1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha tới rồi mẹ chạy mau - Ngũ Nguyệt Thất Nhật (361C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 85: Nghĩ kỹ để cho tôi hôn, hay để cho tôi cái kia sao?



      Mặc Thiên Tân nhìn theo bóng hai người lên lầu.

      Cậu tuấn đem điều khiển từ xa cầm trong tay ném lên, sau đó chuẩn xác bắt lấy, khóe miệng… vui vẻ gợi lên nụ cười tà ác.

      Bảo cậu quấy rầy bọn họ? Này… Đương nhiên là thể nào!

      Lúc nên quấy rầy phải quấy rầy, nhưng mà cậu tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối để cho mẹ cậu chịu thiệt, bất quá, nếu như bó tay hết cách, cậu cũng có cách nào khác, đành nhìn thôi vậy!

      Còn nữa, trước hết cậu phải gọi điện thoại cho mẹ Tiểu Lam mới được.

      Cậu vui vẻ bước đến ghế sô pha lớn xa hoa trong phòng khách, trực tiếp nằm lên đó rồi lấy điện thoại ra bấm dãy số:

      “Alo? Thiên Tân?”

      “Mẹ Tiểu Lam!”

      tới nước rồi?”

      “Dạ Đúng!”

      “Vậy hai người ở đâu?”

      “Ở khách sạn xa hoa giống như trong hoàng cung, rất đẹp, con lần đầu tiên nhìn thấy căn phòng đẹp đến như vậy!”

      ? nghĩ tới Bách Hiên ra tay lại hào phóng như vậy!”

      phải đâu mẹ Tiểu Lam, người cho chúng con ở phòng tốt như vậy là ba mà!”

      “Cái gì? Mặc Tử Hàn? ta tìm được rồi sao? Mẹ con bị ta bắt rồi? Vậy Bách Hiên đâu?”

      “Haizz… ra rất dài!”

      “Vậy con ngắn gọn thôi!”

      “Được rồi, đơn giản, chính là ba chú Bách Hiên dùng mưu kế giữ chú Bách Hiên ở lại Đài Loan, sau đó còn cho ba biết mẹ ở đâu, cho nên ba thừa dịp chúng con buông lỏng cảnh giác liền theo chúng con cùng ngồi máy bay, cùng tới nước , nhưng đây cũng phải chuyện quan trọng, quan trọng là ba lại lấy còng tay khóa mẹ với ba lại với nhau, con có cách nào cứu mẹ ra, cho nên kế hoạch C phải có chút thay đổi, bất quá bây giờ ba kéo mẹ vào phòng rồi, con sợ… “Cậu muốn lại thôi.

      “Con mà sợ? Mẹ thấy con chỉ mong cho hai người bọn họ làm cái gì đấy!”

      “Hắc hắc, đích là đúng như vậy, thế nhưng con muốn mẹ thương tâm như lần trước, cho nên đến thời điểm đó con nhất định ra mặt ngăn cản!”

      Lần đó chứng kiến mẹ khóc, tim cậu như vỡ ra, cho nên lần này cậu muốn mẹ khóc, cậu phải bảo vệ mẹ, mặc dù cậu còn rất , nhưng được cái may mắn duy nhất là chỉ số IQ cao hơn người khác.

      Cậu nhất định bảo vệ tốt mẹ, nhất định!

      “Tốt lắm, con cứ yên tâm , mẹ con có yếu ớt như vậy đâu, phải là có câu danh ngôn: Kết quả tốt, mọi chuyện đều tốt!”

      “Oa, mẹ Tiểu Lam, mẹ đúng là chân lý!” Mặc Thiên Tân xúc động tán đồng.

      “Còn phải …” Phương Lam đắc ý.

      tình đại khái chính là như vậy, chờ kế hoạch C bắt đầu, con lại gọi điện thoại cho mẹ!”

      “Được!”

      “Vậy tạm biệt!”

      “A đúng rồi, nghe Luân Đôn có rất nhiều địa phương chơi rất vui, con thử tìm mạng xem, nhất định phải vui vẻ chơi chút, dù sao cũng có người bỏ tiền ra, ngàn vạn lần nên khách sáo, biết ?”

      “Được, tốt, con nhất định nghiêm túc tuân lệnh mẹ Tiểu Lam!”

      “Ngoan! Đừng quên đặc sản của mẹ, tạm biệt!”

      “OK!”

      lải nhải điện thoại vừa đúng nửa tiếng, Mặc Thiên Tân đột nhiên ngồi dậy, quay đầu nhìn cầu thang hình cung kia.

      Nửa tiếng liệu có phát sinh chuyện gì ? Mẹ mạnh mẽ như vậy hẳn là cũng có thể chịu được qua tiếng chứ?

      Được rồi, trước tiên điều tra thêm có nơi nào chơi vui, thử lên mạng xem!

      “Hắc hắc!” Cậu vui vẻ cười, chạy tới bàn máy tính.



      Lầu hai

      Phòng ngủ

      Mặc Tử Hàn khiêng Tử Thất Thất vào phòng, sau đó mới thả từ vai xuống.

      Cơ bụng Tử Thất Thất rốt cục được giải thoát, máu não cũng chầm chậm quay lại, chẳng qua là, hai mắt quét vòng toàn bộ gian phòng, cuối cùng rơi cái giường lớn này, thần kinh căng thẳng và khẩn trương, cảnh giác nhìn người nào đó trước mặt.

      đừng làm bậy!” kích động mở miệng, chân khẽ lui về phía sau bước.

      “Làm bậy? Như thế nào gọi là làm bậy?” Mặc Tử Hàn hỏi ngược lại.

      “Là làm… Dù sao được chạm vào tôi, bằng …”

      “Bằng như thế nào?” Mặc Tử Hàn cướp lấy lời , chất vấn.

      Bằng ? Bằng … Bằng … Bằng

      Bằng có thể như thế nào? Ngay cả cũng thể tìm được lý do thuyết phục để uy hiếp , căn bản là cá nằm thớt, tùy xâu xé.

      Nhưng mà, tuyệt đối thể để cho làm loại chuyện đó.

      “Tóm lại… được đụng vào tôi!”

      “A…” Mặc Tử Hàn cười khẽ, hai mắt nhìn bá đạo “Tôi hẳn là cần phải nghe ra lệnh ? Hơn nữa bây giờ ở trong tay tôi, tôi muốn chạm chạm, muốn chạm chạm, tất cả đều do tôi! có năng lực làm gì được tôi?”

      Tử Thất Thất tức giận!

      nếu là người đàn ông đừng có dùng sức mà ép buộc , cách làm hèn hạ này chỉ có súc sinh mới làm!”

      “A…” Mặc Tử Hàn lại cười khẽ tiếng.

      Từng bước đến gần , tà ác cười, đưa tay phải ra nhàng đụng vào má , tà mị , “ nghĩ tôi phải đàn ông, bằng ở chiếc giường này kiểm tra chút như thế nào?”

      Tử Thất Thất kinh ngạc, hai mắt trừng lớn! Mà gò má mình bị ngón tay đụng vào, cảm giác lạnh như băng truyền đến trái tim của .

      “Đừng chạm vào tôi!”

      hét lớn, lui về sau hai bước, hoàn toàn quên mất còng tay vẫn còn tay hai người.

      Tay đột nhiên bị tác động, Mặc Tử Hàn chân tự chủ tiến về phía trước bước, nhưng lại cố ý giả bộ trọng tâm vững, trực tiếp bổ nhào về phía .

      “Ầm ——” thanh vang lên, hai người cùng nằm mặt đất, nam nữ dưới!

      Tử Thất Thất bị đau cau chặt hai hàng lông mày, hai mắt nhắm chặt, nhưng đến khi mở mắt ra liền thấy khuôn mặt Mặc Tử Hàn kinh sợ giãy dụa.

      muốn làm gì? Cút ngay, đừng đụng vào tôi!”

      “Do kéo tôi ngã, tôi cái gì cũng có làm!” vẻ mặt oan uổng.

      Tử Thất Thất hung hăng trừng mắt nhìn !

      “Vậy bây giờ có thể đứng lên ?”

      , tôi cảm thấy thế này vô cùng thoải mái!” Khóe miệng cười khẽ, điệu bộ sung sướng.

      … Khốn kiếp, cút khỏi người tôi ngay!” Tử Thất Thất tức giận, lại lần nữa giãy dụa, hai tay đẩy ngực , hai chân ngừng đung đưa, tìm mọi cách muốn đẩy ra.

      Nhưng Mặc Tử Hàn đột nhiên tóm lấy hai tay , dùng đầu giữ đỉnh đầu , sau đó dò xét hạ thân của mình, dán vào chóp mũi , tà ác , “Tử Thất Thất tôi cảnh cáo , tốt nhất là đừng có lộn xộn, nên biết thân thể người đàn ông rất dễ dàng bốc cháy, nếu như cẩn thận châm hỏa của tôi, nhất định phải giúp tôi dập tắt lửa… hiểu chưa?”

      Ngay lập tức, Tử Thất Thất đình chỉ tất cả giãy dụa, thành thành bị đè lên, nhưng lại hung hăng nhìn chằm chằm .

      Người đàn ông vô sỉ, người đàn ông hạ lưu, nếu như bảy năm trước kiên trì luyện Taekwondo, tại nhất định hoàn hảo đánh cho ta trận, tốt nhất đem lão Nhị nhà ta đánh cho tàn phế, để cho thân thể của ta “đứng” cũng nổi!

      Tên khốn kiếp – Mặc Tử Hàn nhìn dáng vẻ giận mà dám của , cười khen ngợi , “Thực ngoan, phụ nữ phải nghe lời như vậy mới đáng !”

      “Hứ…” Tử Thất Thất khinh thường phát ra thanh châm chọc.

      Chân mày Mặc Tử Hàn khẽ nhảy lên.

      Tính tình này đúng là mạnh mẽ, cũng bị đặt dưới thân lại còn dám giễu cợt , quả nhiên là con ngựa mạnh mẽ, bất quá, cũng nên dạy dỗ tốt chút.

      “Này, tôi … Có muốn cùng tôi làm cuộc giao dịch !” đột nhiên mở miệng.

      Giao dịch?

      Tử Thất Thất nghi hoặc!

      “Giao dịch gì?” hỏi.

      “Rất đơn giản, chính là để cho tôi hôn, tôi bắt lên giường… thế nào?”

      Hôn… Hôn chút?

      Nghe giống như rất có lời, nhưng mà, lời ta có thể tin tưởng sao? Phải ta là người có thể tin tưởng sao?

      “Tôi dựa vào cái gì tin ?” ra nghi vấn của chính mình.

      có thể tin tôi, nhưng mà nếu đồng ý, vậy tôi nhất định cường bạo !” Khóe miệng Mặc Tử Hàn phác hoạ nụ cười đắc ý, chính là công khai uy hiếp.

      Còn là giao dịch?

      phải là chồn đến nhà gà chúc tết sao!

      Tử Thất Thất hung dữ trừng mắt nhìn khuôn mặt tươi cười có ý đồ bất chính kia, ngừng do dự, ngừng chần chờ, trầm mặc có mở miệng.

      “Thế nào? muốn!” Mặc Tử Hàn hỏi.

      “…” Tử Thất Thất trầm mặc, còn do dự.

      Mặc Tử Hàn mất kiên nhẫn, hạ thân dò xét nhích tới gần , “Vậy tôi bắt đầu cường bạo !”

      Vừa xong, tay đem hai tay gộp lại làm , tay còn lại từ từ vén áo lên, lộ ra cái bụng bằng phẳng…

      “Đợi… chút!” Tử Thất Thất kinh hoảng mở miệng.

      “Suy nghĩ kỹ rồi sao? Là để tôi hôn, hay để tôi cường bạo?” chậm rãi mở lời , ngón tay ở bụng ngừng vẽ các vòng tròn, cố ý trêu chọc thân thể nhạy cảm của .

      “Tôi… tôi nghĩ kỹ rồi!” Tử Thất Thất kích động mở miệng.

      “Đáp án đâu?” Mặc Tử Hàn hỏi.

      “Tôi lựa chọn để hôn!”

      Dù sao chẳng qua là môi chạm môi, thịt chạm thịt, da chạm da… có gì lớn!

      Nhưng mà trái tim lúc ra câu kia bắt đầu đập gấp mấy lần bình thường…
      lazybee thích bài này.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 86: Ta muốn tắm, ngươi theo ta



      “Thình thịch thình thịch…”

      Trống ngực Tử Thất Thất lớn đến mức có thể làm cho người khác nghe thấy ràng, giống như có người ở trong người khua chiêng gõ trống.

      Mặc Tử Hàn nghe được tiếng tim đập của , khóe miệng gợi lên chút tươi cười giống như châm chọc, rất khẩn trương?”

      “Tôi đâu có?” Tử Thất Thất mạnh miệng.

      Đáng ghét, tại sao lại như vậy chứ? Tim đập nhanh vậy sao? phải là bị hôn thôi sao?

      “A…” Mặc Tử Hàn cười khẽ, từ từ đè thân thể xuống , “Tôi muốn bắt đầu…”

      “Đợi… chút!” Tử Thất Thất lại kích động ngăn cản.

      “Đổi ý rồi sao?” hỏi.

      phải, tôi chỉ muốn hỏi, muốn hôn chỗ nào? Éc… Trán có được ?” trong lòng còn có tia hi vọng, giọng chần chờ hỏi.

      bị ngốc sao? Muốn hôn, đương nhiên là hôn môi rồi!” Mặc Tử Hàn xong liền trực tiếp đón lấy môi .

      Tử Thất Thất ngơ ngác sửng sốt.

      Miệng?

      Tại sao ta đột nhiên muốn hôn ở đây? ràng bảy năm trước, còn có mấy ngày trước chưa từng đụng vào môi , nhưng mà bây giờ lại chủ động muốn hôn môi , đúng rồi, máy bay cũng thế.

      ta làm sao vậy?

      Mặc Tử Hàn để cho có cơ hội chuyện nữa, môi gắt gao dán lên môi , đầu tiên là khẽ mở khẽ đóng nhàng nhấm nháp, sau đó ngậm cánh môi mềm mại của nhàng mút thỏa thích, cuối cùng mới từ từ đưa đầu lưỡi thăm dò vào trong miệng của , triền miên lật quấy lưỡi … Từ từ, từ từ bắt đầu từ dịu dàng ngây ngô biến chuyển thành hôn mãnh liệt, Mặc Tử Hàn cũng đột nhiên chuyển biến thành ác lang đói khát, từng ngụm từng ngụm cắn nuốt cánh môi , lưỡi duỗi tới cổ họng , sau đó vờn quanh lưỡi , dùng sức mút thỏa thích vị ngọt trong miệng , kể cả hô hấp của , cũng đồng thời nuốt vào trong bụng, hận thể đem cả người của đều ăn hết.

      Hôn đến hơn năm phút làm cho Tử Thất Thất đầu óc choáng váng, hô hấp càng ngày càng thưa thớt, ý thức dường như cũng có chút rệt, ngược lại, Mặc Tử Hàn càng chiến càng dũng, dùng cái lưỡi dài bóng loáng linh hoạt lật quấy trong miệng , ngừng đòi lấy nước dịch trong miệng , giống như muốn đem hút khô.

      Đột nhiên…

      Tay Mặc Tử Hàn xoa bên hông , sau đó chậm rãi tới trước ngực của , nhàng vuốt ve, sau đó biến thành nhàng nhào nặn.

      “A…” Tử Thất Thất rên rỉ, ý thức ngay lập tức trở về.

      làm gì? là đại lừa gạt!” Hai tay dùng sức đẩy thân thể ra, hai môi cũng theo đó tách ra.

      phải chỉ hôn thôi sao? Tay làm cái gì?” tức giận chất vấn.

      Mặc Tử Hàn ngồi người , cúi xuống nhìn, hai mắt ràng có chút mê ly.

      “A… cẩn thận làm quá tay!” bình tĩnh , nhưng nơi tim cũng khẽ nhảy lên.

      Cảm giác rất kỳ quái thế nhưng rất thoải mái.

      Cho tới bây giờ chưa từng hôn môi, vậy mà lại cảm thấy môi này giống như mật ngọt, nhưng là sau khi thử qua lần, mới có thể phát , môi của nhìn như đường ngọt gây nghiện, là loại độc dược khi đụng tới lập tức nghiện, là độc dược mãnh liệt nhất cách nào diệt sạch, hơn nữa mỗi lần ăn lần nổi lòng tham lần, lần so với lần càng tham, lần so với lần càng khát vọng, lần so với lần càng muốn ở trong miệng của triền miên nghỉ… Nhưng khi phục hồi tinh thần lại, muốn chỉ là hôn thôi, còn có thân thể , vị ngọt sâu trong u cốc kia càng đẹp hơn…

      “Làm… Làm quá tay?” Tử Thất Thất lửa giận bay thẳng đến chân trời.

      Quả nhiên đàn ông đều phải thứ tốt, nửa hạ thân toàn bộ đều là kiểm soát như vậy.

      “Yên tâm , phải dừng lại rồi ư, tốt lắm, đứng lên !” Mặc Tử Hàn vừa vừa đứng lên.

      Tử Thất Thất cũng bối rối cùng đứng lên, khí thoáng cái càng thêm xấu hổ.

      Môi có chút trướng đau, hơn nữa vẫn còn nước miếng dính môi chưa khô, muốn nôn… Rất muốn đánh răng…

      “A, đúng rồi!” Mặc Tử Hàn đột nhiên mở miệng.

      “Cái gì?” Tử Thất Thất nghi hoặc.

      “Vừa rồi tôi hình như là, chỉ cần để tôi hôn, tối nay tôi bắt buộc lên giường với tôi, vậy mặt khác, trừ tối nay ra, sau này mỗi buổi tối tôi bắt buộc , hơn nữa tối nay ngoại trừ giường, tựa hồ cũng có thể tận tình làm chút vận động khác, tỷ như… “ đột nhiên dừng lại, hai mắt tà ác nhìn .

      Tử Thất Thất khiếp sợ nhìn khuôn mặt giảo hoạt kia của .

      Tên khốn kiếp này, ta cố ý đùa bỡn sao? Cũng chiếm tiện nghi, chính ở chỗ này diễu võ dương oai, ta rốt cuộc muốn như thế nào?

      “Này, tôi …” đột nhiên nhích tới gần tai , thanh kéo dài , “ có nghe qua khẩu giao chưa?”

      Tử Thất Thất nháy mắt sửng sốt.

      ta vừa mới cái gì?

      Khẩu… Khẩu… Khẩu… Giao?

      ta phải muốn cùng ta chơi cái trò chơi biến thái này chứ? ta phải là chứ?

      “A… Ha ha ha…” Mặc Tử Hàn cười to, nhìn khuôn mặt trắng bệch của , tâm tình càng thêm tăng vọt.

      cười cái gì? cái loại biến thái, tôi cho biết, tôi cùng khẩu… Khẩu… Khẩu…” dám ra chữ còn lại kia.

      “Khẩu cái gì?” nhân cơ hội truy vấn.

      Khuôn mặt Tử Thất Thất từ trắng bệch biến thành trái cà chua đỏ rực, xem như nhìn ra, người đàn ông này lấy làm thú vui, ở trước mặt ta lộ ra cái xấu, làm ra chuyện, toàn bộ đều là tức cười.

      có gì, tóm lại đừng mong tôi giúp làm chuyện kỳ quái gì!”

      “Chuyện kỳ quái, vậy là chuyện gì? có thể ràng chút được , bằng tôi hiểu!”

      bị ngốc sao?”

      “Nếu tôi có thể giải thích lời tôi vừa cho tôi nghe ?”

      … Vô lại!”

      Tử Thất Thất lửa giận ngút trời.

      Hết thuốc chữa! Người đàn ông này đúng là hết thuốc chữa, ta vậy mà vô lại đến trình độ khiến người ta tức lộn ruột.

      hoàn toàn thể cùng ta khơi thông rồi, cũng có thể trong đầu người đàn ông này trừ bỏ sắc, dường như có những thứ khác. Được rồi, lựa chọn cùng ta chuyện, có thể im lặng chứ?

      Mặc Tử Hàn thấy ngậm miệng , làm bộ dáng trầm mặc bắt đầu có chút khó chịu.

      Đột nhiên, xoay người về hướng toilet.

      vừa cử động, lập tức ảnh hưởng tới tay phải của Tử Thất Thất.

      “Này, muốn làm gì?” kinh hoảng hỏi.

      “Tôi muốn vệ sinh!” thuận miệng trả lời.

      “Cái gì? Nhà vệ sinh? Đợi, đợi chút…” Tử Thất Thất lập tức kéo tay lại.

      Mặc Tử Hàn cảm thụ nhiệt độ ở hai tay , tâm tình thoáng chuyển, “Làm sao? Có chuyện gì ?” ra vẻ lạnh như băng hỏi.

      “Cái kia… có thể xin nhẫn nại chút được !”

      “Chuyện này mà còn có thể nhẫn nại sao?”

      “Vậy… Có thể xin tháo khóa tay ra , tôi thề tôi tuyệt đối bỏ trốn, bằng khóa tôi vào chỗ khác, sau đó mình vào?” ôn tồn , mang theo thái độ cầu khẩn chuyện với , nhưng mà…

      được!” Mặc Tử Hàn lập tức cự tuyệt.

      Tử Thất Thất nháy mắt á khẩu, cả người cứng đờ.

      Tâm tình Mặc Tử Hàn cực kỳ vui mừng, chính là thích nhìn tức giận, phẫn nộ, biết làm thế nào, táo bạo, bộ dáng kinh ngạc, cũng biết là từ khi nào, khi dễ trở thành thú vui lớn nhất của .

      thôi!” xong liền kéo tay về phía toilet.

      “Đợi chút, đợi chút, đừng kéo tôi, cần kéo tôi, tự tôi , tôi còn được sao?” Tử Thất Thất hét to, bỏ tay ra.

      phải là vệ sinh sao? Xấu hổ hẳn là ta phải sao? Ngay cả chuyện như vậy cũng bị người nhìn thấy, ta hẳn là mắc cở chết người phải sao?

      Hứ… phải là nhìn xem khối thịt nào đó thân thể người đàn ông ư, có cái gì kinh ngạc? Tử Thất Thất mới sợ.

      Bỗng nhiên lấy hết dũng khí, ngạo mạn nhìn .

      Khóe miệng Mặc Tử Hàn tà ác gợi lên, câu khiến người khác phải hoảng sợ “ nghe lời vậy, vậy tôi liền nghe nhẫn nại chút, bất quá ngược lại, bây giờ tôi muốn tắm, bằng ngoan ngoãn theo tôi, thuận tiện chà lưng giúp tôi !”

      Toàn bộ dũng khí mới vừa rồi của Tử Thất Thất nháy mắt rớt nửa đoạn.

      Người người đàn ông này ràng đùa bỡn .

      Bỗng nhiên có chút hối hận, vào cái ngày ta bị điện giật cho ngất nên cứu ta, để cho ta tự sinh tự diệt, nếu chuyện hôm nay cũng xảy ra.

      thôi!” Mặc Tử Hàn lại ra hai chữ này, liền kéo Tử Thất Thất tình nguyện vào phòng tắm.

      Trò hay giờ mới bắt đầu, nhất định dạy dỗ này tốt, sau đó ăn luôn



      Trong phòng tắm

      Tử Thất Thất và Mặc Tử Hàn đưa lưng về phía nhau.

      Mặc Tử Hàn khóe môi nhếch lên, nhanh chóng cởi quần áo, Tử Thất Thất thấp thỏm bất an cau mày, cảnh giác tên sắc lang phía sau.

      Bây giờ nên làm gì?

      thể bị ta điều khiển, thể để ta trói chung chỗ, nhất định phải nghĩ ra cách phá cái còng tay này.

      phải trời tuyệt đường người sao? Nhưng mà tại sao… chính là tìm được đường ra?

      Trong lúc bối rối, Mặc Tử Hàn đột nhiên xoay người, hoàn toàn khỏa thân từ phía sau ôm lấy eo , nhích tới gần bên tai , “Bảo bối, dù sao cũng vào, có muốn cùng tắm ?”
      lazybee thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 87: Ở bên trong phòng tắm chơi vật lộn



      Bảo… Bảo bối?

      Người người đàn ông này ta uống lộn thuốc sao?

      “Chuyện đó… cần, tự mình tắm rửa !” kích động , đẩy hai tay ôm eo mình ra.

      cần khách khí với tôi, dù sao cái bồn tắm này khá lớn!” Hai tay Mặc Tử Hàn lại ôm lấy , vẫn như cũ ở bên tai thào .

      Bên tai Tử Thất Thất bị hơi thở thở ra làm cho ngứa, cả người cũng bắt đầu thoải mái.

      “Tôi có khách khí, cũng cần phải khách khí, mình tắm , đừng để ý tới tôi!”

      “Vậy là đáng tiếc…” Mặc Tử Hàn xong, đột nhiên buông hai tay.

      Tử Thất Thất thả lỏng hơi.

      Mặc Tử Hàn lại đột nhiên vội vã nhanh vào bồn tắm hình tròn, cũng chợt ngồi xuống.

      Tay Tử Thất Thất đột nhiên bị lôi kéo về phía sau, hoảng hốt lui về phía sau hai bước, đúng lúc muốn đứng vững tay lại bị lôi xuống dưới, thình lình mất thăng bằng, cả người trực tiếp rơi vào trong bồn tắm.

      “Tùm” Bọt nước văng khắp nơi!

      Tử Thất Thất hai tay đạp nước chống đỡ ở cái bệ bóng loáng, mà hai chân vẫn còn khoác lên mép bồn tắm lớn, nháy mắt toàn bộ quần áo người ướt sũng, gắt gao dán da , làm nổi lên thân hình của phái nữ.

      …” tức giận nhìn khuôn mặt Mặc Tử Hàn, có loại xúc động muốn giết người.

      “Oh? làm sao? phải muốn cùng nhau tắm sao? Như thế nào quần áo cũng chưa cởi vội vã nhảy vào rồi?” Mặc Tử Hàn bộ tà ác, vui vẻ chọc .

      cố ý!” Tử Thất Thất rống giận.

      “Con mắt nào của nhìn thấy tôi cố ý?” Mặc Tử Hàn đúng lý hợp tình chất vấn.

      “Hai mắt!” Tử Thất Thất kiên định.

      “Ha…” Mặc Tử Hàn vui vẻ cười khẽ, sau đó đem hai cánh tay mở rộng đặt ở ven bồn tắm hình tròn, đắc ý , “Coi như là tôi cố ý, vậy thế nào? có thể làm khó dễ được tôi?”

      …” Tử Thất Thất chỉ vào mũi cao thẳng của mắng to, “ hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu, là tên trứng thối khốn khiếp, tôi liều mạng với …” lập tức giận điên lên.

      Sống hơn hai mươi năm chưa từng bị người đùa giỡn như vậy, cho dù là Thiên Tân, cũng hiểu được cái gì gọi là có chừng có mực, nhưng mà người đàn ông này ta thực quá phận, nhẫn nại của đến cực hạn, cho dù là đánh lại ta, cũng muốn trút cơn tức này.

      thình lình vươn quyền trái, trực tiếp đánh về phía khuôn mặt tuấn tú kia, Mặc Tử Hàn vươn tay phải của mình dễ dàng bắt được nắm tay nho của , Tử Thất Thất lập tức đưa tay phải ra, nhưng là bởi vì bị còng tay cho nên lại lần nữa bị Mặc Tử Hàn kiềm chế, bất đắc dĩ thể làm gì khác hơn là lập tức vươn chân phải của mình đá về phía , Mặc Tử Hàn khẽ cười, giống như trước vươn chân ôm lấy chân , cũng đồng thời đột nhiên đứng dậy, hai chân đè ép hai chân của hướng xuống.

      “Ùm”

      Tử Thất Thất lần nữa nằm ở bên trong nước, vừa vặn cổ ở ven bồn tắm.

      Đau!

      cau mày!

      “Buông tôi ra, có bản lĩnh tháo còng tay ra, chúng ta đấu trận!” chịu thua rống to.

      “Cho dù mở khóa còng tay ra cũng phải đối thủ của tôi!” tràn đầy tin tưởng.

      “Vậy cũng chưa chắc, thử làm sao biết!”

      cần thiết phải thử!”

      “Tại sao cần thiết, có gan hãy cùng tôi đánh trận công bằng, nếu tôi thắng từ nay về sau được dây dưa với tôi nữa!”

      “Vậy nếu thua?” Mặc Tử Hàn đột nhiên hỏi.

      “Thua? Tôi… Tôi có khả năng thua, tóm lại, trước mở khóa ra, chờ chúng ta tỉ thí xong rồi, sau đó…”

      “Đủ rồi!” Mặc Tử Hàn cắt đứt lời , , “ đừng có viện cớ nữa, cho rằng có thể đánh thắng tôi sao? Ý nghĩ của rất hão huyền, tôi thả cho …” giọng , thân thể lại càng chùng xuống, ngừng nhích tới gần đè lên .

      “Tại sao? Rốt cuộc vì cái gì nhất định muốn bắt tôi? Đồ vật cũng cầm phải sao? Tôi còn giá trị lợi dụng nữa phải sao? Vậy… Vì sao để tôi !” Tử Thất Thất hai mắt thẳng tắp nhìn chất vấn.

      Mặc Tử Hàn nhìn khuôn mặt quật cường của , nhìn đôi mắt ngạo mạn kiên định của , nhìn đôi môi hồng nhuận của , trong nháy mắt thất thần, tự chủ mở miệng, giọng , “Tôi cũng muốn biết tại sao?” Tại sao đối với này cố chấp như vậy? Nhất định phải bắt được , nhất định phải tìm được , nhất định phải có được , tại sao vậy chứ? cũng muốn biết…

      cái gì?” Tử Thất Thất kinh ngạc, hoàn toàn hàm ý của .

      Mặc Tử Hàn đột nhiên trở lại bình thường, ý thức được mình lỡ lời, lập tức trở lại gương mặt lạnh lùng, giải thích , “Ý của tôi là, tôi cũng biết vì sao vừa thấy tôi chạy, phải biết rằng phụ nữ thế giới này nhìn thấy tôi đều kỳ vọng tôi có thể sủng hạnh bọn họ đêm, cũng hi vọng có thể ở bên cạnh tôi, nhưng mà vì sao chỉ có … Vừa thấy tôi liền lập tức chạy trốn?”

      “Đó là bởi vì tôi chán ghét !” Tử Thất Thất ngay cả nghĩ cũng nghĩ đưa ra đáp án.

      “Chán ghét tôi? Vì sao?” hỏi tới.

      “Chán ghét chính là chán ghét, nào có nguyên nhân nhiều như vậy? Hơn nữa cẩn thận nghĩ lại xem, từng làm những chuyện gì với tôi, bất kể người phụ nữ nào nếu gặp phải tình huống như của tôi cũng nhất định chán ghét !”

      “Chuyện làm?” Mặc Tử Hàn nghi hoặc lặp lại, sau đó lạnh lùng , “Tôi ràng vẫn nhớ là quyến rũ tôi, là muốn cùng tôi lên giường, hơn nữa còn mang thai con của tôi, cũng sinh ra nó, lại còn che dấu bảy năm cũng cho tôi biết… ràng chính chọc giận tôi, kết quả hôm nay cũng là mình tạo ra!”

      Bị ta như vậy, Tử Thất Thất á khẩu trả lời được!

      Trong nháy mắt, tất cả lỗi lầm đều biến thành của , giống như mới là đầu sỏ gây chuyện, giống như mới là người khởi xướng.

      lời nào để , tìm được câu để phản bác lại lời .

      … Sai lầm rồi sao?

      “Thế nào? phủ nhận sao?” Mặc Tử Hàn giọng hỏi.

      “…” Tử Thất Thất chỉ có thể im lặng.

      “Nếu biết tất cả là lỗi mình , vậy … tiếp nhận trừng phạt !” Mặc Tử Hàn xong liền hôn lên môi .

      Tử Thất Thất ngây ngốc bị hôn, thậm chí ngay cả giãy dụa cũng bỏ quên.

      Đây đều là lỗi của sao? Kết quả giờ phút này đều là chính tạo thành đấy sao? Nhưng mà đêm của bảy năm trước, chẳng qua là thương tâm cho nên mới tự sa ngã, nếu biết trước kết quả như vậy, nhất định ngu ngốc làm ra loại chuyện đó, nhất định tìm ta, càng cùng ta…

      ! đột nhiên trừng lớn cặp mắt của mình.

      hối hận, cũng hối hận đêm kia, cho dù được lựa chọn lại, cũng chọn làm như vậy, bởi vì… có đêm hôm đó, mới có Mặc Thiên Tân tại…

      Cho nên hối hận, cho dù con đường về sau có gian khổ, cũng tuyệt hối hận đêm phóng túng đó.

      Mặc Tử Hàn hôn lấy môi , tham luyến lần lại lần thưởng thức, tay cũng chầm chậm buông lỏng tay ra, từ cánh tay thon dài chậm rãi trượt tới trước ngực , ngăn cách bởi lớp áo thấm ướt, sau đó nhàng vuốt ve thân thể , ngừng đùa bỡn, tiếp theo… Môi lưu luyến rời môi , hôn cằm , hôn cổ , hôn trước ngực , ngậm tiểu đào màu hồng khẽ cắn…

      “A…” Tử Thất Thất giọng líu ríu, thân thể kích động, trận tê dại.

      “Tên lường gạt… Đại lừa gạt…” kiều khẽ thở gấp lẩm bẩm, “ ràng bắt buộc tôi, đại lừa gạt… Đại lừa gạt… Đại lừa gạt…”

      ngừng là tên lừa đảo, nhưng mà thân thể chút phản kháng.

      Cho dù phản kháng có ích gì?

      Kết quả, còn phải giống nhau…

      Quên , ta muốn thế nào được thế đó, dù sao đây đều là chính mình gieo xuống nghiệt duyên, cũng là kết cục thảm hại của mình, đây là tự làm tự chịu.

      Quên , nhận!

      Mặc Tử Hàn thấy có bất kỳ giãy dụa nào, chính là ngừng là tên lừa đảo, đột nhiên chống thân mình, buông con mắt nhìn , “ yên tâm , tôi hôm nay tuyệt đối vào thân thể , nhưng mà tôi muốn chuẩn bị sẵn sàng, tối ngày mai… Tôi làm cho cả đêm khó ngủ!”

      Ngày mai?

      Hai mắt thâm thúy của Tử Thất Thất nhìn .

      vẫn hiểu, vì sao ta nhất định phải làm như vậy với ? Nhớ trước kia ta từng , ta cho tới bây giờ thiếu đàn bà, nếu thiếu, nên tìm người khác, vì sao nhất định là ?

      Chẳng lẽ… Người người đàn ông này… ta đối với

      “Két!”

      Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, cắt đứt suy nghĩ của Tử Thất Thất, đồng thời cắt đứt động tác của Mặc Tử Hàn.

      Mặc Thiên Tân đứng ở cửa, hoàn toàn kiêng kỵ hình ảnh trước mắt… Ba toàn bộ lõa lồ, mẹ nửa thân trần truồng, ba ở người mẹ, mẹ ở dưới thân ba, hơn nữa tay ba còn đặt ở ngực mẹ, tay kia ở trong nước cậu nhìn thấy, bất quá có thể tưởng tượng được ba làm gì.

      “Con này ba mẹ, hai người như thế nào lại ở trong buồng tắm chơi vật lộn a? Trò chơi thú vị như vậy, con cũng muốn tham gia!”

      Cậu vừa vừa mặt mày hớn hở bước tới.
      lazybee thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 88: Tôi muốn thay quần áo, mời xoay người!



      May mắn cậu tới kịp, nếu mẹ có thể bị cái kia cái kia rồi.

      Mặc Thiên Tân giả vờ ngu ngốc, chạy tới bồn tắm lớn, mở ra hai tay muốn nhảy vào bồn tắm.

      Mặc Tử Hàn nhanh chóng vươn tay đẩy trước ngực cậu, , “Con muốn làm gì?”

      “Chơi vật lộn ạ, tính cả con nha, con cùng mẹ nhóm được ?” Cậu hưng phấn, hai mắt ngây thơ mạo hiểm kim quang, giống như biết tại là tình huống gì.

      phải với con, cho phép quấy rầy chúng ta sao?” Chân mày Mặc Tử Hàn cau lại, bực mình.

      “Nhưng mà… Nhưng mà…” Mặc Thiên Tân bỗng nhiên mân mê môi, hai ngón trỏ ngừng đâm đâm, vẻ mặt uất ức, , “Nhưng mà con mình nhàm chán nha, vất vả có thể cùng ba với mẹ đoàn tụ, con cũng muốn cùng hai người vui vẻ chơi đùa mà!”

      Mặc Tử Hàn và Tử Thất Thất đều nhìn ra cái tâm tư kia, nhưng mà Tử Thất Thất cũng bởi vì cậu xuất mà thả lòng tâm tình, nhưng là rất hiển nhiên người nào đó lửa giận bốc lên cao.

      được sao? Thiên Tân thể cùng mẹ chơi vật lộn sao, cùng tắm rửa sao?” Mặc Thiên Tân tiếp tục giả vờ vô tội, mà cặp mắt to đen nhánh bắt đầu quay tròn muốn rớt nước mắt.

      Mặc Tử Hàn im lặng!

      Phải như thế nào với thằng nhóc sáu tuổi? Phải như thế nào với tiểu quỷ tính cách tinh quái? căn bản là biết, cũng cho tới bây giờ đều có học qua.

      Đánh được, chửi được, cuối cùng chỉ có thể im lặng thở dài…

      “Ui cha!” Mặc Thiên Tân đột nhiên kinh ngạc trợn to hai mắt.

      “Sao vậy?”

      “Sao vậy?”

      Tử Thất Thất và Mặc Tử Hàn nghi hoặc cùng lên tiếng.

      “Oa ba…” Mặc Thiên Tân giật mình nhìn phía dưới nước ấm, hết sức cảm thán , “Tiểu đệ đệ của ba là lợi hại nha, vì sao có thể dựng thẳng lên được vậy? Ba làm như thế nào, cũng dạy con !”

      Trong nháy mắt, Tử Thất Thất mặt lên tầng đỏ ửng, nhưng cũng tự chủ che miệng cười trộm, mà Mặc Tử Hàn xấu hổ nhìn dưới thân thể của mình.

      SHIT!

      Khi nào đột nhiên lên vậy?

      “Đáng chết! Đứng lên cho tôi!” nổi giận nắm tay Tử Thất Thất, thân thể xích lỏa đứng lên khỏi bồn tắm.

      “A!” Tử Thất Thất sợ hãi kêu, tay bị kéo mạnh, tay trái cuống quít che vạt áo trước bị xé.

      Mặc Tử Hàn thô bạo kéo Tử Thất Thất ra khỏi bồn tắm, sau đó đứng dưới vòi hoa sen, mở nước lạnh, rũ sạch thân thể của mình, để cho thần kinh nhô lên nào đó từ từ hạ xuống.

      Tử Thất Thất xấu hổ đưa lưng về phía , nhìn Mặc Thiên Tân trước mặt mình.

      Mặc Thiên Tân ngửa đầu, nhe răng cười với , còn vỗ vỗ ngực mình, giơ ngón tay cái lên, im lặng cho : Mẹ, có con ở đây, mẹ yên tâm!

      Tử Thất Thất khóe miệng gợi lên, dùng tay trái vuốt vuốt đỉnh đầu cậu.

      “Ha ha…”

      “Hắc hắc…”

      Hai người giọng cười.

      Mặc Tử Hàn ngầm trộm nghe tiếng cười của bọn họ, chân mày chậm rãi giãn ra, ngay cả tức giận cũng từ từ biến mất…

      Cảm giác người nhà chính là như vậy sao?

      Dường như còn vô cùng thú vị!



      Mười phút sau

      Thân thể Mặc Tử Hàn bình tĩnh lại, ba người bước ra khỏi phòng tắm.

      người Tử Thất Thất vẫn là quần áo thấm ướt, Mặc Tử Hàn thân để trần, phía dưới trùm khăn tắm, chỉ có Mặc Thiên Tân toàn thân dưới hoàn hảo tổn hao gì.

      Mặc Tử Hàn im lặng bước đến bên giường, cầm lấy áo choàng tắm màu trắng để giường ném cho , “Cởi quần áo của ra, mặc cái này vào!”

      Tử Thất Thất nhận lấy áo choàng, hơi hơi có chút kinh ngạc.

      ta tại sao đột nhiên quan tâm vậy? Làm cho có loại cảm giác là lạ.

      lúng túng vừa định muốn thay quần áo ẩm ướt người, đột nhiên dừng hai tay, nhìn , “ xoay người chỗ khác!”

      “Cũng phải chưa từng thấy qua, sợ cái gì?” Mặc Tử Hàn nhíu mày.

      “Ba sai rồi!” Mặc Thiên Tân vội vàng xen miệng, , “Mẹ phải là sợ, mẹ xấu hổ!”

      “Xấu hổ?” Mặc Tử Hàn đột nhiên rất có hứng thú nhìn khuôn mặt Tử Thất Thất, đúng là có chút đỏ.

      Mà Tử Thất Thất hung hăng nhìn chằm chằm Mặc Thiên Tân, tức giận , “Xấu hổ cái đầu mi, mi cũng xoay qua chỗ khác!”

      “Hả? Tại sao? Con mới sáu tuổi thôi mà, nhìn chút hẳn cũng sao?”

      được!”

      “Hứ, hẹp hòi!” Mặc Thiên Tân bĩu môi.

      Mặc Tử Hàn nhìn hai mẹ con cãi nhau, khỏi cảm thấy rất ấm áp.

      Mà Tử Thất Thất tựa hồ quên mất chuyện vừa mới xảy ra, gắt gao nhướng mày, tức giận nhìn bọn họ , “Tôi chính là hẹp hòi như vậy, thế nào? Tôi cho các người biết, nếu hai người xoay qua chỗ khác, tôi thay, dù sao sớm muộn gì cũng khô!”

      Mặc Tử Hàn và Mặc Thiên Tân cùng nhìn khuôn mặt .

      “Phụ nữ phiền phức!”

      “Phụ nữ phiền phức!”

      giống như tâm linh tương thông, hai cha con vậy mà trăm miệng lời.

      Tử Thất Thất kinh ngạc nhìn bọn họ.

      Mặc Tử Hàn và Mặc Thiên Tân cũng kinh ngạc nhìn thoáng qua đối phương, sau đó Mặc Tử Hàn lúng túng xoay người, đồng thời nắm chặt lấy đầu Mặc Thiên Tân cùng xoay người qua.

      Nhìn hai người bọn họ ngoan ngoãn xoay người, Tử Thất Thất là có điểm tin con mắt mình, ràng vừa mới còn ngang ngược như vậy, thế nhưng lại nghe lời? ta đúng là thay đổi nhanh như gió?

      Bất quá, hai người bọn họ lớn lên giống nhau, quả nhiên là cha con, chỉ có tướng mạo, ngay cả lời cũng giống nhau…

      “Ha…” giọng cười.

      Nếu và Mặc Tử Hàn phải gặp nhau như vậy, nếu như bọn họ mến nhau bình thường, bình thường kết hôn, bình thường sinh ra Thiên Tân, cũng có cuộc sống bình thường, như vậy nhất định gia đình ấm áp phải ?

      tự giác lại chau mày, lộ ra khuôn mặt u sầu.

      Hạnh phúc như vậy, hẳn là… Cũng chỉ có thể tồn tại ở trong ảo tưởng…

      thầm hít sâu, đem đau đớn trong lòng đè xuống, sau đó cởi quần áo ẩm ướt người mặc áo choàng tắm.

      Ba phút sau

      “Xong… Xong rồi!” Giọng Tử Thất Thất có chút lúng túng.

      Mặc Tử Hàn và Mặc Thiên Tân đồng thời xoay lại, nhìn áo choàng người cùng kinh ngạc sửng sốt.

      “Phốc… Ha ha ha… Mẹ mẹ cười chết con… Ha ha ha… Mẹ mặc cái kia là cái gì? Ha ha ha ha…” Mặc Thiên Tân nhịn được cười to.

      “Khụ!” Mặc Tử Hàn ho tiếng, tay khỏi che miệng mình lại, nhẫn nại đem tiếng cười hóa thành ho khan, “Khụ… Khụ… Khụ…”

      Khuôn mặt Tử Thất Thất vì tức giận mà tái xanh.

      “Có cái gì buồn cười? Tôi muốn mặc như vậy đấy sao? Còn phải là bị còng tay… Ngừng cho tôi, ngừng, ngừng, cho phép!”

      Tử Thất Thất buồn bực, phải là tay áo có mặc vào thôi sao? phải là có loại phong tục tập quán dân tộc theo phong cách này sao? Có cần cười thành như vậy ? Chỗ nào buồn cười? Bọn họ có hiểu cái gì gọi là nghệ thuật hay ? Cái gì gọi là thông cảm? Hơn nữa đây đều là lỗi Mặc Tử Hàn, tay hai người bị khóa chung chỗ, cánh tay kia cơ bản là mặc vào được chứ sao.

      Tức giận! Tức giận! Tức giận! “Aha ha ha… Mẹ, mẹ đem cái tay áo kia khoác lên vai, cũng có thể diễn vai Dương Quá rồi!” Mặc Thiên Tân vừa , vừa ngừng cười, hơn nữa còn giả bộ nũng nịu, khóc ra nước mắt , “Quá nhi, tay của ngươi… Tay của ngươi sao lại như vậy? Mau… Mau để cho nhìn xem!”

      Tử Thất Thất đổ mồ hôi!

      “Mặc Thiên Tân!” đột nhiên kêu to tên cậu, tức giận , “Tiểu tử thúi, ngươi muốn ăn đòn có phải hay ?”

      Vừa liền quơ lấy thiết quyền!

      “Mẹ, con sai rồi, con sai rồi, con cười, mẹ đừng tức giận, con đây, con …” Mặc Thiên Tân kinh hoảng , nhanh như chớp liền chạy ra khỏi phòng ngủ.

      Nháy mắt, toàn bộ căn phòng chỉ còn lại có nam quả nữ hai người.

      khí xấu hổ bắt đầu lan tràn…

      Hai mắt Mặc Tử Hàn lại lần nhìn chằm chằm Tử Thất Thất, vừa mới chứng kiến hai mẹ con bọn họ ồn ào, nhìn hai người vui vẻ trước mặt, tự giác nghĩ nếu như cũng gia nhập với bọn họ, có thể hay vui vẻ giống vậy? Có thể hay càng thêm vui vẻ?

      Có điểm hâm mộ bọn họ, hâm mộ bọn họ có thể mỉm cười trong sáng như vậy. Mà lại có bao nhiêu năm có cười xuất phát từ nội tâm?

      “Này, làm gì mà cứ nhìn tôi vậy, tôi van xin nên hơi tí lại nhìn chằm chằm tôi, tốt chút nào?” Tử Thất Thất xấu hổ nhìn vào .

      là người phụ nữ của tôi, tôi nhìn có gì thể sao?” đúng lý hợp tình.

      “Ai là người phụ nữ của , tôi mới phải!”

      “Giường cũng trải qua, con cũng sinh, vậy còn phải người phụ nữ của tôi sao?”

      “Cho dù là vậy, tôi cũng phải người phụ nữ của !”

      “Vậy muốn thế nào… mới có thể trở thành phụ nữ của tôi? Chạm đến tâm của sao?”

      Tâm?

      Tử Thất Thất!

      “Tim của tôi sớm chết!”

      “Phải ? Tôi đây làm cho trái tim chết của kia lần nữa sống lại!” Mặc Tử Hàn tràn đầy tự tin , giống như đó bất quá chỉ là chuyện .

      …” Tử Thất Thất nhìn chằm chằm lập tức sang chuyện khác, “Tôi muốn bàn luận vấn đề này với nữa, có thể cho tôi mượn điện thoại di động , tôi muốn gọi điện thoại!”

      muốn gọi cho ai?” Mặc Tử Hàn lạnh giọng hỏi.
      lazybee thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 89: Phương Lam đến thăm, tôi muốn gặp Bách Hiên



      “Tôi cũng biết!”

      Hốc mắt Mặc Tử Hàn khẽ co rút, hiểu sao có chút khó chịu.

      “Là đàn ông hay là phụ nữ?” thay đổi phương thức hỏi nhưng lại hoàn toàn phát khi mình ra lời này có loại đố kị lan tràn.

      “Là .” Tử Thất Thất trả lời.

      Kỳ quái!

      Tại sao bộ dạng ta giống như bạn trai ? Tại sao muốn hỏi cái chuyện này? Rốt cuộc trong đầu ta nghĩ đến cái gì?

      Mặc Tử Hàn nghe được câu trả lời của , tâm trạng nháy mắt bình tĩnh.

      nhanh đến đầu giường, sau đó cầm lấy di động tủ đầu giường xoay người đưa cho .

      Tử Thất Thất nhận lấy điện thoại di động, lập tức xoay người đưa lưng về phía , ngón tay cái nhanh chóng nhấn chuỗi con số.

      Đưa điện thoại di động đặt ở bên tai, đợi kết nối…

      “Alo, nghe đây, xin hỏi ai đó?” Trong điện thoại di động truyền đến thanh tức giận của Phương Lam.

      “Là tớ!” Tử Thất Thất xấu hổ trả lời.

      “Thất Thất?” giọng Phương Lam nháy mắt thay đổi, kinh ngạc “Làm sao cậu gọi bằng điện thoại của mình? Đây là điện thoại của ai?”

      “Điện thoại của tớ mất rồi, mà cái điện thoại này là của người qua đường cho mượn, cho nên cậu cần để ý!” Nếu đến nguyên nhân, cũng là do trong lúc Mặc Tử Hàn khiêng , bất hạnh từ trong túi rớt ra.

      “Người qua đường cho mượn? A… Có chút kỳ lạ nha?” Phương Lam giả vờ biết chuyện.

      “Được rồi, chúng tôi đừng chuyện này nữa!”

      “A, tốt lắm, cậu , cậu gọi điện tìm tớ làm gì?”

      “Thứ nhất, tớ muốn cho cậu biết, tớ đến nước rồi, thứ hai, tớ gặp Mặc Tử Hàn, thứ ba…” đột nhiên dừng lại.

      “Thứ ba làm sao? Cậu !”

      Chân mày Tử Thất Thất khẽ chau lên, gương mặt bình tĩnh, giọng , “Thứ ba, Bách Hiên ấy tại bị cha ấy nhốt ở nhà, khi mà chúng tớ có chút chuyện xảy ra, cho nên tớ rất lo lắng cho ấy, nếu cậu có thời gian có thể hay đến Bách gia xem ấy giúp tớ, nếu ấy có rãnh rỗi gọi điện cho tớ, đương nhiên có chuyện cũng phải gọi cho tớ!”

      “Đương nhiên là được!”

      “Cám ơn!”

      “Còn khách sáo với tớ nữa? Nếu cậu còn cám ơn với tớ lần nữa, từ nay về sau cũng đừng tìm tớ!”

      “Ha…” Tử Thất Thất cười khẽ.

      thế giới này, ngoại trừ thân nhân, đây là bạn duy nhất của , từ đến lớn vẫn là bạn tốt nhất…

      “Đúng rồi Thất Thất, vừa nãy cậu cậu gặp Mặc Tử Hàn? Cậu… có sao chứ?”

      “Yên tâm, tớ sao!”

      “Đừng cậy mạnh, bất quá, tớ tin cậu có thể chiếu cố tốt chính mình!”

      “Đó là đương nhiên!”

      “Vậy cứ như thế, liên lạc lại!”

      “Được!”

      Đối thoại ngắn gọn vài câu, lòng Tử Thất Thất lại đột nhiên tuôn ra dũng khí cao vạn trượng.

      Từ bảy năm trước trong lần chết sống lại, nhìn Phương Lam chạy ào vào Bách gia, gục khóc trong ngực , toàn thân sợ hãi run rẩy, liền tỉnh ngộ, cũng từ khi đó quyết định, bao giờ làm người quan tâm mình đau lòng mà rơi lệ nữa, bao giờ bởi vì chuyện của mình mà làm người quan tâm phải khóc, cho nên… nhất định chiếu cố tốt bản thân, nhất định…

      Nắm chặt điện thoại, sau đó xoay người trả lại cho Mặc Tử Hàn, nhưng khi nhìn thấy khỏi hốt hoảng.

      Sắc mặt Mặc Tử Hàn như tờ giấy nhìn , hai mắt lạnh như băng dấu sát khí, rất ràng là tức giận.

      vừa gọi cho phụ nữ?” hỏi.

      “Đúng vậy, tôi gọi cho !”

      “Nhưng mà cũng quan tâm đến đàn ông!”

      Bách Hiên!

      Cái tên này ràng nghe được, hơn nữa cũng nghe được câu quan tâm của , còn có cảm giác lo lắng.

      này, lại dám quan tâm người đàn ông khác ngay trước mặt .

      Đáng chết!

      Tử Thất Thất khó hiểu nhìn , “Tôi quan tâm đàn ông thế nào?”

      “Tôi cho phép!” Mặc Tử Hàn ra lệnh.

      dựa vào cái gì cho phép!”

      “Chỉ bằng là phụ nữ của tôi, mà tôi mới là người đàn ông của !”

      “Tôi vừa rồi , tôi phải phụ nữ của , xin đừng tự ý làm chủ cho là tôi thuộc về !”

      vậy tại tôi làm cho thuộc về tôi!” Mặc Tử Hàn xong lại đột nhiên đem áp đảo giường.

      muốn làm gì?” Tử Thất Thất kinh hoảng giãy dụa, “ đừng đụng vào tôi, phải tối nay bắt buộc tôi sao?”

      “Tôi đổi ý rồi!” xong liền gỡ bỏ cái áo tắm cổ quái người .

      Hai tay Tử Thất Thất cách nào ngăn cản sức lực của , giống như là con sư tử hung bạo mạnh mẽ, bất chấp hết thảy chỉ muốn đoạt lấy .

      “Mặc Tử Hàn”

      Tử Thất Thất hét lớn tên , rít gào chất vấn, “ tại sao tức giận? Tôi quan tâm người đàn ông khác với có quan hệ gì? chẳng lẽ thích tôi sao?”

      Trong nháy mắt, Mặc Tử Hàn đình chỉ tất cả động tác, khiếp sợ trừng lớn hai mắt nhìn khuôn mặt .

      Thích?

      Thích ?

      Đây phải lần đầu tiên nghe được lời chất vấn như vậy, lúc trước Kim Hâm cũng với như thế, nhưng tâm tình khi đó với bây giờ hoàn toàn giống nhau.

      Chẳng lẽ thích này? Bằng , tại sao tức giận? Tại sao ghen tị như vậy?

      !

      đúng!

      thích này, chỉ muốn đoạt lấy ta, chỉ là muốn ta thần phục , chỉ muốn người khác đụng vào ta, cũng muốn ta quan tâm người khác, chẳng qua là… muốn độc chiếm ta.

      “A…” cười khẽ, sau đó lạnh lùng , “Đừng tự mình đa tình, cho rằng tôi thích sao? Chỉ bằng ? A…” lại cười khẽ tiếng, mang theo ý châm chọc, tiếp, “ chẳng qua là con rối của tôi mà thôi… Hiểu chưa?”

      Con rối?

      Tâm Tử Thất Thất dường như chìm xuống đáy hồ, vừa lạnh vừa đau…

      Vừa rồi ở trong phòng tắm, có suy đoán có phải hay thích , cho nên mới đuổi đến tận cùng buông , nhất định phải bắt được , cũng bởi vì nghi ngờ, cho nên mới lựa chọn mượn điện thoại của phải dùng điện thoại của Mặc Thiên Tân gửi tin nhắn cho xong,vì muốn xác nhận tâm ta đối với mình, mới dùng thủ đoạn này, cố ý chọc giận ta, nhưng… kết quả cũng chỉ là món đồ chơi của ta…

      khờ… khờ…

      chờ mong cái gì? Lòng rung động cái gì? ngây ngốc ảo tưởng cái gì?

      khờ… khờ… là ngu…

      Đàn ông đều như thế, phải sao? Vậy mà thiếu chút nữa lại nhảy vào, may mắn… May mắn… Cũng có lún quá sâu, chẳng qua hơi suy đoán chút, bất quá, trái tim vẫn là có chút đau.

      “A…” cũng đột nhiên cười châm chọc. “ cười cái gì?” Mặc Tử Hàn nhíu mày.

      có gì, tôi cười chính mình mà thôi…”

      “…”

      Mặc Tử Hàn nhìn mặt , nét mặt bây giờ cùng với lúc nãy hoàn toàn giống nhau, giống như bị bịt kín tầng đau đớn nồng đậm…

      ***

      Đài Loan

      Biệt thự Bách gia.

      Phương Lam đứng ở trước cửa lớn, nhìn căn biệt thự màu trắng hoa lệ bên trong, khóe miệng bỗng nhàng nhếch lên chút tươi cười.

      Sải bước vào, được người giúp việc dẫn tới thư phòng lầu hai.

      “Rầm, rầm, rầm!” Người giúp việc gõ cửa phòng.

      “Vào !”

      Bên trong truyền đến thanh lạnh lùng.

      Người giúp việc mở cửa phòng ra, khẽ cúi đầu tránh đường.

      Phương Lam sải bước đến trước bàn đọc sách, nhìn Bách Vân Sơn ngồi ghế.

      là?” Bách Vân Sơn ngẩng đầu lên, khẽ chau mày nhìn .

      “Tôi tên là Phương Lam, là nhân viên khách sạn Rich!” Phương Lam vô cùng thành thạo giới thiệu bản thân.

      “Nhân viên? tới đây có chuyện gì?” Ông lạnh giọng hỏi.

      “Tôi tới tìm Bách Hiên!”

      Bách Hiên?

      Bách Vân Sơn bắt đầu đánh giá trước mắt này.

      Cặp mắt trong suốt, cái mũi khéo léo, lông mi cong thanh tú, đôi môi quá mỏng, cả người nhìn tràn đầy sức sống, trong lúc đó nhăn mày hay cười đều lộ ra loại khí tức thần bí.

      tìm nó có chuyện gì? Nếu là chuyện làm ăn có thể trực tiếp với tôi!”

      “Tôi tìm ấy là có việc riêng!” Phương Lam trả lời ngay.

      “Việc riêng? Việc riêng gì?” Bách Vân Sơn truy vấn.

      “Chủ tịch Bách đừng hiểu lầm, tôi việc riêng phải là chuyện quan hệ tình cảm, xem ra thẳng ra tốt hơn, là Tử Thất Thất nhờ tôi hỏi thăm sức khỏe Bách Hiên, cho nên xin ngài cho tôi gặp ấy lần được chứ?” Phương Lam chút giấu diếm , khóe môi nhếch lên nụ cười, làm cho người khác đoán ra nghĩ gì.

      Mà Bách Vân Sơn vừa nghe đến cái tên Tử Thất Thất, chân mày nháy mắt nhăn lại, khuôn mặt lộ vẻ tức giận.

      “Nếu vậy mời trở về, Hiên nhi tại tiện gặp khách!”

      tiện?” Phương Lam lặp lại, sau đó trực tiếp , “Tôi nghĩ phải ấy tiện mà là thể ra gặp tôi đúng ?”

      …” Bách Vân Sơn tức giận.

      “Chủ tịch Bách đừng tức giận, ngài yên tâm, tôi tới đây tuyệt có ác ý, mà bản thân tôi cũng giống Ngài, kiên quyết, kiên định, mãnh liệt phản đối Thất Thất với Bách Hiên ở cùng chỗ!”
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :