1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha dũng mãnh, mẹ phúc hắc và con thiên tài - Khốc Lạp Đóa Đóa (Chương 563/563) Hoàn + NTc.569

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 428: Cha nào con nấy.
      Edit: nhokcoicodon


      Những kẻ gây chuyện này, cũng làm bẩn mấy chữ khủng bố rồi!

      Tuy rằng Hi Hi cũng thích cái thân phận kinh sợ này, thế nhưng dù gì cũng là tổ chức quốc tế đưa, bọn họ cũng có thể tùy tiện làm bẩn!

      Nghe Hi Hi , Mặc lão nhìn Hi Hi, "Làm sao cháu biết! ?"

      Hi Hi hơi sửng sờ, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, suy nghĩ chút, mở miệng, "Phần tử khủng bố chính là cần tiền, giết người phóng hỏa như vậy, làm sao xứng với danh hiệu phần tử khủng bố!" Hi Hi , như vậy, dường như làm phần tử khủng bố, cũng là thiêng liêng, là chuyện rất quang vinh. Mọi người thích.

      Mặc lão, "... Làm sao cháu biết! ?"

      "Đương nhiên là cháu biết!" Hi Hi , lời vẫn còn có vài phần cộc lốc sắc bén, "Hơn nữa, những chuyện kia đều như vậy, cấp quá thấp, làm sao có thề là phần tử khủng bố làm!" Hi Hi .

      Mặc lão, "..."

      Cảm giác Hi Hi ra lời này, đơn giản, hơn nữa, ý của cậu, rất che chở phần tử khủng bố này, thế nhưng Mặc lão thế nào cũng nghĩ tới, cháu của ông chính là thành viên trong đó phần tử khủng bố!

      "Xem ra, cháu đối với những người này, hiểu rất !" Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi, ánh mắt đánh giá cậu.

      Hi Hi mắt nhìn máy vi tính, có nhìn Mặc lão, thế nhưng cũng có trực tiếp trả lời vấn đề của ông, "Đây chỉ là cháu đoán mà thôi, thân là phần tử kinh bố thân phận cao như vậy, làm sao làm những chuyện như vậy, hơn nữa, chuyện này, ràng là nhằm vào mẹ!" Hi Hi .

      "Mẹ thế nào cũng có khả năng đắc tội phần tử khủng bố cả!" Hi Hi .

      Mẹ là người an phận như vậy, tám đời đều muốn trèo cao!

      Chỉ là có điểm may mắn là, con trai mình sinh ra lại là phần tử khủng bố!

      Nghe Hi Hi phân tích, Mặc lão hiểu được phải có lý.

      " Vậy là ai làm! ?" Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      Hi Hi ngẩng đầu, mắt còn chút máu liếc Mặc lão, "Nếu như cháu biết, cũng ngồi ở chỗ này!"

      Mặc lão, "..."

      "Mở lại nhìn lần nữa!" Mặc lão .

      Quay về với tại, hai người đều có thời gian, Hi Hi cũng tán thành, xem có thể phát ra dấu vết gì để lại hay , Vì vậy, Hi Hi nhấn cái, lại bắt đầu theo dõi băng ghi hình truyền phát hình lần nữa.

      Thực là xem lần, lại lần!

      Hi Hi rất hận thể vọt vào, quyền đánh chết bọn họ!

      Mặc lão cùng Hi Hi, già trẻ, đều nhìn chằm chằm video clip, chịu buông tha bất kỳ cái chi tiết khả nghi nào.

      Nhưng mà, khi nhìn đến nửa, Mặc lão bỗng nhiên mở miệng, "Tạm dừng chút!"

      Dứt lời, Hi Hi lập tức tạm dừng, quay đầu nhìn Mặc lão, "Làm sao vậy!?"

      "Đưa cái này phóng to chút!" sắc mặt già nua cảu Mặc lão khẩn trương, chỉ vào người trong máy vi tính .

      Ánh mắt Hi Hi từ người của Mặc lão chuyển tới nhìn trong máy vi tính, thấy Mặc lão chỉ điểm, cũng đột nhiên cảm giác được, cậu biết Mặc lão phát ra cái gì!

      Hi Hi lập tức phóng đại hình ảnh.

      Lúc này, khi Mặc lão nhìn điều mình muốn nhì là gì, ngón tay chỉ cho Hi Hi xem, "Xem cái này!"

      Lúc này, người kia giơ thanh sắt muốn đánh Lâm Tử Lam, rất cường tráng, cánh tay cũng rất to, mấu chốt là, mặc áo sơ mi trắng, mà cánh tay , ràng có xăm hình xăm!

      Lúc này, Mặc lão mở miệng, "Có đôi khi tìm được bọn họ, cũng là có thể căn cứ hình xăm người bọn họ tìm được!" Mặc lão từng chữ .

      Hi Hi nhìn cái hình xăm kia, đó đơn giản là hình xăm, hình như có chút đặc biệt, Hi Hi cũng biết đó là cái gì, nhưng bất kể là cái gì, Hi Hi nghĩ Mặc lão rất có lý!

      Mặc kệ thế nào, cậu phải tìm được những người này!

      Vì mẹ trừ hại!

      Nếu như giữ lại bọn họ, chừng về sau lại xuất chuyện gì, sở dĩ, mặc kệ có khó khăn thế nào, cậu đều phải thử lần!

      Cậu cũng muốn tái chuyện giống như bây giờ!

      Bọn họ đều chịu nổi đả kích Lâm Tử Lam mất tích lần thứ hai!

      Vì vậy, Hi Hi lập tức chụp ảnh phóng to ra, phân phát cho người tại thành phố A.

      Cầm điện thoại di động lên, lập tức nhấn số, "Lý Thuận, ở đâu! ?"

      uống rượu, làm sao vậy!" Lý Thuận hỏi.

      "Giúp tôi tìm người!" Hi Hi mở miệng.

      Ở bên kia điện thoại Lý Thuận rất cơ trí, nghe được Hi Hi , biết tình phải bình thường, nhất định là có chuyện gì, lập tức nghiêm túc, "Người nào!"

      "Tôi cũng biết, ảnh chụp tôi gửi , dựa theo hình xăm phía , tìm được người kia cho tôi!" Hi Hi từng chữ.

      Nghe được, Lý Thuận gật đầu, "Được, tôi biết!"

      Vì vậy, Hi Hi lập tức phóng to ảnh chụp rồi gửi .

      "Nhận được ! ?"

      "Nhận được!" Lý Thuận lên tiếng.

      "Trong thời gian ngắn nhất, tìm được người này, sống phải thấy người, chết phải thấy xác!" Hi Hi , giọng kia, hận thể trực tiếp tự xử tử người kia.

      Lý Thuận nghe ra Hi Hi phẫn nộ, tự nhiên coi trọng, nhất định đem chuyện này làm tốt!

      "Được, tôi biết, tuy rằng nhìn thấy... Tôi dùng khả năng tối đa để tìm được người!" Lý Thuận .

      "Vâng!" Hi Hi gật đầu.

      Vì vậy, cúp điện thoại.

      Vậy cũng coi như là phát !

      Lòng của Hi Hi cuối cùng cũng có chút thoải mái!

      Mặc lão yên lặng ngồi ở bên, nhìn bộ dạng Hi Hi gọi điện thoại và giọng điệu khi chuyện, có chút nào giống như đứa bé!

      , đúng ra, cậu phải đứa trẻ bình thường!

      Đứa này, tuyệt đối giống Mặc Thiếu Thiên, cùng hắc đạo có liên quan!

      Nhớ tới lần trước Hi Hi đánh Mặc Thiếu Quần gãy xương, xem ra, đứa bé này đơn giản!

      Chỉ là Mặc lão thế nào cũng nghĩ tới, vốn chỉ nghĩ rằng, cậu có chút thông minh, cùng hắc đạo có quen biết, thế nhưng khi biết được chân tướng việc, Mặc lão kinh ngạc như thế nào!

      Lúc này, Hi Hi nghiêng đầu qua chỗ khác thấy Mặc lão vẫn nhúc nhích nhìn mình, suy nghĩ chút, hài hước mở miệng, "Mặc lão, ông nhìn cháu như vậy làm gì? Có phải cháu rất đẹp trai hay ? !" Hi Hi cười hỏi, còn làm động tác tự cho là đặc biệt đẹp trai.

      Mặc lão, "..."

      Đứa bé này, còn muốn tự kỷ hơn so với Mặc Thiếu Thiên!

      Lúc này, Mặc lão hoàn hồn, nhìn cậu, "Đúng là cha nào con nấy, theo Mặc Thiếu Thiên học được điều gì tốt cả!" Mặc lão thở phì phò .

      Đứa như vậy, đến trường học, lại theo hắc đạo làm cái gì!

      Nghe được những lời này của Mặc lão, Hi Hi cũng tức giận, chỉ cười khanh khách, "Dạ, cha nào con nấy, bây giờ cuối cùng cháu cũng biết, cha cháu tại sao có bộ dáng này, nguyên nhân là do Mặc lão ban tặng!" Hi Hi cười .

      đến cái này, sắc mặt của Mặc lão tối sầm, lập tức phủ nhận, "Đừng so sánh ông với cha cháu, ai biết cha cháu rốt cuộc có phải là con ông hay !" Mặc lão , đến Mặc Thiếu Thiên, trong lòng của ông lại ngột ngạt.

      Tuy rằng ngoài miệng như vậy, nhưng Mặc lão cũng biết, Mặc Thiếu Thiên đúng là con trai của mình, điều này thể nghi ngờ.

      đến ngoại hình, mà tính tình, cũng quá giống ông!

      Nghe thế, bỗng nhiên Hi Hi khẽ nheo đôi mắt, để sát vào Mặc lão, "Mặc lão ý của ông chính là, Mặc Thiếu Quần giống ông hơn đúng ? Ha ha ha ha..."

      xong, Hi Hi khoa trương nở nụ cười.

      Mặc lão, "..."

      Nhìn Hi Hi cười khoa trương như vậy, sắc mặt của Mặc lão mù mịt.

      Thế nhưng, ông cũng buồn bực, cùng là con ông, thế nhưng tính cách, năng lực, tính tình phương diện, lại giống nhau!

      Nhìn Mặc lão trầm tư, Hi Hi khẽ nhếch miệng cười, "Nếu như so sánh hai người, cháu nghĩ,v ẫn là cha cháu tốt hơn chút..." Hi Hi cười .

      Nghe thế , Mặc lão hài lòng, "Mặc Thiếu Quần có chỗ nào tốt?" Lớn lên cũng rất giống ông!

      Cái này Hi Hi cũng phản đối, người của nhà họ Mặc, lớn lên đúng là tệ.

      Chỉ là...

      Hi Hi nhìn Mặc lão, nhíu mày, " có chỗ nào tốt, chính là học vấn nghề nghiệp, cầu tiến, đúng chuẩn công tử nhà giàu, chỉ biết lái xe nổi tiếng, danh tiếng xuông, so sánh ràng, cháu nghĩ, cha cháu vẫn khá hơn chút, ít nhất có năng lực, người có khả năng, thua được!" Hi Hi , hơn nữa khi đến cha mình, bộ dạng tự hào.

      Cậu tự nhiên sùng bái, khả năng của cha!


      Người như Mặc Thiếu Quần, có khả năng, thua nổi, nếu xảy ra tình, cũng cần người khác dọn dẹp cho!

      Nghe Hi Hi đánh giá, sắc mặt của Mặc lão rất tốt!

      Dù sao cũng là con trai của mình, bị người khác đánh giá như vậy, đương nhiên là rất khó chịu!

      Hơn nữa, còn là cháu của mình đánh giá!

      Trong lòng Mặc lão, càng ra được tư vị!

      "Dù thế nào cũng là chú hai của cháu, cháu thể khen ngợi chút được sao??" Mặc lão nhìn Hi Hi thở phì phò hỏi.

      đến cái này, Hi Hi nhứơng mày, " , có chú hai như vậy, cháu cảm thấy rất mất mặt!"

      Mặc lão, "..."

      Nhìn Mặc lão hít thở thông, Hi Hi bỗng nhiên nở nụ cười, "Được rồi được rồi, đùa giỡn với ông nữa!"

      " , cháu còn muốn cám ơn ông, , cháu mời ông uống cà phê!" Hi Hi .

      Mặc lão ngồi ở chỗ kia, có chút hờn dỗi.

      Lúc này, Hi Hi quay đầu lại nhìn Mặc lão, " thôi ạ!"

      "Cà phê uống rồi!" Mặc lão thở phì phò mở miệng .

      Hi Hi hơi giật mình, sau đó nhìn Mặc lão có vẻ tức giận, tâm tình vô cùng tốt.

      "Vâng vâng vâng, cùng lắm sau này cháu như vậy nữa!" Hi Hi nhận sai.

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, lườm cậu cái, "Điều này sai biệt lắm!"

      Hi Hi bất đắc dĩ lắc đầu, "A, ông công bằng, nếu ông cũng quan tâm cha cháu như vậy, cũng có chuyện như bây giờ!" Hi Hi bất đắc dĩ xúc động.

      "Cha cháu thích nhất hoang dại, thích hợp nuôi thả, thích hợp đợi ở nhà!" Mặc lão .

      Hi Hi, "..."

      Hi Hi nữa xuống dưới, lời này nếu để cha nghe được, chắc chắn cảm thấy khó chịu!

      Bất quá đến bây giờ, Hi Hi vẫn nghĩ ra, vì sao Mặc lão làm như vậy, kỳ thực ở chung chỗ, cậu phát Mặc lão là người mạnh miệng mềm lòng, làm sao làm những chuyện như vậy đối với cha!?

      Mặc dù trong lòng đầy nghi vấn, nhưng Hi Hi cũng mở miệng hỏi, nếu như ra chuyện này,chỉ nhận lấy thiệt thòi thôi.

      Mặc lão cũng gì nữa, lúc này, hai người ra ngoài.

      Như vậy ranh giới tì vết. __

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 429: Hi Hi cùng Mặc Lão đàm phán
      Editor: thanh huyền

      Sau nửa giờ, Hi Hi hầm canh xong!

      Mới từ phòng ra, ngửi thấy hương vị, Hi Hi vô cùng vui vẻ, Mặc lão theo sát phía sau, ngửi thấy mùi hương, rất muốn ăn, rất muốn nếm thử tài nghệ nấu nướng của Hi Hi!

      Lúc này, Hi Hi tới, dùng cái muỗng múc chút, đặt ở trong miệng thưởng thức, sau khi uống xong, Hi Hi tấm tắc khen, như vậy, thoạt nhìn, vô cùng mĩ vị.

      Mặc lão nhìn, nhịn được nuốt nước miếng, nhưng có ý mở miệng muốn thử.

      " xong chưa !" Lúc này, Mặc lão ở sau lưng bé giả bộ hỏi, ra, đôi mắt ngừng quét tới bên kia.

      "Được rồi!" Hi Hi thưởng thức chút, tâm tình hết sức tốt lên tiếng.

      Tuy rằng lần này mẹ xảy ra chuyện, thế nhưng trong họa có phúc, tại chỉ cần tìm được những người đó, Hi Hi còn gì lo lắng!

      Lúc này Hi Hi tìm ra chén , từ từ múc chén, xoay người nhìn Mặc lão, "Mặc lão, chén này, mời ông uống!" Hi Hi .

      Mặc lão sửng sốt, lập tức nhìn Hi Hi.

      Hi Hi cười, "Nếm thử xem có được hay !”

      Mặc dù, trong lòng Mặc lão vô cùng vui vẻ, kích động thôi, thế nhưng nét mặt còn là giả bộ trấn định, lộ ra vẻ lo lắng và thần sắc vui vẻ hỏi, "Có thể uống sao! ?"

      "Đương nhiên có thể!" Hi Hi .

      Lúc này, Mặc lão từ từ tiến tới, nhìn cái chén Hi Hi đưa cho ông, “Cháu xác định!?”

      Hi Hi sửng sốt, lập tức mở miệng, " xác định, ông muốn uống!"

      , Hi Hi có ý muốn rời .

      Lúc này, Mặc lão hoảng hốt, biết mình đùa hơi quá, ông lập tức vươn tay, “Đưa ông!”

      Thoáng cái bưng lấy cái chén tay Hi Hi.

      “Ông ông uống sao!?”

      "Vậy ông còn hỏi nhiều như vậy làm gì!?” Hi Hi .

      Mặc lão mở to hai mắt, "Tiểu hài tử, thực phải là như vậy!”Mặc lão vừa , vừa cầm lấy cái muỗng nhàng uống ngụm.

      Thưởng thức vào trong miệng, Mặc lão hơi sửng sốt chút.

      Hương vị, vượt quá tưởng tượng của ông!

      Ông cho là, Hi Hi có thể nấu, thế nhưng nghĩ tới, Hi Hi nấu ngon như vậy!

      “Thế nào?” Hi Hi nhìn Mặc lão hỏi, ánh mắt tràn ngập chờ đợi.

      Thiếu chút nữa Mặc lão thốt ra rất ngon, thế nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Hi Hi, ông bỗng nhiên nhịn xuống, “Tạm được, bình thường thôi!” Mặc lão trái lương tâm.

      Nghe Mặc lão , Hi Hi nhíu mày, "Bình thường thôi! ?"

      Mặc lão gật đầu.

      Lúc này, Hi Hi lập tức vươn tay, "Nếu bình thường, nên uống!”

      Nhìn tay Hi Hi đưa tới, Mặc lão lập tức nhíu mày, "Dừng tay!"

      "Để làm gì!"

      "Cháu cái vật này, có phải giận ông hay !?” Mặc lão thở phì phò .

      “Cháu nào dám!” Hi Hi .

      “Cháu dám? Còn chuyện gì mà cháu dám!?” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      Hi Hi cười, “Ông cũng là, ràng là thích, hết lần này đến lần khác làm ra dáng vẻ thích, đều phải là trái lương tâm sao!?” Hi Hi .

      “Ông cam tâm tình nguyện, cháu quản được sao!” Mặc lão .

      "Dạ dạ dạ, cháu xen vào!" Hi Hi phục .

      muốn cùng Mặc lão tranh cãi, ra, từ biểu tình của Mặc lão có thể nhìn ra là rất thích, nhưng hết lần này đến lần khác làm bộ thích, Hi Hi sớm biết, trong miệng Mặc lão nên lời ca ngợi, đây là tính cách của Mặc lão!

      người kì lạ!

      Mặc lão liếc mắt nhìn Hi Hi, nghe được bé chịu thua, tâm tình vô cùng tốt.

      Tiếp tục uống canh Hi Hi nấu, tâm tình vô cùng thoải mái.

      Lúc này, Hi Hi đứng đối diện Mặc lão, mở miệng, “Mặc lão, cháu có thể hỏi ông chuyện ! ?"

      Nghe được tiếng xưng hô này, Mặc lão cau mày, " thể!”

      "Vì sao! ?"

      "Mặc lão Mặc lão, ông già như vậy sao!?” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      tại bắt đầu phục là mình già!

      Hi Hi, "..."

      Mặc lão chính là người vô cùng kì lạ!

      “Ông muốn cháu gọi ông là gì!?” Hi Hi hỏi, kì , bé hiểu ý của Mặc lão, nhưng muốn chủ động mở miệng.

      Người như Mặc lão, phải phân cao thấp mới được!

      Nếu , Mặc lão xin lỗi trước.

      phải Mặc lão là được!” Mặc lão .

      "Mặc lão tiên sinh! ?" Hi Hi .

      Lúc này, Mặc lão ngước mắt căm tức nhìn Hi Hi.

      "Tên? Mặc Ân Thiên!" Hi Hi tiếp tục .

      Sắc mặt Mặc lão đen hơn.

      Dù sao Hi Hi chính là ra suy nghĩ trong lòng Mặc lão.

      Ông chủ động mở miệng, Hi Hi cũng nên .

      được, cứ như vậy !

      "Ngược lại ông câu !” Hi Hi nhìn ông .

      Lúc này, Mặc lão nhìn bé, "Vật , cháu cố ý có đúng hay ! ?"

      Hi Hi lập tức giả làm ra dáng vẻ vô tội, "Mặc lão, phải, cháu hiểu ý của ông!”

      Mặc lão tức giận, nhưng mà có biện pháp, “Cha cháu nhìn thấy ông, nghe lời, nhưng cũng thiếu tiếng cha!”

      “Cho nên.... .....” Hi Hi nhìn Mặc lão hỏi.

      Mặc lão, "..."

      Biết Hi Hi vô cùng thông minh, cũng biết, bé sớm hiểu ý của mình, thế nhưng bé giả vờ hiểu, cái gì cũng hiểu, Mặc lão tức giận biết cái gì cho phải.

      “Cháu cháu gọi ông là gì!?” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      Nghe thế cái, Hi Hi cau mày, xem ra, tính tình Mặc lão đúng là chịu nổi!

      “A a, ông cái này!?” Hi Hi làm bộ dạng bừng tỉnh hiểu ra hỏi.

      “Vật , cháu giống cha cháu còn có thể giả bộ!” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      Lúc này, Hi Hi cũng ngại, ngược lại cười ngọt ngào, “Mặc lão, cảm ơn ông quá khen!”

      "Stop!" Mặc lão tiếng, thừa nhận!

      “Điều phải?” Hi Hi hỏi, “Vậy được rồi, coi như!” Hi Hi coi như sao cả .

      Mặc lão, "..."

      Mặc lão tức giận!

      Nghĩ thầm, cháu trai này, tuyệt đối là cố ý!

      "Cháu —— "

      Hi Hi nhìn Mặc lão, chớp chớp đôi mắt, “Cháu làm sao vậy!?”

      "Cháu là cố ý!"

      " có!"

      "Chớ giả bộ!"

      "Được rồi, cháu giả bộ!" Hi Hi , "Quay về với chính nghĩa, ông cũng muốn nhận thức cháu, sở dĩ, xưng hô cũng cần phải ... Sửa!"

      "Lúc nào ông muốn nhận thức cháu!" Mặc lão tức giận bật thốt lên suy nghĩ.

      Nghe thế, Hi Hi thầm nhíu mày, trong lòng cảm thấy vui vẻ.

      “Trước đây ông qua, cháu là con hoang, tuyệt đối thừa nhận cháu!” Hi Hi .

      Nghe Hi Hi , Mặc lão lộ ra thâm tình khinh bỉ, hài tử này cùng Mặc Thiếu Thiên cùng đức hạnh, những lời đó, có thể được.

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, "Cháu với cha cháu giống nhau như đúc!”

      Hi Hi cười hắc hắc, "Mọi người đều như vậy!"

      Mặc lão, "..."

      ràng là chửi bé, thế nhưng bây giờ bị Hi Hi như vậy, lại trở thành lời khen ngợi!

      "Ông , cháu sửa hay !” Mặc lão trực tiếp hỏi, mới vừa hỏi ra, Mặc lão chợt nhớ tới cái gì, lập tức bổ sung câu, “Đừng có dùng mấy lời lúc trước của ông chặn lại!”

      Hi Hi, "..."

      Xem ra, phản ứng Mặc lão, cũng chậm chút nào!

      Lúc này, Hi Hi nhíu mày, "Vậy được rồi, chưa kể tới mấy chuyện lúc trước, thế nhưng Mặc lão, ông nghĩ muốn nhận thức cháu, cũng phải lấy ra chút thành ý chứ!”

      Vừa nghe cái này, Mặc lão lập tức mở miệng, "Tiểu tử thối, ông nhận thức cháu là phúc khí tu luyện tám đời của cháu đó, cháu còn muốn thành ý!”

      "Có đúng phúc khí hay , cháu cũng biết!” Hi Hi giọng thầm.

      Thế nhưng thanh nữa, Mặc lão vẫn nghe được!

      "Tiểu tử thối, cháu thầm cái gì!” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      Hi Hi cười hắc hắc, "Mặc lão, kỳ thực, muốn cho cháu gọi ông tiếng......kì , cũng có gì khó khăn!”

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, giống như chờ đợi lời kế tiếp của bé.

      Lúc này, Hi Hi suy nghĩ chút, mở miệng, "Chỉ cần ông , ông muốn nhận thức cháu, ông rất muốn nhận thức cháu, rất thích cháu, là được rồi!” Hi Hi .

      Nghe thế, sắc mặt Mặc lão tối sầm.

      Lời này, muốn Mặc lão !

      " thay đổi quên !" Mặc lão thở phì phò thuyết.

      Nặng nề bỏ cái chén lên bàn, “Cho ông thêm chén!"

      Hi Hi sửng sốt, nhìn Mặc lão, đặc biệt gì.

      "Đây là làm cho cha và mẹ cháu!” Hi Hi .


      Đây là cho Mặc lão nếm thử chút, giờ muốn uống thêm!

      "Dễ giận như vậy làm gì, lại uống hết!” Mặc lão .

      Hi Hi, "..."

      Vì vậy, Hi Hi còn có thể cái gì, chỉ có thể yên lặng bưng chén qua, múc thêm cho Mặc lão chén.

      Bưng tới trước mặt Mặc lão, sắc mặt Mặc lão hòa hoãn hơn chút.

      Lúc này, Mặc lão vừa uống canh, vừa mở miệng, “!”

      "Cái gì! ?" Hi Hi sửng sốt.

      Mặc lão lườm bé cái, "Mới vừa rồi có chuyện muốn hỏi phải sao!?”

      "A!" Lúc này, Hi Hi chợt nhớ tới, mới bị cái vấn đề kia làm gián đoạn, thiếu chút nữa Hi Hi quên mất!

      " !" Mặc lão mở miệng.

      Lúc này, Hi Hi suy nghĩ chút, nhìn Mặc lão, "Có khả năng, cháu hỏi vấn đề này, ông tức giận!”

      "Biết ông tức giận, cháu còn hỏi! ?" Mặc lão hỏi lại.

      "Đó phải là hiếu kỳ sao!" Hi Hi .

      "Vậy hãy bớt nhảm ! "

      Hi Hi, "..."

      Hi Hi nhìn Mặc lão, " ra cũng có gì!" Hi Hi , cũng biết nên mở miệng thế nào.

      "Cháu vật này, cái tốt học, lại học những cái hư, có lời gì nhanh lên!" Mặc lão nhịn được .

      ra, ông cũng rất muốn biết Hi Hi rốt cuộc muốn hỏi cái gì!


      Hi Hi nhìn Mặc lão, nghiêng đầu suy nghĩ chút, "Kỳ thực, cháu chính là nghĩ ra, cha cháu ưu tú như vậy, tại sao trước đây ông lại đối xử với cha như vậy!?” Hi Hi nhìn Mặc lão hỏi.

      Mặc lão uống canh, sau khi nghe Hi Hi xong, động tác của ông ngẩn ra, lập tức ngước mắt nhìn Hi Hi, Hi Hi cũng nhìn thẳng Mặc lão, cặp mắt màu đen kia, thoạt nhìn hết sức sáng.

      "Đối với ta thế nào? Ông biết cháu cái gì!” Mặc lão .

      "Ông biết cháu có ý gì!”Hi Hi nhìn Mặc lão cố chấp .

      Mặc lão càng mở miệng, bé càng hiếu kì!

      Cha thông minh như vậy, có đạo lí là ông thích!

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 430: Mặc nhị thiếu đuổi theo Hoa Hồng

      Editor: nhokcoicodon


      "Ông biết cháu muốn gì" Hi Hi nhìn Mặc lão cố chấp .

      Mặc lão càng mở miệng, cậu càng tò mò!

      Người thông minh giống như cha, có lý do nào có người thích!

      Lúc này, Mặc lão suy nghĩ chút, ngước mắt nhìn Hi Hi, " chính là như vậy!"

      Hi Hi, "..."

      Nhìn Mặc lão, Hi Hi suy nghĩ, đây tuyệt đối phải là , nhưng mà Mặc lão , ông càng , Hi Hi càng tò mò!

      "Quên , coi như chưa gì!" Hi Hi , sắc mặt biểu , ràng là bộ, dáng vẻ cậu mất hứng!

      Mặc lão cũng lên tiếng.

      Lúc này, Hi Hi mở miệng, "Uống , sau khi uống xong !"

      Vừa nghe cái này, Mặc lão vui, "Cháu đuổi ông sao!? "

      " có nha, cháu còn có chuyện, cũng dám giữ ông!" Hi Hi , giọng kia, vẻ mặt kia, đều có vẻ tức giận.

      Mặc lão nhìn Hi Hi, cái đứa này!

      "Đứa này, cháu ép ông sao!?"

      "Cháu nào dám, ông có muốn hay , đó là tự do của ông!" Hi Hi .

      Mặc lão, "..." .

      "Được được được, ông !" Mặc lão .

      thay đổi được đứa này!

      Vừa nghe cái này, mắt Hi Hi nhịn được khẽ nhếch cái, nhưng vẫn làm bộ như có chuyện gì lạ, "Nếu như ông muốn , cháu cũng muốn ép ông!"

      Cậu tuyệt đối là giả bộ!

      Mặc lão nhìn ở trong mắt, trong lòng suy nghĩ, tuyệt đối là giả bộ!

      "Quên , nghe quên !" Mặc lão cũng .

      Hi Hi, "..."

      "Mặc lão, ông sao!" Hi Hi lập tức ngước mắt nhìn Mặc lão .

      Lúc này, Mặc lão nhếch lông mày, nhìn Hi Hi, "Cũng vậy!"

      Mới vừa rồi, cậu phải là cũng làm như vậy sao!

      "Vậy rốt cuộc hay là ! ?" Hi Hi hỏi.

      Mặc lão tiếp tục cùng Hi Hi cãi cọ nữa, mà là nhìn cậu, "Nếu như ông , ông chưa từng làm, cháu tin tưởng sao!?"

      Nhìn vẻ mặt Mặc lão, nghe lời của ông, Hi Hi rất thành thực lắc đầu cái, " tin!"

      Mặc lão, "..."

      tin còn hỏi ông!

      " chính là như vậy!" Mặc lão thở phì phò , thấy Hi Hi lắc đầu, ông vẫn có chút bực bội, vừa bực, vừa uống canh.

      Hi Hi mình nhìn người có bao nhiêu chính xác, nhưng là trải qua đoạn thời gian chung sống dài như vậy, Hi Hi đối với Mặc lão vẫn có chút hiểu , Mặc lão tuyệt đối phải là loại người dám làm dám nhận!

      Nhưng mà, bây giờ ông phải là mình làm?

      Đó là có ý gì!?

      Hi Hi nhíu chân mày, sau khi suy nghĩ chút, nhìn Mặc lão, "Ông muốn cháu tin tưởng, ít nhất cũng phải đưa ra chút bằng chứng chính xác chứ!"

      " có chứng cớ nhất định là ông làm sao!?" Mặc lão hỏi ngược lại.

      câu , Hi Hi hết ý kiến.

      "Nhưng mà, chính xác là ông đuổi cha cháu ra ngoài!" Hi Hi .

      Chuyện này là thể nghi ngờ, cha có ngốc nữa, cũng đến nổi như thế.

      Nghe thế, khóe miệng Mặc lão câu khởi nhất mạt giễu cợt cười, "Là ông đuổi ra ngoài, chính ông làm ra chuyện này với cha cháu sao!?" Mặc lão hỏi.

      Trong nháy mắt, Hi Hi hơi giật mình.

      Dường như, hiểu chút!

      Chẳng lẽ là cha hiểu lầm? !

      " phải là ông, vậy là ai!?" Hi Hi hỏi.

      Người nào đối với cha hận thấu xương như vậy? Hận thể giết chết cha!?

      Nghe Hi Hi suy đoán, Mặc lão ngẩn ra, ngay sau đó lắc đầu, " biết!"

      Hi Hi nhìn dáng vẻ Mặc lão, lại cau mày, " phải là ông, chẳng lẽ là...Cung Ái Lâm!?"

      đến cái này, Hi Hi nhìn về phía Mặc lão, tựa hồ muốn ở chỗ ông chứng thực, Mặc lão thân thể cũng hơi ngừng lại.

      Sắc mặt cũng được khá lắm, ngay sau đó, Mặc lão mở miệng phủ nhận, "A, cháu suy nghĩ nhiều quá!" Mặc lão , "Bà ấy là người phụ nữ, thể có bản lãnh cao như vậy!?" Mặc lão .

      Hi Hi bán tín bán nghi nhìn Mặc lão, cũng biết Mặc lão hay giả.

      Nhưng là chuyện này, Mặc lão tuyệt đối là cảm kích.

      Nếu , tại sao, biết cha xảy ra chuyện, Mặc lão lại chẳng quan tâm đây!?

      Cho nên, ông nhất định là biết cái gì!

      Hi Hi có phơi bày, cũng có tiếp tục nữa, nhưng chuyện này, cậu nhất định điều tra ra manh mối.

      Nhìn Hi Hi có hỏi nữa, lúc này, Mặc lão ngước mắt liếc mắt nhìn Hi Hi, "Cháu suy nghĩ cái gì! ?"

      " có!" Hi Hi phủ nhận.

      Mặc lão lườm cậu cái, coi ông là kẻ ngốc sao!

      số việc, ông , nhưng có nghĩa là ông già rồi, ngốc!

      Thấy Hi Hi hỏi nữa, Mặc lão cũng gì, tiếp tục uống canh.

      Hi Hi cũng có tiếp tục truy cứu, mà trở lại trong phòng bếp, tìm ra cặp lồng giữ nhiệt, múc canh cá cùng tim heo hầm xong vào đó!

      "Mặc lão, chúng ta thôi!" Hi Hi .

      Mặc lão cũng tham, cái gì nữa, đứng dậy, cùng Hi Hi rời khỏi nhà.

      Mới vừa lên xe, điện thoại di động của Hi Hi vang lên.

      Thấy mã số, Hi Hi mới chợt bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng nhận điện thoại.

      "Alo, Hoa Hồng..."

      "Hi Hi, cậu tiễn tôi, người đâu!?" Hoa Hồng ở trong điện thoại hỏi.

      Nghe giọng Hoa Hồng, Hi Hi cũng [​IMG]

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 431: Hi Hi cùng Mặc lão chuyện
      Editor: thanh huyền

      Nhìn Hoa Hồng phải , Mặc Thiếu Quần có điểm khẩn trương, trực tiếp chạy tới.

      "Cái kia..." Mặc Thiếu Quần hô tiếng, thế nhưng Hoa Hồng căn bản có quay đầu lại.

      Mặc Thiếu Quần quýnh lên, trực tiếp chạy đến trước mặt Hoa Hồng, ngăn cản .

      "Chờ chút!"

      Nhìn trước mặt bỗng nhiên có người xuất , Hoa Hồng dừng bước, nhíu mày, nhìn người trước mặt.

      Mặc Thiếu Quần đứng ở nơi đó, nhìn Hoa Hồng nhìn mình, trong khoảng thời gian ngắn biết nên cái gì!

      "Nhị thế tổ! ?" Hoa Hồng nhíu mày mở miệng.

      Mặc Thiếu Quần, "..."

      Xưng hô này, Mặc Thiếu Quần sớm thành quen, thế nhưng Hoa Hồng gọi ra, Mặc Thiếu Quần chỉ cảm thấy xấu hổ!

      "Tôi là Mặc Thiếu Quần!" Mặc Thiếu Quần nhìn Hoa Hồng , tại thích cách xưng hô kia!

      Hoa Hồng nhíu mày, "Tôi đương nhiên biết, thế nhưng, tới nơi này làm gì! ?" Hoa Hồng nhìn ta hỏi, bằng ánh mắt quan sát, đối với Mặc Thiếu Quần, thực có chút hảo cảm nào.

      "Tôi... Vừa lúc ngang qua ở đây, nghe Hi Hi phải rời , tôi đến xem chút!” Mặc Thiếu Quần nhìn Hoa Hồng .

      Hơn nữa, thấy ánh mắt nhìn mình như vậy, Mặc Thiếu Quần cảm thấy xấu hổ, cảm giác ở trước mặt Hoa Hồng, căn bản có đủ kiên cường!

      Nghe thế, Hoa Hồng càng thêm nhíu mày, "Tôi rời , có liên quan gì tới !?”

      Thế nhưng khi xong câu này, Hoa Hồng bỗng nhiên hiểu cái gì, nhìn ta, "Mặc Thiếu Quần, phải thích tôi chứ!”

      Giọng của Hoa Hồng, tất cả đều là trêu tức.

      Câu này vừa xong, mặt của Mặc Thiếu Quần, đỏ lên chút!

      Trong khoảng thời gian ngắn, cũng biết nên cái gì!

      "Tôi..." Mặc Thiếu Quần biết nên như thế nào.

      Hoa Hồng đánh giá vẻ mặt của ta, giống như xác định chuyện gì, "Thực ! ?"

      Lúc này, Mặc Thiếu Quần nhìn Hoa Hồng, càng biết nên làm gì bây giờ!

      Ở trong lòng vẫn đấu tranh, biết có nên cho biết ?

      sao! ?

      ", chừng nào trở về! ?" Mặc Thiếu Quần nhìn Hoa Hồng hỏi.

      Hoa Hồng lại nhìn chằm chằm vào ta, " vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi!”

      " có!" Mặc Thiếu Quần lập tức phủ nhận!

      Hầu như thốt ra.

      Đối mặt với Hoa Hồng ép hỏi như thế, Mặc Thiếu Quần quyết định, thế nào cũng để mất mặt mũi!

      "Tốt nhất là phải!" Hoa Hồng nhìn ta từng chữ cảnh cáo.

      Nếu nhị thế tổ thích , làm thấp thân phận của !

      Mặc Thiếu Quần đứng ở nơi đó, nghe Hoa Hồng , thầm mắng mình, thế nào lại phủ nhận!

      Lúc này, nhìn Mặc Thiếu Quần suy nghĩ gì, Hoa Hồng cũng lười hỏi, muốn , lúc này, Mặc Thiếu Quần phản ứng kịp, lập tức mở miệng, " còn chưa có cho tôi biết, lúc nào trở về!”

      "Mắc mớ gì tới !" Hoa Hồng , để ý chút nào là ở trước mặt mọi người.

      Nhưng vừa xong, lại bổ sung, “Được rồi, tôi quay về thành phố A!”

      Vừa nghe cái này, Mặc Thiếu Quần cau mày, "Vì sao! ?"

      "Bởi vì !" Hoa Hồng chữ .

      "Tôi ? Tôi làm sao vậy! ?"

      "Bởi vì tôi muốn nhìn thấy !" xong, Hoa Hồng xoay người muốn .

      "Thế nhưng..."

      Mặc Thiếu Quần nghĩ muốn đuổi theo, thế nhưng Hoa Hồng quay người lại, "Còn theo nữa tôi đánh , có tin hay !?”

      Mặc Thiếu Quần đúng là tin!

      "Tôi chỉ là muốn hỏi ..."

      Nhìn Mặc Thiếu Quần theo sau, Hoa Hồng nhíu mày, xem ra cho ta bài học, ta đúng là tin!

      Lúc Mặc Thiếu Quần tới, Hoa Hồng bỗng nhiên quay đầu lại, bắt Mặc Thiếu Quần lại, chỉ nghe thấy, hắt xì tiếng, Mặc Thiếu Quần bỗng nhiên hét thảm tiếng!

      "A —— "

      Toàn bộ mọi người ở sân bay đều quay đầu nhìn lại bên này!

      Hoa Hồng nhìn Mặc Thiếu Quần kêu thảm thiết, vỗ hai tay, đây là hậu quả của việc nghe lời!

      Lúc này, bảo vệ sân bay lập tức chạy tới hỏi, " xảy ra chuyện gì! ?"

      Nhìn bảo vệ, Hoa Hồng lập tức thương cảm, giả bộ vô tội, " cảnh sát, người này vô lễ với tôi.... ...”

      Vẻ mặt Mặc Thiếu Quần vốn thương cảm giờ cũng thay đổi, nghe được những lời này của Hoa Hồng, càng biết nên cái gì...

      Cảnh sát vừa nghe, lập tức bắt Mặc Thiếu Quần.

      "..."

      "Cảm tạ cảnh sát mang người này , cảm ơn nhiều.... ....” Hoa Hồng nhìn cảnh sát cười, nụ cười kia, cho dù ai nhìn, cũng cự tuyệt.

      Hai người bảo vệ nhìn sửng sốt chút, sau đó dặn, " , sau này ở bên ngoài, cẩn thận chút!"

      Hoa Hồng liên tục gật đầu, "Tôi biết!"

      Vì vậy, bảo vệ mang theo Mặc Thiếu Quần kêu gào thảm thiết .

      Mà Hoa Hồng đứng ở nơi đó, nhìn bóng lưng Mặc Thiếu Quần, hừ lạnh tiếng, xoay người rời .

      Sau khi lên máy bay, Hoa Hồng gọi cho Hi Hi cuộc điện thoại, chia sẻ chút tin tức tốt!

      Mặt của Hi Hi, trong nháy mắt đen lại!

      ... .....thanhhuyen.... .....

      Trong bệnh viện.

      Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên uống canh, người nào uống canh của người đó.

      Hơn nữa, hai người uống đặc biệt ngon!

      "Mẹ, mẹ thế nào? Có làm kiểm tra ạ?" Hi Hi tới lo lắng nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

      Lâm Tử Lam bên uống canh cá, gật đầu, "Làm!"

      "Vậy kết quả thế nào! ?" Hi Hi hỏi.

      Lâm Tử Lam lắc đầu, "Bác sĩ , cách nào giải thích, có khả năng là đột nhiên khôi phục!”

      Hi Hi, "..."

      "Vậy còn có thể quên ! ?" Hi Hi hỏi.

      Lâm Tử Lam lắc đầu, "Cũng !"

      "Vậy là tốt rồi!" Hi Hi gật đầu, cũng cuối cùng cũng yên tâm.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, vừa ăn canh vừa hỏi, "Được rồi, chuyện thế nào! ?"

      lên cái này, Hi Hi cũng có cấm kỵ Lâm Tử Lam, trực tiếp mở miệng, "Con lần nữa nhìn lại video, phát manh mối, con cho người tra, khả năng cần chút thời gian!” Hi Hi .

      lên cái này, Mặc Thiếu Thiên gật đầu, "Cha cho người Cửa Ngục tìm, con có chuyện gì, trực tiếp tìm Vân Dục!”

      Hi Hi gật đầu, "Con biết, cha, chuyện này cha cứ yên tâm , giao cho con xử lý, cha hãy nghỉ ngơi tốt!”

      Nếu như là trước đây, Mặc Thiếu Thiên nhất định bỏ qua, thế nhưng tại, cũng rất yên tâm giao mọi chuyện cho Hi Hi.

      Mặc Thiếu Thiên gật đầu.

      Lâm Tử Lam cũng gì thêm.

      biết mình đắc tội với người nào, hơn nữa trở về mấy ngày nay, vẫn an phận ở trong nhà căn bản ra ngoài, cũng biết ai muốn hại chết mình!

      thiện lương như thánh mẫu Maria, tôn trọng chính là, người hại ta, ta hại ngươi, tại có người muốn đưa vào chỗ chết, còn cái gì để !

      Để hai người bọn họ điều tra mọi chuyện!

      Vừa lúc, cũng rất muốn biết, là ai hận như thế!

      Lâm Tử Lam yên lặng uống canh, khóe miệng lại dấy lên nụ cười khó lường......

      “Cha mẹ, hai người uống canh , con ra ngoài chút!”Hi Hi .

      "Để làm gì! ?" Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      "A, Mặc Thiếu Quần gãy xương cánh tay, Mặc lão xem, nên con cũng xem!”Hi Hi .

      lên cái này, Mặc Thiếu Thiên sửng sốt, lập tức nở nụ cười, "Tại sao lại gãy xương! ?"

      Lâm Tử Lam cũng nhìn Hi Hi, "Chẳng lẽ..."

      "Lần này điều phải con!" Hi Hi , lập tức phủ nhận, "Lần này là Hoa Hồng làm, liên quan gì tới con!"

      "Hoa Hồng! ?" Lâm Tử Lam nhíu mày.

      "Đúng vậy, Hoa Hồng ngày hôm nay phải rời khỏi thành phố A, Mặc Thiếu Quần sợ chết, ai biết thế nào đắc tội với Hoa Hồng, tại thành bộ dạng này.......”

      Nghe thế , Mặc Thiếu Thiên lần đầu tiên cười to, "Ha ha ha, tốt, tệ!"

      Mặc Thiếu Thiên cười như thế, đồng thời nhận được ánh mắt coi thường của hai người.

      Lúc này, Lâm Tử Lam mở miệng, "Coi như là Hoa Hồng làm, nguyên nhân cũng khẳng định là bởi vì con!"

      Hi Hi, "..."

      " có, đó chỉ có thể , Mặc Thiếu Quần có quá nhiều người thích!”Hi Hi .

      Tuy rằng đoán được, đại khái, nguyên nhân Hoa Hồng làm như thế có điểm bởi vì là bé, thế nhưng cũng hoàn toàn!

      Đại khái chính là ta quá đáng ghét!

      Dạ, chính là như vậy!

      Hi Hi , cũng đưa tới cho Lâm Tử Lam ánh mắt coi thường!

      Chỉ có người Mặc Thiếu Thiên, cười rất vui vẻ!

      Lúc này, Hi Hi nhìn , "Cha, có cần phải cười hả hê như thế sao? Tốt xấu người bị gãy xương cũng là em của cha!”Hi Hi nhắc nhở.

      " em? A..." Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên gợi lên nụ cười lạnh, "Nếu có khả năng, cha muốn cùng người Mặc gia có chút quan hệ nào, vũ nhục chỉ số thông minh!” Mặc Thiếu Thiên .

      nghĩ tới qua lâu như vậy, chuyện Mặc gia đối với cha, vẫn còn canh cánh trong lòng.

      Nhưng là chuyện này, đặt ở người khác, sợ rằng cũng khó quên được!

      Chỉ là, nhớ tới những lời Mặc lão , Hi Hi cũng cảm giác, trong chuyện này có hiểu lầm gì hay !

      Suy nghĩ chút, Hi Hi mở miệng, "Lần này có thể tìm được manh mối, Mặc lão là người tìm ra!” Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên , thử, cải thiện quan hệ của cha cùng Mặc lão!

      Lời này, giống như là cố ý cho Mặc Thiếu Thiên nghe.

      Quả nhiên, động tác ăn canh của Mặc Thiếu Thiên ngẩn ra, thế nhưng lập tức, cũng có ngẩn lên, “Ai bảo ông ta xen vào việc của người khác!"

      Hi Hi, "..."

      Tuy rằng Mặc Thiếu Thiên như vậy, thế nhưng Hi Hi có thể cảm giác được, cha lo lắng.

      tại, cha cùng Mặc lão ở chung, nếu so với trước tốt hơn nhiều!

      Trước hai người chẳng quan tâm, thậm chí đối với cha sống chết cũng quản, tại tốt xấu hai người , so với lời nào tốt hơn nhiều!

      Hi Hi cũng có miễn cưỡng, gật đầu, "Vậy xin hỏi cha, con có thể xem chút ! ?"

      "Cha quản được người của con, quản được lòng của con sao!?” Mặc Thiếu Thiên .

      Ngụ ý, cũng chính là đồng ý để Hi Hi .

      Hi Hi nhìn thoáng qua Lâm Tử Lam, gật đầu, "Con xem chút!”

      xong, có chờ bọn họ mở miệng trực tiếp .

      Quả nhiên, trong phòng, Mặc Thiếu Quần kêu rất thảm, gào khóc !

      Mặc lão nhìn ta, mặt hận thể rèn sắt thành thép,"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì!"

      Mặc Thiếu Quần bó thạch cao, đau như vậy , ta nhìn Mặc lão, " có chuyện gì!"

      " có việc gì, lại bị người ta làm cho gãy xương? Còn có, bị cảnh sát đưa tới!?” Mặc lão tức giận .

      Mặc Thiếu Quần ngồi ở chỗ kia, nghe Mặc lão giáo huấn, cái gì cũng .

      Trong đầu, tất cả đều là chuyện ở sân bay.

      Bây giờ là cố ý ra!

      Lúc này, Hi Hi vừa mới đến, "Thế nào chú hai, chú bị gãy xương, có cảm tưởng gì! ?" Hi Hi vừa tiến đến, tổn hại Mặc Thiếu Quần hai câu!

      Mặc Thiếu Quần trừng mắt liếc bé cái, lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, " được,cháu kêu Hoa Hồng trở về, ông muốn hỏi ta chút!”

      Mặc lão tức giận .

      Tuy rằng đứa bé này nên thân, làm việc đàng hoàng, cũng toàn bộ là do bọn họ cưng chiều ra ngoài, Mặc lão nâng niu trong lòng bàn tay cưng chiều đến lớn, tại gãy xương, ông đau lòng thôi!

      Hơn nữa, nó cũng vừa mới lành xong!

      Hi Hi sửng sốt, còn chưa mở miệng, lúc này, Mặc Thiếu Quần bên lên tiếng.

      "Cha!" Lúc này, Mặc Thiếu Quần nhịn được hô tiếng, "Chuyện này, cùng ấy có quan hệ.......”

      " có vấn đề gì? có vấn đề gì lại gãy xương! ?" Mặc lão .

      Người tuổi trẻ bây giờ là thế nào! ?

      Thích làm gãy xương người khác có phải hay !

      Thấy ra, Mặc lão tức giận !

      Lúc này, Hi Hi nhìn ông, "Mặc lão, nghe đó, chuyện này cùng Hoa Hồng có liên quan, huống hồ, cho dù có quan hệ, cũng là người muốn đánh, người muốn bị đánh!" Hi Hi .

      Ngụ ý, mặc dù là Hoa Hồng sai, thế nhưng Mặc Thiếu Quần nhất định là chọc giận Hoa Hồng, nếu cũng xảy ra chuyện này.

      Lúc này, Mặc lão hung hăng trợn mắt liếc nhìn Hi Hi, "Nhìn cháu kết giao với những người như thế nào!"

      Hi Hi, "..."

      Lại còn quản chuyện này của bé?

      Chỉ là khi mặc lão tức giận, Hi Hi cũng theo chân bọn họ so đo!

      “Mặc lão, ông bình tĩnh, cẩn thận cao huyết áp!”Hi Hi nhắc nhở.

      "Vật , cần nguyền rủa ông!" Mặc lão , mặc dù đối với Hi Hi có điểm nghiêm khắc, nhưng là vẫn che giấu được ông rất thích Hi Hi.

      “Cháu là tâm vì ông suy nghĩ, huống hồ, ông tức giận như vậy, thế nhưng ông cần phải tức giận như vậy, bị người trong lòng đánh có sao!”Hi Hi cười , ánh mắt nhìn về phía Mặc Thiếu Quần.

      Ý tứ trong ánh mắt, Mặc Thiếu Quần cũng hiểu!

      Quả nhiên,mặt Mặc Thiếu Quần đỏ lên.

      đương nhiên biết Hi Hi cái gì!

      Mặc lão cũng phải người ngu, nghe ra ý trong lời của Hi Hi !

      Lúc này, ông nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn bọn họ, "Có ý gì! ?"

      Hi Hi gì.

      Mặc Thiếu Quần tự nhiên ngồi ở chỗ kia, cũng chuyện!

      Lúc này, Mặc lão nhíu mày, nhìn về phía Hi Hi, "Cháu !"

      Hi Hi lập tức ngẩng đầu, vô tội nhìn Mặc lão, "Cháu cái gì! ?"

      "Cái gì là cái gì, cháu mới vừa cái gì! ?" Mặc lão hỏi.

      "Lời cháu vừa !"

      Mặc lão, "..."

      "Biết giả bộ ngớ ngẩn với ông để lừa đảo, rốt cuộc là có ý gì!" Mặc lão hỏi.

      "Hay là ông hỏi con trai ngoan của ông!” Hi Hi trực tiếp giao cho Mặc Thiếu Quần.

      Chuyện này, hãy để cho chính ta , tương đối hợp.

      Lúc này, Mặc lão cũng ép hỏi Hi Hi, trực tiếp nhìn về phía Mặc Thiếu Quần, hỏi ta,so với hỏi Hi Hi nhanh hơn!

      "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì! ?" Mặc lão trực tiếp hỏi.

      Mặc Thiếu Quần ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt xấu hổ, muốn thế nhưng Hi Hi ra!

      cũng biết nên như thế nào!

      "!" Mặc lão hô tiếng.

      " có gì!" Mặc Thiếu Quần .

      Hay có biện pháp mở miệng.

      ra, mất mặt!

      Hi Hi ở bên nhìn, nhịn được bật cười!

      Mẹ kiếp, chơi quá hay!

      Mặc Thiếu Quần cũng chết vì sĩ diện, loại chuyện như thế này làm sao có thể ra khỏi miệng!

      " rốt cuộc hay ! ?" Mặc lão gào thét hỏi.

      Mặc Thiếu Quần ngồi ở chỗ kia lời nào.

      " ——" Mặc lão tức chết rồi, thế nào lại sinh ra đứa con như vậy!

      Lúc này, Mặc Thiếu Quần cũng cảm giác đặc biệt mất mặt, "Con , có chuyện gì là có chuyện gì! !" Mặc Thiếu Quần tức giận hô to, nếu như phải gãy xương, chạy !

      Mặc lão tức giận .

      Lúc này, Hi Hi chạy tới kéo tay Mặc lão, "Đừng nóng giận, đừng nóng giận, hồi cao huyết áp đó!"

      Mặc lão, "..."

      "Vậy cháu !" Mục tiêu, lần thứ hai chuyển dời đến người của Hi Hi.

      Hi Hi, "..."

      Hi Hi suy nghĩ chút, sau đó nhìn Mặc lão, "Như vậy, trước hết để cho chú nghỉ ngơi , chúng ta ra ngoài trò chuyện!"

      Mặc lão nhìn Mặc Thiếu Quần ngồi ở giường, gì thêm, trực tiếp ra ngoài.

      Hi Hi cũng theo sát phía sau.

      Mặc Thiếu Quần ngồi ở giường, cũng buồn bực, nghĩ tới phát sinh chuyện như vậy!

      ... ....thanhhuyen.... ....

      Mà bên ngoài, Mặc lão nhìn Hi Hi, "Cháu có thể !"

      Hi Hi suy nghĩ chút, sau đó nhìn Mặc lão, "Mặc lão, ông thoạt nhìn rất thông minh, thế nào ngày hôm nay hồ đồ như vậy!"

      Mặc lão cũng nhìn Hi Hi, "Cháu có thể trực tiếp vấn đề chính!”

      "Ông , người đàn ông bị thương dưới tình huống, muốn giữ chân người phụ nữ, điều này cái gì?" Hi Hi nhìn Mặc lão chớp con mắt hỏi.

      lên cái này, Mặc lão sửng sốt, có chút khó có thể tin nhìn Hi Hi, "Cháu .. ?"

      Hi Hi gật đầu.

      "Đây càng được!" Mặc lão bỗng nhiên hô tiếng.

      Thanh , thiếu chút nữa dọa Hi Hi nhảy lên!

      Mặc lão lập tức xoay người, " được, ông phải tìm nó chuyện!” xong Mặc lão muốn vào!

      "Chờ chút, chờ chút!" Hi Hi nắm lấy tay Mặc lão.

      Lúc này, Mặc lão cúi đầu xuống, nhìn Hi Hi lôi kéo mình, nhíu mày, "Cháu cản ông làm gì! ?"

      "Ông chờ cháu hết rồi vào cũng muộn!” Hi Hi .

      Lúc này, Mặc lão cau mày nhìn Hi Hi, "Cháu còn muốn điều gì! ?"

      "Ông vào cho Mặc Thiếu Quần biết được, lẽ nào ông nghĩ, Hoa Hồng được ! ?" Hi Hi hỏi.

      Mặc lão vừa nghĩ, trong đầu lên dáng vẻ Hoa Hồng.

      Phụ nữ như vậy, tuyệt đối thích Mặc Thiếu Quần.

      Thế nhưng ở ngoài miệng, thể như vậy.

      Thế nào cũng là con trai của mình, "Lời này có ý gì? Lẽ nào Mặc Thiếu Quần rất kém sao! ?" Mặc lão hỏi.

      Mặc Thiếu Quần được, đây phải gián tiếp ông tốt sao.

      "Kém hay , ông điều biết mà!" Hi Hi .

      Mặc lão, "..."

      " thẳng trọng điểm!" Mặc lão .

      Cũng chỉ có vật này mới dám Mặc Thiếu Quần tốt, đổi thành người khác, làm sao có thể trước mặt Mặc lão như vậy!

      "Trọng điểm, tại Mặc Thiếu Quần như vậy, mặc kệ ông khuyên như thế nào, đều có tác dụng!”

      "Thậm chí, người như Mặc Thiếu Quần vậy, đứng ở giai đoạn này, ông càng cho chú ấy thế nào, đúng, chú ấy lại càng làm!”

      Hi Hi nhìn Mặc lão .

      Mặc lão nghe, còn có mấy phần đạo lý, "Sau đó sao! ?"

      "Quay về với chính nghĩa, người như Mặc Thiếu Quần vậy, Hoa Hồng nhìn chướng mắt, đơn giản để chính chú ấy hiểu, chờ ngày nào đó chú ấy biết Hoa Hồng thích người như vậy, chú ấy tự mình bỏ cuộc thôi!” Hi Hi .

      Mặc lão nghe, gật đầu, còn có mấy phần đạo lý!

      "Có đạo lý!" Mặc lão .

      "Thế nhưng lời này, thế nào nghe lọt tai!" Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      Cái gì gọi là người như Mặc Thiếu Quần vậy ?

      Mặc Thiếu Quần làm sao vậy, tuy rằng làm việc đàng hoàng, cầu tiến , thế nhưng Mặc lão xem ra, cũng là hung dữ!

      "Đừng đánh giá!" Hi Hi .

      "A!" Mặc lão cũng ngắt lời!
      Cho nên, khi ông vào với chú ấy, chỉ làm chú ấy thêm tự ái, cho nên, để cho chú ấy chính mình tự nghĩ thông suốt!” Hi Hi .

      Mặc lão gật đầu cái.

      Nghĩ lời Hi Hi , cảm thấy rất có lý!

      Chuyện của bọn trẻ, hãy để cho chính bọn nó giải quyết !

      Nghĩ tới đây, Mặc lão chợt nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi, “Làm sao cháu đột nhiên có lòng tốt như vậy! ?”

      đến cái này, Hi Hi lập tức làm ra vẻ mặt vô tội, “Mặc lão, lời này của ông có ý gì, bảo bối vẫn luôn rất hiền lành có được hay ! ?”

      Nghe được Hi Hi những lời này, Mặc lão khinh thường mà câu, “Thôi , cháu còn có thể giả bộ!”

      Nhìn nét mặt Mặc lão, Hi Hi cười phá lên ha ha , “Ông vạch trần cháu sao!”

      “Cháu , lần này Mặc Thiếu Quần đưa Hoa Hồng, có phải là cháu cố ý tiết lộ cho nó, để cho nó ! ?” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      Hi Hi, “. . . . . . cháu là vì tác thành cho chú ấy!”

      “Cháu thừa nhận!” Mặc lão nhìn Hi Hi chắc chắn .

      Cũng biết là cái đứa này cố ý!

      Nếu , Mặc Thiếu Quần sao có thể bi thảm như vậy!

      Nhìn nét mặt Mặc lão, Hi Hi lập tức phủ nhận, “Mặc lão, lần này ông hiểu lầm cháu, cháu thuần túy chỉ thỏa mãn tâm nguyện của chú ấy, nào biết, chú ấy đắc tội Hoa Hồng, làm cho gảy xương!”

      “Cho dù cháu ghét chú ấy, nhưng chú ấy cũng là người của Mặc gia, cháu mất hết tính người đến mức này có được hay !” Hi Hi nhìn Mặc lão .

      đến cái này, Mặc lão sững sờ, nhìn Hi Hi, “Cháu mới vừa cái gì! ?”

      Ông hình như, nghe được cái gì!

      Hi Hi cũng ý thức được mình cái gì, con ngươi nháy cái, làm bộ như hiểu, “Cái gì cái gì! ?”

      “Xem ra, cháu còn vì người nhà Mặc gia suy tính!” Mặc lão cười .

      Lập tức, tất cả vui, trong nháy mắt biến mất!

      Mặc lão tại tâm tình rất tốt!

      Nhìn dáng vẻ vui mừng Mặc lão, Hi Hi tiếp tục giả vờ, “Ai bảo cha cháu họ Mặc, cháu khỏi vì cha suy tính!” Hi Hi .

      Mặc lão cười tiếng, “Ừ, lấy cớ tệ!”

      Nghe lời này, Hi Hi liếc Mặc lão cái.

      Lúc này, Mặc lão xem ra, cả người thỏa mái, cùng người mới vừa rồi thiếu chút nữa nổi trận lôi đình, quả giống hai người!

      Lúc này, y tá tới, nhìn thấy Hi Hi, nở nụ cười.

      “Bảo bối, như thế nào? Mẹ cháu khỏe chưa! ?”

      Thấy y tá, Hi Hi cười cười, “Làm phiền chị chăm sóc, mẹ cháu sao!”

      “Ừ!” y tá gật đầu cái.

      Lúc này, y tá nhìn về phía Mặc lão, “A, ông này là! ?”

      “Dạ, ông này là ông nội cháu!”

      đến ông nội hai chữ này Mặc lão sững sờ, hoàn toàn ngờ Hi Hi ra hai chữ này!

      Nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Hi Hi, Hi Hi cười đáng .

      khắc kia, trong lòng Mặc lão lay động chút!

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 432 : Bản tính Hi Hi tà ác.

      Editor: boconganh1503

      Y tá sửng sốt chút, ánh mắt nhìn về phía Mặc lão.

      Sau đó cười cười, “Cháu với ông nội cháu dung mạo rất giống nhau!” “ sao?” Hi Hi cười , Mặc lão nghe được rất vui mừng, kết quả Hi Hi mở miệng câu, “Nào có, cháu dễ thương hơn ông nội à!”

      Mặc lão, “. . . . . .”

      Thổi phù tiếng!

      Y tá cũng nhịn được bật cười.

      Hi Hi mới đến đây bao lâu, thành công bắt tất cả nữ y tá nơi này làm tù binh.

      có biện pháp, Hi Hi nên vì mẹ đòi phúc lợi!

      Bé dụ dỗ những y tá này làm họ cao hứng, bọn họ đương nhiên chăm sóc cha mẹ tốt, cho nên Hi Hi phát huy chút sức quyến rũ, kết quả y tá nơi này thích bé được!

      Nghe lời Hi Hi , y tá cười, cũng có phủ nhận, “Tốt lắm, cháu cùng ông chuyện tiếp , làm việc!”

      “Dạ!” Hi Hi cười ngọt ngào tiếng.

      Vì vậy y tá .

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, hừ lạnh tiếng, “Da mặt của cháu cũng dày giống như cha cháu!” Mặc dù như thế, nhưng trong lòng Mặc lão ngừng kích động.

      Lúc này, Hi Hi nhìn Mặc lão, “Cháu dễ thương hơn!” Hi Hi .

      Mặc lão cũng lười cãi nhau với Hi Hi , vẫn còn tiếp tục đắm chìm trong từ ông nội vừa rồi, trong lòng vui mừng.

      Nhìn dáng vẻ Mặc lão, Hi Hi cũng gì , lúc ấy , điện thoại Hi Hi chợt vang lên.

      Hi Hi lấy điện thoại di động ra, thời điểm thấy được số gọi đến, đôi mắt Hi Hi chợt nhíu chặt chút, lập tức bấm nút nghe.

      !”

      “Lão đại, tìm được, nhưng là tìm được ba người xăm giống nhau, biết người nào!” Lý Thuận .

      Nghe thế, trong lòng Hi Hi cứng lại, khuôn mặt nhắn lập tức thoáng qua tia cơ trí, “Trước hết mời bọn họ uống cà phê, lập tức cho người đến đón tôi…tôi ở ngoài cổng bệnh viện!” Hi Hi .

      Nghe thế, Lý Thuận lập tức hiểu ý, “Tôi biết rồi, tôi lập tức , mười phút đến!” Lý Thuận .

      “Tốt!”

      Vì vậy điện thoại liền cúp!

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, “ xảy ra chuyện gì! ?”

      có chuyện gì, nhưng cháu có chút việc phải ra ngoài, Mặc lão, nơi này giao cho ông!” Hi Hi nhìn Mặc lão gằn từng chữ.

      “ Cho dù cháu muốn ra ngoài, cũng nên với ông chuyện gì xảy ra!” Mặc lão nhìn Hi Hi , dáng vẻ , ông cho cháu !

      Hi Hi nhìn Mặc lão, cảm thấy cần thiết gạt ông, “Cháu tìm được ba người có hình xăm giống nhau, cho nên, cháu muốn qua nhìn chút!”

      “Ồng cùng cháu!” Mặc lão quyết định nhanh .

      được!” Hi Hi cự tuyệt, “Ông phải ở lại chỗ này chăm sóc cha và mẹ, mình cháu đảm nhiệm là được rồi!”

      “Nhưng rất nguy hiểm!” Mặc lão .

      Những người đó nếu dám xuống tay đối với Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên, như thế nào thương tiếc đứa bé !

      Mặc lão tuyệt đối cho phép mình Hi Hi mạo hiểm .

      “Ông yên tâm, cháu có việc gì, có người giúp cháu!” Hi Hi nhìn Mặc lão .

      được!” Mặc lão hết sức kiên định .

      “Bây giờ được cũng phải được, bọn họ lập tức tới đón cháu, cháu muốn xuống, nơi này làm phiền ông!” Hi Hi nhìn Mặc lão nhanh chóng .

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, cau mày, hình như, rất lo lắng Hi Hi xảy ra chuyện gì!

      Hi Hi cũng nhìn Mặc lão, lập tức hiểu ông lo lắng cái gì!

      Lúc này, Hi Hi suy nghĩ chút, nhìn Mặc lão, “Ông yên tâm, tin tưởng cháu, cháu tuyệt đối có bất kỳ chuyện gì !” Hi Hi nhìn lão đảm bảo .

      Mặc lão hiểu tính tình Hi Hi, chuyện bé quyết định, khó có thể thay đổi, cho nên, Mặc lão cũng cái gì, “Chính cháu !”

      Hi Hi nặng nề gật đầu, “Cháu !”

      “Được, ông chờ cháu!” Mặc lão .

      “Nếu cháu xảy ra chuyện gì, ông chém chết cha cháu!” Mặc lão nhìn Hi Hi .

      Nghe được lời Mặc lão , Hi Hi lập tức bật cười.

      “Ông yên tâm, cháu tuyệt đối có chuyện gì!” Hi Hi thua.

      Mặc lão lúc này mới nhè gật đầu, yên tâm, cũng cách nào ngăn cản dã tâm của đứa này!

      Hi Hi cười tiếng, “Vậy tốt, cháu đây, nơi này giao cho ông!”

      Mặc lão gật đầu cái, vì vậy, Hi Hi cũng cái gì nữa, xoay người ra ngoài.

      “Này, vật , cha cháu với mẹ cháu bên đó . . . . . .”

      “Cháu rất nhanh trở về!” Hi Hi kêu câu, rồi biến mất thấy.

      Mặc lão đứng ở nơi đó, nhìn bóng lưng Hi Hi, khắc này, tim của ông cũng treo lên.

      ^^^^^^

      Lúc Hi Hi xuống đến dưới lầu, vừa đúng lúc Lý Thuận cũng vừa đến, dừng xe ở trước mặt bé.

      Hi Hi nhìn, nhịn được huýt sáo, “Lý Thuận, tệ, đổi xe, Lam¬borgh¬ini mới!”

      Lúc này, Lý Thuận từ xe bước xuống, khi nhìn đến Hi Hi, khóe miệng cười lên, “Còn phải là dựa vào lão đại!”

      Lần trước hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi, Tạp Ni cho rất nhiều tiền, trong nháy mắt liền đổi xe!

      Hi Hi cười tiếng, “ tệ!”

      Lúc này, Lý Thuận mở cửa xe cho Hi Hi, Hi Hi ngồi lên, cảm giác, “ tệ!”

      Lý Thuận có mở rộng cửa, trực tiếp nhảy vào, “Lão đại thích, lấy !”

      !” Hi Hi tiếng cự tuyệt.

      “Chờ tôi lớn lên, tôi muốn tự thiết kế xe cho mình!” Hi Hi .

      Lý Thuận nhìn Hi Hi, hơi ngẩn người chút.

      Từ khi biết Hi Hi, cảm giác mỗi câu của Hi Hi, đều phải là cười giỡn, mà phải lập tức thực thành !

      Cho nên, Lý Thuận nhìn Hi Hi, run sợ chốc lát.

      Hi Hi cũng nhìn Lý Thuận, “Tôi đùa giỡn!”.

      Lý Thuận, “. . . . . .”

      Hi Hi ha ha cười vài tiếng .

      Vì vậy, Lý Thuận trực tiếp khởi động xe rời .

      Hi Hi ngồi trong xe, nhìn Lý Thuận, “Tìm được ở nơi nào?”

      “Sòng bạc!”

      Vừa nghe cái này, Hi Hi nhếch miệng lên nhất mạt cười.

      Lúc này, Lý Thuận chợt nhớ tới cái gì, nhìn Hi Hi, “Đúng rồi, lão đại, có thể trong số họ có người là người của liên doanh !”

      Liên doanh? Hi Hi cau mày, “Cái gì! ?”

      phải là cái gì, mà là người ở thành phố này kết hợp với thế giới ngầm của thành phố khác!”

      Nghe thế, Hi Hi nhíu mày, “Có bao nhiêu người, thế lực ảnh hưởng bao nhiêu!”

      Lý Thuận lắc đầu cái, “Cái này lắm, nghe ở mỗi thành phố đều có người của họ!”

      “Người nào dẫn đầu ? Biết là ai ?” Hi Hi hỏi, nghe được Lý Thuận những thứ này, cũng có nhiều khẩn trương!

      người tên ngọn lửa, tôi chỉ gặp qua lần!” Lý Thuận .

      Hi Hi gật đầu cái, chợt nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn , “ tôi muốn ném quả bom nguyên tử, bọn họ có thể còn lại bao nhiêu người! ?” Hi Hi nhìn Lý Thuận hỏi.

      đến cái này, Lý Thuận ngẩn người chút, “Tôi đoán chừng, thiếu tá Tỉnh Nham lập tức tới mời cậu uống cà phê!”

      đến cái này, Hi Hi cười tiếng, “Được rồi, thiếu tá Tỉnh Nham tại bận tìm đủ mọi cách điều tra tôi, nếu tôi cũng muốn mời cà phê!” Hi Hi .

      “Lão đại, thời điểm muốn ném, nhớ lên tiếng!”

      “Làm gì! ?”

      “Dọn nhà!” Lý Thuận chuyện đương nhiên mà .

      bom nguyên tử, đoán chừng hơn nửa thành phố A cũng bị mất, phải dọn nhà sao!

      Nghe thế, Hi Hi cười tiếng, “ lái Lamborghini tới là được!”

      “Phải!”

      Vì vậy, hai người, câu, bé câu, rất nhanh đến nơi Lý Thuận .

      Hi Hi vừa xuống xe, cảm giác trận gió thổi qua.

      Hi Hi nhìn khắp bốn phía, sau đó nhìn Lý Thuận, “Tìm được chỗ tệ!”

      “Tuyệt đối đủ an tĩnh!” Lý Thuận .

      Hi Hi nhíu mày, “Người ở đâu! ?”

      Lý Thuận chỉ chỗ cách đó xa, vì vậy, Hi Hi theo Lý Thuận vào.

      Khoản bốn năm người canh cửa.

      Thời điểm bọn họ nhìn thấy Hi Hi, cũng cần Lý Thuận ra lệnh, tất cả mọi người cùng nhau hô tiếng, “Lão đại!”

      Hi Hi gì, bé mặc áo khoát màu đen, giày đen, thoạt nhìn mười phần mạnh mẽ.

      Nhất là khuôn mặt lạnh lùng, càng giống phiên bản thu của Mặc Thiếu Thiên, người từ trong ra ngoài tản mát ra loại phong cách, làm cho người ta khỏi bị kính phục.

      Lý Thuận sau lưng Hi Hi, hai người vào trong cái phòng.

      Phòng này được nhà xưởng bỏ hoang, nơi này rất lớn, người sống ở đây thưa thớt, nhưng ở đây, bây giờ, bỏ hoang, cho nên chọn nơi này, vô cùng thích hợp.

      Lúc Hi Hi tới, bên trong có mười mấy người.

      Mà ba nam nhân đều bị bịt mắt, che miệng, cột vào ghế.

      Hi Hi nhìn, nhíu mày.

      Mà người trong phòng, sau khi thấy Hi Hi, cũng cùng nhau hô tiếng, “Lão đại!”

      Hi Hi gật đầu cái.

      Lúc này, trong phòng ba người bị che miệng giãy giụa, trong nháy mắt cũng dừng lại.

      Bởi vì bọn họ biết, thủ lĩnh bọn họ đến rồi!

      Vì vậy, ba người đều yên lặng, muốn xem bọn họ đến cùng muốn làm cái gì!

      Lúc này, Lý Thuận ngồi ở chỗ đó nhìn ba người, hướng về phía Hi Hi mở miệng, “Chính là ba người bọn họ !”

      “Tìm khắp thành phố A, cũng chỉ có ba người này có hình xăm như vậy!” Lý Thuận .

      Hi Hi gật cái, “Hiệu suất tệ!”

      So với bé tưởng tượng, nhanh hơn nhiều rồi !

      Lý Thuận khóe miệng ngoắc ngoắc, gì!

      Lúc này, Hi Hi tới, bọn họ đều mặc áo thun, nên tra xét hình xăm người, rất dễ dàng!

      Hi Hi tới, vòng quanh bọn họ, nhìn lần lượt chút.

      Quả nhiên, cùng ngươi ở trong video sai biệt lắm.

      Hơn nữa ba người đều rất bền chắc, cường tráng, cùng trong video cũng kém bao nhiêu.

      Nếu như chỉ nhìn cách đơn thuần, khó có thể phân biệt rốt cuộc là ai làm!

      “Thân phận, tên!” Hi Hi .

      gọi Lục Hổ, tên lưu manh tại sòng bạc, dựa vào lường gạt mà sống, thỉnh thoảng bán ít viên thuốc !” Lý Thuận chỉ vào người đầu tiên .

      gọi Gia Nam, làm ở xưởng sửa xe, dựa vào sửa chữa mà sống!” Lý Thuận chỉ vào người thứ hai .

      Thời điểm đến người thứ ba, Lý Thuận ngẩn người chút, “ gọi Ưng Nghiêm, là người của liên doanh!” Lý Thuận nhìn người thứ ba .

      Nghe được đáp án của , Hi Hi nhíu mày, trước mắt xem ra, người thứ hai là sạch chút.

      Nhưng là, Hi Hi chưa thể đưa ra bất kỳ quyết định, có lúc, có vẻ vô hại nhất, người vô tội, thường chính là người cần tìm!

      Chỉ là bé nghĩ thông, nếu người trong đó muốn giết mẹ bé, như vậy bọn họ vì cái gì muốn giết mẹ?

      Những người này, bé đều biết, chứ chi là mẹ!

      Tại sao đối với mẹ hạ thủ!

      Hi Hi nghĩ, bé rất muốn hiểu , rốt cuộc chuyện gì xảy ra!

      Lúc này, Hi Hi suy nghĩ chút, ánh mắt nhìn về phía ba người kia, “ tại tôi chỉ muốn hỏi ba người mấy vấn đề, hi vọng các người thành trả lời, còn nữa, nếu như các người ai dám gạt tôi, như vậy, tôi tuyệt đối khách khí, còn có nơi này rất hoang vu, mặc kệ các người kêu thế nào, cũng có người tới, cho nên các người tốt nhất an tĩnh chút, thành trả lời vấn đề của tôi!” Hi Hi nhìn bọn họ gằn từng chữ.

      Hi Hi trước lời cảnh cáo.

      Sau khi xong, Hi Hi nhìn người ở bên, mở miệng ra lệnh, “Đem đồ trong miệng bọn họ lấy ra!” Hi Hi .

      Vì vậy, có người gật đầu cái, tới, đem đồ trong miệng bọn họ lấy ra.

      “Ngươi muốn làm cái gì! ?”

      “Các người rốt cuộc là ai?”

      “Mau buông ta ra, các người có biết ta là ai hay . . . . . . Dám bắt ta, có phải hay chán sống!”

      “Các người biết ta là người của liên doanh, còn dám bắt ta, xem ra các ngươi chán sống rồi. . . . . .”

      Mới vừa buông ra bọn họ, ba người cũng kịp chờ đợi hô lên!

      Hơn nữa người thứ ba la lợi hại nhất.

      Hi Hi đứng ở nơi đó, gì, mặc cho bọn họ kêu.

      Lúc này, Lý Thuận ra lệnh cho người mang cái ghế tới đây, Hi Hi cũng có khách khí ngồi xuống.

      Chờ bọn họ kêu đủ!

      Bé có nhiều thời gian theo chân bọn họ!

      Quả nhiên, thời gian 10 phút sai biệt lắm, ba người kêu cũng hơi mệt!

      chuyện, tại sao lời nào!” người trong đó kêu.

      Nghe lời của , Hi Hi nhếch miệng lên nhất mạt cười lạnh, “Kêu nữa , thế nào kêu?”

      “Chờ các người kêu đủ rồi, chúng ta tiếp!” Hi Hi mở miệng.

      Những người đó nghe, mày nhíu lại .

      “Có lời gì, ngươi cứ hỏi !” Người gọi Gia Nam .

      “Các người xác định sao? kêu sao?” Hi Hi hỏi.

      Giọng điệu nặng , làm cho người nghe nghe ra bất kỳ cảm xúc gì!

      Lý Thuận đứng ở bên, nghe Hi Hi , thấy hết sức may mắn, cùng Hi Hi là bằng hữu, mà phải kẻ địch.

      Chỉ là nghe tiếng Hi Hi, thái độ chuyện của bé, cũng hết sức dọa người.

      tại giống ác ma, lớn lên, có thể trở thành thủ lĩnh thống nhất hắc đạo .

      Tất cả đều có khả năng, tại Hi Hi cũng như vậy nghịch thiên, sợ là có chuyện thể nào!

      “Đúng vậy, tôi cái gì cũng biết, , chỉ cần tôi biết cái gì , hỏi tôi, tôi đều cho biết!” Lục Hổ cũng , dáng vẻ nhát gan, sợ sệt !

      Hi Hi ngồi ở chỗ đó, nhìn bọn họ cùng dạng, nhếch miệng lên nhất mạt cười lạnh.

      “Nếu như tất cả các người câm miệng, tôi bắt đầu hỏi !” Hi Hi , bộ dáng kia, nhanh chậm, nhưng càng như vậy, càng để cho trong lòng bọn họ hoang mang. Vì vậy ba người, lập tức ngậm miệng!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :