1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cha tổng giám đốc quá càn rỡ - Tuyền Thương Tư Phàm (C144/200)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 134: Cha tôi đấy!

      " nhìn lầm?" Y Sâm đoạt lấy tạp chí Tiểu Thất tay nhìn phen, vừa nhìn, kinh ngạc há hốc mồm, trong miệng gần như cũng có thể nhét quả trứng gà lớn, "Trời đất?"

      "Bệnh thần kinh à!" Tiểu Thất liếc Y Sâm, " có thể đừng ngạc nhiên như vậy được ?"

      "Dĩ nhiên thể!" Y Sâm đứng lên, nhìn Tiểu Thất, "Tại sao lại có thể có gần như giống hệt Ưng chứ?"

      " ngu ngốc!" Tiểu Thất đột nhiên có loại kích động muốn ngửa mặt lên trời thở dài, "Đây phải là gần như giống hệt, Die nd da nl e q uu ydo n mà vốn chính là giống nhau như đúc có được hay ?"

      "Này. . . . . . xảy ra chuyện gì vậy?" Y Sâm nhìn Tiểu Thất.

      rất hoài nghi, người đàn ông này là người sao? đúng là nghiệp chướng, thế giới này tại sao lại có kẻ ngu như chứ?

      "Chẳng lẽ biết thế giới có thứ gọi là long phượng thai sao?" Tiểu Thất nhịn xúc đống muốn tiến lên bóp chết Y Sâm.

      phát nếu mình tiếp tục ở cùng với , sớm muộn gì mình cũng thay đổi biến thành kẻ ngốc!

      "Long phượng thai?" Y Sâm nhìn Tiểu Thất, vẻ mặt mang theo nghi ngờ, "Thế nhưng bé này thấy thế nào cũng quá mười tuổi. Mà Ưng lại giống như đứa bé?"

      "Đó là do Ưng trưởng thành sớm!" Tiểu Thất tựa vào ghế sa lon, nhìn Y Sâm, hỏi: " có biết bài báo cái gì ?"

      "Cái gì?" Y Sâm yếu ớt ngồi xuống.

      Chẳng lẽ là long
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 135: Cha con các cậu khổ

      "Được rồi!" Y Sâm rút lại tờ tạp chí của mình, hai mắt vừa nhìn, đột nhiên kêu lên, "Ưng, vị cha nhà cậu xong rồi!"

      Lúc này, Tiểu Thất ngồi ở ghế sa lon muốn nhìn náo nhiệt, cùng với người đàn ông áo đen đứng ở phía sau Liệp Ưng đều giật giật khóe miệng.

      Cái tên ngu xuẩn này, cái gì gọi là ‘ cha cậu xong ’?

      Tiểu Thất đứng lên, tới bên cạnh Y Sâm, hung hăng túm lấy đầu của , hai mắt mang theo bất đắc dĩ, Die nd da nl e q uu ydo n "Cái tên Y Sâm kia! có chuyện gì làm hay sao mà nguyền rủa người khác thế hả?"

      Hơn nữa nguyền rủa ai tốt, cố tình nguyền rủa vị cha tổng giám đốc của Ưng!

      "Tôi có!" Hai mắt Y Sâm mang theo uất ức, giống y như nàng dâu chịu hết mọi tội lỗi, "Tiểu Thất mỹ nhân, tự xem thử ."

      Tiểu Thất liếc mắt nhìn Y Sâm, nhận lấy tạp chí trong tay , đột nhiên rống câu tục, "Má nó, thế cũng được sao? Đây phải là trần trụi, trắng trợn hâm mộ ghen ghét sao?"

      tạp chí bát quái viết trong hôn lễ của Ninh thiếu xảy ra hai vụ nổ, may mắn có người nào thương vong!

      "Này, người có tiền kết hôn phải khiêm tốn. Làm phách lối như vậy để làm gì?" mặt Tiểu Thất mang theo ý cười nhạo báng, "Cậu xem , bây giờ cướp bóc càng ngày càng trâu rồi, ngay cả bom cũng dùng tới!"

      "Tôi xem thử chút." Liệp Ưng mở miệng.

      Trong lòng luôn có chút cảm giác
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 136: Tới Milan

      Italy, thành phố thời thượng Milan.

      chiếc xe Lincoln phiên bản dài dừng ở trước khách sạn lớn nhất Milan.

      Bên trong xe, Lộ Á Sâm vươn tay, nhanh chóng gọi vào dãy số.

      Điện thoại vừa thông, giọng lành lạnh với đầu kia điện thoại, "Tất cả chờ tôi ra lệnh!"

      Cúp điện thoại, khóe miệng Lộ Á Sâm khẽ giương .

      mặt đeo mắt kính còn chưa lấy xuống, Lộ Á Sâm mở cửa xe, xuống.

      "Italy." Lộ Á Sâm ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời, giọng điệu có chút sâu sa, dùng thanh chỉ có mình mới có thể nghe được , "Bầu trời nơi này hình như có chút giống nước Mỹ!"

      Tháo kính mắt xuống, Lộ Á Sâm liếc chung quanh. đôi mắt xanh lam nhìn đến chỗ nào cũng chọc mấy xinh đẹp ngừng thét chói tai.

      "Oa, rất đẹp trai đó. . . . . ."

      Lộ Á Sâm nhàng bĩu môi, dường như nghe được tiếng nghị luận rối rít bên cạnh, cười như cười, giơ chân thon dài bước vào bên trong khách sạn.

      Vừa vào đại sảnh khách sạn, nghênh đón chính là loại hơi thở của thành phố thời thượng.

      Lúc này đại sảnh khách sạn có nhiều người.

      Nhưng thỉnh thoảng có mấy nam nữ qua lại, chỉ từ quần áo người bọn họ cũng có thể thấy người ở Milan luôn có theo đuổi mãnh liệt đối với thời thượng kia.

      Lộ Á Sâm vừa tới đại sảnh tới ba mươi giây nhân viên khách sạn vội vã chạy tới, hết sức cung kính nhìn Lộ Á Sâm, hỏi, "Xin chào ngài, xin hỏi ngài là Lộ tiên sinh sao?"

      Giọng Lộ Á Sâm bình thản gợn sóng vang lên, "Phòng tổng thống 9052!"

      "Dạ, phòng sớm chuẩn bị xong cho ngài!" Nhân
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 137: Nhiệm vụ ám sát

      "Lười nhảm với !" Y Sâm liếc Tiểu Thất, "Tôi tới tìm là có chuyện muốn cho biết. . . . . ."

      Y Sâm kéo bả vai Tiểu Thất qua, cả người gần như treo ở người .

      "Chết !" Tiểu Thất quay đầu, nhìn chằm chằm gương mặt đáng ghét của Y Sâm.

      Lại , thể thừa nhận, dáng dấp Y Sâm có chút đẹp trai hơi quá, ngay cả cũng phải ghen tỵ.

      "Có phải muốn ăn quyền của tôi nữa ?" Die nd da nl e q uu ydo n Tiểu Thất cười đến vẻ mặt vô hại, "Thế nào, tư vị quả đấm của tôi tệ chứ?"

      Vốn chỉ muốn Y Sâm nghe như thế nhảy ra, cách xa xa, tựa như tránh né ôn dịch vậy.

      Nhưng mà, ai ngờ người này lại mặt dày như vậy, đôi tay còn gác ở vai , cặp mắt nhìn thẳng vào hai mắt của , dùng sức nháy nháy, "Tiểu Thất mỹ nhân, đánh người ta đến nội thương. phải phụ trách với người ta!"

      Thiếu chút nữa Tiểu Thất đánh quyền qua, khiến cặp mắt đầy phong tình kia biến thành ánh mắt của bảo vật quốc gia.

      Đây chính là động vật Trung quốc cần bảo vệ đó!

      Liều mạng nhịn được tức giận trong lòng mình, Tiểu Thất sâu kín cười với Y Sâm tiếng. Sau đó kéo lấy vào thang máy.

      Y Sâm nhìn ý cười sâu trong đáy mắt Tiểu Thất, yếu ớt hỏi câu, "Tiểu Thất mỹ nhân, chúng ta đâu đây?"

      Tiểu Thất cũng thèm nhìn tới Y Sâm, phun ra hai chữ từ trong miệng, "Mướn phòng!"

      "Mướn phòng?" Y Sâm vừa nghe, đột nhiên có chút bình thường, mặt đỏ lên, "Tiểu Thất mỹ nhân, muốn cùng tôi làm cái đó?"

      Tiểu Thất trả lời.

      "Vậy tôi ở hay ?" Hai mắt Y Sâm tỏa ra nhiệt huyết, "Nếu , ?"

      . . . . . .

      Trong phòng vip cao cấp, từng đợt lại từng đợt tiếng kêu rên vang lên.

      "Tiểu Thất mỹ nhân, chút, chút. Tôi sắp chịu nổi. . . . . ."

      "Nhanh lên chút, nhanh lên chút. . . . . ."

      "A. . . . . .
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 138: Tự biên tự diễn tuồng kịch

      Đêm, yên lặng. Bầu trời chỉ có mấy vì sao chịu đơn chớp sáng, ngay cả ánh trăng cũng trốn vào trong tầng mây.

      Lộ Á Sâm ngồi ở trước cửa sổ sát đất, tao nhã cong chân dài lên, ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc lá, lúc này thuốc lá bốc lên từng đợt khói, mùi vị có chút sặc người.

      Cửa sổ sát đất chưa hoàn toàn đóng lại, từng làn gió thổi vào từ trong kẽ cửa sổ, thổi bay rèm cửa sổ sát đất lên.

      Lộ Á Sâm hơi ngẩng đầu, nhìn lên mấy vì sao ít ỏi giữa trung, Die nd da nl e q uu ydo n cúi đầu, khóe miệng nhàng giương lên. Khí trời tốt lắm, giống như tâm tình lúc này vậy!

      Điếu thuốc trong tay cháy hết, Lộ Á Sâm ném tàn thuốc xuống đất, lại châm lên điếu nữa, hít hơi, trong lỗ mũi và miệng toát ra nồng nặc khói.

      "Cạch. . . . . ."

      tiếng hơi đến gần như có truyền vào trong lỗ tai Lộ Á Sâm.

      Lỗ tai Lộ Á Sâm nhạy cảm vừa động, khẽ nhắm hai mắt, khóe miệng vẽ ra nụ cười lạnh như có như .

      Tới rồi, phải ?

      Tiểu Thất đứng ở ngoài cửa sổ, thân thể mảnh khảnh đính chặt vào vách tường lạnh lẽo, động tác nhanh nhẹn như mèo, liếc mắt thấy Lộ Á Sâm trước cửa sổ sát đất.

      Hút thuốc lá? Hơn nữa còn hút nhiều như vậy!

      Tiểu Thất nhún vai, nam nhân hút thuốc lá bình thường chỉ có mấy tình huống: , gặp phải chuyện phiền não, cách nào giải quyết; hai, giết thời gian, nhàm chán!

      Tiểu Thất ở trong lòng suy nghĩ chút, đôi môi hơi động, "Người như Lộ Á Sâm thể nào gặp phải chuyện phiền toái gì. Cho nên . . . . . . Cho nên , người đàn ông này giết thời gian."

      Giết thời gian? Tiểu Thất buồn cười lắc đầu. Thứ người như thế, làm sao có thể?

      Bên trong cửa sổ sát đất Lộ Á Sâm cầm điếu thuốc tắt trong tay lần nữa ném vào sàn nhà, mặt làm cho người ta nhìn ra chút cảm xúc nào.

      "Phía sau gió lớn trời lạnh. Người tới là khách, chỉ là này biết vị khách này muốn ở bên ngoài đợi tới lúc nào?" Lộ Á Sâm mở miệng, lời lạnh rờn rợn phun ra từ trong miệng của .

      Tiểu Thất ở bên ngoài cau mày lại.

      Người này lại biết mình ở đây? Là trốn quá sơ suất, hay là bản lĩnh của Lộ Á Sâm quá cao?

      Nhún vai, Tiểu Thất đưa tay kéo ra cửa sổ sát đất, nhảy vào.

      Lộ Á Sâm vẫn cúi thấp đầu, câu cũng , tựa như Tiểu Thất tồn tại vậy.

      Tiểu Thất nhìn quanh gian phòng cái.

      Đèn trong phòng chưa mở, ánh sáng bên trong rất tối. Chỉ có ánh trăng mơ hồ chiếu xuống, Tiểu Thất dựa vào ánh mắt mẫn cảm trời sinh của sát thủ mới có thể thấy
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :