1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chuộc lấy tình yêu – Hắc Miêu Bạch Bạch

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 5: Gợn sóng

      "Dáng người này, khí chất này của em phải mặc sườn xám mới đúng." Người được mệnh danh là chị Vương cứ khăng khăng .

      Bất đắc dĩ Tô Yên Nhiên chỉ có thể chấp nhận. Dù sao cũng làm ở đây lâu, chị Vương làm thử tháng, nhưng nhiều lắm chỉ đợi được ba ngày. Ba ngày sau, nếu nghe được bất kỳ tin tức gì, khỏi thành phố S.

      vẫn chưa triệt để điều tra được chuyện của mẹ, nhưng cũng tìm hiểu đủ rồi, có cách nào mượn danh nghĩa báo thù để ở bên cạnh nữa... Vì thế quyết định ra . ràng ngoài mặt là người thẳng thắng, lại rơi vào kết cục phải vội vàng lẩn tránh như thế... Đây chính là chỗ đáng sợ của người đàn ông đó! Nhưng vẫn muốn thăm dò tin tức của , thậm chí hi vọng có thể lén tạm biệt lần, điều kiện tiên quyết là để phát ra --- Tô Yên Nhiên cũng biết bản thân mình nảy sinh loại tâm lý gì nữa.

      Ngày đầu tiên trôi qua rất yên ổn, nghe ngóng được bao nhiêu tin có giá trị.

      Ngày thứ hai, loáng thoáng biết được ít thông tin, dường như tâm trạng người đó được tốt... Nghe mấy ngày nay khí của cả tập đoàn Thiên Khải cũng rất kém...

      Ngày thứ ba, gặp được người đàn ông người toát ra vẻ phong lưu trông rất quen mắt... Dù sao cũng có ấn tượng rất sâu sắc với gương mặt đó, từng hỏi tên của ta từ miệng của người kia, Vệ Minh Dữ.

      Tô Yên Nhiên mặc sườn xám màu đỏ, bưng mâm có đựng chai rượu Hennessy XO, nâng cao cái mâm lên, mặt trang điểm lớp đậm lòe loẹt, Tô Yên Nhiên cười đúng tiêu chuẩn, thướt tha bước vào phòng Vệ Minh Dữ, tầm mắt thoáng quét qua mặt Vệ Minh Dữ rồi lập tức dời .

      người đàn ông hơn ba mươi tuổi thào trách cứ: "Gặp đối thủ Thiên Khải này, đúng là bất hạnh... Vốn tưởng nể mặt mối quan hệ thế giao hai nhà Tiêu Lý mà chừa lại chút mặt mũi... Tiêu Dịch Thành xuống tay cũng quá tàn nhẫn rồi!"

      Vệ Minh Dữ khẽ cười: "CASE mà muốn giành vốn dĩ Thiên Khải có cũng sao, nhưng ai bảo vừa khéo va phải nòng súng? Gần đây Tiêu Dịch Thành quá rãnh rỗi, hơn nữa tâm trạng tốt... Chỉ còn cách trút hết sức lực và cơn thịnh nộ lên công việc thôi... Còn nữa, may mà chỉ là đối thủ chứ phải bạn bè hoặc thuộc hạ của , biết thôi, ngay cả tôi đây còn bị vạ lây đấy..."

      ngồi cạnh người đàn ông họ Lý che miệng cười: "Đàn ông thất tình, việc gì cũng làm được... Phải , tôi cũng bội phục bỏ rơi Tiêu Dịch Thành! Trước tiên đến việc người đàn ông như Tiêu Dịch Thành ta cũng dám ra tay, lại còn dám làm Tiêu Dịch Thành khó xử trước mặt mọi người trong hôn lễ..."

      Tô Yên Nhiên nghe nhưng giả vờ nghe, chỉ hơi nghiêng người, từ trái sang phải, rót rượu cho những người đàn ông và bạn của bọn họ.
      Đến khi tới trước mặt Vệ Minh Dữ, Tô Yên Nhiên cúi mặt thấp hơn. Vệ Minh Dữ lại đột nhiên nhìn về phía , đưa tay nắm lấy cổ tay , đôi môi mỏng khêu gợi nở nụ cười mê hoặc: "Vị tiểu thư này nhìn rất quen, có phải chúng ta từng gặp nhau ?"

      Người đàn ông trung niên ngồi cạnh cười ha ha : "Lúc nào Vệ thiếu cũng dùng cách quê mùa như vậy để tán sao?"

      Tô Yên Nhiên hơi giãy giụa, ai ngờ cổ tay càng bị nắm chặt hơn. Nhíu mày: "Quý khách, xin tuân thủ quy tắc của Hoàng Đô." được có "Hành vi" trêu ghẹo phục vụ. ( cách khác trong lời có thể tùy ý... =.=!)

      Vệ Minh Dữ vẫn cười như cũ: "Tôi là khách ở đây sai, nhưng tôi lại là ông chủ của Hoàng Đô. Khách thể, nhưng ông chủ có..."

      Tô Yên Nhiên trợn mắt nhìn: "Tôi có thể xin nghỉ." Vệ Minh Dữ lại là ông chủ của... Hoàng Đô ư? Trong lòng Tô Yên Nhiên thoáng nổi lên dự cảm xấu...

      Vệ Minh Dữ vẫn như cũ buông tay, đồng thời mở miệng hỏi bảo vệ đứng ở cạnh cửa: "A Văn, rốt cuộc Tiêu thiếu đến chưa? Có câu vợ bạn thể chọc, tôi cũng tiện nắm tay vị hôn thê của ta mãi có phải ?"

      Bảo vệ A Văn bị gọi tên lớn tiếng trả lời: " đến ngay ạ!"

      Tô Yên Nhiên cảm thấy sống lưng cứng đờ, nếu thính giác của sai... tại có hai cây súng bí mật chĩa vào lưng .

      Vệ
      [​IMG]
      duyenktn1Chris thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 6: Tiêu Trạch

      Năm Tô Yên Nhiên vừa từ thành phố A đến thành phố S, sau khi làm ở Cổ Hương Sắc được hai tháng, vẫn chưa vừa lòng với cách chỉ tạo được tiếp xúc ít ỏi với Tiêu Dịch Thành này. Vì thế, đổi chỗ ở.

      Tiêu Dịch Thành được ca tụng là người đàn ông độc thân hoàng kim danh giá nhất thành phố S, ngày thường ở Tiêu Gia Chủ Trạch, mà ở trong tiểu khu cao cấp gần công ty, mình ở tầng cao ba trăm mét, khu nhà còn có vườn hoa , có thói quen mỗi ngày thức dậy lúc sáu giờ, sáu giờ mười phút ra ngoài, chạy bộ buổi sáng bốn mươi phút quanh vườn hoa, sau đó về nhà ăn thức ăn sáng bổ dưỡng do người giúp việc chuẩn bị sẵn, sau khi ăn sáng đọc báo buổi sáng, đúng tám giờ làm, cuộc sống và công việc rất có quy luật.

      Hôm nay, như thường lệ thức dậy lúc sáu giờ, sáu giờ mười phút ra ngoài chạy bộ buổi sáng. Có điều khác là, gặp được người, , này bất thình lình nhảy ra giang hai tay cản đường chạy của .

      Tiêu Dịch Thành giảm tốc độ, thấy cản đường cong mày cười, hai bên má có hai lúm đồng tiền : "A, Tiêu... Trùng hợp quá! Chúng ta lại gặp nhau."

      mặc quần áo thể thao tóc thắt bím đuôi ngựa. Trong ánh nắng ban mai, gương mặt chút phấn son, ửng đỏ động lòng người, ngực còn phập phồng kịch liệt, như vừa chạy bộ xong ổn định lại hơi thở, cho thấy chủ nhân của nó bình thường hay vận động. Trong đôi mắt sáng ngời có ít hưng phấn, nhưng cũng có ít sợ hãi.

      Dường như trông rất quen... Nhưng khẳng định trong phạm vi những quen nào vừa trẻ tuổi mà tinh thần lại phấn chấn như thế.

      Tiêu Dịch Thành nhíu mày, mặt duy trì lễ độ nhưng nụ cười rất khách sáo: "Tiểu thư, xin hỏi, chúng ta có quen nhau?"

      Tô Yên Nhiên xấu hổ gãi đầu, mặt hơi ửng đỏ : "Hình như là hey." Sau đó mặt mỉm cười kiều chứa vài phần khó xử. Mặt trời vừa mọc, ánh nắng ấm áp chiếu lên gương mặt trắng nõn của , vô cùng tươi sáng xinh đẹp động lòng người.

      Tiêu Dịch Thành khẽ cau mày, để ý tới Tô Yên Nhiên nữa. Trực tiếp vòng qua , tiếp tục chạy bộ. Xem như gặp phải thần kinh hơi được bình thường chút --- phụ nữ theo đuổi ít, này tính là đặc biệt.

      Chỉ là, đến ngày thứ hai, ngày thứ ba... Ngày thứ n, chạy bộ buổi sáng đều gặp phải bé kia. Mỗi ngày đều nở nụ cười điềm đạm, pha lẫn thẹn thùng chào , nhưng trừ lần đó ra, cũng có hành động gì khác, ví dụ như, xin số điện thoại của hoặc bày tỏ tình cảm gì đó...

      Tiêu Dịch Thành cũng nhận ra chính là gặp ở Cổ Hương Sắc, nữ phục vụ làm đổ rượu lên quần áo của . Mấy lần đến Cổ Hương Sắc sau đó cũng đều tình cờ gặp ... Nhưng hề gì, chỉ im lặng mỉm cười với .

      Qua tháng, có lần Tiêu Dịch Thành nhịn được hỏi thăm bảo an của tiểu khu, bé này cũng ở tiểu khu này à? Tiểu khu này canh phòng rất nghiêm ngặt, chỉ có những gia đình ở đây mới có thể ra vào.

      Bảo vệ gật đầu, ấy dù phải là chủ sở hữu nhà, nhưng khoảng thời gian này đúng là ở trong tiểu khu, nghe là thuê nhà trong này.
      Tiêu Dịch Thành giải thích được, người có thể ở nổi khu này, có mấy người thiếu tiền? Sao có thể cho người khác thuê phòng? Nhưng cũng suy nghĩ nhiều, hoặc chừng họ vốn là bạn bè.

      Biểu trong ánh mắt của tên Tô Yên Nhiên đối với , chính xác là 'Quý mến' nghi ngờ gì. cố ý đến gần mình. Có điều, 'Trình độ' nắm bắt rất khá, làm ghét.

      Cuộc sống của luôn có quy luật và biết kềm chế, nhưng cũng phải gần nữ sắc. Mặc dù phụ nữ chẳng qua cũng chỉ là trong những nhu cầu để điều hòa cuộc sống, lựa chọn phụ nữ, chưa bao giờ tùy tiện, mà các mối quan hệ phải ràng tùy theo nhu cầu.

      muốn vì thứ gọi là tình mà tạo ra những phiền phức đáng có. Dáng người bé này cũng rất khá... Nhưng giống với những mà ngày thường hay tiếp xúc, cũng ở trong phạm vi 'Những để lựa chọn'... Nhưng thể phủ nhận, thành công khơi dậy lực chú ý đặc biệt của .

      Ba tháng sau khi Tô Yên Nhiên vào ở trong tiểu khu, có ngày sau ba tháng liên tục xuống chạy bộ buổi sáng, ngừng lại rất đột ngột.
      Vì vậy, suốt tuần Tiêu Dịch Thành thấy bóng dáng có nụ cười thẹn thùng kia nữa, giống như... Đột nhiên mất mát thứ gì
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 7: Năm ấy

      Có lẽ ngay cả ông trời cũng thiên vị Tô Yên Nhiên, ngày nào đó, Tô Yên Nhiên tăng ca đến khuya mới xong việc, là người cuối cùng rời khỏi phòng làm việc. Lúc từ thang máy đến đại sảnh lầu , vừa khéo nhìn thấy trước mặt cách chừng mười mét có bóng dáng của đôi tuấn nam mỹ nữ vừa ra khỏi đại sảnh... Chỉ là, người đàn ông có thân hình cao lớn, dáng người rắn rỏi, vai rộng mông săn kia sao lại trông quen như thế?
      Tô Yên Nhiên híp mắt --- là Tiêu Dịch Thành! Vậy mỹ nữ bên cạnh, chính là bạn tin đồn của ta?

      Tô Yên Nhiên nhịn được bước khẽ, có thể là 'Rón ra rón rén' theo sát sau hai người đó, hy vọng nghe được hai người chuyện với nhau. Lòng lại cảm thấy kỳ lạ, như thường lệ, Tiêu Dịch Thành phải thẳng đến bãi đỗ xe lầu mới đúng...

      Ở cửa đại sảnh, hai người dừng lại, như đợi gì đó. Tô Yên Nhiên vẫn ở trong đại sảnh như cũ, vừa thấy hai người dừng lại, lập tức đến bên chậu cây cảnh màu xanh lục cao vừa bằng đầu người cạnh cửa đại sảnh, giả vờ ngồi xổm xuống, buộc dây giày --- may mà hôm nay mang giày thể thao.

      Hai người ngoài cửa dường như phát lén lúc theo mình, vẫn trò chuyện với nhau như cũ.

      "Dịch Thành, cảm ơn đồng ý giúp em nhiều như vậy..." Mỹ nữ bằng giọng ấm áp, êm tai.

      Tô Yên Nhiên bực bội kéo dây giày, ấm ức trong lòng: Người xinh đẹp, giọng còn hay... Lần đầu tiên tự tin với vẻ ngoài của mình... Tiêu Dịch Thành giúp ta cái gì? Tên này phải được mệnh danh là tính khí lạnh lùng hám lợi, dựa vào quyền thế để làm việc xấu sao... Quả nhiên quan hệ giữa ta và Dương Địch phải bình thường.

      "Đừng khách sáo, nợ ân tình của , đòi lại gấp đôi. Ha ha ha ~ Sau này em đừng trách quá ác độc với Quý Tường Tế nhà em là được rồi." Giọng Tiêu Dịch Thành mang theo ý cười... Ồ, sao nghe gian xảo vậy?

      Đúng lúc này, đột nhiên tiếng thắng xe truyền đến, chiếc xe thể thao nhìn rất phong cách dừng trước thềm cửa. Cửa xe gần như lập tức mở ra khi xe vừa dừng lại, người mặc đồ đen dáng người cao to, oai vệ lao ra --- nhìn qua rất giống con gấu chó, đưa tay kéo Dương Địch qua, tức giận : "Tiêu Dịch Thành! cách xa Địch Địch của tôi chút!"
      Ánh mắt Tiêu Dịch Thành thản nhiên quét qua bộ phận nào đó của tên giống gấu đen kia, cười như cười : "Yên tâm, tôi có chút hứng thú nào với 'Đệ đệ' của , trước giờ cũng chưa hề có ý 'Tiếp cận'." (Ở đây Tiêu chơi chữ, “Địch Địch” và “Đệ đệ” đồng )

      Sắc mặt của gấu chó lão huynh lập tức sung đỏ như gan heo, ta tự biết về đấu khẩu mình phải đối thủ của Tiêu Dịch Thành, đành quay lại chất vấn Dương Địch: "Địch Địch! Em về nước vì ta? Sao em có thể xem trọng người như Tiêu Dịch Thành? Em bị ta nuốt đến xương cũng chẳng còn..."

      Dương Địch lạnh nhạt phun ra câu hề hợp với khí chất của : "Hắc Nham, buông móng heo của ra! À , là tay gấu!"
      Tô Yên Nhiên buộc dây giày xong, sau đó lại mở ra rồi lại buộc tiếp, nghe vậy thiếu chút nữa bật cười.

      Gấu chó... À , là Hắc Nham lão huynh, lại nổi hứng vô lại, dứt khoát dùng thân hình to lớn vĩ đại của ta ôm chặt lấy Dương Địch: " thả, cứ thả! Nếu trước sau gì cũng bị ăn, bằng để ăn em cho xong!" Sau đó, màn khiến người ta kinh ngạc xảy ra! Hắc Nham bế ngang Dương Địch, nhanh chóng lao về phía xe thể thao của ta --- cửa xe vốn còn mở, ta thẳng tay 'Nhét' Dương Địch vào, ta cũng ngồi vào, sau đó đóng sầm cửa xe, xe vừa 'Hụ' tiếng thấy bóng dáng!

      Tô Yên
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 8: cam lòng

      Lúc Tô Yên Nhiên ngồi ở ghế phụ lái bên cạnh Tiêu Dịch Thành, vẫn cảm thấy tất cả đều chân . Tốn hết nửa năm, ta còn nhớ tên đầy đủ của , giờ phút này lại cho ngồi lên xe của ta?
      Khẽ véo đùi mình cái --- đau, ràng tất cả mọi chuyện phải do nằm mơ.

      chiếc khăn tay được đưa tới trước mặt Tô Yên Nhiên, hơi ngẩn ra, từ từ dời tầm mắt sang gương mặt lạnh lùng của chủ nhân chiếc khăn tay, đôi mắt hẹp dài mà sâu lắng kia nhìn sâu vào mắt . Tô Yên Nhiên lập tức cuống quít dời tầm mắt, kéo khăn trong tay lau mặt.

      loạt động tác sợ sệt như mèo con chọc cười Tiêu Dịch Thành, đôi môi gợi cảm của buông tiếng cười rất khẽ.

      Tô Yên Nhiên thẹn thùng, khẽ hỏi: "Tiêu... Tiêu tổng, chúng ta đâu vậy?"

      Tiêu Dịch Thành tiện tay nới lỏng cà vạt, như đương nhiên: " ăn cơm."

      Tô Yên Nhiên lại sửng sốt: "... ( ⊙ o ⊙ ) a!" Sau đó nở nụ cười sáng lạng che dấu.

      Thấy gương mặt thỏa mãn vui cười của , tâm trạng Tiêu Dịch Thành dường như cũng vui lây, dịu dàng hỏi: " thích ăn đồ tây hay thích ăn đồ Trung Quốc? Nếu thích đồ ăn Trung Quốc hay là Cổ Hương Sắc nhé?"

      Dùng thân phận bạn của Tiêu Dịch Thành đến ăn cơm ở nhà hàng trước đây mình từng làm việc, sau đó hưởng thụ phục vụ của đồng nghiệp trước kia... Tô Yên Nhiên lắc đầu: "... Ăn đồ tây ."

      Tiêu Dịch Thành nghiêng đầu nhìn : "Hả? Tôi tưởng thích món ăn Trung Quốc." Nếu sao lại làm việc ở Cổ Hương Sắc?

      Tô Yên Nhiên lập tức cúi đầu, vặn ngón tay: "...Ừm, em ăn đồ Trung Quốc cũng được, quyết định là được..."

      Tiêu Dịch Thành liếc thấy vẻ mặt băn khoăn của , cũng lật tẩy , chỉ cười : "Được rồi, vậy ăn món tây."

      Đèn đỏ, xe từ từ dừng lại. Ngón tay nhàng gõ tay lái, lòng thầm nghĩ: người có điểm thu hút sai, nhưng từ khía cạnh khác mà , quá yếu đuối, hoàn toàn phải loại thích. Hơn nữa, thứ mà muốn, cho được, thứ mà muốn, có lẽ tự nguyện giao ra, nhưng ngày nào đó mất lòng tin... muốn sau này mất nụ cười đơn thuần... Thứ mà có được, luôn hâm mộ người khác có được.

      Tiêu Dịch Thành quay đầu, nhìn về phía Tô Yên Nhiên: " , trở thành nhân viên của Thiên Khải? Làm ở phòng ban nào?"

      thể cho tình mong đợi, nhưng hồn nhiên và tinh thần cố chấp của , cũng cảm thấy thích, như vậy, thôi phá lệ lần, chiếu cố chút. Tiêu Dịch Thành buồn cười nghĩ, ra trong thâm tâm vẫn còn tồn tại thứ gọi là lương thiện.

      Vì thế Tô Yên Nhiên người chỉ có hai bằng tốt nghiệp đại học chính quy, cố gắng lắm mới vào được Thiên Khải nơi mà ai ai cũng là tinh , ăn tươi nuốt sống người khác, còn an toàn sống sót, hơn nữa từng bước thăng chức, vào công ty mới nửa năm, ngồi vào vị trí ai cũng ao ước, trợ lý tổng giám đốc. Thậm chí còn thường xuyên có cơ hội cùng tổng giám đốc Tiêu đại Boss tham dự tiệc rượu, hoặc được công tác cùng. Tô Yên Nhiên nhìn qua có vẻ dịu dàng yếu đuối, nhưng trong công việc lại tỉ mỉ chu đáo, chăm chỉ có trách nhiệm ràng, hoàn thành tốt các việc trong bổn phận của mình, ngược lại khiến người khác thể dị nghị.

      Còn người bị đồn là vị hôn thê của Tiêu Dịch Thành Dương Địch, từ ba bốn tháng trước tự động xin nghỉ, theo người đàn ông cao to, cường tráng như gấu về nước M. Có người nhiều chuyện nhận ra người đàn ông như gấu đó là người thừa kế của tập đoàn Hắc thị, những con người có trí tưởng tượng phong phú bát quái thích sáng tác kia vì thế thêu dệt nên rất nhiều những phiên bản khác nhau nhưng tất cả ngoại lệ đều là những bản tam giác tình vô cùng máu chó.

      Tiêu Dịch Thành đối xử đặc biệt với Tô Yên Nhiên đương nhiên khiến ít người ghen ghét, lại bùng lên đủ lời đồn đại vô căn cứ, vốn là bản tam giác tình oanh oanh liệt liệt, bởi vì có gia nhập, vinh quang thăng cấp thành tứ giác tình .

      Thậm chí có người thầm chèn ép, hãm hại Tô Yên Nhiên. Có khi Tiêu Dịch Thành cản giúp , nhưng đa phần là thầm chịu đựng.

      Tô Yên Nhiên có chút khổ tâm, nếu được như lời đồn --- bên ngoài là trợ lý, nhưng ra là người tình của Tiêu Dịch Thành --- cầu còn được!

      Ban đầu lúc vừa phát Tiêu Dịch Thành đối xử khác thường với Tô Yên Nhiên, người khác đều lén : Món ăn nhạt nhẽo như vậy, khẳng định quá ba tháng, Tiêu tổng chán ngấy, khi đó ta cũng chỉ biết khóc.

      Nửa năm này, Tô Yên Nhiên biết bao nhiêu lần công khai ám chỉ đối với " lòng say mê", còn luôn rất giỏi đánh lạc hướng, thậm chí ám chỉ Tô Yên Nhiên đừng có hi vọng gì vào .

      Những lúc như thế, đôi mắt sáng ngời của Tô Yên Nhiên trở nên u ám. Thậm chí thỉnh thoảng có ảo giác mình người đàn ông này rồi, đạt được đáp án mong muốn tuyệt đối cam lòng từ bỏ! Rất cam lòng, mình ở trước mặt ta diễn vai thâm tình say đắm như thế, mà vẫn cứ trơ trơ bên ngoài làm khán giả.

      Huống hồ, Tô Yên Nhiên lờ mờ cảm thấy, ra Tiêu Dịch Thành cũng ghét , ràng biết thích , cho thấy ít nhất ghét thích này của --- có người đàn ông nào đối xử tốt với vô điều kiện mà có ý gì khác, luôn bảo vệ chiếu cố , có thói quen để bên cạnh mình, về mặt này có thể thấy chút dấu hiệu, hoặc giả ngay cả Tiêu Dịch Thành cũng phát giác ra. Dù Tô Yên Nhiên ngoài mặt ngu ngốc, đần độn, nhưng nội tâm lại là người vô cùng nhạy cảm.

      Tô Yên Nhiên quyết định --- đổi chiến thuật! Trong hành động cũng nên chủ động xuất kích! Từ khi rời khỏi nhà Vô Hà ở thành phố A đến nay, được khoảng năm, trong năm này, từ lúc bắt đầu dùng trăm phương ngàn kế tiếp cận, càng về sau mỗi ngày đều có thể thấy ta ở khoảng cách gần, trung tâm cuộc sống mỗi ngày của đều là người đàn ông tên Tiêu Dịch Thành này. quá quen với việc đuổi theo , có lẽ, chỉ khi chính thức theo đuổi được , mới cam lòng từ bỏ...

      lâu sau khi Tô Yên Nhiên hạ quyết tâm nào đó, có
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 9: Hành hạ

      Tiêu Dịch Thành nổi giận! này có não vậy? tắm lại khoá cửa! Nếu ở phòng bên cạnh phải mà là người đàn ông khác... Tiêu Dịch Thành đẩy mạnh cửa phòng tắm hé ra.

      Nhìn thấy Tô Yên Nhiên... cởi đồ nằm trong bồn tắm... Xem chừng là ngủ quên.

      Tiêu Dịch Thành có loại xúc động muốn mắng người: "Tắm cũng biết cởi quần áo, còn ngủ quên, em là heo à?" Nhưng thể mắng người... Phải tỉnh táo, phải lí trí, phải phong độ, phải bình tĩnh...

      Tiêu Dịch Thành mặt u ám bước tới, vốn định đánh thức , lại bị những đường cong tuyệt mỹ do quần áo bị ướt dính sát vào người Tô Yên Nhiên tạo thành hấp dẫn, khiến nhất thời suy nghĩ được gì, thứ nhất tự chủ của từ trước đến giờ luôn rất cao, thứ hai lửa giận bốc lên ngùn ngụt chiếm hết tâm trí , công tình nhẫn nại thất bại, vì thế rất quân tử bắt đầu động khẩu rồi động thủ --- lấy hai tay véo hai má -phải trái của Tô Yên Nhiên, hét lên: "Tô Yên Nhiên! chết tiệt! Tỉnh lại cho tôi!! Nếu còn ngủ nữa, tôi dìm đầu em vào nước cho em chết đuối luôn! --- Dù sao cũng ngu ngốc như vậy chết là đáng đời!"

      --- --- Xem ! ~ Tiêu đại boss mắng người cũng rất đặc sắc.

      Tô Yên Nhiên cảm nhận được mặt bị đau, bĩu môi, tức tối mở mắt.

      Thấy Tô Yên Nhiên tỉnh lại, Tiêu Dịch Thành thoáng buông lỏng tay, xoa mày tiếp: "Em tắm nhanh lên cho tôi! Sau đó ra ngoài chuyện!"

      Tô Yên Nhiên ngoan ngoãn nghe lời ? Lúc say chắc rồi... Nhưng say dù làm chuyện có lý hay vô lý gì cũng được bỏ qua. Vì vậy, Tô Yên Nhiên "nhanh tay lẹ mắt" bắt lấy tay Tiêu Dịch Thành, nắm chặt... Lập tức Tiêu Dịch Thành có loại linh cảm hay... Kinh nghiệm lần trước khiến hiểu : này nhất định là bạch tuộc đầu thai, bị bám lấy chắc chắn dễ dàng thoát được!
      Tô Yên Nhiên nghiêng đầu cười ngây ngô với Tiêu Dịch Thành. Tiêu Dịch Thành hơi sửng sốt, biết tại sao đột nhiên lại cười khúc khích, nhưng ngốc cũng đáng ... muốn véo khuôn mặt của .

      Quên , Tiêu Dịch Thành luôn thích nhìn Tô Yên Nhiên cười, vì mỗi khi cười, vừa có má lúm đồng tiền đáng , vừa có răng khểnh dễ thương nữa... Mỗi lần thấy cười, tâm trạng của bất giác khá theo.

      Sau đó, Tô Yên Nhiên nắm tay Tiêu Dịch
      [​IMG]
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :