1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 20: Mỹ nhân kế

      Edit: Ckun



      Ánh đèn rực rỡ, Hàn Tuyết từng ngụm từng ngụm nhai cơm, vừa nghe Tiểu Lăng Tử hồi báo đặc phái viên Tam quốc vừa tiến dâng lễ vật.

      “Mỹ nhân?” Trừ nhóm người Kim Sa bị nàng ngăn ở Kết Hương trấn, Tam quốc cũng tiến dâng mỹ nhân cùng trân bảo hiếm thấy. Hơn nữa. mỹ nhân này đem ra so sánh còn muôn phần diễm lệ, muôn phần lẳng lơ hơn. Theo lời Tiểu Lăng Tử, mấy ngày nay, hoàng đế ca ca mỗi đêm đều cùng nàng tận hưởng xuân sắc.

      “Công chúa biết đó thôi, cái gì mà Long Dược mỹ nhân kia rất có mị lực dụ dỗ nha, ai ya, ngay cả Tiểu lăng Tử còn thấy nửa người mềm oặt, đừng hoàng thượng vốn là nam nhân chính hiệu, làm sao có thể cùng nàng trải đêm xuân?” Tiểu Phúc Tử múa may quay cuồng, ra sức tô vẽ làm Hàn Tuyết đối với Long Dược mỹ nhân kia lại càng dâng lên thêm vài phần tò mò.

      “Hoàng thượng tối nay lại chọn nhân bài của Long Dược mỹ nhân, chiêu nàng điện Hàng Long thị tẩm rồi.” Tiểu Lăng Tử dáng vẻ chân chó hết những tin nóng hổi, chọc cho công chúa vui vẻ.

      Hàn Tuyết bới qua loa vài miếng cơm liền đẩy chén cơm về phía Hàn Chiến, ngược lại đưa đũa sang bàn điểm tâm, trong lòng ngừng đắn đo, rốt cuộc là có nên thăm dò đặc phái viên Tam quốc chút , hay là xem mỹ nhân phong tao mỹ lệ gì gì đó đây. Hàn Chiến lanh tay lẹ mắt kéo bàn điểm tâm đến bên mình, lại xoay tay đẩy chén cơm nguyên vẹn trở về trước mặt Hàn Tuyết.

      “Ta ăn được.” Chiếc đũa gắp thất bại, dẫn hồi lực chú ý của Hàn Tuyết, miệng nàng ô ô kháng nghị, lại đẩy chén cơm đến trước mặt Hàn Chiến.

      ăn điểm tâm là có thể ăn được cơm.” Hàn Chiến lại đẩy trả chén cơm lại cho nàng, ra hiệu cho cung nữ đứng bên bê bàn điểm tâm . Thể lực yếu như thế còn muốn ăn cơm, cũng khó trách ngay lần đầu mệt ngủ mê man. Vì hạnh phúc của mình mà suy nghĩ chút, sau này phải đốc thúc nàng ăn đủ ba bữa mới được.

      “A. . . . chớ có lui xuống a, ta còn muốn ăn điểm tâm nha.” Nhìn cung nữ bưng bàn điểm tâm xuống, Hàn Tuyết nóng lòng kêu lên, nhưng là có Hàn Chiến ở bên những cung nữ này nghe lời nàng. Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn điểm tâm mến của nàng bị mang mất.

      “Gần đây gầy mất chút, còn chịu ăn cơm?” Hàn Chiến trách cứ cau mày nhìn Hàn Tuyết, bưng chén cơm lên đặt vào tay nàng.

      Hàn Tuyết mắt to long lanh chớp chớp, kì kèo kéo lấy tay áo Hàn Chiến làm nũng, hi vọng Hàn Chiến có thể đổi cho nàng từ ăn cơm sang ăn điểm tâm. Trong lòng biết nàng sở cầu điều gì, Hàn Chiến kiên định lắc đầu cái khiến Hàn Tuyết gương mặt tràn đầy tinh quang nháy mắt liền vụt tắt.

      “Nàng bình thường chịu hảo hảo ăn cơm nên mới dễ dàng mệt mỏi như vậy, ngoan, dùng nhiều chút.” Hàn Chiến săn sóc gắp món ăn Hàn Tuyết thích nhất đặt trong chén nàng, “Ít nhất ăn nửa rồi có thể ăn điểm tâm.”

      Hàn Tuyết ủy khuất bĩu môi, tự biết nếu chịu ngoan ngoãn ăn cơm, Hàn Chiến chắc chắn bỏ qua, chỉ có thể bưng chén cơm lên ăn từng chút từng chút, thỉnh thoảng dùng ánh mắt giết người oán trách phóng đao về phía Hàn Chiến.

      Nhìn Hàn Tuyết nổi tính trẻ con, Hàn Chiến bất đắc dĩ lắc đầu, cưng chiều vỗ vỗ đỉnh đầu nàng, bê chén cơm lên ăn nghiêm túc, thỉnh thoảng lại gắp vào bát nàng những món ăn nàng thích.

      Cơm tối qua , Hàn Tuyết thay thân váy dài đen huyền mỹ lệ từ trong nội thất ra, đồng dạng với thân áo đen của Hàn Chiến làm buồn cười nhíu mày. Tuy váy lụa mỏng manh màu đen nhưng cũng hoa lệ vô cùng, đây là hoàng đế tặng Hàn Tuyết nhân sinh nhật mười lăm tuổi của nàng, dùng vải lụa thượng hạng nhất dệt cùng ngân tuyến, khi có ánh sang rọi xuống có thể lấp lánh sáng lên như sao trời.

      thân quần áo này thiên hạ chỉ có duy nhất bộ, trong kinh thành, trừ bỏ bách tính bình dân hiểu biết, sợ là cũng chẳng có mấy ai biết người mặc bộ quần áo này có thể là ai. Hơn nữa, y phục này tuy là màu đen, nhưng trong đêm tối so với ánh trăng còn bắt mắt hơn, Hàn Tuyết mặc xiêm áo này dạo nóc nhà nhà người ta, khỏi có chút kiểu ngạo quá chứ?

      “Muốn nơi nào?” Mặc thân y phục này, nếu là dạo chơi nóc nhà hoàng cung, thị vệ có gặp được cũng nhìn ra, trong suốt a.

      “Vốn là muốn trạm dịch thăm dò chút đặc phái viên Tam quốc, bất quá, bây giờ ta đối với Long Dược mỹ nhân gì đó cảm thấy hứng thú hơn, cho nên . . .” Lời còn chưa hết, chỉ thấy Hàn Chiến đồng ý cau mày, Hàn Tuyết nghịch ngợm lè lưỡi một cái, tiến sát vào ngực , hai tay vòng lấy eo khỏe khoắn ôm Hàn Chiến chặt, làm nũng : “Người ta tò mò nha, chàng mang người ta xem chút thôi mà.”

      “Muốn gặp mai gặp cũng được, cần phải ngồi chồm hổm nóc nhà nhìn lén.” Nha đầu này có chủ ý gì, còn biết sao? Nhìn lén vẫn chưa là gì, vấn đề là, nhìn lén người ta “làm việc” là quá giới hạn rồi, hơn nữa, nữ nhân của còn có thể nhìn thấy thân thể người đàn ông khác, là nam nhân, ai cũng thể đồng ý chuyện như vậy.

      “Ban ngày có gì mà xem.” Hàn Tuyết đôi môi đỏ mọng cong lên, thuận kêu, “Ban ngày tới nhìn được nha, ngươi dẫn ta mà, có được ?”

      Bộ ngực mềm mại bởi vì hai thân thể dán chặt, theo động tác di động nhàng của nàng ngừng cọ xát trước lồng ngực rắn chắc của , làm Hàn Chiến nhiệt huyết dưới bụng lại phen nổi lên. ôm chặt hông Hàn Tuyết, làm hạ thể hai người cận kề nhau, cúi xuống bên tai Hàn Tuyết dùng thanh lượng chỉ đủ hai người nghe được : “Nàng nếu còn lộn xộn nưa, ta ngay bây giờ đè nàng bàn.”

      Vật cứng rắn kia dán chặt với bụng làm Hàn Tuyết trừng lớn mắt, nhìn trộm cung nữ cùng thái giám đứng hầu hai bên, nàng nóng đỏ cả mặt, phất tay cho mọi người lui ra sau, nhu nhược yếu ớt : “Người ta chỉ tò mò cái Long Dược mỹ nhân gì kia có khả năng gì mà khiến hoàng đế ca ca cũng bị đêm xuân của nàng mê hoặc nha, chàng cũng thấy kỳ sao?”

      Khẽ hếch eo khỏe, Hàn Chiến mặt chút thay đổi : “Nếu phải sợ nàng yếu ớt chịu nổi, hai người chúng ta chỉ có hàng hàng đêm xuân đâu.”

      Hàn Tuyết ngay cả lỗ tai cũng đỏ ửng, hai tai leo lên cổ Hàn Chiến, chơi xấu : “Ta biết hôm nay chàng mà mang ta , sau này cho phép vào phòng của ta.”

      Loại uy hiếp này thực vô cùng nghiêm trọng, Hàn Chiến mày kiếm nhíu lại, tỏa ra thân hàn khí.

      Hàn Tuyết rụt cổ, trong lòng thầm mắng câu ‘Quỷ hẹp hòi’, vùi mặt vào cổ Hàn Chiến, nhàng vặn vẹo cọ cọ vật cứng rắn bụng, “Chàng theo ta, cùng lắm sau khi trở lại ta tùy chàng xử trí, có được ?” Nàng chính là muốn buông tha , ngay cả mỹ nhân kế cũng đem ra dùng rồi, nếu như đến thế cũng thể khiến Hàn Chiến gật đầu tối nay cũng đành thăm dò trạm dịch vậy.

      Hàn Chiến hai mắt lóe sáng, bàn tay khoác lên mộng đẹp cùa Hàn Tuyết xoa nắn, “ mặc ta xử trí?” Trong đầu thầm nghĩ đến cùng Hàn Tuyết ở giường điên loan đảo phượng, tình tiết mất hồn, Hàn Chiến ngay cả hơi thở cũng chuyển biến có chút yên ổn.

      Hàn Tuyến đáp tiếng, tay ở bên hông hàn Chiến thu hẹp, ôm chặt chút. Bàn tay Hàn Chiến chà xát nàng khiến cả người nàng cũng nóng lên, vật cứng rắn ở bụng nhanh chóng nảy lên chút, nàng thậm chí cảm giác được hoa huyệt mình có chút ướt át.

      Trong đầu Hàn Chiến, ý nghĩ “Để Hàn Tuyết nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên trần truồng” cùng “Tùy ý cùng Hàn Tuyết ân ái triền miên dụ hoặc” đấu tranh do dự ngừng, cuối cùng, vẫn là khát vọng với Hàn Tuyết thắng, Hàn Chiến tựa bên tai nàng, thanh khàn khàn: “ đổi ý?” Vành tai trơn láng hồng rực ngây người như mời mọc , làm kìm hãm được vương đầu lưỡi liếm mút.

      “Ân . . . . . Hàn Chiến?” Hàn Tuyết thanh nhạy cảm khẽ rên , nghiêng đầu tránh khỏi trêu đùa của Hàn Chiến, hai tay trụ lấy mặt làm nhìn thẳng mình, “Chàng đáp ứng ta, đến lúc đó bất kể thấy cái gì cũng được đổi ý!” Hàn Chiến hai mắt đen thăm thẳm như màn đêm trăng, tỏa ra hơi thở nồng nặc dục vọng, khiến Hàn Tuyết cả người cũng nóng lên, nhưng nàng vẫn nhớ phải giao hẹn trước, nếu đến lúc đó vừa thấy cái gì nên nhìn, Hàn Chiến liền đem nàng xách về, như vậy chẳng phải nàng mất cả chì lẫn chài sao?

      Đối với cử động sát phong cảnh của Hàn Tuyết, Hàn Chiến bất đắc dĩ đảo hai mắt trắng dã, hữu khí vô lực : “Muốn tẩm cung hoàng thượng?” đông thời hít sâu, đè xuống dục vọng hưng phấn của mình.

      “Ừm . . .” Hàn Tuyết hớn hở gật đầu, đối với việc do thám tẩm cung của hoàng đế ca ca tràn đầy chờ mong vô hạn.

      Hàn Chiến bất đắc dĩ cùng sủng nịnh vỗ vỗ đỉnh đầu nàng, Hoàng Phủ Hạo Thiên mặc dù cưng chiều nàng là chuyện nhưng bị nàng nhìn trộm mình cùng phi tử “làm việc” lại là chuyện khác, hy vọng Hàn Tuyết bị vui quá hóa buồn…
      Mẹ MìnBạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 21: Rình coi

      Edit: Ckun




      Khí trời dễ chịu, bầu trời ngàn vạn vì tinh tú, gió đêm nhè thổi, Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết tiếng động linh hoạt nhảy lên nóc nhà chánh đường Hàng Long điện, đối với mấy đạo nhân ảnh nháy mắt xuất chung quanh coi như thấy.

      Thấy người xâm nhập là ai, ám vệ chân quỳ xuống hành lễ với Hàn Tuyết, người trong đó tiến lên bước muốn mở miệng, Hàn Tuyết vội lấy ngón trỏ đặt lên môi “Xuỵt . . .” Thấy ám vệ gương mặt thập phần hiểu, Hàn Tuyết tinh nghịch cười cười giọng : “Đừng lên tiếng, chúng ta chỉ nhìn chút, các người lui xuống .”

      “Ách---…” mấy vị ám vệ chỉ thấy đỉnh đầu có đám quạ gào thét bay qua, Hộ quốc công chúa này là ăn no có việc gì làm, xem chỗ nào xem lại lên nóc nhà tẩm cung hoàng đế xem trộm, nóc nhà tẩm cung hoàng đế là có thể tùy tiện muốn nhìn nhìn sao? Hại bọn họ còn tưởng là thích khách, vội vàng hiện thân, nếu phải công chúa thân quần áo bắt mắt, bọn họ sớm đao kiếm vô tình rồi.

      “Các người lui xuống, chút, chớ để hoàng đế ca ca phát nha.” Hàn Tuyết giọng dặn dò mấy ám vệ xong, quay đầu lại ra hiệu Hàn Chiến lật ngói.

      Lật ngói nóc nhà hoàng đế? Sao làm thế được, thống lĩnh ám vệ giọng khuyên nhủ: “Công chúa ở đây làm gì? Hoàng thượng sớm cùng Long Dược mỹ nhân ngủ, nếu công chúa tìm hoàng thượng, thuộc hạ liền thông báo tiếng.”

      “Thông báo?” Hàn Tuyết kêu khẽ tiếng, đột nhiên phát mình thanh quá cao, vội vàng che miệng lại, khẩn trương nhìn mỗi bên chút, sợ rằng thanh quá lớn, làm kinh động các thị vệ gác đêm.

      Điều này làm cho đám ám vệ im bặt, hắc tuyến đầu đổ xuống như mưa, bọn họ đứng trước mặt công chúa, nàng còn sợ lớn tiếng quá làm kinh động bọn họ?

      cần thông báo, các người đừng để ý tới chúng ta, ta chỉ len lén xem chút, xem xong rồi .” Hàn Tuyết cẩn thận giọng .

      Công chúa linh hoạt dễ dàng, bọn họ là ám vệ trực thuộc quyền kiểm soát của hoàng đế, có người ở nóc nhà hoàng đế vạch ngói nhìn lén, bọn họ có thể để tâm sao? Chúng ám vệ gương mặt xanh mét, thống lĩnh ám vệ dù sắc mặt chuyển xanh vẫn giảm thiểu thanh , : “Thuộc hạ mang vai trách nhiệm nặng nề bảo vệ an nguy cho hoàng thượng, xin công chúa đừng làm khó thuộc hạ.” Hoàng thượng đối với Hộ quốc công chúa sủng ái vô cùng, ai ai cũng ràng, thân là ám vệ bọn họ chính là người nhất, bất quá, vị công chúa này, đánh được, chửi xong, ngay cả đắc tội cũng thể với nhân vật đệ nhất phiền toái này.

      “Các vị ca ca chớ làm khó ta, ta làm như vậy cũng là muốn quan tâm hoàng đế ca ca, từ xưa đến nay, quốc gia có biết bao nữ họa thủy, cần ta các vị ca ca trong lòng đều biết, mấy quốc gia có việc gì làm lại ân cần đưa tới nhiều mỹ nhân như thế đơn giản chính là để mê hoặc hoàng đế ca ca. Ta lại thể để hoàng đế ca ca bị hủy trong tay nữ như vậy. Chẳng lẽ Tuyết Nhi lòng quan tâm hoàng đế ca ca, quan tâm tới quốc gia cũng là có lỗi sao?” Hàn Tuyết nửa che mặt, thương tâm dào dạt mà , mấy lời kịch này sớm nghĩ ra từ lâu.

      Chúng ám vệ bị làm khó, biết làm thế nào cho phải. Bọn họ đối với mấy chuyện quốc gia khác kính hiến mỹ nhân này cũng mang lòng nghi kỵ, nhưng đây phải việc bọn họ có thể tham dự, công chúa có lòng để ý, bọn họ dĩ nhiên là yên tâm, nhưng nhất thiết phải đợi buổi tối chạy tới nóc nhà nhìn lén sao?

      Nóc nhà hoàng cung ngói so với những nơi khác cũng khác biệt, dưới có ba tầng, Hàn Chiến nhàng linh hoạt lật bốn phiến ngói hai tầng phía để qua bên, quay đầu nhìn mấy ám vệ vẫn đứng yên chỗ, vui nhíu nhíu mày, thấp giọng : “Các ngươi xuống , có chuyện gì công chúa gánh vác giúp các ngươi.”

      “Này. . . . .”

      “Chúng ta chỉ định nhìn, chúng ta , các người , ai phát được.” Hàn Tuyết nghiêng đầu suy nghĩ chút, cũng thủ lĩnh ám vệ thương lượng : “Hay là để ta bảo Hàn Chiến đánh ngất xỉu các người vậy?” Nếu bọn họ bị hoàng đế ca ca phát nhìn lén nóc nhà, ám vệ phát ra bọn họ ngay cả chính nàng cũng tin chứ gì hoàng đế ca ca .

      “Ách . . . . .” Chúng ám vệ nhìn nhau, cùng hướng Hàn Tuyết và Hàn Chiến ôm quyền thi lễ, nháy mắt biến mất khỏi nóc nhà. Thay vì bị Chiến đại nhân đánh ngất xỉu, bằng chính bọn họ tự động rút lui , nếu vạn nhất bọn họ chân trước vừa , thích khách liền chân sau chạy tới hành thích, đến lúc đó cho dù bọn họ có ngất hậu quả kia vẫn là thể tưởng tượng rồi.

      Giải quyết xong ám vệ, Hàn Tuyết hưng phấn thúc giục Hàn Chiến vạch ngói nhanh chút. Thủ lĩnh ám vệ thân trong bóng tối, buồn bực núp ở góc tường ngồi vẽ vòng tròn tự kỉ, đắn đo biết có nên thông báo cho hoàng thượng tiếng , Hộ quốc công chúa ngồi nóc nhà lén nhìn người cùng tần phi làm việc đấy. thông báo với hoàng thượng, đắc tội công chúa , Chiến đại nhân có thể đánh bất tỉnh ngay khi vừa lên tiếng, Nhưng thông báo với hoàng thượng, chuyện này về sau khẳng định hoàng thượng cùng tính sổ, làm người ta khó xử nha.

      Hàn Chiến cẩn thận lật hai mảnh ngói lưu ly, truyền ra thanh nữ nhân tinh tế phốc phốc rên rỉ. Hàn Tuyết vội nhìn xuống, nhìn thấy ngay hai người khối trần truồng, mắt đẹp trừng lớn, nàng vội dùng hai tay bưng kín môi đỏ mọng, cực kì sợ mình kinh hãi mà kêu lên.

      Vị trí của bọn họ vừa đúng có thể nhìn nghiêng long sàng, chỉ thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên ngồi bên cạnh long sàng, nữ tử với bộ ngực đầy đặn nửa nằm giữa hai chân , đôi tay khép lấy hai luồng đầy đặn trêu đùa côn thịt Hoàng Phủ Hạo Thiên. Nữ tử cúi đầu đồng thời lại bởi vì có nửa người Hoàng Phủ Hạo Thiên che chắn nên thấy dung mạo. Nhưng có thể thấy ràng vòng eo thon cùng cặp mông trơn láng đung đưa của nàng.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên tay chống đỡ long sàng, tay đặt đỉnh đầu nữ tử, đợi động tác gắp cắn dừng lại, liền nhấn đầu nữ tử kia từng chút từng chút phát ra tiếng hừ hừ rên rỉ.

      Hàn Tuyết tự chủ được cúi đầu nhìn ngắm bộ ngực mình, dù hình dáng có hoàn mỹ, cũng lớn tới trình độ có thể kẹp chặt lại nam căn Hàn Chiến, khỏi quay đầu nhìn Hàn Chiến có chút xin lỗi cười cười.

      Hàn Chiến vô cùng im lặng xoay mặt Hàn Tuyết lại, từ động tác của nàng, cần nàng mở miệng cũng có thể đoán được Hàn Tuyết suy nghĩ cái gì. Nàng biết rằng ở tại đây, dưới tình huống nhìn người ta “làm việc” mà nàng còn biểu đạt với cái loại suy nghĩ này, làm muốn hung hăng xúc động đè nàng xuống sao?

      Phía dưới truyền đến thanh trầm thấp mà lạnh như băng của Hoàng Phủ Hạo Thiên: “Mau---” Nữ tử phập phồng động tác ràng tăng tốc, nhưng Hoàng Phủ Hạo Thiên hiển nhiên hài lòng, bắt được đỉnh đầu nữ tử kia kéo lên, chính mình cũng tùy theo đứng dậy, hai tay chấn trụ đầu nữ tử, đẩy cái, mang côn thịt nhét vào miệng nàng.

      Hàn Tuyết nhìn mà hít lấy ngụm lãnh khí, lại che kín đôi môi đỏ mọng giật mình quay đầu nhìn Hàn Chiến, tiếp tục giật mình lần nữa đem tầm mắt chuyển dịch xuống dưới háng , dám nghĩ tới viễn cảnh nếu Hàn Chiến giống như vậy đem đại thiêt bổng của nhét vào miệng nàng, nàng thành ra thế nào…

      Hàn Chiến lại bất đắc dĩ vươn tay che mắt Hàn Tuyết, lần nữa xoay mặt nàng quay trở lại, cúi đầu ở bên tai nàng khàn khàn : “Nàng nếu còn quay đầu lại nữa, ta ngại chúng ta ngay lập tức trở về đâu.” Hắn nắm lấy tay nàng ấn lên dục vọng của chính mình, thuận tiện huých eo, khiến cho nam căn kiên đĩnh mài mài trong tay nàng.

      Hàn Tuyết đỏ mặt dám quay đầu lại, cứ như vậy nửa tựa người Hàn Chiến, tay dán chặt lấy dương vật của cứng nhắc dám cử động. Nàng trừng mắt nhìn, tiếp tục xem hai người vận động phía dưới, chỉ thấy Hoàng Phủ Hạo Thiên nhanh chóng luật động eo, ra sức đẩy vào miệng nữ tử. Ở vị trí của nàng xem thấy tiểu Hoàng Phủ Hạo Thiên, nhưng nhìn nữ tử miệng căng đầy mở lớn, phát ra tiếng rên hừ hừ thống khổ, có thể thấy được nữ tử này vô cùng khó chịu. Nhưng hai tay nàng vẫn chụp lấy vuốt ve mông cùng bắp đùi Hoàng Phủ Hạo Thiên, thỉnh thoảng lại xoay tay âu yếm hai viên bi cầu dưới gậy thịt, kích thích Hoàng Phủ Hạo Thiên tốc độ va chạm càng nhanh hơn.

      Hàn Tuyết suy nghĩ sâu xa nhăn mày lại, cho dù nàng đối với tình hình này hiểu nhiều lắm, nhưng cũng biết tình huống của nữ nhân kia thập phần thống khổ mà vẫn phải kích thích dục vọng sâu nhất của nam nhân, làm cho hắn lên tới ̉nh vui thú, đây quyết phải điều mà một nữ tử đủ kinh nghiệm có thể làm được. Tư thái cùng thủ đoạn của nữ tử này, chắc chắn phải trải qua trường kỳ dạy dỗ mới được, mà muốn vào cung đòi hỏi vẫn phải là một thân xử nữ nha, chẳng lẽ, ở đây có điều gì mờ ám? Hay trong cung có nội ứng?

      Phía dưới, Hoàng Phủ Hạo Thiên hiển nhiên đã đạt tới cao trào, hắn gầm nhẹ một tiếng, ấn chặt đầu nữ tử xuống dưới háng mình, eo dùng lực một cái, thân thể run rẩy, một tay đẩy nữ tử kia ra, dương vật lay động đem bạch dịch phun hết người nữ tử. Mà nữ tử kia ngã lăn đất, ho sặc sụa, khóe miệng còn dính nồng dịnh trắng đục vẫn chảy xuống.
      bornthisway011091, 1900Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 22: Kết quả rình coi

      darkEdit: Ckun

      beta: Evy Nguyen



      Lúc này Hàn Tuyết mới nhìn thấy khuôn mặt nữ tử nằm mặt đất, mày liễu tinh tế, đôi thủy linh mâu như phủ tầng sương mù, sống mũi cao thẳng, đôi môi đào diễm hồng, đúng là dung nhan tuyệt thế thanh lệ. Nếu Hàn Tuyết có bắt gặp giữa ban ngày, nàng chắc chắn thể nghĩ tới nữ tử này ở giường lại có kỹ xảo cao như vậy.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên xong chuyện liền tới ngồi xổm bên cạnh nữ tử kia, ngón tay quệt lấy chút ái dịch người nàng di tới bên miệng nàng, nữ tử thở dốc đưa lưỡi liếm mút ngón tay , Hoàng Phủ Hạo Thiên cười lớn : “Ái phi đúng là báu vật khiến trẫm thấy thực thoải mái, muốn ta ban thưởng cái gì đây?”

      “Nô tỳ có thể hầu hạ hoàng thượng, đó là phúc khí của nô tỳ, nào dám mong muốn gì thêm nữa.” Nữ tử hèn mọn dựa bên chân Hoàng Phủ Hạo Thiên, thân thể xinh đẹp vặn vẹo từ từ bò dậy, ngón tay lần vào trong quần Hoàng Phủ Hạo Thiên vuốt ve trêu đùa nam căn nóng bỏng, “Nô tỳ chỉ muốn hoàng thượng rủ lòng thương xót, nơi đó của nô tỳ rất nhớ người nha.” gương mặt thanh lệ, mắt to như muốn lại thôi, làm nam nhân hung hăng bùng lên dục vọng.

      Hoàng Phủ Hạo Thiên mắt phượng nhíu lại, trong mắt lóe lên tia lãnh, nhưng lại nhanh chóng vụt tắt khiến người ta kịp phát giác. tà ác nắm lấy cằm nữ tử, khẽ nâng mà hỏi: “Muốn cái gì, ra ban cho ngươi.”

      Tay nữ tử nhanh nhẹn phủ lấy nam căn, thấy nó nhanh chóng ngẩng đầu, liền nũng nịu khen: “ cứng a, hoàng thượng người tuyệt, nóng như vậy, lớn như vậy.”

      Bị ngươi vuốt ve như thế, có thể cứng rắn sao? Hàn Tuyết trong lòng tức giận hừ lạnh, tay dán lên chỗ Hàn Chiến gắng gượng khỏi nắm nắm, khiến than . eo nàng nháy mắt có thêm cánh tay tráng kiện, ôm chặt lấy nàng dựa sát vào người Hàn Chiến, “Tuyết Nhi cũng muốn sao?”

      Đôi môi hữu ý vô ý khẽ chạm vành tai nàng, nhiệt khí Hàn Chiến thở ra khẽ vờn bên tai Hàn Tuyết, giọng trầm thấp lại tràn đầy đè nén làm nàng dám thở mạnh, đầu cũng chẳng thể lay động. Nàng còn phải tra xét nữ nhân kia a, thể ngay lúc này bị Hàn Chiến mang về, “Ân. .a. .a”.

      “Nô tỳ muốn nam căn của hoàng thượng, van người cho ta, tiến vào nơi này của ta .” Phía dưới truyền lên giọng kiều mỵ dẫn dụ lực chú ý của Hàn Tuyết. Chỉ thấy nữ tử kia nằm ngửa mặt đất, hai chân rộng mở, tay chống đỡ, tay tự lần đến giữa hai chân mình, lấy hai ngón tay tách phiến thịt non mềm ở hai bên hoa huyệt nóng bỏng, nhìn Hoàng Phủ Hạo Thiên.

      là vật dâm đãng, ướt thành ra như vậy rồi.” Hoàng Phủ Hạo Thiên hai ngón tay khép lại khẽ vuốt miệng hoa huyệt kia, sau đó đột nhiên dùng lực, ngón tay chạm vào tiểu huyệt, nhanh chóng đút vào.

      “A . . . . “ Nữ tử kêu khẽ tiếng, bắt đầu thả người rên rỉ, bên dưới còn vặn vẹo chuyển động eo phối hợp cùng ngón tay của Hoang Phủ Hạo Thiên cắm vào. “A. . . dùng sức . . . . Hoàng thượng . . . . .nha . . . . tiến vào ta, ta được.”

      Hoàng Phủ Hạo Thiên lạnh lùng khẽ nhếch khóe miệng, hai tay đem bắp đùi nữ tử mở lớn thêm chút, nâng cặp mông trắng noãn tròn trịa lên, rốt cuộc hung hăng cắm xuống.

      “A . . . .” hét lên tiếng, eo thon liền vặn vẹo khuấy động nam căn của Hoàng Phủ Hạo Thiên, bên điên cuồng dâm đãng gọi: “A. . . . . tuyệt . . . A . . . . Thực cứng . . . . . . vào rồi . . . . Nha . . . Thực thoải mái . . .”

      Tiếng rên rỉ kiều mỵ kia khiến hai người nóc nhà đều có cảm giác. Hàn Chiến cầm lấy tay Hàn Tuyết đặt lên dương vật mình, eo khẽ động làm tay ngọc chà xát đỉnh nam căn. Hàn Tuyết chỉ cảm thấy toàn thân mình cũng dần nóng lên, hoa tâm ướt át mảnh, u huyệt tê ngứa, cảm giác mãnh liệt khát khao muốn bị xuyên qua. May mắn là cái nàng muốn xem đều xem được, mục đich thành công, nàng quay đầu tay ôm lấy cổ Hàn Chiến, hôn lên khóe môi , thản nhiên cười.

      Bắt được tín hiệu, Hàn Chiến ôm chặt eo nàng, chậm trễ chút nào bay vút , cũng quản việc mình vừa vạch ngói nóc nhà hoàng đế người ta.( Oái, còn chưa thèm che lại nữa. )

      Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết nhảy nhanh qua nóc nhà các cung. Hàn Tuyết thân hắc y thêu chỉ bạc, dưới ánh trăng chói sáng như hòn ngọc minh châu, thu hút tầm mắt Cấm Vệ Quân khắp nơi, khiến người định tiến lên ngăn trở. Hai người lướt bay về Phi Phượng Các, vừa vào tẩm cung, Hàn Chiến nhàng đặt Hàn Tuyết xuống, phất tay ra hiệu cung nữ canh gác các góc lui ra, dặn dò Tiểu Lăng Tử thu xếp cho mọi người xuống nghỉ ngơi xong mới cài chặt chốt cửa phòng ngủ. kịp chờ đợi dùng khinh công vọt vào nội thất, chỉ thấy Hàn Tuyết cởi áo váy, ngọc thể nửa che nửa hở, da thịt trắng noãn lộ vẻ nõn nà lại càng nổi bật nền áo đen. Hàn Chiến bụng dưới căng thẳng, bước nhanh xông lên trước đem Hàn Tuyết phen ôm vào ngực.

      Hàn Chiến vội vàng làm Hàn Tuyết sợ hết hồn, nửa xiêm áo còn giắt tay, cởi được, mặc xong, nàng mặt thẹn đỏ bừng trách mắng: “Sắc quỷ! Còn mau buông ra.”

      buông! Chúng ta trước đó qua rồi.” Hàn Chiến cúi đầu dán lên mặt nàng mà , hô hấp yên, mãnh liệt phun cổ cùng ngực nàng, hại Hàn Tuyết hô hấp cũng rối loạn.

      “Chàng----,” Hàn Tuyết gương mặt đỏ ửng cắn cắn môi, giọng mềm mại : “Người ta còn chưa có muốn đổi ý.”

      “Cho dù nàng có đổi ý, ta cũng cho.” Hàn Chiến thở gấp hôn lên cổ Hàn Tuyết, động tác bất đồng so với săn sóc ôn nhu trong dĩ vãng, thay đổi thành nhiệt huyết nóng bỏng lại mang chút thô lỗ, mỗi cái hôn mút đều dùng lực, cổ ngọc trắng trẻo non mềm của nàng lưu lại từng đóa hồng mai.

      “Nha . . . . . . chút . . . . . A . . .” Hàn Tuyết có điểm bị thô lỗ của hù dọa, loại động tác này tuy có chút đau nhưng lại làm nàng dâng lên cảm giác hưng phấn, nhiệt độ cơ thể biến đổi, ngay cả dưới yếm, nhũ tiêm cũng dựng đứng lên.

      Hàn Chiến gặm cắn đường tới trước ngực nàng, thấy đỉnh nhũ nổi lên sau lớp yếm, khẽ cười: “Tuyết Nhi cũng muốn rồi sao!”

      “Chàng đáng ghét!” Hàn Tuyết đỏ bừng cả mặt, nâng tay đẩy lồng ngực Hàn Chiến cái. Hàn Chiến đáp lại trong nháy mắt, ngón tay xé rách dây yếm của nàng, phen kéo xuống ném ra phía sau.

      “Nha . . . . .” Hàn Tuyết kêu khẽ tiếng, vội vươn tay che chắn, lại bị Hàn Chiến nhanh hơn bước bắt được, đem đôi tay nàng vòng ngược về sau. Hàn Tuyết xấu hổ uốn éo thân người, Hàn Chiến lực đạo như có như làm nàng cảm thấy khó chịu, nhưng tư thế như vậy càng khiến bộ ngực thêm cao ngất, như mời mọc thưởng thức, làm Hàn Tuyết toàn thân đều nhàn nhạt ửng hồng.

      “Bảo bối, cần hấp dẫn ta,” Hàn Chiến cọ vào mặt nàng, hô hấp nóng rực phả mặt, “Nếu ta sợ khống chế được mình.” khàn khàn dán lên môi Hàn Tuyết : “Như vậy làm nàng bị thương đấy.”

      “Người ta mới có. . . . Ách!” Hàn Chiến cuồng dã che lại miệng Hàn Tuyết, đầu lưỡi nhân cơ hội trượt vào miệng nàng, dây dưa chơi đùa lưỡi non mềm, tay cầm lấy bên tuyết lê vuốt ve xoa nắn.

      Lực đạo ngực khiến nàng có chút đau, Hàn Tuyết kêu rên vặn vẹo thân thể muốn tránh, lại cách nào thoát khỏi, ngược lại càng làm Hàn Chiến thêm toan tính làm bậy.

      thôi khống chế hai tay Hàn Tuyết, phen thoát quần áo nàng, hai tay dùng sức đem quần áo Hàn Tuyết xé rách.

      “Ai nha----…chàng sao có thể xé quần áo người ta chứ.” Hàn Tuyết sợ hãi kêu lên vội lấy tay che chắn ba điểm (trọng yếu), bất mãn trừng mắt nhìn Hàn Chiến cái.

      Hàn Chiến bên tự cởi quần áo của mình, bên nhìn chằm chặp thân thể mỹ lệ của Hàn Tuyết, “Là nàng hấp dẫn ta trước, ta nhẫn nhịn được.” Hai ba cái liền cởi sạch quần áo chính mình, Hàn Chiến chặn ngang eo Hàn Tuyết mà ôm lấy, hai người cùng ngã xuống giường.
      bornthisway011091Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      darkChương 23: Kết quả rình coi 2

      darkorange;']Edit: Ckun

      beta: Evy Nguyen
      indigo;


      indigo;Hàn Chiến ngụm lại ngụm ngậm lấy đầu nhũ tiêm của Hàn Tuyết mà liếm gặm, trêu chọc, tay bao lấy phía bên kia chơi đùa, bàn tay khác vội vàng trượt vào giữa hai chân nàng vuốt ve mân mê tiểu huyệt non mềm xương khiến mất hồn.

      indigo;Kích thích cuồng dã như vậy có chút làm Hàn Tuyết chịu nổi, nàng vô thức lắc lắc đầu thở gấp: “Nha . . . . . Chậm chút . . . Ai . . .”

      indigo;“Nha đầu khẩu thị tâm phi này, ướt thành như thế còn muốn chậm chút sao?” Hàn Chiến rút ngón tay thăm dò giữa hai chân nàng ra, chỉ thấy ngón tay dính lớp chất lỏng óng ánh, Hàn Chiến giơ lên trước mũi ngửi , “Thơm quá . . . . .”

      indigo;Thấy Hàn Chiến hành động phóng túng như vậy, Hàn Tuyết xấu hổ quay đầu , giữa hai chân ướt át làm nàng thẹn thùng muốn kẹp chặt, lại bị Hàn Chiến chen chân ngăn cản.

      indigo;“Đừng che, rất đẹp.” Hàn Chiến lấy hai chân chặn đùi trắng tuyết, từ người nàng bò dậy, cúi đầu nhìn cánh hoa phấn hồng dính đầy mật dịch.

      indigo;Hai cánh hoa kia run rẩy lại tản mát mùi thơm khêu gợi trước mắt Hàn Chiến, làm đưa lưỡi liếm liếm bạc môi khô khốc.

      indigo;“ cần!” Thấy động tác liếm môi của Hàn Chiến, Hàn Tuyết vội kinh hãi giãy giụa nghĩ muốn bò dậy, nhớ lại sau đêm đầu, Hàn Chiến từng liếm qua nơi đó, loại cảm thụ đến cực hạn mất hồn làm nàng chỉ nghĩ cũng thấy toàn thân nhũn ra.

      indigo;“Đừng đông, để ta nếm thử chút.” Vừa , vừa cúi người liếm láp phiến hoa phấn hồng kia.

      indigo;“Đừng, a. . . . .” Hạ thể bị Hàn Chiến áp chế, hoa tâm truyền đến kích thích mãnh liệt khiến thân mình Hàn Tuyết muốn giãy lên rồi lại ngã về giường.

      indigo;“Ân. . . . . “ Đôi tay Hàn Chiến nâng bắp đùi Hàn Tuyết, chui đầu liếm cánh hoa phấn hồng, nhàn nhạt mùi thơm cùng ái dịch trong veo làm muốn ngừng mà được, đầu lưỡi thô ráp đẩy hai cánh hoa thẹn thùng sang bên, tiến sâu vào nhụy hoa.

      indigo;“Nha. . . . .Ân. . .” Cảm giác hoa huyệt tê dại làm Hàn Tuyết cả người cũng mềm nhũn, kìm chế được càng mở rộng bắp đùi làm Hàn Chiến liếm mút càng sâu miệng hoa tâm mẫn cảm, có thể cảm thụ ràng lưỡi Hàn Chiến tiến tiến xuất xuất liếm miết trêu chọc. Hàn Chiến phen mãnh liệt hút, đổi lấy Hàn Tuyết cao giọng hét chói tai.

      indigo;“Ai a. . . . .” Nhu tình hét tiếng, Hàn Tuyết chợt che lấy môi đỏ mọng, chính mình tin nổi bản thân lại có thể dâm đãng rên rỉ như vậy.

      indigo;Thanh cao vút nổi lên giữa màn đêm tĩnh lặng, vừa trong trẻo lại có điểm quỷ dị làm Hàn Chiến cười ra tiếng, càng thêm mãnh liệt liếm hút hoa huyệt.

      indigo;“Ân . . . Ân . . . Ân . . . . .” Từ chỗ kín truyền đến từng đợt kích thích bén nhọn khiến Hàn Tuyết đạt tới cao triều, nhất thời trong hoa huyệt, dịch mật giàn giụa, Hàn Chiến liếm mút càng thêm khoan khoái, truyền tới tai thanh liếm mút vang dội dứt, Hàn Tuyết nhắm mắt bịt chặt lấy môi dám mở miệng, rất sợ riếng rên rỉ của mình quá lớn, ngày mai, cả Phi Phượng các, thậm chí cả hoàng cung đều biết buổi tối nàng cùng Hàn Chiến làm chuyện tốt gì.

      indigo;Hàn Chiến thỏa mãn chớp chớp mắt liếm khóe miệng, vẫn chưa thấy đủ dùng tay khẽ vuốt cánh hoa phấn hồng, Hàn Tuyết thân thể xụi lơ, mắt nhắm chặt lông mi run rẩy, Hàn Chiến thương phủ người nàng, nhàng kéo lấy hai tay che kín môi mọng, lấy môi mình ma sát, “Thích sao?”

      indigo;Gương mặt Hàn Tuyết diễm hồng vẫn còn dư sau cao triều, nàng thở khẽ vươn tay ôm cổ Hàn Chiến, môi đỏ mọng hé mở, lưỡi thơm mềm liếm lấy khóe môi Hàn Chiến, chủ động dâng hiến môi mọng, nhiệt tình lấy hành động thực tế chứng minh cảm thụ của mình.

      indigo;Hàn Chiến được nàng chủ động hôn có chút thụ sủng nhược kinh, nam căn gào thét trướng đau, ôm lấy Hàn Tuyết nửa nghiêng người, tay kéo cao bắp đùi tuyết trắng, đặt chính mình dựng đứng giữa đùi nàng, nam căn ở miệng huyệt đụng chạm qua lại, dính chút mật dịch liền dùng lực chen vào.

      indigo;“Ân. . . . .” Hàn Tuyết kêu rên tiếng, hai tay chống lồng ngực Hàn Chiến khe khẽ đẩy.

      indigo;Hàn Chiến hít sâu hơi, miễn cưỡng dừng động tác, tay nhàng vuốt ve chỗ hai người kết hợp, “Còn đau ?”

      indigo;“Ừm!” Hàn Tuyết đỡ lấy vai Hàn Chiến, thở sâu lấy hơi, tận tình tự thả lỏng thân thể đón nhận vật tráng kiện của , “Chàng, ách. . . . . Vẫn quá lớn, đừng quá sức, đau.”

      indigo;“Như vậy sao, khá chút nào hơn chưa?” Hàn Chiến vô cùng chậm rãi đưa eo lên trước, nam căn từ từ chậm chạp tới, mặc cho mồ hôi trán rỉ ra từng giọt từng giọt lớn dần.

      indigo;Hàn Tuyết căn bản ra lời, sau khi tốc độ chậm lại, nàng có thể cảm nhận ràng được vật nóng kia gắng gượng chống đỡ trong hoa huyệt, từng chút chậm chạp trượt về phía trước, loại cử động này cũng dần dần lấp đầy cảm giác của nàng, làm nàng cắn chặt răng, ôm chặt lấy Hàn Chiến, rúc đầu mình vào cổ .

      indigo;Cảm giác dưới thân càng ngày càng mãnh trướng, Hàn Tuyết hô hấp cũng biến đổi, càng thêm dồn dập, nam căn trong huyệt cũng chạm đến đình điểm, chút đụng nhàng kia lại tựa như cục đá rơi vào bể tình dục, khơi lên từng đợt gợn sóng, khoái cảm mất hồn làm cho hai người cùng than ra tiếng.

      indigo;Nam căn gát gao bị bao bọc bởi cảm giác vô cùng mất hồn, Hàn Chiến dám luật động, mông căng thẳng, sợ tiếp xúc làm người khó chịu, cũng phòng ngừa chính mình quá khích, nam căn trướng đau càng làm trán mồ hôi đầm đìa, môi che lại hơi thở mùi đàn hương tỏa từ miệng Hàn Tuyết nhiệt tình hôn mút, tay phủ lấy ngọc nhũ nắn bóp, hi vọng có thể hóa giải chút dục vọng như muốn làm nổ tung nam căn.

      indigo;Hàn Tuyết tiếp nhận nụ hôn kích thích của Hàn Chiến, tay e sợ từ eo lưng chậm rãi trượt xuống, lướt qua mông bền chắc căng thẳng, mơn trớn cơ bụng rắn chắc.

      indigo;Thân thể Hàn Chiến cứng nhắc run rẩy, buôn tha môi Hàn Tuyết, “Tiểu tinh, nàng biết nàng làm cái gì ?” gục đầu vai nàng thở gấp, hô hấp nóng rực toàn bộ đều phun ngực Hàn Tuyết, khiến nhũ tiêm nàng vốn mềm xuống lại hồi tê dại nhanh chóng dựng đứng lên.

      indigo;Hàn Tuyết hơi thở gấp gáp, tay bé nghịch ngợm lần tới chỗ hai người giao hợp, nhàng cầm phần nam căn tráng kiện còn lại ở bên ngoài cơ thể. “Người ta chỉ muốn xem cái kia của chàng dài ra sao thôi.” Mỗi lần đều chạm tới chỗ sâu nhất của nàng tê dại ma sát lâu mới có thể tiến vào toàn bộ nha.

      indigo;“Ha ha. . . . .” Hàn Chiến cười, khẽ liếm cổ ngọc trắng mịn, khiêu khích hỏi: “Vậy có hài lòng với số đo của ta ?”

      indigo;“Quá to quá dài,” Ngón tay ngọc ở chỗ gốc côn thịt chọc chọc khẽ trêu đùa, “Nếu chàng có thể rụt ngắn lại chút nữa, ta càng cao hứng.”

      indigo;“Nha đầu này!” Hàn Chiến ở vai nàng miệng khẽ cắn, dở khóc dở cười : “Nàng có biết, số đo của ta bao nhiêu người cầu còn được sao?”

      indigo;Ngón tay đụng phải hai khối tròn tròn mặt dưới dương vật, Hàn Tuyết tò mò nắm lấy nhéo nhéo.

      indigo;“Nha. . . . . chút!” Hàn Chiến tựa như thống khổ lại tựa như vui thích khẽ kêu tiếng, eo hông bắt đầu nhịn được nhàng đung đưa, “Còn đau ? Ta nhẫn nhịn được.”

      indigo;Tay ngọc lại lần nữa nắn bóp hai viên cầu mềm mà nàng cách nào dùng tay nắm giữ hết, Hàn Tuyết rút tay về khoác lên eo , “Động , nhưng thể quá sức a, ta sợ đau.”

      indigo;“Như vậy có đau ?” Hàn Chiến tốc độ nhanh chậm, vật lớn thối lui toàn bộ xong lại tiếp tục đút vào, mỗi khi đụng chỗ sâu của nàng liền dùng sức nữa nhàng rút ra, rồi lại tiến vào.

      indigo;“ biết. . . . . Ưm. . . . . Thoải mái. . . . . .” Hàn Tuyết tự chủ , chủ động phối hợp cùng Hàn Chiến kéo ra đưa vào, nửa tựa người Hàn Chiến hô hấp yên.

      indigo;Cảm giác được thân thể Hàn Tuyết từ từ căng thẳng, hoa huyệt nhanh thít chặt, Hàn Chiến biết nàng sắp đạt tới cao trào, liền đổi sang tư thế mỗi người bên, gia tăng tốc độ rút ra đẩy vào, co rút càng mạnh mẽ lại càng hung hăng đưa đẩy, cảm thấy hô hấp của Hàn Tuyết biến đổi bén nhọn, Hàn Chiến mãnh liệt rút ra rồi lại mãnh liệt tống vào, thuận lợi đem chính mình hoàn toàn vùi trong cơ thể nàng.

      indigo;“A. . . . .” Hàn Tuyết khàn khàn a tiếng, hoa huyệt hấp lấy côn thịt chặt, tiểu huyệt từng trận co rút như muốn đẩy ra lại như muốn hút lấy, đem vật nóng kia hòa nhập trong cơ thể mình.

      indigo;“Đáng chết!” Hàn Chiến cả người run lên, thể chịu được gắp hấp nơi hoa huyệt, buông vũ khí đầu hàng, nam căn run run nảy lên, đem toàn bộ mầm mống trắng đục phun vào chỗ sâu nhất trong cơ thể Hàn Tuyết.
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 24: kích tình trong tiến hành

      darkorange;']Edit: Uyển Nhi

      darkBeta: Evy Nguyen



      Ái dịch được tiết ra hết, Hàn Chiến rút nam căn mềm nửa ra,ôm lấy Hàn Tuyết, làm cho nàng tựa vào người mình, ngón tay điểm lên huyệt vị phía sau lưng nàng.

      "Nha a. . . . . ." Phía sau truyền đến cảm giác tê dại nhanh như chớp khiến cho Hàn Tuyết khẽ ngâm nga, thân thể run rẩy, trong hoa huyệt nương theo khoái cảm co rút lại ép lượng lớn dịch mật trào ra,trong khí lập tức tràn đầy mùi tanh đặc trưng của nam tinh.

      "Nàng khỏe ?" Khẽ hôn lên trán Hàn Tuyết, Hàn Chiến khàn khàn hỏi khẽ, trong thanh còn mang theo dư cuộc kích tình.

      "Ừm!" Hàn Tuyết khẽ hừ tiếng, nhắm mắt ôm cổ của , ôm cọ xát : "Hôm nay sao lại tốt bụng như thế ? Nhanh như vậy chịu bỏ qua cho ta, làm tiếp nữa?"

      "Bỏ qua nàng? Ta khi nào nha?" Hàn Chiến lưỡi dán lên người Hàn Tuyết còn ngây ngốc mặc sức liếm láp lấy, thỉnh thoảng còn dùng lưỡi cuốn lấy vành tai nhấc lên hai cái. Bàn tay Hàn Chiến vốn chống đỡ sau lưng Hàn Tuyết giúp cho nàng thở bình thường giờ thuận theo đường cong mông đẹp của nàng mà tiến thẳng vào hoa tâm.

      Hàn Tuyết hô hấp yên, dính vào người Hàn Chiến thở khẽ, "Vừa mới. . . . . . , chàng, sao vậy lại. . . . . . ?" Nam nhân này biết mệt sao?

      "Nàng đáp ứng, chỉ cần ta dẫn nàng trèo lên nóc nhà, tối nay ta muốn như thế nào đều được mà." Hết lòng tuân thủ lời hứa là trong những đức tính đẹp của Hàn Tuyết, cho nên tối nay có thể buông thả chính mình, hoàn toàn thỏa mãn dục vọng của .

      Nhìn Hàn Chiến liếm láp cổ mình như chú chó gặm liếm xương khiến Hàn Tuyết nuốt ngụm nước miếng, có chút khó khăn :"Ta là đáp ứng, nhưng là. . . . . ." Nàng tại hối hận có được hay ? Hai người thể lực cũng phải cùng cấp bậc nha, nếu Hàn Chiến muốn nàng làm cả đêm cùng , chỉ sợ nàng ngay cả xương cũng còn.

      Hàn Chiến hôn dọc theo cổ của Hàn Tuyết, liếm đường đến hai bầu ngực tròn trịa mà thích đến độ thể buông tay: " cần nhiều lời a, chỉ cần hảo hảo cảm thụ ta nàng như thế nào." Hôn lên cái miệng nhắn của nàng, Hàn Chiến tay nâng bên bầu ngực mềm mại kia lên, đầu lưỡi liếm vòng đem tiểu quả hồng diễm kia ngậm trong miệng dùng sức mút gặm thỏa thích, liếm mút thành tiếng như thể đó là thứ trân mỹ vị hương thế gian vậy.

      Hàn Tuyết hừ ôm lấy đầu Hàn Chiến, hô hấp dần dần trở nên dồn dập, đầu vú bị dùng sức hút bây giờ đem lại chút đau, nhưng đau đớn lại kèm chút khoái cảm khó tả, nhìn bàn tay to lớn của đặt chếch ở bên bầu ngực, nàng "A" lên tiếng, chỉ cảm thấy phía dưới tê rần, hoa huyệt lại bắt đầu co rút lại , nàng thậm chí có thể cảm giác được ái dịch chảy ra từ tiểu huyệt, thuận theo bắp đùi chảy xuống. Khẽ cắn lấy môi dưới, Hàn Tuyết đỏ bừng cả mặt. nghĩ tới mình lại thay đổi cứ như vậy, nếu Hàn chiến biết được có cười nàng hay ?

      Hàn Chiến gục mặt bao trọn lấy cặp tuyết lê kia, ngay cả phần da thịt bên cạnh buông tha, cho đến khi cả hai bầu ngực Hàn Tuyết đều dính nước miếng của , trở nên bóng láng lấp lánh, mới dùng miệng nữa, tay nắm chặt bầu ngưc mà xoa nắn. tay nâng mông Hàn Tuyết lên, đem nó dán lên nam căn mè nheo của mình.

      được mấy cái, vật nam tính nóng bỏng liền đầy máu trướng đau, Hàn Chiến nâng cao hạ thể của Hàn Tuyết, đặt nam căn ngay ngưỡng hoa huyệt liền từ từ tiến vào.

      "Ừ. . . . . ."

      "A a. . . . . ." là thoải mái! Mê cung rất chặt của Hàn Tuyết bao vây lấy nam căn, khi nó tiến vào bên trong loại cảm giác mất hồn đó càng làm cho nhịn được khẽ rên rỉ ra tiếng

      " tại đau phải ?" Hàn Chiến hơi thở gấp gáp tựa vào bên tai nàng hỏi. Hai người lấy nửa tư thế ngồi giao hợp, mượn ái dịch từ hoa huyệt của Hàn Tuyết, hướng chỗ sâu của nàng từ từ đẩy mạnh.

      "Chớ cho toàn bộ vào, " Hàn Tuyết rên rỉ thành tiếng, tiếng đứt quãng, " Của chàng quá dài, rất khó chống đỡ, ừ ──"

      "Là thế này phải ?" Hàn Chiến hơi dùng thêm chút sức, nhắm mắt cảm giác đỉnh nam căn bị hoa huyệt của Hàn Tuyết ngậm chặt. "Như vậy đau ?" nhịn được mang côn thịt tiến đến miệng hoa huyệt của Hàn Tuyết, di động cái mông ma sát nhàng.

      Thoải mái, khoái cảm từ trong người dâng lên, nhanh như tia chớp xông lên đại não, "A. . . . . . , ừ. . . . . ." Hàn Tuyết cảm thấy trong huyệt co rút cái, chỉ có thể tựa đầu vào vai Hàn Chiến thở khẽ.

      "A ──!" hoa huyệt Hàn Tuyết co rút lại, cỗ ái dịch nóng bỏng dội lên nam căn khiến Hàn Chiến run lên, bận kẹp chặt cái mông, ngăn cho ái dịch phun trào, nếu lại lần mất hồn ở trong cơ thể Hàn Tuyết giữ nổi nữa. Khóe miệng khẽ cong lên, hôn cái lên bờ vai trần của Hàn Tuyết rồi thở gấp bên tai nàng cười khẽ: "Nàng thích, có đúng hay ?"

      "Ừ!" Hàn Tuyết ngẩng đầu hôn cái lên khóe môi , tràn đầy hạnh phúc mỉm cười: " thoải mái đấy." rồi, hai thân mình dính sát nhau, tư thế giật giật cơ thể.

      "A!" Động tác của Hàn Tuyết vô tình làm cho côn thịt thâm nhập vào sâu hơn chút, quy đầu bị siết chặt tại miệng tử cung của nàng. Hàn Chiến hít hơi sâu, giữ chặt mông nàng, sau đó bật cười gương mặt nhắn của Hàn Tuyết vì động tình mà ửng đỏ : "Nàng tự mình động "

      Hàn Tuyết khổ não nhíu mày, nhàng di động cái mông, đung đưa trái phải, nhưng thể tìm được loại khoái cảm thành lời đó, chỉ cảm thấy trong bụng cùng huyệt đạo chống đỡ trướng vô cùng. Nhìn Hàn Chiến banh chặt cằm, nàng đau lòng sờ sờ, "Chàng cảm thấy thoải mái có phải ? Ta cũng tìm được cảm giác lúc nãy."

      Nghe được lời hơi giận dỗi của Hàn Tuyết , Hàn Chiến nhịn được cười lên, "Tiểu Bảo Bối, nàng động ta đây cực kỳ thoải mái."

      Hàn Tuyết khách khí liếc cái, " an ủi ta." ràng người ta chỉ cảm thấy bên trong trướng khó chịu, sao lại sao cảm thấy thoải mái? Hơn nữa sắc mặt còn khó coi như vậy.

      Hôn cái lên khuôn mặt nhắn non nớt của nàng, Hàn Chiến hướng nửa sau tựa vào cột giường, "Nam nhân cùng nữ nhân cảm thụ giống nhau, bên trong nàng mút càng chặt ta càng thoải mái." Hàn Chiến mặc cho Hàn Tuyết ôm lấy cổ của , dựa vào khi ngực. tay đặt ở ngang hông của nàng, bàn tay khác chạm đến nơi chỗ hai người kết hợp, tỉ mỉ nhàng vuốt ve . muốn dạy dỗ người của mình về phương pháp để đạt được hạnh phúc trong tình dục ."Ta có lừa nàng, vừa rồi nàng động khiến ta rất thoải mái, làm cho ta muốn hung hăng muốn nàng."

      Hàn Tuyết đảo mắt vòng, tay đỡ lấy vai Hàn Chiến , tay kéo tay Hàn Chiến đặt ở chỗ hai người kết hợp ra, đem mông hơi nhấc lên rồi lại dùng sức ngồi xuống.

      "Nha. . . . . ."

      "A. . . . . ." Hàn Tuyết thở khẽ , hung ác nện cho Hàn Chiến 1 cái: "Gạt người! Làm như vậy căng nha, chàng xem, chạm tới đỉnh rồi." Nàng chỉ tay vào dấu vết của thiết bổng ở bụng mình, hung hăng trợn mắt nhìn Hàn Chiến cái.

      "Hảo Tuyết Nhi, ta nhẫn nhịn được, nàng trước làm cho ta, rồi ta lại từ từ dạy nàng." Nha đầu chợt ngồi xuống cái khiến thánh nhân cũng phải buông đao.

      "Người ta thoải mà chàng cũng chỉ biết sướng mình thôi à?" Hàn Tuyết tức khí tựa vào vai của , tức giận cắn lên cổ .

      "Ừ. . . . . ." Vô tâm trêu đùa còn cố ý an ủi làm cho người ta tức khí mà. Hàn Chiến ngồi thẳng lưng, mặc cho răng của Hàn Tuyết khi cắn khi gặm cổ , hai tay đỡ lấy mông Hàn Tuyết bắt đầu động, trước đút vào mấy cái mạnh sau lại rút ra nhanh, Hàn Tuyết cảm giác eo mềm nhũn tựa vào người mặc mặc sức thi triển , liền hai chân trượt xuống xuống dùng sức đứng lên.

      "Ừ. . . . . . A. . . . . . Đừng. . . . . . Quá nhanh. . . . . . A. . . . . ." Động tác kéo xuống vừa nhanh vừa mạnh khiến Hàn Tuyết chỉ có thể thở gấp gáp lấy hừ , thanh thân thể va chạm nhau vang dội khắp phòng.
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :