1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha Tổng Thống Của Cục Cưng Sinh Đôi - Thiến Hề (227/227 Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 121: Tổng Thống Trở Về

      Editor: Nguyên Nguyên


      Đào Du Du nghe hai người chuyện, hoàn toàn hiểu ý của hai người.

      Nếu, nếu như, nếu như công chúa Daisy quyến rũ Vũ Văn Vĩ Thần, mà lúc đó, Vũ Văn Vĩ Thần có ý muốn trả tự do, vậy cách khác, hằng ngày phải đối mặt với ba vị chủ tử này, còn muốn sống ?

      Nhìn công chúa Daisy này giống như loại người dễ chọc, kiểu cách này, dáng điệu này, là cùng với đức hạnh của Ngả Cầm Thị, Ngả Cầm Thị cũng được, ít nhất ở phủ Tổng Thống mỗi ngày, nhưng công chúa Daisy muốn kết hôn với Vũ Văn Vĩ Thần, phải là phu nhân Tổng Thống, chừng sau này còn là người lãnh đạo của . Việc này ổn mà.

      Làm sao bây giờ? nên làm cái gì đây?

      Trong đầu Đào Du Du ngừng lên hình ảnh sau khi Vũ Văn Vĩ Thần kết hôn với công chúa Daisy áp bức mình, trong lòng ngày càng đau buồn, nhất thời cảm thấy bản thân mình đen tối.

      “Đào quản gia, tối mai lấy danh nghĩa của tôi mở buổi tiệc chào đón công chúa Daisy, mời các nhân vật nổi tiếng và nhân viên quan trọng ở Thương Quốc, sáng mai đưa danh sách khách mời cho trợ lý, xem xét
      với ta chút.” Ngay lúc Đào Du Du vào cõi tiên, Ngả Cầm Thị đột nhiên quay đầu lại phân phó với .

      “A? Dạ, tôi dựa theo lời phân phó của ngài để chuẩn bị ổn thỏa.” Đào Du Du phản ứng kịp liền lập tức trả lời.

      “Nếu ngày mai xuất sai lầm gì, tôi xem chức quản gia của cần làm nữa.”Ngả Cầm Thị chút để ý lời uy hiếp, để khăn ăn qua bên, đứng lên chuẩn bị về phía cửa phòng ăn.

      Đào Du Du nghe những lời bà ta trong lòng vui, nhịn được lầm bầm: “Bà già cho rằng ai cũng thích nghề quản gia này sao? Nếu phải tại con trai của bà, tôi mới vào cánh cửa lớn này đâu. Lại còn cứng như vậy, lên mặt là lên mặt à, nhưng mà con trai của bà phải là Tổng Thống sao? ngày nào đó con trai của tôi càng kiêu ngạo hơn con trai bà.”

      Chờ đến lúc hai người ra khỏi phòng ăn, Đào Du Du chán nản ngồi ghế dựa, chỉ cần nghĩ đến bữa tiệc tối ngày mai, được tự chủ cảm thấy da đầu hơi run lên.

      Đối với loại tiệc lộng lẫy này, sức lực kiềm chế của đều có hạn, biết nếu làm sai việc gì, có phải Vũ Văn Vĩ Thần xé xác hay .

      Nhưng mà ngoảnh đầu suy nghĩ lại, công chúa Daisy đứng cùng chỗ với Vũ Văn Vĩ Thần xứng đôi, ít nhất hai người đều làm người khác thích.

      Ha ha ha… Đột nhiên Đào Du Du cảm thấy mình phúc hắc, vì vậy ngây ngốc nở nụ cười.

      …………….

      Ngày thứ hai, mặt trời từ hướng Đông dần dần lên cao, có thể làm làn da trắng của người ta thành nước da đen.

      Đào Du Du rời giường sớm, bắt đầu chuẩn bị danh sách khách mời cho bữa tiệc tối nay.

      Bởi vì thời gian rất gấp, biết thiệp mời cần gửi trước bữa trưa, cho nên sau khi rời giường làm gì, trốn trong phòng làm việc viết danh sách.

      Sau khi trợ lý xét duyệt danh sách, chỉnh sửa sơ sơ lại chút, sau đó giao lại cho Đào Du Du, bảo đem danh sách những người này viết tên lên thiệp mời rồi gửi .

      Cứ như thế, Đào Du Du ôm danh sách chạy về phòng làm việc của mình, bắt đầu viết tên những người này vào thiệp.

      Chỉ cần nhìn thấy danh sách này, Đào Du Du cảm thấy, dường như Ngả Cầm Thị muốn thông báo với thế giới Vũ Văn Vĩ Thần và công chúa Daisy có tình cảm với nhau.

      Mà chờ khi phát ra, càng ngạc nhiên hơn, người có tên trong danh sách, lại là dượng của Ngô Định Thiện.

      Ngô Định Thiện được mời đến phủ Tổng Thống, nhất định là thể từ chối, tuyệt đối tham gia cùng với bà xã của mình, đến lúc đó Tiểu Nho và Đào Dục Huyên theo cùng?

      Nhưng mà, lập tức suy nghĩ lại, ra để cho bọn chúng theo cũng tốt, ít nhất lần này đích thân lão phu nhân mời đến, chắc bà ta bày ra bộ mặt gì khác cho xem.

      Hơn nữa có thể nhìn thấy hai đứa con bảo bối của , điều này làm vui vẻ.

      Sau khi viết xong thiệp mời, lập tức sắp xếp người đưa thiệp mời .

      …………..

      Qua giờ cơm trưa bắt đầu sắp xếp người chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay.

      Để trang trí bữa tiệc ở đại sảnh, dùng toàn bộ hoa tươi trong phủ Tổng Thống, để đảm bảo chất lượng, bọn họ kiểm tra nghiêm khắc, cố gắng làm cho tốt.

      Lúc Vũ Văn Vĩ Thần trở lại phủ Tổng Thống, nhìn thấy bóng dáng của bọn họ bận rộn, quay đầu hỏi Hồ Ứng đứng phía sau: “Sao lại thế này?”

      “Còn ràng lắm, tôi hỏi Đào quản gia chút.” Hồ Ứng còn chưa kịp biết chuyện này, lập tức lấy điện thoại gọi cho Đào Du Du.

      Lúc này Đào Du Du chỉ huy mọi người bố trí sân bãi chuẩn bị yến tiệc trong đại sảnh, nhìn thấy màn hình di động của mình tên Hồ Ứng, lập tức bấm nút nghe rồi : “Xin chào, trợ lý Hồ, xin hỏi có chuyện gì ?”

      “Xin chào Đào quản gia, tôi muốn hỏi chút…” Hồ Ứng được nửa, di động bị Vũ Văn Vĩ Thần cướp lấy, giọng của chút độ ấm nào xuyên qua điện thoại: “Lập tức đến phòng làm việc của tôi chuyến.”

      Vừa nghe thấy giọng của Vũ Văn Vĩ Thần, yết hầu chợt căng thẳng.

      A, chẳng lẽ về rồi sao?

      Cúp điện thoại, lập tức bỏ việc trong tay “cộp cộp cộp” chạy về phía phòng làm việc của Vũ Văn Vĩ Thần, thanh thanh thúy của tiếng giày vang lên nền nhà bóng loáng.

      Chạy hơi nghỉ đến trước cửa phòng làm việc của Vũ Văn Vĩ Thần, đúng lúc này gặp Hồ Ứng từ bên trong ra, lập tức lên tiếng chào hỏi: “Trợ lý Hồ, các người về rồi?”

      “Ừ, vừa về, tại ngài Tổng Thống nghỉ ngơi trong phòng làm việc, vào .”Hồ Ứng gật đầu với Đào Du Du.

      “A, cái kia… Chờ chút, trợ lý Hồ, tôi hỏi chút, hôm nay tâm tình của ngài Tổng Thống thế nào?”Đào Du Du vừa nghe giọng kia trong điện thoại, đoán ra tâm tình vui buồn của .
      Last edited by a moderator: 2/11/14

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 122: Hình Phạt Mới

      Editor: Nguyên Nguyên


      “Cũng tệ.” Hồ Ứng hơi kỳ quái liếc mắt nhìn Đào Du Du, sau đó trả lời.

      “A, cái kia…………. có biết ta gọi tôi lên phòng làm việc là có chuyện gì ?” Đào Du Du có vẻ đăm chiêu “a” tiếng, sau đó hỏi tiếp.

      “Cái này………… biết, vào nhanh , nếu để ngài Tổng Thống chờ lâu, tâm tình tốt có thể kém mất.” Hồ Ứng cười nhìn vẻ mặt bất an của Đào Du Du, cố ý dọa sợ.

      “Gì? Vậy được rồi, gặp lại sau nha trợ lý Hồ.” Đào Du Du cũng dám nhiều, nhanh chóng vẫy tay với Hồ Ứng, sau đó hít hơi sâu, mở cửa phòng làm việc ra.

      Lúc này trong phòng làm việc ánh sáng đẹp, Vũ Văn Vĩ Thần ngồi ghê sô pha nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe thấy thanh có người mở cửa
      vào, cũng mở mắt ra nhìn.
      Đào Du Du nghĩ rằng ngủ, nên dám lên tiếng, chỉ ngây ngốc đứng bên, chờ mở mắt ra chuyện với mình.
      Thoáng cái thời gian trôi qua mười phút, ngừng đếm cừu để giết thời gian, bao lâu sau cảm thấy mình cũng hơi buồn ngủ.
      Cảm thấy điều này rốt cuộc thể tiếp tục, thực biết người này rốt cuộc là ngủ, hoặc mắt nhắm lại nữa, trong lòng Đào Du Du cũng mất bình tĩnh rồi.
      Vì vậy cẩn thận bước từng bước đến bên cạnh Vũ Văn Vĩ Thần, ghé vào lỗ tai khẽ: "Tổng thống..."
      Giọng vang lên, vẫn nhìn .
      "Tổng Thống ơi...." Giọng rất tiếp tục gọi .
      "Chẳng lẽ thực ngủ sao?" Đào Du Du nhịn được thầm.
      "Tổng Thống? Vũ Văn tiên sinh? Ngu ngốc? Đại Ngốc Nghếch? Vũ Văn Đại Ngốc Nghếch?" Đào Du Du thấy Vũ Văn Vĩ Thần nhìn mình, đột nhiên ghé vào lỗ tai mắng kích thích, vì vậy càng nể nang gì thêm.
      Liên tục gọi vài tiếng, Vũ Văn Vĩ Thần vẫn có phản ứng, Đào Du Du lập tức vui vẻ.
      như tên trộm đưa gương mặt nhắn của mình đến gần Vũ Văn Vĩ Thần, chuẩn bị đánh giá chút về ngũ quan của người này.
      vừa nhìn vừa lẩm bẩm: "Nhìn cách xa như vậy, cũng biết có bao nhiêu đẹp trai, sao ánh mắt và cái mũi này sắp đặt cùng nhau, nhìn đẹp như vậy nhi?"
      "Chậc chậc chậc... thân là người đàn ông, có làn da tốt như vậy làm gì? biết phụ nữ hận nhất là lấy làn da của mình so sánh với làn da đẹp của người đàn ông sao?"
      "Ai da, lông mi này là tự nhiên, đều có chỉnh sửa, chẳng trách khi phát cáu lại xấu xa như vậy, đôi lông mày rậm này, vừa nhìn thấy là biết dễ chọc."
      "Ai, dường như công chúa Daisy kia rất thích , hy vọng say này hai người kết hôn..." Đào Du Du ngắm nhìn vẻ mặt cả buổi, cuối cùng quỳ bên cạnh ghế sô pha, hai tay chống lên chỗ tay vịn bên cạnh, bàn tay chống gương mặt nhắn, hơi buồn bực .
      "Vì sao hy vọng tôi và công chúa Daisy kết hôn?" Ngay lúc lầm bầm lầu bầu, giọng trầm thấp bay vào lỗ tai .
      " ngốc, nếu ngài Tổng Thống kết hôn với công chúa Daisy, tôi còn có ngày tốt lành nữa sao? Công chúa Daisy kia vừa nhìn biết là người lương thiện, hơn nữa phu nhân cũng thích tôi, đến lúc đó ngài Tổng Thống còn giúp tôi, tôi bị kẹp ở giữa, nên sống thế nào?" Đào Du Du thở dài, vô cùng đau khổ .
      " ra là thế."
      " phải như vậy sao? Tôi với ...." Đào Du Du chuẩn bị châm chọc vài hành vi biến thái của Vũ Văn Vĩ Thần, nhưng cảm giác khí lạnh lẽo xung quanh vây lấy mình, dám quay lại nhìn mặt người chuyện bên tai mình.
      "Muốn cái gì với tôi? ." Vũ Văn Vĩ Thần vẻ mặt vô tội nhìn Đào Du Du sợ hãi trước mặt, nhìn cổ trở nên cứng ngắc.
      "Tổng... Tổng... Tổng thống... Ngài... Ngài... Ngài là cái gì.... Cái gì..... Khi nào tỉnh.... Tỉnh lại vậy?" Cả người dám nhúc nhích, lúc này Đào Du Du sợ tới mức hồn vía lên mây, thành câu.
      " ngừng líu ríu bên tai tôi như vậy, cảm thấy tôi ngủ được ?" Vũ Văn Vĩ Thần thấy bất động, cố ý đưa mặt mình đến gần chút, hơi nóng khi chuyện đều phun lên sườn mặt .
      Cạc cạc cạc cạc cạc cạc......
      ra...... ta vẫn ngủ.
      Như vậy...... Như vậy........ cách khác...... Những lời mắng ...... Tất cả đều nghe được!
      Ông trời, tuy rằng tại thời tiết rất tốt, xin hãy để thiên lôi lại đây , đánh tôi chết tôi cũng trách người.
      Đào Du Du trong lòng hò hét, biết lần này mình cách cái chết xa rồi.
      "Có.... Có thể cho tôi viết phần di chúc trước được ? Tuy rằng tôi có tài sản gì, nhưng mà......" Lúc này Đào Du Du đau khổ đến hai mắt đẫm lệ, nhất định là đầu bị lừa đá, vì vậy mới mắng trước mặt Vũ Văn Vĩ Thần kích thích như vậy.
      Bây giờ tốt rồi, giờ chết đến, thoải mái thôi.
      " cảm thấy, phạm vào sai lầm lớn như vậy, tôi cho chết dễ dàng vậy sao?" Vũ Văn Vĩ Thần xong, ngón tay thon dài di chuyển qua, nhàng nắm lấy cằm Đào Du Du, quay mặ lại, để cho ánh mắt của nhìn vào mắt .
      "Bằng ngài định làm thế nào? Chẳng lẽ ngài muốn tra tấn tôi? Tôi.... Tôi nghe .... Tất cả cực hình ngày xưa bị phế bỏ rồi mà?" Đào Du Du nơm nớp lo sợ hỏi, trong đầu bay qua những dụng cụ tra tấn như nước tiêu nóng, ghế hổ, kẹp tay, roi da vân vân....
      "Chẳng lẽ biết, bây giờ xuất loại hình phạt mới sao?" nhìn sợ hãi mà hơi giật giật khóe môi, sau đó nhân lúc còn đan xúc động, tay chặn ngang chặt chẽ ổn định....
      "Ưm....." Đào Du Du choáng váng, đầu óc của hoảng sợ đều ngưng hoạt động, hô hấp trong chớp mắt đều dừng lại, hơi nghẹn lại ở cổ họng, vào được, ra cũng xong.
      Last edited by a moderator: 3/11/14

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 123: Vừa Hôn Vừa Véo

      Editor: Nguyên Nguyên


      Bờ môi của mềm mại che lên môi , triền miên trằn trọc chút, đầu lưỡi nhàng chạy cánh môi , cảm giác ấm ấm tê tê khiến trái tim bé của Đào Du Du run lên, ánh mắt mê ly, đầu óc hoàn toàn tìm thấy ánh sáng rồi.

      “Ngu ngốc, muốn mình chết nghẹn sao?” Cảm giác Đào Du Du hoàn toàn có hơi thở, Vũ Văn Vĩ Thần đẩy ra, nâng đầu có chút choáng váng lên hỏi.

      “Hả?” Đào Du Du nhanh thiếu oxy mà chết, sau khi Vũ Văn Vĩ Thần rời khỏi môi , cuối cùng cũng tìm được khí, sau đó nhìn hơi mơ hồ.

      cho tôi biết, trong đầu vừa mới nghĩ cái gì?” dùng ánh mắt mị hoặc nhìn , nhìn vào con ngươi đen nhánh như vực sâu thấy đáy, làm cho người ta được tự chủ bị lôi cuốn vào.

      có nghĩ gì…” Lúc này Đào Du Du dần dần hồi phục lại tinh thần, cằm gương mặt nhắn của bị ngón tay nắm chặt, hơi rụt đầu lại, muốn tránh thoát khỏi kiềm chế của , mặt vừa mới nhúc nhích, ngón tay gia tăng lực độ vài phần dường như muốn chạy trốn.

      có gì, tôi thấy vẻ mặt của rất hưởng thụ, quên hít thở, làm sao suy nghĩ cái gì.” , cánh tay dài duỗi ra, tay kéo quỷ cạnh ghế sofa lên, kéo cả người ngồi lên ghế sofa, cả người mình đè lên người , lập tức đem cả người vây trong lòng.

      Hỏng bét, tư thế này có gì tốt.

      Trong chớp mắt, Đào Du Du bị nhốt lại, tâm rơi “lộp bộp.”

      Tình huống gì vậy, là rất bất lợi để chạy trốn.

      “Tổng…Tổng thống, tôi…Tôi có việc…Dưới lầu có rất nhiều việc chờ tôi xử lý, nếu…Nếu ngài có chuyện gì…Tôi có thể…có thể trước…” Đào Du Du vươn ngón tay mảnh khảnh nhàng chọc vào ngực , giọng .

      “Trước tiên cho tôi biết, dưới lầu bận rộn việc gì?” Cả người Vũ Văn Vĩ Thần đè lên người , tay chống đầu, vẻ mặt trêu tức nhìn Đào Du Du khẩn trương.

      …Chính là…Phu nhân , nên tổ chức bữa tiệc chào mừng công chú Daisy, bảo tôi phải phát thiệp mời cho các nhân vật nổi tiếng và các chính khách lớn, cho nên…”

      ra là như vậy.” Vũ Văn Vĩ Thần nghe vậy, có vẻ đăm chiêu trầm ngâm lát, sau đó nâng mi mắt nhìn về phía Đào Du Du ngồi yên: “Lúc tôi nhắm mắt gọi tôi là cái gì?”

      “A? Này…Tổng…Tổng thống a… phải tôi gọi ngài là Tổng thống sao?” Đáng chết, sao ta còn muốn hỏi chuyện này, còn tưởng là xem chứ, Đào Du Du hơi chột dạ ánh mắt nhìn xung quanh.

      “Chỉ có vậy?” Vũ Văn Vĩ Thần như mèo bắt được chuột, trước khi ăn con chuột trước mặt, đùa giỡn chút.

      “Còn…Còn có sao? có mà…” Giờ phút này Đào Du Du giả vờ mất trí nhớ, chỉ có thể con đường là chết cũng thừa nhận.

      “Vậy có sao? Tôi nhớ còn có nha.” Vũ Văn Vĩ Thần xong, ngón tay nhàng nâng lên, dừng sườn mặt Đào Du Du, sau đó theo đường cong của gương mặt xuống, dừng ở cổ.

      Loại tiếp xúc này tim Đào Du Du đập nhanh hơn, cả người như có hàng ngàn con kiến bò qua, vừa tê dại vừa khó chịu.

      “Còn…Còn có Vũ Văn…Vĩ Thần…”Bị quấy nhiễu đến nổi sức lực cũng kiên định, Đào Du Du biết, căn cứ vào tính cách của Vũ Văn Vĩ Thần, khẳng định ta bức cung bỏ qua.

      “Ừ, còn có ?” Vẻ mặt của Vũ Văn Vĩ Thần chút biến hóa, nhưng tay từ từ trượt xuống, bỗng chốc đặt ngực .

      có, có mà…” A, lần này có đánh chết cũng , lúc tỉnh có lòng dũng cảm, nhất là dưới tình huống như vậy lại gọi tiếng “hỗn đản”, quả là tự đào hố chôn mình mà.

      có sao?” Vũ Văn Vĩ Thần khẽ cau mày, tay dừng trước ngực đột nhiên mở ra, cùng lúc bắt được nơi mềm mại đẫy đà trước ngực , dùng sức bóp cái.

      “A, hỗn đản!” Rốt cuộc Đào Du Du cũng ra.

      Ngay sau đó, dùng hai bàn tay trắng nõn của mình đánh vào lồng ngực Vũ Văn Vĩ Thần.

      “Này…Dừng tay…” Vũ Văn Vĩ Thần bị hai quả đấm của nện vào hơi phiền phức, lập tức ra lệnh.

      “Biến thái, dám chiếm tiện nghi của tôi, hỗn đản, tôi dừng tay, tôi dừng tay…” Lúc này Đào Du Du mất lý trí, liều mạng đánh vào người , hận thể đánh chết .

      , này… đúng là…” Vũ Văn Vĩ Thần nhìn như người điên đánh mình, vì vậy cũng lại , bàn tay to bắt được hai tay rồi giam cầm chúng đỉnh đầu , khiến thề đánh .

      Hai tay mất tự do khiến nóng giận, liều mạng giãy giụa muốn cầu xin thả ra nhưng sức lực của quá lớn, hoàn toàn lay chuyển được .

      Dưới tình thế cấp bách, Đào Du Du phải dùng chiêu ngoan độc, liếc nhìn chỗ quan trọng của Vũ Văn Vĩ Thần, sau đó nhấc chân lên dùng sức đầu gối.

      Chỉ nghe Vũ Văn Vĩ Thần kêu “oa” tiếng, bàn tay nắm lấy hai tay lập tức buông ra, bảo vệ chỗ quan trọng của vừa bị đá vào.

      Có được tự do lập tức đẩy ra, từ ghế sofa đứng lên.

      …Người phụ nữ ngu ngốc này…Tôi muốn…Giết !!!” Vũ Văn Vĩ Thần đau đến đỏ mắt, nghiến răng nghiến lợi nhìn Đào Du Du khẩn trương trước mặt mình.

      “Này…Đây là tự tìm…Ai…Ai bảo dám chiếm tiện nghi của tôi…Hừ…” Đào Du Du tức đến đỏ mặt, ngẩng đầu phản bác lại .

      Đúng lúc này, bộ đàm sau lưng truyền đến giọng : “Đào quản gia, Đào quản gia về chưa? Xin hỏi bây giờ ở đâu? Trong phòng bếp có chút chuyện…”
      Last edited by a moderator: 4/11/14

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 124: Nghe Trộm

      Editor: Nguyên Nguyên


      biết, tôi lập tức đến ngay.” Đối với Đào Du Du mà , thanh này như rơm rạ cứu mạng, vào bộ đàm tiếng, sau đó liếc mắt nhìn vẻ mặt giận dữ sắp bùng nổ của Vũ Văn Vĩ Thần, rồi nhanh chóng chạy ra khỏi phòng làm việc.

      Vũ Văn Vĩ Thần nhìn theo bóng lưng của , giận dữ đến mặt méo mó.

      Sau khi Đào Du Du chạy ra khỏi phòng làm việc, lao thẳng xuống lầu, trong lòng có chút sợ hãi, mặc dù như thế nào, hành động vừa rồi của nàng ảnh hưởng trực tiếp đến vấn đề nối dõi tông đường sau này của Tổng thống, chắc là đá hỏng của ta, đến lúc đó đừng là Vũ Văn Vĩ Thần muốn giết , Ngả Cầm Thị nhất định cũng bỏ qua cho , còn có hàng nghìn người mến Vũ Văn Vĩ Thần……………

      mang theo bụng lo lắng thẳng vào phòng bếp.

      “Sao lại thế này? Thức ăn xảy ra chuyện gì sao?” Đào Du Du vừa vào phòng bếp liền bắt lấy cánh tay của bếp trưởng Trường hỏi.

      “Thứ ăn? có. Sao Đào quản gia lại đến đây?” Bếp trưởng Trường nhìn thấy Đào Du Du, có chút hiểu hỏi ngược lại.

      phải người trong bộ phận ăn uống của các người vừa mới gọi tôi sao?” Đào Du Du hơi kỳ quái nhìn vẻ mặt mờ mịt của bếp trưởng Trường.

      có, trong phòng bếp tất cả đều bình thường.” Bếp trưởng Trường lắc đầu .

      Cái này kỳ quái. Đào Du Du nghĩ, sau đó xoay người ra khỏi phòng bếp, trong đầu có vô số dấu chấm hỏi.

      Lúc nãy ai ở trong bộ đàm với trong phòng bếp
      xảy ra vấn đề chứ?
      Mang theo bụng nghi vấn, vào trong đại sảnh.
      ................
      Bên cạnh cửa lầu chính của phủ Tổng Thống, bóng dáng trắng nõn vào hoa viên, vừa vừa nghe điện thoại.
      "Này cậu bé, tôi bảo người ta lừa mẹ cậu xuống lầu rồi, lần sau cậu nên đền đáp tôi thế nào đây?" Bóng dáng trắng nõn này phải là ai khác, đó chính là vị khách quý của phủ Tổng Thống là thiên kim Tổng Thống Tiêu Nhã Hinh.
      " phải muốn thoát khỏi chỗ này theo bảo vệ Tổng Thống vui chơi ngày sao? Ngày mai làm theo toại nguyện của ." Đầu dây bên kia truyền đến giọng mềm mại, nhưng mà ngữ khí lại rất thành thục.
      "Ừm, đúng rồi cậu bảo tôi lừa mẹ cậu xuống lầu làm gì vậy? Tiêu Nhã Hinh hài lòng gật đầu, sau đó nhịn được tò mò hỏi.
      "Ha ha, như vậy , ... có gì, đúng rồi, phải hôm nay ở phủ Tổng Thống có tiệc tối sao? nhớ ăn mặc xinh đẹp chút, cứ như vậy , gặp lại sau." Đào Dục Huyên xong, chờ ấy tiếp, cậu liền trực tiếp cúp điện thoại.
      Tiêu Nhã Hinh bị cúp điện thoại, sững sờ kịp phản ứng.
      lúc lâu sau, mới tức giận gào lên: "Tiểu tử thối, dám cúp điện thoại của tôi, xem tôi có đánh nát mông cậu ?"
      Mà Đào Dục Huyên ở bên này, sau khi cúp điện thoại, xoay người lại nhìn thấy Tiểu Nho đứng sau lưng cậu biết từ lúc nào, hơn nữa còn bày ra vẻ mặt tò mò với cậu: ", gọi điện thoại cho ai vậy?"
      " có ai, em ở trong này làm gì?" Trả lời qua loa với Tiểu Nho, Đào Dục Huyên hỏi ngược lại.
      "Em vừa nghe bà ngoại dẫn Tiểu nho tham gia yến tiệc, , có biết chuyện gì xảy ra ?" Tiểu Nho nghiêng đầu đáng hỏi.
      " lắm." Đào Dục Huyên lắc đầu, tỏ ra mình hiểu, cũng có hứng thú.
      "Ông ngoại về nhà, chuyện với bà ngoại ở trong thư phòng, nhất định là bọn họ bàn luận về bữa tiệc tối, à chúng ta nghe trộm ." Tiểu Nho , ánh mắt nổi lên vẻ tà ác.
      "Ách... Như vậy tốt đâu..." Đào Dục Huyên hơi xấu hổ, khóe miệng giật giật, cậu còn tưởng rằng chỉ có mình mới thích nghe trộm những chuyện này, nghĩ rằng Tiểu Nho cũng có sở thích này, xem ra bé quả nhiên là song sinh với cậu mà.
      " thôi, thôi, em muốn tham gia yến tiệc..." Tiểu Nho mặc kệ, bé nắm tay Đào Dục Huyên, kéo cậu về phía thư phòng.
      Đào Dục Huyên còn cách nào khác, đành phải tùy ý để kéo mình nghe trộm.
      Hai tên tiểu gia hỏa lén lút đứng trước cửa thư phòng ở lầu hai, nhìn thấy cửa phòng khép hờ, quả nhiên là Ngô Định Thiện chuyện với Đào Tú Quyên ở bên trong, vì vậy vẻ mặt Tiểu Nho rất hưng phấn, bé dán lỗ tai ngoài khe cửa, mạnh mẽ nghe lén.
      "Ông xã, xem lần này phu nhân nhiệt tình như vậy, lại có thể mời cả hai chúng ta, xem ra lần này công chúa Daisy rất thích hợp với bà ấy." Đào Tú Quyên đứng sau lung Ngô Định Thiện bà vừa xoa bóp bả vai cho chồng, vừa .
      "Tốt xấu gì cũng là nghị viên quốc hội, bà ta làm sao có thể bỏ qua . Nhưng mà, có thể thấy yến tiệc lần này có quy mô , xem ra phu nhân muốn ám chỉ với mọi người." Ngô Định Thiện nhắm mắt lại, thở dài hơi .
      "Ám chỉ? Ám chỉ cái gì?" Đào Tú Quyên nghe vậy, khỏi tò mò hỏi.
      "A... Còn có thể cái gì? phải là muốn với mọi người, công chúa Daisy là con dâu tiêu chuẩn, làm cho mọi người biết ấy." Ngô Thiện Định cười khẽ rồi .
      "Đúng a, sao tôi lại nghĩ đến. xem Tổng Thống có thích vị công chúa này hay ? Lúc trước em có nhìn thấy qua tivi lần, quả bộ dáng xinh đẹp, chính là rất có khí chất của công chúa, có vẻ thể bình dị gần gũi rồi."
      "Tổng Thống có thích hay mới là quan trọng." Bộ dạng Ngô Định Thiện như nhìn thấu việc.
      "A? Cái này mới là quan trọng? Chẳng lẽ việc hôn nhân đại của Tổng Thống lại để phu nhân làm chủ sao?" Đào Tú Quyên nhíu mày hỏi, trong ấn tượng của bà Vũ Văn Vĩ Thần phải là người có tính cách như vậy.
      "Quan trọng là, tại Tổng Thống của chúng ta lại có người trong lòng. Bây giờ phu nhân an bày như vậy. Tổng Thống cũng cự tuyệt. Dù sao kết hôn với ai hay thôi. Huống chi thân phận của công chúa Daisy ở bên đó, lợi ích, chính trị, phải là chuyện như vậy." Ngô Định Thiện những lời này giọng điệu hơi khinh thường.
      "Được rồi, những lời này với em thôi, được lung tung với người khác. Em muốn nhìn xem, ngài Tổng Thống có thích công chúa Daisy mà phu nhân an bày hay . Dù sao cũng liên quan đì với chúng ta, nhào vô góp vui được." Đào Tú Quyên nghe Ngô Định Thiện như vậy, sợ ông ta chọc đến cái gì gây phiền phức, vì vậy chặn lại.
      Last edited by a moderator: 10/11/14

    5. khahanhl

      khahanhl Well-Known Member

      Bài viết:
      2,937
      Được thích:
      1,718
      W oi, chap 119 minh xem duoc, pic nho qua à :032:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :