1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha tới rồi mẹ chạy mau - Ngũ Nguyệt Thất Nhật (361C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221

      Chương 30: Tổng giám đốc Tập đoàn Kim King




      Đợi chuông rung vài giây, cửa phòng mới chậm rãi mở ra.

      người đàn ông cao hơn hai thước từ cao nhìn .

      Bách Hiên nhìn khuôn mặt người đàn ông, hơi hơi ngạc nhiên.

      “Tổng Giám Đốc Kim”

      ngờ người ở trong phòng này, dĩ nhiên là tổng giám đốc của tập đoàn Kim King, mặc dù trước đó xem qua tài liệu nhưng trong tích tắc, còn tưởng rằng… có thể là Mặc Tử Hàn.

      Quá nhạy cảm sao?

      “Tổng Giám Đốc Bách? Sao lại đích thân tới đây? Có chuyện quan trọng gì sao? Muốn vào rồi chuyện hay ?” Kim Hâm vẻ mặt bình tĩnh, phóng khoáng tránh đường, mời vào.

      “A, có gì, tôi chỉ ngang qua nơi này, nhìn thấy nhân viên phụ trách phòng này vội vội vàng vàng bỏ , lại nghĩ tới hôm nay nhận được thông báo thay đổi người cho nên muốn qua đây hỏi xem, có phải ấy phạm sai lầm gì, có ảnh hưởng gì tới ?”

      ” Kim Hâm lạnh lùng mở miệng : “Cũng có ảnh hưởng gì, hơn nữa chuyện thay đổi người, vừa rồi kia giải thích ràng với tôi, tôi quyết định hủy bỏ”

      “A? Nhưng mà…”

      “Lỗi cũng phải của ta, xin Tổng Giám Đốc Bách cũng đừng trách gì ta.”Kim Hâm cắt lời của .

      “A… ra là như vậy”

      “Nếu có chuyện gì nữa, tôi trở về nghỉ”

      “Được rồi, quấy rầy!”

      sao”

      Kim Hâm thản nhiên xong lập tức đóng cửa lại.

      Bách Hiên ngơ ngẩn đứng ở cửa phòng, giữa đôi lông mày lại lần nữa chậm rãi nhếch lên, cuối cùng vẫn cảm thấy… là lạ.



      Toilet

      Tử Thất Thất đứng trước gương, cố gắng chịu đau dùng nước rửa sạch vết máu cổ, nhưng chiếc cổ trắng ngần lại in dấu răng, lại còn ở chỗ rất dễ thấy muốn che cũng được.

      “Haizz…” thở dài hơi đành phải dán hai cái băng lên vậy.

      Người đàn ông kia, ta rốt cục là ai? Chẳng lẽ là Mặc Tử Hàn? ta thực tìm đến đây?

      thể!

      Cứ nghĩ ngợi như vậy chắc điên, phải điều tra.

      Nhanh chóng lau khô tay rồi lao nhanh ra khỏi toilet.



      Phòng nghỉ nhân viên.

      Tử Thất Thất hùng hổ đẩy cửa ra, lôi Phương Lam nhàn nhã uống trà ra ngoài.

      “Tử Thất Thất, cậu làm cái gì vậy? Có chuyện gì cứ từ từ , làm sao phải động chân động tay thế? Trà ngon của tớ…” Phương Lam phàn nàn, đau lòng nhìn vài lá chè trong chén.

      “Tiểu Lam” Tử Thất Thất nghiêm túc : “Cậu có biết khách ở phòng VIP 001 là ai ?”

      “Tớ đương nhiên biết, chuyên môn của tớ là quản lí tư liệu mà, nhưng mà bí mật của khách thể tiết lộ ra ngoài, tớ thể trả lời” bày ra bộ dáng đắc ý, hai tay khoanh trước ngực, mặt viết: “Tới cầu xin tớ !”

      “Làm ơn cho tớ biết !” Tử Thất Thất chắp hai tay.

      “Ha ha” vừa lòng cười trộm : “Nể tình giao tình nhiều năm giữa chúng ta, tớ phá lệ cho cậu, nhưng phải đền cho tớ cân trà Long Tĩnh hảo hạng.”

      “Được rồi, tớ đồng ý”

      sao?

      Phương Lam kinh ngạc nhìn .

      Thế giới quả nhiên rất kỳ diệu, ngờ vắt cổ chày ra nước có ngày cũng nhổ được lông.

      ta là chủ tịch tập đoàn cao cấp Kim King, danh như ý nghĩa, tên là King”

      King?

      Tử Thất Thất hơi nhíu mày suy nghĩ.

      Nếu như là tập đoàn Kim King, vậy phải là Mặc Tử Hàn. Bởi vì mấy năm gần đây tập đoàn Kim King là công ty lớn có tiếng, chưa có lời đồn nào là có quan hệ với xã hội đen, hơn nữa bảy năm trước Mặc Tử Hàn ở trong tù sao có thể vừa ra trở thành tổng giám đốc của công ty? ta là người đứng đầu bọn xã hội đen mà.”

      Hơi… có chút an tâm!

      “Này, cậu hỏi làm gì vậy? phải là…” Phương Lam chợt kéo dài thanh muốn nhưng lại thôi, đột nhiên vẻ mặt chuyển thành nghiêm trọng: “Thất Thất, cậu người ‘ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man’ rồi, đừng thay đổi thất thường nữa”

      “Ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man? Thay đổi thất thường? Cậu cái gì vậy?” Tử Thất Thất nghi hoặc.

      “Cậu biết sao? Đây chính là đoạn giai thoại mà mỗi người phụ nữ thế kỉ hai mươi mốt đều biết.”

      “Giai thoại?”

      “Đúng vậy, cái này có đầy về xã hội đại, vừa muốn người vừa muốn xe, đó là tượng kỳ… có nhà xinh đẹp, lại muốn có rất nhiều tiền, đó là ngân hàng… bộ dạng tàn bạo lại muốn cảm giác an toàn, đó là đặc man, cho nên người đàn ông mà có sáu dạng kia, đó chính là ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man.”

      Tử Thất Thất đổ mồ hôi! (︶︿︶|||)~

      Đây là cái gì thế?
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 31: Này chú đẹp trai, Can I Help You (cháu có thể giúp chú )?



      Giai thoại này quả là kinh điển, nhưng mà đối với

      “Cậu cứ yên tâm, đối với loại ngồi ở ngân hàng tượng kỳ áo đặc man đấy tớ có hứng thú, có điều loại áo đặc man như cậu, tớ lại cực kỳ lo lắng!”

      Lần này đến phiên Phương Lam nghi hoặc.

      “Loại áo đặc man như tớ? Cậu có ý gì?”

      “Rất đơn giản, chính là…” Tử Thất Thất vẻ mặt gian ác.

      Chỉ vào bụng : “Lõm”

      Chỉ vào ngực : “Lồi”

      Chỉ vào người : “Man!”

      Cuối cùng hai mắt liếc nhanh lần toàn thân từ xuống dưới của , : “Loại bất nam bất nữ “lồi lõm Man” như cậu, tớ còn có chút… hứng thú!”

      Bất nam bất nữ?

      Phương Lam giận dữ.

      “Tử Thất Thất, nha đầu chết tiệt cậu, cho dù tớ là Man, cũng Man hơn loại cọp mẹ tính đàn ông như cậu, tức chết tớ…” đột nhiên xắn tay áo rồi giơ nắm đấm lên “Cho dù là chị em tốt cũng phải tính sổ cho đàng hoàng, cậu dám sỉ nhục danh dự phụ nữ của tớ, vậy giải quyết nhanh gọn, mất còn…”

      Cáp?

      Tử Thất Thất thấy ổn lập tức bỏ chạy.

      “Đừng chạy, đứng lại, nộp mạng …”

      Chiến tranh thế giới bạo phát!

      ***

      ngày trong nháy mắt lại trôi qua…

      Khu nhà trọ cho thuê “Hạnh Phúc”

      Sau khi Mặc Thiên Tân ăn xong bữa sáng liền ngoan ngoãn đến trường học, cả ngày hôm qua cậu chờ suốt, chờ đến Hoa nhi cũng cảm tạ mà vẫn đợi được người nào đó gọi tới.

      Thực là khiến người ta bực mình, cậu lại có thể tính sai lần.

      Vì sao gọi điện thoại cho cậu? Vì sao vì sao vì sao?

      Chẳng lẽ cái chú cao hai thước kia đưa thư cho người đó?

      “Haizz… là buồn bực!” Cậu khó chịu than thở.

      ràng hôm nay muốn học nên cậu lại tới chỗ cây đại thụ kia chờ ngày, có lẽ có thu hoạch bất ngờ.

      Ừ! Tâm động bằng hành động, chân cậu bước về phía trước chợt xoay trăm tám mươi độ, bỗng nhiên xoay người.

      bóng người nháy mắt trốn vào trong đám đông.

      “A” Cậu trừng lớn hai mắt. (⊙﹏⊙)~

      Mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng vẫn tránh được mắt thần 2.0 của cậu.

      Trực giác đàn ông cho cậu, có người theo dõi cậu.

      “Chẳng lẽ…” Cậu thào tự .

      Nếu đoán sai, người kia hẳn là, giống như, có lẽ, chắc là, bề ngoài giống như, là chú lái xe ngày đó.

      Hì hì…

      Vẻ mặt cậu chuyển sắc, cười tà ác.

      ngờ “Thu hoạch ngoài ý muốn” của cậu lại tự động tới cửa nhanh như vậy, rất Lucky rồi!

      Cố ý làm ra vẻ phát , đầu tiên cậu bước vào cửa hàng, dùng tiền tiêu vặt mua đồ gì đó, sau đó vào tòa nhà lớn lên thẳng sân thượng ở tầng cao nhất.

      Cửa vào sân thượng.

      Hỏa Diễm nhìn cửa sắt đóng chặt hơi nhíu mày.

      Tiểu quỷ này đến đây làm gì? Chẳng lẽ bị nó phát ?

      Nhưng nơi này có ai, đúng là thời cơ tốt để hành động, nhưng mà đại ca phải lấy trộm DNA, tùy tiện ra ngoài, chính là chống lại mệnh lệnh.

      được, vẫn là xem tình hình như thế nào rồi mới hành .

      “Aaa… Cứu mạng!”

      sân thượng truyền đến tiếng kêu của Mặc Thiên Tân, Hỏa Diễm sốt ruột, bất giác vươn tay, nhanh chóng cầm lấy nắm đấm cửa, nhưng đồng thời tay cũng dính vào, kinh ngạc trừng lớn hai mắt.

      Tay nắm cửa này… vậy mà… nháy mắt dính chặt hai tay .

      “Hì hì…”

      Tiếng cười tà ác từ phía sau cửa truyền đến, Mặc Thiên Tân chậm rãi mở cửa ra, tươi cười sáng lạn đối với .

      “Này, chú đẹp trai, Can I Help You?”
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 32: phải chú ngu ngốc mà là cháu rất thông minh!



      Hỏa Diễm trừng mắt nhìn cậu.

      Hôm nay cậu có mang kính đen và mũ lưỡi trai, toàn bộ khuôn mặt đều lên trước mắt .

      rất giống! Quả thực chính là hình ảnh đại ca thu .

      “Này chú đẹp trai, sao chú gì thế? hiểu tiếng sao? Có cần cháu dịch giúp chú ?” Mặc Thiên Tân vẻ mặt như ánh mặt trời sáng lạn, nhưng dưới bề ngoài hồn nhiên ngây thơ ấy lại cất dấu vẻ tà ác hợp với tuổi.

      “Cậu sớm phát ra tôi bám theo cậu?”

      “Đúng rồi!” Mặc Thiên Tân cười đáp!

      “Cậu cố ý dẫn tôi tới nơi này?”

      “Mấu chốt ràng như vậy, chú phải muốn từng bước từng bước hỏi dứt chứ, thực ngớ ngẩn!”

      Hỏa Diễm bực mình!

      Nhưng vẻ mặt Mặc Thiên Tân lại là vui vẻ và thích thú.

      “Chú đẹp trai, bằng để cháu hỏi vài vấn đề có tính triết lý được rồi, tại sao chú muốn theo dõi cháu? Chú muốn làm gì cháu? Là ai sai chú làm vậy?”

      Hỏa Diễm trầm mặc !

      Mặc Thiên Tân vẫn vui vẻ cười như trước, hai mắt linh động theo dõi khuôn mặt , dò xét tâm tư .

      “Chú gì, vậy để cháu suy luận chút…” Cậu bày ra bộ dáng ông cụ non, chậm rãi : “Người có thể sai chú tới chỉ có người đàn ông tên Mặc Tử Hàn, người đó muốn chú thần thần bí bí theo dõi cháu nhưng lại thể gây tổn thương cháu, vậy là muốn lấy vật gì người cháu, hoặc là muốn bảo vệ cháu, cũng có thể là điều tra gì đó? Nhưng mà vừa nhìn thấy khuôn mặt chú, có bất luận vẻ ngạc nhiên gì, vậy chứng minh chú sớm biết cháu là ai, cho nên tổng kết lại, cháu có thể hiểu rất ràng, chú muốn từ người cháu lấy chứng cứ có quan hệ với người kia, cho nên chú theo dõi cháu mục đích chính là muốn lấy DNA của cháu kiểm tra… Cháu suy luận như vậy có đúng ? Chú đẹp trai?”

      Ánh mắt Hỏa Diễm trừng càng lớn.

      ngờ thực bị cậu đoán được, hơn nữa ánh mắt cậu nhìn , chuyện có khẩu khí, vẻ mặt suy đoán thấu tình đạt lí đều cực kỳ giống đại ca, quả thực giống nhau như đúc.

      Đây là gien di truyền sao?

      “Cháu này chú đẹp trai, sao chú lại ? Chẳng lẽ bị trí thông minh của cháu dọa sợ rồi?” Mặc Thiên Tân vẻ mặt đắc ý, cảm khái : “Đừng xem cháu tuổi còn , nhưng ở phương diện chỉ số thông minh, cháu với chú đẳng cấp hề giống nhau, kỳ thực phải chú ngu ngốc chẳng qua là cháu quá thông minh thôi!” Cậu đắc ý dương dương tự đắc, tràn đầy kiêu hãnh.

      Gân xanh trán Hỏa Diễm nổi hết cả lên.

      Thằng quỷ này thực quá kiêu ngạo, ngay cả điểm này cũng giống đại ca y như đúc.

      “Được rồi, đừng khó chịu nữa, ông trời cho chú “đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển” này, coi như là may mắn của chú, chú phải cảm tạ trời đât !” Mặc Thiên Tân an ủi vỗ vỗ cánh tay , tiếp tục : “Mẹ từng cho cháu: người ngốc có phúc của người ngốc, mẹ còn đời này cháu thể kiêu ngạo như vậy, nhưng có điều người giống như chú, cũng là có thể ngừng hưởng thụ, chú xem xem…” Cậu xong liền sợi tóc đầu xuống, bố thí đặt ở trong tay .

      “Đây là ngàn phán vạn phán, DNA mong nhớ ngày đêm, bổn thiếu gia cháu tặng cho chú!”

      Hỏa Diễm kinh ngạc nhìn tóc trong tay.

      Rốt cuộc tiểu quỷ này nghĩ cái gì? Cứ như vậy cho ?

      Bố thí? Thương xót? Hay là… châm chọc?

      Mặc Thiên Tân đùa giỡn xong, vẻ mặt đầy thỏa mãn.

      Cậu vui vẻ bước qua người , vừa bước xuống cầu thang bên cạnh vừa vẫy tay : “Chú đẹp trai, cám ơn chú chơi với cháu lâu như vậy, cháu rất vui, bye bye,… Nhớ thay cháu với ba tiếng, chúc mừng ba ra tù.”
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 33



      Ba sao?

      Sao thằng nhóc lại thoải mái gọi đại ca bằng ba như vậy, chẳng lẽ nó biết nếu xác nhận đúng là con của đại ca cuộc sống của nó thay đổi nghiêng trời lệch đất, phải từ ánh mặt trời tươi sáng rơi xuống địa ngục tăm tối.

      Thằng nhóc chỉ có sáu tuổi mà trong đầu nó chứa những gì?

      Hỏa Diễm nén nổi nhíu mày sâu.

      ***

      Khách sạn Rich

      Phòng VIP 001

      Lần thứ ba Tử Thất Thất đẩy toa ăn đứng trước cửa phòng, nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt mà cau mày.

      Hôm qua lớn tiếng mắng ta là tên biến thái chết tiệt rành rành như vậy, còn muốn trả thù, thế nhưng tại sao ta lại hủy bỏ việc thay đổi người? Chẳng lẽ đây là trả thù trong truyền thuyết? ta muốn hành hạ bằng cách này?

      Nhưng tại sao bản thân mình lại ngoan ngoãn đứng ở đây? ràng cũng có thể xin thay đổi người, né tránh phiền phức cần thiết này, thế nhưng…

      Thực vẫn còn muốn xác nhận lại chút, người đàn ông kia… rốt cuộc là ai?

      vào hang cọp sao bắt được cọp con, đây là thời điểm tất yếu để lấy dũng khí ra, dũng cảm thăm dò.

      hít hơi mạnh mẽ, giữ cho tim ổn định, ấn chuông cửa.

      “Leng keng – Leng keng”

      “…” có ai lên tiếng.

      “Leng keng – Leng keng”

      “…” Vẫn có ai.

      “Leng keng – Leng keng”

      “…”

      Tử Thất Thất đổ mồ hôi! (︶﹏︶|||)~

      việc này sao giống như từng xảy ra?

      Nếu lấy được đồ, nếu ở lại thống thống khoái khoái mở cửa, đây chính là nguyên tắc làm người cơ bản, a đúng… hiểu rồi ta căn bản phải người, ta là con chó điên chỉ biết cắn người.

      Kỳ vọng vào chó điên mở cửa là hành vi sai lầm của nhân loại.

      “Haiz…” thở dài hơi, sau đó lấy chìa khóa, chần chừ mở cửa phòng.



      Lần này phòng khách tràn ngập ánh sáng mặt trời, gọn gàng sạch , phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy, nhưng mà… người đàn ông nằm dài ghế sô pha.

      ta mặc quần tây màu đen, áo sơ mi màu trắng, chiếc thắt lưng được cởi xuống, cúc áo cũng mở ra, chỉ có khóa kéo là tổn hao gì, lúc lúc hơi gồ lên vật gì đó (tỷ ý để ý kĩ ghê ), mà phía ta, vạt áo sơ mi mở rộng, lộ ra nước da màu đồng cùng với cơ bắp và thân hình hoàn mỹ, cả người tỏa ra mị lực nam tính hấp dẫn, thế nhưng ở trong mắt Tử Thất Thất chỉ có hai chữ để đánh giá – hèn tiết!()

      Kỳ quái?

      Hai mắt trong veo của nhìn phần đầu .

      Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy tóc ngắn màu đen của , nhưng nhìn thấy được khuôn mặt, bởi vì, mặt là tập văn kiện mở.

      Là do làm việc nên mệt sao? Hay là ta cố tình che mặt mình?

      Mặc kệ, lòng hiếu kỳ ngừng quấy phá, thúc giục tiến gần đến bên người .

      Chỉ cần hạ xuống chút là được rồi, muốn nhìn thấy mặt .

      Muốn tận mắt xác nhận xem người đàn ông này có phải người bảy năm trước hay .

      Tay chậm rãi tiến tới gần , ngón tay đụng vào góc của tập văn kiện, sau đó vô thanh vô tức xiết chặt, chuẩn bị xốc lên…

      muốn làm gì tôi?” Mặc Tử Hàn đột nhiên mở miệng.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 34: Mặc Tử Hàn là ai? Tôi biết!!!



      Tay Tử Thất Thất chợt cứng đờ.

      ta tỉnh sao?

      , vốn ta có ngủ là ta giả vờ.

      Chợt, Mặc Tử Hàn bắt lấy tay , thình lình ngồi dậy đồng thời kéo vào ngực , tay kia cuốn lấy thân thể , để ngồi đùi đưa lưng về phía .

      “Bịch” tiếng, văn kiện rơi xuống mặt đất.

      Chính lúc đấy, Mặc Tử Hàn đưa tay phải ra che kín mắt , tầm mắt Tử Thất Thất trong nháy mắt trở nên đen kịt.

      vừa muốn làm gì tôi? Quyến rũ? Hay là đánh lén?” tới gần bên tai tà mị .

      Tử Thất Thất cau mày đè nén tiếng tim đập dồn dập khống chế được.

      nghĩ quá nhiều rồi, tôi có chút hứng thú nào với cơ thể cả!”

      “Vậy muốn làm gì?”

      “Tôi chỉ muốn nhìn khuôn mặt chút để xem nó hình dạng gì.” hề dấu giếm ra ý định của mình.

      Chết chết, thay người thay người, có gì phải sợ hãi.

      “Khuôn mặt? rất muốn biết tôi như thế nào?” hỏi.

      “Đúng”

      Khóe miệng Mặc Tử Hàn gợi lên nụ cười tà ác.

      “Mặc dù tôi rất vui khi mà bản thân có thể khiến cho phụ nữ sinh ra hứng thú, nhưng mà thực rất tiếc, con người của tôi có cái tật xấu, chính là càng muốn xem, tôi lại càng muốn cho thấy, như vậy… càng duy trì lòng hiếu kỳ, ngừng muốn thấy tôi, nhớ tôi…”

      Tử Thất Thất giận dữ, hai tay nắm chặt.

      “Vậy có lỗi, tôi cũng có tật xấu, chính là người khác càng muốn để tôi nhìn thấy thứ đó, tôi càng phải nhìn!” xong, hai tay bắt lấy cái tay giữ mình, xoay người cúi xuống, hai chân tách ra, ổn định trọng tâm, sau đó dụng lực đẩy vai ngã xuống.

      Thế nhưng trước khi động tác hoàn thành, Mặc Tử Hàn vươn tay trái nắm lấy tóc , dùng sức nắm kéo xuống.

      “A” Tử Thất Thất bị đau kêu lên, ép buộc phải nhấc đầu lên.

      Mặc Tử Hàn nhân cơ hội bỏ tay trái ra, đồng thời tay phải cầm lấy tóc , quay về phía ghế sô pha, dùng sức đè xuống.

      Cả khuôn mặt Tử Thất Thất bị ép chặt xuống ghế sô pha mềm mại, tầm mắt lại bị che khuất.

      “Buông ra” kêu to.

      Tại sao người đàn ông này thân thủ tốt như vậy? Lại có thể dễ dàng chế ngự ?

      ta là ai?

      “A…” Mặc Tử Hàn chợt cười khẽ, : “Đối với người phụ nữ mà , thân thủ của tồi, nhưng đáng tiếc, đối thủ của lại là tôi.”

      phải tổng giám đốc tập đoàn Kim King, phải King, là ai? Chẳng lẽ… là Mặc Tử Hàn?” to suy đoán, đồng thời dùng sức giãy dụa.

      “Mặc Tử Hàn?”

      Mặc Tử Hàn ngờ vực lặp lại tên mình, chậm rãi khom người dán lưng của , giả vờ nghi hoặc : “Mặc Tử Hàn là ai? Tôi biết người như vậy, nhưng tôi có thể khẳng định với , tôi là tổng giám đốc tập đoàn Kim King, tên của tôi là King”

      Cái gì?

      ta phải Mặc Tử Hàn?

      Tử Thất Thất kinh ngạc nhưng vẫn tin.

      gạt người! Nếu phải Mặc Tử Hàn, vậy để tôi thấy khuôn mặt !”

      “Được”

      bất ngờ thẳng thắn đồng ý.

      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :