1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha dũng mãnh, mẹ phúc hắc và con thiên tài - Khốc Lạp Đóa Đóa (Chương 563/563) Hoàn + NTc.569

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 459 : Vô tình gặp ở bệnh viện.

      Editor:... ...... ....
      Beta: thanh huyền

      Tất cả mọi người của phòng thiết kế đều cảm thấy rất giống nhau!

      Nếu , khi nhìn thấy Vi An mọi người sửng sốt như vậy.

      “ Đúng, đúng là rất giống, mọi người xem, ta giống Tử Lam như vậy, là trùng hợp, hay là….” Lúc lời này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tử Lam.

      Lâm Tử Lam đứng ở nơi đó, mặt cũng có bất kỳ biểu gì là vui, nhưng mà như vậy làm cho người khác đoán được nghĩ gì!

      Lúc này, Cảnh Thần đến, nhìn Lâm Tử Lam, “ Cảm thấy thể nào?”

      Lâm Tử Lam cười cười, “ Dáng dấp tệ!”

      “ Tớ thấy mọi người có đạo lý, thế giới này dáng dấp giống cậu có thể, nhưng mà phong cách cũng có thể giống đến mức này, cũng có vẻ có chút cố ý rồi!” Cảnh Thần nhìn Lâm Tử Lam tốt bụng nhắc nhở.

      câu này, thức tỉnh Lâm Tử Lam.

      ra Cảnh Thần sai.

      Người giống người cũng có gì đáng , nhưng mà phong cách cũng có thể giống đến mức này, cũng làm cho người ta có chút thoái mái.

      Xem ra, có chút cố ý!

      Lâm Tử Lam nhìn Cảnh Thần, gật đầu, “ Ừ, tớ hiểu rồi, cậu yên tâm!”

      “ Hơn nữa, mọi việc nên cẩn thận hơn!” Cảnh Thần nhắc nhở.

      Nghe như thế Lâm Tử Lam cười tiếng, “ đúng là biết cậu suy nghĩ đâu rồi, chúng ta cần gì phải đề phòng như vậy!”

      “ Cái này gọi là phòng ngừa chu đáo, nếu như mục tiêu của ta là Mặc tổng, như vậy đến lúc đó có người hối hận đấy!” Cảnh Thần nhìn .

      Lâm Tử Lam suy nghĩ chút, “ Nếu như điểm này mà Mặc Thiếu Thiên cũng chịu nổi, đó chỉ có thể là tớ nhìn lầm ấy, nhưng mà chút lòng tin này, tớ vẫn có!” Lâm Tử Lam hết sức tự tin .

      Nhìn dáng vẻ của Lâm Tử Lam, Cảnh Thần cười tiếng, “ Tất nhiên tự tin là tốt, nhưng mà cũng đừng quên đề phòng!”

      “ Tớ biết rồi!” Lâm Tử Lam , hai người cười cười, lúc này, Lâm Tử Lam nhìn , “ Cậu làm sao vậy, còn phát sốt ?”

      sao rồi, chẳng qua bác sĩ giục ba bốn lần, có thể tớ phải ra ngoài truyền nước biển!”

      “ Tớ với cậu!”

      “ Được!” Cảnh Thần trả lời tiếng, có Lâm Tử Lam cùng với , cũng có nhàm chán như vậy.

      Vì vậy sau khi hai người hẹn xong, nửa giờ sau, hai người rời công ty, đến bệnh viện.

      buổi chiều, khi Cảnh Thần truyền nước biển, hai người cười cười , thời gian trôi qua rất nhanh.

      Sau khi truyền xong, hai người muốn về, ở trong hành lang bệnh viện nghe được cuộc chuyện.

      “ Nhược nhi, con sao chứ? Con làm mẹ lo sợ lắm đấy!” Bên trong phòng bệnh, truyền ra giọng của người phụ nữ.

      Vốn là Lâm Tử Lam và Cảnh Thần cũng có tính ở lại, nhưng nghe được bên trong chuyện hai người dừng lại.

      “ Trần Mặc, chăm sóc Nhược nhi như thế nào hả, cùng con ta cũng đính hôn, nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy….”

      Lúc nghe đến chuyện này, Cảnh Thần và Lâm Tử Lam đều sững sờ, hai người đều nhìn về phía phòng bệnh, mặc dù đóng cửa, nhưng mà lời bên trong lại có thể nghe được rất ràng.

      “ Mẹ, nên trách ấy, là con tự mình lái xe cẩn thẩn….” Lúc này, Lăng Nhược yếu ớt mở miệng.

      phải hai đứa thử lễ phục sao? Làm sao con lại xảy ra tại nạn xe cộ, còn Trần Mặc, khi đó ở đâu,làm gì hả?

      Cảnh Thần đứng ở trước cửa, nghe được cuộc chuyện của bọn họ, chân mày cau lại, Lâm Tử Lam nhìn ta, cũng nhíu mày.

      “ Rất xin lỗi, con chăm sóc tốt cho ấy….” Yên lặng lát sau, Trần Mặc giọng lên tiếng.

      “ Trần Mặc, Lăng Nhược của chúng tôi là con của nhà họ Lăng, từ đến lớn được nâng niu trong lòng bàn tay, tại muốn đính hôn với nó, chúng tôi tin tưởng , bây giờ xảy ra chuyện này, làm như thế sao chúng tôi lo lắng đây!” Mẹ Lăng Nhược nhìn Trần Mặc .

      Mà Trần Mặc đứng ở nơi đó, mím môi, cũng có lời giải thích chuyện gì.

      “ Mẹ, mặc kệ Trần Mặc có chuyện gì, ngày hôm qua ấy có việc bận phải trước, là do con cẩn thận, mẹ cần trách ấy nữa!” Lăng Nhược nằm ở giường, vì Trần Mặc mấy lời có lợi.

      Mẹ Lăng Nhược nghe vậy, cũng biết gì, chỉ thở dài, “ Nhược nhi, có bị thương chỗ nào nữa hay , có phải nhất định cho mẹ biết!”

      “ Mẹ, con có chuyện gì, chỉ xây xát chút thôi, bác sĩ tuần sau tốt !” Lăng Nhược nhìn mẹ mình .

      “ Vậy tốt rồi, vậy tốt rồi, ông trời phù hộ, may là con có chuyện gì, nếu con xảy ra chuyện, mẹ sống thế nào đây!” Mẹ Lăng Nhược cầu nguyện .

      “ Mẹ, con sao mà!” Lăng Nhược .

      có việc gì là do vận số con tốt, về sau cho lái xe nữa, muốn đâu bảo tài xế đưa !”

      “ Con có yếu ớt như vậy!”

      “ Mẹ lo lắng!”

      . . . . . .

      Nhìn bọn họ gằn từng chữ, Trần Mặc nhíu nhíu mày, lúc này, rút ra điếu thuốc, xoay người ra ngoài.

      Vừa mới mở cửa ra, lại thấy Cảnh Thần và Lâm Tử Lam đứng ở đó, khắc kia, Trần Mặc hơi ngây ngẩn cả người.

      Cảnh Thần cũng nhìn , khóe môi giật giật, biết nên cái gì cho phải.

      Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn Trần Mặc, “ Lăng Nhược xảy ra tai nạn xe cộ?”

      Trần Mặc gật đầu cái.

      “ Như thế nào rồi? có sao chứ?”Lâm Tử Lam hỏi, ra những lời này, cũng có thể hỏi thay Cảnh Thần, biết ấy muốn mở miệng, nhưng cũng muốn giải được thắc mắc trong lòng.

      có vấn đề gì, chỉ cần nằm lại bệnh viện theo dõi mấy ngày!” Trần Mặc .

      Lâm Tử Lam gật đầu.

      Lúc này, ánh mắt Trần Mặc rơi vào người Cảnh Thần, nhíu mày, đến mở miệng hỏi, “ Em làm sao vậy? Có thấy khá hơn chút nào ?”

      Khi sắp đến gần, Cảnh Thần chợt quay ngược lại, “ Em sao, nên vào xem Lăng Nhược chút , em có chuyện, trước đây!” xong, nhìn Trần Mặc cái rồi xoay người rời , bước nhanh rời khỏi chỗ này.

      Mặc dù, rất Trần Mặc.

      Mặc dù, Trần Mặc việc này giao cho xử lý! Nhưng mà tại Lăng Nhược nằm bên trong, danh nghĩa là vợ chưa cưới của , Cảnh Thần cách nào to gan như vậy mà ân cần hỏi thăm, thể làm được!

      Cho nên chỉ có thể trốn tránh!

      Nhìn bóng dáng Cảnh Thần cứ như vậy mà chạy trốn, Trần Mặc nhìn theo bóng lưng của , cau mày lại!

      Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn , “ Như vậy, tôi cũng trước!”

      Trần Mặc gật đầu, Lâm Tử Lam vừa muốn , lúc này, Trần Mặc chợt mở miệng, “ Tử Lam!”

      Nghe được giọng , Lâm Tử Lam quay đầu lại, nhìn .

      “ Trước tiên giúp tôi chăm sóc ấy chút!” Trần Mặc .

      Nghe thế, khóe miệng Lâm Tử Lam giật giật, gật đầu, “ Yên tâm !”

      Sau khi xong, Lâm Tử lam xoay người ra ngoài.

      Lúc Lâm Tử Lam ra, Cảnh Thần đứng dựa vào bên cạnh xe chờ, Lâm Tử Lam trực tiếp đến, ấn xuống cái chìa khóa xe.

      “ Bíp” tiếng

      Tiếng mở khóa xe vang lên, lúc này Cảnh Thần mới hồi phục lại tinh thần, nhìn Lâm Tử Lam, hơn nữa còn cười tiếng, “ Lên xe !”

      Cảnh Thần lúc này mới phản ứng lại, mở cửa ra, bước lên xe.

      Lâm Tử Lam ngồi lên sau, thắt dây an toàn, “ Thành khai báo , ngày hôm qua xảy ra chuyện gì!?” Lâm Tử Lam hỏi.

      đến chuyện này, mặt Cảnh Thần từ từ đỏ lên, có lẽ nguyên nhân là do chột dạ, cũng nịt dây an toàn, ấp úng mở miệng, “ Ngày hôm qua, xảy ra chuyện gì? Tớ làm sao biết ?”

      Nghe như thế, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Còn giả bộ sao?”

      Cảnh Thần dám nhìn thẳng Lâm Tử Lam, cúi thấp đầu, “ Tớ biết cậu ở đây cái gì!”

      “ Được, đừng có dối với tớ!” Lâm Tử Lam ra lệnh, sau đó lập tức mở miệng.

      Nghe lời Tử Lam , Cảnh Thần nhíu nhíu mày, “ có…..”

      đến chỗ này, Cảnh Thần nhìn Tử Lam, “ Ngày hôm qua, là ấy đưa tớ trở về!” Cảnh Thần chợt mở miệng .

      Nghe như thế, Lâm Tử Lam nhíu mày, chợt nhìn ta hỏi, “ Hai người, làm chuyện đó?”

      Nghe chuyện này, mặt Cảnh Thần lần nữa đỏ lên, “ Cậu cái gì hả, có, có!” Cảnh Thần .

      đến chuyện này, Lâm Tử Lam mới thở phào nhỏm, yên lòng, “ tiếp !”

      Nghe được lời Lâm Tử Lam , Cảnh Thần suy nghĩ chút, “ ấy , chuyện này để ấy xử lý, ấy với Lăng Nhược có tình cảm….” Cảnh Thần .

      Lời này của ấy , nếu như Lăng Nhược nghe được rất công bằng, nhưng đây là .

      Nghe được lời Cảnh Thần , chân mày Tử Lam khẽ nhíu lại, “ ta với cậu như vậy hay sao?”

      Cảnh Thần sững sờ, ngay sau đó mở miệng, “ ấy phải như vậy, nhưng mà tớ lại cảm nhận được như vậy, ấy , mọi chuyện giao cho ấy xử lý!”

      Nghe thế, Tử Lam cau mày lại, “ ta như vậy?”

      Cảnh Thần gật đầu.

      Lâm Tử Lam cười lạnh ở trong lòng, tiểu tử Trần Mặc này chuyện gì học, lại học những thứ này, ta vốn cũng có hứa hẹn gì với Cảnh Thần, mặc dù hứa hẹn chuyện này, dù có tình , nhưng nếu Trần Mặc ràng, trong lòng Cảnh Thần cũng sợ là mơ hồ.

      Nhìn nét mặt Lâm Tử Lam, Cảnh Thần cau mày lại, “ Có chuyện gì sao?”

      Lâm Tử Lam lắc đầu, “ Tớ biết nên sao, nhưng mà Cảnh Thần, tình giờ, cậu phải thông minh, cố gắng hết sức được đụng đến chuyện của Lăng Nhược, lại càng nên cầu gì với Lăng Nhược, để cho Trần Mặc giải quyết !”

      Cảnh Thần gật đầu, “ Tớ hiểu , tớ làm gì!” Cảnh Thần .

      Lâm Tử Lam gật đầu, “ Tất cả thuận theo tự nhiên chút , mặc kệ ta gì, làm gì, tất cả đều phải chờ đến khi có kết quả rồi sau!”

      Cảnh Thần gật đầu, sau đó cảm thấy có chút thoải mái, nhìn Lâm Tử Lam, “ Tử Lam, tớ làm như vậy, có đúng ?”

      “ Có đúng hay , chuyện đến bước này, trừ khi cậu có thể thu hồi lại tình cảm với Trần Mặc!” Lâm Tử Lam nghiêng đầu nhìn .

      đến chuyện này, Cảnh Thần im lặng, thu hồi tình cảm đối với Trần Mặc….. Sợ là bây giờ muộn rồi!

      Chẳng qua, nghe được Lâm Tử Lam , dường như Cảnh Thần cũng hiểu ràng Lâm Tử Lam muốn gì.

      tại, Cảnh Thần cũng hốt hoảng, tối ngày hôm qua may có làm ra chuyện gì, nếu có làm, như vậy, ta lại chính là tiểu tam rồi!

      Nghĩ đến đây, Cảnh Thần nhắm hai mắt lại, may, may, thiếu chút nữa có chuyện!

      Nhìn dáng vẻ Cảnh Thần, Tử Lam thở dài, chuyện này, mặc kệ như thế nào, Cảnh Thần cũng bị nằm ở thế yếu rồi, tại tốt nhất chuyện gì cũng làm, nhưng mà, Lâm Tử Lam cũng tin chắc, tại chỉ có hai người nhau, mới đôi!

      Hi vọng Cảnh Thần và Trần Mặc có thể có kết quả tốt!

      Đúng lúc ấy, Cảnh Thần chợt nhớ đến chuyện gì, “ Đúng rồi, Lăng Nhược, sao chứ?” Cảnh Thần chợt nhớ đến chuyện này.

      Nghe được lời của Cảnh Thần, Lâm Tử Lam nhíu mày, “ Ừ, đoán chừng có gì đáng ngại, tớ cũng chuyện cùng Trần Mặc, nhưng mà nếu quả phải nằm lại bệnh viện theo dõi, chỉ sợ chuyện đính hôn, phải kéo dài!” Lâm Tử Lam .

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 460: Lâm Tử Lam ghen rất đặc biệt.

      Editor: nhokcoicodon

      Đúng lúc này, Cảnh Thần chợt nhớ điều gì, "Được rồi, Lăng Nhược, sao chứ?" Cảnh Thần chợt nhớ ra chuyện này, hỏi.

      Nghe Cảnh Thần , Lâm Tử Lam nhíu mày " có gì đáng ngại, mình cũng vừa chuyện với Trần Mặc, nhưng nếu phải ở lại viện quan sát, sợ là chuyện đính hôn, phải kéo dài!" Lâm Tử Lam .

      Nghe thế, Cảnh Thần gật đầu, gì nữa.

      Theo như Lâm Tử Lam , mặc kệ tại thế nào, cũng thể trực tiếp đứng ra, nên tin tưởng Trần Mặc, tin tưởng xử lý tốt!

      Nhìn Cảnh Thần gì, Lâm Tử Lam cũng gì nữa, trực tiếp lái xe .

      Đến nhà Cảnh Thần.

      "Mình về trước, có chuyện gì nhớ gọi điện thoại cho mình!" Lâm Tử Lam nhìn Cảnh Thần .

      "Cậu thể ngồi chút sao?" Cảnh Thần nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

      " được, mình còn muốn quay về công ty chuyến, nhớ nếu thoải mái, gọi điện thoại cho mình!" Lâm Tử Lam nhìn .

      Cảnh Thần gật đầu, " biết, đường cậu cẩn thận chút!"

      Lâm Tử Lam gật đầu, sau đó lái xe rời .

      Mà bên kia.

      Bên trong công ty, Mặc Thiếu Thiên xem hợp đồng, lúc này, cửa bị gõ, Mặc Thiếu Thiên lạnh lùng mở miệng, "Vào !"

      Lúc này, Vi An đẩy cửa vào, "Mặc tổng, văn kiện này cần xem qua và ký tên!" Vi An vào, thẳng.

      Nghe được giọng của , Mặc Thiếu Thiên ngước mắt, nhìn cái, Vi An cũng rất hiểu ý liền tới trước mặt của .

      Mặc Thiếu Thiên hơi sửng sốt chút, có mở miệng, mà tự mình lật xem văn kiện trước mặt, xem qua, nhìn có vấn đề gì, liền ký vào.

      Sau đó, trực tiếp đưa văn kiện cho .

      Vi An nhận được văn kiện, tiếp, "Còn nữa, năm giờ ba mươi phút, cùng người nước ngoài Ni Tư bắt đầu ghi hình hội nghị!"

      Nghe lời của , Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, phải thừa nhận mới tới được nửa ngày, cũng sắp xếp mọi chuyện ngay ngắn ràng, cũng rất nhanh làm quen với công việc.

      thể thừa nhận, trong công việc, rất xuất sắc.

      Có đôi khi, người có năng lực, nửa ngày là có thể nhìn ra.

      Nghe lời của , Mặc Thiếu Thiên gật đầu, "Vi An tiểu thư rất có năng lực, chỉ nửa ngày sửa sang lại ngay ngắn ràng, lộn xộn!"

      Nghe thế, khóe miệng Vi An ra nụ cười, "Đây là công việc của tôi, phải sao!"

      Nghe thế, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên ra nụ cười, "Được, tôi biết, trước tiên ra ngoài làm việc !"

      "Vâng!" Vi An lên tiếng, xoay người ra ngoài.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt nhớ tới cái gì, "Đợi .."

      Nghe thấy , Vi An quay đầu lại, "Còn có chuyện gì sao?"

      "Cho tôi ly cà phế vào đây!" Mặc Thiếu Thiên .

      Vi An gật đầu, "Mùi vị như thế nào ạ.?"

      "Nhiều đường chút!"

      "Được, tôi lập tức chuẩn bị!" xong, Vi An [​IMG]

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 461: Trở thành cường giả .
      Editor: Số 15
      Beta: thanh huyền

      Nghe lời Lâm Tử Lam , Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên đứng dậy cười cười , “ Lâm Tử Lam, em có biết bây giờ nghĩ gì , em có biết chủ động vừa rồi của em, dẫn tới hậu quả gì ? ? ”

      Nghe Mặc Thiếu Thiên , Lâm Tử Lam liền ôm lấy cổ , chớp mi liếc nhìn , “ Có hậu quả gì ? ”

      muốn ăn em ! ” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam nhấn mạnh từng từ từng từ, thương đầy ý.

      Nghe lời này, Lâm Tử Lam chớp mi nhìn , “ Mặc tổng, nơi này là phòng làm việc, thư ký xinh đẹp của tùy thời có thể tiến vào đấy ! ”

      “ Em phải ghen sao ? ta nhìn thấy tốt sao ? Vừa đúng lúc, để cho ta bỏ ý niệm này ……” Mặc Thiếu Thiên nhìn .

      “ Em nhằm vào mới tới, Mặc tổng, cũng đừng có kết luận sớm như vậy, vạn nhất bị người ta thành tự mình đa tình tốt ! ” Tử Lam nhìn cười .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên cũng cười mỉm, “ Điều này cùng lắm có thể là tự tin, mà phải tự mình đa tình ! ”

      “Da mặt dày ! ” Lâm Tử Lam khẳng định .

      da mặt dày ? Còn còn có thể dày hơn đấy em có muốn thử chút hay ? ” Vừa , Mặc Thiếu Thiên vừa động, Lâm Tử Lam lập tức từ trong ngực Mặc Thiếu Thiên nhảy ra.

      “ Mặc Tổng, đến giờ, ngài nên họp rồi ! ” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên cười .

      Nhìn cử chỉ hoạt bát của Lâm Tử Lam, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên cũng gợi lên nụ cười, nhìn thời gian, nếu quả phải là đến giờ, nhất định trừng phạt là thích đáng!

      Lúc này, Lâm Tử Lam vòng qua cái bàn hướng về phía sô pha mà tới (chỗ này là chỗ Mặc Thiếu Thiên ngồi ), “Đúng rồi, trước khi họp, phiền thư ký của đưa tách cà phê mang vào đây ! ”

      Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam cười, cũng gì, lập tức qua đường truyền nội bộ, “ Vi An, mang tách cà phê nữa vào ! ”

      “ Thưa vâng, Mặc tổng ! ”

      Mấy phút qua, cửa lần nữa bị đẩy ra, Vi An bưng tách cà phê vào .

      Lúc nhìn thấy Lâm Tử Lam ngồi chỗ đó, Vi An hơi sững sờ, ngay sau đó, Mặc Thiếu Thiên mở miệng, “Đưa ấy ! ”

      Vi An gật đầu, bưng tách cà phê hướng Lâm Tử Lam đến.

      Lâm Tử Lam ngồi ở đó, tùy ý liếc nhìn tạp chí, lúc nhìn thấy Vi An tự mình bưng tách cà phê tiến vào, khóe miệng Lâm Tử Lam cong cong , “ Cảm ơn ! ”


      cần ! ” Vi An cười, để cà phê xuống, “ có chuyện gì, tôi ra ngoài trước ! ”Vi An mở miệng.

      Mặc Thiếu Thiên gật đầu, vì vậy, Vi An xoay người ra ngoài.


      Mà sau đó Mặc Thiếu Thiên quay ra nhìn Lâm Tử Lam, ánh mắt mang theo vui vẻ.

      nhìn em làm cái gì ? ” Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      có gì ! ” Mặc Thiếu Thiên cười, phương thức ghen của Lâm Tử Lam, quả cùng người khác có chút bất đồng .

      Lâm Tử Lam nhìn cà phê, bưng lên cũng uống vài hớp, nhưng giống như phải là thói quen, sau khi uống vài hớp liền để xuống cũng động đến nữa, ở bên an tĩnh nhìn tạp chí.

      Còn Mặc Thiều Thiên bên kia bắt đầu cuộc họp, mỗi câu đều là tiếng , tiếng trầm thấp, từ tính, giọng hết sức mê người.

      Lâm Tử Lam như có như ngước mắt liếc cái, người ta đều đàn ông trong công việc là đẹp trai nhất, có sức quyến rũ nhất, điểm này, thể tin tưởng.

      Mặc dù Mặc Thiếu Thiên lúc bình thường thoạt nhìn khí thế, phách lối dứt, nhưng vào giờ phút này, Mặc Thiếu Thiên thoạt nhìn, chững chạc, đầy vẻ học thức, hơn nữa, làm việc, hết sức có sức quyến rũ, nhìn , khóe miệng Lâm Tử Lam khỏi hơi cong lên ……

      lúc ấy , điện thoại của Lâm Tử Lam phát ra thanh BUZZ, Lâm Tử Lam cau mày, cầm điện thoại di động lên nhìn, mà lúc nhìn thấy dãy số phía , chân mày hơi cau lại, đứng lên.

      Đúng lúc ấy , tầm mắt của Mặc Thiếu Thiên nhìn sang, giống như có thể cảm giác được, Lâm Tử Lam ngước mắt, tiếp xúc ngay với tầm mắt của Mặc Thiếu Thiên, mà lúc này, điện thoại của Lâm Tử Lam, cũng ngừng reo .

      Tại lúc Mặc Thiếu Thiên nhìn qua , Lâm Tử Lam muốn nhiều chuyện , trực tiếp thu hồi điện thoại di động, nhìn Mặc Thiếu Thiên khẽ mỉm cười.

      Mặc Thiếu Thiên cũng nghi ngờ nhiều, tiếp tục họp.

      Mãi cho đến lúc hơn 7h, Mặc Thiếu Thiên mới kết thúc cuộc họp.

      Lâm Tử Lam vẫn luôn an tĩnh ngồi ở sô pha xem tạp chí , hoặc là lấy ra điện thoại di động chơi trò chơi gì đó , rất là an tĩnh .

      Cho đến khi tiếng của Mặc Thiếu Thiên vang lên, Lâm Tử Lam mới nhìn , “Họp xong rồi ? ”

      Mặc Thiếu Thiên gật đầu .

      Lúc này, Lâm Tử Lam đứng dậy, “ Rốt cục họp xong rồi !” Vừa , còn vừa duỗi duỗi cái eo lười biếng .

      Nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên nở nụ cười, lập tức tới, ôm lấy thắt lưng Lâm Tử Lam, “ Như thế nào ? Có phải rất nhàm chán hay ?”

      Lâm Tử Lam gật đầu, “So với mua sắm nhàm chán hơn ! ”

      Nghe Lâm Tử Lam , Mặc Thiếu Thiên cười cười , “ Nhìn em khổ cực như vậy chờ xong việc đáng khen thưởng ! ” Mặc Thiếu Thiên .

      Nghe lời của , Lâm Tử Lam chớp mi,“Muốn thưởng gì ? ”

      Lúc nhìn thấy môi Mặc Thiếu Thiên cúi xuống, giống như Lâm Tử Lam sớm ngờ tới, lập tức đưa tay ra chặn lại.

      “Em cho là đây là khen thưởng ! ”

      Mặc Thiếu Thiên cười, “Người khác cầu cũng cầu được đâu !”

      “Em muốn ! ” Lâm Tử Lam cười .

      Lúc hai người đùa giỡn, cửa chợt bị đẩy ra , “ Mặc tổng, văn kiện này ……”

      giây kế tiếp, nhìn Mặc Thiếu Thiên và Lâm Lâm Tử Lam đùa cợt, Vi An ngẩn người ở đó, sắc mặt còn có mấy phần lúng túng, “Cái đó, tôi …… tôi vẫn là nên ra ngoài trước ! ”

      “ Đợi chút ! ” Lúc này, Mặc Thiếu Thiên mở miệng.

      Lúc này ,Vi An dừng bước chân.

      “Chuyện gì, ! ” Mặc Thiếu Thiên , ngại, cũng buông tay ôm Lâm Tử Lam ra.


      Nghe được lời Mặc Thiếu Thiên,Vi An lúc này mới quay đầu lại, mở miệng hết sức xin lỗi, “Văn kiện này cần ký tên ! ”

      Mặc Thiếu Thiên chớp mắt, “Đưa cho tôi!?”

      Lúc này,Vi An tới, cầm văn kiện đưa cho Mặc Thiếu Thiên .

      Mặc Thiếu Thiên nhận lấy nhìn chút, có vấn đề, trực tiếp ký tên lên.

      “Vậy tôi ra ngoài trước! ”

      có việc gì, tan việc sớm chút !” Mặc Thiếu Thiên .

      “Tôi ngày đầu làm, còn có rất nhiều việc , lời ngài tôi hiểu, vậy tôi tan làm trước!” Vi An cười nhạt , cho người ta cảm giác làm việc rất chăm chỉ.

      Mặc Thiếu Thiên cũng gì, gật đầu, vì vậy, Vi An ra ngoài.

      “Xem ra, thư ký của rất chăm chỉ ! ” Lâm Tử Lam cười .

      cũng rất chăm chỉ đấy ! ” Mặc Thiếu Thiên , kiểu biểu đạt chờ mong được khen ngợi.

      Lâm Tử Lam thèm quay , “ về ! ”

      Mặc Thiếu Thiên,“……”


      .......thanhhuyen.diendanlequidon.... .......

      Trong nhà.

      Sau khi Hi Hi làm xong cơm, Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam vẫn chưa về, Hi Hi trực tiếp vào phòng .

      Ngồi trước mày tính, Hi Hi lên mạng.

      “Tạp Ni, khoản tiền kia Lý Thuận chuyển giao cho , nhận được hay ? ” Hi Hi lên mạng trực tiếp hỏi.

      “Nhận được rồi! ” Tạp Ni .

      Hi Hi lúc này mới gật gật đầu, “Đúng rồi , tôi có đề nghị!” Hi Hi .

      “Đề nghị gì? ”

      “ Tôi cảm thấy Lý Thuận rất có năng lực, cho nên lúc chuyển giao lô hàng sau, tôi muốn để cho ta toàn quyền quản lý, nếu như có cơ hội thích hợp, có thể điều trở về tổng bộ huấn luyện, tôi tin tưởng, ta sau này nhất định rất xuất sắc!” Hi Hi .


      Nghe lời của Hi Hi , Tạp Ni cũng mở miệng, “Cậu cái này, tôi cùng Mặc Tử cũng thương lượng qua, Lý Thuận rất có năng lực, cũng nghĩ tới điều ta trở về tổng bộ, chuyện này, tôi với ta, nhưng là ta muốn theo cậu ! ”

      theo tôi? ” Hi Hi có chút kinh ngạc.

      “Ừ, ta muốn theo cậu, sau đó tôi cùng Mặc Tử thương lượng chút, Hoa Hồng bây giờ làm nhiệm vụ, bên cạnh cậu thể có người bảo vệ, cho nên tôi cùng Mặc Tử quyết định, chờ cậu huấn luyện xong trở lại, để cho Lý Thuận ở bên cạnh cậu! ” Tạp Ni .

      Nghe được cái này, Hi Hi vẫn có mấy phần kinh ngạc, nghĩ tới Lý Thuận lại cùng Tạp Ni qua những điều này, hơn nữa, còn muốn lưu lại bên cạnh bé bảo vệ bé, cái này đúng là để cho Hi Hi có mấy phần kinh ngạc.

      Chỉ là, trong lòng bé cũng thầm than thở, coi như bé nhìn lầm người.

      Hi Hi gật đầu, “ Ừ, tôi biết!”

      “Bảo bối, cậu phải nắm chắc thời gian, thời gian của cậu cũng nhiều đâu!” Tạp Ni .

      Mỗi lần đến cái này, Hi Hi luôn có loại cảm giác lo lắng.

      “Tôi cũng rất muốn sớm chút, lần này, chờ cha cùng mẹ kết hôn, tôi trở về phục mệnh!” Hi Hi .

      “Cha cậu với mẹ cậu kết hôn? Cậu xác định bọn họ có thể kết hôn?” Tạp Ni hỏi ngược lại, Hi Hi vẫn luôn dùng cái cớ này, đến bây giờ vẫn thấy cái bóng.

      “Tạp Ni, có thể ngậm cái miệng quạ đen của lại được hay ?” Hi Hi hỏi ngược lại.

      “Tôi , cha cậu cùng mẹ cậu xảy ra nhiều chuyện như vậy? phải chuyện này chính là chuyện kia, tôi hoài nghi, có phải ông trời cố ý chỉnh bọn họ !?”Tạp Ni .

      Nghe Tạp Ni , Hi Hi lạnh lùng bác bỏ, “ chính là, hôn lễ của cha mẹ tôi được định vào đầu tháng tới!”

      Nghe được lời này, Tạp Ni sửng sốt, “Cậu xác định ? ”

      “ Dĩ nhiên!”Hi Hi .

      “Lần này, cha cậu bị mất tích hay cái gì nữa ? ” Tạp Ni hỏi.

      “Tạp Ni, câm miệng ! ! !”Hi Hi kêu, “Trong miệng của có thể ra những điều tốt lành ?”

      Nghe được tiếng của Hi Hi, Tạp Ni cười tiếng, “Chẳng qua là tôi nóng lòng muốn chứng kiến !”

      “ Lần này, cha cùng mẹ kết hôn, có người nào có thể ngăn cản!” Hi Hi , bé cũng cho phép bất luận kẻ nào ngăn cản.

      “Vậy ý của cậu là, sau khi mẹ cậu cùng cha cậu kết hôn, cậu có thể tới?” Lúc này, Mặc Tử chợt lên hỏi.

      Hi Hi gật đầu, “ có gì bất ngờ xảy ra, đúng là như vậy ! ”

      “ Vấn đề ? Lại có vấn đề, chúng ta cũng sắp điên rồi!” Mặc Tử , mỗi lần muốn tới, nhưng là mỗi lần lại xảy ra chuyện.

      Hi Hi cười hắc hắc, “Các phải tin tưởng, ra tôi cũng rất muốn xem trụ sở huấn luyện của chúng ta chút!” ra, Hi Hi rất tò mò.

      Bé rốt cuộc muốn biết, ở nơi đó trải qua khó khăn gì, khổ nạn như thế nào!

      Mặc dù Tạp Ni cùng Mặc Tử cũng đều với bé, hơn nữa, bé cũng biết, ở nơi huấn luyện nào, cũng có thể trở thành tuần lễ địa ngục, nhưng là càng như vậy, Hi Hi lại càng hưng phấn, nội tâm tiểu ác ma ngừng bành trướng, bé rất muốn ở nơi như vậy, hoàn thành huấn luyện, bộc lộ tài năng, trở thành cường giả chân chính.

      Sau này, bé cũng cần bảo vệ của bất kỳ ai !

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 462: Hi Hi rất nguy hiểm

      Editor: thanh huyền

      "Xem ra cha cậu cùng mẹ câu kết hôn, tôi phải điều động tất cả người của Hợp Tung đến để bảo vệ hôn lễ được tiến hành bình thường!” Tạp Ni .

      Vạn nhất thuận lợi, Hi Hi thể yên tâm!

      Nghe thế, Hi Hi ha ha phá lên cười, "Tôi cảm thấy điều này cần có!"

      Nghe được tiếng Hi Hi cười, đồng thời rước lấy cái nhìn xem thường.

      "Đến lúc đó, Cửa Ngục, Hợp Tung, nhà! " Hi Hi cười , cái này chính là nguyện vọng của bé!

      Tạp Ni cùng Mặc Tử nhịn được cho Hi Hi cái nhìn xem thường.

      Chỉ là lúc này, Mặc Tử bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, "Bảo bối, cậu , cha cậu kết hôn, tôi đoán chừng cũng sắp rời khỏi, Cửa Ngục làm sao bây giờ?" Mặc Tử bỗng nhiên tò mò chuyện này.

      Nghe Mặc Tử , Hi Hi suy nghĩ chút, chăm chú lắc đầu, " biết!"

      “Cậu , cha cậu có thể giao Cửa Ngục cho cậu quản lý hay ?” Mặc Tử hỏi.

      "Cũng !" Hi Hi , Mặc Tử chuyện này, Hi Hi có nghĩ tới.

      " ? giao cho cậu quản lý giao cho ai!”Mặc Tử hỏi.

      Hi Hi suy nghĩ chút, sau đó nhìn Mặc Tử, " hỏi cái này để làm gì?"

      "Nếu như cha cậu mà giao Cửa Ngục cho cậu, quay đầu lại Cửa Ngục xác nhập với Hợp Tung, chẳng phải tốt sao?" Mặc Tử nghĩ .

      Hi Hi, "..."

      Tạp Ni nhịn được cười.

      Hi Hi nhìn , "Mặc Tử, cái ý nghĩ này nếu để cho cha tôi biết, cha nhất định tìm người Hợp Tung tính sổ!"

      "Thế nào? Tôi phải sao?"

      "Cửa Ngục còn có chú Vân Dục, chú Tiếu Ly, cho nên, phải của mình cha tôi, càng thể nào giao cho tôi!”Hi Hi nhìn Mặc Tử chữ .

      "Thế nhưng cha cậu là người đóng góp nhiều nhất!”

      "Tôi đây cũng hiểu được là có khả năng cho tôi!" Hi Hi , hơn nữa, bé cũng chưa có nghĩ tới việc này.

      "Cậu có năng lực như thế, để cho cậu, chẳng khác nào Cửa Ngục bị hủy!" Mặc Tử .

      "Tôi biết, thế nhưng tôi chưa từng nghĩ tới, huống hồ, mục tiêu của tôi phải Cửa Ngục của cha, mà là, tôi thống nhất hắc đạo!" Hi Hi nhìn Mặc Tử .

      lên cái này, Tạp Ni nhịn được thổi tiếng sáo, "Bảo bối, có chí khí!"

      Lúc này, Tạp Ni hướng về phía Mặc Tử mở miệng, "Mặc Tử, nhìn chằm chằm Cửa Ngục tha, nhìn bảo bối chí khí!"

      Mặt Mặc Tử co quắp chút, "Cậu cho là thống nhất hắc đạo đơn giản như vậy sao?"

      Mặc Tử vừa mới dứt lời, Hi Hi mở miệng, "Mặc Tử, tin tưởng năng lực của mình,thế nhưng xin đừng đánh giá thấp năng lực của tôi cùng Hợp Tung!"

      Mặc Tử, "..."

      Sau khi Tạp Ni nghe được, nở nụ cười, mà mặt Mặc Tử, đen lại.

      lúc nào đánh giá thấp?

      Chỉ là lời là lời có được hay !

      Thống nhất hắc đạo đơn giản như vậy sao?

      "Bảo bối, hình như!" Tạp Ni nhịn được mở miệng.

      "Tạp Ni, câm miệng!" Mặc Tử rống lên, sau đó mở miệng, "Bảo bối, tôi cũng có đánh giá thấp Hợp Tung cùng năng lực của cậu, tôi đánh giá rất cao về việc thống nhất hắc đạo!”

      "Bao nhiêu người muốn thống nhất hắc đạo, sau đó bị giết chết, cậu biết chưa?”Mặc Tử hỏi.

      "Biết!" Hi Hi gật đầu.

      "Cha cậu ở hắc đạo rất nổi danh? Tạp Ni cũng yếu? Thế nhưng cậu xem trong bọn họ có ai muốn thống nhất hắc đạo? Thế nhưng có mấy người dám làm như vậy?" Mặc Tử hỏi.

      Như vậy, Hi Hi cần phải hiểu ra ... hai ... thứ.

      Nghe Mặc Tử , Hi Hi rất nghiêm túc gật đầu, "Mặc Tử, sai!"

      "Ừ!" Mặc Tử gật đầu.

      xong , Hi Hi mở miệng, "Trước có khả năng thống nhất hắc đạo, là bởi vì tôi còn chưa có xuất , tại tôi xuất , chuyện này rất nhanh phải là chuyện khó khăn!" Hi Hi .

      Mặc Tử, "..."

      Hi Hi hết sức dễ dàng, có chút nào kích động, thế nhưng cũng chính giọng nhàng như vậy, mới để cho người khác cảm thấy khí phách.

      Tạp Ni nghe, ở bên cười, sau đó ngừng tán thưởng, "Bảo bối, khí phách!"

      Hi Hi cười, "Cảm ơn khích lệ!"

      Mặc Tử còn có thể cái gì?

      Nghe đối thoại của bọn họ, Mặc Tử , "Quá càn rỡ, quá càn rỡ, cha cậu cùng Tạp Ni cũng có càn rỡ như thế!" Mặc Tử .

      Nghe được Mặc Tử , Hi Hi cười, "Được rồi, Mặc Tử, sau đó theo tôi lăn lộn, dưới hướng dẫn của tôi, rất nhanh Hợp Tung thống nhất hắc đạo!"

      Mặc Tử, "..."

      Tạp Ni, "..."

      Mặt Mặc Tử đen ra được.

      Trời biết bị đứa bé , theo tôi đây lăn lộn, cái loại này là cái tâm tình gì?!

      Mặc Tử lăn lộn lâu như vậy, lần đầu tiên bị đứa bé như vậy!

      Chỉ là, cũng may cũng quen Hi Hi càn rỡ, hơn nữa lời này cũng chỉ có Hi Hi mới dám như vậy, đổi thành người khác, đoán chừng Mặc Tử trực tiếp làm thịt người ta!

      Lúc này, Tạp Ni mở miệng, "Bảo bối, cậu làm tổn thương Mặc Tử rồi, ha ha ha ha hắc..."

      "Tạp Ni, dám cười hả hê như vậy sao?” Mặc Tử mở miệng.

      Tạp Ni lắc đầu, "Ha ha ha, nhịn được!"

      Mặc Tử, "..."

      lúc Mặc Tử buồn bực, trong giọng truyền đến giọng khác, "Bảo bối, chí hướng tệ!"

      "Thẩm Dạ Thiên?" Mặc Tử hỏi.

      "Cậu lên lúc nào?"

      "Vừa mới lên, liền thấy màn như vậy!"

      Mặc Tử, "..."

      Tuy rằng Mặc Tử rất phát điên, nhưng bọn họ cũng đều biết, Hi Hi là tương lai của bọn họ, cũng là người dẫn dắt Hợp Tung về phía trước.

      Bọn họ biết Hi Hi có thể thống nhất hắc đạo hay , nhưng mà đứa bé này quá mức thông minh, cũng quá ngoan độc, vừa nhìn là biết, bọn họ tin tưởng, Hi Hi ở phương diện này nhất định là hơn người!

      Hơn nữa, thành công của bé, phải là chút xíu!

      “Đúng rồi bảo bối, tôi nhận được tin tức!” Lúc này, Thẩm Dạ Thiên mở miệng.

      Hi Hi cau mày, “Tin tức gì?”

      “Mục tiêu tại của Thiếu tá Tỉnh Nham, còn là Tạp Ni nữa rồi!”

      phải Tạp Ni rồi hả? Cái đó đúng.... .......?”

      “Cậu!”

      “Tôi!” Hi Hi có chút kinh ngạc, cũng giống như có chút hưng phấn, “Đây phải , tồn tại của tôi so với Tạp Ni quan trọng hơn sao?” Hi Hi hỏi với dáng vẻ vô cùng hưng phấn.

      Thẩm Dạ Thiên, “... ....”

      Đây là trọng điểm sao?

      Tạp Ni, “... ....”

      Quả nhiên, suy nghĩ của Hi Hi khác hẳn với người thường, ràng bị quốc tế chống khủng bố nhìn chằm chằm là chuyện rất tốt, nhưng Hi HI lại có vẻ hưng phấn khác thường.

      “Dạ Thiên, cậu !” Lúc này, Tạp Ni chau mày lại mở miệng hỏi.

      Mặc dù rất may mắn Hi Hi tồn tại dẫn đến chú ý của Thiếu tá Tỉnh Nham, nhưng mà bọn họ cũng rất lo lắng, Thiếu tá Tỉnh Nham đối phó với Hi Hi như .

      Hi Hi phải , lại còn là đứa bé, nếu như Thiếu tá Tỉnh Nham tập kích, sợ là Hi Hi gặp nguy hiểm.

      tại Tỉnh Nham chính thức điều tra kỹ thân phận của bảo bối, tôi đoán chuyện lần trước, chọc giận ta, tại Tỉnh Nham hạ lệnh xuống rồi, phải tra được thân phận của Hi Hi!” Thẩm Dạ Thiên .

      Nghe thế, Hi Hi nhíu mày, “Ai, Thiếu tá Tỉnh Nham cần gì phải làm khó mình, làm khó người đây?” Hi Hi bất đắc dĩ thở dài .

      “Chính là Hợp Tung cũng có tư liệu của tôi, ta tìm nơi nào?” Hi Hi hỏi.

      Mặc Tử, “. . . . . .”

      Tạp Ni, “. . . . . .”

      Thẩm Dạ Thiên, “. . . . . .”

      Hi Hi hoàn toàn làm bộ nét mặt này!

      Quá cố ý rồi !

      “Nhìn ra, Thiếu tá Tỉnh Nham hoài nghi thân phận của cậu rồi!” Thẩm Dạ Thiên .

      “Lần trước ta bắt đầu hoài nghi thân phận của tôi rồi, đến bây giờ cũng có tra được, đủ để thấy được, mọi người quốc tế được...!” Hi hi .

      “Mặc dù tra được thân phận của cậu, chỉ có mấy người chúng ta biết, nhưng cũng ngoại trừ Thiếu tá Tỉnh Nham dùng biện pháp khác thử dò xét cậu, tìm ra thân phận của cậu, khi tìm ra thân phận của cậu, ta quyết định rất nhanh hạ lệch truy sát cậu đấy!” Thẩm Dạ Thiên .

      Nghe thế, Tạp Ni nhíu mày, “Nếu là như vậy, bảo bối chẳng phải là rất nguy hiểm sao?”

      Nghe lời Tạp Ni , Thẩm Dạ Thiên suy nghĩ chút, “ tại ta còn chưa có nắm giữ chứng cứ về thân phận bảo bối, cho nên dễ dàng hành động, nhưng mà điều tôi lo lắng chính là, ngộ nhỡ ta dùng cách khác biết được thân phận của bảo bối, hậu quả phải chúng ta có thể chế được!” Thẩm Dạ Thiên .

      Nghe thế, Tạp Ni cau mày lại, còn bằng mục tiêu của Thiếu tá Tỉnh Nham là !

      Lúc này, Mặc Tử quyết định nhanh mở miệng, “Lập tức để Hi Hi trở về, nhận được tổng bộ Hợp Tung, như vậy, Tỉnh Nham cũng chưa chắc có biện pháp tổn thương bé!” Mặc Tử .

      “Cái này phải là biện pháp tốt. . . . . .” Thẩm Dạ Thiên .

      Tạp Ni cũng đồng ý.

      Nhưng Hi Hi đồng ý.

      !” Hi Hi lập tức mở miệng cự tuyệt, “Cha cùng mẹ lập tức kết hôn, tôi thể rời vào lúc này, muốn , cũng phải đợi hôn lễ hoàn thành!”Hi Hi .

      “Nhưng. . . . . .”

      “Tôi biết như vậy rất nguy hiểm!” Lúc này, Hi Hi cắt đứt bọn họ mà , “Tôi cũng muốn Hợp Tung, nhưng nhiều năm cũng thấy được cha cùng mẹ, thấy được bọn họ kết hôn, tôi cam lòng, hơn nữa, cha và mẹ cũng có tiếc nuối!” Hi Hi .

      Nghe lời Hi Hi , Mặc Tử cùng Tạp Ni, cũng bao gồm Thẩm Dạ Thiên cũng cau mày lại, “Nhưng như vậy, rất nguy hiểm!”

      “Tôi biết , nhưng là mọi người đều rồi, tạm thời Thiếu tá Tỉnh Nham còn chưa biết thân phận của tôi, ngày ta còn chưa biết thân phận của tôi, thể hạ lệnh truy sát, cho nên tôi bây giờ còn an toàn, đầu tháng này cha cùng mẹ tổ chức hôn lễ, tôi thể rời lúc này!” Hi Hi hết sức kiên định .

      Nếu như thấy được hình ảnh cha cùng mẹ kết hôn, Hi Hi cũng tiếc nuối cả đời!

      Nghe lời Hi Hi , Tạp Ni cùng Thẩm Dạ Thiên còn có Mặc Tử cũng trầm mặc chút.

      Lúc này, Hi Hi tiếp tục mở miệng, “Hôn lễ ở đầu tháng rồi, có nhiều thời gian, cùng lắm , hôn lễ vừa xong, tôi liền theo các người rời !” Hi Hi .

      Lời đến tận đây rồi, bọn họ còn có thể gì!

      Huống chi Hi Hi cũng là người có chủ kiến, chuyện bé quyết định, cũng khó thay đổi!
      Friendangel2727 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 463: Cậu biết Tổng Thống sao?
      Editor: thanh huyền

      "Vậy được rồi!" Tạp Ni đáp ứng, "Thế nhưng trong khoảng thời gian này, cậu cũng rất nguy hiểm, Hoa Hồng ở đây, để Lý Thuận bảo vệ cậu hai tư giờ đồng hồ! “ Tạp Ni .

      " cần, tôi ở nhà, có cha ở bên cạnh, Thiếu tá cũng thể tìm được nhà tôi? Huống chi mấy ngày nay ra ngoài, cha bố trí người khắp nơi bảo vệ tôi!”Hi Hi .

      Nghe thế, Tạp Ni nhíu mày, "Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì ?" Tạp Ni hỏi.

      Nghe thế, Hi Hi nhíu mày, Tạp Ni cũng quá cơ trí.

      " có gì, chút phiền toái , cha tôi làm lớn chuyện thôi!" Hi Hi .

      Vừa nghe lời này, Tạp Ni cũng biết Hi Hi có phiền phức, "Bảo bối, sao cậu giống những đứa khác, đáng chút, nhu thuận chút, cả ngày bạo lực như vậy!"

      "Nào có, tôi rất đáng , rất nhu thuận nha!" Hi Hi .

      "Được, chớ giả bộ!" Tạp Ni .

      Hi Hi, "..."

      "Lẽ nào tôi đáng sao?" Hi Hi hỏi.

      Lúc này, tập thể trận trầm mặc ( im lặng).

      Sắc mặt của Hi Hi cũng thay đổi...

      "Được rồi, các cũng quá nể tình rồi!” Hi Hi nhịn được .

      Nơi này toàn người hiểu Hi Hi, tuyệt đối ai bé đáng .

      Có đứa bé nào, vì chọc giận mẹ bé, lại bay thẳng đến nhà người ta ném bom sao?

      Ngoại trừ Hi Hi còn có người khác sao?

      Cho nên người biết Hi Hi, tuyệt đối ai bé đáng !

      Tất cả mọi người cười cười, lúc này, Thẩm Dạ Thiên mở miệng, "Bảo bối, mặc dù Thiếu tá Tỉnh Nham chưa tra được thân phận của cậu, thế nhưng cậu vẫn nên ra vào cẩn thận chút!"

      Nghe thế, Hi Hi chợt nhớ đến cái gì, "Nếu như tôi có thể tra ra được thân phận của Thiếu tá Tỉnh Nham, như vậy là tôi vẫn an toàn có phải hay ?”

      lên điều này, ba người đều sửng sốt.

      Lập tức mở miệng, "Cậu cái gì?"

      "Nắm giữ tung tích Thiếu tá Tỉnh Nham, bảo bối, cậu đùa sao?!” Mặc Tử cũng hỏi.

      Nhìn bọn họ người câu hỏi, Hi Hi suy nghĩ chút, "Tôi xác định, tôi chỉ thử chút thôi!"

      "Cậu có biện pháp! ?" Tạp Ni hỏi.

      Tạp Ni nghĩ, nếu như có thể nắm giữ tung tích Tỉnh Nham có thể tránh được rất nhiều chuyện, thế nhưng việc này có thể thành công .

      Hi Hi suy nghĩ chút, "Kỳ thực, tôi chính là thủ hạ của Thiếu tá Tỉnh Nham, thế nhưng biết cho tôi biết hay !?”Hi Hi .

      Tạp Ni, "..."

      Mặc Tử, "..."

      Thẩm Dạ Thiên, "..."

      Ba người cũng nhịn được muốn tiếng "Mẹ kiếp!"

      "Nhà cậu thân thích khắp thiên hạ sao!”Tạp Ni nhịn được .

      "Chờ chút, thế nào mà tôi lại biết cậu có ?” Thẩm Dạ Thiên hỏi.

      "Em của cha tôi, mặc dù là cùng cha khác mẹ, nhưng nhìn ra, cha cùng quan hệ rất tốt, hơn nữa, cũng rất thích tôi!" Hi Hi vui vẻ .

      Đối với kinh ngạc của bọn họ, thấy nhưng thể trách.

      So sánh với thời điểm biết Mặc Thiếu Thiên là cha bé, loại kinh ngạc này coi vào đâu!

      "Bảo bối, cậu phải còn chuyện gì gạt chúng tôi sao?” Lúc này, Mặc Tử nhịn được , "Lần trước , còn có cái gì giấu diếm, ràng, cậu có! !"

      Hi Hi suy nghĩ chút, "Phải? Có thể là tôi quên, tôi cũng vừa mới nhớ tới!”

      Mặc Tử, "..."

      Nếu như phải trước từng có vài lần, Mặc Tử nhất định truy hỏi, xét thấy thành thói quen, Mặc Tử cũng tỉnh táo rất nhiều, suy nghĩ chút, mở miệng, " Bên người Tổng thống nước Mỹ cậu có người quen sao?”

      "Hỏi cái này để làm gì?"

      "Hỏi chút!"

      "Có!" Hi Hi nghiêm trang .

      "Mẹ kiếp, thiệt hay giả?"

      " nghĩ khả năng là sao?” Hi Hi nghiêm trang hỏi lại.

      Mặc Tử, "..."

      "Mẹ kiếp!" Mặc Tử nhịn được mắng, " tại tôi biết câu nào là cậu câu nào là giả!"

      "Nghìn vạn lần nên thử dò xét tôi, tôi bí hiểm!”Hi Hi .

      Nghe thế, bên kia Tạp Ni cùng Thẩm Dạ Thiên đều nhịn được bật cười.

      "Được rồi, trở về vấn đề chính, cậu tra được tung tích Thiếu tá Tỉnh Nham sao?” Thẩm Dạ Thiên hỏi.

      "Tôi biết chỉ có thể thử chút, nếu được, cũng chỉ có thể hạ thủ với , chỉ là làm như vậy, chỉ sợ có đạo đức!” Hi Hi sờ sờ cằm .

      "Được rồi, chớ giả bộ, đạo đức của cậu mất rồi!?”" Mặc Tử nhịn được .

      "Đây cũng là..!" Hi Hi gật đầu .

      "Bảo bối, nếu như có thể truy ra tung tích Thiếu tá Tỉnh Nham, như vậy cậu có thể an toàn ở thành phố A thời gian ngắn!?” Thẩm Dạ Thiên , cái này hoàn toàn là tốt cho Hi Hi, để ở lại bên người Lâm Tử Lam thêm chút thời gian, Hi Hi nhất định tra ra tung tích Thiếu tá Tỉnh Nham.

      "Tôi tận lực nghĩ biện pháp!" Hi Hi .

      Bé cũng biết bọn họ là lo lắng cho mình, Hi Hi cũng cái gì nữa, đáp ứng.

      "Chờ chút, bảo bối, cậu là thủ hạ của Thiếu tá Tỉnh Nham, làm gì?" Mặc Tử hỏi.

      "Mặc Tử, tôi cảm thấy hỏi cái này là lời vô ích, còn bằng hỏi tôi lớn lên có xinh đẹp !” Hi Hi .

      "Tôi chỉ quan tâm vấn đề thực lực!”Mặc Tử .

      muốn biết thực lực người bên cạnh Thiếu tá Tỉnh Nham, bằng chết như thế nào cũng biết.

      Suy nghĩ chút, Hi Hi mở miệng, " biết Sơn Chi ?”

      "Sơn Chi?"

      Ba người sửng sốt.

      "Ừ!" Hi Hi gật đầu, "Biệt hiệu của là Sơn Chi!”

      lúc ba người lần thứ hai muốn tục, lúc này tiếng của Lâm Tử Lam truyền đến.

      "Bảo bối..."

      "Mẹ tôi trở về, tôi ăn cơm, hàn huyên được với mấy người nữa!” Hi Hi , sau đó trực tiếp thoát khỏi.

      Để lại cho Tạp Ni cùng Mặc Tử, còn có Thẩm Dạ Thiên quả bom chậm rãi tiêu hóa.

      Hi Hi từ gian phòng ra, thấy Lâm Tử Lam, "Mẹ, mẹ trở về?"

      "Ừ, bận rộn gì sao?" Lâm Tử Lam thuận miệng hỏi.

      " có gì, chuyện phiếm mà thôi!" Hi Hi , "Con làm xong, nên ăn cơm!” Hi Hi .

      "Ok, mẹ vào ngay!” xong, Lâm Tử Lam trực tiếp vào phòng của mình.

      Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, ăn cơm!”

      Mặc Thiếu Thiên gật đầu, "Tốt!"

      Vì vậy, bay thẳng đến bàn cơm.

      Lâm Tử Lam ra, hai người ngồi xuống, Lâm Tử Lam cũng đến, ba người bắt đầu ăn.

      Lúc này, Hi Hi vừa ăn, chợt nhớ tới cái gì, "Cha, Lưu Ly biết tin mẹ trở về ?” Hi Hi đột nhiên hỏi.

      lên cái này, Mặc Thiếu Thiên cau mày, “ biết, cha với ấy!”

      " biết chuyện mẹ khôi phục trí nhớ sao?”Hi Hi hỏi tiếp.

      lên cái này, Mặc Thiếu Thiên lắc đầu, " có, còn chưa kịp !" Mặc Thiếu Thiên .

      lên cái này, Hi Hi gật đầu, lúc này, Mặc Thiếu Thiên ăn cơm, nhìn bé, "Thế nào đột nhiên hỏi cái này?"

      " có, bỗng nhiên nhớ đến Lưu Ly, lâu liên lạc, hỏi chút mà thôi!”Hi Hi .

      Nghe Hi Hi , ánh mắt của Mặc Thiếu Thiên hoài nghi nhìn bé cái.

      "Cha, mời nên dùng cái ánh mắt hoài nghi nhìn con!”Hi Hi .

      "Con là có tật giật mình!”Mặc Thiếu Thiên .

      "Con mới có, con nhớ Lưu Ly được sao!”Hi Hi , sau đó ánh mắt nhìn Lâm Tử Lam, "Đúng mẹ?"

      Lâm Tử Lam rất phối hợp gật đầu.

      Hi Hi lúc này mới hài lòng cười cười.

      Lúc này, ánh mắt Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, tỏ vẻ phối hợp với mình.

      Lúc Mặc Thiếu Thiên muốn mở miệng cái gì, Hi Hi mở miệng, "Được rồi, cha, bắt đầu từ ngày mai, con phụ trách làm cơm, nhiệm vụ gian khổ này, giao cho cha!” Hi Hi mở miệng .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn Hi Hi, kỳ thực, biết Hi Hi những lời này ám chỉ cái gì.

      "Nhanh như vậy?" Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      "Con muốn giám sát cha học, cho nên, cha chúng ta học sớm chút!”Hi Hi .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ chút, "Quên , hãy tìm người giúp việc!"

      "Thế nhưng mẹ có thói quen trong nhà có người lạ!" Hi Hi .

      Lúc này, ánh mắt Mặc Thiếu Thiên nhìn về phía lâm Lâm Tử Lam, Lâm Tử Lam liên tục gật đầu, sai, là như vậy.

      Mặc Thiếu Thiên, "..."

      "Mẹ, mẹ cũng thích đàn ông biết làm cơm phải sao?” Hi Hi nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

      Lâm Tử Lam gật đầu, "Dĩ nhiên!”

      Nghe Lâm Tử Lam cùng Hi Hi , Hi Hi cái gì, cũng chỉ có thể gật đầu.

      "Vậy được rồi!"

      Nghe Mặc Thiếu Thiên đáp ứng, giây kế tiếp, Hi Hi lập tức vươn tay, Lâm Tử Lam thấy vậy, cũng đưa tay ra, "Ba" tiếng, hai người đánh cái, sau đó, hai người tiếp tục ăn.

      Mặc Thiếu Thiên nhìn, còn có thể cái gì?

      Quả thực, lúc ăn cơm xong, Mặc Thiếu Thiên phải làm việc đầu tiên, đó chính là rửa bát!

      Sau khi giao nhiệm vụ của mình cho Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi trở về phòng, còn Lâm Tử Lam tắm, chỉ có Mặc Thiếu Thiên người ở trong phòng bếp rửa bát, bóng dáng cao lớn, quần áo đắt tiền, nhìn thế nào cũng thấy hòa hợp, thế nhưng mặc dù thế nào, Mặc Thiếu Thiên cũng làm rất đàng hoàng, cũng may lần trước cùng Hi Hi học qua, lần này học theo, Mặc Thiếu Thiên còn có thể.

      Chỉ là có mình ở chỗ này có chút tĩnh mịch, nếu mà Lâm Tử Lam ở đây cùng , rửa nhiều hơn nữa cũng vui vẻ.

      Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên tiếp tục rửa nhanh hơn.... .....

      Mà bên trong gian phòng, Hi Hi về đến phòng, lấy điện thoại di động ra, trực tiếp bấm dãy số, thanh lâu mới được nối.

      "Alo..."

      " Lưu Ly thân ái..." Hi Hi ngọt ngào kêu tiếng.

      Nghe được tiếng , Lưu Ly kinh ngạc, "Hi Hi?"

      "Là cháu!" Hi Hi cười ngọt ngào , bên cùng Mặc Lưu Ly chuyện điện thoại, bên ngón tay thao tác máy tính.

      "Nghĩ như thế nào gọi điện thoại cho ?" Lưu Ly cũng cao hứng hỏi.

      "Đương nhiên là nhớ , lâu liên lạc với !”Hi Hi .

      "Ừ, lâu, đúng rồi, mẹ cháu thế nào! ?" Lưu Ly hỏi.

      Nghe Mặc Lưu Ly , ánh mắt Hi Hi nhìn chằm chằm màn hình, "Dạ, mẹ cháu có chuyện gì, hơn nữa, cũng khôi phục trí nhớ!"

      Chương 464: Tôn trọng lựa chọn của bảo bối
      Editor: boconganh1503
      Beta: thanh huyền

      Nghe lời Lưu Ly , ánh mắt Hi Hi nhìn chằm chằm màn hình, "Dạ, mẹ cháu có chuyện gì, hơn nữa, cũng khôi phục trí nhớ!"

      " sao?" Lưu Ly kinh ngạc.

      "Dạ!" Hi Hi gật đầu, nhưng khi nhìn màn hình máy vi tính, hoàn toàn tìm ra được tín hiệu, suy nghĩ chút, Hi Hi mở miệng, " ơi, cháu gọi điện thoại cho , thiếu tá hoài nghi chứ?"

      lên cái này, Lưu Ly hơi sửng sốt chút, mở miệng, " !"

      "Vì sao! ?" Hi Hi hỏi ngược lại.

      "Bởi vì gần đây ta bận điều tra thân phận của cháu !"

      Hi Hi, "..."

      " biết, sao cho cháu!" Hi Hi mở miệng.

      "Vậy còn cháu, chẳng lẽ gọi điện thoại cho , chính là để hỏi hành tung của thiếu tá thôi sao?" Lưu Ly trực tiếp mở miệng hỏi.

      Hi Hi, "..."

      "Làm sao có thể, vì cháu nhớ nên mới gọi điện thoại cho , nên oan cho cháu!" Hi Hi .

      "Ừ, vậy à!" Lưu Ly hai tiếng, cũng gì nữa.

      Hi Hi nghe, nhíu mày, thấy Lưu Ly cũng có ý lên tiếng, Hi Hi ấp úng mở miệng, " ơi ..."

      "Gọi làm gì?"

      "... dự định cho bảo bối sao?" Hi Hi hỏi.

      Lưu Ly, "..."

      "Dự định cho cháu biết cái gì, cháu gọi điện thoại cho phải nhớ sao? cũng rất nhớ cháu!" Lưu Ly .

      Nghe thế, Hi Hi cũng biết nên cái gì cho phải.

      Quả nhiên là người nhà, tính cách tác phong đều giống nhau.

      Tuy rằng Lưu Ly thoạt nhìn sống rất nội tâm, ít , thế nhưng khi làm việc, giống nhau phúc hắc!

      Cuối cùng có cách nào, Hi Hi chỉ có thể thừa nhận, "Được rồi, cháu thừa nhận cháu gọi điện thoại cho là có mục đích!" Hi Hi bất đắc dĩ thừa nhận, "Thế nhưng cháu cũng rất nhớ !"

      " tại cháu tra tung tích của sao?" Lưu Ly bỗng nhiên hỏi.

      "A?" Hi Hi la , " có!" Hi Hi theo bản năng trả lời.

      Chẳng qua Lưu Ly thấy phản ứng Hi Hi, biết Hi Hi nhất định làm những gì, "Có đúng hay cũng quan trọng, dù sao, cháu cái gì cũng tra được!" Lưu Ly .

      Hi Hi, "..."

      đúng là, nếu như có thể tra được, Hi Hi cũng phí sức gọi điện thoại để dò hỏi Lưu Ly.

      " có, có!" Hi Hi phủ nhận, "Cháu làm sao phải lợi dụng , nghĩ có đúng hay ?" Hi Hi cười .

      Lưu Ly im lặng, lời nào, đối với cách chuyện đáng như vậy, nghe thấy là tốt, đứa này luôn có biện pháp làm cho người khác cảm thấy bất lực.

      "Kỳ thực, cháu vừa nhận được tin tức!" Lúc này, Hi Hi mở miệng.

      "Tin tức gì?" Lưu Ly hỏi ngược lại.

      "Cha cùng mẹ đầu tháng sau muốn kết hôn, thế nhưng, cháu nhận được tin tức, tại thiếu tá Tỉnh Nham cho người điều tra cháu, cháu tin tưởng, thiếu tá Tỉnh Nham là người như thế nào, so với cháu ràng hơn..." Hi Hi mở miệng.

      Nghe thế, Lưu Ly cau mày lại.

      biết gần đây thiếu tá Tỉnh Nham cho người điều tra bảo bối, hơn nữa cũng cố ý tránh .

      là người của tổ chức quốc tế, nhưng lại có người nhà làm hắc đạo, ở giữa cũng rất khó xử, cho nên tận lực tránh những chuyện này, thế nhưng bây giờ nghe Hi Hi như vậy, vẫn là nhịn được...

      "Cháu muốn làm gì thiếu tá Tỉnh Nham, huống chi, thế lực của ta cũng thể khinh thường, cháu chỉ muốn biết hành tung của ta, để bảo đảm an toàn của cháu mà thôi!" Hi Hi .

      " phải Hoa Hồng luôn ở bên cạnh cháu sao?" Lưu Ly hỏi, có Hoa Hồng ở đây, Hi Hi cũng xuất vấn đề quá lớn.

      "Hoa Hồng làm nhiệm vụ, cháu tại chỉ có mình, cha cùng mẹ cháu mỗi ngày đều làm..." Hi Hi cố ý đem mình vô cùng đáng thương.

      Lưu Ly nghe Hi Hi , cũng biết nên cái gì cho phải.

      Lưu Ly suy nghĩ chút, mở miệng, " cũng muốn cho cháu biết, nhưng biết, tại chỉ là việc liên quan đến cháu thiếu tá Tỉnh Nham, đều tách ra, hơn nữa, giờ thi hành nhiệm vụ ở bên ngoài, nên lắm!" Lưu Ly .

      Nghe thế, Hi Hi thở dài, "Ai, xem ra, thiếu tá Tỉnh Nham thực xuống tay với cháu rồi!"

      Nghe thế, Lưu Ly nhíu mày, sau đó mở miệng, "Ai kêu cháu chuyện gì tốt làm, hết lần này tới lần khác lại chọn con đường này!" Lưu Ly .

      "Hợp Tung sâu tựa như biển, cháu cũng muốn, tại cháu muốn thoát ra, cũng được!" Hi Hi .

      "Hơn nữa, phải biết, cha nào con nấy sao, đây đều là gien di truyền, cháu cũng muốn!" Hi Hi hai ba câu liền đẩy trách nhiệm cách sạch .

      Lưu Ly, "..."

      Bản lĩnh giả bộ vô tội của Hi Hi, luyện đến trình độ cao.

      "Cháu còn , lại có bản lãnh gì phòng thân, chỉ có thể chờ người của thiếu tá đến xuống tay với cháu..."dáng vẻ Hi Hi giống như niệm kinh, câu câu nhớ kỹ, Lưu Ly nghe được có chút đành lòng.

      "Được rồi, đừng nữa, chuyện như vậy xảy ra!" Lưu Ly .

      Nghe thế, khóe miệng Hi Hi giật giật, cười cười, "Làm sao biết?" Hi Hi hỏi, "Bên ngoài đồn đại, thiếu tá Tỉnh Nham nếu như tra được thân phận của cháu, nhất định tha cho cháu!"

      "Đúng là thiếu tá tra thân phận của cháu, thế nhưng cháu gần đây tốt nhất đừng gây ra chuyện gì, thiếu tá bên kia, an bài!" Lưu Ly mở miệng .

      Nghe thế, khóe miệng Hi Hi cười cười, "Vậy được rồi, cháu chờ tin tức tốt của ..."

      "Kỳ thực biết, cháu tìm , tuyệt đối là có mục đích!" Lưu Ly chắc chắc .

      " có, cháu rất nhớ ..."

      "Được rồi, cần lời ngon ngọt, điều kiện tiên quyết là, Hợp Tung được xuống tay với thiếu tá!" Lưu Ly .

      làm như vậy, nếu như bị tổ chức biết, nhất định cách chức, hơn nữa cũng muốn bởi vì chuyện này, thiếu tá xảy ra chuyện gì.

      "Đương nhiên , cháu đảm bảo, chỉ cần thiếu tá ra tay, Hợp Tung nhất định động vào ta, cháu làm như vậy, chỉ là tự vệ mà thôi!" Hi Hi cười ngọt ngào, bảo đảm .

      " biết, tắt trước, có tin tức liên lạc với cháu!" Lưu Ly .

      "Dạ, mong gặp lại ..." Trước khi cúp điện thoại, Hi Hi quên nịnh nọt.

      Vì vậy, điện thoại cắt đứt.

      Nghĩ tới chuyện được giải quyết được phần, trong lòng Hi Hi thở dài hơi.

      Tuy rằng làm như vậy, có chút làm khó Lưu Ly, thế nhưng còn cách nào, lợi dụng của mình, phải tính cách Hi Hi.

      Huống chi, bé chỉ tự bảo vệ mình, chỉ cần Tỉnh Nham ra tay, như vậy Hợp Tung cũng xuất thủ.

      Chỉ là, ngày đối đầu với thiếu tá Tỉnh Nham, sớm muộn cũng đến...

      Hi Hi mới vừa cúp điện thoại, cửa vừa lúc bị đẩy ra.

      Hi Hi quay đầu lại, thấy Mặc Thiếu Thiên vào.

      "Con vừa cùng ai chuyện điện thoại?" Mặc Thiếu Thiên hỏi, bay thẳng đến chỗ Hi Hi.

      " có a!" Hi Hi phủ nhận, "Tại lâu rồi cùng chuyện điện thoại, sau đó gọi điện thoại nhớ nhung chút!" Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên cười .

      Lời này, người khác có lẽ tin, thế nhưng đổi thành Mặc Thiếu Thiên, tin.

      Vừa lúc ăn cơm, phát giác được bình thường.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp tới, ngồi ở bên cạnh bé, "Khi con lộ ra dáng vẻ tươi cười đáng như vậy, đều là làm chuyện người khác thấy được, đến đây , thành khai báo!" Mặc Thiếu Thiên .

      Hi Hi, "..."

      Có người cha nào như vậy với con mình sao?

      Có sao?

      Có sao!

      Hi Hi ở trong lòng châm chọc, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên, "Con nào có, con ràng cũng rất đáng !" Hi Hi cười .

      Nhìn Hi Hi cười, Mặc Thiếu Thiên bỏ qua trực tiếp , "Là chính con , hay là cha tìm chứng thực chút!"

      " cần như vậy đâu cha!" Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên , lộ ra dáng vẻ đáng thương.

      quen với thói quen của Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên dời tầm nhìn, trực tiếp nằm giường Hi Hi, "Nếu cần, vậy con chính mình kể tỉ mỉ cho cha nghe!" Mặc Thiếu Thiên .

      Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi biết, dối gạt được.

      Suy nghĩ chút, Hi Hi mở miệng, " ra cũng có chuyện gì!"

      Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn về phía Hi Hi, ý bảo bé tiếp.

      "Chỉ là con vừa nhận được tin tức, thiếu tá Tỉnh Nham mực muốn tra ra thân phận của con, cho nên, con muốn biết ít tung tích của thiếu tá Tỉnh Nham từ !" Hi Hi cười .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, " phải ta vẫn luôn điều tra thân phận của con sao?"

      Hi Hi gật đầu, "Đúng vậy, chỉ có điều lần này Tỉnh Nham buông tha đối phó Tạp Ni, chuyên tâm điều tra con!" Hi Hi , tình huống so với những lần trước nghiêm trọng hơn nhiều.

      Ai cũng biết, thiếu tá Tỉnh Nham " thích" Tạp Ni, tại lại buông tha cho Tạp Ni, tập trung điều tra Hi Hi, bé có thể phòng bị sao?

      Mặc Thiếu Thiên, "..."

      đứa con trai như vậy, Mặc Thiếu Thiên biết nên lo lắng hay vui mừng đây?

      Nhìn vẻ mặt Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi cười , "Chỉ là thiếu tá Tỉnh Nham nếu muốn điều tra thân phận của con cũng phải dễ dàng như vậy, thứ nhất, ta căn bản có thông tin của con, thứ hai, dù là Hợp Tung cũng có thân phận của con, cho nên chút thời gian bọn họ cũng tra được thân phận của con, chẳng qua con muốn sớm làm tốt phòng bị!" Hi Hi .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, nhìn về phía bé, "Nếu như tra ra được như thế nào?" Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      Hi Hi lười biếng nhíu mày, "Còn biết, thế nhưng căn cứ kinh nghiệm Tạp Ni, đoán chừng hạ lệnh truy sát với con!" Hi Hi .

      Mặc Thiếu Thiên, "..."

      Nhìn dáng vẻ bình thản của Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên cũng biết nên có tâm tình gì, con trai của mình chơi lớn như vậy, lại có cách nào ngăn cản.

      Coi như khuyên Hi Hi rời khỏi, Hi Hi cũng đồng ý, cho nên Mặc Thiếu Thiên cũng có mở miệng .

      Dù sao Cửa Ngục cùng tổ chức quốc tế cũng có trực tiếp tiếp xúc, cùng thiếu tá Tỉnh Tham, càng chưa từng có nhiều tiếp xúc.

      "Cho nên con phải về Hợp Tung sao?" Mặc Thiếu Thiên nhìn bé hỏi.

      Hôm nay Hi Hi ra chuyện sau này để cho nấu cơm, cũng đoán được quyết định Hi Hi!

      Hi Hi suy nghĩ chút, cũng muốn gạt Mặc Thiếu Thiên, gật đầu, "Dạ, Tạp Ni an toàn của con, nên khuyên con về sớm chút, chờ cha cùng mẹ kết hôn, con !" Hi Hi .

      Quyết định này, Mặc Thiếu Thiên cũng nghĩ đến, từ lúc biết Hi Hi là người của Hợp Tung, cũng biết ngày như vậy, chỉ là nghĩ tới, đến nhanh như vậy!

      "Con quyết định?" Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      Hi Hi gật đầu, "Dạ!"

      Nhìn dáng vẻ kiên quyết của Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên cũng thêm gì nữa, Hi Hi phải đứa trẻ bình thường, có những ý tưởng và suy nghĩ của mình, còn có khả năng trời sinh, nhất đinh được phát huy, nếu như là quyết định của Hi Hi, cũng thay đổi được.

      Suy nghĩ chút, Mặc Thiếu Thiên gật đầu, "Con quyết định, cha cũng nhiều nữa, thế nhưng con nên biết, con đường này phải dễ , khi lựa chọn, có đường lui!" Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi gằn từng chữ, giờ này khắc này, mới có dáng vẻ của người là cha.

      Nhìn Mặc Thiếu Thiên, Hi Hi gật đầu, "Con hiểu, nếu đến nơi này, con nghĩ quay lại, ít nhất, con tại nghĩ, cũng hối hận quyết định của ngày hôm nay!" Hi Hi cũng rất nghiêm túc .

      Lời Hi Hi , cũng nằm trong dự liệu Mặc Thiếu Thiên, biết Hi Hi như vậy.

      "Tốt lắm, cha ủng hộ con!" Mặc Thiếu Thiên .

      Nghe thế, khóe miệng Hi Hi nâng lên cười, "Cha, mặt dù con biết cha muốn xa con, thế nhưng cha yên tâm, cha mất con, con hứa!" Hi Hi .

      Mặc kệ thế nào, bé cũng sống tốt.

      Mặc Thiếu Thiên cười, "Con hiểu là tốt rồi!"

      "Con đương nhiên hiểu, chỉ là..." Hi Hi được phân nửa, ánh mắt nhìn về phía Mặc Thiếu Thiên, trong mắt lo lắng, rất ràng.

      "Bên kia mẹ con..."

      Mặc Thiếu Thiên hình như biết Hi Hi lo lắng cái gì, nhìn bé mở miệng, "Mẹ con bỏ được là nhất định, thế nhưng mẹ con phải là người thấu tình đạt lý, nếu như đây là lựa chọn của con, cha với mẹ con coi như bỏ được, nhưng tôn trọng lựa chọn của con!"

      "Vậy mẹ con bên kia, liền giao cho cha!" Hi Hi nhân cơ hội liền đem nhiệm vụ này giao cho Mặc Thiếu Thiên.

      Mặc Thiếu Thiên cũng từ chối, gật đầu, "Cha làm công tác tư tưởng tốt cho mẹ con!"

      "Cảm ơn cha!" Hi Hi lập tức cười .

      Mặc Thiếu Thiên cười cười, chợt nhớ tới cái gì, "Đúng rồi, con Lưu Ly giúp con tra tung tích thiếu tá Tỉnh Nham, như vậy có làm khó ấy ?"

      " tại ở bên ngoài làm nhiệm vụ, đối với chuyện của con, thiếu tá Tỉnh Nham vẫn tránh né , cho nên ta chưa chắc biết!" Hi Hi .

      "Coi như cho con biết, con cũng chỉ bảo đảm an toàn của mình, cũng đối với ta làm cái gì!" Hi Hi .

      " như thế, nhưng nếu như Lưu Ly làm như vậy, sau khi Tỉnh Nham biết, có hậu quả gì, con biết ?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi hỏi.

      "Cùng lắm là cách chức!" Hi Hi .

      "Đừng chuyện biết suy nghĩ?" Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi .

      Lúc này Hi Hi cười, "Nơi nào ? Huống chi, nếu quả cách chức, con liền đem chiêu mộ đến Hợp Tung!" Hi Hi cười hì hì .

      Mặc Thiếu Thiên, "..."

      "Con nghĩ có khả năng sao?" Mặc Thiếu Thiên hỏi ngược lại.

      Hi Hi suy nghĩ chút, mở miệng, "Con nghĩ ngoại trừ trời sập xuống, mặt trời mọc phía tây, lặn ở phía đông, con nghĩ có chuyện gì là thể!"

      Bé vẫn luôn như vậy chắc chắn.

      Nghe Hi Hi , Mặc Thiếu Thiên gật đầu, "Vậy cũng tốt, cha trước chúc giấc mơ của con sớm trở thành !"

      "Cảm ơn!"

      "Khách khí, quấy rầy con, cha trở về phòng đây!" Mặc Thiếu Thiên , sau đó đứng dậy muốn .

      "Cha, cha yên tâm, buổi tối con ra khỏi phòng!" Hi Hi ở phía sau cười hắc hắc .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên quay đầu lại nhìn bé, "Con trai ngoan, chờ cha cho con tiểu muội muội !"

      "OK, con chờ!" Hi Hi .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên thoáng cười, mở rộng cửa ra ngoài.

      Cùng Mặc Thiếu Thiên chuyện, tâm tình Hi Hi tốt hơn rất nhiều, cuối cùng, cha bên này cũng lo xong!

      Về phần mẹ bên kia, ngay cả bỏ được, nhưng bọn họ phải có ngày như vậy, Hi Hi hi vọng bọn họ có thể mạnh mẽ hơn để bé phải vướng bận !

      Hi vọng cha sớm ngày giải quyết được mẹ, sinh tiểu muội muội, như vậy cũng quá nhớ bé!

      Nghĩ như vậy, tâm tình Hi Hi tốt hơn nhiều, đeo ống nghe lên, trực tiếp nằm giường, bắt đầu chơi trò chơi...

      ………..Boconganh.***************……

      Mà bên kia, Tử Lam tắm rửa xong, ngồi ở phía trước gương, mới vừa lau người xong, lúc này, Mặc Thiếu Thiên vào.

      Tử Lam thấy , ngước mắt nhìn thoáng qua, " cùng bảo bối tán gẫu sao?"

      Nghe được Tử Lam , Mặc Thiếu Thiên trực tiếp tới, ngồi ở sau lưng Tử Lam, vươn tay ôm lấy , "Ừ!"

      Tử Lam chuẩn bị lau tóc, cũng hỏi nhiều, lúc này Mặc Thiếu Thiên ôm , hôn mùi thơm tươi mát của cơ thể , luôn luôn làm cho người khác cảm giác thoải mái như vậy, Lâm Tử Lam rất ít dùng nước hoa, thế nhưng cũng chính mùi hương tươi mát này, làm ngửi bao giờ thấy chán.

      "Em muốn hỏi cha con chuyện gì sao?" Mặc Thiếu Thiên hỏi, nhàng ma sát da thịt của .

      "Em hỏi, cũng cho em biết!" Tử Lam nhàng .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên cười, buông Tử Lam ra, lại kéo ngồi ở giường.

      "Ừ, bảo bối có chuyện, muốn cho với em!" Mặc Thiếu Thiên .

      Tử Lam nhìn , ánh mắt trong suốt, hình như biết cái gì mở miệng, "Chuyện gì, !"

      "Em biết chuyện của bảo bối, bé sớm muộn cũng phải bị Hợp Tung nhận , trở về huấn luyện!" Mặc Thiếu Thiên nhìn mở miệng.

      Nhắc tới cái này, Tử Lam liền giật mình dừng chút, nhìn vào mắt Mặc Thiếu Thiên, nhíu mày chút, mặc dù biết Hi Hi con đường này, sớm muộn gì cũng ngày như thế, nhưng mà bây giờ nghe được Mặc Thiếu Thiên như vậy, lòng Tử Lam vẫn nhịn được run cái.

      Hi Hi do chính tay nuôi lớn, hai người căn bản có xa nhau quá lâu, dài nhất thời gian, bất quá ba tháng, thế nhưng thời gian đó là do mất trí nhớ, mặc dù như thế, ở trong mộng, ngừng mơ thấy bé...

      tại, đến cái này, Tử Lam làm sao đơn giản bỏ được?

      " tại bảo bối muốn sao?" Tử Lam hơi nhíu mày, nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cười, " có, chỉ là gần đây tổ chức quốc tế bên kia tra tương đối nghiêm, vừa lúc tra thân phận của bảo bối, sở dĩ Hợp Tung bên kia định đem bảo bối nhận , chỉ là, sau hôn lễ của chúng ta!" Mặc Thiếu Thiên .

      lên cái này, Tử Lam mới thở phào nhõm, ra hôm nay bảo bối nhắc đến Lưu Ly, cũng cảm giác được đúng lắm, tiếp đó Hi Hi lại nhắc Mặc Thiếu Thiên chuyện nấu cơm, Tử Lam càng thêm cảm thấy được bình thường.

      Chỉ là, cách hôn lễ bọn họ, gần gần, xa cũng xa, nhớ đến cái này, Tử Lam vẫn còn có chút bỏ được.

      "Thế nào? bỏ được?" Mặc Thiếu Thiên nhìn dáng vẻ lo lắng của Tử Lam, cười hỏi.

      Nghe Mặc Thiếu Thiên , Tử Lam nhìn hỏi ngược lại, " bỏ được sao?"

      Nghe như thế, Mặc Thiếu Thiên vươn tay, ôm Tử Lam vào trong ngực, nhàn nhạt mở miệng, " bỏ được!"

      "Thế nhưng đây là lựa chọn của bảo bối, bé phải là đứa trẻ bình thường, bé có chủ ý và lựa chọn của riêng mình, cho nên chúng ta chỉ có thể tôn trọng lựa chọn của bé!" Mặc Thiếu Thiên .

      này, Tử Lam cũng biết.

      Nếu như sớm biết ngày này, Tử Lam tình nguyện Hi Hi là đứa trẻ bình thường, ít nhất, bọn họ cùng ở chung chỗ, thế nhưng Mặc Thiếu Thiên sai, Hi Hi phải đứa trẻ bình thường, cho nên bọn họ có cách nào cướp đoạt lựa chọn của bé, chỉ có thể tôn trọng quyết định của bé.

      "Em hiểu, nhưng mặc dù như vậy, em cũng bỏ được!" Tử Lam .

      Chưa đến, con đường này, phải dễ , Tử Lam nghĩ, sau này còn phải lo lắng nhiều hơn.

      Nghe Tử Lam , Mặc Thiếu Thiên nở nụ cười, " với em như nhau, cũng bỏ được, thế nhưng em cũng biết, bảo bối sống với chúng ta cả đời, bằng chúng ta để cho bé , để bé tự rèn luyện chút, ít ngày bé cảm thấy mệt mỏi, trở về!" Mặc Thiếu Thiên .

      Cách này, hoàn toàn là an ủi chính mình cùng Tử Lam.

      Nghe thế, Tử Lam bỗng nhiên nở nụ cười, "Mặc Thiếu Thiên, tính cách của con , lẽ nào lại biết? Bé đâu chỉ là muốn thử chút? Bé đạt mục đích, thề bỏ qua!" Tử Lam .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên bỗng nhiên nở nụ cười, nhìn Tử Lam, " biết, cho nên bây giờ ý tưởng!"

      Tử Lam nhíu mày, hiểu nhìn về phía , "Cái gì?"

      "Em như vậy bỏ được, bằng chúng ta sinh thêm đứa... Như vậy, em cũng thấy quá nhớ bảo bối rồi!" Mặc Thiếu Thiên ở bên tai Tử Lam , nhàng cắn vành tai của .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên khẽ cắn vành tai của , hơi thở ấm áp mập mờ, tai Tử Lam khỏi đỏ lên.

      " nghiêm túc chút!" Tử Lam nhìn .

      Mặc Thiếu Thiên buông ra, con ngươi sâu thẳm ngưng tụ ở người của , " rất nghiêm túc!"

      "…"

      giây kế tiếp, Mặc Thiếu Thiên trực tiếp xoay người, nằm lên người Tử Lam, "Em cảm thấy, đây là ý tưởng rất tốt sao?"

      Tử Lam nhìn , có chút dở khóc dở cười, "Chúng ta đến chuyện của bảo bối!"

      " Chuyện bảo bối, quyết định thay đổi được, em thích trẻ con như vậy, bằng chúng ta sinh thêm đứa, , dịu dàng chút, như vậy có thể ở bên cạnh em rồi!" Mặc Thiếu Thiên cười .

      " sợ sinh ra cũng là nghịch thiên sao?" Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên cười hỏi hỏi.

      Nghe thế, mặt Mặc Thiếu Thiên co quắp chút, dáng vẻ nghi hoặc nhìn Tử Lam, "Hai người chúng ta gien mạnh mẽ như vậy chứ?"

      Tử Lam lắc đầu, " sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!"

      "Vậy chúng ta liền sinh vài chục đứa, sinh đến khi nào bình thường mới thôi!" Mặc Thiếu Thiên .

      Tử Lam, "..."

      Nghe Mặc Thiếu Thiên , Tử Lam cũng nhịn được co quắp chút.

      Vài chục đứa, xem em là cái gì a a a!

      Lúc Tử Lam muốn ói, tay Mặc Thiếu Thiên, nhàng bao trùm lên bụng Tử Lam, khóe miệng quyến rũ ra cười cái, "Em , ở đây có thể hay ..."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :