1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha dũng mãnh, mẹ phúc hắc và con thiên tài - Khốc Lạp Đóa Đóa (Chương 563/563) Hoàn + NTc.569

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 422 : Khôi Phục Trí Nhớ

      Editor: Oanh Love


      Mặc Thiếu Thiên cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Tử Lam làm ra động tác như vậy, những lời ngọt ngào, tâm của khỏi động chút.

      Hai tay lập tức tăng thêm lực độ ôm chặt lấy , kề sát tai khẽ, "Nếu như vậy, vậy em cứ việc đến chết !" Mặc Thiếu Thiên lộ ra vẻ mặt cầu đến chết.

      Nhìn như vậy, nhịn được khẽ cười, “ ngờ, Mặc tổng cũng có ngày trở nên như vậy?” Tử Lam cười .

      “Bất kể người đàn ông nào cũng ngày như thế thôi!” Mặc Thiếu Thiên rất chắc chắn.

      Mặc dù trong lòng ê ẩm, nhưng biết giữa Tử Lam và Trần Mặc tuyệt đối có chuyện gì mập mờ với nhau, cho nên cũng rất yên tâm.

      Nếu đổi lại là người khác, nhất định đồng ý, sớm đến đó quậy trận ra trò, chứ phải yên ổn ngồi đây cho đến bây giờ.

      Tử Lam cười tiếng, “Đúng rồi, tìm em tới là có chuyện gì?” Tử Lam hỏi.

      có việc gì, chỉ là, cảm thấy rất nhớ em!” xong, Mặc Thiếu Thiên định hôn Tử Lam nhưng bị tránh né, ngay lặp tức trừng mắt nhìn , “ Mặc tổng, tại trong giờ làm việc đấy!”

      còn tưởng rằng có việc gì !

      “Vậy sao? Ai bảo mỗi lần gặp được em điều kiềm chế được mà muốn em?! Mặc Thiếu Thiên , tiếp đó còn hướng đôi môi của Tử Lam hôn tới.

      “Chẳng lẽ người khác , công tư bất phân sao?” Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      “Ai dám lung tung?” Mặc Thiếu Thiên nhíu mày hỏi ngược lại, “Người nào sợ xảy ra chuyện cứ việc ?”

      Tử Lam “………..”

      “Qủa là công tư bất phân mà!” Tử Lam .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên trong nháy mắt nheo con ngươi lại, “Lâm Tử Lam, có phải em muốn khiêu chiến nhẫn nại của hay ?”

      “Em sợ hướng em làm ra những chuyện gì sao?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      Tử Lam lắc đầu, dứt khoát trả lời, “ sợ!”

      Ngặp tức khắp, Mặc Thiếu Thiên cúi người, khóa chặt thân thể Tử Lam lại, “Ừm, nếu sợ, vậy.. bắt đầu quá trình trừng phạt em!” Dứt lời, Mặc Thiếu Thiên ép sát Tử Lam vào tường, nhắm ngay môi của hôn lên.

      Từ trưa nay, trong đầu của đều lên những hình ảnh hoan ái giữa , hai người dây dưa cùng chổ, cho nên, tại khi vừa chạm đến bờ môi kiều diễm của , Mặc Thiếu Thiên giống như tìm được nguồn nước trong cơn khát.

      cũng có ý định buông tha cho , vẫn tiếp tục hung hăng cắn mút cái miệng ngọt ngào đầy dụ hoặc kia.

      Tử Lam rất muốn lên tiếng ngăn lại, nhưng Mặc Thiếu Thiên nhanh trí ngăn chặn tất cả những hành động nhằm mục đích kháng cự của .

      Mặc Thiếu Thiên chính là điển hình của loại người được voi đòi tiên, , đúng hơn, đây đều thuộc đại đa số tính cách của đàn ông thế giới đều giống .

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 423: Mặc Thiếu Thiên nghe lời ai.

      Editor: thanh huyền

      “Mặc Thiếu Thiên!” Lâm Tử Lam khẩn trương kêu tiếng.

      Lâm Tử Lam cứ nhìn Mặc Thiếu Thiên như vậy, thân thể Mặc Thiếu Thiên cứng nhắc cái, ngay sau đó xoay người, hướng về phía người cầm côn, cước đá lên.

      Người kia trực tiếp té xuống đất, phát ra tiếng kêu thảm thiết.

      Hai người còn lại nhìn Mặc Thiếu Thiên, nghĩ tới ta lợi hại như vậy, vì vậy, hai người trao đổi ánh mắt, tính công kích Lâm Tử Lam, mà trực tiếp nhằm vào Mặc Thiếu Thiên.

      "Phanh" tiếng.

      côn đó, hung hăng đánh vào người Lâm Tử Lam, thậm chí, là đầu!

      khắc kia, Mặc Thiếu Thiên xoay người lại, nhìn Lâm Tử Lam, hô hấp cũng muốn dừng lại.
      vất vả tìm được Lâm Tử Lam, muốn lần nữa mất , hơn nữa, là trước mặt của mình.

      “Lâm Tử Lam!” Mặc Thiếu Thiên kêu lên tiếng.

      Nhưng mà Lâm Tử Lam đứng ở nơi đó, trả lời, lúc này, Mặc Thiếu Thiên ôm , thân thể của , lại cảm giác được mùi tanh,mà tay của , càng thêm dính dính.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên buông tay ở cái trán của Lâm Tử Lam ra, lúc nhìn thấy máu, nhất thời, đôi mắt cũng hồng hồng.

      Giống như bị người ta đánh cái, nhưng năng lực chịu đựng của Mặc Thiếu Thiên, lớn hơn Lâm Tử Lam.

      khác kia, tròng mắt Mặc Thiếu Thiên hồng hồng, lúc người lần nữa đánh tới, Mặc Thiếu Thiên rút súng từ bên hông ra, trực tiếp nhắm người kia.

      chút nào do dự.

      Người kia, lúc nhìn thấy súng lập tức né tránh, nhưng vẫn bị Mặc Thiếu Thiên bắn trúng, mặc dù phải vết thương trí mạng, nhưng sống bằng chết, khác biệt là mấy.
      ", mau!" Người kia kêu tiếng.

      Vì vậy, ba người lập tức hướng xe bọn họ chạy .

      Mặc Thiếu Thiên có bỏ qua cơ hội, hướng về phía bọn họ bắn mấy phát súng, bọn họ trực tiếp ôm đầu chạy tán loạn, lên xe lái .

      Lúc này, nghe thấy tiếng súng hai bảo vệ chạy tới hướng này, mới vừa chạy tới, nhìn thấy chiếc xe từ trong này chạy nhanh ra, biến mất thấy.

      Hai bảo vệ cũng sợ hết hồn, lúc ấy , bọn họ lại thấy hai người bên trong.

      "Mặc tổng! ?" Hai người bảo vệ ngây ngẩn cả người, lập tức chạy tới.

      "Mặc tổng, Lâm tiểu thư... hai người thế nào? có sao chứ! ?"

      Mặc Thiếu Thiên ôm Lâm Tử Lam, tròng mắt hồng hồng, sau khi nghe được lời bọn họ, đột nhiên hô to tiếng, "Gọi xe cứu thương! ! !"


      Bên trong bệnh viện, Lâm Tử Lam ở trong phòng cấp cứu.

      Mặc Thiếu Thiên ở bên ngoài lo lắng chờ, mặc dù vào giờ phút này, cả người là máu, tay cũng có, sau lưng,tóc, nhuộm đỏ.

      Nhưng như vậy, vẫn quan tâm.

      nhất định phải đợi Lâm Tử Lam!

      vất vả tìm trở về, tuyệt đối để cho xảy ra chuyện gì!

      Nghĩ tới đây, Mặc Thiếu Thiên tự trách bản thân.

      nghĩ tới, ở bên cạnh , còn để xảy ra chuyện, lúc người muốn đánh Lâm Tử Lam nhào đến, bây giờ vẫn cảm thấy tim mình như bị ai đó bóp chặt.

      lúc ấy , nhận được tin tức Hi Hi cùng Mặc lão đến.

      “Cha, xảy ra chuyện gì!?” Hi Hi hỏi, tại sao yên ổn lại xảy ra chuyện!?

      Mặc Thiếu Thiên ngồi ở chỗ đó, sau khi nghe được lời Hi Hi , có mở miệng, tầm mắt nhìn phía trước, đôi mắt hồng hống, làm cho người khác thấy sợ, cổ có vết máu, tăng thêm mấy phần tà mị.

      Mặc lão nhìn, nghĩ gặp chuyện may, “Rốt cuộc thế nào, mở miệng!”

      Lúc này, Hi Hi chợt phát cái gì, “Cha, cha bị thương!?” Hi Hi kinh ngạc hỏi.

      “Cha sao!” Mặc Thiếu Thiên lạnh lùng mở miệng.

      “Làm sao có thể sao, cả người cha đầy máu!” Hi Hi khẩn trương .

      Nghe Hi Hi như thế, Mặc lão mới phát , ông lập tức mở miệng, “Bác sĩ đâu, bác sĩ đâu!?”

      Sau lưng quản gia lập tức tới, "Tôi lập tức tìm bác sĩ!”

      Mặc lão gật đầu.

      Lúc này Mặc Thiếu Thiên lạnh lùng mở miệng, “ cần, tôi sao!”

      Quản gia sửng sốt, đứng ở đó biết làm sao, con mắt nhìn nhìn Mặc Thiếu Thiên, vừa nhìn về phía Mặc lão, Mặc lão mở miệng, “!”

      Quản gia nghe lời Mặc lão, xoay người tìm bác sĩ.

      Hi Hi lo lắng các loại, lúc muốn hỏi thêm gì đó, cửa phòng cấp cứu được mở ra.

      Mặc Thiếu Thiên lập tức đứng lên, hướng bên kia tới, “Bác sĩ, thế nào? ấy như thế nào!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi, trời mới biết lúc hỏi những lời này, nội tâm lo lắng cỡ nào.

      Hi Hi cũng lên, lo lắng nhìn bác sĩ.

      Lúc này, bác sĩ bỏ khẩu trang xuống, nhìn bọn họ, “Bệnh nhân có chuyện gì, chúng tôi chụp não bộ, mặc dù đầu bị thương, nhưng chắc tạo thành nguy hiểm, chỉ là bệnh nhân có thể bị tụ máu, thời gian tan!” Bác sĩ .


      Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên có cảm giác như trút được gánh nặng.

      Lo lắng, đột nhiên được buông xuống.

      Hi Hi cũng thở phào nhõm, may là có chuyện gì.

      "Bệnh nhân lập tức chuyển vào phòng bệnh bình thường, mọi người có thể vào xem chút!"

      "Cảm ơn bác sĩ!” Hi Hi lễ phép cười .

      Bác sĩ cười cười, xoay người rời .

      Lúc này, Hi Hi nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Cha, mẹ sao!”

      Mặc Thiếu Thiên cũng cười cười, sắc mặt tái nhợt, mà giây tiếp theo, Mặc Thiếu Thiên nhắm mắt lại, trước mắt tối sầm.

      “Cha!” Hi Hi hô ta tiếng.


      Khi Mặc Thiếu Thiên tỉnh lại, Hi Hi xuất ở trước mắt của .

      “Cha, cha tỉnh!?” Hi Hi thấy Mặc Thiếu Thiên tỉnh lại, lo lắng hỏi.

      Mặc Thiếu Thiên nằm ở giường, cau mày, chợt nhớ tới cái gì, “Mẹ con đâu?”

      “Mẹ ở phòng bệnh của mẹ, mẹ có chuyện gì!” Hi Hi cười .

      Mặc Thiếu Thiên nhìn dáng vẻ Hi Hi, nhìn thấy Lâm Tử Lam sao, có điểm yên lòng, vì vậy, vén chăn lên, trực tiếp rút kim truyền nước biển ra muốn .

      “Cha, cha làm gì!?”Hi Hi lập tức đứng lên, lo lắng nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      “Cha xem mẹ con chút!” Mặc Thiếu Thiên .

      “Mẹ con có sao, có chuyện chính là cha, cha mau nằm xuống,bác sĩ , cha thể xuống giường!” Hi Hi dặn dò .

      được, cha muốn nhìn thấy mẹ con mới có thể yên tâm!” Vừa , Mặc Thiếu Thiên vừa xuống giường, lúc này, cẩn thận khẽ động vết thương sau lưng, đột nhiên đau phát ra tiếng kêu rên.

      “Cha.......” Hi Hi nhìn .

      lúc ấy , cửa phòng bênh chợt bị đẩy ra, Mặc lão từ bên ngoài vào.

      Lúc nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên muốn xuống giường, ông nhíu mày, “ làm gì!?”

      Mặc Thiếu Thiên để ý lời của ông, phải xuống giường.

      có phải muốn chết hay !?” Mặc lão nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      “Cho dù chết, cùng với ông có bất cứ quan hệ gì!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Mặc lão hung hăng .

      phát ở trong lòng rất phiền, lòng nhớ thương Lâm Tử Lam, cho nên Mặc lão chuyện với , hoàn toàn là chặn .

      “Tốt lắm, vậy chết!” Mặc lão chút khách khí .

      Hi Hi, "..."

      Hi Hi ở bên nhìn Mặc lão, Mặc lão a Mặc lão, nguyền rủa con trai mình như vậy, ông sợ đoạn tuyệt tử tôn sao?

      “Dù sao trước cùng chết cũng có gì khác nhau!” Mặc lão hừ lạnh tiếng .

      Mặc Thiếu Thiên mất máu quá nhiều, bác sĩ , nếu mất máu nữa, chỉ sợ nguy hiểm đến tính mạng, may là cấp cứu kịp thời.

      Mặc Thiếu Thiên có ý định cùng Mặc lão gây gổ, giày vào muốn , mặc cho Hi Hi ngăn cản, Mặc lão khích tướng cũng quản.

      Lúc này, vừa muốn , cửa bị đẩy ra.

      Tầm mắt Mặc Thiếu Thiên nhìn về phía cửa, lúc nhìn người tới, chợt sửng sốt.

      Lâm Tử Lam....

      Lâm Tử Lam cũng vào, lúc nhìn thấy Mặc Thiếu Thiên, cũng biết lo lắng cho mình, giống như, cũng rất lo lắng cho .

      đứng dậy làm gì!?” Lâm Tử Lam nhìn hỏi.

      “Em thế nào? sao chứ!?” Mặc Thiếu Thiên lập tức tới, nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

      Lâm Tử Lam lắc đầu cái, “Em sao, .... ...”

      “Cha muốn xem mẹ, rút kim, khuyên như thế nào cũng nghe!” Hi Hi ở phía sau .

      Lâm Tử Lam, “... ....”

      Mặc dù im lặng, nhưng là ánh mắt Lâm Tử Lam nhìn về phía Mặc Thiếu Thiên, biết là lo lắng cho mình mới có thể như vậy, cũng thế.
      có thể hiểu được cảm giác này.

      Lúc này. Mặc Thiếu Thiên lại mở miệng, “Chỉ cần em sao là được!”

      “Em sao, có chuyện chính là , bác sĩ , nếu mất nhiều máu, sợ rằng, chúng ta đời sau mới có thể thấy nhau!” Lâm Tử Lam .

      Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, “Nếu như chết, em có thể sống, cũng cam tâm tình nguyện!”

      Nghe được chữ chết, Lâm Tử Lam lập tức cau mày, “ cho phép bậy!”

      Khóe miệng Mặc Thiếu Thiên, chợt gợi lên nụ cười.

      Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn về phía Hi Hi, “Bảo bối, kêu bác sĩ!”

      “A, được!” Hi Hi đáp tiếng, vì vậy lập tức chạy ra ngoài tìm bác sĩ.

      Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, “Trở về giường !”
      Khó có được chính là, Mặc Thiếu Thiên cũng gì, trực tiếp về giường, Mặc lão ở bên nhìn.

      Ông cũng chưa có thấy qua Mặc Thiếu Thiên nghe lời như vậy, bây giờ nhìn, là ngạc nhiên.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 424: Mặc Thiếu Thiên khảo nghiệm vấn đề

      Editor: thanh huyền

      Mặc lão hừ lạnh hai tiếng, trực tiếp sang bên.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên ngồi ở giường, Lâm Tử Lam tới, ngồi ở trước mặt của .

      “Em như thế nào?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi, nhìn trán quấn băng gạc, nhịn được đau lòng.

      Lâm Tử Lam lắc đầu, “Em sao, có chuyện chính là !” Lâm Tử Lam .

      Nghe thế cái, Mặc Thiếu Thiên cau mày, cũng cái gì nữa.

      Lúc này, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, Hi Hi cùng bác sĩ vào.

      “Mẹ, bác sĩ tới!” Hi Hi cười .

      Lâm Tử Lam nhìn bác sĩ, ngước mắt lên cười nhạt xin lỗi, “Bác sĩ, ngại, làm phiền ông!” Lâm Tử Lam cười .

      Nghe được lời Lâm Tử Lam, bác sĩ cũng cười, ông dĩ nhiên biết Mặc Thiếu Thiên là người như thế nào, ông cũng đắc tội nổi, coi như viện trưởng tới, cũng cúi đầu khom lưng chuyện.

      “Lâm tiểu thư đùa, chút cũng có phiền, đây là chức trách của chúng tôi, huống chi, Mặc tổng còn là người tài trợ cho bệnh viện chúng tôi, chút cũng phiền!” bác sĩ cười .

      Nghe lời của bác sĩ, Lâm Tử Lam cười cười, nghĩ tới Mặc Thiếu Thiên còn đầu tư cho cả bệnh viện.

      Chỉ là cũng đúng, có bao nhiêu người ngã bệnh uống thuốc, được, ra , bệnh viện, kiếm được rất nhiều tiền!

      Mặc Thiếu Thiên rất có đầu óc buôn bán.

      Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng Lâm Tử Lam cũng như vậy.

      Cho đến khi kim tiêm xuất tay Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên cau mày, “ sao, chẳng lẽ còn cần ghim kim sao!?”

      câu , động tác của bác sĩ cứng đờ, biết có nên ghim hay ghim.

      Lúc này, Lâm Tử Lam mở miệng, “ cho rằng sao? Bác sĩ , phải tĩnh dưỡng ít nhất tuần!”

      " tuần! ?" Mặc Thiếu Thiên cau mày, nhìn về phía Lâm Tử Lam, đặc biệt ghét bệnh viện, nhưng mà giống như càng ghét, vào lại càng nhiều.

      Nhất là năm nay.

      Lâm Tử Lam nhìn , gật đầu cái.

      Lúc này, ra Mặc Thiếu Thiên suy nghĩ, đây chẳng phải là hơn tuần lễ cũng cùng Lâm Tử Lam vận động?

      Lâm Tử Lam tuyệt đối biết suy nghĩ cái gì, nếu , nhất định hung hăng khinh bỉ.

      Lúc này, bác sĩ cũng nhìn Mặc Thiếu Thiên gật đầu cái, “Dạ, đúng vậy Mặc tổng, mất máu quá nhiều, nhất định phải nghỉ ngơi nhiều, ăn nhiều đồ ăn bổ dưỡng, thể làm vận động mạnh!” Bác sĩ nhắc nhở.

      Cũng biết có phải là cố tình , Mặc Thiếu Thiên nhíu chân mày.

      Lúc này vất vả ăn được Lâm Tử Lam, tại nhắc nhở thể “làm vận động!”

      Dĩ nhiên, bác sĩ cùng Mặc Thiếu Thiên vận động, suy nghĩ của hai người tuyệt đối giống nhau.

      Chẳng qua là suy nghĩ này, chỉ có Mặc Thiếu Thiên nghĩ mà thôi.

      Lúc này, Lâm Tử Lam nhìn bác sĩ, “Ghim bác sĩ!”

      Lúc này, bác sĩ nhìn về phía Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên cũng gì nữa, vì vậy, bác sĩ rất nhanh ghim kim tiêm vào cánh tay Mặc Thiếu Thiên.

      Tất cả chuẩn bị xong, bác sĩ mở miệng, “Mặc tổng nghỉ ngơi tốt, tôi ra ngoài trước, có chuyện gì gọi tôi!”

      "Ừ !" Mặc Thiếu Thiên đáp tiếng, thanh mặn nhạt.

      “Cảm ơn bác sĩ!” Lâm Tử Lam cười .

      " khách khí!" Bác sĩ cũng cười cười, sau đó xoay người ra ngoài.

      Bác sĩ vừa ra ngoài, Hi Hi lập tức chạy đến bên người Mặc Thiếu Thiên, “Cha, con , mẹ có sao!” Hi Hi .

      "Ừ !" Mặc Thiếu Thiên đáp tiếng, chỉ cần Lâm Tử Lam sao, là được rồi!

      Người nào cũng biết, lúc Lâm Tử Lam bị đánh côn kia, tim Mặc Thiếu Thiên như bị ai đó bóp chặt!

      Nhưng mà bây giờ nhìn sao, trong lòng Mặc Thiếu Thiên, cũng yên tâm hơn rất nhiều.

      Nhưng mà những người đó.... ......

      Mặc Thiếu Thiên nhíu mày.

      Lúc này, giống như Hi Hi cũng nhớ tới cái gì, “Đúng rồi, cha, cha biết là ai làm sao!?” Hi Hi hỏi.

      Nếu như biết, bé tuyệt đối dễ dàng bỏ qua cho bọn họ.

      Nhắc tới cái này, Lâm Tử Lam cũng cau mày lại, “Bọn họ che mặt, căn bản thấy được!”

      “Vậy chính là có kế hoạch trước!” Hi Hi .

      Mặc Thiếu Thiên gì, nhưng mà biết, người bọn họ nhắm tới là Lâm Tử Lam, chứ phải .

      Nhưng mà, rốt cuộc ai muốn làm như vậy?

      Mặc Thiếu Thiên nghĩ ra.

      ba tháng Lâm Tử Lam ở thành phố A, căn bản có thù hận với ai, người nào hận như vậy, hận thể giết đây!?

      “Cha, cha nghĩ tới cái gì có phải hay !?” Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên còn chưa có mở miệng, Mặc lão ngồi bên lại lên tiếng, nghe được lời của bọn họ, hừ lạnh tiếng, “Cha cháu là người hắc đạo, thủ đoạn tàn nhẫn, đối với người nào cũng nương tay, người đắc tội, đếm xuể, tại, cũng biết ai tìm đến báo thù!”

      Mặc dù lời này tràn đầy châm chọc, nhưng mà Hi Hi biết, Mặc lão cũng là lo lắng cho cha, nếu lúc nghe tin cha gặp chuyện may, cũng lập tức chạy tới.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên suy tư cái gì, nghe được lời của Mặc lão, ngước mắt hung hăng nhìn ông cái, “ Là, đúng là như vậy, ông cũng cẩn thận chút, ngày nào đó ra cửa bị tôi làm liên lụy, người ta tìm ông báo thù!” Mặc Thiếu Thiên hung hăng .

      Nghe được lời của , Mặc lão hung hăng đập quải trượng, “Nếu biết, còn mau dừng tay, chẳng lẽ người bên cạnh phải xảy ra chuyện mới được sao!?” Mặc lão thở phì phò .

      Hôm nay là bọn họ, ngày mai là Hi Hi làm sao!

      Đến lúc đó, bọn họ hối hận cũng kịp!

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên vừa muốn mở miệng Lâm Tử Lam lại , ", những người đó là nhằm vào tôi!”

      Vừa xong, tất cả mọi người đều tập trung nhìn vào Lâm Tử Lam.

      Ngay cả tầm mắt Mặc Thiếu Thiên cũng nhìn Lâm Tử Lam.

      Nhìn ánh mắt Lâm Tử Lam, có cảm giác, giống nhau.

      Nhưng giống chỗ nào, ra được!

      “Mẹ, mẹ gì!?” Hi Hi nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

      Là nhằm vào mẹ!?

      Mặc lão sửng sốt, nhằm vào ấy?

      Lúc này, Lâm Tử Lam gật đầu cái, “Tôi lúc ấy ở bãi đậu xe, chiếc xe kia ràng là hướng tôi chạy tới, chỉ là, Mặc Thiếu Thiên cứu tôi, kế tiếp, cây gậy kia cũng hướng tôi đánh, nhưng mà Mặc Thiếu Thiên đỡ thay tôi, mặc dù chuyện lúc sau xảy ra, những người đó là bị chọc giận, mới có thể cùng Mặc Thiếu Thiên đánh nhau!” Lâm Tử Lam từng chữ , nhớ lại tình huống lúc đó.

      Đúng là như vậy!

      Hi Hi nhíu mày, nhìn về phía Mặc Thiếu Thiên, Mặc Thiếu Thiên cũng có phủ nhận.

      “Nhằm vào ? Nhưng là, đắc tội với ai!?” Mặc lão nhìn hỏi, có chút thể tin!

      Lâm Tử Lam lắc đầu, “Tôi cũng biết, tôi ba tháng ở thành phố A, tôi cũng biết những người đó là ai!”

      Nếu như đắc tội, như vậy cũng chỉ có Diệp An Nhiên.

      Nhưng mà ta chết rồi!

      Ở thành phố A, có ai hận !

      lúc ấy , Mặc Thiếu Thiên chợt nhớ tới cái gì, nhìn Hi Hi, “Đúng rồi , bảo bối, cho người điều tra Lý Chấn chút!”

      "Lý Chấn! ?" Hi Hi cau mày.

      " Ừ!" Mặc Thiếu Thiên gật đầu, “Trước ông ta bắt cóc mẹ con, nhưng lại được chúng ta cứu ra ngoài, lúc ấy, ông ta bị thua thiệt nhiều, nhưng cũng có giết ông ta, con tìm hiểu chút xem, gần đây ông ta làm gì!?” Mặc Thiếu Thiên .

      đến cái này, Hi Hi mới chợt nghĩ tới, là có chuyện như vậy.

      Hi Hi gật đầu liên tục, “Con biết, cha, chuyện này giao cho con, cha nghỉ ngơi cho tốt!” Hi Hi .

      Mặc Thiếu Thiên gật đầu, “Có tin tức, nhớ phải thông báo cho cha!”

      “Con biết!” Hi Hi gật đầu.

      Lâm Tử Lam đứng ở đó, sau khi nghe Mặc Thiếu Thiên , “Nhưng là, em cảm thấy phải ông ta!” Lâm Tử Lam .

      “Nếu như là ông ta, ông ta chờ tới bây giờ tìm đến em , trước có cơ hội, hơn nữa, ông ta chỉ được, nhiều nhất là bắt cóc, giết người, sợ ông ta có gan!” Lâm Tử Lam .

      Mặc Thiếu Thiên cũng đồng ý gật đầu cái, cũng cảm thấy như vậy, nhưng tại, ở thành phố A, cùng Lâm Tử Lam có thù hận cũng chỉ có ông ta!

      Mặc Thiếu Thiên cau mày, lúc này, chợt nhớ tới cái gì, đột nhiên ngẩn đầu nhìn Lâm Tử Lam, kinh ngạc thôi, “Em nhớ!”

      Lâm Tử Lam sửng sốt, cũng có phủ nhận, gật đầu cái.

      ra lúc tỉnh lại, tất cả trí nhớ, đều nhớ lại, cũng biết tại sao lại như vậy, nhưng là, cảm động, có thể nhớ lại.

      Thấy Lâm Tử Lam gật đầu, Mặc Thiếu Thiên cũng Hi Hi ngây ngẩn cả người.

      Ngay cả mặc lão cũng ngây ngẩn cả người.

      Nhớ ra !?

      hay giả !

      “Mẹ, mẹ sao!? Hi Hi nhìn Lâm Tử Lam kích động hỏi.

      Lâm Tử Lam nhìn Hi Hi, gật đầu cái, “Ừ!”

      Nhìn mặt Hi Hi vui mừng, Mặc lão cũng hết sức cao hứng.

      Mặc Thiếu Thiên cũng kích động thôi, có chút khó có thể tin, nhìn , “Em !”

      “Em lừa làm gì!?” Lâm Tử Lam .

      “Vậy nơi chúng ta lần đầu tiên gặp gỡ là nơi nào!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      "Quầy rượu!"

      "Lên giường thế nào!”

      Lâm Tử Lam, “.....Coi là ngưu lang!”

      "Lúc làm, người nào người nào dưới!”

      Lâm Tử Lam, “....... em dưới!”

      "Thời gian dài nhất là bao lâu!?” Mặc Thiếu Thiên hỏi.

      Lâm Tử Lam, “... ....”

      Hỏi tới đây, mặt Lâm Tử Lam cũng đỏ lên.

      Phải biết, mặc lão cùng Hi Hi vẫn còn ở đây!

      “Em nhìn thời gian, em làm sao mà biết!” Lâm Tử Lam .

      Nghe đáp án của Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cười.

      tin hỏi liên tiếp mấy vấn đề, nhưng Lâm Tử Lam đều trả lời được.

      Mặc dù những vấn đề này tương đối riêng tư, nhưng mà những chuyện này, cũng chỉ có cùng Lâm Tử Lam hai người biết!

      Nghe Lâm Tử Lam trả lời.

      Mặc Thiếu Thiên lúc này mới tin tưởng, Lâm Tử Lam nhớ ra.

      “Em nhớ ra!?” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam hỏi.

      nên cái gì đây?

      Trong họa có phúc sao?

      Xảy ra chuyện như vậy, vốn cho là mất Lâm Tử Lam, nhưng mà có, Lâm Tử Lam còn khôi phục trí nhớ.

      "Là, em nhớ ra rồi!" Lâm Tử Lam nhìn .

      Nếu những lời này, sợ rằng Hi Hi cùng Mặc Thiếu Thiên vẫn hỏi những lời này.





      Chương 425 : Mặc Thiếu Thiên toan tính phúc lợi cho mình

      Editor: vu.nguyen

      Beta: thanh huyền

      Nghe như thế, Mặc Thiếu Thiên cũng biết dùng cái gì để hình dung tâm tình của mình.

      Hi Hi cũng là như thế , “ tốt quá, mẹ cuối cùng cũng nhớ ra!”Hi Hi rất kích động .

      Lâm Tử Lam cười cười, nhìn Hi Hi, “ xin lỗi bảo bối, tủi thân cho con rồi!”

      Hi Hi lắc đầu liên tục, “ Con có tủi thân chút nào, coi như mẹ nhớ ra, vẫn thương con, chỉ là, người tủi thân chính là cha rồi!” Hi Hi cười , ánh mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên.

      Mẹ hành hạ cha ít !

      Chuyện này biết.

      Nghe được lời Hi Hi , Lâm Tử Lam cười tiếng, “ có việc gì, cha con có tủi thân chút nào!”.

      Nghe như thế, Mặc Thiếu Thiên lập tức bất mãn, “ Ai , rất tủi thân!”

      biết Mặc tiên sinh tủi thân chuyện gì!?” Lâm Tử Lam nhìn ta hỏi.

      “Sau khi tìm thấy, em bắt kìm nén ba tháng, cũng cho vào phòng, tủi thân sao!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam bất mãn hỏi.

      được, nếu nhớ ra, phải lấy lại toàn bộ ba tháng bị uất ức này.

      Lâm Tử Lam, “….”

      Mặc Thiếu Thiên, có thể những chuyện này trước mặt mọi người ?

      Lâm Tử Lam cũng biết như thế nào.

      Dù sao lúc này, Hi Hi và Mặc lão cũng còn đứng ở đây.

      già, trẻ đều phải là người đơn thuần gì!

      Lúc này, Mặc lão đứng ở đó, nhìn bọn họ chuyện với nhau, lập tức tới, “ Đừng vui mừng quá sớm, nên làm tiếp cuộc kiểm tra kỹ lưỡng mới phải, biết đâu đó chỉ là tính cách tạm thời thôi!” Mặc lão .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên nhíu mày lập tức vui, “ Ông thể lời dễ nghe sao?”

      “Tôi đây là !” Mặc lão từng chữ .

      Mặc dù lúc này ra có chút mất hứng, nhưng đây cũng là .

      Bọn họ vì vui sướng mà nghĩ tới, nhưng Mặc lão lo lắng Lâm Tử Lam có thể nhớ ra chuyện gì hay .

      Đây chính là lo lắng của người già và người trẻ có chỗ khác nhau.

      Lời Mặc lão , Mặc Thiếu Thiên cũng hiểu, ta cũng rất sợ tình huống như thế, nhưng mà cũng chỉ là ngại, vì lời Mặc lão vừa mà có chút mất hứng.

      Vì vậy, Mặc Thiếu Thiên cũng có cãi lại, mà nhìn Lâm Tử Lam, “ Như thế này, để cho bác sĩ làm cuộc kiểm tra kỹ cho em !”

      Lâm Tử Lam gật đầu, khóe miệng tươi cười, “ Em biết rồi!”

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên mới yên tâm cười tiếng.

      Hi vọng lần này vì họa được phúc, Lâm Tử Lâm khôi phục lại trí nhớ.

      Hi vọng lại xảy ra chuyện gì!

      Mặc lão ở bên lắng nghe, hừ lạnh tiếng, cũng gây gổ cùng Mặc Thiếu Thiên, có thể đạt mục đích là được.

      Chỉ là, rất dễ nhìn thấy, tâm tình Hi Hi vui sướng biểu đạt tương đối mãnh liệt.

      “ Hôm nay ngày tốt, cha, bác sĩ cha cần phải bồi bổ tốt chút, bây giờ con trở về nhà hầm cách thủy đồ bổ cho cha!”

      “ Con trai ngoan!” Mặc Thiếu Thiên .

      “ Mẹ muốn ăn canh cá!” Lúc Hi Hi còn chưa mở lời, Lâm Tử Lam lại trực tiếp mở miệng.

      Hi Hi sững sờ, ngay sau đó nở nụ cười .

      Đây mới là mẹ, có chút khách khí.

      Hi Hi gật đầu liên tục, “ Dạ, con biết rồi, cha với mẹ ở nơi này tâm , nhớ lại tốt chuyện quá khứ của hai người, con trở về hầm cách thủy thuốc bổ đây!” xong, Hi Hi nở nụ cười.

      Lâm Tử Lam liếc Hi Hi cái, ai, đứa bé trưởng thành quá sớm cũng tốt!

      Vì vậy, Hi Hi lập tức chuẩn bị ra.

      Lúc tới bên cạnh Mặc lão, Hi Hi nhìn Mặc lão, “ Mặc lão, thôi!”

      Mặc lão đứng đó, nhìn Hi Hi, “ đâu?”

      “ Mời ông uống cà phê!”

      !”

      “ Chẳng lẽ, ông phải ở chỗ này nhìn cha mẹ con gần gũi, cuồng nhiệt ?”Hi Hi hỏi.

      Mặc lão, “…..”

      Lâm Tử Lam, “….”

      Cuối cùng cũng đến ngày trong đầu nhớ ra.

      Mặc Thiếu Thiên ở trong lòng xúc động nhiều, vẫn là con trai hiểu được lòng mình.

      Mặc lão khẽ giật mình chút, quay đầu liếc nhìn Mặc Thiếu Thiên ngồi ở giường, “ Ai muốn nhìn!”

      “ Vậy thôi!”

      !” Vì vậy, Mặc lão cùng Hi Hi ra khỏi phòng.

      Lúc này, ánh mắt Lâm Tử Lam nhìn về phía cửa, nhìn bóng lưng Hi Hi cùng Mặc lão, nhếch miệng lên cười an ủi chút.

      Mặc dù ba tháng nay xảy ra ít chuyện, nhưng mà Mặc lão cùng Hi Hi thay đổi là chuyện kinh ngạc nhất.

      Lúc ấy, còn nhớ , Mặc lão từng , chết cũng thừa nhận Hi Hi là con cháu của nhà họ Mặc, bây giờ nhìn Mặc lão thích Hi Hi như vậy, Lâm Tử Lam cũng thấy an ủi.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, “ Em nhớ tới chuyện gì?”

      Lâm Tử Lam hoàn hồn, nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ suy nghĩ đến thay đổi giữa Hi Hi và Mặc lão!”

      “ Nhìn ra, tại Mặc lão rất thích Hi Hi” Lâm Tử Lam .

      Nhắc tới Mặc lão, Mặc thiếu Thiên khinh thường, hừ lạnh tiếng, “ Đó là do bảo bối của chúng ta đáng !”

      Nhìn vẻ mặt của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam khỏi cười ra tiếng.

      ra em cảm thấy, bề ngoài của Mặc lão xem ra có độc ác như vậy!” Lâm Tử Lam .

      “ Ông ta độc ác sao? Ông ta từng đối xử với như vậy, là độc ác sao!?” Mặc Thiếu Thiên lạnh giọng hỏi ngược lại.

      “ Hổ dữ ăn thịt con, đó chính là ông ta!”

      Những chuyện trải qua lúc , đều ràng trước mắt Mặc Thiếu Thiên.

      Dĩ nhiên, tại Lâm Tử Lam cũng biết lời của Mặc Thiếu Thiên là có ý gì.

      cũng cần tranh cãi cùng Mặc Thiếu Thiên, dù sao chuyện này, nếu phải tự mình trải qua, căn bản biết gì.

      Là người có thể lý giải , nhưng mà căn bản có cách nào cảm hóa được, mặc dù Lâm Tử Lam biết ban đầu Mặc Thiếu Thiên rất tuyệt vọng, nhưng mà cũng cách nào cảm nhận được tâm tình ban đầu của ta lúc bị vứt bỏ.

      phải chỉ vài ba lời mà có thể làm mờ những tổn thương, đối với đứa bé mà , chỉ tổn thương thân thể, mà còn là loại tổn thương cả tâm hồn.

      Lâm Tử Lam cảm thấy ban đầu may mắn, may là Mặc Thiếu Thiên có giống Mặc lão.

      Nếu , Hi Hi cũng là bi kịch.

      Chỉ cần nhìn Mặc Thiếu Thiên thích bảo bối như vậy, cũng đủ hài lòng.

      “ Mặc kệ như thế nào, tại Mặc lão rất thích Hi Hi, đây cũng là thay đổi tốt, cũng nên ít cùng ông ta tranh luận!” Lâm Tử Lam .

      Mặc dù, Mặc Thiếu Thiên rất hận, nhưng mà đồng thời càng muốn chứng tỏ mình, ra ta rất khát vọng lấy được chú ý của Mặc lão, lấy được chút xíu quan tâm của ông ta.

      Mặc dù, Mặc Thiếu Thiên thừa nhận, nhưng mà Lâm Tử lam biết điều đó.

      Nghe lời Lâm Tử Lam , Mặc Thiếu Thiên hừ lạnh tiếng, “ Tranh luận sao? còn chưa làm cho ông ta tức chết đâu, ông ta so với , còn kém mười ngàn lần!”

      Nghe lời Mặc Thiếu Thiên , Lâm Tử Lam mở miệng, “ đúng là mạnh miệng!”

      “Cái gì?”

      ra , như vậy, với Hi Hi chính là cùng loại người!” Lâm Tử Lam , nghe thế, Mặc Thiếu Thiên hơi nhíu mày, “ Người nào!”

      “ Đều là hi vọng lấy được tình thương của người cha!”

      Nghe thế, sắc mặt của Mặc Thiếu Thiên cứng ngắc chút, “ Buồn cười!”

      “ Buồn cười hay , trong lòng biết !” Lâm Tử Lam , “ Nhưng nếu thât hận Mặc lão, tại sao còn tiếp nhận MK, cũng phá hoại nhà họ Mặc?” Lâm Tử Lam hỏi.

      Mặc Thiếu Thiên hoàn toàn có khả năng làm việc này, nhưng hề làm như vậy.

      “ Đó là bởi vì muốn từ từ hành hạ bọn họ!” Mặc Thiếu Thiên .

      Chính là thừa nhận, ta khát vọng được Mặc lão chú ý đến.

      Nghe lời của Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam cười tiếng, tiếp tục tranh luận cùng ta, “ Đúng vậy, là bỏ công nuôi từng người họ cho mập mạp !”

      Nghe như thế, Mặc Thiếu Thiên cau mày vui, lập tức đứng dậy, hướng môi Lâm Tử Lam hôn xuống.

      Hung hăng hôn , mặc dù tại nhúc nhích đều đau muốn chết.

      Nhưng mà ta cũng muốn trừng phạt .

      Lâm Tử Lam cũng có lộn xộn, mà là đón nhận nụ hôn này của Mặc Thiếu Thiên.

      Ký ức tốt đẹp như thế, Lâm Tử Lam rất cảm tạ cho có thể nhớ lại tất cả mọi chuyện.

      Cuối cùng, nụ hôn hoàn mỹ kéo dài đến mấy phút sau mới kết thúc.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, nhíu mày, “ cho phép bắt bẻ !” Lâm Tử Lam nhìn dáng vẻ của Mặc Thiếu Thiên, cười tiếng.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên từ từ mở miệng , “ Em là đáng sợ!”

      Đáng sợ?

      Lâm Tử Lam nhíu mày, đôi mắt chăm chú nhìn Mặc Thiếu Thiên.

      “ Em nhìn thấu đáo , vậy em có thể nhìn ra, vào giờ phút này muốn nhất là chuyện gì !?” Mặc Thiếu Thiên nhìn chằm chằm Lâm Tử Lam, từng chữ hỏi.

      Nghe được câu này, Lâm Tử lam mới hoảng hốt hiểu được lời của Mặc Thiếu Thiên là có ý gì.

      Lúc này, Lâm Tử Lam lườm ta cái, “ Mặc kệ bây giờ muốn làm chuyện gì nhất, đều phải nằm xuống!” xong, Lâm Tử Lam đỡ Mặc Thiếu Thiên, để cho ta nằm xuống!

      muốn ăn em” Mặc Thiếu Thiên chút che giấu .

      Lâm Tử Lam, “….”

      Mặc Thiếu Thiên, muốn sống sao?

      Từ buổi chiều hôm qua bắt đầu vận động, liên tiếp hai ngày rồi, còn muốn?

      Lâm Tử Lam cười với ta, “ Vậy chỉ có thể suy nghĩ thôi!”

      nghĩ là muốn !” Mặc Thiếu Thiên .

      “ Nơi này là bệnh viện!” Lâm Tử Lam .

      có ai vào!”

      bị thương!”

      “ Em có thể chủ động!”

      “ Em cũng bị thương mà!”

      “ Vậy để

      Lâm Tử Lam, “….”

      Lâm Tử Lam coi như nể phục Mặc Thiếu Thiên, ta là cối xay, công phu phải tầm thường!

      “ Bắt đầu từ buổi chiều hôm qua, dứt rồi!” Lâm Tử Lam

      “ Bắt đầu đối với , chỉ là làm nóng người chút!”

      Nóng người?

      Lâm Tử Lam hít sâu cái, sau đó nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ Chờ khỏe lại có được hay ?” Lâm Tử Lam hỏi.

      đến chuyện này, Mặc Thiếu Thiên đột nhiên nhướng mày, “ Là em !”

      Lâm Tử Lam gật đầu, “ Vâng!”

      muốn làm tư thế kia!” Mặc Thiếu Thiên nhân cơ hội đòi hỏi.

      Lâm tử Lam, “…. được!”

      “ Vậy bây giờ đến đây !” Mặc Thiếu Thiên .

      Lâm Tử Lam, “….” Quả đấm nắm chặt lại.

      “ Được!”

      Nghe được Lâm Tử Lam đồng ý, khóe miệng Mặc Thiếu Thiên chợt câu lên, “ Lâm tiểu thư, nhất ngôn cửu đỉnh, lời ra thể cân nhắc kỹ!”

      Nhìn Mặc Thiếu Thiên cười, tại sao Lâm Tử Lam có cảm giác mình bị sắp đặt.

      Dĩ nhiên, Mặc Thiếu Thiên đúng là cố ý.

      Lúc này toan tính phúc lợi cho mình, là đơn giản nhất.

      Đây gọi là hùng cứu mỹ nhân, sau đó vĩnh viễn là mỹ nhân lấy thân báo đáp.

      Mặc Thiếu Thiên ngốc, đương nhiên là muốn nhân cơ hội này toan tính phúc lợi cho mình.

      Chỉ cần nghĩ đến sau này có thể làm cái tư thế đó, Mặc Thiếu Thiên cũng có cảm giác thoải mái đến cực điểm, tại, hận lập tức khỏe lại mà kéo Lâm Tử Lam về nhà làm ngay.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 426: Mặc Thiếu Thiên cầu hôn lần nữa

      Editor: boconganh1503


      Nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam thấy lo lắng.

      Nhưng gì, nhìn , “ Khỏe trước rồi hãy !”

      Mặc Thiếu Thiên ngồi ở giường, Lâm Tử Lam kéo cho cái gối mềm kê vào sau cho dựa cho thoải mái, sợ đụng đến vết thương của .

      Nhìn dáng vẻ cẩn thận của , gương mặt trái xoan, đôi lông mi thon dài lay động trước mặt, xem ra hết sức thoải mái, xinh đẹp, chỉ cần nhìn , Mặc Thiếu Thiên cũng cảm thấy thỏa mãn.

      Cùng Lâm Tử Lam quan hệ cũng nhiều lần, nhưng mỗi lần thấy Lâm Tử Lam, đều có cảm giác mãnh liệt.

      Cuộc đời này có thể cùng Lâm Tử Lam quen biết nhau, Mặc Thiếu Thiên cảm thấy với xem như là tốt rồi.

      Lúc này, Lâm Tử Lam ngước mắt nhìn Mặc Thiếu Thiên, thấy được ánh ánh mắt thâm tình của , Lâm Tử Lam sửng sốt.

      nhìn em làm gì! ?”

      “Lâm Tử Lam, chúng ta kết hôn !” Mặc Thiếu Thiên chợt mở miệng .

      Lâm Tử Lam sững sốt, ánh mắt đảo mấy cái, ngước mắt, thể tưởng tượng nổi nhìn Mặc Thiếu Thiên.

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nghiêm túc nhìn , “ muốn đợi, ban đầu đính hôn, trực tiếp đổi thành kết hôn!” Cũng là bởi vì muốn cho Lâm Tử Lam tất cả, mới xảy ra chuyện như vậy.

      Bây giờ nghĩ lại có chút hối hận.

      Sớm biết, trực tiếp kết hôn.

      Nghe được lời Mặc Thiếu Thiên , Lâm Tử Lam dừng lại, “ sợ, lúc kết hôn em lại biến mất sao! ?” Lâm Tử Lam nhìn hỏi.

      đến cái này, Mặc Thiếu Thiên đột nhiên nắm chặt tay Lâm Tử Lam, “Lần này, nhất định bảo vệ tốt em, tuyệt đối cho kẻ nào có cơ hội!” Mặc Thiếu Thiên gằn từng chữ.

      Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, khóe miệng nâng lên cười, ra , hốc mắt ươn ướt.

      “Đồng ý có được hay ! ?” Mặc Thiếu Thiên nhìn hỏi, muốn cùng kết hôn, cả đời ở bên nhau, cái ý niệm này, rất mãnh liệt!

      Lâm Tử Lam có chút dở khóc dở cười, nhìn , “Mặc Thiếu Thiên, muốn cầu hôn, cũng phải nghĩ mình ở đâu!”

      “Cầu hôn, cầu hôn rất nhiều lần rồi, tại muốn kết hôn!” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam cố chấp .

      Đối mặt ánh mắt thâm tình Mặt Thiếu Thiên, Lâm tử Lam còn có thể được gì.

      Lúc đầu đồng ý đính hôn cùng Mặc Thiếu Thiên, ảo tưởng ngày kết hôn, nhưng ngờ, bọn họ xảy ra nhiều chuyện như vậy. Chỉ là cũng may mắn.

      Mặc Thiếu Thiên hề từ bỏ !

      may cũng tìm được !

      Cuối cùng, Lâm Tử Lam ngăn được, rơi xuống giọt nước mắt, gật đầu cái.


      Lâm Tử Lam cũng Mặc Thiếu Thiên, nếu vậy còn gì phải nữa, gật đầu đồng ý!

      Nhìn Lâm Tử Lam gật đầu, Mặc Thiếu Thiên chợt cười.

      “Ngày mai chúng ta đăng ký kết hôn!” Mặc Thiếu Thiên hết sức kích động .

      nghĩ tới trước đây cầu hôn nhiều lần, Lâm Tử Lam đều cự tuyệt.

      Lần này, muốn Lâm Tử Lam cùng kết hôn, cũng cự tuyệt, ngờ, đồng ý!

      Nếu đồng ý, Mặc Thiếu Thiên nhất định phải rèn sắt khi còn nóng, trực tiếp đăng ký kết hôn!

      Nghe lời Mặc Thiếu Thiên , Lâm Tử Lam nhịn được bật cười, lau nước mắt mặt, “ vội cái gì, đừng quên, bây giờ còn nằm viện!”

      “Có thể vội sao? Kết hôn rồi, em chính là vợ , còn có quyền lợi cự tuyệt mỗi khi chung giường!” Mặc Thiếu Thiên .

      Nghe thế, Lâm Tử Lam dở khóc dở cười.

      Biết Mặc Thiếu Thiên đùa, nhưng lúc nào cũng nhớ về chuyện kia.

      Lúc này, nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên chợt mở miệng, “Lâm Tử Lam, đời này có em ở bên , với là đủ rồi!”

      Nghe thế, Lâm Tử Lam giật mình, chuyện tình đẹp nhất, phải người đàn ông đối với , mà là , đời này có em ở bên, cũng đủ rồi.

      Lâm Tử Lam cười tiếng, “Chỉ mong cả đời cũng cảm thấy như vậy!”

      “Nhưng chỉ đời này cảm thấy chưa đủ!” Mặc Thiếu Thiên .

      Kiếp sau sau nữa, đều hy vọng có thể gặp được Lâm Tử Lam, cùng lần nữa ở chung chỗ.

      biết thế giới này có kiếp sau hay , nhưng Mặc Thiếu Thiên lại nguyện ý tin tưởng.

      Nếu như có, kiếp sau, phải tìm được !

      Lâm Tử Lam đứng ở đó, nhìn Mặc Thiếu Thiên, trong mắt tất cả đều là cảm động, cần phải thề non hẹn biển, cũng cầu xin cả đời phải ở bên cạnh , chỉ muốn người đàn ông vào giờ phút này đối với lòng.

      ai có thể bảo đảm sau này thế nào, cho dù tại oanh oanh liệt liệt, bọn họ cũng có ngày vui vẻ, có thể cũng ngày mệt mỏi, nhưng là Lâm Tử Lam tin tưởng, tình bọn họ, vượt qua thử thách, càng thêm hoàn mỹ.

      Lâm Tử Lam cười tiếng, mở miệng, “Mặc Thiếu Thiên, đột nhiên kích động, em tiếp nhận nổi. . . . . .”

      Mặc Thiếu Thiên, “. . . . . .”

      Nhìn Lâm Tử Lam cười, Mặc Thiếu Thiên liếc cái, “ tại tiếp nhận nổi dùng cả đời này tiếp nhận, về sau còn nhiều những lời như thế, ngừng kích động !” Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam gằn từng chữ.

      vất vả lần đầu tình, lại vì câu của phá vỡ.

      Lâm Tử Lam cười tiếng, nhìn dáng vẻ Mặc Thiếu Thiên, “Giống như buồn bực!”

      “Câm miệng !” Mặc Thiếu Thiên quát.

      Lâm Tử Lam cười tiếng.

      Lâm Tử Lam là người mạnh mẽ, cũng nguyện ý ở trước mặt người khác yếu thế, rơi nước mắt, nhưng Mặc Thiếu Thiên như thế, Lâm tử Lam đảm bảo mình làm ra chuyện gì!

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên chợt nhớ tới cái gì, nhìn Lâm Tử Lam, “Đưa điện thoại di động! ?”

      Vì vậy, Lâm Tử Lam tìm xung quanh, cầm lên điện thoại di động, “ lấy điện thoại di động làm gì! ?”

      Mặc Thiếu Thiên trả lời, trực tiếp lấy điện thoại di động, bấm dãy số.

      Rất nhanh, đường giây được nối.

      “Này, Mạc Lương, ở đâu! ?”

      “Ở công ty!”

      “Giúp tôi đặt đôi nhẫn kim cương, độc nhất vô nhị thế giới!”

      “Nhẫn cưới!”

      “Tốt!”

      Vì vậy, ngắn gọn, liền cúp.

      Lâm Tử Lam nhìn Mặc Thiếu Thiên, “ mua nhẫn kim cương làm gì! ?”

      “Làm nhẫn cưới của chúng ta!” tại, Mặc Thiếu Thiên nhìn tay Lâm Tử Lam, nơi đó sớm trống , biết thất lạc nơi nào.

      Như vậy, nếu có, phải mua cho Lâm Tử Lam chiếc nhẫn kim cương lớn hơn.

      Lâm Tử Lam, “. . . . . .”

      quá nóng vội rồi!” Lâm Tử Lam .

      gấp chút nào, nhẫn kim cương độc nhất vô nhị, cần thời gian mới có thể có , chờ xuất viện, chúng ta lập tức kết hôn!” Mặc Thiếu Thiên .

      Lâm Tử Lam, “. . . . . .”

      Tại sao, chuyện cùng Mặc Thiếu Thiên, Lâm Tử Lam có loại cảm giác thời gian rất eo hẹp !

      Lúc này, Lâm Tử Lam ngồi bên cạnh Mặc Thiếu Thiên, suy nghĩ chút, nhìn , “Mặc Thiếu Thiên, em có ý tưởng!”

      “Ý tưởng gì!”

      “Em muốn tự mình thiết kế nhẫn cưới chúng ta!” Lâm Tử Lam .

      Nghe thế, Mặc Thiếu Thiên sững sờ.

      quên Lâm Tử Lam là nhà thiết kế trang sức.

      Suy nghĩ chút, nếu như để Lâm Tử Lam tự mình thiết kế, chỉ độc nhất vô nhị, còn có ý nghĩa kỷ niệm .

      Mặc Thiếu Thiên lập tức đồng ý, “Cũng tốt, cái ý tưởng này tệ!”

      Lâm Tử Lam cau mày nhìn , “ đồng ý! ?”

      đương nhiên đồng ý, em là kỹ sư thiết kế, thực lực cần phải , quan trọng nhất là, càng có ý nghĩa kỷ niệm!” Mặc Thiếu Thiên .

      Nghe được như vậy, Lâm Tử Lam cười tiếng, vẫn là Mặc Thiếu Thiên hiểu .

      “Ừ, đồng ý, như vậy em tự mình thiết kế!” Lâm Tử Lam , lời thề son sắt.

      “Nếu rồi, em nhất định phải làm!” Mặc Thiếu Thiên .

      Lâm Tử Lam nhìn cười tiếng, “Em biết rồi!”

      Nhìn Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cười, lúc này, thấy đầu quấn đeo băng, vươn tay, nhàng vuốt ve, “Có đau hay ! ?”

      Lâm Tử Lam lắc đầu, “So với , coi vào đâu!”

      tại, ngược lại thấy may mắn vì gậy này, để cho nhớ lại!

      ra , Lâm Tử Lam biết, gậy này, phải là mấu chốt để nhớ lại!

      Lúc này, Mặc Thiếu Thiên nhớ tới cái gì, “Sau lưng, có đau hay ! ?”

      Nhớ thầy thuốc , đầu có vấn đề gì, quan trọng là phía sau lưng của , nhất định rất đau!

      Lâm Tử Lam lắc đầu cái, “ thoa thuốc, có việc gì!”

      Mặc Thiếu Thiên vẫn lo lắng, “Cho xem!”

      cần, em có việc gì!”

      “Chúng ta cũng là vợ chồng, còn xấu hổ cái gì!” Mặc Thiếu Thiên .

      Lâm Tử Lam bị lời Mặc Thiếu Thiên trêu chọc dở khóc dở cười, “Em có việc gì, sắp có người vào rồi!”

      Nơi này chính là bệnh viện, phải trong nhà bọn họ.

      Nhìn dáng vẻ Lâm Tử Lam, Mặc Thiếu Thiên cũng có tiếp tục cầu.

      Chỉ là, trong đầu hình như bắt đầu nghĩ cái gì. . . . . .

      .......boconganh.... ....

      Mà bên kia.

      Hi Hi mang theo Mặc lão về nhà của bé.

      Hi Hi trước, Mặc lão phía sau, lúc mở cửa, Hi Hi mở miệng, “Vào !”

      Mặc Ân Thiên vào, nhìn hoàn cảnh chung quanh, phong cách cùng thiết bị trong nhà, trong đầu liên tưởng đến chính là Lâm Tử Lam.

      cần phải , nơi này tuyệt đối thiết kế theo phong cách Lâm Tử Lam.

      Cùng Lâm Tử Lam quả quá phù hợp.

      Mặc lão chống gậy, vừa nhìn, vừa tiến vào.

      Lúc này, Hi Hi còn cầm túi gì đó, “Mặc lão, ông ngồi trước, cháu pha cà phê cho ông !” Hi Hi .

      “Ừ!” Mặc lão đáp tiếng, sau đó tìm chỗ ngồi xuống.

      Rất nhanh Hi Hi đem đồ vật thả vào phòng bếp, sau đó làm ly cà phê mang ra ngoài, trực tiếp để lên bàn, “Ông, uống !”

      Lúc này, Mặc lão nhìn cà phê, uống hớp.

      Cũng biết bởi vì Hi Hi làm, hay cà phê ngon, Mặc lão nếm , mùi vị tệ.

      Ông vừa uống…, vừa nhìn bốn phía, “Ở nơi này hoàn cảnh tệ!”

      Hi Hi nhíu mày, “Đương nhiên!”

      “Mặc dù phải là biệt thự, so với nhà họ Mặc bằng, nhưng ở thành phố A chỉ duy nhất khu nhà này có cảnh biển, kém đâu!” Hi Hi .

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 427 : Làm bẩn thân phận Hi Hi!
      Editor: boconganh1503


      “Mặc dù phải là biệt thự, so với Mặc gia bằng, nhưng ở thành phố A chỉ khu nhà ở này duy nhất có cảnh biển, kém đâu!” Hi Hi .

      tiện nghi!” Mặc lão nhìn khắp bốn phía hỏi.

      Hi Hi gật đầu, “Dĩ nhiên tiện nghi rồi !” đến cái này, Hi Hi chợt nhớ tới cái gì, “Mặc lão, ông đừng có hiểu lầm, đây phải lấy tiền của Mặc gia mua, đây là cháu cùng mẹ mua!” Hi Hi .

      Ngụ ý, bé nợ Mặc gia!

      đến cái này, Mặc lão nhíu mày, cùng Hi Hi tiếp xúc lâu như vậy, cũng ít nhiều biết đứa bé này làm cái gì, ông muốn ngăn cản, cũng ngăn cản được, Mặc Thiếu Thiên phản đối, ông có tư cách sao.

      Hơn nữa, Hi Hi là đứa bé có tư tưởng, có chủ kiến riêng, ông coi như rồi, Hi Hi cũng nghe!

      Chỉ là, có đôi lời, Mặc lão nghe thoải mái.

      Mặc lão cau mày, nhìn về phía Hi Hi, “Cái gì gọi là tiền của Mặc gia chúng ta? Chẳng lẽ cháu phải họ Mặc! ?” Mặc lão vui hỏi.

      “Cháu theo họ mẹ !” Hi Hi nhíu mày .

      đến việc này, Mặc lão nhíu mày sâu hơn, “Lâm Hi Hi? là khó nghe, giống như tên con !” Mặc lão ghét bỏ .

      đến cái này, Hi Hi lập tức phản bác, “Là Lâm Hi Tử!”

      “Khó nghe hơn!”

      Hi Hi, “. . . . . . Nơi nào khó nghe! ?” Bé cảm thấy rất dễ nghe !

      Hi Hi cau mày, “Mặc Hi Hi, khó nghe hơn, vẫn là để Lâm Hi Hi !”

      “Ai ? Mặc Hi Hi nghe hay!” Mặc lão , sau đó lầm bầm bắt đầu đọc, “Mặc Hi Hi, Mặc Hi Tử. . . . . . Còn là Mặc Hi Tử dễ nghe!” Mặc lão .

      Hi Hi, “. . . . . .”

      Suy nghĩ chút, Hi Hi quan sát ánh mắt Mặc lão, Mặc lão bị bé nhìn cả người được tự nhiên, mở miệng hỏi, “Cháu nhìn ông làm gì! ?”

      Hi Hi cười hắc hắc, “Mặc lão, bây giờ ông có ý gì? Là muốn thừa nhận cháu là người của Mặc gia? Ông phải vẫn luôn thích cháu sao? Càng thừa nhận cháu là người của Mặc gia?” Hi Hi nhìn Mặc lão hỏi.

      Mặc lão quẫn bách nhìn xuống, đứa này cùng Mặc Thiếu Thiên đức hạnh.

      Bé muốn ông ra trước!

      “Thích hay thích cháu là hai việc khác nhau , cháu là người Mặc gia, chuyện này thể nghi ngờ, ông muốn cho người ta Mặc gia chúng ta có con riêng bên ngoài!” Mặc lão ngồi ở chỗ đó gằn từng chữ.

      Mặc dù như vậy, nhưng ra đáy lòng vui vẻ khỏi phải !

      Càng ở chung với Hi Hi, ông càng thích đứa bé này!

      Nghe thế, Hi Hi nhíu mày, “Thôi , cháu còn muốn nhận cháu là người của Mặc gia !” Hi Hi .

      Nghe thế, Mặc lão cau mày, “Tại sao! ?”

      có tại sao! Cháu ngại cháu là con riêng, hơn nữa, cha cháu mẹ cháu nên mới kết hôn, cháu phải con riêng!” Hi Hi .

      Dù sao đối với con riêng, Hi Hi có bao nhiêu cảm xúc.

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi, “Cháu có ý gì! ?”

      “Đúng là, cháu lấy họ Lâm là tốt rồi!” Hi Hi cười .

      Mặc lão ngồi ở chỗ đó nhìn, ràng là cười, thế nhưng ông lại cảm giác trong lòng đứa bé này hề cười!

      được, phải lấy họ Mặc!” Mặc lão .

      “Tại sao! ?”

      có tại sao!” Mặc lão .

      “Vậy thay đổi!” Thái độ Hi Hi cũng hết sức kiên định.

      Dáng vẻ kia chính là, ông ra nguyên nhân cháu cũng đổi!

      Mặc lão nhìn Hi Hi, cau mày, đứa bé này, là khó trị!

      thay đổi được!” Mặc lão hết sức kiên quyết .

      “Họ của cháu, cháu làm chủ, huống chi Mặc gia cũng phải dòng họ tốt !” Hi Hi .

      Nghe lời này, Mặc lão hết sức vui, “Cháu cái gì! ?”

      “Cháu lời !”

      “Họ Mặc thế nào tốt!” Mặc lão thở phì phò hỏi, đứa bé này thể nghe lời chút sao, nhất định cùng ông gây!

      Ông hận con riêng, cha cháu, tiếng tăm bên ngoài, lạm tình, Nhị thế tổ, điển hình phá gia chi tử, hoa hoa công tử, học thức, ai cũng biết, ông cháu có thể lấy họ Mặc sao?” Hi Hi

      Nếu bé họ Mặc. biết mang tiếng tăm như thế nào!

      Hơn nữa, cha là tự mình phấn đấu mới được!

      Mặc lão, “. . . . . .”

      Vốn là, ở thành phố A này ai dám trêu chọc Đại Tập Đoàn Mặc Thị , nhưng trong mắt của Hi Hi, chẳng xem ra cái gì !

      Nhìn Mặc lão , Hi Hi nhíu mày, “Đúng Mặc lão! ?”

      Mặc lão, “. . . . . .”

      Nhìn Mặc lão lên tiếng, Hi Hi cười tiếng, “Được rồi Mặc lão, ông ngồi ở đây từ từ uống cà phê, cháu hầm canh bồi bổ cho cha !” Hi Hi cười .

      “Sau khi uống xong gọi cháu!” xong, Hi Hi cười đứng dậy, Mặc lão kinh ngạc dời tầm mắt, về phía phòng bếp.

      Vì vậy, Mặc lão ngồi ở trong phòng khách hờn dỗi.

      Cái đứa bé này, rất tốt!

      Mặc kệ thế nào, bé đều muốn ông được lý do!

      Giống như Mặc Vũ tốt bao nhiêu, lại thích lừa gạt!

      Đứa bé này, rất giống Mặc Thiếu Thiên!

      Vì vậy, Mặc lão ngồi ở phòng khách, vừa uống ca phê Hi Hi pha, vừa tính toán làm sao để Hi Hi sửa họ!

      Lúc này Hi Hi vội vàng vào bếp, lấy cá, lấy tim heo hầm canh !

      Cho đến khi có mùi thơm từ phòng bếp bay ra, Mặc Lão mới phục hồi lại tinh thần.

      Ánh mắt nhìn về phía phòng bếp, bóng dáng Hi Hi bận rộn bên trong.

      Mặc dù nghe Hi Hi biết làm cơm, hơn nữa nấu ăn ngon, nhưng là Mặc lão cho tới bây giờ chưa có thấy qua, tại, Mặc Lão ngước mắt nhìn, Hi Hi chỉ lộ ra nửa cái đầu.

      Ít tuổi như vậy biết nấu ăn, cũng là thiên tài rồi.

      Mặc Lão tò mò, từ từ đứng dậy vào bếp.

      “Cháu ở đây hầm canh cách thủy! ?” Mặc Lão nhìn.

      Hi Hi vừa bận rộn xem tài liệu, vừa trả lời Mặc lão , “Canh tim heo cùng canh cá!”

      “Cháu làm được! ?” Mặc lão hỏi.

      “Đúng!” Hi Hi trả lời đương nhiên, “Thân thể cha cần bồi bổ, muốn uống canh tim heo, mẹ thích uống canh cá!” Hi Hi .

      Nghe được lời Hi Hi , Mặc lão nhớ tới hai người ở bệnh viện.

      Hừ lạnh hai tiếng, “ đôi cha mẹ có trách nhiệm!”

      Để cho đứa bé còn phải nấu canh cho bọn họ, chịu được!

      Nghe Mặc lão , Hi Hi cười, “Lời này nếu cha nghe được, lại làm ầm lên!”

      “Ông sợ sao!” Mặc lão , “Hơn nữa, ông chính là !”

      Có cha mẹ nào để cho con mình hầm canh cách thủy bồi bổ, hơn nữa, còn là đứa bé tám tuổi!

      Ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì làm thế nào! ?

      Phải Mặc lão quá thương Hi Hi rồi, nếu như Hi Hi phải có năng lực này, Lâm Tử Lam cùng Mặc Thiếu Thiên cũng yên tâm để Hi Hi làm!

      Chỉ là, Mặc lão nghĩ nhiều như vậy!

      Hi Hi cũng có trả lời nữa, cha cùng Mặc lão, tuyệt đối đời trước oan gia, đời này mới làm cha con!

      Lúc này, Mặc lão nhìn, mỗi lần Hi Hi mở nắp nồi ra, ông đều có thể ngửi thấy được cỗ mùi thơm, làm hại Mặc lão nuốt nước miếng từng đợt.

      Chỉ là, Hi Hi đọc tài liệu cần hơn nửa giờ mới được.

      “Mặc lão, ông ở đây giúp cháu nhìn, nửa giờ sau, ông gọi cháu !” Hi Hi .

      “Cháu đâu! ?” Mặc lão nhìn Hi Hi hỏi.

      “Cháu có chuyện!” Hi Hi .

      Sau đó đến phòng tắm rửa tay cái, trực tiếp về phòng của mình.

      Mặc lão cũng là người đặt biệt hiếu kỳ, nhất là đối với Hi Hi, ông có cảm giác đứa bé này quá thần bí, cho nên đối với Hi Hi, chú ý được.

      Mấy phút sau, Mặc lão cũng vào phòng Hi Hi.

      Khi vào, Hi Hi ngồi ở máy vi tính lấy ra cái gì, hơn nữa còn gọi điện thoại.

      “Tôi tại muốn biết tin tức của !” Hi Hi .

      “Được, mười phút!” Hi Hi , sau đó trực tiếp cúp điện thoại, ném điện thoại ở bên, ngón tay đặt ở máy vi tính, tiếp tục bận rộn cái gì đó.

      Mặc lão liền đứng ở sau lưng Hi Hi cách đó xa, từ lúc Hi Hi gọi điện thoại đến bây giờ, người bé chút cũng nhìn ra bóng dáng của đứa bé!

      Nhất cử nhất động, đều giống như người lãnh đạo, cả người tản ra loại hơi thở của người thống trị.

      Lúc này, Mặc lão dám lộn xộn, sợ làm ồn Hi Hi, chỉ là đứng ở sau lưng bé nhìn.

      Lúc này, màn hình máy tính ngừng biến đổi, sau đó biểu rất nhiều chữ tiếng , nhưng là Hi Hi đều hiểu được, màn hình rất nhanh biến hóa.

      Hình bóng Hi Hi ngồi ở nơi đó, bàn tay thao tác nhanh, thậm chí ánh mắt cần nhìn bàn phím.

      Dáng vẻ kia, càng làm cho Mặc lão kinh ngạc.

      Bé rốt cuộc còn biết cái gì!

      Mặc lão ngạc nhiên thôi, nhưng cũng kinh sợ khi thấy chuyện quái lạ!

      Đứa bé này mang cho ông quá nhiều ngạc nhiên ngờ, nếu như , bé là phần tử khủng bố, sợ là Mặc lão cũng gật đầu tin tưởng!

      Lúc này, Mặc lão tới, “Cháu ở đây làm gì! ?”

      Hi Hi lên tiếng, khuôn mặt nhắn căng thẳng, tiếp tục tra cứu.

      Lúc này, Hi Hi bỗng nhiên gõ bàn gõ, máy vi tính chợt nhảy ra màn hình.

      , chính xác mà , giống màn hình giám sát!

      Mặc lão nhìn, càng nhìn càng quen mắt, vậy mà, ông đột nhiên nhớ tới cái gì, “Đây phải màn hình giám sát bãi đậu xe của tập đoàn MK sao?”

      Hi Hi gật đầu, trong lòng có dự tính trước nên nâng khóe miệng cười, “ sai!”

      “Cháu điều tra được! ?” Mặc lão hỏi.

      Hi Hi gật đầu, “Ông phải đều thấy được sao!”

      Mặc lão, “. . . . . .”

      Ông còn gì được nữa!

      Mới vừa rồi chỉ thấy bé ngồi ở đây, ngờ chỉ với hai ba thao tác như vậy lại tìm được màn hình giám sát bãi để xe của tập đoàn MK!

      “Làm sao cháu tìm được! ?” Mặc lão hỏi.

      Nghe được câu này, Hi Hi cười tiếng, “Cứ như vậy, nhanh và gọn tìm được!” Hi Hi hết sức thỏa mái, vô tội .

      Mặc lão, “. . . . . .”

      Dáng vẻ kia giống như, bé dễ dàng tìm được, cũng là loại thiên tài!

      Thiên tài!

      Mặc lão nhìn Hi Hi, cũng biết nên cái gì cho phải.

      Lúc này, Hi Hi chỉ vào ghế sau lưng, “Ông có thể ngồi ở chỗ đó!”

      Theo hướng Hi Hi chỉ, Mặc lão thấy cái ghế ngồi, cũng có khách khí, trực tiếp kéo qua, ngồi lên.

      Hai người ngồi trước máy vi tính nhìn.

      Lúc này, màn hình bỗng nhiên xuất người, Hi Hi lập tức nhìn màn hình chăm chú.

      Mặc lão cũng cau mày, nhìn chòng chọc màn hình.

      Trong lúc, Lâm Tử Lam từ cầu thang xuống, đứng ở trước xe, giống như đợi người.

      lúc ấy , chiếc xe chạy nhanh hướng bên này.

      Hi Hi cùng Mặc lão nhìn trong máy vi tính, cũng có thể cảm thấy chiếc xe kia chạy tốc độ rất nhanh tới, là hướng Lâm Tử Lam, hai người hận kêu Lâm Tử Lam tránh ra được, hoặc là nhảy vọt vào!

      lúc ấy thang máy mở ra, Mặc Thiếu Thiên từ bên trong ra.

      Cơ hồ vài giây, Mặc Thiếu Thiên thấy được nguy hiểm nhào tới, ôm Lâm Tử Lam lăn mặt đất.

      Hi Hi cùng Mặc lão nhìn, tâm khỏi nhói lên.

      Mới vừa rồi màn kia, là rất nguy hiểm!

      Hi Hi tiếp tục xem, vẫn duy trì giữ bình tĩnh.

      ra , vào giờ phút này, trong lòng sớm đảo lộn, hận được nhảy vào, đem người lái xe giết!

      Lúc này xe trực tiếp ngừng lại, ba người từ xe nhảy xuống, đầu đều bịt kín, căn bản nhìn diện mạo, nhưng là ba người trong tay đều cầm vũ khí, khí thế hung hăng hướng Mặc Thiếu Thiên cùng Lâm Tử Lam. . . .

      gậy đánh vào sau lưng Mặc Thiếu Thiên lòng Hi Hi bỗng chốc đau đớn.

      gậy đánh vào Lâm Tử Lam, Hi Hi chịu được, cặp mắt trong suốt cũng thay đổi màu sắc!

      Bé nhất định phải tìm được những người này, phế bọn họ!

      Ở trong lòng Hi Hi hung hăng quyết định!

      Lúc này, Mặc lão cũng nhìn, cau mày, sắc mặt cũng được tốt lắm!

      Vì vậy, rất nhanh bảo vệ chạy tới, sau đó gọi xe cứu thương.

      Cả màn, Hi Hi đều nhìn ràng.

      Trong lòng ra được cảm xúc.

      Đôi tay cầm chặt, bé nhất định bỏ qua những người này!

      Ngay vào lúc này, điện thoại Hi Hi kêu lên, Hi Hi lập tức nghe điện thoại.

      “Này, như thế nào! ?”

      tại người kia, ở thành phố B, sinh hoạt coi như tệ, nhưng là có bất kỳ khả nghi! !” Trong điện thoại người kia .

      phải sao?” Hi Hi hỏi.

      phải!”

      “Được, tôi biết rồi!” Hi Hi đáp tiếng, cúp điện thoại.

      phải Lý Chấn, vậy là ai! ?

      Hi Hi nghĩ ra, mẹ còn có kẻ thù sao!

      ba tháng ở thành phố A rồi, mới vừa rồi nhìn màn hình giám sát, chiếc xe kia ràng chính là nhằm vào mẹ!

      Hơn nữa, mẹ cũng như vậy!

      Nhưng là ai ! ?

      Hi Hi nghĩ ra!

      Bé nghĩ kiểm tra màn hình giám sát, có thể tìm được chút manh mối, thế nhưng chiếc xe, căn bản có bảng số xe, hơn nữa, bọn họ cũng bịt mặt, nếu muốn tìm, sợ là mò kim đáy biển!

      Lúc này, Mặc lão nhìn Hi Hi cau mày mở miệng, “Có phải hay là phần tử khủng bố! ?”

      Nghe thế, Hi Hi thích nghe, “Cái gì phần tử khủng bố?”

      “Bây giờ phải là có rất nhiều phần tử khủng bố ra ngoài gây chuyện sao? Có lẽ bọn họ gây ra !”

      Lời này, Hi Hi càng thích nghe, nhìn Mặc lão, “Những người đó cũng được cho là phần tử khủng bố sao? Những người kia giống bệnh thần kinh hơn!” Hi Hi .

      Những kẻ gây , quá làm bẩn mấy từ phần tử khủng bố này rồi !

      Mặc dù Hi Hi cũng nguyện ý thích thân phận mình là phần tử khủng bố này, nhưng là dầu gì cũng là quốc tế tặng cho, bọn họ cũng thể tùy tiện làm cho người ta làm bẩn danh dự!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :