1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 30: Dâm nữ Tân Nguyệt

      darkEdit: Ckun

      ']Beta: Evy Nguyen



      Chẳng lẽ gái này lại tự mình phá thân hay sao? Hoàng Phủ Hạo Thiên cảm thấy vạn phần mới lạ, chỉ thấy hắn dùng lực lôi kéo, liền làm cho Tân Nguyệt xoay liền 180o. Nữ tử dâm đãng chốn hậu cung chỗ nào cũng có, nhưng tự mình phá thân, vẫn là lần đầu hắn thấy. Vì chứng minh suy đoán của mình, hắn mau lẹ vươn tay nắm lấy một bắp đùi trắng tuyết của Tân Nguyệt, một tay đặt gạt tay Tân Nguyệt vẫn còn đút ở trong, đỡ lấy côn thịt thô cứng cọ xát mật dịch trơn trượt nơi miệng huyện rồi liền một đường cắm vào.

      “A. . . . . Hoàng thượng,” Tân Nguyệt bởi vì thể hóa giả ngứa ngáy trong huyệt mà cam lòng khẽ nấc, nhưng nam căn nóng bỏng kia đột nhiên dán lên miệng huyệt làm nàng vui sướng vô cùng, nàng lúc này chỉ muốn lấy, ngón tay mình quá ngắn, thể xâm nhập đến tận tâm huyệt, nhưng gậy thịt này của hoàng thượng vừa to vừa dài, nếu như có thể vươn tới chỗ sâu của nàng gãi gãi một chút, nói chừng, có thể hóa giải tê ngứa này.

      “Hoàng thượng, a. . . . . .”

      “Thật chặt, nha. . . . . .” Hoàng Phủ Hạo Thiên rên rỉ một tiếng, côn thịt tuy chỉ cắm một phần đầu, nhưng trong huyệt Tân Nguyệt vừa nóng vừa chặt, gắt gao bao bọc côn thịt tư vị thật mất hồn, làm Hoàng Phủ Hạo Thiên khỏi nghĩ đến, nếu như rong ruổi ở chính giữa, cảm giác sẽ còn tiêu xương mất hồn thế nào. Tinh thần phấn chấn, bên hông liên tục dùng sức đẩy về phía trước, hai tay cầm lấy hai bắp đùi Tân Nguyệt áp lên người mình, trong nháy mắt rút cuộc cắm xuống, hắn ngạc nhiên chớp mắt mấy cái, tuy cảm giác ngập sâu nới tiểu huyệt Tân Nguyệt mặt dù thít chặt, nhưng hắn lại đụng phải trở ngại nào, điều này xác nhận suy đoán của hắn, Tân Nguyệt thật sự dùng ngón tay tự hành phá tấm thân trinh trắng.

      “A. . . . . .” Côn thịt trong nháy mắt vào, giúp trừ ngứa ngáy trong huyệt nói, còn có một loại xúc cảm tê dại lại dẫn theo chút đau nhói, mấy loại cảm xúc hỗn hợp tạo thành một thứ khoái cảm thể thốt nên lời, làm cho Tân Nguyệt nhất thời toàn thân đều mềm nhũn, nhưng sau khi Hoàng Phủ Hạo Thiên tiến vào lại tạm dừng bất động, trong huyệt tuy căng lên chống đỡ có cảm giác khẽ nhoi nhói, nhưng nam căn bất động kia lại khiến nỗi tên ngứa điên cuồng trong cơ thể dâng lên mãnh liệt, “Hoàng thượng. . . . . Hoàng thượng. . . .” Tân Nguyệt hốt hoảng kêu lên, hạ thể giãy động, tự mình hành ma sát lấy nam căn Hoàng Phủ Hạo Thiên.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên bị động tác của Tân Nguyệt dẫn hồi tinh thần, thấy dáng vẻ cuồng loạn dâm lãng của gái này làm cho bàn tay thể ôm trọn miên nhũ no đủ theo động tác của nàng lại càng thêm phần kích động, có thể làm cho bất cứ nam nhân nào nhìn mà muốn phun máu mũi lên sóng sữa kia. Hoàng Phủ Hạo Thiên chỉ cảm thấy khí huyết toàn thân đều dồn về bụng dưới, nam căn trướng đau, hai tay chuyển sang nắm lấy eo thon thả, thẳng lưng ra sức va chạm, “Đừng nóng vội, trẫm thỏa mãn ngươi.”

      “Hoàng thượng. . . . . . Hảo. . . . . Thoải mái. . . . . Hoàng thượng. . . . .” Tân Nguyệt thoải mái phát ra thanh rên rỉ, thân mình mềm yếu, tê liệt ngã xuống giường nệm, cặp mắt như phủ sương mù, vẻ mặt say mê, đôi tay vô ý thức tự vuốt ve thân thể trong suốt như ngọc của mình, hưởng thụ nam căn ra vào tiểu huyệt mang lại khoái cảm, cảm nhận ràng hạ thể hai người tương liên. Nam căn Hoàng Phủ Hạo Thiên chọc vào rút ra luôn mang theo khỏi huyệt chút chất lỏng đỏ thẫm, dưới động tác kích cuồng của lần lượt vẩy ra ngoài, hoặc dính thân hai người, hoặc xuống nệm giường.

      Trong ngự thư phòng truyền ra thanh rên rỉ đứt quãng của Tân Nguyệt, khoái cảm tích lũy, động tác Hoàng Phủ Hạo Thiên càng ngày càng mau, càng ngày càng mạnh, cuối cùng, sau lần nặng nề cắm vào, hung hăng ấn cặp mông run rẩy của nàng vài cái, đem nhiệt năng mầm mống bắn sâu vào huyệt đạo, liền hề lưu luyến rút dục bổng ra, nằm phục xuống bên cạnh Tân Nguyệt, cũng quay đầu thích thú nhìn nét mặt của nàng.

      Tân Nguyệt mềm nhũn như nước tê liệt ngã xuống nệm giường, khí lực để động ngón tay cũng có, nàng chỉ cảm thấy hoa huyệt từng đợt giật giật co rút, như có thứ gì chảy xuống, dư sau kích tình vẫn còn khuấy động trong cơ thể, khiến nàng tưởng nhớ dứt.

      tay Hoàng Phủ Hạo Thiên đặt lên bầu ngực Tân Nguyệt, vừa cầm liền xoa bóp chen lấn, lúc trước vốn muốn thử chút xúc cảm hoa nhũ tròn trịa đem lại, nếu phải dục vọng nhất thời khó nhịn, bộ dạng cũng gấp gáp như vậy, muốn phát tiết ngay lập tức. tay chống lấy nửa đầu nằm bên cạnh Tân Nguyệt, tay nắm lấy miên vú nhuyễn mịn, nhìn nhũ thịt trắng tuyết trong tay mình biến đổi thành các loại hình dáng, nam căn phần dưới lại rục rịch ngóc đầu, tay thêm dùng lực nắn bóp, bàn tay nắm chặt phần lớn nhũ thịt, nhìn phần đầy đặn nổi lên giữa các ngón tay, đáy lòng Hoàng Phu Hạo Thiên dâng lên loại khoái cảm bạo ngược.

      “A. . . . . Đau. . . . .” Tân Nguyệt bị đau sợ hãi kêu, thanh bởi cuộc hoan ái trước đó mà hơi có vẻ khàn khàn.

      “Phải ngoan a, ngoan ngoãn để trẫm thương ngươi.” Hoàng Phủ Hạo Thiên thanh trầm thấp chậm rãi , động tác trong tay những dừng lại, càng thêm nắm chặt vú Tân Nguyệt dùng sức nâng lên, mắt nhìn biểu tình Tân Nguyệt thay đổi vặn vẹo mới buông tay, mặc cho nhũ thịt bắn về người Tân Nguyệt, sáng ngời gợn lên từng trận sóng sữa, lúc Tân Nguyệt cho là xong thở phào nhõm, lại tà ác cầm lấy miên nhũ bên kia, cố tình nắn kéo.

      cần. . . . . . là đau. . . . .” Tân Nguyệt thống khổ rên rỉ, cũng dám giãy giụa, bởi vì người đùa bỡn thân thể nàng chính là đương kim hoàng thượng.

      thích sao?” Hoàng Phủ Hạo Thiên híp híp mắt, cặp nhũ hoa tuyết trắng của Tân Nguyệt lên vài vết đỏ ràng, giống như thầm lặng kháng cự đùa bỡn ác ý của . “Trẫm làm ngươi thích.”

      lật người ngồi dậy, hai tay chia ra phủ lên hai bầu vú Tân Nguyệt, đẩy, chen, chà xát, xoa . Cảm giác mềm mại nhuyễn mịn trong tay làm thoải mái, thích muốn buông. Níu lấy nụ hoa mập mạp rồi lại thả ra khiến nó bắn về sau, dao động ra sóng sữa, rồi lại hung hăng nắm chặt.

      “A. . . . . . Hoàng thượng. . . . .” Tân Nguyệt kêu đau xin tha, chỉ bởi Hoàng Phủ Hạo Thiên tùy ý đùa bỡn bộ ngực nàng, mà còn bởi vì trong hoa huyệt nơi hạ thể lại truyền tới loại ngứa ngáy quen thuộc, khiến cho người ta phải điên cuồng. Nàng theo bản năng vươn bàn tay vào giữa hai chân, có kinh nghiệm từ lần thứ nhất, nàng rất nhanh liền tìm được miệng huyệt, sáp nhập ngón tay liền hết sức đưa đẩy.

      “Có cần trẫm giúp ngươi phen?” Hoàng Phủ Hạo Thiên cười tà chuyển sang nhéo lấy hai đầu vú Tân Nguyệt.

      “A. . . . . cần. . . . .” đầu vú truyền tới kích thích làm cho Tân Nguyệt cảm giác trong huyệt thêm phần trống rỗng, ngón tay chỉ tạo được chút kích thích căn bản có cách nào thỏa mãn nàng, Tân Nguyệt mắt lớn chợt lóe, quét về phía hạ thể Hoàng Phủ Hạo Thiên, nam căn dưới háng sớm ngạo nghễ giương cao, nàng khát vọng nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên, tay bé muốn duỗi lại dám đụng.

      “Muốn ?” Hoàng Phủ Hạo Thiên giọng nam trầm thấp lại màng theo mê hoặc vạn phần .

      “Muốn. . . . . . Nô tỳ muốn, cầu xin hoàng thượng ban ân. . . . .” Tân Nguyệt mắt to phủ sương mù hốt hoảng trả lời, tay bé lại lặng lẽ nắm lấy nam căn của Hoàng Phủ Hạo Thiên.

      “Trẫm có thể thỏa mãn ngươi.” Hoàng Phủ Hạo Thiên phen nắm lấy tay lộn xộn mặt nam căn, cầm chặt bao bọc tay nàng, nam căn có hai tay lại thêm phần tráng kiện, cũng càng rắn hơn, nóng hơn, gân xanh nổi đầy da. Ánh mắt Hoàng Phủ Hạo Thiên tối sầm lại, tự động nằm ngửa về phía sau, chỉ vào nam căn ngạo nghễ vươn cao của chính mình : “Tự ngươi ngồi lên.”

      Tân Nguyệt tay còn nắm giữ mặt dương vật Hoàng Phủ Hạo Thiên, nghe vậy vội vàng bò dậy, trong huyệt ngứa ngáy làm nàng theo bản năng kẹp chặt hai chân, nhưng hề có kinh nghiệm nên nàng căn bản cũng biết ngồi lên kiểu gì, ngơ ngác chỗ. “Nô, nô tỳ biết. . . . .”

      “Hai chân tách ra, ngồi bụng ta.” Hoàng Phủ Hạo Thiên kiên nhẫn phen cầm lấy cổ tay Tân Nguyệt, kéo nàng đến người, bàn tay lại vỗ mông mềm của nàng, “Tách hai chân ra rồi quỳ.” Nghe lời sửa đồi quỳ xuống, tay Hoàng Phủ Hạo Thiên đỡ lấy đại nhục bổng của mình, tay ôm lấy hông Tân Nguyệt điểu khiển chút tư thế tinh vi xong, hai tay liền bóp hông Tân Nguyệt ép xuống, côn thịt ngay ngắn sáp nhậm, vùi sâu trong huyệt đạo.

      “A. . . . . Thoải mái. . . . . .” Tân Nguyệt rên rỉ, thân thể ngửa ra sau, đại nhục bổng đâm vào hoa huyệt hai người liền dính lấy nhau, làm cho cái loại tê ngứa đó chuyển biến thành loại khoái cảm thoải mái đến thể hình dung.

      Nhìn Tân Nguyệt biểu tình say mê, Hoàng Phủ Hạo Thiên khẽ mỉm cười, thân thể lần nữa nằm giường êm, tay “Phách” tiếng vỗ lên tuyết đồn, “Muốn thoải mái liền tự mình động.” Hai tay lần nữa đặt lên bầu miên nhũ no đủ trước ngực Tân Nguyệt, tiếp tục xoa bóp cầm nắm.

      Tân Nguyệt kịp để ý cảm giác đau đớn ngực, chỉ thuận theo bản năng, đung đưa cơ thể trước sau phun ra nuốt vào dục bổng to lớn, cảm giác sảng khoái diệu kỳ lần nữa dâng lên, động tác của nàng cũng nhịn được càng lúc càng nhanh, luật động về phía trước càng thêm dùng sức, lần lượt từng tiếng “Phách phốc. . . . .phách phốc. . . . .” ngừng truyền tới tai, càng ngày càng vang, càng ngày càng dày đặc.

      Tân Nguyệt thở gấp ngừng điên cuồng đong đưa eo, chỉ thấy nàng nằng nề ngồi xuống phía sau, thét to tiếng: “Nha. . . . . . Thoải mái. . . . .”

      Hoảng Phủ Hạo Thiên ràng cảm giác được nam căn như bị phỏng, hoa huyệt từng cái từng cái hấp giáp lấy côn thịt, hiển nhiên Tân Nguyệt sắp lên đến cao triều, nhưng nàng cũng dừng lại, mà càng thêm dùng sức rút ra đút vào, chẳng qua là sau mấy cái, động tác liền chậm lại, mặc dù lúc ngồi xuống vẫn vô cùng dùng sức, nhưng nhắc tới thân thể hiển nhiên lực bất tòng tâm. Tân Nguyệt vô lực mềm nhũn ở người Hoàng Phủ Hạo Thiên, “Hoàng. . . . . Thượng. . . . . Nô tỳ. . . . . Còn. . . . . Muốn. . . . .” Nàng ở người Hoàng Pủ Hạo Thiên khẽ động, bởi vì động tác này, hoa huyệt như đường cong phun ra nuốt vào gậy thịt của .

      Hoàng Phủ Hạo Thiên biết Tân Nguyệt tuy sau cao triều vẫn biết thỏa mãn đỏi hỏi cũng bởi vì có liên quan tới nửa bình dâm dịch kia. liền lật người cái đem nàng đè ở dưới, giữ lấy eo liên tục luật động. hậu duệ dưới háng nhiều lần thâm nhập hoa huyệt, nhanh chóng rút ra rồi lại đột nhiên cắm vào, sau khi cắm rút mãnh liệt đến trăm cái, bên hông Hoàng Phủ Hạo Thiên run lên, đem ái dịch tiết vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt Tân Nguyệt.

      Hai lần thư sướng tuyệt vời phát tiết làm Hoàng Phủ Hạo Thiên hài lòng rút ra đứng dậy mặc quần áo. Tân Nguyệt như vũng bùn xụi lơ giường, còn chưa đợi Hoàng Phủ Hạo Thiên buộc lại đai lưng, nàng khép chặt hai chân, ngứa ngáy trong huyệt so với trước kia càng thêm mãnh liệt gấp đôi, điều này làm cho Tân Nguyệt kinh hãi, cả người còn nửa điểm khí lực, chỉ có thể lệ rơi đầy mặt cầu cứu Hoàng Phủ Hạo Thiên, “Hoàng, hoàng thượng. . . . . Cứu mạng, cứu ta, ô ô-----.”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên nghe tiếng quay đầu lại, nhìn Tân Nguyệt cả người vô lực, hai chân vẫn theo bản năng ma sát qua lại, khỏi nhíu mày, cảm thấy ràng Tân Nguyệt tất vượt quá được hôm nay rồi, đồng thời trong lòng thầm than kỳ hiệu của dâm dược, chính do mình biết nặng mà giờ hối hận thôi. Dựa theo hiệu lựa dâm dược kia mà , cho dù có làm thêm lần nữa cũng nhất định thể hóa giải được, lại thấu hiểu sâu sắc đạo lý tự thương tiếc bản thân, vạn phần thể vì cứu cái cung nữ nho mà hy sinh đạo lý của mình. Mà tấm thân xử nữ của Tân Nguyệt mới bị phá bỏ, chịu đựng hai lần điên cuống hoan ái cũng là cực hạn, nếu nhiều hơn nữa, chỉ sợ nàng cũng mất mạng mà thôi.

      “Hoàng thượng. . . . . . Hoàng thượng. . . . . . Cứu cứu nô tỳ. . . . . .” Trong huyệt ngứa ngáy làm cho Tân Nguyệt mất lí trí, ép chặt lấy hai chân điên cuống uốn éo nệm giường, tiếng khóc càng thêm mấy phần thê lương.

      Thôi, Hoảng Phủ Hạo Thiên than tiếng, “Trẫm vốn muốn thu ngươi vào hậu cung, lúc này sợ là thể nữa rồi.” cất cao thanh gọi: “Ngô Hữu Tường!”

      “Nô tài ở đây.” Ngô Hữu Tường mắt nhìn thẳng, eo uốn cong chạy nhanh vào, đối với nữ tử nũng nịu khinh ngâm giường làm như thấy.

      chiêu đội Cấm Vệ Quân đến thiên điện, đem nữ tử này thưởng cho bọn họ.” Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn lại Tân Nguyệt hoàn toàn bị dục vọng khống chế ở giường, thở dài lần nữa, “Chuyện sau này, hậu táng nàng .” xong liền đầu ngoái lại ra khỏi ngự thư phòng.

      Ngô Hữu Tường liếc mắt nhìn Tân Nguyệt trần truồng giường êm, trong mắt lóe lên tia thương hại, “Chỉ trách số ngươi tốt, có được vận may tiếp cận chủ tử, lại có phúc hưởng, aizz. . . . .” xong, liền kêu mấy tên Cấm vệ ngoài cửa vào, mang người thiên điện, bên ngoài ngự thư phòng liền xuất hai mươi mấy tên Cấm vệ, nếu lấy người luân phiên lần mà , số mạng Tân Nguyệt ràng rồi…
      Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 31: Ghen

      Edit:Uyen Nhi

      Beta: Evy Nguyen



      Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết đường phi thân về tẩm cung, ngang qua Ngự Hoa Viên bèn trốn vào trong hòn non bộ.Hàn Tuyết thấy kỳ quái ngẩng đầu nhìn Hàn Chiến: "Sao trở về vậy . . . . . Ách" . còn chưa dứt lời, liền bị Hàn Chiến dùng môi chặn lời, cái lưỡi to dài của mang theo khí thế bén nhọn đột nhiên xông vào miệng nàng đem theo hơi thở đậm mùi đàn hương, kịch liệt càn quét mọi nơi, đến mức làm cho Hàn Tuyết cảm giác thấy tê đau.

      Trong đầu Hàn Chiến đều là hình ảnh gương mặt Hàn Tuyết nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên đầy sùng bái, trong lồng ngực dâng lên cỗ ghen tức mãnh liệt, ôm Hàn Tuyết chặt như dính vào người mình, nụ hôn tràn ngập tức giận như cuồng phong cùng mưa to đem Hàn Tuyết nuốt hết.

      "Ừ. . . . . ." Hàn Tuyết hừ tiếng, hơi nhíu lông mày yên lặng chịu đựng Hàn Chiến kịch liệt đòi hỏi, mặc cho lưỡi ở trong miệng nàng mạnh mẽ đâm tới, hai tay bé phủ lưng , ôn nhu khẽ vuốt.

      Cảm nhận được Hàn Tuyết ôn nhu an ủi, Hàn Chiến mới tỉnh táo lại, kích tình cuồng hôn chuyển thành nhàng như nước, ôn nhu cuốn lấy cái lưỡi thơm tho của nàng tinh tế triền miên. Dây dưa hồi lâu, Hàn Chiến mới buông ra đôi môi nhắn giày xéo đến sưng đỏ xung máu của Hàn Tuyết ra, nhìn thấy kiệt tác mà mình lưu lại môi người , gưong mặt khỏi tràn đầy áy náy, le lưỡi thương tiếc khẽ liếm lấy mật ngọt đôi môi sưng đỏ, tràn đầy đau lòng hỏi: "Sao đẩy ta ra?"

      Hàn Tuyết ôn nhu cười tiếng, hai tay vòng lên cổ Hàn Chiến, kéo đầu xuống, "Ta thích chàng hôn ta." xong nhàng ấn xuống môi cái hôn, rồi sau đó nghiêm túc nhìn chòng chọc Hàn Chiến vào mắt hỏi: "Tại sao tức giận?"

      Hàn Chiến trong mắt lóe lên tia chật vật, mặt đỏ ửng rất khả nghi. Nhìn thấy động tác được tự nhiên của Hàn Chiến, Hàn Tuyết ở trong lòng nhớ lại những chuyện xảy ra hôm nay, càng nghĩ càng mơ hồ, chợt trong đầu linh quang ra, nàng trợn tròn hai mắt, tay bưng lấy mặt của Hàn Chiến đem nó quay tới đối diện với mặt mình.

      Gương mặt đỏ ửng Hàn Chiến cùng đôi mắt chật vật cách nào che dấu được khắc sâu vào đáy mắt nàng, Hàn Tuyết có chút biết nên khóc hay cười nhìn nam nhân trước mặt bộ dáng chút tự nhiên này , "Chiến, chàng ghen sao?"

      Hàn Chiến nghe vậy hung hăng trợn mắt nhìn nàng cái, bàn tay đặt lên gáy nàng dùng sức nhấn cái, đem nàng vào trong ngực, trong miệng hung ác tuyên bố."Nàng là của ta!"

      Những lời này của Hàn Chiến khác gì thừa nhận hành vi của mình, Hàn Tuyết khóe miệng cong lên ngọt ngào cười, bộ dáng chim nép người dán sát, mặt tựa ngực Hàn Chiến, hai tay vòng ôm lấy vòng hông tinh tráng của .

      Thân thể của hai người dính sát ở chung chỗ, khí ấm áp ngọt ngào tự người hai người lan ra, Hàn Chiến trong lòng cuồng phong bạo vũ nháy mắt chuyển thành cảnh xuân tươi đẹp, thâm tình đem Hàn Tuyết ôm chặt, bàn tay ôn nhu đặt tấm lưng mềm mại của Hàn Tuyết. Cảnh sắc tốt đẹp mà có người thức thời tới chính là đại sát phong cảnh, chỉ thấy Hàn Chiến lỗ tai đột nhiên giật giật, thân thể cứng đờ, vô cùng áo não khẽ phát ra thanh nguyền rủa.

      thanh lầu bầu kia bị ngậm tại miệng làm cho Hàn Tuyết tò mò ngẩng đầu lên, chỉ thấy đầu lông mày Hàn Chiến cao vút, khóe miệng mất hứng mím thành đường thẳng tắp, giống như giống như tiểu hài tử đoạt được kẹo mà tức giận, nàng nhịn được khẽ cười lên thành tiếng, đoạn giớ tay vuốt ve lông mày cau lại thành đám như nọn núi cười hỏi: "Xảy ra chuyện gì nha, mày nhíu lại tưạ như tiểu lão đầu vậy."

      "Phía nam chạy tới đám vịt." Hàn Chiến ảo não muốn chết, sớm biết trực tiếp mang Hàn Tuyết về Phi Phượng Các rồi, khí lúc này mật ngột như vậy lại bị người khác quấy rầy, hận thể đem kẻ tới chặt làm trăm mảnh.

      "Vịt?" Hàn Tuyết ngạc nhiên trừng mắt to chớp chớp, trong đầu ra đống nghi vấn. Vịt là từ đâu chạy tơi Ngự Hoa Viên nha? Cũng phải là ở Ngự Thiện Phòng, huống chi phía nam phải là hướng hậu cung, "Gà" cũng còn nhiều, " vịt" nha, hẳn là có chuyện đó xảy ra . Ngay sau đó nhớ tới nàng trước kia thường cùng thủ hạ mồm miệng 1 tựu giống với mấy trăm con con vịt cùng la lớn. Nghĩ tới đây, nàng tâm lĩnh thần hội cười khẽ:


      "Đại khái là thê thiếp của hoàng đế ca ca tới thôi."

      Hàn Chiến võ công cao cường, nhĩ lực kinh người, nay mặc dù bốn phương mảnh yên tĩnh, nhưng nàng đối với Hàn Chiến lời vẫn tin chút nghi ngờ.

      Hàn Chiến gương mặt trầm, mất hứng bĩu môi, tràn đầy cam lòng trừng mắt nhìn gương mặt nhắn của Hàn Tuyết cười vui vẻ quá đáng. Hai người nồng tình mật ý chàng chàng thiếp thiếp chi tiếp xúc lại nhảy ra như thế đám lớn miệng nữ nhân phá hư khí, thua thiệt về mình mà nha đầu này còn có thể cười vui vẻ. Hàn Chiến mày rậm đứng đấy, mặt khó chịu cúi đầu cổ Hàn Tuyết gặm nhấm hồi mãnh liệt .

      "Ai. . . . . . Đừng, đau ──" Hàn Tuyết rụt cổ lại né tránh nhưng nào có thể trốn được tập kích của Hàn Chiến, chỉ có thể rụt cổ lại mị mắt mặc cho Hàn Chiến gặm cắn, trong miệng cam lòng giọng kháng nghị: "Các nàng cũng phải là ta bảo ra đây, chàng cắn ta được cái gì nha, lại , nếu phải chàng dừng ở nơi này, chúng ta sớm về Phi Phượng các, tại địa phương của chính mình muốn cái gì được ah...."

      Hàn Chiến động tác dừng chút, đôi mắt ưng nguy hiểm nheo lại, "Làm cái gì cũng có thể?" Trong đầu hiển ra hình ảnh Hàn Tuyết nằm dưới uyển chuyển thừa hoan, bộ dáng hấp dẫn kiều mỵ phệ cốt khiến toàn thân huyết dịch khỏi cũng sôi trào lên, cấp tốc xông về điểm.

      Bụng Hàn Tuyết bị cây nhục côn chọc vào, hơn nữa cây gậy này còn ngày càng có khuynh hướng trở nên cứng rắn , Hàn Tuyết hô hấp khó nhọc, chỉ cảm thấy nhiệt khí đầu đường vọt tới chân, ngay cả hai lỗ tai cũng nóng rực lợi hại.Trải qua nhiều chuyện vậy nóng rực tại bụng nàng đến cùng là cái gì. Nàng khỏi giơ tay nện cho Hàn Chiến cái, xấu hổ : "Ban ngày ban mặt, chàng ở đây tư tưởng loạn hả?"

      Hàn Chiến nhíu mày cười tà, áp vào bên tai hồng hồng của nàng thanh trầm trầm : " nhớ bộ dạng nàng nằm bên dưới ta thoải mái a."

      Nam nhân thanh trầm thấp hấp dẫn tràn đầy mùi vị tình dục, bàn tay càng thêm an phận thuận theo lưng Hàn Tuyết trượt đến bờ mông ngạo nghễ cong lên của nàng, khách khí dùng lực mạnh xoa bóp .

      Lúc này nơi xa truyền đến thấp thoáng tiếng cười của mấy , trước có "Ác ôn" sau có "Móng vuốt sói" , Hàn Tuyết ngẩng đầu trừng mắt nhìn bộ dáng mị mắt hưởng thụ của Hàn Chiến, hai tay khắc chế được đặt lên cổ từ từ thít chặt."Thu hồi móng vuốt của chàng, thu hồi cây gậy của chàng ngay, nơi này là Ngự Hoa Viên, phải là phòng ngủ ở nhà chàng nhé."

      Nhìn dáng vẻ ngon ác của Hàn Tuyết, Hàn Chiến ngây người hồi lâu mới bật cười thành tiếng, cúi đầu liếm liếm đôi môi đỏ mọng của Hàn Tuyết vì tức giận mà cong lên, cười : "Khí thế tệ, thủ kình tồi, chẳng qua là lần tới tức giận cũng đừng nữa chu mỏ rồi, nàng làm như vậy càng khiến cho ta muốn khi dễ nàng." ( biến thái Chiến =.:)

      "Như vậy đứng đắn, làm ta muốn tức giận mà." Hàn Tuyết giậm chân quát tiếng, hai tay bóp cổ Hàn Chiến đổi thành vòng tay qua người , thân thể mềm mại xương lần nữa dán người . Khổ não thở dài tiếng, nàng giọng lẩm bẩm :"Hoàng đế ca ca thê thiếp đều giỏi dối trá, la lớn, còn thích chơi trò giết người thấy máu, các nàng động ta, ta cần cùng các nàng đụng phải á."

      Thân là công chúa được hoàng đế tối cưng chiều, tuy là khác họ, cũng là so với với công chúa có máu mủ hoàng gia còn được cưng chiều hơn.Hậu cung vẫn là trong triều đệ nhất tranh đoạt thế lực chiến trường, đám nữ nhân hậu cung cũng từng kéo đến nhà nàng gây phiền nhiễu, lần nào tụ tập đều đông hơn sao trời làm cho Hàn Tuyết phiền chết được. Mỗi lần hồi cung, nàng đối với mấy loại hành vi thăm viếng bái phỏng này kị như rắn rết bọ cạp, hoặc là cáo ốm, hoặc là trực tiếp tị nạn tại Ngự Thư phòng, tóm lại là có thể tránh liền tránh, họ chọc được nàng, nàng còn trốn được sao.

      * Tác giả: Hạ thiên chính là tương đối chảy máu mũi tình tiết rồi, núi giả chỗ sâu H, hắc hắc
      Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 32: Nghe lén

      magenta;Edit: CKun

      Beta: Evy Nguyen



      teal;


      “Điều này dễ thôi, hai bên tòa núi giả tương thông, chỗ trung gian có một khoảng tối giơ tay thấy được năm ngón, sẽ có ai trốn ở đó đâu.” Dứt lời, Hàn Chiến liền ôm lấy eo Hàn Tuyết, dễ dàng chậm rãi bước về phía nơi sâu trong núi giả. Càng vào sâu, bốn bề lại càng tối, Hàn Tuyết đưa mắt nhìn tứ phía, nơi nơi trừ một màu đen vẫn chỉ là đen. Ở một chỗ đen tối như thế này mà Hàn Chiến vẫn có thể ôm nàng vững vàng về phía trước, đụng đầu lấy một lần.

      “Nơi này tối như vậy, chàng vẫn có thể nhìn thấy?” Hàn Tuyết dán lên lỗ tai Hàn Chiến nhẹ giọng hỏi, bộ dáng thận trọng kia lại có mấy phần gian xảo.

      Hàn Chiến buồn cười lắc đầu một cái, đột nhiên đặt Hàn Tuyết ngồi núi đá giả, ngón tay cong lên chính xác xẹt qua sống mũi khéo léo của nàng, khẽ cười nói: “ cần cẩn thận như vậy, phía ngoài cách mười trượng còn có người, mặc dù các nàng ở bên ngoài núi giả, cũng cần phải nói chuyện nhỏ giọng như vậy, lỗ tai của các nàng cũng bén nhạy được như ta đâu.”

      Hàn Tuyết trợn măt, che lấy mũi như nhìn thấy quái vật, rõ ràng mở mắt chỉ thấy một khoảng đen kịt, Hàn Chiến sao có thể điểm chính xác sống mũi nàng, có thần kì quá vậy? Tay nhỏ bé từ lồng ngực Hàn Chiến lần mò lên , lướt qua vai rộng, ôm lấy ̉ hắn kéo xuống dưới. gian quá tối, ̣ng thêm dùng lực quá đà, chỉ nghe “Ai nha” một tiếng, cái mũi của nàng đã hoa hoa lệ lệ đụng phải cằm Hàn Chiến.

      “Có sao ?” Hàn Chiến đau lòng xoa xoa cái mũi nàng, dở khóc dở cười hỏi: “Nàng rốt cuộc là nghĩ cái gì hả? Nếu là muốn hôn ta, nói cho ta biết là được, ta sẽ rất vui lòng mà thực hiện tốt.”

      Hàn Tuyết nghiến răng, đau chảy nước mắt, vô tội lầu bầu nói: “Nơi này rõ ràng tối như thế, ta cái gì cũng nhìn ra a, tại sao chàng lại nhìn thấy?”

      Nhìn Hàn Tuyết ánh mắt đáng thương như cún con, Hàn Chiến bất đắc dĩ khẽ thở dài một cái, “Người luyện võ, ngũ quan sẽ mạnh hơn so với người thường, có thể nhìn trong đêm cũng phải việc gì quá khó.” Môi in xuống đôi mắt rưng rưng nước của Hàn Tuyết, liếm nước mắt đau đớn của nàng. Làn môi ấm áp nhẹ nhàng di động lông mi, như hồ điệp dí dỏm lướt qua chóp mũi, rồi hạ cánh môi đỏ thắm của Hàn Tuyết chơi đùa.

      “Ân. . . . .” Trêu đùa môi nồng cháy mà cũng xa cách, làm cho Hàn Tuyết kháng nghị hừ một tiếng, thân thể nàng hơi hướng về phía trước như muốn hôn đáp trả, muốn môi Hàn Chiến giống như trêu chọc lại giống như trốn tránh nàng.

      Hôn thất bại làm Hàn Tuyết ngây cả người, bên tai truyền tới hô hấp nóng rực của Hàn Chiến cùng tiếng cười trầm thấp: “Muốn hôn ta sao?”

      “Chàng đùa ta?” Hàn Tuyết tức giận bĩu môi, hàn quang nơi đáy mắt chợt lóe.

      Hàn Chiến cũng đáp lại, chỉ thấp giọng khẽ cười, tiếng cười trầm thập lại đè nén, như xác nhận cho hành động nhàm chán của hắn. Mặc cho Hàn Tuyết móng tay nhỏ lần tới bên hông, đối với lực đạo tựa như gãi ngứa kia, hắn cũng chẳng để ý. Bất quá hắn lập tức hối hận rồi, cũng cảm nhận được sâu sắc, lúc nữ nhân nổi giận, lực sát thương phát ra là vô cùng cường đại, cho dù hắn có võ công đệ nhất thiên hạ, thì đứng trước thần công chống nạnh của Hàn Tuyết cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nhận sai.

      Hàn Chiến kêu rên một tiếng, đem Hàn Tuyết ôm vào lòng, sau một hồi thiên dời ̣a chuyển, Hàn Tuyết liền bị đặt an trí đùi Hàn Chiến. “Nha đầu hẹp hòi, ngay cả đùa giỡn chút thôi cũng được sao?” Thật biết hai ngón tay thon dài mảnh dẻ kia sao lại có lực đạo hung ác đến vậy? Quá độc ác! Thịt mềm bên hông hắn chỉ sợ đều đã tím tái bầm dập rồi.

      Mặc dù hai mắt nhìn thấy gì, nhưng nghe được từ miệng Hàn Chiến phát ra một tiếng kêu nhẹ “!......” Thanh này làm Hàn Tuyết đắc ý cười nheo mắt. Chuyển đổi ý ̣nh, khóe miệng kéo thành một đường cong xấu xa, ngón tay ngọc thon dài nhẹ lần qua ấn ấn bộ vị. “Chàng xác ̣nh ta vẫn là nha đầu sao? Có cần kiểm tra lại cho rõ ?”

      Nghe vậy, cả người Hàn Chiến cứng đờ, dám tin cúi đầu trừng mắt nhìn Hàn Tuyết, nha đầu này lại dám câu dẫn hắn? Mà một bộ phận khác thân thể dưới sự kích thích của nàng, đã vô cùng phối hợp ngẩng đầu hỏi thăm nàng.

      Hàn Tuyêt vặn vẹo eo, thực giống như vô ý mà mài mài ̉nh vật cứng dưới mông, lập tức khiến Hàn Chiến động tình kêu rên ra tiếng. Nghe được từng đợt thở hổn hển của Hàn Chiến cùng với tiếng rên rỉ khe khẽ, Hàn Tuyết cười dị thường gian tà, ác ý nói lệch giọng , dùng thanh sốt ruột khó kìm nén nói: “Ai nha, ca ca tốt của ta, chàng thật khỏe mạnh cường tráng a, người ta muốn rồi nha, tới , tới thôi.”

      Giọng nói kiều mị nũng nịu ́ ý kéo dài kia kích thích Hàn Chiến giật thót, cánh tay cường tráng nhanh chóng nổi lên một tầng da gà, ngay cả lông tơ sống lưng cũng dựng đứng cả lên, mồ hôi lạnh trán trượt xuống. Hàn Chiến bất đắc dĩ nói gì, thở ra một hơi, thật là tự tạo nghiệt sống nổi a. Hắn thậm chí quên mất nha đầu này vốn thù rất dai rồi, mà thủ đoạn trả thù xảo trá như vậy, cũng phải điều người thường có thể tưởng tượng ra. Hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hiểu biết lẫn nhau quá sâu sắc, đối phương thích cái gì, ghét cái gì đều một hai rõ ràng. Nha đầu này dùng những biện pháp như vậy đáp lễ, hắn nghĩ cũng mệt, chẳng lẽ sợ sau này làm hư Tiểu Hàn Chiến, nàng sẽ có một tương lai “Tính phúc” để hưởng sao.

      Lúc này ở ngoài núi giả, mấy mỹ nhân kiều diễm cùng đông đảo cung nữ thái dám quây quần hầu hạ, khoan thai tới, mấy tiếng cười ra vẻ kiều mị mà bén nhọn kia làm cho hai người đấu pháp trong núi giả phải run rẩy, Hàn Tuyết nhịn được nhe răng trợn mắt, bàn tay dùng sức xoa xoa cánh tay.

      “Từ khi nào trong cung lại có loại nghiệt này? Thật may là Tuyết Nhi của ta có tật xấu đó, Hoàng Phủ đáng thương, ôm loại nữ nhân như vậy mà cũng ngủ được ư?” Khóe miệng Hàn Chiến co giật, dùng sức thở một hơi, giải tỏa buồn bực trong lồng ngực, vui mừng ôm chặt Hàn Tuyết.

      “Thanh những người này lạ tai vô cùng, chẳng lẽ là mấy vị nữ nhân bốn nước vừa tiến dâng?” Hàn Tuyết nhăn mày, ́ chịu đựng tiếng cười làm cho người ta lông tóc dựng đứng kia, trong lòng thực là bội phục sát đất Hoàng Phủ Hạo Thiên, ngôi vị hoàng đế này quả nhiên phải người thường có thể đảm nhiệm, nghĩ cảnh mỗi ngày đều chịu được cái loại ma tồi tàn này, ý chí nghị lực thực kia thật có thể sánh ngang thần thánh.

      “Hư! Mau nghe-----” Hàn Chiến vừa nhắc nhở, Hàn Tuyết vội lấy lại tinh thần, im lặng lắng nghe.

      Chỉ nghe thấy từ bên ngoài núi giả truyền đến một giọng nữ kệch cỡm: “Sao vậy? Ngưng mỹ nhân hôm nay vẫn chịu ra ngoài sao?”

      “Hồi bẩm Long mỹ nhân, tiểu nhân vừa mới Ngưng Hương Các truyền lời thì đúng lúc đụng phải thái y đến chẩn bệnh, nghe nói Ngưng mỹ nhân bệnh cũ tái phát, nằm giường dậy nổi. Tiểu nhân nghe thấy bên trong tiếng ho ngừng, có vẻ rất nghiêm trọng, nên liền trở về.” Tiểu thái giám Tiểu Hà Tử cơ trí trả lời, hắn vốn là thuộc hạ cũ lúc hoàng thượng ở Đông cung, sau khi mấy vị mỹ nhân vào cung, hắn cùng mấy người bạn bị phân phái đến bên cạnh mấy vị mỹ nhân, ở bề ngoài, bọn họ trừ phụ trách hầu hạ mấy vị mỹ nhân, công việc chủ yếu chính làm giám thị nhất cử nhất động của các nàng.

      “Thật biết Băng Tinh quốc kia có chủ ý gì mà lại phái một công chúa bệnh tật tới thông gia, chỉ bằng thân thể của ta mà cũng muốn cùng chúng ta tranh đấu sao?” Hinh mỹ nhân của Kim Sa quốc nhẹ phe phẩy quạt tròn, biếng nhác đùa bỡn mẫu đơn trong vườn kỳ khoe sắc.

      “Nhụy tỷ tỷ cũng thể nói vậy, Ngưng Hương tỷ tỷ chẳng những bộ dạng xinh đẹp, còn có một loại khí chất bi thương hiếm thấy, bất luận kẻ nào nhìn thấy cũng sẽ nhịn được mà đau lòng thay nha.” Ngọc mỹ nhân nhỏ nhẹ nói, thanh ôn nhu tinh tế tuy có vẻ như lơ đễnh nhưng lại thành công khiến hai vị mỹ nhân bên cạnh nảy sinh căm thù với Ngưng mỹ nhân.

      “Chỉ bằng cái loại ma ốm đó cũng dám cùng chúng ta tranh giành hoàng thượng?” Long mỹ nhân trừng lớn đôi mắt đẹp, khinh thường hừ lạnh nói. Ngay từ ánh mắt đầu tiên nàng nhìn thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên, nàng đã bị thân thủ tuấn bất phàm kia hấp dẫn, sau lần được ân sủng, lại càng thêm si mê dứt, khí lực tráng kiện của hắn, hoàng thượng là của một mình nàng, ai dám cùng nàng tranh, chỉ có con đường chết.

      Hinh mỹ nhân lấy quạt tròn che miệng, cười nham nhở nói: “Hoàng thượng vừa trẻ tuổi, vừa khỏe mạnh cường tráng, tinh lực lại tràn đầy, Ngưng mỹ nhân thân thể mảnh mai như vậy, cũng đừng chịu nổi mà ra luôn nha.” Nàng nói mà vẫn giữ kiều thái tựa ôm tỳ bà nửa che mặt, làm cho cả đám cung nữ thái giám nhìn mà đều si mê say lòng. Bất quá, hai người trong núi giả chỉ nghe được thanh , giọng nói nữ tử này lộ ra một trái tim độc ác băng giá thôi.

      Ngọc mỹ nhân dấu vết liếc nhìn Hinh mỹ nhân một cái, cũng giơ quạt tròn lên che lấy nửa gương mặt, cúi đầu nhẹ giọng cười cười. Chẳng qua là ai nhìn thấy, lúc nàng cúi xuống, trong mắt nồng đậm khinh bỉ cùng coi thường. Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn thì có vẻ ôn nhu đa tình nhưng chính là đệ nhất lãnh huyết vô tình, huống chi các nàng mặc dù danh nghĩa là thông gia mà đến, nhưng thật ra đều là tai mắt cho nước mình ở Bích Lạc quốc, Hoàng Phủ Hạo Thiên sao có thể dùng chân tình mà đối với các nàng? Đáng thương thay cho hai nữ nhân ngu xuẩn này, ngay cả điểm này mà cũng nhìn rõ, còn nghĩ muốn trao tâm mình , nhất ̣nh mệnh sẽ lâu dài.

      Long mỹ nhân đôi mắt đẹp nguy hiểm nhíu lại, lạnh giọng hỏi: “Hoàng thượng đã sủng hạnh qua nàng?”

      Tiểu Hà Tử nghe vậy cơ trí tiến lên một bước, cung kính khom lưng nói: “Hồi bẩm chủ tử, theo như tiểu nhân biết, sau khi Ngưng mỹ nhân vào cung, chưa từng được hoàng thượng sủng hạnh qua.”

      “Ah? Chuyện ngươi nói là thật?” Long mỹ nhân vui mừng hỏi.

      “Hồi bẩm chủ tử, cũng biết có phải Ngưng mỹ nhân này vận số đủ hay mà mỗi khi hoàng thượng lật thẻ đỏ của nàng thì thân thể Ngưng mỹ nhân lại đột nhiên bất tiện, chắc cũng tại bởi mang bệnh, vì thế từ hồi vào cung đến nay còn chưa được hoàng thượng sủng hạnh qua.” Tiểu Hà Tử tiện đà tiến lên một bước bẩm báo.

      “Vì sao ngươi biết?” Hinh mỹ nhân miễn cưỡng hỏi, cười như cười nhìn Tiểu Hà Tử một cái, trong đôi mắt đẹp tinh quang chớp lóe.

      Tiểu Hà Tử nhanh nhẹn xoay người vái chào Hinh mỹ nhân rồi mới cung kính trả lời: “Hồi bẩm Hinh mỹ nhân, sau nhiều lần Ngưng mỹ nhân kia thể thị tẩm, hoàng thượng đều lật thẻ bài của chủ tử ta, vì vậy nô tài đặc biệt nhớ rõ.” Phi tần trong cung tranh giành sao mà tàn khốc? Làm phận nô tài nhân cơ hội khơi mào chiến tranh giữa các phi tần mà khiến bản thân bị bại lộ, đây cũng là một môn nghệ thuật.

      “Tỷ tỷ phúc khí thật là tốt, chẳng những được hoàng thượng sủng ái, đến ngay cả nô tài bên người cũng chu đáo như vậy, thật làm người ta nhìn mà thấy ghen tị.” Ngọc mỹ nhân phe phẩy quạt tròn, xinh đẹp hờn dỗi liếc nhìn Long mỹ nhân một cái, thanh êm ái làm cho người ta như được hưởng gió xuân, khen ngợi Long Diễm Nương mà lại làm cho người ngoài nhìn ra là nàng ́ ý, thật sự là đã đạt tới cảnh giới nịnh hót cao nhất.

      “Lời này của muội muội đã đề cao tỷ tỷ rồi, hậu cung này ba ngàn giai lệ, ân sủng hoàng thượng chia đều, có ai mà được ? Có ai mà được thương a?” Mặc dù ngoài miệng nói thế, nhưng đắc ý mặt Long mỹ nhân cũng sao che giấu được.

      “Tỷ tỷ cần khiêm nhường, hôm qua hoàng thượng còn qua đêm ở chỗ tỷ tỷ phải sao? Tiếng kêu của tỷ tỷ đến cả Hinh Nhụy uyển của ta cũng nghe được một hai rõ ràng đấy.”Hinh mỹ nhân giống như lơ đãng cười trêu nói, đóa hoa Mẫu đơn mới vừa hái xuống kia đã bị bóp nát nhừ dưới ống tay áo.

      “Ai nha, Nhụy muội muội ngươi thực đáng ghét a, a ha ha. . . . . .” Long mỹ nhân hờn giận cười nói, chẳng qua là tiếng cười đắc ý bén nhọn lại khiến cho hai người trong núi giả một lần nữa run lên. khỏi cùng nảy sinh chất vấn nghiêm trọng về ánh mắt và trình độ thưởng thức của Long Dược quốc chủ. Đưa mỹ nhân tới phân tán tư tưởng, chủ ý này đúng là tốt vô cùng nha, đầu óc chính trị phải là tệ sao, thế mà biết chọn đâu ra mỹ nhân này vậy? Tiếng cười gì mà nghe như phù thủy, nửa đêm mà nghe phải chắc bị nữ nhân này làm cho gặp ác mộng mất, sợ dọa hoàng thượng đầu óc quay cuồng sao?

      Hinh mỹ nhân che mặt, hiền hậu im lặng mỉm cười, quay đầu nhìn về phía vườn hoa, chẳng qua tia tàn nhẫn trong mắt cùng khóe miệng vặn vẹo kia để lộ ra tâm tình chân của nàng. Nàng nghiễn răng nghiến lợi từ đáy lòng thét chói tai: Tiện nhân, trận chiến tranh giành sủng hạnh nhất thời của hoàng thượng này, lại dám kiêu ngạo như thế, ràng trong bốn người tuổi Long Diễm Nương nàng là nhất, lại cố tình bày đặt làm lớn, vọng tưởng muốn đàn áp thân phận chúng ta bậc? Mơ cưng! Ngươi cho rằng thi triển mấy công phu cỏn con kia là có thể bò lên giường hoàng thượng sao? Ta muốn ngươi phải chết tử tế, tử tế…

      Ngọc mỹ nhân khẩu khí như buồn khổ thở dài, thanh mang theo vô vàn hâm mộ : “Hai vị tỷ tỷ đều được hoàng thượng sủng ái vô cùng, đâu có giống ta, chỉ may mắn được hoàng thượng chiêu dụ lần, từ sau đấy cũng chẳng thấy lật tới môn bài của ta nữa.” đến chữ cuối cùng thanh như nghẹn trong miệng, biểu tình đau khổ kia làm cho hai nàng đều tin là .

      Long mỹ nhân nghe được lời này, khoe miệng hơi nhếch lên, sao che giấu được vui mừng cùng đắc ý, mà Hinh mỹ nhân nghe vậy cũng nhìn nàng, dưới đáy mắt ngoài sự thoải mái còn có một tia thương hại. Hai nàng trong lúc nhất thời hẹn mà cùng bớt làm cao, dùng những lời hay ý đẹp an ủi khuyên nhủ, làm Ngọc mỹ nhân cảm động châu lệ rơi liên tiếp, khóc đến mức toàn thân hư nhuyễn, cuối cùng chỉ có thể để thiếp thân thị tỳ dìu về cung nghỉ ngơi.

      “Ngọc mỹ nhân này tâm cơ thật là lợi hại, lòng dạ thật thâm sâu nha.” Hàn Tuyết nghe mà líu lưỡi thốt lên, “Long mỹ nhân kia chẳng qua cùng lắm cũng chỉ là cái gối thêu hoa, Hinh mỹ nhân tuy ngoan độc, nhưng tâm cơ toan tính mà đem so sánh cùng Ngọc mỹ nhân kia thì thật sự đúng là một người trời, một người dưới đất, bùn vẫn kém mây.” Nghe thanh tiểu thái giám vừa mới đáp lời, có phần giống Tiểu Hà Tử bên cạnh hoàng đế ca ca a, sau này tóm hắn lại hỏi qua tính tình bốn vị mỹ nhân kia là chắc nhất.

      Ngọc mỹ nhân vừa rời , Long mỹ nhân cùng Hinh mỹ nhân trừng mắt nhìn nhau một cái, hẹn mà cùng hừ lạnh rồi dẫn đoàn cung tỳ thái giám của mình nghênh ngang rời

      Sau khi nghe thấy hai tiếng hừ lạnh, giọng nói dần dần cách xa, Hàn Chiến cầm lấy một tay Hàn Tuyết, lòng ưu tư nói: “Trong ba người này, Ngọc mỹ nhân kia hiển nhiên là chọn thế ở giữa mà tự bảo tồn bản thân, nữ tử này biết giấu tài, lấy lui làm tiến, làm cho hai nàng kia ngao cò tranh nhau, mình ngồi chờ làm ngư ông đắc lợi, thật sự là đơn giản.”

      Hàn Tuyết bị loại giọng nói mang chút sợ sệt của Hàn Chiến chọc cười phá một tiếng, tức giận: “Ta quên mất chàng vốn ghét nhất những nữ tử tâm cơ thâm trầm.”

      Hàn Chiến giương mắt, an ủi hôn lên trán Hàn Tuyết, “Nàng cùng họ tất nhiên là khác nhau, thể đánh đồng được.”

      “Bất đồng chỗ nào, bàn về lòng dạ tâm cơ, chỉ sợ Ngọc mỹ nhân kia vẫn kém ta một bậc nha.” Hàn Tuyết phục bĩu môi.

      Hôn một cái lên cái miệng nhỏ nhắn chu ra kia, Hàn Chiến cười khẽ giải thích: “Đối với người tâm cơ thâm trầm, ta đứng từ xa kính trọng là được, chỉ có nàng là ta rời bỏ được, cũng muốn cách xa. Nếu đã rời được, ta liền rời nữa, dứt khoát buộc cùng một chỗ với nàng, ngày ngày xem nàng tính toán người khác cũng có điểm vui thú.”

      “A!? Thì ra chàng coi ta là món đồ chơi hả?” Hàn Tuyết cười giỡn giơ tay lên đánh cho hắn một cái.

      Hàn Chiến ha ha cười, dựa vai Hàn Tuyết tà khí nói: “Món đồ chơi à? Chủ ý này cũng hẳn là sai.” Vừa nói, bàn tay vừa khách khí đặt lên một bên miên nhũ non mềm của Hàn Tuyết, ôn nhu bóp nắn.

      “Nha. . . . . Cái tên sắc lang này, người ta nói món đồ chơi phải là ý này á.” Hàn Tuyết đỏ mặt, dùng sức giật bàn tay Hàn Chiến tác quái trước ngực nàng xuống. Nhìn động tác chút kiêng kị của người này, dù ngu ngốc cũng biết là hắn muốn cái gì rồi.
      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      Chương 33: Trong núi giả 1

      Edit: CKun
      Beta: Evy Nguyen



      Nghĩ đến cung nữ kia mà cho người tới điều tra, quá một canh giờ, toàn bộ người trong hoàng cung đều sẽ biết nàng cùng Hàn Chiến ở trong núi giả làm chuyện tốt gì, Hàn Tuyết tức giận khóc ra nước mắt, vừa đánh vừa la ầm lên: “Nếu bị phát hiện, chàng bảo ta sau này biết ngẩng đầu làm người thế nào đây.”

      “Yên tâm,” Hàn Chiến dễ dàng chế trụ Hàn Tuyết, đem quần áo hai người trải lên một khối đá bằng phẳng nhô ra khỏi mặt núi giả, vừa đặt nàng lên vừa an ủi nói: “Người bên cạnh hoàng hậu khôn khéo cỡ nào chứ, các nàng dám xông vào đâu.”

      Quả nhiên như Hàn Chiến đoán, chỉ nghe thấy bên ngoài núi giả, Tĩnh Nguyệt vội vàng gọi thị nữ kia lại: “Muội muội, hay là chúng ta trước hết cứ mang thuốc bổ tới cho Long mỹ nhân , để lạnh là mất dược hiệu đó.”

      “Nhưng là. . . . . .”

      “Muội muội, nếu đưa thuốc bổ tới lầm canh giờ, hoàng hậu trách tội xuống, hai chúng ta dù có tới chín cái mạng cũng chịu trách nhiệm nổi đâu.” Tĩnh Nguyệt đối với tiểu cung tỳ hiểu chuyện này cũng thấy phát hỏa, giọng nói trở nên nghiêm nghị.

      “Nhưng trong núi giả kia. . . . . .” Theo thứ tự thanh thì có một nam một nữ trong núi giả, nam quả nữ, còn có thể làm chuyện gì.

      “Câm miệng! Muội muội đừng trách tỷ tỷ nhắc nhở ngươi, trong cung này, ́ gắng nói ít làm nhiều mới bảo toàn được tính mạng, nếu như muội muội cứ khăng khăng muốn tìm hiểu đến cùng, vậy thứ cho tỷ tỷ thể phụng bồi, tiểu tỳ còn phải dâng đồ.” Đối với cái loại ngu xuẩn ́ ý gây chuyện này, Tĩnh Nguyệt cũng mất kiên nhẫn, lạnh lùng bỏ lại một câu liền rời .

      Nghe thanh mới vừa rồi cũng đã biết là có chuyện gì rồi. Ở trong thâm cung công khai vụng trộm nơi Ngự hoa viên thì được mấy ai? Trừ bỏ hoàng thượng ở cùng hoàng hậu tính ra, cũng chỉ còn dư lại mấy vị Vương gia cùng cái vị đại nhân ở Phi Phượng các kia, người nào cũng đều thuộc kiểu người mà một tiểu cung tỳ như nàng thể đắc tội.

      Đặc biệt là cái vị ở Phi Phương các kia, có thể ở cùng một chỗ với người đó, chỉ có thể là Hộ quốc Công chúa. Hai vị này, bất luận là người nào cũng đều chỉ cần giậm chân một cái là đủ lay động cả hoàng cung, nếu chọc phải bọn họ, các nàng dù có đến mười cái đầu cũng đủ gánh tội. Thử nghĩ, đến ngay cả hoàng thượng cũng phải kính nể ba phần, nếu muốn lấy tính mạng loại tiểu cung tỳ có ̣a vị như các nàng, phải là rất dễ dàng sao?

      “Này. . . . . .” Tiểu cung nữ nhìn Tĩnh Nguyệt lạnh mặt rời , nhất thời cũng hoảng hồn. Trong núi giả hiển nhiên có một nam một nữ lần trốn, chuyện như vậy trong hoàng cung là cấm kị, nếu truyền ra ngoài chỉ có nước mất đầu. Thật sự hiểu rõ vì sao Tĩnh Nguyệt gọi người tới mà ngược lại tỏ ra như có việc gì rời , tiểu cung tỳ ngắm nhìn núi giả nhưng lại nắm được chủ ý, hồi lâu sau mới dậm chân vội vàng đuổi theo Tĩnh Nguyệt. Trong lòng thầm nghĩ muốn nói chuyện này cho chủ tử nhà mình, để chủ tử bí mật báo cáo với hoàng thượng, có lẽ có thể lập công trước mặt hoàng thượng rồi được ban thưởng ấy chứ. Nghĩ vậy cước bộ dưới chân liền nhanh hơn.

      Bên trong núi giả, Hàn Tuyết đã bị dọa sợ gần chết, vừa phải ứng phó với khiêu khích từ Hàn Chiến, vừa lo lắng tiểu cung tỳ gì đó kia sẽ gọi người tới, nghe tiếng bước chân xa dần, nàng vừa ̣nh mở miệng liền bị vật nóng đột nhiên vọt vào trong cơ thể mà hớp một ngụm khí lạnh. Tiếng kinh hô nghẹn ở ̉, chỉ có thể kiều tinh tế ngâm khẽ. “A. . . . . Ân. . . . . A. . . . .”

      “Tuyết Nhi. . . . . . Nha. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . .” Mặc dù chỉ mới tiến vào ba phần, nhưng là được phần đất ấm áp của phái nữ bao bọc đem lại cực hạn khoái cảm, khiến Hàn Chiến nhịn được mà lớn tiếng rên rỉ.

      Vừa nghe tiếng Hàn Chiến rên rỉ, Hàn Tuyết nhất thời thẹn thùng thiếu chút nữa muốn đào cái hang mà chui vào, toàn thân nóng đỏ lên, thân thể quang khiết hiển lộ một tầng màu hồng phấn xinh đẹp.

      “Đừng. . . . . . Ai nha, chàng nhỏ tiếng một chút a.” Hàn Tuyết vội vàng che lại cái miệng kêu lớn của , nếu để cho người khác nghe được thì biết làm sao đây, nàng mặc dù quá để ý mấy thứ lễ nghi quy ̣nh này kia, nhưng nàng cũng phải là thèm ngó ngàng tới, cùng nam tử giao hoan ở bên ngoài mà để cho mọi người đều biết thì sẽ thành ra nông nỗi gì chứ.

      Hàn Chiến nhẹ nhàng thở ra, cười khẽ nói: “Nơi đó của nàng thật chặt, kẹp ta thật thoải mái, nhất thời nhịn được liền kêu thôi.” Kéo lấy cánh tay nhỏ bé ấn môi của nàng quàng qua ̉ mình, cũng đem cặp chân Hàn Tuyết vòng bên hông, Hàn Chiến thở dốc một hơi mới ôn nhu nói: “Có khỏe ? Ta nhịn được nữa rồi.”

      Hạ thể bị lấp đầy căng trướng khiến Hàn Tuyết liên tục hít sâu, tận lực buông lỏng chính mình dung nạp vật to lớn tồn tại trong hoa huyệt. Nàng thậm chí có thể cảm nhận được từng nhịp đập phát ra từ đại nhục bổng Hàn Chiến ở trong cơ thể mình. Nàng nhấc thân mình nghênh đón, Hàn Chiến cũng cảm giác được sự cho phép đó liền tiến lên phía trước, cảm giác bị tràn đầy trong nháy mắt làm Hàn Tuyết kìm hãm được ưỡn thẳng lưng ngửa ra sau, nhờ vậy mà Hàn Chiến càng thâm nhập vào trong cơ thể nàng.

      “Ân a. . . . . Thật lớn, thật nóng, ân. . . . . .” Mới chỉ một chút như vậy đã bị chiếm hết, khiến cho hoa huyệt Hàn Tuyết tự chủ co rút, từng chút co lại hút lấy làm Hàn Chiến thoải mái nheo mắt, vừa rúc đầu bên ̉ nàng thở gấp vừa cười: “Vật nhỏ nhạy cảm, đứng kẹp chặt thế chứ, nàng như vậy làm sao ta động đậy được?” Nói xong liền vỗ nhẹ lên bạch ngọc tuyết đồn của nàng một cái. “Thả lỏng một chút, để cho ta thương nàng.”

      “Đợi đã,” Hàn Tuyết liều mạng hít sâu, đem hai chân mình mở rộng thêm, giúp hóa giải bớt một phần áp lực căng nứt trong mình. “Hơi đau, chàng chờ một chút.”

      “Đau? Sao lại có thể đau được?” Hàn Chiến theo bản năng nhìn xuống hạ thể nơi hai người hợp chung chặt chẽ, nhíu nhíu máy rậm lo lắng nói: “Rất đau sao?” Hai người vừa rồi cùng nhau, vốn tưởng rằng nàng đã thích ứng với to lớn của mình, nhưng....., chẳng lẽ quá vội vàng sao?

      “Chàng quá lớn, chịu đựng có điểm đau,” Trong tâm có điểm áy náy nhẹ vuốt lông mày nhướng cao của hắn, dịu dàng thở khẽ nói: “Đừng quá dùng sức, sẽ đau.”

      Nghe vậy, Hàn Chiến nắm lấy mông đẹp của nàng nhẹ nhàng rút ra, rồi lại chầm chậm mạnh mẽ đẩy vào, “Như vậy có đau ?”

      “Ân. . . . .” Hàn Tuyết kêu rên một tiếng, ghé sát Hàn Chiến nói nhỏ: “ đau, thoải mái.”

      Kéo nhẹ đưa chậm trong chốc lát, cảm giác Hàn Tuyết hút chặt hắn ngày càng nhanh, trong huyệt nóng ẩm ấm áp, ái dịch tràn ra, Hàn Chiến dồn dập thở gấp, tốc độ mút lấy càng mau, “ Như vậy còn đau chứ?” Khoái cảm nam căn bị mút chặt làm hắn rất muốn tiến lên, ý thức có một tia mê ly, hắn sắp khống chế được mình rồi.

      Thích ứng với vật nóng thô cứng của Hàn Chiến, lại kèm theo từng chút đụng chạm, Hàn Tuyết thoải mái nhẹ giọng rên rỉ: “A. . . . . . Thoải mái. . . . . Dùng sức. . . . . . A. . . . . . Mau. . . . . .”

      “Như vậy phải ?” Hắn chính là tình nhân tốt nhất, phối hợp gia tăng tốc độ, dùng sức va chạm.

      “A. . . . . . Mau hơn nữa. . . . . . Nha. . . . . .” Nam căn to lớn từng bước tiến công hoa huyệt, theo va chạm của Hàn Chiến, hạch luôn như có như ma sát với mao Hàn Chiến, có lúc còn đụng mạnh người hắn, loại cảm giác tê dại đó thật khó lòng diễn tả.

      “Đừng nhẫn nại. . . . . . Đến. . . . . .A. . . . . . Dùng lực. . . . . A. . . . . .” Thật muốn hắn hung hăng tiến tới, nghĩ đến hoa huyệt lại một lần nữa cọ xát thân thể hắn, vậy sẽ còn tiêu hồn đến thế nào...


      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :