1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê - Trình Ninh Tĩnh

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 11: Bà xã, em nóng tính quá

      Cố Bình An chạy tới bảo vệ Dương Sâm, “Mục Lăng, thả sư huynh ra.”

      “Bà xã, em nghĩ cho kĩ, em chạm vào đầu ngón tay của , chặt đầu ngón tay của , em chạm vào cánh tay của , chặt cánh tay của , em thử xem.” Mục Lăng cười hí hí hỏi, Cố Bình An thấy ý của nụ cười này vừa khát máu vừa tàn nhẫn.

      vội vàng rút tay ở giữa trung về, dám đụng vào Dương Sâm, chỉ có thể trợn mắt lên giận dữ nhìn Mục Lăng.

      “Ai là bà xã của .”

      “Rất nhanh đúng thôi.” Mục Lăng thả Dương Sâm ra, nhìn Dương Sâm ôm bụng thống khổ kêu rên, mặt khinh thường, “ yếu ớt, Cố Bình An, con mắt của em kém, khi làm chồng của em, cảm thấy tự hạ thấp bản thân mình.”

      Cố Bình An giận mà dám gì, sợ thay đổi rồi nhìn thấy đỗ máu ở nơi này.

      “Vị tiên sinh này, đây là phạm pháp….A……” Dương Sâm chưa kịp xong, Mục Lăng tàn nhẫn đá cái vào bụng , tức giận thét lên, “Tiếng tăm của lão tử đủ lớn sao, mày nghe hiểu tiếng người à? Cần mày xen mồm vào phân tranh sao?”

      Bọn đàn em vây xem, ai nấy đều cảm thấy bi thương thay Dương Sâm, chọc đại thiếu gia của bọn họ, quả thực chính là trêu chọc ác ma.

      Cố Bình An quýnh lên, mệt mỏi ôm lấy eo của Mục Lăng, kéo lại, “ dừng lại ngay, đừng bắt nạt sư huynh của tôi.”

      đau lòng muốn chết, bị Mục Lăng đạp như vậy, ai biết vừa định thả Mục Lăng ra lại bị kéo cái, cả người rơi vào lồng ngực , tay của Mục Lăng nắm lấy eo của , ánh mắt hung ác giống như suy nghĩ cái gì đó, trong nháy mắt từ bạo hỏa long biến thành tên bỉ ổi, “Bà xã, em ôm nhiệt tình như vậy, chồng em có chút được sủng ai mà lo sợ đấy, cảm giác tồi.”

      Vừa , thừa dịp Cố Bình An đề phòng, tay xoa xoa nơi mềm mại của , rồi lại bóp bóp, thỏa mãn nhíu mày, vẻ mặt vô tội chứng minh thử cảm giác.

      “Lưu manh!” Khuôn mặt Cố Bình An đỏ bừng lên, giương tay lên định đánh , Mục Lăng bắt được tay , nắm chặt đưa về phía sau, “ còn có thể lưu manh hơn nữa.”

      Dứt lời, cúi đầu hôn lên môi , tay còn lại nắm lấy eo Cố Bình An, giam chặt chẽ ở trong lòng ngực, bá đạo cướp đoạt nơi ngọt ngào thuộc về , đây là của , vị hôn thê của , ý thức được chuyện này, trong lòng Mục Lăng dâng lên luồng cảm giác mãnh liệt ý muốn sở hữu, giống như là vật sở hữu của .

      đánh dấu chủ quyền của người .

      Cố Bình An trợn mắt ngoác mồm, nhất thời đầu óc đều trống rỗng, biết phản ứng như thế nào, chưa bao giờ thân mật với người khác quá mức như vậy, ở thế bị động bị ôm vào ngực, tùy ý để cướp đoạt, tấn công chớp nhoáng, giống như muốn đoạt hết hô hấp.

      Hôn bá đạo, ý muốn sở hữu mãnh liệt, chính xác là chưa bao giờ được lĩnh hội qua cảm xúc mãnh liệt như vậy, hơi thở của đàn ông như rơi vào người , cách nào thoát ra, sống lưng Cố Bình An đều tê dại, lại biết nên làm như thế nào, giống người bị cố định vậy.

      Môi Cố Bình An bị hôn có hơi tê, sắc mặt đỏ lên, chờ phản ứng lại, cảm thấy hô hấp rất khó khăn, liều mạng đẩy Mục Lăng ra, Mục Lăng nhận ra được chịu nổi nữa, buông ra, trong đôi mắt lập lòe ra tia chiếm giữ cùng thỏa mãn.

      trước mắt, môi sưng đỏ, vẻ mặt ngỡ ngàng vô tội, sắc mặt đỏ bừng, trông giống bức tranh vô tội bị người khác chà đạp, nhìn thế nào cũng thấy đẹp sao tả xiết, đôi mắt ngập nước, chỉ có hai chữ.

      Câu dẫn!!

      con mẹ nó câu dẫn!!

      Cố Vân đúng là sinh ra đứa con tốt, là diễm phúc cạn đây.

      Dương Sâm ở bên nhìn thấy, cả hai mắt đều đau.

      Cố Bình An…. Cố Bình An…..

      Ngón tay của Mục Lăng nhàng lướt qua môi của , nửa là mỉm cười nửa là sủng nịch, đối với người phụ nữ sạch như vậy, bằng lòng sủng nịch: “Nụ hôn đầu?”

    2. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 12: Ông xã, đây đâu phải là lần đầu tiên vợ chưa cưới của chạy

      “Thả tôi ra.” Cố Bình An hơi giận, xấu hổ vô cùng, vậy mà lại chìm đắm trong nụ hôn của , bái phục kỹ thuật hôn cao siêu của , quả thực mất mặt, Mục Lăng cười ha ha ha, tâm tình đặc biệt vui vẻ.

      “Ngay cả tỏ tình với em cũng dám, sao lại dám hiến hôn cho , nếu như em hiến hôn cho , chừng em, em cũng biến thành trò cười cho cả toàn trường.” Mục Lăng , “Cởi hết quần áo ngủ ở giường hiệu suất càng tốt hơn.”

      “Vô liêm sỉ!” Quả thực Cố Bình An dám nhìn vào mắt của Dương Sâm, đối với , đây là chuyện rất mắc cỡ, bị Mục Lăng ra như thế, lần đầu tiên cảm thấy mình dại dột hết thuốc chữa, bị người ta lấy làm trò cười.

      Đột nhiên Mục Lăng cúi đầu, lại tàn nhẫn hôn lên môi , lần này Cố Bình An giãy dụa kịch liệt, mực cắn môi Mục Lăng, Mục Lăng bị đau buông ra, lau máu tươi ở khóe môi, bộ dạng khát máu lại mang theo ma tính, phóng đãng lãnh khốc, “Tính khí còn rất mạnh mẽ, thích nhất là thuần phục loại phụ nữ có tính khí hoang dã, càng mạnh mẽ chơi càng vui.”

      “Biến thái!”

      “Cố Bình An, em nhớ kỹ, nếu lần sau cái gì làm mất hứng, cứ ngăn chặn miệng em bằng cách như vậy.” tay Mục Lăng kéo , ôm vào lồng ngực, ánh mắt tức giận nhìn về phía Dương Sâm, “Nhớ kỹ cho tôi, đây là người phụ nữ của tôi, tôi rất ghét có người mơ tưởng đến đồ vật của tôi, hiểu chưa?”

      Cố Bình An cắn chặt răng, Dương Sâm cũng là dám giận nhưng dám , dù sao cũng quý trọng sinh mạng, sợ Mục Lăng thực kích động, lại tới thêm lần nữa, thực chịu nổi, cũng sợ chọc phải loại đàn ông giống như ác ma này.

      “Mục Lăng, đủ rồi.” Cố Bình An .

      Mục Lăng cười, “Nếu giải quyết được rồi, bà xã, chúng ta về nhà thôi.”

      thèm để ý đến phản kháng của Cố Bình An, lôi nhét vào trong xe, “.”

      Dương Sâm nằm ở mặt đất, bóng người càng ngày càng , trong lòng Cố Bình An cảm thấy lo lắng, trễ thế này, Dương Sâm lại nằm ở đó, nếu như gặp phải người xấu phải làm sao bây giờ? Hiển nhiên Mục Lăng mặc kệ sống chết của Dương Sâm, cứ ném ở giữa đường như thế.

      “Đại thiếu gia, cục giao thông bên kia điện thoại tới, có thể khôi phục giao thông chưa?”

      “Ừ.” Mục Lăng nhắm hờ mắt, giống như giải lao, vừa giống như suy nghĩ việc gì đó, Cố Bình An nghe được trong lòng loạn lung tung tùng phèo, đường này là con đường đến sân bay, sao có thể bị phong tỏa như thế, ra là chuyện tốt của Mục Lăng.

      Chỉ vì Cố Bình An mà phong tỏa cả con đường lớn, hừ, Mục Lăng, cũng là giỏi.

      Trong xe, yên lặng hồi, Cố Bình An ôm ba lô núp ở bên, cố gắng thu mình đến nhất, nhìn Mục Lăng ở bên cạnh, hơi thở người đàn ông này rất là bá đạo, hơi hơi tiếp xúc gần chút là giống như đều bị ảnh hưởng.

      Lâm Viện Viện chạy trốn, lại có động tĩnh gì. Có bản lĩnh thông thiên như vậy chắc chắn tìm ra Lâm Viện Viện, nhưng lại dựa vào cái gì mà nhìn chằm chằm Cố Bình An ?

      Lẽ nào có lý đó!!

      “Cố đại tiểu thư, rất tức giận?” Mục Lăng hỏi.

      Cố Bình An , “Tôi căn bản phải là người phụ nữ mà chỉ định, phải rất có bản lĩnh sao? Lâm Viện Viện mới là vị hôn thê của , ta chạy, sao tìm ta?”

      “Muốn nghe lời ?” Mục Lăng nhíu mày, trong lòng Cố Bình An nghĩ, chắc chắn là phải lời gì tốt lành, Mục Lăng , “ cảm thấy Cố thị trưởng có giá trị lợi dụng hơn tổng giám đốc Lâm, giá trị của em cao hơn so với Lâm Viện Viện, hiểu chưa?”

      Cố Bình An nhíu mày, “Coi như tôi gả cho , ba của tôi cũng hợp tác với đâu.”
      Tiểu Ưu Nhi, Hale205, Pi_Sang_09083 others thích bài này.

    3. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 13: Ông xã, bắt nạt đàn ông tròng ghẹo đàn bà

      “Tốt nhất là em nên cầu nguyện cho ba của em có thể hợp tác với , nếu , em có tác dụng, đối với người phụ nữ vô dụng, kết cục chắc chắn rất thảm.” Mục Lăng mở mắt ra, ánh mắt sắc bén như là sói, “Đặc biệt là người phụ nữ mà dùng qua.”

      “Vô liêm sỉ!” Mặt Cố Bình An đỏ lên, gia giáo tốt đẹp cũng ngăn nổi kích động muốn chửi người.

      “Tiểu thư khuê các đúng là tiểu thư khuê các, mắng tới mắng lui cũng chỉ có hai chữ, cần dạy em hai câu ?”

      Cố Bình An im lặng, quyết định để ý tới Mục Lăng, người đàn ông này thực quá bá đạo, cũng quá vô liêm sỉ, cứ coi như nhìn thấy là được rồi.

      “Coi như tôi gả cho , lúc nào có thể thả tự do cho tôi.” Cố Bình An nhịn được hỏi, dù sao mọi chuyện cũng định, nhưng dù sao cũng phải tranh thủ dành chút quyền lợi cho mình, phải biết mình bị phán mấy năm hình phạt chứ.

      Đột nhiên Mục Lăng nắm chặt cằm Cố Bình An, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, “Em là tiền tài của tôi, nhớ kỹ câu, tiền tài có tư cách bàn điều kiện.”

      Cố Bình An giãy khỏi lòng bàn tay của , Mục Lăng cũng làm khó , “Khuyên em câu, ngoan chút, nghe lời chút, có thể, cuộc sống của em dễ chịu hơn.”

      “Thiên đạo luân hồi, tôi nhớ kỹ lời ngày hôm nay của .” Cố Bình An cắn răng, “ đừng hối hận!!”

      “Ha ha ha ha, trong tự điển của Mục Lăng tôi có cái từ này!”

      “Bắt đầu từ hôm nay, trong tự điển của có những từ nào, tôi dạy những từ đó.”

      Văn minh, lễ phép, xin lỗi, hối hận, đừng nóng vội, tôi dạy từng cái .

      Hừ, xem ai dạy được ai!

      Người lái xe áo đen thầm nghĩ, thiếu phu nhân này có dũng khí, dám tranh cãi với đại thiếu gia, hơn nữa đúng mực, nếu như là những người phụ nữ khác, thấy Mục Lăng, sớm sợ đến tay chân nhũn ra, chứ đừng chi là thực lực chuyện ngang hàng, quả thực chính là chuyện lạ.

      “Cố Bình An, khẩu khí của em a.” Mục Lăng nghiêng đầu nhìn , lúc này mới lần đầu chân chính đánh giá Cố Bình An.

      mái tóc đen dài, nhuộm cũng uốn, xã xuống rất tự nhiên, da dẻ đặc biệt trắng tỳ vết, đường nét khuôn mặt hài hòa, mắt to, mũi xinh xắn, môi đỏ hồng, tuổi còn , gò má hơi hơi mập giống trẻ con. Mặc kệ nhìn từ góc độ nào, tuy đẹp như tiên nữ, nhưng cũng là mỹ nhân trăm dặm mới tìm được.

      Người xinh đẹp, khí chất cao thượng, có thể nguyên nhân là do di truyền từ Cố phu nhân, nên người cũng có luồng khí khái hùng.

      Tinh thần phấn chấn của tuổi thanh xuân có chút chói mắt, nổi bật lên giống như là ác ma trong bóng tối ai nhận ra.

      Hừ, Cố Bình An.

      Đáng tiếc, đóa hoa đẹp đẽ như thế, nhưng lại bị Lâm gia bán như vậy.

      đường gì nữa, đến nhà lớn Cố gia, Cố Bình An mở cửa xe, Cố gia bao phủ màu đen, trốn tới hai tiếng bị bắt về, bất kể là người nào cũng bị kinh động, trong lòng Cố Bình An thoáng cảm thấy khó chịu.

      Nếu ngày hôm nay rồi, ba có biết ?

      “Cố Bình An, em lại trốn lần nữa, chặt tay của Dương Sâm, trốn hai lần, chặt hai tay của .”

      Cố Bình An trợn lên giận dữ nhìn Mục Lăng, nghiến răng nghiến lợi, “Tùy !”

      biết, đấu lại Mục Lăng.

      cũng tự lượng sức mà bỏ trốn nữa.

      Ngày hôm sau.

      Cố Doanh Doanh vui vẻ mặc chiếc váy xinh xắn, theo Lâm Tú Lan tham gia tiệc rượu, Cố Bình An thu dọn đồ đạc học, trước khi , Cố Vân gọi lại, “Bình An, đừng trách ba.”

      Cố Bình An trả lời, oán giận ba mẹ, đó là lừa gạt mình thôi, trong lòng thoải mái chút nào, luôn cảm thấy thiếu hụt cái gì đó, mẹ coi trọng , thương em , xảy ra chuyện, ba đẩy mình ra ngoài chịu chết, đây được coi là cái gì?
      Nguyên Nguyễn, Hale205, Pi_Sang_09083 others thích bài này.

    4. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 14: Bạn thân, mình rất cam tâm

      “Hắc, đúng giờ, mình tưởng ngày hôm qua cậu chạy mất rồi chứ.” Lý Hoan Tình mỉm cười chào hỏi, xe của Lý gia dừng ở bên cạnh , Cố Bình An lên xe, nhịn được nhổ nước bọt, “Ngày hôm qua mình thực chạy.”

      “Nha, mình đoán đúng mà, cậu bị bắt trở về sao?”

      “Hừ, đừng tưởng là mình biết cậu nhìn thấy.” Ngày hôm qua lúc ngang qua nhà Lý gia, ràng thấy phòng của Lý Hoan Tình vẫn sáng đèn.

      Lý Hoan Tình , “Trời đất chứng giám, mình nhìn thấy.”

      “Tin cậu là con ngốc.”

      “Cậu thực chạy sao, chỉ số thông minh đâu? Cậu chạy như thế nào mà lại bị Mục Lăng tóm vào trong lòng bàn tay?”

      “Lâm Viện Viện có thể chạy, sao mình thể chạy?” Cố Bình An cũng rất phục, Lâm Viện Viện là bông hoa nhà ấm lại có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của Mục Lăng, còn sao lại thể chạy thoát được?

      Lý Hoan Tình hơi run, “Cậu cũng rất có lý, đúng vậy, Lâm Viện Viện làm sao có thể chạy thoát được?”

      “Bỏ , mặc kệ , cậu biết Mục Lăng biến thái như thế nào đâu, bắt cóc sư huynh để uy hiếp mình, nếu phải như thế mình chạy thoát rồi.” Cố Bình An nghĩ đến Dương Sâm, trong lòng đau khổ, “ chút nữa mình xin lỗi, tối hôm qua liên lụy đến ấy.”

      Vừa đến trường học, Cố Bình An tìm Dương Sâm, bạn cùng phòng của Dương Sâm thân thể của khỏe nên nghỉ ngơi ở lầu, Cố Bình An chỉ có thể đợi ở dưới lầu, đợi hơn tiếng, Dương Sâm mới xuống lầu.

      Người Dương Sâm xem ra có chút khỏe, Cố Bình An cúi đầu áy náy , “Sư huynh, xin lỗi.”

      “Em phải gả cho người đàn ông đáng ghét kia sao?”

      Cố Bình An gật đầu, việc đến nước này, thể nào lấy chồng được, cho cùng, điều này cũng thể là có bằng lòng hay , Mục Lăng tay che trời ở thành phố S, thể nào trốn thoát được, nếu ba phản đối, chỉ có thể gả cho Mục Lăng thôi.

      “Sư huynh, em còn cách nào khác, chắc chắn phải gả cho Mục Lăng.” Cố Bình An giọng .

      thấy em muốn gả cho đúng hơn, ba em là thị trưởng, ai dám bắt nạt em như thế nào, hà tất gì phải kiếm cớ.” Vẻ mặt Dương Sâm lạnh lùng, “Cố Bình An, em làm người quá buồn nôn rồi.”

      Cố Bình An kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Dương Sâm, ngờ Dương Sâm lại những lời như vậy với .

      buồn nôn?

      Tình huống của ngày hôm qua đó, có thể tự quyết định sao? Mặc dù ba là thị trưởng, nhưng mà, thế lực của Mục Lăng mạnh hơn, ở hai giới hắc bạch đều có quyền lực, khống chế hết tất cả sức mạnh ở thành phố S, chút biện pháp cũng có.

      Trốn lại trốn thoát, có thể có biện pháp gì đây?

      “Sư huynh, cần gì phải đến khó nghe như vậy, đó cũng phải là ý muốn của em.”

      “Tự do kết hôn, ai có thể ép em, ba em lại là thị trưởng, ai có thể bắt em làm cái gì? Trừ phi là chính em đồng ý, thấy Mục Lăng tuổi trẻ tài cao, lại là tổng giám đốc xí nghiệp Mục gia, chính em muốn gả vào hào môn có, như vậy, em tỏ tình với để làm gì? Có thấy buồn nôn hay ?

      Cố Bình An cười khổ, hối hận vì đến xin lỗi sư huynh, chuyện này là liên lụy Dương Sâm, nên đến xin lỗi, chỉ là ngờ tới nghe những lời khó nghe như vậy, cũng coi như đây là bài học khó quên .

      Như vậy cũng tốt, cắt đứt nhớ nhung của .

      “Sư huynh, xin lỗi, em quấy rầy , em hối hận khi tỏ tình với , cũng cám ơn để em biết, em ở trong mắt là hạng người gì.” Cố Bình An đứng thẳng sống lưng, từng bước từng bước rời .

      Bước chân nặng nề đến gần như bước nổi, trong lòng oan ức cũng cách nào hết.

      Tuy rằng từ đến lớn, mẹ rất bất công với em , nhưng mà, ra đối với cũng tính là tệ, em có, cũng có, ba và ông ngoại rất thương , hơn nữa gia đình quan chức, Lâm gia lại có tiền có thế, Cố Bình An chưa bao giờ cảm thấy có cái gì oan ức.
      Nguyên Nguyễn, Hale205, Pi_Sang_09083 others thích bài này.

    5. Minh_Nguyệt

      Minh_Nguyệt Well-Known Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      389
      Chương 15: Bà xã, em đâu vậy

      Mấy ngày nay, những chuyện oan ức thế gian đều ùn ùn xảy ra với , cách nào giải quyết.

      Dương Sâm nắm chặt nắm đấm, cắn chặt răng, tuyệt đối thừa nhận, mình ghen tị với Mục Lăng, cũng tuyệt đối thừa nhận, hối hận rồi.

      Hối hận ngày đó đồng ý với Cố Bình An, cần mặt mũi cái gì chứ, ai mà biết bỏ lỡ ngày, bỏ lỡ mất rồi.

      vẫn luôn cho rằng Cố Bình An là luôn ngừng truy đuổi theo phía sau lưng , có chút mưu tính nào, ngây thơ hoàn mỹ, muốn tốt nghiệp nhanh, để có thể gánh vác trách nhiệm của người bạn trai.

      Vì thế, vội vàng, cũng thích scandal, Cố Bình An luôn tìm hiểu chuyện của , huyên náo dư luận xôn xao, cũng bị ảnh hưởng, chỗ nào cũng trốn thoát khỏi ba chữ Cố Bình An, cũng hơi buồn phiền.

      Nhưng tuyệt đối chưa bao giờ chán ghét Cố Bình An.

      Nếu , vì sao cự tuyệt chứ?

      Cố Bình An vào phòng cũng cảm giác được ánh mắt khác thường của các bạn học, vừa giống thẩm phán, lại vừa giống giễu cợt, trong lòng thoáng kinh ngạc, Lý Hoan Tình phất tay cái, Cố Bình An bước đến bên cạnh , mơ hồ nghe có tiếng người xì xào bàn tán ở phía trước, tình cờ quay mặt lại nhìn , ánh mắt rất thiện cảm.

      “Tại sao bọn họ lại nhìn mình như vậy?”

      Lý Hoan Tình, “Ơ, cậu biết sao? Cậu biến thành trò cười của toàn trường rồi, tất cả mọi người đều cậu biết tự lượng sức tỏ tình với nam thần, kết quả bị nam thần từ chối.” Lý Hoan Tình thở dài, “Bình An của mình ơi, sao dây thần kinh của cậu lại đơn giản như vậy?”

      Cố Bình An giận, “Mắc mớ gì đến bọn họ?”

      “Được rồi, miệng là miệng của người khác, bọn họ thích cái gì cái đó, có bản lĩnh trải qua mạnh mẽ hơn cậu .”

      Cố Bình An uể oải nằm xuống, “ tại người nào trải qua đau khổ hơn mình.”

      Lý Hoan Tình, “……..”

      Tiết học buổi sáng của Cố Bình An kết thúc, buổi chiều lại có tiết, nên vừa tan học liền về nhà, buổi chiều Lý Hoan Tình còn tiết, cùng về nhà được, cũng lười gọi điện thoại cho tài xế riêng, ngờ vừa ra khỏi cổng trường, còn chưa kịp đón xe thấy có chiếc xe thể thao quen thuộc đậu ở cổng trường học.

      Tối hôm qua chiếc xe này dừng ở giữa đường cao tốc, thân huyền khốc, còn có cái biển số xe đỏ mắt, sợ người ta biết giá trị của chiếc xe này, đặc biệt là người đàn ông hút thuốc tựa vào bên cạnh chiếc xe.

      Đeo mắt kính che con mắt sắc bén hung ác, dáng người cao to, quần áo thường vừa vặn, người đàn ông này ràng thích hợp mặc quần áo thường, hai lần đều thấy mặc quần áo thường, tóc ngắn gọn gàng.

      người xe ở cổng trường học giống như là mô hình xe.

      Đặc biệt lãnh khốc.

      Nhiều xinh đẹp kiềm chế được đến gần, Mục Lăng ai đến cũng cự tuyệt, ôm ấp đuề huề, vô cùng vui vẻ.

      “Nam cặn bã!” Cố Bình An nhổ nước bọt câu, làm bộ nhìn thấy, đường vòng mà qua.

      Vừa nhìn biết là bạo quân, lại còn là **, nhìn dáng vẻ như vậy chắc hưởng thụ ít, khó trách vợ chưa cưới của bỏ chạy.

      Lâm Viện Viện, coi như chạy trốn nhanh, làm sao cứ hận đến sợ như vậy đây?

      Ai biết đột nhiên thấy Mục Lăng đẩy xinh đẹp ở trong ngực ra, hướng chào hỏi, có thể được ví như ánh mặt trời xán lạn, “Bà xã, ở đây, em muốn đâu thế?”

      Mục Lăng tháo mắt kính xuống, dung nhan lạnh lùng, khí thế hung hăng, tỏa ra loại thô bạo cho cự tuyệt, làm cho xinh đẹp ở bên cạnh càng thêm chết mê chết mệt, loại đàn ông này, cho dù có vợ cũng ăn vụng.

      Cố Bình An hơi nghiến răng, bà xã?

      “Ai là bà xã của ?”

      Mục Lăng nghiền ngẫm nhìn , “Nếu em phải là bà xã của , gọi bà xã, em đáp lại làm gì?”

      Cố Bình An, “………..”

      đạo lí hay, nhưng đối diện, là….Ngu!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :