1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng xấu xa rất khó chơi - Lạc Tiểu Lạc(Q4 - c12.1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12 :Trêu cợt 1



      Tần Thư Nam cố hết sức ôm lấy cả người Lâm Hinh chỉ mặc chiếc áo ra khỏi nhà

      Vừa mới ra khỏi cổng lớn , thấy bảo ở trong đó ném ra túi to đựng vải vóc hoặc cái gì đó.

      Lâm Hinh bình thường thoạt nhìn rất sợ lạnh ,nhưng biết là bởi vì cảm xúc hay là bởi vì tối hôm qua mệt mỏi ,Tần Thư Nam mới bế lúc liền cảm thấy cố hết sức dị thường ,mô hôi lạnh mặt từ từ thấm ra .

      Hơn nữa ,lúc này là giữa trưa ,tuy rằng vị trí nhà ở chỗ này tương đối hẻo lánh ,nhưng người lui tới vẫn rất là nhiều .

      người đàn ông lỏa thân ,còn ôm phụ nữ ,hơn nữa thoạt nhìn người phụ nữ kia giống như cũng có mặc quần áo ,bộ dáng như vậy dễ dàng làm tiêu điểm cho mọi người .

      đám chỉ trỏ bọn họ . Tần Thư Nam hận thể chui đầu vào đâu để giấu mặt , khuôn mặt tuấn tú tràn đầy xấu hổ đỏ mặt .

      Lâm Hinh cảm giác được mọi người chăm chú nhìn mình ,bả đầu luôn luôn chôn ở trong lòng Tần Thư Nam chịu ngẩng nên.

      Trong lời nếu mà ngẩng đầu lên , phát được biểu tình vặn vẹo mặt , hơn nữa là những ánh mắt ngoan độc kia ,như là hận thể đem tất cả mọi người đến nhìn cảnh chật vật của .

      "A Nam ,mau ,chỗ đó có quần áo ,chúng ta đến tìm mấy thứ này nọ nào đó che chút ."

      Lâm Hinh cầm lấy quần áo Tần Thư Nam giọng .

      Tần Thư Nam cũng thấy được bên cạnh đống rác kia có túi to ,nhìn ra đó là drap trong phòng bọn họ mới dùng .

      Nếu là bình thường , khẳng định là đối với những thứ này khinh thường quay đầu .

      Nhưng bây giờ ,lại ở dưới tình huống áo rách quần manh ,hơn nữa còn bị mọi người vây quanh xem ,Tần Thư Nam cũng thể vứt cái khí phái của quý công tử , mà đến đó nhặt mấy thứ này nọ gì đó trong đống rác mặc vào .

      "A Nam ,chỗ này có quần áo ,mau giúp em chắn lại chút ."

      Lâm Hinh mặt ghét bỏ nhìn túi to , bên dè dặt cẩn trọng đem gì đó trong túi lôi ra , bên lấy tay quạt ở phía trước mũi . Nhưng là khi nhìn thấy trong túi to trừ bỏ Drap ,còn có quần áo ngày hôm qua mà mặc , rất nhanh liền hưng phấn kêu lên .

      Tần Thư Nam nghe được cũng nhịn được lộ ra nụ cười vui sướng .

      "Hinh nhi có thể ."

      Dùng bản thân mình ,dáng người cũng được to lớn lắm che chắn ở trước mặt Lâm Hinh ,nỗ lực muốn ngăn trở ánh mắt người khác nhìn qua ,để cho Lâm Hinh có thể mau chóng đem quần áo mặc vào .

      Lâm Hinh cũng cực kỳ cao hứng ,chạy nhanh đem tất cả quần áo ở trong chăn rút ra .Nhưng là chờ mạnh mẽ đem này nọ rút ra xong ,sau đó lại ý thức được có chỗ thích hợp .

      "A a a a..."

      Lại là trận tiếng thét chói tai thê lương .

      Tần Thư Nam nghi hoặc nhìn qua ,chỉ thấy trong chăn có mấy vỏ lọ nước và thuốc màu trống lăn ra ngoài ,tất cả mọi thứ trong chăn gì đó đều nhiễm đủ đa dạng các loại thuốc màu . Hơn nữa ràng vừa vặn chạm vào ,là chất ẩm ướt liền dính vào tay .

      Lâm Hinh là thảm nhất , chú ý mấy thứ đó lên đem quần áo ôm vào người .Sở dĩ taị làn da vốn trắng nõn ,nhưng thân thể bây giờ tất cả đều là màu sắc rực rỡ đủ dạng các loại thuốc màu tối màu ,so với lúc chật vật vừa rồi lúc này càng muốn thê thảm hơn.
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12: trêu cợt 2



      Nếu lúc vừa rồi bị lấy hết quần áo Lâm Hinh còn cố nén trấn định ,nhưng tại bây giờ ,nhìn người tất cả đều là thuốc màu bẩn hề hề , Lâm Hinh trực tiếp gào khóc đứng lên .

      "Lam Phong Ngữ đáng chết ,tôi hận chết được . Tôi nhất định phải bắt trả giá đại sát giới ,vì ngày hôm nay tôi phải chịu nhục ."

      Lâm Hinh đành phải dùng quần áo bẩn hề hề mặc vào ,nước mắt ngừng rơi xuống ,cực kì ủy khuất .

      Tối hôm qua xin a Nam màng về phòng cưới của bọn họ ,vốn chính là muốn cùng tình địch khoe khoang chút ,nhưng là nghĩ tới cư nhiên lại phát sinh ra việc này .

      Đáng chết ,cái kia Lam Phong Ngữ ,xem ra lúc trước mình vẫn là xem thường ta .Cư nhiên đem sói trở thành cừu ,thù này , tuyệt đối phải trả .

      Quần chúng vây quanh càng ngày càng nhiều .

      Sợ có người quen nhận ra mình ,Tần Thư Nam chạy nhanh lấy tay che mặt lại ,sau đó lôi kéo Lâm Hinh cả người quần áo bẩn hề hề thoát chỗ này .

      ....
      " "

      Lam Phong Ngữ biết bản thân mình khóc bao lâu ,rốt cục cảm xúc cũng bình tĩnh trở lại sau đó gọi điện cho tư .

      "Bảo bối ,em làm sao vậy ? Giọng có điểm thích hợp ? Có phải hay Tần Thư Nam khi dễ em ?"

      Lam Dật Thiên vừa nghe được giọng của bảo bối liền nhận ra tia dị thường ,tức giận muốn thay bảo bối báo thù .

      " ,em muốn đến chỗ cha ở vài ngày ,gần đây có thời gian ? Em muốn..."

      "Có ,có ,có . Làm sao có thể bồi báo bối ? Bảo bối, em chuẩn bị khi nào khởi hành?"

      Lam Dật Thiên nhìn ra bảo bối có dây dưa về vấn đề này ,chạy nhanh dời đề tài khác .

      "Bây giờ được ?Bây giờ em muốn ,em nhớ cha ,bác ,mẹ hai ,mẹ ,còn có các trai."

      Lam Phong Ngữ che miệng lại ,sợ mình lại ủy khuất gào khóc lên .

      rốt cuộc cũng chân chính hiểu biết được ,thời điểm bản thân mình buồn đau ủy khuất ,có thể bồi tại bên người ,vẫn là nhà của mình .

      Này đem là bảo bối sủng ở bên người , cũng biết được bản thân mình có bao nhiêu là tùy hứng thái quá .

      Nếu lúc ấy bản thân mình nghe theo ý kiến của bọn họ cùng Tần Thư Nam kết hôn , cục diện cũng xấu hổ như vậy .

      "Được rồi ,bảo bối .bây giờ đón em .Em chờ ,nửa tiếng nữa , tiếng ,bốn mươi phút .Em chờ khoảng bốn mươi phút nữa đến đón em được ?"

      "Vâng ,được, cám ơn ."

      Tẳt máy điện thoại ,Lam Phong Ngữ lại ngồi mặt đất khóc lúc ,sau đó đứng lên vọt tới toilet lau nước mắt mặt .

      mới cần khóc vì loại đàn ông này , đời này vẫn còn nhiều đàn ông tốt mà , nhất định phải làm cho Tần Thư Nam biết chính lựa chọn sai lầm ,muốn cho hối hận vì làm ra chuyện tình này .
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13: Về nhà 1



      Tuy rằng Lam Dật Thiên bốn mươi phút nữa đến ,nhưng là thực tế từ lúc tắt điện thoại đến chỗ ở của Lam Phong Ngữ cũng chưa đến ba mươi phút .

      Thời gian ngắn như vậy mà đến nơi ,cái loại tốc độ này làm cho người ta muốn cũng dám nghĩ ,phỏng chừng dọc theo đường đều là phi về phía trước ,đằng sau là đống xe cảnh sát .

      " "

      Lam Phong Ngữ mang theo va li quần áo từ trong cửa sắt ra , Lam Dật Thiên chạy nhanh xuống xe giúp bảo bối mang hành lý .

      "Thu thập xong mọi thứ chưa ? Vậy chúng ta thôi ."

      Lam Phong Ngữ gật gật đầu , thầm may mắn trai có nhìn đến đôi mắt sưng đỏ của .Tuy rằng vẽ mắt có thể che chút ,nhưng nếu cẩn thận nhìn vẫn có thể thấy được .

      có nhìn đến góc độ khác , Lam Dật Thiên nới ra nắm thành nắm tay ,trong mắt lên hung ác .

      Đáng chết ,tên kia Tần Thư Nam ,cư nhiên làm cho bảo bối khóc ?

      Dấu vết ràng như vậy ,nếu trong lời mà nhìn ra , lại làm sao có thể theo vài người đàn ông trong nhà trổ hết tài năng để tìm người thủ hộ bảo bối mà đến cái thành phố này .

      sở dĩ đến đây mở công ty ,lại nghe bảo bối là nơi này tương đối có tiềm lực ,địa linh nhân kiệt sinh ra rất nhiều ngôi sao .Nhưng thực tế lại là bởi vì Lam gia bọn họ rất lo lắng bảo bối nhà mình , mình ở nơi xa lạ ,cho nên mới thông suốt qua trận đấu chọn ra người bồi ở bên bảo bối .

      , vinh hạnh ,trở thành người thủ hộ bên bảo bối .

      Nhưng là ,thân là người thủ hộ bảo bối , cư nhiên làm cho bảo bối bị người ta khi dễ ,đôi mắt khóc sưng đỏ .

      Đáng chết ,Tần gia ,Tần Thư Nam ,còn cái kia tiểu tam ,toàn bộ tất cả đều khi dễ bảo bối của , bỏ qua cho từng người .

      Liền cho các người nếm thử mùi vị trừng phạt khi chọc giận người của Lam gia !

      Đợi cho đến khi Lam Dật Thiên trở lại xe ,cảm xúc hai người cũng bình tĩnh trở lại , chuyện với nhau vài cầu liền bắt đầu lái xe đến sân bay .

      "Đúng rồi ,bảo bối ,quên chưa với em ,đợi lát nữa có người quen theo cùng chúng ta."

      Lam Dật Thiên đột nhiên nghiêng nghiêng đầu đối với bảo bối .

      Lam Phong Ngữ nháy mắt mấy cái :"Ai?"

      "Đến lúc đó em biết .Bảo bối nhìn đến khẳng định là cao hứng.

      Lam Dật Thiên ra vẻ cười thần bí ,sau đó tiếp tục cười hì hì nhìn về phía trước ,Lam Phong Ngữ tùy ý tò mò nghĩ vớ vẩn.
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13: Về nhà 2



      biết là ai ?

      Lam Phong Ngữ nâng cằm đau khổ nghĩ .

      ở trong này trừ bỏ tư ra có quen ai ,người quen ở trong lời ,chẳng lẽ là theo nước ngoài trở về ?

      Càng nghĩ càng cảm thấy loạn ,Lam Phong Ngữ dứt khoát bĩu môi nghĩ nữa .

      Sau đó, đợi cho đến lúc ở sân bay nhìn đến cái kia gọi là người quen là ai ,kinh ngạc trực tiếp ở trước mặt bao nhiêu người liền kêu to lên ..

      "Thế nào lại là ?"

      Kia đầu chói mắt màu vàng ,còn có đôi mắt màu xanh sâu thẳm ,có thể so với người mẫu hoàng kim đứng đầu thế giới ,cổ da thịt màu đồng ,còn có cái kia khuôn mặt tuấn mỹ bức người ,đúng là người cùng đêm tình duyên Randall.

      Nghĩ đến đêm tình kia ,trong nháy mắt khuôn mặt Lam Phong Ngữ liền đỏ .

      Randall cười xấu xa tới ,cũng nhiều ,trực tiếp ôm Lam Phong Ngữ kế tiếp là ôn nhu hôn lên mặt :" Bảo bối , nhớ em muốn chết ."

      Cảm giác được ánh mắt người bên cạnh ,Lam Phong Ngữ theo bản năng xoay nhào vào trong lòng tư ở bên ,lỗ tai lần này đều hồng thấu .

      Randall phát ra trận sang sang tiếng cười to .

      bề ngoài là cao quý ,giống như vương giả cao cao tại thượng ,làm cho người ta cảm giác là cái loại này có thể nhìn từ xa chứ thể tiếp cận .

      Nhưng là thời điểm cười to ,đường cong mặt đều trở lên nhu hòa ,cả người khí thế đều dịu xuống ,nhưng ra bình dị gần gũi ít .

      "Được rồi ,Randall,,bảo bối ngại ngùng ,cậu như vậy đợi lát nữa em ấy tức giận ."

      Lam Dật Thiên cũng cười theo . lâu thấy được tính trẻ con bảo bối như vậy ,bất quá nhìn đến khuôn mặt bảo bối càng ngày càng hồng ,vẫn là lên tiếng thay cho bảo bối .

      Lam Phong Ngữ bĩu môi mặt bất mãn .

      Mãi cho đến lúc ở máy bay ,Lam Phong Ngữ vẫn là mặt rầu rĩ biểu tình vui ,nhưng chính là mặt mày vẫn là phấn chấn ,thoạt nhìn đáng dị thường ,giống như tiểu hài tử bị đoạt món đồ chơi bị ủy khuất .

      " ,vì sao muốn em và ta ngồi cùng chỗ ?"

      Nhìn người ngồi bên cạnh ,Lam Phong Ngữ cái miệng đỏ bừng nhắn quyệt cao .Chương 14: Chê cười 1


      Randall tà mị thấu lại đây :"Bảo bối ,chúng ta đều thân mật như vậy ,ngồi cùng chỗ có quan hệ gì ?"

      Lam Dật Thiên ngồi ở phía sau buồn cười .

      xem ra ,Randall so với Tần Thư Nam kia biết là ưu tú bao nhiêu lần ,chỉ có kiểu đàn ông này mới xứng đôi với bảo bối nhà .

      Mà thân phận của cậu ta ,tuy rằng trước mắt biết đến cũng chẳng phải rất nhiều ,nhưng ràng cậu ta cũng phải là người thường .

      Người thường thể có khí chất này ,giơ tay nhấc chân cũng có loại tiêu sái trời sinh này .

      Mà Tần Thư Nam , chọc bảo bối bị thương tâm sau này cũng đánh mất tư cách có được bảo bối .

      Tần gia bọn họ dùng tiền của Lam gia vượt qua nguy cơ , tại cư nhiên là qua cầu rút ván .Người của Lam gia cũng phải là cái loại để người ta lợi dụng .

      Yên tâm ,chờ trở về ,Tần gia các người đến ngày tận cùng .

      Đoi cẩu nam nữ kia , tại làm cho bọn họ đắc ý trước thời gian ,đợi đến thời cơ cũng là ngày bọn họ nên trả giá đại giới .

      Randall cũng nhìn ra tâm tình bảo bối tốt , ngừng đùa với .

      Nhìn khí chất cao quý như quý tộc của ,nhưng phong cách cũng là hay thay đổi .

      chuyện giọng điệu hồi thô lỗ hồi văn nhã, rất nhiều lời thô tục ,thậm chí còn kể ít chuyện cười .

      " người nông phu vắt sữa bò ở trang trại ,nghe được tiếng bước chân thùng thùng thùng ở bên ngoài ,mẹ bò "Chớ có sờ ,chồng tôi trở lại ."

      Lam Phong Ngữ xấu hổ đến hai má đỏ bừng .

      Randall cười xấu xa ,nhìn gò má phấn phấn kia ,nhịn được lại thấu lại đây dán vào lỗ tai cúi đầu :"Bảo bối , lại kể chuyện cười cho em nghe nữa được hay ?"

      Hơi thở ấm áp phun vào vành tai mẫn cảm .Cả người Lam Phong Ngữ run run chút ,mặt cúi càng thấp .

      phát ,từ khi gặp được người đàn ông xấu xa này ,bản thân mình giống như là cừu dâng lên miệng sói. Vô tri vô giác có thể bị xâm lược lúc nào hay biết .

      " có người bạn ,tên là Hoa Vũ ,bất quá em chưa thấy qua ,chờ lần sau trở về dẫn em gặp bọn họ ."

      Randall trước tiên là về đoạn vô nghĩa ,sau đó lại tiếp tục :"Có ngày Vưu Phong cho biết kiện ,Vưu Phong cũng là người bạn khác của ."
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 14: Chê cười 2



      Lam Phong Ngữ tò mò nháy mắt mấy cái :" ta làm sao ?"

      "Có lần a ,cậu ta nhìn thấy bên ven đường có người đẩy xe bán quả quýt .Cậu ta thấy khá kì lạ ,liền chạy tới mua quả quýt .Cậu ta hỏi ông chủ bao nhiêu tiền cân ,lão bản đồng rưỡi, sau đó còn là rất ngon , được trả giá ,năm đồng ba cần được hay ? Lão bản lắc đầu chút do dự cự tuyệt ."

      Randall xong cười tủm tỉm ,nhìn chằm chằm Lam Phong Ngữ .

      Lam Phong Ngữ kỳ quái trừng mắt nhìn liếc mắt cái cái, rất lạnh chê cười.

      Sau đó , lại đột nhiên phát giống như có điểm gì thích hợp ,năm trừ lấy ba ,là 1.666666666...

      "Phốc!"

      Rốt cục phản ứng lại đây chê cười cái kia là có ý tứ gì , Lam Phong Ngữ cười phun ra tiếng :"Ông chủ kia rất buồn cười . Năm đồng ba cân ràng ông ta rất lãi ,ông ta cư nhiên ...cư nhiên đồng ý ,ha ha ha."

      "Ân ."Randall gật đầu phụ họa ,nhìn đảo qua khuôn mặt nhắn sương mù của bảo bối , thầm nhàng thở ra .

      Bảo bối của ,nên giống như bây giờ thông suốt phóng khoáng vô tư vô lự ,lúc trước là khuôn mặt u sầu ,bộ dáng đấy thích hợp với .

      Bất quá nhìn đến bảo bối cười ngã trái ngã phải cả người còn khí lực ,bộ dáng người chỉ có thể tựa vào bản thân mình , Randall , đầu lại đầy hắc tuyến .

      Loại truyện chê cười này mà cũng cười lợi hại như vậy ,bảo bối cười cũng quá .

      "Ha ha ha ,Randall , là hài hước .Còn người bạn của kia cũng rất hài hước ."

      Còn chờ Randall cái gì ,Lam Dật Hiên ngồi ở ghế sau cũng phát ra trận điên cuồng cười to .

      May mắn bọn họ ngồi ở khoang hạng nhất ,người cũng ít hơn , cách khác bộ dáng hai người cười to như vậy ,phỏng chừng bị người ta trừng chết .

      Nguyên lai chỉ có bảo bối cười nhiều ,xem ra người trong gia tộc bọn họ đối với chuyện cười cũng đều miễn dịch .

      Randall chỉnh lại tư thế người ,làm cho bảo bối cười bất tri bất giác nằm ở trong lòng mình thoải mái hơn ,sau đó ôn nhu hỏi :" tại tâm tình tốt hơn nhiều ?"

      Cả người Lam Phong Ngữ cứng đờ ,thế này mới phản ứng lại đây giữa hai người là tư thế ái muội .Chạy nhanh theo người đứng lên ,sau đó cúi đầu rầu rĩ tiếng :"Cám ơn ."

      Chính là rất kỳ quái ,lúc trước còn hậm hực mà bây giờ tâm tình lại thoải mái hơn rất nhiều .

      Hơn nữa ,còn có dòng nước ấm ,cảm động chảy xuôi ,vụng trộm nhìn qua người đàn ông tuấn ở bên cạnh liếc mắt cái , thể tưởng tượng được cư nhiên lại cẩn thận như vậy ,đều chú ý đến tâm tình bản thân mình ,còn cố ý giỡn ,kể chuyện cười để cho mình được vui vẻ ...

      Lúc trước còn bởi vì đêm tình mà sinh ra khúc mắc , tại cũng từ từ tiêu tan.
      fujjko thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :