1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 21: Ông xã, tên cặn bã

      “Bà xã, em sợ?” Mục đại nghiêm túc nhìn , giống như là vô tình mở chuyện cười, hù dọa Cố Bình An, sau đó nghiêm túc đến xin lỗi, trong lòng Cố Bình An loạn lung tung tùng phèo, trong lòng rất ràng, Mục đại hề có chút ý tứ đùa giỡn nào, rất là đúng .

      Người đàn ông này, tay nhuộm máu tươi.

      Nếu là buổi tối ngày hôm ấy, nghe lời, có thể, súng giải quyết Dương Sâm.

      Nghĩ đến đây, sống lưng Cố Bình An trận phát lạnh.

      từng giết người?”

      “Đùa thôi, em xem là người tội ác tày trời như vậy sao?” Mục đại hỏi, vô cùng chính nhân quân tử.

      Cố Bình An muốn , rất giống!

      Nhưng mà, nhịn được, cần thiết vì chuyện này, làm cho lòng thoải mái, Mục Lăng từng giết người thế nào, thực là tội ác tày trời thế nào, cùng lắm là bị lợi dụng, lợi dụng xong, kết thúc, giữa bọn họ cũng có bất cứ quan hệ gì, Mục Lăng là hạng người gì, cũng liên quan đến .

      Bắt đầu ăn cơm, Cố Bình An im lặng.

      Mục Lăng buông dao nĩa xuống, ưu nhã uống rượu vang đỏ, ánh mắt rơi vào người Cố Bình An, vào lúc bé này an tĩnh, đặc biệt có chút phong tình, như đóa bách hợp tao nhã, ngây thơ hồn nhiên.

      Nhất cử nhất động, khí chất cao quý.

      Người đẹp như vậy, nhưng lại là kế hoạch của , thực là đáng tiếc, bắt đầu có chút nỡ, bóp nát bình hoa xinh đẹp như vậy.

      “Thời hạn hôn nhân là bao lâu?” Cố Bình An hỏi: “Tôi tính là bị xử tử hình, cho dù xử hình, cũng có kỳ hạn, có thể cho tôi biết hay , chờ ba tôi bị cách chức?”

      Nếu ba phải là thị trưởng, có lẽ, đối với Mục Lăng mà ngay cả chút tác dụng cũng có.

      Nhưng mà cũng bởi vì ba là thị trưởng, cho nên phải chịu đựng bị Mục Lăng lợi dụng và hủy hoại, thực là quá công bằng.

      “Cố Bình An, em là đơn thuần.” Mục Lăng nhíu mày, mỉa mai : “Con Cố Vân lại đơn thuần như vậy, ngờ tới, dù ba em phải là thị trưởng, chính tích tốt như vậy, đường lên chức thành vấn đề, ngày nào đó tiến vào trung ương, em thấy khờ sao? Tự nhiên bỏ quân cờ tốt như vậy?”

      Cố Bình An kinh ngạc nhìn : “Ý là, cả đời tôi phải làm vợ của ?”

      “Cả đời em phải làm quân cờ của .”

      Quân cờ và vợ, cùng nhưng cùng nghĩa.

      Mục Lăng nhấn mạnh hai chữ quân cờ, Cố Bình An, còn vọng tưởng xứng làm vợ của tôi, thực quá ngây thơ rồi, vợ của Mục Lăng tôi, sao có thể là người của Cố gia, từ đầu đến cuối, cùng lắm là kế hoạch của tôi mà thôi.

      “Này công bằng.” Cố Bình An sốt ruột, cả đời của cứ bị hủy như vậy hay sao? “ chắc chắn gặp phải người phụ nữ mà mình thích, chẳng lẽ muốn kết hôn sao?”

      “Cờ đỏ trong nhà ngã, cờ màu bên ngoài tung bay, là giấc mơ của bao nhiêu đàn ông, muốn phụ nữ, còn đơn giản, còn như em, bày ở trong nhà làm bình hoa đẹp, mang ra ngoài có mặt mũi là đủ rồi, em có tư cách quản bao nuôi bao nhiêu người phụ nữ ở bên ngoài hay sao?” Mục Lăng cà lơ phất phơ , thái độ vô cùng ngông cuồng, “Em có tư cách.”

      “Tên cặn bã!” Cố Bình An tức giận đến ngay cả cơm cũng ăn, đứng dậy xoay người xuống lầu, mất hết khẩu vị.

      vốn tưởng rằng, đây là cuộc hôn nhân có ý nghĩa, Mục Lăng chỉ muốn lợi dụng , lợi dụng xong, thả tự do cho , ngờ tới, từ đầu đến cuối, cũng tính buông tha .

      Vừa nghĩ tới Mục Lăng kết hôn xong ở bên ngoài lăng nhăng, mang đến cho bao nhiêu khó xử, nghĩ đến cuộc hôn nhân này mang đến nhục nhã và lời đồn đãi gì đó, Cố Bình An muốn đập đầu chết.
      Tiểu Ưu Nhi, Hale205, Pi_Sang_09082 others thích bài này.

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 22: Ông xã, tên cặn bã (2)

      Chẳng lẽ cả đời cũng có cách nào rời khỏi Mục Lăng hay sao?

      đường phố, cũng biết đâu, trong lòng Cố Bình An phục, quay đầu lại liếc mắt nhìn Mục Lăng, Mục Lăng cầm ly rượu, làm động tác kính rượu, tao nhã uống rượu vang đỏ, Cố Bình An hơi cắn răng, hướng dơ ngón giữa ra.

      Tên cặn bã, tạm biệt!

      Cố Bình An quay đầu bước , bao giờ muốn gặp lại tên khốn Mục Lăng này, lại phát Mục Lăng bị rượu vang làm cho sặc, suýt chút nữa đánh mất hình tượng, căn bản nghĩ tới Cố Bình An là có giáo dưỡng như thế mà lại làm ra động tác thô lỗ như vậy, quả nhiên tuổi trẻ, tính khí nóng nảy, vậy mà giơ ngón giữa lên, làm đẹp đến như vậy, trong cuộc đời đây là lần đâu tiên bị người khác giơ ngón giữa lên nhục nhã, trải nghiệm này cũng khá đặc biệt.

      đào như mưa rơi, thân ảnh càng ngày càng , mãi cho đến khi nhìn thấy nữa, ánh mắt của Mục Lăng cũng trở nên đặc biệt thâm trầm.

      chút phải thừa nhận rằng.

      Cố Bình An rất đẹp, Cố Bình An rất thú vị, Cố Bình An rất có cá tính.

      Chỉ tiếc, Cố Bình An phải là dạng người mà thích, nếu là vợ, chỉ thích người phụ nữ ôn nhu ngoan ngoãn lại nghe lời, phải dạng người tính khí nóng nảy như Cố Bình An này, thông minh lanh lợi lại là người phụ nữ có chủ kiến.

      Chuông điện thoại reo lên, Tiểu Ngô gọi điện thoại tới, "Đại thiếu gia, có cần theo dõi thiếu phu nhân hay ?"

      Mục Lăng hơi suy nghĩ chút, " cần, ta dám chạy đâu."

      ta cũng chạy thoát.

      "Vâng, biết."

      Tiểu Ngô cúp điện thoại, Mục Lăng cũng cho người theo dõi Cố Bình An nữa, ngay từ lúc mới bắt đầu điều tra Cố Bình An, biết sau khi tin tức đính hôn truyền ra, Cố Bình An chắc chắn chạy trốn, những ngờ lại chạy nhanh như vậy, may mà cho người theo dõi.

      Nếu cho cho người theo dõi, vẫn đúng là sợ Cố Bình An chạy khỏi thành phố S như vậy, mất hết thể diện.

      Vừa mới để điện thoại xuống, chuông điện thoại lại vang lên.

      Mục Lăng liếc mắt nhìn màn hình lên, khóe môi xẹt qua chút ý cười, giọng cũng ôn nhu hơn bình thường rất nhiều, "Chơi có vui ?"

      …………..

      "Chơi vui là được rồi, chơi vài ngày rồi hẵng trở về."

      ………….

      "Việc đính hôn để sau."

      ................

      " cưới Cố Bình An, em yên tâm, này, em lo lắng cái gì chứ?"

      ...............

      "Em cần phải lo lắng Cố Bình An, chờ đến khi ta còn giá trị lợi dụng nữa, cước đá văng ta, vợ của vĩnh viễn là em." Ánh mắt Mục Lăng đầy ý cười, "Ở bên ngoài chơi vui vẻ, cần nghĩ đến những chuyện lung tung này."

      ...............

      Mục Lăng cúp điện thoại, ngón tay gõ gõ lên bàn, lông mày hơi nhíu lại.

      Tất cả mọi việc, từng bước từng từng tiến hành theo kế hoạch, vô cùng hoàn mỹ, Cố Bình An trốn thoát khỏi lòng bàn tay, Cố Vân... Mục Lăng cười lạnh, sắp đến lúc ông phải trả giá lớn rồi, chờ lâu như vậy, sốt ruột chút nào, phải từ từ hưởng thụ, quá trình hành hạ.

      Cố Bình An dạo đường có mục đích, điện thoại hết pin, vốn nên bắt xe về nhà, nhưng mà, vừa nghĩ đến người nhà bán đứng , lập tức muốn trở về nhà chút nào, chút ý trở về cũng có.

      Trong lòng càng nghĩ càng buồn, dạo hồi đến tối.

      Cả thành phố được thắp sáng rực rỡ, ai ai cũng có mái nhà ấm áp, dường như chỉ có mình , đơn lang thang ở bên ngoài, có ai chuyện, có ai để dựa vào.

      Cố Bình An, sao cuộc sống của mày lại đến mức thê thảm như vậy rồi.

      ràng là hòn ngọc quý tay thị trưởng, nhưng lại thê thảm đến như vậy, là tạo hóa trêu người.
      Tiểu Ưu Nhi, Hale205, Pi_Sang_09082 others thích bài này.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 23: Chân trời nơi nào tương phùng

      Vì Cố Bình An là thiên kim thị trưởng, gia giáo đặc biệt nghiêm khắc, chưa bao giờ cho phép đến những nơi hỗn tạp.

      Lý Hoan Tình nhìn như bé ngoan ngoãn, nhưng lại cởi mở hơn Cố Bình An rất nhiều, cũng thích mạo hiểm, thường hay trà trộn vào những nơi như sòng bạc, quán bar, dĩ nhiên là ấy chơi cùng với bạn trai của mình, thường hay chế nhạo Cố Bình An rằng chút trải nghiệm tinh thần cũng có.

      Đây là lần đầu tiên đến quán bar.

      Mint 2, quán bar ở khu vực phồn hoa, người đông nghẹt, Cố Bình An như bà già vào nơi lộng lẫy, lại làm bộ bình tĩnh, chọn chỗ ở quầy bar ngồi xuống, em trai ở quầy bar hỏi muốn uống cái gì, Cố Bình An vốn biết gọi tên, chỉ vào ly rượu cocktail, “Tôi muốn ly như thế.”

      Chất lỏng màu xanh lam, nhìn thấy rất đẹp, nên chắc uống rất ngon.

      bên cạnh rất trẻ trung, nhìn dáng vẻ có lẽ hơn vài tuổi, dậy khá tốt, răng trắng sáng, sắc mặt hơi hơi lạnh lùng, nhưng ảnh hưởng chút nào đến vẻ đẹp diện mạo của ấy, Cố Bình An nhịn được nhìn nhiều thêm chút, ai ai cũng đều thích nhìn đẹp, cho dù là nam hay nữ cũng vậy.

      Tuy rằng trẻ tuổi, cũng rất ngang ngược, loại cảm giác bộ lộ tài năng kia, rất đặc biệt, cũng cực kì hiếm thấy.

      “Lần đầu tiên đến đây?” Hạ Thanh hỏi.

      Vừa nhìn là biết ngay Cố Bình An lần đầu tiên đến quán bar chơi, đặc biệt cẩn trọng, dáng vẻ cận thận từng li từng tí , ngay cả rượu cũng biết, tùy tiện gọi đồ uống giống , Hạ Thanh , “Rượu này rất mạnh, uống được đâu.”

      “Ai tôi uống được, tửu lượng của tôi rất tốt.”

      Hạ Thanh cười, “Hắc, thất tình sao?”

      có!”

      xem lại mình giống như người bị bỏ rơi vậy đó.” Hạ Thanh , dáng vẻ buồn bã giống sắp khóc, rất giống thất tình, biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm vào , cảm giác này giống như thỏ trắng bước vào hang sói vậy.

      Nhưng mà, lại biết gì cả.

      tới đây làm gì? Nhìn giống vị thành niên.”

      “Bố mày là vị thành niên sao?” Hạ Thanh , ưỡn bộ ngực lên, “Tuy rằng là vị thành niên, nhưng tôi cũng có dáng vóc quyến rũ, ? dám kì thị vị thành niên à?”

      dám.” Mặt Cố Bình An ngỡ ngàng, kì thị vị thành niên ở chỗ nào? “Vị thành niên thể uống rượu.”

      “Cổ hủ, tửu lượng của tôi còn tốt hơn đấy.” Hạ Thanh ngang ngược , “Có bản lĩnh so tửu lượng với tôi .”

      thích.” Cố Bình An kinh hãi, thèm so tửu lượng, “ mình vị thành niên như đến quán bar làm gì?”

      “Chấp hành nhiệm vụ.” Hạ Thanh thở dài, “Ai, đời người khó khăn, kiếm chút tiền cũng dễ dàng.”

      Cố Bình An như hiểu mà hiểu gật đầu, cũng hiểu ấy thi hành nhiệm vụ gì, Hạ Thanh vốn muốn quản việc đâu, nhưng thấy Cố Bình An có khí chất nhiễm hạt bụi, nên lắm miệng câu, “ nên về nhà sớm chút, chỗ này nên ở lâu.”

      biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm Cố Bình An, nếu phải ở bên cạnh , nếu phải vừa dạy dỗ tên có ý nghĩ ăn đậu hủ của Cố Bình An, sớm có đám sói lang nhào lên ăn Cố Bình An rồi.

      “Tôi muốn về nhà.” ly rượu cocktail thấy đáy, Cố Bình An cảm thấy ngọt ngọt uống rất ngon, lại muốn thêm ly, “Ba tôi muốn tôi gả cho người mà tôi thích, tôi lại trốn thoát, phiền chết, muốn về nhà chút nào.”

      “Tại sao trốn thoát?” Chuyện trốn thoát như vậy đối với Hạ Thanh mà , quả thực thể tưởng tượng nổi, thâm nhập hang hổ đều có thể bình an trở ra, trời đất bao la, vì sao trốn thoát đây?

      Cố Bình An nhịn được kể khổ, cuối cùng cũng coi như có thể tìm được người để chuyện, đem toàn bộ việc hết lần, Hạ Thanh trợn mắt ngoác mồm.

      Cái quỷ gì?

      Vợ chưa cưới của Mục đại?

      Ha ha , quả thực là…. Chân trời nơi nào tương phùng a.

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 24: Chị dâu, chị nham hiểm

      Ha ha , quả thực là... Chân trời nơi nào tương phùng a.

      Trùng hợp, mục tiêu trong nhiệm vụ lần này của chính là Mục đại thiếu, vừa tới thành phố S, lúc thư thả uống ly rượu tình cờ gặp phải vợ chưa cưới của Mục đại, vận may bất ngờ đến tốt, ngờ Mục đại lại là người cặn bã như vậy.

      Chà chà sách, thiếu tá xinh đẹp lại còn muốn tìm Mục đại hợp tác nữa chứ, quả thực là mắt bị mù rồi.

      thấy Mục đại khó chịu lâu.

      , có phải là tôi rất đáng thương hay ?”

      " , đáng thương chút nào." Hạ Thanh , Cố Bình An tính là đáng thương gì đây, từng gặp qua người đáng thương hơn nhiều, " biết ở Tây Phi có rất nhiều , ăn đủ no mặc đủ ấm, lại còn bị lừa bán, bị tiêm thuốc phiện, sau đó phải tiếp khách, làm tốt còn bị đánh, các ấy so với đáng thương hơn rất nhiều. áo cơm lo, gia thế lại tốt, hôn nhân cũng xem là lớn, sao lại đáng thương cơ chứ?"

      Cố Bình An nghĩ nghĩ, nghiêm túc mà , " như vậy, tôi vẫn còn rất hạnh phúc."

      "..........." Hạ Thanh còn lời gì để , được rồi, chị , nếu như vậy tôi cũng còn gì để .

      "Nhưng tôi phải làm sao?" Cố Bình An , "Tôi muốn gã cho Mục Lăng."

      Hạ Thanh nghiêng đầu, điều tra kỹ về Mục đại, Mục đại mà mình thích, đồng thời lại muốn làm thông gia với Cố gia, này là thú vị, trong nháy mắt Hạ Thanh liền cảm thấy, Mục đại, đúng là tên cặn bã.

      Tình hình Mục gia tương đối phức tạp, Mục Lăng gây thù nhiều, những nguy hiểm đều dồn hết lên những người thân cận trong gia đình của , lôi Cố Bình An ra, phải là để cho Cố Bình An ngăn chặn chút nguy hiểm hay sao, khi người phụ nữ của có kẻ chết thay, chờ giải quyết xong mọi việc ở Mục gia, quang minh chính đại lấy người phụ nữ mà về. Theo biết, người phụ nữ mà chính là chị em họ với Cố Bình An, để em họ của mình làm bia đỡ đạn cho mình, còn mình lại hưởng thụ sủng ái của người đàn ông đó, ta đúng là ích kỷ.

      Mục Lăng chắc chắn vì muốn bảo vệ tốt người phụ nữ của mình, nên trước mắt mới đính hôn với Cố Bình An, tranh thủ thời gian sớm giải quyết mọi chuyện ở Mục gia, Cố Bình An đáng thương vẫn chưa hay biết gì, hiểu chút nào về lòng dạ độc ác của đàn ông.

      Mục đại, đúng là tên quá cặn bã rồi.

      "Nếu chạy thoát, sao làm Mục Lăng ." Hạ Thanh , đây là cách tốt nhất để trả thù Mục Lăng.

      " mở chuyện cười quốc tế gì ở đây vậy?"

      Hạ Thanh tùy tiện nắm lấy cằm của Cố Bình An, "Hắc, Cố tiểu thư, lợi dụng tốt khuôn mặt này của , nó mê hoặc rất nhiều thứ, đàn ông mà, cứ như vậy, đùa giỡn thoải mái, tâm tình vui vẻ, tình tới, mấu chốt là phải xem lợi dụng khuôn mặt này của mình như thế nào.”

      Cố Bình An, "...... hiểu."

      "Ngu!" Hạ Thanh giận, " nghĩ trả thù Mục đại hay sao?"

      "Có." Đây là nghi ngờ chút nào, rất muốn trả thù Mục Lăng.

      Hạ Thanh , " phải tìm cách để Mục Lăng , nhưng lại hận , chờ đến lúc rồi, phủi mông cái, quăng xấp tiền vào , cho biết đây là phí phục vụ, hãy tưởng tượng số hình ảnh, thoải mái hay thoải mái?"

      "Thoải mái!" Cố Bình An thực tưởng tượng đến số hình ảnh, quả thực thoải mái đến tóc đều dựng lên, muốn có màn như thế, dù lấy cái gì trao đổi cũng đồng ý.

      Hạ Thanh ý mà , " cảm thấy đây là biện pháp trả thù tốt nhất, vậy mau thực ."

      "Làm sao để tôi đây?"

      “Nữ đuổi theo nam, cách tầng sa (*), lời này đến chút cũng sai.” Hạ Thanh thờ ơ , “ có chuyện gì ăn vạ làm nũng, kêu la ông xã, giỏi, soái. Dù sao cũng là người trưởng thành rồi, cũng sắp thành vợ của , nên học chút khi ở giường làm thế nào để mê hoặc đàn ông, cách này là… hiệu quả nhất, thoải mái, thân thể thể rời bỏ , càng ngày càng nhớ , lúc đó thành công hơn nửa.”

      (*) Nữ đuổi theo nam, cách tầng sa nghĩa là khi phụ nữ theo đuổi đàn ông dễ dàng như xé toạc tờ giấy.
      Nguyên Nguyễn, Hale205, Pi_Sang_09083 others thích bài này.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 25: Chị dâu, chị là nham hiểm (2)

      Cố Bình An vô tội hỏi, “Tại sao có đạo lý đến như vậy, nhưng tôi luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó?”

      uống nhiều rồi sao?

      Nhìn như rất có đạo lý, có thể đúng ở chỗ nào đây?

      Hạ Thanh , “ đúng ở chỗ nào hả? Muốn đàn ông , thân thể chính là tiền vốn, bọn họ đều là động vật kém năng lực, chỉ ham muốn hưởng lạc, yên tâm, tôi dạy từng bước cho , vô cùng hữu hiệu, cứ thử lần xem sao.”

      “Phụ nữ như vậy, muốn tìm, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm, tội gì phải tìm tới tôi?”

      “Nhưng mà, khắp thế giới chỉ có Cố Bình An.”

      “Đúng vậy, vì lẽ đó khắp thế giới chỉ có Cố Bình An, muốn người Cố Bình An, chứ phải thân thể của Cố Bình An.” Cố Bình An , “Sớm muộn gì cũng già nhan sắc phai tàn, có thể sử dụng thân thể này ở lại bao lâu?”

      “Ồ, muốn sống cùng hết đời sao? phải để , lập tức bỏ , để hối hận sao?”

      “Cũng đúng nha.”

      Dường như rất có đạo lý, Hạ Thanh dùng tay đập cái, “Lời của tôi, luôn luôn có đạo lý như vậy.”

      Cố Bình An im lặng uống rượu, nếu như Mục Lăng , bỏ Mục Lăng, phủi mông cái rời , hình ảnh kia quả thực rất sung sướng, cho dù chỉ nhìn thấy ngã lần, cũng được lời rồi, Mục Lăng hung hăng càng quấy như vậy, nhìn thấy vô cùng khó chịu.

      như vậy, sao phải trả giá cho hành động của mình đây?

      cảm thấy tôi sao?”

      “Cái này phụ thuộc vào làm sao để , tôi dạy vài chiêu, tự nhìn mà làm .” Hạ Thanh nghiêm túc hỏi, “ Mục Lăng ?”

      !”

      Tuyệt đối , vĩnh viễn !

      tuyệt đối Mục Lăng người đàn ông tàn bạo như thế, ba quan điểm của vẫn rất là vững chắc.

      Hạ Thanh thở phào nhõm, “ như vậy, tôi yên tâm.”

      Đàn ông có hai cái chân khắp nơi đều có, cần gì treo cổ ở cái cây đây, vốn còn muốn nhắc nhở Cố Bình An, Mục đại có rất nhiều phụ nữ mến, muốn để cho Cố Bình An Mục đại, nghe Cố Bình An như thế, Hạ Thanh cảm thấy cần nhắc nhở, bắt phải lời thề sắc son Mục Lăng.

      cần thiết làm điều thừa rồi.

      Cố Bình An cầm ly rượu uống xong, chuông điện thoại của Hạ Thanh vang lên, nhận điện thoại, “Thất Thất, đến rồi sao?”

      ở đâu thế, bên phía tôi xảy ra vấn đề rồi, trở về nhanh chút .”

      “Được, tôi lập tức về.”

      Hạ Thanh cúp điện thoại, “Cố Bình An, đừng uống nữa, về nhà sớm chút, tôi đây, bye bye.”

      Cố Bình An nhìn bóng lưng vội vội vàng vàng rời , có chút nghi hoặc, “ ấy làm sao biết tên Cố Bình An?”

      Kỳ lạ, trước đây mình chưa từng gặp ấy qua, có chút ấn tượng nào, ấy có thể gọi ra tên của mình, rất kỳ lạ, uống nhiều rượu, hơi đau đầu, Cố Bình An để ý nữa, cũng có gì đáng để ý.

      “Người đẹp, tôi mời uống ly được ?” Hạ Thanh vừa mới tên đàn ông khác ngồi vào vị trí của Hạ Thanh, cười híp mắt nhìn , Cố Bình An nghiêng đầu nhìn , người đàn ông này rất tuấn, hơi ôn nhu, ăn mặc rất có khí chất, rất giống phong cách của ngôi sao Nhật Hàn đương thời.

      Cố Bình An lắc đầu, “Tôi uống, tôi phải về nhà.”

      Uống đến đầu có chút choáng váng, tửu lượng của khá kém, cực kì ít uống rượu, nồng độ cồn của rượu này thực cao, rượu cồn tới, cảm giác bước đều có chút phiêu, Cố Bình An vừa mới được hai bước suýt chút nữa té ngã được tên người đàn ông đó ôm vào ngực.

      “Đừng nóng vội a, uống thêm mấy ly nữa .” Người đàn ông đó , lại gọi ly rượu cho .

      Em trai phục vụ ở quán bar hơi khó xử, “Mục thiếu gia?”

      “Câm miệng.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :