Chương 102: Nhân Vật Lớn Tôn Quý Đến
Editor: Nguyên Nguyên
“…………. quản tôi………………….Tôi nào có đỏ mặt?” Đào Du Du bị làm ầm ĩ như vậy, cả thấy rất kỳ quái, đưa tay vào ngăn kéo lấy ra miếng khăn giấy rồi lau khóe miệng chút, lại chùi bả vai nơi nước miếng chảy ra, sau đó đứng dậy, thèm để ý đến Vũ Văn Vĩ Thần, chỉ lầm lủi về phía cửa.
Vũ Văn Vĩ Thần nhìn bộ dáng phóng khoáng, nhịn được buồn cười, cụng tức giận vì sao mình có thái độ thân mật với , cũng xoay người ra ngoài.
Hai người cùng đến phòng ăn, Đào Du Du phân phó trưởng phòng bếp chuẩn bị mang thức ăn lên, còn mình đứng bên như bức tượng.
Sau khi mang thức ăn lên, Vũ Văn Vĩ Thần bắt đầu từ từ dùng cơm, bởi vì Đào Du Du trốn trong phòng ngủ nướng nên bỏ lỡ thời gian ăn của nhân viên, lúc này ngửi thấy mùi thơm lừng của món ăn, nước miếng trong miệng ngừng chảy ra, bụng cũng réo in ỏi đòi cơm.
Đào Du Du cảm thấy rất khó xử, thanh bụng kháng nghị truyền đến tai Vũ Văn Vĩ Thần, lập tức hơi nhíu mày, ánh mắt thản nhiên lườm Đào Du Du cái, sau đó dùng bữa với tốc độ rất nhanh, bình thường ăn cơm phải cần giờ, hôm nay phá lệ chỉ cần nửa giờ để giải quyết xong vấn đề.
Sau khi Vũ Văn Vĩ Thần cơm no rượu say rời khỏi phòng ăn, Đào Du Du lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lăn xuống bếp tìm thức ăn.
………………………………………………..
Hai giờ chiều, lúc Vũ Văn Vĩ Thần ở trong phòng chợp mắt, chợt nghe Hồ Ứng gõ cửa phòng, có chuyện quan trọng muốn báo cáo.
Chờ sau khi đến thư phòng, gặp gỡ các Quan chức của Nội Các, sau đó lại ra ngoài.
Buổi chiều, Đào Du Du đem công việc hàng ngày sắp xếp chút, sau đó vào trong hoa viên chuẩn bị uống tách cà phê, kết quả lại nghe thanh truyền đến trong tai tin “Mẹ của ngài Tổng Thống đến”
Cái tin này lại dọa đến Đào Du Du, làm cái gì cơ? phải mẹ của Tổng Thông quanh năm đều ở nước ngoài sao? Tại sao đột nhiên lại trở lại? Hơn nữa, lại thông báo trước tiếng, đây là cho ngài Tổng Thống bất ngờ sao? Hay là muốn ta trở tay kịp?
Trong đầu Đào Du Du đều dấu chấm hỏi, trước khi làm nhân viên Phủ Tổng Thống, từng đọc qua tài liệu và bối cảnh gia tộc Vũ Văn cũng biết chút về phu nhân Ngả Cầm Thị của Tổng Thống đời trước. Biết bà xuất thân nổi tiếng, là tiểu thư khuê các, khí chất đoan trang, bởi vì từ được nhận nền giáo dục nghiêm khắc, cho nên tính cách của bà khá dứt khoát.
Khi Đào Du Du dẫn các nhân viên chủ quản trưởng phòng đến lầu chính xếp hàng nghênh đón, đoàn xe của Ngả Cầm Thị vào phủ Tổng Thống.
Xe dừng lại, bảo vệ lập tức tiến lên mở cửa xe cho bà, cửa xe mở ra, hai mắt Đào Du Du nhìn chằm chằm vào cửa xe, khắc cũng dám buông lỏng.
Vốn nghĩ rằng nhìn thấy Ngả Cầm Thị tuyệt thế giai nhân, thể tưởng tượng, bước xuống xe đầu tiên lại là trẻ xa lạ.
Quần áo theo mode, mặt trang điểm tinh xảo, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.
Đào Du Du nhớ lại tài liệu trong đầu, hoàn toàn nhớ nổi này là ai.
Sau khi xuống xe, bên cửa xe khác cũng được mở ra, rốt cuộc Ngả Cầm Thị cũng xuất trong tầm mắt của Đào Du Du.
Bà tuy rằng ngoài năm mươi tuổi, nhưng được chăm sóc vô cùng tốt, nhìn qua nhiều lắm chỉ ba mươi tuổi.
Tóc được búi tỉ mỉ đỉnh đầu, dùng đồ trang sức đính trân châu, nhìn qua hết sức đoan trang tao nhã.
“Chào phu nhân, xin cho phép tôi thay mặt tất cả nhân viên nhiệt liệt hoanh nghên ngài đến.” Thấy Ngả Cầm Thị xuống xe, Đào Du Du lập tức tiến lên bước, chào hỏi bà, hơn nữa bản thân còn bày tỏ tình cảm hoanh nghênh.
Ngả Cầm Thị hơi liếc mắt nhìn Đào Du Du, để ý đến , thẳng vào trong lầu chính.
Đào Du Du bị thái độ lạnh nhạt của bà truyền đến, trong lúc nhất thời cảm thấy rất mất mặt.
dám tỏ ra ý kiến trong lòng, nhanh chóng đuổi theo bước chân của Ngả Cầm Thị, cùng vào lầu chính.
Ngả Cầm Thị đến phòng khách trong lầu chính, nhìn xung quanh vòng, sau đó lại ngồi ghế sô pha.
Lúc này người nữ giúp việc bưng trà lên, sau khi để trà xuống trước mặt Ngả Cầm Thị và kia, lập tức nghe tiêng hét của : “Ông trời ơi, chẳng lẽ biết bác dị ứng với hoa hồng sao?”
Đào Du Du nghe vậy, lập tức nhướng mày, nhớ trong tư liệu có viết Ngả Cầm Thị hơi dị ứng với hoa, lúc nãy nghênh đón hơi vội vàng nên quên thông báo cho người pha trà.
Có lẽ lâu rồi Ngả Cầm Thị đến phủ Tổng Thống, nếu người nữ giúp việc này làm ở phủ Tổng Thống nửa năm làm sao biết bà bị dị ứng với hoa hồng.
“Để ấy cầm tiền lương rồi .” Ngả Cầm Thị nhìn thoáng qua ly trà trước mặt, mặt chút thay đổi phân phó.
Dường như bà những lời này phải đập bể chén cơm của người khác, mà bây giờ rất tức giận.
“Phu nhân, xin lỗi, tôi sai rồi, tôi quên đây là điều cấm kỵ của phu nhân, xin đừng sa thải tôi, tôi học trà đạo năm năm, vất vả lắm mới có thể đến phủ Tổng Thống làm việc…………………..” Người nữ giúp việc này vừa nghe đến mình bị đuổi , lập tức “phịch” tiếng quỳ gối trước mặt Ngả Cầm Thị cầu xin.
“Muốn hầu hạ người khác cả điều cấm kỵ cũng nhớ được, lại học năm năm trà đạo thế nào? Mặc dù trà hoa là món ăn cực phẩm của , nhưng đối với người dị ứng với hoa hồng mà , đây cũng là loại thuốc độc, giống như con người vậy, tôi làm sao có thể yên tâm cho ở lại phủ Tổng Thống chứ?” Ngả Cầm Thị vẻ mặt chút thay đổi, giọng cao thấp, mang theo áp lực làm người khác thở nổi. cho hết lời, ánh mắt bà như có như liếc nhìn Đào Du Du, dương như muốn chuẩn bị trả lời thế nào.
Đào Du Du tiếp xúc ánh mắt của Ngả Cầm Thị, trong lòng ngẩn ra, lập tức tiến lên bước, đem ly trà trước mặt Ngả Cầm Thị bưng xuống, đưa cho người giúp việc đứng phía sau rồi : “Đổi tra cho phu nhân.”
Sau đó cúi người xuống đỡ chuyên gia trà đạo đưa quỳ gối trước mặt Ngả Cầm Thị đứng lên, rồi : “ thôi, tôi thông báo cho phòng tài vụ.”
Chuyên gia trà đạo biết bản thân mình lần này có đường cứu nữa, có chút ai oán liếc nhìn Đào Du Du cái, sau đó lau nước mắt mặt, rồi ra khỏi phòng khách.
***
Chương 103: Công Chúa Daisy
Editor: Nguyên Nguyên
Chờ chuyên gia trà đạo khác đổi ly trà khác đến, Ngả Cầm Thị bưng lên uống ngụm, sau đó đặt ly trà lên bàn trà, ánh mắt nhìn Đào Du Du đứng bên.
“Nghe là do Tổng Thống từ Thành Quốc đưa về?” Giọng của bà nhanh chậm, trong giọng nghe ra cảm xúc.
“Dạ.” Đào Du Du gật đầu, biết vì sao Ngả Cầm Thị lại hỏi chuyện này.
“Tuy rằng biết có chỗ nào hơn người, Tổng Thống lại cho đảm nhiên chức vụ đại quản gia, nhưng mà ngài ấy chọn , tôi tin ngài ấy có lý do. Vị này là công chú Daisy đến từ Diệt Quốc, tôi mời vị khách tôn quý, chúng tôi ở lại Thương Quốc vài ngày, hy vọng đừng thất lễ với ấy.”Tuy rằng Ngả Cầm Thị rất lạnh nhạt giới thiệu với Đào Du Du về trẻ kia, nhưng ánh mắt vẫn nhìn lên gương mặt Đào Du Du, muốn xem trong đầu suy nghĩ gì.
“Dạ, vậy phu nhân, công chúa Daisy, xin mời hai vị theo tôi, phòng của hai vị chuẩn bị xong hết rồi.” Cẩn thận gật đầu, Đào Du Du trực giác với bản thân, mẹ của ngài Tổng Thống là nhân vật dễ chọc.
Đào Du Du dẫn đầu về phía trước, bao lâu đến lầu chính, bên trái tòa nhà chính là tòa nhà riêng biệt, tòa nhà này ban đầu được dành riêng cho người nhà của ngài Tổng Thống đến đây ở lại, cùng với em Tiêu Thiên Hựu làm khách quý cũng ở trong tòa nhà tương tự như vậy.
Nghe tin Ngả Cầm Thị vào phủ Tổng Thống, Đào Du Du nhanh chóng phân phó người làm đến tòa nhà này sửa sang lại, vốn là tòa nhà này mỗi ngày đều có người quét dọn, cho nến cần phải sắp xếp quá mức, chỉ đem hoa tươi buổi sáng thay đổi lần nữa, đem thảm đỏ phòng khách lầu lót đường đá ở trước cửa.
Bởi vì ngày trước Ngả Cầm Thị ở phủ Tổng Thống có phòng cố định, cho nên Đào Du Du cần suy nghĩ liền trược tiếp sắp xếp cho Ngả Cầm Thị ở tại căn phòng lúc đầu của bà, mà đối với vị công chúa Daisy xa lạ kia, bởi vì Ngả Cầm Thị đặc biệt căn dặn, cũng dám thất lễ, sắp xếp cho ta căn phòng khách loại tốt nhất tràn đầy ánh mặt trời để ta ở lại. Sau khi sắp xếp cho hai người xong, vì muốn phục vụ tốt hai người ấy, ngoài ra còn tìm trợ lý bên cạnh hai người, rồi xác định kĩ sở thích của hai người, điều cấm kỵ, cả cẩn thận đến loại hoa thích của hai người, màu sắc ra trải giường rèm cửa sổ, đồ ăn như thế nào vân vân………….
Đợi đến khi biết hoàn toàn sở thích của hai người, như ngựa ngừng vó chạy đến nhà bếp bàn bạn món ăn cho bữa tối, hơn nữa còn đem món ăn hai người thích nhất liệt kê tỉ mỉ.
Rất nhanh, thời gian đến bốn giờ rưỡi chiều.
Vũ Văn Vĩ Thần từ bên ngoài trở về, dường như biết tin Ngả Cầm Thị đến Thương Quốc, cho nên vừa vào lầu chính, nhìn thấy Đào Du Du vội kiểm tra trang trí trong phòng ở và vệ sinh, liền hỏi thẳng: “Mẹ tôi ở đâu?”
“A, phu nhân và công chúa Daisy uống trà tán gẫu trong vườn hoa. Còn có vài bị bằng hữu của phu nhân cũng đến…………………” Đào Du Du nghe xong, lập tức trả lời.
“Bà……….. đối với …………………” Vũ Văn Vĩ Thần nữa dừng lại.
Đào Du Du muốn gì, tò mò nhìn : “Ngài cái gì?”
“ có gì, làm việc của .” Phất phất tay, tiếp tục chuyện với nữa, mà xoay người đến vườn hoa.
Lúc này trong vườn hoa náo nhiệt, đám quý phu nhân vây quanh Ngả Cầm Thị muôn vàn dáng vẻ, cùng trò chuyện về các đề tài xã hội thượng lưu, Vũ Văn Vĩ Thần hơi nhíu mày, sau đó giãn ra chút làm gương mặt mình dễ nhìn, với Ngả Cầm Thị: “Mẹ, người đến rồi.”
“Vĩ Thần, về rồi à, đến đây ngồi với mẹ chút.” Ngả Cầm Thị vừa nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần, mặt nở nụ cười tao nhã, nâng tay đón tiếp đến bên cạnh mình.
Những người còn lại vừa nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần, lập tức đứng dậy chào hỏi.
Công chúa Daisy ngồi bên cạnh Ngả Cầm Thị vừa nhìn thấy Vũ Văn Vĩ Thần, mặt nở nụ cười tươi: “Tổng Thống Vũ Văn, chào ngài.”
“Chào mọi người.” Vũ Văn Vĩ Thần đầu tiên lễ phép chào mọi người tiếng, sau đó ánh mắt dừng người công chúa Daisy, chỉ thấy gương mặt xinh đẹp của , đôi môi xinh đẹp, ánh mắt kiều mỵ nhìn , dường như cái liếc mắt liền hấp dẫn trực giác của .
“Xin chào.” cũng lễ phép chào lại , gương mặt nở nụ cười máy móc.
“ biết ấy chứ? ấy là trưởng nữ công chúa Daisy của Hoàng đế Andrew ở Duyệt Quốc. Lần này mẹ Duyệt Quốc dạo chơi, may mắn được gặp gỡ hoàng hậu Nhược Nhã, hơn nữa còn quen được công chúa Daisy, có vẻ ấy rất ngưỡng mộ tài hoa của con, cho nên mẹ mời đến Thương Quốc làm khách, nhân tiện để con làm quen chút.” Ngả Cầm Thị mỉm cười giới thiệu.
“ ra là công chúa điện hạ tôn quý, tôi thay mặt cho người dân Thương Quốc hoanh nghênh ngài, hy vọng ngài có kỷ niệm đẹp khi ở lại Thương Quốc thời gian.” Biết được thân phận của đối phương, Vũ Văn Vĩ Thần dùng cách lễ phép chào hỏi công chúa Daisy.
“Ngài Tổng Thống quá khách khí, có thể đến Thương Quốc là vinh hạnh của tôi, quả nhiên ngài tác phong Tổng Thống nhìn ti vi à ngoài đời nhìn qua giống nhau như vậy.” Daisy cười tủm tỉm khen ngợi Vũ Văn Vĩ Thần, dùng giọng cực kỳ tao nhã chuyện.
“Vĩ Thần, Daisy ngưỡng mộ danh tiếng của con nên mới đến đây, bây giờ con trở về phủ, xem ra hôm nay công việc cũng nhiều, thời gian còn sớm, con đưa Daisy thăm quan thủ đô Khôn Thị .” Ngả Cầm Thị nhìn hai người rất tốt, vì thế phân phó với Vũ Văn Vĩ Thần.
“Này………….Ngài Tổng Thống mới xửa lý công việc xong, có phải rất mệt mỏi ? Hay là cần làm phiền đến ấy.” Công chúa Daisy nghe vậy, mặt hơi chần chờ. quan tâm từ chối khéo léo.
“Thân là chủ nhà, sao có thể lấy thân thể mệt mỏi mà thất lễ với khách chứ, huống chi, tôi nghĩ rằng nó cho dù là mệt mỏi cũng phải đưa ngài công chúa dạo, ngài đừng có lo lắng nhiều quá.” Ngả Cầm Thị xong, quay đầu nhìn Vũ Văn Vĩ Thần: “Vĩ Thần con có đúng ?”
“Đương nhiên, có thể làm hướng dẫn viên du lịch cho công chúa, là vinh hạnh của tôi.” Vũ Văn Vĩ Thần thân sĩ trả lời, Hồ Ứng theo phía sau lập tức chuẩn bị xe.
………………………………………….
------------------------------
Last edited by a moderator: 3/10/14
windlove_9693 thích bài này.