1. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

CHIẾN BINH CỦA CÔNG CHÚA - Maya Banks (39 chương - Full)

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      Chương 35


      Mairin thấy mình bị xô vào phòng của Duncan Cameron trước . quát nạt bọn người xung quanh khi nàng loạng choạng lùi về phía chiếc giường. Khi tiến đến, nàng vội vã lùi lại, sẵn sàng né tránh bằng tất cả cách nào cần thiết.

      ngồi lên mép giường, thản nhiên nhìn nàng. trong những người hầu trao cho chiếc ly, sau đó Duncan ra hiệu cho bọn chúng ra ngoài hết. Họ lần lượt rời khỏi cho đến khi trong phòng chỉ còn lại và Mairin.

      Nàng dùng khuỷu tay gượng dậy và dịch lùi lại để cách xa hơn.

      thở dài thườn thượt ra chiều cam chịu. “Ta rất tiếc vì những chuyện xảy ra giữa hai ta trong lần đầu tiên chúng ta gặp nhau. Ta nhận ra rằng hành động của mình đáng trách và ta còn nhiều thiếu sót trong kỹ năng tán tỉnh đàn bà.”

      Kỹ năng tán tỉnh? Đáng trách? Những lời của lởn vởn trong tâm trí rối tung lên của nàng. có bị mất trí ?

      “Hành động của ngươi bây giờ mới là đáng trách.”, giọng nàng khàn khàn. “Ngươi dối trá. Diormid láo và phản bội gia tộc. Ta chỉ có thể cho rằng chính ngươi xúi bẩy .”

      “Điều đó mang lại lợi ích cho nàng đấy.” Duncan , giọng chứa lời cảnh báo nham hiểm.

      “Làm ơn,” nàng đứt quãng. Nàng căm ghét khi buộc phải cầu xin trước mặt . Nhưng vì Ewan, nàng cần lòng tự trọng. có gì nàng thể làm. “Xin hãy trả ta về với Ewan. Ta thực kết hôn với chàng.”

      Duncan nhún vai. “Vấn đề phải là nàng cưới hay cưới ta. Điều đó quan trọng, miễn là ta nhận được của hồi môn của nàng và có được Neamh Álainn.

      chuyển cái ly sang phía bàn tay gần với Mairin và đưa nó về phía nàng. “Bây giờ uống . Nó giải quyết vấn đề tại của chúng ta. Ta rất tiếc nó khiến nàng đau đớn, nhưng hy vọng quá lâu.”

      Nàng nhìn chiếc ly lởn vởn ngay gần miệng. Nàng hít hít rồi lùi lại trước mùi đắng ngắt.

      “Đó là gì vậy? Tại sao nó lại khiến ta đau đớn?”

      nghĩ nàng bị mất trí hay sao?

      mỉm cười trìu mến khiến nàng lạnh cả sống lưng . “Nàng phải bỏ đứa bé nàng mang trong bụng. Đừng lo. Ta cho nàng đủ thời gian để phục hồi trước khi đưa ra những đòi hỏi. Mặc dù ta cũng muốn chờ đợi quá lâu. Quan trọng là nàng phải mang thai đứa con của ta càng sớm càng tốt.”

      Nỗi kinh hoàng cồn lên trong dạ dày nàng. Nàng muốn nôn, cơn buồn nôn cuồn cuộn trong lồng ngực cho đến khi nàng bít miệng và phải quay . Nàng vùi mặt vào gối.

      “Ta xin lỗi,” nàng . “Ta nên thế này nhưng ta luôn cảm thấy buồn nôn vào những thời điểm nhạy cảm nhất từ khi biết mình mang thai.”

      chung,” Duncan đưa ra đề nghị hào phóng. “Khi nàng mang thai con của ta, nàng phải động chạm tới bất cứ thứ gì. Nàng được phục vụ tận tình.”

      Cho đến khi nàng sinh con. Những lời này được ra nhưng chúng cứ lởn vởn xung quanh nàng. Đúng vậy, nàng biết chắc được đối xử như nữ hoàng cho đến cái ngày nàng sinh cho người thừa kế Neamh Álainn.

      định giết con của nàng. Con của Ewan.

      Và thay thế bằng con của . Chỉ riêng ý nghĩ ấy khiến nàng lại thấy buồn nôn, nàng hít sâu qua mũi để nôn ra khắp giường.

      “Đây, tốt hơn là nàng nên uống cái này. Uống hết . Ta cho gọi thầy thuốc hoàng gia đến giúp nàng vượt qua giai đoạn tồi tệ nhất. Nghe nó có thể gây đau đớn.”

      trơ tráo. Làm sao có thể về việc giết người với nụ cười bình thản đến vậy? đúng là con quái vật. ác quỷ từ địa ngục chui lên.

      “Sao ngươi lại phải lãng phí thời gian quý báu như vậy?” Nàng . Nàng thực rất cố gắng mới nghĩ ra được kế hoạch, điều gì đó, bất cứ điều gì, đề cho sát hại – con nàng.

      nhăn mặt.”Ý nàng là gì?”

      “Người tìm cách phá bỏ đứa con trong bụng ta khi ta mang thai được gần nửa thời gian rồi. Việc mất đứa trẻ giai đoạn này có thể khiến người phụ nữ thể sinh đẻ được nữa. chắc ta có thể mang thai ngay hay bao giờ. Ngươi tuyên bố với tất cả mọi người rằng đứa bé ta mang là của ngươi. Nếu chuyện ta cưới ai quan trọng, tại sao phải để tâm ta mang thai con của ai? Miễn là ta sinh con, quyền cai trị Neamh Álainn là của ngươi. Sao ngươi phải đợi chờ và mạo hiểm với nguy cơ ta thể mang thai lại?”

      càng nhăn nhó thêm, có vẻ như nghĩ đến khả năng này.

      “Ta muốn con của ta sống.” Nàng nhàng . “ cần biết nó gọi ai là cha. Ta làm bất cứ điều gì để bảo vệ nó. Đổi lại, ngươi có lợi.”

      Duncan đứng đó và lại lại trước gương. Chốc chốc dừng lại nhìn nàng như cố gắng kiểm tra tính thành trong lời của nàng.

      “Người ta thường tình của người mẹ ranh giới. Thôi được, Mairin Stuart, ta đồng ý với điều kiện của nàng. Ta tha cho đứa trẻ, nhưng từ hôm nay trở nãng là của ta. Nàng được chống cự khi ta muốn sử dụng cơ thể nàng. Nàng bao giờ được lời nào để phủ nhận những lời khai ta đưa cho Ngài Archibald. Nàng hiểu chứ?”

      Cầu Chúa tha lỗi cho con.

      “Ta đồng ý.” Nàng nghẹn ngào.

      “Vậy hãy chuẩn bị rời khỏi cung điện. Chúng ta khởi hành trong giờ nữa để trở về đất Cameron.”

      “Ewan! Ewan! Vì Chúa hãy tỉnh lại.”

      Ewan thấy mình bị ai đó lay dữ dội khi nhận biết được mọi thứ xung quanh. Chàng mở mắt nhìn quanh và thấy mình chìm trong bóng tối.

      “Caelen?” Chàng lên tiếng.

      “Ơn Chúa.” Giọng của Caelen thở phào trong ngập ngừng.

      “Mairin.”

      Cái tên khiến cho nỗi đau vỡ ra từng mảnh xuyên qua đầu và ngực chàng. Họng chàng đắng ngắt khi nhận ra rằng ngay lúc này vợ chàng ở bên cạnh kẻ hành hạ nàng.

      “Mairin,” chàng lại thốt lên. “ ấy đâu?”

      gian im ắng đến ngột ngạt. Chàng nghe tiếng thở của hai người trong bóng tối và biết rằng họ sợ phải ra điều thể trốn tránh.

      “Em xin lỗi, Ewan. Duncan rời khỏi đây từ vài giờ trước mang theo Mairin.” Alarie buồn bã .

      Ewan đứng dậy, nỗi đau đớn giằng xé trong đầu chàng. Hai người em túm vai đỡ chàng ngồi xuống khi chàng suýt ngã.

      “Chúng ta ở đâu?” Chàng hỏi.

      “Trong ngục hoàng gia,” Caelen , phẫn nộ trong từng tiếng. “Gã con hoang tiểu nhân Archibald ném tất cả chúng ta vào đây sau khi lính của đánh vào đầu .”

      “Cormac và Gannon đâu?”

      “Đây, thưa lãnh chúa.” Gannon quay lại.

      Huyết quản của chàng như muốn ngừng lại khi mọi thứ ồ ạt lên trong đầu chàng. “Diormid. ở đâu?”

      “Tôi biết, thưa lãnh chúa, nhưng chắc rời khỏi đây. biết bất kỳ ai trong chúng ta cũng ra tay khi thấy . Rất có thể theo Cameron, vì có vẻ như cấu kết với Cameron ngay từ đầu.”

      “Ý định giết ta. Mũi tên. Chất độc. Chính là . Cameron lệnh cho giết ta. Khi việc thành, đệ đơn lên đức vua.”

      “Em nghĩ thỉnh cầu lên đức vua trước cả khi Diormid tìm cách giết ,” Alarie . “ chuẩn bị mọi tình huống ngay từ đầu.”

      “Vấn đề ở đây là, liệu vua David có tham gia vào chuyện này cùng với Archibald , hay Archibald hành động mình, thông đồng với Cameron,” Caelen trầm ngâm.

      Ewan chống tay xuống sàn nhà ngục gồ ghề và ngồi thẳng dậy. “Archibald vua David bị ốm và theo lời đồn trong cung điện đức vua rất yếu. Ta ngạc nhiên nếu Archibald cũng đứng sau chuyện này.”

      sao chứ, Ewan?” Alarie hỏi. “Đầu còn đau lắm ?”

      Ewan sờ lên đầu và cảm thấy hơi ấm của máu, nhưng nó đông lại và còn chảy nữa. “Ta ổn thôi. Điều quan trọng là được để Mairin ở trong tay Cameron quá lâu.”

      “Em gửi thông báo cho người của chúng ta,” Caelen . “Hy vọng ta sớm nhận được tin của họ.”

      Ewan nhìn quanh khu ngục tối. “Làm thế nào mà em gửi được thông báo cho họ?”

      “Có lẽ em dọa được tên lính gác ném chúng ta vào đây.” Caelen thừa nhận. “Em với rằng nếu thông báo cho người của ta về tình hình trong này, em xiên lên thanh gươm của mình, thiến và để làm mồi cho chim ó,” Alarie cười tủm tỉm. “ thể bỏ chúng ta ở lại ngay để chuyển lời nhắn của Caelen cho người của ta.”

      “Chúng ta ở đây bao lâu rồi?” Ewan hỏi trong lúc lau máu đầu.

      Caelen thở dài. “Vài giờ rồi. tên lính gác ràng cảm thấy tốt nhất và nên đứng về phái chúng ta và báo cho em biết Cameron rời khỏi đây vài giờ trước.”

      “Tên khốn.” Ewan chửi thề. “Ta thể tin gã con hoang đó lại để Mairin rơi vào tay Cameron. Tất cả chuyện này là sắp đặt ngay từ đầu. Archibald bao giờ có ý định tâu chuyện này lên vua David, và chắc chắn có ý định lắng nghe Mairin hay nghe ta. Lời khai của Diormid giúp kiểm soát được dư luận, để khi đưa ra phán quyết có phản ứng từ các lãnh chúa khác có thể cho rằng giải quyết công bằng.”

      “Tôi xin lỗi, lãnh chúa.” Cormac với vẻ thất vọng. “Lẽ ra tôi nên nhận ra điều đó. Ngày nào tôi cũng ở cạnh Diormid. Tôi chiến đấu cùng . Ăn cùng . Chúng tôi rèn luyện cùng nhau. Chúng tôi coi nhau như em. Tôi bao giờ nghĩ tới phản bội chúng ta.”

      “Ta cũng có lỗi như tất cả mọi người.” Giọng Ewan chán chường. “Nhiều lần ta giao phó an toàn của Mairin cho .” Ewan mệt mỏi vuốt tay lên mặt và cố gắng tống ra khỏi tâm trí hình ảnh bàn tay Cameron chạm vào Mairin vì nó khiến chàng phát điên lên mất. Cách tốt nhất để trải qua chuyện này là dập tắt nó . Dập tắt mọi cảm xúc. Xua tan mọi hình ảnh chạy qua đầu chàng.

      “Cameron trù tính trước cuộc tấn công toàn diện lên lãnh địa của .” Caelen lập luận. “ biết Archibald thể giam chúng ta trong ngục mãi được, và biết đến cứu Mairin. biết chuẩn bị sẵn sàng.”

      “Ta thể đe dọa đến an toàn của Mairin bằng việc tấn công pháo đài của với sức mạnh toàn quân. Nếu ấy có ở đó, ta đánh theo đúng dự đoán của và chẳng có gì bất ngờ. Ta đột nhập vào đất của như thứ bệnh dịch và xử lý bất cứ thứ gì cản đường. Nhưng ta mạo hiểm để Mairin bị bắt trong trận chiến. Và nếu Duncan biết bị mất tất cả, lập tức giết ấy.”

      “Đúng vậy.” Alarie tán thành. “Vậy chúng ta làm gì?”

      “Ta đột nhập vào pháo đài của và đưa Mairin về.”

      Caelen hít hơi sâu, hơi thở của vang lên rất trong tĩnh lặng của ngục tối. “ làm như đó là nhiệm vụ đột kích đơn giản vậy, Ewan. Cameron đoán được cả trò đó nữa.”

      “Chúng ta phải thành công. Ta còn lựa chọn nào khác.”

      Cả Caelen, Alarie, Gannon và Cormac đều đồng thanh tán thành. Trong lúc họ chờ đợi, tĩnh lặng lại bao trùm gian. giờ sau, tiếng động bên ngoài xà lim làm họ thức tỉnh. Caelen bật dậy và lao về phía song sắt khi tên cai ngục lặng lẽ bước xuống hành lang với cây đuốc trong tay.

      “Ngài phải nhanh lên.” Tên lính thầm cách khẩn cấp. “Người của ngài vừa đánh lạc hướng. Xin theo tôi. Tôi dẫn các ngài đến cửa bắc.”

      Alarie giúp Ewan đứng dậy, họ vội vã rời khỏi xà lim và cầu thang đá dẫn lên tầng của lâu đài. Tên lính lao qua hành lang rất dài, băng qua chính điện xuống khu bếp.

      Họ ra khỏi lâu đài qua cánh cửa để thải rác và đến chỗ chiếc cổng bằng gỗ nằm bức tường đá bệ vệ. Tên lính lấy chìa khóa ra và vội vã mở.

      ,” thúc giục.

      Người của Ewan lần lượt qua ô cửa, Ewan dừng lại ở cuối hàng. “Cảm ơn ngươi.” Chàng với tên cai ngục. “Hãy bảo vệ đức vua. Archibald mưu chống lại Người. Ta nghe đức vua khỏe. Hãy kiểm tra thức ăn và đồ uống của Người.”

      Tên cai ngục gật đầu. “Chúa phù hộ cho ngài, lãnh chúa McCabe. Tôi cầu nguyện cho vợ ngài trở về bình an.”

      Ewan cúi đầu qua ô cửa, hòa theo mọi người vào trong bóng đêm. Họ chạy ngang qua vùng đất trống, hướng về khu rừng phía xa

    2. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      Chương 36


      Ewan khẽ huýt sáo, thanh dội lại trong đêm tối tĩnh mịch. Nghe thấy tín hiệu từ xa vọng lại, Ewan rón rén bò tới trước, hai người em trai theo phía sau.

      Họ đợi trăng lên suốt bốn ngày sau khi mất ba ngày đến lãnh địa Cameron và nghiên cứu cẩn thận sơ đồ của pháo đài này. Ewan thể đợi thêm giây phút nào nữa. Họ quan sát và chờ đợi mấy ngày dài đằng đẵng trôi qua nhưng thấy bóng dáng Mairin đâu. Duncan canh nàng rất cẩn mật.

      Sau khi chọn căn phòng mà Mairin có khả năng ở nhất, Ewan cùng mọi người vòng quanh pháo đài. Cùng với em trai mình, Ewan leo lên tường đá, qua đám lính gác ngủ, hướng đến ngọn tháp ra lờ mờ trước mặt.

      Trong bóng tối, Ewan quăng lên tường sợi dây thừng gài sẵn móc sắt. Phải mất năm lần chàng mới móc được vào ngưỡng cửa. Kéo mạnh sợi dây để chắc chắn nó có thể giữ vững, chàng nhanh chóng bò lên đến cửa sổ.

      Mairin đứng cạnh cửa sổ và cúi thấp đầu, nỗi tủi thẹn cho hoàn cảnh của mình đổ xuống vai nàng nặng trĩu.

      thỏa thuận của ác quỷ. Mạng sống của con đổi lấy mạng sống của chính nàng. Cuộc sống của con đổi lấy cuộc sống của nàng bên Ewan. Nàng hối hận quyết định của mình, nhưng nàng tiếc cho tất cả những gì mất.

      Những gì nàng bao giờ có.

      Quá nhiều sóng gió trong suốt tuần vừa qua. Nàng vô phương kế. Nàng dám ăn vì sợ Duncan thay đổi quyết định và giữ lời hứa. Nàng sợ bỏ thuốc độc vào đồ uống hay thức ăn khiến nàng mất đứa con của mình.

      Nàng sống trong nỗi sợ hãi thường trực phải dâng hiến mình cho người đàn ông mà bây giờ gọi nàng là vợ. Nàng cựa mình cách mệt mỏi và quay về giường. Nàng thể tiếp tục như thế này. Nó tốt cho con, nhưng nàng lại có lựa chọn nào khác.

      Nước mắt lấp lánh gò má khi nàng thể nén được nỗi sầu khổ khắc sâu tận đáy tâm hồn mình. Làm sao nàng có thể sống khi nàng được biết về tình quá sâu sắc khiến nàng đau nhói mỗi khi nhớ đến như vậy? Làm sao nàng có thể dối lòng để sống với người đàn ông khác sau khi gần gũi vơi Ewan?

      Cuối cùng, khi kiệt sức, nàng bò vào trong chăn và vùi đầu xuống gối để ai nghe thấy tiếng thổn thức của mình.

      Nàng biết thời gian trôi qua bao lâu. Khi cảm thấy có bàn tay lướt từ cánh tay đến vai mình, nàng lùi lại và quay đầu, sẵn sàng tự vệ trước tấn công của Duncan.

      “Suỵt, là ta, Ewan đây,” chàng thầm.

      Nàng ngước mắt nhìn chồng trong bóng tối, thể tin rằng chàng ở đây, trong căn phòng này.

      Chàng chạm vào gò má ướt đẫm của nàng và lau dòng nước mắt. Giọng chàng lạc và lời như được xé ra từ trong chính tâm can chàng. “Mairin, làm gì nàng?”

      “Ewan?”

      “Đúng, là ta đây.”

      Mairin nhổm dậy và vòng tay quanh cổ Ewan ôm chặt. Nếu nàng bao giờ muốn tỉnh dậy. nàng muốn sống trong thế giới của giấc mơ này, nơi mà vòng tay của Ewan ôm chặt lấy nàng và nàng có thể mùi hương đàn ông tráng kiện của chàng.

      Chàng ép chặt nàng vào lòng, bàn tay ôm lấy đầu nàng run lên khiến cho mái tóc rối của nàng lại càng rối hơn.

      “Ewan.” Nàng nghẹn ngào. “Chúa ơi, Ewan, Ewan,”

      Chàng tìm đến môi nàng và đặt nụ hôn cháy bỏng như thể đây là nụ hôn cuối cùng của hai người. Hai đôi môi quấn vào nhau và nước mắt của nàng quyện vào lưỡi họ. Nàng hít lấy hơi thở của chàng. Trong giây phút này nàng như sống lại, với lấy tất cả những gì tưởng như mất, những gì nàng mong có nhất.

      “Suỵt, đừng khóc. Nàng làm tim ta đau nhói. Chúng ta có nhiều thời gian. Ta phải đưa nàng ra khỏi đây.”

      Lời của chàng thấm vào nỗi buồn sâu sắc bủa vây lấy nàng. Nàng ngước mắt nhìn chàng, dám tin chàng là , rằng chàng ở đây mà phải là hình ảnh tưởng tượng thân thương nhất của nàng. Chàng bế nàng ra khỏi giường, nàng ôm chặt vai chàng khi nhìn xuống khoảng cao ngất giữa ngưỡng cửa và mặt đất.

      “Nàng nghe đây,” giọng chàng đầy trìu mến. Chàng hôn lên thái dương của nàng và ép chặt nàng vào ngực. “Chúng ta xuống bằng sợi dây thừng từ cửa sổ phòng nàng.”

      Nàng ngước đầu lên lo sợ. “Ewan, em thể! Còn con nữa. Em quá to và vụng về.”

      Chàng ôm lấy cằm nàng và đưa những ngón tay vuốt ve lên má nàng khi cúi xuống nhìn. “Ta ở bên nàng từng bước . Ta đưa nàng xuống trước. Alarie và Caelen đợi ở dưới. Nếu nàng ngã có hai người đỡ. Ta muốn nàng hãy tin vào ta.”

      Nàng nhổm người để chạm mặt chàng, trong lòng tràn ngập tình thương và niềm tin. “Em bay nếu chàng muốn.”

      Chàng trao nàng nụ hôn cháy bỏng rồi đỡ nàng xuống sàn.

      Ewan nhanh chóng buộc sợi dây thừng quanh chân Mairin để nó vừa vặn như bàn đạp ngựa. Rồi chàng buộc sợi dây từ chân đến cổ tay nàng, thắt quanh cổ và lòng bàn tay để nàng có thể giữ chặt.

      Chàng buộc đầu kia vào hông mình rồi đứng ngay phía trong cửa sổ.

      “Nàng hãy bước lên ngưỡng cửa. Đặt chân cẩn thận lên tường và giữ chúng như thế để bị va quệt vào đá khi ta hạ nàng xuống. Hãy cố giữ ở tư thế đứng thẳng.”

      Những gì chàng cầu nàng làm là điên rồ, nhưng nàng vẫn leo lên cửa sổ, ôm chặt vai chàng.

      Chàng túm lấy sợi dây tại vị trí chỉ cách tay nàng vài xen-ti-mét và dốc hết sức khi nàng bắt đầu trèo qua. Nàng hạ chân xuống từng ít từng ít cho đến khi nó chạm vào bức tường .

      “Đúng rồi. Chậm và cẩn thận. Ta giữ được nàng rồi. Ta buông ra đâu.”

      Trườn qua ngưỡng cửa là việc khó khăn nhất mà nàng từng làm. Nhưng nàng bắt đầu dẫn bước. Nàng từ từ xuống, hai chân đạp vào tường trong khi cố gắng giữ thăng bằng. Nàng ngẩng đầu lên và thấy Ewan dùng hết sức để hạ nàng xuống. Sợi dây chắc hẳn làm bỏng đôi tay chàng, nhưng chàng vẫn giữ chặt.

      Nàng ép chặt hai chân vào tường và dùng hết sức mạnh bám lấy dây. Đến giữa đường, cuối cùng nàng cũng điều khiển được bằng cách dùng hai bàn chân bước xuống. Khi nàng gần xuống đến nơi, Alarie và Caelen vươn lên ôm lấy hông nàng. Họ hạ nàng xuống đất và nhanh chóng cởi dây để Ewan có thể kéo trở lại.

      ấy xuống bằng cách nào?” Nàng vội hỏi .

      Họ lờ và ngước nhìn lên đợi Ewan. Vài phút sau, nàng thấy bóng chàng di xuống sợi dây, hai tay bám chặt, hai chân đạp lên tường giống như nàng lúc trước. Khi đến khoảng cách an toàn, chàng bỏ phần còn lại và chạm đất với cú nhảy nhàng bên cạnh nàng. Nàng lần tìm đôi tay chàng, và đúng như nàng nghĩ, chúng trầy xước và chảy máu. Nàng nghẹn ngào hôn lên hai lòng bàn tay, nâng niu chúng trong tay mình.

      thôi.” Alarie khẽ. “Gannon và ngựa đợi.”

      Họ cúi đầu xuống và chạy về phía bức tường đá đằng xa. Alarie tung sợi dây khác và cái móc va vào gờ đá phía tạo nên tiếng keng. để mất thời gian, Alarie bò lên tường và nằm soài đỉnh với tay xuống cho Mairin nằm.

      Ewan nhấc bổng nàng qua đầu và giục nàng với lấy tay Alarie. Những ngón tay họ sượt qua nhau trước khi cuối cùng Alarie giữ được tay nàng và trượt những ngón tay xuống ôm lấy hông nàng.

      Ewan đẩy nàng cao hơn rồi Alarie kéo nàng lên với sức mạnh lạ thường.

      “Túm lấy gờ tường rồi bật lên,” Alarie rít lên.

      Khi Alarie kéo lên, Mairin quăng mình lên tường và xoay người để bò ngày cạnh .

      “Chị nghe này,” Alarie . “Ngồi dậy và dạng chân tường. Lùi lại càng yên lặng càng tốt, cho đến khi Caelen có đủ chỗ để trườn lên. Cậu ấy nhảy xuống rồi đến lượt chị. Em ở lại giúp Ewan trèo qua. Tay ấy bị thương nặng qua thể leo bằng dây thừng được.”

      Lưỡng lự giây lát, nàng quăng chân để có thể dạng chân lên tường và nhanh chóng lùi lại đến khi có đủ gian cho Caelen trèo lên.

      lát sau, Caelen lên được gờ tường rồi thả mình xuống phía bên kia.

      “Nắm lấy tay em, em đỡ chị xuống. Nghe theo Caelen, và khi cậu ấy ra hiệu thả người xuống. Cậu ấy đỡ chị.” Alarie hướng dẫn.

      Nén nỗi sợ hãi, nàng túm chặt tay Alarie và trượt sang bờ bên kia. Nàng thả người xuống, hai bàn chân đạp lên tường để giảm đà. Alarie giật mạnh cổ tay nàng.

      “Xuống ,” Caelen gọi với lên. “Em đỡ chị, Mairin.”

      Nàng nhắm mắt, đẩy chân khỏi bờ tường và thả tay Alarie.

      Nàng cần phải lo lắng. Caelen thậm chí bị lảo đảo dưới trọng lượng của nàng khi đỡ nàng xuống. Mặc dù vậy nàng vẫn quàng tay quanh cổ , ôm lấy với biết ơn sâu sắc để nàng bị ngã.

      nhàng gỡ cánh tay khỏi cổ và đặt nàng đứng dậy. Đầu gối nàng chùng xuống và nàng giữ chặt tay để bị ngã.

      “Giờ chị ổn rồi,” Caelen thầm quả quyết. đỡ nàng bên cạnh mình để nàng có thể đứng vững trong lúc họ đợi Ewan và Alarie. Ewan xuống trước, Mairin lập tức lao vào vòng tay chàng. Nàng ôm chặt khiến chàng gần như nghẹt thở, nhưng nàng quan tâm. Nàng ở bên chàng. Chàng đưa nàng thoát khỏi Duncan Cameron.

      thôi,” Alarie thúc giục khi vừa chạm chân xuống đất. “Gannon và ngựa đợi.”

      Họ chạy về phía những lùm cây. Gannon đứng trong rừng với bầy ngựa và Ewan giục Mairin lên ngựa của chàng.

      Alarie và Caelen nhảy lên yên. Cormac và Gannon cũng leo lên ngựa của mình. Nhanh như chớp, Ewan nhảy lên ngựa rồi vươn người xuống kéo Mairin lên rồi đặt nàng ngồi trước mình. Nàng tựa đầu lên ngực Ewan và vòng tay qua eo chàng. Lúc này nước mắt nàng tuôn rơi, nhưng nàng cố làm gì khiến chàng phân tâm. Nếu Cameron phát ra nàng trốn thoát, huy động toàn bộ lực lượng để đuổi theo, và Ewan bị chậm lại khi mang theo nàng.

      Chỉ khi họ được vài dặm, nàng mới ngẩng mặt lên. “Ewan?”

      Chàng hôn lên đỉnh đầu nàng. “ phải lúc này, tình của ta. Chúng ta chuyện khi về đến địa phận McCabe. Ta dừng lại đến khi tới biên giới. Nàng hãy ngủ .”

      Suýt nữa nàng hỏi làm thế nào chàng lại nghĩ nàng có thể ngủ lúc này, nhưng trước khi họ thêm được dặm nữa nàng kiệt sức. Sau qua nhiều đêm ngủ vì lo sợ những chuyện Duncan có thể làm, bây giờ nàng được an toàn trong vòng tay của chồng. Nàng lại tựa đầu lên vòm ngực rộng lớn và để chuyển động đều đều của ngựa đưa nàng vào giấc ngủ.

      Ewan điều khiển ngựa với tay cầm dây cương, tay ôm chặt lấy vợ. Chàng lệnh cho mọi người với tốc độ nhanh đến nỗi họ phải tập trung hết sức mới theo kịp. Họ dừng lại để ăn hay ngủ cho đến khi đến được biên giới

    3. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      Chương 37


      Đúng như lời Ewan, chàng dừng lại quá vài phút cho tới khi đến gần biên giới lãnh địa McCabe. Họ chạy qua đêm với tốc độ mà Ewan lập ra cách khắc nghiệt.

      Mairin cùng Ewan, và khi nàng ngủ, Ewan lấy cho nàng đồ ăn từ chiếc túi vải buộc vào yên. Mọi người nhìn mệt nhoài nhưng ai kêu ca lời nào. Chuyến tĩnh lặng cách kỳ lạ, cả Caelen lẫn Alarie đều trò chuyện gì. Họ quá tập trung để chắc chắn bị đuổi theo.

      “Ewan, em cần dừng lại,” nàng thầm.

      “Nàng có thể đợi thêm vài dặm nữa được ?” Chàng hỏi. “Chúng ta sớm đến lãnh địa McCabe”

      Nàng nhăn nhó. “Em e là . Em bé trong bụng khiến em nhịn được.”

      Ewan khẽ cười khi ra lệnh dừng lại. Chàng đỡ nàng xuống khỏi yên, suýt nữa nàng ngã phịch xuống nếu có Gannon ở đó đỡ. Nàng suýt khóc vì biết ơn khi ta nở nụ cười trấn an. Trước ngạc nhiên tột độ của Gannon, nàng quàng tay ôm chặt lấy ta. Gannon giơ hai tay lên và lắp bắp khi cố hỏi nàng định làm gì.

      “Cảm ơn .” Nàng thầm, buông tay ra rồi mỉm cười với ta.

      “Vì chuyện gì, thưa phu nhân?” ta bối rối hỏi.

      “Vì đến cứu ta.”

      Rồi nàng quay và tìm chỗ kín đáo để giải quyết nhu cầu cá nhân.

      Ewan mỉm cười và dõi theo khi nàng cúi xuống dưới cái cây đằng xa. Lời cảm ơn của nàng khiến Gannon sững sờ. Chàng đoán tất cả mọi người đều nhận được tình mến của nàng trước khi kết thúc chuyến .

      lát sau, Mairin quay lại, Ewan thấy nàng đặt tay lên để che phần bụng tròn trĩnh nhắn của mình. Chàng thể, hay hầu như thể diễn tả cảm giác nhõm thế nào khi đưa được nàng trở về nhà. Chàng lại thúc giục mọi người, sợ rằng Duncan đuổi theo và Mairin chắc chắn bị bắt đường vì họ còn phải chiến đấu. Chàng muốn nàng an toàn. Chàng muốn nàng tránh xa khỏi cuộc đổ máu kinh hoàng giữa chàng và Cameron. Gã con hoang ấy sắp chết đến nơi rồi, và Ewan sẵn sàng thách thức cả đức vua để trả thù cho vợ.

      Nàng quay lại và ngước nhìn chàng với ánh mắt buồn bã và cầu xin. “Khi vào lãnh địa McCabe, chàng có thể để mọi người trước được ? Em phải chuyện với chàng, Ewan. Em cần phải trước khi mình đến pháo đài. khi vào đến sân bận rộn với rất nhiều việc. Em cần phải giải quyết chuyện này. Rất cần.”

      Chàng chạm vào mặt nàng và cố gắng xua tan lo lắng đôi lông mày nhíu lại. Chuyện gì khiến nàng lo lắng đến thế?

      nỗi lo sợ siết chặt trái tim chàng khi chàng nhìn thấy nỗi buồn sâu thẳm tỏng mắt nàng. Chàng cầu nguyện cho mình có đủ sức mạnh để chịu đựng những gì nàng sắp . “Thôi được, vậy ta chuyện.”

      giờ sau, chàng ghì cương và ra hiệu cho những người còn lại trước.

      Caelen và Alarie cho ngựa chạy lại và dừng bên cạnh Ewan và Mairin.

      “Bây giờ chúng ta tiến khá sâu vào đất của mình. Ta cần có chút thời gian mình bên cạnh vợ. Lát nữa ta đuổi kịp. Mọi người trước và thông báo ta đưa ấy trở về an toàn.”

      Alarie và Caelen miễn cưỡng vượt lên. Họ tăng tốc khi xuống núi tiến về đoạn đường cuối cùng dẫn về nhà. Chẳng mấy chốc hai người kia theo sát phía sau, thúc ngựa phi nước đại rồi sau đó lại tăng tốc.

      Những tiếng la hét vang lên trong gian. Tiếng hò reo và hô vang chiến thắng văng vẳng bên tai Ewan khiến chàng mỉm cười. Nhưng khi chàng cúi nhìn Mairin, đôi mắt nàng đầy lo lắng và đau buồn.

      Chàng vô cùng bối rối và nhắm hai mắt lại khi chuẩn bị lắng nghe tất cả những gì Duncan làm với nàng. phần trong con người chàng muốn biết. Chàng muốn quên nó - muốn nàng quên – chôn vùi tất cả vào quá khứ. Nhưng chàng cũng biết rằng nàng cần phải về nó để có thể giải thoát mình khỏi những ám ảnh tồi tệ Cameron gây ra.

      Ewan xuống ngựa rồi vươn người nhàng bế Mairin ra khỏi yên, đỡ nàng xuống đám cỏ dầy được mặt trời sưởi ấm. Chàng ngồi xuống và ôm chặt nàng trong vòng tay.

      Chàng gần như dám tin rằng họ đất của mình và nàng quay trở lại trong vòng tay chàng. tuần vừa qua là thử thách cho sức chịu đựng của chàng. Vào lúc tuyệt vọng nhất, chàng tự hỏi liệu còn cơ hội nào để gặp lại nàng ?

      Chàng bao giờ muốn niềm tin của mình bị thử thách như vậy lần nữa.

      “Em làm việc rất khủng khiếp.” Nàng nghẹn ngào.

      Ewan ngạc nhiên khựng lại, cau mày bối rối. “Nàng đến chuyện gì?”

      “Em đồng ý. Chúa ơi, em đồng ý với lời thỏa thuận ma quỷ để đảm bảo an toàn cho con. Em phản bội chàng Ewan, vì thề chung sống và chấp nhận những lời tuyên bố dối trá của Duncan để con mình được sống.”

      Ewan nén nỗi đau trong lòng trước tuyệt vọng trong giọng của nàng. “Suỵt.” Chàng thầm. “Ta bao giờ tin dù giây phút rằng nàng phản bội ta.”

      Nỗi đau trào dâng trong mắt Mairin. “ muốn bỏ con của chúng ta. định bắt em uống loại thuốc độc. Em và làm bất cứ điều gì để bảo vệ con của chúng ta. Em thuyết phục rằng nếu em sảy thai, trong thời điểm thai lớn như vậy có khả năng em thể mang thai được nữa. Em thuyết phục rằng điều nên làm là cứ tiếp tục công nhận đó là con của , vì miễn là em sinh con, Neamh Álainn là của dù đứa bé là con ai. đồng ý nhưng ngay cả đến lúc đó em vẫn sợ đến nỗi dám ăn hay ngủ vì lo nuốt lời và tìm cách giết con của chúng ta.”

      Ewan ôm nàng vào lòng và khẽ đung đưa, chàng nhắm nghiền hai mắt khi nghe đến nỗi khiếp đảm mà nàng phải sống cùng. ngạc nhiên khi nàng quá gầy, Nàng ăn vì sợ mất đứa con của mình. Con của chàng.

      thông minh của nàng khiến ta ngạc nhiên. Nãng rất nhanh trí khi nghĩ ra giải pháp như vậy. Ta thực hổ thẹn trước lòng can đảm và liều lĩnh của nàng. đứa trẻ nào có thể có người mẹ mạnh mẽ đến thế. Con trai hay con của chúng ta vô cùng may mắn.”

      Nàng ngước mắt lên nhìn chàng, tia sáng hy vọng đầu tiên lấp lánh trong mắt nàng, “Chàng giận sao?”

      “Sao ta có thể giận người phụ nữ sẵn sàng hi sinh tất cả để giữ an toàn cho đứa con của ta chứ?”

      “Ôi, Ewan,” nàng thầm. Nhưng rồi ánh mắt nàng lại trở nên u ám và nàng nhìn xuống.

      Chàng nâng cằm nàng lên bằng cử chỉ dịu dàng “Chuyện gì vậy?”

      “Em đồng ý làm vợ . Em đồng ý bao giờ từ chối .”

      Nàng nhắm mắt lại khi nước mắt chảy thành dòng lấp lánh xuống hai gò má.

      Trong giây lát Ewan thể thở. Chàng thể tưởng tượng đến hi sinh như vậy. Ngực chàng đau nhói khi hít luồng khí vào trong phổi. Nhưng nếu nàng có thể lấy độ can đảm cho chàng mọi chuyện, chàng cũng lấy đủ can đảm để nghe nó. “Nàng hay ta nghe… có làm nàng bị đau ?”

      Từng lời được thốt lên đầy đau đơn từ miệng chàng. Chàng nghẹn lại khi nghĩ đến những gì nàng có thể phải chịu đựng.

      “Em…em nôn mửa lên người ngay trong lần đầu tiên chạm vào người em. Em do mang thai, nhưng thực ý nghĩ về việc lên giường với khiến em buồn nôn. Sau đó, cỏ vẻ như sợ em lại làm nhục lần nữa nên tránh xa em ra.”

      Ewan cảm thấy nhõm đến nỗi đầu chàng lâng lâng. Chàng ôm nàng vào lòng và giữ chặt để tận hưởng cảm giác có nàng trong vòng tay sau bao nhiêu tuần lễ. Và rồi, chàng lặng lẽ cười mình, hình ảnh nàng nôn lên khắp người Cameron khiến chàng vô cùng thích thú.

      Nàng ngước nhìn lên, đôi mắt sáng lấp lánh khiến chàng như chìm trong bể sâu. Trời ngả bóng râm lúc và nàng cau mày. “Ewan, còn chuyện hồi môn? Chúng ta mất chúng vĩnh viễn rồi sao?”

      Ewan thở dài. “Nó được trao cho Cameron. Ta chắc chắn nhận dù nàng có ở đó hay . Archibald, và có thể là cả đức vua nữa, thông đồng với Cameron.”

      Nước mắt Mairin lại tuôn rơi, nàng gục đầu xuống. “Tất cả mọi thứ để chàng cưới em đều diễn ra như dự định. Gia tộc ta cần thức ăn và quần áo. Binh lính cần được tiếp tế. Chúng ta rất cần hồi phục lại. Chúng ta sống sót thế nào đây, Ewan?”

      Ewan đưa bàn tay ôm chặt Mairin và nhìn sâu vào mắt nàng. “Nàng là tất cả đối với ta, Mairin. Ta có thể sống mà cần ăn. Pháo đài của ta có thể sụp đổ. Nhưng ta giờ đây thể sống thiếu nàng. Chúng ta vượt qua được. Chúng ta luôn làm được. Chúng ta vượt qua bằng cách này hay cách khác. Ta thể sống cuộc sống mà có nàng ở bên. Dù có của hồi môn. Dù chúng ta bao giờ đòi được Neamh Álainn. Miễn là có nàng. Miễn là ta có nàng thôi.”

      Mairin ôm chầm lấy Ewan và siết chặt đến nghẹt thở. Toàn thân nàng run lên khi nước mắt chảy dài xuống cổ. Nhưng chàng trách mắng bởi là chàng cũng muốn khóc.

      “Em chàng, Ewan. Cảm ơn Chúa đưa chàng đến bên em.”

      Chàng chạm trán mình lên trán nàng trong khi hai đôi môi tiến lại gần nhau hơn. “Ta chiến đấu với cả lửa địa ngục để đưa nàng trở về. Giờ tiếp tục lên đường thôi. Con trai nàng rất nhớ mẹ, và gia tộc rất nhớ bà chủ của họ.”

      Cả gia tộc tập trung ở sân khi Ewan chạy qua cầu, Mairin ngồi vững vàng yên ngay trước chàng.

      Đầu nàng tựa lên ngực chàng, mái tóc nàng xõa xuống lưng và đuôi tóc bay lên trong làn gió .

      Tất cả đàn ông trong gia tộc đều vươn người ra, từng khuôn mặt mong muốn được thấy bà chủ vẫn bình an.

      Ewan dừng lại, kéo tấm chăn bảo vệ Mairin xuống. Tiếng đồng thanh hoan hô vang lên khắp sân.

      Mairin ngồi thẳng lên trong vòng tay Ewan và mỉm cười với mọi người. Những giọt nước mắt lấp lánh trong mắt nàng và nàng giơ tay vẫy để trấn an.

      “Mẹ! Mẹ ơi!”

      Crispen lao qua đám đông và chạy thẳng về phía ngựa của Ewan. Chàng mỉm cười nhìn con trai.

      “Ở đó, con trai. Ta đưa mẹ con xuống.”

      Nụ cười của Crispen và Mairin làm cho khung cảnh của toàn sân sáng bừng. Có điều gì đó bên trong Ewan chuyển động và siết chặt cho đến khi ngực chàng đau nhói. Tình .

      Alarie và Caelen lại gần và Ewan đưa Mairin xuống cho hai em đỡ trong khi chàng xuống ngựa. Đúng như chàng dự đoán, nàng vươn hai cánh tay ra, trước tiên là ôm lấy Alarie rồi siết chặt cho đến khi cậu ta tươi cười cầu xin. Sau đó, nàng thả cậu ta ra và quay sang Caelen giơ sẵn tay lên né tránh. chút ngại ngần, nàng lao vào khiến cậu ta còn lựa chọn nào khác và buộc phải đón lấy nàng để nàng bị ngã. Nàng ôm cậu chặt và liên tục líu lo cảm ơn.

      “Chị đúng là mất trí.” Caelen lẩm bẩm. “Có phải thực chị nghĩ bọn em để lại chị cho con lợn đấy à?” Cậu ta véo cằm nàng và nàng cười rạng rỡ trước khi lại ôm chặt.

      Caelen rên rỉ và xoay nàng về phía chồng, Ewan quá đỗi hạnh phúc, chàng ôm chầm lấy nàng và xoay tròn.

      “Đặt mẹ xuống , cha! Con muốn ôm mẹ.”

      Ewan cười tủm tỉm rồi đặt nàng xuống. Crispen vòng tay qua hông nàng. Mắt đẫm lệ. Mairin ôm lấy cậu bé rồi hôn rối rít lên mái tóc cậu.

      Alarie và Caelen nhìn đầy bao dung, nhưng Ewan có thể thấy trong mắt họ tình mến giành cho vợ chàng. Nàng chinh phục được tất cả mọi người. Ewan. Hai người em trai của chàng. Binh lính của chàng cùng toàn bộ gia tộc.

      Chàng giơ tay lên ra hiệu cho đám đông náo động xung quanh yên lăng. “Hôm nay là ngày rất trọng đại,” chàng với toàn thể gia tộc. “Bà chủ của chúng ta cuối cùng cũng trở lại. Nàng hy sinh cách phi thường để giữ an toàn cho con ta và bảo toàn gia tài nhà McCabe. Nàng lo ngại rằng việc mất của hồi môn làm giảm nồng nhiệt của chúng ta trước trở về của nàng, trong khi thực tế nàng chính là kho báu quý giá nhất của chúng ta.”

      Rồi chàng quay sang Mairin và từ từ quỳ đầu gối xuống trước mặt nàng. “Nàng là kho báu quý giá nhất của ta.” Chàng thầm.

      Xung quanh nàng, các binh lính đều quỳ xuống, họ tuốt gươm hướng về phía nàng. Alarie và Caelen cũng bước lên. Ewan thấy băn khoăn trong mắt nàng. Rồi họ quỳ gối trước mặt nàng.

      Thế là quá nhiều cho người vợ nhạy cảm và dịu hiền của chàng. Nàng bật khóc nức nở như đứa trẻ. Dường như ai quan tâm. Nụ cười rạng rỡ từng khuôn mặt những người đàn ông kiệt sức sau chuyến .

      “Ôi, Ewan,”nàng thốt lên khi lao về phía chàng.

      Chàng buộc phải bắt lấy nàng, và họ đứng đó ôm chầm lấy nhau. Nàng áp sát người và hôn tới tấp lên mặt và cổ chàng.

      Nàng khóc nhiều đến nỗi hai lần môi nàng trơn trượt khỏi mặt và tai chàng.

      “Em chàng.” Nàng nức nở. “Em bao giờ mơ được người đàn ông như chàng.”

      Ewan dang rộng tay và trìu mến nhìn vào mắt nàng.

      “Bây giờ ai cũng biết nàng là món quà của Chúa giành cho gia tộc này. Cho ta. Đặc biệt là cho ta,” chàng thầm.

      Tiếng hoan hô vang rền chói tai. Mairin giơ cao tay lên vỗ, nhưng chỉ cần nụ cười của nàng thắp sáng đêm đông đen tối nhất.

      cần biết ai dõi theo, hay kết luận gì được họ đưa ra, chàng nhún chân, nhấc bổng nàng trong vòng tay và bắt đầu về phía bậc thềm của lâu đài.

      “Ewan, chàng làm gì vậy?” Nàng hỏi.

      Chàng khiến nàng im lặng bằng nụ hôn trong lúc vào sảnh.

      “Im lặng nào. Đừng hỏi. Ta cần được trải nghiệm thiếu đoan trang của vợ mình ngay bây giờ.”

    4. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      Chương 38


      Mairin khao khát nhìn ra những sườn đồi trùng điệp, mặt đất bừng lên màu xanh cây cỏ. Nàng hít vào bầu khí thơm mát ngọt ngào của mùa hè. Mairin rất muốn ra ngoài cửa tháp, dù là quanh sân, nhưng Ewan cấm nàng rời khỏi an toàn của những bức tường, và chàng có quá nhiều điều phải lo lắng rồi. Gia tộc McCabe sẵn sàng cho chiến tranh. phải là từ lời kêu gọi công khai mà là chuẩn bị lặng lẽ về quân lính và vũ khí. Họ chấp nhận số mệnh của mình là kẻ thù của hoàng gia và Duncan Cameron.

      Mairin rời cửa sổ và xuống cầu thang dẫn đến sảnh. Thấy Gannon và Cormac ăn trưa với các binh lính, nàng vẫy tay ra hiệu họ cứ tiếp tục.

      “Ta xuống bếp gặp Gertie,” nàng khi ngang qua. “Ta xa hơn đâu.”

      Gannon gật đầu nhưng vẫn dõi theo, “Xin hãy để tôi vẫn thấy được .”

      Nàng mỉm cười bước qua ngưỡng cửa nhưng vẫn để Gannon có thể nhìn thấy mình từ chỗ ngồi.

      Gertie ngồi bếp lò như mọi khi. Mairin hít bầu khí trong bếp. có mùi bánh mỳ nướng, điều khác thường vì Gertie luôn nướng mẻ bánh, cả ban ngày lẫn ban đêm. Mairin vẫn thường băn khoăn biết bà ấy nghỉ ngơi lúc nào.

      Có lẽ bà ấy vào kho. Đúng rồi, rất có thể, và nếu vậy, lát nữa bà ấy quay lại. Gertie rời bếp mà có ai trông coi quá vài giây.

      Mairin cau mày khi thấy Gertie quay lại. thanh nghe như tiếng rên phát ra từ kho khiến nàng hành động. Nàng lao qua bếp và bước vào căn phòng , ánh mắt đảo quanh tìm Gertie.

      Và kia, Gertie nằm sàn, máu chảy thành dòng xuống thái dương. Mairin chạy vội tới, quỳ gối xuống bên cạnh bà. Khi nàng ngoảnh lại toan gọi Gannon bất ngờ bị bàn tay bịt chặt miệng nàng và cánh tay thình lình giật mạnh, ép nàng vào cơ thể rắn chắc.

      “Im lặng.”

      Nàng cố gắng gỡ bàn tay ra. “Diormid”

      “Im lặng,” gầm gừ.

      sững sờ tan biến, thay vào đó là nỗi căm hận bùng cháy. “Ngươi còn dám xuất đất McCabe? Ngươi sống sót đến ngày mai! Chồng ta giết ngươi.”

      chính là con đường dẫn ta đến với tự do,” tiếng xì xào bên tai.

      Cảm nhận rệt lưỡi dao cắt qua lớp váy bụng khiến Mairin rợn sống lưng. giữ con dao gần đến nỗi nàng hầu như dám di chuyển vì sợ bị cắt vào người.

      Diormid kẹp chặt cánh tay nàng và đặt lưỡi dao lên phần bụng hở ra của nàng. “Nghe đây. Nếu làm bất cứ điều gì dại dột, tôi cắt phanh bụng và lôi đứa bé ra. Nếu giao lại cho Cameron, tôi chết. Nếu bị bắt đất McCabe, tôi chết. Tôi còn gì để mất nữa, phu nhân McCabe, và tôi đảm bảo với , nếu thu hút chú ý, tôi giết và đứa bé trước khi chết.”

      Vì lẽ gì đó nhưng lời của khiến nàng phẫn nộ hơn là sợ hãi. Nàng phát ngán nỗi sợ hãi vô tận mà mọi người ở đây phải chịu đựng. Nàng chán ghét lo lắng trong mắt Ewan. Chàng ăn ngon, ngủ yên. Tất cả vì chàng sợ hậu quả của những lựa chọn mà chàng đưa ra với tư cách lãnh chúa ở đây.

      Nàng lần tìm con dao găm trong thắt lưng. Caelen tặng nó cho nàng khi họ trở về pháo đài McCabe. Cậu ấy nghĩ rằng cớ gì mà người phụ nữ lại thể tự vệ nếu gặp rắc rối. Ngay lúc này, nàng thấy hoàn toàn đồng ý với suy nghĩ ấy.

      Thận trọng để Diormid khó chịu, nàng gật đầu đồng ý. “Tất nhiên ta làm bất cứ điều gì ngươi muốn. Ta muốn con ta gặp nguy hiểm.”

      “Ra phía sau, chỗ bức tường đổ. Ngựa của tôi đợi trong lùm cây. Nếu có ai thấy, hãy Gertie cần gặp thầy thuốc.”

      Mairin gật đầu. tay Diormid túm gáy nàng trong khi tay kia vẫn kề dao lên bụng. Ngay sau khi cảm thấy lưỡi dao chạm vào da thịt, nàng xoay người vùng ra xa, trong tay lăm lăm con dao găm.

      Diormid sững sờ, vung dao qua bắp tay nàng. Nhưng hầu như thấy đau, nàng chỉ tập trung vào con dao tay mình.

      Nàng thụi đầu gối vào chính giữa hai chân và cùng lúc đâm con dao vào sâu bụng . Diormid lảo đảo lui lại rồi quỵ xuống, hai tay ôm bụng. gào thét còn thảm thương hơn nhiều tiếng thét của Heath khi Ewan làm điều tương tự với .

      Để chắc chắn còn khả năng chống cự, nàng chộp lấy cái chảo rất nặng sàn rồi giáng xuống đầu . lập tức nín thinh, nằm lăn ra sàn, tay và chân sõng soài. Chỉ còn thấy con dao bụng . còn nhìn thấy phần lưỡi dao nữa. Nó bị cắm quá sâu vào da thịt.

      Yên tâm rằng lúc này thể đâu, nàng quay đầu cười khẩy rồi vừa ra vừa lớn tiếng gọi Gannon.

      Ra đến bếp, nàng đâm sầm vào Gannon và bật ngửa. Nàng ngã nếu ta túm lấy hai cánh tay nàng giữ thăng bằng. Rồi ta thấy váy nàng ị tách và nét mặt bang hoàng.

      sao vậy, phu nhân? Có chuyện gì?”

      Trước khi nàng kịp đáp, ta đẩy nàng ra sau và tuốt gươm.

      “Có thứ ta muốn thấy,” nàng khẩn nài. “Ta cần đứng canh trong khi ta tìm Ewan.”

      đợi Gannon trả lời, nàng túm lấy tay ta kéo vào kho. Nàng đưa tay chỉ Diormid nằm sõng sượt sàn. “Ta phải tìm Ewan. có thể chắc chắn để rời khỏi đây cho đến khi ta quay lại chứ?”

      Khuôn mặt Gannon tối sầm lại vì phẫn nộ khi nhìn kẻ mà từng tin tưởng gọi là chiến hữu. Rồi ngạc nhiên nhìn lên Mairin. “Phu nhân, làm gì vậy?”

      Trước câu hỏi của ta, những việc xảy ra lúc nãy bỗng ồ ạt lên. Nàng nhận ra cả nàng và con suýt nữa gặp nguy. Hai bàn tay bắt đầu run lên và dạ dày nàng cồn cào. Nàng quay và nôn dữ dội. Nàng gập người và ôm bụng trong khi nôn ra sàn. Nước mắt tuôn nóng bỏng khi nàng hít những hơi thở vội vã, cố gắng cho dạ dày lắng xuống.

      “Phu nhân, đau ? Chuyện gì xảy ra?” Gannon lo lắng hỏi.

      Nàng đứng thẳng dậy và đặt tay lên cánh tay Gannon để giữ thăng bằng. “ hứa với ta được chứ, Gannon? đảm bảo thể đâu cho tới khi ta quay lại cùng Lãnh chúa được chứ?”

      “Ta đây. Cả pháo đài đều nghe thấy tiếng thét của nàng.” Giọng Ewan vang lên sau lưng nàng.

      Mairin quay lưng về hướng giọng và thấy Ewan cùn hai người em trai đứng ở ngưỡng cửa, chợt hối tiếc vì hành động của mình. Cảm giác buồn nôn dâng lên trong bụng và nàng lại gập người xuống.

      Caelen vong cánh tay ôm lấy nàng khi những cơn co thắt trở nên quá dữ dội. Ewan còn mải xem xét toàn cảnh trước mặt.

      “Chuyện quái quỷ gì xảy ra vậy?” Ewan gầm lên. “Sao vào được kho của ta?” Chàng quay sang Gannon. “ có lời giải thích nào cho chuyện này ?”

      , thưa lãnh chúa.”

      “Gertie,” Mairin nghẹn ngào. “Ewan, bà ấy bị thương rồi.”

      Ewan ra hiệu cho Gannon chăm sóc Gertie, bà vẫn nằm sàn cách đó xa. Gannon đỡ Gertie dậy và đưa bà ra khỏi kho. Bà tỉnh lại và phản kháng quyết liệt rằng bà có thể tự được. Ewan quay sang Mairin lắc lư như chiếc lá bên cạnh Caelen.

      “Nàng hãy ta nghe chuyện gì xảy ra.”

      cắt váy của em,” nàng vừa vừa giơ phần vải bị rách váy. “ dọa cắt bụng và lôi con ra nếu em chịu hợp tác.”

      Alarie ngạc nhiên nhìn nàng trừng trừng. “Nếu kề dao lên bụng chị, làm sao lại nằm bất tỉnh sàn với con dao của chị cắm sâu vào bụng như vậy?”

      “Chị làm theo trang trong sách của Ewan.” Nàng ra chiều nghiêm nghị .

      Ewan nhướng mày và trao đổi ánh mắt với Caelen.

      “Em phải nghe chuyện này mới được.” Caelen lẩm bẩm.

      “Chị dùng đầu gối đá …dưới đó. Rồi cùng lúc chị đâm con dao vào bụng . Khi ngã, chị muốn chắc chắn thể chạy thoát nên lấy cái chảo nện vào đầu .”

      Alarie nhăn mặt. “Em nghĩ có thể đâu được nữa.”

      Nàng nhún vai. “Thực chị muốn giết . đe dọa con chị.”

      Caelen tủm tỉm. “Em nghĩ Crispen hay những đứa trẻ khác của phải lo sợ gặp nguy hiểm đâu, Ewan. Vợ mình chống lại bất cứ mối đe dọa nào đến bọn trẻ.”

      Ewan kéo Mairin và hôn lên đỉnh đầu nàng. “Nàng sao chứ?”

      “Em sao.”

      Chàng buông tay ra và cau mày khi nhìn thấy máu cánh tay nàng. “Vậy đây là gì?” Chàng hỏi.

      Nàng nhún vai và nhớ lại Diormid cắt phải nàng trong cuộc ẩu đả. “Chỉ là vết xước thôi. Em rửa nó sau.”

      “Ta làm gì với Diormid đây lãnh chúa?” Cormac hỏi từ phía ô cửa.

      Nét mặt Ewan tối sầm, nhưng rồi chàng liếc nhìn Mairin, có lẽ chàng nhớ lại vẻ hài lòng của nàng khi nhìn Heath bị xử tội chết vì phạm luật.

      “Ta nghĩ nên làm mồi cho bầy sói hoang.” Mairin lẩm bẩm. “Có lẽ bị trói giữa hai cái cây cho chảy máu để thu hút bọn dã thú.”

      Ewan và hai em trai há hốc miệng kinh ngạc.

      “Hoặc chỉ đơn giản kéo lê vài dặm đằng sau con ngựa?” Nàng hỏi đầy hy vọng.

      Caelen cười ngặt nghẽo. “Đúng là quý bà khát máu. Em thích thế! Chị ấy hung tợn quá, Ewan. Em rất mến chị ấy.”

      “Chắc chắn là vậy rồi.” Ewan lẩm bẩm.

      Ewan cau có nhìn vợ, “Ta định gợi ý giết , và phải bác bỏ ý định đó vì thể sống sót với con dao của nàng cắm vào bụng như vậy.”

      “Cái chết như thế nhanh quá,” nàng khụt khịt. “Em nghĩ ta nên để chịu đau đớn.”

      Ewan cau mày, còn nàng thở dài. “Thôi được. Ban cho cái chết nhanh chóng. Nhưng được chôn đất McCabe. Chàng có thể để xác làm mồi cho chim ó được ?”

      Ewan lắc đầu và cười lớn trước giọng điệu đầy hy vọng của nàng. Chàng ôm lấy nàng và siết chặt cho đến khi nàng nghẹt thở.

      “Ừ, chúng ta có thể để xác làm mồi cho dã thú. Nàng có thấy vui hơn khi tưởng tượng cảnh nhãn cầu của bị lôi khỏi hai hốc mắt?”

      Bụng nàng cuộn lên trước hình ảnh ấy và nàng đặt tay lên miệng để ngăn cơn buồn nôn khác. Rồi nàng ngước nhìn chồng, “Chàng cố tình!”

      Chàng cười toe toét và quay sang hai em trai. “Hãy lo liệu thi thể . đưa vợ mình trở lại sảnh.”

      Mairin để Ewan dẫn , nhưng rồi nàng dừng lại và gọi với vào trong. “Chị muốn lấy lại con dao nhé, Caelen.”

    5. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      Chương 39


      “Lãnh chúa! Lãnh chúa! Đức vua đến!”

      Ewan buông tay Mairin và vội vã vào trong sảnh, nơi Owain hét gọi chàng. ràng cậu ta chạy suốt quãng đường, vì hơi thở cậu hổn hển trong khi điên cuồng chạy quanh đại sảnh tìm Ewan.

      Khi vừa nhìn thấy Ewan, cậu vội lao đến và nhắc lại thông bso của mình.

      “Bình tĩnh!” Ewan ra lệnh. “ cho ta nghe tất cả. Đức vua ở cách bao xa? Người có cùng binh lính ?”

      Trước khi Owain kịp trả lời, binh lính khá của Ewan chạy vào. “Lãnh chúa! McDonald phi ngựa qua cổng!”

      Ewan về phía sân bãi, Mairin theo sau chàng. Chàng tiến về phái những bậc thềm khi Lãnh chúa McDonald xuống ngựa. Bên ngoài cổng pháo đài là cảnh tượng toàn bộ binh lính của McDonald tụ tập đầy khoảng đất.

      “Ewan!” McDonald lớn tiếng. “Người của ta thông báo rằng quân của đức vua đến.”

      Ngay sau lời tuyên bố của Lãnh chúa McDonald, đội quân của McDonald rẽ ra để Lãnh chúa McLauren cưỡi ngựa qua cầu vào sân. Cách đó khoảng, quân của McLauren tập hợp ngay sau quân của McDonald.

      “Ewan,” McLauren cất tiếng chào khi ông tiến lại gần hai vị lãnh chúa. “Ta đến ngay sau khi nghe tin.”

      Ewan ngạc nhiên nhìn hai người. Hình ảnh rất nhiều binh lính ngồi lưng ngựa là ấn tượng và trải rộng đến ngút tầm mắt.

      “Hai người có nhận ra rằng, với những hành động này, hai người chủ động chống lại đức vua? Hai người bị ô danh là những kẻ sống ngoài vòng pháp luật.” Ewan .

      Lãnh chúa McLauren cau có. “Những gì đức vua làm là sai. Nếu bệ hạ tước đoạt vợ của người đàn ông, chuyện tiếp theo là gì? Đất đai của ta? Ta ủng hộ cậu, và người của ta cũng vậy.”

      Lãnh chúa McLauren gật đầu đồng tình.

      Ewan nắm lấy cẳng tay Lãnh chúa McLauren và McDonald. Rồi chàng tung nắm đấm lên trời và thét lên lời tuyên bố chiến tranh, sau đó người của chàng nhắc lại, rồi lan rộng sang người của McDonald và McLauren. Trong phút chốc những ngọn đồi xung quanh ấp văng vẳng thanh của cuộc chiến sắp xảy ra.

      Chàng quay sang Mairin và cầm tay nàng. “Ta muốn nàng trông nom Cispen và ở trong pháo đài. được ra ngoài cho đến khi ta gọi. Hãy hứa với ta.”

      Mairin gật đầu tỏ ra hiểu, đôi mắt mở to sợ hãi.

      Ewan cúi xuống hôn nàng. “Đừng sơ, Mairin. Hôm nay chúng ta chiếm ưu thế. Giờ hãy chăm sóc vết cắt cánh tay nàng.”

      Nàng chạm tay lên mặt chàng. “Em biết chúng ta chiến thắng.”

      Nàng quay và gọi Crispen. Sau đó, nàng ra lệnh cho tất cả phụ nữ náu sau pháo đài.

      “Chúng ta đón đức vua ở biên giới đất của ta.” Ewan tuyên bố. Chàng lệnh cho các binh lính lên ngựa và họ bắt đầu tiến lên, theo sau là quân của McDonald và McLauren.

      Dù tận sâu trong lòng chàng rất đau khổ. Ewan vẫn kiên quyết chống lại đức vua. Cuộc sống mà chàng đấu tranh vì bản thân, Mairin và những đứa con của họ dễ dàng. Tên tuổi của họ vĩnh viễn bị ô danh. Với số ít người, họ là hùng nhưng với đa số những người khác, họ là kẻ tạo phản.

      Nếu việc giữ người phụ nữ chàng bên mình là nguyên nhân của ô danh, chàng sẵn sang mang nỗi ô nhục ấy trong suốt quãng đời còn lại.

      Khi họ đến biên giới, Ewan ngạc nhiên thấy đức vua ngồi lưng ngựa cùng với sáu binh lính theo hộ tống. Người đợi phía ngoài biên giới và có ý định cố gắng vượt qua nó để tiến vào đất của Ewan.

      “Liệu có phải là mưu kế gì ?” McLauren lẩm bẩm bên cạnh Ewan. “Số binh lính còn lại đâu? Đức vua mang theo quân đúng là tự sát rồi.”

      “Hãy dừng ở đây.” Ewan dứt khoát. Chàng ra hiệu cho hai em trai, Gannon và Cormac rồi cho ngựa tiến về trước cho đến khi dừng ngay trước mặt đức vua nhưng vẫn đất McCabe.

      Đức vua trông rất mệt mỏi và có vè như người vẫn chưa khỏe hẳn sau trấn ốm. Nét mặt người u sầu và tái nhợt, hai vai trùng xuống trông rất chênh vênh.

      “Bệ hạ.” Ewan cất tiếng chào. “Tại sao Người lại đến vùng ranh giới của thần?”

      “Ta đến để sửa chữa sai lầm. Và để cảm ơn ngươi.”

      Đây phải là những lời Ewan nghĩ đức vua có thể ra. Chàng nghiêng đầu nhưng gì mà đợi đức vua giải thích.

      “Ngươi đến đây với chỉ toàn bộ lực lượng của mình mà cả của McDonald và McLauren,” Đức vua . “Hãy cho ta biết, Lãnh chúa McCabe, ngươi chiến đấu chống lại ta nếu như ta đến đây để tuyên chiến phải ?”

      “Vâng.” Ewan đáp lại chút lưỡng lự.

      thích thú ánh lên trong đôi mắt đức vua. “Khi làm như vậy, ngươi định tự gán cho mình tội danh kẻ phản tặc trong suốt quãng đời còn lại hay sao?”

      “Chỉ là như vậy nếu thần thua,” Ewan . “Vã thần có ý định thua trận ở đây.”

      Đức vua cựa quậy yên ngựa. “Ta muốn gặp cháu ta, Lãnh chúa McCabe.”

      Ewan bắn cái nhìn vào vua David, hề bối rối trước thay đổi chủ đề đột ngột. “Thần để Mairin ra ngoài khu vực tường thành.”

      Đức vua gật đầu đồng ý. “Vì thế ta hy vọng ngươi mời ta vào trong. Chúng ta có nhiều chuyện phải bàn, và như ta , ta có rất nhiều điều phải cảm ơn ngươi.”

      “Có thể đó là cái bẫy.” Alarie thầm.

      “Bệ hạ vào thành mình.” Ewan . “Người của bệ hạ phải ở bên ngoài tường thành.”

      Đức vua nhướng mày. “Ngươi cầu ta phải tin tưởng tuyệt đối vào kẻ vừa mới thừa nhận có thể sẵn sàng giết ta?”

      “Nếu tất cả những gì thần muốn là giết bệ hạ bây giờ người bị hạ sát rồi.” Ewan với vẻ điềm tĩnh.

      Vua David quan sát chàng lúc lâu rồi từ từ gật đầu.

      “Được thôi. Ta với ngươi vào pháo đài. Người của ta hộ tống đến cổng.”

      Ewan quay đầu, lệnh cho người của chàng dừng lại rồi mời vua David theo sau. Hai em trai của Ewan hai bên đức vua khi họ quay lại.

      Đúng như lời hứa, vua David ra hiệu cho binh lính dừng lại khi họ đến cây cầu bắc qua hào. Lính của McDoanld và McLauren ở lại phía sau trong khi người của Ewan cuốc bộ qua cầu ngay sau lãnh chúa.

      Họ xuống ngựa, vua David cũng xuống cùng nhưng loạng choạng khi đặt chân xuống đất. Ewan cau mày, tuy nhiên chàng muốn đức vua phải xấu hổ bằng cách đề xuất giúp đỡ ngay trước mặt binh lính của Người.

      “Thưa lãnh chúa, tôi gọi phu nhân được chưa?” Cormac thầm.

      Ewan lắc đầu. “, thực ra ta muốn gặp phu nhân và chắc chắn ấy ở trong phòng cho đến khi ta gọi. Hãy bảo vệ phu nhân cẩn thận. Cormac, đến khi ta biết tất cả mọi chuyện xảy ra ở đây.”

      Cormac gật đàu và vội vã bỏ .

      Mọi người vào sảnh, Ewan gọi rượu và đồ ăn . Họ ngồi ở chiếc bàn lớn và vua David gì trong khi nhấm nháp ly rượu của mình.

      lúc sau Người nhìn Ewan qua miệng ly rượu và bặm môi trầm ngâm.

      “Ta rất cần những người như ngươi, Ewan. Ngươi có mọi lý do để khinh thường ta, nhưng ngươi cảnh báo với cai ngục của ta về nghi ngờ của ngươi, rằng ta bị số cận thần phản bội. Chính nhờ lời cảnh báo đó mà ta sống sót ở trước mặt ngươi hôm nay. Archibald cấu kết với Cameron để chống lại ta. từ từ hạ độc ta trong thời gian dài để mọi việc giống như là ta bị ốm và chết theo lẽ tự nhiên.”

      Đức vua thở dài và đặt ly rượu xuống. “Ta xin lỗi về những sai lầm gây ra cho ngươi và nhất là vợ ngươi. Ta muốn gặp cháu ta.”

      Ewan quan sát đức vua lúc lâu nhưng chỉ thấy chân thành trong ánh mắt của Người. Chàng quay sang Caelen. “Đưa Mairin đến sảnh để nàng có thể gặp chú của mình.”

      Mairin khoác chặt cánh tay Caelen khi họ xuống cầu thang.

      Nàng nhắc Crispen ở lại trong phòng cùng với Maddie, nhưng ngay lúc này nàng chỉ muốn có ai đó để vịn vào. Caelen dừng lại ở đầu cầu thang, lấy ra con dao găm của Mairin ra rồi cho vào cái bao da do cậu ta tự thiết kế để nàng có thể đặt nó vào thắt lưng.

      “Em nghĩ chị có thể thích lấy lại nó.” Cậu ta vui vẻ .

      Nàng cầm lấy con dao và dắt vào thắt lưng. “Cảm ơn Caelen. Chú chu đáo.”

      Cậu ta mỉm cười và siết chặt cánh tay nàng để trấn an. “Ngẩng đầu lên nào. người phụ nữ mạnh mẽ như chị khuất phục ai bao giờ.”

      Họ xuống cầu thang và rẽ vào sảnh. Ở giữa căn phòng Ewan cùng đức vua đứng dậy khỏi ghế khi nàng xuất .

      Hai đầu gối của Mairin ríu vào nhau vì lo sợ. phải nàng sợ đức vua hại mình. , Ewan đứng ngay cạnh Người, và chàng bao giờ cho phép điều như thế xảy ra.

      Dù sao đây cũng là gia đình nàng. Máu thịt của nàng. Chú của nàng. Vua của Scotland.

      Caelen dừng lại trước mặt đức vua, nới lỏng tay Mairin rồi lùi lại để nàng trò chuyện với chú mình.

      Nhớ ra mình nên thể tôn kính với đức vua, cho dù Caelen cho rằng nàng cần phải cúi đầu trước ai cả, nàng vội nhún đầu gối xuống và cầu nguyện cho mình bị ngã quỵ dưới chân chú.

      Nàng đợi chú cho phép đứng lên, nhưng trước ngạc nhiên của nàng, đức vua nghiêng người và cầm lấy tay nàng. Người đỡ nàng đứng dậy, nàng còn sững sờ hơn khi thấy nước mắt rịn ra trong đôi mắt Người. Đôi mắt khiến nàng nghĩ đến chính mình.

      Đức vua trông hốc hác. Xanh xao và kiệt sức như thể Người chiến đấu rất lâu với bệnh tật và chỉ vừa mới bắt đầu hồi phục. Những nếp nhăn hằn sâu trán và khóe mắt.

      Đức vua vẫn nắm chặt tay nàng. “Nếu ta từng có bất cứ nghi ngờ gì bây giờ còn nữa.” Đức vua . “Cháu rất giống mẹ ta, cầu Chúa cứu rỗi linh hồn bà.”

      “Vậy sao ạ?” Mairin thầm.

      “Đúng vậy, bà là người phụ nữ xinh đẹp, tốt bụng và nhiệt tình với những ai gặp khó khăn.”

      Mairin nuốt nước miếng, biết gì trong khoảnh khắc lạ lẫm này. Sau bao năm lẩn trốn và sống trong sợ hãi, mình được máu mủ của cha mình công khai chấp nhận.

      Ewan bước đến bên và vòng cánh tay qua eo nàng. Đức vua miễn cưỡng thả tay nàng và nhìn Ewan.

      “Ngươi làm rất tốt, Ewan. Nghĩ đến việc con bé lọt vào tay Duncan Cameron…” Đức vua hắng giọng. “Ta bắt tay ngay vào việc sửa chữa sai lầm gây cho ngươi và vợ ngươi. Ta gửi lời chúc phúc công khai hôn nhân của hai người và phái người lập tức tháp tùng của hồi môn từ Neamh Álainn đến đây dưới canh gác nghiêm ngặt.”

      Mairin há miệng kinh ngạc. “Vậy mà cháu nghĩ số hồi môn đó rơi vào tay Duncan Cameron.”

      Đức vua lắc đầu: “Archibald trao nó cho Duncan nhưng biết nó được cất giữ ở đâu. Chỉ có ta biết vì chỉ mình ta được giao phó quản lý tài sản thừa kế mà vua Alexander để lại cho công chúa đầu lòng. Số tài sản đó được cất giấu kỹ tại Neamh Álainn từ khi vua Alexander để lại chúc thư từ nhiều năm trước.”

      “Ôi, tuyệt vời, Ewan!” Nàng thốt lên, và suýt nhảy cẫng trong vòng tay Ewan.

      Nàng quay lại nhìn chú mình, lo lắng bởi vẻ xanh xao và yếu ớt thấy của Người. “ vinh dự lớn nếu Người ở lại đây cho đến khi sức khỏe hồi phục.”

      Đức vua mở to mắt ngạc nhiên rồi quay sang Ewan xem ý chàng thế nào. Ewan nhún vai. “Bao lâu nay thần liều lĩnh cách dại dột để từ chối vợ điều gì đó. Hơn nữa, ấy có quyền quyết định. Cho đến khi khỏe hẳn, Người vẫn rất dễ gặp nguy hiểm. Người cần thời gian để tìm ra những kẻ cấu kết với Archibald. Thần rất vinh dự được đón tiếp Người trong thời gian này.”

      Đức vua tươi cười. “Vậy ta rất vui được đón nhận lòng hiếu khách của ngươi.”

      Cuối cùng, vua David ở lai pháo đài nửa tháng cho đến khi của hồi môn của Mairin được mang đến. Chồng nàng và đức vua, sau khởi đầu đầy cảnh giác, có mối quan hệ rất tốt đẹp. Họ săn với nhau trong nhiều tối, có cả hai người em của Ewan cùng, rồi trở về nhà uống rượu trong sảnh và tranh luận ai mang về con thú lớn nhất.

      Sức khỏe của đức vua nhanh chóng hồi phục với đồ ăn Gertie nấu và những lời cằn nhằn của Mairin buộc Người phải nghỉ ngơi. Khi đức vua ra về cùng với đội quân tháp tùng của hồi môn đến pháo đài, Mairin thực rất buồn.

      Đêm hôm ấy, trong khí riêng tư của căn phòng, Ewan và nàng có cuộc ái ân ngọt ngào, sau đó nàng cười khúc khích khi nhớ mình từng rằng chàng chẳng có kỹ năng chăn gối gì cả.

      “Điều gì khiến nàng thích thú vậy? là tội lỗi nếu cười toe toét ngay sau người đàn ông vừa mới đắm chìm trong đương.”

      Nàng mỉm cười và rúc vào vòng tay chàng. Giống như mọi khi, chàng ôm chặt lấy nàng, vòng tay qua cái bụng ngày càng lớn dần.

      “Em nhớ đến những đánh giá sai lệch của mình về kỹ năng của chàng.”

      “Đúng là nàng sai.” Chàng làu bàu.

      Nàng lại cười lớn rồi thở dài mãn nguyện. “ tuyệt vời, Ewan. Gia tộc của chúng ta được cứu. Chúng ta có đủ thực phẩm cho tất cả mọi người, có quần áo cho bọn trẻ, có vũ khí và áo giáp mà các binh lính rất cần.”

      “Đúng vậy, tình của ta, đây là thời kỳ tuyệt vời.” Rồi chàng quay sang và hôn nàng cho đến khi nàng nghẹt thở. Ánh mắt chàng nhìn xuống dịu dàng đến nỗi trái tim nàng xốn xang trong lồng ngực. “Tuyêt vời gần bằng cái ngày đầu tiên nàng đặt chân đến lãnh địa McCabe.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :