1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cha tổng giám đốc quá càn rỡ - Tuyền Thương Tư Phàm (C144/200)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 93: Ninh thiếu nhặt được ở nhà vệ sinh

      Khu nhà cao cấp của nhà họ Ninh.

      Hai mắt Ninh Trúc Mặc vẫn nhìn chăm chú rời mắt vào bé trước mặt, ria mép hơi nhếch lên, chọc cho bé nào đó cười ha ha ngừng.

      "Ha ha......." Hàn Khuynh Thược ôm bụng cười lặn lộn ghế sô pha "Lão hồ ly, ông đáng .... đáng đó!"

      Đáy mắt Ninh Trúc Mặc lên tia vui vẻ, sau đó thu lại nụ cười, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Hàn Khuynh Thược " bé, con xem, ông dựa vào đâu mà tin tưởng chứ?"

      Dừng chút, hai mắt Ninh Trúc Mặc nhìn chăm chú vào Hàn Khuynh Thược, tiếp tục : "Nếu đứa bé nào cũng chạy đến đây với ông là cháu cố của ông, chẳng phải ông đây có đống cháu cố à!"

      Hàn Khuynh Thược vừa nghe xong, bỗng chốc từ ghế sô pha đứng lên, hai tay khoanh trước ngực, khóe môi hơi nhếch lên.

      Lão hồ ly này.... .....

      "Tại sao con phải lừa ông?" Hàn Khuynh Thược hỏi ngược lại, vấn đề này được ném cho Ninh Trúc Mặc lần nữa.

      Hàn Khuynh Thược nó muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền! Chỉ bằng vào mẹ của nó là tổng giám đốc HM, sau lưng mẹ nó có quyền thế, có cái gì mà nó chiếm được?

      bé được lắm!

      Ninh Trúc Mặc nhìn chăm chú vào Hàn Khuynh Thược đúng phút. Thấy Hàn Khuynh Thược khó chịu, nhưng ngoài mặt vẫn là vẻ bình tĩnh tự nhiên.

      "Ha ha ha.... ..." Ninh Trúc Mặc cười ha ha : "Ông tin, tất nhiên là tin!"

      bé này thấy biến sợ hại, vẫn bình tĩnh tự nhiên. Còn nữa, trong ánh mắt của bé lộ ra vẻ tỉnh táo giống như ông thời còn trẻ!


      Đương nhiên ông thể chỉ bằng vào những điều này khẳng định thân phận của bé. Từ lâu ông cũng xác định quan hệ ruột thịt giữa họ.

      bé này làm cho ông cảm thấy mến tận đáy lòng! Đứa cháu gài này ông nhận định!

      "Lão hồ ly!" Hàn Khuynh Thược đến trước mặt Ninh Trúc Mặc, vươn tay ra, nhổ vài sợi ria mép nhếch lên của ông.

      "Úi......"
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      có 94, 95

      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 100: Nửa đêm tới chơi

      "Reng reng...." tiếng lại tiếng chuông cửa vang lên làm cho Hàn Mộ và Hàn Khuynh Thược tự chủ nhíu mày.

      "Reng reng......" Chuông cửa vang lên hơi dồn dập.

      trể thế này, đến cùng là người nào?

      "Mẹ, con mở cửa." Hàn Khuynh Thược hiểu chuyện nhìn lướt qua Hàn Mộ, cất bước về phía cửa lớn.

      Hàn Mộ mỉm cười, nhìn bóng dáng bé của Hàn Khuynh Thược, cảm giác thỏa mãn tận đáy lòng.

      "Là ông......." Giọng ngạc nhiên của Hàn Khuynh Thược truyền vào tai Hàn Mộ. nhíu chặt chân mày, cảm giác có cái gì đó đúng.

      Theo đạo lý, ở thành phố A này người quen biết với Thược Thược cũng nhiều. Người đến lại có thể khiến con bé ngạc nhiên như thế, đến tột cùng là ai?

      "Vào !" Lời của Hàn Khuynh Thược làm cho trái tim Hàn Mộ đập rộn lên.

      có cảm giác hơi khẩn trương chút.

      Khẩn trương? Khóe môi Hàn Mộ hơi nhếch lên, khẩn trương cái gì?

      Từ ghế quý phi đứng lên, Hàn Mộ về phía cửa: "Thược Thược, là người nào vậy?"

      "Là ......"

      Giọng quen thuộc làm cho cả người Hàn Mộ chấn động, bước chân mất tự nhiên dừng lại.

      "......."

      Hàn Mộ ngẩng đầu, hai mắt nhìn về phía người tới.

      Bốn mắt nhìn nhau, khí tràn đầy kỳ quái, luồng khí này làm cho Hàn Mộ cảm thấy hít thở thông.

      Hàn Mộ ngây ngốc vài giây, cũng nhanh chóng phản ứng lại.

      "Ninh thiếu, trễ thế này còn muốn làm gì?" Hai mắt Hàn Mộ càng thêm lạnh nhạt và bình tĩnh.

      " chào đón ?" Ninh Doãn Ngân nhìn gương mặt Hàn Mộ, nhướng mày, trong giọng chút hài lòng.

      "Đúng vậy!" Hàn Mộ mỉm cười, cũng giấu diếm "Tôi biết có chuyện gì làm phiền Ninh thiếu hơn nửa
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :