1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. sanone2112

      sanone2112 Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      74
      Omg hahahahahah. cat con ga con
      Chi ma cat thiet sau nay bi thiet rang chiu lol

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Chắc chết quá
      Đây chắc hẳn là nam chính rồi nhỉ vậy biết xử lí cái hôn phu kia thế nào.

    3. Beotron

      Beotron New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      11
      Hay lắm . Nhưng H đừng có bỏ nhé
      TrâuHằng Lê thích bài này.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      lâu lắm r. t mới cười đau cả hông như thế... :))))))))
      lại bị cuồng cặp đôi mới này nữa r. @Hằng Lê quá mất
      p/s : ngứa mắt vs tên vị hôn phu kia quá
      Hằng Lê thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 6



      thể trách bọn thuộc hạ làm mất khí thế... Lý nhị tiểu thư bị điên sao ? Nàng ấy dám đùa giỡn cả “ diện Quỷ kiến sầu” của Đại Sở làm cho người ta rét mà run này... Hơn nữa còn chơi trò hung tàn đáng sợ đó , nữ lưu yếu đuối, nhưng ngón tay lại mạnh mẽ có lực, ra tay như sét đánh.....

      Trử Kình Phong cúi thấp đầu, mái tóc dài như dòng suối che lại vẻ mặt của , làm cho người ta khó có thể khó có thể đoán ra lúc này suy nghĩ, chỉ đem đao trong tay đưa tới, lạnh lùng nâng gương mặt nở nụ cười ngây ngô để nhận người quen, nhưng biểu mặt đó lại hề có chút thẹn thùng vì việc làm vừa rồi, ngược lại ai kia cũng hề giống như đối đầu sinh tử, chuẩn bị giết người để đòi lại trong sạch cho mình. ...

      Lúc này ngọn đèn lóe sáng chiếu lên gương mặt tạo nên nét mờ ảo giữa khung cảnh nhá nhem chung quanh, đôi mắt to cười đến cong cong kia lóe lên tia sáng động lòng người, hoàn toàn thấy kinh ngạc cùng chán ghét khi đối diện với mái tóc bạc và đôi mắt dị sắc của mình khi gặp nàng lần đầu tiên.

      Nhược Ngu phát nam tử kia hề cười to lên sung sướng giống đệ đệ Hiền nhi nhà nàng khi bị ma ma đùa ban ngày, trong lòng nổi lên hồ nghi, chẳng lẽ do vừa rồi mình búng tốt nên mới thế? Nên lại giơ tay lên, tìm góc độ chuẩn bị búng thêm vài lần nữa.

      Đám ái tướng của Trử Kình Phong lúc này rốt cuộc cũng kịp tỉnh hồn. Đường đường là vị Tư Mã tay nắm binh quyền chưởng quản phương, há có thể để cho tiểu nữ tử dân dã đùa giỡn lần nữa?

      Đám ái tướng hé miệng quát khẽ: "Lớn mật! Dám... Trộm... Đánh lén Tư Mã!"

      muốn tiến lên đẩy nữ tử háo sắc kia ra. lại thấy Trử Kình Phong cất kiếm, dùng tay mạnh mẽ đem nữ tử kia nhắc lên ấn lên phiến đá to gần đó, đôi môi mỏng lập tức kề sát vào, dán lên vành tai non mềm của Nhược Ngu giọng : "Lý nhị tiểu thư, ngươi lại chuẩn bị giở trò gì?"

      Thân hình của Lý Nhược Ngu vốn nhắn, nên bị nhấc bổng lên, đôi chân trần liều mạng lắc lư nhưng vẫn tìm thấy được điểm tựa, theo trực giác thấy nam nhân khẽ bên tai hơi nhột, từ người của truyền đến hương vị thảo dược thoang thoảng cũng rất dễ chịu, nhưng bị treo lơ lửng trung thực rất khó chịu, lập tức cũng cười nổi nữa, chau mày lại khóc thét lên.

      Nếu là tiếng khóc sợ hãi cũng thôi, nhưng cách khóc của vị tiểu thư trong tay của lại là tiếng khóc của đứa bé, liều mạng gào to.

      Trong đôi mắt dị sắc của Trử Kình Phong lên mấy phần kinh ngạc, ngón tay chậm rãi dời qua, vừa muốn chạm vào những giọt nước mắt sáng long lanh đó, nhưng vẫn cố nhịn xuống, từng bị gương mặt nhìn như kiều mỵ vui vẻ này mê hoặc... Kết quả đúc thành sai lầm lớn, mà sai lầm như thế, suốt cuộc đời này tái phạm!

      Nghĩ như vậy, bàn tay của ngược lại đặt lên yết hầu của nàng......

      "Trử Tư Mã, xin nương tay!" Ngay thời khắc quan trọng đó, tiếng hét to đột nhiên vang lên.

      Chỉ thấy Thẩm Như Bách thần sắc ngưng trọng mang theo đội nhân mã xuất ở lưng chừng núi.

      cũng là vào đêm mới nghe thấy tin tức Trử Kình Phong bí mật tiến đến Liêu Thành, dùng ôn tuyền chữa thương. hãn tướng quanh năm đóng quân ở phương Bắc vì sao cố tình muốn tới vùng Giang Nam xa xôi này để chữa thương? Nhớ đến chuyện trước đó Lý Nhược Ngu đón năm mới với vị Trử Tư Mã này. Thẩm Như Bách cảm thấy ổn, nghĩ đến chuyện nữ quyến của Lý gia vẫn còn núi, liền lập tức mời tướng thủ thành mang theo binh mã đến đón Lý Nhược Ngu hồi phủ.

      ngờ lúc đến đây, đánh thức các ma ma và nha hoàn hầu bên ngoài phòng của Lý Nhược Ngu, mới giật mình thấy người còn ở giường. Thẩm Như Bách thầm kêu tiếng tốt, cũng quan tâm đến việc làm Lý phu nhân thất kinh, lập tức dẫn người hỏi thăm gia đinh giữ cửa, sau khi xác định có ai ra vào, liền mang đám người bọc ra hậu sơn ở phía sau, đúng lúc nghe thấy tiếng khóc thét của Nhược Ngu nên mới lên tiếng ngăn lại.

      Trử Kình Phong giương mắt nhìn người mới đến, phất tay vứt Lý Nhược Ngu cho thủ hạ của mình, sau đó đưa tay nhận ngoại bào, thong dong bình tĩnh mặc vào, bởi vì thiếu hơi nóng của ôn tuyền bốc lên nên màu đỏ trong mắt dần dần nhạt , khôi phục lại màu sắc bình thường, nhưng nét uy nghiêm cùng sát khí trời sinh vẫn là làm cho người ta rét mà run, liếc nhìn Thẩm nhị công tử, thanh lạnh lùng : "Các hạ là ai, xứng ra lệnh cho bổn tọa sao?"

      Dung mạo của vốn khác hẳn người thường, sát khí được nhuộm đẫm lúc lăn lộn ở chiến trường hằng năm lại càng khó có thể che lấp, đội quân theo phía sau của Thẩm Như Bách nhìn thấy, run rẩy ngừng.

      Thẩm Như Bách ngược lại khá trấn định, chỉ nghiêng người thi lễ : "Tại hạ là Thẩm Như Bách, Tư thị lang của công bộ thủy vụ dưới quyền Bạch quốc cữu.

      Trử Kình Phong lạnh mặt, hơi quét mắt từ đầu đến chân của Thẩm Như Bách, tựa hồ hừ lạnh tiếng, vẻ khinh miệt cần cũng biết.

      Đám quan tướng dưới quyền của lại chút khách khí, giọng mang đầy vẻ giễu cợt: " ra là vị hôn phu của Nhị tiểu thư, những chiếc thuyền mà Lý nhị tiểu thư thiết kế rơi vào pháp nhãn của Bạch quốc cửu, nên gà chó cũng đều lên trời theo.... ..."

      Thẩm Như Bách cắn chặt răng, xưa nay nghe vị Trử Tư Mã này coi ai ra gì, nay vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền.

      Đáng tiếc nơi này phải Mạc Giang thành, cường long như Trử Tư Mã cũng phải cố kỵ chút, nghĩ vậy, mở miệng thản nhiên : "Tại hạ biết Nhược Ngu đắc tội với Trử Tư Mã, nhưng hai tháng trước nàng sơ ý té ngựa, não bị chấn thương nay trở thành người ngây ngô như đứa trẻ, mong Trử Tư Mã chấp nhặt với nương ngốc nghếch, mà tha thứ cho mạo phạm của nàng..."

      Trử Kình Phong nghe thế, mắt phượng híp lại, quay đầu nhìn Lý Nhược Ngu, những cơn sóng cuộn trào trong đôi mắt bị rèm mi cong dài che khuất nên thể nhìn ra trong lòng nghĩ gì.

      Thẩm Như Bách miệng tuy rằng cung kính chuyện, nhưng ánh mắt vẫn nhịn được cứ nhìn về phía Nhược Ngu bị giữ chặt, thấy nàng khóc đến thở nổi, mặt trắng bệch, mắt đầy vẻ hoảng sợ bất lực.

      "Vậy ư? Bổn tọa vừa tới chỗ này, Lý nhị tiểu thư liền bị thương nặng như vậy, vậy lời hứa lúc trước nàng ấy hứa với bổn tọa là nhanh chóng chế tác chiếc hải thuyền đặc biệt sao, chẳng phải thể nào thực được ư? Ngốc đúng lúc quá nhỉ..."

      Trử Tư Mã hiển nhiên là tin, mặt chậm rãi ngưng tụ thành băng giá: " Lần này Bổn tọa tới Liêu Thành chữa thương, bên người có mang theo vài vị danh y, có lẽ nên cẩn thận tỉ mỉ khám và chữa bệnh cho nhị tiểu thư, xem thử trong đầu nàng đứt sợi dây thần kinh nào."

      Khi chuyện, phất tay ra lệnh cho thuộc hạ mang Lý Nhược Ngu .

      Thẩm Như Bách làm sao đồng ý, liền vội vàng : "Tư Mã có ý tốt, tại hạ thay mặt nhị tiểu thư cảm ơn ngài. Nhưng nàng chỉ là nữ lưu yếu đuối, lại cũng sắp thành hôn với tại hạ, nếu Tư Mã tùy tiện đem nàng mang như vậy, lan truyền ra ngoài bị những người có ý xấu nhân cơ hội, chẳng phải làm ô uế thanh danh của Trử Tư Mã sao. Tại hạ biết Trử Tư Mã cùng Bạch quốc cữu tại đồng lòng hợp lực đối kháng Viên thuật, nếu đại nhân cần chiến thuyền, tại hạ nhất định tận tâm làm được, cho dù Nhược Ngu bị bệnh, cũng tuyệt đối dám trễ nãi quốc . Bạch quốc cữu cũng vừa phái người đưa tới thư mà ngài ấy tự tay viết, lệnh cho tất cả quan viên ở Liêu Thành tận tâm cung nghênh Tư Mã đại nhân.

      ... tại chiến ở phương Bắc cấp thiết cần chiến thuyền, tốc độ đóng thuyền nhất định phải đẩy nhanh được trễ nãi, rất nhiều chuyện cần bến tàu của Lý phủ xuất lực... Mong Tư Mã đại nhân thưởng cho Lý gia cùng tại hạ thể diện."

      Thẩm Như Bách luôn luôn là người trầm ổn, chuyện cũng cực kì cẩn thận. Trử Kình Phong nghe như thế, đúng là quay người lại nhìn lần nữa.

      cùng với Bạch gia vẫn luôn tranh đấu gay gắt, chỉ là trong triều đình tuy có lúc đấu đá, nhưng cũng có lúc lợi dụng lẫn nhau. Nay bởi vì thảm hoạ chiến tranh của Viên thuật, cùng với Bạch quốc cữu tạm thời liên thủ, duy trì mặt ngoài hoà hợp êm thấm.

      Cũng chính bởi vì Lý Nhược Ngu là người mà Bạch quốc cữu nỗ lực bảo vệ, mới cân nhắc đại cục, tạm thời kiềm chế xuống ý định đem Lý Nhược Ngu nghiền xương thành tro.

      Lúc này sắc trời còn sớm, chất độc trong cơ thể vẫn chưa tan, cũng lười ở lại nơi vừa vừa đông người làm bẩn mắt này, về phần Lý Nhược Ngu... Trử Kình Phong cười lạnh lại liếc mắt nhìn nàng lần nữa.

      nơi cực lạnh lẽo như phương Bắc, làm lên tốt đẹp của thành cổ Giang Nam. cần tạm ở lại Giang Nam này thời gian, còn nhiều thời gian, nay còn rất nhiều rất nhiều thời gian để cùng Nhị nương quỷ kế đa đoan này "Ôn chuyện".

      Nghĩ vậy, liền lười biếng phất phất tay, mở miệng : "Mấy ngày nữa bổn tọa muốn mở tiệc chiêu đãi nhân vật nổi tiếng ở Dịch quán, mong rằng Lý nhị tiểu thư đến tham dự, cũng tiện giúp nàng ấy chẩn trị phen, nếu Lý nhị tiểu thư có thể khôi phục 'Đúng lúc' trong khoảng thời gian này là tốt, bổn tọa cũng có thể 'chậm rãi' cùng nàng ôn lại từng chuyện, bằng ... Nếu phát có người muốn vờ điên điên khùng khùng lừa bịp và qua mặt bổn tọa..."

      đến đây bàn tay hơi dùng lực chút, thanh kiếm sắc bén trong ta răng rắc gãy làm đôi!

      Cũng chờ Thẩm Như Bách trả lời, phất tay ra hiệu thủ hạ buông Lý Nhược Ngu ra. Mang theo thủ hạ nghênh ngang rời .

      Thẳng đến khi đám người cao to hùng vĩ kia biến mất ở sườn núi, Thẩm Như Bách mới chậm rãi thở ra hơi. Trước kia chỉ nghe chuyện Trử Tư Mã hỉ nộ vô thường, dễ thân cận, khi đến gần thấy bóp cổ Nhược Ngu, mắt lộ sát khí trong lòng ngừng đổ mồ hôi lạnh.

      nôn nóng bước nhanh vài bước, cởi áo choàng bao quanh Nhược Ngu vẫn còn run lẩy bẩy, bế nàng lên, nhanh chóng xuống chân núi.

      Nhưng cũng đem Nhược Ngu ôm trở về đình Lâm viên, mà là vòng quanh sơn đạo lập tức đem nàng ôm đến chiếc xe ngựa đậu sẵn ở cửa chùa, xoay người với Thẩm Mặc: "Ngươi vào với Lý phu nhân, Nhược Ngu sao, nhưng bị chút kinh hách, ngoài thành có danh y vừa mới đến, ta muốn mang nàng đến đó xem thử, tại nàng quay về Lý phủ, phải tạm thời tránh chú ý của Trử Tư Mã, bảo bà ấy cứ yên tâm, ta chăm sóc nhị tiểu thư."

      Sau đó chính cũng tự leo lên xe ngựa, ra lệnh cho xa phu đánh ngựa rời , vài tên gia đinh theo nhanh chóng thẳng về vùng hoang vắng ở ngoại thành.

      Ở đó, có ngôi nhà với bức tường cao ngất, bốn phía cũng có nhà nào chung quanh, ông lão chỉ còn mắt được thông báo, liền mở cánh cửa sắt vừa dầy vừa nặng ra, để Thẩm nhị thiếu gia ôm ngủ mơ màng vào trong viện.

      Đợi vào trong viện, ngôi nhà nhìn như có gì lạ lại dần dần lộ huyền cơ, trong viện có mấy mươi tên hộ viện đứng hầu. Mà ở cửa phòng ngủ, hay cửa sổ đều được rào lại bằng hàng rào sắt cực to và dầy, bước vào trong phòng, những gia cụ được bày biện bên trong cực kì thô sơ, chỉ có chiếc giường to mềm mại là có thể thu hút tầm nhìn.

      Nếu đây là phòng ngủ, thà là ngục giam hợp lí hơn

      Bởi vì câu chuyện ngoài ý muốn của hai tháng trước, nên căn phòng như cái lồng sắt được sắp xếp từ lâu này cứ tưởng rằng rốt cuộc được sử dụng đến, ngờ Quỷ Kiến Sầu Trử Kình Phong đột nhiên đến đây, mới cần phải dùng.....

      Thẩm Như Bách đem bởi vì kinh hách quá độ mà ngủ mê man nhàng đặt lên giường lớn, sau đó phân phó ma ma câm điếc trong sân nấu nước ấm, rồi bưng chậu bước vào.

      Thẩm Như Bách phất phất tay, ý bảo bà ta đặt nước xuống rồi lui ra, sau đó tự mình vắt khô khăn mặt, lau đôi chân trần như ngọc dính đất của Nhược Ngu.

      Khi lòng bàn chân no đủ dần dần được lộ ra Nhược Ngu hơi chút thoải mái giật giật chân, tựa hồ lầm bầm câu gì, liền lại an tĩnh chợp mắt ngủ tiếp. Loại giấc ngủ an bình chút đề phòng đó rơi vào trong mắt của Thẩm Như Bách làm cho cảm thấy trong lòng như có ngọn lửa lay động.

      nhịn được nắm lấy mắt cá chân bóng loáng kia dần dần sờ lên , khẽ hôn lên mu bàn chân trắng noãn. Té đến ngu ngốc cũng tốt, đôi môi đào kiều diễm đó bao giờ phun ra lời lạnh lùng tuyệt tình đoạn nghĩa nữa, làm cho người ta nhịn được chỉ muốn bẻ gẫy hai chân của nàng, tâm tư khó đoán kia, nay lại giống như dòng suối mát, vừa nhìn hiểu ngay...

      Lý Nhược Ngu là của Thẩm Như Bách , trước kia là vậy, về sau cũng thế !



      Bạn Hằng: Muốn chửi 1 câu, thằng điên!
      cỏ28, Tiểu Ly 1111, BigCute→_→56 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :