1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chiến Vương Thương Phi - Tiểu Tiểu Đích Thạch Đầu (Full + eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 26



      Vô số Hắc y nhân chung quanh đột nhiên xuất đằng đằng sát khí.

      A. . . . . .

      Hôm nay Bát Tiên lâu đưa đồ ăn mới ra thịtrường, quán lẩu Long Phượng khai trương đều ở cùng địa phương nên vây đầy thực khách cùng người xem náo nhiệt. tại, nhìn thấy nhiều thích khách như vậy, toàn bộ sợ tới mức nơi nơi chạy loạn, tiếng la khóc mảnh.

      Quanh thân Bất Hối lộ ra đạo lãnh ý, khóe môi gợi lên tia tươi cười thị huyết, bấtquá nhìn mọi người trốn chạy khắp nơi khẽnhíu mày, quát lớn: "Toàn bộ đều tiến vào!"Những sát thủ này là nhằm vào nàng, mặc kệ là ai phái tới đều tránh được hồi huyếtchiến, những người này chạy loạn chỉ làm sựtình càng ngày càng phiền toái, trước làm cho bọn họ ly khai mới được.

      Vừa nghe Bất Hối , những người đó nhưphát điên chạy tới. Bất kể như thế nào, bên này còn có Vương gia bọn tôn trọng nhất. Nghe đâu, bị ngàn người cao thủ chặn giết vẫn bình yên vô tiêu sái ra ngoài.

      " được rời kỉo ta." Chiến Cảnh Thiên nhìn Bất Hối trấn định trong mắt có tia thưởng thức. Nữ nhân bình thường nhìn thấyloại tình cảnh này sớm sợ tới mức oa oa khóc lớn, nàng chẳng những sợ hãi ngược lạicó tia hưng phấn, hổ là nữ nhân hắncoi trọng!

      "Được." Bất Hối giọng đáp.

      Đối mặt càng ngày càng nhiều sát thủ cácnàng vẫn đứng ở nơi đó động cũng chưa động, chút sợ hãi, chỉ là phần can đảm nàyngười bình thường có thể có được.

      Hoa Thiên Thần cũng theo bên cạnh, đốivới biểu Bất Hối trong lòng cũng thầm khen tiếng, quả nhiên có can đảm!

      "Lưu người sống, còn lại giết toàn bộ!"

      Dứt lời, phía sau quán lẩu Long Phượng lại xuất nhóm người, những người này mặc chiến giáp, đều là những tinh quanhnăm theo Chiến Cảnh Thiên ở chiếntrường dũng giết địch.

      Hai bên lập tức giao thủ, thanh chém giết ngừng, chỉ thoáng thiên địa đều bịchảy theo dòng huyết nhiễm thành màu đỏ.

      Đúng lúc này, bốn phía lại xuất mộtlượng lớn thích khách, những người này võ côngrõ ràng cao hơn những người phía trước đó, phá tan phòng tuyến thẳng đến Bất Hối, Hoa Thiên Thần cùng Chiến Cảnh Thiên hai lờilập tức xuất thủ.

      Đúng lúc này, những thích khách này lại nhưbiết phân thân, phân thành hai cuốn lấy Chiến Cảnh Thiên cùng Hoa Thiên Thần, hướng tới Bất Hối giết.

      Nhìn thích khách tới, Bất Hối nội tâm cườilạnh, trong tay lấy vũ khí chuẩn bị tốt. Đúnglúc này, phía sau truyền đến thanh lo lắng: "Cẩn thận!" Tiếp theo, hai đạo kiếm quangsắc bén từ bên mình lướt qua, hắc y nhân trướcmắt bị chém thành vài đoạn.

      Trong đó kiếm cần phải , khẳng định là Chiến Cảnh Thiên, còn kiếmkhác?

      Nhìn lại, ra là Lý Mộc Dương.

      Lý Mộc Dương hôm nay vốn là muốn tới, nhưng vì hi vọng cuối cùng vẫn lại đến đây.Khi đến nơi vừa lúc nhìn thấy thích khách đâmhướng Bất Hối, biết vì cái gì trong lòng lên tia bất an, hai lời lập tứcxuất thủ giết người thích khách kia tâm lý mới ổn định lại.

      Khóe miệng hơi hơi gợi lên, cười nhạt :"Ngươi sao chứ?"

      vừa mới xong, Bất Hối trước mắtliền biến mất, nhìn lại, bị Chiến Cảnh Thiên che ở trước.

      Chiến Cảnh Thiên đem Bất Hối kéo vào trong ngực cẩn thận xem xét, khẩn trương hỏi:"Có bị thương ?" Tuy biết thân thủ Bất Hối, nhưng nhìn đến tình cảnh kia tronglòng vẫn nhịn được sợ hãi, kiếm giảiquyết tất cả thích khách xung quanh, lập tức chạy vội đến trước mặt nàng.

      "Ta sao!" Bất Hối nhìn nở nụcười, nàng phải hoa trong bình, ngườithích khách kia cũng gây thương tổnnàng, bất quá, được quan tâm như vậy cảmgiác tốt.

      Khụ khụ!

      Hoa Thiên Thần nhìn hai người ôm nhau chẳng kiêng nể ai, nhịn được nhắc nhở, các ngươi tại đều là thân nam trang! May mắn những người vây xem trốn .

      Bất Hối khẩn trương từ trong lòng Chiến Cảnh Thiên giãy giụa thoát ra, hơi chút xấu hổđi đến bên cạnh Lý Mộc Dương chân thành cười : "Cám ơn ngươi!" Tuy nàng có thể tự bảo vệ mình nhưng vẫn thực cảm tạ có thểxuất thủ.

      Lý Mộc Dương nhìn Bất Hối tới trướcmắt sáng lên, nhất là dáng vẻ tươi cười của nàng lại càng hết sức cuốn hút, sau khi sững sờ mộtphen mới phản ứng kịp, cũng mỉm cười : "Ngươi có việc gì tốt rồi."

      "Lý tướng quân xuất tại Chiến quốc làcó chuyện gì?" Chiến Cảnh Thiên nhìn bộ dángcủa trong thập phần khó chịu, lập tức đemhắn cùng với Bất Hối ngăn cách, khéo léo đemBất Hối ngăn ở phía sau.

      "Chiến Vương gia cần lo lắng, Lý mỗ chỉ là tới tìm người ." Lý Mộc Dương buồn cười nhìn bộ dáng Chiến Cảnh Thiên, tronglòng ngầm đoán khẩn trương bảo vệ ‘ nam nhân ’ phía sau như vậy, hẳn là đoạn tụ chứ? Trách được đến bây giờ còn chưađón dâu!

      Khi bọn họ chuyện, cuộc chiếncũng kết thúc.

      "Khởi bẩm Vương gia, đối phương có ba trăm sáu mươi tám người, trừ người sốngtoàn bộ tiêu diệt!"

      "Mang trở về trông coi cẩn thận."

      "Dạ!"

      Lúc này Bất Hối mới thấy được thực lực của Chiến Cảnh Thiên, bên những người này chỉ cómấy người thương vong, đối phương toàn quânlại bị diệt, chênh lệch này cũng phải là ít.

      "Đem nơi này quét sạch ."

      Nhìn thi thể đầy đất, Chiến Cảnh Thiênnhíu mày, tuy chuẩn bị chu đáo, giết chếttoàn bộ những người đến nhưng vẫn hủy lễ khai trương của nàng, sợ là hôm nay aidám ở lại ăn cơm .

      "Ta cực kỳ cảm tạ người tặng cho ta đại lễ như vậy, khai trương hôm nay oanh động như vậy, quán Long Phượng lại càng trở lên nổi tiếng!"

      tia lo lắng, Bất Hối cuồng vọng lại hung hãn , xoa dịu buồn bực của Chiến Cảnh Thiên. Lần khai trương này bọn họđã chuẩn bị lâu, sao có thể để cho việc ámsát nho này phá hủy.

      " tại ta tuyên bố, quán lẩu Long Phượngkhai trương!" thanh khí phách của ChiếnCảnh Thiên truyền ra ngoài, cố ý thêm chút nội lực khiến cho tất cả Hoàng Thành đều có thể nghe được, tiếng vang lâu tiêu tan.

      lập uy, hơn nữa cảnh cáo những người ở nơi bí mật gần đó, có ở đây đừngmơ tưởng động vào Bất Hối dù chỉ chút.

      Đường phố rất nhanh được quét sạch , vếtmáu cũng rửa sạch , trừ bỏ mùi máu tươi dày đặc trong khí chút nàonhìn ra nơi này mới vừa trải qua hồi chémgiết.

      Thấy thích khách đều giải quyết, người trốn trong nhà cũng ra, bởi vì trốn kịp nêncũng có thương vong, chẳng qua là nhiềuthiên kim tiểu thư chịu được hình ảnh đẫm máu này ngất , được cấp cứu tỉnhlại trở về nhà.

      "Ăn cơm."

      Đám người còn lại cầm trong tay dãy số bài do dự có nên vào ăn cơm hay , vừa nghe thanh Chiến Cảnh Thiên lập tức tiếnvào.

      Lúc này mọi người mới chú ý tới trang hoàngtrong đại sảnh, sàn đặt hai hàng đá cẩmthạch làm bàn ăn, ghế tựa trải lên cái đệm dày biến thành cái sô pha giản dị.

      Lại nhìn vào bên trong bị tầng lụa mỏng ngăn cách, mơ hồ nhìn thấy bên trong là cái bànhình tròn có thể để cho nhiều người cùng ăn,phủ lên ghế tựa là da chồn!

      Vô cùng xa hoa!

      Đây là trang hoàng ở lầu , lầu hai là nhã gian, từ phía dưới này có thể tưởng tượng được phía xa hoa như thế nào.

      bàn có đánh số tương ứng với dãy sốbài, có thể căn cứ dãy số trong tay mà ngồi,những người này bị dọa còn mong đợinồi lẩu, như là tượng gỗ vô cảm tìm nơi ngồixuống.

      Sau khi mọi người ngồi xong, tiểu nhị mặctrang phục thống nhất bắt đầu mang thức ăn lên,thời điểm mang nồi lẩu để bàn những ngườinày mới bị cái bếp lẩu mới lạ này hấp dẫn.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 27: Chiến Cảnh Thiên kinh ngạc



      "Đây là cái lẩu trong truyền thuyết?"

      "Sao bên trong có đồ ăn, chẳng lẽ cái lẩu là nước canh?"

      Bởi vì vừa mới huyết khí quá nặng, Bất Hốisai người đem nước canh tê cay toàn bộ đổi thành canh xương, nàng thực sợ những người đónhìn đến nước canh đỏ rực trực tiếp nôn ra.

      Khi mọi người thảo luận, tiểu nhị lại bê lên từng đĩa rau dưa, hải sản, còn các loại hạt dọn từng cái ở bàn.

      Những người có thể ngồi ở chỗ này ăn cơmngười nào chưa thấy qua người chết, đại đa số đều là tay nhiễm, cho nên nhìn thấy đồ ăn kỳ vọng lâu tia sợ hãi trong lòng cũng chậmchậm tiêu tán .

      Đồ dã dọn lên hết, đám thiếu nữ tuyệt sắc từ bên trong nối đuôi nhau mà ra, các nàng đều mặc trang phục giống nhau, quần áo áo trắng, mặt thêu kí hiệu mà Bất Hối thiếtkế, đầu tóc đen dùng cây trâm hoa mai nhẹnhàng vãn lên, trán điểm chu sa, hơi chút trang điểm, đôi mắt đẹp lưu chuyển.

      Những thiếu nữ này mỗi người đứng bàn, sau đó cầm lấy chiếc đũa gắp miếngrau hoặc là hải sản thả vào trong nước canhđang sôi trào, nhàng nhúng vài cái rồi chấmtới nước chấm trước người.

      Lần này tất cả mọi người hiểu cái lẩu nênăn như thế nào, đám học tập phương pháp của những thiếu nữ này nhúng nhúng, sau đó bắtđầu ăn. Khi rau dưa hoặc hải sản trong tay vừavào miệng, tiên hương thôi! bắt đầu chen lấn ăn.

      Tới lúc này Bất Hối mới bảo tiểu nhị mang thịt bò dê ra, ăn lẩu vẫn là ăn thịt ngon nhất.Tiếp theo, nàng chuẩn bị tốt mấy món đồ nhắm,đồ uống đều đưa lên từng cái.

      Đại tuyết tung bay trong trời đông giá rét,cùng hảo hữu quay quần ăn lẩu trò chuyện vuivẻ, quả thực là chuyện thần tiên.

      tại những người ăn cơm sớm quêncảnh tượng huyết tinh vừa rồi, khí thế ngất trờibắt đầu ăn.

      Thấy bọn họ ăn cao hứng, thỏa mãn. Ngoài ra những người cầm dãy số bài đứng ở bênlo lắng thôi, hận thể làm những người này lập tức ăn xong.

      Ăn xong, đám mãn ý tiêu sái ra ngoài,cùng những người có dãy số bài vây xem khoe khoang mỹ vị như thế nào, trước cửa quánlẩu lại bắt đầu náo nhiệt.

      So sánh với Bát Tiên lâu đối diện có vẻ dịthường vắng vẻ , ngay cả phần mười lượngkhách bình thường cũng có, những người tới ăn đều là lấy được dãy số bài, ngồi ở chỗ này chỉ là vì thuận tiện nhìn cảnh tượng đối diện.

      Giờ phút này trong phòng ở lầu, ChiếnCảnh Thiên, Bất Hối, Hoa Thiên Thần còn có Lý Mộc Dương cũng cùng ngồi vây quanh,Chiến Cảnh Thiên vẫn vẻ mặt phòng bị nhìn LýMộc Dương, làm cho Lý Mộc Dương trong lòngbuồn bực thôi. như thế nào cũng thích ‘ nam nhân ’ .

      "Lý tướng quân, nếm thử cái này. . . . . . Loại thịt này nhúng ăn ngon hơn. . . . . . Còn có cáinày. . . . . ." Bất Hối cũng ghét Lý Mộc Dương, danh tiếng ở Phượng quốc rất tốt, lại vừa mới cứu nàng cho nên rất nhiệt tìnhchiêu đãi .

      "Thập tam huynh đệ về sau đưa quán lẩu đến Phượng quốc, khi đó Mộc Dương nhất định đếnmỗi ngày."Lý Mộc Dương cũng rất thích BấtHối, thấy nàng hào phóng liền muốn kết giao, hai người bắt đầu chuyện.

      Nghe vậy, Chiến Cảnh Thiên liếc mắt cái, khinh thường : "Lý tướng quân rất rảnhrỗi? cần đến biên cương sao?"

      "Tin tưởng bằng vào năng lực của Thập Tamhuynh đệ sớm muộn gì cũng có ngày mởrộng khắp lục quốc, đến lúc đó, cho dù MộcDương ở biên cương cũng có thể ăn." Lý MộcDương hoàn toàn để ý Chiến Cảnh Thiên,cười đối với Bất Hối .

      "Nhờ lời lành của ngươi, về sau đến Phượngquốc vẫn còn phải nhờ ngươi chiếu cố." Bất Hốitrong lòng cười trộm, Lý Mộc Dương xem ra rất ôn hòa, lại có thể để Chiến Cảnh Thiên kinh ngạc, nhìn cũng sảng khoái!

      A!

      Nàng còn chưa cười xong, lưng liền truyền đến đau đớn, cần nghĩ cũng biếtnhất định là Chiến Cảnh Thiên làm.

      Nhìn hai người chuyện vui, Chiến Cảnh Thiên sắc mặt càng ngày càng đen, mỗicâu đều nhằm vào Lý Mộc Dương.Sau khi ăn xong, Lý Mộc Dương liền ly khai.

      vừa , Chiến Cảnh Thiên nhíu hai mắtnhìn Bất Hối, kỳ quái hỏi: "Ngươi cùng rất quen thuộc?"

      " từng gặp lần." Bất Hối biếthắn nghĩ gì, còn tưởng Chiến Cảnh Thiên vì là người hay đối địch mới hỏi như vậy, cho nên liền chi tiết đáp.

      Nghe vậy, Chiến Cảnh Thiên trong lòng hừ lạnh, mới gặp lần có thể nhớ mãi quên? Cho dù , nhất định điềutra ra. Tính tính thời gian, người điều tra cũng nên trở lại.

      Quả nhiên, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa, sau khi nghe được hồi báo, khóe miệng gợilên nụ cười quỷ dị, phân phó người tới chút, nhìn thám tử ly khai mặt nhăn mới từ từ giãn ra.

      *

      Trong phòng Lý Mộc Dương tại Chiến quốc, trời tối, đến trước giường nhìn trăng trời trong lòng lại nhịn được bắt đầuphiền muộn.

      Nghĩ lại năm đó mình bị người ám toán, rất dễ dàng từ trong bao vây trốn thoát thoátlại trúng kỳ độc. Cho rằng lần này phải chết, khi ngang qua lại được nàng cứu, nàng cho mình ăn giải độc, vất vả đem mình kéo đến địaphương an toàn, cố xử lý tốt miệng vết thương lại chiếu cố mình ba ngày ba đêm mệnh này mớinhặt trở về.

      Mãi đến khi về nước mới biết được, ra nàng là tiểu công chúa luôn ở bên ngoài vì nướccầu phúc!

      Lần này từ biên cương trở về vốn là vì tham gia đại hôn của nàng, nghĩ tới lại nghe được tin tức nàng bị ám sát, căn cứ vào manhmối đường đuổi tới Chiến quốc. Nhưng khiđến Chiến quốc tất cả manh mối đều bị chặt đứt. Nếu mình có thể trở về sớm hơn, có lẽ toànbộ phát sinh. . . . . .

      Lý Văn nhìn tướng quân nhà mình lại bắt đầu tự trách, mở miệng khuyên nhủ: "Tướng quân, chúng ta nhất định tìm được công chúa, cần quá mức lo lắng ."

      Nghe vậy, Lý Mộc Dương đem ánh mắt quaylại, tự trách : "Năm đó ta với nàng, cả đờinày đều bảo hộ nàng, phò tá huynh trưởngcủa nàng, nhưng. . . . . ."

      "Tướng quân, cũng thể trách người, là công chúa vụng trộm chạy về, chúng ta. . . . . ."Lý Văn nhịn được nhíu mi, tướng quânbáo ân là đúng, nhưng cũng cần tự trách như vậy, dù sao đều là lỗi của công chúa.

      ánh mắt sắc bén quét tới, Lý Văn lập tức ngậm miệng, cam lòng cúi đầu nhận sai:"Thuộc hạ sai lầm rồi, nhất định dốc hết toàn lực tìm kiếm công chúa trở về."

      "Tướng quân, có tin tức ! điều tra ra những người đuổi giết công chúa."

      Ngay lúc Lý Văn mới vừa nhận sai, bên ngoài lại tiến vào bóng dáng, người tới ở bên tai Lý Mộc Dương giọng vài câu, người Lý Mộc Dương phát ra đạo sát khí, lạnh giọng hạ lệnh: "Suốt đêm về nước!"

      Sau cùng, nhìn thoáng qua ánh trăng phía chân trời ngầm thề: "Bất Hối, ta nhất định đem người hại ngươi bắt lại!"

      *

      "Vương gia, người kia kêu."

      Bất Hối cùng Chiến Cảnh Thiên ở trong thưphòng bàn bạc về thích khách, đúng lúc này bênngoài bóng đen chợt tiến vào, cungkính đứng trước mặt các nàng thấp giọng bẩm báo. Nàng biết người của Chiến Cảnh Thiên dùng biện pháp gì để cho sát thủ này khaira, tại quan tâm chính là bọn rốt cuộc do ai phái tới ?

      "Nước nào ?" Bất Hối lạnh giọng hỏi.

      "Hiên Viên Quốc!"

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 28



      "Hiên Viên Quốc?"

      Nghe vậy, Bất Hối lập tức nhớ tới Hiên Viên thần, trong lòng dấy lên hận ý ngập trời! Nồngđậm sát khí, tình lần trước còn chưa tìm tính sổ, dám đến trêu chọc nàng!

      "Người nào?"

      Biến hóa này của Bất Hối, Chiến Cảnh Thiên lập tức nhận ra, lãnh mi nhíu lại, nàng phải cùng Hiên Viên Quốc thái tử có hôn ướcsao?

      Làm sao có thể giống như tràn ngập hận ý?!

      "Là Hiên Viên Quốc Nhị hoàng tử, Hiên Viên Mặc!"

      Bất Hối mày cũng nhíu lại, nàng tưởng làHiên Viên Thần, nghĩ tới là đệ đệ , bất quá đều là nhà, đều là kẻ thù của nàng.

      "Lui xuống ."

      Chiến Cảnh Thiên nội tâm nghi hoặc, nếu làHiên Viên Thần cũng có thể lý giải, dù sao bọn là quan hệ đối địch, Chiến quốc nổi dậy, tất mang đến cho đả kích trầm trọng. Nhưng, Hiên Viên Mặc phải vẫn bất hòacùng Hiên Viên Thần sao? Làm sao có thể phái người tới giết Bất Hối?

      Bất quá, mặc kệ là ai.

      Mệnh, đều muốn !

      Chuyện này để ở đáy lòng, ai cũng khôngtiếp tục bàn luận, mỉm cười đem bữa cơm nàyăn xong. Hôm nay là ngày khai trương đầu tiên, nên cao hứng mới đúng.

      Trải qua khoảng thời gian này Bất Hối đãchuẩn bị mở rộng, còn việc ám sát trong ngày khai trương, Chiến Cảnh Thiên bảo hộ, quánLong Phượng xem như chân chính tại Chiến quốc khai hỏa danh tiếng!

      Ngày đầu tiên những người ăn thử này khenkhông dứt miệng, cho nên ngày hôm sau quánlẩu còn chưa mở cửa ngoài cửa nổi lên hàng dài.

      Rốt cục đợi đến khi mở tiệm, trước cửa lại dán bảng thông báo: ‘quán lẩu Long Phượng mỗi ngày chỉ tiếp ba trăm khách, tới trước được trước!’

      Thông báo vừa dán lên, lập tức dẫn tới mãnh liệt bất mãn.

      "Cái gì? Các ngươi làm như thế là có ý gì? Lão Tử bỏ bạc, vì cái gì cho tiến vào?"

      "Thực xin lỗi công tử, lão bản quy định, đồ ăn cùng thịt của chúng ta đều là tơi mới, cho nên dẫn khan hiếm. Mỗi ngày chỉ đủ cho ba tram người, hi vọng mọi người có thể hiểu, bênnày có dãy số bài, ngày mai có thể trực tiếp lấy dãy số bài vào điếm dùng cơm."

      Tất cả tiểu nhị đều là Bất Hối huấn luyện ra.Điều thứ nhất: Thái độ đối đãi khách hàng phảithân mật.

      thể đưa tay đánh người có khuôn mặttươi cười, những lời này quả nhiên có lý, ngườita vẻ mặt tươi cười nhận lỗi với ngươi, làm sao có thể có người tiếp tục so đo. Còn , điếm này là có Chiến Vương gia làm chỗ dựa, ai dám làm càn?

      Ba trăm người tươi cười đầy mặt, trong lòngmừng thầm dậy sớm. Về sau, cũng đều lĩnhdãy số bài chờ ngày sau tới ăn.

      Khi vừa mới tiêu hóa cái tin tức kia xong, tấm thiệp hồng lại xuất , trong ba ngày khai trương tất cả mọi thứ ưu đãi nửa giá!

      Những khách nhân vừa mới trong lòng thoải mái vì phải lấy dãy số bài lập tức lại hưngphấn lên. Nửa giá, may mắn ném dãy sốbài này .

      Phục vụ trong quán lẩu đều đối xử bình đẳng, cho dù ngươi tiến vào chỉ gọi bát cháo cũngsẽ nhiệt tình tiếp đãi. Điều này làm cho mỗikhách hàng đều cảm thấy mình là đại gia, tronglòng thoải mái cực kỳ.

      Càng làm cho bọn ngoài ý muốn là lẩugiá cư nhiên như thứ rẻ tiền, kém giá tửulâu bình thường bao nhiêu! Lập tức, liền đemBát Tiên lâu tự cho là thanh cao kia so bằng.

      "Bản công tử về sau đều ăn tại đây, ăn ngon , quả nhiên là đồ của tiên nhân."

      "Đúng vậy, bản công tử về sau cũng đều tạiđây, phục vụ tốt, lần trước ta Bát Tiênlâu bỏ ra hơn tám mươi lượng bạc cũng quan tâm ta, hôm nay còn đến hai lạng bạc!"

      "Tiểu nhị, có thể làm thẻ VIP nữa , cho ta lấy tấm."

      "Cũng cho ta lấy tấm."

      . . . . . .

      Góc sáng có hai người chỉ gọi mấy món ăn sáng, vừa ăn vừa nghe chung quanh đàm luận,sau cùng khẽ thở dài, tính tiền ra ngoài.

      Hai người đường vòng, sau khi cởi y phục người lại quay trở về, vào trong Bát Tiênlâu.

      "Sở công tử, nếu tại ngươi vẫn tiếp tục phương thức kinh doanh này, tin tưởng đến tháng đóng cửa ." Thái độ hai ngườibọn họ đối với Sở Mạc hề giống nhữngngười khác khúm núm, cũng ngạo khíkhinh người, đạm mạc lại xa lạ.

      Đối với thái độ bọn họ, Sở Mạc cũng quá mức để ý, ngược lại cười nhạt : " Nhị vị có cao kiến gì?" Hai người này là thế ngoại caonhân hao hết tâm tư mời đến !

      Mấy trăm năm trước, lục quốc còn chưaphân chia, khi đó chỉ có quốc gia là ThiênLong vương triều!

      Thời kì cuối Thiên Long vương triều xuất vị buôn bán kỳ tài, nàng nắm trong taymạch buôn bán tất cả quốc gia, cùng hoàng đế—— Đế Thích Thiên! Quan hệ thập phần tốt. Về sau, Đế Thích Thiên vì nữ tử vứt hậu cung, rước lấy phản đối của mọi người triều đình. Sau cùng, những đại thần này bắt cóc nữtử uy hiếp Đế Thích Thiên, Đế Thích Thiên chết trận, Thiên Long vương triều cũng bị phân chiathành sáu quốc.

      Sau khi Đế Thích Thiên chết, vị buôn bán kỳ tài này cũng biến mất. Nhưng có lời đồn vị buônbán kỳ tài này chẳng qua đem của cải giấuxuống đất, hơn nữa thế hệ này truyền cho thế hệ sau, đợi đến ngày hậu nhân của Đế Thích Thiên xuất đem tài phú này dùng để phục quốc.

      Dương Phi! Dương san! là đồ đệ của truyền nhân đế quốc, cho nên sở Mạc hao hết tâm tư mới khiến cho hai người thiếu cái nhân tình, đáp ứng giúp năm.

      Bất quá hai người bọn họ chỉ là cá nhân vì làm việc, cùng buôn bán đế quốc khôngquan hệ.

      "Nếu Sở công tử tin tưởng ta cùng sư muội, an bài kế tiếp đều nghe chúng ta."

      "Được."

      *

      Quán Long phượng vốn là điểm liên lạc bímật của Chiến Cảnh Thiên trong Hoàng thành,về sau bị Bất Hối trưng dụng. Phía bên ngoài thay đổi thành nơi ăn cơm, bên trong mật thấtcũng chưa thay đổi, cũng làm nơi thu thập tình báo.

      Giờ phút này, Chiến Cảnh Thiên cùng Bất Hối nhàn nhã ngồi ở bên trong dùng trà chuyện phiếm.

      "Như thế nào? tại tin tưởng ta chứ!"Bất Hối tự nhiên rót cho mình chén trà, làtrà Long Tĩnh Chiến Cảnh Thiên từ trong cung lấy ra, năm tiến cống cũng chỉ có mấy lạng,hương vị quả nhiên tệ, mùi thơm bốn phía!

      "Ừ." Chiến Cảnh Thiên lười biếng ngồi ở ghếtựa, nhìn vẻ mặt đắc ý của Bất Hối, tâm tình cũng tệ.

      "Nếu như vậy, chúng ta đây liền chuyệnhợp tác như thế nào , tương lai quán lẩu mở rộng đến sáu quốc, có được lợi nhuận ngươi lấy ba phần ta lấy bảy phân, cung cấp tình báo vô điều kiện cho ngươi, như thế nào?"

      Bất Hối vẻ mặt tươi cười mê hoặc ChiếnCảnh Thiên, trong loạn thế có tiền mới là tốitrọng yếu.

      Nếu ngày nào đó thiên hạ này thế cục thay đổi, nàng có thể trốn đợi thời cuộc ổnđịnh xuất , tiêu dao cả đời.

      Chiến Cảnh Thiên nhìn bộ dáng nàng giảo hoạt, ra vẻ lạnh lùng : "Ta bảy ngươi ba."

      "Dựa vào cái gì?"

      Nghe vậy, Bất Hối nổi giận, dùng lực đập cái bàn, cho nàng giải thích hợp lý đừngmơ tưởng!

      " có ta, ngươi điếm cũng khôngmở được!" Giải thích chỉ có câu, nhưng rõràng là uy hiếp Bất Hối. , tại loạn thế, có thế lực to lơn cái gì cũng thể làm.

      "Bốn sáu."

      Nhìn vẻ kiêu ngạo của Bất Hối biến mấtkhông dấu vết, Chiến Cảnh Thiên cảm thấybuồn cười, tuy nàng thông minh, hung hãn , băng lãnh, bộ dáng đều rất đẹp, nhưng vẫnthích nhất khi nàng muốn phát hỏa mà phát được, dáng vẻ kinh ngạc khi đó rất đáng .

      "Về sau ngươi làm ăn tất cả nhất định phảicùng ta hợp tác, chia 5:5, huống hồ, có ta ở đâylục quốc dám động đến ngươi, như thếnào?"

      Nguyên bản Bất Hối nghĩ chia bốn sáu, nàngbốn sáu, nhưng lại nguyện ý chia 5:5,chẳng lẽ bên trong này có cạm bẫy gì?

      Trong đầu rất nhanh tính toán các loại khảnăng xuất cạm bẫy, nhưng nghĩ tới bất luận cái gì đối nàng bất lợi. Còn , cho dù có cạm bẫy gì như thế nào, cùng lắm cá chết lưới rách, đồng quy vu tận.

      "Thành giao!"

      " lời định!"

      Bốp!

      Vỗ tay thề nguyền.

      Tiếp theo, lại thảo ra hai bản hiệp ước, nhìn Bất Hối ở mặt ký tên, Chiến Cảnh Thiên nởnụ cười.

      Hiệp nghị ký, đời này, bọn liền cột vào cùng chỗ!

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 29: Kìm lòng đậu!



      Sau khi ký xong hiệp ước, nhìn vẻ mặt ChiếnCảnh Thiên đắc ý, Bất Hối cảm thấy mình bịbán lại còn giúp người ta kiếm tiền.

      "Như thế nào nhìn bổn vương như vậy? Mớiphát bổn vương cực kỳ tuấn!" Chiến Cảnh Thiên tâm tình rất tốt, khó có được cùng nàng đùa.

      Nghe vậy, Bất Hối liếc mắt nhìn , ra vẻghét bỏ : "Chiến Vương gia ngươi nên soi gương nhìn xem, cười thực giống hồ ly bì ổi."Nàng cũng suy nghĩ, dù sao hiệp ước đãký xong rồi, nàng tin tưởng Chiến Cảnh Thiên cũng phải tiểu nhân bội bạc.

      ", mang ngươi uống chén, chúc mừng chúng ta hợp tác thành công!"

      Chạm chóp mũi của nàng cái, cảmgiác nhẵn mịn khiến cho lòng càng nhộn nhạo, loại cảm giác này có thể sánh bằng đánh thắng trận lại vẫn làm cho người ta cao hứng.

      Hai người phải lần đầu tiên tiếp xúcgần gũi, nhưng tâm Bất Hối lại đột nhiên nhảy lên cái, sắc mặt khẽ đỏ lên, muốn đểcho Chiến Cảnh Thiên nhìn thấy, dẫn đầu ra ngoài.

      Đối với động tác sủng nịch của Chiến CảnhThiên nàng hề bài xích mà ngược lại, trong lòng còn có chút vui mừng.

      hai đời người, nàng đối với loại cảm giácnày hề xa lạ, đây là cảm giác động tâm!

      Chẳng lẽ đối động tâm ? !

      "Phượng Bất Hối, ngươi đúng là chưa đủthương tổn vì tình!"

      Trong lòng ngầm khinh thường chính mình,thứ tình này nhất định cùng mình vô duyên, bấtkể như thế nào đều phải bảo vệ tâm cho chínhmình.

      "A!"

      Vừa mới quá mức chuyên chú, thế cho nên chân bị vấp, nhắm chặt hai mắt lại đợi ngã sấpxuống.

      "Cẩn thận!"

      Cảm giác đau đớn trong dự liệu thấyđâu, eo bị đôi cánh tay hữu lực ôm chặt lấy,đầu tựa vào trong ngực nóng bỏng.

      Thịch! Thịch! Thịch!

      Bất Hối cảm nhận được ràng tim đập mạnh, chính tâm của nàng cũng nhảy theolợi hại.

      "Ngu ngốc! hiểu ngươi trong đầu suy nghĩ cái gì? biết dùng khinh côngsao?"

      Chiến Cảnh Thiên ôm chặt nàng vào trong ngực sủng nịch trách cứ, vừa mới khắc kia là dọa nhảy dựng, do thân thủ tốt mới giữ được nàng lại, nếu cái nữ nhân ngốc này ngã từ cửa sổ xuống .

      "Ngươi mới ngu dốt, mau buông ra, biết nam nữ thụ thụ bất thân sao."

      Bất Hối lớn tiếng , muốn mượn việc nàyáp chế rung động đáy lòng kia, liều mạng từtrong ngực tránh thoát ra ngoài, ôm thậtchặt sắp thở nổi nhưng dùng lực như thếnào cũng thoát ra được.

      Dứt lời, bên tai truyền đến hơi thở ấm áp, Chiến Cảnh Thiên trêu chọc : " tại chúng ta đều nam trang." Trong lòng cườiđến nở hoa, cho cơ hội lớn như vậy sao có thể buông tha, mũi chân điểm ôm nàng trực tiếp bay ra ngoài.

      Cảm thụ được cảm giác bay lượn trong trung, hít thở khí có mộtchút ô nhiễm, Bất Hối lần đầu tiên cảm thấy cổđại này cũng tệ.

      Trong vòng phút, hai người về đếnVương Phủ, Chiến Cảnh Thiên lại mang theonàng băng qua trận pháp tinh diệu tới mộtmật thất.

      Cửa mật thất vừa mở ra, mùi rượu nồng đậmxông vào mũi, hương vị mê người. Nhớ tới thời điểm kiếp trước nàng làm đặc công, khi đó saumỗi lần hoàn thành nhiệm vụ các huynh đệ đềutập trung lại chỗ uống say. Chỉ có say mớicó thể để thần kinh vẫn buộc chặt tạm thời trầm tĩnh lại.

      "Vương gia mang ta tới nơi này, tuyệt đối làsai lầm lớn nhất của ngươi."

      Bất Hối từ trong ngực xuống, trực tiếp xông đến vò rượu, chỉ là hương vị khiến người thèm muốn khẳng định càng thêm tinhkhiết và thơm.

      Nhìn dáng vẻ đáng của nàng, tim ChiếnCảnh Thiên lại lỡ nhịp, sớm biết nàngcùng nữ nhân khác bất đồng, nhưng nhìn nàng phóng khoáng như vậy vẫn kinh ngạc phen.Bất quá, nàng như vậy mới thích!

      Bên cạnh vò rượu có chén, Bất Hối nhanhchóng cầm ly, đầu vừa nhấc, cổ hơi ngưảlàm ngụm!

      Sảng!

      Trong lòng thầm khen, tinh khiết và mùi thơm ngào ngạt, cảm giác mát lạnh, quả nhiên là rượu tốt, mới uống ly mơ hồ có loại cảm giác phiêu phiêu dục tiên.

      Vội vàng lấy thêm ly lại bị Chiến CảnhThiên ngăn cản.

      "Chiến Cảnh Thiên, hôm nay ngươi được keo kiệt." Bất Hối híp hai mắt, đem rượuôm vào trong ngực, nhìn Chiến Cảnh Thiên trước mắt lúc lúc , có chút mồm miệng .

      Chiến Cảnh Thiên buồn cười nhìn Bất Hối say, đoạt lại cốc cười : "Đây là thần tiên túy, người bình thường uống chén say, đổi cái này !"

      "Lấy ra! Ngày hôm nay lão nương liền uống cái này." Bất Hối thân thủ cướp đoạt ly rượu, nề hà khí lực đại, tức giận tay đẩy sang bên ôm vò rượu trực tiếp đổ vào mồm.

      "Ngươi. . . . . ."

      Ngăn cản tới kịp, chỉ có thể chiếu cố chút.

      Nhìn mỹ tửu theo khóe miệng của nàng chảyra, theo xương quai xanh chậm rãi chảy xuống,theo áo trượt vào, cổ họng Chiến Cảnh Thiênkhẽ nhúc nhích nuốt ngụm, nàng đây là dụ dỗ sao?

      " tệ! Quả nhiên là rượu ngon, tới, làmcho lão nương thoải mái!"

      Bất Hối thần chí , cảm giác tại giống như ngày cùng huynh đệ uống rượu .

      Có thể là cảm thấy nóng, thô bạo kéo áo, sau đó vung tay lên, áo khoác liền bay ra ngoài, kéo ống tay áo lên, cũng quản là rượu gì, tùy ý ôm vò tới, ‘ xoạt ’, mở vò rượu ra bắt đấuuống.

      "Tới, cụng ly."

      Nàng nhận ra người trước mắt là ai, chỉ nhìn thấy cũng cầm ly rượu, cao hứngđụng cái, lại hơi uống sạch .

      Bịch!

      Trừ lần dùng chén uống, còn lại đều là trực tiếp lấy bình uống, nhưng phần lớn rượuđều bị nàng dùng để tắm rửa, quơ quơ cái vò rượu sau đó ngã sấp xuống đất.

      Chiến Cảnh Thiên chưa bao giờ biết bộ dángnữ nhân uống rượu lại như vậy, nhìn nàng hànhđộng điên cuồng đúng là có chút hối hận mang nàng uống rượu .

      Uống rượu là giả, đập đồ mới là !

      Những rượu này, Hoa Thiên Thần cầu đãlâu cũng chưa cho, nghĩ tới hôm nay bị nữ nhân này lấy ra tắm rửa.

      "Lâm Phong, hôm nay buổi tối lão nương đichỗ của ngươi, phải tắm rửa sạch chờ...." Bất Hối lung tung tóm lấy, trừng mắt nhìn ngườitrước mắt biến thành bạn tốt nhất của nàng.

      Lâm Phong cũng là tỷ muội tốt nhất của nàng, về sau vì cứu nàng bị nữ nhân đê tiệngiết. tại nhìn thấy nàng đột nhiên xuất hiệntrước mắt nhất thời kích động, nhanh chóng tiến đến ôm cổ hung hăng ở mặt hôn cái.

      "Ừ, tệ, gần đây da dẻ cũng tốt." Hôn xong vẫn quên lấy tay nhéo nhéo, co dãn sai!

      Lâm Phong? !

      Bất Hối say bất tỉnh nhân , phát sắc mặt nam nhân trước mắt ôm nàng trong ngực có bao nhiêu trầm.

      Chiến Cảnh Thiên cũng nghĩ tới, mang nàng tới uống rượu, cư nhiên uống xong lại xuất tình địch, chỉ tra được nàng cùng Hiên Viên Thần định hôn ước, Lâm Phong là từ đâuxuất ?

      Xem bộ dạng này, các nàng . . . . . .

      "Ngươi say, ta mang ngươi trở về ngủ."

      Phẫn hận đứng dậy, ôm nàng vào lòng bay ra ngoài.

      có mệnh lệnh của bất luận kẻ nào cũng thể tới gần Đông Uyển, cho nên bênnày cơ hồ ai, khi tới phòng ngủ của đem nàng trực tiếp ném lên giường.

      Nhìn Bất Hối mắt sắc mặt hồng hồng, tươicười hớn hở trong lòng càng tức giận. Cườivui vẻ như vậy, có phải mơ thấy nam nhân kiahay ?

      "Uhm! Phong nhi, chuẩn bị nước tắm chota, y phục đều ẩm ướt là khó chịu."

      Bất Hối vừa , bên lấy tay kéo y phục người, trong hầm rượu khi đó áo khoác cởi, tại cũng chỉ còn lại có quần áo trongcùng áo lót.

      Có thể là khó chịu, tay lấy y phục người đều cởi xuống, chỉ lưu lại cái yếm rộng lùng thùng. Trước ngực như như ,còn có miêu tả sinh động đẫy đà. . . . . . lập tức bại lộ trước mặt Chiến Cảnh Thiên!

      Chiến Cảnh Thiên nuốt nước miếng chậm rãi đến trước giường, thưởng thức cảnh sắc tuyệtmĩ trước mắt. Lần trước nàng cũng ở trước mặthắn thoát y phục, bất quá tốc độ quá nhanhkhông thấy , tại phải xem cẩn thận.

      Giơ cánh tay lên, đưa hai tay quanh năm cầmkiếm nhàng để chân nàng.

      , còn lớn bằng bàn tay .

      Theo chân hướng về phía trước, lướt qua đùi dài tuyết trắng, dừng lại ở phần eo mềm mại, cảm giác trắng mịn lại càng làm cho huyếtmạch của bành trướng, lại nhìn lên , bộ ngực hoàn hảo theo hô hấp lên xuống. . . . . .

      "Là ngươi quyến rũ bổn vương trước!"

      Như là quyết định cái gì, cúi người đè xuống. . . . . .

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 30: Ta muốn ba chữ


      Uh`m!

      Chiến Cảnh Thiên biết giờ phút này nên miêu tả cảm thụ trong lòng như thế nào,đột nhiên nhớ tới Hoa Thiên Thần thường xuyên ghé vào lỗ tai câu.

      "Buổi tối tắt đèn, thời điểm đặt ở dưới thân ngươi lại càng ** hết sức. . . . . ."

      Tuy cái gì cũng chưa làm, nhưng cảm giác này.

      Quả cực kỳ **!

      Cẩn thận miêu tả hình dáng, đường cong củanàng, cảm thụ được thân thể nàng mềm mại. . . . . . hô hấp trở nên dồn dập, lúc này, chỉ cảm thấymiệng đắng lưỡi khô, toàn thân khô nóng khó nhịn, kéo cổ áo, nhiệt lượng vẫn giảmbớt.

      Xoạt. . . . . .

      Dứt khoát đem áo khoác cởi ra, đầu lưỡi khẽ liếm môi khô nứt, hung hăng nuốt cái, nhìn tiểu nữ nhân nóng bỏng dưới thân, môi nàngmềm mại, nhắm hai mắt lại hôn xuống. . . . . .

      "Ọe!"

      Đột nhiên, Bất Hối bị đặt ở phía dưới cảm giác thế giới bắt đầu xoay tròn, trong đầu mê muội, trong bụng trận sông cuộn biển gầm,nhịn được phun ra.

      Bên miệng, cái yếm, y phục giường,khăn trải giường, còn có. . . . . . người Chiến Cảnh Thiên lúc này dính đầy thứ nàng vừa nôn ra.

      "Ọe!"

      "Đáng chết, nàng nhất định là cố ý " ChiếnCảnh Thiên trong lòng khẽ nguyền rủa mộttiếng, khẩn trương xuống giường, ôm nàng đến cạnh giường, lấy cái thùng đưa tới trước người nàng, hai tay nắm chặt eo của nàng, nhàng vuốt phía sau lưng để cho nàng có thể thoải mái chút.

      Các loại hương vị hỗn hợp gay mũi phả vào mặt, còn có nơi nơi đều là nôn, Chiến CảnhThiên cảm thấy đây nhất định là trừng phạt hắnvì lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn. . . . . .

      Bất đắc dĩ thở dài, hướng phía cửa kêu lên: "Người tới!" Nghe được thanh Vương giaphẫn nộ lại lo lắng, Chiến Nguyên hầu ở ngoài cửa khẩn trương chạy vào, nhưng nhóm người mới vừa đẩy ra bị chưởng đánh ra ngoài.

      Chiến Cảnh Thiên nhìn thoáng qua Bất Hối, cau mày hô: "Gọi hai nha hoàn đến."

      Khụ khụ!

      Chiến Nguyên ôm ngực chịu đựng đau đớn, nhanh gọi tới mấy nha hoàn, trong lòng như thế nào cũng tưởng tượng ra tình cảnh trong phòng.

      Chẳng lẽ, Vương gia rốt cục phát nữnhân tốt ? Phượng nương còn chưa đủ còn cần nữ nhân khác vào hạ hỏa?

      " chuẩn bị nước tắm cho bổn vương."

      Chiến Nguyên còn suy đoán, đột nhiên cảm thấy trận tanh tưởi truyền đến, xoayngười lại vừa thấy cư nhiên là Vương gia bị bệnh thích sạch của bọn họ!

      Giờ phút này sắc mặt Chiến Cảnh Thiên âmtrầm đáng sợ, khí xung quanh xuống đến thấp nhất, thân gần như dính đầy dơ bẩn, cho dù ở cách xa cũng có thể ngửiđược mùi thối người. Nhướng mày, nhanhche cái mũi, nhưng trong nháy mắt phản ứng kịp, đây là truyền đến từ người Vương gia, lại buông lỏng tay ra.

      tại, rốt cuộc biết bên trong phátsinh tình gì, khóe mắt vụng trộm nhìn ChiếnCảnh Thiên cái, xoay người chạy ra ngoài. Bình thường, người Vương gia có chút dơ bẩn cũng chịu được, huống chi trước mắt này. . . . . .

      "Vương gia, nước đến đây."

      Bùm!

      đợi xong, Chiến Cảnh Thiên liền nhảy vào. tại, Chiến Nguyên bắt đầuvì Bất Hối bi ai!

      *

      Đầu đau muốn nứt!

      Bất Hối nhíu mày, bỗng nhiên phát đầumình như muốn nổ tung, thân thể cũng cực kỳmệt mỏi, chút khí lực cũng có.

      Nàng từ giường ngồi dậy, đánh giá cẩn thận trang trí trong phòng. Đây là nơi nào?Chẳng lẽ nàng lại xuyên qua?

      "Tiểu thư, ngươi rốt cục thức dậy."

      Tiểu Huệ thấy Bất Hối đứng dậy vội vàngchạy tới, đem gối đầu đặt phía sau lưng nàng, để cho nàng nằm tựa vào phía sau đó bưng tới chén mật cho nàng uống.

      Bất Hối uống hết chén nước, cảm giácđau đớn hơi chút giảm bớt, nhìn tiểu Huệ đangkhẩn trương, xoa xoa huyệt thái dương hỏi: "Đây là nơi nào? Ta sao có thể ở đây?"

      Nàng chỉ nhớ Chiến Cảnh Thiên mang nàng mật thất uống rượu, vừa uống vào ly nàng liền thấy được những bằng hữu ngày xưa, còn có Lâm Phong, nàng cao hứng, lại hônLâm Phong phen, về sau phát sinh tình gìcũng nhớ . . . . . .

      "Đây là phòng của Vương gia, hôm trước quản gia gọi ta tới chiếu cố tiểu thư, chuyện gì xảy ra ta cũng biết. Bất quá nghe Hoa thần y thân thể tiểu thư việc gì, chẳng qua là say rượu mà thôi." Tiểu Huệ đơn giảnđem tình lại lần.

      Bất quá, suy nghĩ đến chuyện nàng nghe thấy, trong lòng liền nhịn được sợ hãivụng trộm nhìn Bất Hối, do dự có nên đem chuyện nàng nghe được cho nàng.

      Bất Hối nhíu mi, trong đầu nàng loạn loạn rối như bòng bong, thế nào cũng giải được, khẽ: "Ngươi xuống trước ."

      "Vương gia, tiểu thư mới vừa. . . . . ."

      Tiểu Huệ do dự thấy Chiến Cảnh Thiên tiến vào, vừa thấy gương mặt lạnh lùngcủa trong lòng càng sợ hãi, muốn tiểuthư khỏe, nhưng ánh mắt Vương gia dọa người, chỉ có thể thối lui ra ngoài: "Dạ, nô tỳ cáo lui."

      Nhìn Bất Hối, Chiến Cảnh Thiên tâm tình tốtlên chút, ngồi xuống bên cạnh nàng, trêu đùa: "Rốt cục cũng thức dậy?"

      "Ngươi ——"

      Bất Hối vừa muốn trả , đột nhiên nhớ tới chút.

      Nàng hôn , cởi y phục, chút kỳquái. . . . . . Nhưng lại ói ra!

      "Ta ngươi dẫn ta đến đó ngươi hốihận." Bất Hối cười, uống rượu quả nhiên có can đảm, hôn đồng nam thuần khiết, lại còn ói lên toàn thân Vương gia thích sạch .

      Nhìn nàng liên tiếp cười lấy lòng, Chiến Cảnh Thiên nở nụ cười: "Nghĩ gì? , nghĩnhư thế nào bù đắp cho bổn vương?"

      "Bù lại?" Bất Hối nhíu mày, trong đầu lại ra mấy hình ảnh, ôm ngực cười lạnh :"Ta nghe lầm chứ, nếu phải có kẻ hảo sắc lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn lại bị phun đến?"

      tình phía sau tuy chỉ có mấy đoạn ngắn,nhưng bằng vào trí tuệ của nàng hơi suy nghĩmột chút là biết lúc ấy phát sinh tình gì. Tênhỗn đản chết tiệt cư nhiên chiếm tiện nghi nàng!

      Nghe vậy, Chiến Cảnh Thiên thản nhiên : "Là ngươi quyến rũ bổn vương ! Mà nữ nhânchủ động hiến hôn, lại tự mình cởi sạch y phụcnằm giường, là nam nhân đều làm nhưvậy."

      "Ngươi"

      Bất Hối cắn răng, nghĩ tới đườngđường Vương gia mặt lạnh, cư nhiên vô sỉ như vậy, quả nhiên nam nhân đều là nửa người dưới động vật!

      Nhìn đến bộ dáng nàng kinh ngạc, Chiến Cảnh Thiên gợi lên khóe môi, đem nàng nhìn từ xuống dưới lần, giống như là nhìn thiếu nữ cởi sạch.

      Đối ánh mắt , Bất Hối đem thân thể chui vào trong chăn, chẳng lẽ muốn tiếp tục hoàn thành chuyện tình ngày đó có làm?

      Tuy chưa làm qua, nhưng tiếp theo phát sinhcái gì nàng cũng rất ràng.

      Cự tuyệt?

      Nàng đánh lại .

      Thuận theo?

      Nàng. . . . . .

      Vô số cách nghĩ lên trong đầu, đầu vừa mới sắp xếp lại bắt đầu xoắn xuýt.

      Nhìn cái dạng này của nàng, Chiến Cảnh Thiên liếm môi, đột nhiên đè nàng ngã xuốnggiường, khóe môi dán bên tai nàng, làm như vô ý đụng chạm chút. . . . . .

      Đông. . . . . .

      Bất Hối trong lòng dồn dập nhảy dựng lên,nam tử người vẫn chưa đụng chạm đếnnàng, nhưng hơi thở người gắt gao khóanàng ở bên trong, khí đột nhiên nóng rựclên, nhìn mặt hoàn mỹ. Trong lúc mê man, bên tai ràng cảm nhận được thở ra hơinóng, thân thể trở nên vô lực, như là hạ quyết tâm cắn răng cái nhắm mắt lại.

      phải có câu như vậy sao: ‘nếukhông thể phản kháng, vậy nên hưởng thụ!’

      Nhưng phút đồng hồ trôi qua, nụ hôntrong tưởng tượng cũng xuất , nhữnghình ảnh thiếu nhi nên thấy cũng xuất . Nghi hoặc mở hai mắt, ánh mắt mang theo trêu tức nhìn nàng chăm chú. . . . . .

      Cư nhiên bị đùa giỡn !

      Bất Hối trong lòng khinh bỉ chính mình, nhưthế nào có thể bị sắc đẹp hấp dẫn, nhìn khóe môi tươi cười, phẫn nộ quát to: "Còn đứng lên."

      Nghe vậy, Chiến Cảnh Thiên thu hồi trêu tức, sắc mặt vui vẻ sthâm tình nhìn nàng: "Kỳ ta nghĩ muốn với ngươi ba chữ!"

      Thịch thịch thịch!

      Bất Hối cảm giác được lòng của nàng lại kịch liệt nhảy dựng lên, chẳng lẽ ?
      Chris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :