1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng xấu xa rất khó chơi - Lạc Tiểu Lạc(Q4 - c12.1) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 28 : Cứu mỹ nhân 3



      Randall luôn luôn lẳng lặng đứng ở bên cạnh ,vì để cho dựa vào ,tay luôn luôn đặt ở lưng ,tư thế giống như làm người bảo vệ . tuấn mỹ cao quý ,hơn nữa Lam Phong Ngữ xinh đẹp tao nhã , tạo thành bức họa xa hoa ,mọi người chung quanh xem rất náo nhiệt ,nhiều người liền bắt đầu lấy di động ra chụp ảnh hai người .

      Nhìn bên kia bộ dáng dị thường ,nhìn lại bên này Lâm Hinh mặt xưng phù giống như đầu heo ,tâm tình Tần Thư Nam là phiền chán . ta biết bản thân mình hôm nay là rất lỗ mãng ,vốn chỉ biết Lam gia phải là chỗ để bọn họ chọc vào ,ai ngờ đến bây giờ cư nhiên lại đem tình huống biến thành càng tệ hơn , tình trạng gần như thể vãn hồi lại được .

      "Thỏa thuận ly hôn ,tôi cho người đưa tới cho ."

      Nhìn người đàn ông kia sâu liếc mắt cái ,đây là lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ . Lam Phong Ngữ cười lạnh ,thời điểm xoay người nhìn về phía Randall vẻ mặt liền khôi phục lại bình tĩnh như ngày thường : " Chúng ta thôi ."

      Lần này , hết hy vọng .

      "Lam..." Nhìn bóng dáng người kia dần dần xa ,ý thức được từ đây muốn thoát ly khỏi cuộc sống của bản thân mình , Tần Thư Nam ngoài ý muốn phát bản thân mình trong lòng có tia cảm xúc ràng ,vươn tay muốn bắt được cái gì dường như đứng ở giữa trung ,chỉ phun ra chữ liền dừng lại .

      Liền tính đem ngăn lại thế nào , còn có thể cái gì sao ?

      tình đến tình trạng này ,nếu có cách nào vãn hồi ,như vậy , cũng thể phụ lòng Hinh nhi đối với mình thâm tình .

      "Em vô dụng có phải hay ?" Ngồi bên trong xe , Lam Phong Ngữ cúi đầu xuống thời gian rất lâu đều gì ,ngay tại thời điểm Randall do dự muốn chủ động cái gì hay , mở miệng , chính là thanh rất khàn khàn , như là mang theo nghẹn ngào khóc nức nở .

      Randall ấn ghế xuống ,trực tiếp đem con người bé bỏng ở bên kéo vào lòng . ràng người mảnh mai như vậy ,vì sao lại bị chịu nhiều tổn thương ? Lương tâm những người đó đều bị chó ăn sao ?

      "Bảo bối ,đừng khóc , ở trong này cùng em . luôn luôn đều ở trong này ."

      Randall rốt cuộc cũng hiểu được đau lòng là cái gì ,bọn họ đều đặt bảo bối ở trong lòng bàn tay luyến tiếc thương ,cư nhiên lại bị người như vậy giẫm lên .Những người đó , bỏ qua người nào .


      Chương 28 : Cứu mỹ nhân 4


      Lam Phong Ngữ giống như đứa bị ủy khuất ,nắm chặt lấy quần áo của ,cảm giác được ấm áp ở người đối phương ,vốn luôn luôn nỗ lực đè nén nước mắt nhưng rốt cục cũng nhịn được mãnh liệt mà ra ,tích lạc ở trước ngực quần áo của Randall ,ở trong lòng Randall từng giọt từng giọt rơi xuống ,ê ẩm ,run bần bật .

      "Vì sao ,vì sao lại đối với em như vậy ? Em ràng đều nỗ lực như vậy a ? Em biết ta thích em ,thời điểm nhìn đến em đều là phiền muộn ,sở dĩ cho tới bây giờ em đến công ty tìm ta . ta đồng ý ở cùng phòng ,luôn luôn đối với em là vợ chồng hữu danh vô thực ,em cũng so đo .Em luôn luôn vẫn nghĩ ,chỉ cần em nỗ lực , ta từ từ đối với em sinh ra hảo cảm . Nhưng là ,vì sao ,vì sao ta lại tàn nhẫn như vậy ?"

      Nửa năm phải chịu đè nén ủy khuất , luôn luôn để ở trong lòng dám với người khác .Ở tại ngôi nhà mới kia , chuyện gì với ai ,mỗi ngày chỉ có bản thân mình ở trong phòng . Mà người nhà của , sợ bọn họ lo lắng ,sở dĩ mỗi lần đều bản thân mình rất hạnh phúc hạnh phúc ,chưa từng có lộ ra tia bất mãn nào . Nhưng là ,vì sao , đều nỗ lực như vậy ,mà ta vẫn tàn nhẫn như vậy ?

      Biết công ty nhà ta xảy ra vấn đề , tìm cha hỗ trợ . Người nhà ta tìm đến mình cũng chỉ là vì tiền , cũng cái gì ,đều giao tất cả ra . Nhưng là vì sao ,kết quả là ,lại là hồi chê cười ? Nguyên lại ,cho tới nay , đều bị bọn họ biến thành đứa ngốc đề đùa giỡn .

      Chỉ cần vừa nghĩ đến mấy ngày nay cho tới giờ ,những nỗ lực của bản thân mình , đều bị người ta chê cười xem . Lam Phong Ngữ liền cảm thấy giống như sắp hỏng mất ,nước mắt ngừng được luôn luôn rơi xuống .

      thậm chí quên bản thân mình tại ở đâu ,chỉ biết là có người ở bên chịu nghe những lời ủy khuất của mình ,mà oán giận ,cũng thể vứt bỏ mình mà .Như vậy ,như vậy là tốt rồi .
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 29 : An ủi 1


      Kia tình này nọ , nghĩ đến có lần thứ hai .

      Randall tùy ý để bảo bối khóc rống ở trong lòng mình , biết đè nén thời gian quá dài ,cần phải hảo hảo phát tiết chút , sớm muộn gì cũng hỏng mất .

      Tuy rằng bảo bối rơi nước mắt vì người đàn ông khác ,nhưng là nguyện ý ở trước mặt mình lộ ra mặt yếu ớt . vội, từng bước bước đến ,tình phải là Fastfood, phải trải qua thời gian rồi mở ra tình mới là tốt đẹp nhất .

      Lam Phong Ngữ biết bản thân mình khóc bao lâu ,chỉ biết là ánh mắt vô cùng đau đớn . Hơn nữa lúc phục hồi tinh thần lại về sau mới phát bản thân mình luôn luôn gắt gao đem Randall ôm lấy ,quần áo người đều bị nước mắt mình làm ẩm . Nghĩ đến bản thân mình vừa rồi giống như đứa , khóc chút hình tượng nào , khuôn mặt nhắn Lam Phong Ngữ thoáng hồng , giãy giụa muốn thoát khỏi lòng ,nhưng vẫn cúi đầu dám liếc cái .

      "Bảo bối ,hãy quên ta được ? thế giới này còn nhiều đàn ông tốt mà ,cái loại nhã nhặn bại hoại này em cần phải nhớ nhung đến ta có được hay ? Vì ta mà khóc đáng giá ,về sau cũng cần phải khóc vì ta ."

      Randall ôn nhu lau nước mắt ở khóe mắt Lam Phong Ngữ ,giọng điệu trầm thấp ,giống như gió mùa xuân dễ nhịu mà ấm áp .

      Tại đôi ánh mắt xanh lục mê hoặc kia , Lam Phong Ngữ ngơ ngác nhìn ,sau đó ý thức mơ hồ gật đầu ,phỏng chừng cũng biết mình đáp ứng cái gì .

      Bất quả kết quả này làm cho Randall hết sức vừa lòng . Mặc dù hai con ngươi màu xanh hơi nheo lại ,so với bảo ngọc còn xinh đẹp chói mắt hơn ,ngón tay mềm nâng cầm lên ,trong lúc trợn mắt há mồm ,mà nhìn chăm chú ,khuôn mặt tuấn mỹ kia mà tìm thấy bất luận cái khuyết điểm gì ,khuôn mặt chậm rãi để sát vào ,sau đó ở môi hôn xuống .

      "Đứa bé ngoan , đây là phần thưởng ."

      Lam Phong Ngữ giống như là bị mê hoặc ,từ từ nhắm mắt lại ,tùy ý để Randall hôn môi mình .

      Đó là nụ hôn mang theo bất luận tia tình dục nào ,mà rất dịu dàng ,mang theo hơi thở trấn an ,đem toàn bộ bi thương đều mang ,làm cho người ta tự chủ được liền sa vào có cách nào mà kiềm chế .


      Chương 29 : An ủi 2


      "Bảo bối ,nếu chuyện làm xong ,chúng ta trở về có được hay ? Nơi này thuộc về em ,mà em cũng thuộc về nơi này ."

      Randall khéo hôn khóe mắt nước mắt Lam Phong Ngữ ,ôn nhu .

      Lam Phong Ngữ nắm chặt quần áo ,thừa nhận nụ hôn mềm của . Nghe đến thanh trầm thấp dịu dàng kia , có bất luận do dự gì ,liền gật đầu : " Được ."

      Randall nở ra nụ cười tươi vừa lòng , rời khỏi thân thể sau đó phát động xe ,nghiêng đầu trong nháy mắt : " Bây giờ chúng ta thu thập hành lý ,lập tức trở về ."

      " mình em có thể về ." Lam Phong Ngữ có chút ngượng ngùng cự tuyệt .

      Randall nhíu mày : " Chẳng lẽ trong lòng bảo bối vẫn còn coi là người ngoài sao ?"

      " phải ." Lam Phong Ngữ dùng sức lắc đầu : " Chính là ở trong nhà còn rất nhiều chuyện gì đó cần xử lý . bận rộn như vậy ,lại luôn luôn ở bên cạnh em ,làm em thấy băn khoăn.

      Vốn tưởng rằng Randall nghe thấy lý do miễn cưỡng của mình vẫn kiên trì giữ vững lập trường hay là có điểm mất hứng gì đó ,nhưng nghĩ tới chỉ hơi suy xét chút liền đáp ứng :"Được . Bất quá vé máy bay là do định đọat ,chúng ta cùng nhau trở về . Em đại khái muốn ở lại thời gian bao lâu ,trước tiên là phải gọi điện thoại đến cho ."

      "Được ." cầu được thởa mãn , Lam Phong Ngữ cười ngọt đến dị thường .

      "Được rồi , đưa em về nhà trước ."
      ...
      "A Nam , nhìn cái gì ?"

      Chú ý bạn trai vừa rồi ngẩn người nhìn chằm chằm vào phương hướng mà tiện nhân kia vừa rời , Lâm Hinh có chút vui hỏi .

      Tần Thư Nam giật mình bừng tỉnh ,ý thức được bản thân mình luống cuống ,nhưng có giải thích ,chính là thở dài sâu xoay người liền trở về .

      "Lần này ,là xong ?

      Nhưng là ,vì sao bản thân mình luôn chờ mong thoát khỏi cuộc hôn nhân kia ,nhưng cảm giác giống như trong dự đoán, như trút được gánh nặng ? Thậm chí vui sướng còn có...

      " A Nam , có phải hay là mất hứng ? Chẳng lẽ còn luyến tiếc ly hôn với người kia sao ?" Lâm Hinh bất mãn ,bình thường a Nam đối với mình luôn ôn nhu che chở , tại lại lạnh nhạt như vậy ,đều là vì tiện nhân kia .

      Tần Thư Nam dừng lại bước chân ,mày nhíu lại ;" Hinh nhi ,chuyện quá khứ cần phải nhắc lại . còn phải tìm ông nội chuyện , trước ."
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 29 : An ủi 2


      "Bảo bối ,nếu chuyện làm xong ,chúng ta trở về có được hay ? Nơi này thuộc về em ,mà em cũng thuộc về nơi này ."

      Randall khéo hôn khóe mắt nước mắt Lam Phong Ngữ ,ôn nhu .

      Lam Phong Ngữ nắm chặt quần áo ,thừa nhận nụ hôn mềm của . Nghe đến thanh trầm thấp dịu dàng kia , có bất luận do dự gì ,liền gật đầu : " Được ."

      Randall nở ra nụ cười tươi vừa lòng , rời khỏi thân thể sau đó phát động xe ,nghiêng đầu trong nháy mắt : " Bây giờ chúng ta thu thập hành lý ,lập tức trở về ."

      " mình em có thể về ." Lam Phong Ngữ có chút ngượng ngùng cự tuyệt .

      Randall nhíu mày : " Chẳng lẽ trong lòng bảo bối vẫn còn coi là người ngoài sao ?"

      " phải ." Lam Phong Ngữ dùng sức lắc đầu : " Chính là ở trong nhà còn rất nhiều chuyện gì đó cần xử lý . bận rộn như vậy ,lại luôn luôn ở bên cạnh em ,làm em thấy băn khoăn.

      Vốn tưởng rằng Randall nghe thấy lý do miễn cưỡng của mình vẫn kiên trì giữ vững lập trường hay là có điểm mất hứng gì đó ,nhưng nghĩ tới chỉ hơi suy xét chút liền đáp ứng :"Được . Bất quá vé máy bay là do định đọat ,chúng ta cùng nhau trở về . Em đại khái muốn ở lại thời gian bao lâu ,trước tiên là phải gọi điện thoại đến cho ."

      "Được ." cầu được thởa mãn , Lam Phong Ngữ cười ngọt đến dị thường .

      "Được rồi , đưa em về nhà trước ."
      ...
      "A Nam , nhìn cái gì ?"

      Chú ý bạn trai vừa rồi ngẩn người nhìn chằm chằm vào phương hướng mà tiện nhân kia vừa rời , Lâm Hinh có chút vui hỏi .

      Tần Thư Nam giật mình bừng tỉnh ,ý thức được bản thân mình luống cuống ,nhưng có giải thích ,chính là thở dài sâu xoay người liền trở về .

      "Lần này ,là xong ?

      Nhưng là ,vì sao bản thân mình luôn chờ mong thoát khỏi cuộc hôn nhân kia ,nhưng cảm giác giống như trong dự đoán, như trút được gánh nặng ? Thậm chí vui sướng còn có...

      " A Nam , có phải hay là mất hứng ? Chẳng lẽ còn luyến tiếc ly hôn với người kia sao ?" Lâm Hinh bất mãn ,bình thường a Nam đối với mình luôn ôn nhu che chở , tại lại lạnh nhạt như vậy ,đều là vì tiện nhân kia .

      Tần Thư Nam dừng lại bước chân ,mày nhíu lại ;" Hinh nhi ,chuyện quá khứ cần phải nhắc lại . còn phải tìm ông nội chuyện , trước ."

      Chương 30 : Rời 1



      Lam Phong Ngữ về nhà đem này nọ thu thập lại chút ,thứ trọng yếu mang , quan trọng vứt bỏ .

      Chăn ga linh tinh tất cả đều ném ,chỉ mang ít trang sức vật phẩm mà bản thân mình mua .

      Đem giấy thỏa thuận ly hôn giao cho luật sư ,sau đó cầm vali hành lí ra ngoài .

      Căn nhà này ,là cha mua để chúc mừng kết hôn . Đáng tiếc ,ở trong này , có lưu lại bất luận cái hình ảnh tốt đẹp nào ở trong trí nhớ cả .

      Chính là ,bây giờ cho đến lúc đó , phải tận mắt chứng kiến nhìn thấy người kia hối hận ,hiểu được bản thân mình phạm phải bao nhiêu lỗi lầm , mới chân chính bỏ được khúc mắc.

      " kiện này làm phiền đến ."

      Cùng luật sư nhắc nhở vài câu ,sau đó lên xe , thẳng đến sân bay .

      Ở nơi nào đó có ngườm lườm .

      Tuy rằng bây giờ vẫn chưa thể ,nhưng là thời gian vẫn còn sớm ,hơn nữa bản thân mình hiển nhiên là đối với có hảo cảm . người đàn ông ưu tú như vậy ,rất đáng giá để mình thử lần .

      Vừa mới vào sân bay liền nhìn đến bóng dáng quen thuộc kia ,dáng người cao lớn ,tóc vàng chói mắt , đứng ở giữa đám người nhìn giống như hạc ở trong bầy gà ,liếc mắt liền nhìn thấy được.

      "Bảo bối !" Đồng dạng , Randall cũng nhìn thấy được Lam Phong Ngữ vào sân bay ,đẩy mấy người phụ nữ dây dưa đứng gần bên ra ,sau đó bước nhanh tới hướng Lam Phong Ngữ .

      Nhìn thấy Randall bị mấy người kia bám lấy Lam Phong Ngữ cảm thấy trong lòng có điểm thoải mái ,nhưng chỉ là mím môi gì .

      "Bảo bối , cùng mấy người phụ nữ kia có quan hệ gì ,là bọn họ bám lấy ."

      Vừa thấy bảo bối thay đổi sắc mặt , Randall chạy nhanh giơ đồng hồ lên chỉ ra bản thân mình vô tội .

      Vốn có điểm mất hứng ,nhưng là vừa thấy dáng vẻ Randall khẩn trương như vậy ,rất nhanh tâm tình liền tốt lên .

      Nhưng vì mình để ý đến mà lại biểu ra ngoài như vậy có điểm ngượng ngùng ,đỏ mặt phản bác : " Có liên quan gì đến em ."

      Randall thấy mỹ nhân xấu hổ như vậy ,chạy nhanh dùng sức ôm lấy thắt lưng bảo bối ,hướng đến mấy người phụ nữ xa lạ ở bên kia ,đắc ý : " Đây là vị hôn thê của tôi . Các người cần phải tìm tôi chuyện ,vị hôn thê của tôi ghen .“


      Chương 30 : Rời 2


      Đợi cho đến lúc ngồi ở trong máy bay , Lam Phong Ngữ mới phát được giải thoát ,thế nhưng vẫn có điểm luyến tiếc .

      Luyến tiếc mối tình đầu ở thành phố này , nhưng cũng vì thoát khỏi lòng giam tình này mà cao hứng .

      Tâm tình Lam Phong Ngữ có chút phức tạp lên tinh thần có phấn chấn ,luôn luôn ngồi an vị ở vị trí buồn bã ỉu xìu cũng buồn .

      Randall đương nhiên là nhìn ra tâm tình tốt ,nhưng lần này gì .

      Chính là có số việc là phải chính tháo gỡ ra đó mới là chân chính giải thoát .
      ...

      "Đây là cái gì ?"

      Tần Thư Nam nhìn luật sư đưa tập tài liệu cho bản thân mình ,sắc mặt có chút trắng bệch .

      "Tôi là luật sư của Lam tiểu thư ,mà đây là giấy thỏa thuận ly hôn ấy ký ."

      "Phanh..." Tần Thư Nam theo bản năng gạt hết mọi thứ gì đó ở bàn xuống ,sau đó phát cuồng hỏi : " Bây giờ ấy ở đâu ? Tôi muốn tìm ấy cùng đối chất .Dựa vào cái gì ấy ly hôn liền ly hôn ?"

      "Tần tiên sinh , Lam tiểu thư về nước .khẳng định là muốn ly hôn ,nếu Tần tiên sinh đồng ý ký tên ,như vậy tôi đại biểu cho Lam tiểu thư tìm đến tòa án khẩn cầu ly hôn ."

      " dựa vào cái gì mà làm như vậy ?"

      "Chuyện tình của Tần tiền sinh cùng vị Lâm tiểu thư kia được thẩm phán phát quyết . Tần tiên sinh ,nếu đồng ý chấm dứt kín đáo như vậy , tôi chỉ có cách áp dụng dùng phương pháp trực tiếp .

      Tần Thư Nam suy sụp tiếp nhận văn kiện ,nhìn chữ ký hoa lệ ở mặt ,vẻ mặt có chút hoảng hốt : " ấy có cái gì nữa ?"

      " có ."

      Luật sư lắc đầu

      Tần Thư Nam lấy bút , sau đó ký tên mình ,chờ làm xong hết thảy ,nhìn chằm chằm hiệp nghị hồi ,mới đem này nọ cho đối phương .

      Kia , Tần tiên sinh , tôi trước ."

      Đợi cho đến lúc cánh cửa khép lại lần nữa , Tần Thư Nam như là mất hết sức lực suy sụp ngã ở bên ghế xoay ,luôn luôn ngẩn người , lâu cũng thể khôi phục tinh thần lại .
      Last edited: 4/12/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3 : Thế giới hai người

      Chương 1: Trở về 1

      "Bảo bối , Randall tới tìm con ,mau xuống dưới lầu a."

      Lam Vinh đứng ở cửa thang lầu đối với ở lầu hô to .

      Lam Phong Ngữ ngồi ở trong phòng ,rèm cửa sổ đều kéo xuống , tia ánh sáng cũng thể vào .

      Toàn bộ trong phong tối như mực ,nếu như bật đèn lên , gần như nhìn thấy gì cả .

      Mà từ lúc trở về trong nước , luôn luôn đều như thế này ,mệt mỏi chút tinh thần .

      Người trong Lam gia đều lo lắng tình huống của ,chính là lại biết nên mở miệng thế nào .

      Hơn nữa chuyện tình cảm người khác cũng thể cái gì liền giải quyết được ,đó là quá trình mà mỗi người phải trải qua .

      Sở dĩ ,ở trong lòng vẫn là lo lắng , người trong Lam gia vẫn tuyệt đối để cho tự do ,khiến dựa vào sức lực của mình mà đứng lên .

      Mà mấy ngày nay ,trừ bỏ người Lam gia , Randall cũng tới chơi nhiều hơn ,gần như có thể là mỗi ngày đều tới đúng giờ .

      Đối với chuyện của bảo bối nhà mình và Randall ,ngay từ đầu người trong Lam gia vẫn duy trì thái độ .Bất quá duy trì là duy trì ,nhưng cụ thể vẫn là do bảo bối quyết định .

      ra bọn họ đối với Randall là rất vừa lòng ,nếu bẩo bối mà vừa lòng ,như vậy bọn họ cũng thể miễn cưỡng .

      "Đặng đặng ." Tiếng bước chân theo lầu truyền đến ,mọi người trò truyện ở dưới lầu ,liền ngẩng đầu lên ,biểu tình ở mặt đột nhiên buông lỏng ,giống như là có chuyện gì được buông xuống .

      "Bảo bối ."

      Vài người trăm miệng lời kêu lên .

      Lam Phong Ngữ bài trừ cái nụ cười nhợt nhạt ,tiều tụy , chút tinh thần .

      Cái dạng này làm cho mọi người ở đây trận đau lòng .

      Theo thói quen đến phía bên cạnh người đàn ông tóc vàng kia ngồi xuống ,sau đó tiếp nhận cái gối ôm mà đưa ôm vào trong ngực ,sau đó đem cằm đặt ở gối chờ nghe mọi người chuyện phiếm .

      "Bảo bối ,tối hôm qua có ngủ được ?"

      Randall đau lòng nhìn người bên cạnh tiều tụy ít , thương sờ tóc của ,sau đó ôn nhu .

      Lam Phong Ngữ rầu rĩ gật đầu .


      Chương 1 : Trở về 2


      Sau khi về nước , liền bắt đầu mất ngủ ,buổi tối mỗi ngày đều nằm ở giường trợn tròn mắt đến hừng đông .

      biết bệnh trạng của bản thân mình ,nhưng là bản thân mình cũng nỗ lực ,nhưng vẫn có biện pháp .

      tại toàn bộ đầu óc chỉ có cảm giác duy nhất là quá mệt mỏi .

      người cũng mệt mỏi ,trong lòng cũng mệt mỏi ,đầu nặng nề , chút khí lực cũng có ,bây giờ cần phải ngủ giấc ngon lành ,nếu sớm muộn gì cũng hỏng mất .

      "Mệt chết ?"

      Ánh mắt đau lòng nhìn ,tuy rằng người Lam gia và những người khác cũng đều ở đây ,nhưng Randall vẫn thản nhiên đem vào trong lòng : " ôm em ,em hãy nhắm mắt lại nằm lúc có được hay ? Nếu ngủ được , cứ nhắm mắt lại nghe mọi người chuyện có được hay ?"

      Thanh của ôn nhu ,Lam Phong Ngữ nghe liền theo bản năng đem người tựa vào người ,sau đó từ từ nhắm hai mắt lại .

      Randall vừa nhấc đầu liền chống lại ánh mắt lo lắng phẫn nộ phức tạp của người Lam gia ,liền hướng mọi người cười cười ý bảo bọn họ cần lo lắng . Thời điểm cúi đầu nhìn về phía người ở trong lòng ánh mắt xanh lục trong nháy mắt trở lên rất sâu ,giống như nước suối trong đến cực hạn làm cho người ta sa vào trong đó mà thể thoát ra được .

      Lam Phong Ngữ tựa vào trong lòng Randall ,loại tư thế này tuyệt đối là xa lạ . Từ đến lớn ,cha và các đều luôn thích ôm bản thân mình , là thân thể mềm yếu ôm rất thoải mái .

      Chính là ,cảm giác này ,đặc biệt rất kỳ quái .

      Trong lòng có điểm ê ẩm ,như là muốn khóc . Sau đó lại là ấm áp , thoải mái .

      Cảm giác bất đồng tụ tập ở trong lòng ,khiến ý thức của bắt đầu trở nên mơ hồ .

      Vừa mới bắt đầu còn có thể miễn cưỡng tập trung tinh thần nghe mọi người chuyện phiếm ,nhưng rất nhanh ánh mắt trở nên nặng nề ,bất quá vài giây sau liền vào giấc ngủ say .

      Randall là trước tiên phát người ở trong lòng khác thường ,khuôn mặt tuấn mỹ lên vui sướng ,đối với những người khác làm ra cái " ngủ ",nhanh chóng điều chỉnh lại tư thế để cho người ở trong lòng ngủ được thoái mái .


      Chương 1: Trở về 3


      " Bảo bối ngủ ?"

      Lam Vinh mặt vui sướng ,ánh mắt có chút ướt át.


      Cả cuộc đời này của ông đều rất thuận lợi ,ở thương trường là đánh đâu thắng đó có gì cản nổi vương giả .Cưới được người phụ nữ trong lòng về làm vợ ,sau đó lại có mấy người con ưu tú ,nhưng làm cho ông vừa lòng nhất ,là có được con bảo bối .

      Con là trân quý bảo bối ở trong lòng ông ,ngậm trong miệng sợ tan ,phủng trong tay sợ nát .

      Mà lần này bảo bối bị ủy khuất lớn như vậy ,trong lòng ông luôn luôn nghẹn cháy .

      Nếu phải bảo bối luôn luôn nhắc nhở chuyện này là của con ,tự bản thân mình giải quyết ,nếu chỉ sợ lam gia sớm đem đám người kia biến mất thế giới .

      Đây chẳng phải ba hoa hay khoa trương cái gì ,chỉ cần ai biết về con người của ông hiểu ,chyện này đối với ông mà tuyệt đối là dễ như trở bàn tay .

      "Muốn hay đem bảo bối trở về phòng ngủ ? nếu để như vậy cậu thoải mái ."

      Lam Dật Thiên đề nghị .

      Randall lắc đầu : " cần .Vất vả lắm ấy mới ngủ được ,lên lầu động tác mạnh như vậy làm ấy bị đánh thức ,như vậy tốt lắm ."

      "Vậy chỉ có thể vất vả cậu ,Randall . Mấy ngày hôm nay bảo bối có ngủ được ,lên lần này ngủ phỏng chừng thời gian rất lâu . Nếu cảm thấy thoải mái liền tiếng ."

      "Ân ."

      Randall mỉm cười gật đầu ,sau đó tiếp tục cúi đầu nhìn người trong lòng .

      thực tế ,loại chuyện này đối với ,cũng phải gánh nặng gì ,ngược lại là loại hưởng thụ ngọt ngào .

      Bảo bối có thể ngủ ở trong lòng mình ,như vậy là tỏ vẻ bản thân mình ở trong lòng bảo bối chiếm ít phân lượng .Loại cảm giác này ,làm cho người ta thoải mái ,cũng làm cho người ta hưởng thụ .

      Người Lam gia xem hai người bọn họ ngọt ngào ở cùng chỗ ,đề cưồi ý vị .

      Nhìn nhau vài lần liền hẹn ,mà tìm lấy cớ đủ các loại rời khỏi phòng khách ,để cho bọn họ có chỗ gian.
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 2 : Thiệt tình 1


      Vì thế ,Randall cứ ngồi như vậy ở sô pha ôm Lam Phong Ngữ ngủ .

      Ngử giấc ,chính là ba giờ sau .

      Hơn nữa nếu phải đến giờ ăn cơm ,sợ bị đói .Randall còn có thể tiếp tục như vậy hề oán hận ôm xuống .

      liền như thế này ,dùng hành động thức tế từng bước vào trong tâm mọi người Lam gia .

      "Bảo bối ,bảo bối ,tỉnh tỉnh ."

      Nghe được Lam Dật Thiên ăn cơm ,Randall chần chờ lúc ,nhưng vẫn quyết tâm đánh thức bảo bối.

      Mấy ngày nay bảo bối là gầy ,hơn nữa dạ dày cũng giống như có vấn đề .

      Nếu ăn uống đúng theo quý luật ,dẫn đến dạ dày bị ảnh hưởng như vậy về sau rất phiền toái .

      Lam Phong Ngữ mơ mơ màng màng ừ tiếng ,tưởng rằng mình giường ,theo bản năng cọ cọ ở gối đầu ,giống như con mèo .

      Cọ lúc ,liền phát cái gối đầu có điểm thích hợp ,tựa hồ là người .

      Sau đó ,từ từ ,liền tỉnh .

      "Randall ca ca..."

      Mở mắt ra liền nhìn đến khuôn mặt tuấn tú quen thuộc kia . Lam Phong Ngữ lộ ra nụ cười tươi hề hề ngây ngốc .

      Randall cảm thấy bản thân mình cả người hạnh phúc đến độ nở hoa .

      Nhìn bộ dáng có điểm mơ hồ ,nhanh chóng điều chỉnh lại tư thế khiến nằm lại cho tốt lần nữa ,sau đó ôn nhu hỏi :"Bảo bối ,đứng dậy ăn chút gì đó ,sau lại ngủ tiếp được ?"

      Lam Phong Ngữ có thói quen ,khi ngủ dậy là có mười phút mơ mơ màng màng ,hỏi gì trả lời đấy ,giống như đứa trẻ .

      Sở dĩ trước kia người trong Lam gia đều thích gọi rời giường ,nhìn bộ dáng ngây thơ của ,trái tim đều tràn đầy thương ,càng là thương đến dừng lại được .

      "Muốn ngủ ."

      Lam Phong Ngữ cảm thấy thời điểm vừa rồi ngủ thoải mái ,quyệt giọng hừ hừ tiếng .

      "Randall tâm đều nhũn xuống ,nhìn bộ dáng quả muốn ngủ ,trực tiếp làm cho Lam Dật Thiên bưng ít cháo cá tới ,đút từng thìa cho ăn .

      "Bảo bối ,hé miệng ,ăn chút rồi ngủ ."

      Lam Phong Ngữ dị thường phối hợp ,Tuy rằng đây là lần đầu Randall hầu hạ người khác ,nhưng biểu càng trầm ổn .Trử bỏ lúc đầu động tác có chút cứng ngắc ,nhưng rất nhanh liền thuần thục .

      chén cháo rất nhanh liền ăn xong ,Randall dem bát đặt ở bên ,sau đó ôm bảo bối để tiếp tục ngủ .
      fujjkolinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :