1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Chương mới nàng ơi
      Hóng quá

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      ra rồi lại vào, chờ bạn ếch và boss @Hằng Lê :010::Cheerleader:

    3. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      huhu chương mới nàng

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 79
      Editor: Ếch​
      Nhược Ngu bị xách lên cực kì khó chịu, giày đeo chân đều bị vứt ra xa nên chỉ có thể ngọ nguậy người cao giọng kháng nghị: ‘Ngươi chuyện phân phải trái, ngươi là lưu manh!’

      Tôi tớ qua viện rụt hết cổ lại, làm như nghe thấy phu nhân cái gì.

      Trữ Kình Phong cau mày, cười cực kì đáng sợ: ‘Ngươi chịu nổi tướng công nữa, vậy ta chẳng cần giấu giếm, làm lưu manh vô lại cho ngươi xem.’

      xong liền vào phòng, Nhược Ngu đương nhiên biết muốn làm gì, đáng tiếc hôm nay buồn bực trong lòng, tuyệt đối hầu hạ! Nàng lập tức bật dậy từ giường hẹp mình vừa bị ném tới, muốn chạy. Trữ Kình Phong túm cổ áo của nàng kéo mạnh, roẹt tiếng, bộ váy tơ lụa mỏng manh liền rách mảng từ cổ xuống để lộ ra cái lưng.

      Nhược Ngu cảm thấy phía lưng mát lạnh, kêu to tiếng, ngã xuống đất, quay người dám tin nhìn kẻ xé rách áo mình tức giận : ‘Phàm kẻ ỷ thế cưỡng đoạt thê thiếp nhà lành tất phải treo cổ! Trữ ca ca chẳng lẽ muốn phạm trọng tội.’

      Trữ Kình Phong túm vị tiểu hàn lâm khoa luật lên, miệng cũng chịu thua, vừa cởi quần áo vừa : ‘Nếu phạm pháp, gan lớn hay gan bé có gì khác nhau, cứ làm tới bến , làm thêm năm ba lần cho thỏa mãn phen! Chút nữa trói nàng chắc rồi thỏa sức thưởng dụng, nàng suy nghĩ xem nếu dùng tư thế bỉ ổi có nên tăng án phạt lên ?’

      Đây ràng là câu trêu chọc, vậy mà tiểu hàn lâm bị cởi quần áo vẫn đăm chiêu suy nghĩ trong chốc lát: ‘ Như thế ...’

      Nhưng vừa ngước mắt lên, thấy Trữ Kình Phong cười lộ hàm răng trắng bóng, nàng vội vàng : ‘A! Nghĩ ra rồi! Phải cân nhắc mức án phạt là tội chồng thêm tội, chết càng thảm!’

      Trữ Kình Phong cởi ngoại bào của mình, trừng tên lừa đảo dưới người lải nhải hết bài này đến bài khác, lắc lắc cái cổ, rắc rắc khởi động cơ xương toàn thân, chậm rãi : ‘Nếu như thế, trước tiên nên thử dùng hình phạt lăng trì...’

      Người phạm pháp thể lực tốt, gây án suốt cả canh giờ, Nhược Ngu cho rằng pháp luật đúng là chưa đủ sức lan đến vùng đất hang dã này mà, chưa kịp trách phạt kẻ phạm tội bản thân bị lăng trì, ngã vào lồng ngực đầy mồ hôi của Trữ ca ca, thở ra nhiều, hít vào ít.

      Các chiêu thức cũ mỗi chiêu đều dùng lần, Trữ Kình Phong còn xài thêm mấy mấy chiêu mới tự nghĩ ra, chiêu nào cũng có khả năng tạo nên trào lưu mới trong đông cung đồ.

      Sau khi thấy đủ, xoa bóp hai đùi đau nhức cho Nhược Ngu, : ‘Thế nào, đỡ hơn ?’

      Nhược Ngu vừa mới hưng phấn xong, khóe mắt đỏ ửng, mệt mỏi nằm ngực , suy yếu nhắm mắt.

      Trữ Kình Phong thấy nàng vẫn có vẻ được tự nhiên, cảm thấy đây là oan gia kiếp trước đến đòi nợ, vuốt mái tóc dài của nàng: ‘Ta đâu có đứng về phía Lưu Trọng, nếu phải vì nàng, ta sao thèm ngó đến kẻ có phẩm cấp thấp vậy, mà chính bản thân nàng can thiệp vào chuyện vợ chồng nhà người ta vừa được như ý lại vừa thành chuyện cho người đời đàm tiếu, đến lúc đó tỷ tỷ nàng xấu hổ muốn gặp nàng chẳng phải lại tìm ta khóc nhè sao?’

      Kỳ thực, Nhược Ngu dựa theo phản ứng của tỷ tỷ cũng biết chuyện hôm nay mình làm rất ồn ào, tuy rằng hiểu tại sao tỷ tỷ hết lần này tới lần khác tha thứ cho tên đàn ông đó, nhưng ngẫm thấy Trữ Kình Phong sai, nàng sa sút tinh thần : ‘ Đầu óc muội dùng tốt, luôn hiểu mọi người cái gì, Trữ ca ca, nếu ca ca nạp thiếp, Nhược Ngu có phải cũng phải tươi cười chào đón, ca ca ghét muội chứ?’

      Trữ Kình Phong cưng chiều cắn cái lên gương mặt trơn mịn của nàng, : ‘Cưới mình nàng quá mệt rồi, đâu còn hơi mà cưới thêm người? Sau này nàng phải ngoan vào, đừng có suy nghĩ mấy chuyện linh tinh như hòa ly, nếu sau này nhắc lại ăn đòn. Trước kia nàng ngã bị thương, lang trung kê đơn giúp thông máu, khơi thông kinh mạch cánh tay cho nàng nhưng lại thích hợp mang thai, dù gì đó vẫn là phương thuốc tránh thai ôn hòa, đợi cơ thể nàng tốt lên ngưng thuốc, đến lúc đó Nhược Ngu còn phải sinh cho ta đứa bé mập mạp, làm mẹ rồi bận rộn hơn, miễn cho nàng quan tâm chuyện nhà khác.’

      Nhược Ngu nghe xong, trừng lớn mắt: ‘Sinh em bé? Em bé chả phải xin từ trong miếu nương nương ôm về sao? Tại sao muội phải sinh?’

      Nàng trước kia dạo chợ Vạn Châu từng thấy miếu nương nương đông đúc người đến, thấy các phu nhân đều xin con búp bê vải cho vào rổ hương nến nên mơ hồ hiểu trẻ con là được cầu từ miếu về, về nhà lại dùng biện pháp đặc biệt nào đó biến thành trẻ sơ sinh. Giờ nghe đợi thân thể tốt lên biết mình dùng biện pháp gì sinh em bé?
      Trữ Kình Phong buồn cười nhìn tiểu nương tử ngây thơ, ghé vào tai nàng giảng giải số điểm quan trong giúp sinh em bé. Nghe thế Nhược Ngu sợ nhảy dựng: ‘Cái gì! Nước canh dùng để tạo em bé? Em bé còn phải chui từ bụng muội ra... Đừng, đau lắm! Trữ ca ca tự mình sinh , Nhược Ngu sinh được.’

      Tên vô lại có thói quen cứ việc nào khó đều quẳng hết cho , Trữ Kình Phong hắc hắc cười xấu xa: ‘Vì thế nên vi phu ngày nào cũng giúp nàng thông đường để lúc đó bỡ ngỡ, Nhược Ngu chớ sợ, để Trữ ca ca giúp nàng khơi thong cho thuận lợi thêm nhé.’

      Ngoài cửa sổ mưa thu lắc rắc, trong phòng sắc xuân nồng nàn.

      Kỳ thực Nhược Ngu lo bò trắng rắng, ba ngày sau, Lý Nhược Tuệ tự tay viết phong thư hòa ly, ngôn từ sắc bén, ân đoạn nghĩa tuyệt.

      Hóa ra Lưu Trọng mang theo Hồng Kiều cùng đứa con vợ lẽ đến ở tạm khách sạn, ban đêm trời đổ mưa thu, thời tiết chuyển lạnh nên đứa nhiễm lạnh, sáng hôm sau sốt, quấy khóc ngừng, tuy mời lang trung kê đơn nhưng lòng Lưu Trọng lại biến hóa ngừng.
      Mấy thị vệ theo Lý Nhược Ngu đến Lưu phủ hôm qua là đám thường ra vào quân doanh, gã tốt xấu gì cũng là tổng binh lại bị em vợ vô cớ đánh đuổi ra khỏi nhà mất mặt biết nhường nào. Trước kia ở Giang Nam, tuy lương bổng cao nhưng quân kỷ nghiêm, lại lo lắng phải ra chiến trường nên gã rất tự do thoải mái. Mà bây giờ, do có quan hệ với Lý Nhược Ngu nên gã bị điều đến bắc cương, tuy rằng bổng lộc cao, có thêm cả phủ trạch nhưng chuyện trong quân rất nhiều, hơn nữa Tư Mã cầm quân nghiêm minh, diễn tập thao luyện ngừng, mỗi ngày từ quân doanh trở về hễ đầu chạm gối là ngủ, ngay đến ái thiếp Hồng Kiều cũng vô duyên cớ thiếu rất nhiều mưa móc. Giờ bị đuổi ra khỏi phủ, uất ức trong lòng cuồn cuộn trào lên.
      Kỳ thực, bản thân gã muốn hòa ly với Lý Nhược Tuệ. Người phụ nữ đó chăm lo việc nhà đâu ra đấy, giống Hồng Kiều cầm tiền được. Tuy rằng nàng ta tính tình mạnh mẽ nhưng từ lúc thành thân đến nay cũng giảm bớt nhiều, nếu phải con ngốc Lý Nhược Ngu làm loạn mấy ngày sau thê thiếp hai người vẫn hòa thuận như thường. Từ lúc bị đuổi, gã đích thực lo lắng Tư Mã nghe lời kẻ ngu kia, bắt gã hòa ly cùng Lý Nhược Tuệ.
      Nhưng buổi tối khi nhận được phong thư Tư Mã đưa tới càng làm gã tăng lên sức mạnh, Tư Mã khôn khéo hơn kẻ ngốc kia nhiều, bắt hòa ly cũng nhận lỗi, mà lại bắt gã đưa Hồng Kiều ra khỏi phủ làm gã vui. Nhưng nghĩ kỹ, đây là cơ hội tốt. Gần đây dòm ngó chức thủ quan béo bở ở trại quân nhu Mạc Mam, lại thêm sông Mạc Hà thành cần tu bổ công nên quân nhu chuyển qua càng nhiều, nếu làm thủ quan ở đây thu nhập tồi. Điều đến Mạc Nam là rời xa tiền tuyến, bớt thao luyện mệt nhọc, vơ vét cũng nhiều hơn, chẳng phải hơn xa bây giờ. Đến lúc đó mang luôn Hồng Kiều theo, ngày đêm bầu bạn chẳng phải vẹn cả đôi đường. Cứ như vậy , cần phải tỏ thái độ để Lý Nhược Tuệ cầu Tư Mã mới đạt được mong muốn.
      Tính toán như vậy, ngày hôm sau Lý Nhược Tuệ đến khách sạn.
      Lý Nhược Tuệ đến vì vốn cảm thấy em phải, thứ hai là do con trai tận mắt thấy phụ thân bị đuổi ra ngoài nên đâm hoảng sợ. Đứa tuy mới có ba tuổi nhưng cũng có nhận thức. Thấy mặt mẫu thân bị thương cũng lờ mờ hiểu do phụ thân làm nên càng mẫn cảm. Vì ban ngày hoảng sợ dẫn đến ban đêm nằm mơ, sáng hôm sau liền sốt cao, có dấu hiệu mê sảng.
      Nhược Tuệ cả kinh, mời thầy thuốc tới khám, chích máu, viết đơn thuốc mới tốt lên, nhưng tâm bệnh cần tâm dược nên bèn tìm Lưu Trọng.
      Nhưng vừa tới khách sạn, Lưu Trọng lại hung hăng, quắc mắt nổi giận, lạnh lùng chỉ trích muội muội nàng có chồng mà còn hiểu chuyện, nếu đuổi trượng phu là gã ra khỏi cửa, cần gì khổ sở tới tìm. Lý Nhược Tuệ cố chịu đựng, thầm mong sớm mời Lưu Trọng về nhà nên ăn khép nép, thay mặt em xin lỗi. Lưu Trọng nghe xong càng thêm đắc ý, thầm nghĩ Nhược Tuệ xa gã được, nên khép nép mềm mỏng cầu xin nhiều hơn.
      Lập tức hề hạ giọng, lạnh lùng tiếp: ‘Hôm nay, Quế Nhi cũng bệnh, Hồng Kiều tấc rời, trong phủ ngươi nha hoàn phó dịch thiếu chẳng lẽ còn chăm sóc nổi đứa trẻ? Về , Lý Nhược Ngu dù sao cũng phải bày bàn tiệc rượu coi như nhận lỗi ta về mới danh chính ngôn thuận. Chứ chả nhẽ vừa mới bị đuổi ra khỏi cửa hớn hở chạy về.’
      Nghe gã vậy, Lý Nhược Tuệ cảm thấy lạnh thấu cả tâm can. Tục ngữ làm mẹ ắt mạnh mẽ, Lý Nhược Tuệ cũng có lòng tự trọng. Hôm nay vì con nên hạ mình cầu xin mà trượng phu lại vì đứa con thiếp thất nhất quyết bỏ qua chuyện cũ, bỏ mặc con trai trưởng sốt cao hôn mê trong phủ. Muội muội câu rất chính xác, trái tim của trượng phu thuộc về mình, giữ lại còn tác dụng gì?
      Nàng chậm rãi lau nước mắt, nhìn Hồng Kiều bên cạnh cười nhạt khinh thường lẫn trêu cợt, chữ cũng thêm, xoay người xuống lầu. Lưu Trọng ở phía sau gào lên: ‘ chưa, Lý Nhược Ngu còn chưa chịu nhận lỗi ta tuyệt đối quay lại.’
      Nhược Tuệ quay đầu lại. Ba ngày sau, phong hưu thư được chuyển tới khách sạn.
      Last edited by a moderator: 23/4/18
      Tiểu Ly 1111, huyetdu, nancy198651 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Làm hay lắm Lý Nhược Tuệ. Thanks nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :