1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha tới rồi mẹ chạy mau - Ngũ Nguyệt Thất Nhật (361C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 20: Con muốn tự tuyển ba!



      Tại khu nhà cho thuê.

      Tử Thất Thất chân vừa bước vào cửa, Mặc Thiên Tân vui vẻ chạy về phía .

      “Gặp được ?” Cậu đầu đuôi hỏi.

      “Gặp ai?” Tử Thất Thất nghi ngờ.

      gặp được sao?”

      gặp ai?”

      Mặc Thiên Tân nhìn chằm chằm bộ dạng ngây ngốc tự nhiên của , biết được cùng với ba chưa có gặp nhau.

      Vì sao lại gặp được chứ?

      Ba nhất định thấy được bức ảnh kia, hình xăm hẳn cũng có ý nghĩa nào đó, ba chỉ là muốn chơi đùa với mẹ?

      xong, xong, xem ra cậu phải nghiên cứu kỹ lưỡng mới được.

      “Này, mẹ này tiểu tử, vừa rồi con chất vấn mẹ toàn những lời khó hiểu, lại còn biểu kỳ quái nữa. , có phải làm chuyện xấu gì rồi ?” Tử Thất Thất trịnh trọng ép hỏi.

      “Con đâu có.” Mặc Thiên Tân tầm mắt những rời mà còn nhìn về nơi xa xa nào đó.

      có? Vậy con nhìn thẳng mẹ con có, nếu dám dối, mẹ đưa ngươi Thái Lan để con bị người ta đổi giới tính, vừa hay mẹ thích con hơn!”

      “Hừ…” Mặc Thiên Tân khinh thường, “Mẹ có tiền Thái Lan sao? Mẹ có tiền để đổi giới tính con sao? Ai… trò đùa này chỉ dành cho con nít, mẹ còn biết xấu hổ lấy ra khoe khoang, là khiến cho con trai mẹ mất mặt thay cho mẹ.”

      “Con cái gì?” Tử Thất Thất tức giận nổi nóng.

      “Điều con , hơn nữa nếu con dối, cho dù mẹ có tiền, mẹ cũng nỡ đem bảo bối của mẹ Thái Lan biến thành con , nếu mẹ thực thích con vậy tự mình sinh !”

      Tự mình… sinh?

      Tử Thất Thất lửa giận trong nháy mắt biến mất, ngây ngốc đứng tại chỗ.

      Mặc Thiên Tân ngờ vực nhìn chuyển biến của , : “Mẹ làm sao vậy? Sao im lặng vậy, con thích ứng được đâu!”

      Tử Thất Thất lấy lại tinh thần, nhìn khuôn mặt đáng , bỗng nhiên mỉm cười hỏi: “Bảo bối, con muốn có ba ?”

      Mặc Thiên Tân sửng sốt, “Vì sao đột nhiên hỏi vậy?” Hơn nữa còn cười rất vui vẻ, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

      “Bởi vì… mẹ, hôm nay bị người cầu hôn.”

      Cầu hôn?

      Mặc Thiên Tân thông minh lập tức nghĩ tới Bách Hiên.

      Quả nhiên bị người đó phá rối, chưa gì ra tay, là rất ổn, chậc chậc…

      “Ba sao, con đương nhiên muốn, nhưng muốn làm ba con cũng chính là chồng của mẹ, đây phải là chuyện dễ dàng”

      “Con lại hươu vượn gì thế?”

      “Ý của con rất đơn giản, chính là…” Mặc Thiên Tân vẻ mặt gian xảo, kiên định : “Con muốn tự mình tuyển ba!”

      Cái—sao?

      Tử Thất Thất đột nhiên cảm giác được có “ mưu” thổi từ bên cạnh qua.



      Khách sạn Rich.

      Phòng VIP.

      Mới sáng sớm Hỏa Diễm cầm tập tư liệu dày bước vào.

      Mặc Tử Hàn khoác cái áo choàng tắm màu trắng, ngồi bên cạnh quầy rượu , khẽ mân mê cốc rượu đỏ ung dung uống.

      “Đại ca” Hỏa Diễm cung kính cúi người.

      “Tra được ?” Mặc Tử Hàn hỏi.

      có!”

      Đuôi lông mày Mặc Tử Hàn khẽ nhướng lên, buông cốc rượu trong tay nhìn vào tập tài liệu.

      Hỏa Diễm ý thức được ánh mắt vội vàng : “Đây là phần tư liệu Tổng giám Đốc Bách đưa tới, tôi cũng xem qua nội dung và cũng điều tra qua, quả có người phụ nữ nào tên Tử Thất Thất.”

      có?” Mặc Tử Hàn ý vị thâm trường .

      “Nếu tôi muốn giấu người , đương nhiên là cậu tìm được!”

      “Ý của đại ca là?”

      “Cậu lập tức trả phòng này, sau đó dùng thân phận khác thuê phòng.”
      lazybeelavang thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 21: Nhân vật lớn xuất , Ai?



      Ngày hôm qua mặc dù Bách Hiên bình tĩnh chào hỏi cùng nhưng biểu tình lại giống chút nào hơn nữa còn để lại sơ hở. Trong khi tên Tử Thất Thất, ta lại có thể lưu loát gọi “Thất Thất” thân mật như vậy, nếu là người lần đầu tiên nghe được tên hẳn là gọi họ mới đúng, thế nhưng ta lại chỉ tên, vậy có thể chứng minh hai người những quen biết mà còn có giao tình .

      Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, nếu cứ ở đây điều tra chắc chắn ta giấu , ngược lại Tử Thất Thất có thể yên tâm ở đây, nhàn nhã sống qua ngày.

      Người đàn ông Bách Hiên này, tâm tư quả là kín đáo.

      Mặc Tử Hàn cầm cốc rượu lên từ từ hướng về phía môi mình nhưng giữa chừng, đột nhiên nhíu mày, phẫn nộ nắm chặt tay chỉ nghe “rắc” tiếng, chiếc cốc trong tay vỡ tan.

      Hai mắt lãnh liệt hung hăng trừng lớn, thề: “Tử Thất Thất, nếu ở đây, Mặc Tử Hàn tôi nhất định phải bắt được .”

      ***

      Mất ngủ suốt đêm, cuối cùng Tử Thất Thất cũng mang đôi mắt gấu mèo to làm.

      Vừa thay quần áo bước ra khỏi phòng thay đồ liền đâm sầm vào Phương Lam.

      “Oa! Thất Thất, cậu làm sao vậy? Mới có mười mấy tiếng đồng hồ gặp, cậu như hóa thành động vật cần quốc gia bảo vệ vậy? Tớ nhớ Đài Loan tại bao quanh bởi hình cầu, cậu muốn gia nhập rồi, có muốn được gọi là Phương Phương ?”

      “Phương Phương cái đầu cậu ấy, tớ phiền muốn chết đây, đừng để ý tớ.” Tử Thất Thất buồn bã.

      “Làm sao vậy? Có việc gì lớn sao?”

      “Haiz… là như vậy, như vậy, tóm lại lời khó hết!”

      Phương Lam đổ mồ hôi!

      “Cậu từ sao Hỏa tới sao? Tại sao lại như vậy? Nếu lời khó hết, vậy nhiều lời là được!”

      “Quên , nữa, tớ làm việc!” Tử Thất Thất vẻ mặt mệt mỏi về phía trước.

      “Ôi chao, đợi chút!” Phương Lam vội đuổi theo, bắt lấy tay .

      “Lại gì nữa?”

      “Mới có khách hàng vào ở khách sạn chúng ta, cho nên giám đốc bảo tớ chuyển lời lại cho cậu từ hôm nay cậu chịu trách nhiệm phòng VIP 001, hai mươi tư giờ đều phải đợi lệnh!”

      “Sao? Hai mươi tư tiếng? Có tăng lương ? Có trích phần trăm ? Có tiền thưởng ?”

      Phương Lam lắc lắc đầu nhìn vẻ mặt ham tiền của : “Có có có, nhất định có tăng lương, có trích phần trăm riêng, tiền thưởng chờ đến cuối năm hơn nữa tiền boa cũng thể thiếu, cậu chắc chắn phát tài rồi, chờ lấy tiền !”

      “Vậy OK, tớ làm việc!”

      Vẻ mặt Tử Thất Thất đột nhiên trở nên sáng láng vui vẻ hát.

      Người nào đó chỉ có thể gì…



      Phòng VIP 001

      Tử Thất Thất đẩy xe đưa cơm đứng trước cửa phòng, hơi sửa sang lại quần áo chút, sau đó mỉm cười và ấn chuông cửa.

      “Leng keng, leng keng”

      “…” ai trả lời.

      “Leng keng, leng keng”

      “…” Vẫn như cũ có ai.

      “Leng keng, leng keng”

      “…”

      Ba lần đều thấy ai trả lời, Tử Thất Thất kiên nhẫn đợi phút cuối cùng đành phải lấy chìa khóa mở cửa phòng.

      Vừa mới bước vào phòng truyền ra tiếng nước chảy róc rách.

      Hai mắt bất giác nhìn về phía cửa kính phòng tắm trong suốt, tận mắt nhìn thấy nửa cơ thể của người đàn ông lay động.
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 21: Thần thánh phương nào…



      Tử Thất Thất ngờ rằng mình có thể thấy màn hấp dẫn như vậy.

      nhìn chằm chằm vào nửa cánh cửa phòng tắm bằng kính trong suốt, nhìn dáng người hoàn mỹ, thân hình cao to, màu da đồng thiếc tùy ý lay động dị thường kia… đột nhiên, trong đầu lại lên bóng dáng Mặc Tử Hàn của bảy năm trước.

      Hai mắt kinh ngạc trừng lớn sau đó vội vàng xoay người.

      Tim đập “thình thịch” với tốc độ kinh hoàng, giống như tái lại đêm hôm đó vào bảy năm trước.

      “Trời ạ, mình suy nghĩ gì vậy? Sắc nữ sao? Chẳng lẽ tới kì tư xuân? Phi phi phi… lại lung tung rồi. Tục ngữ sai, phi lễ nhìn, phi lễ , phi lễ xem, phi lễ nghĩ, phi lễ sắc… sắc tức là , tức là sắc, sắc sắc , sắc sắc, mình nhất định phải tâm như nước, tâm tạp niệm, A di đà Phật, thiện tai thiện tai, a lí lộ á, Jesus phù hộ…” ngừng giọng lẩm bẩm, hai tay nhanh chóng đem cơm trưa đặt lên bàn, sau đó chuẩn bị rời .

      “Hỏa Diễm!”

      Mặc Tử Hàn trong buồng tắm chợt lên tiếng lạnh lùng , “Mang bộ quần áo giường cho tôi!”

      Hỏa Diễm? Quần áo?

      Hai chân Tử Thất Thất đột nhiên dừng lại, hơi quay đầu nhìn lên giường, đó có bộ quần áo màu trắng.

      Làm sao bây giờ?

      Có nên mang cho ta ?

      Trong phòng tắm

      Mặc Tử Hàn tắt vòi hoa sen, đứng thẳng gạch men sứ màu trắng.

      Bỗng nhiên, cánh cửa bằng kính trong suốt lộ ra khe hở, bàn tay cầm bộ quần áo từ khe hở chậm rãi luồn vào.

      Hai mắt Mặc Tử Hàn chợt nhíu chặt, cánh tay mảnh khảnh với nước da trắng noãn, cổ tay còn đeo cái vòng tay màu bạc.

      Phụ nữ?

      Đột nhiên bắt lấy tay , chất vấn : “ là ai?”

      Tử Thất Thất ngoài cửa sửng sốt nhưng giả vờ trấn định, hoảng hốt bấn loạn : “Tôi là nhân viên phục vụ của phòng VIP này, vừa mang cơm trưa tới nhưng ấn chuông có ai ra mở cho nên mới tự mang cơm vào.”

      Nhân viên phục vụ?

      Mặc Tử Hàn nhíu mày, thanh này… dường như nghe qua ở đâu?

      Chẳng lẽ là ?

      “Tiên sinh, xin có thể buông tay được ? Tôi chỉ là đem quần áo cho !” Tử Thất Thất , dùng sức cố rút tay lại.

      Nhưng Mặc Tử Hàn lại càng dùng sức bắt lấy tay có ý muốn buông ra.

      muốn nhìn khuôn mặt người phụ nữ này.

      chợt vươn tay kia ra muốn mở toàn bộ cánh cửa phòng tắm, nhưng Tử Thất Thất nhận ra có điều ổn, loại tình này cũng từng thấy qua, nên trước khi cửa phòng tắm bị kéo ra, tay bị nắm xoay vào trong, nhờ nước còn tay trơn tuột mà nhanh chóng thoát khỏi, sau đó rất nhanh rút lại lập tức đẩy xe ra ngoài.

      Mặc Tử Hàn kinh ngạc nhìn giãy thoát ra, trong lòng bàn tay còn chiếc vòng tay màu bạc.

      nhanh chóng mở cánh cửa phòng tắm ra, nhìn lại căn phòng trống .

      “Chết tiệt!” Lại để ta chạy thoát.

      “Đại ca?”

      Hỏa Diễm chợt xuất trước cửa, nghi ngờ nhìn gian phòng trống rồi lại nhìn Mặc Tử Hàn lõa thể.

      xảy ra chuyện gì?

      “Hỏa Diễm, có thấy người phụ nữ nào chạy ra ?” Mặc Tử Hàn lạnh lùng hỏi.

      có!”

      “Ha…” Mặc Tử Hàn chợt tà tứ cười nhạo, “Tưởng rằng như vậy là có thể thoát khỏi tay tôi? Tôi muốn xem là thần thánh phương nào?”

      Bất thình lình nắm chặt chiếc vòng bạc trong tay, sau đó truyền lệnh “Mang cuộn băng theo dõi đến đây!”

      “Vâng” Hỏa Diễm lập tức thực .
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 23: Đáp án của em là… em đồng ý!



      Mặc Tử Hàn mặc quần áo vào, tùy ý ngồi ghế sô pha.

      Hỏa Diễm cầm mấy cuộn băng theo dõi lần lượt đặt bàn, trước tiên lấy cuộn băng ở giữa nhanh nhẹn gõ lên bàn phím, hình ảnh nháy mắt trở lại lúc Tử Thất Thất bước vào phòng.

      Hai mắt Mặc Tử Hàn sắc bén nhìn chằm chằm màn hình, khi thấy mặt bên của khi vào phòng, khi thấy lưng của , cuối cùng… là thấy hoàn chỉnh khuôn mặt .

      Đồng tử trong mắt mở lớn, khóe miệng tà mị nhàng nhếch lên.

      Quả nhiên là !

      chưa chết!

      nghĩ rằng tự mình đến giống như bảy năm trước, chẳng lẽ là ý trời? Số phận cả đời chỉ ở bên cạnh ?

      “Hỏa Diễm, chuyện tôi nhờ bạn cậu làm xong rồi chứ?” lạnh lùng mở miệng.

      “Rồi, đại ca!”

      Hỏa Diễm cung kính trả lời sau đó mở hai cái máy tính khác ra, hai hình ảnh chính diện ống kính lên.

      “Tôi làm đúng theo những gì dặn, cái ở phòng làm việc của nhân viên nữ, cái ở cửa phòng thay đồ nữ, cái ở cửa toilet nữ (theo dõi gì mà cả ở toilet cũng tha _._!!), đại sảnh cái, thang máy lầu , nhà ăn, còn có bên trong phòng làm việc của tổng giám đốc,… chỗ nào cũng lắp máy theo dõi kỹ càng, giờ có thể nắm giữ toàn bộ hoạt động trong khách sạn Rich.”

      “Tốt lắm!” Mặc Tử Hàn gật đầu hài lòng, sau đó ra lệnh: “Mở hình ảnh bên trong phòng làm việc tổng giám đốc.”

      “Vâng”

      xác định Tử Thất Thất làm việc ở đây, như vậy bước tiếp theo chính là xem bọn họ có quan hệ như thế nào, có thể ảnh hưởng tới vật giấu .



      Toilet

      Sau khi Tử Thất Thất đẩy toa ăn về phòng bếp, theo thói quen đến toilet.

      Mở cúc tay áo muốn rửa sạch tay vừa bị người nào đó bắt, nhưng lại kinh ngạc phát , món quà mà con trai tặng lại thấy đâu nữa.

      Đâu rồi?… lẽ rơi trong phòng người kia?

      “Haizz…” nặng nề thở dài, là họa vô đơn chí.

      Vừa mới náo loạn như vậy, liệu người khách đó có trả lại đồ cho , như vậy lương của thế nào? Trích phần trăm? Tiền thưởng? Tiền boa? Cứ như vậy mà trơ mắt nhìn người khác lấy?

      được!

      đột nhiên tràn đầy ý chí chiến đấu! (Chiến đấu vì tiền :)))

      Nhất định phải tìm cơ hội giải thích với ta, cầu xin ta đừng đổi người khác, đương nhiên… tất cả đều phải xem mặt mũi người ta là hết.

      “Linh linh linh… linh linh linh”

      Di động chợt vang lên, vội mở ra, nhìn cái tên màn hình – Bách Hiên.

      Đúng là sóng này chưa hết sóng kia tới! Trước sau đều phải tới…

      Ấn vào phím nghe, đặt ở bên tai:

      “Vâng?”

      “Thất Thất, giờ có rảnh ?”

      “À, có!”

      “Vậy có thể tới phòng làm việc của ? muốn nghe câu trả lời của em!”

      “… Được, em tới ngay!”

      chờ em”

      “Ừ…”

      Tắt điện thoại , lại thở dài lần nữa, nhìn hình ảnh mình ở trong gương, khóe miệng giơ lên khổ sở…



      Phòng làm việc tổng giám đốc.

      “Cốc, cốc, cốc!”

      “Mời vào!”

      Cánh cửa nhàng mở ra, Tử Thất Thất chậm rãi đến đứng trước bàn làm việc.

      Bách Hiên nhìn khuôn mặt của , khẩn trương đứng lên khỏi ghế.

      “Em cân nhắc kỹ chưa?” hỏi

      “Rồi!”

      “Vậy câu trả lời của em là…”

      Tử Thất Thất khóe miệng hơi gợi lên.

      đem con bài cuối cùng “ân nhân cứu mạng” ra, còn có thể cự tuyệt sao? Bảy năm qua chiếu cố cho , cả đời khó có thể báo đáp hết, cho nên mặc kệ có đồng ý hay , câu trả lời chỉ có

      “Em đồng ý làm bạn của trong tháng!”

      mặt Bách Hiên lộ ra biểu hài lòng, bước qua bàn làm việc tiến đến đứng cạnh , cần hai tay hưng phấn : “Thất Thất, giờ rất vui! Mặc kệ có phải em lòng hay , đều cực kỳ vui, nhất định khiến em , nhất định khiến em hối hận khi đồng ý làm bạn , vậy… giờ có thể hôn em ? Với thân phận bạn trai, giờ em là của , phải nằm mơ… chút thôi cũng được…”

      Tử Thất Thất hơi run.

      Hôn?

      Chẳng qua là môi chạm môi, thịt chạm thịt, da chạm da, quên , hề gì…

      “Ừ, có thể!”

      Bách Hiên thâm tình nhìn , trong lòng nhảy nhót thôi, cố gắng kiềm chế xúc động, chậm rãi hướng tới đôi môi của , nhàng chạm vào.

      Bảy năm thầm mến, lần đầu tiên hôi môi!

      Ngọt ngào…

      Nhưng hai người họ phát trần nhà có camera theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ.
      lazybeelavang thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 24: Xuất gã đàn ông cao hơn… hai thước?



      Bên trong phòng VIP

      Mặc Tử Hàn thấy Tử Thất Thất và Bách Hiên hôn nhau màn hình, hai mắt nhíu chặt, chân mày theo đó mà nhíu lại.

      hiểu sao trong lòng lại nóng giận, phẫn nộ đứng lên, phát đá đổ cái bàn.

      “Rầm” tiếng vang lên, ba cái máy tính cùng lúc rơi mặt đất, cái bàn thủy tinh bị đập tan, mặt đất vốn sạch trong nháy mắt trở nên hỗn độn.

      Hỏa Diễm đứng ở bên kinh ngạc nhìn , theo phản xạ bắt đầu thở mạnh.

      bao nhiêu năm rồi thấy đại ca tức giận? Hơn nữa từ trước tới giờ chưa từng thấy tức giận vì người phụ nữ, chẳng lẽ…

      “Hỏa Diễm” Mặc Tử Hàn chợt thấp giọng.

      “Có.”

      “Bảy năm trước khuôn mặt của cậu bị lộ, từ ngày mai để Kim Hâm tới đây.” lạnh lùng truyền chỉ thị.

      “Vâng” Hỏa Diễm nghe lệnh.

      Cơn thịnh nộ của Mặc Tử Hàn vẫn chưa tiêu tan, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, đôi mắt đẹp hẹp dài lại lần nữa nhìn về chiếc máy tính màu đen vừa ghi lại hình ảnh.

      Người phụ nữ ấy lại có quan hệ với ta, cho dù đánh mất, từ bỏ, cũng nhất quyết cho phép bất cứ kẻ nào đụng vào, mà người phụ nữ đáng chết ấy lá gan càng ngày càng lớn, lưng vẫn còn ấn ký của lại có thể ở bên ngoài câu tam đáp tứ, xem ra… cần phải phạt nặng.



      Sáng sớm hôm sau

      Mặc Thiên Tân tới trước cổng khu nhà cao cấp Mặc gia, vẫn ngồi ở góc cách cửa chính xa đợi người nào đó xuất .

      Ngày hôm qua cậu đối mặt với công công thái dương suốt ngày, cuối cùng chỉ có thể dùng hai từ “xót xa” để hình dung tâm tình trong lòng, cho dù hôm nay cậu tìm được gốc cây đại thụ hứng bóng mát kiên nhẫn tiếp tục chờ đợi, thế nhưng nếu người nào đó xuất , như vậy cậu liền… cậu liền… cậu liền…

      Tiếp tục chờ!!

      Tục ngữ sai: có công mài sắt có ngày nên kim, muốn biết sắt làm sao luyện thành? sai, trước tiên phải biết nhẫn nại…

      Cho nên cậu nhẫn! Cậu nhẫn! Cậu nhẫn nhẫn nhẫn!

      Thời gian chậm rãi trôi qua, tiếng… hai tiếng… ba tiếng…

      Mặc Thiên Tân mắt to nhìn chằm chằm cánh cổng bằng sắt kia, ánh mắt chăm chú, nhưng vẫn thấy bóng người xuất , đột nhiên…

      “Nhóc là ai?”

      Từ phía sau truyền đến thanh lạnh như băng, Mặc Thiên Tân sợ hãi lập tức đứng bật dậy, xoay người nhìn thấy người đàn ông cao lớn mặc bộ âu phục màu đen.

      Người này cao hơn… hai thước?

      Cậu dùng sức ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt ta, hùng hổ : “Chú hỏi cháu sao? Cháu còn muốn hỏi chú đấy? Chú là ai? Vì sao muốn làm cháu sợ? Nếu như hù chết cháu, chú có thể tìm được ai khả ái như cháu trả lại cho mẹ cháu sao?”

      Người đàn ông hơi nhíu mày, nhìn khuôn mặt đeo kính đen của cậu.

      Bắt đầu từ ngày hôm qua, có người báo lại có tiểu quỷ khả nghi trước cổng, theo dõi suốt ngày đêm cũng phát ra thằng nhóc này có hành động gì khác thường, với lại khi trời tối, nó liền bỏ nhưng ngờ ngày hôm nay lại tới nữa.

      Thằng nhóc này có mục đích gì?

      “Tiểu quỷ, tôi cảnh cáo nhóc, nơi này phải chỗ nhóc muốn làm loạn là được, muốn chết mau cút !” ta đe dọa.

      “Chú làm cháu sợ?” Mặc Thiên Tân từng bước tiến lại gần, kiêu ngạo : “Bổn thiếu gia từ bé bị dọa quen mới cần sợ chú! Hơn nữa chú dựa vào cái gì mà muốn cháu bỏ ? Chẳng lẽ con đường này là do chú mở? Nếu đúng như vậy cháu cho chú tiền là được, còn nếu phải chú mau tránh ra, ít ở đây gây trở ngại bổn thiếu gia cùng mỹ nữ môi trường luyến ái.”

      Mỹ nữ môi trường?

      Mỗ nam mặt đầy hắc tuyến!
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :