1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hơ hơ biểu cảm của công chúa Bình Dao làm ta đọc mà thể ngưng cười.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 52
      Edit: jessfann

      Lúc này người vào trong thư viện cũng dần dần tăng nhiều.

      Nhưng khi Tư Mã đại nhân tới, đám người giống như nước sông mà chia đều ra hai bên, tự động nhường đường cho nam nhân này đến đây.

      Hôm nay Tư Mã đại nhân mặc y phục như hàng ngày, nhưng mà là người xuất thân võ tướng, cho dù mặc chiếc áo thân dài bình thường cũng lộ ra khí chất nhanh nhẹn dũng mãnh khó che dấu, huống chi mái tóc bạc của lấp lánh khác biệt rất ràng làm cho người ta rất dễ phân biệt, khí lạnh quanh thân tự động phát ra làm cho người ta nhượng bộ lui binh.

      Kỳ gần đây Tư Mã đại nhân có chút bận. Bên trong bên ngoài phủ đều có việc cần phải xử lý. Ngày ấy trước khi , có đến hỏi lão quản gia già tiền được nhận hàng tháng là bao nhiêu, từ khi trở về từ phủ của thứ đệ, liền cho gọi phòng thu chi lên để hỏi cho rang, đến khib nhận được câu trả lời giận đến tái cả mặt. Trương mục chi ra hàng tháng là tám mươi lượng, nhưng mà đến tay Trử Vong chỉ còn lại tám lượng bạc. Nếu bình thường như vậy chi phí ăn mặc cũng đủ, nhưng Trử Vong lại đến thư viện đọc sách, số tiền này cũng giống như châu chấu đá xe.

      Cho dù Trữ Vong được quan tâm, nhưng là đệ đệ của Trử Kình Phong, nếu sống cách nghèo đói và kham khổ như thế đúng là làm mất hết thể diện của phủ Tư Mã.

      lập tức hiểu được trong đám hạ nhân có người làm trò quỷ, gọi quản gia lên hỏi sao lại như thế này.

      Tại nơi nhà cao cửa rộng như thế này, quản gia là chức quan béo bở, cho dù là người trung hậu như thế nào, hàng ngày chỉ cần hơi nhón tay mỗi thứ ít cũng kiếm được đầy cả túi.

      Chỉ cần quá mức, bình thường chủ nhân cũng nhắm con mở con mắt, nhưng mà lòng người cũng nên tham quá, phủ Tư Mã từ trước đến nay có nữ chủ nhân quản lí. Tư Mã chỉ trông coi việc lớn, mặc kệ bọn tiểu nhân, làm gì có thể kiểm tra trương mục suốt ngày được. Hàng năm vào mỗi cuối năm chỉ nhìn đại khái số lượng xem có sai sót gì hay .

      Lâu ngày, lá gan của quản gia kia càng lớn. Thường ngày các chi tiêu bình thường xén bớt ít cũng thôi , biết được Tư Mã đại nhân coi trọng thứ đệ, nên ông ta lớn gan cắt giảm tiền chi tiêu hàng tháng chi cho Trữ Vong. Ban đầu ông ta cũng dám cắt giảm gì nhiều, nhưng khi mẫu thân của Trử Vong qua đời, ông ta liền lấy cớ ít người nên giảm chi tiêu lại, tiền còn lại tới nửa, đợi đến khi Tư Mã ban lệnh cho Trử Vong tới phủ thỉnh an, ông ta lại ăn gan báo, chỉ cho Trử thiếu gia tiền chi tiêu cơ bản, còn lại nuốt hết bốn phía.

      Trử Vong cũng nhẫn nhục chịu đựng, cứ ngỡ đó là lời dặn của huynh trưởng, liền giảm ăn mặc lại, có nửa câu oán hận.

      Tư Mã hỏi tất cả trước sau, cho phép quản gia kia ngụy biện nửa lời, liền sai người kéo đến trong viện và đánh răn đe trước mặt tất cả mọi người. Đem quản gia kia đánh chết lên chết xuống sau đó đuổi ra khỏi phủ. Cũng đến lúc nên chỉnh đốn lại gia phong trong phủ, miễn cho nuôi đám chuột to chỉ biết đục khoét mà biết.

      Lập tức phó quản được đề bạt lên làm quản gia, chỉ là trước, nếu trong phủ xuất chuyện tương tự, lừa chủ nhân, tham tiền trái lương tâm, cũng cần đuổi ra khỏi phủ mà là trực tiếp đánh chết.

      Nhà sắp xếp ràng, nhưng công vụ lại là đống phiền lòng. tại là giữa hè, vùng Mạc Hà Thành lâu rồi mà có mưa, kênh mương cũng khô hạn, nhiều hộ làm nông vừa mới bắt đầu còn kiên trì động viên cả nhà chọn nước giếng để tưới hoa màu. Nhưng nắng quá gắt, nước được mang đến tưới cũng như muối bỏ biển, những người già cả hay trẻ còn bị mệt chết khi vận chuyển nước đến đồng ruộng.

      Ngày ấy, cùng với Nhược Ngu Thanh Diệp Sơn dạo chơi ở ngoại thành, đường thấy bãi đất trồng hoa màu đều bị úa vàng, nhìn qua là thấy thể cứu sống được.

      Trử Kình Phong thân là người đứng đầu thành, đương nhiên phòng ngừa chu đáo, lương thực đất nhà mình năm nay thể trông cậy được, cần phải sớm cất trữ lương thực. Tiếc rằng tại Bạch gia lại cực kì kiêng kỵ Trử Kình Phong ở Mạc Bắc, tất cả các trạm kiểm soát đều thiết kế tầng tầng lớp lớp ngăn trở, kiểm tra nghiêm ngặt. Chỉ cần là lương thực vận chuyển về Mạc Bắc thu thuế cực kì nặng, ai dám can đảm buôn lậu lương thực, lập tức chém.

      Đây ràng là muốn biến ác hổ ở Mạc Bắc thành con mèo bệnh. . Trử Kình Phong biết nhưng nếu muốn lật đổ những mưu hèn kế bẩn của Bạch gia cần phải suy tính cẩn thận.

      Vì thế mấy ngày qua quay về phủ, phải là muốn tránh né thiếu nữ xinh đẹp ở nhà, mà là bận rộn sứt đầu mẻ trán.

      Hôm qua giữa trưa, ráng nhín chút thời gian trở về chuyến, vốn là muốn ôm tiểu kiểu thê cái. Lại thấy tiểu ngốc tử cắn bút, vùi đầu bên trong đống giấy vụn, vừa hỏi biết là ngày mai là ngày mời các vị phụ huynh của các nữ học sinh đến để tham quan thư viện. Tất cả các học sinh đều phải có thành phẩm nghiêm túc để trưng bày.

      Trử Kình Phong luôn là người sĩ diện, nhìn Nhược Ngu vẽ đám hoa cỏ nghiêng nghiêng ngã ngã, có cá có tôm, là nhìn đặng, nên đưa tay vẽ bộ hải đường áp chi đồ. phu quân tận tâm tận lực giúp nương tử hoàn thành bài tập ở nhà, thử hỏi thiên hạ có mấy người được như chứ?

      Nhưng nương tử nhà mình lại cứ bĩu môi hài long, nhất quyết phu tử từng dạy là muốn vẽ tranh nên kết hợp giữa động và tĩnh. Chỉ có hoa mà có thú vật sống tính là thượng phẩm, nên vung tay vẽ thêm con bướm.

      Trử Kình Phong chỉ có thể nhướng mày nhìn nương tử nằm úp sấp bàn, nín thở tập trung vẽ con ‘bướm’ đậu đóa hoa hải đường. Bức tranh này đúng là trong tĩnh có động, chỉ sợ những người đến tham quan rớt mắt hết.

      Rốt cuộc, hôm nay nhín chút thời gian để làm chính là đại diện cho ‘phụ huynh’ của ‘tiểu Biểu muội’ mà đến, cũng nên để mình nàng đơn độc, cảm thấy bất an đúng ?

      Thấy đến đây, Thái tử cũng có qua đây chào hỏi, dù sao vết bầm mặt hai người vừa mới tan chút ít, ít ra ngoài mặt cũng nên làm ra vẻ như ưa nhau mới ổn.

      Nhưng Bình Dao công chúa tới cùng và hàn huyên vài câu với Trử Kình Phong. Trử Kình Phong lúc này mới mặn ngọt chào hỏi cùng Tứ thiếu và Thái Tử.

      Đúng lúc này tiếng trúc đài cao của thư viện vang lên, đến giờ để những nữ học sinh trình diễn tài nghệ của mình. Nhược Ngu là người đầu tiên lên đài… Trử Kình Phong khỏi sờ sờ cái mũi của mình.

    3. Hoaithao

      Hoaithao Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      52
      Dễ thương chịu được :ex10:

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Những người ở trong thư viện có kinh nghiệm đều biết, người giỏi đứng sau, người dở là người biểu diễn đầu tiên . Bình thường là học sinh càng xuất chúng, càng gây phấn khích vị trí biểu diễn càng ở gần chót, tạo nên chuyện núi cao có núi khác cao hơn, cảm giác như nhân tài càng lúc xuất càng nhiều.

      Mà Lý Nhược Ngu tại là người đầu tiên ra, có thể tưởng tượng được màn biểu diễn của nàng thảm thiết đến mức nào mới có thể bị xếp ở vị trí đầu tiên.

      Vì hôm nay có biểu diễn nên Nhược Ngu có mặc đồng phục học, mà người mặc chiếc váy bằng lụa mỏng màu trắng đính đầy sợi tơ bạc bay bay kéo dài xuống đuôi váy như dòng nước gợn sóng, ống tay áo được xẻ đôi bằng sa mảnh lộ ra đôi cánh tay trắng nõn, dải lụa hồng in hoa được khoác choàng qua sau lưng và cố định khuỷu tay, làn váy dài cùng nhau kéo dài mặt đất. Bước chân chầm chậm, lộ ra đôi giày thêu đầy ngọc trai.

      Má tóc đen dày của nàng hôm nay được búi lên kiểu phi thiên kế (1) trang sức người cũng chỉ có đôi vòng tay bằng ngọc Dương chi, đôi cổ tay nhàng để ở đàn cổ làm cho các vị gia trưởng thở dài—đúng là mỹ nhân.
      Nhưng mà Nhược Vũ tiểu thư được mọi người say mê cảm thán khen ngợi thôi đó với Trữ Kình Phong đại nhân ngược lại, trong đầu ngừng hồi tưởng lại bài hát “Túm đệ đệ” mà nương tử nhà mình từng tàn phá lỗ tai .

      Chẳng lẽ hôm nay trình diễn những bài đồng dao dành cho trẻ em? Tô Tú cũng là, nếu biết phu nhân muốn diễn tấu đồng dao, vì sao lại ăn diện cho nàng giống như tiên tử vừa mới hạ phàm thế này? Nàng vốn rất đẹp, lại còn ăn diện bắt mắt như thế. Nhưng mà lúc nữa khi mở miệng ra chẳng ra cái gì cả, còn bằng mặc đồng phục học với kiểu tóc búi trái đào (2), như hài đồng hồn nhiên tốt biết bao.

      Đúng lúc này, đầu ngón tay của Nhược Ngu nhàng khảy dây đàn, phía sau nhạc công đệm nhạc cũng nhanh chóng khảy đàn lên, tiếng nhạc dị thường quanh quẩn bên tai, toàn bộ thư viện lập tức yên tĩnh, mọi người dụng tâm lắng nghe tiếng đàn uyển chuyển thanh nhã này.

      Trử Kình Phong nghe thấy tiếng đàn xa lạ đó, đây phải khúc nhạc ‘nổi danh’ của nương tử nhà mình. Khúc nhạc kia tuy rằng trầm bổng êm tai, nhưng nếu nếu dụng tâm phân tích ràng phát nữ tử khảy đàn cao từ đầu tới cuối đều là đoạn hợp đơn giản, về phần những thứ có thể làm biến hóa làn điệu này, kỳ đều do nhạc công phía sau tạo nên.

      Bình Dao công chúa am hiểu sâu về luật cũng hiểu ra, lập tức ở bên cạnh Trử Kình Phong cười , cố ý với ca ca bên cạnh mình: “Xem ra Nhược Vũ tiểu thư ngoài tranh chữ tinh thông, ra luật cũng thông hiểu lắm.”

      Trử Kình Phong từ trước đến giờ luôn là người bao che khuyết điểm của người nhà, tuy rằng lời của Bình Dao công chúa là , nhưng mà bị người khác nhắc tới như vậy, rất là vui!

      Đúng lúc này, nữ tử đài cao cất cao tiếng hát. Thanh của Nhược Ngu trong trẻo êm tai đến lạ thường, bài hát nàng hát cũng là bài hát quen thuộc được truyền tụng nhiều trong dân gian. Câu từ đơn giản, nửa như lời thầm, nửa như lời nỉ non, chỉ là những tiết nhè được phát ra từ yết hầu. Nhưng thanh kia biến đổi dần theo luật diễn tấu, khi uyển chuyển, khi cất cao, điệu duyên dáng nhàng như lông chim cứ quanh quẩn, phất qua từng trái tim người nghe làm rung động thôi.

      Nhất là Tư Mã đại nhân, liên tưởng tới đêm tuyệt vời nào đó, đôi môi đào của giai nhân thở gấp, ở bên tai mình khẽ rên nhè … Hận thể lập tức đem tiểu tiên nữ đài cao kia xuống ôm vào trong lòng, miễn cho người ngoài nghe được.

      Lúc này gió mát thổi đến làm cho làn váy lụa hơi bay bay, phối hợp với thanh uyển chuyển như tiếng nhạc được cất từ trời cao kia, thiếu nữ tuyệt sắc đài cao kia quả nhiên là tiên nữ bị lạc xuống trần gian, mê hoặc những người say mê lắng tai nghe bên dưới, trong lòng thầm khen mãi thôi: Nghe tiếng cũng như nhìn thấy người, đều là tuyệt phẩm thế gian hiếm có! điệu đó của nàng cùng với khí chất xuất trần đó sớm làm cho mọi người say mê, làm sao mà có người nào có thể chú ý đến những điệu đơn giản trong tiếng đàn của nàng.

      ra, thanh của Nhược Ngu tuy rất hay, nhưng mà ở đài cao, thanh trong veo của nàng cũng bị những nhạc công diễn tấu che gần hết, hoàn toàn thể làm ra hiệu quả như vậy.

      Nhưng đài diễn này lại do chính tay của Mạnh Thiên Cơ thiết kế, đương nhiên khác biệt rất xa. Đài biểu diễn này được thiết kế bởi những chiếc vò lớn khác nhau, được sắp xếp cách đầy tinh tế hợp lí. Mà vị trí của Nhược Ngu hoàn toàn là chỗ tốt nhất vàcó hiệu quả nhất, cho nên thanh diễn tấu của nhạc công được che khuất phần, ngược lại có thể khuếch đại thanh tiếng hát của Nhược Ngu cao hơn bình thường. Đúng là màn biểu diễn làm cho người ta thán phục thôi.

      Khi lời ca tiếng nhạc dần tan , mọi người còn chưa hồi phục tinh thần lại nghe tiếng vỗ tay chậm rãi của Tư Mã đại nhân, mọi người mới chợt tỉnh dùng sức vỗ mạnh tay trầm trồ tán thưởng.

      Thái tử cũng khỏi lộ ra mấy phần tán thưởng, cúi đầu nhìn muội muội của mình : “Nếu có tiếng ca thiên phú như thế, tiếng đàn càng phức tạp ngược lại càng làm nặng nề thêm nâng cao được tiếng hát, muội thấy đạo lý này có đúng hay ?”

      Bình Dao gì, chỉ mím môi chặt, nhưng trong lòng lại căm giận bất bình như cũ. Tiếng ca thiên phú sao, còn phải lấy sắc dụ người? Vì sao Trử Kình Phong cùng ca ca chỉ biết tìm đến chỗ sắc dụ này, biết thưởng thức cái hay cái xuất sắc của những kỳ nữ, chẳng lẽ mảnh chân tình của mình lại thể sánh bằng nữ nhân mị chốn làng quê hẻo lánh này?

      Nhược Ngu xuống đài thấy Trử Kình Phong ở phía dưới, cười cười nhìn nàng, ba ngày gặp, tiểu biểu muội lại làm cho mình ngạc nhiên đến thế này. Trong đôi mắt lạnh lùng kia, băng tuyết dường như tan hết, chỉ còn đầy tình cảm và thương chan chứa.

      Nhược Ngu vốn dĩ cười cách tự nhiên nhìn Trử ca ca, nhưng mà thấy thái tử ở phía sau, sắc mặt lập tức khẽ biến, nàng trừng mắt liếc cái xong liền xoay người về phía hậu trường, chuẩn bị biểu diễn cùng các bạn học ở trường.

      Tô Tiểu Lương cùng Triệu Thanh Nhi núp ở góc lật xem quyển sách , vừa thấy Nhược Ngu đến, liền khẩn trương cất vào. Nhược Ngu thấy cảnh đó, mặt lộ ra vẻ bất mãn. Hai nàng đành giọng : “Lát nữa cho ngươi xem có được ?”

      Vì thế ba người đứng gần sát nhau, vừa cắn hạt dưa, vừa xem biểu diễn.

      Màn biểu diễn kế tiếp có thể được coi là phấn khích, nhưng mà tấu khúc mà Nhược Ngu vừa biểu diễn lại là tấu khúc du dương dịu dàng, làm cho màn biểu diễn có phong cách riêng, so sánh với nàng màn biểu diễn này mất chút mùi vị, màn biểu diễn mở màn tuyệt vời đó làm cho những người ngồi chung quanh xem còn ngơ ngẩn mãi thôi.

      Đợi đến sau khi biểu diễn tài nghệ xong, liền đến phần biểu diễn về nữ hồng, những thành phẩm về các cơ quan phát minh mới. Phần lớn các nữ học sinh đều trưng bày những thành phẩm là cầm kì thi họa. Chỉ có Nhược Ngu cùng Tô Tiểu Lương và Triệu Thanh Nhi là trưng bày thành phẩm được hoàn thành từ bài tập trong lớp.

      Tô Tiểu Lương cùng Triệu Thanh Nhi biểu diễn chính là bài tập nhập môn --- Chuột máy!

      Khi con chuột máy kia chạy tới chạy lui làm cho các phụ huynh cùng các hài đồng được phụ huynh mang đến bật cười khanh khách, cứ mãi vỗ tay khen hay. Đáng tiếc khách quý của Tô gia là Viên Dung tiểu thư vừa nhìn thấy mặt đen hết cả lại. Tô nhị tiểu thư nhịn được hung hãn trừng mắt nhìn muội muội nhà mình.

      Hai vị bằng hữu thi triển xong thành phẩm,đến lượt Nhược Ngu. Lý Nhược Ngu đứng bên cạnh cái giếng nước ở thư viện, lấy tay đè lên tay cầm, theo tốc độ đè xuống của nàng dòng nước xanh mát từ dưới giếng vọt mạnh lên theo ống trúc, dĩ nhiên là cần tốn nhiều công sức.

      Mọi người lập tức đồng loạt ồ lên, sôi nổi cảm thán quả nhiên là kĩ thuật tuyệt vời, lại có thể phát minh ra loại đồ vật kì diệu tinh xảo lại có tác dụng trong thực tế đến như thế, vị biểu muội của Tư Mã phủ quả nhiên là nhân tài.

      Bình Dao công chúa cùng Viên tiểu thư nhìn Nhược Ngu mới vừa biểu diễn xong, liền đưa mắt nhìn nhau, biểu tình mặt phong phú.

      Cuối cùng lại cẩn thận nhìn lại vật được đặt giếng nước lần nữa. Viên Dung cuối cùng nhịn cười được nữa nên bật cười ha hả, lớn nhưng tuyệt đối , quay sang với công chúa: “Loại dân quê ở nơi khỉ ho cò gáy như thế này cũng có người tệ ấy nhỉ, ta còn cơ quan này là tài nữ của vị phu tử xuất sắc nào đào tạo ra, chắc là có trí tuệ tuyệt luân lắm mới có thể làm ra được thành phẩm như thế này! Nhưng nếu ta nhìn lầm, đây chẳng phải là Áp thủy khí do môn sinh của Bạch quốc cữu ---Công bộ mới nhậm chức Nam Cung đại nhân phát minh ra đấy sao? nay trong hoàng cung, bất cứ miệng giếng nào cũng đều có trang bị loại dụng cụ này, chỉ cần là quý nhân trong kinh thành, người nào chưa từng thấy qua? Sao lại có người biết xấu hổ như vậy, lại lấy thành phẩm tâm huyết của Nam Cung đại nhân đến nơi này để khoe khoang, coi thành tác phẩm của mình.”

      Kì thực, kết cấu của loại Áp thủy khí này cực kì phức tạp, dù có bản thiết kế sẵn rồi cho người đến mô phỏng để làm theo cũng chưa chắc làm được, nhưng mà Nhược Ngu lúc ấy chỉ nhìn lần có thể nhìn ra bị quyết bên trong đó, đối với thiếu nữ lòng mà là chuyện hiếm có.
      Dù sao trong thư viện này đều là những mà thôi, sao có thể phát minh ra được những sáng tạo độc đáo gì cho bản thân mình chứ?

      Nhưng Viên Dung lại dùng giọng điệu quý nữ Bắc Kinh nồng đậm chế nhạo như thế, làm cho mọi người cảm thấy Nhược Vũ tiểu thư của phủ Tư Mã đúng là ỷ thế hiếp người, biết xấu hổ, dùng phát minh của người khác để lấy danh tiếng.

      Đáng tiếc ở chỗ, ngoài Tư Mã đại nhân chuyên bao che khuyết điểm ra, còn có vị phu tử mới nhậm chức ở Thiến Tư thư viện - Mạnh Thiên Cơ nữa.

      Tuy rằng Mạnh Thiên Cơ tự cho mình là thiên hạ đệ nhất kì tài, cổ kim hiếm có. Đối với Lý Nhược Ngu cũng nhìn vừa mắt. Nhưng nếu có người nào trước mặt mà chửi mắng học sinh của mình, Mạnh điên tử đương nhiên cũng bỏ qua cho người đó.

      ngồi ở bên ghế dành cho phu tử, hơi ngoẹo cổ, khinh miệt cao thấp đánh giá Viên Dung, khách khí chút nào: “Chỉ là ả phụ nhân dốt nát chỉ biết chui rúc trong hậu viện! hề có chút gia giáo! Ngay cả cơ quan đơn giản nhất cũng biết lại dám huyênh hoang gì ở đây? Áp thủy khí này vốn là phát minh của môn hạ Quỷ Thủ môn, dùng để sử dụng cho nghề nông, tuy rằng có chút tác dụng nhưng cũng có cái gì đặc biệt hơn người. Nam Cung Vân chẳng qua cũng chỉ là thứ đệ tử dở nhất của Quỷ thủ môn, dựa vào chút tài mọn mà thăng quan tiến chức. Sao nay lại biến thành là thành phẩm tâm huyết của Nam Cung Vân?

      Đồ đệ của Mạnh Thiên Cơ ta cần gì phải bắt chước cái thứ dốt nát đó? Bắt chước thành phẩm của người khác làm chi? Đồ nhi, triển lãm cho những người ngu xuẩn này xem tài nghệ của ngươi !”

      Mạnh Thiên Cơ sau khi buông những câu châm chọc độc miệng, liền gọi đại đệ tử của mình là Lý Nhược Ngu bước ra khoe tài, dáng vẻ đầy đắc ý của phu tử khi có thể khoe khoang học trò giỏi của mình.

      Chỉ bấy nhiêu thôi làm cho những tiểu thư khuê khác chưa có hôn phối trong các phụ huynh đều xao xuyến thôi, thầm nghĩ: ‘Vị phu tử này quả nhiên nhã nhặn tuấn tú quá !’

      Đúng lúc này, Nhược Ngu nhanh nghe theo lời của Mạnh phu tử, gọi hai gã sai dịch đến để nâng hai cái xẻng Lạc Dương (3) chuyên dùng cho trộm mộ, cấm 1 đoạn sâu vào trong đất, đợi đến khi cảm nhận được có nguồn nước phún lên, rồi mới rút cái xẻng dài kia ra, đưa ống trúc có thiết kế đặc biệt thay vào đó, sau đó đem Áp thủy khí giếng tháo xuống.

      Nhược Ngu lúc này cởi áo khoác lụa, đem đuôi váy dài bên hông tháo xuống, chỉ mặc váy dài bên trong, toàn thân nhanh nhẹn tháo vát, lấy chiếc búa từ bên trong chiếc gương gỗ ra. Trang bị này nhìn bề ngoài đơn giản nhưng kết cấu bên trong lại cực kì phức tạp.
      Nếu phải tháo lớp che bên ngoài ra người ta nhìn đúng là ai biết, nhưng khi tháo ra làm cho người nhìn phải hoa cả mắt. Điều này làm cho những người vừa thầm khinh miệt kia cảm thán thôi! Vật đó đúng là có kết cấu phức tạp rườm rà, có thể căn cứ theo bản vẽ để lắp ráp nên khí cụ đó, chắc chắn phải là cực kì thong minh tài giỏi, đừng chi Nhược Vũ tiểu thư hề có bản vẽ, chỉ là dựa theo trí nhớ có thể tháo dỡ rồi lắp ráp lại.

      Tốc độ của Nhược Vũ tính là quá nhanh, nhưng mỗi cái lắp ráp đều hề có chút do dự.

      Trử Kình Phong ngồi ngăn ngắn ở ghế chủ vị, mắt khẽ khép nhìn đôi gò má lấm tấm mồ hôi, chuyên chú cách lạ thường kia. Như trong mơ hồ, thoáng lên hình ảnh Nữ thuyền vương trong trí nhớ. Giờ khắc này đột nhiên có chút hối hận, hối hận vì để cho nàng nghiên cứu học tập môn tập cơ quan thuật, cảm thấy nếu như nàng cứ tiếp tục như thế này, ngày nào đó nàng rời xa vòng tay của

      Đúng lúc này Nhược Ngu nhàng thở ra hơi, hưng phấn xem áp thủy do chính mình cải tạo xong, sau đó sai người làm dùng cái giá đem nó gác lên ống trúc cắm vùi vào trong đất.

      Ngay lúc này, Tô Tiểu Lương cùng Triệu Thanh Nhi giơ hai chiếc ô che, chiếc che đỉnh đầu của Nhược Ngu, chiếc che đỉnh đầu của Mạnh phu tử. Lúc này là trời trong gió mát, cần ô che để làm gì?

      Mọi người vẫn còn ngơ ngác Nhược Ngu bắt đầu đè cái Áp thủy khí được cải tạo xong. Nhưng mà trào ra dòng nước mát lành như vừa rồi, mà lại phát ra tiếng kêu lạch cạch.

      Mọi người nín thở, chờ đợi lúc lâu, nhưng mà chỉ thấy tiểu thư kia đè khoảng hai mươi lần nhưng phía dưới vẫn hề thay đổi… Trong đám người có người phát ra tiếng thở dài.

      Lúc này, vẻ đắc ý gương mặt Viên Dung càng thêm nồng đậm, nhịn được cao giọng cười : “Bắt chước bừa!”

      Nhưng mà lời của nàng ta còn chưa dứt Áp thủy khí đột nhiên phát ra tiếng nước chảy như bị đè nén, ngay sau đó dòng nước từ dưới đất vọt mạnh lên, như pháo hoa tản ra giữa trung tung tóe khắp nơi, giống như trận mưa to tầm tã, những người có mặt ở đây kịp đề phòng nên bị ướt đẫm cả người. Tiếng thán phục ào ào vang lên.

      Đột nhiên Nhược Ngu nổi lên tinh nghịch, cố ý điều chỉnh hướng nước vọt lên về hướng Thái tử và Viên Dung. Làm cho Viên tiểu thư trang điểm lộng lẫy kia lại bất hạnh trúng chiêu, gương mặt được trang điểm kĩ lưỡng dưới dòng nước mạnh công phá, trôi thành hàng xuống hết, há mồm định kêu, miệng lại bị rót đầy nước, né người sang bên, lăn từ ghế xuống.

      Thái tử cũng bị tưới trọn vẹn, dù cho có thân thủ nhanh nhẹn cũng bị thua trận, khó khăn lắm mới có thể tránh thoát.

      Tư Mã đại nhân cũng may mắn thoát khỏi, người cũng đầy bọt nước, mãi đến khi khẽ nghiêm mặt cất cao giọng : "Biểu muội! Triển lãm quá đủ rồi!"

      Nhược Ngu lúc này mới thu tay lại, tuy còn cảm thấy chưa đủ, vẫn phải buông tay.

      Mạnh phu tử đứng dưới tán ô che của học trò của mình là Tô Tiểu Lương, người vẫn khô ráo, tuấn tiêu sái, chắp tay sau lưng đứng dậy đắc ý với mọi người: “Nhược Vũ tiểu thư nghĩ đến dân chúng, mấy ngày trước đây dạo chơi ngoại thành cùng tới Tư Mã đại nhân thấy đồng ruộng bị khô cạn, trong lòng nóng như lửa đốt, đồng thời vô tình nhìn thấy được trang bị của Áp thủy khí, ý tưởng liền đột phát, tiến hành cải tạo thành cơ quan có thể nhanh chóng lấy nước ngầm từ dưới lòng đất lên, cũng vừa dùng để giải mối nguy cấp thiếu nước của Mạc Hà thành nay.

      Vốn dĩ thuật nhà nông chỉ là môn học , tại hạ trước giờ khinh thường nghề này, nhưng Nhược Vũ tiểu thư lại , môn học có cao hay thấp, lớn hay là phải xem nó trợ giúp bao nhiêu người, sao lại có thể cứng rắn quyết định tác dụng của nó? ra, theo tại hạ nhận thấy nàng vẫn chưa hiểu thấu đáo lắm chỗ tinh diệu của môn Cơ quan thuật này…”

      Mạnh phu tử lại bắt đầu thao thao bất tuyệt về điểm đắc ý của môn học mà mình theo, nhưng lúc này những người trong viện đâu còn ai kiên nhẫn nghe bắt đầu lảm nhảm đống lý thuyết khô cứng kia nữa, sớm ầm ĩ những tiếng khen về sáng kiến của Nhược Vũ tiểu thư.

      Mạc Hà Thành hạn hán, ảnh hưởng rất lớn đến đời sống của người dân ở vùng này. Thậm chí còn có người bóng gió đồn đại rằng, chừng mùa đông năm nay trong thành có nhiều lưu dân, người chết đói khắp nơi.

      Nhưng có khí cụ thần kì này. Chỉ cần nguồn nước ngầm dưới đất khô kiệt, có thể thuận lợi lấy nước ngầm để tưới cho hoa màu. Đúng là có thể giải được mối họa to lớn của nơi này, cho nên mọi người ở đây đa số đều bị ướt đẫm cả người, lại giống như vừa hứng phải nước cam lộ từ bầu trời rơi xuống. mặt ai ai cũng tràn đầy vẻ vui mừng!

      (*) tóc vấn phi thiên kế
      [​IMG]



      2. Tóc búi trái đào
      [​IMG]
      3. Xẻng Lạc Dương là loại xẻng đặc dụng, loại công cụ khảo cổ học, được tạo thành từ nửa cung tròn hình trụ.

      [​IMG]

    5. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      chị ấy giỏi quá
      thư hồ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :