1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha dũng mãnh, mẹ phúc hắc và con thiên tài - Khốc Lạp Đóa Đóa (Chương 563/563) Hoàn + NTc.569

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 41 : Vị Hôn Thê

      Trọng Nhược Tình nhận ra hai người đó phải là Lâm Tử Lam cùng Lục Tử Thịnh sao.

      Mặc dù biết như vậy nhưng Trọng Nhược Tình vẫn xem như chưa tùng thấy gì , nàng đường đường là thiên kim của Thị Trưởng nên tu dưỡng rất tốt..

      Quan trọng nhất là Mặc Thiếu thiên là người bao giờ thích nữ nhân có tâm kế .

      Nàng nghiêng đầu quay sang nhìn Mặc Thiếu Thiên giả vờ ngu ngơ hỏi " ta phải là Lâm Tử Lam thiết kế sư mới vào làm trong công ty hay sao? "

      " Ừm " Mặc Thiếu Thiên lạnh lùng đáp tiếng , tiếp tục ăn thịt bò bít tết của mình .

      " Xem ra case em giao ta làm lại chút nào gây khó khăn với ta.. " Trọng Nhược Tình giọng điệu lập lờ nhưng môi vẫn mỉm cười rất dịu dàng nhìn Mặc Thiếu Thiên .

      Nghe được lời của Trọng Nhược Tình lúc này....Mặc Thiếu Thiên liếc nàng cái , đôi mắt tĩnh mịch làm cho người khác ràng lắm suy nghĩ của ..nhưng Mặc Thiếu Thiên vẫn gì thêm .( mình biết vì sao Thiên ca liếc Nhược Tình vì ta sai Tử Lam làm case này khiến hai người kia mới thân mật như vậy đó )

      Mặc Thiếu Thiên lên tiếng , Trọng NHược Tình nghĩ thầm , nếu Lục Tử Thịnh cùng Lâm Tử Lam nhau như vậy đối với nàng phải rất tốt sao.

      biết tại sao trong lòng nàng lại thầm xem Lâm Tử Lam là cái gai trong mắt muốn nhổ bỏ.

      Nhận thức được điều này nàng cũng cảm thấy buồn cười , mặc kệ , chỉ cần Lâm Tử Lam cách xa Mặc Thiếu Thiên và người khác là được , như vậy nàng thoải mái yên tâm.

      Nghĩ lại chuyện vừa rồi , nàng nhìn thấy ánh mắt Mặc Thiếu Thiên xuất thần nhìn về phương hướng kia là vì sao ?

      Là bởi vì Lâm Tử Lam hay sao ?

      Nhận thức được điều này càng làm nàng thoải mái xíu nào..

      Mặc Thiếu Thiên chỉ là của nàng , mình nàng mà thôi , ai cũng có quyền mơ tưởng nam nhân của nàng ! Nàng cho phép chuyện này xả ra..

      Trọng Nhược Tình nâng măt lên nhìn Mặc Thiếu Thiên , cân nhắc mới " Thiếu Thiên , mới vừa rồi nhìn cái gì vậy ? "

      Nghe Trọng Nhược Tình thắc mắc hỏi....Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng , con ngươi tĩnh mịch nhìn nàng mỉm cười trả lời " Thế nào ? "

      " phải là nhìn Lâm Tử Lam đó chứ ? " Trọng Nhược Tình thận trọng hỏi , khóe miệng mang theo mấy phần nghịch ngợm chỉ sợ Mặc Thiếu Thiên giận nàng vì hỏi vấn đề nên hỏi .

      Mặc Thiếu thiên ngước mắt , con mắt lơ đảng nhìn lướt qua người Lâm Tử Lam sau đó nhìn sang Trọng Nhược Tình ưu nhã nhíu mày hỏi tiếp " Thế nào ? Ghen sao ? "

      " Đâu có " Trọng Nhược Tình bật cười phủ nhận .

      Trong chớp mắt , Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng nở nụ cười vô lại nghiệt nhìn Trọng Nhược Tình " Em yên tâm , tối nay nhất định dùng hành động tới cho em biết ! Đáp án em nhất định hài lòng " Giọng rất mập mờ .( mình biết Thiên ca định làm gì tối nay.. ha ha..XXYY )

      câu làm mặt Trọng Nhược Tình nhất tời đỏ lên..nủng nịu câu , bộ đáng thẹn thùng đỏ mặt.

      Nữ nhân cho dù cường đại thế nào nhưng trước mặt nam nhân mình thích vẫn phải dịu dàng ngại ngùng chút. Huống chi Trọng Nhược Tình phải nữ nhân cường đại , nàng chỉ bị gia thế làm hư hỏng và phách lối chút thôi..

      Mặc Thiếu Thiên vô lại , nghiệt , tà mị , những điều này mọi người ai ai cũng biết , mặc dù Trọng Nhược Tình bên cạnh Măc Thiếu Thiên lâu nhưng cũng khỏi bị ánh mắt của liền mê hoặc..

      Nhìn bộ dáng đỏ mặt của Trọng Nhược Tình , khóe miệng Mặc Thiếu Thiên vẫn mạng nụ cười tà tứ , nhưng suy nghĩ của lúc này chạy chổ nào mất rồi.

      Sáu năm trước , khi gặp Trọng Nhược Tình , khi đó vì nụ cười của nàng nên liền để nàng bên cạnh tới giờ này , dĩ nhiên cũng phần là vì thân phận thiên kim của Thị Trưởng của nàng, sáu năm qua hai người sống bên cạnh nhau cũng tệ , mặc dù Trọng Nhược Tình có chút tùy hứng nhưng về phương diện công việc rất đúng mực , đối với cũng rất có lòng.

      Mặc Thiếu Thiên nghĩ , nếu như phải tìm người để kết hôn , người kia nhất định là Trọng Nhược Tình phải ai khác.
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 42 : Mỹ Nhân Hống Hách

      Ăn cơm xong , Tử Lam cùng Lục Tử Thịnh cùng nhau lời từ biệt sau đó nhanh chóng trở về công ty làm việc.

      Mọi người đều kinh ngạc , case thế nhưng Tử Lam có thể dễ dàng hoàn thành, case khó vậy mà chỉ trong thời gian ngắn nàng hoàn thành xong.

      Khiến mọi người càng thêm mở rộng tầm mắt !

      ít người đối với Tử Lam rất bội phục , điều này cũng lên thực lực của nàng như thế nào.

      Nhất là Cảnh Thần, bộ dáng hưng phấn chạy đến trước mặt Tử Lam liền hỏi " Tử Lam , làm sao đem nhiệm vụ khó khăn như vậy hoàn thành rất nhanh chóng vậy, có thể biến việc thể thành có thể , tôi rất khâm phục đó "

      Tử Lam cười cười " có gì là thể nào , sợi dây chuyền kia vào 7 năm trước tôi nhìn thấy , ấn tượng khắc sâu trong đầu cho nên việc này làm khó được tôi vậy thôi "

      " lại chịu sớm cho tôi biết ,làm hại tôi phải lo lắng cho "

      " Hôm qua tôi cũng mới biết đấy thôi , xin lỗi quên với tiếng " Tử Lam hào phóng xin lỗi.

      " Có cái gì mà phải xin lỗi , tôi chỉ đùa chút thôi , làm xong case này cũng xem như là hạ mã uy của Trọng Nhược Tình chút " Chuyện này khiến Cảnh Thần cảm thấy rất thoải mái.

      Tử Lam nhìn nàng, mỉm cười "Nếu như vậy , chỉ sợ cuộc sống sao này của tôi chắc khó trôi qua " Tử Lam giả vờ thở dài .

      Cảnh Thần đồng cảm gật đầu cái , sau đó câu ý vị sâu xa " Mỹ nhân , luôn bị người khác ganh tỵ sắc đẹp ah...."

      " Trưởng phòng chúng ta cũng là mỹ nhân a " Tử Lam vui đùa câu.

      " Haiz , mỹ nhân hống hách mà thôi ! " Cảnh Thần khách khí lớn tiếng , nàng sớm ưa Trọng NHƯỢC Tình này , nếu phải xem trọng tiền lương rất cao ở MK nàng sớm bỏ rồi..

      Tử Lam cười cười gì cả , nhưng vừa xoay người lại thấy Trọng Nhược Tình ngay trước mắt..

      Nhất thời ngây ngẫn người.... ...

      Sắc mặt Trọng Nhược Tình bây giờ có thể là đen hơn cả than để hình dung.

      Tử Lam vừa nhìn thấy Trọng Nhược Tình nàng liền lấy tay va vào người Cảnh Thần để nhắc nhở , Cảnh Thần hiểu ý quay đầu lại liền thấy Trọng Nhược Tình vẫn đứng im đó nhìn về phía nàng.

      Cảnh Thần le lưỡi cái , con bà nó , thể sau lưng xấu người khác mà..

      Cảnh Thần bộ dáng thịnh dương suy nhìn Trọng Nhược Tình khẽ chào " Chào Trưởng Phòng "

      Trọng Nhược Tình mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng tai là nơi công chúng cũng tiện phát tác..

      ra từ lúc ăn cơm trưa nhìn thấy Lâm Tử Lam cùng Lục Tủ Thịnh cái phút kia , kết quả nàng suy đoán rồi , nằm ngoài dự đoán của nàng.. (chắc nghĩ Lam tỷ XXYY với Thịnh ca đó )

      tại nàng đối với Lâm Tử Lam khinh bỉ thêm mấy phần.

      Nữ nhân dựa vào thân thể để làm việc có cái gì đáng giá được khâm phục đâu..hừ hừ.
      (con này , tao chà đạp mày.. tự nhìn kỹ mình xem mình thuộc dạng người nào..hừ hừ..Lam tỷ người ta thuần khiết nha )

      Dịch ý của Trọng Nhược Tình trong lúc lơ đảng lại tăng thêm mấy phần đối với Tử Lam.

      Nghĩ tới đây , Trọng Nhược Tình lắc mông vào phòng , thời điểm ngang qua Tử Lam nàng dừng lại , liếc Tử Lam ,nhếch miệng cười khi dễ buông ra những lời sỉ nhục xem thường " Lâm tiểu thư , case làm thế nào để hoàn thành , so với ta chắc có lẽ hiểu hơn , tôi cũng muốn cái gì , nhưng tốt nhất phải biết khiêm tốn chút cho tôi , ở sau lưng tôi cái gì , đừng trách tôi khách khí " Trọng Nhược Tình lời tràn đầy cảnh cáo.

      Mặc dù thanh của Trọng Nhược Tình lớn nhưng mấy người chung quanh vẫn nghe được.

      Trong lời của Trọng Nhược Tình có ý gì , Tử Lam phải nghe hiểu nhưng nàng lười hiểu cũng chẳng thèm để vào trong mắt.

      Tử Lam dựa vào chính thực lực của nàng đấy , ai muốn nghĩ sao mặc kệ họ .

      Nàng chỉ cười thèm để ý tới..

      Trọng Nhược Tình hung hăng liếc Tử Lam cái xoay người trở về phòng làm việc..

      Trọng Nhược Tình vừa vào Cảnh Thần lặp tức bu lại Tử Lam " ta vậy là có ý gì?"

      Tử Lam lắc đầu cái " nghe hiểu "

      Cảnh Thần xì mũi coi thường Trọng Nhược Tình " Thôi , ràng chính là ganh tỵ với đó, nhưng ràng là ta xấu ấy vậy mà lại tính hết người ! Tử Lam , xin lỗi , là tôi liên lụy ! "

      " Phải là tôi liên lụy mới đúng , nhưng mà loại chuyện như vậy về sau chúng ta phải tập thành thói quen mới được " Tử Lam lạnh nhạt .

      Cảnh Thần nhìn Tử Lam hai người cùng cười...
      tú cầuA fang thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 43 : Sóng Ngầm Mãnh Liệt

      Săp đến giờ tan ca , Cảnh Thần và Trần Mặc hẹn tất cả em phòng thiết kế tối nay cùng nhau ăn cơm , KTV ca hát , là chính thức hoan nghênh Tử Lam gia nhập công ty MK phòng thiết kế , hai là ăn mừng nàng hoàn thành case lớn .

      Lần này Tử Lam cũng tiện gì nữa .

      Cự tuyệt có vẻ nàng làm kiêu ngạo..

      Vì vậy , Cảnh Thần len lén hỏi Tử Lam " việc này có nên với Trọng Nhược Tình tiếng hay ? "

      Tử Lam suy nghĩ chút đề nghị " sao , ấy cũng chưa chắc , có vẽ chúng ra hẹp hòi , dù sao ta cũng là trưởng phòng , là cấp của chúng ta , nên tiếng cũng chẳng ăn nhằm gì "

      Cảnh Thần gật đầu cái " cũng có lý , tốt nhất nên tiếng với ấy , tốt nhất là chúng ta càng thêm vui vẽ "

      Tử Lam cười , xem ra Cảnh Thần đối với Trọng Nhược Tình thành kiến cũng .

      " ta có hay đối với chúng ta cũng ảnh hưởng gì đến việc chúng ta vui chơi " Tử lam cười lòng .

      Cảnh Thần cũng cười bày tỏ nàng hiểu .

      Trần Mặc cùng nhau thương lượng đêm nay nơi nào chơi được , lúc này của tự nhiên bị mở ra..

      " Mặc tổng .."

      " Mặc tổng..."

      Mọi người đồng thanh chào tiếng.

      Nghe vậy , trong lòng Tử Lam khỏi run rẩy hồi , cùng Cảnh Thần ngước mắt nhìn ra phía cửa.

      Lúc này , Mặc Thiếu Thiên bước vào , vóc người thon dài cao lớn , chiều cao 1m8 có mỹ cảm , gương mặt tinh xảo tỏa ra thần thái bức người , nhìn nghiệt !

      nghiệt gây họa nhân gian .

      Tử Lam ầm thầm mắng Mặc Thiếu Thiên trong lòng..

      Mỗi lần nhìn thấy , Tử Lam khỏi nghĩ tới Hi Hi bảo bối , hai người cùng nhau bộ dạng , lớn như khuôn đúc ra.

      Hai người như nhau , nhưng Hi Hi bảo bối còn gương mặt vẫn còn non nớt , có lúc Tử Lam suy nghĩ , Hi Hi bảo bối lớn lên có phải bộ dạng giống như Mặc Thiếu Thiên bây giờ hay ? rất nghiệt câu hồn người như vậy sao ?

      Suy nghĩ hồi lâu , Tử Lam có cảm giác muốn nghĩ đến Mặc Thiếu Thiên nữa. nên đem Hi Hi bảo bối đánh đồng với được , Hi Hi của nàng lớn lên hành động như Mặc Thiếu Thiên......lạm tình...ong bướm..

      Mặc Thiếu Thiên vừa bước vào ánh mắt hung hăng nhìn lướt qua Tử Lam cái.

      Ánh mắt đó khiến Tử Lam cả kinh , nhưng hiểu như vậy là có ý gì , nàng đâu có chọc ghẹo gì đâu..

      " Mặc tổng "

      Tử Lam cùng Cảnh Thần bộ dáng lễ phép chào Mặc Thiếu Thiên cái.

      " Mọi người thương lượng cái gì ? " Mặc Thiếu Thiên nghi vấn hỏi.

      Lúc này Trần Mặc mở miệng ..'' Chúng tôi tại bàn tính xem tối nay đâu ăn cơm ca hát để ăn mừng Tử Lam gia nhập công ty "

      Mặc Thiếu Thiên lười biếng nhíu mày , môi mỏng mấp máy nhưng gì càng khiến mọi người nhìn ra tai suy nghĩ cái gì.

      Cảnh Thần đôi mắt đảo vòng sau đó nhìn Mặc THiếu Thiên " Mặc tổng , ngày đầu tiên Tử Lam vào công ty làm việc hoàn thành case lớn như vậy , có phải hay cần có cái gì khen thưởng khích lệ "

      Tử Lam mới hiếm lạ gì tưởng thưởng...Cảnh Thần này tự dưng đem tên ôn thần vào đây làm gì biết..Khóc ra nước mắt mà !

      Nàng chỉ muốn cách xa càng xa càng tốt à !

      Mặc Thiếu Thiên lại típ tục nhíu mày " dây cũng là hiểu được năng lực làm việc của ấy , hơn nữa thời điểm bàn về case ấy cũng vui vẻ phải Lâm tiểu thư ? " xong đôi mắt nhìn về phía Tử Lam càng thêm mấy phần sắc bén và chút độ ấm.

      Tử Lam cũng cảm thấy trong khí lạnh thêm vài phần , nhưng nàng thủy chung vẫn hiểu Mặc Thiếu Thiên vậy có nghĩa gì..

      Nàng duy trì nụ cười , bộ dạng lắng nghe dạy bảo nhìn Mặc Thiếu Thiên " Mặc tổng rất đúng "

      như thế nhưng trong lòng Tử Lam lai đem 18 đời tổ tông nhà Mặc Thiếu Thiên ra chăm sóc hỏi han ân cần , em ngươi Mặc Thiếu Thiên , tên ôn thần chết tiệt !

      Mặc Thiếu Thiên thấy nàng bộ dạng thản nhiên cười trong lòng bỗng nhiên cảm thấy rất tức giận lý do.

      Nang đối với Lục Tử Thịnh luôn tươi cười tự nhiên và ấm áp còn đối với luôn là bộ dạng cười giả dối..

      Trong lòng Mặc Thiếu Thiên càng tức giận tăng thêm nữa..

      Dĩ nhiên , Cảnh Thần nhìn hiểu giữa bọn họ sóng ngầm mãnh liệt vẫn như củ cười " Tuy rằng như thế , nhưng Mặc tổng tối nay có thể tham gia cùng với tất cả em trong phòng chúng tôi ăn mừng bữa vì gia nhập của Tử Lam ? "


      Chương 44 : Mặc Tổng Rất Minh

      Mặc Thiếu Thiên mặc dù nổi danh thủ đoạn sắc bén , ác độc nhưng mà đối với nhân viên công ty mình vẫn rất rộng rãi điều này người nào cũng biết cho nên Cảnh Thần mới cả gan dám chuyện như thế với Mặc Thiếu Thiên.

      Tử Lam nhìn ra Mặc Thiếu Thiên đối với nàng tỏ ra rất bất mãn , Cảnh Thần mời như vậy phải là chờ cự tuyệt hay sao ?

      Tử Lam ôm hy vọng bao nhiêu đối với việc này , tốt nhất là đồng ý !

      Nhưng Cảnh Thần chỉ mời qua loa có lệ chứ thực nghĩ như vậy..

      Ai ngờ , Mặc Thiếu Thiên lại đăm chiêu lát mở miệng " Được , thành vấn đề , hôm nay tôi mời , địa điểm mọi người cứ tùy tiện chọn lựa ..

      câu khiến mọi người ngớ ngẫn ...

      Mặc tổng thực mời bọn họ ăn cơm ?

      Tử Lam cũng ngây người , ai có thể cho nàng biết , Mặc Thiếu Thiên hôm nay có bị làm sao hay hay là váng đầu rồi cũng nên.

      Kịp phản ứng trước tiên chính là Trần Mặc , cũng có mấy phần tin nên mở miệng " Mặc tổng hôm nay mời , tất cả em phòng thiết kế cùng "

      Cảnh Thần cũng phụ họa " Mặc tổng là ông chủ tốt nhất "

      Mọi người đồng thanh hoan hô..

      Từng người từng người khen Mặc Thiếu Thiên ngớt..

      Chỉ có Tử Lam đứng bên cười yếu ớt , bộ dáng có chút gì tỏ vẽ rất hưng phấn.

      Nàng muốn cùng Mặc Thiếu Thiên có bất kỳ tiếp súc nào bởi vì Tử Lam biết giấy thể gói được lữa.

      Nếu như tiếp súc nhìu quá ,Mặc Thiếu Thiên nhất định phát tồn tại của Hi Hi bảo bối ! ( may cho tỷ là Hi Hi làm trái ý nghĩ của Tỷ , đem Tử Lam bán cho Mặc Thiếu Thiên chỉ để đổi lấy vụ làm ăn...kaka)

      Vì vậy tất cả mọi người đồng loạt hẹn tối nay hợp mặt.

      Cảnh Thần vui vẽ tuyên bố , tối nay mọi người cần tiết kiệm tiền cứ vui chơi thả ga vì tất cả có Mặc tổng lo liệu.

      Trần Mặc cười khoái chí , khó có cơ hội làm thịt Mặc Tổng nhất định phải tìm chổ tốt nhất cần vì Mặc tổng mà tiết kiệm tiền..

      Phòng thiết kế khung cảnh hết sức náo nhiệt.

      Mọi người tan việc mặt tràn đầy hưng phấn thích thú.

      Có người thuê xe cũng có người tự xe riêng của mình tất cả cùng nhau đến điểm hẹn.
      Last edited: 20/5/15
      tú cầuA fang thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 45 : Cuộc Sống Của Những Người Có Tiền

      Mặc Thiếu Thiên vẽ mặt trầm đứng sau lưng nàng..

      nghe được những gì ?

      Trong lòng Tử Lam rối như tơ vò.. từ giây phút phát Mặc Thiếu Thiên đứng phía sau tim nàng dường như ngừng đập . Cầu trời nghe được gì ... nếu chuyện về Hi Hi giấu được bao lâu nữa rồi.

      " Tại sao lại đứng ở đây ? " Tử Lam bổng nhiên thốt lên , có lẽ bởi vì trong lòng nàng chột dạ nên hỏi câu rất ngớ ngẩn , nàng rất sợ Mặc Thiếu Thiên nghe được nội dung cuộc điện thoại vừa rồi .

      Mặc Thiếu Thiên vẫn nhất mạt cười lạnh , thấy nàng khẩn trương như vậy có phải hay mới vừa rồi là gọi điện thoại cho Lục Tử Thịnh sợ bị người khác nghe được.

      " Tôi vì cái gì thể ở đây được..? " Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại .

      Khóe miệng Tử Lam co giật liên tục..

      Được rồi , nàng muốn cùng cải cọ nhiều như vậy , tranh thủ tránh xa cho chắc.

      Vì vậy , Tử Lam nhanh chóng thay đổi sắc mặt , tặng cho nụ cười tươi đẹp mắt " Là tôi đúng , Mặc Tổng, đứng chổ nào cũng được , đây là công ty thuộc quyền sỏ hữu của mà "

      Lần đầu tiên nàng nhìn cười vui vẽ đẹp mắt như vậy , cảm thấy nụ cười này chói mắt !

      mặt Mặc Thiếu Thiên thoáng chốc vui vẽ hẳn lên xoay người rời .

      Tử Lam vẫn đứng tại chổ , có chút sửng sốt , đại gia như thế nào ?

      Mặc dù tới MK mới mấy ngày nhưng nàng quen với tính tình hay thay đổi thất thường của Mặc Thiếu Thiên , nàng lắc đầu cái để bản thân được suy nghĩ nhiều , nàng cũng theo ra bên ngoài .

      Bởi vì Mặc Thiếu Thiên tối nay cũng nên diện của Trọng Nhược Tình là thể thiếu .

      Trọng Nhược Tình phải truy Mặc Thiếu Thiên suýt sao nàng chỉ sợ bị người khác đoạt mất .

      Cho nên hai người bọn họ ngồi cùng xe.

      Tử Lam cùng Cảnh Thần và Trần Mặc chuyện với nhau rất hợp ý nên ba người ngồi xa Trần Mặc , đường rất tiệ̣n để trò chuyện .

      Những người khác có thuê xe có nhờ xe tất cả cùng nhau lên đường.

      Quầy rượu Cõi Thiên Thai..

      Mấy năm nay mới mở cửa , nhưng cấp bậc rất cao , thiết bị câu toàn , phục vụ hạng nhất.

      Nơi này mặc dù là quầy rượu nhưng là quầy rượu rất xa hoa , người đến đây toàn bộ là danh nhân và những người có tiền , bọn họ về mặt sinh hoạt hay trong công việc có gì thuận lợi , sau giờ tan việc tới nơi này để phát tiết hay phóng túng bản thân .

      Nhưng nơi này phải là bất luận người nào cũng có thể vào được .

      Nơi đây tiêu phí rất cao .

      Rất khéo , người mở quầy rượu này lại là huynh đệ của Mặc Thiếu Thiên , mà cũng là khách quen ở đây , khách VIP của quán.

      Cho nên lúc Mặc Thiếu Thiên mang theo rất nhiều người tiến vào cũng ai gây khó dễ , rất nhanh mọi người tiến vào phòng rượu Cõ̉i Thiên Thai .

      Chuyện này cũng làm cho mọi người rất hưng phấn , Cõi Thiên Thai rất đặc biệt , bọn họ cuối cùng cũng có thể tiến vào .

      Mặc Thiếu Thiên bao gian phòng rất lớn , bên trong đầy đủ mọi thứ cần thiết , mọi người chơi ở bên trong rất là Happy !

      Tử Lam là người rất thích yên tĩnh , mọi người dù có chơi ồn ào thế nào cũng đều hưởng đến nàng , nhưng nhân vật quan trọng đêm nay là nàng nên tránh khỏi bị mọi người mời rượu , chơi trò chơi , nên nàng khỏi uống nhiều chút.

      ra chơi với bọn họ rất vui vẽ , niềm vui xuất phát từ nội tâm , sau giờ tan việc , trong tâm mọi người điều tồn tại chút toan tính cá nhân , nhưng tất cả đều tháo xuống tất cả phòng bị chơi rất thoải mái.

      Mặc Thiếu Thiên nhìn Tử Lam ngồi đối diện cách đó xa , đôi mắt sắc bén luôn nhìn chằm chằm vào nàng , mỗi lần nàng cười đều cảnh thấy chói mắt.

      Nữ nhân này đối với ai cũng cười vui vẽ chân như vậy , duy nhất đối với như thế !

      Lúc này Trọng Nhược Tình ngồi bên cạnh Mặc Thiếu Thiên " Em ngờ đáp ứng và đưa bọn họ đến nơi này " Trọng Nhược Tình giọng ê ẩm , bởi vì trường hợp ăn mừng này là danh cho Lâm Tử Lam , cho nên trong lòng Trọng Nhược Tình có chút lo lắng.

      Mặc Thiếu Thiên nghiêng đầu quay sang nhìn Trọng Nhược Tình , con ngươi sâu thẳm " Thân phậ̣n em là trưởng phòng thiết kế , dẫn bọn họ ăn , thế nào ,em thích sao ? "

      " Em chỉ là ngoài ý muốn thôi , em nghĩ đồng ý những trường hợp như vậy"

      Chương 46 : Tử Lam Phúc Hắc

      Mặc Thiếu Thiên vẽ mặt vui nhìn Trọng Nhược Tình , cái cái nhàng vuốt tóc nàng , ánh mắt thâm thúy " Em nghĩ nhiều rồi , biết em theo chân bọn họ chung đụng được tốt lắm , cho nên mới mời bon họ ăn bữa cơm chẳng lẻ như vậy tốt sao? "

      Ánh măt thâm thúy , giọng chắc chắn , làm cho người khác thể tin lời .

      " là như vậy phải ? "

      " Em tin sao ? " Mặc Thiếu Thiên nhíu mày , giọng lạnh lùng chút.

      Trọng Nhược Tình nhìn Mặc Thiếu Thiên sau đó mỉm cười " Em tin " sau đó vươn tay ôm Mặc Thiếu Thiên " Em ting tưởng bao giờ gạt em " .

      Mặ̣c Thiếu Thiên nhìn Trọng Nhược Tình ôm mình , khóe miệng nhếch lên gì thêm nữa .

      Mà cách đó xa , Tử Lam uống được nữa rồi.

      Trong đám người ,dễ nhận thấy Tử Lam sắc mặt nàng rất hồng vẽ đẹp thanh thuần nhìn vào rất kiều mị rất dụ hoặc .

      " được , tôi được nữa rồi, các người uống trước , tôi toilet " xong Tử Lam lảo đảo ra ngoài .

      Tử Lam bao lâu uống nhiều như vậy , hôm nay quả nàng thể chịu nổi .

      Nàng có chút gấp , cẩn thận va vào người .

      " Ngại quá...xin lỗi " Tử Lam theo bản năng tiếng xin lỗi với họ.

      " Tử Lam ? " Đối phương kinh ngạc kêu lên .

      Nghe được có người kêu tên nàng , Tử Lam lập tức cau mày ngước mắt nhìn về đối phương.

      Ngay khi thấy gương mặt đó Tử Lam ngây người ..

      Tại sao lại là ? Đúng là con bà nó oan gia ngõ hẹp mà ! Hừ hừ !

      Hứu Nhược Trung nhìn Tử Lam trong mắt có vui mừng cũng có phức tạp " Em.. em tại sao lại ở chổ này ? "

      Tử Lam bây giờ so với 7 năm trước càng nhiều thêm phần ý vị , chỉ là thanh thuần ,càng nhiều thêm phần lạnh lùng kiều mỵ .

      Hứa Nhược Trung là bạn trai cũ của nàng !

      nam nhân thối nát..

      Vào 7 năm trước , chính đem nàng bán cho cấp nhưng chuyện được như ý của , sau đó chuyện của nàng và tại quầy rượu Mị Sắc , lại tiếp tục hại nàng nên mới có chuyện xảy ra giữ̉a nàng và Mặc Thiếu Thiên tình đêm , nàng lại sinh ra Hi Hi bảo bối.

      Thời điểm sau đó nàng hận Hứa Nhược Trung , nam nhân hủy hoại cuộc đời nàng, nhưng từ lúc nàng sinh Hi Hi nỗi hận kia còn nữa , bây giờ nàng đối với chỉ có khinh thường .

      Tử Lam hừ lạnh hất tay của Hứa Nhược Trung ra , mặt nàng lạnh lùng nhìn " Tôi làm sao lại thể ở chổ này ? "

      Nơi này dành cho những người có địa vị danh phận lui tới , ngay cả cũng mất lớn hơi sức tâm tư mới tiến vào được , còn nàng , tại sao nàng lại ở chổ này ,thời gian 7 năm qua nàng nơi nào ?

      Hứa Nhược Trung cau mày " Chẳng lẽ em được người khác bao nuôi ? "

      hoàn toàn suy đoán theo bản năng.

      Nhất thời mặt Tử Lam liền biến sắc .

      Qủa nhiên là nam nhân thối nát , cặn bã của xã hội !

      Tử Lam quay sang nhìn , nhếch miệng lên cười chăm chọc " cho rằng tất cả mọi người đều giống như sao Hứa ? "

      Hứa Nhược Trung cau mày sắc mặt vui " Em cái gì ? Lời này của em là có ý gì ? "

      " Có ý gì so với tôi phải càng ràng hơn sao ? " xong Tử Lam cũng còn muốn cùng thêm cái gì , nàng quay đầu bỏ .

      Hứa Nhược Trung phát bắt được tay nàng " Em chờ chút "

      Tử Lam quay đầu lại ánh mắt lạnh lùng nhìn " buông tay , đồ cặn bã đê tiện "

      Hứa Nhược Trung sắc mặt càng thêm khó chịu, gân xanh nổi đầy trán .

      lúc giằng co gây cấn , nữ nhân tiến đến " , có chuyện gì vậy ? "

      nữ nhân xinh đẹp mặc bộ váy màu đen trong rất đẹp mắt hấp dẫn , cánh tay khoát lên bã vai Hứa Nhược Trung thanh nhu nhu hỏi , sau đó ánh mắt nhìn Tử Lam nhướng mày " ta là ai ? "

      Hứa Nhược Trung tức cười biết giới thiệu làm sao.

      Tử Lam chân mày chợt nhảy lên , đôi mắt trong suốt thoáng qua chút giảo hoạt , trong lòng tràn đầy phúc hăc .

      Nàng cười tiếng , nụ cười thanh thuần thân thiện " Hứa Nhược Trung , ngờ vẫn còn tiếp tục làm nghề này ? "

      Chương 47 : Nam Nhân Cặn Bã

      Anna cau mày , ánh mắt nghi ngờ nhìn Hứa Nhược Trung hiểu chuyện gì xảy ra " Có ý gì ? "

      Nghe đồn Hứa Nhược Trung trước kia được bà bị AIDS bao nuôi nhưng giờ bà ấy qua đời rồi , haiz... biết có hay kiểm tra qua chút về mình ..? " Tử Lam cười hỏi , ngay khí thấy ánh mắt nữ nhân kia tràn đầy khiếp sợ , đáy mắt Tử Lam thoáng qua chút giảo hoạt đắc chí.

      " Lời đồn về Hứa Nhược Trung sao ? " Anna hoảng sợ hỏi .

      " phải thế , em nên nghe lời ta nhảm " Hứa Nhược Trung tiến về phía Anna muốn giải thích .

      " cách xa tôi chút " Anna bị sợ lui về phía sau mặt mũi biến sắc , cảm giác mang bệnh kinh khủng ghe tởm .

      Hứa Nhược Trung bất đắc dĩ nhìn nàng giải thích " Anna , em phải tin tưởng , ấy là bạn trước kia của ta , nàng chỉ muốn trả thù ta nên mới cố ý như vậy để chia rẽ chúng ta mà thôi ! "

      " Đúng vậy á , thời điểm ta phát ngươi mắc bệnh nên ta mới lập tức bỏ ngươi để tránh ngươi lây bệnh cho ta " Tử Lam nhanh chậm tiếp.

      Để xem ngươi còn gì mà giải thích nữa ? Tử Lam mỉm cười rất tà ác .

      " .." Hứa Nhược Trung căm tức nhìn Tử Lam , ánh mắt của tại rất muốn giết người.

      Bạn của Hứa Nhược Trung lui lại vài bước nhìn bằng sắc mặt độc ác " Hứa Nhược Trung , tôi nhìn lầm , nếu như tôi có xảy ra chuyện gì nhất định tôi bỏ qua cho đâu "

      xong quay người vội vã chạy mất.

      " Anna ! Anna ! " Hứa Nhược Trung vội vàng kếu hai tiếng , cuối cùng nhìn theo bóng dáng chạy mất .

      Tử Lam đứng im bên , sắc mặt rất hồng , khóe miệng nâng lên nụ cười hả hê , nàng cười sảng khoái ..

      Hứa Nhược Trung lại tức giận chịu được nhất thời quay sang nhìn tử Lam bộ dáng hung thần ác sát quát lớn " Lâm Tử Lam "

      Tử Lam vẫn bình tĩnh khinh thường quét mắt nhìn cái , nhếch miệng cười lạnh " Đây là trừng phạt của ta đối với ngươi năm ấy , nếu như ngươi người đàn ông , phải biết dựa vào bản lĩnh của mình , dựa vào nữ nhân được xem là cái gì ? "

      " ......."

      Tử Lam cũng lười cùng nhảm xoay người muốn .

      Hứa Nhược Trung lại phát bắt được nàng " Muốn , đâu có dễ như vậy ?"

      Tử Lam sững sờ liếc mắt nhìn quát " Buông tay "

      " thả , làm gì được tôi "

      Tử Lam cảm giác mình có mắt như mù trước kia tại sao lại coi trọng tên cặn bã này .

      Bảy năm thấy ngờ trình độ đê tiện của càng tăng chứ giảm chút nào.

      Tử Lam nổi giận vừa muốn phát tác , sau lưng lại vang lên giọng nóng lạnh.

      " Buông tay ! "

      Tử Lam sững sờ , thanh này...nàng lạnh hết cả sống lưng !

      Hứa Nhược Trung cũng là sửng sờ , ngay sau đó quay đầu lại nhìn , ngay khi biết người đến là Mặc Thiếu Thiên sắc mặt lập tức hoàn toàn thay đổi .

      Người trong thương trường nếu như biết Mặc Thiếu Thiên là ai đúng là có mắt như mù rồi , người này nhất định thể đụng vào..

      Hứa Nhược trung bộ mặt chân chó nhìn Mặc Thiếu Thiên " Mặc tổng "

      Mặc Thiếu Thiên tiến tới sắc mặt trầm ánh mắt lạnh lùng đảo qua nhìn tay Hứa Nhược Trung vẫn còn kéo lấy tay Tử Lam buông , tức giận quát lớn " buông ra "

      Hứa Nhược Trung hai lời vội vàng buông tay Tử Lam ra " Mặc tổng ngài..."

      " Cút..."

      Hứa Nhược Trung sắc mặt càng ngày càng khó coi hơn , đứng tại chổ dám phản bác thêm lời nào nữa .

      " Là tự động ra ngoài hay là để tôi tìm người ném ra ngoài ? " Mặc Thiếu Thiên sâu kín hỏi , ánh mắt bén nhọn lạnh nhạt .

      Mặc Thiếu Thiên là ai , ở A Thị này là nhân vật rất có mặt mũi , tổng giám đốc tập đoàn MK , là người giàu có nhất nhì tại A Thị này , địa vị vô cùng quý trọng .

      câu của cũng đủ làm A Thị rung chuyển ..

      Hứa Nhược Trung cam lòng ,nhưng lại thể lam gì , liếc mắt nhìn Tử Lam cái , nắm chặt quả đấm tay cam lòng rời .

      Nhìn Hứa Nhược Trung bỏ , Tử Lam thở ra hơi , ngước mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên " Cảm ơn Mặc Tổng ! "

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 48 : Nụ Hôn Trả Ơn

      Mặc Thiếu Thiên cuối đầu , ánh mắt tĩnh mịch nhìn Tử Lam " là ai ? "

      " nam nhân cặn bã đáng nhắc tới " Tử Lam tùy ý , nàng vẫn thích tiếp súc nhiều hơn với như vậy , nếu phải vì Hứa Nhược Trung bỏ thuốc vào rượu nàng cùng Mặc Thiếu Thiên xảy ra chuyện ngày hôm ấy và cũng tưởng nhầm là ' Ngưu lang ' .

      Trong tiềm thức , Tử Lam bao giờ muốn nhắc đến chuyện này nữa .

      Mặc Thiếu Thiên lại nhíu mày , ánh mắt thâm thúy nhìn chằm chằm Tử Lam , đôi con ngươi giống như có ma lực , muốn nhìn xem đáy lòng của nàng nghĩ gì ?

      Ánh mắt như vậy khiến Tử Lam kinh hãi .

      Nam nhân này thực quá nghiệt ..

      Tử Lam muốn cùng Mặc Thiếu Thiên tiếp súc quá gần , tinh thần nàng bị hao hụt , quyết định tốt nhất giờ này là chạy , là làm ngay , nàng nhanh chân quay đầu chuẩn bị khỏi .

      " muốn đâu ? " Mặc Thiếu Thiên phát bắt được tay nàng .

      " Phòng vệ sinh " Tử Lam ngượng ngùng trả lời .

      " phòng vệ sinh làm gì ? " Mặc Thiếu Thiên tiếp tục chất vấn .

      Tử Lam trợn trắng mắt khóc ra nước mắt .

      Mặc Thiếu Thiên , hỏi vấn đề có văn hóa đấy ! Mẹ kiếp ! Người ta toilet đương nhiên là để giải quyết ' chuyện buồn ' riêng của mỗi người ..

      Mặc Thiếu Thiên bộ dáng lưu manh giả danh trí thức buông Tử Lam ra " Tôi cho phép được chưa ? "

      " Nếu muốn thế nào ? " Tử Lam rất bực với tên ôn thần này .

      " Mới vừa rồi là tôi giúp lần , cứ như vậy là tính sao ? "

      " Tôi cảm ơn rồi còn gì ? "

      " câu cám ơn liền xong hay sao .. đâu có dễ dàng như vậy ? " Mặc Thiếu Thiên cười tà tứ nhìn Tử Lam .

      " Nếu như vậy , Mặc tổng xin hỏi còn muốn gì nữa ? "

      Chết tiệt ! Tên này sao cứ bám nàng mãi tha ! Kiếp trước nàng thiếu nợ sao ?

      Hai người đối thoại , càng lúc càng hăng sai ,có lẽ là do tác dụng của rượu , Tử Lam ngẩn đầu nhìn thẳng vào mắt Mặc Thiếu Thiên .

      Sắc mặt Tử Lam hồng hồng hết sức mê người ..

      Ngay lập tức Mặc Thiếu Thiên kéo Tử Lam qua đè nàng dựa vào vách tường ,thân thể áp sát nàng khít khao.

      " định làm gì đấy ?" Tử Lam vặn lông mày vui hỏi .

      Mặc Thiếu Thiên lại giam cầm nàng chặt buông , híp đôi mắt lại , môi mõng khẽ mở , giọng từ tính phát ra " và Lục Tử Thịnh quan hệ giữa hai người là như thế nào ? Hả ? "

      Lục Tử Thịnh ?

      Tử Lam nhíu mày suy nghĩ..

      Mặc Thiếu Thiên như vậy là ý gì ?

      Tử Lam nhìn vẽ mặt ngu ngơ hỏi " Mặc tổng , ý của là gì ? "

      " Ý mặt chữ "Mặc Thiếu Thiên khẽ buông mấy tiếng trong giọng có chút vị chua mà phát ra .

      " Xin lỗi ! Đây là vấn đề liên quan cá nhân tôi và tôi cũng có trách nhiệm phải khai báo với ? " Tử Lam cười lạnh nhìn Mặc Thiếu Thiên.. là cái gì chứ , chuyện riêng của nàng mà cũng hỏi , có bị ấm đầu đấy .

      Nghe nàng , Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm đôi môi rất mê người mấp mái .

      Đột nhiên cười !

      nụ cười rất mê hoặc .... nghiệt !

      Nhưng nụ cười đó của lại khiến Tử Lam dựng hết tóc gáy ... da gà mọc toàn thân..cứ như nàng tại đứng dưới hầm đầy băng .

      giây kế tiếp Tử Lam chưa biết chuyện gì xảy ra, gương mặt Mặc Thiếu Thiên phóng đại trước mặt nàng , môi áp vào môi nàng !

      Trực tiếp cạy hàm răng Tử Lam ra , môi lưỡi quấn quýt lấy nàng , nụ hôn rất nỏng bỏng cuồng nhiệt , cướp đoạt hết những mật ngọt ở nàng .. nụ hôn ấy cũng giống như rất bá đạo.

      Trong khắc kia đầu óc Tử Lam bắt đầu trống rỗng..

      Nàng có đẩy Mặc Thiếu Thiên ra cũng có từ chối ..

      Ngược lại , rất hưởng thụ nụ hôn này !

      Đôi môi Mặc Thiếu Thiên rất mềm rất mỏng , rất lạnh , để nàng nhớ tới câu người ta vẫn thường , nam nhân môi mõng rất bạc tình !

      Tử Lam nhắm mắt lại , đầu có chút hỗn loạn..

      lúc này Trọng Nhược Tình tới thấy cảnh này , la lên tiếng mới ngừng lại hai người kích tình hôn sâu ..

      Mặc Thiếu Thiên buông Tử Lam ra đôi mắt tà mị híp lại giọng bên tai Tử Lam " Nụ hôn này xem như báo đáp việc vừa rồi tôi giúp ! "

      Tử Lam thầm mắng vô sĩ , nàng cũng tự kiểm điểm lại bản thân...Chẳng lẽ nàng lại là sắc nữ..mới vừa rồi nàng tại sao đẩy ra...huhu..

      Nhìn Mặc Thiếu Thiên nghênh ngang tiêu sái bỏ , đem Trọng Nhược Tình ôm chặt vào trong ngực sau đó cùng nhau tiến vào trong phòng hai người dáng vẽ thân mật , nhìn người bên cạnh phải là nàng..

      Chẳng biết sao đáy lòng cảm thấy chut xót .

      Tử Lam lắc lắc đầu để cho mình tỉnh táo lại , nàng bĩu bĩu môi , trong lòng thầm mắng Mặc Thiếu Thiên..đúng là nam nhân lạm tình !
      *************

      Tiêu Dật chuẩn bị lên sàn...mối tình tranh giành kịch liệt...ai thắng ai thua...ai đúng ai sai..Tử Lam gặp Mặc Thiếu Thiên là chuyện tốt hay xấu đối với nàng !

      Chương 49 : Bị Chê

      Thời điểm Tử Lam trở về phòng , bên trong mọi người vẫn chơi rất hăng hái vui vẽ , nàng cảm thấy bản thân thể tiếp tục uống nữa nên ngồi yên góc , cố gắng giữ vững bản thân tỉnh táo.

      Đúng 11h khuya , tất cả chuẩn bị trở về .. đêm nay mọi người chơi thoải mái.

      Trước cửa quán rượu mọi người nhanh chân tìm cách trở về nhà .

      Đa số đều thuê xe trở về.. Tử Lam cũng tính toán như thế ..

      Lúc này Mặc Thiếu Thiên ôm Trọng Nhược Tình bước ra vừa lúc nhìn thấy Tử Lam đứng đón xe .

      " Lâm tiểu thư ,nhà ở đâu ? có muốn hay tôi cùng Thiếu Thiên tiễn đoạn ? " Trọng Nhược Tình cười tự đắc , khoe khoang chiếm hữu Mặc Thiếu Thiên với Tử Lam.

      " Cảm ơn ! cần đâu " Tử Lam cười cười nhún nhường , ánh mắt thủy chung vẫn nhìn đến Mặc Thiếu Thiên dù chỉ lần .

      Ngay lúc này chiếc xe con dừng ngay trước mặt Tử Lam.

      Cảnh Thần bên trông thò đầu ra gọi nàng " Tử Lam , mau lên xe "

      Tử Lam quay đầu lại liền biết đó là xe của Trần Mặc , nàng nháy mắt với Cảnh Thần cái , tới đúng lúc !

      Nàng xoay người nhìn Trọng Nhược Tình và Mặc Thiếu Thiên tiếng " làm phiền hai người , tôi xin phép trước "

      Mở cửa , ngồi vào xe rời .

      Mặc Thiếu Thiên nhìn bóng lưng Tử Lam rời , con ngươi từ từ tối xuống , sâu thấy đáy ... ......

      " ấy lại tìm gấy phiền toái nữa sao ? " Cảnh Thần nhìn Tử Lam hỏi .

      " có , chỉ là thích lấy le chút hư vinh thôi ! " Tử Lam giải thích .
      *******
      Lúc Tử Lam trở về đến nhà , cảm giác say rượu hoàn toàn biến mất !

      muộn thế này rồi vậy mà Bảo bối vẫn chịu ngủ mực chờ đợi nàng.

      Chỉ cần nghĩ tới trong nhà còn có Hi Hi , nàng cảm thấy cuộc sống tràn đầy hy vọng .

      " Bảo bối , mẹ trở lại " Tử Lam hô lên tiếng .

      Hi Hi ở bên trong phòng bếp làm đông làm tây.

      " Mẹ , người về rồi á " Hi Hi tiến tới , vừa đến gần Tử Lam bé cau mày nhìn " Mẹ , người uống rượu? "

      Tử Lam đen mặt , hỏng bét rồi , nàng quên dặn dò của Bảo bối !

      Nàng hướng Bảo bối bộ dạng chân chó cười lấy lòng bé " chỉ uống chút thôi "

      Hi Hi lại nhíu mày , có vẽ như tin lắm ..

      Tử Lam vội vàng sang chuyện khác " trễ thế này , con ở đây lam gì ? "

      " Biết chắc mẹ chưa ăn gì nên con ở đây nấu mì cho mẹ "

      Tử Lam tiến đến gần Hi Hi " Bảo bối con tốt với mẹ " định hôn lên mặt bé cái nhưng Hi Hi lai đẩy nàng ra .

      " Mẹ , người tắm trước ! " Chân mày non nớt của Hi Hi nhíu lại nhìn Tử Lam từ xuống dước.

      trán Tử Lam đầy hắc tuyến !

      Bảo bối , con ghét bỏ mẹ sao ?

      thể như vậy á !

      Nhưng hết cách rồi , ai bảo nàng đồng ý với bảo bối mà làm được .

      Vì vậy , Tử lam rất ngoan ngoãn tắm !

      Mới vừa được mấy bước Hi Hi lại nhắc nhở " Mẹ , người tắm nhớ mang theo quần áo nha "

      Tử Lam ngẫn người ,quay đầu lại nhìn Bảo bối nhíu nhíu mày , hướng gian phòng của mình vào .

      Trong phòng tối đen như mực , Tử Lam vừa muốn mở đèn chợt cảm thấy sau lưng có người tập kích đến .

      Nàng quay người lại định tập kích lai bị đôi tay bắt giữ ôm vào lòng , ngay sau đó liền đem nàng đặt lên giường ... .....

      Hai cỗ thân thể dán chặt vào nhau.....

      Tử Lam nhân cơ hội vươn tay sờ tới chốt mở đèn tường " lạch cạch " tiếng mở ra !

      Nhất thời cả gian phòng mảnh sáng ngời..

      Tử Lam nhìn gương mặt tuấn tú phóng đại trước mắt , nhếch miệng lên cười nhàn nhạt , lại mang theo mấy phần vui mừng " Tiêu Dật ! "

      Tiêu Dật đè người nàng , gương mặt tuấn tú câu hồn đoạt phách cười " Em thiếu chút nữa bị tập kích rồi "

      " Em nhất định dùng võ thuật đề phòng lang sói chút lưu tình tập kích ngay "

      " Được , nhưng công phu mèo 3 chân của em cũng biết là ai dạy cho em nữa , định đánh sư phụ sao ?"

      " Làm sao biết em ở nơi này ? " Tử Lam nhìn Tiêu Dật hỏi .

      Tiêu Dật lại cúi người , hít hơi người nàng sau đó vui cau mày " Hôm nay em uống rượu ? "

      Chương 50 : Nhân Vật Nguy Hiểm

      Tử Lam đẩy Tiêu Dật đè người nàng xuống , gật đầu " Em có uống chút"

      Tiêu Dật nhíu nhíu mày nhưng gì thêm nữa .

      Tử Lam lại hỏi " Sao biết nơi này mà tới đây "

      " Vì nhớ em ! " Tiêu Dật nhìn Tử Lam đỏ mặt , con ngươi hẹp dài tràn đầy sủng nịnh thương , trực tiếp trả lời Tử Lam vòng vo . nhớ nàng !

      Tử Lam cũng cảm thấy câu trả lời của Tiêu Dật có vấn đề gì , quan hệ giữa hai người suốt 7 năm nay giống như đôi bạn thân mà cũng phải bạn ... " Khi nào ? "

      " Đêm nay , 12 giờ lên máy bay ! "

      " Sao nhanh vậy ? "

      " Cho nên nếu em về trể thêm chút trực tiếp tìm em " Cả người Tiêu Dật tiến tới bên cạnh Tử Lam chuẩn bị hôn nàng cái .

      Tử Lam vươn tay , sử dụng võ thuật phòng lang sói quyền xuất ra chặn ngay hành động của Tiêu Dật lại.

      Tiêu Dật khóc ra nước mắt ! có bị xem là tự lấy đá đập chân mình hay ? dạy nàng thuật phòng sói .. giờ muốn hôn nàng cái cũng được.. bởi vì tại bị.... ( đố các bạn Dật ca bị ai ... làm thành ra như vây.. phải Lam tỷ đâu nha ! )

      " Ưm ......" Tiêu Dật tay che ngực , nhịn được rên lên tiếng .

      Tử Lam phát có điều gì đó đúng ở đây , bình thường nàng làm sao thương được Tiêu Dật nhất định là có chuyện xảy ra , Tử Lam vặn lông mày vội vàng hỏi " bị làm sao ? Có phải bị thương rồi ? "

      " Ừm " Tiêu Dật gật đầu cái , định giấu Tử Lam cho nàng biết , sợ nàng phải đau lòng yên. Gương mặt tuấn ngũ quan đẹp mắt nhìn như thần tiên lưu lạc nhân gian , pha lẫn chút tà mỵ , bởi vì nhịn đau mà có chút tái nhợt .
      ( Tội cho Dật ca mỗi lần về thăm Lam tỷ là Thiên ca dùng mọi thủ đoạn thủ tiêu Dật ca làm cho Dật ca thể nào gặp Lam tỷ .. Thiên ca ghen kinh người !)

      Mặc dù Tử Lam có chút rượu trong người nhưng nàng phải là người say rồi hồ đồ , nhớ lại chuyện xảy ra vừa rồi Tử Lam đưa tay ra vén quần áo chổ nàng vừa mới tập kích Tiêu Dật " Cho em nhìn xem bị như thế nào ? "

      Tử Lam vừa muốn vén lên y phục , Tiêu Dật liền phát bắt được tay của nàng đặt lên khóe miệng hôn cái " sao đâu em đừng lo , chỉ là vết thương mà thôi ! " Động tác của Tiêu Dật mập mờ nhưng cũng thực có mỹ cảm .

      Tử Lam vặn lông mày , ánh mắt nhìn chằm chằm vào , nàng cảm thấy lo lắng bất an cho Tiêu Dật .

      " Còn nữa , em được tùy tiện vén đồ của nam nhân rất nguy hiểm " Tiêu Dật bị thương , bao giờ muốn dối gạt nàng chuyện gì , bởi vì thích cảm giác nàng vì lo lắng nhưng thích Tử Lam thấy được vết thương của mình , muốn nàng đau lòng , muốn nàng dính vào những chuyện máu tanh của Hắc đạo .

      Giữa hai người bọn họ có loại ăn ý vô hình , nếu gọi là bằng hữu hơi ái muội , nếu gọi là tình thân lại càng trân quý hơn , nếu gọi là tình hiểu đối phương hơn.

      Quan hệ của hai người thể nào dùng từ chính xác để hình dung. ( phải thiên ca làm quá Dật ca cưới Lam tỷ lâu ùi )

      7 năm trước , lúc Tử Lam còn du học ở Mỹ , buổi tối nàng đường học về vô tình phát Tiêu Dật bị thương rất nặng Tử Lam cứu mạng từ đó hai người quen biết .

      Tử Lam chỉ biết Tiêu Dật là người bình thường , thế lực Hắc đạo rất lớn hình như là cái tập đoàn gì đó , lần đó cũng chính vì hoàn thành nhiêm vụ Tiêu Dật bị người ta đánh lén nên mới bị thương rồi được nàng cứu .

      Tử Lam cứu Tiêu Dật , từ đó về mặt sinh hoạt của nàng Tiêu Dật luôn thầm giúp đỡ , về sau cuộc sống của nàng và Hi Hi mới chịu bất kỳ cực khổ nào nữa .

      Chỉ là quan hệ giữa hai người ở Mỹ ai được biết đến , nàng chỉ biết bên cạnh Tiêu Dật có cận vệ gọi là Ảnh Dạ , mỗi lần gọi điện thoại nàng gặp để hỏi chuyện tình của Tiêu Dật , muốn liên lạc Tiêu Dật cũng thông qua Ảnh Da mới gặp được.

      Tử Lam nghĩ , cho dù Tiêu Dật là nhân vật rất nguy hiểm nhưng tuyệt đối là chuyện thương tổn đến nàng .

      Điểm này nàng chắc chắn bao giờ nghi ngờ !

      Giữa bọn họ như có sợi dây vô hình gắn kết lẫn nhau , ăn ý hoàn hảo ..

      Chương 51 : Cưng Chiều Mẹ Con Nàng

      Tử Lam nhìn Tiêu Dật muốn gì nhưng nhanh chóng kéo nàng , hai người hướng phía phòng khách ra .

      " Được rồi , em nên dùng ánh mắt đó nhìn như vậy .. rất đói bụng đây này , chúng ta nhanh ra xem Bảo bối nấu món ngon nào ngoài đấy " Tiêu Dật xong cũng quản Tử Lam có đồng ý hoặc tình nguyện hay liền kéo nàng .

      Tài nấu ăn của Hi Hi chê vào đâu được , mặc dù chỉ là tô mì nhưng mùi thơm lại tỏa ra bốn phía !

      Hi Hi bảo bối lợi hại !

      Tiêu Dật ra ngoài nhìn Hi Hi cười triều mến " Bảo bối , để Dật thúc thúc nếm thử xem tài nấu nướng của con có tiến bộ hơn trước đây ! " xong trực tiếp ngồi xuống bàn cầm đũa bắt đầu ăn.

      Hi Hi ưu nhã cười cái " Mời Dật thúc thúc tùy ý thưởng thức " Vừa bé lại vừa tiến vào phòng bếp lấy ra mâm thức ăn khác chuẩn bị sẵn cho Tử Lam.

      Tử Lam rót cho Tiêu Dật ly nước nàng cũng nhanh ngồi xuống bàn , đối với tài nấu nướng của Bảo bối nàng chút nào lo lắng .

      Quả , Tiêu Dật vừa mới ăn miếng khen ngớt miệng " Bảo bối , tài nấu nướng của con càng ngày càng xuất thần nhập hóa rồi đó ! "

      " Bởi vì cho tới bây giờ con chưa lần dám lười biếng ! " Hi Hi vừa xong cũng từ phòng bếp ra đặt cái mâm tay xuống trước mặt Tử Lam " miệng của mẹ đối với thức ăn có nhu cầu rất cao , hay soi mói đủ thứ nên con mới phải ngừng tiến bộ được lùi bước để có thể làm mẹ hài lòng "

      Tử Lam cười , nàng cũng biết nên cái gì lúc này !

      " Bảo bối , con nên cảm tạ mẹ mới đúng , nếu phải mẹ con làm sao có thể ngày càng tiến bộ vượt bậc trong nấu ăn " Tử Lam trịnh trọng .

      Hi Hi đen mặt !

      Được rồi , đối với bé , mẹ gì cũng điều đúng cả .

      " Cảm ơn mẹ ! " Hi Hi mỉm cười nhìn Tử Lam .

      " cần khách khí ! " Tử Lam mỉm cười .

      Tiêu Dật nhìn hai mẹ con họ , khóe miệng khỏi cong lên , hai mắt từ từ nheo lại rất thần bí làm cho người khác nghĩ gì .

      Ánh mắt đó tràn đầy cưng chiều và bao dung ...

      ngày nhất định đem bọn họ sống bên cạnh mãi mãi , cho bon họ những gì tốt đẹp nhất của cuộc sống , thương hai mẹ con bọn họ..

      Mặc dù Hi Hi phải là con trai ruột của , dù là thế nhưng Tử Lam lại chính là người con thương hơn cả tính mạng , chịu đựng ..

      Lúc này Tử Lam như chợt nhớ tới cái gì , nàng nhìn Tiêu Dật hỏi " định trực tiếp về Mỹ luôn hay sao ? "

      " , chuyến sang Italy , bên kia xảy ra chút việc phải giải quyết , có lẽ mất khoảng mới trở về , tại yên lòng hai mẹ con của em nên nhanh tới xem em trước rồi mới " Tiêu Dật ánh mắt nhìn Tử Lam , sắc thái trong đôi mắt xanh biếc sâu kín ..

      " Ân , em và bảo bối sao đâu đừng lo ! " Tử Lam cười cười , gật đầu cái ,cũng hỏi chuyện gì vì nàng tin tưởng vào năng lực của Tiêu Dật , tin tưởng nhất định làm xong mọi việc.

      Coi như nàng hỏi cũng chỉ để càng thêm lo lắng bất an , khiến an tâm làm việc.

      Hi Hi vẫn ngồi im đó ,nghe cuộc đối thoại của Tử Lam và Tiêu Dật , con ngươi nho thoáng qua chút giảo hoạt , khóe miệng giật giật , yên lặng đem những lời Tiêu Dật vừa ghi tạc ở trong lòng.... ...... ....
      tú cầuFriendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :