1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chiến luyến tuyết, Hàn Tuyết truyền kỳ

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961


      ']Chương 44: Nhớ lại

      Edit:Ckun

      ']Beta: Evy Nguyen




      Ánh nắng ấm áp lười biếng rọi xuống người, bất quá hạ thể dính nhớp cùng dịch mùi nam tử nồng đậm tan được trong phòng làm cho Hàn Tuyết ngủ cũng an ổn, đỡ lấy eo lưng đau nhức tựa như bị người ta đánh, nàng mở đôi mắt phủ sương mù, xuyên qua tấm bình phong hồng mai mơ hồ thấy cửa nội thất đóng chặt, cửa sổ sát giường khẽ hé, một luồng ánh mặt trời xuyên qua, vừa vặn chiếu đúng người nàng. nền đất bên giường, chút khăn tơ lụa màu trắng bị ném tán loạn, vo thành một đống, tưởng chừng, mùi vị nam tử nồng đậm kia chính là từ chỗ khăn lụa này phát tán ra.

      Trong đầu Hàn Tuyết nhanh như chớp nhớ lại cả một đêm triền miên vui thích hôm qua, lệ nhan trắng nõn liền dâng lên một tầng nhiệt nóng như hỏa thiêu. Nhìn mấy tấm khăn lụa, nàng vô cùng muốn nhìn thử một chút kết tinh hạnh phúc của hai người, muốn nhìn minh chứng cho thấy Hàn Chiến đã tìm được vui vẻ người nàng ra sao.

      Gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi vào, khiến cho thân thể được che đậy có phần thiếu tự nhiên, nàng kéo xuống tấm vải lụa trong suốt vắt bình phong quấn lấy người, vải lụa có phần hơi mờ, ra là một tấm ngoại y mặc ngoài y phục, nhưng lúc này nhất thời tìm được bất kì thứ quần áo gì, người có phủ ít đồ, nàng vẫn có cảm giác an toàn hơn, nếu cứ trần trụi như vậy, thật khiến người ta thấy bất an.

      Chống lấy mép giường, thân mình nàng ngồi xuống, nhặt lên một bọc lụa trắng, vải lụa có chút ẩm, bên trong lộ ra một vệt ướt át rõ ràng. Hàn Tuyết cẩn thận từ từ mở rộng tơ lụa, một cỗ dịch nồng bạch tinh dịch của nam tử kéo thành một khối liền bị phô bày, mùi xạ hương đặc hữu nồng đậm xông vào mũi.

      Trong đầu theo phản xạ thoáng nhớ lại một đoạn ngắn tối hôm qua...

      Bắp đùi tuyết trắng nhu thuận quấn lấy hông bền chắc của Hàn Chiến, thân thể nàng phối hợp cùng động tác cắm vào tiến lên từ Hàn Chiến, huyệt đạo nho nhỏ trong nháy mắt bị nam căn tráng kiện kia nhồi vào liền căng lớn, nóng đến trong lòng cũng nổi lên khoái cảm, làm cho nàng ngâm nga thành tiếng: “Ân a. . . . . .”

      “A~~” Hàn Chiến cười khẽ, dán sát lồng ngực chấn động với hai khỏa mềm mại, vừa áp mài, vừa nhấc eo cơ hồ như rút ra toàn bộ nam căn, rồi mới lại một bước nặng nề tiến về phía trước, thanh thân thể va chạm vang dội xen lẫn tiếng một tiếng nam căn sáp nhập thủy động thực rõ ràng, lập tức dẫn theo một tiếng rên rỉ khác từ Hàn Tuyết.

      “Thích ?” Một tay Hàn Chiến đỡ lấy lưng Hàn Tuyết bị đặt giường, một tay nắm trọn nhũ hoa của nàng, thật sự có thể nói như ôm nàng giao hợp, mỗi một lần đều bóp chặt mông Hàn Tuyết áp sát với người, khiến cho bản thân càng vào sâu hơn, dùng lực đâm tới, làm Hàn Tuyết càng hô lớn tiếng, càng thêm mê người.

      “Thích!” Hàn Tuyết kiều mị nỉ non đáp trả, thân thể bị va chạm mạnh mẽ, nàng phát ra một tiếng kinh hô cao vút: “A. . . . . . . . Nóng. . . . . .”

      “Nóng? Ha ha, nàng bình thường còn chịu được nóng hơn nữa, phải sao?” Hàn Chiến dừng một chút, rồi lại một lần nữa rút ra, đưa vào.

      Cùng với động tác va chạm mạnh mẽ là từng đợt thở dốc dày đặc của Hàn Chiến, lần lượt chiếm cứ tiểu huyệt nàng, lấp đầy thân thể nàng. Hàn Chiến ở thân người phập phồng nhấp nhô rỉ xuống vài giọt mồ hôi lớn, vẩy lên ngực Hàn Tuyết, mỗi khi có một giọt mồ hơi rơi, môi Hàn Chiến cũng lần theo tiến sát tới, vừa liếm vừa mút, có lúc còn dùng răng khẽ cắn, mà khi Hàn Chiến chạy nước rút từ chậm rãi biến điên cuồng, lực đạo mạnh mẽ lại nặng nề cắm vào nàng, hắn sẽ hưng phấn kêu lên: “A. . . . . A. . . . . . .” Thanh đó, là biểu hiện cho sự vui vẻ của hắn, hắng đạt được cực hạn khoái cảm từ trong thân thể nàng.

      Lần đó, cuối cùng, hắn hung hăng bóp lấy mông nàng, hung hăng va chạm hoa huyệt mềm mại, một lần lại một lần, khi chất lỏng như lửa nóng kia tiến sâu vào thân thể, hắn vẫn chịu ngừng. Mặc dù rút cây gậy thịt ghê tởm kia khỏi người nàng, nhưng cũng có nhiều lần rút ra hơn một nửa, rồi lại mạnh bạo cắm trở lại, mỗi lần như thế, thứ bạch dịch nóng bỏng kia lại càng rót sâu hơn, nhưng vẫn có chút tràn ra khỏi huyệt đạo, lây dính lên lớp lông mao hai người.



    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 45: Lụa mỏng kéo sát

      darkEdit:Ckun

      ']Beta: Evy Nguyen



      Tay Hàn Chiến cầm một hộp đựng thức ăn, lặng yên tiếng động đẩy cửa phòng ra, rồi lại nhẹ nhàng linh hoạt đóng vào, rất sợ sẽ làm ra chút tiếng động, đánh thức giai nhân còn ngủ trong nội thất. Chẳng qua là hắn nằm mơ cũng tưởng tượng nổi, khi hắn tiến vào gian trong lại thấy được một bộ dáng dâm mỹ khiến cho người ta thiếu chút nữa muốn phun máu mũi như thế.

      Hắn vốn tưởng rằng tiểu giai nhân còn say mộng đẹp, nhưng lúc này lại ngồi sụp xuống nền đất bên giường, xuyên thấu qua bình phong vải lụa mỏng manh trước giường, hắn có thể thấy rõ một thân băng cơ ngọc phu cơ hồ chỉ được một tấm sa trong suốt mỏng tang che giấu. Hàn Tuyết ngồi lên hai chân, khuôn mặt tuyệt mỹ tựa thoa son, đỏ ửng xinh đẹp, ̉ trắng nõn còn in lại dấu vết cuồng hoan của hắn đêm qua, sa mỏng trong suốt dính người nàng như lớp da thứ hai, tuyết phong cao vút khẽ động sa mỏng, hai điểm đỏ hồng lộ ra, qua lớp sa như lấp lánh sáng bóng, vẫy gọi hắn tới nhấm nháp, một lực hấp dẫn mê người khiến hắn tự chủ được nuốt nước miếng.

      Hàn Tuyết co chân, che lại thung lũng có thể khiến hắn dục tiên dục tử kia, làm cho hắn hơi có chút bất mãn bĩu bĩu môi, chẳng qua là khi hắn nhìn thấy rõ thứ nàng cầm trong tay, đôi mắt vẫn luôn lạnh như băng chút biểu lại tựa ngọn lửa lóe sáng giữa trời đêm.

      Cúi đầu nhìn hộp đựng thức ăn trong tay, Hàn Chiến ko chút tiếng động để nó dưới đất, liếm môi đói khát, giống như con sói xám to lớn săn mồi, lặng lẽ di chuyển tới sau lưng người xuất thần.

      Hàn Tuyết than tiếng, đem đoạn chiến tích bạch sắc đêm qua ném gọn về đất, tâm tình rạo rực, dính ngấy làm cho mặt nàng dâng lên hồi nhiệt năng. Chỉ nhìn những thứ này, ngay lập tức khát vọng nam tử cao lớn đó ở bên, là, bị Hàn Chiến ôm nhiều, thành ra tại ngay cả nàng cũng biến sắc.

      Đột nhiên ngang hông căng cứng, nàng hề đề phòng, bị kéo vào trong lồng ngực cường tráng.

      “A!-----”

      “Bị dọa sợ?” Lồng ngực phía sau chấn động khiến Hàn Tuyết đồng thời thở hơi, hung hăng đánh xuống cánh tay vòng bên hông.

      mải nghĩ cái gì?”

      Hàn Chiến chớp mắt, từ đầu vai Hàn Tuyết ngắm xuống: cặp tuyết nhũ cao vút, eo thon , bụng bằng phẳng, rồi đến lớp cỏ đen rậm rạp nơi thâm cốc sâu kín. đẹp, có lẽ sau này mỗi khi hai người đóng kín cửa nên để cho Hàn Tuyết mặc như vậy.

      Mặt Hàn Tuyết ửng hồng, vội che giấu :

      có, có gì.” xong liền giãy dụa muốn đứng dậy.

      “A-----”

      “Sao vậy?”

      Hàn Chiến buồn cười nhìn Hàn Tuyết khẩn trương kéo sát sa mỏng người. giống như bộ quần áo mới của Quốc vương, loại sa mỏng này có muốn kéo sát che đậy cũng được, hiệu quả hoàn toàn tương tự.

      “Chàng, trước tiên chàng cứ buông ta ra, xoay người sang chỗ khác.”

      Đáng chết, nàng quên mất người chỉ mang mảnh sa mỏng, mặc hay mặc cũng chằng có gì khác nhau, vạn nhất thú tính Hàn Chiến đại phát, hôm nay nàng cũng lại cần ra khỏi phòng rồi.

      “Xoay người sang chỗ khác? Tại sao? người nàng còn chỗ nào ta chưa từng thấy qua ư?”

      Hàn Chiến cố ý dán lấy lỗ tai nàng thổi khí, tâm tình vui vẻ nhìn lỗ tai bé trước mắt như nhuộm màu, từ từ chuyển hồng chuyển tím, lại còn giống như có thể cảm thụ đến từng trận nhiệt khí. Bàn tay liền lúc thể chế trụ leo lên bên tuyết phong, chậm rãi khẽ xoa nắn.

      “Nàng mặc như vậy trông cực kì xinh đẹp.”

      “Chàng, chàng -----”

      Hàn Tuyết trong bụng vừa xấu hổ vừa lúng túng, lại cứng họng nên lời.

      “Rất tốt,” Hàn Chiến hài lòng cười tiếng, ôm lấy hông Hàn Tuyết, bế nàng từ đất lên :

      “Nàng lớn như vậy còn biết tự chiếu cố mình, chỉ khoác tấm sa y mà ngồi đất, nếu may cảm lạnh sao? A?”

      Vừa vừa ôm Hàn Tuyết vòng qua bình phong, thuận tay xách theo hộp đựng đồ ăn đất đến bên cạnh bàn ngồi xuống.

      Hàn Tuyết sững sờ chớp chớp mắt, có chút phản ứng kịp, là do mị lực của nàng giảm bớt rồi ư? Tại sao nàng ăn mặc như vậy rồi mà thú tính Hàn Chiến cũng đại phát?

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 46: Khẩu Chiên trong phòng khẩu chiến

      darkEdit: Uyển Nhi

      Beta: Quảng Hằng



      Hàn Chiến tự tay lấy ra bàn thức ăn giàu sắc, hương, vị, ngon lành nhưng tất cả đều là đĩa nhìn tuy nhiều lượng lại chả bao nhiêu. cơ hồ đem toàn bộ người ngồi chân mình, nhấc đũa gắp mĩ vị đồ ăn đưa tới khoé miệng của Hàn Tuyết, nhìn nàng nàng chỉ biết ngây ngốc há miệng ăn thức ăn buồn cười

      - Mặc dù ta "đói " bụng lắm nhưng cũng tính "ăn" nàng lúc đói bụng đâu vì bây giờ cũng quá trưa rồi

      Bị trúng tâm Hàn Tuyết mặt ửng hồng lên, có chút tự tại uốn éo người.

      - Khụ!

      Hàn Chiến cứng đờ thân thể, vội ôm sát cơ thể mềm mại an phận trong ngực

      - Đừng động.

      Thấy Hàn Tuyết nhìn khó hiểu, Hàn Chiến cười cười tà mị, ôm thân thể Hàn Tuyết nhích lại gần phần bắp đùi nơi tiểu huynh đệ của bốc lên nhiệt khí hừng hực, đối với nàng trông mong chờ đợi.

      - Nha, Đại Sắc Lang!

      Hàn Tuyết thẹn thùng đỏ bừng cả khuôn mặt, giơ tay hướng người Hàn Chiến động thủ.

      Hàn Chiến đối với người hoa quyền làm như thấy, cử động của nàng khiến thâm tâm dấy lên cỗ hạnh phúc ,thấp giọng cười :

      - Trời đất chứng giám, ta chính chỉ đối với nàng mới dậy sắc tâm

      Hàn Tuyết trong lòng ngọt ngào lại chỉ giả bộ làm mặt đông cứng, nghiêng đầu để ý tới , thế nhưng nụ cười trong lại che giấu được.

      Hàn Chiến ôn nhu cười tiếng, tay ôm chặt lấy Hàn Tuyết, bàn tay đặt lên bụng của nàng đem chân khí hóa thành dòng từ từ truyền vào trong cơ thể nàng để ngừa nàng nhiễm lạnh. Vì mình hạnh phúc ngắm nhìn cùng suy nghĩ, tình nguyện hy sinh chút nội lực cũng muốn cho Hàn Tuyết mặc quần áo. Nhấc đũa tiếp tục vừa cho Hàn Tuyết ăn, vừa :

      - Hoàng Phủ Hạo Thiên tới, Phượng Thiên cũng ở đây, khi ta trở về, bọn họ vẫn còn ở khách sảnh.

      - Có có chuyện gì sao?

      -Đến để hỏi tội đó mà, nhưng có tin tức Khánh quốc gần đây có chút manh động, điều động số binh mã, có thể mưu gì đó.”

      Hàn Tuyết mày suy nghĩ

      “Có nghe bên ấy tuyên bố gì ?”

      "Lễ mừng thọ Khánh Vương 50 tuổi, tập thao dược : tập trận luyện, quyết định tháng ba sau."

      Hàn Chiến vừa tay cũng ngừng đút Hàn Tuyết hớp, mới tiếp tục :

      "Bắc Băng ngược lại có động tĩnh, nội chính của Kim Sa loạn thành đoàn, mấy vị Vương gia cùng có chút gì vui vẻ, ngược lại Long Dược có động tác tương tự, chẳng qua là trực tiếp như thế, cựu thần trong triều phản đối nhiều, Long Dược vương dám manh động."

      "Hoàng đế ca ca là vì chuyện này nên mới tới. Bây giờ nhìn lại, Bắc Băng đế đối với Ngưng Hương công chúa ngược có tình, nếu phải tam quốc đồng thời tặng mỹ nhân tới đây, cũng nỡ đem muội muội mến đưa đến nơi này, ngược lại có lợi cho hoàng đế ca ca rồi."

      Đối với hoa tâm của hoàng đế ca ca, Hàn Tuyết có chút đồng ý bĩu môi, nhưng cũng thể trách được, ai bảo là hoàng đế chứ, làm hoàng đế lòng ngược lại rất tốt, nếu là có lòng, lại thể độc thủ người ngược lại rất thống khổ.

      "Cũng tự nhiên, Ngưng Hương công chúa từ trong thai dẫn theo hàn chứng ra ngoài, Bắc Băng lại thích hợp nàng cuộc sống ngược lại Bích Lạc thành tựu hữu ích cho nàng tĩnh dưỡng."

      Hàn Tuyết nghiêng đầu suy nghĩ chút, "Nếu muốn công chiếm Bích Lạc, trừ phi Tứ Quốc cùng chung xuất binh, nhưng tại xem ra Kim Sa quốc tự vệ còn kịp, Bắc Băng có thể phải trở thành bạn bè của phe ta, vậy cũng chỉ Dư Khánh quốc cùng Long Dược rồi."

      "Bảo Hoàng Phủ Hạo Thiên nâng tước phẩm Ngưng Hương công chúa từ mỹ nhân lên đến Quý Phi, và phái Hoàng Phủ Cảnh Thiên chuyến Bắc Băng, vậy chuyện Bắc Băng quốc cũng cần lo lắng nữa."

      Ân uy tịnh thi, từ xưa là thuật trị nước hiệu quả nhất của đế vương. Bất quá tranh đấu chốn hậu cung như Tu La chiến địa thấy máu, cũng biết mỹ nhân bệnh tật này có thể ngồi yên ngôi vị này được hay

      Hàn Tuyết như nhận thấy được Hàn Chiến cau mày tiếp

      "Nhận được vinh hạnh đặc biệt phải là phúc mà là họa."

      Hàn Chiến bất cần nhún vai,

      "Vào được đến đây liền phải là người có bản lãnh, nếu cũng chỉ là dê vào miệng cọp mà thôi."

      Chuyện sống chết của người khác cùng có quan hệ gì đâu?

      "Tất nhiên muốn quan hệ hữu nghị, chúng ta cũng thể mất thành ý, chàng nhớ điều 100 ám vệ thủ hộ nàng Tây Thi bệnh tật đó nhé , chuẩn bị người thủ hộ cả mấy phương diện diện, thuốc, ăn uống, trông chừng, và bảo vệ, nhưng ta vẫn nên viết lá thư bảo Cảnh Thiên ca ca mang , nếu Bắc Băng đế lòng thương muội muội của mình, nhớ lấy phần nợ ân tình này của ta, sau này, sau này Bích Lạc quốc có Bắc Băng quốc dựa lưng như vậy cũng tốt."

      Ám vệ tốt như vậy tự tay phái mặc dù có chút đau lòng, bất quá so lợi ích đổi lấy được cũng phải là giao thương thua thiệt

      Cung đấu đơn giản gồm hại loại là minh sát ( giết trực tiếp) và ám sát. Nếu muốn ở hậu cung thủ hộ người, trừ việc dựa lưng vào cây đại thụ quyền lực bên ngoài, trang bị thêm người tốt bên mình ắt thể thiếu. Thầy thuốc y thuật cao minh phòng độc phòng bệnh, hộ vệ võ công cao cường để phòng thích khách tiểu nhân, thời khắc nguy hiểm còn có thể bảo vệ lấy mình chạy trối chết, cao thủ có tài nấu nướng có thể đem ngươi nuôi trắng trẻo mập mạp, người hầu tỉ mỉ cơ trí để bảo vệ ngươi ở hậu cung chu đáo. Trang bị chu đáo như vậy thậm chí đế vương cũng thể có huống chi nàng công chúa bệnh tật bị gả xa. Như vậy còn đủ khiến Bắc Băng đế cảm động khóc lóc nức nở a.

      " Thực lực của Khánh quốc thể coi thường, nàng định tính toán sao đây?"

      Đem bánh quế hoa cao mà Hàn Tuyết thích ăn nhất bưng đến trước mặt nàng, quả nhiên nàng hai mắt sáng lên, ăn lấy ăn để.

      "So với Khánh quốc, ta vẫn là ghét Long Dược vương phách lối lão đầu kia."

      Vừa nhớ tới lúc ấu thơ gặp lão đầu kia Hàn Tuyết trở nên tức giận đến đáng sợ.

      "Hoặc giả như có thể thương lượng cùng Khánh quốc, Long Dược quốc vẫn là lựa chọn tốt hơn"

      Hàn Tuyết nghiêm túc suy tính đề nghị khả thi này.

      Hàn Chiến nghe vậy nhíu mày, buồn cười cù cù mặt của nàng:

      "Còn người ta sứ thần Long Dược phách lối, luận về phách lối ai có thể hơn được nàng Hộ quốc công chúa? Mở miệng ra là đòi chia cắt quốc thổ của người ta, nếu để cho Long Dược đế biết, chỉ sợ là muốn hộc máu bỏ mình."

      Hàn Tuyết trả lời bằng cách nhìn Hàn Chiến cau mũi cái, giả làm mặt quỷ, tiếp tục hưởng dụng hương vị ngọt ngào của món điểm tâm ngọt. Nuốt xuống miếng hoa cao trong miệng, Hàn Tuyết đẩy cái mâm trước mặt ra xoay người ôm cổ Hàn Chiến

      "Khánh Vương thọ đản, các quốc gia cũng phải phái người đến chúc, nếu phải chúng ta ai đây?"

      Hàn Chiến có chút nhức đầu xoa bóp trán,

      "Hoàng Phủ Gia có bốn nhi tử, nàng chẳng qua chỉ là nghĩa nữ."

      Ngụ ý là: nàng công chúa có phúc an nhàn hưởng, tự tìm phiền toái cho mình làm gì?

      "Đừng như vậy nha, mấy vị ca ca cũng bận rộn quốc , ta lại còn dư dả thời gian vật lộn với chàng cả ngày, lúc này chúng ta ra thêm chút sức có sao."

      Hàn Tuyết nương vào trong ngực Hàn Chiến vặn vẹo thân mình làm nũng.

      Bắp đùi mềm mại trắng noãn khẽ cọ đụng lấy cây gậy đứng thẳng bất động lâu, trận trận tê dại làm cho Hàn Chiến than tiếng, có lực cánh tay căng thẳng, bụng Hàn Tuyết lúc này đem bàn tay xuống phía dưới dò vào u cốc cỏ đen che giấu, bàn tay khác đặt lên bên kiều nhũ, cúi đầu cách mảnh sa mỏng đem đầu vú ngậm vào trong miệng.

      Đầu lưỡi bên ngoài sa mỏng vì chuyển động ma sát lấy đầu vú. Cảm xúc tê nhức truyền tới khiến Hàn Tuyết khỏi hít hơi, tự nuốt lấy tiếng rên trong miệng nàng .

      "Hàn Chiến. . . . . ."

      Thanh kiều mị phát ra làm cho Hàn Tuyết quả muốn tát mình cái, đây phải đổ dầu vào lửa sao? Nàng vội dùng cả tay chân, đẩy cái đầu dán lên ngực nàng rời.

      "Các ca ca khó tránh khỏi làm trong lòng Long Dược cảnh giác, bằng để ta , có được hay vậy?"

      Hàn Chiến bất đắc dĩ liếm lấy khóe miệng ngẩng đầu lên, nhắm mắt hít sâu vài lần mới miễn cưỡng đè xuống bộc phát dục hỏa, trừng mắt nhìn Hàn Tuyết tức giận :

      "Nếu Long Dược quốc bị phân ra, Bích Lạc cùng Khánh quốc trở thành lưỡng hổ độc đại, Bích Lạc Bắc dựa vào Bắc Băng, Khánh cần phải dụ Kim Sa tới liên minh, phải nàng từ nay về sau càng việc lớn việc nhiều thêm sao?"

      Nhìn vẻ trong trẻo lạnh lùng trong mắt Hàn Chiến, ánh lửa chớp động, Hàn Tuyết thận trọng nịnh nọt mà :

      "Chàng đừng luôn nghĩ mọi chuện xấu như thế chứ, nước ta cùng Khánh tiếp nhưỡng (đất) tự lão tổ tông kia xây dựng phòng tuyến, thể ngay lập tức động binh. Nếu động thủ, chúng ta liền có thời gian tu bổ, đến lúc đó, hai nước chiến khởi, Khánh quốc cũng tiện trông nom chúng ta xây công chuyện. Còn về Kim Sa, tháng tám Kim Sa quốc tổ chức tế nữ thần , là cơ hội tốt cho Phượng Thiên ca ca trước cùng mấy vị Vương gia có binh lực mạnh nhất kết minh, chúng ta tam quản kỳ hạ, đợi bị phân cắt xong Long Dược, chờ Khánh Vương phát giác lúc, lúc ấy ván đóng thuyền, hai bên đều phải tự kiềm chế, Bích Lạc ta có thể tự bảo vệ an bình trăm năm."

      "Nàng thực ra sớm tính toán hết rồi!"

      Hàn Chiến khỏi bực mình, tự trách hiểu được vì sao người lại tự rước phiền hà vào người

      " Nàng làm chuyện này có phải vì trăm năm sống an nhàn hạnh phúc sau này ?"

      "Qua trăm năm đó chính là chuyện của con cháu, trăm năm sau khi ta và chàng phần mộ cỏ mọc cao cũng sợ đám con cháu lúc bất bất an an lôi ra chửi." Hàn Tuyết vội khoát tay giải thích.

      Hàn Chiến vỗ trán than , tự biết mình nổi Hàn Tuyết, Hàn Chiến quay đầu , giơ tay lên tự lấy từ trong hộp thức ăn ra cái bình , mở nắp bưng đến trước mặt Hàn Tuyết .

      "Uống nó xong cái gì cũng tuỳ nàng"

      "Cái gì đây"

      Hàn Tuyết cảnh giác trừng mắt nhìn chất lòng màu nâu đen trong bình

      "Bổ thân đấy."

      Thấy Hàn Tuyết tin trừng mắt nhìn , Hàn Chiến kéo khóe miệng, dụ dỗ : "Ngoan, đắng đâu"

      "Lừa gạt như vậy quỷ cũng tin. Đen thành như vậy, còn đắng .Vừa nhìn cũng biết khẳng định rất khó uống. Thân thể ta rất khỏe mạnh, cần bổ."

      Hàn Tuyết vẻ mặt kiên quyết muôn phần chán ghét đẩy ra.

      "Tuyết Nhi. . . . . ."

      Hàn Chiến mềm lời dụ dỗ, tinh lực tràn đầy, chuyện phòng the khó tránh khỏi có lúc thể tiết chế, Hàn Tuyết từ dễ ốm, rất sợ nàng chịu nổi, mới phí tâm cầu xin như thế, vậy mà cũng thắng được tính tình trẻ con của nàng

      Bình dược bốc khói trắng nghi ngút từ từ mất nhiệt, vẻ mặt ôn nhu của Hàn Chiến cũng càng ngày càng đen lại. Hàn Tuyết quật khởi cứng mềm đều ăn. Hàn Chiến dụ dỗ đến cuối cùng kiên nhẫn mất hết, đem bình sứ đặt bàn

      "Nàng tính uống phải ?"

      Uống? giải thích được ép nàng uống thuốc tính ,lại còn dám hung nàng,

      " uống, uống, nhất định uống!"

      Hàn Tuyết tức giận trừng mắt nhìn , so ánh mắt lớn a? Nàng thất bại trước được sao?

      Hàn Chiến sắc mặt lạnh tanh, hai tay ôm Hàn Tuyết trong ngực trừng mắt quật cường, mắt đen sâu thăm thẳm làm cho người ta nhìn ra tia tâm tình.

      " uống?"

      " uống!"

      "Cũng được, "

      Vừa nghe Hàn Chiến mở miệng, Hàn Tuyết còn chưa kịp đắc ý, liền nghe như tự nhủ:

      "Trong sách thuốc nam tử tinh nguyên ( tinh dịch) ra cũng là thứ rất bổ, xem ra vì thân thể của nàng chúng ta còn cần làm nhiều thêm mấy lần so với trước mới được."

      xong liền vén sa mỏng người Hàn Tuyết.

      Hàn Tuyết được trong đầu đoàn hắc tuyến, cho đến khi sa mỏng người nàng dàn dần bị thoát hết, lão đại kia thân trần trụi hết dán lên người nàng mới phản ứng được, vội vàng dùng tay đẩy ra Hàn Chiến chu mỏ muốn hôn mặt của nàng ra, nhìn gương mặt tuấn tú dưới đôi tay nàng biến dị hình, nếu phải tình huống bây giờ khẩn cấp, nàng sợ mình cười phá lên mất, bất quá bây giờ có thời gian.

      " Chàng chỉ biết xem những thứ đó thôi hả?"

      Tiểu tử này sao lại biết nhiều như vậy. Lần trước là thủ pháp tránh thai chốn phòng the , bây giờ là thái dương bổ sao? Bình thường nhìn có tiếng cũng có miếng đấy, lại như vậy suốt này đọc loại sách này? Chẳng lẽ đây chính là siêu cấp chịu khó nam nhân trong truyền thuyết?

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 47

      ']Edit: Ckun

      Beta: Evy Nguyen


      <img class="alignnone size-full wp-image-23735" title="1-10" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/1-10.jpg" alt="" width="590" height="445" />




      Thấy Hàn Tuyết đưa đẩy hăng say như thế, Hàn Chiến nhất quyết xoay người nàng lại, làm cho nàng giang rộng hai đùi, đưa lưng về phía mình mà ngồi, hai tay phân công, ôm chặt nàng tựa vào lồng ngực cũng đồng thời khiến nàng có biện pháp giãy giụa. Một tay áp trước ngực nàng, một tay lướt qua vùng cỏ đen, đại chưởng thầm lần mò vào u ́c khẽ động, miệng vẫn quên đáp lời nàng: “Tìm được trong phòng sách của nàng a.”

      cần ----- ân. . . . . .” Nhẹ cắn môi lưỡi đỏ mọng, Hàn Tuyết nuốt xuống tiếng rên khẽ thiếu chút nữa bật thốt lên, vội vàng ngăn chặn ngón tay trêu đùa trong cơ thể, mặt đã nóng bừng một mảnh, thân thể hai người dán chặt khiến cho nàng cảm nhận rõ ràng ̉nh nhiệt thiết phía sau mông, vật kia tựa như nảy nảy lên, mà giữa hai chân nàng vốn đã ươn ướt, hiện tại lại càng thêm cỏ dại lan tràn rồi.

      Bị sóng hồng lật đổ có thể khiến cho cả người vui thích, nhưng nếu là đụng phải vật biết đến hai chữ “Thỏa mãn” là gì của nam nhân kia thì thật làm cho người ta chịu nổi. Đồng tử Hàn Tuyết bị sắc dục che kín chợt lóe linh quang, vội vàng lắc đầu kêu lên: “Ta uống, ta uống là được chứ gì?” Nữ tử trưởng thành phải biết co được dãn được, núi xanh vẫn còn đó, lo gì thiếu củi đốt. Xú nam nhân! Chàng cứ chờ đó.

      Khóe môi Hàn Chiến nhếch lên, dán lên ̉ Hàn Tuyết thanh khàn khàn dụ dỗ: “ uống cũng có việc gì, kì thực, nàng có uống ta vẫn làm vậy.”

      Hừ, đã chiếm được tiện nghi còn ra vẻ! Hàn Tuyết hung hăng lườm hắn, dùng sức rút ngón tay cắm trong thân thể: “Buông tay ra..., người ta muốn uống thuốc.”

      “Aiz. . . . . .” Nhìn ngón tay còn mang theo dịch ướt cùng nhiệt độ cơ thể Hàn Tuyết, Hàn Chiến tràn ngập luyến tiếc thở dài, bàn tay một phen ôm lấy ngực Hàn Tuyết, chén sứ bàn liền xoẹt qua bay đến trong tay, đưa tới trước mặt Hàn Tuyết.

      Hàn Tuyết liều mạng hít sâu chuẩn bị uống thang dược nên phát hiện ra ở sau lưng, Hàn Chiến thu tay từ giữa hai đùi nàng về liền lặng yên một tiếng động tự cởi bỏ đai lưng.

      Nặng nề nuốt một ngụm dược, Hàn Tuyết liếm liếm khóe môi, “Hmm?” Ngay lập tức, mặt mày liền hớn hở, “Cũng đắng lắm.” Nàng sợ nhất là uống đắng.

      “Biết nàng sợ đắng, ta cố ý bảo Hàn Kỳ chế chén thuốc đắng này, nhưng nha đầu nàng lại hiểu cho tâm ý tốt của người ta.” xong liền cắn cổ nàng mấy cái, trong lòng gấp đến toát mồ hôi, nha đầu này sao còn mau uống cho xong , là muốn lập tức cắm vào trong thân thể ấm áp kia, tiểu huynh đệ của nhanh chóng căng trướng khó chịu.

      sao, sao, là ta trách lầm chàng, ngoan a!” Hàn Tuyết cũng quay lại, chỉ trở tay vỗ vỗ đỉnh đầu dán sau lưng, xem như trấn an . xong liền bắt lấy tay Hàn Chiến, bưng chén sứ uống từng chút từng chút . Hoàn toàn phát người phía sau lưng kiềm chế hô hấp của mình, y phục người cũng sai biệt lắm bị cởi xuống gần hết.

      “Hô -----, uống xong no bụng nha.” Hàn Tuyết đẩy tay Hàn Chiến, thở phào hơi, vỗ vỗ bụng có điểm nhô ra, vẫn hoàn toàn ý thức được, lúc này mình cơ hồ lộ ra trọn vẹn, càng biết động tác có phần vô ý thức của mình mang lại cho người phía sau xúc cảm đánh thẳng vào thị giác như thế nào.

      “Ăn no liền đứng lên vận động, có lợi cho tiêu hóa.” Sói xám lớn chực mở miệng rộng, chờ con cừu nghe lời tự dâng mình lên làm mỹ thực.

      Hàn Tuyết gật đầu cái, vừa định trượt từ đùi Hàn Chiến xuống, lại nghĩ bị Hàn Chiến tay xách lên, nàng cúi đầu, vừa hay thấy người phía sau đứngdậy, quần liền rơi xuống.

      “Hàn, Chiến!” Tràng rống của sư tử Hà Đông kết thúc trong tiếng kêu sợ hãi. “Nha-----”

      “Ô -----, chết ngạt ta.” Hàn Chiến thoải mái vùi đầu vào hõm cổ Hàn Tuyết thở phào nhõm, hai tay dùng sức đem Hàn Tuyết nhấc lên cố định thân mình, từ phía sau Hàn Tuyết tiến vào, hoa huyệt tựa như càng hấp càng chặt. Tiểu huynh đệ của vui sướng ở trong cơ thể Tuyết Nhi nảy lên, thoải mái tới mức khiến động cũng muốn động.

      Hít sâu! Sâu hơn nữa! Tay Hàn Tuyết nắm chặt thành đấm, tận lực kiềm chế nỗi xúc động muốn bóp chết nam nhân phía sau lưng, nghiến răng nghiến lợi thầm từng chữ: “Hàn, Chiến, chàng, chết, chắc, rồi.”

      “Tức giận?” Hàn Tuyết dán lấy bên tay Hàn Tuyết thấp giọng khẽ hỏi, khóe mắt liếc thấy mu bàn tay nàng ra sức nắm chặt, kinh hãi tim đập chậm nhịp. Xem ra là tức giận , tay ngọc cũng nổi đầy gân xanh.

      có,” Hàn Tuyết nhàng cười lạnh, nhưng vẫn là thấp giọng thào: “Chỉ muốn bóp chết chàng mà thôi.”

      Hư -----, muốn bóp chết , thế này còn phải tức giận?

      “Ai kêu nàng mê người như vậy, mặc quần áo qua lại trước mặt ta, ta nhịn được nhưng tiểu huynh đệ của ta nhịn được a.” Là người ai cũng biết, nam nhân là động vật giàu cảm xúc, chịu được dẫn dụ, đặc biệt là loại hấp dẫn đến từ nữ nhân mà mình thương này.

      Hàn Tuyết chợt cảm thấy đốm lửa cháy lan ra đồng cỏ lại càng bốc lên cao, dùng sức giãy giụa thân mình, muốn khối thịt ghê tởm kia rút khỏi cơ thể, “Chàng còn lí ?”

      “A -----, trời đất -----, a -----, đừng động -----, chút -----., a -----” Hàn Chiến bị Hàn Tuyết chen gắp khiến hai chân cũng mềm nhũn, ôm Hàn Tuyết cùng ngã ngồi ra ghế phía sau.

      “A. . . . . .” Hàn Tuyết ngờ tới giãy giụa của mình lại khiến cho chính mình no bụng căm tức, thể đem đại nhục bổng cắm trong thân thể đẩy ra được mấy, ngược lại lúc ngồi xuống bị Hàn Chiến dùng lực phản công tiến vào sâu hơn, va chạm khiến nàng suýt nữa hơi chịu nổi mà ngất , cúi đầu liền thấy phần thô thô nhô ra ràng bụng, lấy tay sờ lên có thể cảm nhận được cứng rắn như sắt kia, thực khó tưởng tượng huyệt đạo nho của mình lại có thể tiếp nhận vật lớn như vậy.

      Thấy Hàn Chiến động nữa, Hàn Tuyết mới dựa lưng vào lồng ngực thở hổn hển, cũng đồng thời nhàng vuốt ve chỗ nhô lên bụng.

      “Đau sao?” Nhìn vết thô bình thản lộ bụng Hàn Tuyết, Hàn Chiến trong lòng vừa kiêu ngạo, cũng vừa nhịn được lo lắng, bàn tay đặt lên tay Hàn Tuyết khẽ vuốt bụng. còn chưa quên, vật này của kích thước có phần kinh người, với lại phàm là cơ thể ở tư thế ngồi, vẫn luôn khiến cho nàng có cảm giác căng trướng khó chịu.

      Thấy Hàn Tuyết nhàng lắc đầu, mới khẽ thở ra hơi, cúi đầu hôn lên đỉnh đầu nàng, “Lần sau cũng đừng động như thế, huynh đệ của ta đây nếu là bị nàng bẻ gãy, sau này nàng được hưởng thụ thương của ta.”

      Hàn Tuyết ngửa đầu trợn trắng mắt, “Chàng đừng có cho ta, chẳng lẽ chàng đây phải là hưởng thụ? thoải mái?” ràng là hưởng thụ gần chết, còn hại thảm nàng, Hàn Tuyết bĩu môi, vẫn chuyên chú nhàng xoa xoa bụng, cảm giác từng nhịp đập của côn thịt trong cơ thể, nếu Hàn Chiến nghĩ tiến thêm bước, tức giận của nàng cũng liền giảm bớt, chẳng qua là món nợ này, nàng nhớ kỹ.

      “Thoải mái, nhưng hưởng thụ được, bây giờ nàng vừa mới ăn no, cũng thể vận động kịch liệt được.” Đối với nàng, muốn gây ra chỉ chút tổn thương, mặc dù mình khó nhịn, toàn thân đau đớn, cũng thể bởi cỗ thú tính của mà khiến cho thân thể nàng khó chịu về sau.

      biết còn làm như vậy?” Hàn Tuyết giơ ngón tay, nhấn vết nhô ra bụng.

      “-----!” Nha đầu này ràng là trả thù. “Nàng phải biết, ta đối với thân thể nàng có sức chống cự, nếu phải nhịn được muốn mau bạo phát, cũng đối với nàng vội vàng như thế.” ra muốn nhất chính là ngay lập tức dùng sức đoạt lấy nàng, bất quá bây giơ thực đúng lúc bất đắc dĩ, chỉ có thể trước hết cứ ngậm trong miệng, chờ khi đến lúc mới chầm chậm gặm cắn, ăn vào bụng.

      Hàn Tuyết trong mắt thanh lệ tinh quang chợt lóe, khóe miệng từ từ nhếch lên. là sơn thủy lần lượt lưu chuyển, nữ tử báo thù bao giờ là muộn. Trong tích tắc, mặt mày xinh đẹp trong suốt liền nổi mị sắc, giai nhân thanh tú đảo mắt thành tuyệt thế cơ.

      Hàn Tuyết thừa dịp Hàn Chiến chuẩn bị, đẩy tay vụt đứng lên, côn thịt tráng kiện trượt ra từ huyệt , kéo theo tơ dịch trong suốt.

      “Tuyết Nhi. . . . . .” Lúc Hàn Chiến phản ứng kịp Hàn Tuyết quay người sang.

      Nhìn chằm chằm mắt Hàn Chiến, Hàn Tuyết mị hoặc cười, tựa như nữ vương cao ngạo, đem hai tay tự mơn trớn cơ thể của mình, tay giữ lấy bên nhũ hoa, tay chậm rãi trượt xuống, xuyên qua giữa hai đùi tuyết trắng. Hàn Chiến ngay lập tức liền chế trụ nổi mắt mình nữa, theo sát cánh tay bé nõn nà như xương, lướt qua bụng quang khiết, từ từ đến gần phiến cỏ đen kia. Nhìn nàng đầu hơi cúi xuống, nửa quỳ giữa hai chân mình, Hàn Chiến nhất thời chỉ cảm thấy cổ họng phi thường khô rát, vội vàng nuốt nước miếng mấy cái.

      “Sao vậy? Chàng trông như rất khẩn trương?” Dán lên lỗ tai Hàn Chiến thở khẽ , nghe được hô hấp của đột nhiên yên, thấy Hàn Chiến khẩn trương dám ngẩng đầu nhìn nàng, hai tay nắm chặt thành ghế, Hàn Tuyết đắc ý cười tà tiếng. Tay bé mềm mại xương phủ lấy cánh tay cứng nhắc tựa sắt thép, Hàn Tuyết cố ý nhìn Hàn Chiến chăm chú, chậm rãi nhấc chân, vòng qua bên bắp đùi Hàn Chiến, rồi lại nâng chân khác, vòng qua bên còn lại. Thân thể từ từ ngồi xuống, cơ hồ như muốn đụng tới đại nhục bổng ướt nhẹp dính đầy ái dịch kia.

      “Tuyết Nhi -----, nàng là đùa với lửa đấy.” Hàn Chiến liều mạng đè nén ý nghĩ xúc động muốn áp đảo người trước mặt, ́ gắng tự nhủ thầm, chờ chút ----- Tuyết Nhi cần chút thời gian tiêu thực. Lồng ngực kịch liệt phập phồng, Hàn Chiến nặng nề thở dốc, ánh mắt có cách nào dời khỏi nụ hoa nho đung đưa trước mặt.

      Cố ý đứng thẳng người, đem bên nhũ hoa đưa đến bên miệng Hàn Chiến, như cố tình lại như vô tình cọ qua môi , lúc mở miệng hoặc duỗi lưỡi muốn liếm lại dời . “Thích ngực ta sao?”

      Hàn Chiến khó khăn nuốt ngụm nước miếng hồi đáp, lưỡi liếm lấy môi, mắt như rực lửa.

      Hai tay Hàn Tuyết vuốt ve lồng ngực cứng rắn của , thầm : “Ta cũng thích nha, chàng biết đâu, mỗi khi chàng dùng sức hấp đều giống như hút ra cả linh hồn của ta.” Thân người hạ thấp nằm rạp xuống, lưỡi cố ý liếm liếm vành tai Hàn Chiến, “Mỗi lần bị chàng khẽ hấp, tâm ta cũng mềm nhũn.” Tay nhỏ bé kéo lấy bên đại thủ Hàn Chiến, đem nó chuyển tới ngực mình, kiều mị chu môi : “ tin, chàng sờ .”

      Nha đầu này căn bản là cố ý! Hàn Chiến cắn chặt răng, vô lực phản kháng mà cũng muốn phản kháng, có trời mới biết, cái loại hành hạ ngọt ngào này, có cầu bao nhiêu cũng được. vẫn tin chắc phải đắng trước mới có ngọt sau, tại thân thể đau đớn, chẳng qua vì lần nếm thử mỹ vị, cũng nên trả giá cao chút xíu mà thôi.

      Hàn Tuyết vì chỉnh được Hàn Chiến mà đắc ý dứt, lại nhìn thấy đôi mắt như muốn máu của mà giật mình, trong lòng khỏi có chút chột dạ, hình như chơi hơi quá đà rồi, lo lắng cho thân thể của mình, mình lại chơi như vậy. Lúc này, Hàn Tuyết hoàn toàn quên cơn giận bị Hàn Chiến đánh lén lúc nãy.

      “Chiến. . . . . .” Khẽ rên tiếng, Hàn Tuyết động thân đem bầu ngực đưa đến bên môi Hàn Chiến, vì kiên nhẫn của mà trong lòng thấy đau, chẳng còn nhớ gì về đem qua bị Hàn Chiến quẫn bách đưa đẩy đến chóng mặt.

      Hàn Chiến nhắm mắt, che lại nụ cười kiềm chế được bên trong, khoe miệng giương cao, ngậm lấy bên nụ hoa hương vị ngọt ngào, dùng sức cuốn mút, ngay lập tức khiến cho thân thể người trước mặt mềm nhũn. Thấy vậy, nụ cười trong mắt Hàn Chiến càng tăng, ra là nàng nhạy cảm như vậy, hơn nữa, nàng là thích mà, ha ha.

      “Ân. . . . . Nha . . . . .” Hai tay Hàn Tuyết lồng qua tóc Hàn Chiến, chặt nắm thành quyền, hô hấp cũng mang theo run rẩy, “Đừng hút như vậy, ân nha, . . . . . .”

      Hàn Chiến hơi nghiêng nghiêng đầu, đổi sang ngậm đầu vú bên kia vào miệng, mơ hồ dẫn dụ, “Ngồi. . . . . .Để cho ta . . . ân. . . . . . vào. . . . . .” Ôm lấy lưng Hàn Tuyết, tiếp tục dùng kĩ xảo khẽ hấp mút.

      “Nha. . . . . .” Hàn Tuyết đùi mềm nhũn ngồi xuống, vừa đúng đè đại nhục bổng nóng rực. Nam căn thô to dán chặt lấy hoa huyệt, nóng bỏng rung động đến tận trong tâm Hàn Tuyết. Hơi nhấc thân người, cọ cọ đỉnh nam căn, dính sát chân Hàn Chiến, để cho đại gia khỏa vẫn chăm chú chờ đợi kéo dài miệng huyệt từ từ chen vào trong cơ thể mình.

      Hàn Chiến nằm bất động cố gắng tự đè nén, mặc cho Hàn Tuyết chủ động hết thảy, chẳng qua bàn tay ép chặt lưng Hàn Tuyết cùng tay khác liều mạng nhào nặn nhũ hoa, trong khi miệng ra sức bú mút tiết lộ ra tâm tình lúc này có bao nhiêu kích động.

      ngực truyền tới tê dại làm cho Hàn Tuyết càng cảm thấy bụng dưới trống , mông đẹp dịch về trước, để cho nam căn thô nóng lấp đầy chính mình, cho đến khi thực căng trướng, mới phát giác sinh mệnh mình dường như cũng viên mãn.

      Vì phối hợp với liếm mút từ Hàn Chiến, Hàn Tuyết chỉ có thể từ từ di động mông ngọc, làm cho hoa huyệt phun ra nuốt vào vật nóng kia, khi thầm phủ lấy vật nóng mài mài, loại cảm giác đó là tuyệt thể tả. chút lại chút hạ xuống, tốc độ chậm chạp như vậy thể làm Hàn Tuyết thỏa mãn, nàng nâng người lên, tốc độ di động trước sau từ từ nhanh dần, khoái cảm kịch liệt vọt tới, bắp thịt ở mông cũng đều kiềm chế được mà cứng nhắc.

      tới cao trào ư? Lần này sao lại nhanh như vậy? Lực đạo kẹp chặt của hoa huyệt khiến cho Hàn Chiến có chút giật mình, chẳng lẽ là bởi. . . . .? Vừa nghĩ tới liền buông lỏng ngậm mút đầu vú, lấy tay thay thể tiếp tục vuốt ve chúng, Hàn Chiến dựa lưng vào thành ghế, ngẩng đầu nhìn kĩ biểu tình biến hóa của Hàn Tuyết.

      Hai tay Hàn Tuyết từ đầu Hàn Chiến trượt xuống, chống ngực , rất nhanh nàng liền phát ra tư thế như vậy có thể giúp cho mông nhanh chóng di động, theo khoái cảm dần tích lũy, Hàn Tuyết từ từ ngẩng đầu lên, chỉ dùng lực động mông, làm cho bản thân càng lấy thêm được nhiều khoái cảm.

      Vì muốn cho hoa huyệt Hàn Tuyết càng phun ra nuốt vào dễ dàng hơn, Hàn Chiến giang rộng hai chân lớn, để côn thịt giữa háng càng cao cao dựng khởi. Nhìn chăm chăm cây gậy của mình bị thân thể Hàn Tuyết lần lượt nuốt vào rồi lại trượt ra, Hàn Chiến nheo mắt, con ngươi đen láy như màu mực.

      Nhục huyệt đè ép càng ngày càng gấp, lúc Hàn Tuyết sắp lên đến đỉnh Hàn Chiến lại nhấc tay chống lấy eo nàng, mang côn thịt từ huyệt đạo ướt át của nàng trượt ra ngoài.

      “A-----,” Hàn Tuyết thất vọng khẽ kinh hô tiếng, bất mãn trừng mắt nhìn Hàn Chiến lật mình thuận, “Cho ta!”

      “Được! Ta liền tới.” Hàn Chiến đem hai chân Hàn Tuyết vòng bên hông, đổi sang tư thế mới, khiến cho dục bổng đặt miệng huyệt, dùng lực ngay ngắn tiến vào, dưới chân dời cái, xoay người ngã xuống cạnh cửa sổ quý phi, vẫn để cho Hàn Tuyết cưỡi người, hai chân khẽ chống, mông phủ lên , nâng Hàn Tuyết cao ngất lên, rồi lại nặng nề rơi xuống ngồi trở lại bụng , côn thịt như lưỡi kiếm sắc bén cắm vào chỗ sâu trong thân thể Hàn Tuyết, thỏ ngọc trước ngực nàng cũng theo đó mà nhảy về phía trước dứt.


    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      ']Chương 48: Bức cung

      Edit: Ckun

      Beta: Evy Nguyen


      <img class="alignnone size-full wp-image-23913" title="chibi89" src="http://cungquanghang.files.wordpress.com/2012/09/chibi89.jpg" alt="" width="197" height="226" />




      Va chạm ma sát kèm theo lực đạo như vậy tất nhiên thể cùng động lực từ từ di chuyển của Hàn Tuyết so sánh, hai tay Hàn Chiến hấp tấp níu lấy vú mềm nhào nặn ngừng, động tác bên hông càng tăng nhanh, cũng tăng lực đạo, càng thêm dùng sức bao phủ vật thẳng đứng, qua vài lần va chạm liền khiến cho Hàn Tuyết thân thể mềm nhũn rên rỉ, nằm ngực Hàn Chiến thở hổn hển.

      Huyệt thịt đè ép càng ngày càng gấp làm cho Hàn Chiến buồn cười nhíu mày, “Sao mới mấy cái liền chịu nổi? Thích tư thế như vậy?”

      thoải mái -----” ngực bị Hàn Chiến giày xéo mang theo tia đau đớn, nhưng lại càng nhiều khoái cảm tê dại, bộ ngực nóng bỏng, châu dưới bụng theo côn thịt Hàn Chiến thẳng tắp mài qua lại, bị cắm vào vừa mạnh vừa sâu mang theo chút đau, nhưng cũng đồng thời làm người ta điên cuồng thích thú, thực khiến cho nàng thoải mái đến đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại khoải cảm vui thích dần tích tụ như muốn xông phá thân thể kia.

      Nghe lời Hàn Tuyết khiến trong đầu Hàn Chiến linh quang chợt lóe, tâm trạng vui mừng vô cùng, chẳng lẽ. . . . . .?

      Cho tới nay, vẫn lo lắng thân thể Hàn Tuyết mảnh mai chịu nổi tuỳ ý đỏi hỏi, luôn thận trọng phối hợp với nàng, mặc dù thường thường cũng tận hứng, vào lúc Hàn Tuyết chịu nổi liền qua loa kết thúc cũng làm Hàn Tuyết kêu khổ liên tiếp. thực nghĩ đến Tuyết Nhi lại thích bị hơi thô lỗ thương như vậy, đây phải là , tương lai có ngày, khi nàng hoàn toàn thích ứng với đòi hỏi của mình, có thể yên tâm buông lỏng chân tay, dùng sức hung hăng muốn nàng?

      “A-----” Hàn Tuyết hét lên tiếng, dẫn theo về suy nghĩ bay xa của Hàn Chiến, thấy thân thể nàng rung động, hoa huyệt chặt hấp kẹp lấy nam căn, Hàn Chiến tốc chiến tốc thắng, buông cặp nhũ hoa Hàn Tuyết ra, đổi sang giữ chặt eo nàng, tiến tới dùng sức đỉnh đưa mấy cái, lúc Hàn Tuyết liến tiếp thét chói tai, dùng sức cái cắm sâu vào, cái miệng ngập trong cơ thể nàng phun ra tinh hoa của chính mình.

      Hàn Tuyết ngửa ra sau, thân thể áp chế co rút mấy hồi, liền mềm nhũn ngã gục người Hàn Chiến, nhịp tim cùng hô hấp như vừa chạy qua mấy dặm đường.

      Hàn Chiến còn chưa tận hứng, cho nên dù phun ra tinh dịch, nam căn vẫn cứng rắng như sắt. định thăm dò Hàn Tuyết thêm chút, vì cuộc sống tính phúc của mình sau này mà suy nghĩ, cần phải biết năng lực tiếp nhận của nha đầu này rốt cuộc là như thế nào. Bàn tay nâng mông Hàn Tuyết lên, liền nhè ma sát chỗ hai người tương liên.

      Thình lình Hàn Chiến dùng tới chiêu này, hoa huyệt bị qua lớp lông tơ ngăn cách cọ xát, đại nhục bổng trong huyệt rút ra chút, chèn ép cánh hoa cùng tiểu trân châu, loạt tê dại như điện giật đánh xông lên đại não, Hàn Tuyết nhịn được lui người giọng rên rỉ, tư vị mệt nhọc như vậy làm cho đến cả ngón chân nàng cũng rụt lại.

      Hàn Chiến thấy nàng như vậy, đòi hỏi càng thêm hăng say, khoái cảm kích thíc trận trận đánh tới, làm hô hấp của vừa có điểm bình phục lại vội gấp rút.

      cần, ân a. . . . . . , đừng như vậy. . . . . .” Hàn Tuyết chịu nổi cầu xin tha thứ, giết người cũng thể vượt quá sức chịu đựng, chơi kiểu giày vò như vậy. Nơi hai người kề cận truyền tới đủ loại cảm giác tê, ngứa, trướng, mềm kích thích khiến nàng đầu óc trống rỗng, trong hoa huyệt từng trận co rút, bao phủ lấy cây nhiệt thiết liên tục ở trong cơ thể nàng tác quái, làm nàng toàn thân đều hư nhuyễn, hóa thành vũng nước vô lực ngã người Hàn Chiến, chỉ còn khí lực run run khẽ thở.

      Chỗ hai người kết hợp sớm như cỏ dại lan tràn, xen lẫn chút bạch dịch ướt át lúc Hàn Chiến nhè chậm rãi cọ cọ miệng huyệt Hàn Tuyết từng đợt chảy ra, thấm ướt mông Hàn Chiến, cũng làm ướt hết cả ghế quý phi phía dưới hai người.

      “Thích ?” Hàn Chiến thở gấp dừng động tác, sắp nhịn được, cọ xát như vậy thực quá mệt nhọc, muốn hung hăng ở trong cơ thể nàng mãnh liệt băng băng vận khởi dục vọng, nhưng sợ cứ tiếp tục chơi nữa, bị dục hỏa thiêu cháy chính là . Phủ lấy tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của nàng, Hàn Chiến ôm thân thể Hàn Tuyết mềm nhũn ngồi dậy, rất sợ bé trong ngực đổ mồ hôi lạnh, liền đứng lên ôm người về phía phòng tắm phía sau phòng ngủ. hề rời tiểu huyệt nàng, nam căn cứ như vậy đâm vào, tay giữ lấy mông trắng mịn, ép chặt nàng thân mình để tránh gậy thịt đường di chuyển có thể từ trong cơ thể nàng trượt ra, tay áp lấy lưng Hàn Tuyết, khiến cho nàng dán sát lấy người .

      Nước trong phòng tắm này là dẫn từ suối nước nóng ở bên ngoài, cách hoàng cung mười dặm, bởi vì là nước chảy từ ngoài vào, nên ít nhiều mang theo chút mùi lưu huỳnh, do vậy, đám cung nữ hàng ngày sớm tối đều thả vào trong hồ đại lượng dược liệu, khiến cho ao nước này hàng năm nhiệt độ ổn định mà lại mang theo mùi thuốc.

      Hàn Chiến men theo bậc thang hồ tắm vào trong ao, cho đến khi nước nóng ngập tới eo mới ngồi xuống, vừa đúng tràn qua bả vai Hàn Tuyết.

      “Hàn Chiến!” Hàn Tuyết vùi đầu trong cổ Hàn Chiến, lười nhác gọi.

      “Ừm?” Hàn Chiến tinh tế rửa sạch người Hàn Tuyết, đối với thân thể mềm nhũn của nàng đắc ý hơi nhếch khóe miệng, nữ nhân của dưới thương của liền tan chảy thành vũng nước xuân, điều này còn đáng để đắc ý sao?

      “Chúng ta Khánh quốc , ta muốn tách chàng ra.”

      Hàn Chiến buồn cười vỗ cái mông Hàn Tuyết, “Ta hình như là thị vệ của nàng phải sao? Thị vệ theo chủ nhân còn có thể đâu?”

      “Giảo biện, đừng cho là ta cái gì cũng biết.” Hàn Tuyết hừ lạnh liếc nhìn cái, nếu phải tại còn khí lực, nàng nhất định hung hăng chỉnh .

      Hàn Chiến trong lòng cả kinh, gương mặt lạnh cứng co rút tự nhiên , “Nàng biết rồi?”

      “Biết cái gì?” tại biết sợ rồi? muộn! Giơ tay lên vỗ bộ mặt có chút mất cân đối của Hàn Chiến, Hàn Tuyết nhịn xuống ý cười đầy bụng, cố ý nghiêm mặt : “Biết con trai độc nhất của Úy Trì Đại tướng quân lại ở bên cạnh ta làm thị vệ mười năm, hay là biết có người hạ mình làm thị vệ hiểu là bởi có rắp tâm bất lương gì?”

      Thấy Hàn Tuyết lạnh mặt hồi trơn tru, Hàn Chiến lập tức nóng vội, sợ hãi giống như có hồng thủy từ trong lòng trào ra. “ có. Tuyết Nhi, nàng hãy nghe ta , ta đối với nàng là lòng, có bất kì rắp tâm bất lương nào, đấy, nàng tin ta.”

      Bị Hàn Chiến ôm chặt vào trong ngực, chỉ nghe được lời gấp gáp của bên tai, ở nơi thấy được, Hàn Tuyết mới nghịch ngợm lè lưỡi cái. Cũng tin tới phiên ngươi, bại hoại!

      “Tuyết Nhi, Tuyết Nhi, nàng câu gì !” Hàn Tuyết trầm mặc khiến cho càng hoảng hốt hơn, biết rất Hàn Tuyết hận nhất là người lừa gạt nàng, sợ nàng tha thứ cho lừa gạt của lúc trước, đầu Hàn Chiến nhất thời nhanh chóng đổ đầy mồ hôi.

      “Ai ----- chàng đừng lộn xộn nữa có được ?” chết người, quên mất vẫn còn cắm trong thân thể chính mình, quýnh loạn lên như vậy, cây côn thịt xấu xa kia cũng lộn xộn theo, ở nơi này vẫn là chỉnh người khác a, căn bản là thành ra chính mình mất rồi.

      “Tuyết Nhi?” Hàn Chiến lúc này cũng kịp phản ứng, con ngươi xưa nay luôn lạnh lùng nghiêm nghị nhất thời xẹt qua đạo tinh quang, eo khỏe giương cao đẩy lên, miệng nhàng dụ dỗ: “Tuyết Nhi, là nàng tức giận .”

      Nào có loại người ép buộc tha thứ như vậy, “ cần, ân -----”

      “Tha thứ ta!” Bên hông vẫn quên đưa đẩy.

      “Ai -----,” Hàn Tuyết hung hăng trừng mắt nhìn , “Ở đâu ra loại người cầu xin người ta tha thứ như vậy?”

      “Tuyết Nhi -----”

      “Ai, chàng đừng động nữa, còn động nữa ta thực tức giận.” là, hình như càng động càng mạnh hơn rồi.

      “Vậy nàng đáp ứng được giận ta, ngoan ngoãn nghe ta giải thích.” Hàn Chiến thận trọng nhìn sắc mặt Hàn Tuyết .

      Nha, đúng là cho chút phẩm màu liền muốn mở phường nhuộm mà, “Ai dám tức giận Úy Trì Hầu gia nhà chàng chứ, chàng còn mau đem cái vật kia của chàng lấy ra à.”

      Nhìn Hàn Tuyết mị thái cáu giận gương mặt phiếm hống, Hàn Chiến lúc này mới tạm buông lỏng tâm tình, ôn nhu nhìn chăm chú mắt Hàn Tuyết : “Ta phải Úy Trì Hầu gia cái gì cả, ta chỉ là thiếp thân thị vệ của nàng.”

      “Có tên thiếp thân thị vệ nào như chàng ?” Rũ mắt nhìn hạ thể hai người liền cùng chỗ, Hàn Tuyết dở khóc dở cười, lại còn thiếp thân thị vệ, cũng liền cùng chỗ rồi, còn chưa thiếp thân sao? (“thiếp thân thị vệ” là thị vệ bên người còn “thiếp thân” là hai thân thể dính sát đó :”&gt;)

      “Như ta đây vẫn còn chưa đủ thiếp thân sao?” Hàn Chiến áp chặt hai cánh tay, cùng Hàn Tuyết ngực dán lấy ngực, bụng dán lấy bụng, chứng minh cho thấy mình cùng với nàng cực kì “thiếp thân”. “Là như vậy?” Eo khỏe liền đẩy lên phía trước.

      “Ân. . . . . .” Nam nhân này là giống sói sao?

      “Như vậy sao -----”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :