1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      '] Chiến Luyến Tuyết ( hạn )15 : Hàn Tuyết  ác chỉnh


      darkEdit: Uyển Nhi

      royal']


      royal']font-size:medium;']Hôm nay ta ed đen đủi kinh khủng, do k có máy tính riêng phải e bằng điện thoại k nhanh đành, lại suốt ngày hóng chuyện nhà sis Hằng nên máy lag nặng rồi, ed được hơn nửa sập nguồn hại ta ed lại từ đầu…

      royal']font-size:medium;']Cũng may chap này khá nhàng chứ từ đoạn sau incest , np, sm có đủ =D, hí hí =D

      Có nàng nào có hắng thú ed cùng ta nhé, giai đoạn nước rút của kì thi săn học bổng nên ta có nhiều tgian ed lắm !


      <img class="alignnone size-full wp-image-16809" title="4a8cecb94506a3fc5bb86690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/06/4a8cecb94506a3fc5bb86690.jpeg" alt="" width="590" height="475" />

      Hàn Tuyết ở trong xe ngựa vì rung lắc mà tỉnh lại, hình ảnh đầu tiên đập vào mi mắt chính là lồng ngực rộng rãi của Hàn Chiến. Hàn Tuyết trừng mắt nhìn, thuận theo tầm mắt thấy Hàn Chiến tay cầm sách, bàn tay to khác của gắt gao đặt hông của nàng. Nhớ tới tình cảnh trước khi ngủ, Hàn Tuyết cam lòng dùng tay cấu véo hông của , cắn răng nghiến lợi dùng lực, mặc dù biết của khí lực của mình đối với chẳng qua là lực đạo cù lét nhưng nàng nuốt trôi cục tức kia.

      "Tuyết Nhi?" Bên hông đau đớn tê dại cho biết, tình nhân bé trong ngực đối với hành động đêm trước của trước có bao nhiêu tức giận, ở trong lòng thở dài, Hàn Chiến để sách trong tay lên bàn thấp, hai tay ôm chặt Hàn Tuyết."Ta sai lầm rồi, xin lỗi Tuyết Nhi, tức giận có được hay ?"

      "Mơ cưng!" Hàn Tuyết hừ lạnh tiếng, mặc dù nàng cũng có hưởng thụ đến khoái cảm, nhưng là bị làm được mau té xỉu lại bị cho cắn tỉnh, cái loại đó tư vị cách nào dùng từ hợp thành hình dung, mà làm cho nàng tức giận dạ, nam nhân này như thế làm thuần túy chẳng qua là muốn trừng phạt nàng, đây chính là thể nhất được tha thứ hành động.

      Hàn Chiến bất đắc dĩ thở dài: "Kia Tuyết Nhi muốn sao vậy mới bằng lòng tha thứ ta?" Chỉ cần nàng tha thứ cho bảo làm gì cũng cam lòng, có thể mặc cho nàng đánh mặc cho nàng mắng cũng có lấy nửa câu oán hận.

      Muốn thế nào? Hàn Tuyết mắt to híp lại tà mị, trong đầu nghĩ cách trừng trị nam nhân này để có thể tiêu tan cơn tức. Đánh ? được, đánh đau , mình nhìn cũng đau lòng. Mắng ? tốt, nàng lớn đến từng này rồi cũng chưa từng mắng ai bao giờ, hơn nữa chỉ mắng mấy câu cũng quá tiện nghi , nàng cam lòng bỏ qua cho dễ dàng như thế. Bên tai mơ hồ truyền tới tiếng huyên náo khiến Hàn Tuyết nhớ ra bọn họ là đường vào kinh, trong đầu nhất thời nảy ra ý hay, khóe miệng nhịn được cong lên đường cười mấy tiếng.

      Tiếng cười gian xảo kinh khủng của Hàn Tuyết khiến cho Hàn Chiến rùng mình cái, tất cả tóc gáy đều dựng đứng lên, hai tay nổi đầy da gà . khỏi nhìn đỉnh đầu Hàn Tuyết cười khổ, biết nha đầu này lần này bỏ qua cho mình dễ dàng như vậy.

      " đâu vậy?" Hàn Tuyết khẽ nhấc rèm cửa hỏi.

      Vương Chính Nghĩa canh giữ bên cạnh xe vội hồi bẩm : "Hồi tiểu thư, đến cửa thành rồi, hình như là Lễ bộ thu tin đại nhân đó nghênh đón rồi." nay trong triều đình có phần tư đại quan đều là người của Hàn gia trang, người người họ Hàn, vì vậy, để tránh cho lẫn lộn, chỉ cần gặp đại quan họ Hàn nào họ cũng đều trực tiếp báo quan phẩm ( chức quan ) để phân biệt.

      Hàn đại nhân này bảy năm trước ở Hàn gia trang, năm trước trong kì khảo hạch thành tích ưu tú, bị nàng tiến cử cho hoàng đế ca ca, người này tỉ mỉ lại chững chạc, xử có mạch lạc, chỉ là có chút cũ kỹ, môn sinh đắc ý của Từ phu tử - Thái phó hoàng đế cấp cho Hàn Tuyết. Vào Lễ bộ tới năm liền đá rơi vị thượng thư tiền nhậm, chiếm lấy chức Lễ Bộ Thượng Thư . Tuy hoàng đế ca ca có vì quan hệ quen biết có chút châm trước nhưng bản thân cũng quả cũng có chân tài.

      "Vương đại ca." Hàn Tuyết xấu bụng ngồi thẳng người, nhìn Hàn Chiến mỉm cười.

      "Vâng"

      " lát, ngươi ứng phó việc thông tri, bất kể trong xe phát ra thanh gì vẫn tốc độ thay đổi, chạy thẳng tới hoàng cung." Nhìn bộ dạng khóc ra tiếng của Hàn Chiến, Hàn Tuyết khoé miệng vui vẻ kéo rộng ra.

      "Dạ, thuộc hạ tuân lệnh." Mặc dù biết Hàn Tuyết muốn làm gì, bất quá Vương Chính Nghĩa rất trung thành ứng thuận nha, trong đầu nhớ lại kiện đỏ mặt nghe lén được ở khách sạn, lòng thầm nghĩ, công chúa cùng Chiến đại nhân phải là muốn ở xe ngựa làm chuyện kia chứ? Đây chính là vào thành rồi a, ai nha nha ── to gan nha! ( Vương Chính Nghĩa này suy nghĩ cute nhỉ =D )

      "Tuyết Nhi. . . . . ." Hàn Chiến mặt biểu tình ý tứ cầu xin khoan dung nhìn Hàn Tuyết nhưng muốn nàng thay đổi khó hơn lên trời. Hai người từ tới lớn nhìn đối phương giơ tay nhấc chân , hai người cũng có thể sáng tỏ đối phương muốn làm cái gì hoặc cái gì, Tuyết Nhi ràng chính là muốn ở xe ngựa này chỉnh . Mà được nhất chính là có thể làm xấu hổ mất hết mặt mũi . . . .


      "Cởi quần áo!" Công chúa điện hạ của nhìn hất cằm dưới lên ý là: chàng dám cởi hậu quả tự chịu.

      "Tuyết Nhi, có thể đổi nơi hành được ?" Bọn họ lập tức vào tới thành a, đến lúc đó nguyên hộ quốc thần tướng hiển hách uy danh sau chuyện này có thể phải mang thêm danh hiệu vang dội nữa──"Hộ quốc công chủ độc chiếm" , trừng phạt như vậy cũng quá nghiêm trọng .

      "Chàng cởi có phải ?" Hàn Tuyết nguy hiểm hí mắt trừng . #993366;']( Tuyết tỷ mắt lươn nguy hiểm trừng Chiến ca nha •^^•)

      "Đừng tức giận, đừng tức giận, ta cởi, ta cởi là được chứ sao." Hàn Chiến lập tức cầu xin khoan dung, hai tay nhanh thoát y phục người, hai ba lớp quần áo đều cởi hết sạch.

      Ngoài xe truyền đến tế tế tiếng rút khí, hai người giọng mặc dù lớn, nhưng là thập nhị vệ đều là đứng đầu cao thủ, có thể vận công với tai, lại chỉ cách xe ngựa tấm gỗ nên trong xe ngựa thanh cho dù rất , đối với bọn họ mà vẫn là vô cùng vang dội đấy. Còn có những tuỳ tùng bị điều tới tạm thời cho đủ số thị vệ thị nữ, bọn họ đều có thể giúp dân cục hoặc Hàn gia trang đối ngoại a, võ công mặc dù theo kịp thập nhị vệ nhưng cũng là do danh sư dạy dỗ, thanh trong xe ngựa tự nhiên cũng chạy thoát lỗ tai của bọn họ. Có thể bọn họ quang minh chính đại nghe lén mà sợ Chiến đại nhân nổi đoá, mọi người vô cùng mừng rỡ biết điều bưng lấy miệng dựng thẳng lấy tai, buông tha bất kỳ tiếng động nào trong xe.

      "Còn gì nữa ?" Hàn Tuyết ánh mắt ám chỉ tiết khố hông thúc giục mau mau động thủ.

      "Tuyết Nhi. . . . . ." Hàn Chiến giả bộ đáng thương có hiệu quả, Hàn Tuyết hừ lạnh tiếng, Hàn Chiến lập tức đầu hàng, nhanh chóng đem chính mình lột trần.

      Hàn Tuyết cười tà lấy từ trong chăn đưa ra hai bàn tay bé, tay giữ lấy chăn đắp người mình, tay kia nhàng ma sát lồng ngực Hàn Chiến, chậm rãi từ hai lồng ngực chu du cơ thể , ở rốn dừng chút, lướt qua bụng, đưa vào giữa hai chân của .

      Hàn Chiến hô hấp theo tay Hàn Tuyết từ từ gấp dần, bị nàng chạm phải chỗ kín lập tức hít hơi lãnh khí, thanh khẽ run run kêu lên: "Tuyết Nhi. . . . . ." .

      "Nha! Đứa trẻ ngoan nha, vóc dáng to lớn rồi sao?" Hàn Tuyết đùa dai kích thích côn thịt của Hàn Chiến, nhìn nó từ từ duỗi dài trướng đại.

      "Ừ. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . ." chết người, xem ra hôm nay thể thể , nha đầu này chỉnh đến nàng khi hài lòng, chắc bỏ qua cho .

      Oa ──, Chiến đại nhân cũng rên rỉ ! Tiến vào vấn đề chính! Tiến vào vấn đề chính! Ngoài xe ngựa mọi người dựng thẳng lỗ tai, triển khai trí tưởng tượng vô biên, tự tưởng tượng lấy xuân quang mĩ lệ bên trong xe, ai ai mắt cũng nóng bỏng hưng phấn cắn ngón tay hay bứt tóc, cũng dám phát ra chút thanh , chỉ sợ quấy rầy hai người bên trong xe hăng hái.

      "Ai nha, ngươi quá lớn, đáng ghét." Hàn Tuyết tay vuốt côn thịt, chớp mắt đến hai cái vật kia liền trướng đại khiến nàng tay cách nào nắm giữ. Hàn Tuyết khỏi tức sôi máu nắm dùng tay nắm chặt lấy nhục bổng ở bên dưới.

      "A ── chút, chết ngườu đấy." Hàn Chiến khàn khàn rên rỉ, nha đầu này cố ý muốn bóp chết ư, thân dương vật truyền đến cảm giác đau cùng khoái cảm làm cho nhịn được thân thể khẽ tiến về phía trước, hai tay đặt ở phía sau đầu triển khai hạ thể giúp Hàn Tuyết dễ dàng hơn trêu chọc.

      Hàn Tuyết nghịch ngợm hướng cười cười, buông cái chăn vẫn nắm trong tay ra, hai tay ôm lấy thiết bổng của . Hạ thể bị gắt gao bao lấy cùng thân thể xinh đẹp lộ ra khi cái chăn rơi xuống khiến Hàn Chiến hô hấp nhất thời cứng lại, mắt đen bừng sáng giống như trận đại hoả hoạn trong đem tối vậy, cơn hoả hoạn này cũng đốt nhiệt trong người Hàn Tuyết khiến nàng đỏ mặt.




      °•——»(¯°•.†.•°¯)«——•°.o0Lynk0o.°•——»(¯°•.†.•°¯)«——•°
      bornthisway011091Bạch Phụng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chiến Luyến Tuyết ( hạn )16. Trong xe ngựa ân ái

      magenta;Edit: Uyển Nhi



      Hàn Tuyết hai tay nắm chặt thiết bổng, vừa muốn ma sát khít khao lại vừa muốn động nhưng vẫn phân vân vì động tác di chuyển rất khó khăn nha, cẩn thận có thể bẻ gẫy thiết bổng của . Hàn Tuyết đưa tay vuốt cái khiến bật ra tiếng kêu đau. Bị trừng mắt liếc, Hàn Tuyết phục bĩu môi: " Chàng muốn thoải mái mình động ."

      Hàn Chiến nâng hông lên chút: "Nha. . . . . . Quá chặt." khỏi cầu nàng: "Buông lỏng chút, Tuyết Nhi, như vậy nhúc nhích được."

      Ngoài xe ngựa vang lên tiếng chép miệng nuốt nước miếng cùng tiếng thở dốc rất . Nghe thấy thanh kích tình trong xe ngựa tất cả mọi người mặt đỏ tới mang tai nhưng vẫn vừa hưng phấn vừa kích động dựng thẳng lỗ tai lên nghe lén. Đây chính là công chúa cùng Chiến đại nhân uy vũ biểu diễn kích tình nha, phải là lúc nào cũng có thể nghe được. Công chúa mặc dù tính tình rất nhu lanh nhưng bình thường ai dám ở trước mặt Chiến đại nhân làm càn? Kẻ nào dám hẳn là ngại mình mệnh quá dài . Thế nhân đều biết người có thể ngăn chận Chiến đại nhân hung thần này chỉ có công chúa thiện lương mảnh mai của bọn . ngờ công chúa nhìn yếu ớt nhu nhược như vậy mà giường lại cường hãn như thế, hoàn toàn đem Chiến đại nhân nắm giữ ở trong bàn tay trong lòng nha. Aigoo!── chảy máu mũi, chảy máu mũi. •^^•

      Lúc này xe ngựa gần đến cửa thành, người thái giám ở xa xa nhìn công chúa cùng đoàn người ngựa liền cảm thấy đúng lắm nhưng lại ra đúng ở chỗ nào. Thấy đoàn người đến gần, đối với người ngồi trong xe ngựa ôm quyền hành lễ, nhưng vừa cúi người xuống lễ, miệng còn kịp mở, liền bị Vương Chính Nghĩa cùng Lỗ Tam vừa bịt miệng vừa khống chế động tác. giãy dụa hiểu phát sinh chuyện gì, lại thấy đoàn người chờ đều hướng tới ý bảo chớ có lên tiếng. nghi ngờ quét qua sắc mặt đỏ tới mang tai kỳ quái của mọi người, lại thấy xe ngựa của công chúa theo quy luật lay động, mà thanh trong xe ngựa cũng ngay lúc này lọt vào trong tai .

      "Ai nha, chàng làm thôi." Lực đạo của Hàn Chiến mạnh làm cho Hàn Tuyết hai tay cũng giữ được nam căn nữa rồi.

      Hai mắt Hàn Chiến nhìn chằm chằm vào cơ thể Hàn Tuyết vì động tác của mà lay , hai bầu ngực sữa chuyển động thành những đường cong tuyệt đẹp mê huyễn mắt : "Tuyết Nhi, nha. . . . . . Nàng là đẹp. . . . . . A. . . . . ." . Hạ thể bị tay ngọc của Hàn Tuyết siết chặt lấy, hai mắt hưởng thụ xinh đẹp thân thể của Hàn Tuyết khiến Hàn Chiến thở gấp gáp lấy nhịn được càng luật động mạnh mẽ, thân thể Hàn Tuyết càng chuyển động mạnh mẽ hơn, bầu ngực sữa cũng đung đưa mạnh mẽ hơn, xe ngựa tự nhiên cũng đung đưa lợi hại hơn nhiều.

      Thái giám dám tin trừng lớn mắt, nhìn chòng chọc thẳng vào xe ngựa, hai tai nghe thấy thanh ràng của đôi gian phu dâm phụ ── khụ ── hai người làm tình trong xe ngựa ai khác chính là Chiến đại nhân cùng công chúa nhà . Chiến đại nhân và công chúa cùng ăn cùng ở từ , ở trong mắt bọn sớm được công nhận là đôi, bọn họ lo lắng nhiều năm như thế hai người này cuối cùng cũng báo đáp nha ── phi ── rốt cục hợp lại làm ,coi như là đáng mừng. Chẳng qua là ở trong xe ngựa này công khai tằng tịu với nhau ── ách ── rồi còn ân ái, thỏa đáng. Bất quá, quản cái quái gì đây, hai người này cuối cùng cũng ở cùng chỗ mới quan trọng nhất, đối với thiên hạ thế thái như vậy cũng là có lợi nhất. Ừ, tệ, tệ.

      Thái giám ánh mắt lộ vẻ toan tính, áp chế hai người phía sau buông ra, sau đó thong thả ung dung sửa sang lại váy áo, phất tay ý bảo khi khác nghênh tiếp đại thần , tất cả an tĩnh tránh lui, còn mình tới cạnh xe ngựa nghe lén cùng. ( Hờ hờ, thái rám này vui tính nể :)) giỡn chứ chiến đại nhân cùng công chúa làm chuyện như vậy phải là ai cũng đều có cơ hội nghe lén nha, cơ hội trăm năm có , qua lần này còn cơ hội nữa đâu nên nhất định phải nghe a.

      "A. . . . . . Đừng nha, quá dùng sức á." Hàn Chiến luật động dùng quá lớn khiến Hàn Tuyết chống đỡ vô cùng khổ cực.

      "Tuyết Nhi. . . . . . Nha. . . . . . A. . . . . . là đẹp. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . ." Hàn Chiến nhìn chằm chằm vào thân thể tràn đầy dâm ý của Hàn Tuyết, hạ thân vừa ra sức chuyển động nam căn mạnh. Xuân quang trước tầm mắt cùng khoái cảm thân thể đem lại khiến cho nhịn được ra sức luật động cùng thở dốc gấp gáp.

      "Ta chịu nổi nữa rồi, mệt quá, " Hàn Tuyết buông hai tay nắm chặt lấy long cự ra, lắc cổ tay nhức mỏi đau đớn, liếc nhìn Hàn Chiến cau mày. Nam nhân này là vô tâm hay ngốc , cũng biết phải kết thúc nhanh lên chút, tay nàng mỏi quá.

      "Nha. . . . . ." Hàn Chiến gào khóc, vô lực nằm vật xuống thở gấp gáp lấy, làm được nửa phải dừng lại nam nhân nào chịu được."Tuyết Nhi, dừng lại . . . . . Như vậy . . . . . Dễ chết người đấy."

      Ngoài xe mọi người nghe thấy dâm nên cho dù nghe xong chảy máu mũi cũng phải nắn lấy lỗ mũi tiếp tục nghe lén. Làm được nửa dừng lại? Tất cả nam nhân đứng ngoài đều vạn phần thông cảm với Hàn Chiến, mà tất cả nữ nhân nếu biết được hành động hôm nay của Chiến đại nhân với công chúa ghen tị mà hét lên chói tai. Chỉ vì công chúa mệt mỏi mà Chiến đại nhân chịu dừng lại nha, hảo cưng chiều a, tương lai chính là tấm gương tốt nhất cho mọi vị hôn phu.

      "Nha. . . . . . Đừng. . . . . . Trời ạ. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . . Ưm . . ." Hàn Tuyết vốn chỉ là muốn chỉnh Hàn Chiến chút nên nhìn bộ dạng khó chịu của cũng khỏi mềm lòng. Lại , nàng cũng vừa trải qua những vuốt ve của Hàn Chiến nên động tình, trong hoa huyệt tuôn ra ái dịch, thế là nàng dịch chuyển thân thể ngồi háng Hàn Chiến, đỡ lấy nam căn của vô cùng chậm rãi ngồi xuống. Vì bây giờ long cự căng tới cực hạn nên Hàn Tuyết chỉ có thể vừa ngồi xuống vừa vặn vẹo thân thể giúp cho nam căn chen vào trong huyệt, ngờ lại làm cho Hàn Chiến thoải mái lớn tiếng rên rỉ.

      thanh rên rỉ của Hàn Chiến lớn như vậy khiến Hàn Tuyết khỏi vỗ cái, "Chàng đừng rên lớn như thế á..., người bên ngoài nghe được."

      Hàn Chiến cười thở dài : "Bảo bối, bọn họ từ lúc đường đến giờ nghe xót nào, nàng bây giờ mới những lời này thấy quá muộn sao?"

      "Á!" Hàn Tuyết trợn tròn mắt, " Việc kia... Phải làm sao đây?"

      "Đừng sợ, ta nhớ giết người diệt khẩu, cùng lắm cũng chỉ hơn trăm người, giết rất nhanh nha." Hàn Chiến ôm ghì lấy Hàn Tuyết ở trước ngực, hôn lên đôi môi ngọt ngào đỏ mọng của nàng nàng, cuốn lấy cái lưỡi thơm mềm kia liếm mút lật xoắn lấy, người lại nồng nặc sát khí doạ sợ những người vây lấy xe ngựa nghe lén. Mọi người rối rít tản ra bốn phía dám bên cạnh dừng lại xe ngựa. May mắn xe ngựa vào cửa cung, mọi người dù thủ thân đứng xa xe ngựa cũng dám dựng thẳng tai lên nghe lén nữa. Chọc giận Chiến đại nhân cũng phải là chuyện đùa nha, dù sao đoạn lúc trước nghe được cũng đủ khiến người ta hưng phấn rồi. Mọi người hài lòng phân tán ra . Máu mũi, máu mũi ngừng chảy nha. Vẫn là uống nước áp hoả , uống nước áp hoả.

      Hàn Chiến tay sờ mó bên bầu ngực, tay vuốt ve lấy mông ngọc của Hàn Tuyết, miệng chuyên chú hút lấy dịch ngọt trong miệng nàng, hạ thân hơi động giúp cho Hàn Tuyết từ từ đem long cự của mình hoàn toàn hấp hết.

      "Ưm . . . . ." Hàn Tuyết nỗ lực tránh né truy đuổi bá đạo từ lưỡi của Hàn Chiến, đồng thời hơi nâng nửa thân mình lên. Bây giờ trong hoa huyệt của nàng còn chưa nhiều ái dịch, đại côn của lại cương cứng quá lớn, mặc dù toàn bộ nam căn ở sát bên trong nhưng như vậy cũng làm nàng rất khó chịu." Căng quá, chàng chớ vào trong vội, ách. . . . . ." Lời còn chưa hết, Hàn Tuyêt lại bị hương thơm dày đặc từ miệng Hàn Chiến bao phủ lấy, lưỡi đinh hương lại bị lưỡi quấn lấy mút chặt.

      Hàn Chiến tiếp tục chuyển động mạnh mẽ bên trong hoa huyệt, hai tay đặt lên trước ngực nàng vuốt ve xoa bóp, đợi đến khi Hàn Tuyết gần như thở nổi mới buông môi mềm đỏ mọng kia ra, thay đổi chiến thuật hôn lên cảnh xuân tuyết trắng tựa như điêu ngọc phấn mài, vừa gặm vừa mút in lên đó vô số đoá hồng mai.

      Hàn Tuyết trước nhiệt liệt kích tình như vậy sớm bị hao tổn quá nhiều khí lực. Chỉ phải chống đỡ nửa thân thể như thế làm cho tay của nàng thể kiềm chế được phát run. Hàn Chiến thương tiếc hôn nàng lên tai của nàng, ôm nàng lăn vòng tạo tư thế nam nữ dưới truyền thống, nam căn khổng lồ cũng bởi vì động tác của hai người mà trượt ra khỏi hoa huyệt, đập lên đùi Hàn Tuyết.
      bornthisway011091Bạch Phụng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      <div align="Chương 17: Ân ái trong xe ngựa 2
      <div align="edit:Ckun


      “Ân. . . . . .” Hàn Tuyết ôm lấy Hàn chiến ̉nh đầu chôn trước ngực nàng, kìm hãm được ưỡn ngực, càng làm cho hắn cắn mút thêm sâu, thân mật tựa như trẻ nhỏ bú sữa mẹ. Đầu nhũ hoa bị dùng lực ngậm mút đem lại vô vàn khoái cảm, khiến nàng nhẹ giọng ngâm nga. Một tay Hàn Chiến thích thôi vuốt ve một bên bầu ngực Hàn Tuyết, môi lưỡi ở một bên ra sức hàm chứa kéo mút nụ hoa, bàn tay còn lại nhẹ trượt vào giữa hai chân nàng, vuốt ve miệng huyệt, hai ngón tay khép lại từ từ thăm dò vào trong, kích thích hoa huyệt chảy ra mật dịch.

      “Chiến. . . . .ta muốn. . . . . .” Hai ngón tay trong tiểu huyệt ra sức rút ra đưa vào, tốc độ ngày càng mau lại làm cho nàng cảm thấy hoa huyệt tăng thêm một trận tê ngứa cùng chưa thỏa mãn, khát khao tư vị mất hồn mà nam căn hắn đem lại, ngón tay dù cũng rất thoải mái, nhưng vẫn thể so cùng côn thịt kia.

      Đôi mắt Hàn Chiến tràn đầy tơ máu hé mở, mồ hôi trán từng giọt từng giọt lớn rơi xuống, dục vọng của hắn vốn đã đạt đến tận cùng giới hạn, nhưng chỉ vì Tuyết Nhi khỏe, hắn đành thể cắn răng ́ nén xuống. Hiện tại đã có được chỉ thị của người , hắn cơ hồ kịp chờ đợi, nắm nam căn mãnh liệt tiến tới đáy, làm Hàn Tuyết cả kinh hô lớn: “Nha a. . . . . Đừng . . . . .”Thở sâu mấy hơi, Hàn Tuyết mới run run nói: “ được, quá lớn, thực khó chống đỡ...”
      Để ngừa mình áp chặt nàng, hai tay Hàn Chiến chống đỡ hai bên thân thể Hàn Tuyết, hạ thể từ từ thối lui một chút liền bắt đầu nhè nhẹ chậm rãi đưa vào. Hắn nhắm măt thật chặt, sợ nhìn thấy ngọc thể của Hàn Tuyết, dục vọng sẽ chống đỡ được mà đả thương nàng.

      Hàn Tuyết thở hổn hển chủ động đem hai bắp đùi tuyết trắng vòng quanh hông gầy nhỏ của Hàn Chiến, một tay ôm lưng hắn, một tay nhẹ nhàng chà xát gương mặt hắn, ôn nhu lau những giọt mồ hôi. “Ta. . . tốt hơn nhiều rồi . . . . ngươi, đừng nhẫn . . . . rồi . . . .”

      Hàn Chiến thở gấp, hơi thở phả mặt nàng, nhiệt năng dồn dập, đã đủ nói lên nhu cầu cấp bách của hắn. “Nếu khó chịu, nhất ̣nh phải nói cho ta biết, ta sẽ dừng lại.”

      Hàn Tuyết trực tiếp lấy hôn môi nhu tình đáp lại lời hắn, trong lòng ngọt ngào như có mật chảy ra. Nụ hôn nóng bỏng tràn ngập tình của nàng, nhất nhất đều truyền vào miệng Hàn Chiến, chầm chậm nhẹ liếm mút, nói ra vô vàn cảm động cùng ngọt ngào của nàng.

      So sánh với ôn nhu triền miên của Hàn Tuyết, giờ phút này, Hàn Chiến như bị dục hỏa thiêu đốt, hạ thân trướng đau, kịch liệt muốn giải phóng, hắn vốn vì thân thể Hàn Tuyết mà nhẫn nhịn thêm chút nữa, nha đầu kia lại nhằm lúc này thêm dầu vào lửa, thật sự là muốn chỉnh chết hắn.

      “Tuyết Nhi . . . . . Ân . . . .” Phía dưới đã nhịn được càng thêm gia tốc cùng tăng lực đạo, “Ta . . . . . nhịn được . . .rồi . . .a . . .”

      “Chiến . . . . .” Hàn Tuyết mảnh mai nhẹ giọng rên rỉ, bình thường đều là  cùng lúc gọi cả hai chữ, chỉ khi nàng cực hạn động tình mới dùng độc nhất một chữ mà gọi Hàn Chiến.

      Hàn chiến nhẹ rời hai chân Hàn Tuyết vòng chặt ngang hông hắn, từ người nàng bò dậy, ngồi chồm hỗm giữa hai chân nàng, đem hai chân Hàn Tuyết càng thêm mở lớn, sau đó mới nắm chân nàng dùng lực đem dục vọng tiến vào. “Ân . . . . .” Thân thể Hàn Tuyết chặt chẽ bao quanh hắn, làm hắn thoải mái phát ra thanh .
      <div align="
      <div align="“A nha. . . . . .” Cảm giác hạ thể trong nháy mắt bị lấp đầy làm Hàn Tuyết bật thốt một tiếng kinh hô.
      <div align="
      “Có thể ?” Ngực Hàn Chiến kịch kịch liệt phập phồng, thân thể ngày sau đó liền có chút rung rung, hắn thật sự nhịn được nữa rồi.Dục vọng Hàn Chiến dung nhập trong cơ thể nàng khẽ run, Hàn Tuyết chỉ cảm thấy nơi hai người tương liên nhức mỏi khó tả, khiến nàng nhịn được nhẹ ngâm nga, nói: “A . . . . .Chiến . . . . từ . . từ . . . Ta muốn . . .”Nhìn Hàn Tuyết phô ra bộ dáng phong tình quyến rũ, Hàn Chiến trong lòng run rẩy, nắm chặt chân ngọc trắng noãn của nàng, nhanh chóng rút ra đưa vào. Dục căn tráng kiện kịch liệt ma sát khiến cho tiểu huyệt Hàn Tuyết từ từ co rút nhanh, huyệt đạo chặt trất như muốn đem hắn đẩy ra ngoài, nhiều lần cắm vào đều mang lại cho hắn khoái cảm tột cùng. Hàn Chiến nhắm nghiền hai mắt thở gấp, cấp tốc nặng nề tiếp tục kéo ra đưa vào. Hai thân thể va chạm với nhau khiến xe ngựa vang lên những tiếng “bành bạch” vừa nhanh vừa vang.Một đám gia tướng đứng xa xa coi chừng nhìn xe ngựa điên cuồng lay động, trong lòng ai cũng đồng thời nổi lên vài chữ lớn:
      <div align="
      <div align=" “Chiến trạng thật kịch liệt nha!”“Mấy người nói xem, xe ngựa liệu có hay thể chịu nổi lực đạo của Chiến đại nhân mà tan rã?”
      <div align="
      <div align="Hàn Thu Tín vô cùng bất an hỏi. Nếu lỡ có tan tành, bọn họ biết tránh đâu, hay lúc đó cứ cầm cuộn vải này vây lại, hoặc là bây giờ cứ vây lại luôn phòng ngừa vạn nhất? “Ngươi thật là, lo cái gì lo, người chúng ta cần lo lắng là tiểu thư mới đúng! Chiến đại nhân mạnh mẽ như vậy, tiểu thư chắc sẽ chịu nổi nha...” Thái Cửu híp mắt nhìn chằm chằm xe ngựa giống như bị rút gân, đáp lời Hàn Thu Tín.“Trong ngoài xe ngựa bao hai tầng sắt lá, gầm xe cũng đều làm từ huyền thiết, hỏng được. Cứ theo tình hình này mà nhìn, khả năng tiểu thư chịu thiệt thòi còn cao hơn nhiều.” Vương Chính Nghĩa cũng chen miệng nói.Một đám người nhanh chóng xúm lại nhìn chằm chằm xe ngựa, nhẹ giọng thầm nghị luận.
      <div align="
      <div align=" Có chuyện hay để thảo luận, lại còn có thể làm lớn một chút, bày ra đánh cuộc một phen.“Nha . . . . . Tuyết Nhi . . . . . Ân . . . . .Chậm . . chậm một chút nhi . . . .” Hàn Tuyết sau một hồi cường lực, hoa huyệt dần co rút lại, khiến Hàn Chiến toàn thân như mất cảm giác, thiếu chút nữa nhịn được mà phóng thích chính mình, hắn cương mãnh cấp tốc rút ra tra vào, nhiều lần đều thâm nhập thật sâu.
      <div align="
      <div align="“Chiến . . . . . Ân . . . . .” Hàn Tuyết cảm thụ mãnh liệt khoái cảm từ hạ thể dâng lên, càng ngày càng mãnh liệt, hoàn cảnh chung quanh làm nàng phải cắn chặt một góc chăn, dám phát ra tiếng vang quá lớn.
      <div align="
      <div align=" Nhưng Hàn Chiến rên rỉ lại lần lượt thiêu đốt lòng nàng, khiến cho nàng chỉ thân thể mà tâm cũng tràn đầy khoái cảm, một loại thoải mái xuất phát từ linh hồn, khắc sâu tận xương tủy.“Tuyết Nhi . . . cùng . . . Ta cùng nhau . . . . nha . . . Ôi . . .” Gầm nhẹ một tiếng, Hàn Chiến đem chính mình nặng nề vùi sâu trong mềm mại của Hàn Tuyết, vào nơi sâu nhất, rung động đem nồng dịch cùng nhiệt năng nóng bỏng reo rắc trong mình ngọc.
      <div align="
      <div align="Hàn Chiến ôn nhu kéo xuống góc chăn bị Hàn Tuyết ngậm ở miệng, nhẹ liếm chút nước mắt tuôn ra lúc kích tình nơi khóe mắt nàng. Một tay đem Hàn Tuyết ôm vào trong ngực, nhè nhẹ vỗ về thân thể vẫn còn khẽ run rẩy, một tay vận nội lực ôn nhu vuốt hai bên bắp đùi nàng. Lấy lực đạo va chạm lúc kích tình củng hắn mà nói, hẳn là hai bên chân ngọc đều thâm tím mà.
      <div align="
      “Có khỏe ?”“Chân đau quá, cử động được, ta sợ là thể gặp hoàng đế ca ca được rồi...” Hàn Tuyết thở nhẹ vùi mặt vào hõm ̉ Hàn Chiến xin lỗi.“Nơi đó . . . ướt dính thực khó chịu.”
      <div align="
      <div align="Hàn Chiến nghe vậy khẽ cười, lập tức bị tiểu đà điểu chôn trong ngực nhẹ đấm một cái. “Nàng nằm nghỉ ngơi một chút, ta sẽ xử lý.” Hắn đỡ Hàn Tuyết nằm xuống giường xong, ngón tay vô tình chạm phải chỗ xương cùng của nàng một chút, khiến Hàn Tuyết lại một lần nữa kinh ngạc thở gấp. “Ha ha, nhạy cảm như vậy?”Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Tuyết đỏ hồng dữ dội, xấu hổ nói: “ cho phép cười, cười nữa ta sẽ thèm để ý ngươi.”“Được, được, được, cười, cười.”
      <div align="
      <div align="Hàn Chiến vội vàng đáp lời nhưng nụ cười ở khóe miệng làm thế nào cũng thu lại được. Hắn lấy từ trong một hốc tối của xe ngựa ra khăn cùng nước, thấm chút nước ẩm khăn nhẹ nhang giúp Hàn Tuyết lau sạch sẽ, đồng thời cũng tự thu thập xong chính mình. Hàn Chiến từ dưới tấm chăn bao quanh Hàn Tuyết lôi ra một bọc quần áo, khai mở rồi lấy quần áo trong đó giúp Hàn Tuyết nhanh nhẹn mặc vào.
      <div align="
      <div align="Hàn Tuyết đỏ mặt mặc cho Hàn Chiến thi triển, nàng hiện tại toàn thân đều bủn rủn, ngay cả khí lực để giơ tay lên cũng có, quả thật có biện pháp nào tự mình thay quần áo.



      Bạch Phụng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']18. Hồi cung

      Edit: Uyển Nhi

      Mình vừa ed vừa ngẫm lại vừa tiếp máu nên rất chậm à : )

      Mọi người thông cảm chứ editor rất " chong xáng " nha! Chưa mảnh tình nào vắt vai đâu ^^~



      Hàn Chiến sửa sang lại quần áo của chính mình, đem Hàn Tuyết kéo vào trong ngực, hôn cái lên gương mặt nhắn vẫn còn đỏ hồng của nàng: " Vẫn cho ta ôm nàng sao?"

      " còn khí lực." Hàn Tuyết mảnh mai dựa vào trong lồng ngực . Chim kiều nép vào người làm cho tâm Hàn Chiến dâng lên cỗ ấm áp, nhịn được đối với nàng trìu mến hôn rồi lại hôn.

      Đỡ lấy lưng ngọc của nàng, Hàn Chiến trìu mến ."Nàng trước nhắm mắt nằm xuống ngủ , chỗ hoàng thượng đợi nàng tỉnh ngủ rồi ."

      "Dạ, chàng dẫn ta về Phi Phượng các trước nhé, bảo Tiểu Lăng Tử đến chỗ hoàng đế ca ca bẩm báo tiếng, tránh cho chờ." Hàn Tuyết vừa vừa ngáp lấy cái. Kể từ sau khi cùng Hàn Chiến có quan hệ, nàng giống như con heo lúc nào cũng ngủ "Ai ~~! Người ta ngày cũng có thanh tỉnh được bao lâu đâu." Hàn Tuyết lầm bầm nhắm mắt lại, lời của nàng tựa như lời oán trách làm cho Hàn Chiến lần nữa cười khẽ tiếng.

      Đem Hàn Tuyết ôm chặt trong ngực, Hàn Chiến mở cửa xe, cũng quản đám gia tướng của bọn họ đứng xa xa kia, dưới đất cũng có vài người nấp nhô đầu lên, nóc các tẩm cung bên cũng có vài tên mình. Hàn Chiến nhanh chóng khinh công mấy cái lên xuống tới tẩm cung của Hàn Tuyết ── Phi Phượng các, trèo cửa sổ mà vào, đem Hàn Tuyết đặt nhè giường, dùng chăn đắp kín, vê hảo góc chăn, lúc này mới mở cửa ra khỏi nội thất. tới ngoại sảnh, thấy mấy người cung nữ cùng thái giám đều chờ đợi lâu, Hàn Chiến đến bên tên thái giám trong đó : "Công chúa mệt mỏi, vừa ngủ yên, phiền công công trở về bẩm hoàng thượng, đợi công chúa tỉnh lại tiếp kiến." Tiểu Lăng Tử là thân tín Hoàng Phủ Hạo Thiên lúc còn là Thái Tử đưa cho Hàn Tuyết, như vậy nhiều năm qua vẫn ở trong Phi Phượng các quản vài ba người người, nhưng đều là người hiểu lễ tri tâm. Hầu hạ Hàn Tuyết cũng là vinh hạnh của họ. Nàng cùng các cung phi mấy lần tơi thăm viếng chưa bao giờ xảy ra khẩu chiến.

      Mấy người cung nữ thái giám an tĩnh Hướng Hàn Chiến hành lễ xong liền lẳng lặng thối lui ra khỏi phòng , tất cả đều đứng ở ngoài phòng ngủ tĩnh lặng canh gác. Bọn họ cũng coi như là lão nhân trong cung, từ lúc vào Phi Phượng các đến giờ cũng chưa có ai rời , làm người hầu ở Phượng Phi Các thoải mái nhất cũng như có đãi ngộ tốt nhất. Hàn Tuyết là chủ tử phi thường dễ hầu hạ, giữa bọn họ cần câu tâm đấu giác, càng cần trông nom các cung khác vì chuyện tranh thủ tình cảm đấu thế . Hơn nữa sinh hoạt hàng ngày của Hàn Tuyết về căn bản có Hàn Chiến lo liệu, cũng cần phải bọn họ làm cái gì, ngoại trừ quét dọn, bưng trà rót nước, đưa cơm món ăn nóng bên ngoài thông thường cơ hồ cũng có chuyện gì làm, cho nên bọn họ cũng tận tâm tận lực hầu hạ lấy Hàn Tuyết. Hơn nữa Hàn Tuyết lại là thâm thụ được hoàng thượng cùng Thái Thượng Hoàng sủng ái nhiều năm qua. Cho nên những người hầu ở Phi Phượng Các này an nhàn nhiều năm nay, so với người hầu ở biệt cung cũng khác biệt mấy, với chuyện nhân tình thế thái đấu trong cung cũng mù mờ .

      Hàn Chiến trở về nội thất ngồi trước giường Hàn Tuyết ghế quý phi xếp bằng. Trong dĩ vãng chỉ có thể đợi nàng tại phòng ngoài, tại quan hệ hai người tiến thêm chút, tự nhiên có thể vào đến nội thất . liếc mắt nhìn dung nhan lúc ngủ của Hàn Tuyết rồi cũng nhắm mắt lại, Tĩnh Tâm tu luyện nội công .

      Lúc này, bên ngoài Phi Phượng các, thập nhị thi vệ cùng đại thái giám vây tại chỗ bàn luận xôn xao, gặp phải Tiểu Lăng Tử mới từ Ngự Thư Phòng truyền tin trở về . Tiểu Lăng Tử hiếu kỳ thôi, tiến lên ấp úng : "Tiểu Lăng Tử ra mắt mấy vị đại nhân."

      "Uống....uố...ng!" nhóm người nhất tề sợ hết hồn, bọn họ thảo luận xem Hàn Chiến có tức giận hay ? Tức giận xử phạt bọn họ ra sao? tới thời khắc mấu chốt đột nhiên xuất thanh lạ dọa cho sợ đến bọn họ thiếu chút nữa nhảy dựng lên chạy như bay.

      "Nô tài hù dọa lấy các vị đại nhân rồi, là xin lỗi." Tiểu Lăng Tử vội vàng cáo lỗi .

      " có sao, có sao, ha ha ha." Thái Chín vội lắc tay , vốn chính là bọn họ có tật giật mình, cũng chẳng oán được ai.

      "Công công, chiến đại nhân cùng công chúa ở trong các?" Vương Chính Nghĩa kéo lấy Tiểu Lăng Tử giọng hỏi.

      Tiểu Lăng Tử hồ nghi nhìn thập nhị vệ cùng đại thái giám kỳ quái sắc mặt, trong miệng vẫn dùng thanh sắc bén : "An công chúa ngủ rồi, chiến đại nhân cũng ở bên trong tĩnh tọa."

      Thập nhị vệ ngươi xem ta, ta xem ngươi #993366;']( tức là mấy nì nhìn nhau nhìn nhau lại đoá ). Đại thái giám ho tiếng, thận trọng hỏi: "Chiến đại nhân có hỏi qua bọn ta ?"

      "Chiến đại nhân chỉ phân phó cho tại hạ tới chỗ hoàng thượng truyền lời nhắn, ngược lại cũng có hỏi qua các vị đại nhân." Nhìn dáng vẻ mọi người đồng thời thở phào nhõm, Tiểu Lăng Tử bưng lấy miệng cười : "Mấy vị đại nhân chẳng lẽ làm có chuyện gì đắc tội chiến đại nhân sao?"

      "Ách ~~" mặt mọi người cùng là cứng đờ, mất tự nhiên hết nhìn đông tới nhìn tây, chính là dám chống lại tầm mắt của Tiểu Lăng Tử .

      Tiểu Lăng Tử từ ở trong cung lớn lên, các công phu khác có chứ công phu nhìn sắc mặt người khác cũng có chút bản lãnh đấy. Từ mặt mọi người cư nhiên có thể nhìn ra chút ý tứ, lập tức liền viên hoạt an ủi mọi người : "Các vị đại nhân cũng cần lo lắng quá mức, ta xem Chiến đại nhân cũng chưa chắc để ý chuyện của các vị đại nhân, mới vừa rồi Chiến đại nhân phân phó nô tài truyền lời xong liền trở về phòng ngủ công chúa tĩnh tọa."

      " tại nếu là có thể rời công chúa mới gọi là quái nhé ?" Hùng Tấn Châu cố gắng xoá bỏ khí mập mờ của mọi người sau hồi tế mi lộng nhãn, đem lại cho mọi người tâm lĩnh cười lớn. Hai người này chính là trong thời điểm thêm mỡ trong mật, đợi đến lúc hút hết cũng chẳng tìm đến bọn họ phiền toái đâu, bọn họ cũng là hồ đồ. Chỉ hy vọng Chiến đại nhân để hết tâm tư người công chúa, đừng nghĩ đến chỉnh bọn họ là tốt.

      "Tạp gia cũng nên về Phi Phượng Các phục mệnh, vì vậy trước cùng các vị đại nhân sau từ biệt." Tuy tò mò những ý tứ trong lời của thập nhị vệ nhưng qui tắc sinh tồn thiết yếu trong cung chính là khôn được tò mò, tự nhiên thể phạm loại lỗi này.

      Tiểu Lăng Tử mỉm cười cùng thập nhị vệ rồi lời từ biệt, chậm rãi bước trở lại Phi Phượng các, thấy mấy cung nữ còn cửa điện trông coi. Ngửa đầu nhìn vị trí của mặt trời, kêu mấy Tiểu Thái Giám chuẩn bị nước nóng dự phòng, tự mình hướng Ngự Thiện Phòng , món ăn chính của công chúa bình thường mặc dù nhiều lắm nhưng điểm tâm cũng là thể thiếu đâu đấy, muốn chuẩn bị tốt trước khi công chúa tỉnh ngủ.

      Hàn Tuyết tỉnh dậy trong phòng mảnh sáng mờ, nàng duỗi lưng mỏi, ngẩng đầu nhìn đôi mắt cương nghị của Hàn Chiến. Miệng dâng lên nụ cười ngọt ngào, kiều. Hàn Tuyêt hướng tới duỗi thẳng hai tay, "Ôm ~~!" #993366;']( làm nũng kìa •^^•)

      Hàn Chiến cưng chiều nhìn nàng cười, rời khỏi ghế quý phi tới bên giường đem cả nàng và chăn cùng ôm vào trong lồng ngực ."Ngủ có ngon giấc ?"

      Hàn Tuyết thuận thế tựa vào lồng ngực rộng rãi của cọ xát. Hàn Tuyết có chút cam lòng lầu bầu : "Vì sao mỗi lần làm ta mệt mỏi nha, công bằng!" ràng người sử lực chính là Hàn Chiến, nhưng làm xong người mệt mỏi hông tê lưng đau luôn là nàng, Hàn Chiến ngược lại thần thanh khí sảng, tinh thần vô cùng tốt.

      Lời của Hàn Tuyết làm Hàn Chiến cười khẽ mấy tiếng, hôn lên tóc của nàng, đem nàng từ trong chăn bế ra."Tiểu Lăng Tử chuẩn bị cho nàng điểm tâm cùng nước nóng, muốn dùng điểm tâm trước hay là muốn tắm rửa trước?"

      Nghe được hai chữ điểm tâm làm cho Hàn Tuyết cười nheo mắt, "Ta muốn vừa tắm, vừa ăn."

      Thân mật véo chặt chóp mũi nhắn của nàng, Hàn Chiến lắc đầu bất đắc dĩ, "Điểm tâm ở ngoại sảnh, nàng trước đứng lên dùng chút, ta bảo bọn họ đem nước nóng mang tới phòng tắm."

      "Hảo." Nhìn Hàn Chiến muốn ra ngoài, Hàn Tuyết đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vội vàng kéo Hàn Chiến tay. Thấy Hàn Chiến hiểu quay đầu lại nhìn nàng. Nàng : "Bảo bọn họ đem cửa cung đóng, ai tới tất cả đều cho trở về, ta nghỉ ngơi, tiếp khách." Trong tình huống trong cung bây giờ , nàng tốt nhất trước lánh mặt chút cho thỏa đáng. Các quốc gia có đặc phái viên tới Bích Lạc trước, nàng trước đó cũng đoán được nhưng nhận được tin tức, điều này lên chuyện lần này đơn giản.

      "Ta ." Hàn Chiến gật đầu cái nhanh ra khỏi nội thất.

      Hàn Tuyết chậm rãi xuống giường mặc quần áo và giày, rốt cục mặc cũng mặc xong, liền cứ như vậy ra bên ngoài thất . Vừa thấy đầy bàn toàn điểm tâm hảo tinh xảo đầy hương vị nàng hoan hô tiếng, nhào tới. nhàng linh hoạt cầm nâng khối hoa cao phấn hồng , cắn miếng, nhắm mắt cảm thụ hương vị ngọt ngào tan ra trong miệng. Vẻ mặt đầy hưởng thụ của Hàn Tuyết làm cho cung nữ đứng hầu hai bên cũng khỏi che miệng khẽ cười lên thành tiếng.

      #993366;']
      Bạch Phụng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 19: Chống đỡ trong phòng tắm
      Edit:Ckun


      Hàn Tuyết hờn dỗi trừng mắt kiều nhìn cung nữ che miệng cười trộm một cái, bưng lên một mâm bánh Mân Côi, vừa ăn vừa về hướng phòng tắm phía sau phòng ngủ, tiếng đá va chạm tích tác vang lên một đường. Phòng tắm trong tẩm cung của Hàn Tuyết là do chính nàng thiết kế, có điểm giống phòng tắm Nhật Bản kiểu cũ, nước được đun nóng ở gian ngoài rồi dẫn qua đường ống đổ vào hồ tắm, cũng từ phía ngoài nước lạnh đồng thời được dẫn vào trung hòa độ ấm. Thời điểm Hàn Tuyết bước vào phòng tắm, bốn phía sương khói lượn lờ, hiển nhiên, nước ấm đã được chuẩn bị tốt từ lâu. Nàng giơ tay vẫy vẫy ra hiệu cung nữ chăm sóc đồ dùng tắm rửa lui xuống, đem bàn điểm tâm đặt cạnh bể, quên cầm lên một khối, vừa ăn vừa thong thả chậm rãi cởi quần áo.

      Lúc Hàn Chiến vừa mang quần áo cho Hàn Tuyết tắm rửa bước vào, thấy ngay một màn mãn nhãn mỹ nữ thanh tú thoát y, nhìn thân thể nàng uyển chuyển từ từ lộ ra sau từng lớp quần áo rơi xuống, dục vọng của hắn lại một lần nữa vươn cao. Đem quần áo Hàn Tuyết để sang bên cạnh, hắn bất động thanh sắc nhỏ giọng tự cởi xuống quần áo của chính mình. Hàn Tuyết thoát y chỉ còn độc dư lại một cái yếm, vẫn quên tham ăn tới muốn thưởng thức điểm tâm thì bỗng nhiên từ phía sau bị ôm vào trong ngực. Một cánh tay tinh chuẩn cách lớp yếm bao lấy ngọc nhũ của nàng mà vuốt ve, một tay che lấp khuôn miệng tản mạn hơi thở mùi đàn hương của nàng làm nàng khỏi kinh hô.

      “Ahh . . . ô . . ô.” Hàn Tuyết bị kinh sợ vừa ̣nh gọi lớn liền bị bụm miệng, cảm thụ thân thể nam nhân quen thuộc kề sát phía sau, nàng mất hứng liếc mắt, tức giận vỗ một cái lên bàn tay làm loạn ngực nàng.

      Hàn Chiến khẽ cười buông tay bưng lấy miệng Hàn Tuyết, chuyển sang khẽ vuốt cánh môi, miệng dán lên vành tai khéo léo của nàng, trầm thấp cười nói: “Ta đã nói ta đối với nàng có sức chống cự, nàng nên ở trước mặt ta cởi quần áo như vậy.”

      “Cái gì chứ. . . Ân. . .” Hàn Tuyết vừa muốn mở miệng kháng nghị, bàn tay phủ môi liền xâm nhập miệng nàng. Nàng tức giận khép hai hàm răng lại, hung ác cắn ngón tay truy đuổi lưỡi nàng tha một cái.

      “! ~~” Hàn Chiến bị đau liền hít một hơi, vội rút ngón tay ra. “Ác, đúng là mèo nhỏ răng dài mà.” Thật ác độc, xanh tím rách cả da.

      “Ai bảo chàng cho ta nói chuyện?!” Hàn Tuyết nhìn ngón tay có một dấu răng thật sâu do chính mình cắn thành, vụng trộm lè lưỡi một cái, có chút đau lòng, nhưng ngoài miệng vẫn chịu thua, nàng xoay người chỉ chỉ vào lồng ngực Hàn Chiến dạy dỗ: “Xem chàng còn dám đánh lén người ta nữa …”

      Hàn Chiến hai mắt sáng lên nhìn cặp ngọc nhũ dao động ngay trước mắt, khẽ thở dài: “Nếu ngày ngày đều được thấy xuân quang như vậy, bị cắn chết ta cũng cam lòng.” Đôi tay nhanh nhẹn nắm lấy hai luồng tròn trịa, than thở vuốt ve.

      “Sắc quỷ!” Nhìn bộ dạng háo sắc của Hàn Chiến, Hàn Tuyết trong lòng tuy thẹn thùng nhưng cũng thấy ngọt ngào, tay khẽ đấm lồng ngực , cáu giận : “ cả ngày đường đều làm, còn chưa đủ sao?”

      Hàn Chiến luyến tiếc buông hai bầu miên nhũ làm thích thôi kia ra, tay ôm lấy eo của hàn Tuyết, tay chuẩn xác bắt lấy tay ngọc muốn đấm : “Chết dưới bóng mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu. . .”

      Chữ cuối cùng bị bao phủ hòa tan trong miệng hai người, Hàn Chiến nhu tình mật ý dây dưa lấy lưỡi non mềm, liếm mút truy đuổi, cho đến khi Hàn Tuyết ngây người kháng nghị, phát ra tiếng hừ lạnh, mới chịu buông tha miệng nàng.

      Hàn Tuyết chôn đầu nơi cổ Hàn Chiến cố sức thở, tay khẽ nhéo bên hông Hàn Chiến, dùng lực vặn xoắn thịt mềm. Nam nhân này thể lực hơn người, nàng mảnh mai căn bản phải đối thủ của , mỗi lần sau khi làm xong, nàng đều mệt mỏi gần chết, thế mà lại tựa như có việc gì, tinh thần tỏa sáng.

      Hàn Chiến từ chối cho ý kiến, chỉ nhíu mày, ôm Hàn Tuyết vào hồ tắm, ngồi xuống tựa vào thành bể, đem Hàn Tuyết đặt đùi, hai tay thành thực ở người nàng đông tây mân mê.

      “Đem vật kia của chàng lấy ra, đừng chọc phá ta.” Nhiệt năng dưới mông gắng gượng làm Hàn Tuyết khó chịu dời mông ngọc, nhưng bàn tay đánh úp về phía thân thể nàng làm Hàn Tuyết cả kinh nhảy lên, vừa tránh bàn tay làm loạn của Hàn Chiến, vừa giận dữ trừng mắt nhìn .

      “Ha ha ha, bảo bối, ta đây lại làm được.” Hàn Chiến vui vẻ cười tươi phen bắt lấy tay ngọc của Hàn Tuyết, xảo diệu lôi kéo khiến nàng lao vào vòng ôm ấp của , bị chặt chẽ chế trụ trong ngực. Lồng ngực bền chắc dán chặt lấy lưng tuyết trắng của Hàn Tuyết mà cọ xát, tay trái vòng qua ngực trái của nàng, nắm lấy miên nhũ bên phải xoa nắn, cánh tay hơi dùng lực, đè ép nàng càng sát với chính mình, Hàn Tuyết liền bị khóa chặt trong ngực . Tay phải luồn xuống dưới thăm dò vào giữa hai chân nàng, nhàng vuốt ve trêu đùa, “Nó tưởng niệm nàng, nàng nên an ủi nó chút .”

      Hàn Tuyết phen thở gấp suýt ra hơi, thân thể bị Hàn Chiến vuốt ve phần dưới liền khẽ run, nam nhân này, giờ là lúc nào lại trở nên sắc tình, năng ngọt xớt như vậy? Người luôn trầm mặc lấy im lặng là vàng trước kia đâu mất rồi? Tay ngọc hung hăng chụp lấy bàn tay xoa nắn trước ngực mình, Hàn Tuyết vặn vẹo cố tránh bàn tay tà ác của hắn, “Người ta cần a, buông ta ra, chàng đại sắc lang…”

      “Vậy chỉ chút, có được hay ?” Hàn Chiến thở gấp cầu hoan. Có chút chờ nổi, gặm hôn cổ ngọc non mềm của Hàn Tuyết.

      “Đừng á, mỗi lần đều làm người ta mệt muốn chết.” Hàn Tuyết thuận giãy giụa, mỗi lần nàng đều mệt mỏi đến chỉ muốn ngủ, tối nay nàng vẫn còn việc phải xử lí, còn chắc được ngủ nữa.

      “Tuyết Nhi. . . .” Hàn Chiến thở gấp, xoay người Hàn Tuyết lại. cúi đầu ngậm chặt lấy bên nụ hồng mai, dùng lực bú mút.

      “A . . . . cần . . . Ân . . .” Trước ngực bị kích thích mãnh liệt khiến Hàn Tuyết kêu lên, nam nhân động dục, căn bản coi trọng kháng nghị của nàng, ở hai bên ngọc nhũ mân mê liếm mút, lại dẫn theo lực đạo gia tăng biểu khát cầu khẩn cấp của Hàn Chiến, cũng làm xuân tình trong nàng nảy nở.

      được, a, buổi tối . . . còn có việc . . . Ân . . .  phải làm . . .” Hàn Tuyết cố nhịn phát ra tiếng rên rỉ, muốn nam nhân thống khổ vùi đầu trước ngực nàng hiểu lấy đại nghĩa.

      Hàn Chiến tay vuốt ve bầu ngọc nhũ cao ngất, miệng ngậm lấy đầu nhũ hoa bên kia mút mát, tay thăm dò vào giữa hai chân Hàn Tuyết, ngón tay vội vàng thâm nhập cơ thể nàng.

      “A. . . . .” Hàn Tuyết kìm hãm được động thân ngửa về phía sau, khoái cảm thân thể từng bước đánh lui lý trí nàng, được, còn tiếp tục như vậy nữa, bao lâu sau nàng nhất định buông vũ khí đầu hàng. Hàn Tuyết ngoan tâm hung ác, nhắm ngay giữa hai chân Hàn Chiến, chân ngọc khẽ đá lên, chuẩn xác đá vào đỉnh nam căn đầy nộ khí kia.

      Hàn Chiến rên rỉ buông ra khống chế với Hàn Tuyết, che lấy bảo bối của chính mình bị Hàn Tuyết đụng vào, trong lòng thấy thực may mắn, may là nha đầu này còn biết khống chế lực đạo, nếu khiến tuyệt tự tuyệt tôn mất. cũng thấy vô cùng thất vọng, đến như vậy mà vẫn chưa dụ hoặc được nha đầu này, xem ra hôm nay có chuyện tốt để làm rồi.

      Hàn Tuyết nhìn Hàn Chiến che lấy chỗ kín lời nào, cho là mình đá thương rồi, nàng đau lòng xoa xoa cánh tay Hàn Chiến, yếu ớt hỏi: “Xem chàng lần sau còn dám như vậy , cho chàng là người ta cần rồi mà.”

      Thấy Hàn Chiến lên tiếng, Hàn Tuyết nóng nảy: “Đau lắm sao? Để ta xem chút.” Dứt lời, tay ngọc đẩy hai tay che chắn của Hàn Chiến, nhàng sờ lên cây gậy thịt tráng kiện kia.

      Hàn Chiến đôi mắt nửa khép ánh lên tia sáng, khóe miệng cười giảo hoạt chợt lóe, cố gắng đè nén tiếng rên rỉ trong miệng.

      đau! đau!” Cho rằng Hàn Chiến rất đau, Hàn Tuyết liền nắm lấy côn thịt nhàng xoa bóp, truyền tới bên tai là từng đợt thở gấp của Hàn Chiến. Hàn Tuyết có chút kinh ngạc nhìn côn thịt trong tay mình nảy lên, căng lớn thêm mấy phần.

      Hung hăng nheo mắt lại, nhìn Hàn Chiến vẻ mặt tựa như thống khổ, cũng giống như hưởng thụ, hai tay Hàn Tuyết từ từ vòng chặt nam căn, trước sau triệt động, nàng dựa vào bên tai Hàn Chiến nũng nịu hỏi khẽ: “Có thoải mái ?”

      “Thoải mái . . . . . A ~~” Hàn Chiến biểu tình say mê tới hai giây lập tức bị thay thế bởi thống khổ, “Tùng! ~~, mau buông ra . . . .” Hàn Chiến hấp ngụm lãnh khí, bắt lấy cổ tay Hàn Tuyết khẽ kéo, dám sử dụng lực, sợ lực đạo của mình làm nàng bị thương.

      đáng thương a, ỉu xìu kìa.” Hàn Tuyết làm bộ nhàng phủ lộng vuốt ve rồi lại nắm chặt kích thích khiến gậy thịt có điểm ủ rũ.

      “Tuyết Nhi, nàng phế nó, sau này chúng ta tính phúc rồi.” Hàn Chiến cười khổ kéo hai tay Hàn Tuyết vẫn cố ý kích thích nam căn của ra, nhàng vuốt ve bảo bối bị thương. Nha đầu này là, chút thiệt thòi cũng chịu, vậy mà hạ hủ hung ác, thiếu chút nữ bẻ gãy .

      “Hừ!” Hừ tiếng, Hàn Tuyết tới bên kia hồ tắm, cầm lên chiếc khăn lau người, liếc nhìn Hàn Chiến ánh mắt lang sói lóe sáng, hướng làm cái mặt quỷ.

      Hàn Chiến sủng nịnh cười cười, cũng đến cạnh bể cầm khăn tắm lau, vẫn mang thân đầy dục vọng nhìn Hàn Tuyết đứng dậy rời khỏi hổ tắm, bất đắc dĩ cười khổ lắc lắc đầu. Tình thế trong cung , Tuyết Nhi nhất định có kế hoạch, tối nay đừng mong nha đầu ngoan ngoãn ở yên chỗ.
      Bạch Phụng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :