1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cha tổng giám đốc quá càn rỡ - Tuyền Thương Tư Phàm (C144/200)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 53: cảm thấy rất buồn cười sao

      Rượu từ từ rút , mơ màng trong cặp mắt Hàn Mộ cũng biến mất thấy tăm hơi.

      Bây giờ rất tỉnh táo!

      “Ha ha. . . . . .” Mắt Hàn Mộ nhìn xuống cười tiếng, chỉ là trong tiếng cười hề có chút ấm áp nào.

      Hai tay Ninh Doãn Tích khoanh trước ngực, cau mày nhìn nụ cười khóe miệng của Hàn Mộ.

      Nụ cười này làm cho vô cùng chói mắt, tim của cũng khẽ run lên, đặc biệt khó chịu.

      “Đừng cười như vậy!” Ninh Doãn Tích nhàng hất mặt. muốn nhìn thấy nụ cười này.

      “Ha ha. . . . . .” Hàn Mộ ngửa đầu, cười đến mức nước mắt cũng rơi ra ngoài.

      Đừng cười như vậy? Vậy muốn cười như thế nào?

      , dựa vào cái gì quản cười như thế nào? là ai, dựa vào cái gì. . . . . .

      cảm thấy rất buồn cười sao?” Hàn Mộ nhếch môi, nhìn Ninh Doãn Tích.

      Buồn cười? >>>>D.D.LQD<<<<

      Ninh Doãn Tích hiểu, có ý tứ gì?

      cho rằng là ai? Dựa vào cái gì quản tôi!” Hàn Mộ hừ lạnh, “Ninh thiếu gia, rốt cuộc có buồn cười ?”

      !” Ninh Doãn Tích đen mặt. Đây phải là giễu cợt cách trắng trợn sao?

      , khiêu khích tôi!” Ninh Doãn Tích từng bước tới gần Hàn Mộ, ép vào góc tường.

      “Hừ!” Hàn Mộ thờ ơ quay đầu, nhìn Ninh Doãn Tích.

      Ánh mắt của người đàn ông này có chút đáng sợ, rất lạnh rất tà lại rất mị. quả dám nhìn thẳng vào hai mắt ta. . . . . .

      phát , chỉ cần vừa nhìn vào mắt , bị hút vào vòng xoáy trong đôi mắt ấy, có cách nào khống chế, tự mình thoát khỏi.

      “Nhìn tôi.” Ninh Doãn Tích dùng tốc độ cực nhanh kiềm chế hai tay Hàn Mộ lại, sau đó dùng tay nhàng bóp cằm Hàn Mộ, ép nhìn mình, “Bản thiếu gia khó lọt vào mắt như thế sao?”

      Trong lòng Hàn Mộ dừng lại, quét mắt nhìn Ninh Doãn Tích, lạnh lùng , “ buông tôi ra!”

      Hai mắt Ninh Doãn Tích nhúc nhích nhìn chăm chú đôi môi khẽ mở của Hàn Mộ, nuốt từng ngụm nước bọt, yết hầu di chuyển lên xuống, trong lòng giống như có ngọn lửa lan tỏa.

      Cúi đầu, Ninh Doãn Tích cuối cùng kìm lòng được mà hôn môi Hàn Mộ, càng hôn càng sâu.

      “Ưmh. . . . . .” Hàn Mộ mở to hai mắt, có chút giật mình.

      dùng sức giãy dụa, muốn thoát khỏi trói buộc người.

      Người đàn ông này rốt cuộc là làm gì?
      Last edited by a moderator: 14/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 54: Cũng bình thường

      Nơi khúc quanh chỉ có ánh đèn vàng nhạt từ phía chiếu xuống lên người Hàn Mộ và Ninh Doãn Tích, có chút mập mờ, có chút xa mi.

      Ninh Doãn Tích hôn từ thô lỗ trở nên dịu dàng, đem hai tay Hàn Mộ chống lên đỉnh đầu.

      Đầu lưỡi chạy đôi môi đỏ của Hàn Mộ, môi mỏng mang theo nhàn nhạt cùng lạnh lẽo đánh thẳng vào đáy lòng .

      Hàn Mộ khiếp sợ, căm tức, tiếp theo chính là đỏ mặt lúng ta lúng túng biết phải làm sao.

      Đây là lần thứ hai cùng đàn ông vô cùng thân mật. Mà hai lần thân mật đều xảy ra cùng người đàn ông. Loại cảm giác này tê tê, khiến cho lòng của nhảy loạn ngừng, dường như thể kháng cự. . . . . .

      “Ừ. . . . . .” tiếng than từ trong miệng Hàn Mộ tràn ra.

      Mồm miệng tương trợ, gắn bó lẫn nhau!

      Hàn Mộ nhắm hai mắt lại, cả người gần như xụi lơ trong lồng ngực Ninh Doãn Tích.

      Khóe miệng Ninh Doãn Tích hơi cong lên cái, giữ chặt eo của Hàn Mộ, vừa hôn sâu hơn.

      Môi của rất ngọt. . . . . .

      Đột nhiên Ninh Doãn Tích có cảm giác huyết khí toàn thân mình nhảy lên đỉnh đầu, nhiệt huyết nhất thời sôi trào lên! muốn buông trong ngực mình ra. làm cho muốn dừng mà được, vào giờ khắc này chỉ hy vọng thời gian có thể ngừng lại, di chuyển nữa.

      Hai lưỡi ở trong miệng lẫn nhau cùng múa, ít nước bọt từ khóe miệng chậm rãi chảy xuống.

      Hai mắt Hàn Mộ mông lung, vừa mang theo mơ màng nhè .

      làm sao vậy? khống chế được mình chút nào. . . . . .

      rất muốn đẩy trói buộc ở người mình ra, chỉ là hai tay của mềm đến mức chút sức lực cũng có!

      “Tích. . . . . .” Cách đó xa, tiếng bén nhọn của tiếng loa truyền đến, tia sáng chói mắt đột nhiên bắn qua.

      Hàn Mộ chợt tỉnh, đẩy Ninh Doãn Tích cái.

      Đồ ngựa đực này, lại ăn đậu hũ của !

      Hai tay của Hàn Mộ bị khống chế ở đỉnh đầu khẽ giãy dụa, hung hăng cắn vào môi mỏng của Ninh Doãn Tích.

      Ninh Doãn Tích bị Hàn Mộ cắn đau, : “ , cắn tôi?”

      Gương mặt Hàn Mộ khẽ nóng lên, xú nam nhân biết xấu hổ.

      “Mùi vị cũng bình thường.” Hàn Mộ thu tâm tình của mình lại, lạnh lùng quét nhìn Ninh Doãn Tích.

      Trong lòng Hàn Mộ có chút có cảm giác, tại sao có thể lạc trong cái hôn của người đàn ông này. . . . . .
      Last edited by a moderator: 14/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 55:

      "Ninh thiếu, ngài chỉ có bản lĩnh này?" Hàn mộ khoanh hai tay, vẻ mặt khinh thường, nhạt nhẽo liếc nhìn Ninh Doãn Tích.

      Lời của Hàn Mộ chậm rãi, có điều mờ ám truyền vào trong tai Ninh Doãn Tích. vừa nghe, sắc mặt như bầu trời tháng sáu tháng bảy, thay đổi bất thường, thoáng cái thành Bao Thanh Thiên.

      này sao khi cùng hôn nhau triền miên, lại hoài nghi trình độ kỹ của sao?

      Đây phải là giống như hoài nghi tiêu thân thể đúng tiêu chuẩn đàn ông của sao, hung hăng mà đả thương trái tim của .

      "Sao? Vì thẹn mà hóa thành giận?" Hàn Mộ thấy sắc mặt Ninh Doãn Tích thay đổi, khóe môi mỉm cười .

      Giây phút này nụ cười của Hàn Mộ mà Ninh Doãn Tích nhìn thấy chính là nụ cười mỉa mai. , da mặt Ninh Doãn Tích còn chưa đủ dày sao? Muốn đối phó những chuyện như vậy vẫn là thừa sức.

      tay Ninh Doãn Tích để ở trong túi tiền, lười nhác dựa vào vách tường, khóe miệng cũng cong lên nụ cười lớn, "Kỹ thuật của tôi, phải em thử qua. Nếu hài lòng..."

      Ninh Doãn Tích dừng lại chút, dừng lại khoảng ba mươi giây, hơi cúi người, tới gần bên tai Hàn Mộ, hơi thở lạnh buốt luồn sát qua cổ , giống như những cặp tình nhân bình thường trầm thấp nỉ non, "Tôi biết rồi, muốn thử lại lần nửa!"

      "…” Khuôn mặt Hàn Mộ nóng lên. Người đàn ông này giảo hoạt như thế... Giống như là con hồ ly!

      "Như thế nào?" tay Ninh Doãn Tích mơn trớn theo sợi tóc mai bên má Hàn mộ, "Thử lại chút !"

      Khóe miệng Hàn Mộ rụt lại, cái tên đàn ông thối kia ...

      Khóe mắt vừa mới nhìn xuống mỉm cười, bây giờ lại rất vui vẻ.

      Cười quyến rũ, Hàn Mộ chủ động tới gần Ninh Doãn Tích, hai tay đọng ở cổ của , ghé vào lỗ tai của nhàng thổi, tràn đầy mê ly.

      Ninh Doãn Tích ngây ngốc sửng sốt, tiếp theo là mừng rỡ chứa từng tồn tại trong lòng mình. này lại chủ động như thế?

      Hàn Mộ cười đắc ý, thấy liên tục đâm thọt vào trái tim của !

      tay mơn trớn ở lồng ngực Ninh Doãn Tích. Đầu Hàn Mộ khẽ dựa vào bên bờ vai , cười , "Ninh thiếu, biết cái gì là Binh Bất Yếm Trá ?" (*Binh Bất Yếm Trá: việc quân cơ ngại dối lừa…)

      Nhấc chân, hung hăng đá vào phía dưới của

      Nàng muốn đả thương làm đoạn tử tuyệt tôn!

      "A..." Ninh Doãn Tích la tiếng liền đẩy Hàn Mộ, che phía dưới của mình, ánh mắt trở nên hung dữ, "**! Cái đáng chết này!"

      "Hừ..." Hai tay khoanh lại cười nhạt, hoa lệ xoay người, "Ninh thiếu, chào tạm biệt gặp lại sau!"

      Lúc này đợi đến bao giờ?

      ☆, Chương 56: Bị sắp xếp vào bẫy

      Công ty Thiết Kế Quốc Tế Ninh Thị.

      Phòng làm việc Tổng giám đốc.

      "**!"

      Trong văn phòng nổi lên trận bão táp. Nhiệt độ chợt hạ xuống, nhất thời khó chịu.

      "Ngáp..." Mậu Tư Vân hắc xì rất lớn, nhàng xoa xoa hai cánh tay khó chịu của mình

      Nhiệt đồ này chỉ có hai độ sao?

      Ninh Doãn Tích tái mặt, tay che phía dưới của mình, đáng chết kia, cước lại độc ác như vậy!

      "Tích, cậu cũng còn may sao?" Mậu Tư Vân miễn cưỡng hỏi.

      "Được? Cậu có muốn tự mình thưởng thức xem như thế nào ?" Giọng điệu Ninh Doãn Tích lạnh nhạt

      "Á!" Mậu Tư Vân nuốt nước miếng cái, lắc đầu.

      Cái tên quỷ ma thô bạo kia! Khó kiếm được người có thể khống chế được ấy.

      " Thời gian ba ngày, điều tra cho tôi Châu Tiêu Bằng cùng này có quan hệ gì!" Ninh Doãn Tích chỉ cần nghĩ đến tên người đàn ông trong lòng Hàn Mộ giống như bị ăn thuốc nộ, nộ khí ngập trời.

      " phải chứ?" Mậu Tư Vân bất lực mang theo vô tội. Lại để cho phải tra loại chuyện này, dầu gì cũng là thư ký cao cấp của tổng giám đốc Ninh thị này mà.

      "Hả?" Đôi mắt Ninh Doãn Tích u liếc nhìn Mậu Tư Vân.

      "Được rồi!" Mậu Tư Vân vô tội gật đầu. Ánh mắt khủng bố như vậy sao?

      Ninh Doãn Tích gật đầu. này, dùng thế lực của 6 năm qua lại tìm được chút tin tức về , dường như có người cố ý đem những tin tức này che dấu. Rốt cuộc là ai làm như vậy? Còn này cuối cùng là ai?


      Nếu như có nhớ lầm, Châu Tiêu Bằng có vị hôn thê! kia lại sao uống rượu sau đến mơ màng gọi tên ta cách đau khổ như vậy? thích Châu Tiêu Bằng?

      Rất nhiều điều khả nghi ở đây !

      Sắc mặt Ninh Doãn Tích vẫn chưa khôi phục. này vừa xuất lại khiến đau đầu. Từ sáu năm trước chìa khóa vàng biến mất, đến sáu năm sau trả chìa khóa vàng lại. Cái chìa khóa vàng này bị đồn đãi xôn xao, ai mà biết đến nó!

      Nhưng, này lại khinh địch như vậy trả lại cho !

      " đúng, đúng!" Ninh Doãn Tích nhìn chằm chằm vào chiếc chìa khóa vàng nằm lặng lẽ bàn

      "Tích, này..."

      "Đáng chết..."Ninh Doãn Tích đập bàn cái, đứng lên, hai tay chống xuống bàn, " , lại dám xếp đặt tôi sao!"

      ☆, Chương 57: Đồ giả

      "Bốp..."

      Tiếng thủy tinh bị đập xuống phát ra tiếng động chói tai.

      Chiếc chìa khóa vàng rực phản chiếu lấp lánh dưới ánh nắt, đâm vào hai mắt Ninh Doãn Tích đến phát đau.

      Khó trách ấy lại khinh địch như vậy, sảng khoái mà đem chìa khóa vàng này trả lại cho như vậy? Khó trách lại hẹn gặp ? ra, ấy chuẩn bị xong từ sớm rồi, còn đối phó ...

      Căn bản cái chìa khóa vàng này chính là đồ giả!

      "Đây là đồ giả!" Ninh Doãn Tích tức giận hít hơi sâu, giọng điệu lạnh lùng.

      đường đường là tổng giám đốc Ninh thị quốc tế lại bị này đùa giỡn xoay vòng vòng!

      "Đồ giả? !" Trong lòng Mậu Tư Vân cả kinh.

      Sao lại là đồ giả? Nếu như là đồ giả, làm sao Tích lại nhìn ra. Trừ phi... Trừ phi chìa khóa vàng này được làm có thể mê hoặc với người quen thuộc nó nhất, lấy giả loạn !

      "Ha ha ha a..." Ninh Doãn Tích cười lành lên tiếng, "Lại có thể như vậy, đến lúc tôi vẫn còn ko phát ra đó là tin vịt!"

      , này đơn giản!

      "Vậy chìa khóa còn tay kia?" Mày Mậu Tư Vân nhíu lại cái sâu.

      "Đúng vậy." Ninh Doãn Tích nhắm hai mắt lại.

      Chỉ là, nghĩ ra nếu chìa khóa vàng ở trong tay này, nàng tại sao phải để cho biết. Sau đó lại lấy đồ giả để gạt mình?

      Lời đồn đãi sau lưng chìa khóa vàng này nhiều lắm, dự đoán người biết nó cũng nhiều.

      Chẳng lẽ, mục đích của này phải như vậy?

      Chìa khóa vàng, chìa khóa vàng...

      Rốt cuộc là tại sao?

      "Tích, tuần nữa là đến sinh nhật lão gia rồi. Đến lúc đó..."

      Ninh Doãn Tích duỗi tay ra, ngăn lại lời của Mậu Tư Vân. Tay kia nhàng xoa lông mày của mình, hai mắt nhắm nghiền.

      ra, bí mật về chìa khóa vàng, cũng biết ràng. Chìa khóa vàng là chìa khóa mở ra kho báu của nhà họ Ninh, đề tài này cho tới bây giờ cũng nghe ông của tới!

      Trực giác của cho biết, sau lưng cái chìa khóa vàng sau lưng này có thể có mưu gì đó để cho người khác biết. Có lẽ điều này cũng chính là điều này muốn biết!

      "Đây có thể lừa ông cụ !" Ninh Doãn Tích thào tự , chuyển chìa khóa vàng trong tay của

      Chuyện này, nhất định phải tra ràng...


      ☆, Chương 58: Nó cũng cảm thấy hứng thú

      Trong văn phòng đột nhiên chìm xuống yên tĩnh, tĩnh đến mức khiến người ta cảm giác có chút u.

      "Cộp cộp..." ngón tay Ninh Doãn Tích bàn.

      "Tôi muốn vào..."

      Ngoài cửa truyền đến tiếng xôn xao ầm ĩ. Ngay sau đó, cửa phòng làm việc bị mở toang.

      Ninh Doãn Tích cùng Mậu Tư Vân đồng thời nhíu lông mày lại, nhìn về phía cửa ra vào.

      "Hồ ly thối tha, ông biết ? Muốn gặp ông lần, rất dễ dàng!"

      Mậu Tư Vân giật mình nhìn Hàn Khuynh Thược. rất xinh đẹp. Chỉ là, ta cảm thấy đứa bé này nhìn có chút quen mắt? Nhưng, ta cũng nhớ ra được rốt cuộc là nhìn thấy ở đâu?

      "Sao con lại tới đây?" Lông mày Ninh Doãn Tích buông lỏng, nhìn Hàn Khuynh Thược khoanh hai tay.

      Đứa này, làm sao tìm được đến đây, ngược lại rất có bản lĩnh!

      Hàn Khuynh Thược nhún vai, "Muốn tới tới thôi!"

      "À?" Ninh Doãn Tích nhíu mày.

      Xem ra, đứa này có chuyện tìm !

      Hàn Khuynh Thược thoải mái ngồi ghế sofa, miệng vểnh lên.

      "Tích, tôi ra ngoài trước. Chuyện kia tôi mau chóng điều tra ràng!” Mậu Tư Vân nhìn Hàn Khuynh Thược lâu.

      Đúng là Tích đối xử rất khác với bé này!

      Nhìn cửa đóng lại, Hàn Khuynh Thược mỉm cười nhìn về phía bàn Ninh Doãn Tích, ngón tay Chỉ, "Cái chìa khóa này chiếu rất lấp lánh!"

      Lông mày Ninh Doãn Tích nhíu lại, như có điều suy nghĩ.

      "Nó là chìa khóa mở kho báu sao?" Hàn Khuynh Thược thẳng vào vấn đề

      Ninh Doãn Tích khẽ mỉm cười. Cái đứa này cũng cảm thấy hứng thú.

      Ninh Doãn Tích vuốt chìa khóa vàng trong tay, lắc đầu với Hàn Khuynh Thược.

      "Có ý tứ gì?" Hàn Khuynh Thược buộc miệng.

      Cái hồ ly thối tha này, thực đánh ngựa! Nó làm sao biết lắc đầu là có ý gì?

      "Tôi cũng biết." Ninh Doãn Tích cũng biết mình tại sao bản thân mình lại giải thích với đứa bé này như vậy.

      " biết?" Hàn Khuynh Thược nhíu mày.

      " ra, chủ nhân cái chìa khóa này là ông nội của tôi..."

      "Cha của hồ ly?" Hàn Khuynh Thược đè nén mối nghi ngờ trong lòng , thầm.

      Tại sao về cái chìa khóa vàng này, càng ngày nó càng bị mê hoặc chứ?
      Last edited by a moderator: 14/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 59: Tôi muốn gặp lão hồ ly.

      “Lão hồ ly?” Lông mày của Ninh Doãn Tích hơi nhướng lên, nhìn Hàn Khuynh Thược.

      “Đương nhiên a!” Hàn Khuynh Thược nhìn lướt qua Ninh Doãn Tích, “Ông nội của hồ ly thối tha phải là lão hồ ly là cái gì?”

      Khóe miệng Ninh Doãn Tích khẽ cong lên. có thể , cái hình dung này rất rất chuẩn xác ?

      Ông cụ nhà có thể là khôn khéo đến mức khiến cho xấu hổ vô cùng! Quả chính là lão hồ ly giảo hoạt. . . . . .

      “Lão hồ ly nhà ông đâu?” Hàn Khuynh Thược hỏi.

      Nếu cái thanh chìa khóa vàng này là vật sở hữu của lão hồ ly, nó nhất định biết tất cả về cái thanh chìa khóa vàng này!

      “Xuất ngoại, vài ngày nữa trở về.” Ninh Doãn Tích nhìn cái chìa khóa vàng bàn, “Con hỏi tôi cái này làm gì?”

      “Tại sao tôi phải cho ông?” Hàn Khuynh Thược nhìn lướt qua Ninh Doãn Tích.

      “Vậy con muốn như thế nào?” Lông mày Ninh Doãn Tích khẽ nhíu, “ bé, con cũng cảm thấy cái chìa khóa vàng này là cái chìa khóa mở ra bảo tàng sao?”

      Miệng Hàn Khuynh Thược nhếch lên, giọng , “Tôi cũng hi vọng nó là cái chìa khóa mở ra bảo tàng. Nhưng mà, mẹ bảo bối cũng đuổi theo nó tha, cái thanh chìa khóa vàng này nhất định đơn giản!”

      “Con thầm cái gì?” Ninh Doãn Tích khẽ cúi đầu nhìn mặt của Hàn Khuynh Thược.

      Trước giờ vẫn cảm thấy bé này rất giống người trong trí nhớ của . Nhưng đến bây giờ vẫn chưa nghĩ ra rốt cuộc là giống ai!

      “Hừ. . . . . . Ông quản tôi!” Hàn Khuynh Thược ngước lên cái đầu , “Ông phải dẫn tôi gặp lão hồ ly của ông. Tôi muốn gặp ông ta!”

      “Tại sao tôi phải đồng ý với con?” Ninh Doãn Tích buồn cười lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

      có vì cái gì.” Hàn Khuynh Thược nhún vai, “Xem tâm tình của ông rồi! Chỉ là. . . . . .”

      “Ha ha ha a. . . . . .” Hàn Khuynh Thược cười đến rung hết cả người, “Chỉ là. . . . . . .”

      “Chỉ là cái gì?” Lông mày Ninh Doãn Tích hơi nhướng lên. Tiểu nha đầu này muốn treo hứng thú của lên sao?

      “Chẳng lẽ, ông đối với cái chìa khóa vàng này chút cũng tò mò sao?”

      Tò mò?

      Những lời đồn đãi bên ngoài mà nghe thấy đều đáng là gì! Cái chìa khóa vàng này là của Ninh gia , nếu ông cụ nhà với , cần gì phải hỏi nhiều. Nên cho biết, ông cụ nhất định với !

      , cũng từng đối với thanh chìa khóa vàng này cảm thấy hứng thú. Nhưng mà, chẳng qua là từng a. . . . . .

      Nhưng mà bây giờ bị những lời của bé này vừa , tò mò lại ra rồi!

      “Được. . . . . Con thắng!”
      Last edited by a moderator: 14/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 60: Hứa Tâm Lam oán hận.

      “Tiểu Mộ, Tiểu Bằng nhớ con sáu năm rồi. . . . .”

      Hàn Mộ hơi sững sờ, suy nghĩ ràng, “Hứa phu nhân!”

      tiếng ‘Hứa phu nhân’ làm cho khoảng cách của hai người tách rời ra.

      Hứa Tâm Lam nhíu mày, khẽ mĩm cười, “Tiểu Mộ, tại sao lại khách khí như vậy? Ta vẫn còn nhớ khi con còn bé vẫn luôn gọi ta là dì!”

      Hàn Mộ gật đầu cái, chuyện.

      Hứa Tâm Lam nhìn gương mặt của Hàn Mộ, hai mắt khẽ híp cái.

      là càng ngày càng giống rồi! Ngũ quan này cơ hồ chính là từ khuôn khắc ra.

      đốm lửa ở trong lòng bùng lên, 24 năm trước chính là cái gương mặt tinh xảo này đoạt hạnh phúc của đời bà.

      Người phải gả cho Hàn Đào vốn dĩ chính là bà a! Bà ông ta như vậy, đến cả tâm đều đau, đến bản thân bất lực.

      Nhưng mà, cuối cùng tại sao ông ta muốn kết hôn với người phụ nữ khác? Tại sao muốn kết hôn với Bạch Lạc Phi? Lúc người phụ nữ tự xưng là chị em tốt với mình lại kéo người đàn ông mình thích cười đến hạnh phúc như vậy, bà cơ hồ gần như sụp đổ!

      Hàn Mộ khẽ nhắm mắt, ánh mắt của Hứa Tâm Lam nhìn mình mang theo oán giận!

      Tại sao?

      Dường như phát luống cuống của mình, Hứa Tâm Lam thu ánh mắt lạnh lùng của mình lại, vẻ mặt vui vẻ, “Tiểu Mộ, Tiểu Bằng biết con trở về chưa?”

      “Dạ.” Hàn Mộ gật đầu cái, lại uống hớp cà phê.

      Quả nhiên là bởi vì !

      Trong lòng Hứa Tâm Lam sáng tỏ. Thái độ của Châu Tiêu Bằng kiên quyết muốn từ hôn làm cho bà đau đầu. Làm sao bà có thể cho gương mặt mà bà chán ghét vào cửa chính Châu gia?

      “Tiểu Bằng muốn kết hôn, vị hôn thê của nó con thấy chưa?” Tựa như nghi vấn, ra trong lòng Hứa Tâm Lam là khẳng định.

      Lông mi Hàn Mộ nhàng động cái, “Dạ.”

      ra là tới vì chuyện này! phải muốn mình và Bằng có bất cứ quan hệ gì rồi sao?

      “Tiểu Mộ, ta biết con là đứa bé ngoan. giờ Tiểu Bằng lại vì con mà muốn từ hôn với nhà Mộ Dung, Y Y cũng vì vậy mà nằm ở trong bệnh viện.” Hứa Tâm Lam dừng lại chút, “Tiểu Mộ, con có thể tìm thời gian cùng Tiểu Bằng chuyện chút được ?”

      Nỗi khổ trong lòng Hàn Mộ giống như nước sông đục ngầu, lần tiếp theo lần.

      Bây giờ là người thứ ba giống như người khác? Trước đây, Bằng cũng có hôn ước. . . . .

      “Mẹ. . . . . .”
      Last edited by a moderator: 14/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :