1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Huyềnpluss

      Huyềnpluss Well-Known Member

      Bài viết:
      129
      Được thích:
      308
      Suuuly thích bài này.

    2. Suuuly

      Suuuly Well-Known Member

      Bài viết:
      204
      Được thích:
      1,049
      :th_120:
      @huyềnplus
      xấu tính khủng khiếp. mình cũng có mà lại chỉ muốn chiếm lợi của ng khác .
      có thể trước đây Nhược Ngu thấy tư mã xấu tính quá nên mới từ chối.
      Huyềnpluss thích bài này.

    3. lâm lang

      lâm lang Active Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      165
      chương mới
      Huyềnpluss thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 43
      Edit: jessfann


      Mấy ngày nay trời cực kỳ nóng, Nhược Ngu thích mát mẻ nên mỗi ngày đều phải tắm rửa. Trong thùng tắm to ngoài nước gạo ấm thường xài ra, còn bỏ thêm chút bạc hà lạnh được phơi chung với hoa, mùi thơm nhàng khoan khoái xông vào mũi, cảm giác rất là thoải mái.



      Nhược Ngu vừa mới dùng xà phòng để gội đầu, mái tóc đen dày được Tô Tú quấn lên, sau đó dùng cây lược cắm ở đỉnh đầu, tạo thành quả núi . Khuôn mặt dính bọt nước làm thêm sáng bóng, trắng hồng, tựa như quả đào mật thượng hạng dụ dỗ người ta hung hăng cắn cái.



      Trử Kình Phong nhìn lúc sau đó liền tới, Tô Tú cùng Long Hương đỏ mặt nhanh chân ra ngoài.


      Nhược Ngu cầm chiếc thuyền vọc nước, cảm giác có người ở phía sau đấm bóp lưng cho mình, liền nằm dài thùng tắm thầm: “A Tú, mạnh tay chút…”



      Nhưng mà cái tay kia càng ngày càng xuống, Nhược Ngu cảm thấy có gì đúng, lúc này mới phát ngồi kế bên thùng tắm, nàng hoảng hốt kêu thành tiếng, sau đó liền trốn vào trong nước, chỉ còn những bọt bong bóng nổi lên mặt nước.



      Trử Kình Phong nhìn thấy liền bật cười, lập tức đưa tay chụp tới, đem chú cá con muốn vùi mình xuống đáy nước vớt lên, sau đó đem khăn tắm bao lại. nay mỗi khi nhìn thấy nàng hoàn toàn còn có chút sức đề kháng nào, nhưng cố tình bé con này lại ngây ngô biết, vậy còn biết phong tình, chi bằng cố tránh né, tránh cho dục hỏa bốc cháy, chịu khổ chỉ là bản thân .



      Đem nàng bế lên nhuyễn tháp, Trử Kình cởi quần áo, ngồi vào thùng nước tắm có sẵn của Nhược Ngu.



      Lý Nhược Ngu dùng khăn tắm che kín người, nhìn khe hở ở tay mà trộm nhìn Trử Kình Phong tắm rửa.



      Chờ Trử Kình Phong tắm xong liền sai người đem thu dọn bồn tắm, sau đó ôm Nhược Ngu lên.



      “Nhược Ngu ngoan, chơi cùng với Trử ca ca tí nào.”



      Nhược Ngu liều mạng lắc đầu, hai má ửng hồng như thoa son, ngay cả cổ cũng đỏ ửng.



      Đáng tiếc là ai đó vừa nếm được thịt ngon, nên nghiện mãi thôi, đầu óc lúc nào cũng mơ mơ màng màng về chuyện đó, hai người lại ở chung đụng gần gũi như thế này, làm gì có chuyện 'chơi đùa' cơ chứ?



      Liền đem trò chơi tối qua, lặp lại lần nữa.


      Nhược Ngu bị Trữ ca ca trêu chọc cả người mềm nhũn, nhưng càng lúc càng cảm thấy Trử ca ca giày vò càng nhanh, trong lòng quýnh lên liền bật khóc. Lúc này Trử Kình Phong mới thõa mãn mà thu tay lại, ràng là ngay cả thư phòng cũng chưa về, dây dưa ở lại trong phòng nàng suốt cả đêm. Tiếc rằng chưa kịp chợp mắt bị giai nhân quơ cánh tay : “Trử ca ca, A Tú mỗi ngày đều đọc cho muội vài trang sách, giờ huynh đến rồi, nàng ấy cũng chưa tới đọc, giờ huynh đọc có được ?”



      Trử Kình Phong mới vừa rồi được đôi tay tròn tròn bé vỗ về chơi đùa làm tiêu tan trầm tích lắng đọng lâu năm, tâm tình đương nhiên thoải mái vui vẻ nên liền nhận lấy cuốn sách, ra là quyển Thất hiệp ngũ nghĩa, phần “Ngũ thử náo loạn Đông Kinh” , liền đọc cho nàng nghe, chỉ mới đọc nửa, cúi đầu thấy nàng ngủ say sưa.



      Trử Kình Phong nhìn người đẹp ngủ say trong lòng mình, cúi xuống nhàng hôn lên chóp mũi của nàng.



      Ngày hôm sau, khi vào thư viện, vẫn chưa kịp lấy sách ra ôn tập, Lý Nhược Ngu thấy Tô Tiểu Lương cõng rương sách vào. Bình thường Tô Tiểu Lương hết sức phấn khởi, nhưng hôm nay nàng lại mang bộ mặt nghiêm nghị.



      Chỗ ngồi của nàng và Nhược Ngu sát nhau nên Nhược Ngu liền cúi xuống bàn xem mặt của Tô Tiểu Lương. Vừa nhìn dã giật mình, bởi ánh mắt nàng ấy hồng hồng, giống như là vừa khóc xong.



      “Tô Tiểu Lương ngươi làm sao vậy?” Nhân lúc phu tử có mặt ở phòng học, Nhược Ngu giọng hỏi.



      Tô Tiểu Lương hít mũi cái, có chút ủ rũ : “Nhược Ngu, có phải ta ngu ngốc lắm ?”



      Câu hỏi như thế này thể tưởng tượng được ở Thư Viện Thiến Tư, thử hỏi xem, học trò nào mà được Chu phu tử khen là có tuệ căn? Có thể thi đậu vào thư viện Thiến Tư này toàn là những nhân tài kiệt xuất đó!


      tại ngay lúc này, ngay cả Nhược Ngu tự biết đầu óc mình có vấn đề cũng cảm thấy biểu của mình rất xuất sắ nha!Cho nên nàng nghiêm túc : “Ngươi mới hề ngốc, là ai dám chửi ngươi?”



      Tô Tiểu Lương giống như mất hồn : “Hôm qua nhị tỷ chuyện với Viên tiểu thư và Triệu tiểu thư, là hôm nay tổ chức thi hội gì đó, mấy ngày nay ta viết thơ đều được phu tử khen ngợi nên ta là muốn tham gia, nhưng mà nhị tỷ lại đồng ý, nàng thơ của ta ngay cả phân chó cũng hiểu…



      Vì thế ta thêm gì nữa, né các nàng ấy cho khỏe. Nhưng ai mà ngờ …Tiểu nha hoàn của Viên tiểu thư thấy thơ của ta viết, liền vụng trộm cầm đọc cho Viên tiểu thư và Triệu tiểu thư…Huhu, ta bị các nàng ấy giễu cợt. Viên tiểu thư kia còn thư viện này dạy ra đồ ngốc.



      Ta bực quá nên mới xông lên giật lại, nhưng ngờ làm đổ chén trà lên người Triệu tiểu thư. Sau đó Viên tiểu thư liền thay đổi sắc mặt, bảo nha hoàn vả miệng ta…huhu, nha hoàn kia đánh ta hai cái, ta đau lắm, sắc mặt nhị tỷ sa sầm xuống, nhưng tỷ ấy cũng hề lên tiếng bênh vực ta, để mặc cho mấy người đó khi dễ ta, còn Triệu tiểu thư đến đây là quá nể mặt cả nhà, ngay cả Viên tiểu thư nàng cũng mực cung kính, suy ra là ta đắc tội quý nhân cho nên bị phạt, còn cho phép ta cho cha mẹ biết, rằng muốn việc hóa …huhu, mẹ ta cũng chưa từng đánh ta như vậy…”



      Lúc này Nhược Ngu nhìn Tô Tiểu Lương, mặt quả nhiên sưng hồng hồng.Có thể thấy được lúc bị người ta đánh mạnh biết bao nhiêu.



      Nghe vậy, Nhược Ngu giận đến tái cả mặt. Tô Tiểu Lương chính là tỷ muội kết nghĩa với nàng, mấy ngày nay trước khi ngủ, bọn Tô Tú đều đọc cho nàng nghe đoạn Tam Quốc Diễn Nghĩa, mỗi khi nghe xong nàng đều nhiệt huyết sôi trào. Lưu Bị, Quan Vũ cùng Trương Phi là huynh đệ sống chết có nhau, Lý Nhược Ngu nàng cũng phải vì tỷ muội mà giúp bạn tiếc mạng sống.



      Lý Nhược Ngu nghĩ vậy liền kéo ống tay áo của Tô Tiểu Lương hỏi: “Ngươi có biết Lan Đình Uyển mà bọn họ tổ chức hội thi thơ là ở đâu ?”


      Tô Tiểu Lương khịt khịt mũi : "Ngoài ngoại ô cách chỗ này ba con phố, mấy hôm nay đúng vào mùa hoa nở, nơi đó đẹp lắm, tỷ tỷ có mời mấytiểu thưtrong thành đến đótụ hội.”



      Nhược Ngu nghĩ nghĩ, lại đến chỗ Triệu Thanh Nhi hỏi: “Thanh Nhi có muốn cùng ta báo thù cho Tiểu Lương?”



      Triệu Thanh Nhi mơ mơ hồ hồ, việc, nuốt trứng gà vào trong miệng rồi : “Được! Nhưng mà làm sao báo thù?”



      Nhược Ngu suy tính : “Trước tiên chúng ta phải trốn học.”


      “…” Tô Tiểu Lương cùng Triệu Thanh Nhi đưa mắt nhìn nhau, sợ đến mức thành lời.


      Trốn học chính là môn học cần rất nhiều kỹ xảo, may mà Nhược Ngu có sư phụ rất giỏi đó chính là đệ đệ Hiền nhi. Vì có thể trốn mấy tiết học mà nó thích, đương nhiên từ bất kì thủ đoạn nào. Theo như đệ đệ truyền lại, để ít kinh động và phòng ngừa thương tổn đó là nên thừa lúc trốn ở giờ tự học, chui bằng chuồng chó của thư viện, chơi vòng xong rồi lại chui trở về. Cái này gọi là thần biết quỷ hay, bảo đảm tiên sinh phát .



      May là hôm nay phu tử cảm thấy trong người được thoải mái cho nên giảng xong đoạn nghĩa kinh rồi cho các nàng tự học.



      Nhược Ngu mang theo Tô Tiểu Lương cùng Triệu Thanh Nhi vào gian phòng tự học, học trò dùng phòng này làm phòng đọc sách . Nàng với Tô Tú cùng mấy người nha hoàn là muốn xem lại bài, tuyệt đối ai được gõ cửa quấy rầy. Sau đó liền men theo cửa sổ của phòng sách mà bò ra ngoài, chui chuồng chó của thư viện, thông thẳng ra ngoài phố.



      “Những thứ cần thiết có mang theo đủ hết chưa?" Nhược Ngu hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.



      Chẳng hiểu tại sao nhìn lướt qua Nhược Ngu dường như có khí thế vô hình nào đó, làm cho hai bạn lần đầu trốn học như Tô Tiểu Lương cùng Triệu Thanh Nhi cảm thấy người này cực kì đáng tin cậy. Hai nàng ôm túi áo gật đầu lia lịa.



      “Được, xuất phát!”



      Ba nha đầu đứng đường chạy như điên, may là nơi đây do Trử Tư Mã quản lý nên trị an từ trước đến nay ổn định, mới xuất những tên vô lại nào lạ.



      Lan Đình Uyển quả thực cách nơi này xa, tới chung trà là tới nơi. Nhược Ngu tìm chuồng chó của viện này, muốn chui vào giống như vừa rồi.



      Chỉ thấy tường ở đây khắp nơi đầy sắc màu rực rỡ, bóng cây rộng. Mấy người nàng thân hình bé nên chọn núp sau cây tùng cách chuồng chó xa.



      ra mà , Tô Tiểu Lương lúc này cảm thấy hơi sợ hãi, nhìn hương đình phía xa có đến mấy chục tên thị vệ, giọng : “Nếu trời mưa chúng ta trở về nhé, Viên tiểu thư cùng Triệu tiểu thư có dễ chọc đâu, chẳng may lớn chuyện là xong đời.”



      Nếu lời này cho tiểu nha đầu cùng tuổi với các nàng nghe có chút hiệu quả. Đáng tiếc Nhược Ngu bị té mà ngốc nên sau khi tỉnh lại nàng ngoại trừ sợ đói, sợ nương với sợ Trử ca ca, còn lại cảm thấy đời này có gì phải sợ.



      Nàng lập tức trừng mắt liếc nhìn hai người bọn họ,học theo khí thế Cẩm Mao Thử Bạch Ngọc Đường vừa mới nghe đọc hôm qua : “Nếu náo loạn đến long trời lở đất làm sao dám ngẩng mặt hành tẩu giang hồ!”



      Lần này quả nhiên làm ổn định quân tâm, làm hai kẻ mới bắt đầu học đòi quậy phá kia cảm thấy yên tâm nên họ nữa. Chỉ ngoan ngoãn móc đồ trong túi ra, cái mà Nhược Ngu liên tục nhắc nhắc lại là phải thử vận hành mấy lần xem có ổn .Sau khi tất cả được chuẩn bị xong xuôi, đến thời khắc bắt đầu tấn công.



      Nhược Ngu tìm đúng hướng liền mạnh mẽ buông lỏng vật ở tay.



      Lúc này các tiểu thư ở hội thi thơ uống trà ngắm hoa, loại trường hợp tụ hội như thế này đương nhiên là trang phục chỉnh chu, người người đều cực kì rụt rè!



      Viên tiểu thư cũng cảm thấy có chút phiền muộn, thầm nghĩ: Cuộc thi như thế này thiệt là nhàm chán. Nhưng mà loại tụ hội này cũng do Tam công chúa đề xuất, tuy rằng ý mời Tư Mã phu nhân đến tụ họp, nhưng Tư Mã phu nhân tới, mà chỉ có đám tiểu thư quê mùa, xem ra công chúa cũng còn hứng thú, chắc có lẽ chuẩn bị rời trước.



      Thấy vậy Viên tiểu thư liền nghiêng người đến hỏi ý kiến công chúa để được rời trước.



      Nhưng hề nghĩ tới là mới vừa đứng dậy liền thấy hai luồng bóng đen chạy như bay. Kế tiếp liền nghe được tiếng la kinh thiên động địa: “A! A! Con chuột!”,



      “A! cứu mạng!”



      Chỉ cái thứ giống“con chuột” này, đủ để cho các nữ quyến mặt chút máu kêu sợ hãi ngừng. Nhưng mà đều chết người còn ở phía sau, hai “con chuột” kia bay thẳng với vũng nước đen, phun tung tóe khắp nơi. Vì bị phun tung tóe nên các tiểu thư nhìn cực kỳ bi thảm. Mà Tô nhị tiểu thư sợ tới mức nhảy lên bàn, dùng hai tay bụm mặt kêu thất thanh.



      Viên tiểu thư là bị văng nhiều nhất bởi vì cách hai “con chuột” kia gần quá, từ đầu tới chân đều đen thùi lùi, bởi vì là chuyện bất ngờ đột nhiên xuất , toàn thân cứng ngắt, cảm thấy như mình sắp ngất xỉu đến nơi.



      Thị vệ rút kiếm ra nhanh chóng che chở cho Triệu tiểu thư, mấy người còn lại muốn bổ nhào đến cái bóng đen đất, nhưng lúc này, mấy bóng den bắt đầu chạy chậm lại, trong số đó bị đụng vào cái cột ở lương đình nên té chỏng vó. Thị vệ tập trung nhìn lại, ra chỉ là con chuột bằng gỗ tinh xảo.



      Bên kia sợ đến nỗi người ngả ngựa đổ, bên này ba chị em kết nghĩa cười đến ngã lăn ra đất.



      Nhất là thiên kim của Tùy Phong hầu phủ giống như bị điểm huyệt đứng ngây người tại chỗ nên người bị văng đầy mực nước. Lúc này Tô Tiểu Lương cảm thấy cơn giận trong lòng cuối cùng cũng tan, chỉ che miệng cười thầm.



      Triệu Thanh Nhi ngược lại là người nhanh trí, thấy đại thù được báo, liền vội vàng : “Chúng ta nhanh , nếu bị người ta phát xong đâu.”



      Nhược Ngu cảm thấy có lý nên liền muốn theo chuồng chó chui ra.



      Nhưng ngay lúc này có thị vệ lanh mắt thấy các nàng, hô lớn tiếng: “Có thích khách!” liền rút đao chạy tới, chuyện này làm Tô Tiểu Lương và Triệu Thanh Nhi sợ đến mức hét to.



      Nhược Ngu thét lên: “Các ngươi mau chui ra ngoài, sau đó liền chạy về thư viện.”



      Vì thế Triệu Thanh Nhi cùng Tô Tiểu Lương nhanh chân chui ra, chạy thục mạng về hướng thư viện. Nhưng mà đợi Nhược Ngu chui ra kịp nữa rồi.



      Mấy thị vệ kia chuẩn bị chạy tới bắt tên tiểu tặc đột nhiên ngoài tường nhảy vào mấy thanh niên cường tráng , thân thủ mạnh mẽ chạy tới ngăn cản mũi kiếm sắc bén chém tới, sau đó biết xuất chiêu gì, mà chỉ thấy cổ tay hơi xoay chuyển, sau đó mấy tên thị vệ đều ngã lăn ra đất.



      “Lớn mật. Người tới là người nào?”Đúng lúc này, đột nhiên xuất người có thân hình cao lớn, tướng mạo mạnh mẽ đường đường cùng vị công tử mặc áo gấm hoa tới.



      Chỉ thấy vị nam tử cao lớn kia quan sát Nhược Ngu từ xuống dưới, mặt đổi hỏi: “Ngươi là người phương nào?”



      “Ta nhận ra nàng, nàng là biểu muội của Trử Tư Mã, gọi là Nhược Vũ.” Viên tiểu thư lúc này nhanh nhẹn, nhưng mà lửa giận trong lòng dâng cao, bị mực văng tung tóe nhìn thấy gì gọi là xinh đẹp, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt trắng dã chuyển động, nàng ta cần nha hoàn tới nâng đỡ, liền thẳng tới.



      Người kế bên nam tử cao lớn kia quả thực là tùy tùng của Tứ công tử Hầu gia, lúc này nhìn muội muội của mình cùng vị hôn thê chật vật, cũng là tức giận thôi. Nhưng mà khi đến chỗ tên tiểu thích khách liền ngơ ngẩn cả người, tên tiểu tặc làm ra chuyện náo loạn nơi này lại là thiên hương quốc sắc, tuy rằng bộ y phục trắng người lấm lem bùn đất nhưng mà dung mạo thoát tục như thế, chỉ cần liếc mắt cái làm người ta thể nào quên.



      Viên tiểu thư thấy ca ca của mình bị sắc đẹp mê hoặc nhìn đến ngây ngẩn cả người, nàng ta tức giận run người, tới muốn hung hăng tát nàng cái.


      Nhưng mà mấy thanh niên cường tráng vừa rồi thấy Viên tiểu thư vọt tới liền đưa tay đẩy đem nàng ta ngã xuống đất.



      Tứ thiếu gia lúc này mới hồi phục lại tinh thần, muốn nâng muội muội dậy, nhưng nhìn thấy thân thể nàng ta bẩn thỉu liền chần chờ, chỉ có thể trừng mắt hỏi: “Các ngươi là người nào? Dám đến đây với ý định ám sát. Người đâu, bắt bọn họ lại.”



      “Chậm !” thanh trầm thấp vang lên cách đó xa. Trữ Kình Phong người mặc trang phục trang nghiêm, mang theo đám thị vệ hiên ngang đến.

      Mấy người trèo tường vào thấy Trử Kình Phong liền vội vàng hành lễ, tất nhiên đó là thuộc hạ của Tư Mã đại nhân.



      Nhược Ngu mới vừa rồi còn uy phong lẫm liệt trấn định như thường, lúc này giống như chuột gặp mèo, liền héo rũ.



      Nhưng mà sắc mặt xanh mét của Trử Kình Phong thèm liếc nàng cái, hướng đến nam tử cao lớn kia nghiêng người thi lễ, vừa muốn mở miệng lại bị nam tử kia nhàng ngăn lại: “Hiên nay ta cùng muội muội du ngoạn, muốn kinh động khắp nơi, Tư Mã hãy gọi ta là Triệu công tử.”



      Trử Kình Phong hiểu nên gật đầu, ôm quyền : “Triệu công tử, người nhà của tại hạ nhất thời nghịch ngợm, chạy đến nơi đây chơi đùa, nếu là quấy rầy lệnh muội, mong ngài thứ lỗi.”



      “Chơi đùa?” Biểu muội của ngươi sao gọi là chơi đùa? ràng là muốn ám sát! Chờ ta về mẫu thân bẩm báo hoàng hậu, trị tội ngươi…” Viên tiểu thư hổn hển muốn tiếp, lại bị Triệu tiểu thư phía sau ngắt lời.



      “Được rồi, Viên Dung, biểu muội của Tư Mã tuổi còn , ham chơi là chuyện đương nhiên, muội cần gì mà làm khó đứa trẻ.”



      Triệu tiểu thư chuyện nhàng ôn nhu. Bởi vì thị vệ che chở đúng lúc nên người bị bắn có bao nhiêu mực, lúc này mặc dù chuyện cùng Viên tiểu thư, nhưng mà cặp mắt to đầy tình ý kia lại thẳng tắp nhìn về phía Trử Kình Phong.



      Trử Kình Phong kiêu ngạo, nịnh nọt : “Đa tạ Triệu tiểu thư bao dung, mấy vị tiểu thư bị kinh hoảng, là lỗi của người nhà tại hạ, đợi tại hạ mang nàng về phủ, nhất định quản giáo nghiêm khắc, trách phạt phen. Sau đó, Trử mỗ mang thuốc bổ và lễ vật để cảm tạ các vị tiểu thư rộng lượng bỏ qua.”



      Nhưng mà Viên tiểu thư kia vừa được nha hoàn nâng dậy lại nhất quyết buông tha, từ trước đến giờ có bao giờ nàng ta gặp phải cảnh chật vật như thế này đâu. Bất quá chỉ là biểu muội xa của Trữ Tư Mã mà thôi, lại dám giương oai ở trước mặt thái tử cùng tam công chúa. Nàng ta cười lạnh : “Cái thứ lỗ mãng, quê mùa dã man này, cho dù Tư Mã đại nhân có hết lòng dạy dỗ cũng chỉ là uổng phí tâm tư, chẳng thà tống ra khỏi phủ , miễn cho Tư Mã đại nhân bị ả ta liên lụy mà bẩn danh dự!”



      Trử Kình Phong vốn là thèm nhìn nàng ta, lúc này nghe nàng ta xong, ánh mắt thanh nhã lạnh lẽo quét về phía nàng ta: “Vị này mặt mũi đen thùi, nhìn ra gì, cho hỏi ngươi là cái thứ gì?”



      Viên Dung bị Tư Mã nghiêm mặt trừng, sợ tới mức kinh hãi. Lại nghe người ta chế nhạo mới nhớ tới chuyện mình bị mực nước bắn đầy mặt mũi, vội vàng lấy gương đồng bên hông của nha hoàn soi cái, lập tức giống như lúc nhìn thấy con chuột liền hét lên tiếng. Sau đó hề quay đầu lại, chạy mạch về thay quần áo.

      Tứ thiếu gia đương nhiên biết chuyện hơn muội muội, biết vị Trử Tư Mã ở Mạc Hà Thành này chẳng khác gì là hoàng đế, vị này ở trước mặt Bạch quốc cữu chuyện đều nể mặt, huống chi mình và muội muội. là trăm nghe bằng thấy, quả nhiên là Quỷ Kiến Sầu bao che người nhà, lý lẽ.



      Nếu thái tử cũng lên tiếng.



      Sau khi từ biệt thái tử, người gây họa Lý Nhược Ngu liền bị Tư Mã đại nhân lúc này mặt nhìn ra buồn hay vui, kéo cánh tay níu lại đứng trước cửa xe ngựa ở Lan Đình Uyển.



      Lý Nhược Ngu sợ hãi nhìn gương mặt bình tĩnh biểu cảm của Trử Kình Phong, giọng : “Đem muội tới cửa thư viện là được, tí nữa còn có giờ học vẽ, phu tử thể học muộn…”



      Trử Kình Phong buông mí mắt, lạnh lùng : “Nhị tiểu thư của Lý gia đúng là hành hiệp trượng nghĩa, tính tình rộng rãi tận xương, đúng là hề thay đổi nhỉ. Trước kia vì hoa khôi mà đánh đắm thuyền bọn ác, hôm nay vì bạn hữu lại dùng chiêu “Ngũ thử náo loạn Đông Kinh(*)”, nàng quả rất bản lĩnh!”



      Lý Nhược Ngu sợ hãi giơ hai ngón tay.



      Trử Kình Phong nhíu mày, điệu chậm xuống hỏi: “Ý nàng là gì?”



      “Ca ca sai rồi, là hai ạ, là ‘Nhị thử náo loạn Lan Đình(**)’!” Lý Nhược Ngu biết sống chết sửa lại cho đúng.

      (*) Năm con chuột náo loạn Đông Kinh (Truyện Thất hiệp Ngũ Nghĩa)

      (**) Hai con chuột náo loạn Lan Đình.
      huyetdu, nancy1986, BigCute→_→52 others thích bài này.

    5. ngochannguyen_82

      ngochannguyen_82 Active Member

      Bài viết:
      960
      Được thích:
      121
      Ta thich Nhuoc Ngu :yoyo69:
      Sa Mịch NhiHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :