1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/ct_eno421.jpg" width="723" height="381" />




      <img class="aligncenter" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/62-11.jpg" width="630" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/62-21.jpg" width="630" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/62-31.jpg" width="630" height="3000" />


      <img class="alignnone" alt="" src="http://yunafr2012.files.wordpress.com/2013/03/62-41.jpg" width="630" height="3000" />





      Post giờ này là vì phải type lại từ đầu chí cuối do lỗi font T_T ta hận đời quá ta làm pic luôn, sorry những tềnh đọc bằng phone :)) Ta đập máy ngủ đây!

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 63: sứ Khánh quốc 7
      Edit: Ckun


      <img class="alignnone size-full wp-image-27958" title="53" alt="" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/10/534.gif" height="38" width="164" />

      Bàn tay to lớn mang theo linh xảo mơn trớn vạt áo Hàn Tuyết, cánh áo tinh xảo liền vô lực rủ xuống hai bên thân người, lộ ra da thịt trắng mịn che phủ phía dưới, cũng phơi bày toàn bộ cặp tuyết đồi bao trọn dưới cái yếm đỏ rực.

      Trầm hôn nóng bỏng rời khỏi môi đỏ mọng mê người kéo dài đến dưới cằm Hàn Tuyết, đường hôn qua cổ mảnh khảnh, phủ lấy cái yếm che chở tuyết đồi, Hàn Chiến dán lên hai khỏa mềm mại kia hít hơi sâu, hương trầm ấm áp xuyên thẳng thấu tận tim, làm cho dục hỏa thiêu đốt dưới thân càng dữ dội hơn.



      Trước ngực truyền tới đau đớn nhè , khiến trong đầu Hàn Tuyết nhất thời có tia tỉnh táo, mở mắt liền thấy Hàn Chiến trực tiếp qua lớp yếm gặm cắn nhũ thịt nàng, bàn tay vòng bên hông vuốt ve mông đẹp, bàn tay khác phủ lưng nàng nóng hừng hực, cả người do vậy mà càng thêm khô nóng.

      “Đừng. . . . . . . Nơi này là đại sảnh, thể ở chỗ này.” Hàn Tuyết vội vàng đẩy đầu người chôn trước ngực nàng ra.

      Hàn Chiến nâng cặp mắt phủ mờ tình dục, buồn bã lại mang theo vô vàn mị nhìn Hàn Tuyết, “Trở về phòng?”

      được, lát nữa còn có việc phải làm.” Hàn Tuyết vừa bực mình vừa buồn cười vỗ vỗ mặt Hàn Chiến, nhàng an ủi: “Ngoan nào, chờ xong chuyện này, chàng muốn thế nào đều tùy chàng định đoạt, được ?”

      Hừ, chuyện này xong, nàng lại còn xen vào vô số nhàn nữa sao? Hàn Chiến oán thầm trong lòng, căn bản tin chiêu thoát thân mềm mỏng kia của Hàn Tuyết. Thân thể to lớn của dán chặt lấy nàng, nhè ma xát phát ra vô vàn ám hiệu

      Côn thịt cứng rắn nóng bỏng cọ cọ qua lại bụng, làm cho Hàn Tuyết khỏi hít ngụm lãnh khí, lời vừa cất lên khỏi có chút vấp váp, “Chàng chàng chàng. . . . . . Sao lại vậy. . . . . . Cái đó. . . . . .”

      Hàn Chiến vô cùng u oán liến nhìn nàng cái, vui : “Nàng cũng nhớ nổi nàng lạnh nhạt ta bao lâu?”

      Hàn Tuyết nhất thời há hốc cứng lưỡi nên lời, biết có phải bởi cảm giác có lỗi của nàng hay , mà vật đỉnh đưa bụng kia giống như so với trước còn lớn hơn rất nhiều. Người ta thường : Tiểu biệt thắng tân hôn, Hàn Chiến trong chuyện đó vốn là khác với người thường, nếu kia là “thắng”, liệu lần này có như lần trước lưng ngựa mà biến thành “thảm thiết”?

      (Tiểu biệt thắng tân hôn ‎ chỉ vợ chống lâu ngày gặp lại còn “mãnh liệt” hơn đêm tân hôn =w:)

      Vừa nghĩ tới hôm đó theo bước chạy của ngựa, côn thịt nhanh chóng ở trong cơ thể nàng ra vào, mỗi lần tiến tới đều như muốn đâm thủng, tiểu huyệt như có nhiệt lưu xông ra, trong lúc này, nhất thời hoa huyệt cảm giác hư vô cùng, còn khẽ đau đớn, thân thể Hàn Tuyết khỏi cứng đờ, vội vàng : “Ách, cái đó. . . . . . Ta còn muốn xử lí tốt chuyện Khánh cung, ta luôn cảm thấy trong chuyện này có vấn đề, bất quá nhất thời tra ra manh mối.”

      Hàn Chiến chưa thỏa mãn dục vọng vừa cố gắng khiêu khích khắp người Hàn Tuyết, vừa dụng hết sức mị hoặc dẫn dụ: “Cho ta. . . . . . Ta liền cho nàng chuyện đó.”

      “Chàng biết chuyện đó rồi?” Ánh mắt Hàn Tuyết sáng ngời lên, vội vàng : “Mau cho ta biết.”

      “Cho ta. . . . . . Ta muốn. . . . . .” Hàn Chiến lẩm bẩm làm nũng, càng ôm sát Hàn Tuyết dính vào người mình, giữa hai người chút kẽ hở, cự thiết kiên đĩnh cầu hoan, ngừng cọ xát bụng mềm mại của nàng, lồng ngực cứng rắn càng thêm áp chặt lấy hai khỏa mềm mại, ma xát qua lớp bông vải.

      Ai ----- cái người này khi nào từ tảng băng lại biến thành nghiệt vậy? Hàn Tuyết bị cọ cả người nóng ran ngừng, lại bởi vì có chuyện trong lòng nên chẳng chịu chút ảnh hưởng, tay bé đẩy hai cánh tay Hàn Chiến ra, “Đừng làm loạn, mau mau cho ta biết.”

      Hàn Chiến chợt cảm thấy vô cùng thất bại, “Tiểu nha đầu lòng dạ sắt đá, ta làm đến như vậy mà nảng chẳng đáp lại gì cả!”

      “Trong lòng người ta còn có chuyện chưa nha, chàng mau cho người ta, chớ có câu dẫn ta.” Hàn Tuyết vội vàng từ trong ngực Hàn Chiến nhảy lên, nhảy, nhảy, làm Hàn Chiến thiếu chút nữa chịu nổi.

      “A, đáng chết, chớ lộn xộn!” Còn cử động nữa sợ mình trực tiếp xé bỏ lớp vải chướng mắt kia, rồi đem nha đầu biết sống chết này đè xuống tại chỗ mất.

      Cảm giác thấy bắp thịt Hàn Chiến cứng ngắc, Hàn Tuyết cũng ‎ thức được mình làm được cái chuyện tốt gì, lặng lẽ cười xin lỗi mấy tiếng, “Ngượng quá, ta cố ý.”

      Hàn Chiến chán trường nhìn Hàn Tuyết cái, ôm thân thể an phận của nàng, hít sâu từng hồi, cố hết sức áp chế dục vọng bên bờ phát tác.

      . . . . . . . . . . . . .

      Chẳng qua là lúc lâu sau, Hàn Tuyết hiểu gì liếc trộm người mình dựa vai vào, “Còn chưa khỏe sao?”

      Trán Hàn Chiến nổi đầy gân xanh, dục vọng thân dưới trướng đau vô cùng, làm cho toàn thân đều nhè run, Hàn Tuyết cái tiểu nha đầu này còn hỏi câu như thế, làm cho vừa buồn bực lại vừa phải chịu đựng, chẳng qua là dục vọng kia giống như lửa đốt, bộc phát là khó lòng thu hồi, lúc này cố đến mấy cũng kiềm chế được, trong lòng tràn đầy ảo não chỉ nghĩ đến thân thể ấm áp tuyệt đẹp bao dưới tầng tầng vải mặc của Hàn Tuyết, cơ hồ là cố gắng qua kẽ răng phun ra được mấy chữ, “ được, ta-nhịn--được.”

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      64. sứ Khánh quốc chi 8

      Edit: Quảng Hằng

      Hôm qua edit cả buổi mới hay ed nhầm, sáng nay phải ed lại :-(


      À? ! Vậy làm sao đây? Đôi mi thanh tú của Hàn Tuyết cau, trước kia cũng nghe mẹ qua, nam nhân khi gặp chuyện như thế nhịn được,  nhịn thương thân. Thấy Hàn Chiến khó chịu, nàng lại bất giác bắt đầu lo lắng, biết nàng nơi này muốn lấy, Hàn Chiến lại tay bế nàng lên: "Oa. . . . . . Chàng làm gì thế?"

      Hàn Chiến ôm Hàn Tuyết cho nàng ngồi lên phía sau bàn bát tiên, đem quần nàng vén lên, kéo quần nàng xuống liền đem hai ngón tay dò vào trong cơ thể nàng, tay kia nhanh chóng cởi dây lưng quần của mình.

      "Chàng. . . . . . chàng sao vậy như vậy a, " Hàn Tuyết vừa thấy Hàn Chiến như thế liền khỏi la hoảng lên, chỉ thấy dây lưng quần Hàn Chiến buông lỏng, quần dài cùng quần trong cũng liền tuột xuống, cây gậy rất  thẳng kia liền đung đưa khắc sâu vào mi mắt, to k=lướn sẫm màu, gân xanh chi chít, đỉnh đầu còn ứa ra giọt châu màu trắng.

      Hàn Chiến sốt ruột khó nén, vừa vén vạt áo lên đưa "Thương" vào vị trí, ngón tay dò vào mật huyệt ướt át của Hàn Tuyết, liền đem hai chân Hàn Tuyết tách ra, xách theo nam căn sung huyết muốn nổ tung của mình, dò tìm được miệng của mật huyệt, liền cắm xuống

      "Chàng chàng chàng. . . . . . Đáng ghét. . . . . . A. . . . . ." Hàn Tuyết vừa định phát giận, vậy mà Hàn Chiến lần này ngay cả khoảng cho nàng thích ứng trước cũng có, liền vội nhanh chóng  đâm vào , chọc thẳng, làm Hàn Tuyết thiếu chút nữa thở nổi, hôn mê. Cấp tốc đút vào làm cho Hàn Tuyết giống như lại trở về cảm xúc kịch liệt đương lưng ngựa, ở bên trong hoa huyệt cũng có lẽ là nửa tháng khôngđược thương, lúc này xuân thủy giàn giụa, hẳn là từ sau khi Hàn Chiến cắm vào, xuân thủy liền vẫn chảy ngừng. Hoa huyệt xoắn chặt lấy côn thịt, theo Hàn Chiến hung mãnh đút vào, hề có chút khó chịu, ngược lại dị thường thoải mái.

      Tiếng rên rỉ nhàng mất hồn như mèo con, nhàng từ môi Hàn Tuyết tràn ra, Hàn Chiến nghe thấy càng thêm nhiệt huyết sôi trào, thể tự chủ. dùng đôi bàn tay từ cặp đùi trắng mịn của Hàn Tuyết dời lên chiếc mông trắng mịn, hai tay hợp lại ôm cả người nàng bế lên, dương vật khổng lồ còn chôn sâu ở trong cơ thể nàng, u huyệt ẩm ướt ấm áp siết chặt kia làm muốn dục tiên dục tử

      "Thích. . . . . . Thích. . . . . . ?" Hàn Chiến thở gấp gáp lấy đỉnh đầu vừa kéo ra cấp tốc mạnh ẽm đẩy vào, phía dưới to lớn nhiều lần chút nào cất giữ đâm vào sâu, đôi mắt trong trẻo lạnh lùng vô tình bị ham muốn đỏ ngầu thay thế, làm cho Hàn Tuyết nhìn thấy trong lòng nhộn nhạo dứt.

      Hàn Tuyết bị Hàn Chiến đút vào sảng khoái vạn phần, nhưng muốn vì thế mà khuất phục , khẽ cắn lấy môi đỏ mọng gắt giọng: " Chàng nhanh chút , người ta còn có chuyện phải làm. . . . . . A. . . . . ."

      Hàn Chiến nghe thấy trong bụng tức giận, nam căn tráng kiện người tựa như lưỡi kiếm sắc bén nặng rút ra nặng nề đâm vào, vốn còn nghĩ nhiều ngày qua chiều nàng, có nôn nóng cũng phải đè nén, sử dụng lực nhàng, tránh cho nàng thích khó chịu. Vậy mà nha đầu nàylại làm người ta tức đến như vậy, ngay cả hai người đều như vậy rồi, còn muốn nghĩ đến chuyện này chuyện kia, nghĩ đến đó trong lòng khỏi càng thêm giận dữ. Khí tụ ở đan điền, chỗ kín lại dùng hết toàn lực, hai tay ôm lấy chiếc mông xinh đẹp, gia tăng tốc độ đâm vào. mỗi khi thịt kiếm cắm vào liền ôm lấy mông nàng, đem hoa huyệt kia đón côn thịt nặng nề đè xuống, thân thể nặng nề va chạm tiếng vỗ đánh chát chúa mà vang dội, phối hợp với tiếng nước va nhau, phát ra thanh dâm mỹ mị hoặc.

      Hàn Tuyết cắn chặt lấy môi dưới, dồn dập tinh tế rên rỉ, theo khoái cảm của thân thể từ phần môi cánh mũi tràn ra, hai gò má của nàng lúc này ửng hồng, Ngọc Thố trước ngực theo động tác cuồng dã của Hàn Chiến ngừng đong đưa mạnh mẽ, ánh mắt tựa như xuân thủy kích động phát sáng lắp lánh, nhất thời mị sắc vô biên. Ánh mắt mị hoặc liên tục  dây dưa hòa lẫn với ánh mắt Hàn Chiến tràn ngập tức giận cùng tình dục,  nhìn tức giận trong mắt dưới ánh nhìn dụ dỗ của mình dần tan ít, chỉ còn lại tình dục đỏ ngầu càng ngày càng sáng, Hàn Tuyết đắc ý nhếch lên khóe miệng, đưa cánh tay ngọc ra ôm cổ của , liền cũng vặn vẹo mông đẹp đón nhận lấy nam căn nóng bỏng nhiệt tình.

      "Ừm a. . . . . . Hừ ừ. . . . . . A. . . . . ." Hoa huyệt bị năm căn tráng kiện cứng như sắt chen vào vừa căng vừa tràn đày khoái cảm, lớp lông đen rậm nam căn theo thế công kích hung mãnh của Hàn Chiến mà nhiều lần ma sát lấy miệng hoa huyệt, khoái cảm trận trận đánh thẳng vào đại não, làm cho thái độ Hàn Tuyết càng ngày càng mị sắc câu nhân.

      Hàn Chiến thở gấp gáp nhìn mị thái thoải mái mặt Hàn Tuyết, nhìn bộ ngực sữa trắng như tuyết bồng bềnh đong đưa, ở trước mắt ngừng nhảy lên dưới, dao động dâm mĩ như thế càng làm cho muốn điên cuồng hơn. Cảm nhận được hoa huyệt nóng ẩm của nàng bao quanh lấy nam căn của , chậm rãi mút , Hàn Chiến thiếu chút nữa buông mũ giáp đầu hàng.

      " tới rồi sao?" Hàn Chiến dựa vào bên tai của nàng khàn khàn  hỏi, tiếng thở dốc hổn hển phả vào bên tai nàng, làm cho nàng nhạy cảm  rụt cổ cái.

      "È hèm. . . . . ." Hàn Tuyết bị cắm cực kỳ thoải mái, cứ mãi lắc đầu vô lực trả lời câu hỏi của Hàn Chiến, thân thể chỉ bởi vì khoái cảm mà run rẩy dán vào trong ngực , tiếng động  cầu được nhiều hơn.

      "Ta. . . . . . Cũng muốn tới, chờ ta. . . . . ." Thở gấp gáp xong, sau đó là tiếng va chạm mạnh mẽ của thân thể liên tiếp dồn dập, tiếng uyển chuyển  rên rỉ cùng với tiếng gầm của nam tử, Hàn Chiến mãnh lực  đâm vào, xiết chặt lấy chiếc mông trắng nõn nà bị tay mình dùng lực xiết đỏ nặng nề đè lên dương vật của mình, thân thể mãnh liệt run rẩy, nam căn co giật, phun hết những tinh hoa bạch dịch của mình vào trong cơ thể của nàng.

       

      Hàn Tuyết nằm ở trong ngực Hàn Chiến điều chỉnh hơi thở hổn hển, vừa hưởng thụ dư của khoái cảm. Trong lòng tự chủ được nghĩ về mỗi lần hoan ái điên cuồng, cảm nhận từng đợt khoái cảm đặc biệt thoải mái hết lần này đến lần khác. , hơn nữa sau khi cùng Hàn Chiến hoan ái chẳng những mệt mỏi, còn có thể có tinh thần như vậy, cũng làm cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn, mắt to chuyển cái liền nghĩ đến chỗ mấu chốt, "Mà các ngươi lại dấu diếm ta, hay cho ta uống thuốc gì?” Giọng trong trẻo nhưng vẫn mang theo khàn khàn cùng khẽ run sau trận mây mưa cuồng nhiệt.

      "Ừ, ta hỏi Hàn Kỳ lấy thuốc, khỏe phải ?" Hàn Chiến chút nào làm giấu giếm  đáp, chuyện này vốn cũng có ý định lừa gạt nàng. Bởi vì liên quan đến thể lực của hai người, trước kia mỗi khi có hoan ái, nàng chỉ nhận được lần khi đến lần thứ hai nàng đều mê man qua , phải cần hơn phân nửa ngày sau ngủ mê man điều dưỡng, đều là do thể chất nàng quá mức mảnh mai. Hôm nay thuốc này dùng cũng có hơn nửa năm, xem mới vừa rồi cuồng mãnh  cầu như vậy, nhìn mà Hàn Tuyết vẫn có thể có tinh thần cùng chuyện, biết thuốc kia có tác dụng .  ”Thoải mái ? Hàn Kỳ dùng thuốc này lâu ngày, thân thể nàng càng khỏe mạnh hơn cũng càng nhạy cảm hơn.”

      Hàn Tuyết tức giận hừ tiếng, há mồm cắn vào vai Hàn Chiến, " ra là chàng sớm đối với ta có hảo ý? Bộ chàng muốn đem ta dưỡng thành nữ dâm phụ sao?"

      Hàn Chiến nghe thế nhếch miệng cười gian trá tiếng: "Nếu thành, vậy càng hay, ta hận thể thời thời khắc khắc cùng nàng quấn quýt với nhau cả ngày đó!" Thấy Hàn Tuyết đưa mắt trừng , mới cười khẽ lấy lại vẻ nghiêm chỉnh : "Thuốc đó chỉ là điều dưỡng thân thể của nàng mà thôi chỉ là đêm đầu nàng liền ngủ ngày đêm, phải ta lo lắng cho nàng chịu nổi sao?" Đối với động tác vừa gặm lại vừa cắn của Hàn Tuyết vai , mày Hàn Chiến cũng thèm nhíu cái, chỉ đem Hàn Tuyết thả lại bàn bát tiên. Nghiêng đầu ở mặt nàng hôn cái mới khỏi tiếc nuối : "Nếu phải biết nàng tối nay nhất định là phải chuyến Khánh cung đến, ta nhất định phải đem nàng bắt trở về phòng làm bảy tám hiệp nữa mới thỏa lòng."

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      65. sứ Khánh quốc chi 9

      Edit: Thanh Tiếu


      Beta: Quảng Hằng




      Hàn Tuyết bị đến đỏ mặt, tránh người đẩy , “Cả ngày đêm chỉ biết làm chuyện kia, cũng sợ kiệt sức hay sao?”

      Hàn Chiến thuận theo lực nàng đẩy mà lui ra hai bước, cũng đem vật mềm nhũn vài phần ở trong người Hàn Tuyết theo ra ngoài. còn đọng lại ẩm ướt bạch dịch, mà hoa huyệt Hàn Tuyết cũng vì hết bị bảo bối của xâm lấn, làm cho thứ chất lỏng đó ngăn dừng được cũng theo mà tràn ra khỏi vườn hoa bí của nàng.

      Hàn Chiến mắt nhìn chòng chọc nơi kia từ từ chảy xuống bạch dịch, trong lòng lại ngừng giật giật cái, thế nhưng ngoài mặt lại : “Lúc trước là thân thể sợ nàng chịu nổi, ta nhẫn lâu lắm, trừ hôm đó ở ngựa. . . . . .” Hồi tưởng lại hôm đó lưng ngựa, hung hăng tiến vào trong nàng, loại cảm giác đó khiến người ta mất hồn, làm cho Hàn Chiến lại dục hỏa đốt thân, vật bảo nam nhân kìm được lại từ từ cương cứng giơ cao.

      Hàn Tuyết bị Hàn Chiến nhìn chằm chằm, đọc thấy rung động trong mắt , lại nhìn thấy vật kia to lớn cương cứng lên, lập tức khép vội hai chân, nũng nịu mắng: “Còn mau dọn dẹp sạch ? Đừng có ở đó mà suy nghĩ lung tung cái gì, bằng lát nữa ắt chịu được.”

      “Có chút nhịn được.” Thấy thái độ kia của Hàn Tuyết, cũng thừa biết là nếu lại muốn lần nữa, nàng tất nhiên chịu, Hàn Chiến cười khổ lắc đầu cái, cầm khăn lau qua loa chính mình, rồi đem quần áo mặc xong. Kế về hướng Hàn Tuyết, liền lau hộ nàng.

      Hàn Tuyết sợ Hàn Chiến nhìn lát lại động tình, liền đem hai tay che lấy mắt , ”Ta tự mình làm là được rồi, vạn nhất chàng lại. . . . . .”

      đợi nàng cho hết lời, Hàn Chiến khẽ cười : ”Nàng biết là người bị che mắt, cảm giác nhạy bén hơn sao, cẩn thận ta muốn làm cho nàng hôn mê ở giường.”

      Cái này là uy hiếp cực kỳ nghiêm trọng nha, Hàn Tuyết liền đem tay giấu ở sau lưng, chỉ sợ Hàn Chiến nhịn được hóa thành lang sói.

      Điểm huyệt đem mầm móng trong cơ thể Hàn Tuyết bức ra, lại nghe từ nàng thanh mỵ hoặc mê người, Hàn Chiến tựa tiếu phi tiếu liếc nàng cái, nhưng cũng đủ để Hàn Tuyết che lại cái miệng của mình, nàng chỉ sợ phát ra thanh làm cho Hàn Chiến dừng được lại muốn. . .

      Cẩn thận lau chùi sạch cho Hàn Tuyết, Hàn Chiến liền đem cái khăn vừa dùng kia vò trong lòng bàn tay, trong chớp mắt liền thành khói bốc ra, đợi khi Hàn Chiến buông tay, liền chỉ còn là chấm tàn màu đen rơi xuống.

      Hàn Tuyết nhìn động tác Hàn Chiến, khỏi trừng lớn mắt, người này phải là dùng công phu tuyệt luân của mình vào cái việc này chứ? Khó trách mỗi lần hai người cùng nhau, sau chuyện nàng đều tìm thấy ”chứng cứ phạm tội”, vẫn lo lắng nếu xử lý tốt để cho người ta bắt gặp, lại nghĩ đến tên gia hỏa này mỗi lần đều là dùng cách này đem vật chứng của hai người tiêu hủy sạch a.

      Xử lí xong ô vật, Hàn Chiến vừa ngẩng đầu lên liền thấy Hàn Tuyết hướng trừng mắt nhìn, khỏi buồn cười, đặt lên chóp mũi thanh tú nàng nụ hôn, ”Như vậy trừng mắt xem ta làm cái gì, sợ ta trực tiếp ôm ngươi về phòng?”

      “Hừ, cũng chỉ biết đem chuyện như vậy tới uy hiếp ta thôi,” Hàn Tuyết đưa bàn tay ngừng quấy nhiễu bên hông , “Mau mau cho ta biết, chuyện Khánh quốc rốt cuộc là sao? Chàng nhất định là biết từ sớm, mau, mau.”

      Nhìn Hàn Tuyết làm nũng ăn vạ, giống như lại trở về lúc hai người còn , trong lòng Hàn Chiến tựa như cục đá rơi xuống tâm hồ, tạo nên muôn vàn rung động. Đem người trước mắt ôm vào trong ngực, cong môi cười , “Nha đầu này, sao an phận chút nào, ta nhắc rồi mà!”

      Hàn Tuyết nghe xong lời này lập tức an tĩnh.
      -----------------------------------
      Đôi mắt to của Hàn Tuyết trợn lớn, thể tin chuyện vừa vào tai, lập tức nuốt ngụm khí lạnh: “Chẳng lẽ là?”

      Hàn Chiến yên lặng, cánh tay phủ lấy lưng nàng, tiếp tục : “Cho tới giờ này, vẫn tra chưa ra, nhưng dặn dò người tăng thêm điều tra, tin chắc thêm chút thời gian, ắt có tin tức hồi báo.”

      Trái tim bao nhiêu là khó chịu vây lấy, Hàn Tuyết cố gắng điều chỉnh tâm tình với Hàn Chiến, mắt đầy buồn khổ : “Hôm nay mấy người hồi báo, chàng cũng nghe đấy, điều động nhiều lương thực, muối ăn như vậy, là muốn động thủ, ta vẫn là muốn phá vỡ hợp tác với mấy vị hoàng tử đâu. Còn có thể hợp tác hợp tác, thể hợp tác mượn đao giết người cũng tốt, nhưng mà xem tình hình này, cũng là dễ dàng làm được.”

      “Lúc này kết luận còn quá sớm, tối nay xem thế nào, phải nhìn được tận mắt, mới có thể quyết định bước tiếp theo thế nào.”

      Nhìn trong mắt Hàn Chiến lóe lên tia ác độc, Hàn Tuyết mở miệng ra, lại thốt nên lời, mặt tràn đầy cam cùng buồn phiền.

      Hàn Chiến thấy nàng như thế, trong lòng hiểu , bất quá chỉ là trêu chọc nàng chút: “Đưa ra vẻ mặt như vậy, muốn sao?”

      phải là muốn, mà là thể, chuyện có nặng , điều này nàng vẫn là hiểu . Khánh Cung so với các quốc gia khác hậu cung vẫn là thủ vệ nghiêm ngặt hơn, ba bước đồi, năm bước tiêu cũng là quá. Phòng thủ nghiêm ngặt như vậy, muốn vào phải dễ, huống chi nếu Khánh vương muốn làm cái chuyện bẩn thỉu đó, đương nhiên là ở cái mật thất rồi. Với bản lãnh Hàn Chiến, xâm nhập là chuyện khó nhưng mà có nàng lại vô cùng khó. Nàng vốn cam lòng, Hàn Chiến lại đến, làm cho Hàn Tuyết trừng mắt liếc cái, “Biết ta cam lòng, lại còn thêm dầu vào lửa?”

      Hàn Chiến bật cười, khẽ chạm vào gương mặt tức giận của nàng, “Nha đầu ngốc, suy nghĩ thử xem, câu đầu tiên Bao Thanh là như thế nào?”

      “Sao lại vậy, phải chính là : Sau khi vào triều nghị điện chúc mừng hôn lễ, ám vệ bốn phía đều thấy. . . . . . .A ── ” Hàn Tuyết chợt hét lên tiếng, trừng đôi mắt to hai tay kéo vạt áo trước của Hàn Chiến, con mắt lắc lư tràn đầy vui mừng, ”Chàng là, chàng là ── ”

      ”Cuối cùng cũng thông suốt rồi sao? nương ngốc!” Hàn Chiến buồn cười, điểm cái vào chóp mũi xinh xắn của nàng.

      Trong lòng vô cùng hưng phấn, nhưng Hàn Tuyết vẫn là có chút yên lòng, ”Nếu phải như chúng ta suy nghĩ sao? Bên ngoài lại canh phòng cẩn mật như vậy, nêu có chuyện làm sao đây?”

      ”Nếu chuyện được, chúng ta về phủ, chỉ cần kinh động bọn họ, luôn có cách để chúng ta điều tra ra được, cũng có cái gì là khó.”

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit: Thanh Tiếu


      66 sứ Khánh Quốc chi 10

       

      Hàn Tuyết nghĩ cũng phải, lúc này ánh mắt mới cười lên, ôm lấy cổ của Hàn Chiến, dụi dụi trán mình vào trán , ngọt ngào : ”Hàn Chiến, chàng tốt!”

      “Nàng như thế này là hấp dẫn ta sao?” Mắt Hàn Chiến ôn nhu, khẽ hôn môi nàng, cười trêu : “Nàng a, cũng chính là thuận nàng toan tính ta mới phải tốt đấy.”

      Hàn Tuyết cũng để ý diễu cợt, cười cười rời khỏi người Hàn Chiến, hướng cửa lớn chạy , còn vọng lại lời : “ tại trời cũng còn sớm, chúng ta nhanh nhanh dùng cơm, sau chuẩn bị chút rồi xuất phát.”

      Sau hồi, các nha hoàn đem thức ăn mang vào, Hàn Tuyết ngừng lùa cơm vào miệng, còn thúc giục Hàn Chiến ăn nhanh. Hàn Chiến chỉ nhìn nàng cười .

      “Nghe Hoa Kiền Quân , bọn họ cùng Kim Sa, Long Dược từng có thỏa hiệp với nhau rồi, chỉ sợ khó mà lôi kéo.” Hàn Tuyết xoa xoa cái trán đau nhức.

      “Chuyện do người làm, đời này chỉ có lợi ích là vĩnh viễn, hiển nhiên có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ cần chúng ta đưa ra điều kiện so với Long Dược, Kim Sa lợi ích hơn nhiều, tất Hoa Kiền Quân biết phải chọn lựa như thế nào cho đúng.” Hàn Chiến kéo tay Hàn Tuyết xuống, lại đưa tay mình lên thái dương huyệt của nàng mà xoa “Ngũ quốc lấy thực lực của nước mà , Khánh quốc ở vị trí đầu, Bích Lạc thứ hai, Kim Sa, Long Dược, Băng Tinh hạn chót. Nếu có thể Họa Thủy Đông Dẫn, là tốt quá rồi.”

      Họa Thủy Đông Dẫn. . . . . .Họa Thủy Đông Dẫn. . . . . Hàn Tuyết nhắm mắt, suy ngẫm hồi lâu, trong đầu như phát điều gì, nhưng chung quy là lắm. Thời gian điểm giọt chảy qua, Hàn Tuyết còn nghiền ngẫm, trong đầu chợt lóe lên điều, nếu là. . . . . . , Hàn Tuyết lập tức ngồi thẳng dậy, xoay người lại, đôi mắt sáng trong suốt nhìn Hàn Chiến, “Nếu đem tam quốc hợp lực chuyển thành tấn công Kim Sa, hoặc là hai nước liên thủ tấn công Kim Sa, sau chiếm Long Dược. . . . . . .”

      Hàn Chiến nghe ngẩn người, hồi lâu mới hôn lên chóp mũi Hàn Tuyết ,cười bất đắc dĩ : "Nàng quả nữ nhân lanh lợi, ta chỉ là Họa Thủy Đông Dẫn, nàng liền muốn lừa gạt hai quốc gia. là. . . . . ." Nhất thời cũng nghĩ ra là nên dùng từ gì hình dung Hàn Tuyết, chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, "Kế này rất hay, theo như toan tính của Hạo Thiên, khi thực , hai nước liên thủ, với cục diện hỗn loạn của Kim Sa lúc này, tất vong."

      Hàn Tuyết bị có chút ngượng ngùng, xoa đầu cười , "Người ta chỉ là có ý là nếu ba nước đánh nước, lúc sau phân chia tất phải chia ba phần, còn nếu hai nước cùng đánh với hai nước, đến lúc đó phân chia mỗi nước nửa phần, đồng thời, muốn đánh Long Dược cũng phải tốn nhiều binh lực lắm, tin rằng đem điều này trao đổi với Khánh Vương, lão già đó nhất định là đồng ý."

      Hàn Chiến nhắm mắt suy nghĩ chút : "Chỉ sợ Long Dược cuối cùng quy thuận Khánh Quốc, lúc này kế hoạch có chút thay đổi. Nếu vậy, lúc trở về lập tức truyền tin cho Hoàng Phủ Hạo Thiên, may chính là trước khi chúng ta xuất phát, Hoàng Phủ Cảnh Thiên Băng Tinh trước, lúc này Hoàng Phủ Phượng Thiên chắc cũng ở Kim Sa rồi, nếu những người kia được việc, đến lúc đó muốn chiếm Kim Sa thuận lợi hơn nhiều, chúng ta chỉ cần tranh thủ chút liền chiếm Long Dược, tránh cho Long Dược sáp nhập vào Khánh quốc thực lực của Khánh Quốc càng tăng lên, như vậy liền dễ khống chế."

      Hàn Tuyết nghe xong, tựa tiếu phi tiếu, đem hai tay chà xát má , thuận "Còn ta hung ác, chàng thiện lương hơn ta chỗ nào nhỉ?."

      Hàn Chiến cũng tức, liền in lên mặt Hàn Tuyết nhiều nụ hôn, đợi đến khi thỏa mãn mới thấp giọng cười, ra vẻ bất đắc dĩ , “Ta đây làm vậy cũng là bất  đắc dĩ, ai bảo ta có nương tử cá tính mạnh mẽ như thế này, cũng đành phụ xướng phu tùy mà thôi.”

      “Phi!” Hàn Tuyết hoàn toàn nể mặt, hướng tới Hàn Chiến nhả tiếng xem thường.

      --------------------------------

      Hai người vừa về tới hành quán, liền đến thẳng thư phòng. Hàn Tuyết vội vã viết vài lá thư, đưa cho Hàn Chiến đem truyền, mình gọi mấy kẻ thân cận vào dặn dò vài điều, sau mới nhàng thở phào cái.

      ”Phía nàng cũng xong rồi à?” Hàn Chiến vừa bước vào liền thấy Hàn Tuyết đứng ngẩn ngơ trước cửa sổ.

      Hàn Tuyết phục hồi tinh thần, nghiêng người nhìn Hàn Chiến mỉm cười, ”Vâng, việc chúng ta làm bây giờ chính là ngồi chờ hồi là được!”

      ”Trở về phòng thôi, nàng cả đêm ngủ cũng mệt mỏi rồi.” Hàn Chiến nét mặt đau lòng, đưa tay về phía nàng.

      Hàn Tuyết thấy trong lòng ấm áp, mặt khỏi mỉm cười, khẽ đáp ứng tiếng ”Hảo!”. Đưa tay cho Hàn Chiến, để mặc ôm nàng về phòng.

      ---------------

      Hai tay cầm lấy Phi Ưng truyền tin, Vương Chính Nghĩa vội vàng xông vào, lần nữa xui xẻo đụng phải họng súng lên nòng. Dưới ánh mắt sắc như đao của Hàn Chiến, Vương Chính Nghĩa đến đầu cũng dám ngẩng cao, vừa tự kiểm điểm chính mình khi nào đắc tội với đại nhân? Vội cúi mặt, nhắm mắt hơi: ”Tiểu thư, đại nhân, có thư từ hoàng thượng.”

      ”Có thư từ hoàng đế ca ca? sai đấy chứ? Hôm qua mới đưa tin cơ mà, sao lại nhanh như vậy có hồi ?” Hàn Tuyết nghe Vương Chính Nghĩa , vội vàng đẩy Hàn Chiến ra, bước nhanh tới cầm lấy bức thư.

      Hàn Chiến thấy chuyện tốt lại bị phá, oán niệm sâu sắc lần nữa trừng mắt nhìn Vương Chính Nghĩa cái. Mà giờ này, Vương Chính Nghĩa mới tự mình nhận định là làm chuyện gì tốt, phá hỏng ’đại ’ của đại nhân. Tự rước lấy ánh mắt giết người của Hàn Chiến, khỏi áy náy sờ đầu, hắc hắc cười hai tiếng, liền lập tức chuồn mất. Mà khi ra khỏi cửa, cũng tiện tay mà đóng cửa lại.

      Nhanh chóng xem nội dung tờ giấy, Hàn Tuyết vui vẻ hướng Hàn Chiến phe phẩy tờ giấy: ”Hoàng đế ca ca là đoán việc như thần, thư này chính là ba ngày trước gửi , hẳn là chính xác ta tùy cơ ứng biến lời nhắn, đây là mở đường cho ta, làm việc cũng thuận lợi hơn cần sợ vướng tay vướng chân rồi.”

       

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :