1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha tới rồi mẹ chạy mau - Ngũ Nguyệt Thất Nhật (361C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 7: hai lần sao hết



      Tên trứng thối, chiếm hết rồi còn vẽ bậy lên cơ thể .

      Tại sao lại là rồng?

      ràng là phụ nữ, phượng hoàng mới phù hợp với chứ.

      A đúng, vấn đề quan trọng bây giờ là tại sao lại đau vậy? Còn nữa, làm sao để tẩy thứ này?

      “Haizz…”

      giờ có chút sức lực nào để mắng chửi người khác nữa, chỉ có thể thở dài rồi bước vào bồn tắm lớn.

      Tục ngữ sai: Trời gây nghiệp chướng có thể làm lại, tự tạo nghiệp chướng thể sống! Tất cả đều là do tự tạo ra, đáng đời, cuối cùng cũng hiểu tại sao cùng người khác phát sinh quan hệ lại chỉ có mình đau. Chẳng lẽ Nữ Oa nương nương cũng trọng nam khinh nữ? Tại sao người lại thiên vị vậy chứ? Phụ nữ sinh con chưa đủ đau đớn hay sao mà lần đầu tiên làm chuyện này cũng phải chịu cảnh tương tự. là rất công bằng, muốn khiếu nại…

      Tòa án nào chấp nhận?



      tiếng sau.

      Tử Thất Thất chịu đựng đau đớn trong cơ thể bước ra khỏi phòng VIP. Mới được mấy bước chợt nhìn thấy Phương Lam từ phòng KTV bên dưới chạy lên.

      “Tử Thất Thất, cậu… cậu sao chứ?” lo lắng hỏi.

      “Tớ đương nhiên là sao. Cậu xem, vẫn nguyên vẹn sứt mẻ.” Chỉ là sau lưng xuất con rồng mà thôi!!

      “Việc đó… cậu cùng ta… tối hôm qua… việc đó…?”

      “Ừ, làm.”

      Tử Thất Thất hề giấu giếm mà bình thản trả lời. mặt lộ ra vẻ ung dung mỉm cười, hề có biểu tình khổ sở hay là đau lòng.

      “Tử Thất Thất, cậu sao chứ?” Phương Lam nhìn khuôn mặt dường như có việc gì của có chút hơi lo lắng.

      “Đương nhiên là sao rồi!” Ngoại trừ vẫn còn hơi đau ra.

      sao?”

      “Ừ, sao!”

      “Cậu xác định sao chứ? Cậu xác định là cậu vẫn bình thường?” bình tĩnh của khiến cho người khác cảm thấy bất an.

      “Tớ này Phương Lam…” Hai mắt Tử Thất Thất nhìn thẳng vào nghiêm túc : “Cậu như vậy là mong tớ đau khổ sao? Tớ hai mươi tuổi rồi, ngủ chung với người đàn ông hai lần có sao đâu. Có câu danh ngôn: mặc kệ người khác thế nào, mình vẫn con đường của mình.”

      Phương Lam toát mồ hôi!

      Câu danh ngôn này cùng với chuyện kia có liên quan gì đến nhau?

      Nghe thế, Phương Lam chắc chắn là giả vờ bình tĩnh, giả vờ kiên cường. Đem lần đầu tiên của mình dâng hiến cho người đàn ông xa lạ sao có thể có việc gì được.

      “Thất Thất…” Phương Lam đột nhiên ôm vào trong lòng.

      Tử Thất Thất hơi ngạc nhiên, nhận ra ấy an ủi mình. Quả nhiên thể dấu được người bạn tốt Phương Lam.

      “A, tớ còn có việc quan trọng phải làm, tớ trước.”

      Bối rối đẩy Phương Lam ra, Tử Thất Thất nhanh chóng biến mất.

      Đôi khi, những người dịu dàng… rất đáng sợ!

      Bởi vì khiến bản thân mình trở nên yếu đuối.



      Cửa hiệu xăm.

      Tử Thất Thất vào bên trong, thấy những hình vẽ tường cảm giác như mình vào nhà ma.

      xinh đẹp, chào mừng tới.”

      người đàn ông trung niên bất thình lình xuất trước mặt mỉm cười .

      “Cái kia… xin hỏi ở đây có thể xóa hình xăm ?” hơi phân vân mở miệng hỏi.

      “Đương nhiên có thể. Chúng tôi là cửa hiệu xăm tốt nhất thành phố A, xóa hình xăm tuyệt đối đau cũng để lại sẹo. Xin hỏi xăm ở chỗ nào? Có thể cho tôi nhìn chút được ?” liếc nhìn qua toàn thân cuối cùng dừng lại trước ngực.

      Cái lão chết tiệt này, muốn đánh cho lão phát.

      Lần đầu tiên gặp người như vậy, cũng là lần đầu tiên muốn đánh người.

      Do dự xoay người lại, từ từ kéo áo sơ mi lên lộ ra nửa phần lưng .

      Vẻ mặt ông ta đầu tiên là mong chờ nhưng sau khi nhìn thấy hình xăm phía sau lưng sắc mặt liền trở nên xanh mét, hai chân run rẩy hoảng loạn lùi về phía sau từng bước.

      “Huyết… huyết… huyết long?”

      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 8: Kết quả xét xử: 7 năm tù giam



      Huyết long?

      Tử Thất Thất kéo áo xuống, nghi ngờ xoay lại liền thấy khuôn mặt biến sắc của ông ta.

      phải chỉ là hình xăm con rồng thôi sao? Sao lại bị dọa thành như vậy?

      … thực xin lỗi… hình xăm của … tôi… tôi… thể giúp xóa.” ông ta lắp bắp , dường như phải dốc hết toàn bộ sức lực mới có thể hết câu đó.

      “Tại sao?” hiểu “ phải ông vừa có thể sao? Tại sao giờ lại thể? Ông muốn đùa với tôi sao?”

      “Tôi… tôi sao… làm sao dám… đùa… đùa .”

      “Nếu như phải đùa giỡn tôi vậy làm phiền ra, người Trung Quốc chắc có thể được tiếng phổ thông”

      Người đàn ông lập tức ngậm chặt miệng, khúm núm cúi đầu cố gắng kiềm chế sợ hãi sau đó run rẩy hé miệng rồi lại ngậm lại.

      nhiều sai nhiều chi bằng !

      “Này, sao ông gì?” ông ta càng lời nào, lòng hiếu kì của lại càng lớn.

      “Vì sao hình xăm của tôi thể xóa? Chẳng lẽ con rồng này có ý nghĩa gì quan trọng sao?”

      Ông ta đột nhiên ngẩng đầu kinh ngạc nhìn .

      biết sao?”

      “Ông thấy bộ dạng tôi là biết sao?”

      “Vậy… vậy…” ông ta có vẻ băn khoăn.

      mau!” Tử Thất Thất đột nhiên quát to, giống y như đóng vai chị cả của xã hội đen. Đương nhiên cũng có thể là lộ nguyên hình.

      Người đàn ông bị dọa chấn động toàn thân buộc phải ngoan ngoãn mở miệng.

      “Rồng là tượng trưng cho cấp bậc quyền quý. Chỉ có người đứng ở cao mới có thể dùng hình ảnh rồng để đến bản thân mình. Trong hắc đạo lưng có hoa văn hắc long. Mắt rồng có màu đỏ, bên trong miệng rồng có chứa long châu màu đỏ. Người như vậy chỉ có thể là biểu tượng cho toàn giới hắc đạo, là vua đứng vạn người. Còn nếu hoa văn lưng là huyết long, mắt rồng màu đen, long châu màu đen lên thân phận người đó. là… là…” ông ta đột nhiên muốn xong lại thôi.

      “Là cái gì?” Tử Thất Thất ép hỏi.

      “Là người phụ nữ của đại ca xã hội đen!”

      Tử Thất Thất sửng sốt.

      Người phụ nữ của đại ca xã hội đen? Nghĩa là người phụ nữ của đại ca xã hội đen?

      Người đàn ông kia là đại ca xã hội đen?

      thể nào!” thào tự .

      , tha cho tôi . Tôi thể xóa hình xăm này cho . Hình xăm này ngoại trừ người vẽ, ai cũng thể động vào.”

      Ông ta ngừng thở dài xin lỗi vì sợ bản thân gặp phải phiền phức, còn Tử Thất Thất vẫn đứng chon chân tại chỗ.

      ngờ rằng mình chọn bừa ai chọn lại chọn phải đại ca xã hội đen. Loại may mắn cực kì bé này ngờ lại rơi vào !

      Rốt cuộc đây là “vinh hạnh” hay là “bất hạnh” đây?

      chầm chậm xoay người muốn khỏi nhưng đột nhiên nghe được bản tin từ trong TV truyền ra:

      “Trước tiên xin chúc sức khỏe tất cả mọi người xem chương trình. Vào tám giờ ba mươi lăm phút sáng hôm nay, người trẻ nhất đứng đầu tổ chức xã hội đen – Mặc Tử Hàn chính thức bị cảnh sát bắt. Nghe trong quá trình thẩm vấn, người thanh niên này hết sức phối hợp thừa nhận tội ác của mình nên lập tức bị áp giải tới tòa án. Phiên tòa cuối cùng đưa ra phán quyết: Mặc Tử Hàn 23 tuổi bị phán 7 năm tù giam kể từ hôm nay…”

      Tử Thất Thất kinh ngạc nhìn Mặc Tử Hàn bị áp giải trong TV.

      Bị nhốt vào tù? 7 năm?

      Trời ơi, thế giới này quá nhiều điều bất ngờ.

      những cùng đại ca xã hội đen ngủ đêm mà còn trở thành người phụ nữ của phạm nhân.

      Ông trời ơi, người, trò đùa này của người… thực quá lớn rồi!
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 9: Đột ngột xảy ra tin dữ



      Tử Thất Thất thất thần ra khỏi cửa hiệu xăm, thể ngờ rằng mình chỉ muốn đêm phóng túng thôi thế nhưng lại chọc phải kẻ thống trị giới hắc đạo.

      đúng là trúng được thưởng cực kỳ lớn.

      Nhưng mà người đàn ông tên là Mặc Tử Hàn kia tại sao lại muốn lưu lại hình xăm này lưng người phụ nữ chỉ mới ngủ cùng lần chứ?

      Nhất thời có hứng? Hay vừa gặp ?

      Phải… mà cũng có thể

      “Haizzz…”

      Thở dài hơi, mệt mỏi đến mức muốn suy nghĩ gì nữa, phải nhanh về nhà ngủ giấc say.



      Xế chiều

      Tử Thất Thất về tới nhà cũng gần tối nhưng khi bước vào nhà có cảm giác là lạ. Khắp nơi chỗ nào cũng có giấy dán màu đỏ, mấy người trong công ty vận chuyển cũng chuyển đồ vật trong nhà .

      “Các người là ai? Các người làm gì?” lớn tiếng chất vấn.

      “Tử tiểu thư” người đàn ông mặc âu phục màu xám tới trước mặt , nở nụ cười chuyên nghiệp “Tôi họ Lý – là tài vụ được công ty phái tới. Rất xin lỗi phải cho biết tin xấu, công ty của cha chính thức tuyên bố phá sản. Cho nên nhà cửa cùng toàn bộ vật dụng trong nhà đều được đem bán đấu giá. Toàn bộ tiền sau khi bán hoàn toàn thuộc về công ty chúng tôi.”

      Phá sản?

      Tử Thất Thất vô cùng kinh hãi!

      “Cha tôi đâu? Ông ấy ở đâu?” tin, muốn chính miệng cha .

      Thế nhưng…

      “Cha hôm qua sau khi nghe được tin này nhảy lầu tự sát!”

      “Oạch” tiếng như sét đánh ngang tai khiến hoảng loạn lùi về sau vài bước, thể dừng lại. kiên cường cắn chặt răng cho nước mắt rơi.

      “Thế còn mẹ tôi? Bà đâu rồi?” thanh của hơi run rẩy, giờ rất lo lắng và bất an.

      “Vô cùng xin lỗi, mẹ sau khi biết cha chết cũng theo cùng chỗ với cha .”

      Cùng chỗ?

      Là thiên đường? Hay là địa ngục?

      “Vậy phải là…” tin, rồi đột nhiên hét to cầm lấy tay ta: “Tất cả đều phải, gạt tôi, dối… nhà tôi phá sản, cha mẹ tôi chết, bọn họ sao có thể làm chuyện độc ác như vậy, bọn họ …” thanh của càng ngày càng trở nên nghẹn ngào, cánh tay nắm tay ta càng lúc càng trở nên yếu ớt, chậm rãi ngồi xuống đất bất lực : “Họ bỏ lại tôi… đâu…”

      “Tử tiểu thư!” Ông Lý khe nhíu mày, ta cũng muốn tiếp tục làm đau lòng thêm nữa, nhưng mà…

      “Nếu như tin giờ có thể đến bệnh viện để xác nhận, thi thể ba mẹ hẳn đều ở chỗ đó.”

      Lời vừa dứt, Tử Thất Thất từ đứng bật dậy xông thẳng ra khỏi cửa.



      Nhà xác bệnh viện

      gian yên tĩnh, hơi lạnh tỏa ra bốn phía, đâu đâu cũng toàn tủ đựng xác.

      bác sĩ đến kéo hai ngăn tủ ở tầng thứ hai ra. Sau đó xoay người lại cứng nhắc với : “Tiểu thư, mời đến xác nhận.”

      Tử Thất Thất bước từng bước nặng nề, chậm rãi tới trước hai ngăn tủ đựng xác.

      Tầm mắt nhìn xuống hai người nam nữ nằm ở bên trong.

      Khuôn mặt mẹ vẫn xinh đẹp như cũ, cha cũng vậy. Chỉ có điều giờ hai khuôn mặt ấy còn sức sống như xưa.

      Nước mắt… bỗng chốc vỡ òa.

      “Ba… mẹ…”

      bật khóc, ôm hai thân thể lạnh buốt, nước mắt ngừng tuôn.

      Tại sao lại trở nên như vậy?

      Cùng ngày, thất tình, thất thân, mất tâm, mất gia đình, mất ba, mất mẹ, mất tất cả mọi thứ… tại sao? Tại sao ông trời lại tàn nhẫn với như vậy? Tàn nhẫn cướp tất cả mọi thứ của .

      “Ba… mẹ… con xin hai người… mở mắt ra nhìn con được ?”

      “Chỉ cần chút thôi, chỉ cần mở chút cũng được, để con biết… hai người vẫn chưa chết…”

      “Ba… mẹ…”

      lạnh… lạnh quá…

      Cái lạnh khiến cho máu dường như đông lại, cái lạnh khiến cơ thể dần mất cảm giác, cái lạnh khiến trái tim như ngừng đập…

      lạnh, giống như trở thành xác chết ở đây…
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 10: biết sao? có thai rồi!



      tháng trong chớp mắt trôi qua.

      Chuyện bán đấu giá dù xong nhưng nợ vẫn thể trả hết hoàn toàn. Số tiền Tử Thất Thất vất vả kiếm được chỉ có thể làm được ít chuyện sau khi cha mẹ qua đời.



      Vào ngày trời xanh thẳm.

      Tử Thất Thất ngồi chiếc thuyền , đem tro cốt của cha mẹ rắc về phía biển. Phương Lam đứng ở bờ nhìn dường như sắp chạm tới chân trời.

      Lúc đầu muốn cùng ngồi thuyền với để tiễn bác trai bác đoạn đường, nhưng lại từ chối.

      “Ba… mẹ… lên đường bình an.”

      Tử Thất Thất hướng về biển rộng mênh mông giọng lời chúc phúc. Hốc mắt chảy xuống giọt lệ, rồi giọt, lại giọt nữa cứ thế mãi dứt…

      Trời đất thay đổi. Tuy rằng tháng trôi qua nhưng vẫn thể tin đó là . Càng thể tin ba mẹ ở trước mắt trở thành cát bụi…

      Có lẽ vào buổi sáng nào đó khi mở mắt ra thấy ba mình ngồi đọc báo ghế sô pha, mẹ mình đứng ở trong bếp làm bữa sáng, tất cả mọi việc chỉ như cơn ác mộng. Thế nhưng cơn ác mộng này bao giờ mới có thể tỉnh, bao giờ mới thoát khỏi cơn ác mộng này?

      “Pặc!”

      Chợt nghe được tiếng nước, tò mò cúi xuống nhìn sâu xuống mặt nước.

      Hai con cá vui vẻ bơi lội, vui vẻ chơi đùa. Đột nhiên hai mắt nhìn đôi cá lại biến thành ba mẹ, mặt nước cũng lên ra khuôn mặt của hai người.

      “Ba… mẹ… hai người về rồi à?”

      Quả nhiên họ nỡ để lại mình, Tử Thất Thất vui vẻ vươn tay chạm vào mặt nước.

      Ngón tay vừa chạm vào mặt nước, hai con cá bị dọa sợ liền lặn sâu xuống biển, thế là ba mẹ cũng biến mất.

      “Đừng, đừng bỏ lại mình con, đợi chút, mang con với…”

      kích động vươn tay xuống mặt nước muốn bắt hai con cá chạy lại, thế nhưng “bùm” tiếng, cả người rơi thẳng xuống nước, trong nháy mắt thấy bóng dáng đâu rồi.

      “Thất Thất”

      Phương Lam đứng bờ thấy vậy lập tức kêu to tìm người tới cứu.




      chiếc du thuyền trắng xa hoa lướt mặt biển, người đàn ông mặc quần sooc trắng với áo sơ mi đen đứng mạn thuyền hóng gió biển, ngắm phong cảnh.

      Đột nhiên thấy xa xa có cái gì đó lơ lửng trôi, ta vội vàng cầm lấy ống nhòm nhìn về phía đó.

      “Phụ nữ?”

      kinh ngạc mở to mắt, lập tức buông ống nhòm chạy nhanh vào ca – bin điều khiển du thuyền hướng về phía Tử Thất Thất nổi lềnh bềnh.

      chàng tức giận nhảy xuống biển cứu lên, ngón tay đặt ở mũi nhưng thấy thở, cúi người áp tai vào tim cũng thấy đập.

      Chết rồi sao?



      Biệt thự Bách gia.

      Mười mấy bác sĩ cùng y tá vội vàng chạy ra chạy vào, suốt ngày đêm mới yên tĩnh trở lại.

      Chập tối.

      Tử Thất Thất nằm giường hơi run rẩy vài cái sau đó từ từ mở hai mắt.

      nhìn lên thấy trần nhà cao cao có đèn treo bằng thạch tinh xảo, lông mày bất giác hơi nhíu lại.

      Đây là đâu?

      Thiên đường sao?

      tỉnh rồi à?”

      Giọng dịu dàng truyền vào đến tai , dời ánh mắt đến người đàn ông mỉm cười đứng cạnh giường.

      … là ai?” chậm chạp mở miệng.

      “Tôi tên là Bách Hiên, người cứu biển. là làm tôi sợ muốn chết khi nghĩ đến việc cứu được !” có hơi thở, tim đập, tưởng chết rồi lại ngờ rằng kỳ tích lại xảy ra.

      này mạng lớn!

      “Tại sao lại cứu tôi?” Chết mới tốt, mọi chuyện coi như chấm hết.

      “Chẳng lẽ muốn sống nữa sao? tự sát vì có đứa trong bụng sao?” đoán mò.

      Đứa trong bụng?

      Tử Thất Thất vô cùng kinh ngạc!

      vừa cái gì?” hỏi

      “Tôi muốn tự sát à?”

      phải là câu này!”

      “Đó là…vì có đứa trong bụng sao?”

      “Đứa … trong bụng?” kinh ngạc mở to hai mắt, chất vấn “Tôi có thai?”

      biết sao? mang thai được tháng rồi!” Vị bác sĩ vừa kiểm tra cho xác nhận chuyện này.

      Tử Thất Thất vội vàng lấy tay xoa bụng.

      Mình có thai?

      Trong lúc mất tất cả mọi thứ, ông trời lại ban cho đứa ?

      Đây là bố thí sao?

      Vào thời điểm mất hết hi vọng, đứa lại xuất trong bụng !

      Chẳng lẽ… là tới cứu ?

      Nước mắt lại lần nữa tuôn trào, khóe miệng nhếch lên biết là khóc hay cười. Ngay chính bản thân cũng biết vui vẻ hay đau lòng…
      lazybeelavang thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @lavang truyện này hoàn rồi mà ban ^.^
      lavang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :