1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      ặc, mem cũng thấy Trử tư mã quân tử đến thế là đủ rồi !!!
      nghe tư mã muốn đưa chị bắt gà là mem lại nghĩ đến màn chào hỏi oanh liệt
      :th_6::th_6::th_6: ...hắc hắc...
      saoxoay, Sa Mịch Nhi, Ly Vũ2 others thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      @Suuuly mem thấy chị bẻ cổ tay, chuẩn bị búng đos sao :dai ca:
      saoxoay, Sa Mịch Nhi, Xu trần4 others thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 11


      Edit: Hà


      Nhưng mà tâm trạng yên rốt cuộc cũng thả lỏng. Ít nhất tay chân nữ nhi vẫn lành lặn ngồi ở đó,nam tử tóc bạc ngồi bên cạnh nàng là người phương nào? Nghĩ tới chuyện này, cả người chấn động, đột nhiên nghĩ tới chuyện quản gia đề cập qua, dáng vẻ của người này nhìn qua rất giống bộ dáng của Trử Tư Mã, chỉ là còn trẻ mà đầu bạc... Vậy người ngồi bên cạnh con mình phải là...

      Đúng lúc này, xe ngựa Lý gia bị thuộc hạ Trử Kình Phong ngăn lại từ đằng xa: "Đứng lại! Các ngươi là người nào?"

      Thẩm Như Bách thân phận và mục đích đến đây của mình, nhưng thị vệ kia vẫn để xe ngựa tiến lên: "Xe ngựa của Tư Mã đại nhân chúng tôi ở đây ngắm cảnh, bọn ngươi dám tiến đến làm mất hứng, còn mau rời !"

      Nhược Ngu từ xa thấy được mẫu thân của mình, cao hứng đứng dậy, hướng tới bọn họ vui sướng vẫy vẫy cổ tay mảnh khảnh.

      Trử Kình Phong từ đầu cầm lấy vòng hoa, khinh miệt quăng bên, hơi quay đầu nhìn về phía nam nhân cưỡi lưng ngựa kia.

      Nhị công tử của nhà họ Thẩm..... Gia thế, sinh hoạt, dáng vẻ cũng chẳng có gì đặc biệt, nghe cùng với Nhược Ngu đính hôn từ sớm, nay là phụ tá đắc lực thương trường.... Tình cảm có lẽ sâu đậm lắm......

      Nghĩ vậy, khỏi nhớ tới nụ hôn vừa rồi trong lều, nàng hoàn toàn có ý thẹn thùng, môi với răng thành thạo giống như thưởng thức rượu ngon, giống như trong sớm chiều có thể luyện thành, lẽ nàng cùng vị hôn phu của nàng...

      Nghĩ đến đây, mặt Trử Kình Phong đột nhiên trầm, trừng mắt liếc đứng bên, đột nhiên cảm thấy thể để cho nàng vui sướng hoạt bát trở lại bên cạnh vị hôn phu của nàng.

      Vì thế lười biếng hướng tới thị vệ phất phất tay, ý bảo bọn họ cho Lý lão phu nhân cùng Thẩm Như Bách lại đây.

      Chờ hai người kia đến trước mặt Trử Kình Phong mới đứng dậy, hướng về phía Quan Bá bên cạnh : "Lấy dây thừng, đem Lý Nhược Ngu trói lại đưa vào đại lao của Liêu thành!"

      Lý phu nhân nghe xong lập tức hoảng sợ, chỉ có thể quỳ rạp xuống đất khẩn cầu Trử Tư Mã: "Tư Mã đại nhân, tiểu nữ có chỗ nào đắc tội với đại nhân, dân phụ quỳ ở đây tạ tội với đại nhân thay nàng, mong đại nhân độ lượng thấy tiểu nữ bệnh nặng, tha cho nàng lần này..."

      Thẩm Như Bách cũng nhướng mày, ôm quyền : "Đại nhân, vấn đề vận chuyển quân dụng lần trước phải xong rồi sao? Vì sao ngài lại nuốt lời?"

      Đúng lúc này, sợi dây thừng lớn trói người Lý Nhược Ngu, đợi nàng lấy lại tinh thần bị trói, cũng bắt đầu uốn éo người phản kháng.

      Trử Kình Phong nhìn lần nào, lạnh lùng : "Bổn tọa chưa bao giờ hứa điều gì với Thẩm công tử, chi là nuốt lời? Ban đầu chẳng qua là nể mặt Bạch quốc cữu, tha cho này mạng, bây giờ nàng lại là kẻ ngốc, chẳng trách Thẩm công tử vẫn như cũ nguyện ý cưới nàng, lúc rãnh rỗi đùa chút, cũng rất thú vị..."

      Nghe lời như vậy, Thẩm Như Bách nắm chặc nắm đấm, Lý phu nhân có thể chú ý, nhưng mà luôn xã giao bên ngoài, thường xuyên ra vào nơi trăng hoa, nên có thể biết được vì sao đôi môi Nhược Ngu ràng bôi son nhưng vẫn đỏ bừng sưng đỏ...

      Đó là chứng cứ ràng sau khi bị nam nhân tận tình nhấm nháp lưu lại!

      Trử Kình Phong đương nhiên thấy ánh mắt Thẩm Như Bách nhìn chăm chú đôi môi Nhược Ngu, tâm tình khỏi tốt lên, ung dung thong thả tiếp: "Nhưng mà hôm qua bổn tọa nhận được tin báo, ở vùng biên cương phía bắc, truy được đội thuyền buôn của Lý gia vận chuyển hàng cấm! ba con thuyền lớn chứa đầy bột cần sa (*)... Phải chăng muốn hạ độc hơn phân nửa con dâncủa giang sơn đại Sở?"

      (Nguyên tác là phúc lộc cao, mình search google ko ra, nên để là chất gây nghiện)

      Lý phu nhân vừa nghe, bị dọa mở to hai mắt. Họa từ đâu bay đến thế này? Loại thuốc phiện mà Tư Mã đại nhân vừa cũng gần giống như loại thuốc phiện du nhập từ hả quốc Nhật Bản, nghe được đặc chế từ loại lá cây có tính chất gây nghiện cực mạnh.

      Vật này nghe khi dính phải ghiền, hút quá liều lượng có thể chết người, cho nên được công bố hoàng bảng là lệnh cấm buôn bán loại tà vật này từ lâu. , khi điều tra , đó là tử tội... Loại... Hàng như vậy tại sao xuất thuyền Lý gia?

      Nghĩ vậy, bà khỏi nghi ngờ nhìn về phía Thẩm Như Bách.

      Thẩm Như Bách nghe Trử Kình Phong xong, trong lòng cũng cả kinh, hàng hóa này là do Bạch Kính Đường con trai của Bạch quốc cữu nhờ vận chuyển, kinh thành có số thiếu gia nhà giàu đam mê loại này, ngày thể có, Bạch Kính Đường độc quyền nguồn cung cấp, tài nguyên liên tục dứt, nhưng thuyền hàng đường đến đây đều rất cẩn thận, vì sao biết? Trử Kình Phong lý lẽ chắc chắn, xem ra giam thuyền hàng. Nếu rơi xuống trong tay quan viên khác sao, chỉ cần thu xếp chút liền ổn thỏa. Nhưng bây giờ lại bị Trử Tư Mã nắm được, trong lúc nhất chưa biết phải làm thế nào.

      "Đại nhân, Lý gia của chúng tôi tuyệt đối dính vào vật trái pháp luật, huống chi Nhược Ngu tại bị bệnh, nàng cái gì cũng biết! Đại nhân!" Lý phu nhân vẫn như cũ cầu khẩn.

      Trử Kình Phong lúc này lại đưa mắt nhìn về phía Thẩm Như Bách đứng bên cạnh, cười lạnh : "Nhóm hàng hóa này ba tháng trước thuyền, di chuyển qua tay nhiều người, tại vào lãnh thổ của đại Sở. Bổn tọa luôn biết nhị tiểu thư Lý gia trong mắt cho phép có hạt cát, nếu phải nàng gật đầu, vì sao thương độicủa Lý gia dám để cho tà vật này lên thuyền? phải nàng... Còn ai có thể làm đảm đương chịu tội?"

      Lý phu nhân cũng nhìn Thẩm Như Bách, trông cậy mở miệng phản bác Trử Tư Mã, ít nhất trước hết lãnh trách nhiệm, để cho đồng ý thả Nhược Ngu, trở khi quay về tỉ mỉ điều tra nguyên do.

      Nhưng mà con rể của bà tuy rằng hai hàng lông mày cau lại chặt, nhưng vẫn luôn ngậm miệng , để mặc cho những tên lính thô lỗ đem Lý Nhược Ngu bị giật mình kéo vào xe ngựa bên cạnh, sau đó Trử Kình Phong cũng xoay người lên ngựa, đại đội nhân mã liền như vậy mau chóng rời .

      Lý phu nhân tận mắt thấy nữ nhi bị đối đãi thô lỗ, tâm run lên. Chỉ có thể khóc nhìn Thẩm Như Bách : "Nhị công tử, Nhược Ngu tuyệt buôn bán hàng cấm. Ngươi cần phải cứu Nhược Ngu!"

      Thẩm Như Bách vô tâm trấn an Lý phu nhân, ứng phó vài câu liền vội vàng cưỡi ngựa Chức Tạo phủ tìm Ngụy công công. Ngụy công công chính là cơ sở ngầm thân tín nằm vùng của Bạch quốc cữu ở Giang Nam, nay cũng chỉ có thể tìm thương lượng đối sách.

      Bên này Trử Tư Mã thuận theo tâm ý, tóm đuôi Lý Nhược Ngu mang trở về.

      Đến Dịch quán còn chưa xuống ngựa, nhìn thấy Quan Bá ra lệnh cấp dưới đem ngựa của tù nhân Lý Nhược Ngu rời tiếp, liền lên tiếng hỏi: "Chuẩn bị đâu nữa đó?"

      Quan Bá nghi hoặc trả lời: "Tất nhiên là đại lao của huyện nha... Sao vậy, chủ công có gì phân phó?"

      Trử Kình Phong trầm mặc hồi : "Nữ phạm nhân này trọng tội nặng, khó đảm bảo xuất chuyện cướp ngục, gây chuyện, mấy nhà tù của loại huyện này thô sơ lắm, bằng đem nàng tạm thời nhốt ở Dịch quán."

      Tư Mã đại nhân lên tiếng, Quan Bá làm gì dám nghe, lập tức liền gật đầu đồng ý, sau đó lệnh cho

      cấp dưới đem Lý Nhược Ngu từ xe ngựa kéo xuống, áp giải đến phòng chứa củi của Dịch quán

      Trử Kình Phong vốn muốn nhiều lời, nhưng nhìn thấy dây thừng buộc tựa hồ siết chặt, làm cổ tay nàng có đỏ ửng cả lên, Nhược Ngu đường khóc đến sưng mắt, nghẹn ngào nức nở thôi, da thịt trắng nõn nhìn thấy rất đáng thương, tâm địa sắt đá nhìn thấy cũng run lên.

      lập tức nhíu mi, lạnh giọng hỏi: "Là tên vô liêm sỉ nào trói dây thừng, chẳng qua chỉ là nữ tử trói gà chặc, cần gì dùng khí lực lớn như vậy!"

      tên lính lập tức quỳ xuống lĩnh tội: "Khởi bẩm Tư Mã, là tiểu nhân..."

      Trử Kình Phong ngày thường đối đãi cấp dưới cũng coi là thân thiết, nhưng mà hôm nay thái độ đột nhiên hung dữ: "Đúng là ăn no nên dư sức có chỗ dùng có đúng ? Hôm nay khỏi ăn cơm chiều !"

      Quan Bá ở bên nghe được trong lòng cả kinh, giật nảy mình, liền vội vàng : "Còn mau cởi dây thừng, rồi tự mình lãnh phạt!" Ánh mắt khiển trách cấp dưới hiểu chuyện, Quan Bá lại xin chỉ thị, "Chủ công, này chính là trọng phạm, nhốt tại phòng chứa củi có người có trông giữ ổn... Thuộc hạ cả gan đem nàng giam giữ ở gian phòng cách vách chủ công được ? Nếu có động tĩnh gì, chủ công nhất định có thể phát , phòng ngừa rắc rối có thể xuất ..."

      Bên cạnh, chàng binh lính ăn được cơm chiều thiếu chút nữa rơi lệ, cảm thấy mình cùng Quan Tướng quân kém xa rất nhiều, như mây và bùn, loại nhìn mặt mà đoán ý này dù có luyện thêm mấy năm nữa cũng được.

      Trử Kình Phong nghe xong nghiêm trang gật đầu, sau đó liền quay người bước vào Dịch quán.

      Nhược Ngu bị kéo vào trong gian phòng sạch .

      Nàng biết mẫu thân thấy mình vì sao mang theo mình về nhà, lại phát người tóc trắng kia nhất định là tên xấu xa, , ràng khắc trước còn mang theo mình chơi trò đánh nhau, hái hoa dại, thậm chí phi thân lên hái quả dại cây đại thụ cho mình ăn, dụ mình nín khóc mà cười, còn cảm thấy là người tốt, cố ý tỉ mỉ tết vòng hoa cho , ngờ tới ngay sau đó liền biến thành người xấu khi dễ mình.

      Ngoài cửa là hai đại hán cao lớn vẻ mặt hung tợn, dưới cửa sổ là ba tầng lầu xa... Cơ hội chạy trốn càng thêm xa vời, Nhược Ngu càng thêm sầu não...

      Tháo giày khỏi chân, nàng lui vào góc giường, ló mặt ngoài chăn bông nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ. Trăng tròn trịa, rất giống bánh hạt vừng mà bà đầu bếp trong nhà hay làm... Chỉ chốc lát có tiểu nha hoàn đưa thức ăn tới, nghe mùi thơm ngon miệng, nhưng Nhược Ngu lập ý chạm tới cơm canh, mặc cho nha hoàn kia khuyên bảo như thế nào cũng chịu động đậy.

      Nha hoàn khuyên được, liền buông đồ ăn xoay người ra ngoài.

      Kế tiếp, trong phòng lại quay về yên lặng. Cũng biết trải qua bao lâu, ngoài cửa sổ dưới sân tựa hồ có thanh nghe vun vút. Nhược Ngu ở trong chăn ló đầu ra ngoài, rốt cuộc là nhịn được xuống giường, tới bên cạnh cửa sổ nhìn xuống, liền thấy nam tử tóc trắng mặc trường bào rộng thùng thình, đứng trước hậu viện, dưới ánh trăng cầm bảo kiếm luyện công.

      Thân hình của nhàng mạnh mẽ, người trường bào vạt áo bay theo, bay như múa lượn theo mũi kiếm, giống như tiên nhân, làm cho người ta dời được ánh mắt...

      Nhược Ngu nhìn đến thập phần say mê, hồn nhiên quên mất dự định ban đầu của mình là quyết nhìn tên khốn kiếp này nữa, cuối cùng đem cánh tay dựa vào cửa sổ, đưa gương mặt tròn , ngẩn ngơ nhìn điểm mũi chân mặt đất, đột nhiên quay lại nhìn nàng, vừa vặn ánh mắt của nàng cùng giao nhau.

      Nhược Ngu đột nhiên cảm thấy có chút lúng túng, cảm thấy chính mình phản bội chí khí ban đầu, lập tức liền mạnh mẽ ngồi xuống, làm bộ như chưa từng nhìn lén .

      bao lâu, nghe thấy cầu thang có tiếng bước chân, chỉ chốc lát, cái bọc giấy phát ra mùi thảo dược thơm ngát xông vào mũi, đôi hài da thuộc liền xuất ở trước mắt mình.

      Trử Kình Phong nghe Nhược Ngu chịu ăn uống, quyết định là để ý tới nàng.Lòng dạ mềm mại của mình ban ngày cạn rồi. Nếu tính tình nàng cứ tiếp tục ngang bướng như trẻ con, vậy cứ để nàng chịu đói mấy ngày, đến lúc chịu nổi nàng tự nhiên ngoan ngoãn đòi ăn.

      Nhưng mà chẳng hiểu tại sao, lúc ăn cơm tối lại nuốt vô, đối mặt với món thịt bò hồng tiêudo đầu bếp tỉ mỉ chế biến, canh vịt tơ bát bảo hoàn toàn có khẩu vị.

      Cuối cùng cầm kiếm lên, vào trong viện phát tiết nội tâm u uất phen.

      Đần độn? Theo thấy, cho dù nàng té vỡ đầu, cũng là mắt mù tâm ngu. biết vị hôn phu kiểu gì, dã tâm cùng tính toán trong mắt so với mấy lão hồ ly trong quan trường thua kém là bao.

      Chân tướng thuyền chở hàng cấm cần điều tra, đại khái có thể đoán được. Vốn muốn xen vào chuyện thối nát của Bạch gia, nhưng đúng lúc nhìn thấy ánh mắt họ Thẩm như kiểm tra đồ vật của mình nhìn về phía ngốc nghếch đó, liền khiến bực mình đến nỗi ác khí lan tỏa, lập tức làm khó dễ.

      Trong lúc lơ đãng vừa quay đầu, đột nhiên nhìn thấy biểu cảm khuôn mặt xinh xắn, dựa vào cửa sổ si ngốc nhìn mình, nội tâm khó chịu trong khoảnh khắc tan thành mây khói: Nàng là người ngốc, tính thiệt so hơn với nàng làm chi?

      Tìm được bậc thang xuống, liền có thể yên tâm thoải mái làm trái lại với ý định ban đầu là nhất quyết thèm quan tâm đến nàng, bước vài bước lên lầu, đẩy cửa phòng ra, tới trước mặt nàng.

      Ánh trăng chiếu xuống, nàng ngồi xổm dưới cửa sổ co lại thành khối, giống như người mất mẹ ai xót, ai thương.
      Tiểu Ly 1111, huyetdu, nancy198665 others thích bài này.

    4. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      Quan tướng quân sáng suốt :058::058::058:
      saoxoay, Khủng LongSa Mịch Nhi thích bài này.

    5. fujjko

      fujjko Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      489
      khả năng nhìn mặt đoán ý của Quan ca quá tài giỏi
      Sa Mịch NhiHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :