1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 25 : ̣nh tình

      Edit :Ckun

      Beta :Evy Nguyen


      Cấp tốc lại thận trọng đụng chạm làm khoái cảm lan tới dồn dập, nhanh chóng, Hàn Tuyết tựa thân thể do va chạm kịch liệt vào bả vai Hàn Chiến, ôm chặt lấy, hoa huyệt khó nhịn kẹp chặt, giống như muốn cự tuyệt hắn tiến vào, lại như muốn đem vật nam tính của giữ chặt trong cơ thể nàng cho rút ra. “Ân. . .nha. . .Ta. . .Ta được. . . . .” Khoái cảm mãnh liệt làm đầu óc nàng trống rỗng, tất cả tâm tư đều dồn hết xuống chỗ hai người giao hợp.

      Hoa huyệt chặt chẽ gắt gao bao lấy nam căn nhanh chóng ra vào mang lại khoái cảm trí mạng, làm Hàn Chiến tự chủ được, như muốn điên lên, ra vào càng thêm nhanh.

      “A. . . . .” Tiểu huyệt sau một hồi vận động hết sức co lại, lên đến ̉nh khoái lạc làm Hàn Tuyết thét lên một tiếng chói tai.

      “A! Tuyết Nhi. . . . .Tuyết Nhi. . . . .” Lối thít chặt thế nhưng lại đem nam căn của hắn gắt gao hấp trụ, làm hắn tiến lui đều khó khăn, khoái cảm mãnh liệt khiến hắn một đường lên tới ̉nh khoái cảm, Hàn Chiến ngoan cường ra sức rút mấy cái, mỗi lần vọt tới chỗ sâu đều muốn phun dục vọng, cuối cùng, sau một hồi hung hăng va chạm, Hàn Chiến dùng sức nâng mông ngọc Hàn Tuyết đè người mình, nam căn chui vào thâm nhập u huyệt, sau hồi vui sướng phát run, đem tất cả mầm mống bắn nhanh ra.

      Kích thích qua , Hàn Chiến mồ hôi đầy người lui hai bước, ngã ngồi giường thở hổn hển, Hàn Tuyết theo động tác của Hàn Chiến cũng quỳ người , hạ thể hai người vẫn còn liền chặt chỗ.

      Sau khi hơi thở bình ổn, hai chân Hàn Tuyết mới run run quỳ lên, nam căn mềm theo cử động của nàng cũng từ trong hoa huyệt Hàn Tuyết trượt ra, cỗ tinh dịch lưu động từ chỗ hai người kết hợp chung chảy xuống, dính dính dọc bắp đùi nàng, có lượng thậm chí trực tiếp giọt côn thịt cùng đùi Hàn Chiến.

      “Người ta muốn tắm.” Hàn Tuyết khó chịu đẩy đẩy Hàn Chiến nằm ngửa, mồ hôi ướt dính ngán ngấy người cảm giác thực tốt, tay chân nàng mềm nhũn nằm xuống bên cạnh , “Ta còn khí lực rồi, chàng ôm ta tắm nha.”

      Hàn Chiến thỏa mãn phủ lấy mái tóc dài ướt mồ hôi của nàng, khoe miệng cười tà: “Nhìn người nàng dính mùi vị của ta, khiến cho ta muốn hung hăng làm nàng xúc động thêm chút.”

      Hàn Tuyết lườm , chu cái miệng : “Người ta sáng mai còn phải thiết kiến hoàng đế ca ca nữa, chàng lại muốn gây sức ép khiến người ta dậy nổi sao.”

      “Dậy nổi mới tốt, muốn ở cùng chỗ với nàng cả đời xa rời nhau.” xong liền lấy bắp đùi Hàn Tuyết gác ngang qua người mình, nhân tiện lại dán bắp đùi vẫn còn dính dịch lên người Hàn Tuyết.

      Hàn Tuyết dở khóc dở cười nhìn Hàn Chiến hành động như trẻ con, ngón tay mảnh khảnh đưa ra chọc chọc, điểm lấy trán cười khiển trách: “Chàng bao nhiêu tuổi rồi còn chơi cái loại trò này?”

      Hàn Chiến chỉ cười mà , phen nâng eo của nàng, chọc Hàn Tuyết sợ hãi kêu lên, rồi mới cười lớn ôm Hàn Tuyết chạy về hướng phòng tắm, vừa chạy vừa lớn tiếng cười: “Phục dịch Công chúa điện hạ tắm rửa a---”

      Hàn Tuyết nổi giận đánh cái, “Chàng tiếng chút, muốn để người khác biết chúng ta ở đây làm cái chuyện tốt gì sao?”

      Hàn Chuyến cười to hôn lấy cái miệng nhắn cong lên của nàng, : “Nàng nghĩ người khác chẳng lẽ biết chúng ta khóa cửa ở trong phòng làm chuyện tốt gì sao?” Lúc trước coi như biết, nhưng bọn họ ở xe ngựa làm chuyện này, toàn bộ nhưng người hầu thân cận có ai còn chưa biết?

      Mặc cho Hàn Chiến ôm nàng vào hồ tắm, Hàn Chiến đẩy bàn tay siết chặt eo nàng cái, “Buông ra nha, nếu chàng muốn ta tắm thế nào đây?”

      Hàn Chiến cười tà cúi đầu ở bên tai nàng thổi hơi, “Nàng xác định vẫn còn khí lực để đứng sao?” xong liền nhanh như cắt điểm cái lên vĩ huyệt của nàng, Hàn Tuyết kêu khẽ tiếng, chỉ cảm thấy tiểu huyệt nóng lên, hoa tâm lại chảy xuống dòng dịch trong suốt điểm chút màu trắng.

      Hàn Tuyết khó hiểu nhìn hỗn hợp nước dịch, ngầng đầu nhìn Hàn Chiến bằng bộ mặt nghi vấn: “Sao lại như vậy?” Lúc trước phải chảy ra rất nhiều rồi sao, vì cái gì bây giờ điểm vĩ huyệt mình lại vẫn còn nhiều dịch như vậy chảy xuống?

      “Đây là hài tử của chúng ta, nếu làm như vậy, ngày mai nơi này mang thai con chúng ta.” Hàn Chiến nhấc tay, ở bụng Hàn Tuyết khẽ xoa, ngón tay vươn xuống phía dưới thăm dò giữa hai chân hàn Tuyết, nghiêm túc rửa sạch tiểu huyệt của nàng. Bây giờ thời cuộc vẫn chưa ổn định, lúc này mang thai tân sinh mệnh, sợ chỉ mang tới cho Hàn Tuyết những nguy hiểm ngoài dự tính. Đây là chuyện mà tuyệt đối cho phép phát sinh.

      “Hàn Chiến?!” Hàn Tuyết mang áy náy duỗi tay ôm cổ , nếu phải vì thân phận nàng đặc thù, cũng cần phải tự tay diệt trừ cơ hội để nàng mang thai hài tử trong bụng của hai người.

      Hàn Chiến thấu hiểu cười, đem trán mình đỡ lấy trán Hàn Tuyết, ôn nhu : “Bây giờ vẫn chưa phải lúc, là, nàng còn quá , hai là thời cuộc lúc này thích hợp mang thai, ba là, hài tử chúng ta phải để cha mẹ thành thân xong mang thai mới được a, nếu đối với danh dự của nàng có tổn hại.” Dù sao cũng phải cho người trong thiên hạ câu trả lời thỏa đáng, thể để cho khắp thiên hạ chứng kiến Hộ Quốc công chúa chưa thành thân mà có con.

      Hàn Tuyết cảm động dán sát lấy mặt cọ cọ: “Ngày mai ta liền bẩm báo hoàng đế ca ca chuyện hai ta, trước cứ định ngày kết hôn, chàng xem có được ?”

      “Được.” Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết chặt, trong lòng nhu tình tỏa ra tứ phía. Chỉ cần có thể vĩnh viễn ôm nàng trong ngực như vậy, chỉ cần nàng bình an vô , chút trả giá nho này nào có là gì.

      thực chứng minh, dù cho Hàn Chiến gây sức ép với nàng nữa, Hàn Tuyết cũng cản nổi thời gian tới lúc thiết kiết Hoàng Phủ Hạo Thiên. Sau khi vị hoàng đế trẻ tuổi này chờ lâu khoảng nửa canh giờ, vừa nhìn thấy bóng dáng hai người khỏi nghiền ngẫm nhíu mày.

      “Cuối cùng cũng hoàn thành?” Hoang Phủ Hạo Thiên cười liếc mắt nhìn Hàn Tuyết vẫn ngủ say trong lòng Hàn Chiến, lộ bản mặt như đưa đám hỏi . Nam nhân này quá hung hãn, chỉ trừ đối với Hàn Tuyết còn ngày thường, đối diện với ai mà tỏa ra thân sát khí? Cũng chỉ có Tiểu Tuyết Nhi là bị lừa gạt.

      “Gần đây mỹ nhân cũng tệ, phải cũng rất sảng khoái sao?” Hàn Chiến giật giật khóe miệng, khách khí đáp lễ.

      “Đã thấy?” Hoàng Phủ Hạo Thiên nhướng mi, “ sai, ngươi có cần thử chút ?”

      “Cùng nữ nhân như chó cái, cũng chỉ xứng ngươi, ta có Tuyết Nhi là đủ rồi.” Hàn Chiến ác độc đem lời ném về phía mặt Hoàng Phủ Hạo Thiên, thản nhiên ôm Hàn Tuyết nhàng ngồi xuống long ỷ khác, chút mảy may để ý gương mặt tối sầm nửa của hoàng đế.

      “Ngươi mắng ai là chó?” Hoàng Phủ Hạo Thiên hung hăng trừng mắt Hàn Chiến nhàn nhã.

      “Ta là nữ nhân của ngươi quá lẳng lơ, thích hợp với ta, ngươi tự mình nghĩ , ta cũng có biện pháp.” Hàn Chiến lưu tâm, cười cười, tuyệt sợ chọc giận hoàng đế có hậu quả gì. Đầu tiên đừng đến quan hệ tại của cùng Hàn Tuyết, Hoàng Phủ Hạo Thiên dám động, chỉ tới hai người có hơn mười năm giao tình, dám làm gì Hàn Chiến.

      “Hừ! Cũng chỉ có Tuyết Nhi là bị ngươi lừa gạt.” Nam nhân này dưới lớp mặt nạ lãnh khốc chính là lão hồ ly giấu đầu giấu đuôi, công lực cao đến mức mà người bên cạnh bị thầm gây áp lực cũng phải quỳ bái trình độ của .

      “Ta chỉ lừa nàng là đủ rồi.” Hàn Chiến ôn nhu vuốt nhẹ gương mặt say giấc nồng của Hàn Tuyết, ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên thì mặt mũi lại lạnh băng, “Nàng đường bị người ta mai phục, thiếu chút nữ bị ám hại.”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên mày kiếm nhíu lại: “Người phương nào gây nên?”

      “Kim Sa Hiền vương Nhị thế tử.”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên vội hỏi: “Người sao rồi?” Chẳng lẽ bị Hàn Chiến làm thịt chứ? Muốn hạ thủ Hàn Tuyết, còn bị Hàn Chiến chặt thành trăm mảnh à?

      “Kết Hương trấn, người đã bị phế.” Trừng phạt như vậy coi như vẫn còn tiện nghi cho hắn.

      “Ngươi chịu bỏ qua cho hắn?” Hoàng Phủ Hạo Thiên ngạc nhiên hỏi, tuyệt lo lắng chút nào chuyện hoàng tộc nước ngoài ở bổn quốc gặp chuyện may sẽ dẫn đến bao nhiêu phong ba.

      “Khi đó rảnh làm.” Lúc ấy ôm mỹ nhân trong tay, tiêu dao vui vẻ, có thời gian chăm sóc mấy chuyện râu ria về người về của.

      “A!-----” Hoàng Phủ Hạo Thiên ái muội cười cười, ngầm hiểu ngụ ý của Hàn Chiến rảnh là vì sao. “Có cần tứ hôn?”

      ̣nh ngày thôi.” Hàn Tuyết thân phận dù sao cũng là nghĩa muội hoàng đế, hôn sự chỉ có thể do hoàng gia tổ chức. Hàn Chiến vỗ nhẹ mặt Hàn Tuyết, khẽ gọi: “Tuyết Nhi, tỉnh thôi, nàng đã muộn giờ thiết kiến rồi.” Mặc dù muốn quấy rầy giấc ngủ của nàng, nhưng trong lòng biết, nếu làm chậm trễ nàng cùng hoàng đế nghị luận sự tình, nàng nhất ̣nh sẽ nổi cáu.

      Muộn? Nói thật hàm súc, muộn cái gì chứ, căn bản mới hơn nửa canh giờ phải sao? Hoàng Phủ Hạo Thiên liếc mắt nhìn hai người, lại tiếp tục cúi đầu viết thánh chỉ tứ hôn cho họ

      Winter, Mẹ MìnBạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']font-family:Georgia;Chương 26: Thương thảo chuyện mỹ nhân kế

      font-family:Georgia;Edit:Ckun

      font-family:Georgia;Beta : Evy Nguyen



      Trong mơ Hàn Tuyết vừa nghe thấy đã muộn, cả kinh một chút, nhanh trí từ trong ngực Hàn Chiến ngồi dậy. Vừa mới ngẩng đầu đã thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên cúi người viết cái gì đó bàn, còn ngẩng đầu cười cười với nàng.

      “Hoàng đế ca ca?” Đừng trách nét mặt nàng bây giờ trì trệ, bất luận kẻ nào ở tình cảnh của nàng bây giờ, cũng sẽ chẳng tốt hơn nàng bao nhiêu.

      “Đã tỉnh rồi hả? Để ta kêu người đem nước rửa mặt cho muội.” Hoàng Phủ Hạo Thiên cười với Hàn Tuyết, cầm bút đặt lên giá, truyền dụ: “Người đâu, bưng một chậu nước ấm cho công chúa rửa mặt.”

      Từ ngoài truyền đến thanh thái giám đáp lại: “Tuân chỉ, nô tài sẽ làm ngay.”

      Hàn Tuyết hơi giật mình quay đầu nhìn một chút Hàn Chiến ôm nàng, lại quay đầu nhìn về phía Hoàng Phủ Hạo Thiên, sau một hồi mới thở ra một hơi, đưa tay dụi dụi măt còn ngái ngủ, hướng Hàn Chiến oán thán: “Sao gọi ta dậy, mở mắt liền nhìn thấy hoàng đế ca ca, dọa ta giật mình.”

      “Thấy nàng ngủ ngon, nhẫn tâm gọi.” Hàn Chiến thản nhiên nói, thuận tay vuốt mấy sợi tóc tán loạn của nàng về sau tai.

      Lúc này, cung nữ dưới sự hướng dẫn của tổng quản thái giám Ngô Hữu Tường tiến vào, Ngô Hữu Tường trước tiên khom người hành lễ với Hoàng Phủ Hạo Thiên rồi mới mau mau bước hai bước đến trướt mặt Hàn Tuyết, thân mình cung kính, nhẹ giọng nói: “Công chúa Điện hạ, nô tài đưa nước rửa mặt tới cho ngài.”

      Nhìn Ngô Hữu Tường vóc người càng ngày càng mượt mà, Hàn Tuyết mặt mày hớn hở, “Tiểu Tưởng Tử, mới vài buổi gặp ngươi, ngươi càng ngày trông càng phúc hậu rồi.”

      “Nhờ hồng phúc của hoàng thượng cùng công chúa, nô tài mới có cuộc sống tốt như vậy, tâm tư khoan khoái tự khắc người sẽ mập ra.” Ngô Hữu Tường vừa nói vừa nhận lấy khăn vải bông thấm nước cung nữ dâng lên đưa cho Hàn Tuyết nói: “Công chúa chỉ dùng vải bông để lau mặt, nô tài vẫn nhớ được, vài bông này là từ phía đông tiến ́ng đấy, vừa thấy loại vải vóc này, hoàng thượng đã dặn nô tài thu lại toàn bộ, ban cho công chúa từ từ sử dụng nha.”

      Hàn Tuyết lau mặt xong mới đem chiếc khăn ném lại vào tay Ngô Hữu Tường, ngồi long ỷ liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên cười nhạt nói gì, quay sang thì thầm với Ngô Hữu Tường một câu rồi chỉ chỉ Hoàng Phủ Hạo Thiên cười mắng: “Phi, hắn mà cũng ́ ý để lại cho ta, chắc là đã qua tay bầy thê thiếp kia chọn rồi còn dư lại a, cũng chẳng thấy hắn lưu lại cho ta dải tơ lụa nào, chỉ có chút vải bông đay thô người khác cần để dùng rửa mặt thôi a”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên dở khóc dở cười nhìn thẳng Hàn Tuyết lắc lắc đầu: “Trong miệng muội là vải bông đay thô, nhưng mỗi thước cũng có giá thiên kim, so với mấy dải tơ lụa kia đáng tiền hơn nhiều.”

      Ngô Hữu Tường cười híp mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên nói: “Công chúa đâu có biết đó là loại vải quý giá, đây là cùng hoàng thượng nói giỡn thôi.” Hắn phất tay ra hiệu cho cung nữ lui lại phía sau, hướng Hoàng Phủ Hạo Thiên cùng Hàn Tuyết bái lạy nói: “Công chúa cùng hoàng thượng trò chuyện, nô tài đứng chờ ở ngoài, có gì cần sai khiến, công chúa phân phó một tiếng là được.”

      “Được rồi, biết Tường công công thạo việc rồi, xuống .” Hàn Tuyết cười cười phất tay nói với hắn.

      Ngô Hữu Tường quay sang hướng Hoàng Phủ Hạo Thiên cung kính khom người rồi lui về sau, thối lui đến cạnh cửa mới xoay người ra ngoài, đồng thời đóng cửa vào.

      Hàn Tuyết thân mình lười biếng uể oải tựa đầu vào vai Hàn Chiến, liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên cười nhạt tiếp tục nói gì.

      “Làm sao?” Bị Hàn Tuyết nhìn đến tóc gáy lưng cũng dựng đứng lên, Hoàng Phủ Hạo Thiên nhíu mày cùng Hàn Tuyết nhìn nhau, “Nhìn chòng chọc ta nói lời nào là muốn làm cái gì?”

      “Nghe nói gần đây hoàng đế ca ca hàng đêm đều say ngủ gối mỹ nhân, xuân phong đắc ý nha.” Hàn Tuyết trêu nói.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên nghe vậy, biết Hàn Tuyết muốn hỏi cái gì, nghiêm mặt nói: “ tệ, Long Dược, Khách Quốc cùng Băng Tinh tất cả đều đưa tới hai mỹ nhân.”

      Hàn Tuyết nhẹ khép đôi mi thanh tú: “ có lễ mừng, có đại sự, có việc gì sao phải ân cần như thế?”

      “Ngươi phải đã sớm đoán được.” Nếu làm sao có tin đồn Hộ Quốc công chúa cùng người khác tư thông, lỡ lầm mang thai truyền ra ngoài, nói phải do nha đầu này giở trò quỷ, hắn cũng tin.

      “Hì hì!” Hàn Tuyết ôm lấy ̉ Hàn Chiến vui mừng: “Thật may là ta tiên hạ thủ vi cường, sắc mặt mấy dặc phái viên kia nhất ̣nh là rất đẹp mắt nha, ha ha. . . . .” Hàn Chiến tiếng động mỉm cười lấy tay vỗ vỗ lưng nàng, sủng nịnh thương nói lên lời.

      “Đúng vậy, đặc phái viên ba nước vừa mới nghe qua câu chuyện kia, người Phú Quý lâu của người cũng tới đưa tin tới rồi.” Hoàng Phủ Hạo Thiên mím môi cười nói: “Còn đóng giả thị vệ trong cung xông tới la hét “ xong rồi”, ta còn tưởng là có chuyện lớn gì đấy.” Nhớ tới tình cảnh hỗn loạn ngày đó, hắn liền thấy buồn cười, cũng thật may là người truyền tin kia là người thường ra vào cửa cung nên trong cung phần lớn mọi người đều nhận ra được, mới làm ra nhiễu loạn gì lớn. Mà hắn vừa thấy gã thị vệ kia là đã nhận ra là người của Hàn Tuyết rồi, vừa tuyên lên đã nghe thấy hắn nói “ xong rồi”, liền hiểu rõ ràng đây là Hàn Tuyết tính kế, hắn cũng thuận theo thuyền xuôi dòng mà nói mấy câu rồi cho người truyền lời kia lui xuống. Nhưng đặc phái viên ba nước nghe thấy tin tức này, sắc mặt đã biết đổi cực kì đặc sắc, hồng, trắng, xanh, tím thay nhau trình diễn, thật khiến người ta thấy sợ hãi a.

      Hàn Tuyết từ trong ngực Hàn Chiến nhô đầu ra cười nói: “Trừ mỗi phần lỡ lầm mang thai này, những thứ khác đều là thật nha.”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên liếc mắt, bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Tuyết Nhi, thận trọng! Muội vẫn là nữ hài tử, cũng nên cẩn thận một chút, chuyện như vậy trong lòng mình rõ ràng là được, cần nói ra ngoài.”

      Thận trọng? Hàn Tuyết quay đầu trở lại ôm ̉ Hàn Chiến cau mày nói: “Ta đủ thận trọng sao?”

      “Sẽ !” Hàn Chiến giật khóe miệng ôn nhu cười nói với nàng, nhân tiện lạnh lùng liếc nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên một cái.

      Nhận được ánh mắt giết người của Hàn Chiến, Hoàng Phủ Hạo Thiên nhịn được, một lần nữa lại trợn mắt một cái. Hàn Tuyết đắc ý nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên vuốt vuốt cằm, “Nhìn , Hàn Chiến nói ta rất thận trọng.”

      Hỏi ai cũng thể hỏi Hàn Chiến a, ai chẳng biết nàng nói cái gì Hàn Chiến cũng khăng khăng đồng ý chứ, Hàn Tuyết có phóng cái rắm, hắn cũng sẽ nói đó là hương thơm a. Bất quá loại lời nói này Hoàng Phủ Hạo Thiên chỉ dám để trong lòng mà ngẫm một chút, cũng dám nói thẳng ra miệng. Hắn cầm thánh chỉ tứ hôn đã viết xong bàn hướng Hàn Tuyết lắc lắc nói: “Tứ hôn đấy, mười lăm tháng sau đúng ngày hoàng đạo, hai người mang hôn sự xử lí một lần luôn .”

      “Người đã sớm chuẩn bị tốt nữa à?” Ngày tốt hoàng gia đều phải do Ti Thiên Giám tính toán thật tốt, sau đó mới có thể ̣nh ngày, chẳng lẽ hoàng đế ca ca thời điểm gì cũng biết trước?

      “Ngươi sống cũng thật hồ đồ, mười lăm tháng sau là Trung thu, tháng hai là tiết đoàn viên!” Hoàng Phủ Hạo Thiên trợn mắt nhìn Hàn Tuyết một cái, “Giờ lành cưới vợ, Ti Thiên Giám sẽ an bài, những vật dụng khác các ngươi cũng cần lo lắng, ta sẽ cho Lễ Bộ cùng Nội Vụ xử lí.”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên đem thánh chỉ ném về phía Hàn Tuyết, Hàn Chiến chuẩn xác đưa tay bắt được, thu vào trong lòng, hướng Hoàng Phủ Hạo Thiên lạnh lùng gật đầu một cái, “Cảm ơn!”

      Hàn Tuyết nhìn Hàn Chiến một chút, lại ngắm ngắm Hoàng Phủ Hạo Thiên, dường như nàng nguyên bản phải vì thương thảo hôn sự mới muốn gặp hoàng đế ca ca, hai người này kẻ tung người hứng có chút tự nhiên quá chăng?

      “Mỹ nhân ba nước tiến dâng đều một dạng giống như cái vị giường ngươi tối hôm qua kia hả?” Đây mới là chuyện nàng muốn cùng hoàng đế ca ca bàn bạc a. Aizz! Cũng biết vì sao lại biến thành việc chuẩn bị hôn sự nữa.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên hiểu sai ý đáp: “Qua thật là mỹ nhân khó gặp.”

      Hàn Tuyết liếc măt một cái, “Ta hỏi là hỏi kỹ thuật giường, có phải là cũng lẳng lơ, dâm lãng giống như vậy !” Lần này thì đủ hiểu chưa, mới gặp qua một lần, nhưng chưa từng thấy người nào như vậy, còn hoàng đế đúng là, ám hiệu rõ ràng như thế mà nghe hiểu.
      1900Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="alignnone size-full wp-image-32212" alt="1" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/07/1100.jpg" height="285" width="590" />



      Hoàng Phủ Hạo Thiên nghe vậy ngây cả người, ngay sau đó im lặng vỗ vỗ cái trán, "Căng thẳng! Tuyết Nhi. . . . . ." Chống lại ánh mắt trừng trừng của Hàn Chiến, Hoàng Phủ Hạo Thiên tự động nuốt vào lời có thể làm cho Hàn Tuyết căng thẳng, vô lực thở dài, thôi, vị hôn phu kia để ý xem miệng tiểu kiều thê mình cái gì người ca ca này chỉ ra chỗ sai cũng chẳng dễ gì ."Mấy vị mỹ nhân ──, " nhìn bộ mặt phớt tỉnh của Hàn Tuyết giống như cùng giỡn, Hoàng Phủ Hạo Thiên cũng liền e dè mà : "Mấy vị mỹ nhân kỹ thuật quả cũng tệ."

      Hàn Tuyết sắc mặt thâm trầm hỏi nữa: "Đều là xử nữ?"

      "Đúng vậy." Hoàng Phủ Hạo Thiên thấy Hàn Tuyết sắc mặt tốt, thu liễm nụ cười trong lòng nghiêm mặt : "Đêm đầu lạc hồng là ta thân kiến, mà lại, khụ ──" mặc dù hỏi như vậy đúng, bất quá hiểu Hàn Tuyết vô cớ dây dưa về việc này, nhất định là có vấn đề mới có thể hỏi về loại chuyện này cho nên cũng dám giấu giếm, "Nam nhân có thể cảm giác được, cái đó. . . . . . Khụ ──"

      "Được rồi được rồi, biết." Hàn Tuyết mặt đỏ hồng lên nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên phất phất tay, chuyện như vậy ra quá nàng cũng thấy xấu hổ."Muội vốn cho là những như vậy hẳn làm qua chuyện đó, nếu là như vậy, mà vào cung lúc Nội Vụ phủ phát ra lên trong cung có người tiếp ứng, nhưng nay xem ra, ít nhất có thể loại bỏ được nghi vấn này."

      "Trải qua loại phong tình giáo dục như vậy mà vẫn còn giữ được thể thân xử nữ có thể thấy được tâm tư của người sau lưng cũng đơn giản." Hàn Chiến trầm tiếng .

      "Ngươi biết các nàng?" Sao lại như tận mắt chứng kiến vậy chẳng lẽ Hàn Chiến biết?

      Hàn Chiến nhắm mắt giật giật khóe miệng, "Tối hôm qua, tẩm cung của ngươi."

      Hàn Tuyết dự kiến được trước nên che lỗ tai nhưng vẫn là có thể nghe được tiếng quát như Hoàng Phủ Hạo Thiên như sấm : "Hoàng Phủ Hàn Tuyết, muội dám nhìn lén?"

      dám để tay bịt tai xuống , Hàn Tuyết chui vào trong ngực Hàn Chiến rụt cái, yếu ớt : "Muội có nhìn lén, bọn muội là Quang Minh Chính Đại đứng ở nóc nhà huynh nhìn."

      Hoàng Phủ Hạo Thiên dám tin trừng mắt Hàn Chiến, "Ngươi làm chuyện điên khùng cùng nàng?" Hàn Tuyết ‘ chúng ta ’ tức là còn người khác, mà ngoài Hàn Chiến ra làm gì có người nào khác.

      "Điều kiện trao đổi quá mức mê người nên coi cái cũng sao." Hàn Chiến mỉm cười, nhớ tới cảnh tượng ân ái mĩ lệ sau khi hồi cung kìm hãm được hôn cái lên mặt Hàn Tuyết, hành động lên tất cả.

      "Dám! Hai người các ngươi dám." Hoàng Phủ Hạo Thiên có cách nào loại bỏ được cảm giác xấu hổ khi bị người khác nhìn trộm ra ngoài, rồi lại tức giận có chỗ phát, chỉ vì hai kẻ rình đại hoả gia khôg thể chọc được, người muốn giận cũng giận nổi, chỉ có thể dùng bạo ngôn để phát tiết buồn bực trong lòng buồn.

      "Hoàng đế ca ca, ngươi đừng tức giận, " thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên bực mình, Hàn Tuyết vội lên tiếng an ủi: " Muội phải là vì nhàm chán mà muốn nhìn các ngươi sinh hoạt vợ chồng á." Mặc dù nhìn sau khi nhìn học được ít thứ, bất quá lời này là thể , nếu hoàng đế ca ca nhất định nổi đóa."Ta nghe Tiểu Lăng Tử được tiến cống cũng rất mị, hoàng đế ca ca gần đây cũng hàng đêm xuân, cho nên mới muốn gặp a."

      "Có cái gì khác nhau sao?" Nhìn lén còn với lý do, trời ạ! muốn điên rồi!

      "Dĩ nhiên a, nếu chỉ là bình thường , quyết giường kinh nghiệm cùng lão luyện như vậy, hoàng đế ca ca cho là như thế sao?"

      "Chuyện như vậy có thể giải thích được vì tú nữ khi vào cung có các mama chuyên phụ trách dạy dỗ chuyện này." Hoàng Phủ Hạo Thiên sắc mặt đỏ bừng tức giận, thanh cũng nhịn cao hai độ.

      "Vậy huynh từng nhìn thấy vị phi tần nào lão luyện như nữ nhân này chưa?" Hàn Tuyết trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên còn chưa hiểu ra tức giận chu mỏ, nam nhân nào cũng đần như vậy , thấy được những chuyện rất ràng. Nàng khỏi liếc mắt Hàn Chiến, hai người tâm ý tương thông, Hàn Chiến chép miệng, liếc Hoàng Phủ Hạo Thiên cái, ý là: ta cũng phải là , đừng vội đem ta cùng đánh đồng với nhau."

      Hoàng Phủ Hạo Thiên đặt mông ngồi vào long ỷ, bưng tách trà bàn uống sạch trơn mới : "Nước khác tiến dâng mỹ nhân, mục đích bất quá vì ba lý do: là mê hoặc quân chủ, hai là thăm dò tin tức, ba là đám hỏi lòng." sớm biết mấy cái nữ tử kia có vấn đề, mắt hé hung ác trợn mắt nhìn Hàn Tuyết cái mới : "Muội coi ta là tiểu hài tử ba tuổi hay sao?"

      " ra là ngươi biết a!" Hàn Tuyết vui vẻ .

      " nhảm" tức phải vì thân thể bị nhìn hết sạch mà bởi vì vị khả ái tiểu muội muội của trèo lên nóc nhà xem trộm cùng phi tần làm chuyện ân ái, mà ám vệ của còn ai báo cáo qua, là làm cho người ta buồn bực.

      "Xem ra tam quốc cũng đối với chúng ta có ý tứ , hoàng đế ca ca có chủ ý?" Hàn Tuyết nén cười nghiêm mặt .

      Hoàng Phủ Hạo Thiên trong mắt hàn quang chớp động, thanh trầm thấp lạnh :" Điều này muốn cũng phải xem bọn họ có bản lãnh ." Từ trong ngăn bàn rút ra tấm hoạ đồ, đem nó trải ra , ngoắc tay bảo hai người kia tới đây.

      Hàn Tuyết nhảy xuống dưới chân Hàn Chiến , kéo lấy bàn tay to của cùng đến bên cạnh bàn, thấy bức đồ Hoàng Phủ Hạo Thiên mở ra chính là quyển bản đồ ── toàn bộ đại lục bản đồ. Đại lục gồm năm phần, bản đồ theo như vẻ riêng của ngũ quốc dùng năm loại màu sắc khác nhau miêu tả, Hàn Tuyết thấy bản đồ này cực kỳ đơn giản cùng sơ lược, các dãy núi cũng chỉ lấy ba hình tam giác bày tỏ, Ngọa long sông chảy từ nam đến bắc Bích Lạc quốc cũng chỉ có ba đường dài ngắn minh họa.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên chỉ vào Bích Lạc quốc cùng tứ quốc tiếp giáp : "Lấy ý kiến Tuyết Nhi, nước nào trước nhẫn nại được?"

      " biết!" Hàn Tuyết chút nào do dự lớn tiếng trả lời, nàng cũng phải là có khả năng phán đoán mọi việc, làm sao có thể biết nước nào đối với Bích Lạc xuất thủ trước. Nàng chỉ vào lãnh thổ màu xanh nhạt của Băng Tinh quốc : "Băng Tinh quốc năm chỉ có bốn tháng có thể cùng ngoại giới thông thương, cho dù muốn khai chiến, cũng chỉ có bốn tháng này, căn bản cần quá lo lắng."

      Hoàng Phủ Hạo Thiên yên lặng gật đầu cái, nhìn Hàn Tuyết ngón tay chuyển qua Long Dược vị trí gật cái.

      "Nước ta cùng Long Dược cách con sông Ngọa Long , chiến thuyền của chúng ta có ưu thế hơn so với Long Dược, nhưng huynh xem Ngọa long sông này dài, nếu khai chiến, căn bản là phòng thể phòng, nếu muốn đánh, còn bằng chúng ta động thủ trước, như vậy cơ hội nắm chắc thắng lợi lớn hơn chút.

      Quả theo như lời Hàn Tuyết , Ngọa Long sông chảy qua Bích Lạc từ bắc đến nam , phía nam hơn phân nửa khúc sông trùng với đường ranh giới hai nước. Nếu muốn khai chiến, dòng sông như vậy căn bản cách nào phòng bị.

      Hàn Tuyết ngón tay hướng xuống khoảng màu vàng của Kim Sa quốc, "Kim Sa là quốc gia có khả năng cùng chúng ta khai chiến nhất, bọn họ tại quốc nội phân tranh ngừng, nội loạn liên miên, mấy thân vương tranh vương vị biết trời đất, nơi đó chỉ có thời gian quản nước ." Ngón tay dời về phía màu tím của Khánh quốc, "Khánh quốc nhiều năm qua vẫn Quốc Thái Dân An, xã hội ổn định, quốc khố tràn đầy, nếu quả khai chiến, Khánh quốc là đối thủ lớn nhất của chúng ta ."

      Hoàng Phủ Hạo Thiên trầm mặc , lên ngôi bất quá cũng chỉ ngắn ngủn bốn năm, chuyện phiền toái này cũng là lần đầu tiên xảy ra.

      Hàn Chiến thanh trầm ấm bổ sung: "Bích Lạc cùng Khánh quốc tiếp giáp nơi thảo nguyên là vùng đất bằng phẳng, so với Long Dược chống đỡ được, nếu khai chiến mà tấn công tốt để thất thủ địch thần tốc tràn vào trong." tại Bích Lạc hơn phân nửa binh mã trú ở Kim Sa, Khánh quốc, cùng Long Dược biên cảnh, nhưng cho dù tất cả binh mã đều xuất ra ba chỗ này lại có hai nơi là thể phòng phòng đấy.


      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 28: Lâm hạnh cung nữ Tân Nguyệt

      darkEdit: Ckun

      ']Beta: Evy Nguyen



      Hoàng Phủ Hạo Thiên chưởng nặng nề vỗ lên bàn: “Ai ai cũng nhìn chằm chằm Bích Lạc quốc chúng ta, cho rằng hoàng đế ta đây dễ ăn hiếp sao?”

      Hàn Tuyết trừng mắt nhìn, bỗng nảy ra kế, nàng gian xảo nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên : “Hoàng đế ca ca cần tức giận, tiểu muội có kế này, có thể giúp hoàng đế ca ca giải tỏa tức giận.”

      Nhìn Hàn Tuyết vẻ mặt như mèo bắt được chuột. Hoàng Phủ Hạo Thiên thận trọng : “ nghe thử xem.” Tuyết Nhi lắm mưu ma quỷ kế, chỉ sơ ý chút, ngay cả cũng bị nàng tính toán, thể đề phòng a.

      “Long Dược mỹ nhân kia phải là rất dâm đãng sao, nếu như cẩn thận cùng với thị vệ hoàng cung nào đó cấu kết cũng quá kì lạ, phải ?” Hàn Tuyết hướng Hoàng Phủ Hạo Thiên chớp chớp mắt, nàng mặt tuy cười, nhưng trong mắt lại xuất tia hàn quang, khiến người ta thấy mà kinh tâm dứt.

      Hàn Chiến tay ôm Hàn Tuyết vào lòng, khẽ cười : “Kế này của nàng đúng là độc vô cùng, khoan tới chuyện mặt mũi mất hết, có thể trực tiếp truy cứu trách nhiệm Long Dược quốc, mà chỉ nữ tử hậu cung cùng người khác tư thông là tử tội, kế này tốt tốt, nhưng lại hại mạng của Long Dược mỹ nhân kia, đáng thương thay nữ tử thiên kiều bá mị.” nhớ lại dâm lãng đêm hôm qua, liền nhớ ngay tới đêm qua Hàn Tuyết ở giường tư thái mị hoặc, nam căn chỗ kín lại rục rịch ngẩng đầu, mượn lấy tư thế ôm Hàn Tuyết trong ngực, đỉnh căn để mông ngọc.( BT )

      “Vậy cũng đúng, nếu hoàng đế ca ca bỏ được, đó đương nhiên là chuyện khác rồi.” mông bị đầu đỉnh vật cứng nóng bỏng cọ đâm làm Hàn Tuyết đỏ mặt, nếu như ở trong phòng cũng sao, nhưng có hoàng đế ca ca trước mặt, người này sao có thể chút kiêng kỵ như vậy. Móng tay lần tới thịt mềm bên hông Hàn Chiến uốn éo, dùng sức bấu chặt hai cái, cảm giác cánh tay nắm bên hông siết chặt, nàng mới hài lòng buông ra.

      “Chỉ là nữ tử địch quốc, sao có thể đánh đồng cùng tổ tông cơ nghiệp,” Hoàng Phủ Hạo Thiên nghiêm túc , cau mày suy nghĩ chút, “Kế này tuy tốt nhưng chỉ đối phó được nước Long Dược, tại cả bốn nước đều có mỹ nhân trong cung, nếu có thể khiến bọn họ tự mình tranh đấu, chó cắn chó, chúng ta phải vừa vặn được ngồi , làm ngư ông đắc lợi hay sao?”

      Oa---, là độc nha, Hàn Tuyết cùng Hàn Chiến liến nhìn nhau cái, trong mắt hai người đều tràn đầy bất đắc dĩ. Người làm hoàng đế hẳn là giống người thường, vốn tưởng rằng kế của Hàn Tuyết tương đối sắc bén rồi, nào biết so với Hoàng Phủ Hạo Thiên, căn bản chỉ là phòng gặp nhà lớn a.

      Hàn Tuyết ho , hắng giọng : “Bất quá chuyện này cũng gấp, trước mắt bốn nước đều ở đây giám sát, bởi vì cái gọi là bắn dọa chim đầu đàn, vô luận nước nào cũng làm ra những chuyện thiệt cho mình, hoàng đế ca ca có thể nhân cơ hội này mà hảo hảo hưởng dụng mỹ nhân kia.”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên như có điều suy nghĩ gật đầu : “ tệ, độc sủng dễ hưởng, nếu ta độc sủng người này, tất khiến đám phi tần khác bọn họ căm ghét, đến lúc đó sai người ở trước mặt các mỹ nhân khác công kích chút, các nàng tự mình đánh nhau, chúng ta chỉ cần ngồi xem trai cò tranh nhau là được.”

      Được… lợi hại! Hàn Tuyết mắt sáng như sao nhìn Hoảng Phủ Hạo Thiên, hổ là hoàng đế ca ca nha, nàng hiểm đều là chỉ tính kế cá nhân, hoàng đế ca ca hiểm là luận tới hẳn nhóm a, khiến cho người ta phải sùng bái.

      Nhìn Hàn Tuyết sùng bái nhìn chòng chọc Hoàng Phủ Hạo Thiên, Hàn Chiến cuồng phát ghen tức, bàn tay che lấy mắt Hàn Tuyết, quay đầu lại với Hoàng Phủ Hạo Thiên: “Kế này nếu chỉ có thể do chính ngươi làm chúng ta về trước, có chuyện gì cho người tới kêu là được.” xong, chờ Hoàng Phủ Hạo Thiên đáp lời ôm Hàn Tuyết bay ra ngoài như cơn lốc.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn bóng lưng hai người ái muội cười cười, thân là nam nhân, sao còn biết Hàn Chiến muốn làm cái gì, nhớ tới Long Dược mỹ nhân kia nữ thể đầy đặn, mị huyệt mất hồn, công phu giường làm nam nhân dục tiên dục tử, dưới háng lại nổi lên hồi nhiệt năng, hăng hái ngẩng đầu lên.

      Đúng lúc này, cung nữ hầu trà bưng tách trà thướt tha tới, Hoàng Phủ Hạo Thiên hí mắt nhìn gương mặt thanh tú của cung nữ kia, tầm mắt quét qua bô ngực lớn cao thẳng, eo thon , gian xảo dừng lại chỗ bụng dưới nàng. Nữ tử được lâm hạnh trong cung đều là xử nữ, vừa nghĩ tới tiểu huyệt mềm mại chặt khít của xử nữ, dục bổng dưới hông khỏi nảy lên.

      Cung nữ kia thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn mình chằm chằm, mặt sớm đỏ tới tận mang tai, đặt ly trà ở bàn xong liền lui về sau bước, xoay người muốn chạy ra khỏi cửa.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên ngồi trước bàn đọc sách, mượn lấy bàn đọc sách che chắn, tay xoa xoa dục căn ở chỗ kín, thanh thẩm trọng: “Ngươi tên gì?” Bây giờ việc gì cũng có thể cho qua, dục vọng được xoa bóp của mình càng thêm tráng kiện làm cho muốn hung hắng tiến nhập nữ thể, đại chiến qua 300 hiệp, lúc này mà còn cho gọi phi tần tới biết phải đợi bao lâu, dù sao hậu cung này cũng có ba nghìn mỹ nữ, mỗi người đều là nữ nhân danh chính ngôn thuận của , mà người trước mặt này xem cũng thuận mắt, cũng thấy có lỗi với chính mình.

      “Khởi bẩm hoàng thượng, nô tỳ tên gọi Tân Nguyệt.” Tân Nguyệt vội quỳ rạp xuống đất trả lời. Bởi vì tư thế quỳ kia mà mông đầy đặn cao cao nổi lên, Hoàng Phủ Hạo Thiên thấy vậy trong mắt khác gì lửa cháy đổ thêm dầu, nam căn chỗ kín mơ hồ lại trướng đau.

      vừa đứng dậy lấy từ ngăn kéo sau lưng tủ sách ra bình sứ , vừa với Tân Nguyệt: “Ngươi qua đây.”

      Tân Nguyệt biết vì sao, thân mình từ dưới đất bò dậy, về phía Hoàng Phủ Hạo Thiên, cách bước ngắn mới đứng lại, thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên xoay người ra sau, tiếng liền đưa tay đến eo nàng kéo thắt lưng nàng, nhất thời dọa nàng sợ đến hoa dung thất sắc: “Hoàng, hoàng thượng…”

      “Trẫm tại muốn cưng chiều ngươi, ngoan ngoãn để cho trẫm thương ngươi.” Giọng Hoàng Phủ Hạo Thiên mặc dù ôn nhu, độc tác lại rất thô lỗ, ném bỏ đai lưng trong tay về phía sau, hai tay bắt được váy Tân Nguyệt liền đột nhiên kéo sang hai bên, lớp yếm xanh nhạt bao phủ bộ ngực no đủ ngay lập tức lọt vào đáy mắt , khiến khỏi nuốt nước miếng cái.

      “Hoàng, hoàng thượng…” Tân Nguyệt thấp giọng khẽ gọi, thân mình run rẩy tựa lá rách trong gió, lại động cũng dám động, trong lòng vừa thẹn vừa mừng. Có nữ nhân nào mà muốn phất lên làm phượng hoàng? Hôm nay có thể được hoàng thượng sủng hạnh là chuyện vinh hạnh đến cỡ nào, nếu ngày mai có thể được hoàng thượng tứ phong, đó chính là việc tốt làm rạng rỡ tổ tông.

      Bàn tay dò tới sau cổ Tân Nguyệt, nhàng rút cái rồi kéo xuống, hai trái tuyết lê tròn trắng như tuyết nảy lên xuất trước mặt Hoàng Phủ Hạo Thiên. cả kinh than thành tiếng, tay nắm lấy bầu vú trắng nõn kia, xúc cảm trong tay vừa trơn vừa mềm, chóp mũi còn có mùi hương trầm nhàn nhạt bay tới, làm Hoàng Phủ Hạo Thiên cười tà tay lại càng thêm nắm chặt vú mềm, “Ngươi mặc dù có tư thái khuynh thành, thân thể ngược lại rất xinh đẹp.” Nhũ hoa tuyết trắng dưới bàn tay thay đổi hình dáng, lên vài vết đỏ.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên cầm nắm lực đạo có chút nặng, Tân Nguyệt khép lại đôi mi thanh tú khẽ cắn môi đỏ mọng, nhịn được miệng kêu đau. Hoàng Phủ Hạo Thiên nâng cánh tay phủ lấy Tân Nguyệt, ôm đến bên giường êm, tay khác nhấc làn váy Tân Nguyệt lên, kịp chờ đợi kéo tiết khố nàng xuống, đầu gối đẩy cái, đem hai bắp đùi nhu nộn tuyết trắng mở lớn, phần đất hoang phấn hồng theo run rẩy cua nàng cũng nhàng lay động, lập tức khiến nam căn Hoàng Phủ Hạo Thiên căng lớn thêm hai phần.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên vừa lật tay kẹp nắp bình sứ giữa hai ngón tay mở ra, vừa vuốt vuốt cánh hoa phấn hồng, tay liền nâng bắp đùi Tân Nguyệt, đem chúng áp ngực nàng, tay kia hướng miệng bình lên mặt cánh hoa cao ngất đổ ra vài giọt, chất lỏng lạnh như băng làm cho Tân Nguyệt co rúm lại.

      Nhìn mảnh đất hoang như đóa hoa hồng kiều diễm dính sương, Hoàng Phủ Hạo Thiên khẽ cười hai tiếng: “Đừng sợ, đây chính là đồ tốt.” Dâm dịch thượng hạng, dùng chút, cả liệt nữ cũng có thể biến thành dâm phụ, đổ vào trong huyệt nữ tử, cho dù là xử nữ cũng để ý đau đớn mà quấn lấy nam tử cầu hoan.

      Lấy thân bình lạnh như băng cọ nở cánh hoa, miệng bình liền kề cận miệng huyệt dốc xuống nửa.

      “A. . . . .Lạnh!” Chất lỏng lạnh như băng rưới vào trong huyệt tựa như lạnh tận đáy lòng, Tân Nguyệt kinh hô tiếng nhưng cũng dám giãy dụa, mặc cho Hoàng Phủ Hạo Thiên thi triển.

      Đậy kín bình sứ, ném sang bên, Hoàng Phủ Hạo Thiên dùng ngón tay thăm dò vào hoa huyệt, đâm , cảm thụ thịt mềm trong huyệt bao chặt hết sức, dò đến chỗ sâu, liền chạm đến tầng lá chắn kia.

      Tân Nguyệt cắn chặt môi đỏ mọng, cố nén đau đớn do hạ thể bị dị vật xâm nhập truyền tới, chỉ cảm thấy tay Hoàng Phủ Hạo Thiên ngừng chọc ngoáy, nhiệt năng trong huyệt từ từ tăng lên, mơ hồ có chút cảm giác tê ngứa.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên rút ngón tay ra, mặt hai cánh hoa hung hăng vân vê hai cái, liền chuyển sang bấu véo chế trụ Tân Nguyệt, đứng dậy cởi quần dài xuống , đá rơi giày, mới nhảy lên giường êm. Hạ thể trần truồng ngồi chồm hỗm nơi đỉnh đầu Tân Nguyệt, nam căn to lớn ngạo nghễ vươn lên trước mặt Tân Nguyệt, chỉ thấy vật nóng tráng kiện to dài nổi đầy gân xanh, có mấy phần thực dữ tợn, đỉnh tròn tròn lại tràn ra chút chất lỏng trong suốt.

      ngoan, nhàng cầm lấy nó, dùng đầu lưỡi liếm.” Kéo hai tay Tân Nguyệt qua, đặt nam căn của mình, Hoàng Phủ Hạo Thiên nửa cúi người xuống, khiến cho nam căn dán lên mặt Tân Nguyệt.

      “Dạ, hoàng thượng-----” Tân Nguyệt cố nén từng cơn ngứa ngáy nhè truyền tới từ hạ thể, tay khẽ run nắm lấy nam căn tráng kiện, mang theo mấy phần ngượng ngùng cùng tò mò nhàng xoa bóp nó, cảm giác vào tay nóng bỏng cùng thô ráp, rồi lại mang theo mấy phần mềm mại, tay nàng nhéo đùa, nam căn ở trong tay nàng giật giật nảy lên. Nàng vươn cái lưỡi hồng hồng khẽ liếm chất lỏng trong suốt chỗ đầu tròn, miệng nổi lên mùi vị tanh mặn lại có chút gay nồng, làm đôi mi thanh tú của nàng nhíu lại mấy phần.

      “Ngậm vào .” Tân Nguyệt động tác lưu loát làm Hoàng Phủ Hạo Thiên có vài phần kiên nhẫn, nam căn trướng đau khó nhịn, làm hoàn toàn có tinh thần nhẫn nại, tay bắt lấy cằm Tân Nguyệt, đem côn thịt tráng kiện đẩy vào trong miệng nàng, “Miệng há lớn chút, đừng dùng răng, dùng môi ngậm, đầu lưỡi cuốn lấy nó mà liếm.”

      Nam căn to lớn quá khổ khiến cho Tân Nguyệt chỉ có thể tận lực há miệng cực đại mà ngậm lấy, mặc dù vô cùng khó chịu, nhưng bởi vì người trước mặt là hoàng đế thiên hạ chí tôn nên dám cự tuyệt, nàng nghe lời cuốn lấy cái lưỡi, liếm côn thịt trong miệng, tuy mùi vị tanh mặn làm cho nàng chỉ muốn ói, cũng biểu ra. Có thể được hoàng thượng sủng ái là ước mong của bao nữ nhân, nàng vô luận thế nào cũng thể để tuột mất cơ hội khó có được này.

      Cái lưỡi quét qua đỉnh côn thịt, Hoàng Phủ Hạo Thiên thoải mái run lên, nhịn được liền đổi tư thế cúi nửa người mà thẳng lưng đút vào. Nhiều lần thâm nhập đến tận cổ họng nho chặt khít của Tân Nguyệt, cộng thêm cái lưỡi của nàng lướt mặt vật nam tính đem đến cảm giác thoải mái dễ chịu, khiến Hoàng Phủ Hạo Thiên tùy ý cắm xuống lại cắm xuống.

      Tân Nguyệt như muốn nôn mửa, thích cảm giác bị tống vào tận cổ, đầu lưỡi liều mạng tiến đến muốn đẩy côn thịt ra khỏi miệng, nhưng biết rằng làm như vậy, chỉ làm Hoàng Phủ Hạo Thiên càng thêm sảng khoái, hung hăng dùng lực chen vào mạnh hơn.
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
        Chương 29: Tự hành phá thân







                  Dâm dược trong hoa huyệt Tân Nguyệt phát huy hiệu lực, nàng chỉ cảm thấy trong huyệt ngứa ngáy khó nhịn, nhưng đành liều mạng nhịn xuống, tê ngứa kia như từng khắc từng khắc thêm khó chịu. Loại dâm dược bá đạo ở chỗ đó , dược hiệu thần tốc phát huy, nhờ dâm dược mà thêm mãnh liệt, đổ thuốc nơi này còn lợi hại nhất ở chỗ, lúc nữ tử điên cuống giao hoan, thần trí vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Chỉ cần lấy giọt thuốc vào trong huyệt nữ tử, liền khiến hoa huyệt nữ tử vừa tê vừa ngứa, loại ngứa ngáy thể dùng ý nghĩ để khắc chế, tựa như xương thịt liền kề, theo như hình với bóng dứt nổi. Cho dù là nữ tử đối với chuyện tình dục lãnh đạm, cũng lập tức biến thành dâm phụ, giọt dâm dịch có hiệu lực làm nữ tử điên cuồng giao hợp tận hai canh giờ, huống chi Hoàng Phủ Hạo Thiên vì sợ Tân Nguyệt tấm thân xử nữ khó có thể tiếp nhận to lớn của mình mà làm mất hăng hái nên đổ tận nửa bình. Lúc này làm sao Tân Nguyệt có thể điên cuồng.

                  Trong huyệt tê ngứa khiến cho tân Nguyệt khép chặt hai chân, liều mạng cọ xát lẫn nhau, nhưng loại ngứa ngáy kia diễn ra càng ác liệt, toàn tâm tê ngứa thu hút toàn bộ chú ý của nàng, chẳng thể để ý tới côn thịt thô cứng tùy ý va chạm trong miệng nàng, cảm giác thống khổ nơi cổ họng thực so được với ngứa ngáy ở hạ thân.

                  Bởi vì đầu bị Hoàng Phủ Hạo Thiên cố định thể giãy dụa, nàng chỉ có thể vặn vẹo hạ thể, liều mạng kẹp chặt hai chân ma sát qua lại, nhưng động tác như vậy cũng thể hóa giải sự ngứa ngáy trong huyệt, nàng muốn cầu cứu, nhưng miệng bị lấp kín nói nên lời, mặc dù gần như phát điên nhưng nàng hiểu rõ người thân là đương kim hoàng thượng, nàng thể cũng dám tùy ý giãy động, e sợ móng tay của mình sẽ quẹt làm bị thương thánh thể thiên tử. Nàng cuốn lấy đầu lưỡi dùng sức hơn ở bên ngoài ̉nh, hi vọng có thể đem dương vật to lớn kia đẩy khỏi miệng, rồi cầu cứu hoàng thượng, hai tay tự dò hướng giữa hai chân mình, dùng sức xoa nắn để có thể hơi xoa dịu nỗi ngứa ngáy tan lòng nát dạ kia.

                  Hoàng Phủ Hạo Thiên chớp mắt nhìn Tân Nguyệt tách ra hai bắp đùi tuyết trắng, hai tay đặt chính mảnh đất hoang của mình dùng sức xoa bóp, động tác hạ thân vẫn chút nào tạm ngừng, hắn dùng lực giữ lấy eo, ở trong miệng Tân Nguyệt trái chen phải đụng, miệng nàng ấm áp cùng đầu lưỡi lướt qua nam căn mang tới cảm giác sảng khoái làm hắn say mê dứt, hắn thực nghĩ tới, một xử nữ bị dâm dược thúc giục lại cũng có khẩu kỹ lợi hại này, có thể khiến hắn thoải mái, dục tiên dục tử.

                  Tân Nguyệt vốn duỗi hai chân thẳng tắp, theo động tác xoa nắn của nàng từ từ cong lại, càng tách sang hai bên một chút, cánh hoa vốn là màu phấn hồng bị vân vê chuyển đỏ bừng, hai bên sưng huyết. Tân Nguyệt phát hiện xoa nắn như vậy có thể hơi làm dịu ngứa ngáy, còn có một loại khoái cảm nói thành lời, khỏi càng dùng sức xoa xoa, thậm chí, theo mỗi cái xoa nắn cánh hoa mơ hồ có chút đau nhói, nàng cũng rảnh để ý. Khi ngứa ngáy trong huyệt càng lúc càng tăng, nàng đột nhiên nghĩ đến trước đó Hoàng Phủ Hạo Thiên có đưa ngón tay vào trong huyệt nàng đào móc, lúc này trong huyệt cực ngứa, nếu cũng đưa vào đó gãi gãi một chút, có lẽ có thể phá giải sự tê ngáy này. Vừa nghĩ tới, nàng liền ngừng động tác xoa bóp, ́ nén ngứa ngáy, một tay hốt hoảng lần mò chính mảnh đất hoang của mình, ngón trỏ tay kia cong lên, từ từ dò xét vào chỗ cửa động vừa mới tìm được. Trong huyệt sớm bởi có dâm dược kích thích, tiết ra ít chất lỏng trơn trượt, vì vậy ngón tay thăm dò vào chút khó khăn. Ngón tay vừa vào trong huyệt, Tân Nguyệt liền động lung tung, rất nhanh, nàng phát hiện ngón tay rút ra cắm vào có thể hơi hóa giải nỗi ngứa ngáy toàn tâm kia, cần suy nghĩ nhiều liền thật nhanh luật động, nhưng chỉ đút vào như vậy chốc lát sau đã thể thỏa mãn nàng, tê ngứa chỗ sâu nơi tâm huyệt vẫn đày đọa nàng, một ngón tay luật động biến thành hai, để động tác của mình càng thêm tiện, bắp đùi trơn láng cơ hồ càng thêm dính ngực mình.

                  Nhìn động tác tự an ủi điên cuồng của Tân Nguyệt, Hoàng Phủ Hạo Thiên giật mình tự dừng động, mang côn thịt trong miệng rút ra, vừa được tự do Tân Nguyệt khẽ ngẩng đầu lên, một tay ôm một bắp đùi, một tay liều mạng tại chính hoa huyệt mình đút vào. Hoàng Phủ Hạo Thiên nhìn động tác mới lạ của nàng, một tay phủ lên gậy thịt chậm rãi khuấy động. Tư thế bây giờ của Tân Nguyệt làm cho hắn đều nhìn được rõ ràng mỗi một lần đút vào, Tân Nguyệt đút vào từ nông đến sâu, động tác càng ngày càng dùng sức, cho đến một lần nặng nề cắm vào thì Hoàng Phủ Hạo Thiên thật thể tưởng tượng nổi nhìn ngón tay mảnh khảnh kia lúc rút ra dẫn theo một vết máu đỏ thẫm.
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :