1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Yêu Phúc Hắc Đến Gõ Cửa - Hoảng Nhược Thần Hi (Chương 10/301)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tử Dương 1310

      Tử Dương 1310 New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      21
      Chương 9 + 10
      Editor và Beta: Tử Dương

      Trong báo ba năm trước, Tề Thừa Chi tự động xin chuyển từ công ty khoa học kỹ thuật Tề Lâm tới công ty con của Tề Lâm để làm chủ tịch, tuy rằng từ tổng giám đốc lên chủ tịch, nhìn có vẻ là thăng chức nhưng thực tế công ty con của Tề Lâm cũng chỉ là công ty dưới trướng công ty khoa học kỹ thuật Tề Lâm, lên cao muốn lại xuống rớt xuống.

      (TD: cái này gọi theo tiếng gọi tình :v)

      Người ngoài đoán Tề Thừa Chi xảy ra mâu thuẫn với gia đình, có phóng viên đánh bạo hỏi, ngờ lại nghe Tề Thừa Chi : “Tôi thích nghe người khác gọi mình là Chủ Tịch.”

      “…”

      ***

      Ngày hôm sau, Tống Vũ tới Tề Lâm đúng hẹn, thậm chí còn đến sớm chút.

      “Trợ lý Thành, tôi có hẹn với Thừa thiếu.” Tống Vũ tới trước mặt Thành Đông Các.

      “Thừa thiếu còn họp hội nghị ở bên trong, phiền Tống tiểu thư đợi chút.” Thành Đông Các .

      Tống Vũ mỉm cười: “ sao, tại tôi đến sớm thôi.”

      Thành Đông Các cười cười, kiêu người mang cà phê và điểm tâm tới.

      Tống Vũ chỉ uống cà phê, điểm tâm động đến, ngờ phải ngồi đến mười hai giờ.

      Lúc Tề Thừa Chi ra nhìn thấy Tống Vũ, liền đứng lại “Xin lỗi, nghĩ tới việc phải họp lâu như vậy, cùng nhau ăn bữa cơm, vừa ăn vừa chuyện .”

      Tống Vũ thấy mặt có chút mệt mỏi nên lập tức loại bỏ ý nghĩ là làm bộ.

      Vì thế, Tống Vũ theo Tề Thừa Chi đến nhà hàng gần công ty, hai người đều thích nơi yên tĩnh.

      Ở chung chỗ với Tề Thừa Chi, Tống Vũ bị áp lực rất lớn nhưng phải sợ lợi dụng .

      “Thừa thiếu, đây bước đầu trong đồ án thiết kế của tôi, xem có chỗ nào hợp tôi sửa lại.” Tống Vũ đem đồ án thiết kế đưa cho .

      Tề Thừa Chi chỉ nhìn lướt qua, rồi khép văn kiện lại “Năm đó em nên biến mất nhanh chóng như vậy, mất liên hệ với Thừa Tích, làm nó lo lắng cho em.”

      “Tôi luôn muốn cắt đứt mối quan hệ này, phá sản rồi tôi thuộc về thế giới đó nữa, có giữ tôi lại cũng làm mọi người được tự nhiên, ngoài ra tôi cũng muốn liên hệ với những người từng quen biết trước đây.” Tống Vũ chẳng mấy nuối tiếc về những hồi ức trước đây, “Thừa thiếu, đồ án thiết kế của tôi… ”

      Tề Thừa Chi cắt ngang lời , “Vậy tại sao lại làm nghề này? Nghề này phải tiếp xúc nhiều với mấy tên lão tổng khác, có người nhận ra em.”

      “Cũng may là ai nhận ra , năm đó tôi đính hôn với Thừa Tích, chỉ có số người biết. Tuy rằng mấy năm nay gặp ít người nhưng ai biết thân phận của tôi, có nghe tên Tống Vũ nữa cũng liên hệ việc đó với tôi đâu, đồng nghiệp trong công ty cũng biết.”

      Bát đại gia tộc, phải ai cũng biết .

      “Đến công ty này làm mấy năm rồi?”

      Tống Vũ thành đề cập tới đồ án thiết kế nữa, thỏa mãn trí tò mò của Tề Thừa Chi “Ba năm.”

      “Thừa thiếu, tại tôi ổn định việc kiếm tiền nuôi gia đình, chuyện trước kia tôi đề cập tới nữa, cũng muốn người khác bị liên lụy.” Tống Vũ sợ lại bị Tề Thừa Chi cắt ngang nên rất nhanh, “Lần khai phá khu khách sạn nghĩ mát Thất Tinh này của Tề Lâm, tôi biết tất cả kiến trúc sư đều có cơ hội.”

      “Đối với loại khách sạn cao cấp như Thất Tinh, nếu mời những kiến trúc sư nước ngoài có kiến thức về kiến trúc thiết kế các kiến trúc sư trong nước muốn tranh thủ cũng có cơ hội. Cho nên lúc này đây, đối với tôi mà chỉ là vụ làm ăn lớn mà còn là cơ hội tham gia công tác để nâng cao trình độ, truyền bá tiếng tăm. Vì thế tôi nhất định toàn lực ứng phó.”

      “Tôi thừa nhận, người cạnh tranh rất đông, ưu thế của tôi cũng lớn, thành tích ít, nơi thiết kế đều ở tiểu khu, nhưng tôi có thể câu lối kiến trúc thiết kế của tôi hoàn toàn giống với người khác. Nếu như Tề Lâm có thể sử dụng người tôi, rất có tiềm lực.”

      biết có phải lời của đả động tới Tề Thừa Chi hay , rốt cuộc Tề Thừa Chi cũng mở văn kiện ra, nghiêm túc nhìn lại.

      Bữa cơm này Tống Vũ ăn trong thấp thỏm, hoàn toàn biết mình ăn gì, lực chú ý đều ở mặt Tề Thừa Chi, đáng tiếc, gương mặt chẳng biểu lộ gì, biết rốt cuộc có hài lòng hay .

      Tề Thừa Chi khép văn kiện lại “Cái này tôi mang về nghiên cứu cẩn thận, vì tại rất nhiều công ty muốn tranh thủ dự án này, tôi cần so sánh chút, thể lập tức cho em câu trả lời thuyết phục được.”

      “Tôi hiểu.”

      thôi, tôi đưa em về công ty.” Tề Thừa Chi nhổm dậy.

      “Tự tôi ngồi xe về là được rồi.” Tống Vũ đứng dậy theo.

      “Em muốn nghỉ việc cả buổi chiều sao?” Tề Thừa Chi nhìn đồng hồ.

      Tống Vũ thấy động tác của , mắt cũng liếc nhìn đồng hồ mới phát giờ 1: 15 , còn 15 phút đến giờ làm, chỉ xin nghỉ buổi sáng.

      “Vậy làm phiền Thừa thiếu .”

      Ngồi ở vị trí kế tài xế, gian bên trong xe khá tồn tại của người đàn ông bên cạnh quá mức áp bức, làm đến thở cũng phải cẩn thận .

      tìm chuyện để , Tề Thừa Chi cũng lời nào, khí khẩn trương ngừng đọng cao hơn.

      Chuông điện thoại di động trong túi vang lên, Tống Vũ nhàng thở ra, lập tức nhận điện thoại, “Mẹ”

      “Tối nay về ăn cơm , kêu Giản Dật luôn, chuyện công việc thằng bé giúp con ít chuyện, mẹ vẫn muốn cảm ơn nó.” Du Thiến .

      “Sao đường đột vậy ạ? Con phải gọi điện thoại hỏi chút, biết ấy có rảnh hay .”

      “Mẹ hỏi rồi, nó rảnh, còn bảo tan tầm đón con.” Du Thiến lưu loát.

      “Mẹ à” Tống Vũ thở dài, “Dù sao mẹ cũng phải trước với con chút chứ.”

      phải mẹ trước cho con nghe rồi sao? Giản Dật là đứa bé tốt đến cỡ nào, mẹ thấy nó cũng có ý với con, nếu con sớm làm thái độ, sớm muộn gì người đàn ông tốt như vậy cũng bị cướp mất.” khẩu khí của Du Thiến bừng bừng tức giận, “Cả ngày nhìn hai đứa mắt mày lại , sợ đâm thủng giấy cửa sổ sao, chúng ta đứng ở bên cạnh nhìn mà thấy sốt ruột cho con đấy biết ?”
      bội phương thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :