1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cha dũng mãnh, mẹ phúc hắc và con thiên tài - Khốc Lạp Đóa Đóa (Chương 563/563) Hoàn + NTc.569

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 6: đêm bao nhiêu tiền?

      Như Lam đứng ở cửa nhà vệ sinh, dựa vào tường, sắc mặt đỏ ửng, hô hấp dồn dập, thân thể cũng từ từ trở nên nóng ran.

      Đáng chết!

      Tại sao có thể như vậy?

      Trong đầu chợt thoáng qua hình ảnh vừa rồi Hứa Nhược cho uống ly rượu kia.

      Chẳng lẽ bị hạ dược?

      Nghĩ tới khả năng này, Như Lam ở trong lòng mắng Hứa Nhược ngàn vạn lần!

      Mình mà biết trước như thế này uống, tại sao lúc ấy lại mềm long tin tên khốn kia ?

      Nỗ lực áp chế cảm giác khác thường trong người, vừa muốn , chợt dưới chân mềm nhũn, ngã vào ngực người đàn ông.

      người của có mùi rất dễ chịu với mùi thuốc lá nhàn nhạt, phải mùi nước hoa, nhưng lại rất thoải mái.

      Như Lam ngẩng đầu, khi nhìn thấy gương mặt người đàn ông khẽ ngây ngẩn cả người!

      Khuôn mặt hoàn mỹ như điêu khắc, diện mạo cực kỳ tinh xảo, như được họa sĩ giỏi nhất vẽ ra, ta chính là người đàn ông nghiệt, người có chứa khí thế ưu nhã cùng tôn quý, chỉ là đôi mắt quá lạnh lùng!

      Đôi mắt Mặc Thiếu vui, mang theo cỗ chán ghét, ta ghét nhất ôm ấp đàn bà!

      Liền khinh thường liếc mắt nhìn, Mặc Thiếu đẩy ra muốn !

      Ai ngờ, Như Lam đứng sau lưng lẩm bẩm, “Ah, cái MB này dáng dấp tệ!”

      Từ Từ ở thành phố A này đây là quán bar lớn nhất, MB ở nơi này cũng là nổi danh đẹp mắt!

      Mà khi nhìn thấy Mặc Thiếu nhận định là MB rồi!

      Chỉ là MB này có phải dáng dấp quá đẹp rồi ?

      Mặc Thiếu ngẩn ra, con ngươi hẹp dài nguy hiểm nheo lại!

      Mẹ nó, Mặc Thiếu lại bị là MB? Người nào muốn sống dám với như vậy?
      Mặc Thiếu mới vừa định mở miệng, Như Lam lại bám lấy tay , thô lỗ , “Này, đêm bao nhiêu tiền?”. nhất định phải hạ nhiệt, vì nhiệt độ trong cơ thể ngày nóng, chống cự được!

      Mặc Thiếu quay đầu lại, con ngươi bén nhọn phát ra ánh sáng lạnh, “ cái gì?”

      Mới vừa rồi có nhìn kỹ nàng, bây giờ nhìn lại, thậm chí tia ngoài ý muốn.

      giống những khác trang điểm lòe loẹt, ngược lại, đủ thanh thuần, da trắng nõn, tóc dài thả sau gáy, đôi mắt sáng rực, trông linh động cực kỳ!

      Nhìn thấy bây giờ, trong lòng thế nhưng lại có chút rung động!

      lỗ tai có phải hỏng rồi hay ? Tôi hỏi đêm bao nhiêu tiền!?” Như Lam nổi giận.

      ……………

      Mặc Thiếu , tổng giám đốc công ty RT, con người giá trị tới hàng trăm triệu, hôm nay lại bị người con thành ngưu lang?

      cao ngạo và tự ái của cho phép điều đó!

      gạt tay ra, đem thân thể mềm mại của tới gần mình hơn, từ cao nhìn xuống, dùng giọng ra lệnh , “Đem lời vừa , lấy lại!”

      “Tại sao? rốt cuộc có chịu bán hay ? bán tôi tìm người khác!” sắp chịu nổi rồi, nhiệt độ trong cơ thể chống lại .

      Mặc Thiếu nhìn , hai mắt thâm thúy, giống như cái đầm sâu, thả ra hơi thở vừa nóng rực vừa nguy hiểm, khóe môi mỏng chứa đựng nụ cười.

      “Tôi khiến vì lời ngày hôm nay mà phải trả giá lớn!” xong ôm ngang lên, bước .
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 7: Hóa thân của tinh

      Bên trong phòng tổng thống sang trọng.

      Mặc Thiếu kéo Như Lam vào phòng chuyên dụng, con ngươi thoáng tối.
      Dọc theo đường , Như Lam ôm chặt Mặc Thiếu, vô cùng mị hoặc, người có mang theo mùi hương thơm mát khiến cho cơ thể Mặc Thiếu trở nên nóng bỏng.

      có vẻ ngoài thanh thuần, lúc này mặt ửng đỏ, tựa vào người Mặc Thiếu, thỉnh thoảng bộ ngực mềm mại cọ cọ vào lồng ngực cường tráng của , đây tuyệt đối là loại quyến rũ dụ hoặc, Mặc Thiếu cố gắng nhẫn, người con trước mắt căn bản là hóa thân của tiểu tinh, đặc biệt tới quyến rũ !

      “Nóng, rất nóng…..” Như Lam mềm mại xương nằm trong lòng , thân thể nóng kinh người.

      Lấy thẻ để mở phòng, cửa mới mở ra, Mặc Thiếu kéo Như Lam vào, thô lỗ đem Như Lam đè lên tường, hôn lên đôi môi của .

      Lúc môi chạm vào môi , trong phút chốc kia, cái loại cảm giác ngọt ngào mà mềm mại làm cho lòng nhộn nhạo hồi, khỏi mê say.

      Đóng sầm cửa, giữ chặt cái ót , đòi lấy nụ hôn sâu ngọt ngào của .

      Sức lực của rất lớn, thân thể gầy của Như Lam bị đè chặt vào tường, khỏi có chút đau đớn.

      Mẹ nó, thể chút a!

      Chưa từng thấy qua MB như vậy!

      “Này, chờ chút……” Như Lam đẩy ra, sắc mặt vô cùng đỏ, đôi môi cũng nhuận hồng, tản ra sức hấp dẫn mê người.

      “Thế nào? Muốn tôi cùng đùa giỡn trước sao?” Mặc Thiếu nhếch môi hỏi ngược lại, con ngươi ngắm nhìn , mang theo tin đùa giỡn.

      Như Lam chỉ thấy người mình nóng ran, nhưng cố chịu đựng, nhìn lên người đàn ông trước mặt.

      Mẹ nó, đem mặt như vậy mà lại là MB, quá lãng phí của trời!

      Miệng đắng lưỡi khô, Như Lam lè lưỡi liếm môi cái, “, còn có chưa có cho tôi biết bao nhiêu tiền, quá nhiều, tôi trả nổi!”

      Người con đáng chết, lại vẫn nhớ kỹ chuyện này!

      Chợt, Mặc Thiếu cười tà ác, “Xem ra còn chưa hiểu tình trạng bây giờ, bằng nghiệm chứng trước kỹ thuật của tôi !” xong ôm Như Lam hướng cái giường lớn đến.

      Như Lam chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển hồi, nằm giường, bị đè ở phía dưới, cảm giác rất nóng, lại nghĩ rất muốn cái gì……

      Mặc Thiếu hôn , đầu lưỡi linh hoạt cậy hàm răng , mút thỏa thích cái lưỡi thơm, có mùi vị tuyệt!

      này tinh mà!

      lâu có cảm giác này, tại, chỉ muốn hung hăng ăn sạch !

      Mà Như Lam chỉ có thể bị động tiếp nhận, nụ hôn của , bá đạo, cường thế, làm cho người nào có thể chống đỡ, có cách nào cự tuyệt!

      Người đàn ông này, những nụ hôn sau cũng bá đạo như vậy!

      Chỉ là dạo này, công việc MB này ngày càng khó làm sao? Bằng sao có thể đói khát như vậy?

      Nhìn người đàn ông này cũng giống là người có công việc đứng đắn, dáng dấp nghiệt như vậy, phải biết thành phố A có bao nhiêu thiếu phụ tịch mịch a…….

      Như Lam càng nghĩ càng tà ác, nếu như Mặc Thiếu biết ở trong đầu YY như thế, nhất định hận tự tay bóp chết !
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 8 có tiền trả rồi..
      Tử Lam là rất phúc hắc..luôn có những suy nghĩ táo bạo.Nàng nằm ở đó,thân thể càng lúc nóng lên,đối mặc với vuốt ve của Mặc Thiếu Thiên thế nhưng bản thân nàng trở nên khát vọng..Thậm chí nàng hận thể hoán đổi vị trí từ bị động đổi thành chủ động, là làm ngay..nhưng Mặc Thiếu Thiên tu luyện thành tinh rồi,thế nên chưa hành động ý nghĩ bị bóp chết ngay từ trong trứng.Tử Lam chỉ có thể nằm yên..mặc cho số phận..bị động bị động..
      Mặc Thiếu Thiên lôi kéo y phục của Tử Lam cởi ra sạch , nàng ngừng vặn vẹo thân thể khiến ‘cự vật’ cương cứng của đâm nhè vào tiểu huyệt nóng ẩm.
      “ôi” Mặc Thiếu Thiên hít ngụm khí lạnh,tiểu tinh mê người..
      Mặc Thiếu Thiên ngón tay phủ lên mật huyệt,cảm nhận ẩm ướt bên trong, dùng ngón tay chậm rãi thăm dò vào.Bên tai nghe tiếng Tử Lam tinh tế rên rỉ,chậm rãi ra vào để nàng thích ứng.Cảm nhận được người nàng khác thường nhiệt độ dường như nghĩ ra nàng gặp phải chuyện gì.. phải là bị người ta bỏ thuốc ..!
      Khó trách tại sao nàng lại nhạy cảm và nhiệt tình, ra là như vậy?
      Chết tiệt!
      Vừa nghĩ đến nếu người nàng gặp phải mà là nam nhân khác..để cho người khác hưởng thụ hết ngọt ngào của nàng,trong lòng tổng cảm thấy rất khó chịu.. đúng hơn là ghen tức.
      Đối với Mặc Thiếu Thiên, thiếu nữ nhân, cũng bao giờ chủ động lấy lòng nữ nhân,toàn là nữ nhân chủ động lấy lòng . chỉ cần nằm yên chổ tự động có người tiến lên phục vụ..
      Nhưng nữ nhân trước mắt này lại khiến cho kiềm lòng được phải động thủ âu yếu thương.Nàng có loại bản lãnh như vậy..
      Để cho loại suy nghĩ kích động thưởng thức từng nấc da thịt của nàng,rồi lại hận được lập tức chiếm nàng,muốn nàng điên cuồng..
      Lưu loát kéo tất cả y phục xuống,da nàng trắng mịn như da em bé vì nhịn và đỏ lên.Mặc Thiếu Thiên đè lên người nàng,mềm hôn,mút gần xuống chiếc cỗ mỹ lệ,hôn lên bộ ngực sữa trắng mịn mềm mại,nâng cao chiếc eo thon, nhàng mút quả hồng mềm nho ngực, nhàng bú mút,lại khe khẽ găm cắn…
      Tử Lam rung động,có loại kích thích thoải mái khó tả..!
      ‘Ngưu lang’ chính là ‘ngưu lang’,kỷ thuật tệ !
      Lúc này,Tử Lam chợt nhớ tới cái gì,híp đôi mắt dụ hoặc nhìn Mặc Thiếu Thiên “Xem ra dáng vấp tệ,làm ăn nhất định rất tốt,cho hỏi tắm rửa chưa?” (đây cũng là loại phá hư phong cảnh đó tỷ ơi..haiz..)
      Nàng rất thích sạch ,ý nàng là muốn kêu tắm cho sạch..nàng chịu được bẩn..
      Mặc Thiếu Thiên mặt đen lại trán chảy xuống mấy đường hắc tuyến..hơi thở nguy hiểm,nụ cười lạnh băng..thực con mẹ nó tức à..
      Nàng như vậy mà ghét bỏ bẩn?
      Bao nhiêu nữ nhân tắm rữa sạch nằm giường chờ , đều cần.. tại nàng lại dám ghét bỏ bẩn..! Hừ..
      để nàng trả giá cao vì điều này..Mỗ nam nhân nào đó cười rất gian ác..
      Nghĩ tới đây,Mặc Thiếu Thiên cuối người xuống,chống đỡ tách hai chân Tử Lam ra,mĩm cười giá rét “xem ra còn biết mình sai ở chổ nào,xem tôi đây như thế nào trừng phạt ..”.
      Tử Lam da đầu tê dại,run run..như cảm nhận được việc hay sắp xảy ra..
      Mặc Thiếu Thiên cầm ‘cự vật’ để ngay mật huyệt dùng sức đâm thẳng vào bên trong….
      tắm cũng được..ít nhất phải mang ‘bao’ vào…á….á….”Tử Lam chết lặng,lệ rơi đầy mặt…
      Tử Lam còn chưa có hết vậy mà đột nhiên bị ‘tập kích’, ‘cự vật’ nam nhân xuyên thẳng vào người nàng.Tử Lam cặp mắt trừng lớn,hét lên tiếng..
      “ A….A….A….A..”
      Cảm giác thân thể mình bị người xé rách làm hai,nóng hừng hực,đau quá.. tại nàng muốn chết ..
      Con bà nó, là đau muốn chết…
      “Đau…huhu..đau quá..đợi chút…này gì đó ơi..làm ơn trước lấy ra ngòai..ừ..đem nó ra ngoài..huhu”.Tử Lam khổ sở cầu xin,giờ nàng sắp chết rồi..
      Mặc Thiếu Thiên cũng ngờ,nàng lại trinh trắng như vậy..hoàn mỹ.. là người đầu tiên chiếm được nàng..để cho mê mang…trầm luân.
      Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng cười tà ác nhìn nàng “ tại mới kêu..muộn rồi..”. xong bắt đầu luật động người nàng.
      Em ngươi,bây giờ ‘ngưu lang’cũng lớn lối như vậy sao..?
      sợ nàng sáng mai trả tiền cho hay sao mà dám như vậy đối với nàng…huhu..khóc ra nước mắt..tự tạo nghiệt thể sống..tự lấy đá đập vào chân mình là những suy nghĩ lúc này của nàng…
      “a…ưm…hư..đau quá..”…
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 9 : Nữ nhân, chọc tới ta..
      Cả đêm triền miên…
      Sáng hôm sau khi Tử Lam tỉnh lại,toàn thân nàng đau đớn chua xót..cảm giác tốt chút nào..có chút tủi thân mặc cảm.
      Chết tiệt! Nam nhân này là cầm thú sao?Có cần như vậy đói khát..
      Tử Lam nhìn nam nhân nằm ngủ giường,lông mi dài,ngủ quan tinh xảo mà xinh đẹp,lúc ngủ thiếu phần sắc bén,nhiều hơn phần lười biếng tà mị..
      khỏa thân lộ nữa người ,chăn trắng vừa lúc che kín mông,ánh mặt trời chiếu xuống làn da lúa mạch,khiêu gợi cách nào tưởng được..oa..nhìn mỹ nam ngủ cũng đẹp mắt..
      Ai, đáng tiếc!
      Nam nhân đẹp trai như vậy lại ra ngoài làm nghề ‘ngưu lang’ làm cái gì?
      Tử Lam vừa oán thầm,vừa chịu đựng hạ thân đau đớn,gắng gượng thân thể vội vã mặc quần áo tử tế!
      Vừa định móc tiền ra trả nhưng nàng lại phát người nàng thế nhưng xu cũng có!Cũng may, còn ngủ nếu như tại thức dậy bảo nàng trả tiền nàng biết đào cái hang nào mà trốn nửa…Đêm qua hùng hổ hỏi bao nhiêu tiền…giờ đây..nhục à…! là mất mật quá!
      Bây giờ phải làm sao?Tử Lam vò đầu bứt tóc suy nghĩ nát óc.Hay là nàng gọi tiểu Từ đến cho nàng mượn ít tiền..mà cũng được..nếu như vậy con mẹ nó nhục..tiểu Từ cười nàng đến chết mới thôi..ai da..
      Chẳng lẽ ăn xong rồi bỏ chạy..?Đây phải là tác phong hằng ngày của nàng nha!
      Nghĩ tới nghĩ lui,chợt Tử Lam nhìn thấy chiếc lắc tay tay mình..Đây là quà sinh nhật ba ba tặng cho nàng..Nếu lấy nó đưa cho chắn chắc củng trả đủ tiền đêm qua ..
      Mặc dù trong lòng muốn bỏ lại chiếc lắc tay,nhưng nàng phải là loại ăn quỵt..vuốt ve thêm lần nữa mới tiếc hận cắn răng tháo xuống.
      Lấy lắc tay để bàn,Tử Lam cầm bút viết thêm vài chữ để lại xem như lời xin lỗi.Nhủ thầm trong bụng,nam nhân à đừng thức dậy lúc này nha..cầu cho ngủ thêm xíu nữa,sau khi nàng rời thức lại là được rồi..Tử Lam xoay người bước nhè ,cẩn thận đóng cửa phòng lại.
      Mặc Thiếu Thiên tỉnh dậy là giữa trưa rồi, ngủ mê say bị cuộc điện thoại đánh thức!
      Xoay người vươn tay,cầm lấy điện thoại di động nhấn nút nghe “tôi nghe..”giọng cực kỳ lười nhác..buồn ngủ.
      “Mặc tổng,xảy ra chuyện rồi..”.Trợ lý Mạc Lương
      Mặc Thiếu Thiên đôi mắt nhanh chóng mở ra,cặp mắt hoa đào sáng ngời tinh thần phấn chấn “ xảy ra chuyện gì mau..”
      “Ngài đổng trưởng muốn mở cuộc hợp cổ đông chọn tổng giám đốc mới…”.Trợ lý Mạc Lương lời kính cẩn,gấp gáp..
      Nghe thế,Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng cười châm biếm “bà ta hình như rất gấp.. kịp cho đứa con trai phá sản của bà ta vào công ty RT mà nhanh chóng hành động rồi..Củng chịu đều tra kỹ lưỡng xem bản thân bà ta được bao nhiêu phần thắng..Mặc Lương,cậu ở đó sắp xếp,tôi lặp tức trở về ngay!”
      “Vâng,Mặc tổng..”
      Cúp điện thoại, mặt Mặc Thiếu Thiên mang theo nụ cười hung dữ,bà ta muốn đấu với cũng biết tự lượng sức mình.Xoay người nhìn về phía nữ nhân bên cạnh..
      Chết tiệt! Bên cạnh rỗng toát, còn bóng dáng của nàng,nếu như giường còn dấu lạc hồng chứng minh đêm qua nàng ở đây tưởng đêm qua chỉ là mộng.
      Nữ nhân chết tiệt này,thế nhưng để cho nàng chạy thoát!
      Ngẫm lại,nha đầu này tư vị tệ,đêm qua để dục tiên dục tử điên cuồng vì nàng.Trong đầu thoáng lên bóng dáng nàng đêm qua hầu hạ dưới thân ,dáng vẻ cầu xin tha thứ trông đáng .Mặc Thiếu Thiên nhếch miệng lên cười nhạt.
      thể để cho nàng thoát khỏi bàn tay của , còn muốn nàng tiếp tục hầu hạ ..
      Mặc Thiếu Thiên mặc xong quần áo chỉnh tề,liếc mắt sang, bàn có tờ giấy và chiếc lắc tay..rất dễ nhận thấy là Lâm Tử Lam lưu lại,ngoài nàng ra có người nào có thể vào căn phòng này,nhíu nhíu mày Mặc Thiếu Thiên cầm lên đọc.
      xin lỗi ,tôi quên mang theo tiền..chiếc lắc tay này xem ra cũng đủ trả tiền đêm qua của ! Xin lỗi, hẹn gặp lại!”
      Mặc Thiếu Thiên khóe miệng co quắp cái !
      Nữ nhân chết tiệt này,nhất định phải khiêu chiến đến ranh giới cuối cùng của ,muốn bức điên mới chịu hay sao?
      Tốt ! rất tốt !
      Mặc Thiếu Thiên đem tờ giấy vò thành cục quăng vào thùng rác.,nghiến răng kẻo kẹt..cầm lên chiếc lắc tay nhoẽn miệng cười lạnh.
      Nữ nhân, chọc tới ta rồi…chuẩn bị hậu ..!

      Chương 10 : Đại họa ập đến
      Ngô Đồng phố,phong cảnh cũng như tên..xung quanh trồng nhiều cây ngô đồng..nhìn toàn cảnh xung quanh ai cũng nghĩ ngay đến chữ “ nghèo”.
      Nhưng người sống nơi này vĩnh viễn thể nào giống như tên đẹp như vậy ‘ngô đồng’,ngây ngô thuần khiết.
      Khi Tử Lam vừa bước chân vào cổng nhà nàng khung cảnh hoành tráng khiến nàng giận đỏ mặt.Tất cả đồ đạc của nàng từ bé đến lớn nằm ngỗn ngang đất,mấy thứ linh tinh nằm rãi rác khắp sân.Chuyện gì xảy ra vậy trời?Có phải nàng nằm mơ ..hay là ba ba của nàng chuyển nhà với nàng.Nhặt lên từng món xếp lại,đến khi Kiều Phương từ trong nhà bước ra nàng mới hiểu chuyện gì xảy ra với đồ của nàng.
      Kiều Phương cầm trong tay đồ của Tử Lam định ném tiếp Lâm Mặc Thiên ngăn Kiều Phương lại,bà ta lớn tiếng la hét “tôi cho ông biết,chúng ta còn muốn sống yên ổn qua ngày,nếu nó vẫn còn sống tại căn nhà này sau này chúng ta có ngày nào tốt đẹp,hôm nay,có nó có tôi,có tôi thể nào có nó được..ông nghe chưa..?”
      Kiều Phương quấy rối,Lâm Mặc Thiên mặt hoàn toàn bất đắc dĩ,ông cũng biết làm sao cho vừa lòng, bên là con bên là bà vợ.Lâm Mặc Thiên giọng khuyên nhủ “bà đừng như vậy có được ? thế nào Tử Lam cũng là nữ nhi của tôi,bà đuổi nó nó ở chổ nào mà sống..Lam nhi còn quá bà thông cảm bỏ qua cho nó ..”
      “ Nó thích nơi nào nơi đó, liên quan đến chúng ta,nếu nó vẫn còn tiếp tục ở đây chúng ta phải chịu mỗi ngày đều có người tới đe dọa sao?”Kiều Phương kêu gào vừa lúc Lâm Mặc Thiên ngẫn người bà liền cầm đồ của Tử Lam ném ra cửa.
      Vừa vặn rơi xuống chân Tử Lam..
      “Lam nhi…con về khi nào..” Lâm Mặc Thiên lẫm bẫm kêu tiếng.
      Lâm Tử Lam nhìn ba ba của mình lúc rồi dời ánh mắt sang Kiều Phương,nổi giận,nàng rất giận.Nhìn thẳng tấp vào Kiều Phương bằng ánh mắt lạnh thấu xương.
      “ Kiều Phương,bà nổi điên cái gì vậy hả..?Tôi khi nào trêu chọc bà hả..?Ai cho phép bà tùy tiện động vào đồ của tôi..ai cho phép bà làm như vậy?”Tử Lam tức giận run người, thét lên nhìn chằm chằm Kiều Phương.
      Kiều Phương là ba ba cưới về làm vợ hai,mẹ của nàng sau khi sinh nàng xong bao lâu mẹ chết, ba ba cưới Kiều Phương nhưng quan hệ giữa nàng và bà ấy luôn đối chọi gai gắt.Bởi vì Kiều Phương đối với nàng từ đến lớn đánh mắng,lâu ngày Tử Lam cũng luyện ra mồm mép lợi hại, tại Kiều Phương đối với nàng nhiều lắm là lảm nhảm dám động tay động chân với nàng,nhưng hôm nay lại chọc nàng,ném tất cả đồ của nàng ra bên ngoài..nàng giận rât giận..dám chọc vào nàng ư..hừ.
      Qủa nhiên khi nhìn thấy Tử Lam với ánh mắt như muốn giết người Kiều Phương bỗng nhiên run sợ,sắc mặc bà hơi hoãn lại chút,nhưng vẫn như củ dáng vẽ vươn nanh múa vuốt “Lâm Tử Lam,mày về vừa đúng lúc,nhanh chóng thu thập rồi cút ngay..”
      “ Nơi này là nha ta,nếu phải ra củng chính là bà phải tôi nha!Kiều Phương,xin hỏi bà có tư cách gì mà muốn đuổi tôi hả?” Tử Lam hỏi ngược lại,gương mặt thanh thuần mang theo cỗ tức giận ,Tử Lam nhếch miệng cười khinh bỉ.
      “Tại sao đuổi mày à..Mày bên ngoài đắc tội người nào để người ta tìm đến nhà,trước kia tao nhịn mày đều được hết nhưng chuyện này mày là hại tao với ba ba của mày,mày hận tao sao nếu như ba ba mày có chuyện gì hay xảy ra mày đúng đứa con bất hiếu”.Kiều Phương hét lớn nhìn Tử Lam xem nàng suy nghĩ ra sao về việc này.
      Đắc tội người khác..
      Tử Lam nhíu chặt chân mày biết đến cùng xảy ra chuyện gì!
      “ Đủ rồi” Chợt Lâm Mặc Thiên hô lên tiếng,ông nỗi danh tính tình dễ chịu,nhưng bây giờ hô to tiếng khiến Kiều Phương cũng sợ hết hồn.
      “Tử Lam là con của ta,nơi nào củng được ”Lâm Mặc Thiên khuôn mặt uy nghiêm hô lên tiếng.
      Nghe ba ba bảo vệ nàng làm lòng Tử Lam cảm giác rất ấm áp.
      “ Nếu như nó ,ông cứ chờ ngày ngày có người tới đe dọa sau đó tìm người đến đánh chết ông luôn ,hừ..”Kiều Phương xong tức giận thở phì phò,xoay người bước vào nhà đóng cửa.
      Lúc này, Tử Lam bước nhanh đến bên cạnh Lâm Mặc Thiên,nàng ngu ngơ hiểu chuyện gì xảy ra ở đây,nghe Kiều Phương luyên thuyên nhưng hiểu gì hết,nàng phải hỏi ba ba mới được “cha!rốt cuộc xảy ra chuyện gì..”
      “Con yên tâm , có chuyện gì hết..con đừng lo lắng nhiều,cố gắng học tốt là được rồi..việc nhà có cha giải quyết” Lâm Mặc Thiên cố gắng an ủi nàng.
      “Cha,con biết nhà mình thực xảy ra chuyện phải ?Nếu Kiều Phương nổi điên như vậy,rốt cuộc xảy ra chuyện gì?Có phải hay chuyện này có liên quan đến con?Cha hãy cho con biết..xin cha”Tử Lam nhất định hỏi cho ra lẻ,hành động của Kiều Phương cho cho nàng biết nhất định có việc nghiêm trọng ảnh hưởng đến ba ba của nàng,chuyện này có liên quan đến nàng!
      Last edited: 13/5/15
      Vanswiftytú cầu thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 11 : Học bỗng du học nước Mỹ

      Vì Tử Lam ép hỏi được,cuối cùng Lâm Mặc Thiên phải kể ra tất cả ngọn nguồn việc cho nàng biết.

      Tất cả mọi chuyện đều do cấp của Hứa Nhược Trung là ông Mộ Ngôn Tâm quấy rối. cho người đến nhà nàng hung hăng đập phá,còn đe dọa ba ba của nàng,chỉ cần ngày nàng vẫn còn sống trong căn nhà này mỗi ngày cho người đến đây gây chuyện!

      Sau khi nghe ba ba kể lại,nàng tức giận đến sắp nổ tung!

      Hôm trước nàng chỉ phát tán hình mạng là đối với rất thiện tâm rồi..nếu biết hôm nay đối với gia đình nàng như vậy hôm đó dứt khoát ‘phế’ luôn mới hả cơn giận này..tên khốn chết tiệt..cầu cho cả đời thân bại danh liệt ngốc đầu lên nổi,tốt nhất là ăn cơm cũng bị nghẹn chết!

      Tử Lam quay sang nhìn Lâm Mặc Thiên đầy áy náy,nếu phải vì nàng ba ba của nàng gặp chuyện tốt như vậy.Nhưng nếu như có thể làm lại nàng nhất định chơi chết tên khốn nạn Mộ Ngôn Tâm cho hả giận!

      “ Cha,người đừng lo lắng nữa,chuyện này con tự giải quyết ổn thỏa..cha vào nhà ..”

      Tử Lam cất bước định tìm Mộ Ngôn Tâm nhưng Lâm Mặc Thiên làm sao hiểu ý định của con mình.

      “ Lam nhi!con đứng lại đó cho ta…nếu con có ý định tìm tên họ Mộ kia con sau này cần gọi ta là cha nữa! có quyền có tiền lại hung ác,con tìm rất nguy hiểm,cha cho phép con tự ý quyết định như vậy..con là tìm thế nào đây?Người cuối cùng chịu thiệt thòi vẫn là con mà thôi!Nghe lời cha biết ,trừ khi ta chết..nếu con được tìm nữa.”. Lâm Mặc Thiên cố gắng khuyên ngăn Tử Lam để nàng hành động sai trái..

      “Cha ,con làm sao có thể ngồi im để người khác đe dọa khi dễ cha mình được”Tử Lam chua xót , ngờ việc nàng làm lại ảnh hưởng đến ba ba.

      “Mục đích của phải là cha,tất cả chuyện này đều nhằm vào con,nếu hôm nay con rời nhà bỏ chẳng lẽ để được như ý nguyện?Cha sao cả con cứ yên tâm,cha chỉ hy vọng con bình bình an an mà sống!” Lâm Mặc Thiên cảm khái ra suy nghĩ của mình với con !

      Tử Lam nghe hồi,nội tâm đau nhói chóp mũi ê ẩm,nước mắt rưng rưng nhào vào lòng Lâm Mặc Thiên khóc thút thít “ cha..con nghe lời cha..con nhất định sống tốt,có ngày làm cha hãnh diện về con..cha yên tâm,sau này con biết tự chăm sóc bản thân để cha bận tâm vì con nữa..”

      Lâm Mặc Thiên móc ra sấp tiền dày cộm nhét vào tay Tử Lam “cha nơi này có ít tiền,con cầm lấy ra ngoài thuê phòng ở tạm mấy ngày,sau khi việc lắng xuống con hãy trở về đây sống với ba,cửa lớn nhà mình luôn chào đón con”.

      ,con cần đâu cha!Đây là tiền riêng của cha,thứ lỗi con thể nhận được..con lớn rồi,con biết tự lo cho bản thân”.Tử Lam lập tức đem tiền nhét lại vào tay cha mình.

      “ Cha chỉ có đứa con là con,tiền này cha cũng là đễ dành cho con mà thôi,nghe lời cha mau cầm!”.Lâm Mặc Thiên cứng rắn cất tiếng,giọng đầy uy nghiêm.

      Bất đăc dĩ Tử Lam buộc phải nhận số tiền này,trong lòng nàng thầm nghĩ sau này nàng phải làm ra nhiều tiền phụng dưỡng cha già.

      lúc này điện thoại di động của nàng vang lên!
      Nhìn đến số điện thoại gọi tới,Tử Lam lau nước mắt hít vào hơi sâu nhấn nút nghe.

      “alo,mình nghe nè tiểu Từ..”

      “Lâm Tử Lam,cậu chết ở đâu tới giờ mới bắt máy,dám để cho mình leo cây…cậu cái đồ vô lương tâm.” Tiểu Từ bên kia giọng hung hăng,từng tiếng gầm gừ truyền sang làm Tử Lam suýt nữa điếc bên tai.

      Tử Lam chợt nhớ đêm qua cùng từ tiểu Từ uống rượu,nàng bảo với tiểu Từ là nàng trở lại ngay vậy mà xảy ra chuyện kia…..Tử Lam vội vàng xin lỗi “ xin lỗi,là mình đúng,ngày hôm qua xảy ra chút chuyện nên mình trước,hôm nào tớ mời cậu chầu xem như là tớ xin lỗi được tiểu Từ xinh đẹp đáng !”

      “Này,được lắm!Cậu được quên biết ?”Tiểu Từ giọng có chút bỡn cợt “Vẫn là cậu nhanh nhanh mời mình bữa nha,có viêc này nhất định phải với cậu,chúc mừng cậu Tử Lam!”

      “Chúc mừng! Chúc mừng cái gì vậy tiểu Từ?” Tử Lam vẽ mặt ngu ngơ như lọt vào tầng sương mù.

      “Cậu còn biết chuyện gì nữa hay sao..nha nha..cậu nhận được suất học bỗng du học sang Mỹ tuần sau khởi hành xuất phát rồi,tên của cậu có trong danh sách sáng nay rồi!” Tiểu Từ bộ dáng đáng đánh đòn nằm ngã lăn giường trò chuyện với Tử Lam.

      “Cái gì?cậu ..cậu ?”Tử Lam gương mặt tràn đầy kinh ngạc..nàng chỉ sợ đây chỉ là giấc mộng mà thôi.

      “Dĩ nhiên là rồi,chình tay mình cầm lên danh sách mà,làm sao có thể sai được.Cậu yên tâm,nhãn lực của mình tốt lắm..mình thấy có tên cậu nên nhanh chóng báo cho cậu biết ngay,thấy tớ đối với cậu tốt đúng nè!”Tiểu Từ giọng nghịch ngợm.

      Tử Lam cảm khái.. là ông trời tuyệt đường nàng mà! Cảm ơn ông trời giúp nàng trong lúc dầu sôi lữa bỏng này..Tử Lam nhảy cẩng lên..haha cười lớn.

      “Được,mình biết rồi,cám ơn cậu nhiều nha tiểu Từ”

      cần khách khí,nhớ mời mình ăn cơm đừng quên là được rồi..haha”

      thành vấn đề..”

      Cúp điện thoại…

      Lâm Mặc Thiên nhìn Tử Lam có vẻ rất vui mừng,đến nổi vừa nhảy vừa cười nhịn được hỏi nàng “Chuyện gì làm con vui mừng đến thế?”

      “ Cha,con cho người biết tin tức tốt..con của cha nhận được suất học bỗng du học sang Mỹ..haha” Tử Lam vui mừng ôm chầm Lâm Mặc Thiên,cả người run run..

      tốt quá!”Nghe đến tin tức như vậy,Lâm Mặc Thiên cả kinh,sau đó vui mừng bật khóc “Cha cũng biết con là người rất có tiền đồ,cha hãnh diện về con..con ”.

      “Cha,người yên tâm,chờ con kiếm nhiều tiền,nhất định con hảo hảo hiếu kính ngài !”
      Vanswifty, tú cầuFriendangel2727 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :