1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Chớ đắc tội ông chủ - Hỉ Cách Cách (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 2.2


      Bộ nghiên cứu phát triểu của công ty gần đây tìm ra phương thức mới, tạo thành hợp đồng ác liệt thương trường, công ty của mình có thể nghiên cứu phát triển ra thứ tốt dĩ nhiên đáng ăn mừng, nhưng tội gì lòng mưu đồ hợp tác cùng công ty bọn họ, bây giờ trước mắt phải xử lý hạng mục công việc thích đáng.

      Bây giờ là thời khắc mấu chốt nhạy cảm, lại còn có phụ nữ cố tình chạy tới quấn , khiến cho thiếu chút nữa kịp trở mình, trực tiếp bảo tìm người khác

      Nhưng cuối cùng có thể tạm chịu đựng, là vì Sunny xinh đẹp động lòng người cùng rất nhiều ông chủ công ty lớn có "Tương đương quan hệ mật thiết" (ý là cũng quyến rũ nhìu người khác), khi tất yếu, có thể quăng vào làm quân cờ dẹp loạn.

      Vừa nghe thấy giọng bình ổn lạnh lẽo của , Cổ Thần Lạc thân mình thoáng chốc cứng đờ, theo bản năng vừa rùng mình vừa bày ra tư thế thích hợp ra, hồ sơ nóng hầm hập che ở trước ngực, làm như bùa hộ mệnh.

      nuốt ngụm nước bọt, từ từ quay đầu, nhìn phía hai tay vòng qua ngực, tổng giám đốc đại nhân hơi dựa khung cửa, "Tổng giám đốc, đây là hồ sơ ngài muốn, ta kiểm tra xong."

      Hắc Diệu Luân câu, ý vị thâm trường nhìn hai giây, mở hai chân thon dài bước tới chỗ .

      cảm thấy có chút hoang mang, giả thiết nữ nhân này là lão già đặc biệt mang tới, vây sao có lộ ra chút biểu ghen tị? Đây là muốn làm cái quái gì thế?

      Vốn là nghĩ rằng bản thân thể hành vi phóng đãng chút, làm cho biết khó mà lui, nghĩ tới căn bản hoàn toàn để tâm trong lòng, giống như đối với chính là quan hệ đơn thuần cấp cùng cấp dưới.

      Con ngươi đen tuấn mỹ hung hăng nheo lại, tốt nhất đừng chơi trò lạt mềm buộc chặt với , nếu tuyệt đối làm cho nếm thử cái gì gọi là "Biết vậy chả làm".

      đến trước mặt , nhìn đưa tài liệu tới, đôi con ngươi giống như có thể hiểu lòng người sắc bén ở mặt đảo quanh, mãi đến khi thấy lúng túng đỏ mặt cúi đầu, mới chậm rãi mở miệng —

      " vẫn chưa trả lời vấn đề của tôi, thư ký Cổ."

      Nghe thấy câu hỏi hàm ý dày đặc của , Cổ Thần Lạc trái tim nháy mắt nguội nửa, tại chuyện muốn làm nhất chính là làm cấp của tức giận, cần phần tiền lương này.

      "Thư tổng giám đốc, ta chỉ là cảm thấy. . . . .tiểu thư Sunny hình như phải rất vui vẻ. . . . ."

      Bởi vì đại mỹ nhân sau khi thở hổn hển vào trong thang máy, còn dùng hết sức đóng rất nhiều cúc áo.

      "Tôi trả tiền cho là bảo đến làm việc, phải quan tâm số người quan trọng." mắt lạnh liếc nhìn làm ra vẻ lo lắng, giông mang mỉa mai mà làm khó dễ .

      " Tiểu thư Sunny là thuộc. . . .người quan trọng người sao?" có chút kinh ngạc, cần nghĩ ngợi ra miệng.

      Cũng mình ở trong phòng cùng nhiều lần, hơn nữa theo hành động mới vừa rồi phán đoán người ta đối vô cùng thân thiết, bọn họ trong lúc đó hẳn là quan hệ ít, nếu ngay cả như vậy cũng còn là người gọi là quan trọng, vậy muốn như thế nào mới có thể được là "Người quan trọng"?

      "Thế nào? Đối với sinh hoạt cá nhân của tôi bắt đầu cảm thấy hứng thú?" thu hồi sắc mặt lạnh như băng, khóe miệng hơi hơi tà tứ cong lên, bàn tay to xâm lược mở ra, để lăng bừa lên bàn, cúi người tới gần , hơi thở đặc hữu nam tính càng mê hoặc hướng chậm rãi phun tới.

      Cổ Thần Lạc đơn thuần làm sao gặp qua loại trận chiến này, chỉ cảm thấy mặt đột nhiên trận ngứa tê dại, hai gò má càng phát ra đỏ bừng.

      " dám, tôi hoàn toàn có cái ý tứ kia." nhanh chóng rũ ánh mắt xuống, né tránh tầm mắt nóng bỏng của .

      " có." Hắc Diệu Luân tràn ngập sức quyến rũ tươi cười lộ vẻ châm chọc nồng đậm. Có lão già ở phía sau làm chỗ dựa cho , có cái gì dám?

      Nhưng mà, cái người cha kia chưa bao giờ làm tròn trách nhiệm, chỉ biết liên tiếp huấn luyện tàn bạo mọi phương pháp hủy hoại thời thơ ấu của , lại mơ tưởng có ý đồ lợi dụng nữ nhân tới khống chế cuộc đời của , nghĩ đều đừng nghĩ!

      "Tôi. . . . ." Cổ Thần Lạc hiểu ra sao giương mắt nhìn về hướng , hiểu tổng giám đốc tại sao thường cách đoạn thời gian đột nhiên phát tác, làm ra ít vấn đề kỳ quái thể lý giải.

      Đáy lòng mặc dù có nghi hoặc rất sâu, nhưng từ đầu đến cuối dám công khai hỏi, bởi vì nghĩ mạo hiểm gì có khả năng mất phần công tác này.

      chút cũng nghĩ!

      " vẫn chịu sao?" Gương mặt tuấn mỹ của lại dần dần đóng băng, lạnh lùng trừng mắt còn giả bộ vô tội.

      Bây giờ còn diễn kịch, tại sao làm diễn viên? Bị cha xếp vào nhân vật thư ký ủy khuất đến bên cạnh , mai kỹ xảo biểu diễn của sao?

      " cái gì?" hoang mang nhíu mi lại, hoàn toàn hiểu tại sao lại muốn làm khó dễ .

      " cứ ?" ngoài cười nhưng trong cười, giông đùa cợt lại chính là gia tăng dấu chấm hỏi trong lòng .

      khó hiểu hỏi lại. "Tôi biết phải cái gì."

      Ánh mắt nghiêm khắc của mặt cẩn thận xem kỹ, nhưng trong con ngươi của trong suốt hề tâm cơ, tránh né mặc cho điều tra đánh giá. Quả thấy tia sơ hở.

      Sau hồi lâu, cắn răng hừ lạnh, "Nếu tại ngụy trang là vô tội, vậy cũng đủ can đảm."

      bỏ tay chống đỡ mặt bàn, đổi thành khoanh ngưch, tầm mắt thâm ảo khó dò như trước gắt gao nhìn thẳng .

      "Tôi còn hiểu ngài cái gì." Vẻ mặt mờ mịt, nhưng lúc giữ khoảng cách sau khi hai người gần nhau trong gang tấc, cuối cùng dưới đáy lòng thở ra to.

      Mỗi lần chỉ cần chỗ ngồi này máy phóng điện siêu cường tới gần , tim của đập loạn lên phiền lòng, hơn nữa người đàn ông này thực đáng giận, biết mình đủ đẹp trai, liền thường xuyên lấy điểm này làm như vũ khí, thích xem phụ nữ vì tim đập quá tốc độ, mặt đỏ lúng túng.

      " hiểu, vốn có người nào hiểu hơn ." Khóe miệng giơ lên cười lạnh chút, giọng mang thăm dò.

      " Tổng giám đốc, tôi biết ngài cái gì." cũng bị câu hỏi kỳ quái của khiến cho mau điên rồi.

      Vị tổng giám đốc đại nhân mới nhận chức đầu óc khôn khéo linh hoạt, làm việc tàn nhẫn, nên khi hạ quyết định thái độ quả quyết tự tin, khuyết điểm duy nhất có lưu hành thời gần đây nhất, giống như bây giờ, luôn bức trả lời mà hiểu câu hỏi.

      Đầu óc của có phải có tật xấu gì hay nhỉ?
      palladium thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 2.3


      số người áp lực quá lớn, xuất hành động như là điên cuồng mua sắm hoặc ăn uống thả cửa, mà lại tương đối đặc biệt, đó
      là lấy việc uy hiếp người khác làm niềm vui

      Còn có lý do nào có thể chính xác hơn nữa? đối lộ ra bộ dạng đồng tình, tám phần là vì biết đường đường là tổng giám đốc của công ty lớn, mỗi bước đều được cha sắp xếp cạm bẫy tỉ mỉ, mà chính là cái miếng mồi chết tiệt.

      Sau khi biết được đáp án, Hắc Diệu Luân còn đem làm tấm chắn trước ngực để sử dụng, mỗi bước đều quên ném cho đống công việc.

      "Báo cáo kết quả tháng này cùng tháng trước, cùng tiến độ của phương thức nghiên cứu phát triển bộ phận nghiệp vụ, sáng mai tôi muốn xem thử."

      Cổ Thần Lạc mắt nhìn thời gian, buổi chiều năm giờ

      Lúc này mới muốn xem lại phần tài liệu kia, vậy là muốn đêm nay ngủ lại công ti?

      Nhìn phòng làm việc tổng giám đốc đập tiếng, nhận mệnh rũ hai vai xuống, nản lòng ngồi về vị trí, thuần thục mở máy tính lấy tài liệu ra, kêu lên tài liệu khổng lồ bắt đầu sửa sang phân tích tài liệu.

      May mắn em Xảo Thừa học kỳ này trọ ở trường, bằng nếu mộ công việc tháng làm việc gần ba mươi ngày, chia đều còn có nửa thời gian phải tăng ca ngủ ở công ty, mới có thể hoàn thành công việc tổng giám đốc phân công đúng giờ, Xảo Thừa nhất định lập tức bắt từ chức vì công việc vất vả.

      Nhưng mà, bây giờ đối với , công việc vất vả căn bản tính là gì, quan trọng là tiều lương quá cao, cũng đủ làm cho hoàn thành giấc mơ ra nước ngoài du học của em .

      Cái năng lực của người phụ nữ điên ngoài cửa kia, mạnh đến mức nào?

      Hắc Diệu Luân lạnh lùng dừng ở ngoài cửa sổ nhìn cảnh đêm mưa phùn lất phất, nheo lại mắt sói ra sức hút hơi thuốc lá, tâm tình lại phiền chán thôi.

      hơn bốn tháng, sử dụng tất cả vốn liếng làm khó dễ người phụ nữ tại chỉ cách cánh cửa, mà nếu như có ngoài ý muốn, giờ phút này hẳn là xử lý vốn là thuộc về công việc của nhân viên chủ quản ngành hành chính — nhưng câu " đối hoạt động bên trong công ty phải có nhận thức cơ bản" làm lý do, kiên quyết bắt làm phần công việc này.

      Đúng vậy. cố tình chỉnh , toàn bộ công ty dưới ai biết điểm này, trừ bỏ bản thân ngoài đó.

      Đương nhiên, có lẽ trong lòng biết , chính là lựa chọn yên lặng thừa nhận, nhẫn nhục chịu đựng tính tình tốt đến ngay cả cũng nhịn được phát hỏa.

      Ném thuốc lá, Hắc Diệu Luân bắt đầu nôn nóng ở trong văn phòng qua lại.

      ban đầu là cố ý làm khó dễ, là muốn cho chính biết khó khăn mà lui, đồng thời cảnh cáo lão già cũng phải quân cờ có thể để người tùy ý đùa nghịch.

      Sao biết hết thảy toàn bộ rối loạn, muốn làm đến cuối cùng, toàn bộ công ty mọi người nghĩ lầm chán ghét thư ký Cổ đến nghĩ muốn trực tiếp đem đưa vào nhà xác, chết bởi vì "Làm lụng vất vả quá độ".

      chẳng qua nghĩ bày tỏ lập trường của mình, đến tột cùng là ai trêu chọc ai?

      Bước chân dừng lại vô cùng lo lắng phẫn nộ, con ngươi đen thâm trầm của đột nhiên lóe lên tia sáng.

      Nếu là lão già phái tới, lão già nhất định sớm đem là người được "chọn làm con dâu", như vậy chỉ cần làm cho nhận chính mình vĩnh viễn có khả năng trở thành đối tượng của , hoặc là lão già đem đá ra khỏi danh sách "Chọn con dâu", sau đó, liền như trước có bị lão già khôn ngoan cực điểm kia bày mưu.

      Cho nên phương pháp lần vất vả suốt đời nhàn nhã, chính là rất nhanh đem thư kí Cổ đối có ý nghĩ an phận phải cắt đứt hoàn toàn.

      Nghĩ tới đây, Hắc Diệu Luân cất bước đến bàn làm việc bên cạnh, cầm lấy điện thoại phân phó, "Gọi Sunny, kêu ta lập tức đến phòng làm việc của tôi chuyến." cực kì muốn dẫn trước lão già ván.

      Sau nửa giờ, Sunny xinh đẹp chói lọi lúc này thân quần áo gợi cảm quyến rũ làm nổi bật tâm tư của ta, nhanh nhẹn bay vào trong phòng làm việc tổng giám đốc.

      Sau 5 phút, Cổ Thần Lạc theo thường lệ bưng cà phê, gõ cửa vào phòng làm việc tổng giám đốc, buông khay, ngẩng đầu muốn hỏi cấp có phân phó khác hay lại bị hình ảnh trình diễn trước mắt làm cả kinh lập tức ngây ra như phỗng.

      "Luân. . . . . trước chịu đựng chịu đựng, thư kí còn chưa rời khỏi. . . . . " Sunny mới đến nửa, đại chưởng của cởi cúc áo, ta liền lập tức yếu đuối dựa vào trong lòng ngực của , nửa người dưới càng khiêu khích cọ xát hạ thể của .

      Cổ Thần Lạc nghẹn họng nhìn trân trối nhìn màn này, tim đập dồn dập. Trước kia tổng giám đốc cho dù bị phụ nữ cởi quần áo dụ dỗ, ít nhất cũng chờ sau khi ra ngoài mới bắt đầu đối vưu vật (chỉ người con đẹp) trong lòng phát động công kích, hôm nay tại sao. . . . khẩn cấp như vậy?

      còn ra ngoài, hôn người trong lòng ngừng, tay đỡ đầu ta, tay tiến vào trong quần ta quấy phá, làm ta phối hợp bắt đầu điên cuồng vặn vẹo hạ thân. . . . .

      Cổ Thần Lạc nhìn xem cằm đều nhanh đến rơi xuống. Đây. . . . . Đây quả thực chính là người , ràng là phim A sống nha! Rất nhiều người cuối cùng cả đời cũng nhất định xem tới được hình ảnh động thái (hành động, sắc thái) siêu đẹp mắt này, liền may mắn làm người xem.

      "Luân. . . . ừ. . . . . " Sunny thanh thúc giục giọng kiều, thể nghi ngờ tăng thêm dục vọng trong phòng, mặc dù hiểu được hôm nay Hắc Diệu Luân tại sao đột nhiên kêu tới đây, nhưng thực may mắn chính mình chạy đến. Nhân trung long (rồng trong loài người) đối với lạnh như băng này, xem ra cuối cùng quỳ gối ở dưới sức quyến rũ của ta rồi.

      Nhìn biểu tại của , chỉ sợ sớm chịu đựng ta lâu, lúc trước đối với ta xa cách khoan dung, trắng ra chỉ là vì nam tính tự tôn nhàm chán mà thôi.

      Hắc Diệu Luân lười biếng hướng người phụ nữ trong lòng liếc mắt cái, đại chưởng gắt gao chế trụ hột dưới váy , ngăn cản giống như thú cái phát dục động tác ma sát dán chặt vào người , con ngươi lợi hại thản nhiên quét về phía nữ nhân ngốc nghếch há hốc mồm xem.

      Phát ánh mắt cấp bỗng nhiên mãnh liệt , Cổ Thần Lạc đột nhiên lấy lại tinh thần, tầm mắt xấu hổ hướng cửa phòng ra, bộ hận thể có thể nhanh chút tông cửa xông ra.

      " Nếu tổng giám đốc có phân phó khác, tôi trước hết ra ngoài. . . . " vừa , bước chân bên vụng trộm hướng cạnh cửa di động.

      có ghen tị, có thất vọng, càng có nửa điểm chán nản? Hắc Diệu Luân nhìn cảm xúc trong ánh mắt của , chỉ có xấu hổ cùng muốn trốn. . . . . . Quả thực mạc danh kỳ diệu (kì lạ) tới cực điểm

      Mày hung hăng nhíu, trong lòng khỏi ra chuỗi thô tục. rốt cuộc có phải người lão già sắp xếp đến bên cạnh ?

      " chờ chút."

      Cổ Thần Lạc khẩn cấp muốn tìm nơi trốn, nhón chân cẩn thận chuyển dời bước , thế nào ngoài dự đoán bất uấn bất hỏa ( lường trước được) ba chữ thốt ra hại suýt nữa sái chân.

      hiểu, tại tổng giám đốc cần nhất là " gian riêng tư", yên lành có chuyện gì mà kêu ở lại?

      "Dạ, tổng giám đốc" lưng kề sát ván cửa, giọng đáp lời, mắt to đen trắng ràng được tự nhiên chuyển tới cửa sổ lại dời mũi chân chính mình quay về, chính là dám trực tiếp nhìn hai người thân nhau.

      Nếu người duy nhất xam cũng xem, lại diễn cũng có ý nghĩa. Hắc Diệu Luân thu hồi tay, nhàng đẩu Sunny cả người dục hỏa, từ trước bàn làm việc trở về ghế tựa của mình ngồi xuống.

      Sunny vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía , thể tin được có người cư nhiên có thể khi tình dục ngẩng cao ở cạnh còn có thể cầm cự được, hơn nữa điều dám tin nhất là, thế nhưng đẩy ra?

      Rất đáng giận! Nếu phải đủ tự chủ đủ mạnh, căn bản chính là phải đàn ông.

      Trong văn phòng nháy mắt tiếng động, hai người phụ nữ đều chờ đợi động tĩnh tiếp thao của .

      Mười giây sau, chỉ thất ngoắc ngoắc tay, Sunny lại lần nữa phi đến tiến vào lòng , tay vô cùng thân thiết đặt ở bộ ngực non mềm của , tầm mắt lại giở trò xấu nhìn chằm chằm Cổ Thần Lạc.

      Ngu ngốc nhìn ánh mắt nóng câu nhân của , Cổ Thần Lạc hơi thở dần dần trở nên nặng nề hỗn loạn, tim đập cũng khống chế được gia tốc.

      tuyệt dối là cố ý!

      Trong lòng ôm lấy phụ nữ khác, lại dùng ánh mắt cực nóng khóa lại,giống như tiếng động lớn mật tán tỉnh . . . . . . coi là dạng phụ nữ gì?

      "Xin hỏi ngài có gì phân phó?" Cổ Thần Lạc vành mắt hồng quan sát, cùng tầm mắt giằng co, giọng khuất nhục (áp bức và lăng nhục) hỏi.

      Nếu. . . . .Nếu tổng giám đốc là vì thể dùng lượng công việc hợp lý bức , mới tiến tới dùng loại phương thức tôn trọng người này, ý đồ đem đuổi , tuyệt đối khuất phục!

      cắn chặt răng, dưới đáy lòng lần lại lần tự với mình, hơn tháng nữa Xảo Thừa nước ngoài di học thực mơ ước rồi, tuyệt cho phép bất luận kẻ nào phá hư chuyện này, mà cái "Bất luận kẻ nào" kia, tự nhiên cũng bao gồm chính .

      " đứng xa như vậy làm cái gì?" Hắc Diệu Luân phát ra cười nhạo châm chọc, hướng ngoắc ngoắc ngón tay, ý bảo đến bình thường cùng báo cáo công việc.

      ". . . . . Luân?" Sunny chướng mắt hận thể đuổi thư ký Cổ cút khỏi nơi này, vừa nghe đến gọi nhưng ngược lại muốn ta lại đây, lập tức phát ra kháng nghị bất mãn.

      Nhưng Hắc Diệu Luân căn bản vô tâm cũng lười quan tâm trong lòng Sunny, ta chính là công cụ dùng kích thích tiểu thư ký, chân chính cảm thấy hứng thú, chinh phục người bằng được, chính là Cổ Thần Lạc bền gan vững chí — — người cha tự mình chỉ định, người phụ nữ phái tới thu phục .

      Nhưng mà, bản thân sao luôn bộ dạng đặc biệt tưởng nhớ thu phục vậy?

      Đối với , căn bản là nằm vùng được lão già xếp vào, nhưng chẳng phải tại hình thành dấu hỏi chấm to đùng trong lòng .

      "Tổng giám đốc xin phân phó, tôi đứng ở chỗ này có thể nghe được." Cổ Thần Lạc rũ mắt xuống, thái độ cung kính đáp lại.

      Bây giờ tiền lương dư ra van năm cũng tốt, nếu bởi vì lão em sắp nước ngoài học cần nhiều tiền, chừng ngay tại đây đạp cửa mà ra, vẫy vẫy ống tay áo mang mảnh đám mây khác (ý chị là bay mây đó) tìm cách thăng chức.

      Chỉ tiếc, bức người thể cúi đầu, hết thảy nhẫn nại nuốt hết vào đều là vì tiền. . . .

      " sợ cái gì?" Tầm mắt Hắc Diệu Luân tràn ngập ghét bỏ nhìn , hừ lạnh : "Cho rằng tôi ta bụng đói ăn quàng?"

      Mới phải. Cổ Thần Lạc lắc đầu, hiểu được chính mình ngon ngọt nhiều nước như tiểu thư Sunny, đại nhân vật như cam đoan ăn trôi, ngộ nhỡ cẩn thận hại nghẹn đến bị thương thân, chỉ biết trở thành oán hận của toàn bộ công ty, dù sao tổng giám đốc đại nhân cá tính kém kém, nhưng năng lực kiếm tiền có thể hạng nhất, tiền thưởng cuối năm của mọi người đều phải dựa vào đó.

      "Vậy lại đây." Hắc Diệu Luân lại lần nữa ra mệnh lệnh.

      Cổ Thần Lạc đành phải yên lặng đến trước bàn làm việc, mới đến vị trí đứng ngày thường, lấy ra cái bao cao su hộp ném bàn.

      tập trung nhìn vào, cả người thiếu chút nữa nhảy dựng lên tại chỗ.

      Ai da, thánh mẫu Maria, tốt chưa gả giữ mình trong sạch, tình cảnh này đối với , có phải có điểm kích thích quá mức ?

      thực ra, ông trời gần đây khảo nghiệm như thế, đều sắp nhịn được hoài nghi tương lai mình có phải trở thành đại nhân vật gì , nếu tại sao gần đây luôn làm phiền gân cốt , làm khổ thân ?

      " mua." hướng bắn ra hai trí mạng cuối cùng.

      Ơ! Nhiệm vụ vô cùng gian khổ đấy. . . .

      "Phải .. . . . "Bất đắc dĩ, nơm nớp lo sợ nuốt nước miếng, vươn ngón trỏ cùng ngón cái tay phải nhàng cầm góc thân hộp, giống như "nó" là cái độc vật đáng sợ.

      Hết thảy vẫn là chý ý hành động, nghĩ.

      "Phải cùng nhãn hiệu." Hắc Diệu Luân hờ hững xem run run cầm thân hộp, lại bổ sung thêm câu.

      đời này, tin tưởng đại khái có chiêu nào ác hơn so với chiêu này.

      Sai sử phụ nữ mong muốn mình vì mình mua bao cao su cho mình với người phụ nữ khác, cái người này, trong đầu có "ý đồ" này,
      khẳng định lập tức cắt đứt sạch thanh khiết của mình.

      Mà trong tay Cổ Thần Lạc nắm bắt hộp bao cao su này muốn đủ 囧, lại nghe thấy , hại cước bộ của suýt nữa vấp té.

      May mà ông trời đối với bỏ đá xuống giếng (thừa cơ hãm hại), làm cho đúng lúc ổn định nhịp chân lảo đảo của mình, thậm chí còn có thể bớt thời giờ quay đầu, giọng câu — —

      "Được."

      Trường hợp vô cùng thê thảm, bình thường đều là vô tình phạm sai lầm.
      palladium thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3.1


      Thần Lạc ba ngày có về nhà ngủ qua giấc đầy đủ rồi, mà tất cả nguyên nhân tai họa, toàn bộ đều do Sunny tới công ty cùng tổng giám đốc đại nhân trình diễn cảnh nóng vào ngày đó mà ra.

      ra , mọi việc vốn là tiến hành tương đối suông thuận lợi , tất cả vấn đề đếu sau khi xảy ra chuyện đó mà dồn dập kéo đến, như măng mùa xuân mọc sau mưa vậy.

      Hôm đó sau khi nhận được chỉ thị, nàng đầu tiên lén lén lút lút đem cái hộp giấu kĩ trong túi,

      tiếp đó giống như tên trộm vội vã bước nhanh đến cửa hàn tiện lợi dưới lầu công ty, rất nhanh tìm được nhãn hiệu bao cao su giống hộp, chỉ là khi nàng ra sức chạy trở về, tiểu thư Sunny rời rồi, trong phòng làm việc trạng là người phòng trống .

      Nguyên tưởng rằng tổng giám đốc đại nhân bởi vì chưa thỏa mãn dục vọng mà giáo huấn nàng, lại ngờ rằng cái ông trời con kia cư nhiên cực kỳ thiện lương,

      chẳng những có nổi đóa mắng chửi người, ngược lại là nhìn chằm chằm bao cao su nàng mới mua về, thể tưởng tượng được trầm giọng hỏi: “Ngươi có cảm giác xấu hổ sao?”

      Xấu hổ? Nàng đương nhiên là có!

      Nhưng là, nếu như vì cảm giác xấu hổ của nàng mà làm trở ngại đến cơ hội muội muội thực mơ ước.

      Nàng thà tình nguyện tạm thời quên mình có loại cảm giác này.

      Lại , bao cao su cũng phải đồ vật khốn nạn gì, tóm lại có bảo hiểm so với có bảo hiểm đương nhiên tốt hơn.

      Mặc dù lúc mua nàng có chút lung túng , chỉ là dù sao cũng phải nàng muốn dung, có cái gì mà ngượng ngùng chứ.

      Chuyện tiến triển tới đây , ra sớm nên hạ màn, nhưng cố tình vấn đề lại phát sinh lúc này,
      trong tiệm tạp hóa xảy ra đoạn nhạc đệm thế này – lúc nàng cầm bao cao su trả tiền vì chịu nổi nhân viên phục vụ này ánh mắt ám muội nhìn nàng và bảng tên công tác trước ngực nàng quên lấy xuống,

      nàng liền nhịn được mở miệng giải thích:

      “Này…. Đây phải là ta muốn dùng đâu, đấy”

      Khi đó trong lòng nàng đơn thuần chỉ có ý tưởng- tuyệt thể khiến cho nhân viên cửa hàng cho là nhân viên công ty bọn họ như thế " tùy tính "(buông thả), cho nên nàng bắt được cơ hội phải nhanh lên giải thích.

      Chương 3.2



      “Này…. Đây phải là ta muốn dùng đâu, đấy”

      Khi đó trong lòng nàng đơn thuần chỉ có ý tưởng- tuyệt thể khiến cho nhân viên cửa hàng cho là nhân viên công ty bọn họ như thế " tùy tính "(buông thả), cho nên nàng bắt được cơ hội phải nhanh lên giải thích.

      Sau đó chuyện tốt là nhân viên phục vụ liền hỏi nữa : " Ngươi lúc làm việc chạy ra ngoài mua, phải ngươi dùng người nào dùng? Chẳng lẽ là ông chủ của ngươi bảo ngươi ra ngoài mua à?"

      Oa, có hay biết như thế chính xác nha? Người nhân viên phục vụ này biết đoán mạng đó, cư nhiên vừa đoán liền trúng.

      " Ngươi…Ngươi làm sao mà biết vậy? "

      Thần Lạc nhớ mình khi đó bị hù dọa, cẩn thận từng li từng tí đè thấp lượng khẽ hỏi.

      " Chậc ! Lại ông chủ nữa gọi đến phòng làm việc sao. Chung quanh đây mấy ông chủ làm sao mà rãnh rỗi thế biết? "

      Nam nhân viên phục vụ đầu húi cua lúc nãy tức tối và ganh tỵ quăng ra câu như thế.

      " Làm ơn , người ta ít nhất phải biết gọi bên ngoài vào tốt hơn là ở trong phòng làm việc làm loạn hay sao. "

      nữ nhân viên phục vụ khác tỏ vẻ nhìn mãi quen ,miện xùy tiếng phỉ nhổ .

      "Ta. . . . . . Ông chủ chúng ta cũng là từ bên ngoài gọi nữ nhân vào. . . . . . có ở trong phòng làm việc. . . . . . Dùng người mình. . . . . . . . . . . ."

      Nhìn thấy Thần Lạc lắp bắp, mặt đỏ tới mang tai giải thích, hai vị nhân viên phục vụ nghe vậy lập tức đồng thời tuôn ra cười to, vội vàng an ủi nàng .

      "Đây cũng có gì, chúng ta đều sớm thấy nhưng thể trách rồi." Đầu húi cua hào phóng .

      " đúng nha, ngươi cũng cần ngạc nhiên á."

      Nữ nhân viên phục vụ che miệng cười trộm hai tiếng, ánh mắt đột nhiên như bị loại ma chú hấp dẫn, trong nháy mắt nhìn chằm chằm bảng tên công tác ngực Thần Lạc thả.

      "Xảy ra chuyện gì?" Đầu húi cua cũng tò mò thò đầu tới.

      Lúc này, Thần Lạc còn chưa có ngửi ra mùi nguy hiểm, nếu nàng nhất định ra roi thúc ngựa, bôi dầu vào chân mà hỏa tốc chạy ra.

      " Nàng ấy chính là ờ văn phòng tầng cao nhất của cao ốc gần đây nha, là thư ký tổng giám đốc của công ty Hắc thị ! "

      Nữ nhân viên phục vụ kích động trườn nữa người qua quầy , nắm lên bảng tên công tác ngực nàng cẩn thận xác nhận.

      Khi nhân viên phục vụ cửa hàng dùng biểu tình vừa bừng tỉnh vừa ám muội nhìn về phía nàng lúc này chuông báo trong lòng Thần Lạc mới ầm ầm chợt vang, trong đầu cuối cùng cũng ý thức được chuyện kinh khủng : Nàng-chết-chắc-rồi !

      Quả , mặc dầu sau đó nàng lần nữa khẩn cầu nhân viên phục vụ cửa hàng ngàn vạn lần được chuyện này ra ngoài,

      nhưng tuần lễ sau, cái tin tức này vẫn bạo phát mười phần, như cũ oanh oanh liệt liệt ở trong khuôn viên này truyền ra, kết quả chính là tất cả mọi người điều biết chuyện này, bao gồm cả tổn tài đại nhân .

      Ngay sau đó, hề ngoài ý muốn chuỗi ngày khốn khổ của nàng lại tới,

      mỗi ngày nhất định đều phải làm thêm giờ đến chết, liên tục mấy ngày mấy đêm bị ngập đầu công việc chạy đuổi theo nàng, hôm nay nàng sớm mệt mỏi còn hình người.

      Nàng mơ hồ có thể cảm giác được, Tổng giám đốc đại nhân lần này đưa nàng vào chổ chết là được mà.

      Chương 3.3


      " Thần Lạc ? "

      Buổi sáng hơn mười giờ, tinh thần hao tổn nên cực độ yếu ớt , Thần Lạc hoài nghi mình có hay bắt đầu xuất ảo giác,

      nếu trước mắt nàng thế nào xuất vị lão tiên sinh dáng vẻ Lão thái Long chung (ý già yếu chậm chạp) gọi nàng.

      Tổng giám đốc sáng sớm hôm nay cũng có hẹn gặp bất kỳ khách hàng hay đối tác nào nha ?

      " Xin chào ! Xin hỏi ngài là.. ? "

      Nàng gắng hí nửa cặp mắt chào hỏi, dưới đôi mắt là hai quầng thâm đáng sợ, đen xì so với mắt gấu trúc có hơn chứ kém.

      " Ta là ai quan trọng "

      Lão tiên sinh hòa ái dễ gần cười .

      " Ah… "

      Thần Lạc sửng sốt, chợt phát giác ra rằng ở công ty lâu lắm rồi có ai đối xử với nàng thiện ý như vậy cả.

      Ngại vì tổng giám đốc uy thế, bình thường các đồng nghiệp nếu có thể lên tầng này ai muốn lên cả, thêm vào đó là việc quá độ căng thẳng thần kinh mỗi khi gặp mặt với các chủ quản,

      cho nên nàng mỗi ngày chỉ biết tiếp xúc duy nhất người là tổng giám đốc mà thôi- cái tên nóng giận thất thường lại thêm thích hành hạ cấp dưới – ông chủ biến thái của nàng.

      Ai, Loại nam nhân có cá tính tình bất định giống như , khi còn bé nhất định là chịu chấn thương tâm lý rất lớn, cho nên mới tạo nên kẻ tính tình quái đản lại cầu toàn như vậy.

      Nàng tự an ủi chính mình.

      " Là ta suy nghĩ chu toàn, nên làm liên lụy đến ngươi, ta rất xin lỗi, Thần Lạc ! "

      Lão tiên sinh đè thấp lượng khẽ , có chút đau lòng nhìn vẻ mặt tiều tụy của nàng.

      ra , vị lão tiên sinh này chính là lớn lên tên tuổi lẫy lừng Hắc Thành Mưu, phụ thân Hắc Diệu Luân, cũng là chủ tịch tập đoàn Hắc thị.

      Nhưng kể từ nhiều năm trước sau khi phát trái tim có vấn đề, ông liền dần dần thối lui khỏi những quyền lực quan trọng, đem toàn bộ công ty giao cho con trai quản lý,

      tuy những năm gần đây ông rất ít khi bước chân vào công ty ,nhưng chỉ duy nhất cố chấp chính là ông chịu buông tay thả quyền lực của mình.

      Bởi vì khi trước ông chân chính buông tay để vân du tứ hải,, còn có chuyện đại ông phải làm trong đời, đó chính là, phải tự mình tìm cho con trai mình nàng dâu " tính phúc "(hạnh phúc, sung sướng)

      Trong lòng ông lường trước. Trận đánh này chiến dịch trường kì gian khổ,

      ai bảo con trai lão từ cậy vào chính mình gia thế hơn người cùng với năng lực, tài trí trác tuyệt.

      Đời này cho đến tận bây giờ vẫn chưa gặp điều gì ngăn trở, đối với chuyện tình cảm vừa tự phụ lại vô tâm, đây chính là điều làm long ông lo lắng nhất.

      Nhìn thấu mọi thăng trầm của cuộc đời, ông biết rằng,

      chỉ có người phụ nữ có năng lực tiềm tàng, biết hy sinh vì người khác, mới có thể khiến cho đứa con trai cao ngạo của ông chấp nhận từ bỏ nhữn thứ khác, mới có thể sống đời an ổn và ý nghĩa .

      Chính vì vậy mà hơn ba năm nay, ông chỉ nhẫn nhịn chờ thời gian chín mùi, mà còn đồng thời ngấm ngầm tìm cho nhi tử của ông người bầu bạn tâm đầu ý hợp suốt đời.

      Cho nên đầu tiên, môn đăng hộ đối nằm trong suy tính của ông, bởi vì bàn về tiền tài cùng quyền thế, nhà họ Hắc bọn họ có thừa,

      mà tâm linh hòa hợp cùng tính tính ấm áp, mới là tư liệu thiết yếu quan trọng để ông lựa chọn con dâu.
      palladium thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 3.4

      Mà căn cứ ông hơn nữa năm qua thầm quan sát, ở phòng thư ký tuy rằng Cổ Thần Lạc làm việc mặc dù coi là khôn khéo, nhưng rất có ý thức trách nhiệm, cá tính lại đơn thuần có tâm cơ, tham lam lại mang ít ngây thơ lãng mạn.

      Hiếm thấy là nàng học được cách luôn tiến về phía trước bất chấp những điều điên rồ cùng tổn thương của thực tế.

      Theo cách nhìn của ông, như thế có lẽ đủ hoàn mỹ. Nhưng tuyệt đối là có thể cùng con trai ông bầu bạn với nhau rất hòa hợp.

      “…Ngài làm sao biết tên của ta?” Thần Lạc lộ ra tính chuyên nghiệp mỉm cười, muốn đứng lên tiếp đón ông.

      bé trước mắt là ông xem qua cả công ty chọn trúng duy nhất thí sinh làm con dâu, nhưng con trai ông quá thông minh, ông lo lắng cho mưu kế của mình lẽ bị đoán được, cho nên lần này rang thuận theo tự nhiên , hoàn toàn có hành động, chỉ đơn giản là đem nàng dâu thí sinh đưa đến bên cạnh , nhưng cũng cho nàng chỉ thị, tất cả cho bọn họ tự động phát triển.

      Ông vốn định cần mình ra tay, dựa theo cái loại tính tình ham muốn khống chế cực mạnh đó của con trai ông, hoài nghi mục đích nàng đến gần, nhất định nhịn được mà đối với nàng làm ra chuyện gì đó, mà cao ngạo thâm trầm đại thiếu gia sau đó nhất định nhận ra nàng là tiểu bạch thỏ đơn thuần chút tâm cơ nào, lúc đó nghĩ độc chiếm làm của riêng mới lạ.

      Chỉ là ông ngàn tính vạn tính chính là có tính ra đứa con trai nhà mình có thể độc ác như thế, đem nữ hài tử tốt hành hạ thành bộ dáng như thế này.

      " Ngài biết ta ? chẳng lẽ….Cũng bởi vì " kiện bao cao su " phải ? "

      Thần lạc muốn phát điên, tại trong số những người tìm tới nàng bắt chuyện, mười có đến chín là đến chứng thực chuyện này.

      " đối với ngươi như vậy, ngươi cảm thấy tức giận sao ? " Hắc Thành Mưu trong giọng có nồng đậm đau lòng.

      Cũng trong lúc đó, hai người chuyên chú chuyện với nhau, hoàn toàn có phát phía sau truyền đến tiếng mở cửa nho .

      " Ngài ông chủ ta sao ? "

      Thần Lạc ở dưới đáy lòng thở dài to, buồn buồn đáp lại, " ra ….Ta cảm thấy được ngườ phải tức giận là mới đúng. "

      " Tại sao chứ ? " Hắc Thành Mưu kinh ngạc hỏi, ngay cả ở sau cửa nghe lén Hắc Diệu Luân cùng đồng thời ngẩn ra.

      " Bởi vì ta đem bí mật phong lưu của cẩn thận tiết lộ ra ngoài rồi. " những lời này nét mặt của nàng thoạt nhìn giống như đưa đám.

      " Chuyện phong lưu sớm phải là bí mật rồi " Hắc Thành Mưu vung tay lên, bày ra thái độ nàng cần để ý chuyện này.

      " Nhưng là…Ở trong phòng làm việc tìm nữ nhân tới " í é í é này nọ " sau đó còn gọi thư ký giúp mua bao cao su, loại chuyện như vậy đúng ra phải là bí mật nha ! "

      Nàng lần nữa thở dài, vẻ mặt rất là khổ não.

      Hắc Thành Mưu mặt cứng đờ, nhưng có cách nào thẳng thắn cùng nàng giải thích con trai ông ra có tính cuồng sạch , tuyệt đối có khả năng làm việc ở chổ này cùng nữ nhân làm loạn, cho nên cố tình lạc điệu sai nhịp trình diễn những tiết mục này, mục đích chỉ có - ép nàng !

      " Trước tiên đừng tới chuyện này nữa.Ta hỏi ngươi, ngươi có tức giận ? " Hắc Thành Mưu bắt lấy cơ hội, vội vàng hỏi ra trọng điểm mình quan tâm.

      Đằng sau cánh cửa Hắc Diệu Luân cằm thắt chặt, hiểu lão đầu này trong hồ lô bán thuốc gì.

      " Giận cái gì ? " Thần Lạc chậm lụt hỏi. lâu được nghĩ ngơi tử tế, đầu óc nàng có chút hỗn độn(lộn xộn).

      " Chính là cố ý để cho ngươi điên cuồng làm thêm giờ, có nhà mà thể về. " Nghĩ tới mình với con trai trong lúc chiến tranh đem nàng vô tội dính líu vào, hại nàng bị gây nhiều khó khăn, người nhìn xa trông rộng như Hắc Thành Mưu hiếm khi bị bụng áy náy.

      " Cũng tốt á…, dù sao ta cũng lấy thêm được 1 vạn rưỡi,cũng cần phải làm nhiều việc chút thôi.

      " Nếu là cầm tiền mà lại làm việc, nàng ngược lại bị cắn rứt lương tâm. " Thế nhưng tên Hắc tiểu tử còn đem những công việc thuộc nghành khác đem cho ngươi làm, đây là làm sao biện minh đây ?

      " Hắc Thành Mưu nghiễm nhiên bộ dáng hết mực che chở, hoàn toàn đứng ở góc độ của nàng mà suy nghĩ cho nàng. Hắc Diệu Luân vừa nghe mặt liền lạnh xuống. Trong lòng dứt khoát nhận định giao tình giữa nàng và lão đầu tuyệt đối đơn giản.

      " Ta cảm thấy vẫn tốt lắm… " Thần Lạc sau khi hít sâu cái, chậm rãi , " Coi như là rèn luyện thôi mà.

      " Nếu như ngày nào đó cuối cùng cũng chịu nổi muốn ăn máng khác, nàng cũng tiếp xúc qua tầng diện công việc đủ rộng rồi. sợ tìm được công việc mới, vừa nghĩ như thế, làm ở phòng hành chính ra có gì tốt.

      " Nhưng công việc này phải làm thêm giờ, hơn nữa còn hại ngươi hầu như mỗi ngày đều phải ngủ lại công ty, cái này làm sao được chứ ? "

      Hắc Dạ Luân nhướng cao chân mày, tuấn nhan lộ ra nụ cười hài lòng, xem ra lão đầu hình như rất bất bình thay nàng dâu đây.

      " Vậy là do năng lực của ta chưa đủ, tóm lại, dường như thể trách tổng giám đốc. " Nàng giọng điệu buồn bã . Hắc Diệu Luân sững sờ, dường như có chút kinh ngạc vì sao nàng lại bỏ qua cơ hội ở trước mặt lão đầu kể tội .

      " Này chuyện tình bao cao su… Cuối cùng cố ý gây khó khăn cho ngươi sao ? " Hắc Thành Mưu quả thể tin được, trong thiên hạ lại còn có người giống như nàng, lại đem toàn bộ sai lầm ôm hết lên thân mình, là nha đầu ngốc.

      " Là đàn ông đều có nhu cầu như , mặc dù bảo ta mua giúp …ừm.., quả là hơi khoa trương, nhưng mà những nhân viên phục vụ kia như vậy cũng tốt, ít nhất có nghĩ kéo ta lên để giải quyết. "

      Hắc Thành Mưu nghe xong, thiếu chút nữa tức đến não muốn trúng gió. Nếu như tên Hắc tiểu tử này có tuệ căn, hiểu được phải đem nữ nhân tốt đẹp như thế kéo vào phòng làm việc của mình " gạo sống nấu thành cơm ", có lẽ ông còn có thể vui mừng chút. (chuyện này mà cũng cần "tuệ căn" sao? )

      " tóm lại , ngươi đối với phần công tác này hoàn toàn có câu oán hận nào sao ? " Hắc Thành Mưu phát giác, mình càng cùng nàng chung đụng, trong long thương tiếc càng nhiều.

      " Có a ! " Thần Lạc tâm cơ cười tiếng, thẳng thắn thừa nhận.

      Nàng cười, có chút ngượng ngùng lại lạc quan mở miệng, " Ta tương đối giận chính mình, bởi vì nếu như mà năng lực làm việc của ta khá hơn chút nữa tốt rồi, giống như ta làm thư ký mà tốc độ tiến bộ chậm như thế này, tin tưởng tổng giám đốc nhất định cảm thấy rất khó chịu chứ ? Len lén cho ngài biết, ra , tính tình bên trong..ừm..những mặt khác coi như tệ rồi, ít nhất cho tới bây giờ, cũng có lợi dụng việc tư mà đuổi ta về nhà luôn." có ! Chỉ là vòng vèo mà thôi a…

      Hắc Thành Mưu tâm tình rất kích động, trong mắt nhất thời cũng tràn đầy chút hơi nước.

      đời này làm sao còn có nữ hài tử giống như nàng vậy ?

      Yên lặng chịu đựng cấp vô tình điên cuồng chèn ép, bị uất ức cũng oán hận, có làm tiểu nhân ở sau lưng xấu ông chủ còn chưa tính, lài còn ngược lại tự trách cứ mình chưa tốt… Ai !nếu như con trai có thể cưới được nàng, đời này hạnh phúc của ông cũng cần quan tâm nữa rồi.

      Nhưng cố tình cái tên tiểu tử xấu xa đó, ném cho nàng đống công việc thôi , lại còn bảo con người ta giúp mua bao cao su ?

      Giờ tốt lắm, " thần vô lực khả hồi thiên(*) ", ứng cử viên sáng giá nhất, nàng dâu trong lòng ông coi trọng con trai mới có quỷ á !

      (* ý con người yếu thế , độc thể vãn hồi được ý trời, đây là thành ngữ cổ liên quan đến vị quan người đài loan trong thời chiến tranh với Nhật bản, mình tìm được câu tiếng Việt nào diễn đạt ý này nên để nguyên văn, bạn nào có ý kiến góp ý comt nhé!)

      hồi lâu sau, Hắc Thành Mưu cố khắc vực dậy tâm tình, ho hai tiếng, nhắm mắt đặt câu hỏi : " Thần Lạc à, ta nếu như… ý hai chữ " nếu như " này, ngươi hiểu được chứ ?

      Hắc Diệu Luân nhếch mày, ở sau cửa lộ ra vẻ mặt hoài nghi phòng bị.

      " Đương nhiên, ta hiểu nha, là giả thiết mở đầu cho câu hỏi. " Hai chữ này rất dễ hiểu.

      " Đúng rồi, đây chỉ là cái giả thiết "

      Hắc Thành Mưu gật đầu cái, theo lời của nàng tiếp tục . " Nếu có người muốn tác hợp cho ngươi cùng…ờ..bên trong cái đó chung chổ, ngươi cảm thấy thế nào ? "

      " Nữ chính là ai ? " Nàng khó hiểu hỏi lại, hoàn toàn cho là minhg mới vừa rồi nhất định nghe lầm.

      " …Là ngươi. "

      " Ta ? " Nàng vẻ mặt mờ mịt, đồng thời lộ ra bộ " Làm ơn , cái này đùa giỡn chút cũng buồn cười. " nét mặt nhìn về phía ông.

      " Đúng vậy, chính là ngươi. "

      " Người nào ăn no như thế rãnh rỗi ? " Người kia như thế mục đích để làm gì ? Muốn chỉnh nàng hay là chỉnh người đàn ông bên trong ?

      " Ta là " nếu như ". " Hắc Thành Mưu lập tức tứ lạt bạt thiên cân, nhắc nhở nàng cái vấn đề này chỉ là giả thiết.

      " À, nếu như là vậy… " Thần Lạc cái đầu ba ngày chưa ngủ ngoan ngoãn suy tư, thành bày tỏ, " Ta thấy là tuyệt thể nào đâu. "

      " Ý ngươi là sao ? " Hắc Thành Mưu tâm chính thức tuyên cáo rơi xuống đáy cốc.

      " gọi ta mua giúp bao cao su a!" Nàng nhàng kháng nghị.

      " Cho nên sao ? "

      " Cho nên ? " Nàng đầu óc hỗn độn suy nghĩ chút sau đó mở miệng, " Ta phải là đối tượng để ý, nếu gọi ta giúp mua bao cao su, còn ta… "

      Nàng cật lực nâng tay trái lên , vỗ vỗ ngực mình, " Ta cũng vậy thể nào cùng cái người gọi ta mua bao bao cao su để và nữ nhân khác sung sướng cùng nhau được. "

      Đáp án rất ràng rồi. Thất vọng bao phủ khuôn mặt khí phách già nua của Hắc Thành Mưu, giống như bóng cao xu xì hơi nhìn hết sức chán nản, lắp bắp lầm bầm lầu bầu, “ Xem ra là thể cứu vãn được rồi.” Thần Lạc nháy mắt mấy cái, mặt tràn đầy vẻ bối rối.

      Nàng rỏ ý tưởng hỏi “ Cái gì cứu được?” Hắc Thành Mưu lắc đầu cái, quan tâm hỏi vấn đề cuối cùng nữa, “Ngươi ở phần công tác này cố gắng kiên trì bao lâu?”

      "Nhiều nhất hai năm thôi." Nàng chậm trễ chút nào trả lời.

      Hai năm? Hắc Thành Mưu nhướng nhướng lông mày, tình huống này nếu đổi lại người khác là nàng, tại nghĩ để tìm công việc mới rồi.

      “Vì cái gì?” Ông hỏi ra chính mình và con trai ở đáy long đông thời toát ra nghi vấn.

      "Vì tiền." Hơn nữa là vì muội muội của nàng.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Nhìn tiểu thư ký cùng xác nhận hết hành trình hôm nay, sau đó rời phòng làm việc chỉ còn lại bóng lưng, Hắc Diệu Luân nhìn chằm chằm cánh cửa sớm bị đóng lại, đáy lòng nhớ tới tin tức vừa được thám tử điều tra hai ngày trước trong báo cáo…

      ra Cổ Thần Lạc có muội vẫn còn học đại học, rất có thiên phú về thiết kế, dự tính học kỳ tiếp theo ra nước ngoài học…gần như chần chừ chút nào, lập tức đem những điều hôm đó ở ngoài cửa nghe được, cùng phần báo cáo này thành lien kết hoàn hảo…

      Nguyên nhân nàng liều mạng làm việc, chỉ sợ phải vì muốn đưa tới chú ý của , mà là vì muốn tới phần tiền lương cung ứng cho muội muội du học nước ngoài…

      Dĩ nhiên, chừng nàng cũng cùng lão đầu có cam kết gì đó mà biết.

      Vốn là, vì làm cho nàng cách xa mình, lợi dụng thân phận lão bản để cho nàng xử lý việc nhiều đếm xuể, thậm chí công việc căn bản có thuộc chức trách của nàng.

      ngờ nàng đều đón nhận câu oán hận, cũng có nhân lúc cha hỏi thăm mà tố cáo , phát này ngược lài làm trong lòng xuất áy náy hiếm có, cũng với cổ cảm giác nóng rực kỳ dị.

      công tác bị lấn áp, nàng dung thái độ lạc quan đối mặt, cho rằng là năng lực bản thân chưa đủ, cho nên ép mình nhanh chóng tiến bộ, còn đối với loại ông chủ này có cầu vô lý, nàng cũng luôn dung loại lòng dạ bao dung rộng rãi chấp nhận đối đãi , thể quả làm rất rung động.

      nhưng là, chuyện làm cho lòng tiu nghỉu mất mát chính là, nàng kiên quyết cự tuyệt cái lão đầu rất nhàm chán nghĩ thay nàng và tạo cơ hội “hoạt động ghép đôi tình lữ”.

      Nguyên nhân rất đơn giản, đơn giản đến cung với mong đợi lúc trước của giống nhau như đúc, cũng chính là bản thân làm chuyện tốt—

      Gọi nàng làm chân sai vặt mua bao cao su.

      Nghĩ đến đây, Hắc dạ luân đột nhiên cảm thấy hồi buồn bực với lại vui, tựa như vốn cho là rất khổ sở để phá giải trò chơi lại đột nhiên lập tức phá giải được dễ dàng, loại cảm giác đó vừa mờ mịt hỗn tạp vừa kinh ngạc, còn có ngay cả chính cũng chân tướng….Như có mất mát.

      lần đầu tiên đối với nữ nhân sinh ra loại tâm tình phức tạp này, rất giải thích được , nghiêm trọng hơn là nó còn quất nhiễu tâm tình của .

      “Tổng giám đốc.”

      Thanh mềm mại của nàng xuyên thấu qua điện thoại liên lạc nội bộ, ở trong căn phòng làm việc to lớn nhàng vang lên.

      “Sao?” buồn buồn trả lời câu, kinh ngạc phat nỗi lòng rối loạn của mình cư nhiên chỉ vì nghe thất thanh của nàng, liền từ từ bình tĩnh, lắng đọng xuống.

      Rút sạch ban đầu dự đoán về giả thiết nàng có mưu đồ, khi dung tâm tư đơn thuần đối mặt nàng mới phát tất cả mọi thứ liên quan đến nàng, ra rất có hứng thú muốn biết, mà mỗi cử động của nàng, cũng đều ít nhiều lặng lẽ ảnh hưởng đến .

      “Tiền lương tháng trước của ta, kế toán tính hình như có sai lầm rồi?” Thần Lạc nghi ngờ hỏi.

      Nàng mới vừa rồi xuống lầu xoát sổ ghi chép, phát ngày hôm qua tiền lương trả vào thế nhưng nhiều hơn tất cả hai mươi vạn, hại nàng cả người ngây ngẩn trước máy rút tiền hồi lâu, dám tin nên đếm lại biết bao nhiêu lần các con số.

      Cho đến khi người xếp hàng phía sau phát ra oán trách kháng nghị nàng mới lấy lại tinh thần, xin lỗi sau đó vội vàng lấy tốc độ trăm mét xông thẳng lên lầu.

      “Ừ?” Hắc Diệu Luân ngồi tại chổ nhắm mắt dưỡng thần, hiểu nổi tiền tính lầm rồi tìm làm gì? Loại chuyện này trực tiếp tìm người trong phòng kế toán xử lý phải tốt rồi sao?

      “Ta vừa mới hỏi phòng kế toán rồi, nhưng bọn là do phân phó của ngài…” Thần Lạc trong lòng run sợ , tay cầm ống nghe cũng nhịn được khẽ run.

      Nàng rất lo sợ, số tiền kia , phải là… phí cho thôi việc .

      “ Có vấn đề gì sao?” lạnh lùng hỏi.

      Vấn đề rất lớn a!

      Nàng làm bộ nghe thấy giọng điệu kiên nhẫn, vẫn như cũ cung kính đáp lời,

      “ Có… Tiền lương toàn bộ nhiều hơn hai mươi vạn.”

      Nghe vậy, Hắc Diệu Luân chậm rãi mở ra đôi mắt đen sắc bén, hai đạo mày rậm vui nhíu lại.

      “Đây là cái vấn đề gì?”

      Tiền lương ít là tốt rồi, nàng rốt cuộc ở đây kêu la cái gì?
      nghĩ phát them tiền lương cho nhân viên, chẳng lẽ còn phải được nàng đồng ý?

      Ở bên đầu dây điện thoại bên kia, Thần Lạc thế kháng nghị nghẹn họng nhìn trân trối, đại não chết đứng hai giây mới khôi phục vận hành.

      Tổng giám đốc nhà nàng cư nhiên hỏi ngược lại nàng " Đây là cái vấn đề gì ",

      Cái vấn đề này rất lớn a, rốt cuộc có hay nghiêm túc nghe nàng chuyện ?

      Nếu như phòng kế toán bị lỗi, toàn bộ cho nàng nhiều hơn hai mươi vạn, này toàn bộ công ty từ xuống dưới vài ngàn người, mà vẫn chưa tới thời điểm phát tiền thưởng cuối năm, cứ để cho như vậy, công ty sớm muộn cũng phá sản.

      " Đây là…. Phí thôi việc, tăng lương hay là tiền thưởng ạ ? " Nàng hít sâu hơi, quyết định trực tiếp đem lời trực tiếp hỏi ra, nếu tế bào não của nàng chết nhiều hơn.

      " Đều phải là "

      Nam nhân giọng lười biếng lại từ tính mê người, cho nàng cái đáp án làm người bối rối.

      " Vậy đó là cái gì ? "

      " Tiền làm thêm giờ. " Nghe thanh thở hốc vì kinh ngạc của nàng, có thể tưởng tượng được nét mặt ngây ngô của nàng lúc này, khóe miệng tự chủ nâng lên nụ cười nhàn nhạt.

      Đây chính là nàng, đơn thuần lại thẳng thắn, tình nguyện chính mình im lặng tự chịu thiệt thòi, cũng nghĩ chiếm tiện nghi người khác.

      " Có loại này nữa sao ? " Trước đây tại sao nàng có nghe thông báo có loại phúc lợi tốt thế này ?

      tại rất nhiều công ty sớm có cho tiền làm thêm giờ rồi.

      " Dĩ nhiên. " Nghe ra giọng của nàng tràn đầy vui mừng, khóe miệng hấp dẫn của từ từ giơ lên.

      Nữ nhân này dễ hiểu, cũng rất dễ dàng thoản mãn, nàng hoàn toàn hiểu được che giấu cảm xúc của mình, nghe thấy thanh là có thể dễ dàng đoán được tâm tình của nàng lúc này, cho nên căn bản là nàng thể là loại nữ nhân có tâm cơ .

      Hiểu điểm này xong, đột nhiên thở phào nhõm, nhưng mặt khác lại nhịn được vì nàng mà lo lắng.

      " Như vậy số tiền kia là do mấy tháng trước cùng làm thêm giờ mà có sao ? "

      Nàng cho đến bây giờ vẫn cảm thấy khó có thể tin, cảm giác giống như bị quà tặng từ trời rớt xuống dạng, vừa ngoài ý muốn lại vui mừng.

      " Đúng vậy " Cho liền tất cả đều cho , lại phải là loại nam nhân ích kỉ.

      " Vậy… mấy tháng trước đây là do phòng kế toán quên trả cho ta ? " Người nào đó vẫn cố ra sức tìm ra đầu mối.

      " Chắc là vậy. "

      Hắc Diệu Luân theo bản năng trốn tránh suy nghĩ tại sao mình lại muốn làm như thế, từ lần trước nghe được từ trong miệng nàng hai chữ " vì tiền " này, liền tìm mọi cách trong đầu giúp nàng tăng lương. Mà sau khi lên kế hoạch, quyết định cho nàng tiền làm thêm giờ, đây đối với nang mà tương đối có lợi.

      Sau khi biết nàng lúc trước vô điều kiện chịu đựng công tác nghiền ép, mục đích chỉ là vì tiền mà phải vì , liền hiểu được muốn cho nàng . Nàng nên có tất cả.

      có lý do gì, cũng cần giải thích, chỉ là khi có thể làm được trong phạm vi năng lực của , lập tức hành động trước khi suy tư , trực giác muốn nàng tốt hơn chút.

      " Nhưng…phòng kế toán là ngài đặc biệt phân phó ? " vẫn có điểm khả nghi nha.

      " sai "

      " Ta hiểu… »Thần Lạc vẫn còn muốn đem chuyện hỏi , nhưng nàng phát mình càng hỏi, giống như càng hiểu tại đến cùng là cái tình huống gì.

      Dù sao hai mươi vạn cũng phải giỡn, cầm mặc dù rất sảng khoái, nhưng nếu là tiền minh bạch, tương lai bị lương tâm hành hạ khiển trách cũng dễ chịu.

      " Ngươi là cấp dưới của ta, ta có quyền quyết định có muốn hay cho ngươi tiền làm thêm giờ, tại ta quyết định cho, phòng kết toán tuân theo thêm vào cho ngươi. "

      Hắc diệu Luân vừa chân mày càng nhăn cáng sâu, giống như càng giải thích, trong lòng có cái tiếng ngừng nhảy ra đâm , cười lạnh cảnh cáo tình có đơn giản như vậy.

      " Như thế tốt… " Thần Lạc miệng khô khốc, cả người nhiệt huyết sôi trào, cảm giác mình thình lình bị may mắn xảy đến dọa cả người lâng lâng.

      " hiểu ? " Hắc Diệu luân giọng lạnh xuống, ép buộc mình tập trung tinh thần, tính toán muốn bắt đầu xử lý công việc còn chờ bàn.

      " Hình như…. hiểu chút rồi… " Thần Lạc lắp bắp , ra vẫn cảm giác mình giống như bị ném vào trong năm dặm sương mù vậy.

      " Tóm lại, ngươi sau này nhớ chăm chỉ công tác, quẹt thẻ đầy đủ, cho ngươi tiền làm thêm giờ, hiểu chưa ? " kiên nhẫn có trách nhiệm giao phó.

      Chờ sau khi xong, mới giật mình tại sao lại thay nàng lo lắng loại chuyện này ? Lúc nào trở nên nhiều chuyện như thế rồi hả ?

      " Các đồng nghiệp khác ở công ty đều như vậy sao ? " Nàng rất bối rối hỏi.Nếu như tiền làm thêm giờ dễ kiếm như thế, tại sao các đồng nghiệp luôn rất thích đúng giờ tan sở ?

      " có. " trả lời ràng.

      " Tại sao ? " Nàng mờ mịt hỏi lại, cảm thấy quanh mình năm dặm sương mù giống như bị khống chế lại bay tới trước mặt nàng.

      Điện thoại nội bộ đầu dây kia yên lặng hồi lâu, có trả lời.

      " Tổng giám đốc ? " Thần Lạc giọng thử dò xét, chỉ sợ ngài lãnh đạo trực tiếp tính tình cổ quái đột nhiên giận dữ hoặc hết tính nhẫn nại,

      Cũng may, xem ra nàng lựa chọn dùng điện thoại nội bộ tới chuyện là đúng, ít nhất giữa bọ họ còn có cánh cửa phòng làm việc dày, nàng tương đối cảm nhận được cảm giác áp bức người khác của

      lúc lâu, lâu sau, nàng mới nghe tổng giám đốc đại nhân mở ra kim khẩu, dùng giọng buồn bực tâm cam tình nguyện nhả ra năm chữ cho nàng---

      " có vì cái gì. "
      palladium thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :