1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      72. sứ Khánh quốc chi 16

      Edit: Thanh Tiếu



      "Nhi thần tham kiến phụ hoàng." Bởi vì trong điện chỉ có cha con Hoa Kiền Quân, tính ra cũng có chẳng mấy người, bởi thế Hoa Thế Chiêu cùng bọn họ quỳ lạy chứ rình rang nghi lễ.

      "Tất cả đứng lên rồi ngồi xuống ghế , ta có chuyện quan trọng muốn cùng các con thương nghị." Hoa Kiền Quân mệt mỏi nhắm nghiền đôi mắt, chỉ chỉ mấy cái ghế ý bảo bọn họ ngồi xuống.

      "Chuyện gì làm cho phụ hoàng phải bận tâm như vậy? Vì sao trông người lại mệt mỏi như thế?" Nhìn sắc mặt Hoa Kiền Quân như vậy càng làm cho Hoa Thế Chiêu lòng thêm lo lắng, phải biết là chuyện động trời lắm mới có thể khiến cho Hoa Kiền Quân có sắc mặt như vậy.

      "Đêm qua Hộ quốc công chúa của Bích Lạc cùng Phò mã đến đây tìm gặp ta, " Hoa Kiền Quân thầm nhìn các hài nhi của mình, trong mắt có chút sợ hãi, "Bích Lạc ngay từ lúc tháng trước biết chuyện nước ta cùng Kim Sa, Long Dược liên minh."

      Khánh Vương gia tộc vốn là có những con cháu kiệt xuất, tương lai của thiên hạ Đại Khánh đều là trong tay bọn họ, cái kế hoạch liên minh kia, vẫn là đoán ra ý đồ. Lại lo lắng sợ Bích Lạc dùng lợi ích để mua chuộc, khiến cho nội bộ Khánh Quốc bị chia rẽ, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể là cùng bọn họ bàn luận, biết đâu suy nghĩ ra sao. Thứ nhất là đem chuyện này làm , thứ hai cũng cho bọn họ hiểu lợi ích, nên tốt nhất chính là cho rồi, chỉ có cách là Khánh Vương đem nội bộ đoàn kết lại, mới có thể làm cho người ngoài khó lòng chia rẽ.

      "Phụ thân định đối phó chuyện đó thế nào?" Hoa Duệ trong mắt có tia lãnh thầm lóe lên, làm cho người ta còn chưa kịp phát giác biến mất thấy gì nữa, chỉ để lại vẻ quan tâm nhàn nhạt.

      Hoa Kiền Quân bình tĩnh nhìn bộ mặt kiêu ngạo của con trai, trong mấy đứa con của , Hoa Duệ là người có khả năng trở thành người kế vị , suy nghĩ sâu xa, thủ đoạn cũng ngoan độc, lại chỉ dùng thuộc hạ thân tín, chẳng qua là tính tình quá kiêu ngạo, lại khó bảo, khó tránh khỏi có chút bảo thủ, lên nắm quyền, việc thủ giang sơn lại có vẻ được linh hoạt cho lắm. Cho tới nay, đối với đứa con trai này cũng quá yên tâm, dùng tiếc, dùng lại sợ sinh bất trắc, tự quay lại cắn mình. Bây giờ nghĩ lại, nếu là cùng Bích Lạc thành lập liên minh, tương lai, đem nữa lãnh thổ Long Dược giành được cho quản lý, có cùng Hoa Thế Chiêu hai vùng liên kết, vừa có thể bảo vệ lẫn nhau lại cũng vừa có thể kiềm chế để tránh sinh họa, là vẹn toàn đôi bên.

      Thấy Hoa Duệ nhìn thẳng đến hề né tránh ánh mắt, Hoa Kiền Quân trong lòng đối với càng thêm tán thưởng, mở miệng : "Hộ quốc công chúa tuy phải huyết mạch của hoàng tộc Bích Lạc, nhưng lại là người sở hữu nửa kho tiền của Bích Lạc, ta biết là ‘ có tiền có thể ma sui quỷ khiến! ’."

      Lưu Thư Hằng tay xoa cằm của mình, lẩm bẩm : "Hay cho câu ‘ có tiền có thể ma sui quỷ khiến! ’, nữ nhân kia cũng thể xem thường."

      "Đâu chỉ nữ nhân kia thể khinh thường, còn có Úy Trì hầu chung với ta, biết các ngươi có chú ý , người này lại như gió, nhảy xuống đất lại tiếng động, khí thế mặc dù che giấu , nhưng nhìn chính là bất đồng, biết các ngươi thế nào, ta nhìn thi triển công phu, cũng là nhận thấy mình có công lực như .”

      Lưu Thư Hằng nhìn mọi người , hôm qua giống như Hoa Duệ, chỉ lo lấy nhìn chòng chọc nữ nhân kia, mà là chú ý đến người nam nhân đứng ở đằng sau, bắt gặp ánh mắt , liền làm cho Luu Thư Hằng cảm thấy da đầu hàng loạt tê dại, đó là loại công phu cực tốt, người bình tương chưa chắc đạt được tới cái thành tựu như vậy.

      "Ta sớm , Kim Sa cục diện quá loạn, mấy vị hoàng tử Long Dược lại hiểu chuyện chính , chuyện liên minh này vốn là an toàn, tại ứng nghiệm chứ?" Hoa Thế Thống ba phần tức giận, bảy phần đắc ý vòng tay lớn tiếng , "Ban đầu các ngươi chịu nghe ta, tại như thế nào?"

      Hoa Thế Tranh trợn mắt nhìn vẻ mặt tràn đầy đắc ý của Hoa Thế Thống, : " tại chuyện bại lộ, tạm thời là do nước nào tiết lộ, chuyện này bại lộ , đánh lén là thể nào, nếu là chính diện đối đầu với quân đội Bích Lạc, chúng ta chắc chắn chính là thể thắng được."

      "Kế này bỏ thôi, còn dùng thế nào nữa." Tôn Ngọc Phương câu tổng kết, nghiêng đầu nhìn Hoa Kiền Quân cười đầy ý : "Ngược lại phụ hoàng đem lời cho hết nhé, Hộ quốc công chúa kia còn cùng phụ hoàng cái gì?"

      Hoa Kiền Quân nhìn đứa con này phân tích cùng quan sát, hài lòng gật đầu cái : "Hoàng Phủ Hạo Thiên có ý tứ là tương kế tựu kế, do Bích Lạc kiềm chế quân chủ lực của Kim Sa cùng Long Dược, còn Đại Khánh trực tiếp quay lại tấn công Long Dược."

      "Kế hay!" Hoa Duệ nghe vậy trong mắt sáng lên, nhưng sau đó lại nhíu mày, liếc mắt nhìn Hoa Kiền Quân ngồi ghế, thắc mắc: "Bích Lạc chịu đem Long Dược chia ra với Đại Khánh?"

      "Hoàng Phủ Hạo Thiên có ý tứ là phân công hợp tác, sau đem Long Dược thành trì chiếm được chia đều!" Hoa Kiền Quân tức thời tiết lộ câu.

      Vẫn gì Ngô Hạo chần chờ nhìn Hoa Kiền Quân hỏi: "Phụ hoàng còn chuyện gì nữa hay là hết chuyện? đến chuyện chúng ta quay lại tấn công ngược vào Long Dược, Kim Sa nếu cùng Long Dược hợp thành cổ, Bích Lạc cũng khó mà ngăn chặn được, dù sao môi hết run rẩy đạo lý ai cũng hiểu."

      " hổ con cháu Hoa gia ta là tài kiệt xuất, các ngươi tệ, tệ a, ha ha ha." Hoa Kiền Quân cười ha ha, mặt vẻ lo lắng hoàn toàn tan biến, "Hạo nhi sai, câu chuyện bàn với Hộ quốc công chúa hoàn chỉnh phải là, thừa dịp Long Dược cùng Kim Sa đem binh tấn công Bích Lạc, nước ta dùng tốc độ nhanh nhất chiếm Long Dược, xong chuyện quay mũi giáo hướng về Kim Sa. Hai nước hiệp nghị, Long Dược do hai nước chia đều, còn về Kim Sa, vậy liền bằng bản lãnh của mình, chúng ta có thể chiếm được bao nhiêu chiếm bấy nhiêu."

      "Kế này là khéo tính, chẳng qua là Bích Lạc hảo tâm như vậy, đem miếng mồi ngon đưa đến cho ta?" Hoa Thế Chiêu trong mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn mọi người, lại quay sang Hoa Kiền Quân hỏi: "Phụ hoàng có phải hay chính là vì chuyện này mà phiền não?."

      “Cha chính là nghĩ ra điều này, mới muốn cùng các con chuyện." Hoa Kiền Quân mỉm cười gật đầu .

      "Kế này của Bích Lạc có thể hóa giải nguy cơ bị ba nước vây đánh, cho chút thành ý như vậy chắc cũng chỉ là bình thường thôi?" Hoa thói đời có chút xác định , chẳng qua là chân mày kia vẫn là nhíu chặt.

      "Là cha cũng chính là muốn như vậy, chẳng qua là cảm giác có chút ổn."

      "Con lại nhận được tin, Hoàng Phủ Phượng Thiên cùng Hoàng Phủ Cảnh Thiên khi Hộ Quốc công chúa đến Khánh Quốc hai ngày cũng chia ra đến Kim Sa cùng Băng Tinh, nghĩ thế nào cũng thấy chuyện này có liên quan, Bích Lạc chắc sớm có tính toán rồi." Hoa Thế Lam thanh nhã ôn nhuận vuốt vuốt vạt áo, cũng ngẩng đầu lên , đối với ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào , coi như là nhìn thấy.

      73. sứ Khánh quốc chi 17

      Edit: Thanh Tiếu


      Hoa Duệ đưa mắt nhìn biểu tình mặt các huynh đệ vòng, sau đó miệng mới mang theo ý cười , "Mặc kệ Bích Lạc muốn mưu cái gì, tuyệt đối thực lực trước mặt, quỷ kế nhiều hơn nữa cũng là đáng kể, với thực lực của chúng ta giờ, muốn cùng lúc chiếm Long Dược cùng Kim Sa quả là đơn giản, cần chi sợ mấy cái mưu kế kia của Bích lạc. Đến lúc đó chúng ta chỉ cần chia thành hai toán quân, đường trực tiếp công kích Long Dược, đường tấn công Kim Sa, hai bút cùng vẽ, cho dù là Bích Lạc hay là Kim Sa, ở Binh Lâm Thành Hạ lúc cũng là vô kế khả thi."

      "Duệ đệ sai, hơn nữa nhi thần cho là, chúng ta coi như cùng Bích Lạc liên minh, cũng cần hoàn toàn thuận theo ý của bọn , việc phân chia binh lực nước ta, đại khả phân công phần ba tiến về phía Long Dược, hai phần ba tấn công Kim Sa, thừa dịp bất ngờ, hai bút cùng vẽ, cho dù là Bích Lạc chuẩn bị nước cờ tiếp theo, cũng nhất định là trở tay kịp, mà Bích Lạc cùng Kim Sa, Long Dược ba đại quân kiềm chế lẫn nhau, tất phải điều động nhiều quân, tổn thương ít, lúc đó Bích Lạc thực lực nhất định giảm nhiều, đến lúc cuối cùng, chúng ta còn có thể trực tiếp phản pháo Bích Lạc, thực nguyện vọng thống nhất thiên hạ, phụ hoàng nghĩ có đúng ?" Hoa Thế Lam phen, nghe được Hoa Kiền Quân nhiệt huyết sôi trào, lại làm cho cả đám huynh đệ sắc mặt mỗi người mỗi khác.

      "Hảo, tốt, Lam nhi hổ là con của ta, trí tuệ hơn người, kế này rất tốt, rất tốt a." Hoa Kiền Quân trong miệng cười to trầm trồ khen ngợi, cũng là thầm quan sát tất thảy mọi phản ứng của chín đứa con mình, mặt tươi cười, nhưng trong lòng nửa vui nửa buồn, nhìn chín đứa con, ngữ trọng tâm trường mà :

      "Các con đều là kiêu hãnh của ta, ta, là niềm kiêu hãnh của Hoa thị nhất tộc, nếu huynh đệ các con đồng tâm, kế này của Lam nhi tất thành."

      Nhìn phía dưới mỗi người tâm tư, dừng chút lại : "Các con đều là con ngoan của ta, là phụ hoàng hiểu là các con thể bị hủy hoại, phụ hoàng ở chỗ này trực tiếp cho các con biết chuyện, thiên hạ này, là phụ hoàng định chia làm chín phần, mỗi người các con tất cả đều giữ phần gia nghiệp, tương lai gia nghiệp mở rộng như thế nào, phải nhờ vào chính các con liều mạng, lần này cùng Bích Lạc kết minh, chúng ta có thể được bao nhiêu lợi ích, phải xem cửu huynh đệ các con có thể hay đồng tâm rồi.”

      Hoa Kiền Quân vừa xong, khiến cho mỗi người tâm trạng kẻ vui mừng kẻ buồn, Hoa Thế Chiêu mặt liền tối lại, nguyên tưởng rằng Khánh Vương để cho con trai lớn là kế thừa nghiệp, sau đó liền thực thống nhất thiên hạ nghiệp, lúc này lại được biết rằng bản thân chỉ được thừa kế phần gia nghiệp, làm như vậy khiến thực thêm kinh sợ, mặt vẫn là lộ ra, quả nhiên là nhẫn nhịn cực khổ.

      Tâm tư của Hoa Kiền Quân có thể nào hiểu : "Trưởng tộc Hoa gia vẫn chính là Chiêu nhi, thiên hạ này có thể chia chín phần, nhưng Hoa gia tộc trưởng chỉ có người, trong nhà bất luận tương lai là như thế nào hơn thua nhau, cũng phải nhớ lời phụ hoàng cho kỹ lưỡng, có nghe chưa."

      Hoa Thế Chiêu mặt mặc dù vẫn khó coi, nhưng lại vẫn là đem lời của Khánh Vương nghe vào trong tai, trong lòng cũng hiểu Khánh Vương làm như thế tức là bảo vệ cả đám huynh đệ, cũng bảo vệ . Ở trong điện này đấy, huynh đệ nhà đấu với nhau, cũng có ai hơn ai, nếu đấu nhau kẻ sống người chết, Đại Khánh quốc chỉ sợ cũng phải chia năm xẻ bảy, đến lúc đó chỉ sợ bị người xơi tái , như vậy chia đều, chiến trường, những người này chắc chắn là phục tùng, mà ngôi vị tộc trưởng kia vẫn là của mình, so với bọn họ còn là nhiều phần ngon ngọt, lập tức cũng coi là tốt . Thế là dẫn đầu quỳ xuống : "Hài nhi tuân mệnh phụ hoàng."

      Tám người khác thấy thế cũng quỳ xuống hướng Hoa Kiền Quân lễ bái : "Hài nhi tuân mệnh phụ hoàng."

      "Tất cả đứng lên, chuyện hôm nay được tiết lộ, mặt khác, hành quán của Hộ quốc công chúa, các ngươi cách xa chút, chớ làm càn, tiểu tử danh xưng Hàn Chiến võ công tuyệt lường được, là đến lúc đó, trộm gà được còn bị gà mổ mắt."

      Mọi người vừa nghe xong lập tức dấy lên hiếu kỳ, Hoa Duệ ngày thường vốn rất cao ngạo, lúc này vừa nghe liền có chút phục, "Phụ hoàng có phóng đại quá , tiểu tử kia có như phụ hoàng , mạnh như vậy sao?"

      Hoa Kiền Quân lập tức gật đầu cái chần chừ "Mạnh, thực lực của người kia đem so với phụ hoàng hơn rất nhiều, nếu phải như thế, làm sao đêm qua ta lại chẳng thể nghe thấy bọn họ tiếng động, lại còn chịu lắng nghe bọn họ chuyện, phải là nguyện ý, mà là thể." Nghĩ đến Hàn Chiến lúc gần còn để lại lọ thuốc, mặt lại thâm trầm thêm vài phần: "Còn có chuyện muốn cho ngươi hay, bí mật Hoa gia chúng ta chỉ sợ cũng bị lộ rồi."

      "Cái gì! ?" Chín người lần này là thực bị giật mình, tất cả tất cả cũng xanh mét cả mặt.

      Hoa Kiền Quân từ trong ngực móc ra chiếc bình Bạch Ngọc , bày ra trước mặt mọi người, "Thuốc này chính là Hàn Chiến lúc gần để lại, cùng với thần dược chúng ta đem giấu, là cùng loại, nghe là do người trong phủ công chúa bào chế, Hàn Chiến ở ngày hôm qua cuối thời điểm lấy ra thuốc này, ý tứ mà vẫn hiểu."

      Hoa Thế Chiêu cắn răng, hung ác đạo thanh: " là mèo mù vớ cá rán, sao lại đúng dịp như vậy, cũng đụng vào nhau rồi." Thuốc kia là từ vị thần y ở Bích Lạc mua với giá cao, chuyện này vẫn là qua tay , lúc đó ràng là có ai biết.

      Trong điện mọi người nhất thời mặt đều tối tăm, im lặng hồi lâu, Hoa Thế Lam mới thở dài : "Chuyện này sợ chính là quân cờ phòng thủ của bọn rồi, bọn họ là đường đường thông báo cho chúng ta, nếu còn muốn vật này, thể đối với Bích Lạc gây bất lợi."

      "Nếu là như thế đành chịu thôi, động Bích Lạc cũng được, chỉ sợ bọn họ còn có chiêu khác, như vậy hay rồi." Tôn Ngọc Phương ra điều mà mọi người suy nghĩ.

      Hoa Kiền Quân nghĩ ngợi lược t liền hạ xuống lệnh nay: "Chuyện hai nước liên minh có Lam Nhi lo lắng, Thế Chiêu bên hỗ trợ, còn vấn đề về lọ thuốc, Lam Nhi phải cẩn thận điều tra, cần phải xác minh ý định của bọn họ, nhớ lấy thể động thủ, các ngươi phải là đối thủ của người đó."

      Mọi người hai mặt cùng sợ, nhất tề đáp ứng. Chẳng qua là từ đó về sau, bọn họ thấy Hàn Chiến đều là thận trọng, cùng đám người Hàn Tuyết cung phụng như Phật, đến mức các quốc gia cũng sửng sốt, nhưng đó chính là chuyện sau này hẵng .
      Last edited by a moderator: 1/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương  74. sứ Khánh quốc (18-)

      Edit: Thanh Tiếu
      Đèn rực rỡ mới lên, tại cung điện Khánh Vương – trong ngự hoa viên sớm dọn lên đầy những hoa quả và rượu thịt, năm vị hoàng tử xếp thành hàng, ở hai bên cửa cung nghênh đón các sứ thần, có thể là cho các quốc gia mặt mũi.

      Bởi vì bây giờ thân phận giống lúc trước, Hàn Chiến thân mặc hồng bào quan phục, cùng Hàn Tuyết ngồi ở bên trong xe ngựa.

      Nhìn quần áo người Hàn Chiến, lại kèm theo gương mặt, Hàn Tuyết cuối cùng cũng bật ra nụ cười.

      "Cái nha đầu có lương tâm này, còn cười nhạo ta." Hàn Chiến cố làm mặt tức giận tay kéo lấy Hàn Tuyết vào trong ngực, cắn cắn cái cổ của nàng.

      "Ai, ai, cần, a, là nhột, ha ha, đừng làm bừa đừng làm bừa, a. . . . . ." Hàn Tuyết cười vừa co cổ lại, vừa tránh cho Hàn Chiến hà hơi vào cổ mình.

      "Xem nàng còn dám hay cười ta." Hàn Chiến mắt nụ cười đem người trong lòng ôm chặt lại, mặt dán lên khuôn mặt nhắn hồng nhuận mỉm cười của Hàn Tuyết, thỉnh thoảng lại lén chiếm tiện nghi của nàng.

      Nghe động tĩnh bên trong xe ngựa, làm cho thập nhị thị vệ canh giữ bên cạnh cỗ xe khỏi mỉm cười, mọi người mặt cũng thuận tâm tràn đày ý cười.

      Xe ngựa còn chưa tới cửa cung, thái giám canh giữ ở cửa cung khác ngay từ lúc thấy ngân giáp của thập nhị thị vệ lóe sáng liền vội vàng ra đón.

      "Người trong xe là Bích Lạc Hộ quốc công chúa điện hạ cùng phò mã gia?"

      Trong xe ngựa Hàn Chiến chôn mặt ở trước ngực Hàn Tuyết, tay xoa bóp chơi đùa với bên nhũ hoa xinh đẹp của nàng, miệng còn ngậm lấy tiểu đào mà cắn mút, tay lại lần vào bên trong quần của Hàn Tuyết, ngăn cách với nơi kia tràn đầy những ẩm ướt. Nghe được thanh bên ngoài, hai người nhất thời dừng lại việc làm, hiểu nhìn nhau cái, Hàn Tuyết trợn ngược đôi mắt trong suốt đẹp tựa lưu ly, đẩy đẩy Hàn Chiến vẫn chôn mặt trước ngực nàng ngậm lấy hồng đào chịu buông ra, Hàn Chiến ánh mắt buồn bã, bàn tay di chuyển dưới váy của nàng ngừng vuốt ve, trong miệng đồng thời mãnh liệt mà cắn xé, tựa như đem hết những gì mật ngọt bên trong nhũ hoa kia.

      Hàn Tuyết thiếu chút nữa nhịn được đem tiếng hét vọng ra ngoài, gắt gao đem toàn bộ thanh rên rĩ kia chèn vào trong cổ họng, trong mắt đầy tơ máu trừng mắt Hàn Chiến, dùng ánh mắt như thế, nam nhân nhìn lại càng dễ kích động hơn.

      cắn cắn mút mút cho đến khi hoa đào kia vì thế mà đỏ cả lên, lại dính đầy nước bọt, khiến cho đầu nhũ hoa ngừng cương cứng lên, lại đem lưỡi ra liếm liếm, sau mới rời khỏi nàng, ngồi dậy sửa lại giúp Hàn Tuyết y phục còn chỉnh tề, vừa chú ý động tĩnh bên ngoài xe.

      Vương Chính Nghĩa đánh ngựa lên trước, mặt uy vũ lên tiếng: "Phải! Công công đây là?" Vào cái thời điểm này, điều gì cũng phải cẩn thận, rất có thể tên kia cũng là giả.

      "Chúng ta là nô tài bên cạnh đại hoàng tử, phụng mệnh Đại hoàng tử, đặc biệt ở tại đây chờ đợi công chúa cùng phò mã gia giá lâm."

      Vương Chính Nghĩa mặt biến sắc quét mắt qua vị thái giám kia cùng mấy người ở đằng sau, sau dừng ở hai khung kiệu bên cạnh cửa cung, lễ độ mà : "Làm phiền công công rồi, công công xin chờ, Bổn quan phải thông báo công chúa." xong chờ thái giám kia gật đầu, liền dẫn ngựa quay về.

      Hàn Tuyết sớm xốc màn xe đợi , thấy đến gần liền hỏi: "Đây là tình huống gì?"

      Vương Chính Nghĩa mặt có chút châm biếm, "Hoa Thế Chiêu sai người ở cửa cung chuẩn bị kiệu mềm cho công chúa, đằng đó còn có thái giám chờ."

      Hàn Tuyết nghe vậy suy nghĩ chút liền cười buông màn xe xuống, quay đầu hướng Hàn Chiến : "Xem ra Hoa Kiền Quân đồng ý liên minh rồi."

      " cách khác liên minh giữa tam quốc tan, lần này nàng yên tâm rồi chứ?" Hàn Chiến như vậy, là bởi vì Hàn Tuyết đêm qua sau khi trở lại còn mực lo lắng Khánh Vương vẫn kiên trì như trước tấn công, lăn lộn khó ngủ, cuối cùng vẫn là nhìn được, trực tiếp đem nàng đặt dưới thân tận tâm hầu hạ thương phen, làm cho nàng ngủ mê man mới yên tâm.

      "Yên tâm nửa, " Hàn Tuyết cài lại trâm vàng bên tai, mắt liếc cái sắc, : "Chờ chuyện bên này làm , ta mới có thể yên tâm."

      Bị ánh mắt của Hàn Tuyết nhìn tới, Hàn Chiến vất vả đè xuống cảm giác tội lỗi, biết chút nữa phải ngẩng đầu lên, vội vàng liền nhắm mắt hít sâu vài lần, xe ngựa đúng lúc tại lúc này ngừng, đến cửa cung. Hàn Chiến cố tình hung ác trợn mắt nhìn Hàn Tuyết cái, đối với việc nàng che kín miệng cười, coi như nhìn thấy, khẽ hừ tiếng liền kéo cửa xe ra, nhấc vạt áo nhảy xuống xe ngựa, xoay người lại đứng ở bên cạnh xe đưa tay đỡ nàng.

      Hàn Tuyết bước ra khỏi xe ngựa, việc đầu tiên làm chính là nhàn nhạt nhìn tiểu thái giám kia cái, bộ dạng mười bảy mười tám tuổi, dáng dấp cũng rất thanh tú, cúi đầu chờ ở bên cạnh, nhìn ra được là làm chuyện gì. Hàn Tuyết liền dựa vào Hàn Chiến mà bước xuống xe, bên lơ đãng hỏi: "Là Thế Chiêu hoàng tử lệnh ngươi tới?"

      "Khởi bẩm công chúa, là đại hoàng tử cùng nhị hoàng tử ra lệnh ở tại đây chờ đợi công chúa cùng Phò mã, từ cửa cung đến Ngự Hoa Viên lộ trình ngắn, công chúa là nữ nhân, hai vị hoàng tử sợ công chúa quá mức mệt nhọc, liền lệnh cho tiểu nhân đem theo kiệu mềm đến rước công chúa." Tiểu Thái Giám lui về sau, bộ dạng hề nóng vội mà còn rất thảnh thơi.

      Hàn Tuyết trong mắt lóe lên tia hiểu , nhưng vẫn ôn hòa câu, "Quý quốc hoàng tử là quá khách khí, bản cung nếu từ chối bất kính rồi." lấy liền nhấc chân lên giáp trụ của ghế Kim Long, vừa ngồi vừa tựa như lầm bầm lầu bầu cười : "Từ nơi này nhi đến Ngự Hoa Viên đúng là gần đâu rồi, lúc tới liền tại lo lắng, thực hảo hảo cám ơn hoàng tử Điện Hạ."

      Hàn Chiến trong mắt lóe lên nụ cười, nhìn bộ dạng Hàn Tuyết tự tin lại có điểm ngạo mạn, thân thể bé mà lại phát ra hào quang lộng lẫy, làm cho người ta dời mắt được, trong lòng tràn đầy kiêu ngạo cùng tự hào, khuôn mặt lạnh lùng tự chủ được nở ra nụ cười. Nếu ở bình thường, nàng chính là tiểu êyu dùng nụ cười xinh đẹp đáng của mình cũng đủ để gây ra phong ba bão táp, cũng chỉ có vào thời điểm này, nàng mới có thể làm vẻ mặt như vậy, nhưng là rất khó mà có được đấy.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      75. sứ Khánh quốc chi 19

      Edit: Thanh Tiếu
       

      Tiểu thái giám kia nghe Hàn Tuyết , cúi đầu mặt giấu được ý cười, thanh càng thêm ân cần, "Công Chúa Điện Hạ, phò mã gia, hai người ngồi ạ, tiểu nhân lập tức kêu bọn nô tài khỏi giá."

      "Ừ!" Hàn Tuyết giọng bình thản trả lời, hộ tống công chúa chỉ cần phải đoàn của mình làm là đủ rồi. Hàn Chiến cũng hướng tiểu công công kia gật đầu cái cho có lệ, cỗ kiệu do tám gã thanh niên cao lớn khiêng, dựa vào hướng thâm cung mà .

      khoảng nửa canh giờ đến của lớn thứ hai của Hoàng cung, từ xa Hàn Tuyết thấy hai huynh đệ Hoa Thế Chiêu cùng Hoa Thế Lam đứng ở cạnh cửa, ánh mắt hướng về phía bên này, nơi nàng tới.

      "Hai vị đúng là làm cho hai huynh đệ ta đợi lâu, trong các sứ thần của các quốc gia, chỉ có hai vị là chậm trễ nhất đấy." Cỗ kiệu còn chưa tới nơi , Hoa Thế Lam giương khuôn mặt tươi cười, đón, nếu phải Hàn Tuyết biết mình cùng là có quan hệ như thế nào, là khiến người khác tưởng nhầm họ là bằng hữu nhiều năm. Hoa Thế Lam này cũng phải kẻ hiểu biết gì, Hoa Kiền Quân là sinh ra những đứa con giỏi a.

      Cỗ kiệu hạ xuống, Hoa Thế Lam đến trước kiệu củaHàn Tuyết, tuy là khuôn mặt nhiệt tình, nhưng Hàn Tuyết lại vẫn ngồi yên đứng lên, chỉ chờ Hàn Chiến tự bên cạnh duỗi tay tới dắt nàng, nàng mới cất bước ra khỏi cỗ kiệu. Dù sao cũng là nam nữ khác biệt, nàng tại là sứ thần thay mặt cho quốc gia đến tham dự, danh dự của nàng, cùng với mặt mũi Bích Lạc tất có liên quan nhau rồi.

      Hoa Thế Lam mặt hơi cứng đờ, liền lập tức cười, thế nhưng trong mắt lệ khí chợt lóe, tuy nhiên lại bị Hàn Chiến nhìn hết tất cả, "Ta cùng với hoàng huynh nhưng là chờ hai vị hơn canh giờ, sứ thần các nước đến rồi, còn thiếu hai vị rồi, mau mau theo ta cho."

      Hàn Tuyết theo Hàn Chiến cười nhạt : "Hàn Tuyết còn chưa cám ơn nhị vị hoàng tử, nếu phải hai vị hoàng tử chu đáo, Hàn Tuyết sợ là phải chịu mệt mỏi cơ thể rồi."

      " dám, dám, công chúa thân thể mềm yếu, lại thể so với nam nhi chúng ta thân thể thô kệch, tất nhiên phải bảo hộ cho tốt rồi." Hoa Thế Chiêu cũng tiến lên đón, đồng thời gương mặt là chói lọi ý cười.

      "Công chúa cũng Phi nhi muội muội nhà ta cùng tuổi, cho nên lần đầu tiên ta nhìn thấy công chúa đại điện tránh khỏi cảm giác thân thiết, liền xem người chính là muội muội nhà ta." Hoa Thế Lam là thực lòng mà , nhưng là người vô tâm người nghe hữu ý.

      Hàn Tuyết khóe miệng khỏi kéo ra, gương mặt giả thục nữ hiền lành xém chút nữa là giữ được, Hàn Chiến mặt lãnh khốc tại chỗ liền đen xuống, phía sau thập nhị thị vệ mặt vốn là buông lỏng cười cũng trở nên cứng ngắc, trán mơ hồ lên mấy dãy gân xanh. Mọi người đều ở đây trong lòng mắng lật trời, ai là muội muội nhà ngươi? Phụ hoàng mẹ nó muội muội nhà ngươi! Tất cả nhà ngươi, hoàng tộc nhà ngươi đều là muội muội, làm muội muội đám người các ngươi là xui xẻo tám đời, ngươi mà đối đãi muội muội nhà ngươi nhé, tiểu thư nhà chúng ta cần nhà ngươi đối đãi, hừ!

      Hàn Tuyết cùng Hàn Chiến còn ngổn ngang trong gió, nơi nào còn tâm trí ứng phó với hai người này, hồi gió mơn trớn, khí khỏi có chút lạnh.

      Hoa Thế Lam nhìn đoàn người sắc mặt mất tự nhiên, nhất thời mắt liền đông lại, trong lòng mặc dù cảm giác nghi ngờ, nhưng mà mặt lại là chê vào đâu được, vẫn là nhiệt tình chói lọi cười, "Công chúa nhanh chóng cùng ta hai đến Ngự Hoa Viên nhé, muốn nhưng là muộn rồi." Cách chuyện cũng chính là đem Hàn Chiến quăng mất, coi như vô hình.

      Hàn Tuyết liền cười lạnh, này hai huynh đệ Hoa gia đúng là suy nghĩ sai lầm rồi, ở trong mắt nàng, đời này, các người muốn khi dễ ai cũng được, chính là thể khi dễ Hàn Chiến, lập tức liền dừng lại, bên hạ thân cúi thấp đầu, ôn nhu : "Xin Phò mã trước bước."

      Hoa Thế Chiêu, Hoa Thế Lam hai huynh đệ liền chú ý, Hàn Chiến sao lại nhìn ra điều nàng nghĩ, dù sao cũng chính là trong người đầy mưu cùng dương mưu , cách chuyện khích bác ly gián này làm sao biết, chính là thèm để ý điều này, chỉ là muốn làm người bảo vệ cho đóa hoa trong lòng là nàng, là cam tâm tình nguyện, sao lại để ý chi lời khích bác của những nam nhân này. Chẳng qua là nhìn Hàn Tuyết như vậy bảo vệ cho , trong tâm bỗng thấy ngọt ngào, ấm áp vô cùng. Gương mặt lạnh lùng khỏi mềm lòng, thân mật tay ôm vào eo Hàn Tuyết, tay cầm lấy tay bé của nàng : "Phu thê chúng ta cần gì phải câu nệ tiểu tiết, cùng nhau thôi."

      Phía sau, thập nhị thị vệ nghe lấy thiếu chút nữa nhịn được muốn hoan hô ra ngoài: Chiến đại nhân là thủ đoạn a, xem xem cái vẻ mặt cùng giọng điệu này của ngài ấy, vừa nhìn chính là tình cảm phu thê sâu sắc, tình nồng ý đượm đấy, chính là cho hai tiện nam Hoa gia này biết, ‘phu thê chúng ta ân ái vô cùng, hai người các ngươi cũng đừng ở đây phí tâm tư. ’

      Hoa Thế Chiêu cùng Hoa Thế Lam nghe thấy, mặt cười thiếu chút nữa duy trì nổi, cũng dám nhiều lời, dẫn đầu hướng Ngự Hoa Viên bước .

      Mọi người vừa bước vào Ngự Hoa Viên, trong sân khí liền có chút trở nên vi diệu, trừ đám vũ công nhảy múa, tất cả mọi người đem ánh mắt rơi vào người bọn họ. Hàn Chiến ôm lấy Hàn Tuyết trước mắt bao người, cực kỳ tự nhiên trước hướng Khánh Vương hành lễ, mới đến chỗ Hoa Thế Lam sắp xếp ngồi xuống.

      Hàn Chiến bất động, ánh mắt quét qua hoa viên rực rỡ cái, sau liền lại trở thành bức bình phong, làm cảnh phía sau Hàn Tuyết.

      Hàn Tuyết giận trách lườm , cái con người này là tự nhiên, tự mình gây ra bao nhiêu phiền toái, xong lại để chính nàng giải quyết, chính là kẻ luôn gây rắc rối, chỉ giỏi làm cảnh phía sau. Bất quá bây giờ cũng phải là thời điểm cùng so đo, chuyên tâm ứng phó với bữa tiệc Hồng Môn đầy căng thẳng này, lập tức để ý đến , xoay người bưng lên chén rượu bàn, cười hướng Hoa Kiền Quân cung kính , "Hàn Tuyết tới chậm, mong rằng bệ hạ trách, Hàn Tuyết tự phạt chén, bệ hạ thỉnh tùy ý."

      "Hảo! Hộ quốc công chúa quả là khí phách hơn người, hề thua kém gì nam nhân chúng ta, mời!" Hoa Kiền Quân rất nể tình đem rượu trong chén uống đến cạn, ánh mắt nhìn Hàn Tuyết cũng là càng ngày càng tĩnh mịch rồi.

      Hàn Tuyết vừa mới đưa chén rượu lên miệng, bên tai liền truyền đến thanh của nam nhân phát ra, mà thanh này thực khó nghe: "Luật lệ Khánh quốc đúng là kỳ lạ, đây là chuyện mà nữ nhân cùng nam nhân có thể chung bàn thưởng rượu sao? Ta đây còn tưởng rằng cảnh này chỉ thấy tình trường, nghĩ tới ở yến tiệc Khánh quốc cũng có thể nhìn thấy, ngờ Hộ quốc công chúa Bích Lạc cũng chính là tùy tiện như vậy.”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      76. sứ Khánh quốc chi 20

      Edit: Thanh Tiếu

       
      <img class="aligncenter size-full wp-image-37714" alt="544757_292723384172054_1199004807_n" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2013/01/544757_292723384172054_1199004807_n.jpg" width="590" height="323" />

      Lời này nặng, chẳng những châm chọc Hàn Tuyết biết ngượng mà còn cùng với nam nhân đối mặt uống rượu, còn đem nàng so với đám kỹ nữ thanh lâu, huống chi lại còn mang cả những nữ nhi của Bích Lạc kéo vào, này hoàn toàn là cố ý khiêu khích.

      Hàn Tuyết lập tức sắc mặt lạnh lẽo, lạnh lùng quát : "Đại yến của Khánh Vương, vì sao lại có bọn chuột nhắt nhát gan ở phía sau lưng người khác buông lời thị phi, nhục mạ nước ta?"

      Giọng Hàn Tuyết vang lên như tiếng sấm, làm cho toàn thể người có mặt tại đó kinh ngạc nhìn nàng, liền đó đoàn vũ nương cũng biết dừng lại khi nào, phân vân là nên nhảy múa tiếp hay là nên lui ra ngoài.

      "Ngươi. . . . . . Ngươi, càn rỡ! Ngươi ai là bọn chuột nhắt nhát gan?" tại vị trí chỗ ngồi của sứ thần Long Dược, nam tử tuổi chừng hơn ba mươi tuổi, bộ mặt đỏ ngầu đứng lên chỉ vào Hàn Tuyết mà quát. Nam tử kia sinh kiếm mi lãng mục, dung mạo cũng coi như tuấn mỹ, chẳng qua là sắc mặt tịch vàng, ánh mắt lóe lên, vừa nhìn liền biết người này là tâm thuật bất chính, chịu an phận.

      Hoa Thế Chiêu nhìn trong điện giằng co, phất tay cái làm cho những vũ nương đứng trong sân lui ra ngoài.

      "Long Dược sứ thần đúng ?" Hàn Tuyết nhướng mắt quét qua lượt đoàn người Long Dược, liền xoay mặt nghiêm túc đối với Hoa Kiền Quân lên tiếng: "Bổn cung thân là Bích Lạc Hộ quốc công chúa, có mang sứ mệnh trong người, thay hoàng huynh ta sứ Khánh quốc, Khánh Vương lấy lễ đón tiếp, Bổn cung rất cảm kích, nhưng tại quốc yến lại có người cố ý nhục Bích Lạc nước ta, Bổn cung biết chuyện cùng bệ hạ liên quan, nhưng vẫn xin phiền bệ hạ vì bản cung làm chứng, Bổn cung hôm nay chỉ tìm người mượn uy kia nhục nước ta, tuyệt đem việc này liên luỵ người khác."

      Lời này hay, ngoài sáng là muốn làm Khánh quốc cùng chuyện này quan hệ, ngầm là cho Khánh Vương: ta hiểu biết chuyện này cùng ngươi Khánh quốc liên can, chỉ là do Long Dược muốn gây chuyện, chuyện này ảnh hưởng việc hai nước chúng ta liên minh.

      Nàng lại mời Khánh Vương làm chứng, mặc dù Khánh Vương lúc này còn chứa nhiều tâm tư, cũng khỏi vì việc này tỏ thái độ, thể can thiệp chuyện này nữa, cái này cũng là cho các sứ thần quốc gia khác ám hiệu, mặc dù Khánh quốc cùng các quốc gia vụng trộm liên minh, nhưng này mặt nổi, Khánh quốc còn chưa muốn đắc tội Bích Lạc.

      Điều này là do Long Dược muốn cùng các quốc gia khác mượn yến tiệc này mà làm bẽ mặt Bích Lạc cùng Hàn Tuyết phen. Thân là chủ nhà Khánh quốc cũng ngồi xem long hổ đấu, các quốc gia khác tự nhiên muốn xem vào, tất phải tự ước lượng xem mình được bao nhiêu phần trọng lượng.

      Hoa Kiền Quân sống nửa đời người rồi, sao lại nghĩ ra được những điều mà Hàn Tuyết ám chỉ, lập tức cực kỳ sảng khoái : "Công chúa yên tâm, chuyện này chuyện liên quan đến nước quốc thể, trẫm tuyệt thiên vị kẻ nào hết."

      "Bổn cung cám ơn bệ hạ." Hàn Tuyết cười tiếng, lòng nghĩ Hoa Kiền Quân này là người thức thời biết chuyện.

      Quay đầu nhìn nam tử khuôn mặt ngây ngốc, lúc hồng lúc xanh, bên cạnh vị lão đầu dắt vạt áo , Hàn Tuyết vừa nhìn cả cười, lão đầu này là người quen cũ a, " ra là Hàn tướng gia cũng ở đây a, thứ cho Hàn Tuyết mắt vụng về, đến lúc này mới nhìn thấy ngài."

      Nhớ khi còn bé lão đầu này tới Bích Lạc tham dự đại thọ của Hoàng Phủ Bạch Vũ, cầm lấy mô hình thuyền buồm bằng ngọc điêu, mặt lại còn có chút tự đắc, ý muốn chê bai cùng châm chọc Bích Lạc, nhìn cái gương mặt đó là giống với gương mặt của nam tử vừa lên tiếng, chính như từ khuôn đúc ra. Cho nên đối với lão già này, Hàn Tuyết có ấn tượng sâu sắc vô cùng, cũng nhờ phúc lão đầu này, nàng mới thấy nhiệt huyết với việc đóng tàu, sau đó ở Long Dược dựng lên xưởng đóng tàu lớn nhất tại Long Dược, ngay cả thuyền của quân đội hoàng gia, tất cả đều thuộc về xưởng chế tạo của nàng. Dĩ nhiên, ai biết nàng chính là Đại Lão Bản, bất quá, bọn họ rất nhanh biết, hắc hắc he he. . . . . .

      Bị điểm danh, Long Dược Thừa tướng Hàn Cao Viễn, sắc mặt vô cùng mất tự nhiên đứng lên, giọng cứng ngắc hướng Hàn Tuyết thi lễ, "Nhiều năm thấy, công chúa càng ngày càng xinh đẹp động lòng người."

      Hàn Tuyết giọng miễn cưỡng phất tay cái: "Hàn tướng gia quá khen rồi, Hàn Tuyết tự biết mình có bao nhiêu phần trọng lượng." Ngay sau đó khẽ mỉm cười, cũng thèm nhìn tới kia nam tử đứng cạnh Hàn Cao Viễn, cùng Hàn Cao Viễn hàn huyên, "Lần này sứ, vậy chính là Hàn tướng gia dẫn đoàn ?"

      Bởi vì thấy chuyện mới vừa rồi, bây giờ nghe Hàn Tuyết đột nhiên vòng vo đề tài, Hàn Cao Viễn rất sợ Hàn Tuyết đào bẫy rập chờ nhảy, suy tư định phủ nhận việc kia, vậy mà Hàn Tuyết căn bản chờ trả lời, liền tự nhiên tiếp theo : "Ai nha, Long Dược Vương Khả là có phúc khí, có Hàn tướng gia như vậy làm hiền thần phụ tá, giống Bích Lạc, những vị hoàng huynh của ta, hai đấy, người chỉ muốn lấy an nhàn mà làm thơ thi họa, người lại muốn tìm hiểu luyện tập võ công đến si mê, cử chỉ cũng điên rồ rồi. Ai, nếu ta cũng phải thay mặt huynh sứ, còn làm cho các ngươi Long Dược cười nhạo ta, phụ đạo nhân gia lại xuất đầu lộ diện ở đây."

      Hàn Tuyết thao thao mà , hoàn toàn quên hết mới vừa thề phải cùng Long Dược sứ thần đối mắt khí thế, ngược lại giống như là cùng thân bằng hảo hữu xấu gia trưởng loại, làm cho Hàn Cao Viễn nhất thời cũng khai thông được đầu óc, miệng mở ra muốn đáp lời, lại bị Hàn Tuyết cướp câu chuyện quá khứ.

      "A, ta nhớ được của hoàng huynh ta, Văn Hoa công chúa phải là thân mẫu của hoàng đế Long Dược, hoàng thái hậu sao? Ai nha, đáng thương cho ta, rời khỏi đất nước lại vẫn còn bị ta làm liên lụy, làm cho sứ thần của quốc gia lại ngay trước mặt người nhà mình, vũ nhục nữ nhi đất nước mình là loại kia kỹ nữ bị muôn người chà đạp, chê bai, xem thường, ai da, ta số khổ a." Hàn Tuyết làm bộ, che mặt khóc.

      Bên kia cả đám Long Dược nước sứ thần nghe vậy tất cả toàn thân đều đổ mồ hôi lạnh, cả người lập tức run rẩy. Các quốc gia liên hôn đó là chuyện thường xảy ra, nếu , các hoàng đế các nước chính là hầu như đời đời đều liên hôn. Thân mẫu của đương kim hoàng thượng Long Dược phải là Bích Lạc trưởng công chúa, Văn Hoa công chúa sao, tuy người chết rồi, nhưng bị thần tử nhà mình trước mặt người nước khác so sánh với nữ tử thanh lâu, này làm trò cười cho thiên hạ đúng là làm càn nổi loạn. Bọn họ nơi này mọi người cũng bởi vì câu kia, mạng này coi như là bị tàn tại chỗ này, nhục mạ hoàng thân chính là tử tội, huống chi cái này lại mắng chính Hoàng Thái Hậu, cái này phải là liên đới mắng quốc chủ là tạp chủng sao.

      Nam tử trẻ tuổi kia hiển nhiên cũng nhớ đến, chẳng qua là tùy tiện câu làm nhục Hàn Tuyết, thế nhưng lại bị Hàn Tuyết lật lại, thay đổi cục diện, nghĩ đến hậu quả, tay chân bủn rủn ngồi phịch xuống đất, ngay cả hồn cũng biết sớm bay đến phương nào.
      thanhbinhSiAm thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/1311.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/230.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/326.jpg" width="620" height="600" />

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :