1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến Thuyền - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. votra

      votra New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      10
      Câu hỏi rất của nhược ngu bá đạo quá.
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 33:
      Edit: jessfann

      Thanh của Nhược Ngu trong sáng, ràng, thêm nữa là do Sở Uyển Nương biểu diễn trà đạo, coi trọng nhất là tâm thanh tịnh, lắng nghe tiếng nước trà sôi mà hiểu được ý của trà, cho nên khi tiến hành biểu diễn trà đạo quần chúng dưới lầu cũng tản , các cửa sổ ở các căn nhà đối diện đều được đóng lại nên bên trong rất an tĩnh.

      Vì thế thanh của thiếu nữ giòn vang lạ thường, ngay cả Sở Uyển Nương cũng đưa mắt nhìn sang, đôi mắt đẹp khẽ run lên, mắt hề dời .

      Trử Kình Phong xoa huyệt thái dương, đôi mày kiếm hơi cau lại, thầm nghĩ: Có chỗ nào giống si nhi đâu chứ, đúng là người thù dai, quả là có thù phải tất báo.

      Lời này đúng là có tình có lý, danh kỹ thanh lâu hay tiểu thư thiên kim quyền quý, người nào từ phải tinh thông cầm kỳ thi hoạ, hiểu biết lễ tiết và đối nhân xử thế đều là thượng thừa. Mà nay nương theo ngày lễ hội Chức Nữ nầy, dựng vũ đài cao ngất để biểu diễn tài nghệ xuất chúng phải là vì muốn thu hút những ong bướm nhiều tiền bay vào phấn lâu mất hồn này đấy sao!

      Nghĩ như vậy lại thấy mình bắt Nhược Ngu học tài nghệ chẳng qua chỉ là để lấy lòng người khác, mà thê tử của Trử Kình Phong còn cần phải lấy lòng người khác sao?

      Trử Kình Phong vốn luôn là làm theo ý mình, nay lại càng nghĩ thấu điểm này thấy hành động mấy ngày trước đây của mình chính là suy nghĩ của kẻ tầm thường, lo sợ đâu, đúng là làm điều thừa thãi. vậy còn làm thê tử bệnh nặng trận, cằm có chút nhọn rồi, bây giờ bị bệnh nữa nên vẻ mặt có phần suy nhược.

      Mắt hơi liếc ngang bốn phía, thấy ánh mắt của các vị khách chung quanh đưa mắt nhìn về hướng kiều thê nhà mình, bình tĩnh cầm lấy chiếc nón có khăn lụa che mặt, đội lên giúp Nhược Ngu, biểu tình hết sức hoà nhã, thấp giọng : “Nhược Ngu rất đúng, những loại quy cũ này đâu phải chỉ có tiểu thư khuê các mới học được, về sau ép Nhược Ngu học nữa, có được ?”

      Nhược Ngu nghe hiểu lắm, nhưng lại nghe rất câu cần học quy tắc các kiểu, nàng đưa tay vạch tấm lụa mỏng chướng mắt ra, cảm động đến rơi nước mắt hướng về phía Trử Kình Phong cười tươi, làm cho các vị khách chung quanh rung động thôi, thầm nghĩ: Trời ạ, Sở Uyên Nương được coi là tuyệt sắc khuynh thành, nhưng mẫu đơn đẹp đẽ quý giá cuối cùng vẫn mang theo chút tục khí, mà vị nữ tử trong nhã gian kia, chỉ cần đứng đó, liếc mắt cái thấy dung mạo động lòng người, thế này mới đúng là nhan sắc chim sa cá lặn.

      Nếu Nhược Ngu hết tò mò Trử Kình Phong cũng muốn nàng ở chỗ này lâu, lần nữa che lại tấm lụa mỏng che mặt cho nàng, sau đó lập tức liền đứng dậy mang theo Nhược Ngu rời .

      Nhưng đúng lúc này, hoa khôi Sở Uyển Nương đài cao lại tự hạ mình dời bước tới nhã gian của bọn họ. Quan Bá thầm nghĩ: “Chủ công quả nhiên là có diễm phúc tốt, chỉ là hoa khôi này đúng là có mắt, chẳng lẽ nghe lời phu nhân xong liền cảm thấy ngại ngùng vì bị từ chối?”

      Nhưng ngờ vị hoa khôi đó hề nhìn về phía Trử Kình Phong mà lại mực hướng Lý Nhược Ngu cung kính, thi lễ : “Lý nhị tiểu thư, rốt cục ta cũng đợi được ngài, ngài đến để nhận lại vật mà ngài tạm gửi trước đây đúng ? Nơi này nhiều người ồn ào, mong rằng ngài có thể dời bước vào trong để chuyện.”

      Nhược Ngu giấu mặt ở sau tấm lụa mỏng trợn to mắt, nàng biết vị tỷ tỷ đẹp mắt này vì sao đột nhiên chuyện với mình, nàng nhất thời tò mò nhìn nàng ta.

      Nhưng mà Trử Kình Phong lại hơi nhăn mày, nhìn tình hình này hoa khôi này dĩ nhiên là biết Nhược Ngu, hơn nữa hình như Nhược Ngu trước đây còn có thứ gì đó tạm gửi ở chỗ của nàng ta, nên nhất thời cảm thấy hiếu kỳ.

      lập tức bình tĩnh mà kéo tay Nhược Ngu lại, ở bên tai nàng thấp giọng : “ lát nữa đừng gì, nếu nàng làm tốt ta mua cho nàng cái đèn kéo quân được ?”

      Nhược Ngu vừa nghe xong liền kích động gật đầu, sau đó khẩn trương ngậm chặt miệng lại.

      Vì thế cả đám theo vị Sở Uyển Nương này vào trong đình hóng mát.

      Các vị khách sang quý còn lại thấy Sở Uyển Nương có dâng trà rời , nên bất mãn, may mắn bên cạnh là tiểu nha hoàn của Sở Uyển Nương rằng nàng chỉ về phòng thay quần áo, vẫn còn trở lại để tiếp đãi các vị khách quý, mới bình thường ồn ào náo loạn nữa.

      Bởi vì Nhược Ngu đầu đeo khăn che mặt nên Sở Uyển Nương nhìn thấy được vẻ mặt ngây thơ của nàng. Lý nhị nương bị thương ngoài ý muốn, ở quê tuy rằng từ phụ nữ đến trẻ em đều biết nhưng mà cũng lan truyền đến vùng đất Bắc xa xôi này.

      Sở Uyển Nương xuất thân quan gia, bởi vì tổ phụ đắc tội với Bạch gia mà bị chém đầu, nàng bị đày làm kỹ nữ thanh lâu. Vì nàng có xuất thân kiến thức tầm thường, kết giao nhân vật nổi tiếng, giao thiệp rộng. Bất quá nhiều nhân vật nổi tiếng như vậy nhưng nàng kính trọng nhất vẫn là vị tuy còn trẻ nhưng hề thua kém đấng mày râu, đó là Lý nhị tiểu thư.

      Lúc trước nàng nhận được phong ngân bái thiếp mời đến bờ hồ bị người khách ác độc khi dễ, nhưng lại liều chết thuận theo để rồi bị rơi vào trong hồ khi đó có ai cứu. Ngay lúc nàng liên tiếp bị sặc nước, nghĩ đến mình bị rơi vô bụng cá Lý nhị tiểu thư ra lệnh cho thủ hạ chèo thuyền cứu mình. Sau đó nàng ấy tự mình điều khiển con thuyền, đem thuyền hoa của tên khách xấu tính ỷ thế ức hiếp người kia đụng vỡ lỗ to, nước ngừng ào vào.
      Bức bách tên khách xấu tính kia phải ở sàn tàu dập đầu xin lỗi, lúc đó Lý nhị tiểu thư mới sai người đem thuyền sắp chìm của tên khách đó giải cứu.

      Cho dù những nam tử vì quý nhan sắc của mình, nhưng cũng ai chịu ra mặt giúp mình để đắc tội với những người quyền quý khác. Huống chi là vị thiên kim nhà giàu! Mà cho dù là nữ tử nhà nghèo cũng tuyệt đối dính líu đến thanh lâu! Nàng lập tức vội vàng cám ơn rồi liền rời thuyền để miễn làm cho vị tiểu thư này bị bẩn thanh danh.

      Nhưng mà người vào Nam ra Bắc như Lý nhị tiểu thư cũng chỉ cười sang sảng : “Mới vừa rồi tên ác bá kia bức bách Sở tiểu thư lấy giày uống rượu, những câu chữ châu ngọc mà tiểu thư dùng để trách mắng tên ác bá đó là sảng khoái, hổ là hậu nhân của Sở học sĩ. Tiểu thư đúng là gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, làm cho người ta khâm phục!”

      Cũng vì những lời này làm cho Sở Uyển Nương ở độ tuổi tuy lớn nhưng lại cực kì kính vị Lý nhị tiểu thư đầy nghĩa khí này.

      Lúc trước khi Lý nhị tiểu thư bị thích khách thân phận đâm bị thương, lại bị Sở Tư Mã Trử Kình Phong truy nã năm quận phương Bắc, bởi vì tình thế nguy hiểm, liền thân ở nơi mà tuyệt đối ai nghĩ đến - Là Tú Xuân lầu!

      Xa cách lâu ngày giờ lại có thể cùng Lý nhị tiểu thư gặp lại làm nội tâm của Sở Uyển Nương hết sức kích động.

      Bất quá chẳng biết tại sao Lý nhị tiểu thư đến đây lại có chút trầm mặc ít , biết nam tử dắt tay nàng là vị nào, khí thế cả người làm lòng người khác run lên. biết có phải là vị hôn phu của Lý nhị tiểu thư là Thẩm công tử hay ?

      Vì thế liền lập tức nghi ngờ hỏi: “Xin hỏi vị này là Thẩm công tử?”

      Trử Kình Phong kéo Nhược Ngu ngồi xuống băng đá ở lương đình, nghe xong câu hỏi của hoa khôi ánh mắt lập tức thay đổi, trầm giọng : “Đúng vậy, biết vật mà Nhược Ngu tạm gửi trước đây ở nơi nào?”

      Sở Uyển Nương thấy Lý nhị tiểu thư đúng là người hề có chút tị hiềm, cho dù ở trước mặt nhiều người vẫn hề buông tay Thẩm công tử ra, có thể thấy được phu thê tình thâm . Sau đó lập tức hé miệng cười, đứng dậy lấy đồ.

      bao lâu sau nàng tự mình cầm cái hộp gỗ có khoá giao cho Nhược Ngu, lại bị Trử Kình Phong đưa bàn tay to ra tiếp nhận.

      "Lúc trước do tiểu thư bị kiếm đâm bị thương chưa lành, lại còn bị tên Trữ Tư Mã kia truy nã gắt gao, nhưng ngài lại cứ quyết tâm gom góp lương thảo đem đến đại doanh của gã Trữ Tư Mã đó, tự đem mình dâng đến miệng cọp. Từ khi ngài rồi, ta có đến đêm yên ổn, sợ ngài gặp chuyện gì đó ngoài ý muốn, bị tên ôn dịch Quỷ kiến sầu giết người chớp mắt đó mưu hại tính mạng, nhưng mà sau khi tìm hiểu, ngay cả quân doanh nhà họ Trử đông hàng vạn người đó cũng biết vị trí của ngài. Mà vị Phùng chưởng quầy mà ngài đến nhận hộp gỗ này vẫn mãi thấy bóng dáng. là làm cho lòng người yên.”

      Sở Uyên Nương cười vài câu nhưng rồi cũng dần dần im lặng, trong lòng nghi ngờ là bình thường nhị tiểu thư sang sảng, vì sao lần này im lặng tiếng động?

      Nhưng ánh mắt của'Thẩm công tử' tóc trắng đột nhiên trở nên sắc bén: “Bị thương do đao kiếm? Nàng bị thương khi nào?”

      Ánh mắt của Sở Uyển Nương chần chờ nhìn lại cái nón được phủ tấm khăn voan mỏng của Nhược Ngu, thầm nghĩ: Nếu là người trong lòng của nhị tiểu thư vì sao biết việc tiểu thư bị đâm kiếm ở bụng?

      Đúng lúc này ở cửa truyền đến tiếng bước chân. Thấy Tri châu địa phương mang theo thuộc hạ, mặt đầy vẻ tươi cười, vội vã tới nhìn thấy Trử Kình Phong nên nhanh vài bước: “Hạ quan biết Tư Mã đại nhân ghé thuyền đến Vạn Châu, bây giờ mới biết được tin, hạ quan làm lễ tẩy trần cho đại nhân mong đại nhân thứ tội…”

      Đôi mắt của Sở Uyển Nương lúc này sớm trợn lên lớn, hoảng sợ nhìn người nam tử trước mắt mặt đầy sát khí chỉ đợi dịp mà phát ra: “Tư Mã… Ngươi… Ngươi là Quỷ Kiến…Sầu…Trử…”

      thể trách hoa khôi lỡ miệng, cần biết nàng quen biết rộng đến đâu, cũng tuyệt đối thể tưởng tượng được vị Tư Mã Đại Sở cao cao tại thượng lúc trước truy nã Lý nhị tiểu thư kia lại có ngày nắm bàn tay trắng nõn của Nhị tiểu thư đến đây thăm mình…

      Đây…Đây rốt cuộc là chuyện gì?

      Đúng lúc này, lại thấy đội nón sa mỏng vạch cái khăn che mặt ra, hô to tiếng: “Nhược Ngu vẫn hề lên tiếng nha, Trử ca ca, chàng hãy mua bánh gạo nếp cho Nhược Ngu ăn nha!”

      Gương mặt xinh đẹp tinh xảo kia đúng là Lý nhị tiểu thư, ngay cả nốt ruồi dưới cổ kia cũng hề thay đổi, nhưng lúc này lại sáng sủa vô tư, vẻ mặt hồn nhiên ngây thơ, điều đấy tuyệt đối thể xuất trầm tĩnh sớm trưởng thành kia.

      Sở Uyển Nương hoàn toàn đứng ngây ngốc ở bên trong đình, chỉ có thể mấp máy đôi môi hướng đến ngây thơ vô tư kia hỏi: “Ngươi…rốt cuộc là ai?”

      Trử Kình Phong ngay cả nhìn cũng nhìn đến tên quấy rối Tri phủ Vạn Châu, chỉ liếc mắt cái rồi ra lệnh cho đám người phía sau lưng: “Đem này mang !”

      xong liền nắm tay Nhược Ngu lập tức cách xa Tú Xuân lâu.

      Sở Uyển Nương kia đương nhiên là chịu, nhưng mà ngay cả Tri châu cũng dám ngăn cản, huống chi là tú bà!

      Câu chuyện về Quỷ Kiến Sầu đêm tàn sát hàng loạt dân trong thành làm người ta sợ hãi, việc này ai lại chưa nghe qua? Người nào muốn tìm cái chết cứ đến mà cản trở Tư Mã bắt người? Vì thế chỉ thấy khắc trước còn là hoa khôi rực rỡ, nay lại bị tên cao lớn thô kệch tay nhấc lên giống như xách cổ con cừu, bắt ngang vai, như cơn gió lốc nghênh ngang rời .

      Đợi cho lên đến thuyền, Sở Uyển Nương lúc này là trâm lệch tóc rối bù, nàng ở trước mặt Trử Kình Phong lại nhục mạ là tên Quỷ Kiến Sầu ôn dịch đáng chết, lúc đầu tuy rằng sợ hãi, nhưng mà phen này bị nam nhân thô lỗ khiêng vai, thể diện bị mất sạch, cực kỳ tức giận, còn cố kỵ gì nữa nên chửi ầm lên.

      Nàng mặc dù là xuất thân danh môn, nhưng mười hai tuổi bị rơi vào chốn thanh lâu, ở tuy miệng lời nhàng để kiếm sống, nhưng mồm miệng lanh lợi, thanh phố phường thô bỉ bên tai dứt, chịu khổ chính là Quan Bá canh giữ nàng, cảm thấy y như Tôn Ngộ bị Bồ Tát niệm chú khẩn nhi đau đầu dứt.

      Chờ đến khi vào phòng khách thuyền lớn, nàng bị tên Quan Bá ném xuống đất, nàng trợn mắt nhìn trừng trừng về hướng Trử Kình Phong ngồi ở giữa, với bộ dáng muốn chém muốn giết, róc thịt, hay lột da gì đó tùy ngươi.

      Trử Kình Phong hừ lạnh tiếng, nhưng mà nội tâm rất là để ý đến chuyện biết rất ít về chuyện trước đây của Nhược Ngu.

      này! Đúng là hạng người nào cũng dám làm quen!

      sở dĩ đem hoa khôi này đến, đơn giản là muốn biết: Vì sao lúc trước Lý Nhược Ngu lại vận chuyển đồ quân dụng đến trễ, làm cho toàn bộ binh lính của vì thiếu lương thực mà thiếu chút nữa toàn quân bị diệt?
      Last edited: 20/4/16

    3. Trâu

      Trâu Active Member

      Bài viết:
      177
      Được thích:
      159
      hóa ra là giữa 2 người có hiểu lầm.... chẹp ngày càng tò mò chừng nào hiểu lầm mới đc làm sáng tỏ
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Hiểu lầm sắp đc sáng tỏ và lộ mặt kẻ thù gây ra cho Nhược Ngu bị thương gia.
      Sa Mịch NhiHuyềnpluss thích bài này.

    5. Tuyết Liên

      Tuyết Liên Active Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      68
      Có vẻ như là có a zai thích khách tóc bạc, mắt đỏ nào đấy từng đâm kiếm vào bụng chị Ngu roài. Bảo sao khiến bé ngốc cứ nhìn thấy Trử cưa cưa mắt đỏ là thấy ghét :v
      Khổ thân cưa cưa :)))))))))))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :