1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 53: Bầy sói
      Edit:Ckun


      <img class="alignnone size-full wp-image-25112" title="654919d6bxpcw0ea" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/654919d6bxpcw0ea3.gif" alt="" width="464" height="36" />


      Hàn Tuyết khẽ nhếch môi đỏ mọng, tận lực hít sâu, vừa thả lỏng thân mình dung chứa phân thân Hàn Chiến, vừa khách khí níu lấy lỗ tai Hàn Chiến mà kéo, “Sao phải nóng vội như vậy, làm đau người ta a.”
      Hàn Chiến híp híp mắt, nghiêng đầu thuận theo lôi kéo từ Hàn Tuyết, cách tay thô khỏe vòng xuống phía dưới Hàn Tuyết, ôm nàng ngồi dậy, “Ai kêu nàng ngọt ngào như vậy, làm người ta thưởng hoài chán, chỉ muốn miếng nuốt cả vào bụng.”
      “Nha. . . . . . Chàng đừng lộn xộn. . . Ách. . . . . . Ưm ư. . . . . .” Theo động tác của Hàn Chiến, thiết bổng thâm nhập cốc đạo hơi trượt ra ngoài, nhưng khi nghiêng người ngồi dậy, do Hàn Chiến áp lấy nàng, tư thế cơ thể hai người liền biến thành nàng đổi qua cưỡi hông Hàn Chiến, trọng lực khiến thân thể nàng theo lẽ thường hạ xuống, u cốc yếu ớt lần nữa bị thiết bổng dữ tợn nổi đầy gân xanh nặng nề đâm vào, so với lúc trước còn sâu hơn, đến nỗi tim Hàn Tuyết đập nhanh như muốn nhảy ra ngoài.
      “Tiểu tinh, phát ra thanh mê người như vậy là cố ý muốn khiến ta nổi điên sao?” Hàn Chiến thở gấp, cúi đầu hôn lên ngực Hàn Tuyết, côn thịt dưới háng bị đè ép gắt gao mang lại tư vị tuyệt thể tả, hai khỏa thịt trắng lắc lư trước mắt càng khiến miệng lưỡi khát khô thôi. Cánh tay tráng kiện thắt chặt, Hàn Tuyết ở phía liền bất lực dán lên mặt , tay Hàn Chiến nắm trọn bên trắng tuyết xoa nắn chà xát, môi miệng cũng đồng đời tấn công đỉnh nhũ hoa bên kia. Trước tiên là hấp vào trong miệng, lấy đầu lưỡi liếm liếm, rồi dùng răng gặm cắn.
      “Ngô. . . . . . Ân. . . . . .”
      Bộ dạng như ăn, nhàng nhay nhay nhũ thịt cùng nụ hoa.
      “A nha. . . . . . Đừng, đừng như vậy.”
      Lại hung hăng hút thêm hai cái nữa.
      “Nha. . . . . .”
      Lặp lại nhiều lần như thế, trêu đùa thẳng đến khi nhũ hoa trong suốt trắng tuyết như ngọc hiển những vệt hồng ngân mới đổi hướng sang bên còn lại, mà đầu vú vừa được răng môi thương lập tức bị ngón tay thô lớn bắt lấy, nhàng day kéo, từ từ vân vê.
      “Ân a. . . . . . Đừng như vậy, a. . . . . .” Khoái cảm tê dại ngực nhanh chóng thăng cấp, Hàn Tuyết muốn giãy giụa, nhưng thân thể vừa động, nhục huyệt phía dưới liền truyền đến cảm giác tê dại căng trướng khó nhịn, nguyên lai nhục huyệt chống chọi đến cực hạn, từng động tác thôi cũng có thể khiến nơi đó gia tăng tầng cảm thụ.
      “Hừ ân. . . . . .” Bởi vì tiểu huyệt bị côn thịt Hàn Chiến cường lực va chạm, hạch liền dán chặt lấy gậy thịt, cho dù cử động có đến mấy đều khiến hạch cực kì nhạy cảm cảm nhận được. Ngay chẳng qua thân thể chỉ nhè run run, cũng khiến hạch truyền tới từng trận khoái cảm dễ chịu
      Bên trong xe ngựa tiếng thở sốc ngày càng vang dội, Hàn Chiến đầu đầy mồ hôi phun ra nuốt vào, đùa bỡn nhũ hoa Hàn Tuyết, động tác cùng lực đạo do chịu ảnh hưởng của dục tính mà có phần thô lỗ, liền lưu lại vài dấu vết bầm tím tuyết đồi trắng noãn, động tác khẽ xoa trong tay biến thành nhào nặn, ôn nhu cắn mút trong miệng cũng đồi thành gặm nghiến. Côn thịt phía dưới căng trướng như sắp nổ tung, lại bị nhục huyệt Hàn Tuyết đè ép xoắn nuốt dị thường thoải mái, tư vị đau đớn này cũng đem lại cho cảm giác vui vẻ, khiến càng ngày càng khó khắc chế dục vọng muốn hung hăng cắm vào. Bắp thịt toàn thân căng cứng như sắt thép, cả người thậm chí cũng tự kiềm chế được mà run lên.
      “Đừng. . . . . . A. . . . . . Muốn. . . Đến. . . . . Chiến a. . . . .” Ngực bị đùa giỡn truyền đến từng trận khoái cảm, kết hợp cùng cảm giác thư sướng do hạch ma sát lấy côn thịt, nhục huyệt chống đỡ đến cực hạn, thân thể Hàn Tuyết như có cả ngàn dòng suối hội tụ thành biển lớn. Tần số rung động của cơ thể hai người tăng lên, dẫn theo hoa hạch va chạm càng triệt để, khoái cảm mãnh liệt trong nháy mắt đánh úp về phía Hàn Tuyết, chỉ thấy trong tròng mắt phủ sương đôi con ngươi to tròn chợt thu lại, tiểu huyệt kẹp chặt lấy côn thịt cường lực hút vào.
      “Ân a. . . . . .” Tiếng rên khẽ giữa cao triều uyển chuyển mê người, mị thân nhuyễn cốt.
      Bên tai truyền tới tiếng Hàn Tuyết rên rỉ mị hoặc kiều, thiết bổng lại bị hoa huyệt cật lực xoắn hút, Hàn Chiến bỗng ôm chặt lấy thân thể Hàn Tuyết, theo tần suất huyệt đạo hấp cắn lấy côn thịt, nhục huyệt càng thêm co rút, Hàn Chiến ngây người gầm lên tiếng, “A. . . . . . Nha. . . . . . Thoải mái. . . . . . Rống. . . . . . A. . . Ách. . . . . . Hừ ư. . . .”
      Từng đợt hơi thở hổn hển nóng rực của đều phun ngực Hàn Tuyết, làm cho hai đỉnh nhũ hoa vốn bị gặm cắn thành màu đỏ tía lại tựa kiều hoa trong gió bão, run rẩy lay động.
      Cao triều qua , Hàn Tuyết vô lực tựa mình đầu Hàn Chiến điều chỉnh hô hấp, từng trận hơi thở nóng bỏng phun ngực cùng cảm giác căng trướng trong hoa huyệt cho nàng biết, nam nhân phía dưới còn tràn đầy sức lực, mới chỉ mang côn thịt cắm trong cơ thể nàng, tiến hành vuốt ve khởi động chút liền khiến nàng đạt đến cao triều, nếu chờ đến khi dũng mãnh tiến công biết nàng có thể tiếp nhận nổi lửa tình của bị thiêu đốt thành tro hay .
      tiếng sói tru lớn tiếng ràng ập tới, thức tỉnh hai người còn chìm đắm trong bể tình, Hàn Chiến trờ tay kéo bên áo choàng đắp lên người Hàn Tuyết, vung tay lên, cửa xe ngựa liền gặp gió mà tự mở, tình cảnh thảo nguyên lập tức hoàn toàn rơi vào đáy mắt hai người.
      Sói, đông đảo kể xiết, trong tầm mắt, nơi nơi đều là màu xám tro của dã sói, tính ra phải đến hàng trăm hàng ngàn. Vô số sói xám trong lúc hai người để ý, lướt qua vòng phòng vệ thứ hai Hàn Chiến vẽ, đứng rất gần vòng thứ ba, mà con sói xám hình thể to lớn hơn hết thảy, tiến tới đứng vòng thứ hai Hàn Chiến họa, rồi ngẩng đầu tru lên tiếng vang vọng.
      Hàn Tuyết có chút e sợ ôm lấy cổ Hàn Chiến, khóa mình trong lòng , hoa huyệt bởi vì động tác nhạy cảm của nàng mà càng thêm kẹp chặt đại nhục bổng, nhàng co rút hồi.
      “Ân hừ. . . . . . Đừng động!” Hàn Chiến có chút nhịn được vỗ mông Hàn Tuyết cái.
      “Vậy chàng ra ngoài.” Hàn Tuyết phục chu cái miệng nhắn.
      có cách nào, nàng thư thái nhưng ta còn chưa thấy thoải mái a.” xong liền chuyển đổi tư thế, định làm cho mình càng dễ dàng dùng lực tiến vào.
      “Đừng náo!” Hàn Tuyết đè lại hai cánh tay sắt muốn rút ra, trừng phạt nâng mông.
      “A ngô. . . . . . Nàng. . . Tiểu tinh, lại chọc giận ta!” Hàn Chiến trừng đôi mắt đầy tơ máu, diện mục dữ tợn quát.
      “Được rồi, ngoan nha,” Hàn Tuyết tùy ý hôn lên gò má Hàn Chiến, bày tỏ an ủi, “Chàng trước cứ xem thử bên kia.” xong liền xoay mặt Hàn Chiến về phái bầy sói bên ngoài cửa xe. “Con sói kia là Lang Vương, nó gọi mấy con sói vượt qua vòng trở về phải ?” Lúc này, đám sói qua khỏi vòng phòng vệ thứ hai nghe Lang Vương gào to tiếng, liền nhanh chóng lui về sau phòng bảo hộ thứ hai.
      “Súc sinh này cũng có chút ý tứ!” Hàn Chiến híp mắt nhìn con sói xám tràn đầy sát khí cùng máu tanh chăm chú trông vào trong xe, hai tay lại dao động bốn phía người Hàn Tuyết.
      “Nó hình như trừng chúng ta?” Hàn Tuyết che miệng sợ hãi kêu lên, “Con sói này thông minh, nó cứ như biết mặt đất có rắc dược vậy?”
      “Biết cũng muộn rồi, thuốc rải ở vòng ngoài cùng đều là xuân dược cực mạnh, hai vòng phía sau là độc dược, số sói lướt qua vòng kia đều sống được.” Hàn Chiến liếc mắt nhìn cái rồi lại chẳng muốn nhìn, quay đầu cọ cọ ngực Hàn Tuyết, “Tuyết Nhi, Tuyết Nhi ngoan, cho ta.”
      “Ai ----- chàng thực là biết xấu hổ nha, lớn như vậy rồi còn làm nũng.” Hàn Tuyết nâng đầu nam nhân phủ phục làm loạn ngực nàng lên, chuyển sang phía ngoài xe ngựa, “Chúng ta bị bầy sói bao vây, chàng sao lại chẳng có chút lo lắng nào vậy, nếu như mấy con sói này cứ canh giữ ở nơi đó chịu dời , cho dù trời sáng chúng ta cũng có cách nào di chuyển a.”

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 54: Người hoan? Thú hợp?

      Thấy Hàn Tuyết lo lắng, Hàn Chiến bất đắc dĩ đè nén dục vọng giải thích: “Xuân dược Hàn Kỳ chế, dù có thể đợi dược tính qua , chết cũng mất sức, bầy sói chân như nhũn ra, cứ coi là có dã tính, cũng đuổi kịp xe ngựa của chúng ta.”
      Hàn Tuyết nhìn chừng hơn ngàn con sói xám lớn ngoài cửa xe, trong lòng vẫn còn chút bất an, đặc biệt là theo bóng đêm buông xuống, mắt đám sói trong đêm đen cũng biến thành những chấm tròn màu xanh, trông cực kì kinh khủng. Nàng sợ hãi co rúm cả người, lật mình nhào vào ngực Hàn Chiến, chẳng qua nàng quên thân dưới hai người còn chặt chẽ liền chỗ, động tác mạnh như vậy, khiến cho côn thịt trong huyệt đạo nho vô cùng bất hạnh trượt theo đường cong.
      “A ngô. . . . . .” Trời, hoa hạch bị ma sát thực dễ chịu!
      “!. . . . . .” Thân thể Hàn Chiến cứng đờ, bất động thân thể cắn răng : “Nha đầu nàng, thực muốn ép ta phát điên sao?”
      Hàn Tuyết cũng cứng người liếc xéo mắt Hàn Chiến: “Người ta phải cố ý nha, chẳng qua là quên chàng còn cắm bên trong, người ta thấy nhiều sói như vậy, sợ!” Xuân triều mặt rút lui, ánh mắt lại mang theo tia mị sắc hướng tới, nhất thời làm cho Hàn Chiến tâm trí sục sôi.
      Hàn Chiến thở hổn hển ngừng, thiết bổng cắm trong hoa huyệt Hàn Tuyết bức thiết muốn giải phóng. “Bảo bối, ta được, cho ta!” xong liền nâng lên hai chân ngọc của nàng, vừa đẩy vừa kéo đem thân thể Hàn Tuyết xoay ngược trở lại.
      “A. . . . . . Nha. . . . . .” Bị xoay người đột ngột, Hàn Tuyết sợ hãi kinh hô, chẳng qua là còn kinh hãi, cây đại nhục bổng cắm trong thânn thể phản chuyển đến 360o, hoa huyệt chịu kích thích, thiếu chút nữa đem nàng đưa tới cao triều. “Chàng, chàng sợ vặn hư hết?”
      “Ngô. . . . . . Đừng hấp -----” Trời ạ, muốn chết a, nha đầu này sắp gắp chết , nhịn được, muốn điên cuống chen vào.
      Hít hơi sâu mới dùng lực kiềm chế, Hàn Chiến cười ha hả, tà ác hôn lên cổ Hàn Tuyết, thấp giọng cười : “Tiểu Tuyết Nhi trở nên thực xấu, muốn để cây gậy của ta đâm vào, chỉ cần cho ca ca ta tiếng là được, ta rất vui lòng phối hợp, ám hiệu như vậy, nếu lỡ ca ca ta quá mức ngu độn, vậy chẳng phải phụ phen hảo ý của Tiểu Tuyết Nhi hay sao?”
      “Cái đồ này của chàng mà hỏng, ta liền tìm cây khác còn thô lớn hơn.” Hàn Tuyết mỉm cười, trở tay quấn lấy cổ Hàn Chiến, khiến cho hai đùi mình giang rộng nửa quỳ đùi .
      Hàn Chiến nghe vậy, chân mày hung hăng nhăn lại chỗ, cúi đầu hôn lên cái miệng xấu xa kia, lưỡi tiến quân thần tốc, hòa quyện nước bọt, quấn lấy cái lưỡi đinh hương hung hăng mút mát.
      “Ngô. . . . . .” Hàn Tuyết bị đau khẽ nhướn lông mày, trong lòng hiểu thích nghe lời kia, khỏi vui thích vặn vẹo nhếch mông.
      “Hừ ân. . . . . .” Hàn Chiến khẽ rên tiếng. nâng mí mắt. lực cuốn mút trong miệng nhất thời chuyển sang ôn nhu như nước. Đỡ lấy hông Hàn Tuyết dùng côn thịt từ từ dò xét vào, huyệt đạo Hàn Tuyết bởi cao triều mới qua nên bên trong thủy dịch đầy đủ, tiến vào đưa đẩy coi như thuận lợi.
      “Ân. . . . . .” Hàn Tuyết hừ hừ mũi thoải mái rên rỉ làm cho dưới háng Hàn Chiến càng thêm đau đớn khó chịu.
      “Kéo như vậy thoải mái sao?” Hàn Chiến vừa vừa từ từ di động eo mông, mặc dù rất muốn mãnh liệt hung ác chen vào trăm cái, bất quá, thấy biểu tình Hàn Tuyết say mê như thế, khỏi muốn cho nàng thoải mái.
      Cứ như vậy châm rãi đem phân thân rút ra, rồi lại chậm hơn nữa đẩy vào, thực là khiến cho người ta khó lòng nín nhịn, cơ bắp toàn thân Hàn Chiến co rút cứng ngắc, bao lâu mồ hôi liền rơi như mưa, thở hổn hển.
      “Chiến -----” Đau lòng gắng gượng cùng kiên nhẫn, Hàn Tuyết kéo bàn tay dán chặt eo mình đặt lên ngực, áp lấy tay đè ép nhũ hoa, chỉ thấy mắt nàng quang diễm mở to, miệng chu lên, thanh mềm mại nhàng như làm nũng, “Chàng quá chậm! Người ta muốn chàng dùng sức ta.” Ý cười bên môi kia cũng mang theo nồng đậm mị sắc mà nhìn Hàn Chiến chăm chú, khiến thiếu chút nữa quên cả hô hấp.
      Lúc này tiếng sói vang lên ngừng, Hàn Chiến nghiêng đầu liếc mắt nhìn ra ngoài xe ngựa, màu mắt thâm trầm như mực. đột nhiên, tà tà hơi nhếch khóe miệng, giọng khàn khàn kề cận sau tai Hàn Tuyết: “Tuyết Nhi, nàng từng nhìn động vật giao phối chưa?”
      Nàng còn dụ dỗ nha, sao lại chuyển thành như vậy? Hàn Tuyết hiểu tròn mắt nhìn, “Cái gì?”
      Kéo áo choàng buộc lại sau cổ Hàn Tuyết, tay Hàn Chiến nắm lấy eo thon của nàng, tay khẽ chống, chuyển ngồi thành quỳ. Lúc này mặt Hàn Tuyết hướng về phía cửa xe ngựa, vì có áo choàng, từ ngoài xe ngựa nhìn vào chỉ thấy thân thể nàng bị áo choàng che kín nghiêm ngặt, cho dù bên ngoài trừ bỏ hơn ngàn con sói chẳng có ai, Hàn Chiến cũng muốn thân thể Hàn Tuyết bị lũ súc sinh này xem được.
      “Nhìn bên ngoài,” Hàn Chiến giơ giơ tay, ý bảo Hàn Tuyết nhìn bên ngoài cửa xe.
      Đôi mắt sương mù của Hàn Tuyết chạm đến tình cảnh ngoài xe đột nhiên trừng lớn, cái miệng nhắn giật mình há hốc.
      Lúc này, thảo nguyên rộng lớn, bầy sói hỗn tạp, xuyên qua ánh trăng trắng bạc, có thể thấy ràng vô số sói đực cưỡi lưng sói cái, eo sau nhanh chóng nhún, vô số sói đực cướp được sói cái nóng nảy chạy tới chạy lui, tinh khí màu đỏ tươi từ hạ bụng lộ ra, có con vẫn còn dính mấy giọt thủy dịch. Hiển nhiên, thảo nguyên này số lượng sói đực nhiều hơn số lượng sói cái, sói đực phát tình vừa chạy vừa thỉnh thoảng cất lên tiếng tru ngất trời.
      Dễ thấy nhất chính là con Lang Vương, miệng nó cắn lấy cổ sói cái, eo sau điên cuồng nhún. Con sói cái kia như thể chịu nổi, hai chi trước đáng thương nửa quỳ mặt đất, chân sau cũng là cố gắng chống đỡ công kích từ Lang Vương.
      Đột nhiên khóe mắt Hàn Tuyết lướt qua khoảng ánh sáng, “Chàng đem dạ minh châu ném !” thanh Hàn Tuyết cơ hồ như run rẩy ra mấy lời này. Bởi ngay sau đó dạ minh châu chính xác rơi xuống bên cạnh con Lang Vương, chiếu tỏ mười mươi cả nó cùng bầy sói.
      Đây là cảnh tượng dâm mỹ đến mức nào? Vật khổng lồ phiếm hồng sắc của con Lang Vương kia điên cuồng ra vào trong nhục động sói cái, cự vật to lớn chỉ có gần nửa cắm vào thân thể sói cái phía trước, phần lớn lộ ra bên ngoài, nhưng cho dù như thế, nhục động sói cái cũng khó thừa nhận, chỉ thấy huyết châu màu đỏ theo mỗi lần tiến vào của Lang Vương lại vẩy ra ngoài, xuống cỏ.
      to!” Hàn Tuyết vô ý thức cảm thán, chẳng qua lời còn chưa dứt, người phía sau chợt đẩy cái, thân thể Hàn Tuyết thiếu chút nữa bị lực đạo nặng nề kia va phải mà bị đánh bay ra ngoài, “A. . . . . .” Nàng may mắn phản ứng nhanh, kịp thời giữ lấy hai phiến cửa xe ổn định mình, bất quá gậy thịt mạnh mẽ cắm vào sâu bên trong cơ thể vẫn làm cho nàng hét chói tai ra tiếng.
      “Của ta lớn sao?” Hàn Chiến trầm giọng xấu xa hỏi, động tác hạ bộ cũng ngừng, cánh tay ôm chặt hông Hàn Tuyết để ngừa nàng bị lực đạo va chạm của mình mà bay ra ngoài, tay nắm chặt bên tuyết nhũ của nàng, dưới lưng chút lưu lực nhanh chóng đỉnh đưa. thỏa mãn mình, đồng thời cũng muốn trừng phạt nàng. Nha đầu này lại dám nhìn chớp mắt côn thịt của súc sinh kia! Còn khen nó to? Chẳng lẽ số đo của vẫn thể làm cho nàng hài lòng sao, ràng mỗi lần đều kêu la rằng bị va chạm đến hỏng mà, trong lòng Hàn Chiến chẳng hiểu là tư vị gì, thầm càng gia tăng lực đạo.
      “A. . . . . . Nha. . . . . . Đừng. . . . . . A. . . . . . Chiến. . . . . . A. . . . . .” Tuy mới vừa dụ hoặc Hàn Chiến dùng sức nàng, nhưng cũng phải đụng chạm hung mãnh như vậy a! Va chạm mãnh liệt khiến Hàn Tuyết chỉ có thể phát ra tiếng thét chói tai, gì cũng xong. Hung thịt Hàn Chiến nhiều lần rút ra cực nhanh rồi lại nặng nề cắm vào, mạnh bạo khiến cho thân thể Hàn Tuyết như thuyền trong bão táp, điên cuồng làm nàng suýt giữ nổi khung cửa.
      Nam nhân này giận thực sự! Hơn nữa, lại còn là ghen cùng một con sói nha! Trong lòng Hàn Tuyết vừa ngọt ngào lại vừa tức tối, đây là lần đầu tiên Hàn Chiến dùng toàn lực đối nàng, hung mãnh cường ngạnh như vậy, khổng lồ nóng bỏng như vậy, côn thịt lần nào cũng vào thật sâu, rồi lại cực kì thần tốc thối lui, lại cắm vào mạnh bạo hơn nữa. Lực đạo nặng nề kết hợp cùng ma sát nhanh chóng, chỉ kéo ra đút vào gần mười cái, liền khiến cho đầu óc Hàn Tuyết trống rỗng. Khoái cảm mãnh liệt làm cả người nàng đều run rẩy, nhục huyệt chợt co rút, chặt chẽ kẹp lấy côn thịt tiến tới xâm nhập, vặn xoắn đè ép.
      “A, đáng chết!” Hoa huyệt Hàn Tuyết tầng tầng gắp cắn cự thịt, đầu ̉nh lại càng bị chỗ sâu trong cái miệng nhỏ hút vào, theo cao triều, huyệt đạo Hàn Tuyết kẹp chặt từng cái, như muốn chèn ép trêu đùa chất lỏng của hắn, càng quá phận chính là, nhiệt dịch từ chỗ sâu kia xông ra, ma sát lỗ nhỏ ở ̉nh, hắn thiếu chút nữa là nhịn được mà phun ra.
      Tận hứng cực hạn hưởng thụ, Hàn Chiến hét lớn một tiếng, eo động mạnh, hai tay cũng phối hợp nhấc Hàn Tuyết lên, mang côn thịt khó khăn rút ra rồi lại mãnh lực chen vào. Mặc dù tốc độ chậm hơn nhiều, huyệt đạo thít chặt khiến tiến vào càng khó khăn, thế nhưng khoái cảm tận cùng đánh thẳng tới làm Hàn Chiến mím môi, cắn chặt răng, khí tụ tại đan điền, vận nội lực ra sức động eo đẩy vào.
      "A. . . . . . Đừng. . . . . . . . . . . . Muốn. . . . . . A. . . . . . Hừ ân. . . . . . Ngô. . . . . ." Tay Hàn Tuyết cũng còn nắm nổi cửa xe, nửa người vô lực theo va chạm dao động qua lại, mà nhục huyệt phía dưới vẫn tiếp nhận Hàn Chiến một lần lại một lần đâm thật sâu vào.
      Hàn Chiến vừa ngừng ở trong lỗ nhỏ của nàng đút vào, vừa cẩn trọng mà dồn dập thở dốc, đôi mắt nhìn chăm chú từng biến hóa của Hàn Tuyết, thần sắc trong mắt quỷ dị thâm trầm, khóe miệng tà tà nhếch lên.
      Nếu như Hàn Tuyết lúc này có thể ngẩng đầu lên nhìn một cái, chỉ e sẽ sợ tới giật mình mà cho rằng Hàn Chiến bị người ta đánh tráo. Bởi vì nàng có nghĩ thế nào cũng ra, một Hàn Chiến luôn lãnh tình lãnh tính, lại có thể đối với biểu tình của nàng lộ ra dục vọng thâm trầm tà ác đến thế.
      Con người đều sẽ thay đổi, để như vậy thì chỉ cho tới khi nào ta đạt được thứ mình muốn, thỏa mãn chính mình. Nhưng thật là, đã lấy được rồi lại liền hi vọng có được nhiều hơn. Dục vọng một lần nữa bành trướng, khiến cho Hàn Chiến càng ngày càng muốn tùy ý hành động. Hắn buông xuống hết thảy trói buộc, khát vọng thương nàng mạnh mẽ là vậy, nhưng biết rõ kích cỡ của hắn sẽ làm nàng chịu nổi, hắn liền từ từ làm cho mình dừng lại trong cơ thể mềm mại của nàng, hưởng thụ cảm giác ấm áp thân thể nàng mang lại, cũng đồng thời làm nàng thích ứng với phân thân của mình. Lúc này, mục tiêu đã đạt tới, nhìn hắn dùng sức rút sạch như vậy, nàng sẽ đau đớn, nàng rất vui vẻ, cũng rất hưởng thụ hắn thương nàng, mà hắn muốn làm cho nàng càng khoái hoạt hơn, càng muốn thêm càn rỡ nàng.
      Hàn Chiến híp mắt, thắt chặt cánh tay, thân thể Hàn Tuyết liền bị áp chặt, dựa sát người hắn.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 55.1: Hậu quả cào cấu

      darkEdit:Ckun


      <img class="alignnone size-full wp-image-25510" title="4a8cecb94506a3fc5bb86690" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/4a8cecb94506a3fc5bb86690.jpeg" alt="" width="590" height="475" />






      "A. . . . . . Chiến. . . . . . . . . . . . A. . . . . . Muốn. . . . . . Ngô a. . . . .” Hàn Tuyết lúc này chỉ có thể vô lực rên rỉ, đầu dao động qua trái qua phải, thân thể bởi vì quá nhiều khoái cảm mà run lên, hoa huyệt vẫn đắm chìm trong cực hạn khoái cảm mà ngừng co rút, thân thể nàng căng cứng, ngay cả tinh thần cũng hoảng hốt. Trong nhục huyệt co lại chặt hết sức, xoắn hút, đè ép côn thịt, cũng đồng thời ngăn cản côn thịt rút ra, thủy dịch trong suốt như nước suối quanh co chảy xuống, thấm ướt bắp đùi hai người, để lại một vũng nước đọng ván xe.

      Quá nhiều thủy dịch làm cho Hàn Chiến đẩy vào dễ dàng hơn chút, mãnh lực thẳng lưng tiến lên, dùng thiết bổng nóng bỏng tàn sát bừa bãi tiểu nhục động ra sức gắp chặt của Hàn Tuyết. cúi đầu, dán lên cần cổ trắng nõn của nàng vừa gặm mút vừa thô trọng thở dốc, thanh khàn khàn: “Nhìn Lang Vương cùng con sói cái kia, tư thế mới vừa rồi của chúng ta có phải giống chúng ?”

      Hàn Tuyết nghe vậy mở mắt nhìn, hai con sói kia chẳng biết từ lúc nào đổi vị trí, chính lúc này, đối diện với bọn họ, nửa thân trước của sói cái rạp sát mặt đất, chi sau mở rộng đón nhận Lang Vương tiến vào. Lúc này nhìn ra mới thấy phân thân của Lang Vương kia có bao nhiêu to lớn, cự vật màu đỏ tươi to chừng cổ tay nam tử ở trong nhục huyệt sói cái nhanh chóng ra vào, mỗi lần cắm vào đều vẩy ra máu đỏ tươi, thân thể sói cái do đụng chạm mà hướng về phía trước nhún mình khụy xuống, sói cái kia liền tru lên tiếng, nếu như dược tính xuân dược của Lang Vương mà suy giảm, con sói cái này có thể bị Lang Vương đâm tới chết.

      “Thấy thứ đó của sói ? Sói giống với người, lúc sói đực cao hứng cắm vào, cự vật có khối nhanh chóng nổi lên, sau khi tiến vào trong nhục huyệt của sói cái liền kẹt lại trong đó, sói đực mà chưa thỏa mãn, sói cái cho dù có hoan ái tới chết cũng có cách nào chạy trốn.” Hàn Chiến dán lên lỗ tai Hàn Tuyết, nóng bỏng sử dụng dâm ngữ, vừa dùng ngón tay nắm lấy nụ hoa Hàn Tuyết ra sức nhào nặn tuyết khâu, vừa đè ép bụng nàng, eo khỏe mãnh liệt đưa đẩy. Khoái cảm như có dòng điện chạy qua truyền thằng lên đại não, khiến cho muốn ngừng mà được.

      cũng nhìn cảnh tượng thảo nguyên, điều chỉnh tần suất ra vào đồng bộ với con sói đực kia, càng làm cho Hàn Tuyết cảm nhận được xúc cảm thị giác đánh thẳng vào.

      Hàn Tuyết cứ như bị đầu độc, tầm mắt dính chặt lấy hạ thân hai con sói giao hợp, nguyên cự vật màu đỏ tươi, lại còn bị huyết dịch chảy ra từ nhục động sói cái nhuộm càng thêm đỏ rực, lúc này, côn thịt kia có hơn phân nửa cắm rễ trong cơ thể sói cái, theo lời Hàn Chiến, cái khối nổi lên kia ước chừng tiến vào trong thân thể sói cái rồi, tốc độ sói đực đút vào rất nhanh, cũng rất mạnh, giống y như nam nhân phía sau nàng. Hàn Tuyết hồi hoảng hốt, dường như bị cự vật cực lớn kia chen vào phải sói cái, mà chỉ là ảo giác của nàng. Khoái cảm vuốt ve trước ngực nhắc nhở nàng, người đối với nàng như vậy là Hàn Chiến.

      Tình cảnh dâm mỹ như thế, nội huyệt chịu va chạm dần tích tụ khoái cảm, làm cho đầu óc Hàn Tuyết từ từ trống rỗng, hô hấp như trở nên cực kì khó khăn, rên rỉ đủ để biểu đạt cảm giác của nàng lúc này, rốt cuộc là thú hoan hay người hợp? Thừa nhận cực hạn khoái cảm khiến nàng nhất thời có chút khó phân biệt. Khoái cảm mãnh liệt mực dồn dập nổi lên, làm nàng đến cả khí lực để run rẩy cũng có, chỉ có thể như búp bê vải, vô lực thừa nhận Hàn Chiến hung mãnh tiến vào.

      "Nha. . . . . . Ân ngô. . . . . . Đáng chết." Hoa huyệt Tuyết Nhi càng hút càng chặt, đè ép đến chính cũng sắp chịu nổi. Hàn Chiến rút côn thịt ra, đột nhiên lật ngược thân thể Hàn Tuyết đè xuống phía dưới, tay bưng lấy cự vật dữ tợn căng trướng thành màu tím bầm, nổi đầy gân xanh, ngay ngắn cắm vào huyệt động nho kia.

      “A. . . . . .” Hàn Tuyết chịu nổi lại lần nữa bị đưa lên cao triều, chẳng những tiểu nhục động co rút đến chặt thít, ngay cả thân người cũng co quắp.

      “Rống -----” Hàn Chiến gầm tiếng, hung ác mãnh liệt chen vào đến vài chục cái, thẳng tắp tiến tới khiến Hàn Tuyết hét lên tiếng ôm chầm lấy , cắn lên đầu vai mới cắm vào huyệt động trong cái miệng kia cái cuối cùng, mông run rẩy hồi, vận nội lực để tinh dịch phóng ra như mũi tên bén nhọn, quá nhiều khoái cảm lập tức làm cặp mắt Hàn Tuyết như phủ sương, miệng phát ra tiếng rên rỉ ô ô hừ hừ.

      Tinh dịch trút tận lần, Hàn Chiến lập tức lật người Hàn Tuyết lại, đem nàng đặt người, lúc này mới thả lỏng thở hơi. Trong lòng thầm nghĩ, thuốc của Hàn Kỳ quả thực lợi hại, chuyện hoan ái của hai người cho tới giờ, vì sợ Hàn Tuyết chống cự nổi tinh lực tràn đầy, Hàn Kỳ vẫn lén trộn thêm thuốc đại bổ vô sắc vô vị trong đồ ăn của Hàn Tuyết, điều dưỡng thân thể nàng, tới hôm nay, chẳng những nhục động của nàng hoàn hảo thích ứng phân thân của mà còn ngay cả sức lực kèm theo, lần đầu tiên làm đến thư sướng sảng khoái như vậy, khiến người ta cảm nhận được tận cùng dư vị.

      Phủ lấy thân thể Hàn Tuyết ướt đẫm mồ hôi, Hàn Chiến cúi đầu hôn lên khuôn mặt nhắn hồng diễm kia, “Tuyết Nhi, cám ơn nàng.” Thanh còn mang theo dục tính mị hoặc ám ách, quả nhiên là hấp dẫn vô cùng.

      Hàn Tuyết có chút khó hiểu nghiêng đầu nhìn , cái miệng nhắn liều mạng thở, làm xong trận hoan ái này, thở gấp đúng là có thể so với vừa chạy hai mươi dặm đường.

      Xuân sắc nhuộm hồng khuôn mặt nhắn, tóc mai ướt mồ hôi, đôi mắt ánh thủy quang, thuần mỹ hấp dẫn như vậy, Hàn Chiến thấy mà dưới háng cũng căng thẳng. Trong tròng mắt Hàn Chiến ánh lửa lóe lên, hô hấp chưa bình ổn lại gấp gáp. tay vuốt ve lệ nhan dụ hoặc , Hàn Chiến khản giọng nỉ non: “Tiểu tinh, nàng thực muốn nổ chết ta sao?” Môi mỏng nóng rực dán lên cặp đồng tử xinh đẹp như biết kia, ấn hạ vô số nụ hôn.

      Nàng làm cái gì chứ? Khuôn mặt Hàn Tuyết lộ vẻ giải thích được.

      Hàn Chiến khêu gợi cong khóe miệng, kéo lấy tay bé của nàng đặt lên cự vật vừa mới phóng thích, lúc này căng trướng chịu nổi kia. “Nàng hấp dẫn ta.”

      Hàn Tuyết ngẩn ngơ, tay vô ý thức nắm lấy cự bổng ngày càng cứng rắn, đổi lấy tiếng kêu đau từ Hàn Chiến, “Ta phải cố ý!” Nàng khóc ra nước mắt, nàng chỉ hỏi Hàn Chiến có hai chữ, làm sao biết lại chịu được hấp dẫn như thế, sớm biết nàng hỏi. “Ta cái gì cũng làm!” Hàn Tuyết cơ hồ như phẫn hận lớn.

      “Ngô. . . . . Ta hiểu !. . . . . . Tay, Tuyết Nhi, buông tay, ân. . . . . .” Tay Hàn Chiến nắm chặt thành quyền, đầu cứng ngắc liều mạng hít khí. Nha đầu này là muốn cắt đứt ? Dùng sức như vậy!

      Hàn Tuyết cả kinh, vội vàng buông bàn tay do tức giận mà vô ý thức nắm chặt, nhìn côn thịt đáng thương rung lắc dưới thân, cuối cùng vô lực tựa lên đùi Hàn Chiến, giống như tiếng động tố cáo bạo hành mới rồi của nàng

      “Ta phải cố ý!” Nàng yếu ớt giải thích, vươn tay khẽ xoa chân mày Hàn Chiến kẹp chặt, trong bụng thầm nghĩ, Hàn Chiến thoạt nhìn rất khó chịu, mà mình vô ý thức lực đạo cũng biết mạnh bao nhiêu, chẳng hay liệu có phải làm bị thương hay .

      Hàn Chiến vừa hồi lực nhìn thấy Hàn Tuyết loại diềm đạm đáng như vậy, mắt to trong suốt hơi hàm thủy quang, đau lòng nhìn , nếu như mà rên lên tiếng kêu đau, chỉ sợ thủy quang trong mắt nàng hóa thành châu lệ làm đau lòng mà chảy xuống khóe mắt rồi.

      Đau lòng dán lên mặt Hàn Tuyết giọng an ủi, Hàn Chiến lần nữa kéo tay nàng, ma sát cự vật giữa hai chân, vừa nhàng xoa dịu phân thân của mình, vừa khàn giọng : “ ra cũng có đau như vậy, chẳng qua là nàng vừa nắm chặt, liền khiến ta lại muốn nàng.”

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      Chương 55.2: Ngựa từ từ

      Edit:Ckun



      “Ta, ta còn khí lực nữa.” Hàn Tuyết co rúm thân thể, vết tích lùi lại phía sau. Mới vừa trải qua hoan ái kịch liệt như vậy, hoa huyệt của nàng vẫn còn ra bạch dịch, nhục động bị cắm đến giờ vẫn còn sưng đỏ, sao có thể tiếp nhận Hàn Chiến lại thêm lần nữa mây mưa? Tuy là hậu quả trực tiếp do nàng lỡ tay mang đến, nhưng nếu cần phải dùng tiểu nhục huyệt của mình an ủi nó, nàng vẫn là có cái loại dũng khí đó.

      “Ta cũng có chút mệt mỏi, chẳng qua là nơi này trướng đau khó chịu.” Hàn Chiến ôn nhu , đem côn thịt đưa đẩy trong tay Hàn Tuyết, tiếp nhận vuốt ve làm cho cả người đều tê dại của nàng. Nha đầu này ưa mềm ưa cứng, phải làm cho nàng đau lòng mới có thể khiến mình tính phúc.

      “Kia, kia-----” Hàn Tuyết chột dạ lại đau lòng ngắm loạn, chính là dám nhìn Hàn Chiến, khóe mắt liếc thấy đại hắc mã thảnh thơi ăn cỏ ngoài xe ngựa, trong đầu Hàn Tuyết linh cơ chợt lóe, vội vàng kêu lên: “Nếu chúng ta lên lưng Tiểu Hắc vậy?”

      Hàn Chiến nghe vậy, ánh mắt thâm trầm, nhất thời sắc mặt thay đổi quỷ dị, lẩm bẩm nhắc lời: “Lên lưng ngựa. . . . .”

      “Đúng vậy, chúng ta còn khí lực nha, mà chàng bây giờ lại như vậy, hay là lên lưng Tiểu Hắc, để cho nó mang theo chúng ta di chuyển, cũng tiêu hao khí lực của chúng ta a.” Hàn Tuyết hào hứng giải thích, cao hứng thầm tán thưởng mình có thể nghĩ ra biện pháp cường lực tốt như vậy.

      Trong mắt Hàn Chiến nhất thời như có lửa, dưới háng càng thêm căng đau chịu nổi, “Nàng nhất định phải. . . . . .”

      “Xác định, xác định, ai da, chàng còn làm gì vậy.” Hàn Tuyết bận bịu bù đắp sai lầm của mình, vừa thúc giục Hàn Chiến đứng dậy, vừa lật mình tìm quần áo che thân, căn bản thấy ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người ta của Hàn Chiến, nếu nàng cũng chẳng kích động thúc giục Hàn Chiến như vậy, rồi tự dẫn mình tới cuộc hoan ái vĩnh viễn khó quên.

      “Ai da, sao lại có quần áo của ta chứ.” Thân thể Hàn Tuyết xích lõa, lưng đưa về phía Hàn Chiến, úp người quỳ xuống sàn xe ngựa tìm kiếm chung quanh ít đồ để mặc. Hàn Chiến cơ hồ có chút nghiến răng nghiến lợi nhìn tiểu nha đầu bò loạn khắp nơi kia, tấm lưng quang khiết chút tỳ vết, mông đẹp đầy đặn nhếch lên, cùng với nơi trung gian cặp mông kia vừa phải chịu đựng công kích của hắn, miệng hoa ́c vẫn còn chưa hoàn toàn khép lại, triển lộ toàn bộ trước mắt. Mới trải qua thương tư ý từ hắn, cánh hoa như thịt non vẫn còn lộ ra hồng sắc, lỗ che đậy, tựa cái miệng nhỏ nhắn vẫn còn phun ra tinh dịch hai người.

      Hỗn hợp thủy dịch trong suốt cùng tinh dịch máu trắng kéo dài qua bắp đùi mảnh khảnh trơn loáng của nàng chậm rãi trượt xuống, lại còn tuyết đồn sáng ngời đủ sức làm cho hắn điên cuồng kia, nha đầu này hình như sợ hình ảnh dâm mỹ như vậy vẫn đủ để hấp dẫn hắn thì phải. Bàn tay hắn nhẹ nhàng an ủi phân thân hưng phấn kêu gào của mình, một tay ở đùi nắm chặt thành quyền, khép hờ mắt nhìn chăm chăm nha đầu hay biết gì vẫn hồn nhiên như ruồi nhỏ lật lung tung loạn xạ tìm kiếm kia.

      Tìm khắp nơi mà thấy quần áo của mình, Hàn Tuyết chỉ có thể đem tấm áo choàng lớn phủ lên người. Vừa xoay người, liền bị Hàn Chiến đã nhào tới trước mắt làm giật mình, “Nha. . . . . .”

      “Cái tiểu nha đầu nhà nàng, đúng là trời sinh từ nhỏ đã khắc với ta.” Kích tình khó nhịn che lại khuôn miệng nhỏ nhắn ngọt ngào, Hàn Chiến có chút cuồng loạn vuốt ve khắp người Hàn Tuyết, cự thịt càng thêm dán sát lấy bắp đùi Hàn Tuyết cọ loạn.

      “Đừng, ân. . . . . . Gấp. . . . . . Ngựa. . . . . . Ngô. . . . . .” Hàn Tuyết bị hôn, thở gấp nhưng nổi giận, miễn cưỡng đứt quãng nặn ra được mấy chữ qua khóe miệng hai người.

      Nàng nói chưa dứt lời, nhưng chỉ độc một chữ “Ngựa” này cũng đủ làm cho Hàn Chiến điên cuồng, kéo lấy hai bắp đùi Hàn Tuyết vây ngang hông mình, Hàn Chiến ôm chặt nàng nhanh chóng phi thân ra phía ngoài, hoàn toàn quan tâm tới thân thể trần trụi của mình.

      Hàn Tuyết chỉ cảm thấy sau lưng bị một bàn tay nhấn một cái, thân thể liền tự chủ dán chặt người Hàn Chiến, bên tai vang lên một trận gió, lập tức bị Hàn Chiến ôm theo. Bắp đùi gác đùi Hàn Chiến, bụng kề sát cự vật to lớn của hắn, nàng thậm chí có thể cảm giác được lỗ nhỏ đầu ̉nh nhỏ ra từng giọt thủy dịch.

      Hàn Tuyết vươn tay quấn lấy ̉ Hàn Chiến, ́ ổn ̣nh thân thể mình, khung cảnh rơi vào tầm mắt, khỏi khiến nàng có chút trợn mắt há mồm. Đám sói dưới dược tính của xuân dược vẫn còn liều mạng giao hợp, chẳng qua là đa số sói cái đều đã chân trước phục xuống đất, chân sau run rẩy. Sói đực hoặc là áp lấy sói cái liều mạng đút vào, hoặc là lộ ra phân thân đỏ tươi vây lấy sói cái nôn nóng lại. Vốn là cỏ một màu xanh biếc, nay khắp nơi đều vương lại dấu vết bạch dịch, thỉnh thoảng lại có vài điểm màu đỏ hồng, mùi máu cùng mùi tinh dịch tanh nồng đặc trưng lúc hoan ái tràn ngập trong khí.

      Khung cảnh thú vật giao hoan dâm mỹ như vậy làm cho bụng dưới Hàn Tuyết khỏi căng thẳng, trong huyệt như có nhiệt lưu xông ra, nàng bất an vặn vẹo uốn éo mông, quay đầu nhiền Hàn Chiến, nhưng hề hay biết Hàn Chiến vẫn dùng ánh mắt như muốn đem nàng ăn hết vào trong bụng nhìn chòng chọc nàng.

      Cúi đầu lần nữa che lại đôi môi đỏ mọng ngọt ngào của Hàn Tuyết, lưỡi thô liếm qua hàm răng liền chuyển sang truy đuổi cái lưỡi đinh hương mà quấn quýt duyện mút. Phía dưới một tay nâng cái mông đầy đặn của nàng, một tay đỡ lấy cự vật dữ tợn nhăm nhe chiếm cứ hoa ́c ướt át. Sau khi đã tìm đúng vị trí, gậy thịt Hàn Chiến đè mông Hàn Tuyết xuống, chân đạp một cái đứng lên, “Chi!” côn thịt ngay ngắn cắm vào ̉nh đầu chặt chẽ ma sát lên miệng tử cung.

      “Ân hừ. . . . . .” Hàn Tuyết bị tiến vào kêu rên một tiếng, cự thịt gạt mở huyệt đạo xâm nhập quá mức, khiến nàng rùng mình một cái.

      “Ngô. . . . . .” Hàn Chiến cũng đồng thời thoải mái hừ một tiếng, trong miệng càng thêm nhiệt liệt dây dưa, cuốn lấy lưỡi Hàn Tuyết trêu đùa lẫn nhau. Một bàn tay ôm lấy cái mông đầy đặn, qua lại vuốt ve bắp đùi cùng mông thịt, một tay khác đắp lên nhũ hoa Hàn Tuyết, níu lấy đầu nụ hoa vuốt ve đè ép.

      Dây cương trong tay vung lên, bảo mã liền chậm rãi từ từ mạn khai di chuyển.

      “Ân. . . . . . Ngô. . . . . . Hừ ân. . . . . .” Cũng biết ở lưng ngựa sẽ là như vậy, Hàn Tuyết vạn phần hối hận bản thân đã nói ra cái chủ ý ngu ngốc kia, lấy kinh nghiệm trong quá khứ, lúc này Hàn Chiến mà cần là sẽ phi thường kéo dài, nếu cứ duy trì cảm giác bị cắm như vậy, e rằng kết quả cuối cùng của nàng cũng hơn gì mấy con sói cái hạ đẳng kia.

      Lúc ngựa di chuyển, hai chân trước nhún từng bước từng bước, tiếp theo hai chi phía sau mông ngựa cũng tả nhún hữu nhún mang lại chút kích thích, ước chừng cứ như vậy, cũng khiến cho thân thể hai người đong đưa luật động theo, gậy thịt to lớn của Hàn Chiến lúc này nóng bỏng vô cùng, theo ngựa di chuyển liền dịch rời rút ra nửa cây, rồi lại bị kéo chen nhét tiến vào, chậm chạp mà có tần suất cố định. Khoái cảm ê ẩm tê dại nhanh chóng truyền từ tiểu huyệt thẳng tới đại não, mông Hàn Tuyết tự chủ được căng thẳng.

      “Ngô. . . . . . Hừ ân. . . . . . tinh. . . . . . Ngô. . . . .” Bàn tay Hàn Chiến đè ép sau eo Hàn Tuyết làm cho bụng hai người dán chặt, để ngừa trong quá trình ngựa chạy côn thịt trượt ra khỏi huyệt đạo, tay kia nắm lấy dây cương điều khiển ngựa. Côn thịt tiến vào lấp đầy nhục huyệt, di động theo bảo mã, côn thịt ở trong huyệt động trái rút ra phải liền cắm vào, mị nhục trong hoa huyệt chặt chẽ từng hồi níu giữ, cảm giác tiêu hồn phệ cốt làm cho con người ta như bị điện giật, cả người rung động.






    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 56: Ngựa chạy như điên

      teal;']Edit: Ckun





      Mũi chân khẽ đá cái, bảo mã lập tức theo linh tính cất bước di chuyển, Ngựa thả bước tạo ra chấn động, khiến cho Hàn Chiến thể buông môi Hàn Tuyết ra, mà đổi hướng sang tấn công cổ ngọc trắng mịn của nàng. Làm ra động tác lớn như vậy, vừa đúng khiến đại nhục bổng của rút ra chỉ dư lại đầu đỉnh, rồi lại theo động tác cong lên của mông ngựa, dùng lực nặng nề cắm vào trong huyệt, cự vật nóng bỏng cực lớn mạnh mẽ gạt mở nhục bích, đồng thời cọ sát vách tường trong tiểu huyệt, khoái cảm mãnh liệt làm cho Hàn Tuyết thét chói tai ra tiếng.

      "A. . . . . . A. . . . . . cần. . . . . . A. . . . . . Ngừng. . . . . . Xuống. . . . . . A. . . . . . chịu nổi. . . . . . A. . . . . ." Hàn Tuyết hồ loạn lắc đầu, cái miệng nhắn ngừng vang lên từng hồi hét chói tai. Gậy thịt Hàn Chiến vừa to lớn vừa ấm nóng nhiều lần ngay ngắn rút ra, lại liền sâu sáp nhập, theo tần suất ngựa chạy, trái chen phải đụng, cắm thẳng vào hoa huyệt trận trận co rút, thân thể run rẩy ngừng. Khoái cảm mãnh liệt giống như mưa to gió lớn từ nhục huyệt dưới bụng truyền tới, nhanh chóng đánh úp não bộ, cảm giác vừa nóng vừa tê, lại vừa ngứa vừa nhuyễn làm cho Hàn Tuyết cả người đều muốn mềm nhũn.

      "Nha. . . . . . ! . . . . . . Thoải mái ngô. . . . . ." Hàn Chiến bên hưởng thụ khoái cảm mất hồi dưới thân kia, bên mạnh bạo thở gấp gặm mút đường kéo dài qua cổ Hàn Tuyết, nơi răng môi qua, lưu lại từng đóa hồng mai nở rộ thân băng cơ ngọc phu. Lưỡi trơn trượt xẹt qua cặp tuyết phong của nàng, đón từng đợt gió theo chuyển động của ngựa tuyết đồi nảy lên, Hàn Chiến mãnh liệt nuốt ngụm nước miếng, lưỡi thô cuộn cái, quả hồng nho kia liền bị hút vào trong miệng, dùng hàm răng khẽ cắn, ra sức bú mút, vang lên thanh “sách sách”.

      Khoái cảm ê ẩm tê dại do ngực bị bú mút cùng với nhục huyệt bị tiến vào đưa đẩy mang lại, làm cho Hàn Tuyết có cảm giác như thân thể mình sắp bị khoái cảm bao phủ đến hít thở thông. Bởi vì chỗ đó của hai người mỗi lần đều nặng nề va chạm, hoa huyệt nóng bỏng, trong huyệt bị Hàn Chiến đút vào vừa nóng vừa mạnh, khoái cảm cấp tốc tích tụ, đợi con ngựa chạy đủ 50 bước, thân thể mảnh mai của Hàn Tuyết cứng đờ, cả người mềm nhũn như xương khom lại, vách tường nhục huyệt hung hăng hấp chặt lấy Hàn Chiến, khiến thiếu chút nữa chịu nổi mà ngã xuống ngựa.

      "Ngao ngô. . . . . . Đừng gắp. . . . . . Nha. . . . . . Quá chặt. . . . . . Ghê tởm ngô. . . . . . Chen vào được, nha. . . . . ." Mặt Hàn Chiến bị dục hỏa thiêu đốt đến đỏ bừng, dám tin gậy thịt khổng lồ của mình lại bị nhục động Hàn Tuyết ép ra ngoài, đầu đỉnh giật giật đem lại khoái cảm như điện giật, nếu phải vừa mới phóng thích qua, khả năng mật dịch Hàn Tuyết trong cao triều xông ra, nóng bỏng bức đến phát điên.

      Hàn Tuyết bén nhọn thở dốc, bộ ngực kịch liệt phập phồng, cặp tuyết đồi trong lúc ngựa phi bước chậm rãi lưu động, gần kề ngay môi miệng Hàn Chiến, hai khỏa hồng mai run rẩy trong gió, làm cho dục hỏa của Hàn Chiến bùng cháy như lửa lan ra đồng cỏ.

      Hai chân tráng kiện tựa thép đột nhiên kẹp chặy lấy, thần mã thông linh toàn thân đen nhánh vụt như mũi tên rời dây cung.

      “A. . . . . .”

      "Rống. . . . . ."

      Tiếng nữ tử cao vút chói tai, cùng tiếng nam tử gầm rống vang dội cả thảo nguyên, vài con sói đực liều mạng đút vào chạy nước rút ở chung quanh bị hai thanh gầm thét này làm hoảng sợ trượt cả ra ngoài, ngay cả con Lang Vương chìm đắm trong dục tình cũng dừng động tác nhìn về phía hai người.

      Hắc mã nhanh như chớp lượn quanh xe ngựa, mỗi lần bốn vó xê dịch đều làm cho Hàn Tuyết phải kêu to tiếng, Hàn Chiến phát ra tiếng thét như sói hống kích tình. Cự vật thũng trướng nổi đầy gân xanh, nương theo mỗi lần bốn vó giao nhau phi bước, liền trượt khỏi nhục động chặt trất, rồi lại cực nhanh nặng nề cắm vào đến tận sâu trong nhục huyệt. Côn thịt nóng bỏng do từng đợt sóng lưng ngựa, nhiều lần xâm nhập như đến chết sống lại.

      trong cao triều mà vẫn bị cấp tốc mãnh liệt đút vào như vậy, hoa huyệt mềm mại của Hàn Tuyết nổi lên từng trận co rút, côn thịt mỗi lần nhanh chóng rút ra, cỗ dâm dịch cũng đồng thời từ trong từ trong tiểu huyệt mãnh liệt phun theo như mưa, côn thịt lấy đủ thủy dịch liền có thể “phốc chi” tiếng ngay ngắn đẩy vào, chỉ còn dư lại hai khỏa to lớn theo cử động, nặng nề va chạm với bề mặt hoa huyệt mềm mại của Hàn Tuyết, phát ra thanh “phách phách” chát chúa.

      Hàn Tuyết bén nhọn hô hấp, chỉ cảm thấy khí càng ngày càng mỏng manh, đôi nhũ hoa theo bước chạy cấp tốc của ngựa nhanh như chớp rơi xuống, rồi lại mau chóng nảy lên, nhanh nhanh chóng chóng vung vẩy dưới như vậy thực như có bàn tay vô hình lôi kép nắn bóp nhũ hoa, làm cho khoái cảm càng thêm kịch liệt. Mà nội huyệt bị Hàn Chiến va chạm như có lửa, cả hoa huyệt tựa thể hỏa thiêu, nóng bỏng đến tâm nàng cũng run rẩy. Tiếng vó ngựa dồn dập kết hợp cùng động tác đại nhục bổng đút vào mà phát ra thanh theo quy luật "Phốc chi ── phách phách ── ba, phốc chi ── phách phách ── ba...", khiến cho đôi nam nữ lưng ngựa chìm đắm trong khoái cảm cực lạc như muốn hồn rời khỏi xác. Nơi hai người hoan ái sớm lạm tràn thủy dịch, lưng hắc mã dưới thân cũng thấy mảnh thủy quang. Mật dịch trong suốt cũng bởi vì cấp tốc đỉnh đưa mà đọng lại ngoài rìa, lây dính giữa chân hai người, thậm chí theo côn thịt khổng lồ của Hàn Chiến rút ra, có vài dải tơ bạc rủ xuống, rơi lưng ngựa.

      ". . . . . . Muốn. . . . . . được. . . . . . Rồi. . . . . . Nha. . . . . . Chen vào. . . . . ngô. . . . . . Hư. . . . . ." Trong mắt Hàn Tuyết sóng nước mê ly, biểu tình mặt tựa như vui vẻ lại tựa đau đớn, miệng kiều kêu lớn xin tha, nhưng lại được Hàn Chiến đáp lại.

      "Nha. . . . . . Còn chưa đủ. . . . . . Ngô. . . . . . Hút thực chặt. . . . . . Thoải mái. . . . . ." tay Hàn Chiến ép chặt lấy sau eo Hàn Tuyết, khiến hạ thể nàng dù lưng ngựa vội vã cũng có thể dán chặt lấy thân thể , để cho đại nhục bổng to lớn có thể thuận lợi nhanh chóng đút vào trong nhục động. Đôi nhũ hoa bị bỏ mặc kịch liệt tung bay làm cho phun trào dục hỏa, cánh tay điều khiển dây cương áp tới giữa lưng nàng, khiến cho thân thể hai người hoàn toàn kề nhau.

      Theo nhịp chạy của ngựa, hai bầu ngực Hàn Tuyết ngừng cọ xát lấy lồng ngực kiên cố hùng tráng của Hàn Chiến, nhục động phía dưới lại lần lượt thừa nhận Hàn Chiến mãnh liệt va chạm, cao triều liên tiếp làm cho nàng khó chịu đựng hơn nữa, hoa huyệt hồi bén nhọn, khoái cảm xông lên đại não. “A. . . . . .” Đầu óc nàng hoàn toàn trống rỗng. Hàn Chiến càng thêm hung mãnh hoan ái, càng muốn chen sâu vào trong nàng, tốt nhất là đem cực thịt của nhét vào bụng của nàng, từ đó trong ngươi có ta, bao giờ tách rời.

      "Rống. . . . . ." Hàn Chiến điên cuồng hét lên tiếng, dây cương run lên, hai chân kẹp chặt, hắc mã cuồng loạn chạy như điên, mà chỗ hai người tương thông, chỉ hấy cự vậy to lớn của Hàn Chiến dùng tốc độ tưởng thần tốc tiến vào hoa huyệt Hàn Tuyết dị thường sưng đỏ, Hàn Tuyết mãnh liệt phun ra mật dịch, ướt đẫm bắp đùi hai người cũng như nửa người hắc mã.

      Hàn Tuyết bị cắm thanh cũng nghẹn trong cổ họng, con ngươi đột nhiên co rút lại, nước mắt theo gió chảy xuống, thân thể cứng ngắc, ngọc thủ nắm chặt vai Hàn Chiến, mười ngón tay hung hăng kéo lê thành vài vệt máu phiến lưng bền chắc của .

      "Tuyết Nhi. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . . Tuyết Nhi. . . . . . A. . . . . ." Cùng trận rống to điên cuồng, Hàn Chiến đột nhiên kéo cương ngựa, hắc mã hí vang tiếng điếng người, mà đại nhục bổng Hàn Chiến cũng theo lần này, hơn nửa phần đầu cắm sâu trong hoa huyệt. Hàn Chiến kéo chặt dây cương mặc cho hắc mã giương người ngừng gấp, trận trận co rút, mông run lên, tinh dịch nồng đậm bắn nhanh ra, giọt cũng thừa toàn bộ gieo vào trong cơ thể Hàn Tuyết.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :