?”

      Giang Thâm nắm lấy ngón tay Chu Sa dời , kèm theo nụ cười mê hồn: “Là do kỹ thuật của tôi tốt sao?”.

      “Kỹ thuật hôn của chủ tịch Giang hết sức lợi hại.” Chu Sa mặt đổi sắc khen ngợi.

      “Cám ơn.” Giang Thâm hôn Chu Sa cái.

      “Nhưng tôi dính dáng tới đàn ông có bạn .” Chu Sa rất nhanh bổ sung nguyên nhân.

      cách khác…” Tay Giang Thâm từ dưới vạt áo mò lên , bóp ngực Chu Sa, ngón cái trêu chọc đầu nhũ Chu Sa, Giang Thâm cúi đầu xuống, cắn vành tai Chu Sa: “Nếu tôi độc thân, Chu Sa vẫn muốn làm tình với tôi đúng ?”

      Vành tai Chu Sa nhồn nhột, có chút nên thân mà ươn ướt rồi, đây là bởi mình quá mức mẫn cảm, hay là trình độ tán tỉnh của Giang Thâm quá tốt nhỉ?

      “Vậy trước hết chờ chủ tịch chính thức độc thân mới biết được.”. Lời của Chu Sa vẫn lãnh đạm như cũ, ngữ điệu bên trong lại tự chủ được mà mang theo tia xuân sắc.

      Giang Thâm cởi nút áo Chu Sa ra, Chu Sa mặc nội y màu đen, cup áo ngực nửa giúp bầu ngực căng đầy trắng như tuyết của Chu Sa càng được nâng lên hết cỡ.

      Giang Thâm đẩy áo ngực của Chu Sa lên, đôi gò bồng đảo chút che đậy liền ra trước mặt Giang Thâm, đầu nhũ màu hồng nhạt như hoa đào tháng tư, tươi ngon đến mê người, cùng với đêm kia bên hồ bơi, hình ảnh run rẩy trong khí hoà lại làm .

      Giang Thâm cúi đầu mút lấy: “ lâu nữa đâu.”, thanh dần xuống, ngược lại biến thành tiếng liếm hôn đầu nhũ.

      Chu Sa kìm được rên lên tiếng, muốn đẩy Giang Thâm ra, Giang Thâm hình như đoán trước được nên bắt lấy tay Chu Sa, đè mặt bàn.

      “Yên tâm, dựa theo ý em .” Giang Thâm cũng ngừng động tác lại, tiếp tục đổi qua đầu nhũ bên kia.

      Giang Thâm mút hơi mạnh, Chu Sa cảm thấy có chút nhoi nhói, nhưng khoái cảm cũng dần nhiều hơn.

      cảm thấy mình từ từ mất hết sức lực, hạ thân hình như cũng ướt át hơn rồi.

      Thế mà lại chịu nổi khiêu khích thế này ư, Chu Sa khó tin nhớ lại, chỉ có người đàn ông là Giang Thừa, và Giang Thừa làm tình được tính là hoà hợp, xem như đó là do quen thuộc lẫn nhau, nhưng Giang Thâm chỉ là người lạ mà?

      Lúc hai đầu nhũ biến thành đỏ hồng lấp lánh ánh nước, rốt cục Giang Thâm cũng buông Chu Sa ra, hơn nữa còn rất dịu dàng gài nút áo lại cho Chu Sa.

      “Toàn bộ văn kiện cần chủ tịch xử lý em đều tiếp nhận , lịch trình do hai thư ký kia sắp xếp em cũng tổng hợp lại luôn, nếu có vấn đề gì trực tiếp với tôi.” Giang Thâm bên cài nút áo, bên báo nội dung công việc cho Chu Sa.

      Quần áo chỉnh tề, Chu Sa đứng lên, lần nữa búi lại mái tóc sau đầu, sau đó vòng tay ôm cổ Giang Thâm, hôn xuống.

      Giang Thâm sửng sốt trong giây lát, thậm chí đầu lưỡi cũng chưa kịp phản ứng, nhưng rất nhanh phản xạ lại ôm lấy eo Chu Sa, vói vào cùng lưỡi Chu Sa quấn quít lại chỗ, để nụ hôn này thêm sâu.

      Vẫn triền miên ướt át như cũ.

      Chu Sa cắn môi dưới Giang Thâm cái, đẩy ra: “Đúng là kỹ thuật hôn tồi.” Chu Sa lui về sau, : “Chỉ là muốn cảm nhận lại lần nữa thôi.” xong chỉ để lại cho Giang Thâm bóng lưng yểu điệu.

      Giang Thâm nhìn cánh cửa đóng lại, ngón tay sờ lên chỗ bị Chu Sa cắn, gợi lên nụ cười khó hiểu.

      _______________________________________

      Lời của Mama: Có bạn muốn tăng số lượng chương up mỗi tuần, nhưng vì ta mới đào thêm 1 hố sủng rồi, phải chia thời gian ra mà lấp, ta còn phải làm nữa nên thể cắm đầu vào edit được. Nhưng nếu số lượng độc giả ủng hộ Chu Sa nhiều, ta định mức là 5 chương tiếp theo, mỗi chương đều được 77 lượt bình chọn, ta cố để up 5 chương/tuần. *Thân ái*

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru14 others thích bài này.

    5. ChauKhoa2268

      ChauKhoa2268 Well-Known Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      418
      CHƯƠNG 9: LIÊN TỤC TRÊU CHỌC

      Biên tập: Mama Tổng Quản

      Có thể mang nơi khác cần xin phép, nhưng ít nhất hãy ghi tên dịch giả/biên tập hoặc dẫn link. Đó là tôn trọng tối thiểu bạn dành cho họ. Mama xin chân thành cám ơn!

      (*´▽`*)…(*´▽`*)

      -------------------------------------------------

      Nếu có người vừa đẹp trai lại giàu có, đàn ông độc thân, có biểu hứng thú với .

      cũng bị ràng buộc, còn trẻ, có nhu cầu và khát vọng bình thường.

      từ chối sao?

      Chu Sa nghĩ ra lý do từ chối.

      Người đàn ông Giang Thâm này đúng là nguy hiểm, có mục đích của mình, cũng có suy nghĩ của mình. Có dạng phụ nữ nào mà Giang Thâm chưa từng gặp đâu chứ?

      Trực giác của Chu Sa cho biết, Giang Thâm có chút hứng thú với mình.

      Nhưng cái hứng thú này, đối với người ở tầng lớp như Giang Thâm hoàn toàn chẳng đáng nhắc tới.

      Vậy mình có gì đáng giá mà được Giang Thâm ưu ái như vậy chứ?

      Nhưng những thứ nguy hiểm thường rất mê hoặc.

      Điểm thần bí này của Giang Thâm đối với Chu Sa có chút hấp dẫn khó cưỡng, mặc dù chỉ mới bắt đầu khiến nàng muốn ngừng mà được.

      Chu Sa nằm giường nhắm mắt lại, mặt vẻ ôn hoà, nội tâm lại như lửa đốt.

      Chu Sa trở mình, khống chế cảm giác hư trong cơ thể.

      Vị trí căn hộ này quả rất tốt, làm cực kỳ thuận tiện, cũng rất thích hợp cho sinh sống.

      Mặc dù đồ trang trí lớn đều giống phong cách của Giang Thâm, nhưng Chu Sa cũng có hứng thú tìm hiểu nguyên nhân.

      Công việc hôm nay cũng coi như suôn sẻ, làm ở cương vị của cận thần thiên tử mới phong, tạm thời cần phải tiếp xúc trực tiếp với nhóm quản lý cấp cao, mà hai vị thư ký của Giang Thâm cũng thể đủ tôn trọng nàng.

      Đối với sinh viên mới tốt nghiệp mà , đây chắc chắn là công việc vô cùng tốt.

      Dù sao việc chuyển biến tốt đẹp.

      Trong lúc Chu Sa mơ màng suy nghĩ.

      Giang Thừa cảm thấy kiên nhẫn của mình mất từng chút .

      thích Hứa Nhu Nhu hoạt bát.

      Đến nỗi Hứa Nhu Nhu còn lớn hơn Chu Sa đến hai tuổi, lại có nét ngây thơ mà Chu Sa chưa từng có.

      Đây phải là vấn đề của Chu Sa, Chu Sa từng trải qua nhiều việc nên định hình tính cách của .

      Hứa Nhu Nhu cho Giang Thừa loại trải nghiệm trước nay chưa từng có, có chút giống chuyện nuôi đứa con , nó nghịch ngợm, đáng , đôi khi cố tình gây .

      Loại cảm giác này đúng là mới mẻ.

      Nhưng nếu chỉ là mới mẻ mà có thứ khác để duy trì hoặc đảm bảo thu hút cuối cùng bị loại bỏ.

      Cùng Hứa Nhu Nhu hôn nhau mà Giang Thừa bất luận thế nào cũng tập trung được, hôn kịch liệt đến đâu trong đầu trước sau cũng đều tỉnh táo, giống như là linh hồn thoát ra ngoài đứng bên xem vậy.

      Mà khi Hứa Nhu Nhu thẹn thùng cởi áo tắm của ta ra, trong giây phút muốn dâng hiến thân thể trần trụi cho , phát cơ thể mình lại chút phản ứng.

      Hứa Nhu Nhu cố gắng dùng tay hết cả buổi, cuối cùng cũng bỏ cuộc, hơi uỷ khuất với : “Giang Thừa, gần đây có phải vất vả quá rồi ?”

      Giang Thừa sờ sờ đầu Hứa Nhu Nhu, ngầm chấp nhận lý do ta đưa ra, mà vào hôm sau, Hứa Nhu Nhu dùng ánh mắt phức tạp cho biết, bà dì cả của ta tới, Giang Thừa có cảm giác gì, thậm chí còn có chút nhỏm khó tả.

      Chu Sa tới văn phòng sớm hơn nửa tiếng, lại phát Giang Thâm đến rồi, cái này gọi là người ta có tiền hơn bạn là vì người ta nổ lực hơn bạn.

      Chu Sa vừa đặt cà phê lên bàn của Giang Thâm liền bị kéo vào trong ngực.

      “Chào buổi sáng, chủ tịch!” Chu Sa tách hai chân ra ngồi đùi của Giang Thâm.

      “Chào buổi sáng, Chu Sa!” cuối cùng bị biến mất ở giữa làn môi giao nhau của hai người. Chu Sa ôm cổ Giang Thâm, Giang Thâm ôm eo Chu Sa, tay sờ lên đôi chân dài mang tất da của Chu Sa.

      Chu Sa cảm giác được cơ thể của Giang Thâm biến hoá, cây gậy thô cứng nhô lên chọc vào hạ thể của , cách lớp quần lót lại mơ hồ khiến Chu Sa càng thêm hư .

      Nụ hôn của lập tức trở nên mạnh bạo, đầu lưỡi lướt trong miệng Giang Thâm, sau đó hung hăn mút lấy lưỡi của Giang Thâm.

      Cuối cùng, lúc hai người tách ra, Giang Thâm cắn cắn đầu lưỡi của mình: “Em phải mút đến nỗi lưỡi tôi sưng lên mới chịu à?”

      Trong mắt Chu Sa tràn ngập xuân tình, tiếng mềm mại mà quyến rũ: “Tôi chỉ mút sưng đầu lưỡi của thôi đâu.”

      Loại trêu chọc này quả đòi mạng mà.

      Giang Thâm nới lỏng cà vạt: “Chu Sa.”

      Chu Sa rất nhanh nhẹn dứt khoát dùng ngón tay chống lên ngực Giang Thâm, ngăn lại động tác của Giang Thâm: “ đồng ý với tôi rồi đấy.”

      Chu Sa hơi cong môi, ngữ điệu oán trách như nũng nịu, Giang Thâm tỏ vẻ đầu hàng, ôm Chu Sa để bình ổn xung động của cơ thể.

      Giữa trưa, Giang Thâm hẹn Chu Sa ăn cơm ở nhà hàng món Quảng Đông ở tầng dưới. Giang Thâm chu đáo đưa menu cho Chu Sa chọn trước, Chu Sa nhìn thoáng qua, tỏ vẻ có ý kiến, Giang Thâm liền gọi mấy món đầy đủ dinh dưỡng.

      Gọi món xong, Giang Thâm rót cho Chu Sa ly trà: “Đồ ăn tiệm nào cũng giống nhau, nhưng hồng trà Chu Sa này có chút đặc biệt, em uống thử xem.”

      “Cám ơn chủ tịch Giang!” Chu Sa nhấp ngụm, có vị ngọt thanh.

      Điện thoại rung lên cái, Chu Sa mở weibo lên xem, quả nhiên là Hứa Nhu Nhu gửi định vị qua.

      Hai ngày nay, Chu Sa lấy việc này làm vui, xem Hứa Nhu Nhu phát định vị từ Paris đến Provence, có lẽ là sợ để lại nhược điểm gì, trong ảnh chưa từng xuất gương mặt chính diện của Hứa Nhu Nhu, nhưng có bữa tối dưới ánh nến, cánh đồng ngập tràn hoa Lavender, quán cà phê đường phố gì là thể lãng mạn của chuyến du ngoạn nước Pháp này.

      Giang Thâm nhìn Chu Sa vừa xem điện thoại vừa nở nụ cười khó hiểu: “Xem cái gì mà buồn cười vậy?”

      “Xem cảnh ân ái thường ngày của người ta.” Chu Sa lướt đến tấm ảnh cuối cùng, là đôi bàn tay nắm chặt, ảnh có độ phân giải kém, lại lạm dụng filter (kính lọc), khiến hình ảnh phóng to lên cực kỳ mờ. Chu Sa ấn nút thoát ra, Giang Thâm nhìn bằng ánh mắt thâm tình.

      “Sao lại nhìn người khác, nhìn chúng ta được sao?” Giang Thâm bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể thả thính.

      Chu Sa duỗi ngón tay ra chọc cái vào giữa hai đầu mày Giang Thâm: “Diễn qua rồi?”

      Giang Thâm điều chỉnh sắc mặt chút, nhìn thẳng vào mắt Chu Sa, sóng mắt lưu chuyển, chớp mắt cái liền phát ra vẻ thâm tình vô cùng nhuần nhuyễn.

      Giang Thâm nhướng chân mày nhìn Chu Sa: “Đây mới là diễn .”

      “Chu Sa thở dài, đứng lên, chống vào bàn hôn lên môi của Giang Thâm ngồi đối diện.

      Hương vị hồng trà lan ra giữa môi và răng.

      lúc lâu sau hai người mới tách ra, Giang Thâm than tiếng: “Đùa với lửa.”

      Bất kể là Giang Thâm dùng thủ đoạn nào để khiêu khích Chu Sa, dưới câu bảo đảm “ cắm vào”, cuộc sống hàng ngày của Chu Sa dường như là bị đùa giỡn ngừng.

      Buổi sáng làm hôn chào buổi sáng, lúc làm việc, cách lúc nghe điện thoại kiểu: “Chu Sa, em vào đây.”, sau đó bị đè cửa cách tuỳ tiện, bàn, trước cửa sổ sát đất mà hôn. Tan sở gặp nhau cũng là nụ hôn dài.

      Trà chiều của Giang Thâm là sữa của Chu Sa, hai nụ hoa đào ở trong miệng Giang Thâm bị sưng to, dựng đứng lên.

      Buổi tối tắm, dòng nước xối qua trước ngực Chu Sa, Chu Sa bị đau đến kêu “ui da”, chiều nay Giang Thâm cắn hơi mạnh, hình như bị trầy da rồi.

      Nhưng loại đau đớn này lại mờ lờ sinh ra khoái cảm, trong lòng Chu Sa lại có cảm giác hư .

      tiếp xúc thân mật với Giang Thâm tuần rồi, lúc bị môi lưỡi Giang Thâm trêu ghẹo xong, mỗi ngày Chu Sa về nhà, đồ lót đều gần như ướt hết.

      Nằm giường, Chu Sa cảm thấy bụng dưới như có đám lửa.

      Đám lửa này cháy mấy ngày mà chưa tắt, hơn nữa lại càng ngày càng nghiêm trọng.

      Chu Sa cảm thấy hơi nóng, cái nóng từ trong ra ngoài.

      duối ngón tay xuống dưới.

      _________________________________

      Lời của Mama: Cái từ kính lọc đó thôi dịch mất nửa tiếng, hiểu nó để làm gì, phải nhờ thằng bé chụp ảnh giải thích hộ. Cái má bạch liên hoa Hứa Nhu Nhu này nhiều chuyện quá, gửi ảnh làm chi cho ta dịch mệt thân vầy nè. Vứt ta nhanh ! ლ(¯ロ¯ლ)

      Link wattpad: https://w.tt/2zFftyw
      Themealice, trang.ca, Paru14 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :